1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

1000 Nụ Hôn Nồng Cháy - Thẩm Thương My

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 17 Màn kịch xem mặt
      Hai mươi phút sau, Thuần Khiết đưa Phong Bính Thần vào nhà.



      Mọi người nhìn thấy đều sững sờ.



      Văn Tây tròn mắt nhìn, cảm giác giống như nam chính trong phim thần tượng vào nhầm nhà.



      Hai phụ nữ trung niên cũng nhìn chớp mắt, chàng trai trước mặt quả thực quá đẹp trai.



      Khuôn mặt với những đường nét ràng, đẹp tới mức khó phân biệt nam nữ, mái tóc xoăn bồng bềnh bóng mượt, dáng người cân đối như người mẫu, chiếc áo sơ mi trắng bình thường nhất người cũng trở nên khác thường, đôi mắt đẹp biết cười liếc nhìn mọi người bàn ăn. Cuối cùng dừng lại ở Vu Chấn và khẽ mỉm cười. Vu Chấn đáp lại nụ cười ấy theo bản năng, trong lòng khỏi hoài nghi, biết chàng bỗng nhiên xuất hiệnnày là ai.



      Thuần Khiết bận tâm tới kinh ngạc của mọi người, vào bếp lấy thêm bát đũa.



      Hứa Lam chợt bừng tỉnh, vội vàng lấy thêm chiếc ghế trong bếp đặt cạnh bàn ăn rồi hỏi Thuần Khiết: “Cậu thanh niên này là ai?”.



      Thuần Khiết mỉm cười và : “ ấy chính là bạn trai của con, Phong Bính Thần”.



      Vừa dứt lời, mọi người lại trố mắt nhìn.



      Phong Bính Thần cũng có chút sững sờ nhưng lập tức lấy lại vẻ tự nhiên, nụ cười đuôi mắt càng sâu hơn.



      Vu Chấn lập tức quay sang nhìn bà Phạm với ánh mắt trách móc, thầm nghĩ sao ngay cả tình hình cơ bản nhất mà cũng tìm hiểu ràng. Nhưng bà Phạm bận tâm đến cậu cháu của mình, hai mắt vẫn nhìn Phong Bính Thần chằm chằm. tò mò và hứng thú của bà ta với lấp đầy ngượng ngùng của bà ta.



      Thuần Khiết bình tĩnh giới thiệu các thành viên trong gia đình với Phong Bính Thần. mỉm cười chào từng người .



      Hứa Lam ngờ Thuần Khiết có bạn trai , hơn nữa khí chất khác người, cử chỉ dung mạo đều toát lênphong thái quý tộc. Chỉ riêng tướng mạo thôi quả thực cũng tìm được mấy người đẹp trai hơn cậu ta. Chỉ là biết cậu ta làm nghề gì, gia cảnh thế nào.



      Nghĩ đến đây, bà ta lại lén nhìn sắc mặt của bà Phạm và Vu Chấn, thầm nghĩ e rằng hôm nay mình khó mà thu xếp ổn thỏa được. Thế là vội vàng mời mọi người ăn cơm.



      Mặc dù vẻ mặt của Vu Chấn có chút gượng gạo nhưng thần thái vẫn mất vẻ kiêu ngạo. Đến lúc này, mặc dù trong lòng vui nhưng cũng ngại bỏ về. Có lẽ ta vênh váo tự đắc, nghĩ rằng mình hơn người. Mặc dù tướng mạo có kém hơn chút nhưng từ xưa đến nay nam nhi mạnh ở tài năng và nghiệp. ta tin chàng có khuôn mặt đẹp trai, trông có vẻ trẻ tuổi này hơn mình về nghiệp. Thấy Thuần Khiết vai kề vai với ta, ánh mắt bờ môi đều chứa tình cảm thắm thiết, chốc chốc lại nhìn nhau cười, khiến tâm lí cạnh tranh của ta trồi dậy. vẻ thân mật ấy khiến người ta nuốt trôi.



      Quả thực ta thấy rất chướng mắt, liền đặt đũa xuống và hỏi: “ Phong làm ngành nào?”.



      Đây là câu hỏi mà mọi người đều quan tâm. Thế nên tất cả đều dừng lại nhìn Phong Bính Thần.



      Phong Bính Thần cười và : “Tôi làm rất nhiềungành”.



      “Có thể cụ thể hơn ?”.



      “Gần đây làm về điện ảnh”.



      “Á?”. Đột nhiên Văn Tây hớn hở : “Vậy chắc chắn là diễn viên”.



      ”. Phong Bính Thần khẽ lắc đầu, mỉm cười và : “Tôi là nhà đầu tư”.



      sao?”. Văn Tây tròn mắt ngạc nhiên.



      “Dĩ nhiên. Có điều tiền là do người khác đầu tư. Tôi chỉ giúp chạy chạy lại”.



      Văn Tây nghe vậy giấu được vẻ thất vọng: “Nhưng vẫn có chút quyền lực, đúng ?”.



      “Dĩ nhiên rồi”.



      “Bộ phim của thuộc thể loại nào? Có thiếu diễn viên ?”.



      “Phim hành động, diễn viên phải hỏi đạo diễn, tôi quan tâm”.



      Bồng nhiên Vu Chấn bật cười và : “Theo tôi biết diễn viên trong bộ phim đều do nhà đầu tư quyết định”. Phong Bính Thần ngước mắt nhìn ta. Bởi vì đây phải là câu hỏi, vả lại cũng cần chứng minh khác biệt giữa mình với những nhà đầu tư khác nên chỉ thản nhiên đáp lại tiếng. Bồng chốc Vu Chấn có cảm giác đấm vào bông. Đồng thời ta cho rằng Phong Bính Thần né tránh câu hỏi, có thể dối.



      Thuần Khiết muốn dây dưa quanh vấn đề này, liền : “Ăn cơm thôi”. rồi gắp cho Phong Bính Thần miếng cá. Mọi người cũng cầm đũa ăn cơm nhưng tập trung.



      Bàn ăn yên tĩnh chưa đầy hai phút, Vu Chấn lại hỏi: “ Phong còn làm những ngành nào nữa?”.



      Phong Bính Thần đặt đũa xuống và : “Rất nhiều, tài chính, dầu khí, thông tin, khách sạn..



      Hứa Lam nhận ra Vu Chấn có ý cạnh tranh, có lòng muốn tìm hiểu thay ta nên xen vào: “Cậu tự mở ra hay làm việc cho người ta?”.



      “Thông thường đều là người khác làm việc cho cháu”.



      Vậy , khách sạn của vẫn kinh doanh



      chứ?”.

      “Dĩ nhiên”. Vu Chấn hỏi chút khách sáo: “Là dĩ nhiên vẫn kinh doanh? Hay là phá sản rồi?”.



      Câu hỏi này hết sức vô lễ, mọi người đều ngỡ ngàng. ta lại thêm: “Xin lỗi, vì vừa từng đổi rất nhiều nghề, vì thế...”. ta tiếp nữa, vờ làm ra vẻ áy náy nhún vai.



      Phong Bính Thần chút biểu cảm, lịch ăn xong miếng thức ăn rồi mới mỉm cười : “ hiểu lầm rồi, tôi đồng thời làm những ngành này cùng lúc. Tôi có tập đoàn cố vấn đầu tư chuyên nghiệp. Họ đều là những bậc tinh trong những ngành nghề đỉnh cao nhất”.



      Vu Chấn cảm thấy mình sắp bị làm cho “chết ngạt”.



      Tập đoàn cố vấn đầu tư chuyên nghiệp, tinh trong những ngành nghề đỉnh cao nhất. phải có bao nhiêu tài sản mới có thể làm được như thế. ta làm về chuyên ngành tư vấn đầu tư, cũng từng nghe về những người giàu có nhất trong nước. Bình thường cũng tiếp xúc với ít người nhưng chưa từng nghe tới người nào họ Phong.



      “Vậy ...”. ta cố tình kéo dài chữ “” rồi hỏi với giọng điệu nghi ngờ: “Khách sạn của mở ở đâu?”. Phong Bính Thần đặt cốc xuống, lạnh lùng : “Phủ khắp mười ba thành phố toàn cầu, chủ yếu tập trung ở châu Âu, ở thành phố Thánh cũng có cái. Khách sạn Thời Quang là của tôi”.



      Nghe vậy, mọi người đều nữa.



      Mấy đôi đũa giơ ra gắp thức ăn đều giống như trúng phép thuật, bồng nhiên dừng lại.



      Sắc mặt của Vu Chấn đột ngột thay đổi, im lặng ba giây, cuối cùng kìm được bật cười: “ Phong, biết đùa, mọi người trái đất này đều biết ông chủ của khách sạn Thời Quang họ Phương, tên là Phương Bá Thao”.



      Phong Bính Thần thản nhiên đáp: “Nhưng cũng chỉ có rất ít người mới biết rằng Phương Bá Thao còn có thân phận khác, đó chính là quản gia của tôi”.



      Vu Chấn tắc nghẹn.



      ta bị chặn họng biết lại thế nào, sắc mặt nhợt nhạt.



      Mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn Phong Bính Thần giống như nhìn người ngoài hành tinh.



      Thông tin này khiến họ sốc. Nhân lúc họ chuyện, Thuần Khiết lẳng lặng cắm mặt ăn, no được sáu bảy phần. Lúc ấy nhìn vẻ mặt của mọi người, trong lòng thầm cười lăn lộn nhưng cố gắng biểu lộ ra mặt, khuyên mọi người: “Mọi người mau ăn , thức ăn nguội hết cả rồi”.



      Lúc ấy mọi người mới lấy lại bình tĩnh, lẳng lặng ăn cơm.



      Vu Chấn nuốt trôi. ta phát chàng khoác biết ngượng mồm này làm cho mấy người phụ nữ hiểu biết bàn ăn chấn động. Họ bắt đầu nhìn Phong Bính Thần bằng ánh mắt tôn sùng. ta tức giận nhưng nhất thời nghĩ ra sơ hở nào để vạch mặt . Bởi vì khí thế của quả thực quá lớn mạnh, dám khoác lác như vậy, hơn nữa lại đỏ mặt, ấp úng, dối như , bình tĩnh tự nhiên giống như đế vương. ta hoàn toàn ở vào thế bị động, thất bại thê thảm.



      khí bàn ăn bồng trở nên yên tĩnh, ai hỏi gì nữa.



      Ba phút sau, bồng nhiên Văn Tây : “ và chị em quen nhau thế nào?”.



      Thuần Khiết khỏi mỉm cười vì câu “chị em” của ta. Phong Bính Thần nhìn Thuần Khiết, mỉm cười : “Bọn quen nhau ở London. Khi ấy taxi đến dự buổi party, lúc xuống xe phát mang tiền, sau đó chị em liền xuất ..



      Văn Tây hỏi đùa: “Chị ấy trả tiền xe cho ?”.



      sai. Có điều căn cứ vào tình hình lúc ấy hình như chị em coi là ăn mày”.



      xong, Phong Bính Thần mỉm cười nhìn Thuần Khiết. Thuần Khiết hoàn toàn nhớ có chuyện đó, chỉ coi như dựng chuyện lừa mọi người, liền đưa tay xuống gầm bàn bẹo cái. Phong Bính Thần đau nhưng nét mặt càng “ngọt ngào”. Thực tế, bắt đầu từ khoảnh khắc Thuần Khiết giới thiệu là bạn trai của , giống như rơi vào trạng thái mộng du, có niềm vui sướng mơ hồ.



      Họ cứ thắm thiết nồng nàn như vậy, Vu Chấn quả thực thể nhìn được nữa, đột nhiên đứng dậy : “Xin lỗi, tôi ăn no rồi, xin phép trước”.



      Bà Phạm thấy vậy cũng đứng dậy ra về.



      Hứa Lam biết chuyện xem mặt lần này thất bại, cũng níu kéo nữa, khách sáo tiễn họ về.



      Bữa cơm này rất vui, ai cũng có tâm tư riêng. Đặc biệt là Hứa Lam, bà ta nghĩ biết chừng bà Phạm này nọ sau lưng mình, sau này gặp nhau bàn mạt chược biết khó xử như thế nào. Ngoài ra, bà ta cũng có chút nghi ngờ về Phong Bính Thần. chàng đẹp trai lại có thân phận, địa vị như vậy mà lại Thuần Khiết, đúng là li kì tới mức hoang đường.



      Ăn xong, mọi người ra phòng khách nghỉ ngơi. Thuần Khiết nhớ đến hai bức thư của Tiêu ức Sơn, nóng lòng muốn Phong Bính Thần chứng thực. Nhưng trước mặt mọi người, đặc biệt là Văn Tây nên tiện hỏi.



      Hứa Lam ngồi cùng họ lúc rồi vào phòng ngủ.



      Dường như Phong Bính Thần vô cùng vui sướng, nắm tay Thuần Khiết rời. Hai người sánh vai ngồi sofa. nhìn say đắm. Thuần Khiết bị nhìn tới mức cảm thấy rất ngượng ngùng, kìm được trợn mắt lườm . Nhưng lại rất vô tư, bỗng nhiên ghé sát lại hôn vào má .



      Thuần Khiết xấu hổ đến đỏ cả mặt nhưng biết làm thế nào với .



      Văn Tây ghét nhất là tiếp khách nhưng hôm nay lại ngồi lì sofa chịu . Vừa cầm điều khiển bật hết kênh này đến kênh khác, vừa liếc nhìn Phong Bính Thầnrồi hỏi: “ là nhà làm phim chứ?”.



      Phong Bính Thần khỏi bật cười: “Em thấy giống như đùa sao?”.



      phải vậy...”. Bồng nhiên giọng của Văn Tây dịu dàng hẳn lên: “Chị em có với là em học biểu diễn ?”.



      Thuần Khiết lại nghe thấy hai từ “chị em” nhưng thấy chối tai như lúc mới nghe. Hôm qua vẫn còn nổi trận lôi đình với ta, chỉ muốn cho ta hai cái bạt tai. Tối qua cũng rời khỏi nhà với tâm trạng đau khổ, tuyệt vọng. Bây giờ nghe ta mấy lời dịu dàng lại có thể bình tĩnh cùng ngồi chuyện với ta. Xem ra tình có thể khơi dậy tình cảm vĩ đại, cao thượng. thầm mỉm cười chế nhạo mình.



      Phong Bính Thần khen ta vài câu mà biết giả thế nào: “Ngoại hình của em rất khá, rất có tiền đồ”.



      “Bộ phim kia của có còn vai ..



      “Hết rồi”.



      “Vậy bộ phim tiếp theo của sao?”.



      định quay bộ tiếp theo”.



      Văn Tây rất thất vọng, nữa, tiếp tục cầm điềukhiển dò kênh.



      Sau khi dò vòng, dừng lại ở kênh giải trí.



      Nửa phút sau, màn hình ti vi xuất ảnh Tiêu ức Sơn với tiêu đề: Tiêu ức Sơn rất tức giận!



      Người dẫn chương trình , tuần trước trang web thông tin nổi tiếng trong nước xuất tin hot với lượng truy cập đáng kinh ngạc. Người đăng tin tự xưng có hai bức thư tình của ngôi sao nổi tiếng Tiêu ức Sơn. Đồng thời đăng tải phần nội dung bức thư, gây nên cuộc tranh luận và suy đoán vô cùng sôi nổi mạng.



      Mười giờ sáng nay, Tiêu ức Sơn công khai trả lời về chuyện đó. bày tỏ bức thư ấy đúng là do mình viết và giải thích rằng lúc ấy vẫn chưa nổi tiếng, chuẩn bị thôi học để đăng kí tham gia cuộc thi nhạc. Hồi ấy thích , muốn mất liên lạc với ấy. Phóng viên hỏi , khi nghe tin chuyện riêng tư của mình bị tiết lộ, cảm nhận của như thế nào. chuyện này liên quan đến người khác, hi vọng vì mình mà ảnh hưởng đến tâm trạng của đối phương.



      Phóng viên lại hỏi có cho rằng có người lợi dụng để tạo scandal ? biết. Nhưng hi vọng đối phương lập tức dừng hành vi này. rất tức giận.



      Câu cuối cùng được đăng ba lần liên tiếp, cỡ chữ phóng to, màu đỏ đậm, trông rất có khí thế.



      Thuần Khiết kìm được bật cười.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Văn Tây chột dạ, ném điều khiển xuống rồi về phòng.



      Cuối cùng trong phòng chỉ còn lại hai người họ.



      Phong Bính Thần khen ngợi Tiêu ức Sơn cách hiếm thấy: “Lần này thằng nhóc này biểu rất tốt”.



      Thuần Khiết kinh ngạc nhìn cười: “Em nghe nhầm đấy chứ”.



      Nhưng Phong Bính Thần cau mày : “Em có phòng riêng à? muốn cùng em làm chuyện khác”.



      Thuần Khiết trêu : “Em tưởng thuộc mẫu người phóng khoáng, quan tâm đến địa điểm”.



      “Nhưng em khác”. Phong Bính Thần với giọng điệu vô tội.



      Thuần Khiết vừa tức vừa buồn cười, chuyển chủ đề chuyện: “Rốt cuộc hai bức thư ấy viết gì?”.



      “Chẳng viết gì cả, đọc xong là quên ngay”. “Thế thư đâu?”. Thuần Khiết còn lâu mới tin lời .



      “Tiêu hủy rồi”.



      phải chứ?”.



      “Hả?”. Phong Bính Thần làm ra vẻ ngạc nhiên: “ tưởng ý em là sau khi lấy được lập tức tiêu hủy. Thứ này giữ lại nguy hiểm lắm”.



      Thuần Khiết dở khóc dở cười, nghiêm túc hỏi: “Tiêu hủy rồi?”.



      Phong Bính Thần trịnh trọng gật đầu.



      “Xin người, em là người nhận, chí ít cũng nên cho em đọc chứ. Em vẫn chưa được đọc.



      “Dù sao vốn dĩ em cũng biết, cứ coi như biết là được”.



      Thuần Khiết bị chặn họng, lúc sau mới : “Nhưng em rất tò mò, em thấy bứt rứt”.



      “Nếu với em Tiêu ức Sơn em, em bỏ , cùng ta chạy trốn sao?”.



      “Đây là hai chuyện khác nhau”.



      “Thực ra là chuyện”.



      “Thôi”. Thuần Khiết tranh luận với nữa, imlặng lúc, cuối cùng kìm được, quay sang với : “Nhưng phải thừa nhận hành vi của mình đúng”.



      Cuối cùng Phong Bính Thần bật cười.



      Đúng lúc ấy, bồng nhiên cánh cửa trước mặt mở ra.



      người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng, complet màu xám bước vào, dáng người trung bình, trông rất phong độ, tay cầm chiếc catap màu đen, hướng về phía phòng khách. Thuần Khiết lập tức đứng dậy chào bố. Phong Bính Thần cũng vội vàng đứng dậy chào.



      Ông Chân nhìn thấy Thuần Khiết, khuôn mặt nở nụ cười rồi : “về rồi à”. xong liền đưa mắt nhìn Phong Bính Thần. Ông đặt túi và chìa khóa xuống, nhân tiện thay dép, ra hiệu bảo Phong Bính Thần ngồi xuống: “Ngồi , đừng khách sáo”.



      Tối qua ông chuyện điện thoại với vợ, biết hôm nay sắp xếp cho Thuần Khiết xem mặt. Vì thế thấy trong nhà có chàng trai lạ mặt khôi ngô tuấn tú liền tưởng rằng Phong Bính Thần chính là đối tượng xem mặt, vừa nhìn vô cùng hài lòng. Bước vào thấy bàn uống nước trống trơn, ông liền với Thuần Khiết: “Con bé này, sao rót cho người ta cốc trà?”. Thuần Khiết nghe vậy liền quay rót nước.



      Lúc ấy Hứa Lam nghe thấy giọng chồng, ra khỏi phòng, ngăn lại và : “Đe dì lấy cho”.



      Thuần Khiết liền quay vào, ở trong nhà mình nhưng lại bị đối xử như khách. Cảm giác này rất khó diễn tả.



      Ông Chân : “Ngồi , đừng đứng thế”. rồi ông ngồi xuống trước.



      Phong Bính Thần ngồi xuống. Hứa Lam pha cho mỗi người tách trà rồi ngồi xuống cạnh chồng.



      Ông Chân thấy Phong Bính Thần mặt mũi khôi ngô, phong thái hơn người nên càng thấy hài lòng.



      “Nghe cậu làm về đầu tư?”.



      “Vâng ạ”.



      Thuần Khiết khỏi cảm thấy kì lạ: Sao bố biết được, lẽ nào mẹ kế gọi điện cho ông?



      “Nhìn mắt của cậu, cậu là con lai à?”.



      “Vâng ạ, mẹ cháu có huyết thống của bốn nước”.



      Thuần Khiết bĩu môi, chuyện này lần đầu tiên nghe .



      Ông Chân nhìn vợ với ánh mắt kinh ngạc, thầm nghĩ: Sao em nhắc đến chuyện này.



      Hứa Lam biết chồng hiểu lầm nhưng cũng tiện nhắc ông. Bà ta làm hỏng chuyện xem mặt, xấu hổ với bạn chơi bài, lúc nãy ở mình trong phòng nghĩ, chuyện này đều tại Thuần Khiết, hại bà ta biết phải nhìn mặt bạn bè như thế nào. Nhưng bạn trai của quả thực rất có thể có lai lịch khác người nên cố gắng nín nhịn.



      Ông Chân lại hỏi: “Cậu làm đầu tư lâu dài chứ? Có nghĩ đến chuyện di cư ?”.



      Phong Bính Thần : “Việc đầu tư của cháu đều là dài hạn. Còn về chuyện di cư, cháu nghĩ đến”.



      Ông Chân gật đầu hài lòng, bưng tách trà lên uống. Nhưng thực tế, hai người hoàn toàn là “ông gà bà vịt”. Ông Chân muốn hỏi là di cư ra nước ngoài. Nhưng Phong Bính Thần lại tưởng là di cư về nước, dĩ nhiên chưa nghĩ tới”.



      “Cậu như thế này chắc là có ít theo đuổi?”.



      Phong Bính Thần ngờ bỗng nhiên ông lại hỏi câu như vậy, khỏi sững người, nhìn Thuần Khiết với ánh mắt cầu cứu. Thuần Khiết bưng tách trà lên uống, coi như nhìn thấy. Đây chính là câu hỏi cômuốn biết nhưng vì lòng tự tôn mà tiện hỏi.



      Phong Bính Thần lúng túng, đành phải “nhắm mắt đưa chân”, đùa câu: “Đâu chỉ có các , còn có rất nhiều chàng trai theo đuổi cháu”.



      Ông Chân sững người rồi bật cười.



      Hứa Lam cũng cười theo, sau đó huých tay chồng và : “Đe bọn trẻ chuyện. Ông vừa về, vào phòng thay quần áo ”.



      Thế là ông Chân đứng dậy vào phòng.



      Lúc ấy Hứa Lam mới có cơ hội kể cho ông nghe chuyện xảy ra lúc trưa.



      Ông Chân vô cùng kinh ngạc. Nhưng nghĩ lại thấy dù sao cậu ta cũng là bạn trai của con , mình hỏi dăm ba câu cũng là điều nên làm. Có điều đợi ông thay quần áo xong bước ra khỏi phòng ngủ thái độ vẫn có chút thay đổi nho .



      Hai bố con chuyện gia đình, hỏi thăm sức khỏe nhau, chuyện về họ hàng thân thích. Sau đó ông Chân lại cùng Phong Bính Thần về chuyện kinh doanh. Chẳng mấy chốc đến giờ ăn tối. Trong tủ lạnh còn có rất nhiều đồ ăn thừa từ trưa nhưng cũng thể mang ra tiếp khách được, Hứa Lam liền gọi điện đến khách sạn đặtmột bàn.



      Ăn tối xong cũng gần mười giờ. Thuần Khiết chào bố, sau đó cùng Phong Bính Thần bắt xe về khách sạn.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      #993366;']Chương 18 Hoa nguyệt gió xuân
      Hai người chơi ở thành phố T hai ngày rồi về. Trước khi , Phong Bính Thần tặng hai mẹ con nhà họ Chân đá quý đắt tiền, coi như quà gặp mặt. Cuối cùng xua tan mọi nghi ngờ của Hứa Lam về . Lúc chia tay bà ta nhiệt tình hẳn lên, cũng thân thiết với Thuần Khiết hơn, mời họ thường xuyên về thăm nhà.

       

      Trong phòng chờ, bồng nhiên Thuần Khiết nhận được điện thoại của tòa soạn tạp chí Feel. Lần này đích thân tổng biên tập mời , đồng thời cho biết Ôn Đế bị đuổi việc. Đúng là chuyện lạ, tổng biên tập làm thế nào mà biết được mâu thuẫn giữa và Ôn Đế? Hơn nữa lại sợ đắc tội với bách hóa Hùng Thịnh mà mời quay về. Kì lạ.

       

      Khi máy bay xuyên qua tầng mây, bay trong trạng thái thăng bằng, hỏi Phong Bính Thần vấn đề này.

       

      Phong Bính Thần vờ làm ra vẻ ngạc nhiên hỏi: “Tổng biên tập vậy sao”.

       

      “Vâng”.

       

      “Ông ta đúng là... Idiot (thằng ngốc)”.

       

      tức giận câu tiếng , chẳng khác nào thừa nhận mình đứng sau điều khiển. Thuần Khiết tròn mắt nhìn lúc, cuối cùng gì, ngả người vào thành ghế, nhắm mắt.

       

      Phong Bính Thần thấy nổi nóng, đẩy vai rồi hỏi: “Giận à?”.

       

      Thuần Khiết bận tâm đến .

       

      tiếp tục giải thích: “ tưởng em thích làm tạp chí. Hơn nữa phải em đủ năng lực hay phạm sai lầm gì nghiêm trọng. Em vì bị đố kị nên mới phải nghỉ việc. Nếu người khác có thể dựa vào quan hệ để vào tòa soạn, dĩ nhiên cũng có thể nhờ vào quan hệ để đuổi ta mà. Làm như thế là để duy trì cân bằng, tạo ra môi trường cạnh tranh công bằng, tốt đẹp. Em khen lại còn giận dỗi với , cứ như là nên làm như thế ý...”.

       

      Thuần Khiết vẫn bận tâm đến .

       

      lại : “Này, em là người phụ nữ của . Nếu bị người khác ức hiếp rất mất mặt. Lẽ nào emmuốn ‘mất’ mặt sao?”. Ngừng lát, thấy có phản ứng gì, mới than thở: “Thôi được, xin lỗi, nên xen vào chuyện của em mà được cho phép của em. Tha lỗi cho chứ?”.

       

      Cuối cùng Thuần Khiết ngước mắt nhìn , lạnh lùng : “Chỉ xin lỗi thôi sao?”.

       

      Phong Bính Thần bĩu môi: “Thế em còn muốn thế nào?”.

       

      “Chí ít phải có nụ hôn chứ”.

       

      Phong Bính Thần sững người, chớp chóp mắt rồi bật cười. Sau đó cởi dây an toàn, quay sang hôn .

       

      Tối hôm ấy, vệ sinh cá nhân xong, Thuần Khiết lại bật máy tính, lên mạng đọc tin về bức thư tình ấy.

       

      Thông tin vẫn rất hot, bên dưới có người đăng video Tiêu ức Sơn trả lời phỏng vấn, các fan lại trách móc kẻ vô đạo đức đăng tin. Nhưng rất nhiều người suy đoán người phụ nữ từ mối tình đầu chuyển thành bạn thân rốt cuộc là ai. Sau đó có người liên tưởng đến tin từ mấy tháng trước. Có người dùng điện thoại chụp được ảnh Tiêu ức Sơn và tóc ngắn. Sau nữa lại có người đăng hai bức ảnh Tiêu ức Sơn tuyên truyền cho album hồi tháng năm, bên cạnh cũng có tóc ngắn. Thậmchí còn vận dụng kĩ thuật nhiếp ảnh để phân tích, so sánh.

       

      Dĩ nhiên, tạm thời họ vẫn chưa có kết quả.

       

      Nhưng nếu ngày nào đó bị điều tra ra Thuần Khiết cũng cảm thấy ngạc nhiên. Từ tận đáy lòng mình khâm phục và sợ hãi trước sức mạnh tìm kiếm thông tin của cư dân mạng. Chỉ cần cho họ chút gợi ý và manh mối, thậm chí họ có thể tra ra xương cốt của bạn.

       

      Có điều phần lớn comment vẫn xoay quanh nội dung của bức thư. Thậm chí có bạn còn kêu gọi người đăng tin công bố. Là người trong cuộc nhưng Thuần Khiết có cơ hội nhìn thấy bức thư mà ngôi sao nổi tiếng viết cho mình nên cũng cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Nghĩ đến những lời Tiêu ức Sơn khi trả lời phỏng vấn có thể thấy rằng vẫn tin mình.

       

      Phong Bính Thần bước ra từ phòng tắm, nhìn thấy màn hình máy tính của , liền : “ việc được giải quyết rồi, em vẫn còn quan tâm đến nó sao?”.

       

      Thuần Khiết ngả người vào thành ghế, ngẩng đầu nhìn . vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, những đường cong gợi cảm cổ, ngực, cằm, tất cả đều hoàn mĩ, đúng là ưu ái của tạo hóa. “Thông tin ấy thú vị lắm sao?”.

       

      “Tò mò mà. Lẽ nào chút tò mò nào với thứ có liên quan đến mình sao?”.

       

      “Lãng phí cuộc sống”.

       

      “Đối với hầu hết mọi người mà ý nghĩa của cuộc sống là ở tin đồn”.

       

      “Đó là với em. Em cứ canh cánh trong lòng như thế, hay là vẫn quên được bức thư ấy, đúng ?”.

       

      “Đâu có...”.

       

      sao, giận, hay là em hỏi thẳng Tiêu ức Sơn ?”.

       

      “Chẳng phải ấy đóng phim rồi sao?”.

       

      có thể đưa em đến trường quay”.

       

      “Chẳng phải là quay kín, ai được vào cơ mà”.

       

      “Em là người nhà, dĩ nhiên có thể vào”.

       

      “Ặc...”. Thuần Khiết cau mày, nhìn với ánh mắt nghi ngờ: “ lừa em à? Em muốn biết”.

       

      “Thế thôi, thực ra có backup..

       

      chứ?”. Thuần Khiết nghe vậy, bồng chốc hai mắtsáng lên.

       

      Phong Bính Thần cười lạnh lùng: “Giả đấy”.

       

      Thuần Khiết nản chí.

       

      “Đến giờ nghỉ rồi”.

       

      “Ồ”. vậy nhưng vẫn ngồi lì ghế, đứng dậy.

       

      Phong Bính Thần lấy khăn lau đầu, vừa lau vừa bật ti

       

      lúc sau lại hỏi : “À, rốt cuộc em có quay lại tòa soạn tạp chí ?”.

       

      Thuần Khiết : “Dĩ nhiên phải quay lại chứ, nếu phụ lòng ”.

       

      Phong Bính Thần đưa tay vuốt tóc , với bằng giọng điệu rất dễ thương: “Bé ngoan”.

       

      Hai hôm sau, Thuần Khiết quay lại tòa soạn làm việc.

       

      với ai cả, tổng biên tập đưa vào phòng làm việc, trịnh trọng giới thiệu là nhân tài quay trở lại. Đồng nghiệp khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Catherine cũng ngạc nhiên. Nhưng chị ta rất “lão luyện”, sớm nhận ra có gì đó bất thường khi Giang Văn thôi việc. Bây giờ Thuần Khiết quay về chắc chắn cũng có lído. Có điều những người dưới tay chị ta đều làm được việc, dù sao Thuần Khiết quay lại cũng tốt, vì thế rất nhiệt tình chào đón .

       

      Hôm sau, bồng nhiên tổng biên tập tìm chị ta hỏi về năng lực làm việc của Thuần Khiết trước đây. Trong lúc chuyện, ngỏ ý vị trí giám đốc sáng tạo vẫn còn trống. Lúc ấy chị ta mới cảnh giác, dò xét thái độ của tổng biên tập, rằng năng lực của cũng được nhưng để làm giám đốc sáng tạo vẫn còn vài thiếu sót.

       

      Buổi tối, chị ta làm thêm đến tám giờ mới về. Thuần Khiết cũng ở lại xem lại tài liệu, tìm hiểu vài chuyện xảy ra trong thời gian mình nghỉ việc. Chị ta liền gõ cửa, hẹn Thuần Khiết uống nước.

       

      Hai người đến quán bar. Catherine cũng thẳng thắn, trực tiếp với ý của tổng biên tập, hỏi suy nghĩ của . Thuần Khiết quay về tòa soạn là do Phong Bính Thần, có chút tự tôn, muốn nhân cơ hội này thăng chức. Huống hồ Catherine chủ động tìm chuyện này, chắc chắn cũng phải có ý cho thăng chức, nếu trực tiếp chúc mừng là được.

       

      suy nghĩ chút, kinh nghiệm còn non yếu, sau đó đề cử Tô San.

       

      Catherine ngờ lại từ chối nên có chút ngạcnhiên. Xã hội bây giờ cạnh tranh khốc liệt, những người mới làm ai cũng chỉ muốn bước lên trời. lựa chọn của Thuần Khiết nằm ngoài suy đoán của chị ta, hơn nữa người mà đề cử cũng chính là người mà chị ta ưng ý nhất nên khỏi thay đổi cách nhìn về . Qua đó cũng kính trọng thêm vài phần.

       

      Bước vào cuối hạ, đúng dịp trang phục thu đông của các nhãn hiệu lớn xuất thị trường.

       

      Hôm ấy sau khi tan ca, Lisa kéo Thuần Khiết cùng dạo phố. Họ mua được hàng hiệu, thông thường là xem kiểu dáng trước, sau đó tìm hàng fake.

       

      Hai người vào mấy cửa hàng đồ hiệu, hàng Chanel, khu đá quý, đồng hồ đeo tay, phụ kiện, bất ngờ gặp Ôn Đế ở khu thời trang. ta nhìn thấy Thuần Khiết, thù cũ hận mới trồi dậy, nhìn họ từ đầu đến chân rồi mỉm cười giễu cợt: “Hai người mà cũng dám vào chồ này sao?”.

       

      Thuần Khiết coi như nghe thấy, thèm để ý đến ta.

       

      Lisa nghe mà thấy chối tai, kìm được : “Pháp luật quy định được đến”.

       

      “Chị mua được ?”.

       

      có tiền mua cả cửa hàng ”.

      Ôn Đế bị chặn họng còn gì để , lúc sau mới : “Tôi có tiền, thích mua gì mua, có mua cửa hàng này hay liên quan gì đến chị?”.

       

      “Thế chúng tôi có mua quần áo hay cũng liên quan đến ”.

       

      “Tôi mua được, nhưng mua, còn hai người cơ bản là thể mua nổi. Như thế giống nhau sao?”.

       

      Lisa biết gì.

       

      Thuần Khiết cười khấy và : “Tôi biết nhà có tiền, phiền về nhà mình mà khoe khoang, đừng có mang cái mùi khó ngửi ấy ra bên ngoài người ta chết ngạt mất”.

       

      Ôn Đế tức đến tái cả mặt, được lời nào.

       

      Nhân lúc ấy Thuần Khiết kéo Lisa .

       

      Hai người bị làm cho mất hứng, dạo vòng rồi ai về nhà nấy.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Thuần Khiết về gặp Phong Bính Thần, kìm được bực tức chuyện này với . Nào ngờ nghe xong liền mắng câu: “Đáng đời!”.



      Thuần Khiết ngờ lại nhận được hai từ ấy, bồng chốc người cứng đờ, tròn mắt nhìn .

      bật cười: “Thẻ tín dụng của em có thể mua hết tất cả hàng Chanel, ai bảo em dùng”.



      Thuần Khiết thở phào, ngồi xuống sofa và : “Vậy à, lần sau nếu gặp ta, nhất định phải khiến ta trợn mắt há mồm”.



      Phong Bính Thần bật cười, tiếp tục đọc tài liệu.



      thời gian sau, bồng nhiên bách hóa Hùng Thịnh liên tiếp xảy ra những thông tin tiêu cực, cổ phiếu liên tục rớt giá, có tin đồn rằng doanh nghiệp nào đó có ý mua nó.



      Thuần Khiết quay lại tòa soạn, việc nghỉ ngơi hàng ngày cũng ổn định nữa, thường xuyên phải làm thêm, công tác ngắn ngày, hết giờ làm cũng có các loại hoạt động, rất nhiều chuyện lặt vặt. Catherine bắt đầu giao cho phụ trách vài việc quan trọng. Như vậy dĩ nhiên còn nhiều thời gian dành cho Phong Bính Thần nữa.



      Đúng nửa tháng bước chân vào căn phòng sang trọng của . Điều đó khiến vô cùng tức giận, chuyện điện thoại chỉ trích vong ơn phụ nghĩa, giữ lời hứa, còn uy hiếp khiến mất việc nhưng vô ích.



      thực tế Phong Bính Thần cũng bận. Đường CaNam và Phong Bình nghỉ tuần trăng mật, toàn bộ bộ phim giao hết cho . Tống Ngải Lâm cứ dăm ba bữa lại gọi điện cho , gặp chút chuyện là đến tìm , hẹn gặp mặt chuyện. nhận ra ta có ý đồ nhưng chỉ vờ như biết, nảy ra ý sai người mua nhẫn đôi của nhãn hiệu đá quý nổi tiếng nào đó, đeo chiếc vào tay, khi gặp mặt chuyện với ta, bình thản vuốt ve vài cái, Tống biết mà tự rút lui.



      lần đến trường quay, buổi tối mời cả ekip ăn cơm. Nhờ phúc của Tiêu ức Sơn mà mấy người cùng lên báo. Tống Ngải Lâm ngồi cạnh . chỉ lộ nửa người mà Thuần Khiết cũng có thể nhận ra, gọi điện thoại đến hỏi tội .



      Nhưng như vậy lại giúp tìm thấy phương pháp hiệu quả để khích .



      Chuyện này mới qua chưa được mấy hôm chuyện và nữ chính cố Băng ăn cơm lại được đăng báo lá cải.



      Cuối cùng vào đúng ngày cuối tuần, Thuần Khiết sau hai mươi bảy ngày biến mất lại xuất trong căn phòng của . mặc bộ váy đồng phục màu ghi, tay xách túi laptop, cắt kiểu tóc mới trông càng hoạt bát, nhanh nhẹn. Phong Bính Thần đợi đặt túi xuống liền vuimừng ôm hôn để thỏa lòng mong nhớ. Nhưng Thuần Khiết lại gạt ra, ném túi xuống sofa, giày cũng cởi mà kiểm tra phòng ngủ.



      Phong Bính Thần tươi cười : “Từ khi em , có người phụ nữ khác vào đó”.



      Thuần Khiết bận tâm, hấm hứ : “Em kiểm tra là biết”.



      “Tuân mệnh”.



      Phong Bính Thần lớn tiếng cười, vui vẻ ra quầy bar rót cho cốc nước giải khát. ràng là làm về là đến đây luôn, cổ vẫn còn lấm tấm mồ hôi.



      vừa lấy ra hai chai bia nghe thấy giọng lạnh như băng của Thuần Khiết: “Đây là cái gì?”.



      Phong Bính Thần quay đầu nhìn, chỉ thấy đứng ở cửa phòng ngủ, ngón giữa tay phải treo chiếc quần lót chữ T, màu đỏ đậm, vô cùng gợi cảm. khỏi tái mặt: “Em tìm thấy ở đâu?”.



      “Trong khe sofa”.



      chưa bao giờ nhìn thấy”.



      Thuần Khiết nghiêm túc nhìn , lạnh lùng : “E rằng trí nhớ của được tốt”. Phong Bính Thần cũng có chút nghi ngờ, lẽ nào trước đây Eva để lại, lúc dọn dẹp quản gia phát ra?



      Thuần Khiết thấy gì, vẻ mặt càng lạnh lùng hơn, đôi mắt sáng cũng bồng chốc trở nên u.



      Phong Bính Thần thấy vẻ mặt của rất lạ, nhưng quả thực mình rất oan uổng, vội vàng lắc đầu : “ chưa thấy bao giờ, biết chừng là của quản gia, phòng ngủ của chỉ có bà ta mới có thể vào..



      Thuần Khiết nhìn chằm chằm vào mắt và hỏi: “ chưa nhìn thấy bao giờ chứ?”.



      Phong Bính Thần kiên quyết : “ là chưa”.



      Thuần Khiết vẫn gì, lạnh lùng nhìn . Phong Bính Thần bị nhìn tới mức sống lưng lạnh buốt, định giơ tay thề bồng nhiên bật cười, gật đầu và : “Nếu thế em lại mặc nó vào vậy”.



      Nghe vậy, Phong Bính Thần suýt tắc thở, ngây người lúc lâu, tròn mắt nhìn , vừa tức vừa buồn cười. Thuần Khiết bước lại, nhón chân hôn lên môi qua quầy bar.



      trêu chọc Phong Bính Thần, dĩ nhiên tối hôm ấy cũng có kết cục tốt đẹp, đến tận sáng hôm sau anhvẫn cho dậy làm.



      “Em dọn sang đây ở ..



      làm tiện”.



      bảo lái xe đưa em ”.



      “Thôi xin, em làm ở tòa soạn tạp chí chứ có phải ở nhà Trắng đâu”.



      “Thế dọn sang chồ em nhé”.



      Thuần Khiết bật cười: “ có thể quen được còn em ”.



      Phong Bính Thần kì lạ hỏi: “Em có gì mà quen?”.



      tương xứng”.



      “Thế em dọn sang đây ”.



      “Nghe quan hệ sống thử thường lâu dài..



      “Thế chúng ta dùng sex để duy trì”.



      Thuần Khiết biết gì.



      Hai người lại mây mưa nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng mới nhận được ân điển dậy làm.

      Buổi tối về nhà đúng giờ, Phong Bính Thần vẫn chưa về, ôm laptop ngồi sofa xem phim.



      Tám giờ, tám rưỡi, chín giờ... kiên nhẫn chờ đến mười rưỡi, cuối cùng cũng về. Vào nhà vệ sinh tắm rửa xong, ra ngồi xuống cạnh : “ hỏi em chuyện”.



      “Cái gì?”. ngẩng đầu.



      “Nam chính thể hôn nữ chính, em có cách giải quyết nào hay ?”.



      “Bảo nữ chính xịt thêm chút nước xịt thom miệng...”. Thuần Khiết vẫn rời mắt khỏi màn hình.



      Phong Bính Thần bật cười tiếng: “Vấn đề phải là hôi miệng, mà là..



      Thuần Khiết ngắt lời : “Sao biết?”.



      Phong Bính Thần sững người: “Cái gì?”.



      “Sao biết nữ chính bị hôi miệng?”.



      Phong Bính Thần cứng lưỡi: “ chuyện với ta”.



      “Gần tới mức có thể ngửi thấy hơi thở của ta sao?”.



      Phong Bính Thần dở khóc dở cười: “Này, em vô lí?”. “Sao em lại vô lí, em có câu nào họp logic sao?”. Lúc Thuần Khiết vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, quay sang nhìn .



      Phong Bính Thần mỉm cười: “ biết rồi, em vẫn còn ghen, vẫn giận chuyện kia, đúng ?”.



      Cuối cùng Thuần Khiết ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mặt , lạnh lùng : “Tốt nhất an phận chút, về nhà đúng giờ, đừng có khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu để em bắt gặp chết chắc”.



      Ồ, ra là trách về muộn. Phong Bính Thần bật cười, quay sang hôn . vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt. Thuần Khiết vội đẩy ra: “Nước chảy xuống laptop rồi, mau ra”.



      Phong Bính Thần hấm hứ: “Có gì to tát chứ, đền em cái mới”. rồi bỏ chiếc laptop đùi sang bên rồi đẩy nằm xuống.



      Sau màn hôn nồng cháy, nỗi giận dữ của Thuần Khiết được xua tan, liền nghiêm túc hỏi : “Mấy hôm trước chẳng phải quay xong rồi sao?”.



      “Chỉ còn cảnh hôn cuối cùng thôi, thể quay được”.



      “Vì sao?”. “Nam chính quá e thẹn, thể tiếp xúc với nữ giới ở khoảng cách gần”.



      dám tin bây giờ còn có người đàn ông như vậy, ta xuyên đến đây chắc?”.



      “Chắc là vậy”.



      “Nếu khó khăn quay nữa”.



      “Phải quay!”.



      “Vậy tìm diễn viên đóng thế là được”.



      “Đóng thế?”.



      “Đúng vậy, khỏa thân còn có người làm, chắc cũng có thể tìm được người đóng thế cảnh hôn này”.



      “Thế mà em cũng nghĩ ra được”.



      Thuần Khiết đứng dậy, tinh nghịch hỏi : “Em có thể phỏng vấn ta được ?”.



      “Phỏng vấn ta?”.



      “Đúng vậy, diễn viên như ta có thể coi là có hai, chắc chắn rất hot”.



      “Em làm ở tạp chí thời trang, đừng có biến thành tạp chí lá cải”.



      “Độc giả mua mới là tạp chí, mua là mộtđống giấy vụn. thử nghĩ xem, ngay cả bộ phim ta cũng chưa từng đóng mà được chọn làm vai chính, lại còn để Tiêu ức Sơn làm nền, độc giả chắc chắn rất tò mò, em cũng sắp chết vì tò mò rồi..



      được”.



      “Thôi xin! Em là người mình mà”.



      Phong Bính Thần cười lạnh: “Người mình? Thế mà em cũng được”.



      Thuần Khiết nhìn với ánh mắt vô tội.



      “Ngày mai Los Angeles bàn về vấn đề phát hành phim, dự tính khoảng tuần, đợi đến khi về, hi vọng em ngoan ngoãn dọn đến, nếu ... hừm hừm!”. hấm hứ hai tiếng, đứng dậy vào phòng ngủ, lúc sau ôm gối của mình ra ngoài, bực tức : “Tối nay ngủ ở phòng khách, em đừng có mà sàm sỡ nữa”.



      Thuần Khiết sững người hai giây, kìm được phì cười.



      Phong Bính Thần để ý đến , quả nhiên ôm gối vào phòng khách, sau đó đóng cửa. bước lại gõ hai cái, có phản ứng. lại ngọt nhạt với hồi, nhận lời ngày mai dọn đến nhưng vẫn cóphản ứng. bất chợt nhớ ra cửa cách rất tốt, những lời từ tận đáy lòng lúc nãy đều là tự với mình.



      Hôm sau khi Phong Bính Thần bay đến Los Angeles, Thuần Khiết liền nhận được nhiệm vụ, phỏng vấn Tiêu ức Sơn.



      vẫn là mở cuộc họp chọn đề tài, mọi người nhất trí cho rằng nay bộ phim Thiên ngoại lai khách rất được quan tâm. Trong số những diễn viên lộ diện, Tiêu ức Sơn những có cơ bắp săn chắc, gợi cảm mà còn hóa thân thành hiệp khách áo trắng, trong nháy mắt giết chết vô số thiếu nữ, được hàng triệu fan mong đợi.



      Ngoài ra còn có điểm nóng nữa là người mới thần bí đảm nhiệm vai nam chính. Nghe thân thủ của ta khiến nhà chỉ đạo võ thuật nổi tiếng vô cùng hài lòng, hết lời khen ngợi ta là bậc kì tài. Nữ chính cố Băng khi trả lời phỏng vấn tiết lộ, ta là nam chính ít lời thoại nhất trong lịch sử điện ảnh.



      Họ vốn hi vọng được phỏng vấn diễn viên mới này nhưng thông tin về ta gần như bằng , chẳng ai biết ta chui từ đâu ra. Mọi người lại so sánh Tiêu ức Sơn và Cố Băng hồi, cuối cùng vẫn chọn Tiêu ức Sơn. năm phỏng vấn cùng ngôi sao hai lần là chuyện trước đây chưa từng xảy ra. Qua đó có thể thấydanh tiếng của Tiêu ức Sơn lớn như thế nào.



      Catherine biết ta vốn rất khó chiều. Gần đây các tờ báo, tạp chí muốn phỏng vấn ta nhiều kể xiết, toàn bộ đều bị từ chối, chỉ có thể để Thuần Khiết thử vận may. Từ khi xảy ra chuyện thư tình, Thuần Khiết và Tiêu ức Sơn hề liên lạc với nhau. rất muốn gặp mặt giải thích với , ngặt nỗi phải quay kín trong trường quay, lại sợ cơn ghen của Phong Bính Thần nổi lên, đành phải từ bỏ ý định này. Bây giờ cuối cùng có cơ hội lấy việc công làm chuyện riêng.



      vạch ra kế hoạch phỏng vấn, gọi điện cho Tiêu ức Sơn. tắt máy, liền để lại lời nhắn. Chiều hôm sau mới gọi lại, giọng khàn khàn, hẹn đến nhà uống trà chiều. Qua giọng trong điện thoại, hình như hề bị ảnh hưởng từ chuyện thư tình mà thay đổi thái độ với .



      Đợi đến khi gặp mặt nhau mới phát thời gian gần đây ít thay đổi. Đầu tiên là tóc cắt ngắn, da cũng sậm hơn chút, cơ bắp cũng rắn chắc hơn. Vì các đường nét quá hoàn mĩ nên khiến người ta có cảm giác rất mềm mại, bây giờ lại có thêm vài phần mạnh mẽ.



      Thuần Khiết nhìn thấy , ngoài mặt biểu lộ nhưng trong lòng vẫn có chút tự nhiên. Tiêu ứcSơn tỏ ra như chưa từng xảy ra chuyện gì, mỉm cười chào : “Cậu uống gì?”.



      “Tuỳ cậu”. Nhìn khay trà hoa lê tao nhã bàn, : “Uống trà ...”.



      liền pha trà, mặc chiếc áo sơ mi trắng nhăn nhúm, tay áo xắn đến khuỷu tay, quần Âu màu đen rộng, dép lê, dáng vẻ có chút uể oải: “Quay lại khi nào vậy?”.



      Thuần Khiết biết hỏi chuyện tòa soạn, mỉm cười : “Sắp hai tháng rồi”.



      “Rất thích ngành này sao?”.



      “Là ngành này tự đến”. Thuần Khiết cười: “Giọng cậu hơi khàn...”.



      thoải mái lắm, hai hôm trước thu nhạc cho phim...”.



      đến đây, Thuần Khiết lập tức nắm lấy cơ hội vào chủ đề chính, phỏng vấn về điện ảnh. Hai người chuyện vài phút, đến nam chính Sở Phụng Minh, Tiêu ức Sơn tiếc lời khen, ta là người thanh khiết thuần túy hiếm có. Thuần Khiết rất ít khi nghe người ta đánh giá người đàn ông như thế. Thông thường mọi người , thông minh nhanh nhẹn, chín chắn đĩnh đạc, đôn hậu chất phác... Thanh khiết thuần túy giống như về những cao quý. Trí tò mò của trỗi dậy, liền hỏi thêm vài câu liên quan đến Sở Phụng Minh, khiến Tiêu ức Sơn bất mãn, cau mày : “Rốt cuộc cậu phỏng vấn ai?”.



      vội hỏi: “Phải làm thế nào mới có thể phỏng vấn ta?”.



      Tiêu ức Sơn nhíu mày, nheo đôi mắt đen láy nhìn : “Điều này nên hỏi Phong Bính Thần”.



      Thuần Khiết bối rối, gượng cười ngượng ngùng.



      Tiêu ức Sơn vốn tính lạnh lùng, quen được chiều chuộng, tính khí có phần nóng nảy. ra rồi mới nhận ra mình có chút kích động, lại giải thích hai câu: “ ta trả lời phỏng vấn, cũng tham gia bất cứ hoạt động tuyên truyền nào”.



      “Thế chẳng phải là còn kiêu hơn cậu..



      ta quá e thẹn”.



      Lần thứ hai Thuần Khiết nghe ta e thẹn, trong lòng càng tò mò, định hỏi e thẹn như thế nào nghe thấy Tiêu ức Sơn : “ Phong tài lực hùng hậu, coi quay phim là trò đùa. Bọn mình cũng rất thoải mái, cần phải xuất đầu lộ diện tuyên truyền”.



      “Đâu có, ấy cũng quan tâm đến rating.. “Mình muốn biết suy nghĩ của ta”. Tiêu ức Sơn ngắt lời .



      Thuần Khiết lại khó xử, im lặng lúc rồi hỏi: “Rốt cuộc hai bức thư cậu gửi cho mình viết gì?”.



      Sắc mặt của Tiêu ức Sơn thay đổi, kinh ngạc hỏi: “Lẽ nào cậu vẫn chưa đọc?”.



      Thuần Khiết lắc đầu tỏ ý chưa đọc, sau đó giải thích với về chuyện xảy ra, cảm thấy vô cùng có lỗi với .



      Tiêu ức Sơn nghe xong, im lặng lúc mới : “Nếu cậu chưa đọc, vậy cứ coi như biết hơn”.



      mà”. Thuần Khiết khăng khăng cầu.



      “Bỏ ”.



      Thuần Khiết biết gì, nhìn Tiêu ức Sơn lời.



      Tiêu ức Sơn nhìn vẻ mặt của , kìm được cười: “Lẽ nào mình ra có thể thay đổi điều gì sao?”.



      Thuần Khiết im lặng hồi, khẽ lắc đầu. biết thể thay đổi được gì. Nhưng suy cho cùng mối tình đầu đến muộn mười năm, khoảng thời gian đẹp đẽ trongcuộc đời bị vận mệnh cướp , ít nhiều cũng có chút cam tâm.



      Tiêu ức Sơn bồng cười và : “Lúc đầu mình cảm thấy cậu quá vô tình. ra cậu nhận được. Chỉ tại lòng tự tôn của mình quá cao, mình nên liên tục viết ngừng, ngày cậu nhận được.



      Thuần Khiết cũng cười: “Cậu đọc câu chuyện cười kinh điển ấy sao, biết chừng mình người đưa thư đấy”.



      Tiêu ức Sơn mỉm cười thở dài: “Như thế cũng tốt, cuộc đời hoàn mĩ nên có vài phần nuối tiếc”.



      “Đúng vậy. Nếu hồi ấy chúng mình đến với nhau chưa chắc có kết quả tốt đẹp”.



      “Sao cậu biết có kết quả tốt đẹp?”.



      “Có ca sĩ thần tượng nào đơm hoa kết trái với mối tình đầu cơ chứ?”.



      Tiêu ức Sơn lại hỏi lại: “Ai bảo cậu là mối tình đầu của mình?”.



      Thuần Khiết lại xấu hổ, ngượng ngùng : “Vậy cứ coi như mình ăn dưa bở ”.



      Tiêu ức Sơn gì. Hai người nhìn nhau lúc, bỗng nhiên bật cười.



      Thuần Khiết uống hết cốc trà rồi đứng dậy chào : “ còn sớm nữa, mình nên về rồi”.



      “Như thế được coi là phỏng vấn xong rồi sao?”.



      “Xong rồi...”.



      cần chụp ảnh sao?”.



      “Có chứ, chỉ là hôm nay nhiếp ảnh gia bận, mình sốt ruột nên đến trước, sợ cậu có thời gian..Thực ra là sợ Phong Bính Thần quay về phản đối.



      “Mấy ngày hôm nay mình đều rảnh, nếu nhiếp ảnh gia có thời gian, cho mình biết thời gian và địa điểm là được”.



      “Ok”.



      Tiêu Ức Sơnmời ở lại ăn cơm. khéo léo từ chối, lấy túi rồi vắt áo khoác lên cánh tay. thay giày, cầm chìa khóa xe đưa về: “Mình đưa cậu về, ở đây khó bắt xe lắm”.



      Thuần Khiết cảm thấy từ chối bất lịch nên mỉm cười cảm ơn . Họ gỡ bỏ mọi hiểu lầm trước đây, giống như những người bạn cũ.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 19 Bất chấp tất cả


      #993366;']Lúc ấy, Phong Bính Thần ngồi chuyến bay quay về. Mọi việc xảy ra khá thuận lợi, vì thế mới về trước dự định, chuẩn bị cho Thuần Khiết niềm vui bất ngờ. Kết quả bay mười mấy tiếng đồng hồ, khi quay về thấy phòng mình vẫn vậy nên tức giận thèm chuyện với .

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết hề biết chuyện đó. Hôm sau liên hệ với studio, chụp ảnh cho Tiêu ức Sơn, bận rộn đến tám giờ tối mới xong.

      #993366;'] 

      #993366;']Đợi thu dọn xong, Tiêu ức Sơn liền : “Buổi tối có party, cùng nhé?”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết vẫn chưa gì, lại : “Có thể Phụng Minh cũng đến”.

      #993366;'] 

      #993366;']Vậy là Thuần Khiết liền có hứng thú, vội hỏi: “Là party gì vậy?”.

      #993366;']“Party sinh nhật cố Băng, khi ở trường quay, ta thông báo rồi. Đạo diễn, giám chế cũng đến. Mình biết ta cũng mời Phụng Minh. Nhưng mình đảm bảo chắc chắn ta đến. Cậu có thể thử vận may xem sao”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết do dự chút nhưng vẫn gật đầu: “Có điều, mình phải về thay quần áo”.

      #993366;'] 

      #993366;']“ vấn đề”.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn lái xe đưa về căn hộ thay quần áo, trang điểm chải chuốt, sau đó cùng đến dự tiệc.

      #993366;'] 

      #993366;']Họ bước vào hội trường cũng muộn. Tiếng nhạc du dương, ánh đèn tối mờ, có ít ngôi sao, diễn viên. Thuần Khiết tinh mắt, vừa đến cửa nhìn thấy người mà mình nên nhìn thấy.

      #993366;'] 

      #993366;']Phong Bính Thần.

      #993366;'] 

      #993366;'] thể ngờ rằng cũng ở đó, hơn nữa lại cùng với Cố Băng chuyện trò gì đó. cố Băng mặc váy dạ hội màu đen, mái tóc dài bồng bềnh, trông rạng rỡ, nổi bật. Phong Bính Thần mặc áo trắng quần đen, phong độ ngời ngời.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết vô cùng tức giận, biết về khi nào, những với mình tiếng mà còn chạy đến đây tham gia party. chỉ muốn lập tức chạy đến hỏi tội nhưng có khả năng kiềm chế rất tốt, im lặng lúc, bỗng nhiên quay người .

      #993366;'] 

      #993366;']Hành động này nằm trong dự đoán của Tiêu ức Sơn, vội đuổi theo: “Chuyện gì vậy?”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết bặm môi, lời.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn biết là vì Phong Bính Thần, cố tình trêu đùa : “Chỉ là xã giao bình thường thôi. Ngay cả chuyện này cậu cũng ghen sao? Đúng là mọn”. rồi quan sát sắc mặt của , sau đó mới : “ ngờ cậu lại hẹp hòi như vậy, may quá cậu phải là bạn của mình”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết kìm được lườm : “Vốn dĩ ta nên ở Los Angeles, ngày mai mới về”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Thế cậu hỏi ta , vì sao lại về trước?”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Còn phải hỏi sao, ràng là để tham dự tiệc sinh nhật của Cố Băng”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Van nên hỏi tốt hơn”.

      #993366;'] 

      #993366;']“ ta giấu mình rồi, mình còn mặt dày hỏi ta? Hứ! Mình muốn xem xem rốt cuộc phải đợi đến lúc nào ta mới với mình”. Câu này rất trẻ con khiến Tiêu ức Sơn nhịn được cười. Bỗng nhiên mắt sáng lên, mỉm cười rất gian xảo: “Hay là cậu cũng khích ta?”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết quay sang nhìn , đôi mắt chứa vẻ nghi hoặc.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn nhếch mép cười đầy ý, đưa cánh tay cho .

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết hiểu ý, liền xua tay: “Quá ấu trĩ’.

      #993366;'] 

      #993366;'] rồi quay người ra ngoài.

      #993366;'] 

      #993366;'] được vài bước, bồng nhiên quay lại, khoác tay : “Thử ấu trĩ lần xem sao”.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn bật cười, hai người cùng vào hội trường.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiếng nhạc lãng mạn bên trong giống như tiếng nước chảy róc rách, mấy đôi nam nữ chầm chậm khiêu vũ dưới ánh đèn lung linh.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết liếc nhìn xung quanh, thấy Phong Bính Thần, ngọn lửa tức giận lại bùng lên, có cảm giác bất an mơ hồ.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn thầm bên tai : “Đừng nhìn lung tung, bình tĩnh chút”. “Mình rất bình tĩnh rồi”. Thuần Khiết nghiến răng .

      #993366;'] 

      #993366;']“Xin người, vẻ mặt dịu dàng chút, hãy nghĩ xem người cậu đứng cùng là ai. Dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của cậu chẳng phải là sỉ nhục người khác sao?”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Ặc”. Thuần Khiết xấu hổ: “Mình xin lỗi”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Chúng mình khiêu vũ ”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Mình biết khiêu vũ”.

      #993366;'] 

      #993366;']“ sao, cứ bước theo mình là được”.

      #993366;'] 

      #993366;'] rồi liền kéo Thuần Khiết lên sàn nhảy.

      #993366;'] 

      #993366;'] xuất của họ lập tức thu hút ánh mắt của mọi người. Tiêu ức Sơn, mĩ nam nổi tiếng lạnh lùng trong làng giải trí, gần như tiếp cận với nữ sắc. Vậy mà hôm nay những cùng bạn mà còn vừa vào cửa thân mật khiêu vũ, khiến mọi người trợn mắt há mồm.

      #993366;'] 

      #993366;']Cố Băng vốn đứng trong góc tiếp Phong Bính Thần, làm tròn “nghĩa vụ” của chủ nhà. Bồng nhiên cảm thấy khí xung quanh có chút kì lạ. Ngẩng đầu lên nhìn khỏi sững người, sau đó lập tức quay sang nhìn Phong Bính Thần. Phong Bính Thần bắt gặp ánh mắt của , lập tức nhận ra mình ngồi ghế sofa khá lâu, liền đứng dậy. Vừa được hai bước nhìn thấy hình bóng sàn khiêu vũ. còn tưởng mình uống nhiều nên hoa mắt, ra công ra sức nháy mắt rồi nhìn lại, đúng là Thuần Khiết. mặc chiếc váy màu xanh hở vai, khiêu vũ cùng với Tiêu ức Sơn.

      #993366;'] 

      #993366;'] bỗng chốc nổi giận, ngờ mình mới có mấy ngày mà và Tiêu ức Sơn ở bên nhau.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn ôm Thuần Khiết, chầm chậm dìu bước, mỉm cười hỏi: “Cậu dùng nước hoa gì?”.

      #993366;'] 

      #993366;']“CD. Sao vậy?”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Trước đây người cậu chỉ có mùi xà bông”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Mình có tâm trạng ôn lại chuyện cũ với cậu”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết có chút dở khóc dở cười, ánh mắt vẫn tìm kiếm bóng dáng của Phong Bính Thần.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn thấy liếc ngang liếc dọc, đôi mắt ngời sáng, hơi thở thơm mát, kìm nén được cảm giác xốn xang trong lòng, vốn dĩ chỉ là giúp đóng kịch nhưng giờ lại có vài phần đắm say, vội vàng kiềm chế: “Chúng ta uống chút gì chứ?”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết sớm cảm thấy rất gượng, lập tức nhận lời.

      #993366;'] 

      #993366;']Nhưng Tiêu Ức Sơn buông ra mà vòng tay Ô1TL eo , tới quầy phục vụ bên cạnh.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết thấp giọng gượng cười: “Cậu cũng nhập vai quá rồi đấy”.

      #993366;'] 

      #993366;']“Phong Bính Thần đứng sau nhìn kìa”.

      #993366;'] 

      #993366;']“ ?”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết thấy tim đập thình thịch, muốn quay đầu lại nhìn nhưng lập tức bị Tiêu ức Sơn ghì chặt, bắt phải bình tĩnh. liền theo đến quầy phục vụ lấy hai li rượu, vờ ra vẻ thản nhiên nhấp ngụm. Tiêu ức Sơn vừa uống rượu vừa quan sát Phong Bính Thần. Sau đó báo cáo với Thuần Khiết: “Trời ơi, nhìn vẻ mặt của ta, ánh mắt của ta, chẳng khác nào muốn ăn tươi nuốt sống mình!”.

      #993366;'] 

      #993366;']Mặc dù tâm trạng tốt lắm nhưng nghe thấy giọng điệu khoa trương của Tiêu ức Sơn, vẫn nhịn được cười.

      #993366;'] 

      #993366;']Phong Bính Thần thấy họ cười vui vẻ, cơn ghen mới lại bùng lên. cố Băng bước tới, cười và : “Đó là Prince, em còn tưởng ta đến, lại gần chào tiếng chứ”.

      #993366;'] 

      #993366;']Phong Bính Thần chậm rãi gật đầu, hai người cùng về phía họ. Tiêu ức Sơn vội vàng nhắc nhở Thuần Khiết: “Họ đến rồi”.

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết quay người nhìn, chỉ thấy bộ váy người Cố Băng, bộ ngực được đẩy lên hết cỡ như muốn nhảy ra ngoài. Nghĩ tới việc suốt cả buổi tối Phong Bính Thần nhìn nó, bồng chốc giận sôi người.

      #993366;'] 

      #993366;'] ràng cố Băng biết Thuần Khiết nhưng lại vờ làm ra vẻ nhớ, chào Tiêu ức Sơn trước, sau đó mới nhìn , khẽ thốt lên tiếng: “Ôi, này quen quá, hình như là trợ lí của , đúng ?”. rồi mỉm cười nhìn Phong Bính Thần. ta là diễn viên, khả năng diễn xuất cần phải .

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn mỉm cười : “Đó là chuyện trước đây rồi. Bây giờ ấy làm việc cho tạp chí Feel. Sở dĩ tối nay tôi đến muộn là vì ấy phỏng vấn tôi. Ngay cả quà cũng kịp mua, rất xin lỗi”.

      #993366;'] 

      #993366;']Cố Băng vội vàng bày tỏ vấn đề gì, hai người lại khách sáo vài câu.

      #993366;'] 

      #993366;']Hai hôm trước Phong Bính Thần còn vì mà trở nên tiều tụy, lúc này ngọn lửa ghen tuông hừng hực, nhìn thấy chỉ thấy tức giận, lời. Thuần Khiết nhìn thái độ của , ánh mắt lạnh lùng, nhìn mình giống như người xa lạ, nỗi giận dữ dâng lên, chỉ coi như quen biết . Tiêu ức Sơn quan sát sắc mặt của hai người, nhận ra tình hình còn tệ hơn cả dự tính của mình, liền kiếm cớ : “Chúng tôi vẫn chưa ăn tối, phiền nếu chúng tôi ăn chút gì chứ”.

      #993366;'] 

      #993366;']Cố Băng vội : “Bên kia có điểm tâm, hoa quả, còn có bánh ngọt, xin hãy tự nhiên”.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn cảm ơn ta rồi đưa Thuần Khiết ăn. khoác vai rồi quay người. Thuần Khiết mình hạc xương mai, dáng người thanh mảnh lúc lúc . Cuối cùng Phong Bính Thần kiềm chế được, nhanh chóng tóm cổ tay Tiêu ức Sơn, lạnh lùng : “Cẩn thận tay của ”.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn quay đầu nhìn rồi lại nhìn tay mình, nhịn được cười. Thuần Khiết kìm được giằng lại tay Tiêu ức Sơn, cười khẩy và : “Liên quan gì đến ”.

      #993366;'] 

      #993366;']Đôi mắt rực sáng của Phong Bính Thần khẽ nheo lại, gằn giọng : “Em gì?”.

      #993366;'] 

      #993366;'] để lộ vẻ tức giận, giọng điệu khiến người ta cảm thấy như rơi xuống hố băng, toàn thân toát lên dáng vẻ khiến người ta khiếp sợ. cố Băng bất giác lùi ra sau, nín thở. Còn Thuần Khiết vênh mặt đáp lại : “Xin lịch chút, đừng lo chuyện bao đồng”. câu này khiến Tiêu ức Sơn khỏi khâm phục dũng khí của . Những người đều thiếu dũng khí.

      #993366;'] 

      #993366;']Cuối cùng Phong Bính Thần trở mặt, bặm môi, ánh mắt vô cùng sắc bén, giống như ánh sáng lóe lên lưỡi dao sáng bóng.

      #993366;'] 

      #993366;']Tiêu ức Sơn cảm thấy sắp nổi trận lôi đình. Nhưng làm như vậy, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt Thuần Khiết lúc lâu, sau đó lời mà quay người bỏ .

      #993366;'] 

      #993366;']Thuần Khiết cũng rất bất ngờ. chưa từng chứng kiến dáng vẻ giận dữ của Phong Bính Thần. Lúc nãy tim đập thình thịch, toát mồ hôi lạnh. Nhưng bỗng nhiên rồi lại khiến bồn chồn, bất an.

      #993366;'] 

      #993366;']Lúc ấy hoàn toàn quên mục đích mình đến buổi party này. Đâu còn tâm trạng để quan tâm xem Sở Phụng Minh là ai. Khó khăn lắm mới ở thêm được lúc rồi đề nghị ra về.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :