12 chiến công của hercule- Thierry Lefèvre (14 chương)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương IV: Con chó đầu rắn Leren (Part 2)

      Iolaos cao giọng vượt qua nỗi sợ hãi :

      - Bác Hercule, làm sao cho con chó đầu rắn xuất bây giờ?

      Iolaos có lý. Phải hành động ngay, chậm trễ. Phải buộc con quái vật rời khỏi hang ổ. Nếu , nó sinh ra lắm mưu mẹo khác.

      Hercule quyết định đốt lửa từ đám sậy.

      Cây cỏ khô bén lửa, cháy lan ra tới tận bìa rừng.

      Khi Iolaos thấy bác rút tên ra khỏi bao, cậu hiểu ngay mọi chuyện.

      Sau khi châm lửa vào đầu mũi tên, Hercule giương cung lên nhắm vào hòn đảo trong đầm lầy. Rồi nhờ có giúp sức của Iolaos châm lửa vào mũi tên mà Hercule cứ bắn liên tiếp, cho tới khi đầm lầy biến thành lò lửa. vòng tròn lửa và khói bao trùm hết đầm lầy, biến thành biển lửa.

      Họ chẳng phải chờ đợi lâu. Sau vài phút, mặt nước biến động dữ dội, và như đại dương nứt toác trước mặt họ, đầm lầy như chẻ ra làm đôi, con chó đầu rắn vùng lên.

      Nó dựng đứng trước hai người, chín cái đầu hung dữ hăm dọa, chín cái mồm thè lè lưỡi, kêu gào, phát ra mùi hết sức hôi hám.

      Hercule rút gươm chém nhát vào cái đầu gần nhất của con rắn trong tầm tay của mình.

      Cái đầu vừa rơi xuống, tức hai cái đầu khác mọc lên từ vết thương, to lớn và đáng sợ kém.

      Iolaos thụt lùi. Hercule chém thêm nhát nữa, lại có hai cái đầu khác mọc ngay ra.

      - Iolaos! - Hercule hét to át cả tiếng kêu của con thú. - Mang cho bác cây củi cháy, mau lên!

      Trong lúc Iolaos chạy kiếm đuốc, Hercule chém đứt cái đầu nữa của con quái vật.

      Chàng hét lên:

      - Đốt cái cổ này! Đốt ngay cái cổ này!

      Iolaos vừa kịp giơ đuốc lên gí vào cái cổ còn đương chảy máu. Và có cái đầu nào mọc lên nữa cả..Hai bác cháu say sưa với trận chiến, con vật ngày càng trở nên hung tợn. Từng cái đầu rơi xuống, và Iolaos lại đốt ngay tắp lự.

      Con chó đầu rắn nghiêng ngả, nó mất phần lớn sức mạnh và mất nhiều máu.

      Nhưng vẫn còn cái đầu lớn nhất bọn, cái đầu được truyền thuyết coi là bất tử. Hercule phải lấy hết sức bình sinh chém mạnh nhiều nhát, rồi bỏ kiếm, vơ ngay ngọn đuốc đốt cháy cái cổ nguy hiểm cuối cùng của con vật.

      Con vật co giật lúc rồi ngã uỵch xuống bờ đầm lầy. Sau những cố gắng cuối cùng, con chó đầu rắn khuất phục. Nhưng để cho nó chết hẳn, phải chôn cái đầu bất tử của con quái vật này xuống tảng đá hình đầu chó, truyền thuyết khẳng định như vậy.

      Hercule thu dọn vũ khí, bỏ đầu quái vật vào bao da rồi cùng Iolaos rời vùng đầm lầy.

      Mùi hôi thối nhạt dần.

      Họ suốt hai giờ con đường dẫn họ tới hang ổ con chó đầu rắn. Suốt hai giờ đồng hồ, Hercule lo lắng tìm cho ra tảng đá hình đầu rắn. Trong khi đó, chiếc bao đựng đầu con quái vật như động đậy: phải chăng nó hồi sinh?

      Hai bác cháu dừng lại. Hercule vội vã hé mở chiếc túi. Nửa cái đầu thò ra: nó vẫn như cũ. Cái lưỡi chẻ đôi vẫn cứng đờ chỉ về phía trước, nửa như đe dọa, nửa như chế giễu.

      Hercule và Iolaos nhìn chằm chằm vào cái lưỡi suýt lấy mạng sống của hai bác cháu. Io-laos chợt có ý nghĩ theo hướng cái lưỡi con vật chỉ.

      - Bác Hercule, trước mặt chúng ta kia kìa!

      Đó là tảng đá dẫn từ Lerne tới Elaeos, khắp bề mặt rong rêu cỏ dại mọc đầy. Hai bác cháu vội cất bước. Họ nhanh chóng lấy kiếm gạt rong rêu bám quanh tảng đá. Đúng là nó có hình dạng con chó nằm ngủ, hai chân trước duỗi ra, cái đầu trông giống như .

      Hercule và Iolaos tiến hành công việc. Họ đào sâu khoảnh đất giữa hai chân con vật đá.

      Trong khi Hercule đào đất bằng chiếc kiếm Iolaos cũng giúp bác bằng đôi bàn tay của mình. Công việc trở nên nặng nề hơn bởi ánh mặt trời chói gắt, hiu quạnh lạ lùng, chỉ có gió và gió...

      Họ vẫn chưa nghỉ phút nào khi chưa đào được sâu đến mức có thể chôn được cái đầu quái vật như dự định..Khi hố đủ rộng, Hercule siết chặt lại túi da lần nữa bằng mấy sợi dây, để khí luồn vào được. Rồi Iolaos ném cái túi xuống hố.

      Họ lấp hố lại như cũ, và Hercule còn chèn thêm tảng đá to lên .

      Rồi sau đó, mặc cho cái nắng gay gắt, hai bác cháu nằm soài cỏ, nhõm vì chiến thắng mà ai nghĩ rằng nó khó khăn đến vậy.

      Chợt Iolaos mỉm cười và với bác:

      - Cháu tin chắc rằng Eurysthée nghĩ là bác bỏ mạng ở đầm lầy Lerne.

      - Những công việc mà Eurysthée giao cho bác buộc bác phải hoàn thành này nhằm mục đích là làm thế nào để tiêu diệt bác. Nhưng bác phải con người bình thường như những người khác, dù cho ông ấy còn nghi ngờ, ông ấy cũng phải công nhận những khả năng của bác, những khả năng mà bác cũng chưa khám phá hết. Bác biết số phận của mình thế nào. Nhưng bác biết rằng chừng nào các vị thần còn bên cạnh bác, chừng đó Eurysthée vẫn chưa thể hại bác được, ngoại trừ việc ông ấy muốn bác xa Tirynthe cho những công việc này. Hơn thế, trước khi trở về để nhận thêm nhiệm vụ, bác muốn làm thêm điều gì đó ở đầm lầy Lerne.

      - Bác muốn quay lại đó ư?

      - Cháu biết là chẳng còn gì nữa để sợ mà Iolaos!

      - Cháu biết điều đó, nhưng ý tưởng quay lại mảnh đất chết chóc đó làm cháu thích thú tí nào...

      - Vậy cháu đợi bác ở đây vậy! - Hercule ngắt lời.

      - đâu! Nhưng tại sao phải quay lại đó?

      Hercule nhìn cháu mỉm cười. Trong đầu óc non trẻ của Iolaos chưa có chỗ cho những điều bí :

      - Nào! Để trả lời cháu, ta rằng con chó đầu rắn phải có cái gì để tặng cho những người chiến thắng nó chứ.

      ra câu trả lời này chưa làm Iolaos thỏa mãn. Nhưng dù sao cậu cũng vui vẻ theo bác.

      Hai giờ sau, họ tới nơi. ánh sáng càng gay gắt hơn, đầm lầy cháy trụi, phô ra vẻ xác xơ thảm.hại. Xác con chó đầu rắn vẫn chềnh ềnh mảnh đất mấy giờ trước còn là chiến trận.

      Hercule lôi từ trong bao ra mấy mũi tên. Sau khi mổ bụng con quái vật, chàng nhúng tên vào dòng máu đen hôi tanh chảy ra từ ruột nó.

      - Iolaos ơi! Giờ đây, những mũi tên này tẩm độc, chất độc nặng nhất. Đây là vũ khí lợi hại giúp bác trong tương lai và chắc chắn Eurysthée phải hết sức hoảng sợ.

      Khi gần đến cổng thành Tirynthe, Hercule nhắc với Iolaos phải giữ đúng lời hứa của mình và được tìm gặp hay theo chàng trong những trận chiến sắp tới nếu chàng cầu.

      Đôi mắt to đen của Iolaos trở nên buồn thăm thẳm trước mệnh lệnh ấy. Nhưng cậu cũng chấp nhận sau khi cảm ơn Hercule cho cậu cùng tới đầm lầy Lerne.

      Lần này nữa, dân chúng thành Tirynthe cũng rước Hercule đến tận cung điện. Riêng Iolaos đứng lại trong đám đông.

      Coprée đứng đợi ở bậc thềm cao nhất.

      Hercule lại gần và kể cho ông ta nghe toàn bộ việc, rằng chàng dồn bắt, săn đuổi, chiến đấu, hạ sát và chôn cất con thú nguy hiểm như thế nào.

      Coprée khinh khỉnh đáp:

      - Vậy đâu là bằng chứng cho chiến thắng của nhà ngươi? Chẳng có cái đầu nào của con chó đầu rắn, chẳng có lấy mảnh da nào của nó trước mặt ta cả.

      - Tôi biết ngài tin tôi. Nhưng ngài lầm rồi, ngài Coprée ạ!

      - Hãy chứng minh cho lời của ngươi và ta tin là ngươi thành công. Câu chuyện ngươi hay lắm, Hercule ạ! Sức mạnh của ngươi cũng đáng nể lắm. Đúng là như vậy! Song liệu hoàng đế Eurysthée có thể tin được điều đó nếu ngươi có cái gì làm bằng chứng?

      Ngươi thế nào về điều này?

      Hercule im lặng lát trước khi làm mọi việc.

      Chàng tìm kiếm Iolaos trong đám đông. Cậu bé tự hỏi làm thế nào để Hercule có thể qua được cạm bẫy này...

      - Thưa ngài Coprée, người hầu cận rộng lượng và tuyệt đối trung thành của Eurysthée,.ngài phải thất vọng đâu. Tôi có bằng chứng mang theo đây.

      - Được lắm! Ngươi hãy đưa ra đây! - Coprée bực bội đáp.

      - Tôi chỉ có thể đưa ra nếu như ngài làm theo những cầu của tôi.

      - Hãy !

      - Hãy mang đến đây con chim bị nhốt trong cung điện.

      Coprée vội vàng vỗ tay và quay về phía người hầu:

      - Hãy vào trong lâu đài và mang thứ Hercule cầu ra đây.

      Khi người hầu quay trở lại, mang theo chú chim tuyệt đẹp với bộ lông màu xanh biếc có điểm đốm vàng, Hercule rút từ trong bao ra mũi tên.

      Đám đông bỗng ồ lên. Người hầu hoảng sợ khi nghĩ rằng mình là mục tiêu của chàng khổng lồ, suýt bỏ chạy nếu Coprée ra hiệu đứng im.

      Hercule :

      - Đừng sợ hãi gì cả. Ta chỉ cần ngươi giữ lấy con chim tay, đừng bóp chặt quá.

      Trong khi mọi người nín lặng chờ đợi chàng kéo cung bắn chết con chim, và hiểu chứng cớ như vậy có gì đáng , Hercule chầm chạm tiến tới và đưa mũi tên vuốt nhè lên mình con chim.

      Tiếng la ó nổi lên khi họ nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp trước mắt. Từ đôi mắt con chim từ từ chảy ra những dòng máu đen và rớt xuống bậc tam cấp. Máu của con chó đầu rắn quả là loại thuốc độc cực mạnh.

      Sau những tiếng la ó ầm ĩ là bầu khí trầm lặng. Hercule chờ đợi.

      Coprée xác nhận:

      - Có thể ngươi giết chết con chó đầu rắn...

      Nhưng số phận của ngươi chưa được định đoạt đâu. Hãy chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới .

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương V: Con lợn rừng Érymant He

      Ngưỡng mộ trước chiến công của Hercule và hết sức xúc động trước cảnh tượng vừa rồi, dân thành Tirynthe chen lấn đến bậc tam cấp để tung hô chàng.
      Coprée chợt lùi lại, bắt đầu bị xâm chiếm bởi nỗi sợ hãi tương tự Eurysthée. ông ta phải là vua, bởi thế phải truyền lệnh của Eurys-thée.

      Với giọng tự tin lắm, Coprée với Hercule:

      - Eurysthée, vua của tất cả chúng ta muốn ngươi phải ngay lập tức, bắt sống bằng được con lợn rừng érymanthe phá hoại mùa màng của vương quốc. Nhớ là phải bắt sống nó cho bằng được, và mang đến ngay bậc thềm này.

      Ngươi !

      Những lời cuối cùng vừa kết thúc, Co-prée vội vàng bước lên những bậc thang và biến mất sau những bức tường cao của lâu đài.

      Đám đông bao quanh Hercule, chẳng muốn tản ra chút nào. Họ ngợi khen chàng, đặt cho chàng biết bao câu hỏi, tung hô đúng như đối với hùng mà họ chờ đón lâu lắm.

      Rồi họ chạm vào xem thử có phải chàng là người bằng da bằng thịt hay chỉ là ảo ảnh mà các thần Olympe phái xuống trần gian.

      Hercule giữ cho họ đến gần bao tên tẩm thuốc độc, cảm ơn mọi người và đề nghị cho chàng lui bước: còn cuộc phiêu lưu nữa đợi chàng, thể chậm trễ được.

      Như dòng nước, đoàn người lặng lẽ tách ra, nhường lối cho chàng . Rồi họ theo sau chàng, tiễn chàng đến tận cổng thành.

      ở đấy, Hercule gặp Iolaos. Hai bác cháu ôm nhau chặt. Iolaos cố tỏ ra buồn bã và lo lắng trước mặt bác. Hercule đọc được trong mắt cháu suy nghĩ đó và thầm cảm ơn cậu bé lời chia tay và những nỗi niềm tiếc nuối. Cậu tiễn bác ra tận ngoài cửa thành..- Iolaos! Trước khi ra , bác muốn với cháu rằng bác vô cùng tự hào về thông minh và dũng cảm mà cháu mang đến cho bác trong trận chiến ở đầm lầy Lerne. Bác biết cháu là con người luôn biết bảo vệ danh dự. Hãy nhớ rằng, trong cuộc đời, ngay cả khi bác ở xa, bác cũng luôn luôn bên cạnh cháu trong tâm tưởng. Cháu có vị trí trong trái tim bác. Bây giờ cháu hãy trở về với cha mẹ... và chỉ cần đôi chút nhớ về bác thôi.

      Hercule lên đường còn Iolaos vượt qua cổng thành trở về nhà.

      So với sư tử Némée, con lợn rừng di chuyển dải đất rộng hơn nhiều. Như thế cũng có nghĩa là khó khăn hơn, nguy hiểm hơn cho đối thủ của nó.

      Mảnh đất rộng mênh mông bao gồm đồi núi, thảo nguyên và thung lũng và con lợn rừng có biết bao nhiêu nơi nấp.

      Dường như có ai có thể ngăn chặn được con thú dữ thường xuyên phá hoại hoa màu, rừng và làng mạc. Nó chạy rất nhanh theo phỏng đoán của những người trông thấy nó, vì nó to và nặng gấp năm lần những con heo thường.

      Tất cả những cư dân sống trong vùng Pso-phis đều phải chịu đựng tai họa mà con lợn rừng gây ra. Có vài người tài giỏi, chịu nổi cảnh tan hoang cửa nhà, quyết lùng bắt cho bằng được con heo rừng, nhưng phí công vô ích.

      Những cuộc săn lùng kéo dài hàng tháng trời, nhiều người trong số họ trở về nhà, mang theo kiệt quệ và bệnh tật, với những cái nhìn đáng sợ. dũng cảm, thành thạo khéo léo của họ đều trở nên vô ích. Sức mạnh kỳ diệu của con lợn rừng érymanthe, khát khao phá hoại phi thường của nó lên đến mức ai có thể đọ được với nó. Chỉ cần nhìn dấu chân của nó để lại ai cũng phải nhụt chí dám đương đầu với nó nữa.

      Bởi vậy, ngay khi đặt chân đến Psophis, Her-cule ngay với bất cứ ai mà chàng gặp đường về ý định bắt lợn rừng của mình.

      Trong khi bộc lộ ý định của mình, Hercule hy vọng nhận được giúp đỡ. Vả lại điều đó cũng bị Eurysthée cấm ngặt. Chàng chỉ.hy vọng nhận được những lời khuyên bổ ích, những tin tức về con lợn rừng và công việc săn bắt mà dân làng tiến hành.

      Nhưng nếu có người nào đó đồng ý trò chuyện với chàng họ chỉ gợi lại những khiếp đảm qua và những nỗi lo tới chứ cho chàng biết thêm điều gì mới mẻ cả.

      Hercule hiểu rằng tất cả mọi người đều lo sợ tai họa và thu mình lại trong nỗi kinh hoàng tập thể.

      Từ bỏ hy vọng tìm hiểu những kinh nghiệm của dân trong vùng, Hercule lần nữa lại quyết định chỉ trông mong vào chính bản thân mình. Bởi phải tiến hành "chiến dịch" tìm kiếm lâu ngày, chàng bắt đầu bằng việc chế tạo ra những vũ khí mới chắc chắn có hiệu lực cao khi thời cơ đến.

      Để mang được con lợn rừng về Tirynthe, phải là Hercule dùng tên tẩm độc máu con chó đầu rắn và gươm mà phải có thứ vũ khí mới chuyên dụng khác cho con lợn rừng mà tự tay chàng làm lấy. Sau khi chọn và lột số loại vỏ cây dẻo dai, chàng đan thành tấm lưới lớn. Công việc này làm chàng mất hai ngày liền. Sau đó, chàng lên đường truy vết con lợn rừng.

      Chẳng mấy chốc Hercule tìm thấy dấu vết con thú khổng lồ để lại: bốn dấu chân lún sâu dưới đất, nhọn hoắt, chứng tỏ "tác giả" của nó.

      vật sống bình thường nào có thể có được những dấu chân sâu với những rãnh hẹp dải đất rộng như thế.

      Suốt cả ngày, Hercule lần theo dấu vết con lợn rừng bỏ lại. Những vết lún chạy qua cao nguyên và mất dấu bên bờ vực.

      Hercule cúi nhìn xuống phía dưới. Vực sâu đến độ người hay vật rơi xuống đó đều tan xác.

      Thế mà con lợn rừng có thể qua đây, nó "bay" qua vực và "hạ cánh" sang bờ vực bên kia. Bốn dấu chân to tướng nền đất mềm chứng minh điều đó.

      Từ vị trí quan sát, Hercule có thể thấy dấu vết của con lợn rừng kéo dài theo đường thẳng qua đồng ruộng tới tận bìa rừng. Nơi đó, đám mây bụi kéo dài ra theo diện của con lợn rừng. lúc sau, đám bụi lẩn vào sâu trong rừng..Hercule do dự. Trong vài phút, chàng đợi con lợn rừng quay trở ra. Liệu chàng có thể có cuộc hành trình tương tự?

      Con lợn rừng ra hướng bắc như Hercule chờ đợi mà lại về hướng tây, cứ như là nó "khoanh vùng" lãnh thổ để phá phách.

      thẳng, vừa vừa xới tung cánh đồng, tiến thẳng về phía ngôi làng trước mặt.

      Trông thấy mỏm đá, Hercule trèo lên để quan sát hơn hành trình của con vật. Đám bụi di chuyển vào thung lũng hẹp. Phía xa, con vật chuyển sang hướng tây, được bao bọc bởi dãy núi đá nhọn hoắt chạy về phía cao nguyên. Hercule biết rằng con lợn rừng theo hướng đó. Nếu nhanh chân lên, có thể tới nơi trước con vật bằng cách quay trở lại con đường phía bên kia cao nguyên.

      Hercule thử vận may của mình. bắt đầu chạy cao nguyên, theo con đường định sẵn. chạy nhanh hết mức có thể, tránh chướng ngại, nhảy qua các đống đá sụp lở, vòng qua các thân cây cao. Con lợn rừng lấp ló phía trước, nhưng vài chục phút nữa nó mới tới nơi. Như thế cũng đủ rồi. Trừ khi nó thay đổi hướng đột ngột và liều mạng đâm đầu vào những thành đá dốc đứng, nhưng rồi nó cũng sớm sập bẫy thôi.

      Hercule trèo lên những đỉnh đá nhọn cao chừng vài mét, ở dưới là lối hẹp. Chàng lấy mũi tên ngoắc vào đầu dây thừng dài rồi cắm sâu vào vách đá; rồi chàng nối đầu kia vào tấm lưới, sau đó cho vài cục đá vào trong.

      Vừa chuẩn bị xong con lợn rừng cũng vừa đến.

      Con vật cách chàng vài mét, nó lừng lững, to gấp mấy lần con lợn rừng bình thường.

      Và đôi chân của nó lún sâu xuống đất đơn giản như đứa trẻ nghịch ngợm ấn ngón tay xuống cát.

      Vừa tiến lên, cái đầu hơi cúi xuống, con vật khổng lồ thở hừng hực như cái bễ lò rèn. Ai dám nghĩ là chiến thắng nó?

      Hercule chẳng còn thời gian để so đo nữa.

      Thét vang tiếng, chàng quăng tấm lưới lên mình con lợn rừng và nhảy xuống theo, tay vẫn buông đầu lưới. Bị tấn công đột ngột, con vật lúng túng giây lát rồi nhảy dựng lên..Hercule lấy hết sức siết chặt sợi dây ở miệng tấm lưới: con vật bị tóm gọn song vẫn chưa chịu khuất phục. Nó rống lên, lắc lư thân mình, bốn chân cào xới đất. Hercule tiếp tục thít chặt sợi dây, siết mạnh tấm lưới lại và bản thân con vật cũng tự siết chặt tấm lưới vào mình bởi những cử động dữ dội.

      Phía cao, chiếc mũi tên giữ sợi thừng bị cong dưới sức mạnh của con vật giãy giụa và có vẻ trụ được lâu nữa trận chiến kinh khủng này. Hercule nhảy lên con vật và đá cho nó mấy phát nhưng chẳng ăn thua gì cả.

      Lúc sắp kiệt sức chàng vớ ngay lấy tảng đá và nện cho con vật cú trời giáng, khiến cho nó lăn ra bất tỉnh. Bất cứ con vật nào cũng có thể chết ngay với cú đánh mạnh như thế, nhưng con lợn rừng này , chẳng bao lâu nữa nó hồi tỉnh. Chàng vội vã lấy dây buộc túm bốn chân con lợn rừng lại, lấy sợi dây khác buộc đầu và đuôi nó lại với nhau. Giờ đây nó nằm gọn trong lưới. Nếu nó càng giãy giụa, nó càng bị siết chặt vào lưới, sức khỏe chỉ làm hại nó mà thôi.

      Xong việc, Hercule vội vã kiếm đủ thứ lá cỏ cứng nhét đầy miệng con vật. Như thế chẳng có gì phải lo lắng vì con vật kêu rống lên được khi chàng về tới Tirynthe.

      Hercule xem xét con vật rồi quỳ gối xuống đất, nhấc gánh nặng lên vai.

      Chuyến trở về cực nhọc. Con vật làm cho chàng chậm hẳn. Mỗi bước chân lần da thịt chàng đau đớn vì bị những mắt lưới nghiến vào. Hercule cố chịu đựng nỗi đau đớn này, gắng gượng bước với tốc độ bình thường. Cố dồn sức vào công việc, chàng chẳng hề để ý thấy những người nông dân từ các cánh đồng nhìn thấy chàng và hoảng hốt bỏ chạy.

      Khi trở về thành Tirynthe, Hercule ngạc nhiên thấy có ai ra đón chàng như những lần trước. Chàng hề hay biết rằng, trong khi chàng trở về, tin tức lan khắp nơi, rằng Hercule dễ dàng bắt sống được con lợn rừng và nhàng vác nó vai; phải là người bình thường, đó là người siêu phàm với những sức mạnh siêu việt. Người như thế, hẳn phải là đe dọa cho dân chúng..Hercule mình vào thành, băng qua những con đường vắng và dừng lại trước những bậc tam cấp của lâu đài. Chẳng có ai chờ đón chàng cả. Hercule ném con lợn rừng xuống đất.

      - Coprée! - Chàng gọi. - Coprée! Tôi mang con lợn rừng ở érymanthe về cho đức vua của ngài đây. Nó sống đây này. Nhanh lên nào!

      Con vật có những dấu hiệu chứng tỏ mệt mỏi. suốt chặng đường về, càng cố gắng giãy giụa nó càng bị siết chặt. Hơi thở của nó thoát ra khó khăn bởi lớp cỏ nhét đầy miệng, khàn khàn cách đáng sợ.

      Hercule lôi đám cỏ từ trong miệng nó ra.

      Ngay lập tức, sau thời gian phải chịu đựng khá lâu, con vật rống lên tiếng kêu sắc nhọn và vang dữ dội. Và Coprée run rẩy xuất .

      - Được rồi, được rồi... Ngươi chứng minh được chiến thắng của ngươi. Ta bàn cãi về điều đó nữa. Nhưng ngươi chưa hết gian nan đâu. Ta tâu với Eurysthée rằng ngươi trở về và quay lại báo cho ngươi cuộc thử thách mới.

      xong, Coprée lủi vào lâu đài, nhõm vì tránh xa được con vật khổng lồ, đen trùi trũi, bóng nhẫy mồ hôi và rống to như tiếng rống của đàn lợn rừng..

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương VI: Con nai chân cứng sừng vàng

      Trong khi Hercule chờ Coprée quay lại và dân thành Tirynthe còn trốn kín trong nhà mình, trong lâu đài diễn ra cuộc chuyện trò giữa Eurysthée và Coprée.
      Cả hai đều cảm thấy hết sức hãi hùng trước chiến thắng của Hercule. Từ bên ngoài, tiếng rống của con lợn rừng érymanthe càng khơi lên nỗi hoảng loạn và bất lực của Eurysthée và Co-prée đối với vị hùng có sức mạnh như thần linh.

      - Thưa đức vua Eurysthée! Phải làm thế nào để Hercule thể trở về sau chuyến này nữa? Lẽ ra phải bị con heo rừng hạ gục.

      có lý nào lại chiến thắng tất cả quái vật sợ đời này... Phải thêm bao nhiêu cuộc thử thách nữa mới bị đánh bại đây?

      - Ta biết, ta biết tất cả điều đó, Coprée ạ!

      Ngươi còn định dạy ta điều gì? Ngươi là cố vấn số của ta hay chỉ là đứa trẻ nhút nhát?

      Coprée im lặng trước lời xúc phạm của vua.

      Dù sao nữa, Eurysthée cũng phải gặp Hercule và báo cho chàng thử thách mới. Chứ làm vua mà rời khỏi ngai có gì là khó.

      Vị vua chợt hiểu mình vụng về trước cố vấn của mình, đối xử hay với ông ta.

      Hơn thế, nếu có Coprée, liệu ông ta có chịu đựng được những chiến thắng vang dội của Hercule mỗi lần trở về Tirynthe ?

      Eurysthée thấy mệt mỏi và cảm thấy bị nữ thần Junon bỏ rơi trong "công cuộc" này. Chắc chắn là nữ thần lôi cuốn ông ta, gieo vào trí óc ông ta những kế hoạch thử thách cho Hercule, mới lời cho ông ta. Và cả hôm nay nữa, chính nữ thần chỉ cách cho ông ta cư xử tiếp thế nào. Song lần nào Hercule cũng chiến thắng.

      Coprée có lý: Phải cần bao nhiêu thời gian nữa việc này mới kết thúc? Nếu những công việc này thành công củng cố thêm cho quyền năng và sức mạnh của Hercule. Nếu Junon tiếp tục can thiệp nữa, công việc của Hercule . chấm dứt và Eurysthée chết già trước khi thấy vị hùng được coi là đối thủ của ông ta "tử trận".

      Eurysthée bước tới bước lui, suy nghĩ mông lung trước im lặng và ánh mắt đầy trách móc của vị cố vấn Coprée.

      - Coprée, ta hoàn toàn tin tưởng vào ngươi.

      Đừng im lặng như thế nữa. Ngươi là cố vấn số của ta. Vừa rồi ta bối rối vì ta chịu nổi tiếng kêu của con vật khốn kiếp ngoài kia và chiến thắng của Hercule làm ta hoang mang nghi ngờ chính quyền lực của mình.

      Nhà vua hề dối. Chưa bao giờ Coprée trông thấy vị vua của mình trong tình trạng như thế.

      - Tâu đức vua! Ngài đừng để cho sợ hãi ngự trị mình. Bây giờ vấn đề chỉ còn là kiên nhẫn thôi. Rồi tới cái ngày mà Hercule còn xuất trước ngài nữa.

      - Đúng thế. Ngươi hoàn toàn có lý. cần phải bắt Hercule chờ đợi. phải ngay. Và nếu có sức khỏe phi thường và trí thông minh siêu việt như thế, phải cho chịu đựng thử thách gì đây nhỉ?

      Eurysthée lấy lại được thanh thản sau những lời đó; Junon chắc hẳn để cho tìm phương cách riêng.

      - Tâu đức vua! Bây giờ ngài muốn Hercule làm gì nữa đây?

      - thử thách dễ dàng hơn những thử thách trải qua rất nhiều lần. Nhưng đòi hỏi ở nhiều, rất nhiều thời gian và...

      Eurysthée chợt dừng lại, "nhấm nháp" ý nghĩ của mình, cân nhắc trước khi tỏ quyền lực:

      - Hãy bảo tới đỉnh Cérynée và bắt sống con hươu chân cứng sừng vàng về đây cho ta. Và giết chết con lợn rừng khốn kiếp ấy , ta muốn đinh tai nhức óc thêm nữa.

      Coprée ra gặp Hercule và báo lại lệnh của Eurysthée. Mấy tên lính theo sau dám đụng vào con lợn rừng. Vậy là Coprée lại sai Hercule tận tay giết chết con vật khổng lồ ấy.

      Hercule rút kiếm đâm nhát vào cổ lợn rừng rồi thu lưới lại và lên đường.

      Chàng rời khỏi thành phố mà gặp người nào. Đó là điềm xấu cho cuộc phiêu lưu.sắp tới hay chỉ do nỗi sợ hãi về những chiến công của chàng gây ra?

      Hercule phải là người dễ nản lòng, nhưng hờ hững của dân thành Tirynthe dành cho chàng khiến Hercule nhớ tiếc có mặt của đứa cháu. Nếu hôm nay Iolaos tới xin theo bắt con hươu Hercule hẳn nỡ từ chối.

      Những tháng ngày xa cách đứa cháu khiến chàng buồn rầu.

      Nhưng để chuộc lại lỗi lầm trong quá khứ, chàng phải tự đương đầu mình với công việc.

      Nhưng liệu chàng có thiếu trách nhiệm trong việc đưa Iolaos theo mình ? Khi Iolaos giúp chàng chiến đấu chống lại con chó đầu rắn Lerne, vị thần nào, và thậm chí cả Eurysthée coi đó là trái phép. Và con hươu chân cứng sừng vàng lại chẳng phải là quái vật nguy hiểm như những con vật mà chàng phải đối đầu trước đây hay sao.

      Hercule theo con đường dẫn tới núi Cérynée. Những cầu Eurysthée đưa ra có vẻ rất dễ thực , và bắt đầu nghĩ rằng hẳn Eurysthée có mưu gì trong việc bắt con hươu này. Đây là con người thiếu trung thực và tình cảm đen tối. Dân chúng ưa đành, ngay cả các vương quốc láng giềng cũng ghét bỏ ông ta. Lời của Eurysthée hiểm độc, ý nghĩ luôn đen tối. "Hẳn là ông ta muốn gây cho mình nhiều ngạc nhiên đây", Hercule đoán chắc như thế.

      Con hươu chân cứng sừng vàng nổi tiếng vì chạy nhanh. Hercule biết điều đó nhưng lấy làm lo lắng, vì bản thân chàng cũng chạy nhanh gấp mấy lần người thường. Vậy con hươu kia có gì mà chàng phải sợ hãi? Hercule tự đặt ra những câu hỏi như thế nhưng sao trả lời được. Rồi đến lúc tất cả được giải đáp.

      Chàng vội tới bờ con suối để nghỉ ngơi lấy sức. Bờ bên kia có mục đồng chăn cừu.

      Hercule lên tiếng:

      - Liệu tôi còn cách núi Cérynée bao xa nữa bạn nhỉ?

      - nhanh ngày mai đến đó..Hercule ngạc nhiên:

      - chắc thế chứ?

      Mục đồng đưa tay chỉ về phía chân trời:

      - hãy nhìn kìa! Đó là đỉnh núi tìm.

      Đỉnh núi có vẻ còn cách quá xa. Mục đồng trêu chọc đấy thôi. Hercule hẳn phải mất nhiều ngày nữa mới tới nơi được.

      - Tôi tin là ngày mai có thể tới đó. - Hercule . - Vì sao lại dối tôi?

      - Tôi hề dối . Rồi thấy.

      - Mục đồng đáp.

      Dứt lời, mục đồng và đàn cừu bỗng biến mất.

      Hercule còn tin vào mắt mình nữa. Phải chăng đây là thông điệp của thần linh? Hay là chàng mơ? Hay là dòng nước mà chàng vừa uống mấy ngụm giải khát có điều gì thần bí phi thường?

      Đêm tới, Hercule ngủ bên bờ sông.

      ánh sáng mặt trời đánh thức chàng. Nhưng Hercule còn ở đồng cỏ hôm qua nữa. Bây giờ, chàng ở chân núi Cérynée cao vút tận trời xanh.

      Hercule chợt hiểu ra và quyết định tận dụng món quà thần linh ban cho chàng.

      Hercule bao giờ nghĩ rằng cuộc leo núi Cérynée lại lâu tới như vậy. Chàng càng lên cao, ngọn núi càng như vươn lên mãi.

      Vừa trèo, chàng vừa tìm kiếm dấu vết của con hươu. Chàng quan sát các bãi bằng núi, len lỏi vào các hẻm sâu, liều mình vào trong hang động và ngược các dòng thác.

      Hàng tháng trời trôi qua, chàng vẫn chưa tới được đỉnh núi, cũng chẳng tìm thấy dấu vết nào của con hươu.

      Đây là lần đầu tiên từ khi Hercule vâng theo lệnh của Eurysthée và nhà tiên tri chàng nghĩ là mình thể hoàn thành nhiệm vụ được.

      Ba tháng nữa lại trôi qua.

      ngày kia, chàng phát ra vết chân của con hươu và liền lần theo. Chàng cứ leo dọc sườn dốc núi Cérynée trong tháng rồi buổi sáng, khi ánh ngày bắt đầu rạng, chàng trông.thấy con hươu kiêu hãnh nằm tảng đá. Đôi sừng vàng của nó lấp lánh như thể tia sáng mặt trời vậy.

      Con hươu chợt nhận ra chàng bèn lao vụt . Hercule đuổi theo sau.

      Ròng rã hàng tháng trời, chàng cứ chạy theo sau chú hươu xinh đẹp, cứ lên, lên mãi. Thi thoảng, nó dừng lại, đợi chàng tới gần rồi lại phóng vụt .

      Cứ theo sát nhau như thế, Hercule và con hươu phải chạy vòng quanh núi Cérynée tới mười vòng. Cả hai cùng chạy lên ngọn núi mỗi ngày lại cao thêm. Thế mà chẳng hề mệt mỏi. Cả hai cứ mải miết như vậy, đêm cũng như ngày, hề có ý định dừng chân nghỉ ngơi.

      Cuộc rượt đuổi kéo dài năm trời. Her-cule dần dần nhận thấy mình có cảm tình với chú hươu, và lấy làm vui mừng vì mình phải hạ sát nó.

      Nhiều lúc chàng có thể tung lưới bắt con vật nhưng lại thôi. Hercule muốn đợi lúc con hươu tự nộp mình cho chàng. Đấy quả là ý nghĩ rồ dại, nhưng Hercule dứt bỏ. Con hươu này xinh đẹp và hiền lành đến độ chàng thể đối xử với nó như con lợn rừng éry-manthe được. Nó phải là con quái vật, mà là con vật xinh đẹp nhất mà thần thánh gửi xuống trần gian.

      Phải chăng đây là cái bẫy của Eurysthée? Her-cule luôn nghĩ như vậy. Và nếu như con hươu chịu tự nguyện nộp mạng cho chàng, liệu Hercule phải làm gì?

      hôm, cuộc đuổi bắt đột ngột thay đổi.

      phải là cả hai giảm tốc độ mà chính là bay bổng lên. Con hươu bay khỏi mặt đất mà Hercule cũng bay theo như vậy. Cuộc rượt đuổi khiến cả hai cùng bay lên cao.

      Và, vừa lúc mặt trời ngủ, họ bay về hướng núi. đồng cỏ bao phủ đỉnh Cérynée.

      Chú hươu tới đỗ ở đó, mắt lấp lánh hướng về ánh ngày dần tắt. Hercule biết rằng thời điểm tới và chàng cần phải dùng đến chiếc lưới.

      Chàng tới gần chú hươu, vuốt ve đôi sừng và nhàng đặt nó lên vai.

      Dân chúng kéo nhau trở lại trước cổng thành Tirynthe. Chú hươu ngoan ngoãn nằm yên. vai Hercule, chàng rẽ đám đông, tới cung điện của Eurysthée, lòng đầy lo lắng.

      Coprée đợi chàng ở vị trí quen thuộc, vẻ mặt tối sầm. Hercule nhàng thả chú hươu xuống.

      Nó nằm duỗi ra, kêu tiếng.

      - Hãy báo cho Eurysthée rằng ta trở về.

      - Hercule .

      - Ngài biết ngươi trở về. Dân chúng loan tin từ nhiều giờ rồi. Ngươi thành công thêm lần nữa.

      - Đúng thế! Nhưng Eurysthée làm gì với chú hươu này? - Hercule hỏi.

      - Thế ngươi muốn đức vua làm gì? Con hươu vào vườn thượng uyển và có thể làm mọi thứ theo ý mình. Cho đến khi nào nó thích quay về đỉnh Olympe.

      - Thế tốt!

      - Hãy tin vào điều đó ! - Coprée vui vẻ . - Con hươu này chẳng có gì đáng sợ... Trái ngược hẳn với nhà ngươi. Eurysthée ủy thác cho ta báo cho ngươi biết rằng ngươi phải ngay tới hồ Stymphale: lũ chim đợi ngươi ở đó.

      Và Coprée cười ha hả...

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương VII: Đàn chim bồ câu của Stymphale

      Coprée dừng lại hồi lâu bậc tam cấp, toàn thân rung lên vì những trận cười dứt.
      - Hercule, đàn chim... ha ha... đàn chim! -Những tiếng kêu vui sướng thoát ra sau những lần co thắt yết hầu.

      Hercule yên tâm khi biết rằng chú hươu được đưa vào vườn thượng uyển. Trái tim tan nát, trí óc mệt mỏi, chàng ra . Hercule thực suy nghĩ lo lắng khi Coprée về số phận của chú hươu. Nhưng còn Eurysthée, những điều tồi tệ như được thấy trước: Liệu ta có giết chú hươu xinh đẹp trong thời gian chàng vắng mặt hay ? Đó là rủi ro mà Hercule phải chấp nhận. Cuộc rượt đuổi kéo dài năm ở đỉnh Cérynée và những gì chàng thấy được từchú hươu thức dậy những tình cảm sâu thẳm trong chàng mà Hercule cố tình che giấu.

      Vừa qua cổng thành Tirynthe Hercule bắt đầu chạy, hy vọng khoảng cách giữa chàng và chú hươu ngày càng lùi xa. Giờ đây, chàng tập trung cho cuộc chinh chiến mới.

      Hồ Stymphale gây nhiều tiếng tăm xấu ở Ar-cadie.

      Hercule nhanh chóng nhận ra điều đó.

      Chàng mau chóng quên cuộc rượt đuổi vừa rồi với chú hươu.

      Mùi hôi thối của hồ Stymphale làm Hercule nhớ đến đầm lầy Lerne của con chó đầu rắn, chàng còn cảm thấy như mình ở địa ngục.

      Lọt trong vành đai đá nhọn, kết thúc bằng những sườn dốc thẳng đứng bao phủ bởi bạt ngàn cây lá đen, hồ Stymphale giống như nơi tận cùng của thế giới, mảnh đất bị thần thánh và con người lãng quên. Hàng ngàn con chim sinh sôi cư ngụ ở đó, chiếm cứ vùng rộng lớn quanh bờ, nơi lau sậy mọc um tùm.

      Lúc nghỉ ngơi, đàn chim tụ lại, rúc vào nhau tạo thành khối đen sẫm, trải ra tận bờ lau sậy và làm xao động mặt nước bởi những tiếng va chạm lách cách dứt của bộ lông cứng như đồng, nhọn như bọc thép, những cái mỏ và móng vuốt cũng sắc như thế. Khi chúng đồng loạt cất cánh, vùng trời tươi sáng bỗng tối sầm lại như ban đêm.

      Đám mây khổng lồ ấy di chuyển khắp nơi.

      Ngay khi phát ra miếng mồi, đàn chim lao xuống, phóng những chiếc lông tới tấp như tên giết chết con mồi ngay tức khắc. Rồi chúng xà xuống, dùng móng sắc và mỏ xâu xé con mồi.

      Vài phút sau, bữa tiệc của những con quái vật này chỉ còn lại những bộ xương.

      Làm sao có thể triệt hạ được đàn chim quái ác này? - Hercule tự hỏi trong khi đứng nấp ở cửa hang để quan sát chúng. Cung tên, lưới, thanh gươm đều trở nên vô dụng trước đàn chim lớn như thế.

      Hercule thể đứng mãi ở chỗ nấp được.

      Lũ chim mau chóng phát ra chàng. Cái hang khá sâu, xuyên vào trong lòng núi. Hercule cho rằng lũ chim có thể đuổi theo chàng vào tận hang. ở đó, cho dù chàng có kiên cường và sung sức thế nào chăng nữa, chàng cũng bị đàn chim.tiêu diệt trước lúc giết được vài con. Chàng cần phải có quyết định hết sức thận trọng, nhưng chàng hoàn toàn bất lực. Hercule cầu khẩn các vị thần, hy vọng có được giúp đỡ như của mục đồng trong cuộc thử thách trước...

      Khi chàng sắp quyết định quay trở lại hồ để chiến đấu với lũ chim bằng những vũ khí quen thuộc của chàng tiếng chuông trong như thủy tinh vang lên trong động. Hercule quay trở lại và nhìn thấy luồng sáng làm chàng nhớ đến những chiếc sừng vàng của con hươu dưới ánh nắng mặt trời.

      Chàng tiến lại gần. làn gió lạnh tỏa lên từ lòng hang trong khi ánh sáng ban nãy càng lúc càng mạnh hơn. lớp cát trắng trải rộng nền hang, đó, bày sẵn hai chiếc đĩa bằng đồng to tướng.

      Hercule cảm thấy có diện khác lạ ở sâu thẳm của hang: có ai đó nấp sau tảng đá lớn.

      Hercule đưa tay rút gươm nghe có giọng nữ vang lên trong bóng tối.

      - Cất gươm Hercule ạ! Nó giúp ngươi chống lại Minerve được đâu.

      - Minerve? Nhưng mà...

      - Hãy im lặng và nghe ta !

      Hercule tỏ vẻ phản đối:

      - Tôi phải...

      - Ta biết ngươi đến hồ Stymphale làm gì rồi.

      Ta có mặt ở đây để giúp ngươi, và lũ chim chẳng ra tay chừng nào ta còn ở dây. Ta mang vũ khí đến cho ngươi đấy.

      Là nữ thần công lý và chiến tranh, Minerve chỉ can thiệp vào trận chiến để bênh vực cho phe chính nghĩa.

      - Có phải người là mục đồng bên suối đó ?

      - Hãy tin những lời ta chỉ bảo! Và hãy tận dụng đôi mắt và đôi tai của ngươi.

      Nữ thần ngừng lời và luồng gió còn mạnh hơn lúc trước xoay vần trong hang, cuốn theo cát bụi trong vòng xoáy dữ dội và Minerve cùng lúc biến mất.

      yên tĩnh kỳ lạ trở lại trong hang. Hercule trầm ngâm suy nghĩ về những lời căn dặn của.Minerve. "Hãy sử dụng đôi mắt và đôi tai của ngươi". nền hang, hai chiếc đĩa vẫn nằm đó, tuy ánh sáng hắt ra nhợt nhạt hơn.

      Hercule quỳ gối và cầm chiếc lên ngắm nghía; nó trông như cái khiên, khá nặng.

      Hercule lật mặt kia: đúng là cái chũm chọe, với tay nắm cứng bằng da.

      Cái kia cũng y hệt cái này. Cho hai cái va chạm vào nhau tất nhiên phát ra thanh.

      Hercule biết điều đó. Và đó cũng là điều Minerve đợi ở . Nhưng tại sao những cái chũm chọe này lại lớn đến thế? Liệu chúng có phải là thứ vũ khí lợi hại để tiêu diệt toàn bộ lũ chim hồ Stymphale ?

      Cùng với hai chiếc khiên và những vũ khí riêng của mình, Hercule vội bước ra khỏi hang.

      ở trong chỗ nấp, thứ nhạc cụ này những có ích gì cho Hercule mà có thể còn làm hại chàng nữa. thanh của thứ nhạc cụ to tướng ấy được truyền vang dội khắp vách đá, chắc hẳn đục thủng màng nhĩ của bất cứ người nào.

      Ngoài kia, hồ Stymphale nhuộm màu xanh sẫm. Hercule xuống dốc với những bước chân cẩn trọng, chú ý hết sức để hai chiếc chũm chọe va vào nhau.

      đường tiến lại bờ nước gần nhất, Her-cule nấp sau đám sậy, chờ đợi. vài con chim dự cảm được xuất của chàng, song chúng tin tưởng vào sức mạnh hiếm có của bản thân nên kiên nhẫn chờ đợi những dấu hiệu cụ thể hơn. Mùi xú uế khiến Hercule khó chịu vô cùng; chàng sợ bị nghẹt thở và quyết định đánh mạnh hai cái chũm chọe vào nhau.

      Hậu quả gây ra từ trận bão thanh này thể nào tin được.

      Hercule thể tin vào tai mắt của mình nữa. Trong khi chàng cố giữ mình khỏi chao đảo, đinh tai nhức óc vì những thanh dữ dội, "tấm thảm xanh đen" nổ tung thành ngàn mảnh kim loại chấp chới trong trung.

      Vang dội từ vách núi đá, tiếng vọng của hai cái chũm chọe tăng dần thành những mũi tên xé rách bộ lông của đàn chim. Con nào con nấy vội vã bay lên, bị thương, chao đảo, như trong cơn điên. Cách mặt nước vài mét, lũ chim húc.vào nhau, tự xé xác lẫn nhau do mỏ sắc và móng vuốt, rồi tan xương nát thịt, rơi xuống hồ và chìm nghỉm.

      Trong vài phút, con nào kịp đoán được tình thế để tấn công kẻ thù nguy hiểm nhất mà chúng từng gặp, phần lớn bỏ mạng.

      Máu của chúng như kim loại đặc, làm biến sắc cả mặt hồ trước khi tan thành hàng trăm ngôi sao băng.

      Thấy khỏe mạnh và tỉnh táo hơn, Hercule giương cung và chọn mũi tên tẩm độc nhằm vào con chim bay. Khi trúng tên, nó rơi xuống, kéo theo vài con khác. Phát thứ hai, cẩn trọng hơn, và thế là hàng chục con chim đâm sầm vào nhau, kéo theo lũ nữa. Tất cả rơi như mưa xuống hồ.

      Khi chàng gài mũi tên cuối cùng vào cung chẳng còn con chim nào sống sót ở hồ Stym-phale nữa.

      Mùi hôi thối nồng nặc bao phủ quanh hồ biến mất: Hercule hoàn thành nhiệm vụ và trả lại sống cho cả vùng. Những chú chim xinh đẹp ngoan hiền kéo tới làm tổ trong đám sậy; muôn loài cá sinh sôi dưới hồ. Giờ đây, Hercule chỉ còn phải về Tirynthe.

      Trước khi , chàng thu lượm hai chiến lợi phẩm kim loại bên bờ hồ, cho vào tay nải của mình..

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương VIII: Con bò mộng của vua Minos

      Gần về đến thành Tirynthe, Hercule dừng lại giữa đường. Lúc nhặt xác hai con chim bên hồ Stymphale, chàng chỉ giản đơn nghĩ rằng đó là chứng cớ cho chiến thắng của mình. Hai con chim này thừa sức chứng minh rằng trong cả xứ Hy Lạp này, chẳng có ai có thể tiêu diệt được nổi trong số những chú chim đó.
      Chàng dừng lại bởi ý nghĩ vừa chợt đến đường trở về. Chàng dự tính tặng cho Coprée con và quyết định giữ lại cho mình con chim còn lại...

      Chàng ngồi xuống vệ cỏ và bắt đầu nhổ những chiếc lông đồng đầu bịt thép của trong hai chú chim, cho vào túi đựng tên. Chắc chắn chúng là thứ vũ khí hết sức lợi hại giúp chàng trong những lúc nguy khốn. Khi xong, chàng cẩn thận nhét lông chim xuống tận đáy bao, bên là con chim dành tặng cho Coprée rồi vội vã trở về thành.

      Dân thành Tirynthe vui vẻ reo hò khi thấy xác con chim hồ Stymphale vứt dưới chân Co-prée.

      Dĩ nhiên là ngài cố vấn hề chia xẻ với dân chúng niềm ngưỡng mộ ấy. Vua Eurys-thée lại khiển trách vị cố vấn khi biết được Her-cule lại chiến thắng trở về. Coprée rất khó chịu trước thái độ của Eurysthée bởi bản thân ông ta cũng tin chắc là Hercule thất bại.

      Những tiếng ồn ào lại nổi lên. Mọi người hướng về phía những bậc tam cấp.

      Coprée quay trở lại.

      Chính Eurysthée xuất trước Hercule.

      Coprée tự hỏi điều gì khiến cho vị vua rời khỏi chỗ nấp của mình. Phải chăng nhà vua muốn tỏ quyền lực của mình trước cư dân thành Tirynthe? Hay là nhiệm vụ sắp tới của Hercule khó đến độ Eurysthée muốn "khủng bố" tinh thần của Hercule, thậm chí báo trước cái chết cho chàng?.Đúng thế! Chiến công vừa rồi của Hercule làm nữ thần Junon nổi giận. Bà vào hoàng cung và thuyết phục Eurysthée bình tâm trở lại:

      trận đấu sắp tới chắc chắn Hercule chết. Hơn thế, Junon đưa ra cho Eurysthée nhiều chỉ dẫn cần thiết. Đó là lý do tại sao mà vị hoàng đế dám giáp mặt với Hercule.

      - Ta rất hài lòng về ngươi! - Nhà vua .

      Coprée rất giận. ông hiểu vì sao nhà vua lại có thể thân mật như thế vớ Hercule, trong khi mấy phút trước, ngài còn chỉ trích ông hết lời. Thái độ thay đổi đột ngột ấy có nghĩa gì đây?

      - Thưa hoàng đế! - Coprée nghiến răng can thiệp. - Nếu Hercule chiến thắng được lũ chim ở hồ Stymphale, chẳng hạn như giết chết con vật này, đó chỉ là phận thôi. Thần hề thấy có lý gì để chúc mừng cả.

      - Im lặng Coprée! Ngươi quên là ngươi chuyện với hoàng đế của mình rồi đấy.

      Coprée cảm thấy hết sức nhục nhã trước thái độ đó của vua. Chẳng phải ngài là người thực nhiệm vụ của Eurysthée lúc hoàng đế quá sợ hãi đó sao?

      Coprée lặng im, tự nhủ bao giờ giúp đỡ vua nữa. Liệu Eurysthée còn trông chờ điều gì? Hercule thể nào cũng chiến thắng lần nữa trong cuộc thử thách nặng nề sắp tới.

      - Được rồi! - Eurysthée tiếp sau hồi im lặng, với nụ cười rất lạ lùng. - Mọi việc mười mươi, và ta xin gửi tới ngươi những lời ngợi khen trước việc chiến thắng lũ quái vật ở hồ Stymphale. Nhờ ngươi mà vùng đất ấy thoát khỏi lũ chim đồng nghĩa với chết chóc và hủy diệt... Tuy nhiên, nhiệm vụ của ngươi vẫn chưa kết thúc đâu.

      - Thần biết, thưa đức vua! - Hercule trả lời với kính trọng. - Chính vì điều đó mà thần quay về thành Tirynthe sau mỗi trận chiến.

      Nhà tiên tri ở Delphes cầu thần phải tuân theo lệnh của người, và thần bao giờ bội ước.

      - Tốt! Tốt lắm! Bây giờ ngươi phải thực chuyến dài, Hercule ạ! Hãy tới Crète,.xứ sở của vua Minos và bắt sống đem về đây con bò mộng mà thần Neptune tặng cho ông ta hồi trước!

      - Thần xin tuân lệnh! Tâu đức vua! Thần ngay bây giờ.

      - Tuyết lắm!...

      Eurysthée chợt dừng lại, như muốn thỏa mãn về câu tiếp theo:

      - Nhưng ta còn điều phải với ngươi...

      Hercule kính cẩn nghiêng mình trước đức vua. Eurysthée lớn giọng:

      - Hãy trút túi tên của ngươi ra!

      Đám đông ồn ào trở lại.

      - Tâu đức vua, trong túi chỉ có vũ khí thôi...

      - Ngươi vâng lệnh ta à? Ngươi muốn rửa sạch tội lỗi quá khứ hay sao?

      Hercule đáp. Chàng chọn lựa nào khác.

      Chàng quỳ gối và dốc túi tên xuống chân Eurysthée.

      - Cớ sao ngươi lại giấu đám lông của con chim kia trong túi?

      - Những cái lông bằng đồng có bịt thép này có thể là thứ vũ khí quý giá giúp thần chiến đấu để thỏa mãn ý muốn của bệ hạ. Nó làm cho mũi tên của thần nguy hiểm cho địch thủ mà thần vẫn hề vi phạm điều gì đối với đức vua, với nhà tiên tri. Thần tin là...

      - Ngươi cần đến chúng! - Eurysthée thô bạo ngắt lời. - Ta muốn con bò mộng còn sống! Còn sống, người hiểu ?

      Coprée còn giận đức vua đối xử bất công với ông ta nữa. Đó chẳng qua chỉ là mưu hạ nhục Hercule và để cho chàng biết ai là người có quyền lực mà thôi. Coprée cảm thấy ngưỡng mộ vị vua của mình, người vừa mới chứng minh yếu đuối của Hercule.

      Đám đông im lặng.

      Hercule nhặt lấy cung và mấy cái tên, mũi tên thông thường của chàng rồi lặng lẽ rời thành.

      Phía sau, Coprée ngừng chế giễu:

      - Những con chim! Hercule! Ngươi nhớ đàn chim hồ Stymphale lắm đấy....Vua Minos ở Crète rất mong muốn có được bảo trợ lâu dài của thần biển Neptune. ông dâng tặng cho thần biết bao của ngon vật lạ hy vọng được lợi lộc từ biển cả.

      Và với tấm lòng rộng rãi, thần Neptune tặng cho Minos con bò mộng nổi lên từ dưới đáy biển, to lớn và tuyệt đẹp lạ thường.

      Chính vì con vật to lớn và đẹp đẽ như thế mà từ khi có được nó, Minos phản lại lời hứa của mình: ông giữ riêng con vật cho mình và thế lên bàn thờ thần linh con bò mộng đẹp nhất xứ Crète. Nhưng con vật được thay thế này to lớn và đẹp bằng con vật mà thần biển tặng cho ông.

      phản bội này gây cho Neptune cơn cuồng nộ. Công cuộc trả thù kinh khủng:

      ông truyền cho con bò mộng khả năng phá hoại giới hạn.

      Và con bò mộng trở nên cuồng điên, nó chạy toán loạn khắp nơi và phá hoại tất cả mọi thứ.

      Từ đó, nó tàn phá xứ Crète bằng cách chạy từ đảo này qua đảo khác, tàn sát hàng loạt người, giẫm nát họ bằng những cái chân đáng sợ.

      Xứ Crète chỉ còn là bãi hoang tàn, chỉ có nỗi lo âu và sợ hãi ngự trị.

      Phải bắt sống được con bò mộng như thế là nhiệm vụ của Hercule.

      Chàng mệt mỏi và tới bến cảng. Chàng tìm cách vượt biển để đến xứ Crète.

      Từ lâu lắm rồi, thuyền bè từ Grèce đến Crète ngày càng hiếm hoi.

      Những thủy thủ kể lại nhiều câu chuyện kinh sợ.

      Biết bao chiếc tàu biến mất trong những cơn bão tố điên cuồng mà tác giả của nó chính là thần Neptune, và còn mảnh gỗ vụn nào nổi lên mặt nước: tất cả thuyền buồm, dây rợ đều chìm nghỉm xuống tận đáy đại dương.

      Bàn tay thần biển khiến cho mọi vật to lớn đều tan thành bụi, cứ như chỉ là mảnh sò .

      Người ta cũng rằng Crète sắp sửa chìm vào biển cả. Những người thủy thủ có nhiều kinh nghiệm lại quả quyết rằng, có những lúc từ đài quan sát, họ nhìn thấy hòn đảo như bị dao động..Hết phía nam, đến phía bắc, đến phía đông và tây đều chìm dần dần xuống biển sau những trận càn của con bò mộng Minos.

      vài người còn cả quyết rằng, nhân danh các vị thần đỉnh Olympe, đảo Crète thu nửa. Bởi vì những bước chân của con bò mộng đạp phần đất đai, nhà cửa, cây cỏ vào lòng đại dương để dâng Neptune, vị thần bao giờ biết thỏa mãn.

      Họ còn bàn tán rằng con bò mộng là hậu duệ của thần Neptune và tương lai xa nữa có thể sản sinh ra hàng trăm con bò mộng như thế mà hậu quả thể nào lường trước được...

      Hercule dọc bến cảng tìm tàu...

      Nhưng tới đâu chàng cũng bị từ chối và kèm theo đó là những câu chuyện còn đáng sợ hơn.

      Hercule thấy lo sợ về điều đó vì chàng thấy họ . Nhưng chàng bắt đầu chán nản vì có thuyền để ra khơi.

      hôm có người đàn ông to lớn râu rậm gần hết khuôn mặt tới hỏi chàng:

      - Có phải muốn tới Crète ?

      - Vâng! - Hercule trả lời và đợi câu chuyện hoang đường tương tự...

      - Vậy tốt! Tôi chở tới đó!

      Hercule ngạc nhiên về lời mời mọc này.

      Chàng hỏi:

      - Vì sao lại muốn chở tôi ?

      - à! Tôi có qua Crète, ghé vào chút cũng sao... Và tôi có nghe danh tiếng của ... tên là Hercule phải ?

      - Đúng là tôi đây. Song tôi tin là từ lâu rồi có chiếc thuyền nào ghé qua Crète cả.

      - Đúng là cũng còn nhiều người tới đó nữa. Nhưng cuộc hành trình chẳng có gì đáng sợ, ngoại trừ những trận bão như những nơi khác.

      - Những lời này chứng tỏ dũng cảm.

      - biết ? Chính trai tôi chứng kiến cảnh mùa màng bị phá hoại ở éry-manthe.

      Từ khi bắt sống được con lợn rừng, trai tôi lại yên ổn sống như trước, trông cậy vào vườn quả của mình. Chiến thắng ấy đáng.quý. Bây giờ tôi giúp vượt đoạn đường biển có đáng gì.

      - Tôi rất cảm ơn ! - Hercule cười rạng rỡ. - Tôi nghĩ rằng chẳng bao giờ tôi tìm thấy chiếc tàu nào ra khơi cả.

      - tới để so tài với con bò mộng của Minos đó à? - Người thủy thủ nghi ngờ hỏi.

      - Tôi phải bắt sống được nó.

      tiếng cười lớn vang lên sau câu của Hercule.

      - phải bắt sống nó à? làm tôi rất thíc thú, Hercule ạ! Nào, ta lên thuyền thôi!

      Ngày mai, chúng ta nhổ neo, còn nhiều thời gian để kể tôi nghe về dự định của ...

      Rạng ngày hôm sau, chiếc tàu nhổ neo ra trong tiếng reo hò, la hét cùng nhiều lời bàn tán của đám đông. Những người vừa kinh ngạc mến mộ chuyến vượt biển ấy, lại vừa nghĩ chắc chắn chẳng bao giờ còn gặp lại đoàn người ra nữa.

      Nhưng biển vẫn hiền hòa, gió thổi và những thủy thủ cũng dũng cảm, tin chắc vào thành công như chính thuyền trưởng của mình.

      Khi thuyền trưởng hỏi thăm Hercule xem chàng định bắt sống con bò mộng bằng cách nào, Hercule đành phải thú nhận là chàng chưa hề có dự định gì cả. Nhưng chàng nghĩ rằng trong lúc nghỉ ngơi ở tàu chàng lưu ý đến điều đó.

      Thuyền trưởng rất vui và để Hercule làm những gì chàng muốn.

      Hercule tận dụng thời gian thuyền để suy tính. Chàng quyết tìm mọi cách để hoàn thành việc bắt sống con bò mộng khi đặt chân lên hòn đảo.

      Như được báo trước, thần Neptune hề cản trở cuộc hành trình.

      Tới nơi, thuyền cập bến trong niềm phấn khích vô bờ của đoàn thủy thủ dành cho Hercule.

      Chàng từ biệt mọi người, quên cảm ơn thuyền trưởng.

      - Chúng tôi luôn quý trọng ! - Thuyền trưởng . - là con người đầy tài năng. Rồi chiến thắng.

      - Tôi cũng hy vọng như thế. Tôi chẳng còn lựa chọn nào khác. - Hercule trả lời..Sau những lời đầy bí với thuyền trưởng, Hercule xuống tàu và bắt tay ngay vào việc truy tìm dấu vết con bò mộng Minos.

      Hercule nhanh chóng phát ra kẻ đối địch.

      Vừa ra khỏi thành, chàng tìm thấy dấu vết phá hoại của con bò mộng trải ra trước mắt.

      vài ngôi nhà trong thị trấn bị phá hủy; đất đai bị xới tung giữa những vùng đất trống như thể người ta cày lên. Cây cối đổ ngổn ngang đường. Có tiếng gầm gào từ xa.

      Được vài người dân khá táo bạo động viên, Hercule về phía có tiếng động: Đó là hơi thở như bễ lò rèn của con bò mộng.

      Hai giờ sau, Hercule còn nghe thấy tiếng ầm ầm nữa, mà là tiếng sấm hẳn hoi. Con vật điên cuồng lồng lộn, cách xa chàng chừng vài trăm mét.

      Da con bò mộng đen thui, cái đầu to như trái núi. Hơi thở của nó như hàng trăm cái lò rèn cùng tuôn ra như bị thiêu đốt bởi ngọn lửa Vulcain cháy lên từ trong bụng.

      Đột nhiên, con bò mộng dừng lại; những cái chân của nó nghiền nát cả đá. Nó đánh hơi thấy xuất của vật lạ.

      Hercule thể quyết định được gì nữa.

      Chính con vật quyết định đối kháng thay cho chàng. Nó quay đầu lại, hai chân trước cào cào mặt đất. Vùng ức của nó biến mất dưới đám bụi. Nó rống lên và bắt đầu tấn công chàng.

      Nó lao thẳng vào Hercule với tốc độ khủng khiếp. Nhưng khối thịt di động ấy chỉ đâm vào khoảng trống vì Hercule nhanh chóng tránh sang bên.

      Con vật khựng lại. Cái mũi của nó như bốc khói.

      Nó lại lao vào chàng lần thứ hai.

      Nhưng Hercule lại tránh được. Con vật hẳn phải gườm khả năng phản ứng của địch thủ.

      Hercule quyết định chứng minh khả năng của mình theo cách khác, chàng bắt đầu chạy.qua khu rừng. Con bò mộng đuổi theo chàng nhưng trông rất nặng nề. Trong khi Hercule có thể luồn lách qua các thân cây, với mềm mại nhàng con quái vật phải húc đổ cây và phá các hàng dây leo.

      Cuộc rượt đuổi kéo dài nhiều giờ.

      ai tỏ ra mệt mỏi. Từ khoảng cách an toàn đều đặn, từng cây to đổ xuống. Rồi hàng ngàn thân cây ngổn ngang mặt đất bật cả rễ. Hercule và con quái vật phải đối diện với khó khăn mới: cả hai đều phải nhảy qua các thân cây.

      Với trò chơi này, Hercule dần dần thắng thế.

      Cho dù con bò mộng có khỏe mạnh và dẻo dai đến mấy nữa, với những cú nhảy liên tục, nó cũng phải kiệt sức. Hơi thở của nó đứt quãng, đôi lúc nó phải dừng lại trong khi Hercule vẫn tiếp tục chạy băng băng.

      Nhiều giờ nữa lại trôi qua, con bò nhiều lần phải dừng lại nghỉ lấy sức.

      Hercule nghĩ đến lúc chế ngự được con bò mộng. Chàng ra ngoài khu rừng.

      mệt nhoài vì chiến thuật của Hercule, con bò mộng tính cách lấy lại sức lực. Phát thấy Hercule đổi hướng, nó lại lao vào chàng lần nữa.

      Nhưng cú thất bại tiếp theo làm cho nó yếu hẳn . Khi nó cào cào hai chân trước, định lao tiếp tới tấn công, hình như nó có chút lưỡng lự.

      Hercule chạy tới cạnh nó, nhảy vọt lên lưng con vật. Con vật chạy lồng lộn để hất chàng "kỵ sĩ" xuống đất, nhưng Hercule vẫn bám chặt đôi sừng của nó.

      Con vật vẫn tiếp tục... nó đá bổng hai chân sau lên trời, lắc đầu quầy quậy, xoay người tít mù, trở nên điên cuồng hơn vì chàng địch thủ đáng gờm này.

      Hercule nhảy xuống đất, hai tay vẫn tóm lấy sừng của con bò mộng và ép nó nằm xuống. Con vật yếu dần rồi đành khuất phục.

      Hercule trói bốn chân nó lại, chặt hơn trói con lợn rừng érymanthe.

      Mang mình gánh nặng khủng khiếp, đường tới cảng, Hercule được dân chúng chào.đón nồng nhiệt. Lần này, chàng dễ dàng tìm thấy thuyền để trở về. Dân Crète vui mừng khôn xiết khi thấy con bò mộng hung ác vĩnh viễn thôi hoành hành đất đai của họ.

      sàn tàu, Hercule nằm thư giãn. Con bò mộng của Minos bị thất bại, phì phò thở lấy lại sức lực. Hơi thở của nó thổi căng các cánh buồm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :