1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ẳng, ẳng, phu quân là trung khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      ☆, chương 37

      Tiểu Thất vốn muốn có thể kéo dài chút thời gian, như vậy Đại Bạch mới có thể vụng trộm trốn ra ngoài, giống như lúc ở An Hoa Tự. Nhưng gừng càng già càng cay, đại phu nhân làm sao nhìn ra điểm thích hợp này, mặc dù đấu võ mồm, nhưng vẫn chịu trì hoãn.

      Lâm thị hồ nghi nhìn về phía Tiểu Thất, Tiểu Thất nịnh nọt cười tiếng.

      Lâm thị hề bị lay động quay mặt , có điều lại mở miệng, "Đại tẩu..."

      Chưa kịp dứt lời, thấy gã sai vặt bên ngoài chạy tới, "Tiểu nhân gặp qua đại phu nhân, tam phu nhân."

      Vương thị khiêu mi: "Chuyện gì vội vội vàng vàng như vậy, chút quy củ."

      Gã sai vặt bẩm: "Khởi bẩm đại phu nhân, Trung Dũng vương gia đến, người ở cửa, là tới thăm Tam lão gia."

      Đại phu nhân kinh ngạc, có điều lập tức : "Vậy còn mau thỉnh."

      Gã sai vặt lại chạy ra ngoài, bà ta vội vã : "Các ngươi tạm thời dừng lại. Vương gia tới đây, chúng ta như vậy còn thể thống gì."

      Tiểu Thất thấy đại phu nhân đuổi người ra ngoài, trong lòng thở phào nhõm, nghĩ tới, vương gia tới đúng lúc, nếu như chậm thêm bước, sợ là phải gặp phải đại phiền toái.

      lâu sau, chỉ thấy Trung Dũng vương gia mang theo vài người tùy tòng đuổi tới, trong đó còn có Tiết thần y chữa trị cho Trịnh Tam lão gia. Canh giờ này, nam tử trong nhà đều có ở nhà, cũng chỉ có nữ quyến ở đây. Có điều cảnh tượng này ngược lại cũng quá phận hay lúng túng, trước kia tới đây, Trung Dũng vương gia cũng rất ít cùng người hàn huyên, chỉ nhìn qua Trịnh Tam Lang, hỏi Lâm thị về thân thể của ông ta rời .

      Mấy người nhà họ Trịnh thấy Trung Dũng vương gia đến, đều vi phúc thỉnh an, ánh mắt Trung Dũng vương gia quét qua mấy người, dừng lại chỗ Tiểu Thất lát, lập tức : "Đều bắt đầu . Chớ có khách khí, ta nghe Tiết thần y , Trịnh tiên sinh có chút chuyển biến tốt đẹp, tới xem chút."

      Lâm thị vội vàng: "Vương gia bên này thỉnh."

      Trung Dũng vương gia gật đầu, ánh mắt lần nữa quét qua Tiểu Thất, dẫn đầu ở phía trước, ông ta tới ít lần, cũng biết Trịnh Tam Lang là ở căn phòng nào.

      Vương thị sau chút, thầm với nha hoàn bên cạnh, "Nhìn cửa cho kỹ, đừng để cho người chạy ."

      Nha hoàn đáp dạ, sau nhanh chóng rời , mà Vương thị mau vài bước, đuổi kịp mấy người.

      Trung Dũng vương gia thấy tiểu nhà đầu xinh đẹp sau Lâm thị, mỉm cười : "Nghe Thất tiểu thư An Hoa Tự cầu phúc. nghĩ rằng, ngươi trở về. Thời gian qua ngược lại thực vui vẻ, tháng chẳng mấy chốc trôi qua."

      Tiểu Thất bị điểm tên, lập tức bẩm: "Ta ngày hôm qua trở lại. Mấy ngày này, đa tạ ngài chiếu cố phụ thân."

      Trung Dũng vương gia bật cười: "Cần phải vậy."

      Mặc dù căm thù tiểu thế tử đến tận xương tuỷ, nhưng Tiểu Thất đối với Trung Dũng vương gia lại vẫn có chút hảo cảm. người cha, cố gắng đền bù vì con trai mình gây họa khắp nơi, so sánh với đứa con trai chưa từng lộ diện, người cha này là làm cho người ta cảm thấy đáng được tôn kính.

      Tiểu Thất nghiêm túc : "Kia cũng muốn đa tạ ngài."

      Trung Dũng vương gia nở nụ cười, "Tiểu nương chính là tiểu nương."

      Lại tới, dù An Hoa Tự, Tiểu Thất gặp mặt ông ta cũng nhiều lắm, Trung Dũng vương gia ngược lại có thể đoán ra hai, Lâm thị là người thông minh lanh lợi, Trịnh Tĩnh Hảo đối với Trung Dũng vương phủ trong lòng còn có khúc mắc, bà là người làm mẹ sao có thể biết được, tiểu nương giấu được tâm tư. Nếu như để ông ta biết được, tóm lại tốt. Nên Tiểu Thất cũng ít gặp Trung Dũng vương gia. Điểm này ông ta là có thể lý giải.

      Hơn nữa bây giờ nhìn, nàng xác thực là nương đơn thuần, ông ta nghĩ vậy, nếu như tâm tư thâm trầm, tuyệt đối thể "Kia cũng muốn cám ơn ngài", đây phải là điều nàng nên làm sao?

      Phàm là có chút tâm cơ, cũng như thế, có thể thấy được, tiểu nương này quả nhiên là đơn thuần. Thay con mình lừa dối, ông ta cảm giác có lỗi.

      Cố Diễn người ngốc giấu được chuyện gì, nàng có thể bị Cố Diễn lừa gạt, phải đơn thuần đến mức nào.

      biết sao, trong lúc nhất thời, Trung Dũng vương gia cảm thấy, kỳ con trai thích Trịnh Tĩnh Hảo cũng có chút ý tứ? Dù sao, ở đâu còn có thể tìm tới tiểu nương còn ngốc hơn so với đây?

      Đại khái là bởi vì Trung Dũng vương gia vẫn nhìn Tiểu Thất, Lâm thị lại có vài phần lo lắng, bà dấu vết chắn trước mặt Tiểu Thất, mỉm cười : "Vương gia mau mời ngồi. Tiểu Thất tuổi còn biết chuyện, vương gia ngàn vạn chớ nên trách tội Tiểu Thất."

      Trung Dũng vương gia mỉm cười lắc đầu với Lâm thị: " sao. Tiểu nữ hài nhi! Như vậy là bình thường!"

      Lâm thị rót trà cho Trung Dũng vương gia, : "Mấy ngày nay, tay tam lang ngẫu nhiên động vài cái, biết có phải là chuyển biến tốt đẹp hay . đến cái này, ta còn phải thỉnh giáo Tiết thần y đây."

      Tiết thần y là lão giả tuổi hơn thất tuần, ông ta cũng giống như người có uy nghiêm ở tuổi này. Ngược lại là mang theo khuôn mặt tươi cười, cực dễ chuyện.

      "Có phản ứng chính là tốt. Giải thích thuốc này có hiệu quả, kế tiếp, ta dựa theo phân lượng này thêm chút. Các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối đả thương . Có phản ứng lên, vẫn có thể tỉnh lại. tại chỉ là vấn đề thời gian."

      Lâm thị nghe, vui mừng lộ nét mặt, bà cảm kích : "Đa tạ Tiết thần y, về sau, còn phải tiếp tục phiền toái ngài."

      Tiết thần y lắc đầu, " có, đừng vương gia mời ta tới đây. Coi như là vương gia mời, thân là người làm nghề y, hành y cứu tế, cứu người chữa bệnh cũng là cần phải vậy. Chữa hết bệnh, trong lòng ta cũng cao hứng."

      Vương thị thấy mấy người hàn huyên, cảm thấy hình như có chỗ nào đúng lắm, đặc biệt là khẩu khí chuyện của Trung Dũng vương gia, khẩu khí đó, quá mức tự nhiên.

      Trong ngày thường bà ta cũng từng thấy qua Trung Dũng vương gia hai lần, nhưng ông ta chuyện cũng tùy ý giống như vậy, nhưng hôm nay, đặc biệt là đến Tiểu Thất, khẩu khí của ông ta ràng cho thấy thân mật rất nhiều, giống như... Giống như đối với người vãn bối.

      Cái này có chút làm cho Vương thị cảm thấy bất thường . Có điều bà ta giấu kỹ suy nghĩ của mình, cũng nhiều.

      Trung Dũng vương gia cũng đợi lâu đứng dậy cáo từ, đồng thời rời , còn có tùy tòng của ông ta.

      Đám người Trung Dũng vương gia vừa rời , lão phu nhân đuổi tới, sắc mặt bà ta cũng tốt lắm, "Vương gia rồi?" Quải trượng gõ cạch cạch mặt đất.

      Vương thị thưa: "Trung Dũng vương gia chỉ là đến xem Tam đệ chút, mấy câu ly khai."

      Làm dâu lớn, lại ở đây theo lý Vương thị nên trả lời.

      Trịnh lão phu nhân hừ lạnh tiếng , thấy ít hộ viện đều ở đây, hỏi: "Vẫn chưa kiểm tra hết sao? Lão thân phải , mau chút kiểm tra sao? Huy động nhân lực như vậy, là vì cái gì."

      Vương thị nhất thời bị nghẹn, lập tức : "Con dâu cũng là vì ổn thỏa. Nghĩ tới nếu đều tra xét, bằng tra triệt để chút."

      Trịnh lão phu nhân gật đầu: "Nghĩ như vậy cũng đúng, vậy mau kiểm tra , điều tra xong cũng an tâm." Ánh mắt liếc về phía Tiểu Thất, thấy mặt nàng tái nhợt, lão phu nhân hỏi: "Đây là thế nào? Đại bá mẫu ngươi điều tra là người xấu, ngươi sợ đến như vậy sao?"

      Lời Trịnh lão phu nhân chứa đầy hàm ý.

      Lâm thị mỉm cười trả lời: "Tiểu Thất ở đâu là vì vậy, vừa rồi a, đứa này chuyện với vương gia, tám phần là bị vương gia hù đến. Ngài cũng biết, Trung Dũng vương gia là võ tướng, Tiểu Thất lại ít ra khỏi cửa, con bé nhát gan thôi."

      Trịnh lão phu nhân khiêu mi, "Vừa rồi Tiểu Thất chuyện với vương gia?"

      Tiểu Thất vội vàng đáp: "Dạ. Chỉ là, ta giống như sai, có điều vương gia tâm địa rất tốt, cũng có tức giận."

      Nàng ngây thơ trả lời.

      Trịnh lão phu nhân vui mừng cười, "Tiểu nương, ngẫu nhiên sai câu nửa câu, sao."

      Người người cũng biết, tiểu thế tử Cố Diễn Trung Dũng vương phủ đến tuổi nên gả cưới, mà lại là dòng độc đinh của Trung Dũng vương phủ, có thành thân, nếu như gả , là tiền đồ có ranh giới.

      Trịnh lão phu nhân vốn hy vọng nương nhà mình có thể có cái phúc khí này, nhưng là tiếp xúc với Trung Dũng vương phủ lâu như vậy, cũng có tiến triển gì, phần tâm tư này của bà cũng nguội lạnh vài phần. Nhưng dù là như thế thế, nếu như hơi có chút hướng gió, bà ta lại hưng phấn lên.

      Vương thị và Lâm thị thấy vẻ mặt lão phu nhân, đều hiểu vài phần tâm tư của bà, chỉ là, Vương thị trong lòng chửi bới, Lâm thị trong lòng chán ghét, lại đều thể ra miệng.

      Mấy người trở về trong sảnh chuyện, hộ viện cẩn thận kiểm tra, dù là như thế, cũng kiểm tra được cái gì.

      Qua hồi lâu hộ viện tới đây bẩm báo, thấy thu hoạch được gì, Tiểu Thất vốn là lòng thấp thỏm cũng để xuống. Chỉ riêng Vương thị có chút thể tin, Tiểu Thất khẩn trương bà ta thấy được, đừng là bà ta, ngay cả lão phu nhân cũng hồ nghi khi thấy Tiểu Thất khẩn trương, nhưng bọn họ có lục soát được gì, chút cũng có.

      Vương thị ngây ngốc chút, lập tức mỉm cười : "Có kiểm tra cẩn thận chưa? Ta cho ngươi biết, tam phòng đều là nữ nhân, nếu như có cái gì thỏa đáng. Đó là là đại , tương lai nếu như có chuyện gì, ta bắt ngươi tra hỏi."

      Tiểu Thất thấy lục soát được người, lại nổi ý xấu, nàng cười tủm tỉm nhìn Vương thị, : "Đại bá mẫu, mọi người là do bác an bài, chẳng lẽ bác còn tin được hay sao?"

      Nàng thế nhưng lửa cháy đổ thêm dầu, vừa như vậy, sắc mặt lão phu nhân lập tức liền thay đổi. Hậu viện Trịnh phủ, vẫn luôn nằm trong tay lão phu nhân, ngay cả việc bếp núc cũng có giao ra, Tiểu Thất như vậy, tầm mắt lão phu nhân lập tức quét qua hộ viện và đại phu nhân vòng.

      Vương thị tối tăm thầm mắng câu nha đầu chết tiệt kia, sau vội vàng : "Sao lại như vậy, hộ viện trong phủ, tự nhiên là nghĩ cho an toàn của mọi người, cũng là nghe lệnh của mẫu thân. Ta a, có điều là chấp hành người thôi. Ngươi nha đầu kia, trách được vừa rồi vương gia còn ngươi là tiểu nha đầu, là tuổi còn , hiểu chuyện."

      Tiểu Thất vô tội khiêu mi: "Vậy Đại bá mẫu đối với chúng ta tốt. Tam phòng nhân khẩu ít nhất, địa phương nhất, dùng là thời gian lại nhiều nhất, lục soát ra còn muốn tiếp tục lục soát. Đối với chúng ta là quá tốt, ta rất cảm động..."

      Này trào phúng cơ hồ xem như trắng trợn rồi.

      Lâm thị quát lớn: "Được rồi Tiểu Thất, bậy bạ gì đó. Còn trở về phòng."

      Tiểu Thất nháy mắt to nhìn lão phu nhân: "Tổ mẫu, ta có thể trở về phòng ?"

      Lão phu nhân chỉ biết: "Trở về trở về !" Bà còn mong mỏi, Trung Dũng vương phủ có thể bởi vì áy náy để cho tiểu thế tử nạp Tiểu Thất, dù là làm trắc phi cũng tốt, nhưng khi nhìn nàng, hoàn toàn ra vẻ hiểu chuyện. Lại nghe những lời vừa rồi, cũng giống như khi chuyện với Trung Dũng vương gia, bà ta thở dài tiếng, cái nương này, như thế nào cứ hiểu chuyện như vậy đây! Trông cậy vào nàng, sợ là bao giờ...
      TrâuPhương Lăng thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      ☆, chương 38

      Cố Diễn tức giận ngồi ở kiệu, sắc mặt kia, quả thực là đen thể đen hơn, nhìn lại miệng của , quả thực có thể treo được bình dầu.

      biết vì sao, Trung Dũng vương gia đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, cũng biết bao lâu chưa thấy qua Cố Diễn như thế này. Đúng vậy, ngày thường cũng tức giận, nhưng ủy khuất tức giận như thế này, lại chưa từng. Nghĩ đến chỗ này, ông ta càng thêm buồn cười.

      Cố Diễn nhìn cha muốn cười mà cười, rốt cục nhịn được : "Ông muốn cười cười . Đừng nín hỏng." Lời tuy như thế, nhưng trong đó có nhàn nhạt tức giận.

      Trung Dũng vương gia cúi mắt, : "Ta vì sao muốn cười ngươi? Là bởi vì ngươi bị người ta đuổi đường có thể lui, chỉ có thể nhờ Trương Tam tới tìm ta? Hay là , ngươi muốn giả bộ làm chó trốn ở dưới giường?"

      Cố Diễn lập tức hổn hển, "Ta mới có để cho Trương Tam tìm ông, là tự chủ trương."

      Trung Dũng vương gia "A" tiếng, thêm, chỉ là giữa lông mày tất cả đều là vui vẻ.

      Cố Diễn liếc cha cái, lập tức có chút lúng túng, lúng túng lâu, rốt cục, "Cái kia! Cám ơn ngài."

      Trung Dũng vương gia hì hì tiếng bật cười, nghĩ đến, bao nhiêu năm, ông ta chưa có nghe được Cố Diễn chuyện như vậy. Cố Diễn bị cười giận, lầm bầm: "Có điều phải là ta kêu tìm ông. Tự ta cũng có thể chạy ."

      Trung Dũng vương gia lại ồ tiếng, Cố Diễn càng thêm lúng túng, nhìn trời, phải, là cỗ kiệu. Nhìn qua ngoài cửa sổ, ngạch, có cửa sổ! Nhìn qua...

      Thôi quên .

      "Ngạch, tự ta chạy quả có khó khăn. Đa tạ ông giúp ta."

      Trung Dũng vương gia lắc đầu: "Chúng ta là phụ tử, ngươi là con trai của ta, những thứ này đều là nên, có có cái gì cám ơn với cám ơn." Vỗ vỗ bả vai Cố Diễn, ông ta tiếp tục : "Ngươi tiểu tử này, chỉ biết những thứ vô dụng kia. Có điều ta thấy, Trịnh Thất tiểu thư rất thích hợp ngươi."

      " ?" con mắt Cố Diễn thoáng cái liền phát sáng, kỳ kể từ khi thích Tiểu Thất, xác định ràng, thậm chí nguyện ý vì theo đuổi Tiểu Thất mà giả làm con chó, nhưng trong nội tâm rất ràng. Bất kể là cha hay Trương Tam Lý Tứ bên cạnh, bọn họ đều được tâm tư của , chỉ cảm thấy cố ý chống đối vương gia, cố ý vi chi. Nhưng Cố Diễn tự mình biết, phải là như vậy.

      thích Tiểu Thất, cũng hy vọng tình cảm đó có thể có được người khác tán thành. Mà nay phụ thân thế nhưng bọn họ rất thích hợp, điểm này làm cho Cố Diễn hết sức ngạc nhiên mừng rỡ.

      Trung Dũng vương gia cũng nghĩ tới Cố Diễn cao hứng như vậy, vui sướng kia cơ hồ giấu ngừng, con mắt càng thêm sáng láng, trong lúc nhất thời, tâm tình của ông ta cũng khá lên.

      "Ngươi phải là bởi vì nàng ta đơn thuần ngốc nghếch hơn ngươi, nên mới thích sao? Hay là cảm thấy, ngươi cưới nàng ta khi dễ nàng ta. Trịnh Tĩnh Hảo là nương thoạt nhìn rất đơn thuần, ngươi đừng lừa gạt nàng ta." Trung Dũng vương gia nửa nửa giả .

      Cố Diễn lần này lại tranh cãi, nghiêm túc gật đầu: "Ta biết, ta đối với Tiểu Thất tốt. Tiểu Thất vừa thiện lương vừa đơn thuần lại tốt đẹp. Ta chỉ thích nàng, ta thích nàng khi hung hãn gây gỗ với Trịnh Tĩnh Xu; cũng thích bộ dáng ngơ ngốc của nàng khi bị lừa mơ mơ màng màng; càng ưa thích bộ dáng đáng thiện lương của nàng khi chiếu cố động vật ; còn thích nàng đối với mỗi người đều chân thành nghiêm túc... Tóm lại, rất nhiều rất nhiều dáng vẻ của nàng ta đều thích, ta chiếu cố tốt Tiểu Thất. Mặc dù ta tại lừa nàng, nhưng có vấn đề gì, ta biết , Tiểu Thất thiện lương như vậy, nhất định tha thứ ta. Trịnh tiên sinh tỉnh lại, ông ta tỉnh lại nhất định hết thảy đều giống nhau."

      Trung Dũng vương gia thấy con mình ngây ngốc ngu xuẩn lẩm bẩm, cảm thấy kỳ bọn họ rất xứng đôi.

      Như vậy tự cho là ngu ngốc, ăn thiệt thòi a! Có điều, rất đúng, Trịnh Tĩnh Hảo ngây thơ đơn thuần như vậy, nghĩ đến, dù là tức giận, cuối cùng cũng tha thứ a?

      Nghĩ tới đây, Trung Dũng vương gia thở dài hơi.

      "Chỉ là đại phu nhân Vương thị ràng muốn tìm ngươi, ngươi còn muốn về sao? Quá an toàn."

      Cố Diễn gật đầu: "Ta phải trở về a, nếu Tiểu Thất làm sao bây giờ? Đại Bạch vất vả trở về, nếu như giải thích được biến mất, Tiểu Thất thương tâm đến chết."

      Lại suy nghĩ chút, : "Có điều ta nghĩ, có lẽ Vương thị tới bới lông tìm vết nữa, đây là lần thứ hai tìm được cái gì. Bọn họ cũng nên hết hi vọng, lần trước Trịnh Tĩnh Xu... Ai..." Cố Diễn dừng lại câu chuyện, "Hôm nay, Trịnh Tĩnh Xu vì cái gì có cùng đây? Dựa theo tính tình của nàng ta, nên xuất a, đây chính là cơ hội làm xấu mặt Tiểu Thất."

      Ngón trỏ của Trung Dũng vương gia nhàng gõ đầu gối, " tự nhiên có lý do . Có lẽ, nàng ta dám qua?"

      Cố Diễn mờ mịt ngẩng đầu: "Vì cái gì dám qua? Nàng ta có lý do."

      Trong lúc nhất thời, hai người trầm mặc xuống, có điều rất nhanh, Cố Diễn đột nhiên ngẩng đầu, "Trước ở An Hoa Tự nàng ta cũng dám, trong phủ có cha mẹ của nàng ta, nàng ta càng có khả năng sợ cái gì. Trừ phi... Trừ phi có lý do mà nàng ta thể . Ta xác thực mình có bị người phát , như vậy lên, bọn họ hoài nghi như vậy là vì nghe được Tiểu Thất . Tiểu Thất nhất định là cho Trịnh tiên sinh hôn mê ta là con chó. Mà bọn họ chính là nghe cái này mới giơ đuốc cầm gậy tìm ta. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Trịnh Tĩnh Xu cùng Đại Bạch mất tích có quan hệ?"

      Cố Diễn đem hai chuyện liên lạc với nhau, càng cảm thấy có khả năng. Chó của Tiểu Thất mất tích trong phủ, cứ cảm thấy, thể nào là tự nó chạy ra ngoài, cũng tìm hồi lâu nhưng có kết quả.

      Chính là vì tìm hồi lâu mà tìm được, mới nhẫn tâm giả dạng làm Đại Bạch đến bên cạnh Tiểu Thất. Có phải là... Có phải Đại Bạch chính là bị Trịnh Tĩnh Xu hại chết hay ? Nên biết, Trịnh Tĩnh Xu vẫn luôn rất chán ghét Đại Bạch, điểm này khi thầm giám thị cũng xem ở trong mắt.

      "Ngươi là Trịnh phủ Lục tiểu thư giết chó của Trịnh Tĩnh Hảo?" Trung Dũng vương gia nhíu mày. Khuê các nữ tử như vậy, là làm cho người ta thích.

      Cố Diễn chống cằm, "Vô cùng có khả năng."

      Bởi vì động tác Cố Diễn như vậy, Trung Dũng vương gia thoáng cái nhìn đến chỗ cổ tay vết trầy da , ông ta lập tức thay đổi sắc mặt: "Ngươi tối hôm qua bị thương? phải có chuyện sao?"

      Cố Diễn theo tầm mắt của ông ta nhìn sang, : "Cùng lắm chỉ là chuyện . có gì."

      "Làm sao lại có gì, người của ngươi còn có chỗ trầy da nào khác ? Lập tức kêu Tiết thần y kiểm tra cho ngươi chút. Ngươi ràng bị thương lại chịu , Trịnh Tĩnh Hảo trọng yếu như vậy sao, trọng yếu đến mức ngươi để ý thân thể của mình sao?" Trung Dũng vương gia thoáng cái cảm thấy khí huyết dâng trào. Cố Diễn là con trai duy nhất của ông ta, ông ta thể để cho Cố Diễn xảy ra chuyện.

      Cố Diễn mắt trợn trắng, " liên quan đến Tiểu Thất. Cùng lắm chỉ là vết trầy da , ta cũng là mới nhìn gần đây, sao cả a! Có điều những hắc y nhân kia..." Cố Diễn nở nụ cười, "Cũng biết, những hắc y nhân kia đến tột cùng thẩm vấn như thế nào. Nghĩ đến cũng thú vị, hết tới hai, hết hai tới ba muốn giết ta, phụ vương, ông , người sau màn độc thủ là người thế nào?" nhìn thẳng Trung Dũng vương gia, ý hữu sở chỉ.

      Trung Dũng vương gia biết được người con trai hoài nghi là ai, người kia, chính là vương phi của ông ta, nhưng dù ngàn lần vạn lần hỏi ông ta, ông ta cũng cảm thấy Tú Hoa Lan là người như vậy. Nhưng người cực kỳ có động cơ hại Cố Diễn, cũng chỉ có nàng ta a!

      "Chuyện này, ta mau chóng điều tra. Ngươi ở tại Trịnh gia cũng tốt, tối thiểu nhất, người khác nghĩ tới. Đợi đến khi tìm được hung thủ ngươi hãy trở về."

      Cố Diễn khiêu mi, chẳng đúng sai.

      Hai người thoáng cái yên tĩnh trở lại.

      Theo từng tiếng vang của xe ngựa chậm rãi về phía trước, suy nghĩ của Cố Diễn lại bay tới người Tiểu Thất, mà lúc này Tiểu Thất cũng bề bộn nhiều việc. Nàng vội vàng... Tìm Đại Bạch!

      Đại Bạch thấy, cũng có ở trong phòng của nàng, điều này làm cho Tiểu Thất lại bất an lo lắng, "Tiểu Đào, ngươi Đại Bạch đến tột cùng trốn ở nơi nào a."

      Tiểu Đào lần này cũng khẩn cấp như lần trước, nàng ta phỏng đoán : "Đại Bạch biết có người tìm , tất nhiên là núp , phải vườn hoa có chỗ sao? Có lẽ là thừa dịp lúc Trung Dũng vương gia đến, tương đối loạn chạy trốn , cũng có khả năng a! Đại Bạch cơ trí như vậy, cũng có thể vụng trộm trốn, nhất định có chuyện gì."

      Tiểu Thất suy nghĩ chút, gật đầu, cảm thấy có chút đạo lý.

      "Ta cảm giác mẹ ta có chút hoài nghi." Tiểu Thất bóp khăn, với Tiểu Đào.

      Tiểu Đào cũng đồng ý, "Ta cũng cảm thấy phu nhân hoài nghi. Phu nhân thông minh như vậy, làm sao có thể nghi ngờ a! Có điều rất kỳ quái, phu nhân có hỏi gì cả."

      "Mẹ ta đại khái là chờ ta tự cung khai! Nhưng ta khiến bà thất vọng." Tiểu Thất nhìn trời, "Ta tạm thời được , nếu Đại Bạch làm sao bây giờ? Ta nuôi từ đến lớn, là phụ thân tặng cho ta a, ta thể để cho mình luân lạc tới bên ngoài bị người khi dễ."

      Tiểu Đào gật đầu, "Tiểu thư rất đúng."

      "Ta còn nhớ bộ dáng kích động của ở An Hoa Tự khi ta tìm được , cũng nhớ ủy khuất cọ ta, còn lấy tay bốc cơm, học ... Ta nhớ được hết thảy. Tiểu Đào, ta có làm sai, đúng ?" Tiểu Thất lúc này nóng lòng muốn được người khác đồng tình.

      Mà người cũng cùng chiếu cố qua Đại Bạch, hơn nữa chứng kiến hết thảy tâm tư Tiểu Đào ra cũng giống như Tiểu Thất, nàng ta nghiêm túc gật đầu, "Tiểu thư rất đúng."

      Tiểu Thất kiên định đứng lên: "Chờ ta cha tốt lên, ta liền cho bọn họ biết hết thảy. tại, ta cái gì cũng thể , ta phải bảo vệ Đại Bạch."

      "Ta giúp tiểu thư!" Tiểu Đào cũng kiên định lại nghiêm túc.

      Hai chủ tớ nhìn nhau cười tiếng, hết thảy cần .
      melodyevil, Phương LăngTrâu thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      ☆, chương 39

      Đêm khuya yên tĩnh, Cố Diễn cẩn thận thăm dò địa hình, lần nữa lẻn về Trịnh phủ. phủi mông cái nhảy xuống đất, cảm thấy cuộc sống của mình là quá mức bi kịch, nào có ai bị người đuổi như đuổi thỏ vậy a! Nếu phải Trương Tam cơ trí tìm tới trợ thủ, sợ là bị người bắt được, ngẫm lại thực là thể nhẫn.

      Chần chờ chút, Cố Diễn quyết định đến sân đại phu nhân thăm dò, biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng, nếu như vậy ba lần bốn bận nháo lần, sao nhưng Tiểu Thất sợ hãi.

      Cố Diễn là người theo phái hành động, nếu quyết định đến sân của đại phu nhân, việc này nên chậm trễ. khinh công vô cùng tốt, lại có ánh trăng che chở, rất nhanh liền leo tường đến sân của phòng lớn. cũng biết đại phu nhân ở đâu, chủ yếu là tìm tìm, nghe đến hồi tiếng bước chân. Cố Diễn vội vàng núp vào, lặng lẽ thăm dò nhìn cái.

      Người tới chính là Nhị lão gia, theo tiếng đập cửa vang lên, Đại lão gia ra mở cửa, ra gian phòng phía đông chính là thư phòng của Đại lão gia, mặc dù biết hai người cái gì, Cố Diễn lại rón ra rón rén tới gần, dán lỗ tai tại cửa.

      "Ngươi , Trung Dũng vương gia tới nhiều lần như vậy, là bởi vì muốn xem thương thế Tam đệ sao?" Trong phòng truyền đến tiếng của Nhị lão gia.

      Cố Diễn ngừng thở, lẳng lặng nghe.

      Đại lão gia tự nhiên cũng có ý nghĩ của mình, cân nhắc chút : " phải là thăm Tam đệ, chẳng lẽ là tới thăm ngươi? Ngươi cần quanh co lòng vòng, muốn cái gì, thẳng

      Nhị lão gia, "Đại ca hà tất phải giả vờ giả vịt với ta, ta cũng tin, trong lòng ngươi có nghi hoặc. Ta vẫn cảm thấy, Trung Dũng vương gia trước đây, cũng đơn thuần là vì đến thăm Tam đệ. Dù dẫn theo Tiết thần y vậy như thế nào, Tiết thần y cũng là người của . Đặc biệt là hôm nay, ta cảm giác, hình như bình thường, ngươi cảm thấy... Ngươi cảm thấy có khả năng, Trung Dũng vương gia danh nghĩa là đến xem Tam đệ, thực tế, nhưng ra là đến gặp Tam đệ muội? Tam đệ muội mặc dù phải là thanh xuân thiếu ngải, nhưng cũng là tư sắc hơn người, khó Trung Dũng vương gia có tâm tư gì."

      Đại lão gia trầm mặc hẳn, thấy trầm mặc, Nhị lão gia tiếp tục : "Trung Dũng vương gia là thân phận gì, dù Tam đệ là ở trong phủ của bị thương, cũng có thể sai người tới, đâu đáng tự mình tới đây?"

      "Ngươi , ta phải là có nghĩ tới." Trầm mặc hồi lâu, Đại lão gia rốt cục mở miệng.

      Vẻ mặtNhị lão gia "Quả thế".

      "Hôm nay đại tẩu ngươi cũng ở đó, là Trung Dũng vương gia rất hòa ái, đối với Thất nha đầu cũng hết sức ôn nhu, giống như trưởng bối. Ngươi cũng biết tính cách Thất nha đầu, đơn thuần vô cùng, nàng có gút mắc với Trung Dũng vương phủ, chưa chắc biểu ra ngoài, mặc dù như thế, Trung Dũng vương gia lại chút tức giận, hơn nữa vô cùng sủng ái, giống như đối đãi với vãn bối, tình huống như vậy còn trong chuyện này có cái gì mờ ám, ta tin." Đại lão gia nhấp ngụm trà, đem ly trà để xuống, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

      "Đại ca, vậy nên như thế nào cho phải? Cũng thể tùy ý tình thế phát triển tiếp ?" Nhị lão gia sốt ruột.

      Đại lão gia lườm cái, : "Chúng ta có bằng chứng, chẳng lẽ còn có thể dựa vào phỏng đoán này ngả bài với vương gia? Nếu như như vậy, cũng thỏa đáng. Ý của ta là, bằng để đại tẩu ngươi chuyện với thị chút, cảnh cáo thị phen. Làm vợ người ta, phải tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc. Về phần vương gia bên kia, bên kia chúng ta làm sao quản được. Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.
      "
      "Ta cuối cùng vẫn cảm thấy, chuyện như vậy chúng ta thể bỏ mặc, tùy ý tình thế phát triển, nếu như Tam đệ muội cùng vương gia có cái gì. Tam đệ tỉnh lại, chúng ta làm sao có thể đối mặt Tam đệ?" Nhị lão gia cùng Tam lão gia tuổi xê xích nhiều, quan hệ cũng vô cùng tốt, tự nhiên là hướng về chuyện.

      Đại lão gia khoát tay, "Chuyện này ta tự có định đoạt, ngươi cần quản."

      Sắc mặt Nhị lão gia biến hóa, "Đại ca cũng phải là muốn mượn việc Tam đệ muội để lợi dụng vương gia, tiến tới đạt được quan to lộc hậu ?"

      "Ngươi bậy bạ gì đó! Ta phải mới vừa , để đại tẩu ngươi cảnh cáo Tam đệ muội. Chẳng lẽ chúng ta còn có thể để cho vương gia đến xem lão Tam? Đừng quên, Tiết thần y là người của vương gia, chúng ta còn trông cậy vào Tiết thần y chữa bệnh cho Tam đệ. Ngươi đừng tưởng rằng ta chỉ là ham những thứ quyền thế kia, nếu như quyền thế này cần dùng thể diện của nhà của chúng ta đổi, ta dù giá nào cũng muốn. Điểm văn nhân khí khái này, ta còn có." Đại lão gia cũng nổi giận.

      Đại khái thấy Đại lão gia là tức giận, sắc mặt Nhị lão gia hòa hoãn hơn, "Đại ca chớ nên tức giận, ta chỉ là quá nóng lòng."

      "Ngươi nóng lòng, ta có thể hiểu được, ta cũng nóng lòng. Nhưng nóng lòng cũng phải đúng mực." Đại lão gia thở dài, "Chuyện như vậy, tự chúng ta chú ý chút là được”

      "Vậy được!"

      Cố Diễn tuyệt đối thể tưởng được, bọn họ đàm luận thế nhưng là loại đề tài này, chau mày lại, chỉ cảm thấy chán ghét. Nghe được hai người tựa hồ xong, Cố Diễn xoay người nhảy lên nóc phòng, quả nhiên là, thấy Nhị lão gia xách theo đèn lồng rời .

      Cố Diễn trì hoãn, lập tức trở về sân của Tiểu Thất, lúc này Tiểu Thất ngồi ở trong nội viện chờ , nàng tin chắc, Đại Bạch trở lại.

      "Gâu gâu!"

      Tiểu Thất vui mừng ngẩng đầu, chỉ thấy Cố Diễn cười tủm tỉm ngồi chồm hổm ở tường, cúi đầu nhìn nàng.

      Tiểu Thất vội vàng đứng dậy, "Ngươi cẩn thận chút, chậm chậm lại." Vừa dứt lời, thấy Đại Bạch thoáng cái nhảy xuống, Tiểu Thất sợ theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, đợi nàng mở mắt ra, Đại Bạch gần trong gang tấc.

      Tiểu Thất kinh hoảng nhìn , cao thấp kiểm tra, "Có bị thương ?"

      Cố Diễn lắc đầu: "Đây là bản năng của chó a! Làm sao bị thương đây!" như cây ngay sợ chết đứng.

      Tiểu Thất thở ra hơi, : " có chuyện gì là tốt rồi, mau vào nhà."
      Cố Diễn tùy ý Tiểu Thất lôi kéo, bước nhanh vào cửa.

      Tiểu Đào thấy Đại Bạch trở lại, kích động, "Ngươi lợi hại a, trốn nơi nào a. Bọn họ cũng tìm được ngươi, ta cũng biết, trong phủ có thể có chỗ giấu người."

      Cố Diễn vò đầu, tựa hồ suy nghĩ, có điều rất nhanh liền : "Ta núp ở trong sân đại phu nhân." nháy con mắt, vẻ mặt chân thành.

      Tiểu Thất ngơ ngẩn, lập tức hỏi: "Ngươi đến sân của đại phu nhân?"

      Cố Diễn gật đầu, "Bên ngoài có rất nhiều người, rất nhiều rất nhiều người, ta vòng tới vòng lui, biết giấu tới chỗ nào tốt, về sau ta nghĩ...Bà ta hư hỏng như vậy, ta liền trốn đến sân của bà ta làm cho bà ta tìm được. Đến lúc đó bà ta mất mặt. Cho nên ta liền trốn ở đó! Có điều biết vì cái gì, liên tục có ai tìm đến, ta trốn đến tối, thấy bọn họ đều nghỉ ngơi, mới vụng trộm trở lại."

      Cố Diễn giương đầu, vẻ mặt "Cầu xin khen ngợi". Lúc này còn giả vờ khéo khoe mẽ, còn đợi khi nào a!

      Tiểu Thất trợn to hai mắt, cuối cùng rốt cục nhịn được bật cười, "Ngươi thông minh."

      Cố Diễn "Ẳng ư" tiếng, cọ cánh tay Tiểu Thất, "Ta thông minh nhất ta thông minh nhất, lạp lạp!"

      Xì! Cố Diễn như vậy, Tiểu Thất nhịn được cười càng thêm lợi hại, "Ngược lại nghĩ ra, ngươi đúng là đánh bậy đánh bạ. Kỳ phải là tra phòng lớn, mà là vì che giấu tai mắt người, bà ta trước tra xét sân của mình, vậy là lúc ngươi qua, tự nhiên có người tra."

      Cố Diễn cái hiểu cái , Tiểu Thất vỗ vỗ đầu của , "Ngươi cần hiểu!"

      Cố Diễn nhe răng cười.

      "Được rồi, ngươi trở lại ta an tâm, hôm nay ngược lại làm phiền Trung Dũng vương gia tới đây, nếu như phải là ông ấy đến trì hoãn canh giờ, sợ là ngươi còn trốn thoát được. Lại tới, lão Vương gia cũng dễ dàng, lại có thằng con trai tín nhiệm như vậy, ngày ngày là tức chết." Tiểu Thất bĩu môi.

      Cố Diễn tươi cười cương ở mặt, ách, người tín nhiệm kia, chính là . Nhưng là... nơi nào tín nhiệm a! Này ràng cũng phải là có chuyện như vậy. Tiểu Thất oan uổng người, ô ô ô!

      "Ngươi làm sao vậy?" Tiểu Thất buồn bực nhìn Cố Diễn.

      Cố Diễn ủy khuất đô môi, tựa đầu bả vai Tiểu Thất, "Tiểu Thất ngàn vạn đừng bỏ ta."

      Tiểu Thất: Cái gì? Ngoáy lỗ tai!

      "Ta muốn vĩnh viễn cùng với Tiểu Thất, Tiểu Thất thể bỏ mặc ta."

      Tiểu Thất ngơ ngác chút, lập tức nghiêm túc : "Hảo, vĩnh viễn cùng chỗ."

      Đại Bạch trở lại, Tiểu Thất cũng trầm tĩnh lại, mệnh Tiểu Đào chuẩn bị nước, nàng chải đầu cho Đại Bạch, tóc Đại Bạch rối tung, Tiểu Thất quyết định giúp gội đầu chút, loại tình tắm rửa này tốt lắm, nhưng gội đầu chắc là có thể. Nếu tiếp tục như vậy, có rận làm sao bây giờ đây?

      Tiểu Thất lần đầu tiên chải đầu cho người khác, động tác lưu loát lắm, Cố Diễn bị nàng túm nhe răng nhếch miệng, có điều mặc dù như vậy, cũng vẫn như cũ có kêu đau, ngược lại Tiểu Thất ngượng ngùng.

      "Ta túm đau ngươi ? Thực xin lỗi a, ta cẩn thận chút."

      Cố Diễn giọng, " sao!"

      Từ khi trưởng thành, trừ mẫu thân ra, còn có ai chải đầu cho , cũng thích người khác chải đầu cho . Mà bây giờ, Tiểu Thất giúp như vậy, mặc dù động tác chút cũng thành thạo, nhưng lại cảm thấy trong lòng ấm áp.

      "Tiểu Thất tốt nhất."

      Tiểu Thất hé miệng, nhàng tươi cười treo ở mặt, "Ta tốt thế nào?"

      "Tất cả đều tốt."

      Tiểu Thất tươi cười càng lớn, "Ta cũng vậy rất thích Đại Bạch a, Đại Bạch phải ngoan, ta mới cảm thấy an tâm. Đừng khiến ta lo lắng."

      "Ừ." Cố Diễn để ý Tiểu Thất nắm tóc của , xoay người, thập phần nghiêm túc: "Mặc kệ khi nào , mặc kệ chuyện gì phát sinh, ta đều thích Tiểu Thất nhất."

      Tiểu Thất nhìn mấy sợi tóc bởi vì quay đầu mà đứt rời, chọc khuôn mặt , "Xoay qua chỗ khác ngoan ngoãn để cho ta chải đầu. nghe lời."

      Cố Diễn cười, "Hảo!"

      "Nhưng mà, vì cái gì Tiểu Đào còn chưa có trở lại đây?" Tiểu Thất có chút chần chờ.

      Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, mới vừa xong, thấy Tiểu Đào bưng chậu nước vào cửa, chỉ là sắc mặt nàng ta lại khó coi cực kỳ.

      Tiểu Thất phát giác, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

      Tiểu Đào lắc đầu.

      Tiểu Thất hỏi lần nữa: "Có cái gì là được. Ngươi cái dạng này có chuyện gì, cho là ta có tin hay ?"

      Tiểu Đào chần chờ chút, cắn môi, giọng cực kỳ phẫn nộ: "Ta mới vừa mới nhìn thấy đại phu nhân dạy dỗ phu nhân chúng ta. Bà ta xấu, quá xấu xấu!"

      Tiểu Thất sửng sốt: "Dạy dỗ mẹ ta? Vì cái gì? Là vì ta sao?"

      Tiểu Đào lắc đầu, phảng phất mở miệng được, Cố Diễn thoáng cái liền hiểu được, nắm tay Tiểu Thất.

      Tiểu Thất truy vấn: "Đến cùng là vì cái gì? Ngươi mau !" Giọng có vài phần nghiêm khắc.
      Phương Lăng thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      ☆, chương 40

      Tiểu Đào rốt cục chuyện gì xảy ra từ đầu đến cuối, nàng ta múc nước, kết quả đụng phải đại phu nhân, bởi vì chuyện ngày hôm nay dính đến tiểu thư, Tiểu Đào vụng trộm vội vàng theo, nhưng chưa từng nghĩ, đại phu nhân thế nhưng gần xa ám hiệu tam phu nhân tuân thủ nữ tắc, hơn nữa muốn bà ấy chú ý hành vi của mình.

      Mà đối tượng bị hoài nghi kia, lại là Trung Dũng vương gia người luôn đến thăm Tam lão gia sau khi hôn mê.

      Tiểu Thất nghe thế, chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, nàng trực tiếp chạy ra khỏi cửa, Cố Diễn thấy nàng kích động, chặn ngang ôm lấy nàng, "Tiểu Thất ngoan, đừng !"

      Tiểu Thất phẫn nộ: "Bà ta tại sao có thể mẫu thân của ta như vậy? Ta muốn tìm bà ta bình luận phân xử, tại sao có thể có người xấu xa như vậy, xấu lắm, là xấu chết."

      "Ngươi thể . Nếu ngươi nháo, chỉ làm mẹ ngươi khó xử. chỗ tốt, cũng có!" Cố Diễn cũng bất chấp này nọ, lập tức khuyên nhủ.

      Tiểu Thất phẫn nộ: "Chúng ta đều là người nhà, Tĩnh Xu trong ngày thường bới lông tìm vết còn chưa tính, cũng phải đại gì, dù bọn họ cũng là quá đáng. Mình là cục c*, xem người khác cũng sạch sao?"

      Cố Diễn trấn an: "Ta biết ta biết , bọn họ phải là người tốt, nhưng ngươi như vậy, đả thương được bọn họ còn khiến cho mẫu thân ngươi thương tâm, Tiểu Thất đau lòng nhất mẹ ngươi có đúng hay ? Nếu đau lòng mẹ ngươi, thể qua. Nếu mẹ ngươi cảm thấy khó chịu."

      Tiểu Thất bị Cố Diễn kéo vào nội thất, ngồi ở bên giường, Cố Diễn ngồi xổm bên người nàng khuyên nhủ: "Ta biết trong lòng ngươi khó chịu, nhưng dù khó chịu hay nháo cũng thể giải quyết vấn đề. Bà ta thích các ngươi như vậy, chờ các ngươi tức giận lên, chọc tức thân thể, bà ta càng cao hứng, ngươi đúng hay ? Lúc này, ngươi lại thể bởi vì chuyện này mà bị chọc tức. Các ngươi tóm lại phải là như bà ta như vậy, bà ta những thứ này, hoàn toàn có ý nghĩa."

      Tiểu Thất phồng má, lời nào, vẫn còn giận dữ.

      Tiểu Đào đại để cũng hiểu mình nên đem những thứ loạn thất bát tao này cho tiểu thư, theo khuyên nhủ: "Tiểu thư, Đại Bạch có đạo lý, ngài nên tức giận. Chúng ta cây ngay sợ chết đứng, bà ta cũng là vô dụng. chừng giống như Đại Bạch , bà ta chính là chờ chúng ta tức giận, chúng ta càng tức giận, bà ta càng cao hứng, chúng ta sao có thể như ý của bà ta."

      " biết, đời này lại còn có người như vậy."

      Cố Diễn vội vàng, " đời này chính là có loại người như vậy a."

      Tiểu Thất bị trêu chọc cười, cuối cùng còn tức giận giống vừa mới bắt đầu, "Các ngươi rất đúng, ta mới bởi vì bà ta mà tức giận. Chỉ là mẹ của ta..."

      "Phu nhân thông minh như vậy, tự nhiên có thể nhìn thấu hết thảy hơn so với tiểu thư, phu nhân để bà ta vào mắt."

      Tiểu Thất quơ múa quả đấm, " muốn đánh bà ta."

      Cố Diễn nở nụ cười, "Luôn có cơ hội."

      Tiểu Thất hừ (ˉ (∞ )ˉ ) tức tiếng, gì.

      Tiểu Thất tâm tình tốt, Cố Diễn dỗ nàng ngủ, bản thân yên lặng gội đầu, Tiểu Đào thấy Cố Diễn động tác nhanh nhẹn, cảm khái: "Năng lực học tập của ngươi mạnh."

      Cố Diễn cười cười lên tiếng.

      Hôm sau.

      Tiểu Thất sợ mẫu thân thương tâm, sáng sớm vào nhà chính, lúc này Lâm thị mới tới lúc, Tiểu Thất tinh tế quan sát, cũng có phát giác dị thường, xem ra, Lâm thị cũng có bị lời Vương thị ảnh hưởng. Nghĩ đến cũng đúng, tính cách Lâm thị hết sức bình tĩnh tỉnh táo, ít bởi vì cái dạng chuyện này làm cho tức giận.

      Ngược lại chính nàng, thường xuyên manh động, tối hôm qua làm phiền Đại Bạch, nếu như phải
      [​IMG]
      Trâu, Phương Lăngmelodyevil thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      ☆, chương 41

      Mặc dù Tiểu Thất có hỏi Đại Bạch cái gì, nhưng nhìn đủ loại hành vi của , Tiểu Thất càng cảm thấy khả nghi. Mặc dù Đại Bạch vẫn giống như trước đây dùng cái muỗng ăn cơm, mặc dù vẫn biết kêu gâu gâu, mặc dù vẫn lắc cái mông, nhưng trong lòng Tiểu Thất, vẫn có chút bất đồng, nàng càng nhìn Đại Bạch, càng cảm thấy là giả bộ.

      Nhưng nàng lại thể trực tiếp như vậy, sợ là bởi vì chính mình nghi thần nghi quỷ oan uổng Đại Bạch, nên biết, nếu là nàng oan uổng Đại Bạch, như vậy Đại Bạch căn bản có chỗ nào để , Tiểu Thất biết khó, bởi vậy nàng cũng dám tùy tiện làm ra quyết định.

      Tiểu Thất cảm giác mình lọt vào cái vòng quái dị, là hoài nghi Đại Bạch là tin tưởng Đại Bạch lẩn quẩn loanh quanh, chính nàng ở trong vòng lẩn quẩn này rối rắm kềm chế được.

      Cũng rối rắm kềm chế được, còn có Lục tiểu thư Tĩnh Xu, Tĩnh Xu tuyệt đối nghĩ tới, trong sân tam phòng có tìm được người, bọn họ trông coi nghiêm mật như vậy đều có tìm được, liên tưởng đến lời của Tiểu Thất, Tĩnh Xu càng nghi thần nghi quỷ, cảm thấy sợ cực kỳ.

      Vương thị biết được Tĩnh Xu sợ chịu ra, vào gian phòng của nàng ta, Tĩnh Xu ổ ở giường, vẻ mặt lo lắng.

      Vương thị nhíu mày: "Ngươi đây là làm chi."

      Tĩnh Xu ủy khuất khóc, "Nương, ta là sợ, ta tìm hai lần đều có tìm được người, có lẽ, có lẽ nó tinh, là Đại Bạch biến thành tinh, nó là bị ta hại chết, nó nhất định tới tìm ta báo thù, nương, làm sao bây giờ? Ngài làm sao bây giờ a, có tinh muốn tới tìm ta báo thù!"

      Tĩnh Xu sợ run cầm cập.

      Vương thị trách mắng: "Cái gì tinh, giữa ban ngày, làm gì có tinh. Đừng những thứ kia, ta cũng tin, sợ là Tiểu Thất nha đầu chết tiệt kia vụng trộm giấu nam nhân thôi."

      "Nhưng ngài tự mình lục soát đều có tìm được a! Nếu quả có người như vậy, ngài vì cái gì tìm được? Nhất định là Đại Bạch, Đại Bạch thành tinh, nó cố ý làm ta sợ, nó muốn báo thù, là ta sai người đánh chết nó. Nó nhất định là muốn tìm ta." Tĩnh Xu ôm Vương thị kêu la.

      "Chát" Vương thị đánh bạt tai vào mặt Tĩnh Xu, Tĩnh Xu ngây người.

      Vương thị ác ngoan : "Ngươi chỉ có chút tiền đồ này? con chó mà dọa cho ngươi sợ đến như vậy. Ta đúng là cũng tin, con chó sau khi chết có thể biến thành người, nếu là như vậy, như vậy còn loạn sao? chừng, Tiểu Thất chính là biết ngươi bên ngoài cửa sổ, cố ý hù dọa ngươi mới như vậy! Nha đầu chết tiệt kia đầu óc cũng tệ, ngươi đừng tưởng rằng nàng ta nhìn đơn thuần như bề ngoài dễ khi dễ. Ngươi nha, yên lành lại bị nàng ta dọa sợ đến như vậy, coi như là đánh giết người sao chứ, huống chi là con chó. Ngươi là Lục tiểu thư Trịnh phủ, phải là nương nhân gia tầm thường. Có chút kiến thức cho ta."

      Tĩnh Xu bị Vương thị trách mắng, lại đánh bạt tai, mặc dù ra tay nặng, nhưng cũng hồi thần lại, nàng ta bóp khăn, nhíu mày, "Mẫu thân, ngài nàng ta có thể là biết ta ở bên ngoài cố ý gạt chúng ta?"

      Vương thị mắt trợn trắng, "Như thế nào thể, ngươi xem nàng như quả hồng mềm? Lại , nếu như yên tâm, bản thân mình tự điều tra ràng là được. Ổ trong phòng như vậy tự mình dọa mình, tính là cái gì. Nữ nhi của ta, cũng thể vô dụng như vậy."

      Tĩnh Xu nghe, giữ vững tinh thần, "Ta biết rồi."

      Thấy Tĩnh Xu uể oải như trước, Vương thị cuối cùng là gật đầu .

      Tĩnh Xu khẽ hí mắt, kỳ Tiểu Thất cũng biết, Đại Bạch chết rồi, nàng ấy sở dĩ tìm được Đại Bạch, kia là bởi vì chính mình sai người đánh chết Đại Bạch.

      con chó, ai bảo con chó cả ngày diễu võ dương oai với mình, cũng đáng ghét như chủ nhân của nó, nếu mình nó lẻn đến sân của mình, lại nhe răng nhếch miệng dứt, nàng ta tại sao có thể có tính tốt đây! Càng xem nó càng chán ghét, quả thực là thù mới hận cũ cùng tụ, nên sai người đánh chết nó.

      Có thể lo lắng sau khi nó chết Tiểu Thất nháo lên, như vậy tóm lại là nàng ta tốt, lại vụng trộm sai người chôn Đại Bạch.

      Đây hết thảy, chỉ có nàng ta và mấy người trong sân biết , người ngoài cũng biết, mẹ nàng ta cũng ra lệnh, cho những người khác chuyện này ra ngoài, nếu nghiêm trị.

      Chính là vì như vậy, chuyện của Đại Bạch vẫn luôn bị giấu kín, Tiểu Thất cũng vẫn luôn cho rằng, Đại Bạch còn sống, chỉ là chạy ra ngoài.

      "Mẫu thân yên tâm, chuyện Đại Bạch, ta làm ràng." Tĩnh Xu trấn định.

      Vương thị thấy nàng ta như vậy, hài lòng mỉm cười: "Như vậy mới là nữ nhi tốt của ta, ta bên kia còn có việc, ngươi nhớ kỹ lời của ta là được” xong rời , mà khi Vương thị rời , Tĩnh Xu cũng đứng dậy, nàng ta dặn dò: "Thúy đào."

      "Tiểu thư có cái gì phân phó?"

      "Kêu hai người đáng tin cậy, chúng ta hậu viện."

      Thúy đào lập tức đáp vâng.

      Lúc ấy Đại Bạch bị đánh sau khi chết liền chôn ở hậu viện, Tĩnh Xu quyết định qua lại kiểm tra lần, nếu như xác Đại Bạch vẫn còn vùi tại đó, lên bên cạnh Tiểu Thất căn bản nên có cái gì Đại Bạch biến thành nam nhân, người nam nhân kia, là tình nhân của Tiểu Thất.

      Thúy đào rất nhanh dẫn theo hai tiểu nhị tâm phúc tới đây, Tĩnh Xu chần chờ, dẫn người trực tiếp hậu viện...

      "Đại Bạch, tại thời thời khắc khắc đều chỉ có thể giấu ngươi ở trong phòng, thể ra ngoài tản bộ, ngươi có cảm thấy buồn bực ?" Tiểu Thất chống cằm hỏi Đại Bạch.

      Cố Diễn cảm thấy hôm nay Tiểu Thất có chút lạ, đặc biệt là khi nhìn ánh mắt của . Bất quá nghĩ đến Tiểu Thất tối hôm qua bị chuyện của đại phu nhân Vương thị chọc giận quá mức, lại cảm thấy cũng có thể lý giải.

      "Cùng với Tiểu Thất !" Cố Diễn xoay quanh vòng.

      Tiểu Thất "A" tiếng, cười tủm tỉm, "Kia... Ngươi bị béo phệ làm sao đây?"

      Cố Diễn yên lặng hắc tuyến, nhìn Tiểu Thất, biết nàng quan tâm tới cái này làm gì, ăn ngủ nghỉ ăn ngủ... Kỳ nàng chỉ cần quan tâm đến ăn là được a!

      "Ách..." Cố Diễn vò đầu, điều này biết sao, sao a!

      Tiểu Thất nhìn chằm chằm Cố Diễn, chờ câu trả lời của . Cố Diễn bày tỏ, áp lực lớn...

      "Khởi bẩm tiểu thư, Lục tiểu thư tới." Tiểu Đào mang khuôn mặt nhăn nhó vào cửa, cũng biết Lục tiểu thư phạm cái bệnh gì, người này lại tìm tới.

      Tiểu Thất cũng nghĩ như vậy, nàng nhíu mày, "Đại Bạch, ngươi trốn . Tiểu Đào, ngươi và ta cùng ra ngoài nghênh Lục tỷ tỷ."

      đợi tới cửa, nàng chần chờ chút, quay đầu lại nhìn Đại Bạch, "Đại Bạch, ngươi có thể trốn xà nhà ? Dưới giường an toàn lắm."

      Cố Diễn gật đầu, mềm mại trả lời tiếng "Hảo", vô cùng đáng .

      Nhưng tại Tiểu Thất lại có tâm tư gì thưởng thức đáng hay đáng , nàng khẽ cắn môi, gật đầu nghênh Tĩnh Xu.

      Chờ Tiểu Thất ra cửa, Tĩnh Xu vào sân , Tiểu Thất quan sát Tĩnh Xu, thế nhưng phát người nàng ta có chút đất.

      "Lục tỷ tỷ tại sao cũng tới?" Tiểu Thất nhàng cười, ôn ôn nhu nhu.

      Tĩnh Xu liếc nhìn Tiểu Thất, cười lạnh : "Ta biết ngươi sáng sớm hôm qua ở trong phòng Tam thúc những thứ kia là vì gạt ta. Cái gì Đại Bạch biến thành người. Trịnh Tĩnh Hảo, ngươi rất biết diễn trò a!"

      Tiểu Thất nghiêm mặt, lạnh lùng: "Ta căn bản hiểu ngươi cái gì. Lục tỷ tỷ những thứ này làm chi."

      "Ngươi biết?" Tĩnh Xu cười lạnh, "Đại Bạch chết, căn bản cũng thể biến thành người, ta cũng nhìn rồi, xác của nó còn vùi tại hậu viện, làm sao có thể biến thành người. Trịnh Tĩnh Hảo, giả thần giả quỷ, ngươi làm ngược lại rất tốt a!"

      Tiểu Thất tái mặt, nhìn Tĩnh Xu: "Ngươi ... Ngươi cái gì?"

      Tĩnh Xu cười lạnh: "Ta cái gì? Ta ngươi chẳng ra gì, nam nhân bên cạnh ngươi là tình nhân của ngươi. Đại Bạch chết rồi, chết rồi!"

      Tiểu Thất gắt gao nhìn chằm chằm Tĩnh Xu, "Ngươi Đại Bạch chết, ngươi xác nó vùi tại hậu viện, Trịnh Tĩnh Xu, ngươi cho ta, ngươi đến cùng làm gì Đại Bạch! Ngươi có xấu hổ hay ."

      Tĩnh Xu bị chửi giận, cũng trả lời lại cách mỉa mai; "Ngươi mới là biết xấu hổ! Lúc ngươi ở An Hoa Tự trong phòng giấu người, đừng cho là ta biết. Ngươi..."

      Tiểu Thất cười lạnh: "Ngươi lúc ấy phải lục soát điều tra sao? Ngươi tìm được gì? Còn phải là có! Ta cho ngươi biết, ngươi đừng tưởng rằng ngươi bậy có người tin. Ngược lại ngươi, ngươi người lớn như thế, lại vụng trộm hại chết chó của ta, ngươi còn có thiện tâm chút hay . Ta muốn tìm Đại Bạch..."

      Tiểu Thất trực tiếp liền hướng đến hậu viện, Tĩnh Xu thấy nàng chạy, cũng đuổi theo.

      "Nó mạo phạm ta, ta giết làm sao."

      Tiểu Thất dừng bước lại, phẫn nộ: "Nếu là đại gì, ngươi vì sao phải vụng trộm chôn, ngươi làm mà dám cho ta biết. Ngươi biết ta tìm Đại Bạch, lại chịu . Ta cho ngươi biết, ta chỗ này căn bản có nam nhân nào, ta chính là hoài nghi ngươi, ta hù dọa ngươi, để cho ngươi ra hết thảy tình hình thực tế. Ngươi đem Đại Bạch trả lại cho ta."

      Tiểu Thất tức đến khuôn mặt nhắn đỏ bừng, nhưng nếu như nhìn kỹ, có thể trông thấy nước mắt trong mắt nàng.

      "Ta cũng biết là ngươi nha đầu chết tiệt kia tâm kế nhiều, giống như mẹ ngươi giống nhau. Mẹ ngươi phải là thứ gì tốt, ngươi cũng phải." Tĩnh Xu lựa lời .

      "Chát!" Tiểu Thất chút do dự liền đánh tới, "Ngươi hại chết Đại Bạch, còn muốn nhục mạ mẹ ta, ngươi mới là tôn trưởng bối, tâm địa ác độc bại hoại!"

      Tiểu Thất chút khách khí, trực tiếp liền kéo Tĩnh Xu: ", ngươi và ta gặp tổ mẫu, ta lần này nhất định tha thứ ngươi. Ngươi tại sao lại ác độc như vậy a!" Tiểu Thất vừa vừa rơi nước mắt.

      Lần này khác với lần trước, lần trước là ở trong hoa viên, lại tương đối sớm, cũng có người nào. Nhưng là lần này bởi vì Tiểu Thất chạy ra, người đến người , bọn hạ nhân cũng nghe được chuyện này.

      Tiểu Thất cũng mặc kệ những thứ kia, kéo Tĩnh Xu đến sân của lão phu nhân.

      "Trịnh Tĩnh Hảo, ngươi đừng tưởng rằng ta sợ ngươi, ngươi dựa vào cái gì đánh ta."

      "Vậy ngươi lại dựa vào cái gì nhục mạ mẹ của ta, ngươi dựa vào cái gì hại chết Đại Bạch..."
      TrâuPhương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :