1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 318: cần mắc nợ (8-)

      Editor: Linh Phan

      vài ngày ra khỏi cửa, vẫn luôn trốn ở trong căn phòng ấm áp, Tống Thanh Xuân vừa mở cửa đón lấy gió thổi đến từ phía Bắc, lạnh đến rùng mình cái, theo bản năng rụt cổ lại, sau đó liền hít sâu hơi, chạy thẳng ra ngoài cửa, chỉ là, vừa mới chạy được hai bước, còn chưa bước hết bậc thềm ngoài cửa, bước chân chậm rãi ngừng lại.

      Tô Chi Niệm mặc cái áo khoác ngoài màu đen, hai tay tùy ý đút vào trong túi, dáng vẻ bình thản tựa vào xe.

      Bên trong lớp áo khoác cũng là tây trang màu đen, áo sơ mi trắng đơn giản kết hợp cravat kẻ ô đen trắng, tôn lên khí chất cao quý ưu nhã.

      Gió lớn thổi tới khiến tóc có chút lộn xộn, đôi tai lộ ra ngoài có chút đỏ, có lẽ là đứng trong gió lạnh rất lâu.

      Có lẽ nghe thấy tiếng mở cửa, Tô Chi Niệm quay đầu, nhìn về phía .

      Lúc này Tống Thanh Xuân mới lấy lại tinh thần, đứng lúc lâu bậc thềm rồi mới cất bước, chậm rãi xuống, lúc ngang qua bên cạnh Tô Chi Niệm, do dự chút, sau đó vẫn chào hỏi tiếng: "Ừm, tôi ra ngoài..."

      còn chưa dứt lời, Tô Chi Niệm lạnh nhạt yên tĩnh dựa vào xe đột nhiên đứng thẳng người, vươn tay, nắm lấy cổ tay , bất cứ điều gì liền dắt vòng qua đầu xe, mở cửa xe bên phía tay lái phụ, vung tay cái liền nhét vào trong xe.

      "Tô Chi Niệm, làm gì thế..." Tống Thanh Xuân bị hành động kì lạ của khiến cho có chút hồ đồ, vừa hỏi, vừa muốn xuống xe, kết quả phản ứng còn nhanh hơn , vươn tay ấn ngồi lại ghế lái phụ, để có cách nào nhúc nhích, cái tay khác lưu loát kéo dây an toàn thắt lại, sau đó liền dùng sức đóng sầm cửa xe, đợi phản ứng kịp, liền lên xe, khởi động xe, đạp chân ga, rời khỏi biệt thự.

      Đường phố Bắc Kinh lúc bảy giờ sáng còn chưa bắt đầu ùn tắc, tốc độ lái xe của Tô Chi Niệm rất nhanh, Tống Thanh Xuân hỏi vài câu liên tiếp, muốn mang đâu, nhưng lại luôn đáp lại.

      Lúc Tống Thanh Xuân sắp nổi nóng, Tô Chi Niệm đột nhiên điều khiển xe ra khỏi đường chính, chạy dọc theo đường phụ khoảng 100m mới dừng lại trước toà nhà lớn.

      Tô Chi Niệm tắt máy, xuống
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 320: cần mắc nợ (10)

      Editor: Cà Rốt Hồng - DDLQĐ

      "Ừ." Tô Chi Niệm nhìn chằm chằm văn kiện đáp lại tiếng.

      Trình Thanh Thông quen bộ dạng này của Tô Chi Niệm, thêm gì nữa, xách phần bữa sáng khác tới trước mặt Tống Thanh Xuân.

      Lúc Tống Thanh Xuân "Cám ơn" với ấy, thấy ấy nhìn chằm chằm chớp mắt, cười với ấy, lúc này ấy mới hoàn hồn, rồi nở nụ cười hòa nhã với , sau đó ấy nhìn khẽ gật đầu, đứng dậy, trở về trước bàn làm việc của Tô Chi Niệm, giọng vững vàng, phong cách nhanh nhẹn báo cáo những chuyện cần xử lý gần đây trong công ty cho Tô Chi Niệm đâu vào đấy.

      Trong quá trình nghe, tầm mắt của Tô Chi Niệm cũng chưa từng rời khỏi văn kiện trong tay mình, đợi đến khi Trình Thanh Thông xong, cầm bút lên, vừa ký tên, vừa hỏi: "Mấy giờ người phụ trách bên SR đến?"

      "Mười giờ."

      Tô Chi Niệm ký xong, liếc mắt nhìn thời gian đồng hồ đeo cổ tay, ném văn kiện lên chỗ trống bên cạnh, : "Lát nữa bảo giám đốc bộ phận nhân qua đây, sau đó theo thứ tự là bộ phận nghiệp vụ, bộ phận tài vụ, bộ phận kỹ thuật. . . . . . cho bọn họ biết chọn lọc chuyện quan trọng, mỗi người chỉ có tối thiểu hai mươi phút tới gặp tôi."

      "Vâng, Tô tổng."

      "Ừhm." Tô Chi Niệm lại cầm phần văn kiện khác lên xem, lúc Trình Thanh Thông sắp rời , đột nhiên gọi lại: "Trình Thanh Thông."

      Trình Thanh Thông dừng bước, Tô Chi Niệm vẫy tay với ấy cái, Trình Thanh Thông nghi hoặc lát, mới lại gần, Tô Chi Niệm khẽ đứng dậy, kề sát bên tai của , hạ thấp giọng chỉ có hai người mới có thể nghe khoảng chừng ba phút, trong lúc nghe Trình Thanh Thông vẫn luôn mỉm cười gật đầu mãi cho đến khi Tô Chi Niệm xong, ấy mới giọng chữ "Vâng", sau đó liếc mắt nhìn Tống Thanh Xuân vừa bưng sữa đậu nành uống hớp cái, mới rời khỏi phòng làm việc.

      Sau khi Trình Thanh Thông rời chưa tới hai phút, mọi người mới lục tục bắt đầu vào phòng làm việc của Tô Chi Niệm.

      Mặc kệ là ai vào đều vô tình hay hữu ý liếc mắt qua chỗ Tống Thanh Xuân ngồi cái.

      Ghế sofa trong phòng làm việc của Tô Chi Niệm rất lớn, nhưng vì Tống Thanh Xuân ngồi ở đó, từ đầu đến cuối đều có ý bảo người ta ngồi xuống, chỉ mặc cho mọi người đứng ở trước bàn làm việc của chuyện.

      Trong lúc đó Trình Thanh Thông có vào lần, trong tay xách cái túi lớn, ấy qua chỗ Tô Chi Niệm, mà lại thẳng tới trước mặt Tống Thanh Xuân.

      Sau khi ấy bỏ đồ xuống, nhìn về phía Tống Thanh Xuân cười dịu dàng cái, giọng : " còn cần cái gì, cứ việc gọi tôi."

      xong, ấy cười lần nữa
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 322: Mỹ nam lạnh lùng (2)

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      Khi bàn công việc với người khác nữa, trong im lặng mang theo dụ hoặc, rất giống “Mỹ nam yên tĩnh” mà trong lòng tất cả các trẻ tưởng tượng.

      Người ta đàn ông nghiêm túc làm việc rất có sức hấp dẫn, vẫn luôn tin, cho tới giờ phút này hoàn toàn tin.

      Cẩn thận suy nghĩ chút, Tô Chi Niệm chính là bạch mã hoàng tử trong mắt trong lòng của các .

      Đẹp trai nhiều tiền, còn có đôi chân dài như trong phim Hàn, mặc âu phục vào sang quý bức người, mặc quần áo thường vào suất khí mê người… Nếu như phối hợp với bối cảnh gia đình giàu sang quyền thế phức tạp, đúng là vai nam chính trong các tiểu thuyết Internet.

      Nhưng đáng tiếc chính là thân thế Tô Chi Niệm phức tạp, thậm chí còn có chút tang thương. Nhà mồ chôi ba, hồi trung học mẹ còn bị bệnh nặng thời gian, cuộc sống trôi qua nghèo khó. Cho nên sớm phải gánh vác trọng trách gia đình, nhớ trong năm ở nhà họ Tống, vẫn thường xuyên kiếm thêm khoản thu nhập cá nhân ở mạng.

      Trong đầu Tống Thanh Xuân suy nghĩ miên man lâu như vậy, phát Tô Chi Niệm còn có bộ dáng vững như núi Thái Sơn chuyên tâm làm việc.

      Có phải chú ý của quá tập trung chứ? Thế mà lại có thể tập trung tinh thần vào chuyện giải quyết công việc buồn tẻ thú vị gì như vậy…

      Bộ dạng này của là nghiêm túc lạnh nhạt thanh lịch, phát huy vô cùng nhuần nhuyễn yếu tố thứ hai trong “Phong cách như ngọc quý”.

      Tống Thanh Xuân bỗng nhiên nghĩ tới mình từng nhìn thấy đoạn viết ở mạng:

      <Cái gọi là phong cách như ngọc quý, chính là: Trước mặt mọi người tôi là chính nhân quân tử, mình bạn là lưu manh trứng thối. Mặc âu phục vào nghiêm túc làm việc, cởi áo lót ra nghiêm túc làm tình, dùng vạn loại tư thế vị trí ngủ với người phụ nữ.>

      Mặc dù lời này có chút thẳng thắn, nhưng đặt người Tô Chi Niệm thích hợp hơn hết.

      Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm, bắt đầu nhịn được tò mò lạnh lùng kiềm chế như vậy, nếu suồng sã bốc cháy lên mà có bộ dạng như thế nào.truyện chỉ đăng bên lquydon,

      ràng mặc âu phục quy quy củ củ, thắt caravat nghiêm nghiêm thực thực, ngay cả nút áo chỗ cổ tay cũng cài ngay ngắn. Nhưng trong đầu Tống Thanh Xuân lại nghĩ tới mấy ngày trước trong lúc vô ý xông vào phòng ngủ của ,

      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 324: Mỹ nam lạnh lùng (4)

      Edit: Sun520 – *******************

      Trong phòng làm việc chỉ có mình Tống Thanh Xuân, từ buổi sáng tới đây, vẫn chưa thưởng thức qua nơi này.

      Tô Chi Niệm là người rất biết thưởng thức, giống như con người của vậy, đơn giản nhưng mất khí chất, nhìn phòng làm việc được trang trí rất bình thường nhưng khắp nơi đều lộ ra nét tinh xảo.

      Diện tích phòng làm việc của rất lớn, trước cửa sổ sát đất kề bên văn phòng còn có cây đại thụ, phía dưới có treo ngược cái ghế, có lẽ là dùng để làm trang trí, chưa từng có ai ngồi qua, nên còn mới tinh.

      Hình ảnh như vậy, nhìn có chút quen thuộc, Tống Thanh Xuân lên trước, vươn tay vuốt ve cái ghế treo ngược, nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, cũng nhớ ra đượ rốt cuộc là nhìn thấy ở nơi nào, ngồi đong đưa chiếc ghế treo ngược lát, rồi đến bàn làm việc của Tô Chi Niệm, ngồi ở ghế làm việc, xoay tròn hai vòng, bắt đầu cầm bút bàn lên ký tên, rất nặng, cảm giác rất tốt, Tống Thanh Xuân nhịn được nên tìm tờ giấy trắng, học dáng vẻ Tô Chi Niệm khi ký tên, viết lung tung mấy chữ lên tờ giấy, sau đó để bút xuống, xoay lưng lại đến trước tủ sách khoảng chừng ba mét, phía sau kính thủy tinh là tài liệu được sắp xếp rất ngăn nắp, ngoài ra còn để rất nhiều tác phẩm nổi tiếng trong nước và số sách về kinh tế học, phía dưới là từng dãy từng dãy ngăn tủ, Tống Thanh Xuân tùy theo tính chất lần lượt kéo ra, lại nghĩ rằng, thời điểm kéo đến ngăn thứ bảy, thậm chí có ngăn tủ bị rớt ra.

      Tống Thanh Xuân giật mình, đẩy lên theo thói quen, kết quả ánh mắt chưa có rời mà nhìn lướt qua bên trong, thế nhưng lại thấy bên trong chất đầy hộp quà tặng đủ các kiểu dáng.

      Hơn nữa từ những ký hiệu hộp quà có thể thấy được, số hộp có nhãn hiệu đều là thế giới.

      Ôi trời! Tô Chi Niệm nghiện sưu tầm hộp quà mình thích sao? Hơn nữa cất giữ như thế rất xa xỉ, giá tiền của những thứ này, đoán chừng hạch toán xuống, ít nhất cũng đáng tám con số ?

      Tống Thanh Xuân có chút tò mò bên trong là thứ gì, nhịn được cầm hộp gấm nhất ra ngoài, mở ra, phát bộ trang sức đầy đủ, ánh đèn thủy tinh trong phòng chiếu xuống, kim cương sáng rực rỡ, vô cùng tinh xảo.

      Đẹp quá . . . . . Tống Thanh Xuân nhịn được cầm cái lắc tay, để gần cổ tay mình so sánh, thế nhưng phát lớn hoàn toàn vừa vẹn.

      Chỉ là nhãn hiệu của trang sức này, từ trước đến nay chưa thấy qua bao giờ?
      Tống Thanh Xuân lật mặt sau của hộp quà, nhìn thoáng qua tên, sau đó mở ra nhiều lần tìm tòi chút, mới biết, đây là cửa hàng lâu năm ở HongKong đặc biệt chuyên làm gia công.

      ngày nào đó, nếu HongKong, nhất định phải đến cửa hàng đó. Thời điểm Tống Thanh Xuân suy nghĩ, cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra, Trình Thanh Thông vào.

      Tống Thanh Xuân vội vàng lấy lắc tay cổ tay xuống, để lại trong hộp gấm, sau đó đóng ngăn tủ lại.

      Xoay người, nhìn về phía Trình Thanh Thông lúng túng nở nụ cười, giải thích: "Tôi muốn lấy sách trong tủ, cẩn thận kéo ra, thấy."

      Trình Thanh Thông nhìn tươi cười như có việc gì, : "Tôi đặt trước bữa trưa, chắc phải nửa giờ sau đưa đến, bây giờ có muốn uống gì ?"

      " cần, cám ơn." Tống Thanh Xuân lắc đầu, quay đầu, liếc mắt nhìn ngăn tủ chứa hộp quà tặng, nhịn được có chút hiếu kỳ hỏi: "Trình tiểu thư, những thứ đó, là Tô Chi Niệm mua về sưu tầm hả?"

      " phải." Trình Thanh Thông nghĩ đến việc Tô Chi Niệm căn dặn mình, thấy Tống Thanh Xuân muốn chuyện phiếm, chỉ chỉ ghế sô-pha, ngồi xuống với , mới tiếp: "Những quà tặng kia đều là tổng giám đốc Tô mua."

      Chương 325: Mỹ nam lạnh lùng (5)

      Edit: Sun520 – *******************

      "Quà tặng?" Mặt Tống Thanh Xuân lộ vẻ kinh ngạc, có chút dám tin hỏi: "Những hộp quà kia đều là Tô Chi Niệm mua làm quà tặng?"

      "Đúng vậy." Dĩ nhiên Trình Thanh Thông gật đầu
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 327: Mỹ nam lạnh lùng (7)

      Edit: Sun520 – *******************

      Khoảng chừng nửa giờ sau, Trình Thanh Thông mới quay trở lại phòng làm việc của Tô Chi Niệm.

      Tống Thanh Xuân thấy vào, lập tức để tờ tạp chí trong tay xuống, lấy đồ của mình ghế sô pha, tùy tiện đẩy ra, ý bảo Trình Thanh Thông ngồi.

      Trình Thanh Thông vừa mới ngồi xuống, Tống Thanh Xuân mở miệng hỏi: "Những hộp quà tặng kia Tô Chi Niệm mua tặng cho ai vậy?"

      Trình Thanh Thông nắm chặt điện thoại trong lòng bàn tay, tránh ánh mắt mong đợi cùng chờ mong của Tống Thanh Xuân, lơ đãng cắn môi, sau đó mặt đầy khách sáo dịu dàng cười, nhanh chậm mở miệng, : "Những quà tặng đó, dĩ nhiên tổng giám đốc Tô mua tặng cho người trong lòng rồi!"

      nhảm, biết là mua tặng cho người trong lòng Tô Chi Niệm chứ!

      Trong lòng Tống Thanh Xuân thầm oán thầm, làm cho giọng của mình như quan tâm mở miệng hỏi: "Tôi biết là mua tặng cho người trong lòng ấy, nhưng tôi muốn biết, người ấy thích là ai?"

      Trình Thanh Thông mặt vô tội nhìn phía Tống Thanh Xuân lắc đầu: "Việc này tôi biết, tổng giám đốc Tô thích người khác tìm hiểu chuyện riêng của ấy, cũng chưa từng cho tôi biết chuyện riêng của ấy."

      " !" Đáy mắt Tống Thanh Xuân tràn đầy tiếc nuối, giọng rất nhiều: "Tôi còn tưởng rằng biết chứ . . . . ."


      biết chứ, nhưng mà đại BOSS mới vừa gọi điện thoại cho , thời điểm bảo gởi mail, có với câu, được lung tung chuyện tình cảm của với Tống Thanh Xuân.

      Mặc dù giọng của rất nhạt, chỉ có qua mấy chữ, nhưng theo lâu như vậy, hiểu được, mấy chữ kia hàm chứa đầy cảnh cáo.

      Trình Thanh Thông thấy Tống Thanh Xuân mất mác, trong lòng có chút áy náy, cúi đầu, hơi im lặng trong chốc lát, mới ngẩng đầu lên, nhìn Tống Thanh Xuân chằm chằm câu cố gắng làm dịu bầu khí ngột ngạt này chút: "Chỉ là, mặc dù tôi biết người mà tổng giám đốc Tô thích là ai, nhưng mà tôi lại biết, ấy đối với tổng giám đốc Tô mà , khẳng định rất quan trọng."

      biết đó có phải là nguyên nhân mà kỳ vọng nên hụt hẫng hay . Tống Thanh Xuân đối với lời của Trình Thanh Thông, có vẻ có hứng thú, khẽ cắn khóe môi, tùy tiện "Ừ" tiếng, cho có lệ.

      khí lại có vẻ ngưng trệ, Trình Thanh Thông nhìn chằm chằm Tống Thanh Xuân hồi, đột nhiên sau đó nhớ lại chuyện cũ, nhịn được lại mở miệng, : "Đại khái là mùa đông hai năm trước, tôi theo tổng giám đốc Tô công tác ở Mĩ, ngày đó nước Mĩ có bão tuyết, vốn là muốn gặp khách hàng nhưng bởi vì có chuyện, nên họ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :