27 Nhát Dao Bí Ẩn - Minh Nguyệt Thính Phong (6 chương)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566

      Chương 4

      Bác sĩ điều trị chính cho Liêu Tiểu Tình họ Trình, là phụ nữ trung niên rất hòa nhã thân thiện. Bác sĩ Trình nghe xong mục đích của Hạ Phàm và Hàn Trạch Thành đến đây, tích cực hợp tác kể lại chuyện bệnh tình của Liêu Tiểu Tình.

      "Tiểu Tình là rất thông minh, cũng rất đáng thương, nhưng bệnh của ấy được điều trị rất tốt, nhất là hai năm gần đây, sinh hoạt gần như giống với người bình thường. Cứ mỗi ba tháng ấy quay lại đây kiểm tra lần."

      "Có khi nào do bệnh khiến ấy mang khuynh hướng bạo lực tìm hay , bị chút kích thích sau đó phát bệnh trở lại."

      " có, trường hợp của ấy, có xu hướng tự tổn thương mình khá lớn. Mấy năm đầu, có ba lần chúng tôi thậm chí phải dùng biện pháp cưỡng chế để điều trị, bởi vì ấy có khuynh hướng tự sát. Sau này có chuyển biến tốt hơn, 7 năm tiến hành điều trị, tốc độ hồi phục của ấy đáng kinh ngạc. Tôi nghĩ tình có ảnh hưởng tích cực đến tinh thần điều trị của ấy."

      "Tình ?" Tay Hàn Trạch Thành ngừng lật tập tranh của Liêu Tiểu Tình, cùng Hạ Phàm liếc mắt nhìn nhau.

      "Bạn trai của ấy là ai?"

      Liêu Tiểu Tình có tiếp xúc với người lạ, bạn trai ở đâu ra? Hơn nữa Liêu Tiểu Du cũng hề nhắc đến chuyện này, em mình tình rồi, chị lại biết sao?

      Bác sĩ Trình :

      " ấy vẫn chịu bạn trai mình là ai, nhưng Tiểu Tình mình . Tiểu Tình có kể cho tôi nghe chút về người của mình, ví dụ như người đàn ông kia đưa ấy ăn cái gì, dẫn ấy hóng gió ở đâu, còn cùng ấy xem TV, mua cho ấy mấy tập tranh vân vân…."

      "Tiểu Tình rất nhiều, nhưng ấy người đó là ai, cũng chưa bao giờ vẽ ra hình dáng của ta, ấy đó là bí mật. Nếu thời gian chưa đến, ấy ra, xảy ra chuyện hay. Cũng bắt đầu từ lúc đó, những bức tranh ấy vẽ trong quá trình trị liệu, màu sắc tươi sáng, cảnh trong tranh sáng sủa hơn rất nhiều."

      Bác sĩ Trình chỉ vào tập tranh bàn, chỉ cuốn thứ ba từ dưới lên.

      Hàn Trạch Thành rút tập tranh ra, lật cẩn thận, rất khác so với tập tranh vừa xem, trong tranh có hoa, có cây, có đôi nam nữ đứng nắm tay nhau, có ôm, hoặc là cưỡi ngựa, hoặc ngồi cùng với nhau, nhưng người đàn ông kia chỉ có bóng lưng hoặc gò má, có gương mặt.

      "Bác sĩ Trình, Tiểu Tình tới đây trị liệu lâu như vậy, có người đàn ông nào đến đưa rước ấy hay ?"

      " có, tôi chưa nhìn thấy bao giờ."

      "Chị của ấy có biết chuyện này ?"

      "Biết, tôi chuyện này với Tiểu Du. Vừa xong ấy tỏ ra rất ngạc nhiên, Tiểu Du thử chuyện với Tiểu Tình. Sau này tôi hỏi lại, Tiểu Du tỏ ra vui khi tôi nhắc đến chuyện này, mực em của mình có bạn trai."

      Bác sĩ Trình cũng có chút hoang mang:

      "Đến bây giờ tôi vẫn hiểu, rốt cuộc Tiểu Tình và bạn trai ấy xảy ra chuyện gì, hay là Tiểu Du thích bạn trai của em mình, đồng ý cho bọn họ quen nhau. Nhưng Tiểu Tình nhiều lần với tôi, người đàn ông đó với ấy, chờ đến năm 2011 cưới ấy, vì chuyện này nên rất vui vẻ, còn đến lúc đó có thể ra bạn trai của mình là ai, muốn dẫn ta tới gặp tôi."

      Hàn Trạch Thành lật tập tranh, đột nhiên hỏi:

      "Bác sĩ Trình, có biết con số 27 đối với Tiểu Tình có ý nghĩa gì ?"

      Bác sĩ Trình nghiêm túc suy nghĩ chút, lắc đầu:

      "Tiểu Tình với tôi chuyện gì đặc biệt liên quan đến mấy con số, cũng nhắc gì đến con số 27."

      Hạ Phàm bước đến, thấp giọng hỏi Hàn Trạch Thành:

      "Sao thế?"

      Hàn Trạch Thành chỉ vào bức tranh trong tập tranh:

      "Trong mỗi bức tranh, đều có hình ảnh liên quan đến con số 27, ví dụ như hoa, có 27 đóa, mây ở chỗ này, có 27 đám, bức tranh này hai người bọn họ ngồi xe, nhìn hai hàng cây và bóng người đường, đều là 27."

      Bác sĩ Trình nghe xong, đưa tay cầm bức tranh: "Trước đây tôi chú ý đến những cảnh vật liên quan đến con số, chỉ nhìn chủ thể bức vẽ."

      "Vậy bây giờ nhìn những bức tranh này lần nữa, có thể nhìn ra được ý nghĩa gì đặc biệt của con số 27 ?"

      "Những bức tranh này đều là bày tỏ tình tình cảm trong lòng."

      Bác sĩ Trình mang mấy tập tranh lúc đầu Liêu Tiểu Tình vẽ, lật trang:

      "Nhìn xem, những bức tranh lúc đầu ấy vẽ có. Bây giờ tôi thể chính xác con số 27 có ý nghĩa gì, có thể nó đối với Tiểu Tình có vài kỷ niệm đặc biệt nào đó, cũng có thể lúc ấy làm việc gì đó tình cờ bắt gặp con số này, sau đó ép buộc bản thân ghi nhớ con số này, khi bắt gặp những chuyện tương đồng thể ra. Bây giờ chỉ có thể , con số 27 này khiến ấy nhớ đến những chuyện vui vẻ."

      Chuyện vui vẻ? Hạ Phàm nghĩ đến mà sống lưng lạnh toát, đâm liên tục 27 nhát dao làm sao có thể liên tưởng đến chuyện vui vẻ được chứ.

      Hàn Trạch Thành lại hỏi thêm mấy câu hỏi, sau đó đem tập tranh trả về chỗ cũ. Bên cạnh tập tranh có khung ảnh, là ảnh tốt nghiệp, Hàn Trạch Thành cười cười:

      "Bác sĩ Trình lúc còn trẻ là bé mập mạp sao?"

      Bác sĩ Trình nở nụ cười:

      "Cảnh sát Hàn tinh mắt, dáng vẻ của tôi thay đổi rất nhiều, vậy mà vừa nhìn nhận ra. Đó là ảnh chúng tôi khi tốt nghiệp, nhiều năm như vậy rồi."

      "Bác sĩ Trình, tôi còn có câu hỏi nữa."

      Hàn Trạch Thành đặt khung ảnh xuống, hỏi:

      "Nếu như dùng thuật thôi miên, có thể khống chế hành động của người hay , khiến cho ấy hề hay biết, nghe theo mệnh lệnh mà làm việc, sau khi tỉnh lại nhớ bất kỳ chuyện gì?"

      Bác sĩ Trình ngồi, kích động đứng lên:

      "Cảnh sát Hàn, giải thích theo khoa học, chuyện này có thể làm được, nhưng người làm được chuyện này phải có trình độ rất cao, hơn nữa, người bị thôi miên phải trong trạng thái thả lỏng, có phòng bị, mới thành công được."

      "Kiểu thôi miên này có tính mạo hiểm rất cao, khuyến khích sử dụng. Nhưng dựa theo vụ án của Tiểu Tình, chuyện vừa , làm tôi nghĩ bản thân mình bị tình nghi. Tiểu Tình đối với người khác rất đề phòng, thể dễ dàng thôi miên ấy được. Vậy nên, tôi trở thành nghi phạm sao?"

      Hàn Trạch Thành cười cười: "Nếu bác sĩ Trình như vậy, tôi có thể hỏi thêm bác sĩ câu , đêm 17 tháng 5, bác sĩ ở đâu?"

      Bác sĩ Trình ngẩng mặt lên: "Hôm đó là chủ nhật, tôi ở nhà nghỉ ngơi."

      " lâu như vậy, bác sĩ Trình có thể lập tức nhớ ra hôm đó là chủ nhật, trí nhớ tệ."

      "Cảnh sát Hàn, tôi biết Tiểu Tình xảy ra chuyện, dĩ nhiên đối với chuyện ngày đó có chút lưu ý, nhớ hôm đó là chủ nhật cũng có gì là lạ. Tôi còn nhiều việc, thể tiếp tục chuyện với hai người, mời về cho."

      Hạ Phàm và Hàn Trạch Thành có chút chán nản cùng nhau bị "Mời" về, sau khi trở về xe, Hạ Phàm nhịn được oán trách :

      "Nếu nghi ngờ vị bác sĩ kia, cũng đừng nên mất bình tĩnh làm càn như vậy chứ, như vậy “đả thảo kinh xà”, có đầu mối cũng điều tra được."

      Hàn Trạch Thành :

      "Là ta phản ứng quá mức, người như vậy, nếu có gì khác thường, phải thử ấy chút, sau này ta mới tự mình từ trong động bò ra ngoài. Bây giờ...ít ra...chúng ta biết, số 27 này, rất có khả năng phải là trùng hợp, còn nữa, ngoại trừ quỷ ám, phải chúng ta đối với hành vi của Liêu Tiểu Tình có giải thích nào hợp lý sao?"

      khởi động xe, :

      " tìm Liêu Tiểu Du và Liêu Tiểu Tình, điều tra người đàn ông bí kia, còn ý nghĩa của con số 27 nữa. Tôi điều tra vị bác sĩ kia, xem ấy và Phan Lỵ có quan hệ gì."

      Hạ Phàm nhận lệnh, đến trại tạm giam chuyến, Liêu Tiểu Tình vẫn còn dáng vẻ đó, hình như tinh thần tệ hơn chút.

      Giống như lần trước, Hạ Phàm hỏi được gì, lần này Liêu Tiểu Tình hề trả lời bất cứ câu hỏi nào của , bạn trai, số 27, ấy hoàn toàn hề mở miệng, chữ cũng .

      Nhưng hai chuyện này hình như gợi cho ấy nhớ đến những chuyện vui vẻ, cúi đầu chìm trong thế giới của riêng mình, cười cái, rồi lại rơi lệ.

      Hạ Phàm đến tìm quản giáo, hỏi xem bác sĩ có thường đến thăm Liêu Tiểu Tình hay , đáp án là có, ngoại trừ chị của ấy, có người khác, tất nhiên cũng có cái người gọi là bạn trai kia.

      Nhưng mà Hạ Phàm còn hỏi đến chuyện, bác sĩ kiến nghị để bệnh tình của Liêu Tiểu Tình ổn định trở lại, ngoại trừ uống thuốc ra, hãy để ấy vẽ tranh, ấy vẽ hôn lễ và bó hoa.

      Hạ Phàm giật mình, theo quản giáo lấy bức tranh của Liêu Tiểu Tình, đó là nam nữ là lễ thành hôn, người nữ có thể nhìn ra là Liêu Tiểu Tình, còn gương mặt người nam để trống, bức tranh vẽ đầy hoa, Hạ Phàm đếm thử, 27 bó hoa, mỗi bó hoa có 27 đóa.

      Hạ Phàm cấp tốc điện thoại báo cho Hàn Trạch Thành, sau đó đến tìm Liêu Tiểu Du. Lần này thái độ Liêu Tiểu Du tốt chút nào, lúc ấy nghe đến chuyện bạn trai của Liêu Tiểu Tình, có thể dùng bốn chữ “vô cùng tức giận” để miêu tả, khăng khăng chuyện này đúng.

      Hạ Phàm hỏi Tiểu Tình từng năm 2011 muốn kết hôn, việc này Liêu Tiểu Du có nghe chưa, tâm tình Liêu Tiểu Du bắt đầu khống chế được.

      chửi ầm lên:

      "Nó kết hôn gì chứ? Nó là người điên, nó có bệnh. Bạn trai ở đâu ra, nó ăn của tôi xài của tôi, cái gì cũng là của tôi, nó còn muốn thế nào nữa? Bạn trai gì chứ, cái gì mà kết hôn, nhảm nhí, tất cả đều do nó tưởng tượng ra thôi. Đầu óc nó được bình thường, đầu óc cảnh sát mấy người cũng bình thường luôn sao?"

      " ra ngoài, tôi muốn nghe mấy chuyện bịa đặt nữa. Các người điều tra được gì, giải thích được nên cứ đến làm phiền tôi. ra ngoài, tôi có gì để với mấy người."

      ta thô lỗ cố sức đẩy Hạ Phàm ra khỏi cửa, hung hăng đóng cửa "Rầm" tiếng. Hạ Phàm kinh ngạc đứng ngoài cửa, nghe tiếng Liêu Tiểu Du khóc trong phòng.

      Hạ Phàm đứng lúc, nghĩ có chuyện gì đó là lạ, trở lại cục cảnh sát, mấy người bọn Hàn Trạch Thành vẫn chưa quay về phòng làm việc, lại tự mình xem lại tài liệu vụ án lúc lâu.

      Ngoại trừ Liêu Tiểu Tình tất cả mọi người đều chưa từng thấy bạn trai bí của ấy, lẽ nào chuyện này chỉ là do Liêu Tiểu Tình bị bệnh nên tưởng tượng lung tung tự mình lừa mình?

      con số 27 kỳ lạ biểu cho hạnh phúc vui vẻ, lại trở thành 27 nhát dao đẫm máu, cuối cùng những chuyện này có liên quan gì?

      lật hồ sơ vụ án, điều tra những người có ngày sinh liên quan, tài khoản, số nhà, điện thoại, biển số xe, dường như chẳng có liên quan gì đến con số 27 này.

      Hạ Phàm chống đầu mệt mỏi, thực nghĩ ra manh mối. Bọn Hàn Trạch Thành về, mang theo tin tức:

      "Phan Lỵ hề ở chỗ mình , Hôm đó bà ta vốn có trong thành phố. Cho Phùng Chính Dương 1 vạn là do chồng bà ta chết trong tay Liêu Tiểu Tình, khiến cho bà ta nghĩ là do thần linh trả thù. 7 năm trước bà ta giúp chồng là Vương Duệ ngụy tạo chứng cứ, cho nên bà ta lo lắng Liêu Tiểu Tình hoặc người khác đến giết chết mình, vậy nên sau khi nhận được tiền bảo hiểm mới đến tìm thầy pháp làm phép bảo vệ bà ta được bình an."

      "Còn Phùng Chính Dương nghe bị bắt về điều tra sợ đến nỗi tè ra quần, mọi chuyện đều khai ra, chính là tên lừa gạt, chỉ là chút mánh khóe giả thần giả quỷ mà thôi, vốn chẳng biết gì chuyện điều ma khiển quỷ, cũng phải thần toán gì cả, Phan Lỵ chẳng qua chỉ là người bị lừa gạt mà thôi. Phùng Chính Dương hoàn toàn biết chị em Liêu Tiểu Tình."

      "Khoản bảo hiểm kết xù đó giải thích thế nào?"

      "Bảo hiểm là Vương Duệ mua, 7 năm trước ông ta nghỉ việc sau đó làm thám tử tư, là thám tử tư, ra là bắt gian, lao động chân tay, làm những việc lặt vặt, có tính chất nguy hiểm cao. 7 năm trước sau khi phạm tội, ông ta trở nên thương vợ mình hơn, vậy nên mới mua bảo hiểm, định là nếu ngày bản thân có xảy ra chuyện gì, có thể để lại cho vợ mình chút tiền, cũng coi như bù đắp."

      Hàn Trạch Thành ngồi vào ghế:

      "Những việc trước đây chúng ta điều tra, được xác thực."

      Hạ Phàm lớn giọng: "Vậy nên bây giờ hy vọng của chúng ta chỉ còn mỗi bác sĩ Trình thôi sao?"

      "Lý lịch của ấy rất trong sạch, cho đến bây giờ cũng có biểu gì đáng nghi, hề có động cơ gây án, ngoại trừ nghề nghiệp của ấy có liên quan đến vụ án, tạm thời vẫn điều tra được gì."

      Hạ Phàm nghe xong, có chút thất vọng. với Hàn Trạch Thành:

      "Tôi nghĩ hai chị em họ có điểm kỳ lạ, được, thế nhưng ngày hôm nay tôi đột nhiên cảm thấy hai người bọn họ phải hòa thuận như trước đó chúng ta gặp. Liêu Tiểu Du giống như bác sĩ Trình , đối với bạn trai của Liêu Tiểu Tình có phản ứng rất dữ dội"

      "Thế nhưng em mình bị như vậy, có thể tìm được chân tình là chuyện dễ dàng gì, nếu có bạn trai, người làm chị phải vui vẻ mới đúng, bọn họ kết hôn, đối với Tiểu Du cũng đỡ được phần nào gánh nặng, chuyện này rất tốt. Nhưng ấy hề vui vẻ, thậm chí còn tức giận."

      "Nếu người đàn ông này có ý tốt, vậy mọi chuyện khác rồi rồi."

      Hàn Trạch Thành ngẫm lại:

      "Hai chị em xinh đẹp như hoa, nơi nương tựa, có tiền, ở nhà cao cấp, lái xe thời thượng, em đơn, hướng nội yếu đuối, cần nhiều quan tâm, dễ xuống tay. Xử lý được em, moi tiền của chị hẳn là thành vấn đề."

      "Nhưng nếu đó người đàn ông xấu, Liêu Tiểu Du cần phải phủ định tồn tại của ta, vậy nên nhất định còn có chuyện gì đó xảy ra."

      Hạ Phàm đột nhiên nhớ ra:

      " mới vừa Vương Duệ sau này làm thám tử tư, bây giờ có rất nhiều chợ đen bí mật kết nối cho những thám tử tư có giấy phép hành nghề tiếp tục hoạt động, có thể Liêu Tiểu Du muốn diệt trừ tên bạn trai xấu xa này, có suy nghĩ sai lệch, sau đó tìm được Vương Duệ, mà Liêu Tiểu Tình giết Vương Duệ phải bởi vì chuyện 7 năm trước, mà do thù mới."

      "Vậy làm sao giải thích chuyện án mạng bí đó? Điểm nghi ngờ lúc đầu là Liêu Tiểu Tình có bản lĩnh giết chết Vương Duệ."

      Hạ Phàm suy nghĩ hồi lâu, bực bội đấm xuống bàn: "Vậy nên tất cả phải suy nghĩ lại từ đầu."

      .•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨` *•.¸¸.•*´¨`*•.¸
      Last edited: 13/9/14
      AikoNguyen, snowbellPrunus Ngọc thích bài này.

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566

      Chương 5

      Đêm nay, Hạ Phàm đêm ngủ, người bạn trai thần bí kia, con số 27 quỷ dị, ngừng lượn lờ trong đầu . Ngày thứ hai, dậy sớm đến cục cảnh sát, lại phát Hàn Trạch Thành và em Lý Hồng Tương cùng Mạc Vân có mặt ở đó.

      Hạ Phàm hỏi: "Có tiến triển mới?"

      "Hôm qua nhắc tôi, rất nhiều chợ đen mạng kết nối giúp thám tử tư hoạt động, vậy nên tối qua chúng tôi đến nhà Vương Duệ chuyến, mang máy vi tính của ông ta về, phát ông ta từng gửi email cho người tên Lý Hải, gửi email tống tiền ."

      "Lý Hải? Tổng giám đốc Tân Dương Quốc tế sao?"

      "Đúng vậy, điều tra địa chỉ email và IP nhận, đúng là . Email của Vương Duệ chỉ nhắn với Lý Hải là, nếu như nhận được chuyển phát nhanh, muốn mọi chuyện bị phát tán lên mạng, Lý Hải phải làm theo lời của ."

      Hóa ra Vương Duệ muốn moi của Lý Hải 100 vạn, trong email cầu gửi tiền vào tài khoản, nhưng chuyện gì khiến cho Lý Hải phải chịu khống chế, trong email lại nhắc đến, chuyển phát nhanh kia là manh mối duy nhất.

      Email này Lý Hải trả lời rồi, gửi tiền trực tiếp gặp rủi ro rất lớn, hay là giao dịch bằng tiền mặt, Vương Duệ mang theo món đồ, 2 giờ trưa ngày 10 tháng 4 giao dịch ở đình nghỉ mát trong Công viên trung tâm ở đường Hoành Dương. Sau này, hai người cắt đứt liên lạc qua email.

      Từ nội dung của email này, có thể thấy Vương Duệ hề khôn ngoan chút nào, cho rằng bản thân nhận tiền an toàn, mà Lý Hải lại rất khôn ngoan, chuyện này xảy ra trước lúc Vương Duệ chết khoảng tháng.

      Có phải khả năng này hay , kết quả lần giao dịch đó làm cho Vương Duệ thỏa mãn, ông ta lòng tham đáy, sau cùng dẫn đến họa sát thân?

      Nhưng chuyện này cùng Liêu Tiểu Tình có quan hệ gì? Tại sao phải để Liêu Tiểu Tình giết người?

      Hàn Trạch Thành ra lệnh cho Hạ Phàm tìm Phan Lỵ, điều tra lại lần xem lúc còn sống Vương Duệ có để lại manh mối gì , còn dẫn Mạc Vân tìm Lý Hải, còn lại Lý Hồng Tương tiếp tục ở lại tìm kiếm thông tin trong máy vi tính của Vương Duệ, xem còn có thể tìm được gì .

      Công ty của Lý Hải tên Tân Dương Quốc tê, là nơi nổi tiếng dành cho nhà giàu tiêu tiền, Lý Hải cùng với vợ là Dương Thục Phương đều là nhà kinh doanh thành đạt, nhiều lần xuất các tạp chí kinh tế cùng phương tiện truyền thông.

      chuyện với Lý Hải lúc, thừa nhận có nhận được email tống tiền, nhưng thừa nhận có hẹn đối phương gặp mặt, Lý Hải thậm chí biết người đó hay Vương Duệ là ai. Lý Hải sau khi nhận được email chưa từng trả lời, bởi vì vốn hề nhận được bưu phẩm chuyển phát nhanh nào, Lý Hải cho rằng chuyện bưu phẩm chỉ là trò đùa.

      Hàn Trạch Thành đem bưu kiện được đóng dấu mang ra, đặt trước mặt Lý Hải, Lý Hải xem xong sửng sốt, nhưng vẫn lắc đầu rằng bản thân hề trả lời email, chưa gặp qua đối phương, cũng biết đối phương dùng chuyện gì để uy hiếp mình.

      Hàn Trạch Thành lại hỏi Lý Hải có biết hung thủ Liêu Tiểu Tình , Lý Hải vẫn khăng khăng biết. Hỏi ngày 17 tháng 5 ở đâu, chỉ là ở ngoài. Hàn Trạch Thành lại hỏi có ai hay người nào có thể xác nhận nơi ở của , Lý Hải lại lắc đầu có.

      Từng bước chuyện, Lý Hải cũng hiểu ý của Hàn Trạch Thành, rất bình tĩnh gọi điện thoại cho luật sư, sau đó với Hàn Trạch Thành:

      "Cảnh sát Hàn, tôi đều là , nếu có ngày tìm được chứng cứ chứng tỏ tôi có liên quan đến án mạng này, cứ mang theo lệnh đến bắt tôi, những chuyện khác, tôi e rằng có thời gian, tôi còn phải tiếp khách. Còn chuyện gì muốn biết, xin hãy chuyện với luật sư của tôi."

      Hàn Trạch Thành gật đầu, lại rời , bản thân lại thông thả ngồi trong phòng làm việc của Lý Hải nhâm nhi tách trà, đứng trước bức tranh hoa hướng dương, cẩn thận xem lúc, hỏi:

      "Lý tổng, bức tranh này tệ, chẳng biết do vị danh họa nào vẽ thế?"

      "Là người bạn tặng cho tôi, phải là danh họa gì. Cảnh sát Hàn, tôi còn rất nhiều việc, xin mời về cho."

      Lý Hải lần này ràng là ra lệnh đuổi khách. Hàn Trạch Thành cười, mang theo Mạc Vân rời .

      Hàn Trạch Thành ra khỏi cao ốc, nhanh chóng gọi điện thoại cho Hạ Phàm:

      "Là tôi, tôi biết bạn trai của Liêu Tiểu Tình là ai. Bây giờ điều tra chút, nhà ở và tài khoản ngân hàng của Liêu Tiểu Du trong thời gian gần đây, xem có liên quan gì đến Lý Hải hay ."

      Mạc Vân hiếu kỳ hỏi:

      " Thành, bạn trai Liêu Tiểu Tình chẳng lẽ là Lý Hải? Làm sao biết?"

      "27 đóa hoa hướng dương, 27 cánh hoa, tranh này nhất định là Liêu Tiểu Tình vẽ. chưa bao giờ gặp Vương Duệ, biết Liêu Tiểu Tình, thế nhưng dường như đối với vụ án này rất quen thuộc. Nếu chưa từng quen biết, có phản ứng như vậy. Còn có, ta uống đại hồng bào, giống hệt như gói trà ở nhà Liêu Tiểu Tình, ta và hai chị em bọn họ, nhất định có quan hệ."

      Hàn Trạch Thành và Mạc Vân đến công viên trung tâm chuyến, đó là nơi náo nhiệt, hẹn hò, luyện tập, tản bộ, dạo, nghỉ ngơi, đâu đâu cũng có người, hơn nữa nơi này có cameras giám sát. Lý Hải chọn nơi này để thực giao dịch, là thông minh.

      Lý Hồng Tương điện thoại đến, ta tra ra được manh mối mới, có người web ủy thác Vương Duệ điều tra vụ án ngoại tình, sau khi hai người quen biết qua diễn đàn, chuyển thành bí mật liên lạc qua QQ.

      Bởi vì diễn đàn người đó từng qua mình là doanh nhân, nhất định phải tìm thám tử có kinh nghiệm dày dặn, vậy nên Lý Hồng Tương điều tra theo hướng đó. Phát người ủy thác Vương Duệ điều tra, là Lý Hải.

      Chuyện này có thể giúp xâu chuỗi lại mọi việc, giả thiết Vương Duệ ở bên ngoài được Lý Hải ủy thác điều tra, Vương Duệ lại dùng chuyện ngoại tình để tống tiền Lý Hải, Lý Hải đưa tiền lại làm Vương Duệ thỏa mãn, vậy nên cuối cùng bày mưu giết chết ông ta.

      Nhưng mà trong suy luận này, lại có chút chuyện giải thích được, bày mưu giết Vương Duệ, tại sao phải để Liêu Tiểu Tình ra tay?

      Lý Hồng Tương : "Có lẽ nghĩ Liêu Tiểu Tình có bệnh, có bị bắt cũng bị xử quá nặng, nếu may mắn còn có thể được xử vô tội thả ra."

      " phiền phức, tìm sát thủ có thể giải quyết nhanh gọn, còn giảm bớt phiền phức. Hơn nữa Vương Duệ chạy phản kháng, nằm chịu trận, có thể sớm bị đánh chết, cần gì phải đến lượt Liêu Tiểu Tình cầm dao đâm chết."

      Mạc Vân cũng bắt đầu nổi lên suy nghĩ.

      Lúc này Hạ Phàm điều tra ở bên ngoài ngày trở về, biểu của rất kích động, mang về tin tức tốt.

      "Điều tra được rồi, Lý Hải chính là kim chủ của Liêu Tiểu Du, nhà ở của hai chị em họ, ban đầu chính là của Lý Hải, ba năm trước Liêu Tiểu Du lấy danh nghĩa chuyển đến đây, mỗi tháng ta đều gửi tiền vào tài khoản Liêu Tiểu Du."

      Hạ Phàm còn mang về tin tức đáng kinh ngạc khác, người gặp Vương Duệ ủy thác cho ông ta điều tra, lại là Liêu Tiểu Du. Lúc Hạ Phàm điều tra tài khoản của Liêu Tiểu Du, phát ta ba tháng trước có chuyển tiền cho tài khoản, mà tài khoản đó, chính là tài khoản mà Vương Duệ dùng để tống tiền Lý Hải, cầu gửi tiền vào.

      Tình nhân điều tra người tình của kim chủ?

      Chuyện này đúng là ngạc nhiên.

      Hàn Trạch Thành rơi vào trầm tư, vừa lật bản ghi chép vừa xem, thời gian Liêu Tiểu Du điều tra Lý Hải là hai năm trước, lúc này bác sĩ Trình Liêu Tiểu Tình kể cho ấy biết chuyện tình của bản thân mình, so sánh thời gian hoàn troàn trùng khớp, cũng chính lúc đó, bác sĩ Trình hỏi Liêu Tiểu Du có biết chuyện tình cảm của em mình hay .

      Hóa ra người Liêu Tiểu Du nhờ thám tử tư điều tra, là Lý Hải và em mình.

      chỉ là doanh nhân có tiếng ... mà còn nổi tiếng nuôi tình nhân bên ngoài, còn đồng thời chu cấp cho cả hai chị em, đây đúng là vụ scandal. Nếu như trong lúc điều tra Vương Duệ còn thu được số ảnh chụp nhạy cảm, vậy càng dễ phát điên.

      "Tôi nghĩ chị đáng nghi hơn." Hạ Phàm quan điểm của mình:

      "Liêu Tiểu Tình giết Vương Duệ, người chết, người ngồi tù, đây là mũi tên trúng hai đích. Vương Duệ tống tiền Lý Hải, Liêu Tiểu Du sợ liên lụy đến bản thân, phá hoại mối quan hệ với Lý Hải, hơn nữa chuyện của hai người bọn họ nếu bị phơi bày ra ánh sáng, e là sau này thể nào quay lại với được, cho nên đối với Liêu Tiểu Du mà , có đầy đủ lý do để giết chết Lý Hải. Mà em mình lại chính là người cướp đoạt người đàn ông của mình, còn muốn kết hôn, chuyện này đương nhiên cũng thể bỏ qua. Nếu dùng thuật thôi miên, Liêu Tiểu Tình đối với chị của mình có phòng bị, cũng tiện xuống tay."

      Nhưng mà trình độ của Liêu Tiểu Du cao đến vậy, thuật thôi miên đối với ấy mà , e là có chút khó khăn. Lẽ nào bác sĩ Trình kia là đồng lõa?

      Đối với phỏng đoán của Hạ Phàm, Lý Hồng Tương và Mạc Vân lại đồng ý, bọn họ nghĩ Lý Hải rất có khả năng chính là thủ phạm, đánh chết Vương Duệ, lại tìm người thôi miên Liêu Tiểu Tình, người này hẳn là có năng lực khống chế rất cao.

      Ba người bọn họ bàn luận đến mức khí thế ngất trời, Hàn Trạch Thành lại ngồi bên cạnh xem máy vi tính lời nào, sau đó bỗng nhiên :

      "Tôi suy nghĩ, hai chị em tranh giành người đàn ông, còn tới chợ đen ồn ào đến mức thám tử tư lợi dụng tống tiền, còn có vợ ở nhà, bây giờ có đến ba người phụ nữ, những chuyện khác còn chưa biết thế nào, Lý Hải lại còn có thể lo lắng chu toàn, đơn giản."

      Tất cả mọi người sửng sốt, Hàn Trạch Thành gõ gõ màn hình vi tính, màn hình chính là ảnh của phóng viên chụp Lý Hải và Dương Thục Phương, :

      "Đùa giỡn ba người phụ nữ lượt, chúng ta giúp mấy người phụ nữ đó dựng màn kịch, xem Lý Hải rốt cuộc có bản lĩnh gì."

      ¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨` *•.¸¸.•*´¨`*•.¸
      AikoNguyen thích bài này.

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566

      Chương 6

      Ba ngày sau, bệnh tình của Liêu Tiểu Tình phát tác, bị cảnh sát đưa trị bệnh, luật sư của Liêu Tiểu Tình nhân cơ hội này nhắc lại việc phóng thích để điều trị. Cảnh sát hết sức cẩn thân, mời bác sĩ tâm lý có uy tín đến kiểm tra tình trạng của Liêu Tiểu Tình.

      ngờ, thông qua vị bác sĩ này lại điều tra được tình tiết mới của vụ án. Thông qua việc điều trị bằng phương pháp thôi miên, Tiểu Tình nhớ lại phần ngắn ký ức lúc 0h cùng ngày xảy ra vụ án, nhưng vì thông tin chỉ là đoạn ngắn lại rời rạc, thể tìm ra manh mối gì đáng kể.

      Để đạt được hiệu quả tốt hơn, bác sĩ đề nghị đưa Tiểu Tình đến nơi ấy thân thuộc, tăng thêm cảm giác an toàn, sau khi tâm trạng ổn định tiếp tục trị liệu.

      Vì vậy, lần này lời cầu được phóng thích được chấp nhận, Liêu Tiểu Du đưa em mình về nhà, cảnh sát vì đề phòng Liêu Tiểu Tình trốn , phái cảnh lực theo dõi suốt 24 tiếng đồng hồ.

      Cùng ngày, nhóm của Hàn Trạch Thành dựa vào đầu mối nắm được trong tay, bắt đầu tiến hành hình thức quản chế đối với Lý Hải, cũng mời vợ Dương Thục Phương về cục cảnh sát để điều tra.

      Dương Thục Phương đối với chuyện Lý Hải ngoại tình rất kinh ngạc, cũng biết chồng mình có dính dáng đến vụ án mạng này, nhưng dù sao ấy cũng là người thường hay phải trải qua sóng to gió lớn, Dương Thục Phương nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, hỏi:

      "Những chuyện các người , có bằng chứng gì ?"

      Hàn Trạch Thành cẩn thận quan sát ta, :

      "Dương phu nhân, nếu chúng tôi nắm chắc mọi chuyện, mời đến đây điều tra. Liêu Tiểu Tình khai ra chồng chính là vị hôn phu của ấy, bọn họ hai năm sau kết hôn. Hơn nữa mỗi tháng, chồng đều gửi tiền sang tài khoản của Liêu Tiểu Du, việc Vương Duệ tống tiền chính là căn cứ chính xác mà chúng tôi thu thập được."

      Tâm trạng Dương Thục Phương trở nên phức tạp nắm chặt hai tay, lâu lời nào, sau cùng ứa nước mắt lớn giọng :

      "Các người cần dọa tôi, nếu như các người có bằng chứng chứng minh Lý Hải xúi giục người khác giết người, ngay lập tức bắn ấy. Tất cả mọi chuyện đều là do đoán bừa, các người vốn chứng minh được. kia, ấy tên gì, Liêu Tiểu Tình? ấy phải bệnh tâm thần sao? Lời của người bệnh tâm thần làm sao có thể tin được, ấy là tội phạm bị bắt ngay tại trường, chứng cứ vô cùng xác thực, còn gì để nữa chứ.

      "Dương phu nhân..." Hàn Trạch Thành lên tiếng cắt đứt lời của ta: "Tôi có thể hiểu được cảm xúc của , thế nhưng mong nên bao che cho tội phạm, đây là án mạng, nếu như có manh mối gì đặc biệt, xin hãy cho chúng tôi biết."

      "Tôi biết gì hết."

      "Chị em Liêu Tiểu Tình, Vương Duệ có tìm đến hay ?"

      "Tôi chưa gặp bọn họ bao giờ, tôi cũng cảm thấy chồng mình có hành động gì bất thường."

      "Ngày 17 tháng 5, chồng ở đâu?"

      "Tôi và ấy ở nhà."

      " khẳng định?"

      "Đúng vậy, tôi và ấy ở suốt trong nhà."

      "Nhưng Lý tiên sinh ta ra ngoài, hơn nữa ta cũng có người làm chứng."

      "Trí nhớ ấy tốt, hôm đó là chủ nhật, chúng tôi ở nhà nghỉ ngơi."

      "Dương phu nhân." Hàn Trạch Thành :

      " giúp ta che giấu cũng có tác dụng gì, lần này mời bác sĩ đến, chắc chắn có thể khôi phục được ký ức của Liêu Tiểu Tình. Vợ của Vương Duệ cũng nhớ ra, hôm đó Vương Duệ có gọi điện thoại cho bà ấy, ta gặp mặt khách hàng."

      "Vương Duệ có để lại cuốn sổ ghi chếp, ông ta có thói quen ghi lại những thứ mà ông ta lén lút điều tra được, để đề phòng bất trắc, nhưng vụ án xảy ra lâu cũng tìm được cuốn sổ kia, vợ Vương Duệ Vương Duệ rất cảnh giác, rất có khả năng ông ta nhận thấy nguy hiểm nên mang cuốn sổ giấu , để lưu lại manh mối."

      "Dương phu nhân, cũng biết bây giờ trình độ khoa học kỹ thuật rất phát triển, chúng tôi chỉ cần điều tra nguồn phát tín hiệu ngày hôm đó, là có thể định vị chính xác phạm vi lúc đó Vương Duệ hoạt động, có thể tìm ra quyển sổ kia. Chúng tôi phải có chứng cứ, chúng tôi chỉ cần thêm chút thời gian. Tình hình tại rất bất lợi cho chồng của , hay là thử khuyên ta, tự ra đầu thú, tự giác được khoan hồng."

      "Cảnh sát Hàn, đe dọa dụ dỗ thế nào nữa chúng tôi cũng mặc kệ, chúng tôi phải là dân thường bé mặc sức để các người xếp đặt, có bằng chứ hãy đến bắt người, chúng tôi có luật tốt nhất, có bằng chứng đừng có nhiều lời."

      Dương Thục Phương hề nể nang ai, mặt đen lại vô cùng tức giận rời .

      Ban đêm, Lý Hồng Tương và Hạ Phàm gọi điện thoại đến báo cho Hàn Trạch Thành, Lý Hải đến nhà chị em Liêu Tiểu Tình, hình như trong nhà cãi nhau trận, Lý Hải mặt đen lại rời khỏi.

      Lúc rồi, ở ngoài có thể nghe được tiếng khóc của hai chị em Liêu Tiểu Tình, sau đó nghe Liêu Tiểu Du cũng chửi em mình trận. Hàn Trạch Thành căn dặn Hạ Phàm đưa Liêu Tiểu Tình rời khỏi đó đến phòng khám của bác sĩ Trình để điều trị, tách ấy và Liêu Tiểu Du ra.

      Hai ngày sau, có vị khách mời mà đến lặng lẽ đến phòng bệnh của Liêu Tiểu Tình. Liêu Tiểu Tình thấy ta, vui vẻ gọi:

      "Chị Phương, có phải A Hải bảo chị đến tìm em, em rất ngoan, chị ấy đừng nóng giận"

      Người đến chính là Dương Thục Phương, ta chậm rãi tới, ngồi xuống trước mặt Liêu Tiểu Tình:

      "Tiểu Tình, em mang chuyện của A Hải cho người khác biết, A Hải làm sao tức giận được đây?"

      Hàng lông mày thanh tú của Liêu Tiểu Tình nhăn lại: "Em gì hết, em đồng ý rồi, em ."

      Dương Thục Phương cười cười an ủi: "Tốt, chị tin em, em ngoan, em có còn muốn kết hôn với A Hải ?"

      "Muốn." Liêu Tiểu Tình cười, tràn ngập hy vọng.

      "Em nhìn chị, em hãy nghe chị ." Giọng của Dương Thục Phương rất dịu dàng.

      Liêu Tiểu Tình chăm chú nhìn .

      "Em hãy nghĩ thử xem chuyện khiến em vui vẻ nhất là chuyện gì?"

      "A Hải em, ấy cưới em."

      "Vậy em hãy làm theo những lời chị , chuyện này nhất định thành thực."

      "Được."

      "Em cầm bút lên, mở tập tranh ra, viết vào đó mấy câu."

      Mọi việc Liêu Tiểu Tình đều làm theo.

      "Em hãy viết: Chị, em hận Vương Duệ, em giết ông ta, nhưng ngồi tù đáng sợ, em muốn ngồi tù."

      Liêu Tiểu Tình mỉm cười, chậm rãi viết câu đó. Dương Thục Phương nhíu mày, theo thói quen ấy vẽ thêm đóa hoa bên cạnh câu kia. sao, mấy đóa hoa cũng làm ảnh hưởng gì đến ý nghĩa của bức di thư. ta bỏ hai viên thuốc vào cốc nước của Liêu Tiểu Tình, sau đó còn :

      "Chị phải , chị rời khỏi căn phòng này, lát nữa nhớ uống hết ly nước này, sau đó, em rất thư thái, rất thoải mái, em hãy ngồi trong phòng đến trưa, có ai ghé qua, em rất đơn, em mệt mỏi."

      Liêu Tiểu Tình gì, chỉ mỉm cười ngồi đó, Dương Thục Phương nhìn Liêu Tiểu Tình lúc, đứng dậy ra ngoài.

      Liêu Tiểu Tình yên lặng ngồi lúc, với tay cầm lấy ly nước trước mặt, dường như hề nhìn thấy Hạ Phàm vừa đổi ly nước, chỉ yên lặng ngồi uống nước. Sau đó, buông ly nước xuống, nhắm hai mắt lại.

      Dương Thục Phương bình tĩnh ra khỏi trung tâm điều trị, đến bãi đỗ xe. Lúc ta bước nhanh đến xe của mình, ta dừng lại. Hàn Trạch Thành khoanh tay, tựa người đứng cạnh xe của Dương Thục Phương.

      "Cảnh sát Hàn, là trùng hợp."

      "Đúng là rất trùng hợp, biết Dương phu nhân đến đây có việc gì?"

      Dương Thục Phương bình tĩnh đáp: "Lần trước nghe cảnh sát Hàn giết người kia và chồng tôi có quen biết, tôi mới đến đây xem thử."

      "Tin tức đúng là nhạy bén, biết ấy ở đây. Tôi còn tưởng rằng đến đây thăm bạn học cũ của mình là bác sĩ Trình." Hàn Trạch Thành cười cười: "Trí nhớ của tôi rât tốt, bàn làm việc của bác sĩ Trình có đặt khung ảnh tốt nghiệp, lúc tôi nhìn thấy ảnh của web, lập tức nhớ ra."

      Dương Thục Phương ngẩn người, nhanh chóng trả lời: "Đúng vậy, ấy đúng là bạn học của tôi, thế nào, chuyện này cũng có vấn đề sao?"

      " ấy là bạn học của có vấn đề gì, chỉ là chuyện biết thôi miên lại là vấn đề khá lớn."

      "Trước khi làm kinh doanh tôi có học y, mấy năm nay vẫn tham gia nhiều hoạt động nghiên cứu, lẽ nào việc này cũng phạm tội?"

      Hàn Trạch Thành mang máy vi tính xách tay đặt mui xe, ấn vào nút phát hình, chuyện vừa xảy ra trong phòng bệnh của Liêu Tiểu Tình lập tức lên màn hình.

      Mặt Dương Thục Phương biến sắc.

      "Dương Thục Phương, bị bắt!"

      Phòng thẩm vấn cục cảnh sát, đối mặt với đoạn phim ghi hình trong phòng bệnh, Dương Thục Phương biết ta còn cách nào chối cãi, nhưng ta lại toàn bộ chuyện này là vì nghe Hàn Trạch Thành chồng mình xúi giục người khác giết người, ta vì muốn che giấu hành vi phạm tôi của chồng mình nên mới làm vậy.

      Hàn Trạch Thành đem loạt ảnh chụp đến trước mặt của :

      "Dương Thục Phương, ngày đó sau khi rời khỏi cục cảnh sát, đánh xe lái vòng lớn, sau đó đến đình nghỉ mát ở công viên trung tâm chờ nửa giờ, lại lục lọi mọi ngóc ngách cùng với tiệm trà gần đó lượt, sau cùng lại đến con hẻm ở đường Tiểu Nam, tìm kiếm khắp con đường khoảng giờ đồng hồ. Con đường này, chính là con đường xảy ra án mạng cũng là nơi hẹn gặp Vương Duệ."

      "Xin lỗi tôi dối, có sổ gì chép gì cả, để chạy chuyến. Tôi nghĩ chuyện cũ chắc là thế này. Vương Duệ dùng tình nhân bên ngoài để tống tiền Lý Hải, rất tức giận, nhưng mà phải vì chuyện ta có tình nhân bên ngoài, dù sao chuyện này cũng phải ngày ngày hai, hôn nhân của hai người ban đầu vốn là vì lợi ích."

      " thể để chuyện tai tiếng này ảnh hưởng đến nghiệp của mình, nhận chuyển phát nhanh, lại xem bưu kiện của Lý hải, vậy nên quyết định tự mình xử lý việc này. cho Vương Duệ tiền, nhưng ông ta còn muốn dây dưa buông, mà Lý Hải lại muốn kết hôn với Liêu Tiểu Tình, đương nhiên cũng thể nào chấp nhận việc này."

      " biết Vương Duệ và Liêu Tình qua kiện kia, nghĩ có thể lợi dụng chuyện đó. Vậy nên ngày 17 tháng 5, hẹn Vương Duệ gặp nhau ở công viên trung tâm, dẫn ông ta đến quán trà chuyện, nhân cơ hội đó bỏ thuốc Vương Duệ."

      "Sau khi đánh thuốc mê ông ta, tiếp tục đến nhà Liêu Tiểu Tình, thôi miên ấy, đem ấy và Vương Duệ đến con hẻm ở đường Tiểu Nam. Ngay sau đó, xảy ra chuyện thiếu nữ yếu đuối vì thù hận chính tay đâm kẻ thù 27 nhát dao."

      Hàn Trạch Thành đem bức di thư Liêu Tiểu Tình viết trong lúc bị thôi miên ra:

      "Liêu Tiểu Tình bị bệnh, ấy lòng muốn tiếp nhận điều trị, phương pháp trị liệu khiến ấy ngừng nghĩ đến chuyện vui vẻ, mà chuyện khiến ấy vui vẻ nhất chính là năm 2011 ấy và người đàn ông mình kết hôn, năm 2011, Tiểu Tình 27 tuổi, ấy mong chờ đến 27 tuổi, trước đó, vì là ngoại tình, ấy thể nào tiết lộ ra ngoài."

      " thôi miên Liêu Tiểu Tình, trạng thái ấy thả lỏng mới tiến hành được, vậy nên trong tiềm thức của ấy, thêm vào dấu ấn của hạnh phúc. thôi miên ấy cầm dao đâm Vương Duệ, ấy đâm 27 nhát, thôi miên để ấy viết di thư, ấy lại vẽ thêm đóa hoa 27 cánh. Lúc ấy bị dùng phương pháp đáng sợ này khống chế, hạnh phúc ấy mong chờ cũng trở nên xa vời. là tàn nhẫn."

      Dương Thục Phương cười lạnh:

      "Cảnh sát Hàn viết tiểu thuyết sao? Kể chuyện rất dễ nghe, tôi biết 27 nhát dao, đóa hoa 27 cánh gì cả, tôi chỉ đến trung tâm trị liệu đúng lần đó, nếu còn chưa thỏa mãn, tôi là vì bảo vệ chồng tôi, bảo vệ gia đình tôi, tôi muốn ấy ngồi tù. cái con đường gì đó, cũng là chồng tôi cho tôi biết."

      "Tối ngày 17 tháng 5, chồng hẹn Liêu Tiểu Du ăn, chia tay. Sáu năm trước ta khâm phục tên Liêu Tiểu Du, lại ngờ vài năm sau lại vẻ điềm đạm đáng của em Liêu Tiểu Tình, Liêu Tiểu Tình có vẻ yếu đuối mà Liêu Tiểu Du và có, khiến cho ta cảm thấy được mình trở thành chỗ dựa, vậy nên ta , ta ta muốn kết hôn với Liêu Tiểu Tình."

      "Năm 2011 là năm mà con của hai người tròn 18 tuổi, trong thỏa thuận trước khi cưới của hai người có ghi khi con hai người được 18 tuổi có thể phân chia tài sản, cách khác sau thời gian này ta có thể ly hôn, ta cần phải gìn giữ gia đình nữa"

      " đương nhiên hận Liêu Tiểu Tình, trong mắt nhìn thấy tâm thần sắp cướp chồng của mình. Mà Liêu Tiểu Du cũng giống vậy, ấy nỗ lực nhiều năm như vậy, kết quả người được hưởng lợi lại là em mình"

      "Cho nên sau bữa cơm hôm đó cảm thấy bực tức, người phục vụ ở nhà hàng đó đến bây giờ vẫn còn nhớ đôi nam nữ làm cho nơi buôn bán của họ bị phen long trời lở đất, cho nên, Liêu Tiểu Du và chồng của có mặt tại trường"

      "Còn , theo điều tra của chúng tôi ở quán trà, hôm đó và Vương Duệ chuyện rất , phục vụ ở quán trà nhận ra hai người, nhưng mà quầy thu nhân ở quán trà đó có cameras, ghi lại hình ảnh của và Vương Duệ. Vậy nên, đừng chồng cho biết. Tất cả mọi chuyện, đều do tay bày ra"

      " hận Liêu Tiểu Tình, lại biết làm cách nào khống chế ấy, lấy lý do đến trung tâm trị liệu thăm bạn học cũ để tiếp cận ấy, bày tỏ ý tốt, làm cho Liêu Tiểu Tình tin rằng thông cảm và ủng hộ mối quan hệ của ấy và Lý Hải, lại hề nghi ngờ rằng mượn lý do này để nhằm mục đích mượn dao giết người."

      Dương Thục Phương cứng nhắc ngồi chỗ, gì.

      Hàn Trạch Thành bước ra khỏi phòng thẩm vấn, Hạ Phàm vui vẻ ôm tập hồ sơ chen vào, lần đầu tiên thành công phá được án tử, tâm trạng rất tốt.

      "Liêu Tiểu Tình trải qua việc này, e rằng phải điều trị lại mấy năm, nhưng mà bác sĩ Trình rất tự tin khẳng định có thể chữa khỏi bệnh cho ấy."

      Hàn Trạch Thành gật đầu, trông thấy Liêu Tiểu Du đứng chờ ở xa xa.

      "Cảnh sát Hàn, bảng ghi chép còn phải làm bao lâu, tôi muốn dẫn em mình về."

      Hàn Trạch Thành đáp, ngược lại :

      "Em hề bước ra khỏi cổng, làm sao biết Dương Thục Phương tiếp cận ấy? tin rằng vợ của người đàn ông kia có ý tốt sao? ấy là em , ấy nghĩ nhiều như mấy người, dù thế nào nữa ấy cũng là em ."

      xong thèm để ý đến ta, mất.

      Phía sau lưng , Liêu Tiểu Du đứng ngẩn ngơ tại chỗ, mấy ngọn đèn hành lang chiếu vào người ta, kéo ra cái bóng dài.

      Hạ Phàm nhìn Liêu Tiểu Du chút, bước nhanh theo Hàn Trạch Thành. theo lên lầu, dọc đường còn : "

      Tôi vừa thấy con trai Lý Hải, dáng dấp rất giống mẹ nó. , Lý Hải còn có thể cưới Liêu Tiểu Tình ?"

      "Ai biết được, đổi lại là tôi, rất khó."

      "Vì sao?"

      "Nếu như Dương Thục Phương gặp chuyện may, còn có thể theo đuổi tình đích thực, nhưng vì tình của mà Dương Thục Phương làm ra những chuyện như vậy, còn phải đối mặt với lao tù, phải ăn thế nào với con của mình? Cuộc hôn nhân này sao có thể tiếp tục được nữa?"

      " cho cùng, Liêu Tiểu Tình vẫn là người đáng thương nhất, mong rằng đến lúc ấy 27 tuổi, thực có thể có được hạnh phúc."

      "Mỗi người đều có câu chuyện của họ, Hạ Phàm, là người giàu tình cảm, làm cảnh sát rất cực khổ."

      "Cảnh sát Hàn, bây giờ nghĩ lại, cảnh sát tốt."

      HOÀN

      ¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨` *•.¸¸.•*´¨`*•.¸
      AikoNguyen, snowbellPrunus Ngọc thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :