1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

36 chiêu ly hôn - Thủy tụ nhân gia (6Q+3PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23 : Quyển 3 : Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ





      Tôi nhất thời hoảng hốt, Gia Kỳ? Là em chồng- Phó Gia kỳ, tại sao nó lại ở đây?


      Lúc này nó dùng ánh mắt vừa hoài nghi vừa khinh thường để nhìn tôi, rồi lại nhìn Đường Kiện.


      Quan hệ giữa Gia Kỳ và tôi luôn luôn tốt, nguyên do là mối hận cũtrước đây, tại thấy ánh mắt của nó có chút hoài nghi, tôi biết nhất định là nó hiểu lầm, phải biết rằng em chồng này của tôi, chỉsố thông minh chỉ cao có 3 tấc đường chân trời, đem nó so với anhtrai Phó Gia Tuấn, người giống như cây cao to, còn người y chang như bụi cây.


      Tôi hỏi nó: “Gia Kỳ, tại sao em lại ở đây?”


      Nó hừ lạnh tiếng, nhìn tôi từ xuống dưới, “Vậy tại sao chị lại ở chỗ này?”


      Tôi đành phải giải thích: “Chị đến tham dự hôn lễ của bạn học, còn ta? ta là bạn học của chị.”


      Gia Kỳ cười nhạo tiếng.


      Đường Kiện đuổi theo kịp, buông tha, bỏ qua mà hỏi tôi: “ĐinhĐinh, sắc mặt cậu tốt, nếu để tôi đưa cậu về?”


      Tôi chán ngấy, “Cậu !”


      ta bắt đầu than thở, “Đinh Đinh, tớ chỉ là muốn đưa cậu về, có ý gì khác đâu!”


      Gia Kỳ cười khẩy.


      Tôi nhứt đầu, còn cách nào giải thích cho nó hiểu, tôi đành phải hỏi nó: “Gia Kỳ, em làm sao?”


      Gia Kỳ nghiêng mắt nhìn tôi, “ phải, chẳng qua tôi chỉ ra ngoài làm việc thôi, có điều trùng hợp, để tôi bắt gặp màn như thế này.”


      Tôi nhất thời ngây người, nó vậy là có ý gì?


      Là con cùng mẹ sinh ra, Gia Tuấn ưu tú, rất hiểu đạo lý như thế, tại sao em lại ích kỷ xấu xa, hiểu đời vậy chứ?


      Càng giải thích càng rối, tôi muốn tốn thời gian nữa: “Vậy được rồi,em làm việc , chị quấy rầy em nữa. Tạm biệt!”


      Tôi vừa muốn , Đường Kiện lại đuổi theo, “Tớ tiễn cậu, Đinh Đinh.”


      nghĩ tới Gia Kỳ lại ở sau lưng tôi cất giọng câu: “Đưa tiễn vậy, đưa đến khách sạn chứ?”


      Tôi giật mình, quay đầu lại, “Gia Kỳ, lời này của em là có ý gì?”


      Gia Kỳ cười nhạt: “Ban nãy chị vừa làm cái gì? Đây vẫn như ban ngày đấy!”


      Tôi bị chua ngoa của nó châm chọc gần như muốn nhảy dựng lên, nó có ý gì chứ?


      “Gia Kỳ.” Tôi tức giận đến nỗi môi run rẩy, “Gia Kỳ, em chuyện phải có đạo lý, chị làm cái gì chứ?”


      Giọng của Gia Kỳ hệt như tiếng chói tai của con chim thọ đái (*), nókhoanh tay nghiêng mắt nhìn tôi có chút hả hê, “Chị làm gì mà bảnthân chị biết sao? Bình thường ở nhà ăn ngồi rồi, cầmtiền của trai tôi cả ngày chỉ biết chơi mạt chược dạo phố uống trà,chuyện nghiêm chỉnh làm, bây giờ lại cùng người đàn ôngtrắng trợn ôm nhau, tôi tự hỏi tại sao trai tôi lúc nào cũng thanngắn thở dài, hóa ra là chị chọc giận ấy!”


      Tôi vẫn luôn nghĩ Gia Kỳ quá ngang ngược, với lại gian xảo, là lưumanh, nghĩ tới nó lại còn có thể bóp méo như thế.


      Chính là cái gọi là: Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ.


      Tôi thực tức giận đến nỗi trước mắt biến thành màu đen, suy nghĩ lại,dẫu sao tôi cũng là chị dâu, phải ra dáng của người .


      Nghĩ như vậy, tôi nhã nhặn đối diện với Gia Kỳ mà : “Gia Kỳ, chị nghĩchắc là em hiểu lầm rồi, cái đề tài này chúng ta cũng cần phảithảo luận nữa, chị biết em có thành kiến với chị, trước kia chị đối xửvới em cũng có chút quá khích, chúng ta đề cập đến chuyện trướcđây nữa, hôm nào có thời gian chúng ta hãy ra ngoài tâm nhé!”


      Gia Kỳ hừ lạnh, nó nhíu mày khoanh hai tay lại, lãnh đạm với tôi: “Đinh Đinh, tôi biết tại chị và trai tôi có mẫu thuẫn cãi nhau, chắc hẳn chị cũng gặp qua bạn của trai rồi, bất luận là nhìn ởphương diện nào, chị ấy cũng xuất sắc hơn chị, ngược lại chị, chị hẳn là nên cân nhắc thử xem, nên buông tay hãy buông ngay , đừng có quấn lấy trai tôi nữa.”


      Tôi liền ngây người, tôi thể tin được, lời này là từ trong miệng của em chồng tôi ra.


      Người thân nhà người khác đều khuyên giải chứ ủng hộ ly hôn, đứa em chồng này của tôi chỉ sợ rằng thiên hạ loạn.


      Tôi thể nhịn được nữa, dằn lại cơn thịnh nộ mà với nó rằng:“Được, Gia Kỳ, cho dù chị xứng với trai em, nhưng nhìn chungchị đây cũng từng nở mày nở mặt, chí ít chị còn được trai em đặttrong lòng bàn tay để thương chiều chuộng, dù sao vẫn tốt hơn so với người chưa từng được đàn ông thương, chiều chuộng qua!”


      Gia Kỳ lập tức thay đổi sắc mặt, tôi nó như vậy, đơn giản là kích thích xử nữ già 30 tuổi như nó, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được ngườiđàn ông nào để gả .


      Tôi muốn nổi giận, nhưng mà người kính tôi thước, tôi phảikính người lại trượng, nếu nó dám chọc tôi, tôi chào hỏi nó thậttốt!


      Đường Kiện đứng bên cạnh tôi hiếu kỳ hỏi: “Đinh Đinh, cậu thực ly hôn vớiông xã sao? Tại sao chuyện lớn như vậy mà cậu lại cho tớbiết?”


      Tôi gì, hoàn toàn gì.


      Có câu là, đời này, có số người qua muôn ngàn thử thách, càngluyện càng tinh, còn có số người giả rồng giả hổ, cuối cũng cũngthành heo thành chó mà thôi.


      Đường Kiện và Gia Kỳ này cùng thuộc loại thứ hai.


      Tôi muốn chuyện nữa, nghiến răng xoay người bỏ . Đường Kiện lại đuổi theo, “Đinh Đinh, sắc mặt của cậu tốt, để tớ đưa cậu về!”


      Tôi nổi điên lên, xoay người lại dùng sức đẩy ta ra sau, “Cút!”


      Kết quả là tôi vừa dùng lực, chú ý bên cạnh chính là bể phun nước,chỉ nghe tiếng “tõm”, bọt nước văng tung tóe, vóc dáng cao to củaĐường Kiện hệt như bao cát té ngã xuống nước.


      thể nhịn nữa nên tôi hướng về phía ta mà mắng: “ phải vừa rồianh muốn nhà xí sao? Bây giờ cần nữa, giải quyết tại chỗ này luôn !”


      **********************************************************


      Chú thích: (*) Chim thọ đái: Chim thiên đường đuôi phướn.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24 : Quyển 3 : Mâu thuẫn chị dâu – em chồng





      Tôi và Gia Kỳ mâu thuẫn.


      Thực ra tôi là chị dâu, nó là em chồng, chúng tôi có thể có bao nhiêu mâuthuẫn? Nhưng mọi người biết, nếu quan hệ chỗ chị dâu và em chồngrất tốt thực là thân như chị em, nhưng nếu quan hệ tốt, mọi người thử nghĩ , làm như em chồng này, có mẹ chồng, giữa thìcó trai, nếu phía dưới có vài em trai em nước mũi lòng thòngnữa, em chồng này ở chính giữa làm ám chiêu, chơi trò mờ ám,thực như là Nhật Bản đánh lén Trân Châu Cảng, chuẩn bị kịp!


      Mâu thuẫn giữa tôi và Gia Kỳ phát sinh từ hai năm trước, lúc đó biếtGia Kỳ bị người nào dụ dỗ, nhất định phải sang lại thẩm mỹ viện, bản thân có tiền mở miệng vay tiền trai, thực ra tôi khôngphản đối, thế nhưng vừa vặn tôi có nghe về thẩm mỹ viện đó, đốiphương mở miệng đòi giá cả hoàn toàn xứng với tình trạng kinhdoanh thực tế, nếu như Gia Kỳ tiếp nhận, đến việc trong vòng 1 năm chỉ làm công, mà còn có gia tăng của các nhân tố ở phươngdiện khác nó cũng kiếm được tiền gì đâu. Cho nên tôi khôngđồng ý cho vay tiền, tôi muốn làm cho Gia Tuấn khuyên nó thu tay lại.


      Gia Tuấn nghe tôi xong, sau khi điều tra thực tế đứng về phíatôi, kiên nhẫn phân tích cho Gia Kỳ hiểu, ngờ rằng sau khi Gia Kỳ biết được đó là chủ ý của tôi lập tức giận dữ kiềm chết được,nhận định rằng tôi muốn cho vay tiền, tranh cãi ầm ỹ trận vớitôi, cuối cùng mẹ chồng xuất và chỉ thẳng vào mặt tôi trách mắng:“ là xấu xa!”


      Tôi uất ức rơi nước mắt, trước khi lập gia đình cho mình là nàng dâu nhỏhạnh phúc, sau khi lập gia đình là đứa con dâu bị ức hiếp.


      Tôi mạch để ý đến lời khuyên can của cha mẹ, khăng khăng ở nhà mẹ đẻ, kết quả là Gia Tuấn khổ sở, suốt mấy ngày liền đến nhà tôi kiên trì nhận lỗi với tôi, cuối cùng cũng dỗ dành được tôi quay về.


      Bởi vì Gia Kỳ chưa kết hôn nên từ trước đến nay sống chung với mẹ chồng ởgóa, vì vậy ba người phụ nữ chúng tôi, vừa chạm mặt, đó nhất định là vở tuồng chiêng trống vang khắp trời.


      Đó là lý do mà tôi tránh giao chiến trực diện với mẹ chồng và em chồng, vừa trốn tránh vừa nhường nhịn.


      tại tôi thực rất uất ức, nghe giọng điệu của Gia Kỳ, nó rất thíchcon hồ ly tinh tên gọi Quách Sắc này, có vẻ như hồ ly tốn ítcông sức, ta dễ dàng mua chuộc được Gia Kỳ ngốc nghếch, vậy mẹchồng sao? Mẹ chồng cùng con đồng lòng, có phải cũng đứng vềphía con hồ ly này ?


      Lòng tôi vô cùng chua xót, trước giờ nghĩ tới tôi lại phải lâm vàotình trạng thảm hại này, người khác ly hôn, tôi chỉ cho đó là chuyện của nửa bên kia trái đất, nghĩ tới nó lại trực tiếp diễn ra trênngười tôi.


      Tôi đau lòng hồi, trái tim băng giá hồi.


      Ai làm phụ nữ rất tốt? 20 năm thanh xuân, 30 năm dập dềnh với chén với nồi trong bồn rửa, 50 năm máu và nước mắt chua xót.


      Tôi nên làm cái gì bây giờ? Nên nhường nhịn hay đánh trả?


      Tôi cắn răng, hồ ly tinh này, là quá khi dễ người khác mà, bây giờtôi vẫn chưa ly hôn với Gia Tuấn, ta lại có thể lo trước tính sau,làm ra vẻ nhún nhường đến lừa gạt mẹ chồng và em chồng tôi?


      cho biết, tôi phải là loại người dễ dàng đối phó vậy đâu.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25 ; Quyển 3 : Tôi cố làm ra vẻ nữa

      Buổi tối, Gia Tuấn trở về.


      Tôi xem đồng hồ, về hơi trễ, tôi cũng gọi điện thoại cho , cũng có gọi điện giải thích vì sao về ăn cơm.


      Nhìn về nhà, tôi chỉ lạnh nhạt : “ về rồi!”


      thay giày xong, khi ngồi lên sô pha mới : “Ừ, đến chỗ mẹ ăn cơm.”


      Tôi lên tiếng.


      đến chỗ mẹ chồng ăn cơm? À, Gia Kỳ kia nhất định hung hăng bôi nhọ tôi trước mặt rồi?


      Tin tức tivi mấy ngày nay nóng lên với cuộc đả đảo đại chiến ở ĐàiLoan, dân chúng Đài Loan hô lớn, “Hạ bệ A Biển, hạ bệ A Biển”, đoánchừng Gia Kỳ cũng ở trước mặt trai, chút khách sáo mà hô to: trai ly hôn! trai ly hôn! (chỉ khác là đỉnh đầu buộcdải lụa đỏ thôi)


      Hai vợ chồng chúng tôi có bao nhiêu lời để , đều có tâm riêng, bầu khí rất nặng nề.


      Bởi vì xem tivi, cho nên tôi bật đèn lớn ở phòng khách, chỉ bậtđèn tường ở sau lưng, loại ánh sáng nửa nữa này, tất cả đều cóvẻ ảo ảo.


      Gia Tuấn cũng vẫn ngồi ở sô pha, giữ nguyên tư thế, giống như tôi nghiêng người dựa vào sô pha.


      Tôi biết hai chúng tôi đều có tâm chồng chất, đều là tâm riêng, chính là càng như thế này, vẻ bên ngoài lại càng miễn cưỡng, dường như khôngđể ý đến đối phương.


      Còn nhớ trước kia, Gia Tuấn từng , “Vẻ lười biếng của em bây giờ, cóvẻ như dạng hờ hững để ý, khiến nắm bắt được, nhưng màlại làm cho người khác thích hơn.”


      tại, tôi sớm còn là lúc xưa khiến thương nữa,tôi cũng phải già , ngày lại ngày, rửa sạch khuôn mặt, người uể oải,lại có tâm nữa, môi thấy màu máu nữa, càng lộ vẻ tiều tụy.


      Chẳng qua là Gia Tuấn nhìn tôi.


      lúc lâu, : “Ngày mai công tác.”


      Tôi ê a vài tiếng, từ ngăn thứ hai của bàn trà lấy ra khối rubic, cầmtrong tay xoay xoay. Lúc lên Cao Trung tôi có từng tham gia trại hè, tại trại hè đó, tôi học được cách chơi rubic từ thầy giáo, xoay khối rubic thành 6 mặt thống nhất. Có rất nhiều người nghĩ chơi rubuci là trò rất cao thâm, sai rồi, những điều thế gian này, chỉ cần nó có hình dạng thoe quy tắc, làm xáo trộn nó lên, cuối cùng nó có thểkhôi phục lại hình dạng ban đầu.


      tại tôi quá quen thuộc với phương pháp này, cao thủ có thể sửdụng tay để xoay chuyển, bây giờ tôi vẫn phải dùng hai tay.


      Tầm mắt Gia Tuấn nhìn theo chuyển động của tay tôi, lát sau, rốt cụckhối rubic cũng quay về vị trí cũ, tôi thở dài, đặt xuống.


      : “Khôi phục lại nguyên trạng rồi, chính xác. Dường như tốc độ của em nhanh hơn so với lần trước chút.”


      Tôi chỉ lạnh nhạt , “Có công thức mà, muốn khôi phục nguyên trạng, phảidựa vào các bước, nếu như xoay sai bước, chỉ có thể kiếm củi banăm thiêu giờ.” Tôi ngẩng đầu hỏi : “Phải mấy ngày?”


      “Khoảng 4-5 ngày.”


      “Chú ý bản thân.”


      Kỳ lạ, lúc ân ân ái ái, có rất nhiều điều muốn , đâu vậy! (Đương nhiên giọng ngọt ngào tan), bên đó khí hậu thế nào! Tại saolâu như vậy? Là bởi vì nguyên nhân gì! Hôm nay chiến tranh lạnh chỉ cómột ngày, sắc mặt hai người cũng trở nên lạnh lẽo.


      Hôn nhân, chính là cái gọi là, trời lạnh uống nước lạnh, từng giọt từng giọt rót vào lòng, ấm lạnh tự biết.


      Gia Tuấn khẽ với tôi: “Đinh Đinh, mấy ngày nay chúng ta tranh cãi gaygắt, nhân lúc ở nhà vài ngày, chúng ta tự xét lại bản thân chút, đợi khi về, cũng nghỉ ngơi vài ngày, chúng ta chuyện ràng với nhau được ?”


      Trong lòng tôi xót xa, nhịn được, rằng: “ muốn chuyện gì?Mấy năm qua, cái gì là cái đấy, nếu như muốn chuyện, lúc nào cũng được!”


      “Đinh Đinh, em có thể đừng cay nghiệt như thế ?”


      Tôi nhất thời ngạc nhiên, ngược lại, tôi nở nụ cười: “Gia Tuấn, em caynghiệt sao? Em có tư cách gì chứ? tại em có việc làm, khôngkiếm ra tiền, trong trong ngoài ngoài căn nhà này đều do làm lụngvất vả, Gia Kỳ rất đúng, em chỉ là con gà mà nuôi thôi, đáng thương chính là cái trứng cũng chưa từng đẻ, em so với , càngkém xa, luật sư có thâm niên, còn em? Trường đại học hạng ba, khôngviệc làm, em có tư cách gì để cay nghiệt chứ?”


      nhíu chặt lông mày, biểu cảm khuôn mặt thâm trầm mà phức tạp.


      Tôi quá mệt mỏi, dốc sức lẳng lơ để lấy lòng ành, hôm nay tháo bỏ ngụytrang, tôi cố làm ra vẻ nữa, mẹ kiếp, tôi lẳng lơ để cho ai xem?


      Rốt cục đến khi hai chúng tôi đều cảm thấy nhàm chán, tôi đứng lên, rất khách sáo mà với : “Ngủ , Gia Tuấn.”


      vẫn giữ nguyên tư thế cao ngạo như cũ ngồi ở góc sô pha, tay đặt lên môi, hàm răng tự cắn móng tay của mình.


      Tôi đóng cửa lại.


      Thực ra phải tôi muốn ôm lấy , nhưng đột nhiên tôi ngộ ranhiều điều, đại chiến ly hôn, lá bài dịu dàng tôi đánh rồi, chiếndịch tình cảm tôi cũng sử dụng qua, mỹ nhân kế tôi cũng dùng, nếuanh thực có lương tâm, muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, phần cònlại phải xem thế nào. Tôi cần thiết phải tiếp tục khúm númnữa.


      Tôi vẫn ngủ mình như cũ. Vẫn chưa với , tôi có thai.


      Ngày mai, tôi muốn gặp kẻ thứ ba này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 26 : Quyển 3 : muốn ăn cắp xúc xích của tôi?



      Bệnh viện Đức Nhân là bệnh viện tư, thế nhưng bệnh viện này giốngnhư số bệnh viện ở khắp nơi chuyên khám các bệnh về phụ khoa, nam nữ vô sinh, bệnh lây truyền qua đường sinh dục, bệnh trĩ; bệnh viện nàyrất chính quy, cách phục vụ cũng tốt vô cùng, hơn nữa rất có chuyên môntrong khoa chỉnh hình, lần trước tôi và Gia Tuấn chính là đến bệnh việnnày để khám.


      Tôi rất dễ dàng tìm được phòng khám bệnh của Quách Sắc.


      Hôm nay, tôi muốn chuyện chút với hồ ly tinh này.


      Phòng khám của Quách Sắc là phòng nằm ở tầng hai hướng mặt trời, từ ngoài cửa kính nhìn vào bên trong, ánh sáng ngập tràn, phòng khám sángchoang.


      Cho tới hôm nay, nhìn thấy ta vì chen chúc vào cũng nỗ lực để đạt được.


      Làm phụ nữ thực dễ dàng.


      Kiềm chế, nhường nhịn, rộng lượng, khôn khéo, có loại nào là được học? Thực ra, đàn ông trong xã hội này, hỗn tạp hơn phụ nữ rất nhiều.


      Thế nhưng tôi vẫn hiểu, ta yên lành trong xã hội hỗn tạp, tôi cũng ở trong xã hội hỗn tạp đó, tại sao ta phải cố gắng chenchân vào trong tổ ấm của tôi?


      Tôi nhàng gõ cửa, cất giọng tươi vui gọi: “Bác sĩ Quách.”


      ta hoàn toàn nghĩ tới tôi đột nhiên đánh tới đây, nhìn thấytôi, sắc mặt có chút biến hóa, có chút kinh hoàng, nhưng khâm phụccô ta là bác sĩ chuyên nghiệp, sắc mặt nhanh chóng biến chuyển lại.


      ta hướng về phía tôi hơi gật đầu cái, thấy biểu đối đầu khuôn mặt, giọng bình tĩnh: “Xin chào.”


      tại tôi phải khách sáo chút, mấy hôm trước, tôi ở văn phòng của Gia Tuấn, tôi là vợ của Gia Tuấn, nhưng nay, tôi lại ở địa bàn của ta,cho dù là tôi đến để gây , tôi cũng phải có chút tiết chế.


      Hồ ly mời vợ lớn ngồi, làm sao đây? Vợ lớn là tôi đây đành phải tự đào hố cho mình, ngồi xuống.


      Tôi ngồi xuống ghế sô pha chờ khám bằng da màu đen, sau đó tiện tay cầm lên quyển tạp chí về chăm sóc sức khỏe lật vài trang.


      ta đương nhiên hiểu là tôi chờ, cho nên lễ phép xử lý xong bệnhnhân trước mặt, chờ bệnh nhân khỏi, ta đóng cửa kính lại, ý làkhông tiếp bệnh nhân nữa.


      Tôi ngồi ở ghế sô pha đối diện ta, ngắm xong toàn bộ phòng khám.


      ta lồng tay vào trong áo blouse trắng, mặt chút thay đổi hỏi tôi: “Tìm tôi có việc gì?”


      Tôi suy nghĩ, hồ ly này là thú vị nha, chưa được đồng ý của tôi mang cuốc xẻng đến đào góc tường nhà tôi, nạy phòng tôi, cònmuốn ăn cắp luôn xúc xích của tôi sao? đời này đâu có chuyện dễdàng như thế chứ?


      Tôi nở nụ cười ngọt ngào với ta: “Cuối cùng cũng gặp được .”


      ta vô cùng kinh ngạc: cuối cùng cũng, rất hiểu ý tứ của tôi.


      Tôi giải thích: “ phải vẫn luôn muốn gặp tôi sao?”


      Tôi phải ở đây để chuyện, ba của tôi tên là Đinh Lượng, từ trước đếnnay ông cũng có vài câu lớn để về tên của mình: “Tôi tên là Đinh Lượng, cũng có nghĩ là Định Lượng, cũng giống như đờingười, cách đối nhân xử thế, tất cả đều có lượng, ăn cũng có lượng, vậnđộng cũng có lượng, tình cũng có lượng, đau khổ cũng có lượng, lúcđã chế được tất cả các lượng, nhân sinh vô lượng (đời người rộng lớn mênh mông).”


      Tôi được di truyền xinh đẹp từ mẹ, bình tĩnh từ ba, cho nên vào lúcnày, tôi gặp Quách Sắc, rộng lượng lễ phép khôn khéo, cho dù ta cóchạy khắp bốn phương, gặp tôi cũng phải cúi đầu phen, dámtùy tiện chậm trễ tôi.


      Người khác đều tôi khờ, tôi cũng chấp nhận, nhưng họ biết, cái ngốc lớn nhất của tôi là ngốc ở trước mặt ông xã, phải tôi thực sựngốc, mà là tôi tự nguyện như vậy, tại sao ư?


      cho tất cả các chị em toàn thế giới này biết, đàn ông đều là đứatrẻ ham hư vinh, ta thích phụ nữ ngốc, mà giữa cái ngu ngốc đó lạilộ ra chút thông minh, nếu bạn khống chế lực đạo thích hợp, tasẽ bạn đến thấu xương, nhưng nếu như bạn khống chế lực đạo khôngtốt, ta lười biếng chơi trò ngớ ngẩn cùng bạn.


      ta có biểu cảm gì, tôi lại cảm giác được hai bàn tay trong chiếcáo blouse trắng kia khẩn trương bóp chặt lại, ta rất căng thẳng.


      Rốt cục ta : “ , muốn làm gì?”

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27 : Quyển 3 : Lật bài tẩy



      Tôi : “Hôm nay bác sĩ Quách mặc áo bác sĩ vào, đẹp hơn so với mặc quầnáo bình thường, thể , bác sĩ đúng là thiên thần áotrắng.”


      Thực ra, tôi còn có câu mỉa mai muốn , là thiên thần áo trắng,nhưng trái lại áo mũ chỉnh tề như vậy, trong đêm tối giống với conquỷ áo trắng.


      ta để ý đến tôi, quá kiêu căng, vậy mà chút cũng sợ.


      Tôi ôn hòa : “Trước kia thi đại học, tôi cũng có rất nhiều mơ ước, cũng muốn làm bác sĩ, nhưng nghĩ tới có ngày, tôi lại chỉ làmột phụ nữ nội trợ.”


      ta chỉ tựa vào tủ, nheo mắt nhìn tôi.


      Tôi lại xúc động mà : “Dù sao giữa mơ ước và thực cũng cách nhau khoảng cách rất xa.”


      ta chỉ im lặng lắng nghe.


      Tôi : “Lúc còn bé, ngang qua tủ trưng bày của cửa hàng nhìn thấy quần áo bên trong vô cùng đẹp đẽ, vì vậy tận lực quấn lấy mẹ đòi mua,nhưng khi mua xong mặc lên người rồi mới phát thực ra cũng như nhau thôi, quý trọng quá mức cẩn thận, đúng là cái cảm giác khi chưa đạtđược ấy, chiếm được rồi mới phát ra so với quần áo khác cũng khôngcó gì khác biệt.”


      ta lạnh nhạt rằng: “Tôi và giống nhau ở điểm ấy, nếu nhưlà tôi thích, phải nhất định đạt cho bằng được, khi chiếm được rồi tôicũng quý trọng, bởi vì chỉ có vất vả nỗ lực theo đuổi, sau khi đạtđược rồi mới càng quý giá hơn.”


      Trong lòng tôi thầm nghĩ, tôi mổ xẻ khúc dạo đầu với nhiều như vậy,dùng chuyện khác để dẫn dắt , tại sao lại chút nào lĩnh hộira chứ!


      kiềm chế được tò mò, tôi hỏi ta: “Bác sĩ Quách, xin hỏi và Gia Tuấn làm sao quen nhau?”


      Hình như ta nhìn ra được hôm nay tôi đến phải là muốn xâu xé ta, cho nên lòng đề phòng của ta giảm xuống.


      Cúi đầu, ta có chút xúc động: “Gia Tuấn cứu mạng tôi, tôi cách gì báo đáp.”


      “Đương nhiên là cần báo đáp, lấy thân đền đáp, đó là chuyện thời xưa.”


      “Nhưng tôi rất muốn báo đáp ấy.”


      Tôi lại biết làm thế nào: ”Bồi thường thịt càng thể lấy.”


      ta ngẩng đầu: “Tôi ấy.”


      Tôi mỉm cười: “Lúc còn , tôi đặc biệt thích xem hoàng tử và công chúa,chuyện hùng cứu mỹ nhân, tình tiết trong đồng thoại là như vậy, mộtvị thiếu niên nghèo khổ cứu bà lão bị mắc kẹt trong lâu đài,biết được bà lão này bị trúng ma thuật, phải cần đến Hỏa long châu củaPhượng Hoàng biển mới có thể khôi phục lại nguyên dạng, cho nên vịthiếu niên ngại cực khổ, trải qua gian nan mới tìm được Hỏa longchâu, làm cho bà lão khôi phục lại dáng dấp tươi trẻ của công chúa,cuối cùng hai người vui vẻ hạnh phúc sống bên nhau.”


      ta lên tiếng.


      Tôi xúc động, “Câu chuyện xưa này, chính là Gia Tuấn kể cho tôi nghe, thờigian chúng tôi nhau tuy rằng tính là quá dài, nhưng những câuchuyện giống như vậy, kể dưới mấy trăm lần, tôi cũng khôngbiết lấy từ đâu ra nhiều chuyện xưa như vậy.”


      ta quay mặt sang chỗ khác.


      lúc lâu, ta rằng: “Tôi Gia Tuấn.”


      Tôi khó hiểu, “Bác sĩ Quách, nghề nghiệp của tệ, dung mạo càng nổi bật, bên cạnh chắc chắn có ít đàn ông theo đuổi, vì sao nhấtđịnh phải Gia Tuấn chứ?”


      có nguyên nhân gì cả, chính là , nếu như nhất định phải hỏinguyên nhân, tôi xin trả lời rằng, thể trả lời.”


      Trong lòng tôi nổi nóng, cắn chặt răng.


      ta thở ra hơi dài dằng dặc: “Tôi biết khinh thường quan điểm này của tôi, nhưng tôi vẫn cứ , tôi Gia Tuấn, bất luận trở thành bộ dạng gì nữa, cho dù nghèo xơ xác, tôi cũng nguyện ý chờ đợi anhấy.”


      Tôi giọng hỏi ta: “Nếu như chiếm được ấy sao?”


      ta chịu lùi bước mà nhìn chằm chằm vào tôi: “Tôi tự biết sắp xếp, tôi lùi bước, mặc kệ trong trận chiến này ai thắng ai thua,tôi cũng dự định đánh tiếp rồi.”


      Tôi có hơi bất ngờ, con hồ ly tinh này thực quá trắng trợn, ta là muốn liều mình đánh cuộc mà!


      Tôi suy nghĩ chút rồi : “ tên là Quách Sắc phải ? Chữ ‘Sắc’có nghĩ là hoa tường vi, loài hoa này, có nhiều gai, sức sống ngoancường, hoa có thể chế ra hương liệu, quả có thể dùng làm thuốc,có thể nó là trong các loài hoa sử dụng từ phòng khách xuống tới nhà bếp; Tôi tên là Đinh Đinh, có tính cách cao ngạo, cònkhông có quyết đoán thẳng thắng như , tôi chỉ có đặc điểm, đóchính là, cố chấp như cây đinh, khi tôi nhận định được mục tiêu,tôi đâm vào sâu, kiên cố đến cùng, tại cuộc hôn nhân củatôi như vậy, chồng tôi cũng giống như vật mà tôi muốn cố định, tôisẽ kiên quyết cố định, để nó lệch .”


      ta chỉ hừ lạnh tiếng.


      Thực ra tuổi tác của chúng tôi cũng xấp xỉ nhau, ngang tài ngang sức,tôi cảm thấy mình thua kém ta, ngày hôm nay tôi đến đây, chỉmuốn cho ta biết, tôi buông tay khỏi cuộc hôn nhân củamình.


      Tôi bình tĩnh : “Quách Sắc, hôm nay tôi đến đây, chỉ có câu muốn với , tôi Gia Tuấn, tôi có cách nào ngăn cản, nếu như chồng tôi nhất định phải , tôi cũng có cách nào ngăn cản, thếnhưng, nếu cuộc hôn nhân của chúng tôi chưa đến lúc bế tắc, tôi cốgắng hết sức để cứu vãn cuộc hôn nhân này, tôi tham lam đồ củangười khác, nhưng đồ của mình tôi cũng để cho người khác cướp .”


      ta nhìn tôi, hết sức thản nhiên, “Được thôi, vậy chúng ta hãy thử xem!”


      Hình như giữa chúng tôi còn gì để với nhau nữa rồi.


      ta cúi người, hướng về phía tôi làm tư thế tiễn khách, “ tiễn nhé!”


      Kéo cửa ra, vô cùng có lễ phép, hệt như tư thế kéo cửa ngày hôm đó của tôi tại văn phòng của Gia Tuấn.


      Tôi thở dài hơi, ra ngoài.


      Ngày hôm nay tôi phải đến để đánh nhau, nếu chiêu thứ nhất, chiêu quân tử cũng bày ra, đối phương vẫn chịu lui bước, hãy chờ đợichiêu tiếp theo vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :