1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

101 Sủng Vật Tình Nhân I - Dịch Lạp Quán (15)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7 ta muốn làm bẩn tay mình

      Tin tức giống như chú chim có đôi cánh lớn, chỉ trong đêm bay qua mấy ngàn ngôi nhà. Sáng hôm sau tôi mới bước vào"Tam Huyễn Vương Thành", đủ loại lời khó nghe ùn ùn kéo đến công kích tôi .

      "Oa ha ha ha ha, cậu thấy chưa, thấy chưa? Cái người mặc áo lông màu hồng nhạt, đầu đội vương miện màu bạc, còn cho mình là tiểu công chúa, ta chính là người bị Tả Qua thiếu gia tặng cho danh hiệu kẻ trộm dép!"

      "HOHO, là kẻ trộm dép nha! Vì sao treo đôi dép lê cổ ? !"( Gốc là nữ dép lê kìa, nhưng truyện tranh là kẻ trộm dép, với lại mình thấy để gốc nghe cứ làm sao ấy!)

      "Kẻ trộm dép! dũng cảm nha, trong ngày đầu tiên chuyển trường lại có thể dám trộm dép lê của Tả Qua thiếu gia, chúng tôi rất sùng bái a!"

      Tôi cúi đầu chạy nhanh đến lầu dạy học, càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh .

      "Ồ, kẻ trộm dép đỏ mặt, kẻ trộm dép muốn chạy trốn! Oa ha ha ha ha. . . . . ."Tiếng cười nhạo liên tục dứt bên tai.

      ≧﹏≦ oa a a a! Tôi hai tay che lỗ tai, điên cuồng chạy lên phía trước.

      Đột nhiên, bóng dáng cao lớn xuất trong tầm mắt tôi. Trong phạm vi này, là trung tâm trong mắt mọi người .

      Tuy rằng mặc áo bành tô vải nỉ màu vàng nhạt giống những nam sinh khác, nhưng vẫn che dấu được khí thế ngạo mạn bất kham của . Áo khoác rộng mở cài nút, gió thổi qua, áo trắng bên trong cùng caravat màu đen theo gió lay động.

      Thế giới bởi vì phát ra ánh sáng rực rỡ mà sáng sủa hơn. Rừng hoa Hải Đường xung quanh sân thể dục cũng lay động theo, từng đóa hoa màu hồng nhạt giống như cánh Hồ Điệp, ở trong gió rét tận tình nhảy múa .

      Giờ phút này, tôi giống như nghe thấy cả khí cũng hát.

      Hít sâu, tôi gia tăng Mã Lực, thở hồng hộc đuổi theo bóng dáng khiến người ta ái mộ kia.

      Tả Qua nhìn tôi che ở trước mặt ngừng thở hổn hển, nhíu mày: "Muốn chết hả!"

      "Tôi. . . . . . Tôi, tôi chỉ muốn lời xin lỗi. . . . . ."Tôi tựa như bái Phật hết sức bái Tả Qua cái, " rất xin lỗi, tôi xin lỗi. . . . . . xin lỗi, xin tha thứ cho tôi. . . . . . Nếu tôi sớm biết rằng bạn học Tả Qua ghét người khác chạm vào đồ của mình, tôi nhất định chạm vào đôi dép lê kia . . . . . ."

      gương mặt tuấn mỹ của Tả Qua có lấy biểu cảm, ánh mắt đen và sâu của giống như ánh nắng chiều tàn lụn sau buổi chiều u ám: "Đủ rồi! như vậy có ý nghĩa gì chứ!"

      "Ách?" Tôi ngạc nhiên. ⊙_⊙

      Tả Qua nhàng cong khóe miệng: " bẩn rồi, rửa như thế nào cũng sạch được."Khi chuyện, hàng lông mi của ngừng biến hóa ra nhiều màu sắc rực rỡ, khiến mắt tôi nhói như kim châm.

      Tôi hóa đá, cảm giác nhục nhã ăn mòn thần kinh của tôi . (o≧﹏≦o) chẳng lẽ trong mắt , tôi . . . . . . Dơ bẩn như thế? !

      Ánh mắt của Tả Qua lạnh nhạt dịch chuyển khỏi người tôi, mắt thấy sắp rời khỏi, tôi chạy nhanh lại lần nữa chắn trước mặt : "Van cầu tha thứ cho tôi. . . . . . Tắm rửa sạch liên quan, tôi mua cho đôi mới. . . . . ."Trời ạ, lòng tôi sợ hãi đến phát run! Nhưng vì có thể dịu mối quan hệ của chúng tôi, tôi liều mạng lấy túi con thỏ ở sau lưng, từ bên trong móc ra cái hộp giấy màu nâu.

      Tả Qua miễn cưỡng liếc cái hộp giấy, giọng tốt: "Cái gì vậy?"

      Tôi cắn chặt môi dưới: "Là, là tôi mua bồi thường dép lê của . . . . . ."

      Tả Qua nhận cái hộp, mà chỉ duỗi bàn tay ra: "Mang lại đây."

      Tôi vừa muốn đem cái hộp qua .

      Tả Qua lạnh lùng nhìn qua khe hở: " phải dép lê."

      "Kia. . . . . . Kia. . . . . ."Tôi bối rối cúi đầu, lúc này tôi cảm thấy hai tay cầm cái hộp đều là dư thừa, để ở nơi đâu đều có vẻ thích hợp, "Trừ dép lê ra lễ vật khác cái gì tôi cũng chưa mua. . . . . ."

      Nháy mắt sắc mặt của Tả Qua trầm xuống, trong lời nồng nặc mùi thuốc súng: " phải lễ vật!"

      Tôi chống đỡ hai cái đùi chuẩn bị đào tẩu, vẻ mặt đau khổ hỏi: "Kia. . . . . . Đó này nọ. . . . . . Tôi biết a. . . . . ."//(ㄒoㄒ)// thần a, nếu trời có linh, nhanh chóng theo bầu trời rớt xuống phần ý nghĩa câu của . . . . . .

      "Ha!"Tả Qua cười lạnh, bộ dạng hận thể ngụm nuốt trôi tôi, "Nếu như vậy nhanh chóng cút xa chút, đừng ở nơi này làm ô nhiễm tầm mắt của tôi." xong nhấc chân phải bước .

      "Bạn học Tả Qua, tha. . . . . . Dép lê. . . . . ."Tôi lấy toàn bộ sức mạnh cùng dũng khí, mới khiến cho mình tiếp tục che trước mặt Tả Qua.

      Ánh mắt lạnh thấu xương của Tả Qua nhìn tôi .

      Tôi rụt cổ lui ra phía sau từng bước.

      Tả Qua tiếp tục dùng cái loại ánh mắt đáng sợ này nhìn tôi.

      Tôi lại rụt cổ lui ra phía sau từng bước.

      Tả Qua rũ mắt, lông mi dài tựa như bãi cỏ, tạo nên bóng râm dưới đôi mắt ấy. Trong lúc tinh thần tôi hoảng loạn, đột nhiên rút ra tay trái biết đút ở đâu .

      ". . . . . . A. . . . . ."Tôi hai tay ôm đầu ngồi xổm người xuống, sau đó gắt gao nhắm hai mắt lại.

      o(╥﹏╥)o thảm rồi . . . . . . nhất định là chuẩn bị đánh tôi. Ô! Hôm nay dù có bị đánh quỳ rạp mặt đất cũng nhất định phải được tha thứ, như vậy mới có thể hoàn thành giao dịch với ma quỷ.

      Nhưng đợi hồi lâu nắm tay cũng hạ xuống, mà chỉ nghe thấy giọng của Tả Qua: "Học sinh năm nhất của lớp 11, kẻ trộm dép, có - giấy cho phép tặng lễ vật - lại tặng lễ vật, các người xử lý chút ." rất ngắn gọn, giống như mỗi chữ đều là vàng.

      Lúc tôi run run mở to mắt, Tả Qua vừa khép lại di động.

      hèn mọn liếc tôi, lời lạnh nhạt từ trong miệng của chậm rãi tuôn ra: "Yên tâm, tôi chưa bao giờ làm bẩn tay mình."Sau đó vòng qua tôi, thẳng đến lầu dạy học.

      Tôi đột nhiên xoay người: "Chờ, chờ chút!"

      Tả Qua giống như cái gì cũng nghe thấy, tiếp tục bước về phía trước. Gió thổi tung bay áo khoác của , trung vẽ lên từng đường cong, mà đầu màu trà tóc ngổn ngang bất kham cũng theo gió đong đưa, như là đối với tôi tùy ý cười nhạo.

      Đài phun nước ở lầu dạy học đột nhiên phun nước, trăm ngàn hạt nước trong suốt rơi xuống.

      Tôi cố lấy dũng khí, nhìn bóng lưng Tả Qua hô to: "Tôi. . . . . . Tôi, tôi tên là Bối Lộ Lộ, phải nhớ kỹ tôi là Bối Lộ Lộ, cũng phải cái gì mà. . . . . . Kẻ trộm dép. . . . . ." xong câu đó, tôi ôm gương mặt nóng như than hồng chạy mất.

      Mụ mụ à, dũng khí cả đời của con, ngay khắc này còn lấy chút rồi!

      Chương. 08 Lệnh truy nã của ác ma

      Từ lúc Tả Qua gọi điện thoại đến giờ chưa đến 10 phút, bản thông báo tại sân thể dục "Lệnh truy nã", giấy trắng mực đen viết rành mạch -

      Lệnh truy nã

      Truy nã:

      Bối Lộ Lộ học sinh lớp 11 năm nhất, ngoại hiệu "kẻ trộm dép".

      Từ lúc sinh ra gia nhập Thân vệ đoàn "NO. 1 tam huyễn", ở trường cũng chưa từng có cống hiến gì cho Tả Qua thiếu gia, càng có trải qua quy định lấy" giấy tặng lễ vật". . . . . . Lại có thể liều chết tặng lễ vật cho Tả Qua thiếu gia!

      Nhóm Fans "NO. 1 Tam huyễn" mau bùng cháy , cho lửa giận trong lòng các người cháy lên !

      Chúng tôi đại biểu cho Thẩm Phán chi thần, trừng phạt xúc phạm"Quy định Tam huyễn" . . . . . .

      Đồng thời, chúng tôi còn cảnh cáo những nữ sinh thầm bỏ quà vào ngăn kéo của Tả Qua thiếu gia, hay chuẩn bị thổ lộ, có lẽ mục tiêu truy nã kế tiếp - chính là bạn người xem"Lệnh truy nã"!

      Đoàn trưởng Thân vệ đoàn "NO. 1 tam huyễn"

      2006/2/28

      ( cộng thêm dấu ấn lớn màu đỏ đầy kinh hãi đó. )

      (o≧0≦o) Thông báo mới được đưa ra lâu sau, số phận đen đủi của tôi lập tức bắt đầu .

      phải bị người có ác ý đẩy ngã, mà là phát mặt bàn của mình bị người ta dùng mực đỏ viết cảnh cáo lên! Ngay cả đôi dép tôi cố ý mua đền cho Tả Qua cũng bị treo lên đèn huỳnh quang, hại tôi như thế nào cũng với tới. . . . . .

      Tiếp theo tôi bị đám nữ sinh ba chân bốn cẳng đẩy mạnh vào phòng thay quần áo, đoàn trưởng thân vệ đoàn"NO. 1 tam huyễn” Viên Đán vừa chỉ huy các nữ sinh thay quần áo cho tôi, vừa như nổ pháo .

      “Bạn học Bối Lộ Lộ đáng thương, mới đến trường cái gì cũng đều hiểu, lại tặng lễ vật cho Tả Qua thiếu gia!"Viên Đán vạn phần thương hại liếc mắt nhìn tôi, "Bạn biết ? Ở - tam huyễn vương thành - của chúng tôi có tam huyễn. Ba người bọn họ giống như là thần, là vương tử, ai có quyền kinh thường bọn họ! Nếu bạn ái mộ Tả Qua thiếu gia, có lễ vật muốn tặng Tả Qua thiếu gia, trước hết gia nhập - NO. 1 tam huyễn - thân vệ đoàn! Nếu có cống hiến lớn trong đoàn, có thể viết - giấy cho phép tặng lễ vật -, muốn thổ lộ viết - thư tình -, trải qua xét duyệt của đoàn, sắp xếp ngày cho bạn thổ lộ hoặc tặng lễ vật!"

      Tôi ‘ bị lột chỉ còn nội y’ kinh ngạc rút lui từng bước, dám tin thào : "Cái gì. . . . . . Cái gì? Muốn tặng lễ vật còn phải có - giấy cho phép tặng lễ vật -? Còn phải. . . . . . Còn phải trải qua xét duyệt của đoàn? !"〒▽〒

      "Đương nhiên rồi!"Viên Đán kiêu ngạo hất tóc quăn.

      "Nhưng mà. . . . . . Nhưng mà. . . . . . Tôi cũng biết, hơn nữa đôi dép lê kia là tôi đền cho bạn học Tả Qua, cũng thể tính là . . . . . Lễ vật. . . . . ."Tôi ra sức giãy dụa, bất đắc dĩ khí lực của mình thiếu thốn, đối với những nữ sinh này là kiện tướng thể dục có biện pháp.

      "Tóm lại là bạn trái với quy tắc! Cho nên phải bị trừng phạt!"Viên Đán vừa lục tung tủ đồ nữ sinh vừa hô lên, "Tiểu Tấn, bộ đồ thiên nga bạn tìm được chưa?"

      "Trừng. . . . . . Trừng phạt. . . . . ."Vừa nghe đến hai chữ này, tôi lập tức sợ tới mức khuôn mặt nhắn tái nhợt, hai chân run run, cả người giống như cây cải trắng thiếu nước. >O< đáng chết, sớm biết thế ngày đó vào Trang web"Tam huyễn vương thành" chuyên tâm xem chút tốt rồi! Xong đời rồi!

      Từ sớm tôi nghe ,trong học viện "Tam huyễn vương thành" phương pháp trừng phạt của "NO. 1 tam huyễn"Tả Qua hết sức biến thái.

      Để mặc bộ đồ thiên nga siêu cấp buồn cười, trước mặt mọi người ở đài phun nước múa điệu thiên nga. Nghe mối tình đầu của chết lúc năm trước, lúc còn sống rất thích điệu nhảy này.

      Nếu bị trừng phạt có thể kiên trì nhảy trong đài phun nước, nhảy đến lúc Tả Qua vừa lòng, có khả năng vinh hạnh đạt được huy chương bạn danh dự. Nhưng nếu thể kiên trì, kia bị toàn học sinh"Tam huyễn vương thành" lập và khinh bỉ, hơn nữa bao giờ có thể, thổ lộ với Tả Qua nữa.

      Mười phút sau, tôi mặc cái váy thiên nga ngàn tầng, bị đám con kia túm ra khỏi lầu dạy học!

      đến giờ học, nhưng học sinh ai cũng đến xem kịch vui, toàn bộ đều tụ tập đến sân thể dục. Liếc mắt cái, có cả nghìn cái đầu người ấy chứ !

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương. 09 Thiên nga trong hồ nước

      người tôi mặc bộ đồ được thiết kế theo hình dáng của thiên nga, ngay cả váy ngắn - cũng được tạo thành từ lông chim màu tuyết trắng, phần mông lớn giống hệt mông thiên nga, đầu còn có cái mũ giống hệt đầu thiên nga. . . . . . ra trông nó trừ buồn cười ra cũng khó coi lắm, chỉ là. . . . . . Chỉ là. . . . . .

      (≧◇≦)Khiến cho tôi trong tiết trời lạnh như vậy, lộ tay lộ chân, lại còn phải đứng trong đài phun nước a. . . . . .

      cơn gió lạnh thổi qua, toàn thân tôi lập tức nổi da gà, môi cũng vì lạnh mà run run.

      "Oa, nữ thần trộm dép đến rồi, a ha!"

      "Nữ thần trôm dép. . . . . . Oa ha ha ha ha. . . . . ."

      Sân thể dục tức khắc trở nên ầm ĩ, tiếng huýt sáo, vỗ tay hết lần này đến lần khác vang lên. Đội camera của trường điên cuồng ấn máy, đèn liên tục sáng lên, khiến mắt tôi đau nhói.

      “Bạn học Bối Lộ Lộ. . . . . ."Viên Đán đột nhiên tỏ ra nghiêm túc vỗ vai tôi, sau đó bàn tay chỉnh lại ngực cho thẳng lên, tay khác lại đẩy mông tôi, bộ tạo hình kinh điển Lưu Hồ Lan"coi thường cái chết", "Nguyện Thánh Allah phù hộ bạn bình an trở về. . . . . ."( tình em biết Lưu Hồ Lan là ai cả - _ -)

      "Tôi. . . . . ." Hai chân tôi run lên giống như gió thổi lá rụng, ngừng run rẩy. (. ﹏. #) hơn nữa bị nhiều ánh mắt đùa cợt ,châm chọc, nhạo báng như vậy nhìn chằm chằm tôi, khiến tôi cảm thấy bất cứ lúc nào mình cũng có thể ngã xuống.

      " thôi -"Viên Đán nhàng đẩy tôi.

      Tôi lảo đảo bước lên từng bước, người sân thể dục lập tức theo thứ tự chia làm hai nhóm, nhường cho tôi con đường . Ở phía bên kia, chính là đài phun nước có thể phát ra tiếng nhạc.

      Tôi chần chừ, muốn chạy trốn những vẫn được.

      Nghe đây! Bối Lộ Lộ! Trong lòng có giọng vang lên: nếu chịu trừng phạt, bị toàn học sinh của"Tam huyễn vương thành" khinh bỉ và lập, quan trọng nhất là về sau thể dùng bất cứ cách gì, để thổ lộ với Tả Qua! Nếu như vậy, ba tháng sau “ Khế ước tình của ác ma "Nhất định thể hoàn thành, mà hại chết sinh mệnh vô tội là Tả Qua! Tất cả sai lầm đều là vì , phải gánh vác trách nhiệm!

      Ô ô ô, đúng vậy! Tôi phải gánh vác, thể ích kỷ như vậy được! T﹏T

      Gió lạnh thấu xương tiếp tục thổi, tôi tựa như bị đưa vào thế giới chỉ toàn là tuyết, tay lạnh quá, chân lạnh quá, toàn thân đều lạnh quá. . . . . . Gió lạnh tựa như roi da, lần lại lần quật lên cơ thể tôi. Nhưng mà, mặc kệ thời tiết lạnh như thế, tôi chỉ cúi đầu, trong tiếng cười của các học sinh từng bước đến đài phun nước nhạc.

      Lúc đến gần đài phun nước, tôi nhìn thấy vẻ mặt tà ác của Tả Qua!

      ngồi "sô pha da dê ". . . . . . ! Phải là ngồi con ếch đá nằm sấp! Chỉ là lưng con ếch kia có tấm da dê mềm mại, do đó hình thành nên "sô pha da dê".

      Tả Qua nhàm chán xoay chiếc nhẫn Phỉ Thúy tay, sau đó miễn cưỡng giương mắt nhìn tôi: "Bỏ cuộc , nơi này phải nơi kẻ ngốc có thể đùa giỡn."

      Lời của vừa dứt, cột nước của suối phun đột nhiên tăng mạnh công suất nước, tràn ra những hạt nước che dung nhan tuấn mỹ của Tả Qua. Hơi nước xinh đẹp, khiến cho hàng lông mi như hắc thạch của rực rỡ khiến người ta mê mẩn .

      Tôi rất lạnh, rất lạnh rất lạnh, lạnh đến mức thể chuyện, khiến mỗi bước giống như cực hình. Nhưng tôi biết bây giờ còn chưa phải lạnh nhất, chỉ khi tôi đứng trong đài phun nước, mới có thể hiểu được cái gì là lạnh đến cực hạn.

      Tôi run run thân mình, cuối cùng chút do dự, chính nghĩa thể chùn bước, thề sống chết bước lên bậc thang thẳng tiến đài phun nước.

      , hai, ba. . . . . . Bọt nước nhảy múa cùng tôi.

      Bốn, năm, sáu. . . . . . Hạt nước xuyên qua người tôi.

      Bảy, tám, chín. . . . . . Dòng nước chảy xuống tay tôi.

      Mười, mười . . . . . .

      Rốt cục, mặt người của tôi đều là những hạt nước, đông cứng toàn thân tôi.

      Sân thể dục vào giờ khắc này giống như dùng ma pháp chợt yên tĩnh trở lại, đài phun nước thong thả, bắt đầu ca hát -

      Bông tuyết bay lượn hồ thiên nga

      Tích tụ hạnh phúc

      Ma pháp chấm dứt lúc mười hai giờ

      Tôi chọn khiêu vũ

      Tôi kiễng mũi chân, đong đưa cánh tay đông lạnh đến mất cả tri giác, khó khắn nhảy lên múa điệu thiên nga uyển chuyển tao nha.

      ra nếu thời tiết lạnh như thế, mà tôi mặc đồ cũng ít như thế, tôi rất thích khiêu vũ, bởi vì lúc khiêu vũ tôi rất vui, lúc khiêu vũ tôi có thể trút hết mọi đau khổ.

      Ngủ say trăm năm

      Nhiệt độ lạnh như băng

      Đợi lúc bạn chấm dứt

      Khiến muà đông lãnh khốc tan chảy

      người tôi dính toàn hạt nước, nhưng tôi lại thấy tê tê, thân thể hề cảm giác lạnh, chỉ biết xoay tròn xoay tròn lại xoay tròn, giống như thân thể nặng trịch này phải của mình.

      Đài phun nước nhạc vẫn tiếp tục hát, khí trong sân thể dục có chút quỷ dị. . . . . .

      Cùng tôi cùng nhau khiêu vũ

      Tình hóa giải nỗi khổ

      Cùng ta cùng nhau khiêu vũ

      Khiến mỗi bước của bạn còn tăm tối

      Xoay tròn trong trang phục lông vũ. . . .



      Chương. 11 Chặng đường địa ngục để chạm tới tình - Thất bại trong gang tấc

      Leng keng - leng keng . . . . . .

      Cũng biết rốt cuộc tôi nhảy bao lâu, đột nhiên tiếng chuông vào lớp vang lên, phá tan im lặng của sân thể dục, phá tan tiếng nhạc du dương. Bước nhảy của tôi bị rối, học sinh sân thể dục giống như chim thú tản ra, lập tức chạy vào lầu dạy học hình nửa quà cầu thủy tinh.

      Tả Qua đứng lên từ"sô pha da dê", vươn vai, hai tay để sau đầu bước đến lầu dạy học.

      Từ đầu tới cuối đều nhìn tôi, liếc mắt cái cũng có.

      Đài phun nước ngừng phun bọt nước, xuyên qua tấm rèm nước, tôi bắt gặp bóng lưng ngạo mạn thờ ơ của Tả Qua.

      Tôi ngơ ngác đứng ở giữa đài phun nước, trong chốc lát rét lạnh, khó khăn, xấu hổ, hết thảy đều tụm lại công kích tôi. Tôi ngỡ ngàng luống cuống giống như đứa , biết nên nơi nào T﹏T

      Tôi cảm thấy đáy mắt chậm rãi có sương mù bốc lên, tôi cắn chặt môi dưới, cố hết sức nhịn xuống cho chất lỏng kia trào ra hốc mắt. Mặt bị gió thổi trúng đau quá a, giống như dao cắt. Tôi chầm chậm vươn tay, muốn che lại cho gương mặt ấm áp chút, kết quả lại phát hai tay lạnh cong đến đỏ bừng, đầu ngón tay tê cứng đến mức còn cảm giác.

      Bỏ cuộc -

      Tận đáy lòng phát ra tiếng :

      Bỏ cuộc bỏ cuộc bỏ cuộc . . . . . . Bối Lộ Lộ bỏ cuộc ! Tiếp tục nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì, căn bản là quay đầu nhìn !

      Tôi nên làm gì bây giờ? Oa. . . . . . ┬┬﹏┬┬ ba ba, con rốt cuộc nên làm gì bây giờ? !

      Bông tuyết bay lượn hồ thiên nga

      Vun đắp hạnh phúc

      Ma pháp chấm dứt lúc 12 giờ

      Tôi chọn khiêu vũ. . . . . .

      Cột nước giao nhau, hạ xuống, vòng quanh, giống như mảnh bạc tinh tế vỡ vụn, lại giống như thac nước tỏa khói. Đài phun nước tiếp tục thong thả chuyển động, tiếng ca cũng lặp lặp lại, hết thảy đều thê lương như vậy.

      Nó hát: "Tôi lựa chọn khiêu vũ. . . . . ."

      Đúng vậy, tôi lựa chọn ở lại khiêu vũ.

      Hít sâu, tôi nhắm mắt lại, tưởng tượng tại mình đứng ở sân khấu ấm áp như mùa xuân, hai tay giao nhau, kiễng mũi chân, lại lần nữa nhàng nhảy lên.

      Trời đất xoay tròn, cảnh vật đều xoay tròn, bởi vì tôi xoay tròn. o(╥﹏╥)o bởi vì mặc trang phục thiên nga nên Bối Lộ Lộ mới xoay tròn!

      Có lẽ tôi muốn quên thế giới này, nhưng cái thế giới này cũng quên tôi. Gió lạnh tiếp tục rít gào, nước lạnh băng chậm rãi phun ra, tôi giống như tiến vào cái động đáy.

      Nhưng tôi vẫn kiên trì, cái gì cũng thể khiến cho mình ngã xuống. Bởi vì tôi biết cho dù bản thân tôi ngã xuống, Ma vương vẫn thực cái khế ước ma quỷ kia sau ba tháng nữa!

      Tan học, học. . . . . .

      Lại tiết nữa, học. . . . . .

      Trong lúc này, mỗi khi tan học có học sinh chạy ra từ lầu dạy học, đối với cái người mải múa may như tôi đây chỉ trỏ. Có nhiều người đến xem náo nhiệt như vậy, chỉ là thấy Tả Qua!

      vất vả mới chấm dứt 3 tiết, trong chốc lát tiếng chuông lại vô tình vang lên, lại học!

      . . . . . .

      Ngực rất khổ sở a, tôi thở nặng nề, hô hấp khó khăn, nhưng cuối cùng tôi vẫn trụ được đến lúc tiếng chuông tan học vang lên.

      Các bạn học phía sau như thủy triều tụ lại chỗ tôi -

      "- Kẻ trộm dép - vĩ đại! HO, - kẻ trộm dép - vĩ đại!"

      "Cố lên! Cố lên cố lên!"

      " là lợi hại a. Trong lúc thời tiết lạnh như vậy mà phải mặc thế này, lại còn phải khiêu vũ trong đài phun nước. . . . . . Có phải kiếp trước ta là chim cánh cụt a! Ha ha ha ha!"

      ồn ào, rối loạn! Người đến ngày càng nhiều, khoa nghệ thuật ở cách vách, khoa thể dục tất cả đều vây quanh sân thể dục.

      Trong đầu tôi trống rỗng, bước nhảy lại bắt đầu hỗn loạn, cánh tay cũng càng ngày càng có lực.

      ∷>﹏

      đầu đám người kêu tiếng, toàn sân thể dục lập tức giống như giọt nước chiếc chảo sôi trào cả lên, ầm ầm nổ tung a.

      "Hiến Trạch ca, Hiến Trạch ca -"

      "Hiến Trạch ca ca. . . . . ."

      Tiếng thét chói tai liên tiếp, điên cuồng, ngôi sao ‘ phải dạng vừa’ kia thèm mảy may đến.

      Lý Hiến trạch xông ra vòng vây, rốt cục chạy tới trước dài phun nước. ta áp vành nón, từng bước lên bậc thang đài phun nước. Dòng nước ở bên cạnh giao nhau, tạo thành từng đóa hoa nước trong sáng.

      Tôi ngừng khiêu vũ, trái tim yếu ớt bắt đầu" thình thịch" kịch liệt nhảy lên. Vì sao mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt này, tôi cũng cảm thấy máu như sôi trào? !

      Các học sinh đều trợn to mắt nhìn Lý Hiến Trạch càng càng gần tôi, bao gồm cả Tả Qua.

      Sau đó -

      Lý Hiến Trạch đứng trước mặt tôi.

      Dung nhan xinh đẹp giống như tinh linh của ta bị màn hơi nước bao quanh, càng tôn lên xinh đẹp đó.

      Trong nháy mắt, trong đầu tôi lên vô số động tác có thể ta làm lúc bước tới -

      Có lẽ ta nhìn tôi dịu dàng vươn tay, có lẽ trực tiếp túm cánh tay của tôi kéo , có lẽ là cởi áo bành tô người ta ra ném lên người tôi, có lẽ là châm biếm vài câu sau đó giống như Tả Qua vô tình rời khỏi. . . . . .

      Nhưng Lý Hiến Trạch lại xuất trước mặt tôi ngồi xổm xuống, chiếc mũ màu lam cũng theo đó cúi đầu, như là hành lễ với nữ vương cao quý.

      Tôi kinh ngạc.

      Bạn học xung quanh đều hút khí.

      có ai biết vì sao Lý Hiến Trạch lại đột nhiên làm động tác như vậy, giống như ai có thể biết bước tiếp theo Lý Hiến Trạch làm động tác gì.

      ta tay ôm lấy chân của tôi, tay kia đỡ thắt lưng của tôi, trước mặt trăm ngàn ánh mắt, bình tĩnh khiêng tôi vai! ⊙_⊙︽(Vương tử đẹp trai tới cứu công chúa thiên nga a, cho tràng pháo tay nào)

      "A -"

      Tiếng thét chói tai trong sân thể dục có thể phá vỡ lầu dạy học bẳng thủy tinh ấy chứ.

      Lý Hiến Trạch khiêng tôi lên, sau đó từ từ xuống bậc thang của đài phun nước.

      "A. . . . . . A -"

      Tiếng thét chói tai liên tục vang lên, giống như muốn xé rách bầu trời ảm đạm.

      Mặt của tôi dán lên lưng Lý Hiến Trạch. Thân thể ta ấm như vậy, ấm đến mức tôi muốn ngủ say đó. Nhưng tôi vẫn đồng ý với chính mình. Tôi dùng tiếng khàn khàn của mình, lần lại lần dùng tiếng chỉ có mình mới nghe thấy la lên: "Bỏ tôi xuống. . . . . . Bỏ tôi xuống a. . . . . . Xin , Lý Hiến Trạch. . . . . . Tôi muốn khiêu vũ, tôi. . . . . . Phải khiêu vũ. . . . . ."Tôi muốn cắn lưng ta, nhưng trời ạ, tôi yếu tới mức ngay cả há to mồm cũng làm được!

      Trong tiếng thét của mọi người, Lý Hiến Trạch khiêng tôi xuyên qua đám người, xuyên qua sân thể dục, xuyên qua rừng hoa hải đường, vẫn , vẫn .

      Tôi còn sức để thở chỉ có thể yếu đuối tựa vào bờ vai rắn chắc của Lý Hiến Trạch, tùy ta khiêng tôi giống như vật phẩm về phía trước.

      Làm sao bây giờ. . . . . .Có phải muốn bỏ cuộc? Kiên trì lâu như vậy, liền thất bại trong gang tấc sao? Tôi còn thể cứu chàng trai (Tả Qua) vô tội kia nữa!

      Nước mắt bất lực từ trong hốc mắt vòng vo hai vòng, rốt cục bị khống chế chảy xuôi xuống dưới.




      Chương. 12 Cởi quần áo ra.

      Edit:Quynhgiao240

      được lúc trong rừng hoa hải đường, Lý Hiến Trạch đột nhiên dừng bước, hai tay nâng thắt lưng của tôi quăng -

      Bùm!

      Tôi bị quăng vào con suối tỏa ra nhiệt khí, tức khắc vô số bọt nước bắn tung tóe lên.

      Cảm giác ấm áp lấy tốc độ tia chớp vây quanh tôi, tôi giãy dụa theo nước trong suối ngẩng đầu, bởi vì sặc nước mà kịch liệt ho khan: "Khụ, khụ. . . . . . vì sao đột nhiên. . . . . . Dã man như vậy. . . . . . Khụ khụ. . . . . ."

      Đây là con suối tự nhiên, đại khái chỉ có hai ba thước, bên cạnh là tảng đá nhân tạo. ấm, là ấm áp, thân thể lạnh như băng dần thức tỉnh lại, ý thức vô tri vô giác rốt cụôc ràng hơn ít. Nhưng mà đầu vẫn đau quá a, tứ chi cũng đau nhức vô cùng.

      Lý Hiến Trạch hai tay ôm ngực dựa lưng vào gốc cây Hải Đường, cau mày nhìn chằm chằm tôi, từ đầu tới cuối lời nào.

      Gió nhàng quá, yên tĩnh tiếng động. Cánh hoa hải đường màu hồng nhạt chậm rãi rơi xuống, tốp năm tốp ba dừng ở đầu vai của Lý Hiến Trạch, có cánh hoa lúc bay xuống vừa vặn che đôi mắt nâu bên trái giống như lưu ly tinh khiết của ta. hơi thở vô hình như có như chậm rãi tan vào cảnh vật xung quanh, cảnh tượng như vậy, xinh đẹp lúc lúc tựa như bức họa.

      Tôi đột nhiên mặt đỏ như hoa, được tự nhiên cúi đầu: ", mặc kệ như thế nào. . . . . . Tóm lại cám ơn giúp tôi. . . . . ."

      Lý Hiến trạch cuối cùng cũng có phản ứng, ta chậm rãi đến gần tôi, ngồi xổm xuống tảng đá ven suối: "Có hứng thú nếm thử mùi vị làm bạn của tôi ?"

      "Cái gì, cái gì?"Tôi kinh ngạc ngẩng đầu, tròng mắt chỉ sợ bắn ra được.

      Lý Hiến Trạch bĩu môi, bất mãn trừng mắt nhìn tôi: "Phản ứng kiểu gì vậy? Vẫn là nước vào lỗ tai nên có vấn đề!"

      "Nhưng mà, . . . . . . được. . . . . . Tôi thể làm bạn của . . . . . ."Tôi bối rối lắc đầu.

      Ông trời ơi! Đầu tôi đau đến sắp nổ tung rồi, đừng cho tôi thêm rắc rối nữa, được ? ! -_-#

      "Lý do."

      "Tôi . . . . . Tôi thích ."

      “Tại sao?"

      "Tôi. . . . . . Có người trong lòng ."

      Lý Hiến Trạch dùng giọng trầm thấp : "Còn gì nữa?"

      " tại tôi . . . . . . Theo đuổi bạn học Tả Qua!"

      Lý Hiến Trạch đột nhiên vươn tay nâng cằm tôi lên: "Nếu tôi chuyện đó cũng liên quan, còn có cái gì để bổ sung nữa ?"Trong sương mù, khóe môi tuấn mỹ của ta mỉm cười, đó là nụ cười tự tin.

      " liên quan, nhưng tôi có liên quan a!"Tôi kích động kém chút nữa là nhảy ra khỏi mặt nước rồi, "Chúng ta. . . . . . Chúng ta có khả năng, hơn nữa tôi tuyệt đối thể nào thích . . . . . . Bạn học Lý Hiến Trạch. . . . . . Tôi chết cũng thích , tôi có thể thề. . . . . ." Tôi làm sao có thể thích được! 〒▽〒 tôi phải theo đuổi Tả Qua, tôi thích Doãn Lạc người tôi thầm mến mười năm, tôi làm sao có thể thích được!( biết khi nghe những lời này tim ấy đau cỡ nào)

      "Tốt thôi."Lý Hiến Trạch buông cằm của tôi ra, đứng thẳng người, "Tôi muốn chính là vĩnh viễn cũng thích tôi . Bởi vì tôi cần , người từ chối thích tôi."

      Biểu cảm mặt tôi dần suy sụp: "Bạn học Lý Hiến Trạch . . . . . ."

      Lý Hiến Trạch dùng ánh mắt sắc ben như dao nhìn tôi: "Kêu là Hiến Trạch ca."

      Tôi nhịn được sợ run cả người: "Bạn học Hiến Trạch. . . . . ."Ánh mắt Lý Hiến Trạch càng ngày càng hung ác trừng tôi, tôi cuống quít đổi cách xưng hô, ", , là Hiến Trạch ca. . . . . . Ách. . . . . . Kỳ còn có rất nhiều thích , vì sao . . . . . . Cố tình nhất định phải chọn tôi?"

      Biểu cảm mặt Lý Hiến Trạch đột nhiên trở nên có chút cứng ngắc, ánh mắt màu nâu lên khó đoán. ta xoay người, giọng trầm thấp giống như đến từ Địa Ngục vô tận: "Bởi vì, đây là nợ tôi."

      Tôi ngạc nhiên: "Tôi nợ ?"Nghe giọng của ta giống như tôi nợ ta lời hứa lớn tận trời xanh! ⊙o⊙( Đúng là nợ , nợ dai dẳng luôn a!)

      Rốt cuộc làm cái gì? !

      Đúng vậy!"Lý Hiến Trạch nghiêng người ba mươi lăm độ nhìn tôi, cánh hoa hải đường rực rỡ rơi xuống chiếc mũi cao thẳng của ta, "Tôi vừa mới cứu , chẳng lẽ thể báo đáp tôi sao?" xong, ta nháy mắt với tôi, dáng vẻ khôi phục lại bình thường.

      "Nhưng. . . . . . Nhưng tôi cũng có gì cho . . . . . ." đến đây tôi cố nén giận a! Nếu thấy việc tốt của ta, tôi sớm phát hỏa rồi! Trong thời tiết lạnh như vậy, tôi ăn mặc phong phanh như vậy đứng như vậy trong đài phun nước nhảy tới trưa, lại có thể cứ như vậy thất bại trong gang tấc ! ~~~>O<~~~

      "Ít nhiều ! Cho làm bạn của tôi, hẳn là thầm vui mừng đây!"Lý Hiến Trạch hai tay đút vào trong áo gió, về phía trước vài bước, lại bỗng nhiên dừng lại, "Yên tâm, cho phép của tôi, ai cũng dám đến nơi đây."

      "Ách?" ta phải rồi sao?

      "2 phút."Bỏ lại câu này, Lý Hiến Trạch ra khỏi rừng hoa hải đường.

      Aizz. . . . . . thất bại! Tôi mơ màng tựa đầu vào dòng suối, trong lòng ngừng chật vật. Nếu làm hại Tả Qua, phải tôi nên bồi thường bằng chính mạng sống của mình sao? Oa oa oa oa. . . . . . Bối Lộ Lộ là siêu cấp khốn nạn siêu cấp hư hỏng . . . . . .

      Tôi tóm đầu của mình, chuẩn bị trò lên bờ. lúc này, Lý Hiến Trạch túm vào rừng hoa hải đường, rất nhanh tới rừng hoa hải đường.

      Dáng người của khác tôi là bao, diện mạo tính là xinh đẹp, chỉ là hai má bởi vì ngượng ngùng mà đỏ ửng, thoạt nhìn giống quả táo trông rất đáng .

      "Hiến Trạch ca, , muốn dẫn em đâu?"Bởi vì chân của Lý Hiến Trạch rất dài, phải chạy mới có thể đuổi kịp bước chân của ta, "Hiến Trạch ca. . . . . . Hiến Trạch ca. . . . . ."

      "Câm miệng!"Lý Hiến Trạch kiên nhẫn túm đến suối nước nóng, "Cởi quần áo!"

      “Cái gì. . . . . . Cái gì?" che mặt, xấu hổ đến nỗi ngẩng đầu nổi, "Hiến Trạch ca cái gì a? Em, em. . . . . ."

      Lý Hiến Trạch trợn tròn mắt: "Đừng tưởng tượng lung tung! Ngậm miệng lại, cởi hết quần áo ra, sau đó nhảy xuống suối nước nóng!" xong, ta phẫn nộ xoay người, đưa lưng về phía chúng tôi tựa lên gốc cây Hải Đường cách đó xa.

      thấy tôi ở trong suối, lại nhìn chính mình, rốt cục như là hiểu racái gì vừa cởi quần áo, vừa khóc nức nở: "Hiến Trạch ca tại sao lại có thể như vậy? Oa. . . . . . Tại sao có thể khi dễ người ta như vậy, Oa Oa Oa . . . . ."

      ( ̄ khẩu  ̄)

      Thấy cảnh tượng trước mắt, khiến tôi kinh ngạc kém chút nữa là lòi hai trong mắt ra rồi.

      Tôi há hốc mồm, kích động : ", , cần cởi. . . . . . Tôi liên quan, cần. . . . . ."Trời ạ! thế gian này tại sao lại có tên con trai như Lý Hiển Trạch!

      Lý Hiến Trạch lạnh lùng : "Cởi xong chưa? ! Chết tiệt, nhanh chút !"

      cố gắng nín khóc, cởi quần áo ngoài, sau đó nhảy vào suối nước nóng.

      Lý Hiến Trạch nghe thấy tiếng nước, lập tức nhìn tôi : "Thỏ con chết tiệt! Cởi bộ đồ ngớ ngẩn người ra, sau đó mặc bộ quần áo kia vào."

      "Nhưng mà. . . . . . Tôi, tôi muốn. . . . . . Hay là thôi . . . . . ."

      Tôi còn chưa xong, Lý Hiến Trạch liền" m hiểm"Hồi đáp: "Có thể a, nhưng tôi có thể giải thích vì: mặc là muốn làm bạn của tôi!"

      ". . . . . . phải. . . . . ."Quên , chuyện với cái người phân phải trái cũng chẳng có ích gì! Tôi cắn môi dưới, cởi trang phục thiên nga, lau khô nước người mà chỉ nhanh chóng mặc quàn áo vào.

      Nhìn ngâm mình trong suối chỉ lộ ra cái đầu, áy náy trong lòng càng ngừng trào ra ngoài. Tôi cúi đầu, chân thành xoay người xin lỗi: " xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi xin lỗi. . . . . ."

      rũ mắt, oa oa oa khóc, cũng đáp lời.

      " kia, có mang di động chứ!"Lý Hiến Trạch dẫm lên cánh hoa hải đường, chậm rãi tới.

      "Vâng!" đỏ bừng mặt, gật đầu, "Ở trong áo."

      Lý Hiến Trạch móc túi áo bành tô người tôi lấy ra ít đồ tạp nham gì đó, vứt mặt đất: "Tự mình gọi điện thoại ." xong, ta túm tay tôi bước .

      sốt ruột hô to: "Em tên là Trần Lệ Chi, Hiến Trạch ca!"

      Đột nhiên Lý Hiến Trạch dừng bước, khóe miệng cong lên thản nhiên cười: "Tôi nhớ kỹ ."

      "Cám. . . . . . Cám ơn. . . . . ."Choáng váng, tôi bội phục cái tên là Trần Lệ Chi, bị Lý Hiến Trạch chỉnh thành bộ dạng như vậy, mà còn có thể vừa rơi nước mắt vừa mỉm cười hạnh phúc . 〒▽〒

      Lý Hiến Trạch túm tôi bước nhanh ra khỏi rừng hoa hải đường, lúc này mới buông lỏng tay của tôi: "Khoa Nghệ thuật, lớp 114."

      "Ừm?"

      "Về nhà , buổi chiều nhớ đến lớp học tìm tôi."Lý Hiến Trạch vừa vừa lấy viên kẹo đường từ đâu ra, bóc giấy gói kẹo ném vào miệng.

      "Ách. . . . . ."

      đợi tôi kịp gì, ta biến mất như hơi nước, để lại cho tôi bóng lưng lạnh lùng.

      Trời ạ, đến tột cùng là như thế nào a? ! Vì sao cuối cùng tôi lại quen tên cổ quái như vậy a!

      Chương. 13 Tôi bị tước đoạt quyền lợi hạng N

      Lúc tôi tỉnh táo bước xuống giường, có rất nhiều chuyện xảy ra sau đó.

      Trưa hôm đó bị đông lạnh như vậy, thế mà tôi vẫn có thể mình lái xe về nhà, sau đó ăn hết những món ăn ngon mà bà vú nấu. Sau đó tôi ngủ trưa, lúc tỉnh lại là hôm nay.

      Tôi vừa tỉnh dậy, bà vú ở bên giường vẫn lải nhải thôi, may mắnlà tôi hôn mê, bằng . . . . . . Oa oa, chuyện này đều phải cảm tạ Thánh chủ cùng thần linh che chở.

      Bác sĩ tại gia mới trong chốc lát, 2 ngày sau tôi hết sốt, bà vú nghe xong lập tức phấn chấn nấu canh cho tôi uống. Trong khoảng thời gian bị ốm, tôi nhớ mang máng ba ba có về nhà thăm tôi lần, nhưng lúc ấy tôi mơ mơ màng màng, cũng thể chuyện với ông! Oa. . . . . .

      Tôi giãy dụa từ giường ngồi xuống, lấy Laptop để lên đầu giường, khởi động máy -

      Mỗi ngày tôi đều có thói quen viêt nhật ký ( đều mượn cơ hội trút hết nỗi buồn )! Bởi vì tôi có chút yếu đuối, trước kia ở Học viện "Uy Liêm cổ bảo" luôn bị người ta bắt nạt. Đặc biệt là các nữ sinh, tôi là mắc bệnh công chúa, khắp nơi đều đối nghịch với tôi. -_-#

      Aizz, ra tôi chỉ biết ở chung với người ta thế nào thôi. . . . . .

      Tôi nhanh chóng đánh chữ, viết những kiện hay gần đây ra. Còn có Tả Qua lạnh lùng ác độc, trang nào cũng là xấu .

      Tôi viết ra ủy khuất của mình, trong QQ xuất hình ảnh mỹ nữ lắc đầu -

      ╃→ Xuyên ぃ: Gần đây Tiểu Lộ Lộ có khỏe ? Gọi điện thoại cho cậu nghe dì cậu bị bệnh a, kế hoạch ác ma truy kích tiến hành thuận lợi sao?

      Ách? ra là Tần Tịch bạn thân trong bốn năm trung học của tôi. ( cũng chính là cái người đưa búp bê ma dực cho tôi, người bạn xấu gián tiếp hại tôi rơi vào hoàn cảnh bi thảm như vậy ! )

      Tôi viết nhật ký blog xong, bắt đầu chuyên tâm tán gẫu QQ .

      Búp bê ζ trắng làm sao cậu biết a, tôi đáng thương a. . . . . . ( củ hành tây rơi lệ)

      ╃→ Xuyên ぃ: Bạn thân mến, cậu là đáng thương. tích dũng của cậu cả "Uy Liêm cổ bảo" đều biết rồi! sớm nghe Tả Qua của"Tam huyễn vương thành", nổi tiếng lãnh khốc vô tình! nghĩ tới lại lãnh khốc đến thế. . . . . .

      Búp bê ζ trắng: Cái gì? ! Mọi người đều biết ? Làm sao mà biết được, 55555. . . . . . Chợt muốn sống nữa. . . . . .Bạn học"Uy Liêm cổ bảo" cũng biết, họ biết tôi học trường với Doãn Lạc càng thêm. . . . . .

      ╃→ xuyên ぃ: ( cái đầu chảy mồ hôi ) là là , trang web"Tam huyễn vương thành", diễn đàn, khu thảo luận. . . . . . Hết thảy hết thảy, tất cả đều có ! Còn có ảnh chụp của cậu!

      Búp bê ζ phấn: a a a a! thể nào? Làm sao bây giờ oa. . . . . . Tôi muốn chết . . . . . . ( cái biểu cảm lệ rơi đầy mặt)

      ╃→ Xuyên ぃ: Cậu xem trang web này www. sanxuanwangcheng/NO. 1xuan/zuoge1155889. com, bên trong có đủ mọi cách nhìn mà các học sinh thấy, nhưng tình thế của cậu vô cùng bất lợi a!

      ╃→ Xuyên ぃ: Cách mạng thành công, đồng chí cần cố gắng thêm! Bối Lộ Lộ cố lên cố lên!

      Búp bê ζ phấn: Biết Tịch Tich tốt bụng mà, cậu nghĩ biện pháp giúp tôi , còn như vậy nữa chắc hẳn tôi sống quá ba tháng đâu !

      ╃→ Xuyên ぃ: Aizz, Xuyên thân mến của tôi vừa gọi điện, chúng tôi hẹn tối hôm nay câu lạc bộ"luân hồi Yinyang " High hồi, tôi phải trước đây, bảo bối cậu phải cẩn thận nhaa!

      Búp bê ζ Phấn: tôi mãi mãi nguyền rủa cậu. . . . . .

      ╃→ Xuyên ぃ: mồ hôi chảy đầm đìa. . . . . .

      Búp bê ζ phấn ( tuyệt vọng vươn tay ) Đừng a Tịch, cậu nhẫn tâm bỏ mình sao, oa oa oa oa. . . . . .

      ╃→ Xuyên ぃ: Oa a, người ấy lại gọi tôi rồi, cậu tự nghĩ biện pháp , tôi giúp được a! Hôn cái, ưm ma, phải nhớ ngoan nha!

      Búp bê ζ phấn: Tịch.

      Búp bê ζ phấn: Tịch. . . . . .

      Búp bê ζ phấn: Tịch! ! ! !

      A - cái người khác thường này phải là bạn tốt mà, cứ như vậy bỏ tôi mà ! o(╥﹏╥)o

      Tôi khóc nức nở, run run ấn vào link mà a Tịch cho. Đây là trong những trang về -"NO. 1 tam huyễn"là trang thứ 1155889 về Tả Qua.
      Đập vào mắt là:

      Tin tức mới nhất :

      Về học sinh mới "kẻ trộm dép"Giữa trưa múa điệu thiên nga, "NO. 1 tam huyễn"Tả Qua thiếu gia ra mặt trả lời:

      Từ nay về sau, học sinh đó thể dùng bất cứ hình thức gì thổ lộ với Tả Qua thiếu gia, cũng thể lấy mục đích gì, thủ đoạn gì tiếp cận ! ta bị hủy những quyền lợi sau: theo đuổi Tả Qua thiếu gia, xin gặp "NO. 1 tam huyễn""quyền Tự do", tham dự khu của Tả Qua thiếu gia, trang web cá nhân, BBS, nhất là "Quyền lên tiếng". . . . . . Cùng với nhiều quyền lợi có liên quan đến Tả Qua thiêu gia, nếu còn chưa , mời các vị xem quy định của"NO. 1 tam huyễn".

      Các đoàn viên của"NO. 1 tam huyễn" chú ý, ở trong lớp hoặc ngoài lớp, tôi muốn các bạn hãy quan sát nhất cử nhất động của học sinh này. Nếu như phát ta trái với điều gì, lập tức đăng báo. Đăng báo lần, chúng tôi cho người đăng báo thêm 5" huy hiệu đoàn".

      Mà học sinh mới kia, chỉ cần hồ sơ bị ghi tội năm lần, đuổi khỏi lớp; ghi tội bảy lần, giáng xuống lớp dưới; ghi tội chín, đuổi khỏi Học viện"Tam huyễn vương thành".

      . . . . . .

      Tôn chỉ của "NO. 1 tam huyễn" :

      Chúng tôi lấy sinh mệnh của chúng tôi thề,

      Đời này -

      vì hạnh phúc, vì huy hoàng,

      Chỉ vì ủng hộ Tả Qua mà chiến đấu!

      Bí thư đoàn "NO. 1 tam huyễn"

      28/2/2006 12 giờ 24 phút 36 giây
      đợi tôi xem tiếp, hai mắt tôi tối sầm ngất !

      ∷>﹏

      "Đau quá đau đau đau. . . . . ."( giải thích của tác giả: liên tiếp "Đau"Là tôi tê tâm liệt phế nhấn mạnh cuối. )

      Muốn hôn mê. . . . . . Muốn hôn mê. . . . . . Tôi lung lay đầu, tròng mắt vòng vo hai vòng, cuối cùng trong tiếng thét chói tai của bà vú hôn mê bất tỉnh. . . . . .

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương. 14 Tôi trái với 3 điều trong quy định

      Tuy rằng tôi vẫn chưa hết sốt, tuy rằng bà vũ luôn cầu tôi nghỉ ngơi thêm hai ngày. . . . . . Nhưng tôi là cái người ‘chính nghĩa thể chùn bước’, căn bệnh này thể khiến tôi ngừng tiến lên,

      Tôi mới bước vào cổng trường, các bạn học liền lấy tốc độ ánh sáng chạy trốn, vừa cố gắng cách xa tôi 3 mét vừa dùng ánh mắt khác thường nhìn tôi, giống như người tôi toàn là vi khuẩn.

      Sau khi vào phòng học càng khoa trương hơn, tôi phát chỗ ngồi của tôi biến mất!

      Tôi híp mắt suy nghĩ, trong phòng học tràn ngập tiếng cười trộm, rốt cục tìm thấy cái bàn đáng thương của tôi trong nhà vệ sinh! ( ̄ khẩu  ̄)

      ( Từng phòng học trong trường đều có nhà vệ sinh. )

      Tôi cắn chặt môi dưới, xanh mặt chạy vào toilet. Phía sau lập tức truyền ra trận tiếng cười dời núi lấp biển.

      Tôi cố nén nước mắt, nhịn nối uất ức, cố hết sức di chuyển bàn học, nhưng đợi tôi đem cái bàn ra khỏi nhà vệ sinh, Viên Đán liền giơ quân bài đến trước mặt tôi. Chỉ thấy đó viết hàng chữ đậm:

      Đừng nhúc nhích! Về sau chỗ ngồi của cậu chỉ có thể ở trong phòng vệ sinh!

      Tôi há hốc miệng, dám tin : "Vì, vì sao?"

      Viên Đán xoay mặt sau quân bài, miệt mài viết, nửa tiếng sau lại đem quân bài giơ lên:

      Bởi vì quy định thứ 321 của - NO. 1 huyễn - : xúc phạm Tả Qua thiếu gia, có tư cách cùng ngài ở chung phòng!

      "Cái gì?"Tôi gấp đến độ mặt nhăn giống như ăn mướp đắng, "Tôi đây. . . . . . Về sau làm sao bây giờ? Sau này tôi phải ngồi trong toilet, làm sao mà học được?"Oa oa oa, làm sao có thể có quy định biến thái như vậy a. . . . . . Ông trời nhất định đùa giỡn tôi a? !

      Viên Đán lại vùi đầu viết:

      Về sau khi học mở cửa nhà vệ sinh ra, cậu có thể ngồi ở bên trong nhìn bảng đen cùng nghe giảng bài, chuyện này cũng gây trở ngại cho việc học của cậu!

      trời giáng xuống tảng thiên thạch siêu cấp to bự nện lên đầu tôi, tôi cảm thấy thân thể mình nay lại lấy tốc độ ánh sáng ngày càng hơn, thu lại, thu lại. . . . . . Mà tảng đá đặt đầu tôi lại ngày càng lớn!

      Về sau tôi phải ngồi học trong toilet! Tôi muốn a -~~~>O<~~~>O<~~~

      Tôi méo miệng, đáng thương nhìn Viên Đán: "Bạn học Viên Đán, van cầu cậu giúp mình . . . . . . MÌnh biết cậu là người tốt mà ." xong tôi định tiến lên kéo tay Viên Đán, lập tức nàng nhảy bước dài.

      Chỉ thấy thân thể nàng xoay 30 độ, tay phải để lên trán, tay trái chệch 20 độ để bên sườn, bộ"người Trầm tư" kinh điển.

      Ánh mắt tôi lòe lòe tỏa sáng, nghĩ gật đầu đồng ý, cũng nghĩ đến nàng lại vươn lá bài lên: "NO!"

      . . . . . . Tảng đá. . . . . .

      . . . . . . Tảng đá. . . . . .

      đếm được có bao nhiêu tảng đá từ trời rơi xuống, khiến người tôi bị bao phủ bởi toàn là đá. Ngay lúc đầu tôi sắp bị tảng đâ đập vỡ, tôi tựa như cá chép trong chảo - trước khi chết cũng muốn xoay người chút: "Vì sao a bạn học Viên Đán. . . . . ."

      Bởi vì, cậu bị lập !

      Bảy chữ to chói lọi, khiến tôi rơi vào vực sâu thấy đáy !

      Trách được nàng. . . . . . Tình nguyện viết, cũng nguyện ý với tôi! ≧0≦ bởi vì tôi bị lập, Bối Lộ Lộ đáng thương bị toàn thể học sinh của"Tam huyễn vương thành" lập !

      Tôi tin thế giới này, ai có vận mệnh bi thảm như tôi!

      Tuy rằng tôi nhát hai mảnh giấy mùi hoa quả thơm ngát trong mũi, nhưng là cái loại nước tẩy toilet này, khí tươi mát hỗn hợp mà thành hương vị liều mạng chui vào lỗ mũi, biến thành cái mùi vừa buồn nôn lại ghê tởm.

      Hôm nay Tả Qua phá lệ đến học, hơn nữa còn muộn. Lúc này ngồi vào ghế, khò khò ngủ say sưa.

      Khó có được thời tiết tốt như vậy, ngoài cửa sổ có ánh mặt trời ấm áp, Từng ánh nắng chiếu vào cửa sổ thủy tinh, khiến cho bóng lưng lạnh nhạt cũng có vẻ ấm áp lên.

      Nếu phải bởi vì tính tình ác liệt, nhất định con người hoàn mỹ.

      Ha ha, có lẽ là bởi vì vẻ ngoài của thể bới móc, mới khiến có cá tính ác liệt như vậy! Bởi vì ông trời đối đãi với mỗi người, đều công bằng .

      Ngay lúc tôi nhìn chằm chằm bóng lưng của Tả Qua, trong lớp liền xao động cả lên. Tôi theo tầm mắt của mọi người nhìn lại, (﹁﹁) tuổi trung niên đầu đội mũ lưỡi trai ở ngoài cửa sổ nhìn xung quanh, qua 2 phút, nhàng đẩy cửa ra.

      Nữ nhân mặt đen đen tròn tròn, mặc quần áo lao động màu trắng rộng thùng thình, quần áo lao động viết ràng "RIAN"Bốn chữ cái văn màu đen , vừa thấy chỉ biết là nhân viên Công ty bách hóa"RIAN".

      "Xin hỏi. . . . . .""Cố Mặt đen"Thò đầu ra nhìn nửa ngày trời, rốt cục ấp úng mở miệng , "Nơi này là khoa thể dục năm nhất lớp 11 sao?"

      "Khụ khụ, đúng vậy, xin hỏi tìm ai?""Thùng nước Kim Cương"( Lão sư này cứ chuyện là văng nước miếng, bởi vậy gọi là….. )nhấc cái đầu như rơm rạ, chậm rãi thong thả đến cửa phòng học.

      "Xin chào, tôi là nhân viên công tác của trung tâm thương mại -RIAN-, có học sinh đặt của chúng tôi bộ- nội y mát xa ngực kiểu Châu u -, tiền hàng được trả, tại chúng tôi đưa hàng tới cửa, chỉ cần ký liền lấy hàng. . . . . ."

      " Mặt đen" , trong phòng học lập tức nổ tung, mọi người hi hi ha ha, có người thậm chí cười đến nước mắt đều"chảy" ra -

      "Có lầm hay ? - nội y mát xa ngực kiểu Châu u - nha, ha ha ha. . . . . ."

      "Đến tột cùng là ai dùng thứ này a? ! A ha ha ha ha. . . . . ."

      Gương mặt"Thùng nước Kim Cương"chìm trong đáy biển, trán cũng nổi đầy gân xanh. Ông vừa đuổi " Mặt đen"ra khỏi phòng học, vừa thở hổn hển quát: "Tiểu thư, nhất định là lầm, chúng tôi có học sinh như vậy a! nhanh , đừng quấy rầy chúng tôi học."

      " Mặt đen"Chưa từ bỏ ý định”cố chen gương mặt vừa béo vừa đen của mình vào, vừa vừa cúi đầu lật danh sách: "Tiểu thư Tả Qua, xin hỏi vị nào là tiểu thư Tả Qua? !"

      Trong phòng học. . . . . .Yên tĩnh như chết. . . . . .

      ( ̄ khẩu  ̄)

      Tôi tựa như nuốt phải miếng thịt vừa lớn vừa cứng, trừng mắt ngây dại.

      " Mặt đen"Híp mắt suy nghĩ ở trong phòng học, tiếp tục kêu: "Tiểu thư Tả Qua ? ! đặt của công ty chúng tôi - nội y mát xa nâng ngực kiểu Châu u- đưa hàng đến cửa, mời đến ký nhận!"

      Trong phòng học vẫn yên tĩnh như chết, tựa như bão táp đến, tựa như khúc nhạc dạo quỷ quái trong phim kinh dị . Sau đó -

      Tựa như bị ném quả bom, phòng học nổ tung.

      "Trời ạ, lại có thể là Tả Qua, nam sinh làm sao có thể mua - nội y mát xa nở ngực -? ! Tôi chết cũng tin!"

      "Ô. . . . . . Vì sao, vì sao tôi lại thích người cổ quái như Tả Qua? Trách được bình thường ta cũng để ý tới tôi, ra. . . . . . ra. . . . . . Oa oa oa!"

      "Người ta muốn sống nữa, người ta chịu nổi đả kích, người ta. . . . . . Oa - rất đau lòng, làm sao bây giờ?"

      "Chậc, khó trách cơ ngực lớn như vậy, ha ha! Tôi mà, ra là thế."

      Ríu ra ríu rít. . . . . . Kỉ kỉ oa oa. . . . . .

      Tiếng nghị luận đạt tới đỉnh đầu ngọn gió, có thể thổi bay nóc nhà.

      Tả Qua bị tiếng ồn đánh thức. chậm rãi, chậm rãi ngẩng đầu, trừng mắt bằng đôi mắt sung huyết, quát: "Chết tiệt, ầm ỹ cái gì? !"

      Trong phòng học giống như bị khóa, lập tức yên tĩnh tiếng động.

      Nhưng mặt đen vẫn chưa chết tiếp tục la lên: " Tả Qua tiểu thư? Người nào là Tả Qua tiểu thư? đặt - nội y mát xa nâng ngực kiểu Châu u - đưa hàng đến cửa, mời đến ký nhận!"

      Oanh - đạo sấm sét nổ tung bên mắt trái Tả Qua, biểu cảm gương mặt kucs này trông rất đáng sợ.

      Mọi tầm mắt đều dừng gương mặt tuấn tú phẫn nộ kia, trong khí nơi nơi đều có phần tử cháy nổ hoạt động!

      Đúng lúc này, thừa dịp lúc này! Trong lòng có giọng hò hét kịch liệt: Bối Lộ Lộ, mau bước lên, thừa cơ hội này ngăn cơn sóng dữ, đề Tả Qua ấn tượng với !

      được - Tôi điên cuồng lắc đầu, tôi sợ hãi!

      Đột nhiên gương mặt tà ác của ma vương ở trong đầu tôi chợt lóe qua: thể sợ hãi, nếu sợ, tánh mạng của . . . . . .

      ! (≧◇≦) tôi run run thân mình, lảo đảo ngã xuống bàn. Tiếng ghế dựa ngã xuống đất, khiến cho tôi ở trong phòng vệ sinh trở thành tiêu điểm của mọi người.

      Bất cứ giá nào, Bối Lộ Lộ! Nếu có thể khiêu vũ trong đài phun nước trước mặt toàn thể học sinh, còn có chuyện gì mà làm được chứ? !

      Trong những ánh mắt nhưu đèn pha, tôi đứng lên, cúi đầu khom lưng : "Xin lỗi các bạn, trăm ngàn lần các bạn đừng hiểu lầm! Món quà kia là của tôi ! Tôi muốn. . . . . . Là muốn đưa tặng cho Tả Qua món quà . . . . . .Để sửa chữa sai lầm của mình. . . . . . Thực xin lỗi, thực xin lỗi. . . . . ."Sau đó tôi đỏ mặt, chậm rãi đến cửa phòng học " mặt đen" đến.

      Trong phòng học thổn thức, có người bắt đầu phẫn nộ mắng.

      Tôi run run bắt tay vào tiếp nhận" mặt đen"Đưa bút tới, "Xoát xoát xoát" ký. Ngay lúc tôi định vươn tay đón lấy cái bao màu vàng kia, bàn tay to đưa qua, đoạt cái bao màu vàng .

      Tôi ngẩng đầu.

      Chỉ thấy Tả Qua ra sức vung tay, đem cái bao màu vàng kia chuẩn xác ném vào trong thùng rác! ︽⊙_⊙︽ thùng rác bởi vì đột nhiên va chạm, đỡ được cái bao sau đó ngã xuống đất, mấy thứ vỏ trái cây lẫn lộn đổ đầy mặt đất.

      "3 điều!Tổng cộng trái với 3 điều!"Tả Qua lạnh lùng nhìn tôi, sau đó quyết tuyệt vô tình ra khỏi phòng học.

      Tôi ngây dại.

      Người bên cạnh và cảnh vật xung quanh đều biến mất, ngay cả ánh mặt trời cũng biến mất, chỉ còn lại bóng tối vô tận.

      3 điều. . . . . . Tôi trái với 3 điều? !




      Chương. 15: mặt nở hoa đào

      "Đồ xấu xí! Lại có thể dám gạt tôi lén lút tặng quà cho Tả Qua thiếu gia!"

      Nữ sinh ngồi hàng đầu tiên giơ nắm tay, lòng đầy căm phẫn vọt tới trước mặt tôi.

      " là đứa con ngu ngốc kém cỏi nhất thế giới! Ngay cả chuyện này cũng dám làm, kém chút nữa là làm bẩn hình tượng thánh khiết thiêng liêng của tiểu Qua trong lòng tôi !"( *Té ghế*, Tiểu Qua)

      Nữ sinh ngồi hàng thứ hai vén ống tay áo lên, ánh mắt rực lửa có thể thiêu hủy công viên hình tròn ấy chứ.

      "Kẻ trộm dép, hận hận hận hận hận . . . . . ."

      Hai mắt nữ sinh ngồi hàng thứ hai chảy ra hai dòng nước, thân hình béo ú chắn ngang trước mặt tôi.

      Lại nữ sinh nữa. . . . . . Lại nữ sinh. . . . . . Nhiều nữ sinh xông lên phía trước, khiến tôi đáng thương bị vây quanh đến cả con kiến cũng chui lọt ấy chứ! ≧﹏≦

      "Thùng nước Kim Cương"Nhìn trận thế trước mắt này, trợn tròn mắt, cầm thước dạy học liều mạng gõ lên bục giảng: "Im lặng! Mọi người im lặng! Đều quay về chỗ ngồi , tại là giờ học, các người. . . . . ."

      Ông còn chưa xong, quyển từ điển to lớn từ trời giáng xuống nhắm đỉnh đầu của ông bay đến, chính giữa đầu" ngọn cỏ"!

      "Thùng nước Kim Cương"Chân trái nâng lên">"Hai tay huơ loạn trung, thuận theo thân thể cùng nhau đổ về bên trái.

      Thế giới hỗn loạn! Trong phòng học ầm ầm, tựa như cái lò sát sinh.

      Tôi lui lui lui, mực lui lại.

      Nhìn đám lỗ mũi mắt đều chảy nước, ánh mắt sung huyết, xoa tay nhào tới chỗ tôi, tôi sợ hãi hận thể rụt đầu vào cổ.

      Rốt cụôc, tôi bị ép đến góc phòng học!

      Nhiều cánh tay như vậy duối ra, giống như nanh vuốt ma quỷ của Tử Thần!

      Xong đời, hôm nay chắc là bị kéo thành mảnh a ! Tôi hai tay ôm đầu, cắn răng chậm rãi ngồi xổm xuống. Ô hô - vốn tưởng rằng dũng cảm tiến lên có thể khiến Tả Qua cảm động, nghĩ tới ngược lại còn khiến cục diện càng thêm nghiêm trọng!

      Là tôi quá ngu ngốc sao? ! Cho dù phải giúp Tả Qua cũng nên dùng cách đó a, sao lại có thể nhận gói hàng kia là do tôi tặng chứ? ! tại bị hiểu lầm hoàn toàn( thủ phạm biết ở nơi nào cười trộm ). . . . . . ┬┬﹏┬┬ tôi là ngốc mà!

      "Chết tiệt, tất cả đều cút về chỗ ngồi !"

      Đột nhiên, giọng trầm thấp dễ nghe trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc vang lên! Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cửa phòng học -

      Ở nơi phát ra tiếng , bóng dáng mạnh mẽ dựa vào cạnh khung cửa. Mặt của cúi xuống, hàng mi đen như hắc thạch của tỏa ra khí chất kiệt ngạo.

      Là Tả Qua! ⊙o⊙

      . . . . . . Vừa rồi phải rồi sao? Như thế nào. . . . . .

      phút trước các nữ sinh kia còn dữ hơn hổ vừa nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Tả Qua lại cười tươi như hoa.

      đợi Tả Qua mở miệng lần nữa, tất cả đều ngoan ngoãn, trở lại chỗ ngồi của mình.

      Tôi hít thở, ngẩng đầu dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tả Qua: " xin lỗi. . . . . ."

      Tả Qua thản nhiên liếc mắt qua nhìn tôi: "Đủ rồi, kẻ trộm dép! cần phải làm người tốt! Tôi biết muốn giúp tôi, nhưng chuyện giống như vậy, vẫn nên có chừng có mực chứ."

      xong, xoay người lần nữa rời .

      Trời ạ! Tôi nghe lầm chứ? !

      . . . . . . lại có thể giúp tôi! Tuy rằng nghe có vẻ có thiện ý lắm, nhưng giúp tôi làm sáng tỏ trước mặt các nữ sinh a!

      Có lẽ, cũng vô tình như tôi tưởng tượng!

      Nghĩ như vậy, trong đôi mắt của tôi lần nữa lóe lên ngọn lửa nhiệt huyết! Tôi bính thân nhảy dựng lên, chạy ra cửa phòng học, đuổi theo bóng lưng rời của Tả Qua .

      Nhưng mà, 2 phút sau khi tôi thở hồng hộc đuổi theo Tả Qua ánh mắt nhìn về phía trước, nhanh chậm phun ra 4 chữ: "Phạm phải 4 điều!"

      Những lời tôi muốn vọt tới cổ họng, nháy mắt bị 4 bốn từ hết sức bình thường đánh trúng để lại mảnh nào!

      Ô oa ha! trái với 4 điều của quy định "NO. 1 huyễn", chỉ cần lần nữa, tôi bị trục xuất khỏi khoa thể dục!

      Làm sao bây giờ?

      Tôi đau khổ biết làm thế nào mới tốt, Tả Qua lại cong khóe môi, để lại cho tôi bóng lưng lạnh nhạt!

      Có lúc tôi nghĩ thể bội phục mình !

      Có thể trong gió lạnh đứng khiêu vũ trong đài phun nước tới trưa, có thể liều mạng nhận" nội y nâng ngực kiểu Châu u"Là do chính mình mua, có thể trong lúc bị bệnh mà vẫn chạy theo Tả Qua được!

      Bởi vì tôi tìm ra phương pháp gì để tiếp cận Tả Qua, đành phải cách xa 5 mét điều kiện là được theo , đến lúc chủ động quay đầu với tôi mới thôi.

      Trong lúc đó, Tả Qua quán bowling bảo đảm linh cầu, luyện tập bóng chuyền, quán bi da. . . . . . Mà tại ở sân bóng!

      Mối lần chỗ, đều có đội ra mỉm cười chào hỏi : " đến rồi a!"Mà cái gương mặt lúc nào cũng nhăn như ông cụ đó cũng nở nụ cười hờ hững.

      Lúc cười rất đẹp trai a, tôi có thể thề! Nhưng vì sao thích cười nhỉ? !

      Hai tay tôi chống má ngồi khán đài, nhìn bóng dáng lạnh lung kia sân bóng, trong lúc đó, tôi giống như thấy được hương vị sau cơn mưa ánh mặt trời chiếu vào rừng trúc tươi mát .

      A, ra mỗi ngày Tả Qua học phải vì ham chơi, mà vì hết sân vận động này đến sân vận động khác luyện tập!

      hổ là học sinh khoa thể dục! giống tôi. . . . . .

      n ngô. . . . . . ra trừ tính tình đó cũng được tính là chàng trai tốt!Bối Lộ Lộ quyết định - nhất định thể để cho người vĩ đại như thế bị Ma vương mang ! n, nhất định!

      Chờ lúc tôi vui sướng hài lòng ngẩng đầu, liền phát sân bóng người, mà Tả Qua cũng thấy tung tích!

      xong, mất dấu rồi! Theo lâu như vậy lại có thể để mất dấu a!

      Oa oa! Bối Lộ Lộ tôi si ngốc giữa ban ngày!

      Tôi chống đầu gối định đứng lên, nhưng đầu mê muội, vô lực ngã ngồi về ghế khán đài. Tôi vừa xoa đầu đau muốn nổ tung, vừa chống lưng lên ghế dựa chậm rãi đứng lên.

      Quả nhiên sinh bệnh thể làm bậy, khẳng định bệnh nặng thêm a !

      Vẫn nên về nhà . Lúc này tan học, nhất định là Tả Qua về nhà rồi !

      Hôm nay cảm tình của tôi cùng Tả Qua chút tiến triển cũng có, aizz. . . . . .

      Tôi than thở lên phía trước vài bước, đột nhiên phát Tả Qua dựa vào máy bán đồ uống tự động ngoài sân thi đấu. Mà lúc tôi nhìn , cũng nhìn tôi đầy cổ quái .

      Bởi vì nghĩ tới Tả Qua còn chưa , trong lúc đó đầu óc kịp phản ứng, cứ như vậy lẳng lặng đứng yên tại chỗ.

      Ánh mặt trời chiếu xuống mái tóc màu trà của Tả Qua. vươn bàn tay, miễn cưỡng ngoắc ngón tay với tôi!

      ︽⊙_⊙︽ tôi. . . . . . Tôi hoa mắt đấy chứ?

      Xoa mắt -

      Ngón trỏ thon dài cùng chiếc nhẫn đầu lâu bằng bạc, tiếp tục tiến tới chỗ tôi duỗi ra, ngoắc!

      Tôi là khán giả duy nhất ở đây, xác định bên cạnh có người khác, rốt cục khẳng định Tả Qua là gọi tôi!

      Hảo, hảo kích động! Đây là cái gọi là "Kết quả của chân thành, kiên định" Sao? ! Tim tôi đạp ngừng, rất nhanh đến phía bên trái Tả Qua.

      Ngô. . . . . . Phải làm sao bây giờ đây?

      Dựa theo lẽ thường mà , nhất định chất vấn tôi vì sao lại theo dõi lâu như vậy! n, đến lúc hỏi như vậy, tôi phải trả lời"Theo lâu như vậy, chỉ vì chờ quay đầu lại nhìn", cảm động bao nhiêu đây? ! ( ai nha nha, tốt, từ khi nào mà miệng lưỡi tôi trơn tru như vậy nhỉ ! *^_^*)

      Rốt cục, tôi vô cùng kích động, đứng trước mặt Tả Qua, mà cũng đúng như tôi dự đoán mở miệng với tôi -

      "Bỏ vào bên trong ba xu!"

      " n? a."Tôi nhanh tay lấy ra 3 xu ném vào máy bán đồ uống tự động.

      Tả Qua lấy Coca Cola ra, vừa lấy vừa vè phái trước. Ánh chiều tà chiếu lên người , mặt đất liền xuât cái bóng lạnh lùng.

      Dọa chết tôi a? !  ̄ khẩu  ̄∥

      Chẳng lẽ gọi tôi lại vì người mang tiền xu? !

      Oa oa oa. . . . . . đám quạ đen kêu gào đầu tôi. . . . . .

      "Này -"Tôi sững sờ tại chỗ, cam lòng với Tả Qua, " cứ như vậy mà rời khỏi đây sao?"

      Bống nhiên Tả Qua nghiêng người 30 độ quay đầu nhìn tôi. Gió thổi lay động tóc , toạc ra: "Vậy phải làm sao?"

      "Tôi, tôi. . . . . . có gì muốn với tôi sao?"Tôi xuấn ngón tay, liều mạng dồn hết ngượng ngùng cùng sợ hãi xuống đá , "Bạn học Tả Qua. . . . . . Tôi có ác ý với ! Tôi chỉ cần làm bạn trai tôi trong 2 tháng, trong lúc này, tất cả tôi đều nghe theo được ? , cái gì tôi cũng đều nghe . Hơn nữa chỉ cần qua. . . . . .23 tháng 5, tôi thề tôi tuyệt đối quấn lấy nữa!"

      Tả Qua cong khóe miệng, cười nhạt, nụ cười tràn ngập hương vị trào phúng: " mặt nở hoa sao?"( Chú thích của tác giả: Tả Qua chuyên đểu - nghĩ mình xinh đẹp hơn những khác sao? ! )

      "Ách?"Tôi ngạc nhiên.

      Tả Qua uống hớp lớn Côca, lại lặp lại : "Chậc! Tôi hỏi mặt nở hoa sao? !"

      Tôi lắc đầu: ", có. . . . . ."

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :