1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

1.Gả cái kim quy tế - Giả Diện Đích Thịnh Yến(1/108).

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Noãn

      An Noãn New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      3
      Đại học Hải ở ngay trong nội thành, mỗi cuối tuần có việc ở trường Dư Hoàn Hoàn đều về nhà.

      Từ buổi chiều sau khi trở về, Dư mụ mụ Lâm Phân nữ sĩ liền ở bên tai của nàng lải nhỉa. Nội dung gì khác là vì lần thân cận này, nàng hao phí bao nhiêu sức lực.

      Từ khi nàng nhảy ở quảng trường quen biết được dì, cơ duyên xảo hợp Lâm Phân biết cháu ngoại trai của đối phương tuổi trẻ tuấn, còn có bạn , mới vừa về nước lâu, nàng lại hao hết tâm tư mới hỏi được ràng công tác, tình hình gia đình của người đó.

      Việc đó cũng gọi là tra ba đời nhà người ta.

      Lâm Phân trước khi về hưu công tác ở xã khu của tổ dân phố, loại tình này thập phần am hiểu.

      Mấy điều này tới tới lui lui Dư Hoàn Hoàn đều thuộc hết cả.

      Từ khi tỷ tỷ nàng cùng người nhà công bố rằng mình thei chủ nghĩa độc thân nghĩ đến hôn nhân, mẹ nàng liền giống như bị kích thích, làm gì được tỷ tỷ của nàng liền chuyển sang quả hồng mềm như nàng mà nắn.

      ràng nàng mới có hai mươi, mẹ nàng lại hạn thể đem nàng lập tức gả ra ngoài, tốt nhất năm nay gả , cũng thõa mãn nguyện vọng được ôm cháu ngoại của nàng.

      Vấn đề là nàng vẫn còn là sinh viên hai năm nữa mới có thể tốt nghiệp.

      “ Mặt ngươi lớn lên nhìn non nớt, cần phải trang điểm cho thành thục chút, tiểu Đỗ so với ngươi lớn hơn lại mới từ nước ngoài trở về. Ta nghe dì của cậu ta gia đình hy vọng kết hôn sớm chút, cho nên ngươi thể để cho người khác cảm thấy ngươi còn quá .”

      Thấy Dư Hoàn Hoàn đứng ở cửa tủ quần áo bất động, Lâm Phân lướt qua nàng đến trước cửa tủ quần áo của nàng chọn lựa chút, lấy ra hai kiện trang phục ném cho nàng.

      Dư Hoàn Hoàn chỉ có thể mang vẻ mặt đau khổ cởi ra bộ áo ngủ hình con gấu người mà thay vào.

      Mặc tốt rồi, nàng còn có động tĩnh gì khác, Lâm Phân đem nàng kéo đến trước mặt.

      Thiếu nữ đúng là vừa đến lúc thanh xuân đẹp nhất, làn da trắng nõn nà, đầu tóc đen dài xõa xuống, nhìn thế nào cũng là tiểu nữ nhi ngoan ngoãn.

      thực tế Dư Hoàn Hoàn cũng là nữ nhi nhoan ngoãn, từ liền ngoan ngoãn hiểu chuyện, cùng với Dư gia đại nữ nhi Dư Diễm Diễm hoàn toàn giống nhau, khiến cho Lâm Phân yên tâm hơn biết bao nhiêu lần.

      Cho nên thể khiến cho đại nữ nhi kết hôn sinh con nên liền chuyển sang Dư Hoàn Hoàn, trong lòng cũng biết chắc chắn nhịnữ nhi nghe lời.

      Này phải chính là xác đinh ăn chắc rồi, bằng nữ hài nào mới hai mươi tuổi nghe lời người nhà thân cận.

      Thân cận!!!

      Chỉ cần tưởng tượng đến cái này, Dư Hoàn Hoàn liền có loại cảm xúc muốn che mặt, vùi đầu làm đà điểu. Mấy người bạn cùng phòng kia của nàng nếu mà biết được nàng thân cận, khẳng định cười nàng đến chết mất.

      Lâm Phân lôi kéo nữ nhi quay lại nhìn, gật gật đầu: “ tồi Hoàn Hoàn nhà ta lớn lên đẹp, mặc cái gù cũng tốt.”

      Dư Hoàn Hoàn khóe miệng cong lên chút, cười đến miễn cưỡng.

      “ Nhưng mái tóc này được! phả ta ngươi, cái nào hài tử phải tràn điểm, ngươi nhìn Lưu gia An Tuệ , hôm nay uốn chút, ngày mai lại kéo thẳng chút, ba ngày hai màu tóc, cũng chỉ có ngươi vẫn giũ cái kiểu tóc này.”

      “ Mẹ ơi, phải mẹ nhuộm tóc có thể gay ung thư kêu ta cần học Lưu gia An Tuệ lăn lộn mái tóc của mình hay sao, như thế nào tại lại ta học nàng.”

      Lâm Phân có chút xấu hổ: “ Ngẫu nhiên nhuộn qua lần là có thể, kia An Tuệ cũng quá lăn lộn, ngươi nhìn chút hàng xón ai nàng.”

      Nàng nhìn nhìn đồng hồ báo thức tủ bên cạnh đầu giường, : “Thời gian còn sớm, mẹ mang ngươi làm tóc.”

      “Vẫn là từ bỏ .” Dư Hoàn Hoàn vừa thấy tư thế của mẹ nàng liền sợ.

      mau, chớ chậm trễ thời gian.”

      Lâm Phân tựa hồ thập phần vừa lòng “tiểu Đỗ”, thời điểm xuống lầu còn ngừng cùng Dư Hoàn Hoàn về .

      “Ta cùng ngươi , mẹ hỏi thăm qua, nhà tiểu Đỗ có hai căn hộ, hộ ở khu này của chúng ta, là cho ba mẹ của tiểu Đỗ ở, căn khác, ở tân khu, là để cho nhi tử về sau khi kết hôn liền vào ở. khu mới kia vị trí tuy rằng kém chút nhưng tại giá nhà cao thành như vậy, có căn hộ còn gì để chê rồi.”

      Dư Hoàn Hoàn trong lòng thờ dài, cảm thấy mẹ nàng chính là dưới tàn phá của mẹ nàng nàng lieenff giống nương nữa.

      ràng nữ hài ở tuổi này dều là tùy ý vui chơi hưởng thụ thanh xuân, nàng vì cái gì muốn bước vào thời kì chuẩn bị gả , mỗi ngày bên tai đều là phòng ở, mẹ chồng nàng dâu, phu thê linh tinh, đủ các loại tình.

      Phải biết rằng, nàng liền đương cũng chưa có trải qua lần đâu.

      “ Nha, đây là Lâm Phân. Như thế nào, Diễm Diễm nhà ngươi phải gả cho người khác? Nghe ngươi cái gì mà phòng ở kết hôn hả?”

      Người chuyện là hộ gia đình ở lầu hai, cũng chính là mẹ của An Tuệ, Vương Mĩ Cầm.

      Nàng để cái mái tóc uốn, da trắng nõn, chính là giống như cắt qua hai mí mắt có chút sưng lên.”

      Lâm Phân vừa thấy nàng, tựa như gà mái bảo hộ gà con mà cảnh giác lên.

      Nàng dường như có việc gì mà hỏi nữ nhi: “Ta ? Hoàn Hoàn vừa rồi mẹ lời này?”

      Dư Hoàn Hoàn lại nghĩ muốn che mặt.

      Khá vậy biết là hôm nay nếu giúp mẹ nàng, nàng liền khẳng định xong đời rồi. Nàng cuối đầu, giọng : “Mẹ ngươi vừa gì, ngươi quên? Ngươi phải Thành Thành ca con của thúc có bạn sao?”

      Lâm Phân ở trong lòng cấp cho nữ nhi cái tán thưởng, cười đối với Mỹ Cầm : “Ngươi nghe lầm, là gia nhà em trai kia của ta, phải Diễm Diễm.”

      Vương Mỹ Cầm bĩu môi, hậm hực: “ phải ta , Diễm Diễm nhà ngươi tuổi cũng , như thế nào còn nghĩ đến Hữu Thừa nhà ta sao?”

      Lâm Phân sắc mặt lập tức liền tốt, cười lạnh: “Hữu Thừa nhà ngươi? Kiếm tiền còn bằng Diễm Diễm nhà ta đâu. Nhớ ? Vương Mỹ Cầm, ngươi sợ con dâu tốt của ngươi nghe thấy sao?”

      Nhắc tới con dâu, Vương Mỹ Cầm sắc mặt cũng liền tốt.

      Xoay người đóng lại hàng rào sắt chống trộm, phát ra tiếng vang loảng xoảng lớn, làm đến khung của chấn động mạnh cái tản ra đống tro bụi.

      Lầu lập tức có người kêu lớn lên: “Mẹ An Tuệ, nhà ngươi đóng cửa có thể hay chút, chút nha, tường đều mau có thể bị ngươi làm sụp. Ngươi cho rằng ngươi chính là ở nhà mới hay sao, sao có thể làm việc như vậy, là.”
      Là hộ gia đình ở lầu , con dâu nhà Chu gia.

      Ngõ hẻm nhà cũ cứ như vậy, cách kém, hoàn cảnh cũng tốt, lầu động tĩnh hơi chút lớn, dưới lầu cảm giác giống động đất.

      Lâm Phân hừ tiếng, đắc ý mà lôi kéo nữ nhi xuống lầu.

      Từ cổng ra tới, mãi cho đến ngỏ hẻm, Lâm Phân cùng Hoàn Hoàn nhắc mãi đường Lưu gia .

      Từ năm đó, Lưu Hữu Thừa cùng Dư Diễm Diễm chuyện đương, đến phải là Lưu gia hủy hôn làm sao khiến cho Dư Diễm Diễm ba mươi có hơn, đến nay đừng gả, liền bạn trai đều có.

      Thậm chí liền Dư Diễm Diễm tính toán kết hôn liền đều bị Lâm Phân giận chó đánh mèo mà trút hết lên đầu của Lưu gia, cảm thấy Lưu Hữu Thừa cùng nũ nhi chia tay nên Dư Diễm Diễm mới đối với nam nhân bài xích, thất vọng tột đỉnh.

      Tự nhiên cũng ít việc ngày thường Lâm Phân cũng Vương Mỹ Cầm nổi lên tranh cãi.

      ngắn lại hai người này chính là có từ kiếp trước, kiếp này tiếp tục làm oan gia.

      Bất quá đều là dân chúng, hàng xóm gần gũi, cũng đâu có đến mức huyết hải thâm thù. Hơn nữa nhiều năm qua Dư Kiến Quốc cùng Lưu ba ba quan hệ rất tồi, nhiều ít cố kỵ vài phần tình cảm.

      Ngày thường gặp mặt hai người vẫn là vài câu khiêu khích lẫn nhau, bất quá nếu là nháo lớn lên, cũng phải cái việc gì quá lớn.
      “Ta cho ngươi, việc liên quan đến tiểu Đỗ, ngươi ngàn vạn lần đừng ra bên ngoài, Lưu gia laoc thái bà kia vẫn luôn muốn tìm cho An Tuệ cái kim quy tế, tiểu Đỗ này quả chính là kim quy cũng thể để cho hai mẹ con nhà này đoạt mất.”

      “Mẹ ta mỗi ngày học, nào có thời gian cùng người khác cái gì chứ.”

      Kỳ Dư Hoàn Hoàn nghĩ , nàng yuowcs gì làm cho Lưu An Tuệ cướp mới tốt.

      Kim quy gì mà kim quy, đều là thời đại nòa, nào có cái gì mà kim quy nữa! Cũng chỉ có các lão thái thái bây giờ mới đùng đến từ này.

      Khi chuyện, mẹ con hai người tới cửa hiệu cắt tóc ở ngõ hẻm .

      Cửa hiệu cắt tóc lớn, cũng chỉ khoảng mưới bình mà thôi, nhưng sinh ý lại khá tốt, gần đây có ít nhóm a di đều đến đây làm tóc.

      Tiện nghi, lợi ích thực tế, quan trọng nhất là lão bản ở đây chính là soái ca, miệng ngọt nịnh đến các a di thập phần cao hứng, tự nhiên nguyện ý tới đây ủng hộ.

      Lâm Phân đầu làm mái tóc chính là ở đây làm.

      Cho nên Dư Hoàn Hoàn rất bài xích tới nơi này, nếu là cho nàng uốn thành như mẹ, nàng dúng là còn mặt mũi mà gặp người.

      Nhưng căn bản chưa cho nàng cơ hội phản kháng, nàng cũng bị người ấn ngồi ghế cắt tóc, soái ca lão bản ở đầu nàng mân mê.
      Sau đó khi làm xong nàng nhìn người trong gương, có chút kinh ngạc.

      Nàng là có chút trẻ con, gương mặt đô đô thịt, nhưng vì khí sắc tốt, làn da cũng tốt, cho nên làm người cảm giác béo, chỉ biết cảm thấy giã đúng chỗ ngứa.

      Dưới lông mày mềm mại dịu dàng là đôi mắt to, cánh mũi hơi hơi nhếch lên, làm thiếu nữ mang theo vài phần đáng .

      Bản thân mình bình đạm có gì đặc sắc mái tóc thẳng biến thành mái tóc xoăn mang theo hương vị lười biếng, màu nâu ấm, làm thiếu nữ làn da càng trở nên trẵng nõn, lại thêm vài phần thành thục của tiểu nữ nhân.

      là đẹp mắt!!!

      Liền Dư Hoàn Hoàn đều nhịn được cảm thán, đến nỗi kia bởi vì ngồi lâu mà có vẻ cứng đờ eo, tự nhiên làm nàng ném tới chín tầng mây.

      “Lão bản tay nghề tốt!”

      Giàn được mẹ con nhất trí mà công nhận, lão bản lộ ra vài phần đắc ý. Nhưng đối với việc Lâm Phân đem tư thế ép giá ra mà trả tiền, trong lòng khỏi tru lên, còn phải tươi cười thể đắc tội khách nhân.

      Chờ hai mẹ con xa rồi, lão bản mới lẩm bẩm câu bủn xỉn.

      Bởi vì ước định ở địa phương nào gặp mặt, dêm đó Dư gia lại dẫn phát hồi tranh cãi .

      Người dì kia của tiểu Đỗ chọn nơi nào gặp mặt để thân cận tựa hồ để ý lắm, chỉ hết thảy đều xem nhà , tùy tiện nơi nào đều có thể.

      Liền bởi vì câu này, Lâm Phân mau chóng buồn rầu đến chết.

      Hải thị người nơi này đều thể diện, Lâm Phân lại là người đặc biệt thể diện.

      Ấn quy củ ở đây, ai là chủ nhà người đó chịu trách nhiệm chi trả.

      Đương nhiên cũng có các loại quy củ khác, ngoaiij lệ khác, nhưng lần đầu tiên gặp mặt, nào có tốt mà cùng đối phương chuyện này, cho nên Dư gia phải làm tốt công tác chuẩn bị của chủ nhà.

      Nhưng Dư gia điều kiện cũng coi là tốt, Dư Kiến Quốc cùng Lâm Phân hai người đều là dựa vòa tiền lương hưu cũng chỉ có khoảng 7000 mỗi tháng, Hải thị tiêu phí lại cao, mỗi tháng cơ hồ có gì còn thừa.

      Mà lần đầu tiên gặp mặt này, chọn địa phương như thế nào là quan trọng nhất.

      Ít nhất Lâm Phân cho rằng quan trọng.

      Nàng cảm thấy nhà mình điều kiện tốt bằng nhà trai, cho nên tuyệt đối có thể lộ ra sơ hở gì như vậy mới có thể khiến đối phương có ấn tượng tốt. Nhưng Dư Kiến Quốc cho rằng làm được mặt mũi lâu dài, còn khong bằng nên là cái dạng gì chính là cái dạng đó mà gặp mặt.

      Vì thế, hai vợ chồng già còn tranh cãi nhau vài câu.

      Cuối cùng Dư Kiến Quốc xách theo bàn cờ ra ngoài chơi cờ mà chấm dứt.

      Lâm Phân quau đầu lại lấy kính viễn thị nghiên cứu tới nghiên cứu lui, cuối cùng đem vị trí gặp mặt ấn định ở nhà hàng Nam Kinh Tây lộ.

      Ngày hôm sau buổi chiều 5h30, mẹ con hai người trang điểm tốt liền ra cửa.

      Từ ngõ hẻm tới nơi này dọc theo đường , thể tránh được gặp người quen.

      Thấy mẹ con hai người trang điểm đẹp đẽ, hỏi các nàng đây là chỗ nào, Lâm Phân dạo phố.

      Nàng giống cái bảo thủ bảo bối tiểu hài tử, bảo thủ cái này tiểu bí mật, cũng có phát sớm có người để lộ việc này rồi.

      Mà liền ngay sau khi các nàng ra khỏi ngõ hẻm, cũng có đôi mẹ con ra cửa.

      “Thái a di cũng là, gọi điện thoại cũng tiếp, cũng đêm tiểu Đỗ gọi cuộc điện thoại, người rốt cuộc là tới hay vẫn là có tới nha?”

      Ghế lô, Lâm Phân ngừng lấy ra di động để xem. Tưởng lại gọi lần rồi sợ thất lễ, nhưng tâm lý laiaj nôn nóng.

      Lúc này Lâm Phân chính là thể chọc, cho nên Dư Hoàn Hoàn thành an phận mà ở bên uống nước.

      Nàng uống thuecj nhiều nước rồi đó.

      “ Hoàn Hoàn con ra ngoài xem, nhớ tiểu Đỗ mặc tây trang màu đen, bên trong laf áo sơmi màu lam. vóc dáng cao lớn, có 1m8, tới liếc mắt cái là có thể thấy.”

      “Mẹ ta muốn .”

      “Nghe lời, mau , nhìn thấy người, hào phóng ít. Mẹ ở đây gọi món ăn, vừa rồi người phục vụ lại tới thúc giục, mấy người phục vụ ở đây cũng là, khách nhân tới ăn cơm, thúc giục cái gì nữa biết.”

      Dư Hoàn Hoàn cầm túi xách ra khỏi ghế lô.

      Bởi vì trong lòng mâu thuẫn, nàng cố tình cọ xát qua toilet chút, chậm rì rì mới của của tiệm cơm.

      Mới vừa đến trước cửa tiệm, liền thấy nam nhân đứng ở cửa.

      Vóc dáng rất cao, mặc thân tây trang màu đen, bên trosng là áo sơ mi màu xanh biển.
      Tôm Thỏ, levuongMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      Bạn ơi truyện này bạn tự edit hay sưu tầm để tớ chuyển đúng box
      levuong thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :