1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

419 (For one night) - Liên Liên

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      2.1

      Sáng sớm từng tia nắng hừng đông từ ngoài cửa sổ từ từ vào, ngủ thoải mái, Liễu Tâm Tâm thỏa mãn lẩm bẩm tiếng.

      Bạch Bằng Triển tỉnh ngủ biết mình ngực , nhưng mà dáng vẻ ngủ say của nàng ngọt ngào mà ngây thơ như thế, luyến tiếc gọi nàng tỉnh lại.

      Cuối cùng, ngủ đủ, ưm tiếng, nhấc cái đầu xinh xắn lên, đôi mắt mơ mơ màng màng mở ra, kinh ngạc nhìn Bạch Bằng Triển.

      giây……
      Hai giây……
      Ba giây……

      Giai nhân lắc đầu, nhắm mắt lại.

      Năm giây sau lại mở lần nữa, vẻ mặt dám tin. “Làm sao có thể chứ?”

      Thanh mơ màng mềm mại, dễ nghe! Bạch Bằng Triển thầm nghĩ trong lòng.

      “Tối hôm qua em muốn theo tôi tình đêm, tự em bổ nhào vào người tôi.” Bạch Bằng Triển chậm rãi giải thích,

      Tiện thể quan sát dáng vẻ ngây thơ của mỹ nhân rời giường.

      “Ôi ! Tôi suýt nữa quên!” Liễu Tâm Tâm lập tức nở nụ cười ngọt ngào.

      “Chúng ta đây tình đêm xong rồi sao?”

      Ai ôi, nàng là hồ đồ, vậy mà quên chuyện này.

      “Em xem?” Bạch Bằng Triển cười gian tà hỏi ngược lại.

      “Sau khi xong tình đêm, tôi còn giúp em mặc quần áo ngủ sao?”

      Liễu Tâm Tâm này đáng . Trải qua đêm này, Bạch Bằng Triển phát bản thân mình có chút động tâm đối với Liễu Tâm Tâm!

      “Tôi hiểu……” Tình đêm rốt cuộc là phải như thế nào chứ?

      Sao lại có người ngủ mặc quần áo chứ?

      “Tình đêm chính là……” để ý giai nhân kháng nghị, Bạch Bằng Triển đem Liễu Tâm Tâm ôm đến giường.

      “Chúng ta nên hôn môi trước.” Cúi đầu, lập tức che kín cái miệng hé ra, đem câu hỏi nàng muốn ra bao phủ trong nhiệt tình.

      “Ưm……” Liễu Tâm Tâm kịp phản ứng, chỉ có thể để mặc chiếc lưỡi linh động của người thừa cơ chui vào trong miệng của nàng, triền miên mãnh liệt đảo qua đảo lại lưỡi của nàng.

      Đôi môi lửa nóng của Bạch Bằng Triển từ miệng tới chiếc cổ trắng nõn, bàn tay to cởi hết quần áo của giai nhân, muốn nhấm nháp hương vị ngọt ngào.

      “Ưm……” nàng nhịn được khẽ rên ra tiếng.

      Vừa hôn lên da thịt trắng như tuyết, ngón tay mang theo ma lực giải phóng hai đồi nhũ hoa trắng nõn, đôi môi ẩm ướt nóng ấm cũng nháy mắt đến tới nhũ tiêm của nàng, làm toàn thân nàng run rẩy thôi.

      Bạch Bằng Triển thấp giọng nỉ non bên tai nàng, “Trừ bỏ hôn môi, chúng ta còn làm rất nhiều rất nhiều chuyện khiến em vui vẻ ……”

      Tối hôm qua kịp làm, sáng nay phải sửa chữa cẩn thận.

      “Đâu……” Mặt cười đỏ bừng, nàng ngay cả dũng khí giương mắt lên nhìn cũng có.

      “Đừng thẹn thùng, cưng ơi.”

      Bạch Bằng Triển nhướng mày, khóe miệng mang chút tà ý trêu đùa, cắn nhũ tiêm nõn nà của nàng, ôn nhu mút, liếm cắn, trêu đùa đến nỗi nàng cũng thể khống chế chính mình, thân thể càng ngửa ra sau hơn, đôi nhũ hoa trắng muốt càng dựng đứng hơn ở trước mắt , cảm nhận từng đợt sung sướng do mang lại.

      “Ưm……” Nàng phát ra tiếng thở dốc bất lực.

      tách đùi của nàng ra…… Thân thể giai nhân nuột nà, trần trụi ra trước mặt , cúi đầu, liếm cánh hoa non mềm.

      “A……” Liễu Tâm Tâm bật ra tiếng nức nở mềm mại thanh thúy, vẻ mặt ửng hồng thân thể vặn vẹo, chỉ càng gia tăng kiềm chế của người đàn ông với nàng.

      Bạch Bằng Triển nheo mắt ngắm nhìn dáng vẻ nàng vặn vẹo mê người..

      Đầu lưỡi xoay tròn ở chỗ mật ngọt của giai nhân, ấn sâu, làm cho nàng tự chủ được lại thở dốc, cảm giác như vậy làm cho nàng rất ngượng ngùng……

      “Vì sao cơ thể của tôi trở nên tò mò kỳ quái……” Nàng vừa lắc đầu vừa .

      Suy nghĩ trong đầu Liễu Tâm Tâm hoàn toàn hỗn loạn, biết nên hình dung như thế nào.

      “Sao lại kỳ quái?”

      “Nóng …… Nhưng là tò mò kỳ quái……” Liễu Tâm Tâm nỉ non, khuôn mặt nhắn mang đầy vẻ dục tình cùng nghi hoặc.

      Đầu lưỡi Bạch Bằng Triển giống như mang theo ma thuật, bừa bãi lướt qua lướt lại ở cửa động của nàng, nhưng đối diện với xâm phạm như vậy, thân thể của nàng cũng cảm thấy chán ghét.

      Dần dần, nàng hiểu thân thể mình trở về nguyên thủy, gào to đầu hàng.

      Cảm giác rong ruổi thoải mái trong cơ thể nàng, làm cho nàng hoàn toàn sa vào trong thế giới dục tình, thầm muốn nhiều khoái cảm hơn nữa.
      “Cảm giác thế nào? Rất thoải mái phải ?” Bạch Bằng Triển ngừng khiêu khích đóa hoa của nàng, đầu lưỡi loanh quanh ở chỗ mẫn cảm non mềm của nàng, cho đến khi hang sâu của nàng ẩm ướt.

      “Đừng……” Liễu Tâm Tâm khó có thể thừa nhận cơn khoái lạc lần đầu tiên trong đời của thân thể, hai chân run run, luồng nhiệt chạy tán loạn trong người nàng. trận khoái cảm mãnh liệt gặm nhấm thân thể nàng, nàng chỉ ngừng phát ra hơi thở hổn hển phóng túng

      “A a…… Tôi sắp được……”

      “Nhìn em mau sung sướng như vậy, cần nữa sao?” Đầu lưỡi linh hoạt của tiếp tục tiến công, muốn nàng vứt bỏ tất cả rụt rè.

      “Ô……” Liễu Tâm Tâm hưng phấn mà thống khổ thấp giọng khóc nức nở, mồ hôi trán cũng từng giọt từng giọt rơi xuống. sao có thể đối với nàng như vậy?

      “Ô…… Tôi cần tình đêm ! muốn muốn……” Đối mặt với làn sóng cảm xúc xa lạ như thế, nàng bối rối biết làm thế nào cho phải.

      Bạch Bằng Triển cười mà , tay xoay lên vuốt ve thân thể của nàng, ép nàng xoay người, cặp mông xinh đẹp hướng lên .

      “Chống tay lên.” thấp giọng ra lệnh.

      Liễu Tâm Tâm đưa tay để gối đầu, hiểu ý tứ của người đàn ông này.

      Lý trí của nàng bị trận xâm lược mạnh mẽ đánh tan, nàng hiểu bản thân muốn làm sao, người phát sinh chuyện gì……

      Đối mặt với lời mời gọi của dục vọng, nàng vứt bỏ hết vũ khí mà đầu hàng.

      “Em đẹp……” Bạch Bằng Triển nhìn bộ ngực trắng như tuyết và đường cong động lòng người của giai nhân cửa sổ kính trong suốt, khóe miệng mỉm cười vừa lòng.

      “Đừng……” Rất xấu hổ…… Liễu Tâm Tâm nhìn thấy chính mình như thế ở cửa sổ, mặt đỏ tía tai.

      Nhưng Bạch Bằng Triển hoàn toàn mặc kệ kháng nghị của nàng.

      Nâng cao chiếc mông của nàng, vật nam tính sớm căng cứng chờ thúc vào, nhằm vào nơi hẹp, dũng mãnh vào nơi nóng ấm.

      “A a a a…” Liễu Tâm Tâm phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, nước mắt chảy ra từ đôi mắt bị dục vọng che lấp.

      Biết người đẹp bây giờ nhất định cảm thấy đau đớn, nhưng nơi ấm nóng và chật cứng trong cơ thể nàng hấp dẫn làm nhịn được chuyển động thắt lưng.

      muốn chiếm giữ càng sâu!

      ra! ra mau……” Liễu Tâm Tâm thầm nghĩ muốn thoát khỏi loại đau đớn này, bởi đau như bị xé rách giữa hai chân mà thể chống cự. Nàng nhấc mông vặn vẹo, muốn chống cự người đàn ông này, nghĩ tới lại trở thành thúc giục khát vọng rục rịch của , khiến khống chế được.

      Ô…… Đau quá, tình đêm ôi, nàng hối hận !

      Nàng tình nguyện làm trinh nữ lãnh cảm, cũng muốn bị chọc đau muốn chết thế này.

      cần, cần, cần, cần……

      “A—” Đau chết ! Liễu Tâm Tâm lại lần nữa phát ra tiếng thét thê lương.

      “Cố chịu chút, qua lúc đau.” Bạch Bằng Triển nửa lừa nửa gạt, nơi chật hẹp của nàng bao chặt vật to lớn của , chuyển động thân thể, giải thoát dục vọng.

      rất đau……”

      “Em đừng khóc, thương em nhiều, nhịn chút nữa.” Ghé vào người nàng, thong thả kéo ra rút vào, bàn tay to những buông nhũ hoa của nàng ra mà còn xoa nắn, ngừng vuốt ve.

      khiêu khích nàng lúc nhanh lúc chậm, đẩy nhanh vào cơ thể nàng, lún sâu vào bể tình dục vọng.

      Cảm giác khác thường lập tức thoáng qua đầu nàng……

      “Ưm……” Ham muốn cuồng liệt cuốn sạch nàng, luồng khí nóng hổi xuyên qua cơ thể nàng, khoái cảm ngang ngược hoành hành trong nàng, Liễu Tâm Tâm khỏi rên rỉ ra tiếng.

      “Thoải mái chứ?” vừa lòng di chuyển lên đỉnh đầu.

      “Tôi…… ưm……” Người đàn ông này trước sau đều rất vui thú, nàng hoàn toàn bị chìm đắm trong khoái cảm mang tới, thỏa mãn mà rên rỉ.

      “Cưng ơi, nhanh……” bị nàng cắn có hơi đau, nhưng lại cảm giác rất thoải mái, khỏi thấp giọng tán thưởng.

      “A……” thể ngăn cản người đàn ông đó thốt ra lời phóng đãng ở bên tai nàng, nàng chỉ có thể thả lỏng chính mình cúi đầu rên rỉ.

      “Còn chưa đủ nhiệt tình nha.” há miệng liếm qua liếm lại vành tai của nàng, cảm giác tê dại làm nàng run rẩy.

      thích đàn bà nhiệt tình.”

      “Ưm……” Nàng nhịn xuống rung động trong lòng, cắn chặt hàm răng, nghĩ muốn khuất phục.

      “Kêu ra !” ra lệnh!

      “A……” Nàng thốt ra tiếng mà ngay cả chính mình cũng phát ra.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      2.2
      Dục vọng vẫn chôn sâu trong huyệt động bé của người đẹp, dùng ngón tay tìm đến hạch hoa mẫn cảm của giai nhân.

      Liễu Tâm Tâm tránh được, thừa nhận khoái cảm khác thường, cảm xúc dâng lên đến đỉnh điểm.

      “Ưm……” Nàng tự chủ được, xoay thắt lưng và nhếch mông lên.

      “Tốt lắm, chính là như vậy.” Đầu ngón tay tăng thêm lực, dụ dỗ lối vào chật hẹp của nàng co rút lại.

      “A……” Nàng có thể cảm nhận được vật to lớn của ra vào ở trong cơ thể nàng.

      Chuyển động nhanh của làm cho nàng nhịn được lớn tiếng rên rỉ, vật nam tính của ra ra lại vào vào, thân thể của nàng sớm mẫn cảm đến thể khống chế chính mình, nàng sắp chịu nổi……

      “Rất có thiên phú, kêu lớn tiếng chút nữa .” Miệng vừa mỉm cười vừa lộ vẻ tà nịnh.

      chịu nổi rồi……” Động tác mãnh liệt của xuyên qua thân thể nàng, cục thịt phình to thâm nhập vào nơi sâu nhất bên trong cơ thể nàng, nàng ngừng thét chói tai, cảm giác tất cả các dây thần kinh trong cơ thể đều bị đứt đoạn.

      “Vậy sao?” Khóe miệng lên nụ cười quyến rũ, Bạch Bằng Triển vô cùng vừa lòng với kết quả như vậy.

      cố ý dùng tốc độ giống nhau ra vào miền đất mẫn cảm của nàng, và lấp đầy hết hư trong cơ thể nàng.

      muốn nàng đầu hàng toàn diện.

      mất mát do chiếm được thỏa mãn đốt cháy lý trí của nàng, Liễu Tâm Tâm theo bản năng cong người lên nức nở đáp lại, “Còn muốn nữa…… Nhanh chút nữa! Xin ……”

      “Xin như thế nào?” Bạch Bằng Triển cười dài nhìn người con bị lửa dục vọng thiêu đốt.

      “Đừng có ngừng……” Khuôn mặt của nàng cũng bởi cầu dâm đãng của chính mình mà nhanh chóng bị thiêu đỏ!

      Cười , Bạch Bằng Triển từ từ rút ra, lại dùng đầu nhọn, để bản thân hoàn toàn xuyên qua nàng, lấp đầy hoàn toàn nơi ấm áp của nàng.

      Liễu Tâm Tâm tự chủ được nâng mông lên, muốn cùng kết hợp chặt chẽ.

      “Nhiệt tình thêm chút nữa……” Khối thịt phồng lên lâu lưu tình chút nào càng ấn sâu vào cửa hang ướt át, nhanh chóng thô bạo xuyên qua thân thể cực nóng của nàng, thanh kiếm nam tính cực lớn thâm nhập vào nơi cấm địa vẫn chưa từng được khai phá của nàng.


      “Ưm–” cảm giác bị đâm khiến Liễu Tâm Tâm nhịn được bật ra tiếng rên rỉ sung sướng.

      để em thất vọng .” Bạch Bằng Triển nhàng bên tai người đẹp, đồng thời lại lắc hông, tăng thêm sức tiến vào lui ra, khiến người con trong lòng rốt cuộc nhịn được trào dâng khoái cảm trong cơ thể. Cùng lúc đó, tiếng rên rỉ kiều thể kiềm chế bật ra khỏi đôi môi Liễu Tâm Tâm……

      nắm chặt vòng eo run run của nàng mà điên cuồng lắc hông, cho đến khi nàng tứ chi vô lực, hai chân vẫn mở rộng nằm phịch ở giường, mặc muốn làm gì làm.

      “A!” chịu nổi kích tình mãnh liệt này, Liễu Tâm Tâm hét lên.

      Vui sướng tích tụ đến cực hạn, rồi đột nhiên vỡ òa trong cơ thể nàng, giống như bị đẩy vào vực sâu đáy mà từ ngữ nào có thể diễn tả, nàng thét lên tiếng chói tai nghẹn ngào.

      Bọn họ rốt cục đạt tới cao trào thiên đường ở thân thể của nhau –

      biết trải qua bao lâu, kích tình vừa mới qua , Bạch Bằng Triển rút ra khỏi thân thể nàng, nhìn Liễu Tâm Tâm ngủ say bên cạnh.

      Chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của nàng đỏ ửng vì mới trải qua hoan ái, cái miệng nhắn của nàng trở nên sưng đỏ vì bị hôn, mái tóc đen xòa hỗn loạn thân thể trắng nõn và chiếc đệm màu trắng, nhìn rất chọc người suy tưởng lung tung.

      Nhìn chằm chằm người mệt mỏi thỏa mãn ngủ say, Bạch Bằng Triển nhịn được đưa tay vuốt ve thân thể duyên dáng xinh đẹp của nàng.

      luyến tiếc để nàng ngủ say như vậy.

      Đúng vậy, muốn lần nữa.

      Người con này mê người, dường như vĩnh viễn thấy thiếu nàng……

      Bạch Bằng Triển ôm lấy thân thể tuyết trắng, khẽ vỗ về bộ ngực sữa mềm mại đẫy đà, chiếm lấy hai đỉnh núi, dùng sức xoa bóp.

      “Ưm……” Ngón tay người đàn ông giống như có chứa ma lực, làm cho người mê man ngủ toàn thân tê dại.

      Bạch Bằng Triển ngậm lấy đầu nhũ của nàng, ngừng cắn mút khiến nó đỏ bừng như hoa nở rộ, tay kia nắm lấy nhũ hoa của nàng, ngừng nắn bóp, chơi đùa, làm cho người con vốn ngủ say hoàn toàn chìm đắm vào trong những ve vãn cao siêu của , kìm lòng được mà rên rỉ.

      “Vật , em thực mẫn cảm…” Khóe miệng lên đường cong cong hoàn mỹ, trong giọng trầm thấp của mang theo chút dụ hoặc mê người.

      “Người ta ngủ mà…” Liễu Tâm Tâm thấp giọng kháng nghị.

      “Nhưng mà thân thể khiêu gợi của em vẫn bảo em thêm lần nữa nha!” Bạch Bằng Triển xấu xa, vuốt ve chơi đùa thân thể mềm mại nữ tính cách thành thạo.

      “A…”

      “Ở đây của em ẩm ướt thành cái dạng này rồi, còn em ngủ sao…” Tay lướt bắp đùi tuyết trắng của nàng, vuốt ve làn da mềm mại, càng ngừng di động lên , cho đến khi tới cửa hang thâm u bí , bàn tay to lại lần nữa dò vào lối hẹp của người kia, khẽ vuốt ve cửa động hơi ướt át của nàng, gây cho nàng từng trận rồi lại từng trận cảm xúc mê dại.

      “Người ta vốn còn… a… ngủ… mà…” Liễu Tâm Tâm ngừng lại thở dốc, thân thể trắng như tuyết ngừng vặn vẹo, nhưng chỉ càng thêm kích thích dục vọng của .

      Tay Bạch Bằng Triển chút chần chờ liền tiến vào trong động hoa của Liễu Tâm Tâm, ngón tay thon dài ngang ngược chòng ghẹo cánh hoa như dính mật, lúc lúc mạnh, lúc gẩy lúc véo.

      “A…” Tiếng rên rỉ nhịn được nữa, rốt cục tràn ra.

      Khóe miệng hơi cong lên, nhưng ngón tay thon dài vẫn tiếp tục ngừng sờ soạng, chui sâu vào chơi đùa hoa viên thần bí mà mẫn cảm giữa hai chân nàng bằng phương thức dâm mỹ mà ti bỉ.

      “Đừng nha…” chịu nổi trêu đùa, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi đôi môi đỏ mọng.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      2.3
      Liễu Tâm Tâm bị ngón tay thọc vào sâu, nâng cao người bên dưới, hai chân nàng mở rộng, khóa vai , ngón chân quắp lại, ngừng rên rỉ, dường như là hoan nghênh xâm chiếm của .

      Ngón tay vốn ở bên ngoài cánh hoa, trong nháy mắt liền xâm nhập vào khe hở hẹp, trận khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng đánh sâu vào não bộ của nàng, khiến nàng nhịn được cong thân thể mềm mại lên, theo nhịp vào ra của ngón tay , trong miệng ngừng phát ra tiếng ngâm nga mất hồn.

      “Trời ơi… được…”

      nhìn đến nàng kháng nghị, ngừng kích thích hang động non mềm mẫn cảm của nàng.

      Dưới khiêu khích cố tình của Bạch Bằng Triển, mặt Liễu Tâm Tâm tràn ngập màu tình dục, càng có vẻ điềm đạm đáng .

      cự tuyệt dứt khoát của nàng, chỉ càng làm kích thích ý muốn chinh phục của bản năng nam tính của .

      ! Thực thích sao?” ác ý lại thêm vào ngón tay nữa, hay ngón tay cùng tiến vào thọc sâu trêu ghẹo, muốn nhìn thấy cánh hoa của nàng thấm đẫm nước.

      “Thích… rất thích…” Rốt cục quăng bỏ rụt rè, Liễu Tâm Tâm nức nở kêu lên đáp lại.

      Nàng bị tình dục dẫn dắt, thân thể phản ứng lại cách trung thành nhất, cửa động ngừng chảy ra dịch mật.

      “Thực là nhiệt tình! Bé cưng, em còn em được sao?” Gương mặt khêu gợi của Bạch Bằng Triển lộ ra nụ cười thỏa mãn.

      “Tôi…” Liễu Tâm Tâm còn chưa kịp trả lời, há miệng ngậm lấy cánh hoa của nàng, bắt đầu hút dịch mật của nàng, cái lưỡi linh động cũng cuốn vào trong động hoa của nàng.

      “A….” Nàng rít lên.

      Đến lúc này, đầu óc muốn nổ tung vì khoái cảm căng chật, nhưng có sức giãy giụa, nàng chỉ có thể để chiếc lưỡi của chui vào trong cơ thể nàng.

      biết em muốn lắm rồi.” rắp tâm nhắc nhở cho nàng, phản ứng của nàng nhiệt tình đến mức nào.

      Bạch Bằng Triển để mông nàng lên cao hơn, đầu lưỡi ngừng đảo liếm hạch hoa của nàng, lối hoa chật khít mê người cũng bởi vì bị đè ép mà tiết ra càng nhiều mật hoa trong suốt hơn.

      “A…” Tiếng ngâm nga rên rỉ của nàng càng lúc càng lớn hơn.

      Theo động tác đảo liếm càng lúc càng nhanh của , phía thân dưới của Liễu Tâm Tâm cũng càng ngày càng truyền đến cảm giác tê dại mãnh liệt hơn, hầu như sắp khiến nàng thở nổi nữa.

      “Bé cưng, gọi Triển .” thằng người lên, để khối thịt cứng ngắc từ lâu ở cửa động ẩm ướt của nàng. “Nhớ kỹ người đàn ông giờ mang đến khoái lạc cho em tên là Bạch Bằng Triển!”

      “Triển…” Cảm giác cực khoái khiến nàng nhu thuận làm theo mệnh lệnh của .

      Ngay giờ phút này, thanh kiếm nam tính rắn chắc tiến vào trong lối hoa chật hẹp và cực nóng của nàng, vào ra chạy nước rút.

      “A…” Dục vọng cực nóng mà rắn chắc của ngừng chuyển động vào ra theo nhịp trong cơ thể nàng, nàng tự chủ được mà vặn vẹo thân thể, trong miệng ngừng phát ra tiếng kêu dâm mỹ.

      “Em nhìn xem ở đây em hút đến chặt như thế, làm sao mà lại có thể được?” Nâng cằm nàng lên, muốn nàng xem dáng vẻ chính nàng khóa chặt người như thế nào, thấy chỗ hai người kết hợp chặt chẽ ra sao, nhìn nàng bị dục vọng khống chế thế nào!

      “Ô….” Toàn thân Liễu Tâm Tâm như bị lửa thiêu đốt, trắng nõn nhưng lộ ra hồng nhuận, nàng cũng chịu nổi dằn vặt phóng túng này nữa rồi, phát ra tiếng kêu nức nở sung sướng.

      “Em thích ?” Bạch Bằng Triển vừa xoa bóp mạnh ngực nàng, vừa áp bức hỏi ý kiến.

      “Thích…” Toàn bộ lý trí biến mất, trận rồi lại trận khoái cảm mãnh liệt hơn ngừng ăn mòn xương cốt tứ chi của Liễu Tâm Tâm, nàng chỉ có thể ngừng phát ra tiếng thở dốc, để biểu đạt phấn khích trong lòng.

      “Tốt lắm!” Miệng lộ ra nụ cười thỏa mãn, ôm chặt thân thể giai nhân, liều lĩnh bất cần đâm mạnh vào, rút ra, đâm vào, rút ra…

      “A a a…” Tiếng kêu diễm lệ kiều tràn ra bên môi, đặt mình trong khoái cảm mãnh liệt, thân thể của nàng ngửa ra theo bản năng.

      Bạch Bằng Triển tăng tốc ra vào trong cơ thể nàng, thanh thịt lửa nóng cực đại ngừng ma sát mật động của nàng, mỗi khi thanh nhọn nóng rực vào ra mật nhụy của nàng , gây ra từng trận từng trận khoái cảm ngứa ngáy tê dại.

      “Ô…” Liễu Tâm Tâm ngừng rên rỉ kiều.

      Nàng nghĩ mình sắp chết, chết tại đây, dưới thứ khoái cảm kịch liệt này!

      Bạch Bằng Triển vào ra trong cơ thể nàng càng nhanh, càng mạnh, tạo nên khoái cảm cũng càng nhiều, càng lớn hơn…

      Trong giông tố khoái cảm chấn động, hai người đồng thời lên đến đỉnh cao tình dục, trong tiếng ngâm nga rên rỉ sục sôi, thể nghiệm sung sướng đến cực hạn.

      ~~~~~ Vficland.info ~~~~~

      Thừa dịp lúc còn ngủ say, Liễu Tâm Tâm nhanh chóng xuống giường mặc xong quần áo, chân tay, rất sợ đánh thức .

      Muốn chết quá! Tình đêm ngờ lại vất vả như thế, còn ở lại nữa, nàng sợ rằng ngay cả mệnh cũng giữ được!

      Người đàn ông này có đẹp trai nữa, có thân hình chuẩn nữa, cũng thể có gì lưu luyến.

      Đây chỉ là tình đêm thôi!

      Liễu Tâm Tâm cứ mãi nhắc nhở chính mình, trước khi , nàng còn nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua người đàn ông đầu tiên của nàng, cố gắng ghi nhớ trong lòng khuôn mặt tuấn của .

      Đồng thời nàng cũng rất tự động lấy chiếc áo sơ mi dính mùi đàn ông mà mặc , coi như là vật kỷ niệm tối nay.

      Dầu sao nữa sau này gặp lại nữa rồi…

      Đột nhiên, người khẽ giật, Liễu Tâm Tâm cả kinh, lập tức chuồn ra cửa phòng, sau đó mau mau chóng chóng rời khỏi Bạch Bằng Triển.

      Nàng vừa khỏi, chỉ thấy Bạch Bằng Triển ngồi dậy, tay cầm chiếc các , cười đến cực kỳ tà khí.

      Bạch Bằng Triển cầm là giấy chứng minh vừa mới thừa cơ rút ra từ ví của Liễu Tâm Tâm, tỉ mỉ đọc kỹ chút.

      Tiểu mỹ nhân ngọt ngào cho rằng có thể cứ khỏi như vậy thôi sao?

      E rằng chưa được rồi.

      Sau này mọi người vẫn còn có cơ hội gặp mặt!

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      3.1

      Ôi, buồn ngủ quá……
      Liễu Tâm Tâm có chút ai oán ngả mình xuống mặt bàn, lén véo đùi mình cái, để giữ cho bản thân tỉnh táo.
      Mỹ nữ khí chất là thể ngáp giữa bàn dân thiên hạ được, Tiểu Ưu lại uống thuốc tránh thai được uống cà phê, nhưng thuốc này làm nàng cả ngày buồn ngủ nha!
      thảm……
      Nàng bao giờ muốn tình đêm nữa!
      Nếu biết khiến người ta mệt mỏi như vậy, nàng tuyệt đối chơi đùa như vậy. Còn bị Tiểu Ưu bắt nuốt viên thuốc xuống, cơn ác mộng chân .
      Đều là tại con kia, hại nàng bây giờ nhận nhiều thống khổ như vậy…… Ô ô, sớm biết vậy trước đó cần nổi hứng lên!
      Ô ô, càng nghĩ càng buồn thảm……
      Nhưng chút nữa công ty có kế hoạch mới phải làm, vì dự án quảng cáo hơn ngàn vạn, công ty còn đặc biệt thuê riêng bậc thầy nhiếp ảnh gia, nàng phụ trách tiếp đãi nên hoàn toàn thể xin phép về nhà ngủ.
      Nàng đáng thương…… Liễu Tâm Tâm càng ngừng tự hối tiếc.
      Đây là quảng cáo quan trọng của công ty, thực kế hoạch đặc biệt, phải làm việc giống như con quay!
      Liễu Tâm Tâm muốn ngáp cái, nhưng nàng dám, sợ phá hỏng khí chất của mình.
      Ô ô ô……
      Quên , vẫn nên chuyên tâm chuẩn bị tư liệu cần dùng cho chu đáo, lát nữa bậc thầy nhiếp ảnh đến, nàng phải chuẩn bị kịch bản gốc và tình trạng ở trường quay cho nhiếp ảnh gia, sau đó vài ngày nữa mời nữ ngôi sao Nhật Bản chính thức chụp ảnh.
      Việc này cũng phải mất vài tuần!
      Liễu Tâm Tâm ngáp cái tao nhã, còn có mười phút nữa mới nghỉ trưa, nàng vụng trộm dùng QQ cá nhân nhờ Tiểu Ưu giúp nàng mua cơm trưa.
      Buồn ngủ quá…… Trong lúc chờ đợi, nàng phải gặp Chu công trước—(charon: nghĩa là ngủ)
      Thời gian cũng trôi qua mau, mới ngủ bao lâu, Liễu Tâm Tâm bị Đinh Tiểu Ưu gọi dậy.
      “Ăn cơm !” Đinh Tiểu Ưu dùng loại ánh mắt thương hại nhìn nàng.
      “Làm sao vậy?” Liễu Tâm Tâm nhìn Đinh Tiểu Ưu cách khó hiểu. Vì sao lại nhìn nàng như vậy chứ? Chẳng lẽ vừa rồi nàng ngủ đến nỗi mất hết hình tượng sao? thể nào?
      Đinh Tiểu Ưu nhìn bạn thân mà gì, phải nếu để lát nữa Liễu Tâm Tâm chịu đả kích.
      quyết định vẫn nên để này ăn no !
      “Ăn cơm trước sau.” Ăn no bụng, ít nhất ngất xỉu, như vậy phải đỡ Liễu Tâm Tâm.
      rất thông cảm cho bạn thân…… Ông trời đúng là thương xót Tâm Tâm rồi!
      Chờ nàng phát người hợp tác lần này là ai, tuyệt đối ngất xỉu.
      Đáng tiếc, Đinh Tiểu Ưu còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý cho Liễu Tâm Tâm chút, quản lí phòng kế hoạch cùng người đàn ông vừa vừa cười đến.
      “Tâm Tâm, cậu tự cầu phúc .” Đinh Tiểu Ưu vừa nhìn thấy người tới, lập tức vỗ mông, rời .
      muốn thấy bạn thân té xỉu, như vậy trong lòng dễ chịu hơn chút……
      “Sao lại thế?” Liễu Tâm Tâm còn chưa kịp biết ràng, vừa ngẩng đầu nhìn thấy người tới, lập tức “phốc ” phun nước uống từ trong miệng ra.
      Tại sao có thể như vậy? Sao lại đúng là ?
      Mời bậc thầy chụp ảnh tới, ai cũng được, sao lại cố tình là đối tượng tình đêm của nàng chứ?
      Phát mỹ nữ khí chất phòng kế hoạch lại thất thố bất lịch như vậy, quản lí phòng kế hoạch Trần Nhâm Trung sau khi tỉnh táo, lập tức lùi lại, còn nhanh tay lẹ mắt thuận tiện lôi người khách lui về phía sau.
      Hoàn hảo! May mắn bị bắn vào.
      Nhưng…… Trần Nhâm Trung liếc bậc thầy chụp ảnh theo mình cái. ràng là hình tượng soái ca cuồng dã, phụ nữ nhìn thấy phải càng trở nên nữ tính mới đúng, sao mỹ nữ khí chất nhất công ty Liễu Tâm Tâm, lại đột nhiên trở nên khí chất như thế?
      Trần Nhâm Trung nuốt nước bọt, nhắc nhở cấp dưới đắc ý nhất của mình hoàn hồn.
      “Bạch tiên sinh, tôi muốn giới thiệu với Liễu tiểu thư.”
      Nghe quản lí giới thiệu, Liễu Tâm Tâm vội vàng lấy lại chú ý, thể nụ cười chuyên nghiệp nhất.
      Nàng liều chết cũng thừa nhận bọn họ có quen biết. Tuyệt đối !
      ngờ Bạch Bằng Triển lại bước lên phía trước, còn cười vô cùng sáng lạn.
      “Tâm Tâm, sao lại khéo như vậy?”
      bé giảo hoạt này, vẻ mặt kia hoàn toàn là giả vờ quen biết .
      Ha ha, sao có thể để nàng vừa lòng đẹp ý chứ?
      chính là sớm biết Liễu Tâm Tâm làm việc ở đây, nên mới cố ý hợp tác quảng cáo với công ty này.
      Cho nên, làm sao có thể dễ dàng thả nàng được?
      Bạch Bằng Triển cố ý nhìn Liễu Tâm Tâm, biểu tình mặt viết: Đừng nghĩ giả vờ quen biết tôi.
      “Tôi……” Liễu Tâm Tâm nhất thời biết nên phản ứng như thế nào.
      Sao lại như vậy? Người đàn ông này ngờ lại chào hỏi nàng, còn gọi ra tên của nàng! Chết chắc rồi! Chuyện nàng giả vờ thể thành rồi.
      Liễu Tâm Tâm cố gắng muốn cười trừ, kết quả so với khóc còn khủng khiếp hơn.
      Trần Nhâm Trung ở ngoài cuộc nhìn thấy tình huống này, vui vẻ kêu lên
      “Bạch tiên sinh quen biết Tâm Tâm sao?”
      Bạch Bằng Triển gật gật đầu, nhìn Liễu Tâm Tâm có chút ám muội.
      “Đúng vậy! Mấy ngày hôm trước bọn tôi vừa mới –”
      chưa xong, Liễu Tâm Tâm lập tức cười gượng.
      “Ha ha…… Trí nhớ Bạch tiên sinh tốt! Tôi mới gặp qua lần mà có thể nhớ được con người bình thường như tôi đây!”
      Ý là, hai người cũng thân thiết chút nào!
      Cuối cùng, nàng lại hung hăng liếc mắt cái với Bạch Bằng Triển.
      Người đàn ông chết tiệt, chẳng lẽ ai chỉ cho định nghĩa của ‘tình đêm’ sao? Còn tỏ ra rất quen biết nàng.
      ……
      Như thế được lắm, quản lí chắc chắn càng vui vẻ để người ta lại, sau đó chạy mất tích!
      Chán ghét…… Nàng còn chưa chuẩn bị tâm lí mình đối mặt với !
      Quả nhiên Trần Nhâm Trung vừa nghe bọn họ quen biết, lập tức vui vẻ cười to.
      “Các bạn quen biết nhau tốt quá! Bạch tiên sinh, Tâm Tâm là người phụ trách kế hoạch kia, vậy các bạn hợp tác có vẻ dễ dàng hơn!”
      “Đương nhiên!” Bạch Bằng Triển cười như đúng rồi.
      “Nào có?” Liễu Tâm Tâm lại cho đáp án bất đồng.
      Trần Nhâm Trung liếc mắt nhìn bọn họ cái, nhất thời biết nên tiếp như thế nào.
      Bạch Bằng Triển nhanh chóng tiếp lời,
      “Tâm Tâm, biết em vẫn còn tức giận vì hai ngày nay gọi điện cho em, nhưng em vẫn biết đó luôn luôn bề bộn nhiều việc…… Như vậy , mời em bữa tối?”
      Liễu Tâm Tâm bị Bạch Bằng Triển hiểu ra sao, muốn trả lời câu “tôi quen “, nhưng lập tức lại bị Bạch Bằng Triển ngắt lời.
      “Trần quản lí, Tâm Tâm chắc còn giận tôi, giúp tôi mấy lời .” Bạch Bằng Triển cố ý thể vô cùng mờ ám.
      Trần Nhâm Trung hiểu , hơn nữa Bạch Bằng Triển lại là bậc thầy chụp ảnh mà công ty mất số tiền lớn mời đến, nên đắc tội được, đành phải hy sinh cấp dưới đắc lực chút.
      “Tâm Tâm, đàn ông vốn lấy nghiệp làm trọng, trong lúc vội vàng thiếu thời gian, nên so đo với Bạch tiên sinh!”
      Liễu Tâm Tâm chút cũng cảm kích, biểu tình mặt càng lúc càng hung dữ hơn.
      Bạch Bằng Triển nhìn sắc mặt Liễu Tâm Tâm càng ngày càng tái mét, đành phải vội vàng ,
      biết Trần tiên sinh có thể để tôi và Tâm Tâm ở riêng lát ?”
      “Ờ, được được.” Trần Nhâm Trung là người thức thời.
      “Vậy…… Tâm Tâm, giúp tôi tiếp đón Bạch tiên sinh chu đáo nhé.”
      Ôi, thể tưởng tượng được mỹ nữ khí chất khi nóng giận cũng rất đáng sợ …… Vẫn là mau mau tránh có lẽ an toàn hơn!
      Trước khi bồi thêm câu”
      “Có chuyện gì các bạn tự thảo luận nhé!”
      Cấp vừa rời , lý trí còn sót lại của Liễu Tâm Tâm hoàn toàn tan rã.
      ……” Liễu Tâm Tâm chỉ vào Bạch Bằng Triển, tức giận đến cả buổi cũng ra nửa câu.
      giận! Người đàn ông này khiến quản lí hiểu lầm quan hệ của bọn họ! Bây giờ xong rồi, chỉ chút nữa cả công ty đều biết hết!

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      3.2

      thế nào?” Bạch Bằng Triển vẫn cười rất khó ưa.
      “Sao có thể để quản lí hiểu lầm quan hệ của tôi với …… tôi với …… tôi với ?” Liễu Tâm Tâm phừng phừng lên án.
      “Quan hệ gì?” Bạch Bằng Triển hỏi lại.
      “Chính là…… Chính là giống như tôi với ……bộ dạng rất thân mật.” Liễu Tâm Tâm , hai má đồng thời trở nên hơi ửngđỏ.
      “Chẳng lẽ đúng?”
      “Nào có?”
      “Nếu với em là quan hệ gì?”
      “Cũng chỉ là tình đêm mà thôi nha!” Liễu Tâm Tâm như đúng rồi.
      “Chỉ là tình đêm?” Bạch Bằng Triển hơi nheo nheo mắt lại, trong lòng có chút tức giận người phụ nữ này vậy mà lại chỉ coi là đối tượng tình đêm.
      Đáng chết! Chẳng lẽ nàng còn có đối tượng khác?
      Bạch Bằng Triển nghĩ đến cảnh tượng Liễu Tâm Tâm nằm ở trong lòng người đàn ông khác, trong lòng liền cảm thấy vô cùng thoải mái.
      “Đương…… Đương nhiên!” Vẻ mặt người đàn ông này sao trở nên khủng bố như vậy?
      mạng đều vậy mà.”
      mạng?” Bạch Bằng Triển hiểu.
      xem, mạng đều , nam nữ ở quán bar liếc mắt đưa tình nhau, sau đó ngủ cùng đêm, gọi là tình đêm nha!” Liễu Tâm Tâm sợ đủ còn mang tài liệu in mạng xuống cho Bạch Bằng Triển xem.
      Bọn họ vốn chỉ là tình đêm, phải rất hời hợt thôi sao!
      Bạch Bằng Triển xem qua thông tin ngu xuẩn đến nỗi thể ngu xuẩn hơn mạng kia, lửa giận trong lòng càng ngày càng lớn.
      “Vì sao em muốn thu thập tư liệu này?”
      “A…… Chính là……” Liễu Tâm Tâm ấp a ấp úng nguyên nhân bởi vì ngày đó nghe con đó bảo, có phải nàng bị lãnh cảm hay .
      Liễu Tâm Tâm thôi, cho hết, ngược lại khiến Bạch Bằng Triển càng thêm nổi giận.
      Ngày đó nếu gặp được , này muốn làm phụ nữ lãnh cảm, tùy tiện liền theo người đàn ông khác về nhà?
      Ghê gớm , can đảm !
      Nếu gặp chuyện may, xem nàng làm sao bây giờ!

      “Vậy mạng có ,” Bạch Bằng Triển quyết định trừng phạt bé này nặng.
      “Nếu sau đó gặp lại đối tượng tình đêm phải làm gì ? Tiếp tục làm như biết sao?”
      “Chuyện này……” Liễu Tâm Tâm quay người nhìn tư liệu, suy nghĩ chút, sau đó lắc đầu cách bất lực.
      đó qua.”
      đó chỉ dạy cách giữ liên lạc với đối phương…… Vì sao đột nhiên hỏi nàng vấn đề này chứ?
      “Được rồi, giờ chúng ta gặp lại, em nên làm gì bây giờ?” Bạch Bằng Triển vứt vấn đề ra.
      “Chuyện này……” Liễu Tâm Tâm lắc đầu
      “Tôi biết.”
      “Em muốn biết ?” Trong mắt Bạch Bằng Triển chợt lóe qua tia sáng, nhưng bộ dạng của vẫn đứng đắn.
      Liễu Tâm Tâm gật gật đầu.
      Sau đó —

      Trong nhà Bạch Bằng Triển.
      Liễu Tâm Tâm sững sờ nhìn người đàn ông trần nửa người trước mặt, suy nghĩ trong đầu có chút hỗn loạn.
      phải muốn cho tôi tình huống gặp lại của tình đêm sao?” Sao có thể lại mang nàng đến nhà chứ?
      “Đúng vậy. phải chỉ sao?” Bàn tay to của Bạch Bằng Triển nhàng vỗ về bộ ngực mềm mại đẫy đà cách lớp quần áo của nàng, với vẻ hiển nhiên.
      “Ừm……” Ngón tay người đàn ông giống như có ma lực, khiến toàn thân nàng tê dại, ngay cả lời ra cũng mềm nhũn.
      ”Chỉ cái gì?”
      “Chỉ cho em sau khi tình đêm qua , người đàn ông gặp lại đó xảy ra chuyện gì!” Cởi cúc áo sơ mi của Liễu Tâm Tâm, ánh mắt theo da thịt trắng nõn lộ ra mà thêm trầm. Đẩy dây áo của nàng, nâng hai bên nhũ hoa của nàng lên, ngậm đầu nhũ của nàng, ngừng cắn mút khiến nó đỏ bừng cứng lên.
      “Ưm……” Liễu Tâm Tâm phát ra tiếng rên rỉ say mê, thể suy nghĩ.
      Tay trượt xuống đùi của nàng, vuốt ve da thịt non mềm của nàng, chiếc váy dài bị kéo qua thắt lưng. Tay dò xét nụ hoa trong quần lót của nàng, nhàng vỗ về khiến miệng hang của nàng thoáng cái ẩm ướt, khiêu khích cơ thể nàng khiến nó trở nên rối loạn.
      “Ưm……” Liễu Tâm Tâm thở hốc vì kinh ngạc, ngọn lửa lan tràn ở thân dưới của nàng.
      “Kêu lớn tiếng chút, thích nghe.” Tiếng kêu ngọt như vậy, khiến kìm lòng được mà hưng phấn……
      ngừng tăng nhanh tốc độ kích tình của đầu ngón tay.
      “Đừng…… rất mất mặt…… đều gạt tôi……” Liễu Tâm Tâm ở dưới thân thở dốc.
      “Cục cưng, đâu có lừa em? Bây giờ phải chỉ cho em sao?” để ý tới Liễu Tâm Tâm oán giận, ngón tay linh hoạt của ngừng vuốt ve nhụy hoa mẫn cảm, khiến nàng thể theo chi phối.
      “Ư……” Tiếng rên rỉ vẫn tràn ra từ đôi môi mê người của người đẹp.
      Toàn thân nàng run rẩy, người đàn ông cám dỗ khiến cả người nàng run run.
      “Chúng ta cũng phải lần đầu tiên, cần thẹn thùng như vậy nữa! thích em dũng cảm chút.”
      Bạch Bằng Triển than thốt ra những lời mê hoặc bên tai nàng, “Đến sờ .”
      “Tôi……” Đôi mắt Liễu Tâm Tâm mê loạn, hai má đỏ hồng, đôi môi hé mở, trong lúc vô tình biểu lộ tư thế vô cùng quyến rũ.
      Bàn tay trắng nõn bé của nàng sợ hãi dò vào trong vòm ngực rắn chắc của , tò mò lại bướng bỉnh lướt đó, sờ dần xuống, thậm chí hiếu kì dò xét về phía bụng người ta.
      “Xuống thấp chút……”
      Tiếng hít thở của Bạch Bằng Triển quanh quẩn bên tai nàng, áp nửa người bên dưới tì vào bụng nàng, khiến nàng cảm nhận được thứ to lớn của dâng trào vì nàng, sưng phồng nhức nhối dằn vặt .
      “A….” Hiểu được mình đụng vào cái gì, Liễu Tâm Tâm kinh hãi kêu lên tiếng, khẩn trương muốn rút tay về.
      nhân cơ hội đó mà ôm chặt lấy eo lưng nhắn của giai nhân, kéo váy dài của nàng ra, cưỡng ép cởi bỏ quần lót của nàng, mặc sức khiêu khích ở nơi cấm địa của nàng.
      “Triển…” trận choáng váng kéo tới, trong miệng Liễu Tâm Tâm khỏi phát sinh tiếng rên rỉ.
      “Thích ?” Ngón tay ngừng xoa vào lối hoa nữ tính thầm kín tư mật nhất của nàng, xác định thời điểm nàng có thể tiếp nhận , liền chậm rãi đưa thứ dục vọng dâng trào của tiến vào trong nàng.

      “A…” Liễu Tâm Tâm thở dài bởi cảm giác thoải mái này, tiếp nhận cơn sóng tình triều dũng mãnh ập vào trong cơ thể. chặt khít của nàng khiến gần như sắp vỡ bờ, Bạch Bằng Triển cúi đầu nhay cắn ở cần cổ trắng nõn của nàng cái, bắt đầu rong ruổi trong cơ thể nàng.
      “Ôi…” đè nén được dục tình bốc lên trong lòng mình, Liễu Tâm Tâm nhịn được kêu lên, mở rộng hai chân, nhấc mông lên, chờ mong người đàn ông này tiến vào càng sâu hơn.
      “Được, thích em chủ động hơn chút nữa.” Bạch Bằng Triển đặt hai chân nàng lên vai mình, chuyển động vào ra theo nhịp độ cực nhanh ở nơi cấm địa chật hẹp cực nóng và non mềm của nàng, còn nàng chỉ có thể ngửa đầu, khiến thân thể mình tới gần hơn, nắm chặt lấy bả vai .
      “Sao…” Đối mặt với tư thế cơ thể khác, mang đến cảm giác kích thích khác lạ, Liễu Tâm Tâm kinh hãi thôi.
      “Lần trước chúng ta chưa có làm như vậy, em thích như vậy sao?” Bạch Bằng Triển nhàng hỏi bên tai nàng, khối thịt ngừng điên cuồng chạy nước rút trong cơ thể nàng.
      “A…” Những lần đẩy vào liên tiếp khiến nàng phát ra tiếng khóc nức nở.
      Hai tay nắm chặt lấy bả vai , Liễu Tâm Tâm kiềm chế khoái lạc cuồn cuộn ập tới như những cơn sóng triều nhưng làm được, cố sức cào cái, để lại vết móng tay lưng .
      “Xem ra, em rất hưởng thụ đó.” Khẽ nhếch khóe miệng lên, lại đẩy mạnh vào cái, đẩy vào nơi sâu nhất trong động hoa.
      “Ưm…” Liễu Tâm Tâm kinh hãi hét lên tiếng, ngờ tới cái đẩy mạnh này của .
      Bạch Bằng Triển cố sức xông vào, lại nhanh chóng rút ra, lần rồi lại lần kết hợp càng kích tình hơn, khiến dưới thân quanh quẩn sát biên giới của khoái lạc điên cuồng.
      “Ô…” Trong cơ thể nàng lại lần nữa co chặt lại, dòng nước ấm tuôn ra, nén nổi kích động, nàng ông chặt lấy cổ .
      gầm tiếng, bởi vì lối hoa co chặt lại mà bị kích thích đến suýt chút nữa phóng xuất ra.
      “Cục cưng, em giỏi… nhưng mà còn chưa kết thúc đâu, còn thứ tuyệt hơn nữa!” Bạch Bằng Triển cúi đầu thầm những lời tà ác bên tai nàng.
      “Bỏ … Như vậy là được rồi…” Cảm giá quá mức dữ dội khiến nàng ngừng cầu xin tha.
      Nhưng vẫn chiếm đoạt nàng như cũ, tốc độ vào ra vẫn tăng nhanh hơn nữa.
      “A…” Nàng sắp phát cuồng rồi!
      lần rồi lại lần điên cuồng kết hợp, Bạch Bằng Triển rốt cục phóng ra hạt giống ấm áp, hội hợp cùng với dòng nước ấm trào ra trong cơ thể nàng…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :