1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

36 chiêu ly hôn - Thủy tụ nhân gia (6Q+3PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13 : Quyển 3 : Dụ ông xã lên giường!

      Rốt cuộc người đàn ông cần thứ gì? Tôi cũng suy nghĩ vấn đề này.


      Lẽ nào sinh hoạt vợ chồng của chúng tôi thiếu hài hòa? Ở phương diệnnày tôi cũng chủ động lắm, phải là Gia Tuấn tốt, màlà…, tôi xấu hổ, cuối cùng tôi cho rằng có lẽ biểu giường củangười phụ nữ kia quá mức chủ động, quả thực có gì khác so với đànbà phóng đãng.


      … …


      Tôi luôn thấp thỏm bất an, Gia Tuấn với tôi muốn ở riêng, tại tôiđang mạnh dạn cố gắng, biết có thể tiếp nhận hay , nếunhư thực đêm nay quay về, tôi cũng hết đường xoay xở, chỉcó thể nghĩ cách khác.


      Điều khiến tôi thở phảo nhóm chính là, 9h tối, Gia Tuấn trở về, tuyrằng về nhà ăn cơm tối, thế nhưng có qua đêm ở bênngoài.


      Tôi đứng ở cửa ân cần hỏi :”Ăn cơm cùng với khách hàng rồi sao? Có uống rượu hay ?”


      vừa thay giày vừa lại với tôi:”Đúng là có ăn cơm với khách hàng, bởi vì phải lái xe, nên có uống rượu.”


      vừa cởi áo khoác vừa qua phòng khác, tôi bước theo bêncạnh , kiên nhẫn với :”Gia Tuấn, em bật máy nước nóng, nước chắc cũng nóng rồi, ăn cơm !”


      quay đầu, vẻ mặt nhìn tôi rất quái dị.


      Tôi nhanh chóng sửa lại,” phải, Gia Tuấn, tắm .”


      quay đầu , mặt lộ ra chút bất đắc dĩ và cười gượng thể che giấu được.


      Tôi dùng kiên nhẫn lớn nhất dịu dàng với :”Gia Tuấn, cũng mệt rồi, tắm rửa rồi ngủ!”


      suy nghĩ, tháo đồng hồ đeo tay ra,”Được rồi!”


      Tiến hàng đúng như kế hoạch.


      Gia Tuấn vào phòng tắm, ngâm mình bên trong bồn tắm lớn, tôi ở bên ngoài thực ba chiêu mỹ nhân kế của tôi.


      Đầu tiên tôi tự mình cởi hết, tiếp đó lại thay cái áo dây, là chiếc áongủ tơ tằm màu đen, xõa tung mái tóc dài xuống, cố ý kéo dây áo xuốngmột nửa, hoàn tất hình thức bên ngoài xong, tôi chân trần đến trướccửa dịu dàng gọi :”Gia Tuấn, em vào kỳ lưng cho được ?”


      Tôi đẩy cửa ra, Gia Tuấn đắm chìm trong bồn tắm lớn, tôi đột nhiênxuất , giật mình co rút lại trong bồn tắm, chỉ chừa bên.


      Trông thấy tôi, biểu mặt cực kỳ quái lạ.


      Tôi đứng phía ngoài bồn tắm, dè dặt hỏi :”Ông xã, em tắm cùng với , có được ?”


      Gia Tuấn hết sức bối rối, tay chân lộn xộn với lấy chiếc khăn bên cạnh bồntắm, trong miệng :” cần, Đinh Đinh, tắm xong rồi.”


      Tôi nũng nịu :”Đừng mà, cả người toàn là bọt xà phòng kìa, tắm xong đâu, đến đây, em giúp kỳ cọ.”


      xong, tôi liền tháo dây áo xuống ngay trước mặt , soạt, toàn bộchiếc áo rớt xuống đất, tôi giống như cái bắp cải phơi bày trước mặt .


      Gia Tuấn nhất thời ngây dại, theo bản năng tầm mắt của dừng ở trước ngực tôi.


      Tôi vén tóc cái, yểu điệu :”Ông xã, em giúp .”


      xong câu đó, chân tôi bước vào trong bồn tắm, chỉ nghe “A” tiếng.


      Tôi bước vào vững, chân tôi giẫm lên bắp chân của Gia Tuấn, tôisợ đến nỗi toàn thân run lên, kết quả tôi mất thăng bằng, oành mộttiếng, tôi ngã nhào về phía trước, nặng nề rơi xuống, mặt tôi va vào vòi nước bên cạnh.


      Tôi đau đớn hét lên tiếng, vừa nhấc đầu lên, trời ơi, mũi của tôi bị vỡ, máu lập tức chảy ra.


      Ngay tức , cải thìa biến thành phù dung đỏ.


      Tôi thấy máu tay nhất thời mất bình tĩnh, đưa tay về phía Gia Tuấn, tôi khóc thét :”Máu, Gia Tuấn, em bị chảy máu!”


      Gia Tuấn cũng hoảng hốt đứng dậy, mang theo toàn thân bọt trắng nhảy ra khỏi bồn tắm, cũng nhấc tôi ra ngoài, thế nhưng cả người tôi cũng đầybọt xà phòng, nhấc tôi lên, giống như bắt con cá chạch trơn tuột bắt được, tôi trượt xuống khỏi tay cái oạch, nặng nề ngãphịch xuống đất, lại bị đập sau gáy.


      Tôi đau đớn khóc rống lên.


      Kết quả trận này tôi vạch kế hoạch tắm uyên ương trong phòng tắm biếnthành tôi khóc lóc ngừng, rửa mũi cho tôi, xoa đầu, chặnlỗ mũi cho tôi.


      Cuối cùng, tôi ủ rũ đứng dưới vòi hoa sen, khóc thút thít nứt nở, còn ư? Chau mày, cầm vòi hoa sen, tắm cho tôi hệt như rửa củ sen, sau khitắm xong, lại lấy chiếc khăn lớn, quấn chặt tôi lại, giốngnhư kẹp cây ngô, kẹp tôi dưới nách mà vác ra ngoài, vứt lên trêngiường.


      Tôi ủy khuất thôi.


      Gia Tuấn lại đứng bên cạnh giường, hai tay chống nạnh, người chỉchoàng cái khăn tắm, nhìn tôi thảm hại, nên lời, chỉcắn môi, nhìn qua trái, nhìn qua phải, lông mày cau lại chỗ, há rồikhép miệng mấy lần, cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.


      Lúc này tôi mới nhớ tới chính , nhanh chóng dùng sức tung khăn tắm người sang bên, để lộ toàn bộ cơ thể.


      Bò dậy quỳ gối giường, tôi giữ thẳng thân , tiếp đó tôi cố ý để bộ ngực của mình run rẩy vài cái.


      “Gia Tuấn.” Tôi dùng ngón tay nhàng se tóc vừa thẹn thùng gọi ,tay kia kéo tay của ,”Chúng ta ngủ được ?”


      thở dài:”Đinh Đinh, em có thể đừng như vậy hay ? rất ràng với em rồi, muốn ly hôn! Em có thể …?”


      Tôi lập tức ngắt lời , vừa xoa đầu vừa làm bộ dạng như liễu yếu đong đưa theo gió,”Ông xã??, hai bên eo biển* còn có thể đàm phán ổn thỏa được mà, giữa vợ chồng với nhau sao có thể tàn nhẫn như vậy chứ?”


      (*) ranh giới giữa Đài Loan và Trung Quốc.


      cắn chặt môi, quay người sang chỗ khác.


      Tôi lập tức đứng đậy ôm ngang lấy thắt lưng , giống hệt như con khỉ cái đu lên người .


      kéo dài giọng, biết làm thế nào ngoài cầu xin tôi:”Đinh Đinh, embuông ra ! van em hãy lớn lên chút có được ?”


      Lớn lên? Tôi lập tức nắm lấy tay , đặt ngực mình, sau đó tôi nũngnịu :”Lớn hả, lớn, lớn lên, em lớn.” Sau đó, tôi ngâythơ hỏi:”Ông xã à, muốn kích thước bao nhiêu? Lớn bằng nửa trái bóng rổ được chưa?”


      quay đầu, nhìn tôi, con mắt trừng lên to, là dở khóc dở cười hệt như xem con vượn tay dài hài hước.


      Tôi vùi đầu vào sau thắt lưng , ngừng cọ tới cọ lui, tay xuôitheo rốn xuống dưới cách cẩn thận, lúc này chộp tay củatôi lại.


      “Đinh Đinh.” Giọng của tỉnh táo lại,”Đêm nay trở về phải để xem em biểu diễn những trò này với , chỉ là cảm thấy giữa chúngta vẫn còn có số chi tiết của vấn đề chưa xong, muốn cùng em cho chút, nhưng em lại hiểu chuyện như vậy, em muốnanh phải làm sao bây giờ?”


      Tôi liền khóc, lại là tôi hiểu chuyện.


      Nước mắt của tôi rơi, giọt xuống sàn nhà, tôi vừa khóc vừa hỏi :”GiaTuấn, em hiểu chuyện ư? Em làm như vậy vì ai? Bởi vì emyêu cho nên mới làm như vậy, nghĩ rằng em tự nguyện biến mìnhthành kỹ nữ lẳng lơ như vậy để câu dẫn sao? Em xuất ra bách bảo, dùng hết mọi cách thức để câu dẫn , chẳng qua bởi vì em muốnmất .”


      quay đầu lại, cùng tôi hai mắt nhìn nhau, đột nhiên, trái tim tôi chuaxót, tôi thấy cay đắng trong mắt , mùi vị man mác của thêlương chua xót.


      Thời khắc này, tư tưởng của tôi sụp đổ, ngụy trang khuôn mặt cũng giả bộ được nữa rồi, tôi ủy khuất khóc lớn.


      “Đinh Đinh.” Trong giọng của tràn ngập xót xa,” cho biết, nếunhư biến thành phế nhân, em còn có thể hay ?”


      Tôi ôm chầm lấy , cầm được nước mắt,”Em vẫn , bất luận lúc nào em cũng .”


      tuyệt vọng thở hắt ra.


      Ngón tay của tôi đặt trước ngực xoa xoa,


      Lần đầu tiên, tôi chủ động, từ trước đến nay tôi chưa hề nghĩ tới tôi sẽchủ động như vậy, giữa quá trình hồi tưởng lại đó, tôi chỉ cảm thấy đỏmặt tía tai, cả quá trình chút cũng lãng mạn, thậm chí rất vôsỉ, nhắm mắt lại nằm ở giường, giống như đại gia hưởng thụđể tùy tôi, tôi hôn chút lên trán , chóp mũi, khóe môi, tất cảngọt ngào mà tôi sở hữu đều đưa hết cho , nhưng chẳng câunào, im ru để tùy tôi.


      Khoảnh khắc đó đâng trào, đột nhiên ôm chặt lấy tôi, chặt đến nỗi tôi gầnnhư ngạt thở, có cách nào hô hấp, tôi có chút kinh ngạc nhonhỏ, rồi lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn.


      Tôi chợt nhớ tới tạp chí có : mỗi người đàn ông đều phải thông quahôn nhân rồi mới trưởng thành, rồi mới hiểu được cuối cùng cuộc sống củi gạo dầu diêm là như thế nào, vặt vãnh kinh khủng; mỗi người phụ nữ cũng thông qua hôn nhân rồi mới trưởng thành, rồi mới hiểu được cái gì gọilà trách nhiệm, cái gì gọi là khoan dung, cái gì gọi là thấy nhưng thể oán trách.


      Hôn nhân, chỉ là tráng thái, mà là loại trí tuệ.


      Hai người chúng tôi nằm quấn trong chăn, nhìn nhau, rất lâu gì.


      Tôi giọng với :”Gia Tuấn, em ly hôn, em muốn lyhôn với , tình , có lẽ là việc rất lãng mạn, nhưng hôn nhânlại là việc rất thiêng liêng, em muốn bảo vệ cuộc hôn nhân này.”


      nhìn tôi, rốt cuộc vẫn gì, nhưng tôi ràng thấy trong ánhmắt nhợt nhạt của kiêu hãnh vui mừng và chút thỏa mãn.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14 : Quyển 3 : Có đúng là mang thai hay ?

      Sáng sớm hôm sau, tôi giật mình mở mắt ra, Gia Tuấn còn ngủ, tôi lặng lẽ nhìn .


      Lông mày dài, đường môi gợi cảm, chiếc mũi thẳng, lông mi cũng có linh khí như vậy. Ôi, tôi lại sinh lòng tà rồi.


      Tôi cẩn thận rời giường, tôi thức dậy sớm để vạch kế hoạch cho tốt, thờigian rất thích hợp, việc bây giờ tôi muốn làm chính là, chuẩn bị điểmtâm sáng tình cho ông xã.


      Lấy nhau 4 năm, tôi cũng làm điểm tâm sáng cho Gia Tuấn được mấy lần, suy nghĩ lại, quả thực tôi rất có lỗi với Gia Tuấn, đàn ông saiđường phụ nữ phải có trách nhiệm, phải tất cả đàn ôngđều là tiện nam, trời sinh có số mệnh ngoại tình, nếu như trong quanhệ hôn nhân này, tôi có thể quan tâm thương Gia Tuấn tốt hơn mộtchút, săn sóc nhiều hơn chút, có lẽ chệch quỹđạo…


      Tôi khẽ với chính mình, thể quá ích kỷ, nếu như tôi người đàn ông này chân thành, phải thương giống như đứa trẻ, tôikhông thể lúc nào cũng sống dưới ô dù của .


      Tôi lấy trứng gà trong tủ lạnh ra, đập vào cái bát , sau đó rắc bột mỳ vào, bắt đầu chuẩn bị làm bánh trứng.


      Nhiệt độ của lò điện tăng lên được, luôn luôn dừng lại ở nhiệt độ thấp, hình như nút điều chỉnh bị mắc kẹt, tôi liền dùng ngón tay để vặn, vặnthế nào cũng nhúc nhích, tôi liền dùng sức, kết quả “đùng” mộttiếng, xẹt qua đầu, nút vặn bên ngoài bị gãy.


      Nhiệt độ lò bánh đột ngột tăng vọt, bánh trong lò lập tức bốc khói, tôi nhấtthời luống cuống, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, ngắt điện, tôi xoayngười rút phích cắm ra, quỷ tha ma bắt, tại sao phích cắm này lại đượccắm chặt như vậy, tôi cố sức rút ra, kết quả kéo phát, soạt mộttiếng, giỏi đấy, rút đúng là rút ra được rồi, nhưng vỏ ngoàicủa ổ điện bên cạnh cũng rớt theo ra ngoài luôn.


      Mũi lại ngửi thấy được mùi khét, á, bánh của tôi bị khét.


      Tôi thực là Tôn Nhị Nương (*) vào phòng sách mà, trái phải đều được.


      (*) Tôn Nhị Nương (nghĩa: Hai nhà họ Tôn), tên hiệu Mẫu dạ xoa (Dạ xoacái), là nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc ThủyHử. Bà là trong 72 Địa Sát Tinh của 108 hùng Lương Sơn Bạc.


      Câu này theo như mình hiểu:Tôn Nhị Nương là người học võ, mà vào phòng sách tất nhiên luống cuống, làm gì cũng xong.


      Do vội vàng, tôi lại có thể quên dùng cái xẻng để lấy cái bánh ra khỏi đó, hoảng hốt đưa tay vào trong lấy bánh. Chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết thê lương, tôi chẳng những bị bỏng ngón tay mà còn bị bỏng cả cổ tay.


      Gia Tuấn nghe tiếng thét từ trong phòng lao tới, vừa thắt dây lưng vừa gọi tôi:”Đinh Đinh!”


      chạy đến,”Bị bỏng tay rồi đúng ?”


      Tôi ủy khuất khóc thét lên như thể bị mất tám trăm lượng vàng.


      lắc đầu liên tục, kéo tôi đến sô pha ngồi xuống, vừa tìm thuốc trị bỏng vừa trách mắng tôi.


      “Ai bảo em sáng sớm thức dậy làm cơm?”


      Tôi hùng hồn :”Tiểu Yến Tử!”


      tức giận vỗ, tàn nhẫn đánh vào mu bàn tay tôi cái, sau đó phẫn nộ mắng tôi:”Em và con chim én đó thực rất liều mạng.”


      Tôi đỏ mặt thuận theo .


      bôi thuốc mỡ cho tôi, đột nhiên trong lòng tôi cảm thấy giống như gióđang lật trang sách, vô cùng dịu dàng, ông xã của tôi, cuối cùng cũngquan tâm tôi giống như trước kia, động tác tay của hết sức yêuthương, cực kỳ thân thiết, dường như tôi phải là người vợ mà anhmuốn cầu ly hôn nữa, tôi chỉ là đứa trẻ của , là bé cưng nũng nịu với , trong lòng tôi rất thỏa mãn.


      “Gia Tuấn.” Tôi mặt dày mày dạn ôm lấy , vòng tay qua vai chặt.


      bất đắc dĩ hỏi tôi:”Em lại muốn làm gì?”


      Tôi cười ha ha, xấu xa :”Ông xã à, em nghĩ là em muốn lần nữa, có được ?”


      lập tức há hốc mồm ra, , phải cao hứng, mà hệt như chuột Mickey nhìn thấy quái vật, vô cùng hoảng sợ.


      “Đinh Đinh.” nhàng vỗ vai tôi, thở dài. Hít mũi cái, tò mò hỏi:”Cái gì đây, khét nồng nặc như vậy?”


      Lúc này tôi mới nhớ ra, bánh, bánh của tôi, tôi nhảy dựng lên nhìn sang bàn ăn, tôi như quả khí cầu bị xì hơi.


      Gia Tuấn lắc đầu, vào nhà vệ sinh rửa mặt còn ung dung để lại mộtcâu:”Nhà tôi có sư tử Hà Đông, xuống nhà bế đọc thơ!”


      Cuối cùng, bữa sáng được giải quyết bằng cháo bát bảo đóng hộp hâm nóng lại.


      Đến khi làm, tôi vẫn theo sau lưng , chỉnh lại áo khoác choanh tốt, giày da tôi cũng sớm lau sạch, xách cặp xuống lầu, tôi cũng vui vẻ theo xuống lầu, bước giống như con Nhật Bản, quay đầu lại nhìn tôi, vẻ mặt thực bất đắc dĩ.


      khởi động xe, tôi ghé vào bên cửa sổ xe , ngọt ngào dặn dò ,”Ông xã , đường cẩn thận.”


      trả lời, khởi động xe.


      Tôi liều lĩnh chộp lấy đàu của , nhắm vào khuôn mặt của mà hung hăng hôn qua, cấp bách đẩy tôi ra, liên tục né tránh.


      Đúng lúc đó chị Cát hàng xóm vừa xuống lầu, nhìn thấy màn này của chúng tôi lập tức cười ngặt nghẽo.


      Chị cười,”Chị Phó, chị là nhiệt tình đó!”


      Tôi buông tay ra, mỉm cười nhìn chị Cát giải thích,” phải vậy đâu, đây là thói quen của chồng tôi, sáng nào cũng cầu tôi phải nhưvậy.”


      Gia Tuấn nhất thời trừng lớn hai mắt, hàm ý là, lúc nào tôi cũng muốn em như vậy sao?


      Tôi chắp tay sau lưng, vẫy tay với hệt như đứa trẻ,”Cha ơi, đường làm cẩn thận nhé.”


      Gia Tuấn biết làm sao đành cười gượng, kéo dài giọng rằng:”Sai vai vế rồi, bà Phó.”


      Tôi lại cười hì hì,”Sớm muộn gì cũng làm cha của con em thôi, bây giờ chẳng qua chỉ diễn thử chút đó mà.”


      liếc tôi cái, vừa vội vàng cúi thấp xuống, lần này kiên quyết khởi động xe, làn khói trắng, chiếc Camry lăn bánh.


      Gia Tuấn rồi, tôi khẽ thở dài.


      Trước đây tôi chưa hề làm như vậy, tuy rằng tôi cũng yếu đuối, cũng làm nũng, thế nhưng có quá sức như bây giờ, đúng là hôn nhân có nguycơ biết khổ cực, hóa ra công trình xây dựng cuộc hôn nhânkhông giống với việc xây dựng trung tâm thể thao.


      Tất cả đều vì .


      Khi bước lên bậc thang để về nhà, bỗng nhiên trước mắt tôi cảm thấy chóngmặt, lại có cảm giác buồn nôn, vịn thành cầu thang tôi mất rất nhiều cốgắng mới có thể khắc chế được khó chịu trong dạ dày.


      Gần đây cứ cảm thấy buồn nôn, chuyện gì xảy ra thế này?


      Tôi sửng sốt, có đúng là mang thai hay ?

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15 : Quyển 3 : Tôi có bùa hộ mệnh mới

      Que thử thai lên 2 vạch, que thử thai là que thử mới, chưa hết hạn dụng, vô cùng chính xác.


      Tâm trạng tôi phức tạp, sau đó nửa đúng là niềm vui sướng chiếm đa sốphần thắng, nửa kia là tôi có chút thấp thỏm sợ sệt khi phải làm mẹ.


      Tôi lập tức gọi điện thoại cho Gia Tuấn, điện thoại được kết nối, tôi gấprút hô vào điện thoại,”Gia Tuấn, em có chuyện muốn với .”


      Bên trong truyền đến giọng của Đường Nhất Phàm:”Chị Phó? phụ em ra tòa án rồi, điện thoại ở chỗ em.”


      Tôi à tiếng, hơi thất vọng, đúng là Gia Tuấn ra tòa án baogiờ mang theo điện thoại cả. sao, tin tốt lành với chậmmột chút cũng muộn, tôi tin chắc rằng rất vui vẻ, bìnhthường rất thích trẻ con, vào lúc này có con, quả thực chính là mộtdòng nước ấm để khôi phục mối quan hệ của vợ chồng chúng tôi.


      Mà tôi, cũng bắt đầu xúc động, mẹ, tôi được làm mẹ.


      tại tôi càng phải bảo vệ hôn nhân của chúng tôi mạnh mẽ hơn, bởi vì bây giờ tôi còn mình nữa, tôi vừa là vợ vừa là mẹ, tôi khôngngừng muốn làm vợ của Gia Tuấn còn muốn làm người mẹ xứng đáng, vìcon của tôi, tôi thể để người khác cướp chồng của mình.


      Tôi muốn xác định lại xem có đúng là tôi thực mang thai hay , do đó tôi vội vàng ra khỏi nhà đón xe đến bệnh viện.


      Nằm giường, bác sĩ làm kiểm tra bụng nhìn tôi có chút thấp thỏm, trựcgiác cho biết, tôi tha thiết hy vọng tin tốt lành.


      Cuối cùng đưa kết quả và tấm hình siêu nho đầy màu sắc vào tay tôi, cười mỉm và với tôi:” mang thai, 5 tuần, thai nhi phát triển rất bình thường, khi trở về chú ý ăn uống và tâm trạng nhiều chút.”


      Tôi hơi bất an hỏi :”Mấy hôm trước tôi có nằm viện vì bị viêm ruột, cótruyền nước biển, vậy có bị ảnh hưởng đến thai nhi ?”


      Bác sĩ phụ sản sau khi nhìn tôi viết ra tên thuốc truyền dịch an ủitôi,”Vẫn tốt, những thuốc này phát sinh phản ứng xấu tới thai nhi, chị có thể yên tâm.”


      Tôi thở phào nhõm.


      Ra khỏi bệnh viện, ánh nắng tươi sáng bên ngoài chiếu lên người tôi, hệt như ân huệ của Thượng Đế.


      Bây giờ việc tôi cần phải làm là tìm Gia Tuấn, với tin tức này.


      Biết tôi gặp rắc rối trong hôn nhân, Đinh và Chu Vi đều đồng thờikhuyên bảo tôi, lại đều dùng giọng điệu gần như nhau và vớitôi:”Cho dù phải ly hôn có gì đáng sợ? Đàn ông rồi cũng có thôi, chỉ có mình Phó Gia Tuấn là đàn ông ưu tú.”


      Đúng vậy, tôi biết hai người họ có lòng tốt, thế nhưng họ chưa từng trải qua tình với Gia Tuấn, trong thế giới tư tưởng nữ tôn (coi trọng địa vị của phụ nữ) của họ, có thể thay đàn ông như thay quần áo, thay rồi lại thay, vô cùng tự nhiên, nhưng nếu đổi lại là đàn ông sao?


      Tôi vẫn nhớ tình cảm giữa tôi và Gia Tuấn, lúc ngã bệnh, ôm tôi dỗdành tôi, khi mùa đông có hệ thống sưởi, trước khi ngủ ủchân tôi vào trong lòng để tôi ấm áp, đúng, tôi quá yếu đuối, tôi khôngthể rời khỏi người đàn ông này, sai đường, họ liền cảm thấy anhgiống như bộ quần áo bẩn, tôi vứt bỏ mà còn giặt sạch ủiphẳng phiu rồi tiếp tục mặc lại người, đúng vậy, tôi phải làm nhưvậy, bởi vì tôi . Tôi tin tưởng chỉ nhất thời phạm sai lầm, trở về, lại tôi như trước.


      Đến văn phòng của Gia Tuấn rồi, Gia Tuấn có ở đó, Đường Nhất Phàm với tôi, có thể là Gia Tuấn ăn cùng với khách hàng, tố tụng sáng nay có phần quyết liệt, tôi hiểu, cho nên tôi gọi điện cho , tôimuốn chờ quay lại văn phòng rồi tự với tin tức này.


      Phía trước phòng làm việc của Gia Tuấn là bàn làm việc, ghế làm việc, đốidiện bàn làm việc là hàng ghế sô pha, bên cạnh sô pha là giá sách,đằng sau bàn ghế làm việc, ngăn bức vách nho , bên trong cómột chiếc giường để ngày thường nghỉ ngơi, tôi quan sát bên trong cănphòng này.


      Ở trong chỉ có chiếc giường, chiếc đệm chăn, rất đơn giản, giốngnhư phòng ký túc xá đơn của người đàn ông độc thân, tôi nhất thời đaulòng.


      Nằm ở giường, tôi hít vào mùi của chăn, mơ mơ màng màng ngủ thiếp .


      biết đợi bao lâu, tôi nghe được tiếng cửa phòng mở, trong lòng tôi khẽ rung đông, là Gia Tuấn trở về.


      Tôi duỗi thẳng lưng lười biếng, vừa định gọi , bỗng nhiên tôi nghe thấytiếng bước chân khác, là thanh của giày cao gót bước vào theo, có phụ nữ vào cùng ư?

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16 : Quyển 3 : Giao chiến trực diện với kẻ thứ ba





      Là ai? Tôi hiếu kỳ.


      Bên ngoài truyền đến tiếng động của ghế làm việc, hình như ngồi xuống.


      Và người phụ nữ kia gọi :”Gia Tuấn.”


      Tim tôi như bị dao cứa, giọng rất xa lạ, giống với giọng trợ lýcủa Gia Tuấn, thế nhưng tại sao ta lại gọi Gia Tuấn thân thiết nhưvậy?


      Tôi rất bình tĩnh ngồi trong phòng lắng nghe, tôi muốn nghe thử xem họ chuyện gì.


      Giọng của người phụ nữ đó lại vang lên,” ta vẫn đồng ý ly hôn?”


      Bên kia Gia Tuấn do dự chút mới đáp,”Đúng, ấy đồng ý.”


      Trong lòng tôi phát lạnh, họ chuyện ly hôn của chúng tôi?


      Người phụ nữ hỏi :”Vậy làm sao bây giờ?”


      Gia Tuấn trả lời:”Có lẽ thực nên ly hôn, gần đây Đinh Đinhthay đổi rất nhiều, ấy trở nên rất dịu dành hiền lành, cũng quan tâmtới rất nhiều, kỳ thực từng có suy nghĩ rằng có phải quátàn nhẫn và độc đoán hay , Đinh Đinh rất đúng, hôn nhân chínhlà chỗ dựa tình cảm của hai người, phải là nơi trút giận lúc tùyhứng hay nổi giận, khi bất cứ người nào phạm sai lầm, mình phải cho đốiphương cơ hội để sửa chữa, thể dùng ly hôn làm cách để chấmdứt tất cả.”


      Trong lòng tôi khẽ rung động, Hóa ra Gia Tuấn cũng bị tôi làm cảm động.


      Người phụ nữ kia ngập ngừng rồi :”Gia sơn dễ đổi, bản tính khó dời, bâygiờ ta đối xử với như vậy, đơn giản là ta muốn mất , ta có công việc, vẫn phải dự vào để kiếm tiền nuôi giađình, nếu thực ly hôn, ta mất tất cả, đương nhiên takhông muốn mất rồi.”


      Tôi nhất thời phẫn nộ, đúng là người đàn bà đê tiện, ta lại có thểgây chia rẽ quan hệ của vợ chồng chúng tôi trắng trợn như vậy.


      Quả nhiên Gia Tuấn hơi mất kiên nhẫn:”Được rồi, chúng ta tranh luận vấn đề này nữa, tại sao hôm qua em gặp mẹ ?”


      Lúc này người phụ nữ kia thể lo lắng, ta nhận:”Đúng, Gia Kỳnói với em, chan của bác bị đau, nên em đến thăm bác lát.”


      Gia Tuấn có chút hài lòng, trong giọng ràng tràn ngập bấtmãn,”Lần sau đừng làm chuyện khiến cho người khác hiểu lầm như vậy nữa.”


      ta khẩn thiết :”Gia Tuấn, biết là em có tình cảm với mà, thực ra e chỉ là muốn, em chỉ là…”


      Gia Tuấn cắt ngang lời của ta,” hiểu, thế nhưng Quách Sắc à, tại vẫn chưa ly hôn, cũng hứa hẹn gì với em cả, em và Gia Kỳ lại nhanh chóng thân mật như vậy, còn ân cần với mẹ như vậy,chuyện này vượt ra khỏi quyền hạn em phải làm rồi, lần sau đừng làmchuyện như vậy nữa.”


      Lòng tôi trầm xuống, đúng là con hồ ly tinh giỏi, thực có kế sáchtấn công, lại thừa dịp tôi có ở đây, làm lung lạc lòng người khắpnơi?


      Hai người hoàn toàn biết cách bức vách, tôi an vị ở bên trong, thầm lắng nghe.


      Gia Tuấn :”Quách Sắc, đừng đến tòa án tìm , em xuất công khainhư vậy, ngay cả trợ lý của cũng bàn ra tán vào, điều này khiến chohình tượng của trước mặt của cấp dưới tốt.”


      Giọng của ta lại vang lên, có chút khổ sở, có chút uyển chuyển,”GiaTuấn, biết em mà, bất luận hình dáng có ra sao nữa,em cũng tình nguyện chờ đợi .”


      Tôi thầm nghĩ, tình nguyện chờ đợi ấy? À, thủ đoạn quen thuộc của hồ ly tinh, chờ ! Tôi cho cơ hội, tôi biến thànhmột bà già!


      Tôi muốn nghe bọn họ cái gì nữa, lúc này tôi lại nghe được tiếnggiày cao gót, dường như con hồ ly tinh kia tới sau lưng Gia Tuấn, côta vỗ vào phía sau vai Gia Tuấn, bóp vai cho , ghé vào taianh khẽ, tôi vừa lo lắng vừa sốt ruột, bọn họ gì với nhau?Tôi chút cũng nghe , tôi tiến đến sat vách ngăn găng nghe lại lần nữa, nhưng lúc này, chiếc giường lại kêu kẽo kẹt, tôi thầm than nguy rồi.


      Quả nhiên, Gia Tuấn ở bên ngoài nghe thấy, hô to:”Ai ở bên trong đó?”


      Bên ngoài có tiếng vội vội vàng vàng va chạm vào cái bàn, Gia Tuấn vội chạy vào, kêu lên ngạc nhiên:”Đinh Đinh? Sao em lại ở đây?”


      Tôi đành đứng dậy, tôi nhìn thấy sửng sốt khuôn mặt tuấn tú củaanh, lúc này từ phía sau vai tôi trông thấy người phụ nữ đó.


      Ngay khoảnh khắc này, hai người phụ nữ chúng tôi đều lập phòng tuyến choriêng mình, bắt đầu tính toán kế sách để công kích đối phương.


      Are you ready? (Bạn sẵn sàng chưa?)


      Tên ta là Quách Sắc?


      (Đinh Đinh: là người phương nào?


      Quách Sắc: Tại hạ chính là nhất phẩm hồ ly tinh tài sắc vẹn toàn, dịu dàng hòa nhã, lẳng lơ vô hạn, Quách Sắc, còn là ai?


      Đinh Đinh: Dân phụ bất tài, chỉ là người phụ nữ bé lạc đường, đọc sáchhai năm, học trường đại học hạng ba, tài sắc hạng bét, tài nghệ nấu ănkhông giỏi, Đinh Đinh.


      … …) >>Mềnh đúi zí trí tưởng tượng wá fong fú of chị nì (0_o)


      Tôi nhìn ta, ta cũng nhìn tôi.


      Chắc chắn Quách Sắc suy nghĩ:”Bà già này, lo ở nhà làm vợ , chạy tới chỗ này làm gì?”


      Trong lòng tôi lại suy nghĩ:”Kẻ thứ ba này, hồ ly tinh, chớ có kiêu ngạo, đến đây, tiếp chiêu!”


      Nếu như là ở trong trò chơi đánh nhau, tôi nghĩ cột máu của hai ngườichúng tôi đều tăng vọt lên tới đỉnh điểm, chỉ chờ cơ hội, chiêukhống chế địch, tung chưởng hoặc chém đối phương đến chết.


      Gia Tuấn ngây người đứng ở giữa, nếu như diễn dịch theo hướng hình tượng hóa, hẳn là phải thế này:


      Phó Gia Tuấn (ăn mặc thành thư sinh), làm ra vẻ khổ sở suy nghĩ: thê, thiếp? Hoặc thê, dã thiếp? Hoặc là bình thê? Hoặc là lại hưuthê?


      ( vợ, vợ lẽ? Hoặc là vợ, có vợ lẽ? Hoặc đều là vợ? Hoặc là lại bỏ vợ?)


      ? ¥¥%¥! (? *…? ¥¥%¥! (? *…


      ? ¥¥%¥! (? *… ? ¥¥%¥! (? *…


      Cách nghĩ lộn xộn, dù chỉ thoáng qua, sau khi nghĩ lung tung, tôi bỗng nhiên trấn tĩnh lại, khuôn mặt điềm tĩnh nhàng nở nụ cười.


      “Gia Tuấn.” Tôi thân mật gọi , đưa tay ra kéo tay :”Em đến tìm ,Đường Nhất Phàm có án kiện, hơn nữa rất quyết liệt, có mệthay ?”

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17 : Quyển 3 : Gia Tuấn nhất thời ngây người.



      Tôi vừa nhìn Quách Sắc vừa thân thiện hỏi :” có bạn à? Tại sao giới thiệu với em?”


      Quách Sắc cũng ngây người.


      Tôn Vũ trong 《Tôn Tử Cửu Địa 》(Cửu Địa là chương thứ 11 trong binh pháp Tôn Tử) có câu như vầy: Lúc mới đầu binh phải như xử nữ, chờ địch hé cửa xông vào như thỏ chạy trốn khiến địch chống cự kịp.


      Sau đó được hậu nhân diễn giải lại là: Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy trốn.


      Lời này tôi đương nhiên hiểu được, lúc này tôi càng hiểu hơn, tôi tuyệtđối thể hoảng hốt, càng thể nhu nhược, tôi phải tĩnh như xửnữ, động như thỏ chạy trốn, đánh bại địch để giành chiến thắng.


      Tôi lại nhàng phủi phủi đầu vai của Gia Tuấn chút, ”Xem này, gầnđây hay lo âu bận rộn, hôm qua mới gội đầu hôm nay lại có gàu, xemra dầu gội đầu lần trước mua cho dùng được tốt rồi, phải đổiloại mới thôi, lát nữa em siêu thị mua cho loại mới nhé.”


      Tôi dịu dàng như thế lại hiền lành như thế, bất cứ người đàn ông chột dạnào nghe xong cũng cảm thấy như có con dao nhọn sáng loáng treo đỉnh đầu, phải là nụ cười nhàng mà là lưỡi dao tới, quảnhiên, khuôn mặt của Gia Tuấn đều biến sắc.


      Giọng của tôi rất rất êm ái, tôi dỗ dành Gia Tuấn, ”Phải làm vụkiện lớn, mất nhiều chất xám và công sức, chắc cảm thấy mệtmỏi lắm, vậy xử lý xong công việc rồi về nhà nghỉ ngơi sớm chút, tối nay em muốn tâm tiếp với chuyện lúc sáng, còn nhớ ? Mỗi lần đến lúc ấy em luôn luôn giả bộ thành người rất hư hỏng rấtxấu xa, còn đó, tính tình của em mãi như trẻ con lớn!”


      Những lời này là , tôi đúng là phụ nữ ngớ ngẩn, cái ngớ ngẩn và đángyêu lớn nhất của tôi chính là khi tâm trạng của Gia Tuấn tốt, tôisẽ khoác khăn trải giường và đội chiếc mũ được xếp từ giấy báo, miệngthì huýt sáo, trong tay cầm cây đũa phép Halloween ở trước mặt GiaTuấn giả làm ác ma, ”! Người nào quấy nhiễu ?” Vì Gia Tuấn, tôi giả ngây giả dại như vậy, thế nhưng, tôi ngu ngốc vì cái mang tên làtình , bây giờ có người đến giành chồng tôi, tôi tuyệt đối khônglùi bước!


      Gia Tuấn im lặng lắng nghe, kẻ thứ ba cũng ngẩn người tại chỗ, hóa thành khí.


      Tôi thong thả bước đến bên cạnh ta, mỉm cười vươn tay về phía ta,”Tôi là Đinh Đinh, là bà xã của Gia Tuấn, phải xưng hô với thế nào?”


      tay ngây người lúc, hết nhìn tôi, lại nhìn Gia Tuấn.


      suy nghĩ, ta lại có thể dùng giọng điệu ung dung và kiên địnhtrả lời tôi: ”Tên tôi là Quách Sắc, lẽ ra chúng ta nên biết nhau sớmhơn. Tôi là bạn của Gia Tuấn.”


      Á, đồ biết xấu hổ, da mặt lại có thể dày như thế mà bản thânmình chính là bạn của Gia Tuấn? Được lắm, tôi thuận theo , lá gancô có lớn đến vậy sao có bản lĩnh thẳng câu, tôi là bà xãcủa Gia Tuấn luôn ? Cho biết, tôi vẫn còn là vợ của Phó Gia Tuấntrên giấy chứng nhận kết hôn, dám đến công thành chiếm đất ư?


      Tôi vâng tiếng, thản nhiên :”Gia Tuấn luôn xã giao bên ngoài, bạn khác phái cũng thiếu, lúc về nhà tôi đây thường xuyêngiúp nhặt tóc của phụ nữ, ngoài ra khi giặt quần áo còn ngửi thấymùi nước hoa của phụ nữ, đôi lúc tôi cũng hài lòng vài câu với Gia Tuấn, còn cam tâm và với tôi, em tức giận làm gì, đều là bạn của .”


      Tôi đáp lại tràng, hời hợt trả lời.


      Quả nhiên sắc mặt của người phụ nữ này thay đổi.


      Gia Tuấn ngẩng đầu, ánh mắt của vô cùng kinh ngạc, vô cùng phức tạp.


      Tôi phóng khoáng hỏi Quách Sắc:”Chị Quách đây tìm Gia Tuấn là có chuyện kiện cáo cần thương lượng sao?”


      ta nhìn tôi, dường như cả gan muốn đánh cược với tôi phen, lại còndùng giọng điệu rất bình tĩnh để :”Tôi tìm Gia Tuấn phải có chuyện kiện cáo cần thương lượng, chúng tôi việc tư.”


      Tôi tò mò hỏi:”Việc tư? Gia Tuấn, hai người có việc tư cần sao? Chi bằng để em về trước? Hai người cứ từ từ chuyện?”


      Gia Tuấn lập tức cảm thấy hết sức xấu hổ.


      Quách Sắc nhìn tôi, ta dùng loại giọng điệu vừa trực tiếp vừa đặc biệt uy hiếp mà với tôi: “Đinh Đinh, người quang minh chính đại khôngnói lời mờ ám, tôi là bạn của Gia Tuấn, chúng tôi qua lại đượcmột thời gian rồi, ấy muốn ly hôn, ấy muốn sống chung với tôi.Tại sao chị đồng ý ly hôn? Chị phải biết rằng Gia Tuấn cònyêu chị nữa, chị còn níu kéo ấy như vậy, có ý nghĩa gì chứ?”


      Hay , tôi cười lạnh, ta thực sợ chết biết xấu hổ đạt tới cực hạn rồi!


      Tôi điềm nhiên như rằng: “Ly hôn? Gia Tuấn với chị là anhấy muốn ly hôn và sống chung với chị? Tại sao tôi biết chuyệnnày?” Tôi nhìn qua Gia Tuấn, “Gia Tuấn, tối hôm qua phải chúng ta vẫn thương lượng phải làm sao để kỷ niệm 4 năm ngày cưới sao? Emnói phải du lịch ở nước ngoài, lại ở nước ngoài có gìvui, chi bằng đến Cửu Trại Câu(*), đúng ?”


      Sắc mặt của Gia Tuấn và Quách Sắc đồng thời có thay đổi lớn.


      Thực ra tôi cũng vô cùng hồi hộp, lòng bàn tay đầy mồ hôi, bởi vì nếu lúcnày Gia Tuấn trở mặt, đứng về phía tôi, nếu trực tiếp vớitôi, “Đinh Đinh, ấy đích thực là bạn của , chúng ta ly hônđi!” Lúc đó tôi ở vào thế bị động, cho nên tôi rất căng thẳng.


      Tôi đợi câu trả lời của Gia Tuấn.


      Lúc này Gia Tuấn trả lời, rất mất tự nhiên, đối diện với hai người phụnữ, chống đỡ nổi, : “Cái đó…, Quách Sắc, em về trướcđi! Có chuyện gì chúng ta bàn bạc lại sau.”


      Quách Sắc nhất thời cứng họng tại chỗ.


      Trong lòng tôi cười khẩy, hồ ly, cho biết, tuy rằng tôi ngốc, nhungtôi ngốc là ngốc ở trước mặt chồng, tôi ngốc có nghĩa là tôi cũngngốc ở trước mặt mọi người! Khi tôi biết Gia tuấn có người phụ nữ khác ở bên ngoài, khi tôi bắt đầu hạ quyết tâm phải bảo vệ cuộc hôn nhân này,tôi giống hệt con mèo khi gặp nguy hiểm dựng hết lông toàn thân lên,mặc kệ là loại thần tiên gì ở phương nào, tôi đều phải đánh với cômột trận chiến để bảo vệ hôn nhân.


      Thấy ta bối rối, tự nhiên tôi lại phóng khoáng mà với ta: “Vậy, chị Quách, tiễn chị!”


      Quách Sắc nhìn tôi, có loại cương quyết thôi, phẫn nộ tràn đầyhận ý, thế nhưng ta đành chịu, nếu ta là con hồ ly chín đuôicó màu lông diễm lệ, tôi cũng là con cáo đen dày dạn kinhnghiệm, đều là hồ ly, đạo hạnh của tôi so với ta cao hơn bậc.


      ta gắng gượng đè nén, đành phải nhìn Gia Tuấn nở nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, “Được lắm, Gia Tuấn, em .”


      Gia Tuấn vẫn im lặng gì.


      Tôi khách sáo tiễn ta ra cửa, thậm chí còn đích thân mở cửa cho ta, tôi thản nhiên cười với ta: “Tạm biệt chị Quách.”


      ta nhìn tôi hệt như nhìn quái vật.


      Cuối cùng ta cũng , tôi cũng tháo xuống lớp ngụy trang.


      Đứng ở văn phòng của Gia Tuấn, chỉ còn lại hai vợ chồng chúng tôi, tạichúng tôi mặt đối mặt với nhau, cùng nhìn vào mắt của đối phương.


      Gia Tuấn rất chột dạ, nhìn trái, nhìn phải, đôi mắt bất an tìm xung quanhcăn phòng, dường như muốn tìm vật gì có thể cố định tầm mắt, ngồixuống để ổn định lại tâm trạng.


      Tôi cũng bình tĩnh lại, mực quan sát Gia Tuấn, tìm biểu khuôn mặt , đột nhiên, tôi thấy được bất an của Gia Tuấn, mấttự nhiên. Hóa ra, cũng biết bất an, cũng biết sợ.


      Ho khan tiếng, hỏi tôi: “Đinh Đinh, tại sao em lại ở đây?”


      ********************************************************


      Chú thích:


      (*)Khu phong cảnh Cửu Trại Câu, (tiếng Trung: 九寨溝, tiếng Tây Tạng: Sicadêgu) là vùng bảo tồn thiênnhiên, nằm độ cao 4000 m so với mực nước biển, thuộc châu tự trịdân tộc Khương, dân tộc Tạng A Bá, miền bắc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc.


      Khu phong cảnh Cửu Trại Câu được hình thành dãy núi đá vôi trầm tích,nổi tiếng nhờ hệ thống các hồ đa sắc và các thác nước nhiều tầng, đượcUNESCO công nhận là di sản thiên nhiên thế giới vào năm 1992. Năm 1990,khu phong cảnh này được đánh giá là trong 40 khu du lịch đẹp nhấtcủa Trung Quốc. Năm 1997, khu phong cảnh Cửu Trại Câu được đưa vào danhsách hạng 5 các khu bảo tồn đa dạng sinh học thế giới trong phân hạngIUCN.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :