1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ảnh hậu trùng sinh: Nhật ký tình yêu - Thanh Nha Hồng Đậu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7: Chương trình giao lưu phỏng vấn (1)

      Edit: thienbao95

      Beta: Linxu

      Công ty truyền thông Thanh Vũ được coi là đài truyền hình nổi tiếng số số hai trong nước nhờ các show phỏng vấn giao lưu, tổng tỉ lệ người xem hàng năm của nó đứng đầu toàn quốc, sáng tạo nên rất nhiều chương trình kinh điển. Chương trình 《Giải trí cuối tuần》 được xem là tiết mục có sức hấp dẫn nhất của đài truyền hình Thanh Hải*, có ba biên tập viên là Khương Dịch, Lâm Đông Và Hạ Lam, tính ra mà số lượng fans của bọn họ hề thua kém các nghệ sĩ thần tượng.

      * vì sao nhưng trong raw lại ghi là Thanh Hải mà phải là Thanh Vũ nên mình để theo raw, thực tế 2 cái này là .

      《Giải trí cuối tuần》 được chia thành ba phân đoạn, chào hỏi phỏng vấn, chơi trò chơi và biểu diễn tiết mục. Chương trình lấy hài hước buồn cười, thậm chí là chỉnh gáy** khách mời làm chính, có rất nhiều điểm bất ngờ, thế nên rất nhiều nghệ sĩ vừa vừa hận với tiết mục này.

      **Chỉnh gáy: chậc đơn giản và dễ hiểu như ngôn từ giới trẻ chúng ta ngày nay chương trình chỉ có thể bằng chữ “LẦY”. Mọi người tự loại suy nha =D.

      Giờ phút này, rốt cuộc Lê Thu và Lăng Duy cũng được gặp mặt ba biên tập viên trong phòng hóa trang.

      Vốn 《Giải trí cuối tuần》 cũng mời Lâm Dung và Quách Lâm, chẳng qua sức khỏe Lâm Dung còn chưa phục hồi như cũ, nên Lâm Thăng cho , còn Quách Lâm lại thích xuất các tiết mục giải trí.

      "Lê Thu! Chào chị*!" Hạ Lam mặc chiếc váy dài màu hồng nhạt nhảy nhót tới trước mặt Lê Thu, sau đó đưa qua quyển vở, đôi mắt hạnh tỏa sáng lấp lánh khuôn mặt tròn tròn như bánh bao trông đáng , "Em* vô cùng vô cùng thích vai diễn Phương Khuynh của chị, chị ký tên tặng em có được ?"

      "Đương nhiên là được rồi, em cũng rất thích chị*!" Lê Thu nhận lấy vở bút, bàn tay kí tên vô cùng trôi chảy. Đời trước Lê Thu dành rất nhiều thời gian để luyện thư pháp, mỗi nét bút đều rất có phong độ, chẳng qua sau khi trùng sinh mỗi lần viết chữ cố hết sức bắt chước lại nét chữ của nguyên chủ, sợ người ta phát có gì đó thích hợp.

      "Chữ của chị* là đẹp !" Hạ Lam vui vẻ hôn lên quyển vở cái, sau đó đau lòng thở dài, , "So với nét chữ của chị chữ em* trông xấu hơn nhiều."

      *Chị - em: mình để xưng hô này nhằm tỏ ý tôn trọng giữa hai người với nhau, chứ k phải là gọi theo tuổi tác, nên mọi người đừng nhầm.

      Cốp!

      Đầu Hạ Lam bị đánh cái, là Lâm Đông.

      "Ai bảo em cố gắng luyện cho tốt!" Lâm Dung khinh bỉ nhìn Hạ Lam, "Chữ viết hệt như học sinh tiểu học, xiêu xiêu vẹo vẹo !"

      "Đáng ghét!" Hạ Lam quệt miệng, sau đó quay đầu nhìn về phía cả Khương Dịch, " Dịch, xem Đông Đông em như thế kìa!"

      Trong ba người cả Khương Dịch là người có danh tiếng nhất trong giới biên tập MC, từng đạt giải kim nha tượng ba lần, làm chủ trì cho vô số buổi lễ long trọng, lời sắc bén lại hài hước, bây giờ tuy gần bốn mươi nhưng nhìn qua vẫn như ba mươi tuổi .

      "Được rồi, vừa thấy mặt nhau là yên tĩnh được rồi!" Khương Dịch bất đắc dĩ tách hai người ra.

      Lâm Đông cũng chào hỏi Lê Thu chút, "Chào em Lê Thu, có nghe Tiểu Dung qua về em, em dạy em ấy rất nhiều."

      " là gì của Tiểu Dung ?" Lê Thu .

      " hai của em ấy." Lâm Đông trả lời, "Lần này thể đến nên em ấy rất vui, thể chơi trò chơi chung với em."

      "Sau này có cơ hội." Lê Thu nghĩ tới Lâm Đông thế mà lại là hai của Lâm Dung, tính tình của Lâm Dung giống như mùa hè hoạt bát vui vẻ, Lâm Đông lại giống như mùa đông, là chàng đẹp trai mặt lạnh độc mồm ác miệng.

      Sau đó Khương Dịch bắt tay Lê Thu, , " rất thích kĩ năng diễn xuất của em, hề giống người mới chút nào, rất tuyệt!"

      "Cảm ơn Dịch khích lệ!" Lê thu vui vẻ nở nụ cười.

      Trước đây Lăng Duy tham gia 《 Giải trí cuối tuần 》 nhiều lần, nên cũng khá quen thuộc với ba người Khương Dịch.

      "Tôi cậu là có phúc, Lê Thu xinh đẹp như vậy, thằng nhóc cậu chiếm tiện nghi lớn rồi!" Khương Dịch đùa giỡn vỗ vào bả vai Lăng Duy, chế nhạo , "Cậu đúng là sói đội lốt cừu!"

      "Ôi! Dịch lại đùa giỡn rồi!" Lăng Duy cười , "Em chính là con chiên khoác áo da cừu!" (Con chiên và con cừu đều có nghĩa là con cừu.)

      "Ha ha!" Tất cả mọi người cười rộ lên.

      cơ bản sắp xếp của chương trình được phân phát cho Lê Thu và Lăng Duy xem trước đó, mọi người ở trong phòng hóa trang đọc qua kịch bản lần sau đó liền chính thức bắt đầu thu hình.

      Studio dùng để quay 《 Giải trí cuối tuần 》 được coi là studio lớn nhất của truyền hình Thanh Vũ, sân khấu chủ trì rộng gần 50m2, thuận tiện để tiến hành các loại trò chơi, chỗ ngồi dưới đài có thể chứa đến ngàn khán giả.

      Sau bài múa mở màn đẹp mắt, toàn bộ khán giả dưới sân khấu đều vỗ tay ầm ầm.

      "Hoan nghênh đến với chương trình 《 Giải trí cuối tuần 》 ngày hôm nay, chúng tôi là bộ ba giải trí!"

      Khương Dịch đứng ở chính giữa, Lâm Đông và Hạ Lam đứng ở hai bên.

      "Hạ Hạ, em có biết bộ phim truyền hình gì hot nhất nay ?" Khương Dịch hỏi Hạ Lam trước tiên.

      "Đương nhiên nhá, là 《 Tình khuynh thành 》 bộ phim mà em thích nhất!" Hạ Lam đáng che mặt, "Em thích nhất Phương Khuynh, là xinh đẹp quá mức mà! Em cũng muốn mặc sườn xám!"

      "Với vóc người ống lăn mực như em mặc được đâu!" Lâm Đông châm chọc .

      "Chương trình ngày hôm nay của chúng ta có mời tới diễn viên Lê Thu phóng vai Phương Khuynh nghiêng nước nghiêng thành, còn có diễn viên Lăng Duy diễn vai Lăng thiếu đẹp trai phiên phiên." Khương Dịch đưa tay về phía sau, "Mời mọi người tặng tràng vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh bọn họ bước lến sân khấu nào!"

      Khán giả vui mừng kinh ngạc hoan hô.

      Toàn thân mặc sườn xám bó sát người, mặt vải xanh lơ có thêu hoa mẫu đơn màu tinh xảo, làn váy dài qua gối, vòng eo ôm chặt, mỗi bước đều duyên dáng uyển chuyển. Chàng trai bên cạnh có vóc người cao to, âu phục màu trắng chút tầm thường, khí chất phối hợp với khuôn mặt đẹp trai khiến lòng người tự chủ được mà mỉm cười.

      Lê Thu và Lăng Duy cùng nhau tới giữa khán đài.

      " quá đẹp! đẹp trai!" Hạ Lam khoa trương ôm trái tim, "Trái tim em bị say mê mất rồi!"

      Khán giả dưới dài cũng cùng kêu tên của Lê Thu và Lăng Duy.

      "Chào mọi người, tôi tên Lê Thu, đóng vai Phương Khuynh trong 《 Tình khuynh thành 》!"

      "Chào mọi người, tôi tên Lăng Duy, đóng vai Lộ Khải!"

      Sau khi hai người chào hỏi mọi người xong, người chủ trì liền bắt đầu đặt câu hỏi!

      “《 Tình khuynh thành 》 là bộ phim truyền hình đầu tiên của Lê Thu, thành tích rất ấn tượng." Khương Dịch hỏi, "Lê Thu có cảm tưởng gì?"

      "Tôi rất vui. " Lê Thu trả lời, "Những khổ cực của mọi người đều bị uổng phí!"

      “Lần đầu tiên Lê Thu đóng phim có thể diễn đến tốt như vậy, rất lợi hại !" Hạ Lam hỏi, "Có bí quyết gì sao?"

      "Bản thân tôi có xem rất nhiều sách mẫu hướng dẫn diễn, cũng cẩn thận nghiên cứu những bộ phim điện ảnh và phim truyền xuất sắc, học tập các kĩ năng diễn xuất của các tiền bối!" Lê Thu .

      Lâm Đông hỏi Lê Thu người mà thích nhất là ai.

      "Tôi thích nhất là Đỗ Tình!" Lê Thu trả lời. người thích chính mình sao có thể khiến người khác thích mình!

      "Hóa ra là Ảnh hậu Đỗ Tình!" Vẻ mặt Khương Dịch lên chút tiếc nuối: "Thực lực của Đỗ Ảnh hậu quả rất nổi bật, đáng tiếc lại mất sớm!"

      Khán giả nghe thấy tên Đỗ Tình cũng cảm thấy buốn bã, cho dù mấy năm trôi qua, giọng dáng điệu và gương mặt của Đỗ Tình vẫn khiến mọi người hoài niệm, dung mạo, kỹ thuật diễn xuất, nhân phẩm tất cả đều có chỗ nào để chê, chuyện năm đó làm nhiều người thể ứng phó kịp. Lúc đó internet tràn ngập những lời xót xa truy điệu, tác phẩm của Đỗ Tình được đài truyền hình phát phát lại nhiều lần , tất cả mọi người đều cảm thấy thương tiếc cho người phụ nữ hoàn mỹ này!

      "Sắp tới Lê Thu có kế hoạch gì khác ?"

      "Tạm thời vẫn chưa có quyết định, nếu có nhất định cho mọi người biết trước tiên!" tại Lê Thu vẫn chọn kịch bản. ra muốn đóng phim bản điện ảnh, thế nhưng giao tới tay hơn phân nữa đều là bản truyền hình.

      "Vậy chúng ta đành chờ mong tác phẩm tiếp theo của Lê Thu rồi!" Khương Dịch , "Cũng đừng để mọi người chờ quá lâu đó!"

      "Đương nhiên rồi!"

      "Được hợp tác cùng Lê Thu Lăng Duy có cảm giác như thế nào?" Hạ Lam hỏi Lăng Duy.

      "Rất tốt đó, tôi cảm thấy hai chúng tôi phối hợp rất ăn ý." Lăng Duy trả lời, "Hơn nữa Lê Thu diễn rất tốt, làm tôi tự chủ được hóa thân vào nhân vật!"

      "Vậy cậu có từng nghĩ kiếm người bạn như Lê Thu ?" Khương Dịch tiện đà hỏi tiếp: "Cậu cũng khá lớn rồi!"

      "Quả là Lê Thu rất tốt." Lăng Duy suy nghĩ chút rồi : "Chẳng qua làm bạn bè vẫn tốt hơn, tôi thích những đáng !"

      "Lẽ nào người thích là em?" Hạ Lam làm bộ kinh hãi biến sắc, "Người ta thích kiểu người như tổng giám đốc độc tài ngang ngược hơn đó!"

      Mọi người đều cười vui vẻ.

      Chương 8: Chương trình giao lưu phỏng vấn (2)

      Edit: Thienbao95

      Beta: Linxu

      "Vậy Lê Thu thích mẫu nam sinh như thế nào?" Khương Dịch hỏi: "Thích chàng trai trẻ tuổi ấm áp, hay là dạng ông chú như đây?"

      " Dịch phải là ông chú!" Lê thu cười cười:" Cũng có mẫu người đặc biệt gì, tùy xem duyên phận."

      " ràng!" Hạ Lam bất mãn dẩu môi, "Em thích mẫu người như tổng giám đốc phúc hắc!"

      "Hóa ra Hạ Hạ thích người phúc hắc!" Lăng Duy cố ý nhìn về phía Lâm Đông, "Có phải là cậu Đông Đông đây ?"

      "Ai thèm thích ấy ( ấy )! ! !" Hai người đồng thanh kháng nghị, liếc mắt nhìn nhau sau đó lại ăn ý quay đầu .

      "Quả nhiên rất ăn ý!" Lăng Duy mỉm cười xấu xa.

      Khán giả dưới dài hô to trận: "Cùng chỗ, cùng chỗ !"

      "Được rồi, thêm lát nữa mặt của Hạ Hạ chúng ta muốn bốc cháy theo đó!" Khương Dịch vội vàng hòa giải: "Để tiến hành phân đoạn tiếp theo !"

      Phân đoạn tiếp theo có tên "Bạn vẽ tôi đoán", tên cũng là ý nghĩa, hai vị khách người phụ trách vẽ vật gì đó ra giấy, người khác phụ trách đoán xem hình vẽ đó là thành ngữ gì, thời gian là hai phút.

      "Lê Thu và Lăng Duy, ai trong hai người vẽ tốt hơn?"Khương Dịch hỏi.

      "Để em vẽ !" Lê Thu . ra đời trước Lê Thu từng làm triển lãm tranh Trung Quốc, trình độ tuy thể tới bậc thầy, nhưng thắng ở chỗ đạt tới cảnh giới trong cảnh có ý có tình, lại có hiệu ứng của minh tinh, lúc hội triển lãm tranh được đưa ra đấu giá cũng trưng bày ra mười bức tranh, thu về khoản tiền gần trăm ngàn, sau đó lại đem toàn bộ tiền đấu giá quyên góp cho các em học sinh nghèo hiếu học, hoạt động này coi như cũng có ý nghĩa công ích.

      "Được, như vậy Lê Thu và Lăng Duy, còn có Hạ Lam và Lâm Đông thi đấu với nhau, thời gian hai phút, chúng ta cùng xem ai có thể đoán đúng nhiều hơn!"

      Bắt đầu tính giờ.

      Lê Thu vẽ rất nhanh, chỉ qua vài nét là có thể vẽ ra vóc dáng có mắt to, nửa bên con mắt bị mảnh lá cây che khuất .

      "Là bị vẻ ngoài che mắt đúng !" Lăng Duy hô.

      Tiếp theo là con rồng dễ thương, rồi vẽ thêm cây bút lông điểm mi mắt của rồng.

      "Vẽ rồng điểm mắt!"

      "Chỉ hươu bảo ngựa!" (nghĩa là: đổi trắng thay đen, sai )

      "Thuyền cỏ mượn tên!"

      ". . . . . ."

      Lê Thu vẽ rất nhanh, cuối cùng hai người đoán đúng được chín thành ngữ.

      "Oa, Lê Thu vẽ đẹp quá !" Hạ Lam hâm mộ lật xem từng bức vẽ , "Tài vẽ của em kém xa rồi!"

      "Lê Thu có luyện qua vẽ tranh sao?" Lâm Đông cũng cảm thấy Lê Thu vẽ rất tuyệt, cho dù là trò chơi cũng qua loa chút nào, mỗi bức tranh tuy trông rất đơn giản nhưng đủ để thấy được trình độ.

      "Lúc rãnh rỗi tập luyện chút, thường xuyên cố gắng nên mới tốt được ấy mà!"

      Hạ Lam và Lâm Đông cùng đội, người vẽ là Hạ Lam, còn Lâm Đông phụ trách đoán.

      Tuy trình độ vẽ tranh của Hạ Lam bằng Lê Thu, nhưng cũng may hai người hợp tác nhiều năm, nhiều lần chơi trò chơi này, cuối cùng lấy đề tài ưu thế mà thắng hiểm tổ đội Lê Thu và Lăng Duy. (thắng hiểm: chiến thắng trong nguy hiểm, mạo hiểm, thắng ngay giây phút cuối.)

      "Tuy rất vui vì hai người chiến thắng, chẳng qua…" Khương Dịch cũng lật lại những bức tranh của Hạ Lam: "Trình độ vẽ vời của em vẫn có tiến bộ gì hết trơn đó!"

      "Đâu có đâu, ràng có tiến bộ mà!" Hạ Lam kháng nghị lại, ai bảo Lê Thu vẽ tốt như vậy chi, muốn khóc quá!

      Bởi vì Lê Thu và Lăng Duy thua, vì thế phải nhận lấy trừng phạt của chương trình.

      " tại trước mặt hai người có năm ô vuông, bên trong mỗi ô vuông đều có ly nước ép khổ qua tươi ngon, chẳng qua những cái ly này có kích thước to giống nhau!" Khương Dịch chỉ chỉ mặt ô vuông, "Cái này phải dựa vào vận may của hai người thôi!"

      Mặt của ô vuông bị che chắn nên nhìn ra được cái gì.

      "Người nào muốn chọn trước?"

      "Để tôi chọn trước ." Lăng Duy chỉ chính mình, "Nếu như tôi chọn được ly vậy có thể đổi với Lê Thu."

      "Lộ thiếu quả nhiên rất chu đáo!" Khương Dịch cười .

      Chẳng qua. . . . . .

      "Vận may kém mà!" Hạ Lam che miệng cười trộm.

      " ngờ, cậu lại chọn đúng ô có cái ly lớn nhất!"

      Ly uống bia mà Lăng Duy cầm trong tay là cái lớn nhất, tràn đầy nước ép khổ qua màu xanh lục.

      Đến phiên Lê Thu, chỉ thấy cực kỳ bình tĩnh tùy tiện chọn ô vuông.

      "A! Là ly uống rượu đế!"

      "Số Lê Thu may mắn!"

      Lê Thu cũng khẽ cười nhìn cái ly trong tay mình, vận may của mình rất tốt, nếu cũng thể sống lại lần nữa!

      "Em uống xong rồi, tùy ý !" Lê Thu uống hơi cạn sạch, còn quên móc Lăng Duy.

      " muốn mà!" Vẻ mặt Lăng Duy đưa đám, "Quả nhiên lúc trước nên mạnh miệng chọn trước!"

      Lăng Duy còn cách nào đành uống hết ly nước khổ qua, đắng tới nỗi uống xong toàn bộ khuôn mặt đều trở nên xám ngắt.

      Phần chơi trừng phạt cuối cùng cũng kết thúc .

      "Tiếp theo Lê Thu và Lăng Dung mang đến tiết mục gì cho mọi người nào?" Khương Dịch hỏi.

      "Chúng tôi biểu diễn tặng mọi người bài hát 《 Lặng im 》là ca khúc chủ đề trong phim 《 Tình khuynh thành 》 ,hi vọng mọi người thích!"

      Toàn bộ ánh đèn đều mờ , chỉ giữ lại đèn chiếu theo hướng Lê Thu và Lăng Duy.

      "Đối mặt , trái tim em gợn ngàn con sóng, mỗi lần gặp nhau, em đều thể quên hận nước thù nhà." Lê Thu hát.

      "Đối mặt mặt em, trái tim phập phồng lên xuống, mỗi lần gặp gỡ, là cách nào quên được tình cuồng dại say đắm." Lăng Duy xướng.

      . . . . . .

      "Đối mặt , em nên lời." Lê Thu hát.

      "Nhìn vào em, cam tâm tình nguyện." Lăng Duy hát.

      "Hãy để tôi, say trong nụ cười của người, mãi mãi lâu dài!" Hợp ca.

      Khán giả đều chìm trong tiếng ca xinh đẹp riêng biệt này mà nhớ lại tình đau thương lưu luyến trong đoạn thời gian khói lửa kia.

      " quá hay." Hạ Lam nghe xong có cảm giác sắp khóc, "Em nhất định tải bài hát này về làm chuông điện thoại mới được!"

      "Nếu mọi người thích lát nữa có thể lên mạng tải bản thu chúng tôi hát về." Lăng Duy .

      “Tốt rồi, chương trình 《Giải trí cuối tuần》ngày hôm nay của chúng ta đến lúc phải kết thúc!"

      "Mong mọi người hãy tiếp tục đón xem chương trình của chúng tôi vào tuần sau!"

      "Xin chào tạm biệt và hẹn gặp lại!"

      Có thông lệ là sau mỗi lần chương trình《Giải trí cuối tuần》kết thúc sắp xếp buổi kí tên , đại khái có khoảng hai trăm khán giả ngồi ở năm hàng ghế đầu có thể xếp hàng tham gia.

      Thế nhưng độ hot của chương trình hôm nay quá lợi hại, có rất nhiều người là fans trung thành của phim 《 Tình khuynh thành 》đến xem, mà Lê Thu lại là người mới bước chân ra nghề, tạm thời mọi người biết dùng cách nào để có thể nhìn thấy , cho nên sau khi kết thúc chương trình có rất nhiều khán giả chịu , nhất định phải xin được chữ kí của Lê Thu.

      " sao đâu, muốn kí tên để bọn họ xếp hàng được rồi, tôi về muộn chút cũng sao!" Lê Thu .

      "Nhưng mà. . . . . ." Trịnh Hải tới đón Lê Thu quá tán thành.

      "Mọi người đều là fans của phim truyền thình, nên tôn trọng nguyện vọng của bọn họ!" Lê Thu cho rằng những người quan trọng nhất trong cuốc sống của chính là những người ủng hộ .

      Kiếp trước Đỗ Tình là người sở hữu số lượng fans nhiều nhất trong giới diễn viên nghệ sĩ, chỉ vì xinh đẹp có kỹ thuật diễn xuất tốt, mà nguyên nhân lớn nhất là do cực kỳ coi trọng fans của mình, tôn trọng ý nguyện của phần lớn các fans, nhờ đó mà càng có nhiều fans thích hơn, vì thế Đỗ Tình từng được giới truyền thông đánh giá và bầu chọn là "Nghê sĩ có quan hệ với fans tốt nhất!"

      Cứ như vậy, Lê Thu kí mạch kí hơn ngàn chữ kí, tuy cánh tay đau nhức gần như thể nhấc lên nổi, nhưng vẫn rất vui vẻ, bởi vì đây là những người đầu tiên thích Lê Thu .
      linhdiep17Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9: Quay thử bộ phim điện ảnh mới

      Edit + beta: Linxu


      Bộ phim 《 Tình khuynh thành 》 dừng phát sóng được khoảng thời gian, đến nay Lê Thu còn chưa có quyết định muốn đóng thêm vai diễn trong bộ phim nào mới. muốn diễn điện ảnh, nhưng mà phim điện ảnh lại có khác biệt với phim truyền hình, thể giao vai chính cho được, hơn nữa trước nay cũng chưa từng đóng phim điện ảnh, có rất ít kịch bản điện ảnh mời diễn. Mà trái lại bản truyền hình được mời rất nhiều, dù sao kỹ thuật diễn của có được đánh gia cao của Quách Lâm, lại phá kỷ lục rating của Đài Truyền Hình.

      "Lê Thu, nếu em muốn trải nghiệm phim điện ảnh, bên công ty cũng có bộ phim có thể giới thiệu em quay thử lần xem sao." Trịnh Hải cũng cực kỳ lo lắng ah, Lê Thu lần lữa đưa ra quyết định chọn bộ phim nào, công ty cho rằng là do người đại diện như làm tròn bổn phận.

      "Là cái gì?"

      "Là dự án quay phim điện ảnh thần thoại 《 Phong Thần 》 của tập đoàn Nam thị!" Trịnh Hải .

      Mặc dù bộ điện ảnh này do Nam thị chiếm quyền phát ngôn chủ yếu, thế nhưng EM cũng tham gia đầu tư, chỉ là tỉ trọng lớn, chỉ có điều tiến cử người quay thử vẫn có quyền làm được.

      Lê Thu nhíu mày.

      Nam thị à. . .

      "Trước mắt bộ phim 《 Phong Thần 》 này chính là bản điện ảnh có quy mô lớn nhất, nếu em muốn tôi sắp xếp phen."

      "Được rồi." Lê Thu cũng đồng ý.

      Cho dù muốn có quan hệ dây mơ rễ má gì với những người đó nữa, nhưng mà cùng tồn tại trong làng giải trí nếu muốn tình cờ gặp phải đó là chuyện hoàn toàn có khả năng.

      Phần lớn vai chính trong bản điện ảnh bộ phim 《 Phong Thần 》 đều là nam, vai nữ chỉ có dăm ba người. Chủ yếu là có Đắc Kỷ, Khương Hoàng Hậu, Đặng Thiền Ngọc, còn có vài vai phụ gần như có đất diễn mà thôi.

      Chỉ có điều nếu dự án phim điện ảnh này là do tập đoàn Nam thị thực , như vậy kịch bản cũng vài thay đổi. Đưa vai diễn thê tử Chu Vũ Vương vốn được đề cập nhiều trong nguyên tác chỉnh lại tăng thêm đất diễn, trở thành nữ chính. Trong nguyên tác nội dung của thần thoại《 Phong Thần 》 chỉ chú trọng chủ yếu vào tình tiết Võ vương trưởng thành sau đó phạt Trụ đăng cơ thành lập triều Đại Chu, còn về những người xuất trước đó có nhiều miêu tả cho lắm.

      Nữ chính Ấp Khương của phim được xác định là Đỗ Vũ.

      Trước mắt bộ phim này bắt đầu tiến hành công tác dựng cảnh, các khâu trước vào hoạt động, chỉ còn lại vài vai diễn chưa được xác định.

      Tổng đạo diễn của 《 Phong Thần 》 là đạo diễn nổi tiếng nhất của Nam thị: Tạ Tông, kiếp trước Đỗ Tình từng hợp tác với Tạ Tông quay rất nhiều bộ phim. Con người của Tạ Tông năng thận trọng, khi đối mặt ống kính là tuyệt đối nghiêm túc, cho phép bất kỳ ai bôi nhọ bộ phim của mình, là người cố chấp, cho dù là Đỗ Tình cũng từng bị ta trách mắng diễn cái gì cũng sai, là người khiến người ta vừa kính vừa sợ.

      " là Lê Thu phải , tôi có nghe về ." Tạ Tông có khuôn mặt chữ quốc chuẩn mực kết hợp với đôi lông mày thô đậm, làm cho người ta nhịn được mà sinh ra cảm giác kính sợ ở trong lòng, "Nhưng mà là người mới, mới quay xong bộ phim truyền hình liền có suy nghĩ liều lĩnh muốn gia nhập điện ảnh đây cũng phải là phương pháp quá tốt."

      "Cảm ơn đạo diễn Tạ chỉ bảo." Mặt Lê Thu chút thay đổi.

      "Nếu Quách Lâm từng khen ngợi , vậy tôi cũng cho cơ hội diễn thử, nếu tốt tôi chọn !" Tạ Tông chuyện chút khách sáo nhàng.

      "Cảm ơn ngài cho tôi cơ hội này." Lê Thu tiếp tục duy trì vẻ ngoài bình tĩnh.

      Trước tiên Tạ Tông cho diễn thử phân đoạn lần đầu Khương Hoàng Hậu nhìn thấy Đắc Kỷ.

      Lê Thu mỉm cười chấp nhận, đến chính giữa trường quay.

      Chỉ sau vài giây, ngay cả Tạ Tông cũng tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào Lê Thu.

      Nữ tử kia vốn ngồi ghế tựa, đoan trang bình thản dường như bất cứ tình gì cũng thể làm nàng dao động.

      "Ngươi chính là Đắc Kỷ nữ nhi của Tô Hộ ah," Thanh nữ tử mang theo vẻ bừng tỉnh nét mặt như hiểu ra, "Mỹ mạo như thế này, khó trách Đại vương xem trọng!"

      "Chỉ có điều nếu ngươi bước vào ** này nên ràng chuyện, Đại vương phải nam nhân bình thường như những nam nhân khác, ngài là thiên hạ chi chủ, là người của ngài ấy phải tuân theo quy củ, thường xuyên nhắc nhở Đại vương cần cù việc triều chính!" Ngữ điệu vững vàng, mà lại mang dáng vẻ coi . Nàng là hoàng hậu, là quốc mẫu thiên hạ, phi tử nho là ghen tuông. Nàng phải làm theo trách nhiệm của chính mình, nàng cầm quyền chính **, khuyên nhủ Đại vương.

      vẻn vẹn mấy câu như thế lại khiến cho Tạ Tông quả thực kinh ngạc sửng sốt, loại kỹ thuật diễn quen thuộc như có như .

      "Cắt!" Tạ Tông hô câu, " thử vai Đắc Kỷ xem ."

      Lê Thu gật gật đầu.

      Trước tiên mô phỏng mình như thiếu nữ bé vui chơi ở trong bụi hoa, hái đóa hoa tươi xen vào giữa tóc, vẻ mặt hồn nhiên chân chất tựa ánh mặt trời cũng vì đó mà sung sướng.

      Đột nhiên thân thể như bị chấn động, đôi mắt bất chợt mở to.

      Thay đổi rồi!

      Trong nháy mắt sóng mắt trở nên quyến rũ đa tình, lại lộ ra tia xảo quyệt cùng mưu tính.

      Bông hoa vừa được cài lên tóc trước đó bị rút ra nhàng, tay phải dùng lực, dường như có thứ gì đó bị nghiền nát trong chớp mắt.

      Tốt cho con hồ ly tinh!

      Giờ phút này Tạ Tông thực như người ngốc, thể nào, quá giống. . .

      "Xin đạo diễn Tạ cho nhận xét!" Lê Thu khôi phục lại nét mặt lúc đầu đến bên cạnh Tạ Tông.

      Tạ Tông gì, hai mắt chỉ nhìn chằm chặp Lê Thu, cứ như muốn nhìn Lê Thu thiêu cháy ra cái động.

      Lê Thu cũng chỉ lẳng lặng chờ đợi.

      " diễn đúng là rất tốt, còn có chọn hay tôi gửi thông tin cho sau." Tạ Tông .

      "Được." Lê Thu nhếch môi cười.

      *****

      "Quách Lâm tôi hỏi cậu, rốt cuộc cái người tên Lê Thu này là. . ." Tạ Tông gọi điện thoại cho Quách Lâm, hai người bọn họ cũng là bạn nhiều năm.

      "Cậu cũng cảm thấy rất giống phải ?" Quách Lâm ha ha cười, " chừng là ấy nhập hồn vào rồi. . ."

      "Đây phải lúc đùa!" Tạ Tông cau mày, "Muốn có khuôn mặt tương tự cực kỳ dễ dàng, nhưng mà thần thái cùng kỹ thuật diễn phải thứ dễ bắt chước tốt như vậy! ấy cứ như là Đỗ Tình sống vậy!"

      "Mặc kệ ấy là ai, Đỗ Tình hay là Lê Thu, chúng ta đều quản được phải sao?" Quách Lâm thở dài hơi, , "Dùng ấy , cần đó là tổn thất của cậu!"

      ". . ."

      Năm đó khi Đỗ Tình gặp chuyện may có đoạn thời gian rất dài tinh thần của Tạ Tông chậm chạp thể hồi phục, năm ấy chuẩn bị quay tiếp bộ phim điện ảnh với Đỗ Tình, đến cả kịch bản cũng chỉnh sửa tốt, lại nhận được tin Đỗ Tình chết. Đến nay cũng chưa từng bắt tay vào quay bộ phim kia, bởi vì có Đỗ Tình, cũng có người nào có thể diễn được như . Đến nay mỗi khi nhớ tới , Tạ Tông đều cảm thấy căm hận tự đáy lòng.

      Trời ghét người tài!

      Ngay thời điểm đó mới ràng triệt để cái từ này!

      "Đừng suy nghĩ quá nhiều, có lẽ là linh hồn Đỗ Tình tái xuất trong người Lê Thu, hoặc có lẽ Lê Thu cũng là thiên tài giống như Đỗ Tình vậy thôi!" Quách Lâm , "Ít nhất có thể xác định tương lai Lê Thu là thể hạn định! Hơn nữa ấy mới hơn hai mươi tuổi, biết là viên ngọc sáng như thế nào trong tương lai!"

      "Ài!"

      "Đúng rồi, cậu đồng ý để cho Đỗ Vũ diễn vai nữ chính rồi hả?" Quách Lâm hỏi, trước đó chỉ xem tin tức truyền thông đưa lên.

      "Ừ," Tạ Tông đáp lại tiếng, "Nam Thần dù sao Đỗ Vũ cũng là em ruột của Đỗ Tình, chọn ta cũng coi như gửi cho Đỗ Tình chút an ủi !"

      "Nhưng mà vậy cái cần lo chính là bộ phim này," Quách Lâm , "Ánh sáng của Lê Thu vượt qua Đỗ Vũ cách tuyệt đối!"

      phải Quách Lâm ghét Đỗ Vũ, mà là kỹ thuật diễn của Đỗ Vũ kém xa Đỗ Tình nhiều lắm lắm. Ban đầu khi Đỗ Tình còn sống thỉ chẳng mấy ai biết tới Đỗ Vũ, từ khi Đỗ Tình mất, Đỗ Vũ em Ảnh Hậu quốc tế này mới được nhận nâng đỡ, rất nhiều fan Đỗ Tình cũng nhao nhao trợ giúp em của thần tượng. Đỗ Vũ cứ việc ra sức bắt chước kỹ thuật diễn của Đỗ Tình, nhưng mà hàng nhái chính là hàng nhái, vĩnh viễn thua kém hàng .

      "Đỗ Vũ kia cũng nên quan tâm chút, nếu kỹ thuật diễn mà bị người mới vào nghề lấn át mà , vậy ta cũng nên tự xem lại chính mình," Tạ Tông lưu tình chút phê phán Đỗ Vũ, " tự xem mình là Đỗ Tình thứ hai mà!" Bắt chước Đỗ Tình ở mọi nơi, quả khiến người ta thể mến nổi.

      Chương 10: Vô đề
      Edit + beta: Linxu

      Hôm nay Lê Thu ở trong phòng tập nấu ăn.

      Lần thứ sáu thất bại!

      Lê Thu biết gì mà nhìn trời nhìn đất.

      sống lại thêm lần rồi, tại sao vẫn thể nấu ăn được kia chứ! (Hồng Đậu: Này này, nấu ăn với trùng sinh có quan hệ gì với nhau à!?)

      Đỗ Tình có vẻ ngoài đẹp, kỹ thuật diễn xuất tốt, nhân duyên tốt, thi họa tốt, thế nhưng con người có ai hoàn mỹ, với chắc hẳn là thể nấu ăn. Lúc bắt đầu rất nghèo còn dẫn theo Đỗ Vũ, mỗi tháng đều phải làm thêm nhiều công việc để kiếm tiền mua đồ ăn, sau này khi nổi tiếng hơn phải ăn cơm hộp mình mang theo ở đoàn làm phim, phải tham gia bữa tiệc liên hoan , về nhà mời nữ giúp việc tới nấu ăn.

      Fan Đỗ Tình đều biết đạo lý, nữ thần của bọn họ cái gì cũng tốt, chính là thể nào vào được phòng bếp!

      Haiz!

      Tắt lửa, muốn ăn cháo trắng bị nấu khét, Lê Thu chỉ đành ăn gói mì ăn liền. (Lin: cháo trắng mà cũng khét, tui sahara lời :’(. )

      Lúc này máy tính của đột nhiên kêu lên.

      Là bưu kiện!

      Chuyện tình mà mời thám tử tư điều tra trước đó có thư trả lời.

      Lê Thu điều khiển —— chuột bật máy tính lên mở hộp Email ra, kết quả điều tra làm cho kinh ngạc.

      Ba tài khoản của Đỗ Tình tất cả đều trống , ngay cả số tài khoản gửi ít đồ trang sức cũng còn. Thế nhưng biên bản bị người ta làm mất, trước mắt điều tra ra được đến cùng là ai lấy tiền bạc cùng đồ trang sức trong tài khoản.

      thể nào! Tài khoản của ràng chỉ có mình biết, ngay cả Đỗ Vũ là người thân duy nhất cũng thể lấy ah!

      Hơn nữa ai lại có năng lực lớn như vậy, có thể xóa hết toàn bộ dấu vết hả!

      Lê Thu có đầu mối.

      Đỗ Vũ? Hay là Nam Thần?

      Lê Thu hơi nản lòng ngã mình lên chiếc giường êm ái, lấy cái gối trùm đầu lại.

      Mặc dù vốn cũng muốn lấy lại số tiền này, những thứ ấy đều thuộc về Đỗ Tình, mà tại là Lê Thu. Thế nhưng dù sao đó cũng là tiền tích góp nhiều năm của , cứ biến mất vô tung như vậy làm cho quả thực rất khó chịu, nhưng chút biện pháp cũng có.

      tại năng lực gì cũng có, chỉ có thể chờ, chờ đến khi có năng lực điều tra!

      *****

      Trước đó Lê Thu nhận được thông báo từ Tạ Tông, quyết định để diễn Đắc Kỷ trong bộ phim 《 Phong Thần 》, chỉ có điều trước mắt đoàn làm phim cần chuẩn bị sinh hoạt chút, còn phải đợi thêm khoảng nửa tháng nữa mới có thể bắt tay vào ghi hình chính thức, cho nên trong khoảng thời gian này tới đó.

      Lúc này Trịnh Hải gọi điện thoại đến.

      "Lê Thu, đài truyền hình Thanh Vũ chương trình lần trước em và Lăng Duy tham gia có tỉ lệ người xem TV tốt lắm, gần đây đài truyền hình bọn họ có đưa vào chương trình thực tế muốn mời em tham dự!" Trịnh Hải .

      "Chương trình thực tế gì?" Trước kia Lê Thu chưa từng tham gia chương trình nào tương tự.

      "Đó chính là mời vài ngôi sao cùng tiến hành quay chụp ảnh chơi trò chơi trong 24 giờ, tại thể loại chương trình này rất được hoan nghênh," Trịnh Hải giải thích, "Tôi gửi nội dung đại khái của chương trình cho em, em xem xem có muốn tham gia hay ."

      Sau đó Lê Thu liền nhận được email Trịnh Hải gửi tới.

      Lần này chương trình đài truyền hình Thanh Vũ lên kế hoạch quy hoạch là 《 Sắc đẹp đột kích 》 mua từ nước H về, chương trình quy hoạch này có tỉ lệ người xem TV rất cao ở nước H, phản ứng rất tốt, cho nên đài truyền hình Thanh Vũ liền mua bản quyền của bọn họ. Đơn giản mà , chương trình này chính là mời vài ngôi sao tới số nơi hẻo lảnh hoặc sầm uất tìm tòi và thưởng thức phong cảnh, hoàn thành vài nhiệm vụ mà đạo diễn thiết lập, mỗi kỳ có ba ngày, chương trình tổng cộng là 12 kỳ.

      "Tôi còn phải quay phim, bố trí thời gian thế nào chứ?" ra Lê Thu vẫn cảm thấy rất hứng thú, đời trước lúc ban sơ còn nghèo nàn, sau đó lại vội vàng làm việc, rất ít khi du lịch, cho dù mỗi lần quay phim đều tới nơi nhưng cũng chỉ đặt trọng tâm vào việc nghiền ngẫm nhân vật, kỳ trong nội tâm của cực kỳ thích phong cảnh thiên nhiên này.

      "Việc này cần lo lắng, chương trình kỳ này tổng cộng có sáu người, mỗi kỳ quay phim thông báo trước ít nhất tháng, để thuận lợi cho việc cân đối thời gian." Trịnh Hải , nếu có va chạm với thời gian quay phim, để cho Lê Thu , "Còn có Lăng Duy cũng tham gia."

      "Được rồi, chương trình này tôi cũng tham gia!"

      Nếu quyết định muốn tham gia, Lê Thu cũng chú trọng đến nó hơn.

      phải mua chiếc vali trước, còn có cái chương trình kỳ đầu đề cập đến là cắm trại dã ngoại, phải chuẩn bị vài đồ đạc cần cho cắm trại dã ngoại.

      "Tiểu Văn, tôi liệt kê cho em bảng danh sách, em mua cho tôi ."

      Vốn có ý nghĩ tự mình , thế nhưng ngẫm lại có thể bị nhận ra, nên Lê Thu bỏ ý nghĩ này , bị chặn lại chính là việc cực kỳ phiền toái.

      "Được, chị Lê!"

      Qua đoạn thời gian ở chung Lê Thu cảm thấy tiểu Văn làm trợ lý vẫn rất đúng quy cách, người cũng cực kỳ chịu khó. Chỉ có điều Lê Thu mấy thích sai khiến người khác, trừ bỏ như loại chuyện mà mình có biện pháp này ra, chuyện mình có thể làm tự làm.

      Lê Thu liệt kê tờ danh sách rất đầy đủ, dù sao cắm trại dã ngoại cần rất nhiều đồ đạc, dàn ý tổ chương trình gửi chỉ cung cấp lều trại cùng thức ăn sống.

      Vài thứ đồ gia vị đơn giản, mặc dù biết nấu ăn, nhưng biết đồ gia vị vẫn rất cần thiết.

      Chuẩn bị chính là hộp y tế, chút thuốc trị thương cùng thuốc đuổi côn trùng đơn giản, với lại tháng mười vẫn còn rất nhiều muỗi.

      Đối với người hơi mù đường, phân biệt Đông Nam Tây Bắc như Lê Thu, la bàn là thứ rất cần thiết.

      Còn lại chính là mang bộ quần áo chống gió dày, dã ngoại núi hẳn là rất lạnh, còn có áo dài tay và quần dài, hai đôi giày leo núi để thay đổi.

      Cái khác xác định là cần gì nữa.

      Tiểu Văn làm việc rất nhanh, hai tiếng đồng hồ liền trở lại, hơn nữa còn mang xuống bộ.

      "Tiểu Văn, sao em lại làm trợ lý nghệ sĩ vậy?" Vừa sắp xếp Lê Thu vừa tán gẫu với Tiểu Văn.

      "Nghiệp vụ tốt nghiệp rất khó tìm, bạn học của em làm trợ lý nghệ sĩ rất tốt, hơn nữa còn có thể gặp các ngôi sao." Năm nay Tiểu Văn hai mươi mốt tuổi, mới vừa tốt nghiệp liền nhận lời mời đến công ty EM.

      "Nhà em còn có ai nữa?"

      "Cha mẹ em mất sớm, em còn em trai, năm nay 18 tuổi, là sinh viên năm nhất." Vẻ mặt Tiểu Văn hơi đơn, nhắc tới em trai mới có nụ cười vui mừng.

      "Tôi cũng là nhi, biết cha mẹ là ai." Lê Thu buông đồ đạc trong tay ra. Hai đời đều là trẻ mồ côi, trước giờ biết cảm giác có cha mẹ là gì.

      "Chị Lê. . ." Tiểu Văn hơi lo lắng băn khoăn nhìn về phía Lê Thu.

      "Cuộc sống luôn luôn dành cho chúng ta rất nhiều khó khăn, vượt qua những khó khăn này chúng ta càng kiên cường hơn những người khác!" Lê Thu vẫn luôn lấy những lời này an ủi mình. nhất thiết bởi vì ông trời công bằng với bạn mà tự ngồi đó than thân trách phận, đưa cho bạn bạn chỉ có thể chịu đựng, thế nhưng bạn thể cam chịu số phận. Chỉ có thể dựa vào chính mình để thành công.

      "Vâng ạ."

      Lê Thu thu dọn đồ đạc xong, tiểu Văn xuống bếp làm bữa cơm.

      "Ăn rất ngon." Lê Thu khích lệ , "Tài nấu nướng của em tuyệt!"

      "Hì hì, cũng tàm tạm, " Tiểu Văn đỏ mặt , "Cũng là vì thường xuyên nấu ăn cho em trai."

      "Tôi liền có chút thiên phú xuống bếp nào, phòng bếp cũng đều bị tôi đốt sạch." Lê Thu đành chịu.

      "Chờ lúc chị Lê nghỉ ngơi em có thể dạy chị."

      "Được ah." Lê Thu cười gật gật đầu. Làm thử cái, quả rất rất muốn học nấu ăn.

      Ăn cơm chiều xong tiểu Văn thu dọn mâm bát và phòng bếp.

      Lê Thu lên giường nằm từ sớm.

      Nhưng mà còn chưa buồn ngủ nên ngủ được, bèn cầm lấy chiếc Smart phone mới mua lên lướt xem **.

      Nhìn thấy Lăng Duy chia sẻ 《 Sắc đẹp đột kích! 》 mà đài truyền hình Thanh Vũ phát sóng, còn để caption lòe loẹt rất riêng Lê Thu "Cố lên".

      Lê Thu cũng comment lại: "Cố lên".

      tại fan của Lê Thu có gần hai mươi triệu người, tất cả mọi người nhắn lại tới tấp hi vọng Lê Thu xuất nhiều hơn.

      Lê Thu nhìn tin nhắn cộng đồng mạng nhắn lại từng cái từng cái dần mơ mơ màng màng ngủ thiếp .
      Last edited by a moderator: 10/10/16
      linhdiep17Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 11: Cắm trại dã ngoại (thượng)

      Edit + beta: Linxu

      Chương trình 《 Sắc đẹp đột kích 》 mà đài truyền hình Thanh Vũ chế tác lần này có thể là chương trình được nhà đài bỏ vốn đầu tư nhiều nhất.

      Phải biết rằng chương trình thực tế phải thứ dễ quay chụp như thế, phải có ý tưởng sáng tạo, đòi hỏi phải chú ý đến mọi mặt, những phải ghi lại tình hình hằng ngày của các nhóm khách quý, mà còn phải chuẩn bị tốt để đối mặt với các loại tình huống hay có thể đột phát bất cứ lúc nào, đặc biệt càng phải chú ý an toàn của các khách mời, nếu để xảy ra tình huống nguy hiểm gì, uy tín của đài truyền hình bị giảm sút rất lớn.

      Lần này đài truyền hình Thanh Vũ đầu tư rất lớn vào nhân lực tài lực, có sáu vị khách mời, mỗi người có hai camera riêng biệt chỉ dùng để quay riêng họ, ba máy quay , ngoài ra còn có nhân viên công tác, cộng lại cũng cỡ vài chục người.

      Tám giờ sáng ngày đầu tiên bắt đầu chương trình, cuối cùng Lê Thu cũng gặp được người cùng tham gia chung trong chương trình.

      Lần này những người được mời đều là các nghệ sĩ thần tượng mới nổi.

      Lệ Tùy, 25 tuổi, ca sĩ mới nổi, từng phát hành hai album lượng tiêu thụ cũng rất khách quan, thuộc loại đàn ông trầm tĩnh.

      Dương Sóc, 25 tuổi, Chu Doanh Doanh, 21 tuổi, hai người là diễn viên nam nữ chính trong bộ phim thần tượng 《 Nam nữ độc thân 》 hot gần đây.

      Còn có Lăng Duy và Lê Thu.

      Ngoài ra người có vẻ đặc biệt nhất hẳn là Tiêu Mộ Tuyết, phải là diễn viên, mà là biên kịch mới có tiếng.

      Mọi người giới thiệu hỏi thăm qua lại.

      Lê Thu cũng có chút quái lạ, Tiêu Mộ Tuyết có thể coi là nhân viên công tác sau hậu trường, sao ban tổ chức chương trình lại mời ấy tới tham gia vậy nhỉ.

      "Việc này là em rồi," Lăng Duy mặc áo sơmi dài tay màu trắng bên ngoài phối hợp với chiếc gile cao bồi , quần dài màu ngà, dưới chân là đôi giày skate màu trắng, nam tính cực chất, nghe xong thắc mắc của Lê Thu liền giải thích cho , " ấy là em Tiêu Mộ Vân!"

      Lê Thu bừng tỉnh hiểu ra.

      Mấy ngày này cũng nhìn thấy tin tức về Tiêu Mộ Vân qua ít chương trình còn có báo chí tập san, Tiêu Mộ Vân là em trai tổng giám đốc tập đoàn Tiêu thị, vẻ ngoài soái ca hơn người, vào nghề ba năm kéo về vô số fan hâm mộ, thế nhưng cũng phải người tồn tại như kiểu bình hoa. Tiêu Mộ Vân vào nghề lúc 27 tuổi, theo lý thuyết bước vào nghiệp diễn ở tuổi này thuộc loại tương đối muộn, thế nhưng bộ phim điện ảnh đầu tiên mà diễn xuất giúp giành được giải thưởng tài năng mới xuất sắc nhất ở Kim Ảnh, bộ điện ảnh thứ hai vào năm sau giành về cho danh hiệu ảnh đế, cũng trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử của giải Kim Ảnh, mà còn làm ảnh đế hai lần liên tục rồi.

      Thời gian rảnh rỗi Lê Thu cũng tìm và xem hai bộ phim điện ảnh giúp cho Tiêu Mộ Vân đạt được danh hiệu ảnh đế.

      Trong hai bộ điện ảnh này đóng hai nhân vật hoàn toàn khác nhau, người là tướng quân thiếu niên hy sinh vì nước, người còn lại là bác sĩ kỳ dị tâm lý được bình thường.

      Ngay cả cũng thể thừa nhận, Tiêu Mộ Vân quả diễn viên trời sinh, giá trị bề ngoài cùng kỹ thuật diễn đều bùng nổ mạnh mẽ.

      "Hơn nữa trong chương trình này Tiêu thị cũng có đầu tư." Lăng Duy lại tiết lộ tin tức.

      Khó trách.

      Sáu người ngồi xe buýt mà chương trình chuẩn bị về trước lần này là với mục đích sinh tồn trong thời gian ba ngày hai đêm.

      đường dài, càng chạy khu vực xung quanh càng hẻo lánh.

      khoảng bốn tiếng đông hồ cuối cùng đoàn xe cũng dừng lại.

      Đoàn xe dừng dưới


      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 10/10/16
      linhdiep17Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13: Cắm trại dã ngoại - hạ -

      Edit + beta: Linxu

      Cuối cùng cũng tới ngày dã ngoại thứ hai.

      Bữa sáng hôm nay bọn họ cần phải chuẩn bị, bên tổ chức chương trình làm tốt từ sáng sớm.

      Lăng Duy, Dương Sóc và Chu Doanh Doanh ăn cực kỳ nhiều, ngày hôm qua bọn họ ăn cơm chiều chẳng có bao nhiêu, nửa đêm đói bụng chịu nổi rồi.

      Lần xuất phát thứ hai thông qua ít kinh nghiệm tích lũy từ ngày hôm qua, cho nên đường có thể coi là thuận lợi.

      Nhưng mà tới cùng bọn họ lại gặp phải phiền toái thể tính trước ——

      "Mộ Tuyết, tại cậu phải đứng yên đừng cử động!" Đột nhiên Lê Thu giọng .

      "Làm sao vậy?" Tiêu Mộ Tuyết khó hiểu hỏi.

      vô ý quay đầu lại.

      Trời ạ!

      Cách đó khoảng năm sáu chục centimet có con rắn màu vàng ngóc đầu nhìn chằm chằm, hề nhúc nhích, còn phát ra tiếng kêu "xì xì".

      "Á!" Tiêu Mộ Tuyết sợ tới mức dám cử động, cảm thấy toàn thân cũng theo đó xụi lơ, sợ nhất chính là rắn loài động vật thân mềm này đó!

      Lúc này Lệ Tùy đầu ở phía trước quay đầu lại nhìn cũng thấy kinh hãi.

      "Sao, sao vậy, làm. . ." Giọng Tiêu Mộ Tuyết hơi phát run chút, mồ hôi lạnh cũng chảy xuống.

      Nhân viên công tác theo cũng bó tay biết làm sao, trước đó bọn họ điều tra ngọn núi này hề có rắn, theo lời những người sống dưới chân núi loài rắn rất ít khi lui tới ngọn núi này, nên trước đó họ chuẩn bị công cụ đuổi rắn, bây giờ gặp phải liền thành quá gấp gáp.

      Lê Thu lục lọi lấy đồ trong túi, có chuẩn bị ít thuốc đuổi côn trùng, nhưng mà lại nghĩ tới gặp phải rắn, cần biết những thứ thuốc này có tác dụng với loài rắn , chỉ có thể thử xem sao.

      "Tôi ném thuốc đuổi côn trùng này cho cậu!" Lê Thu , "Cậu nhận lấy!" Lê Thu dám qua đó, sợ làm động tới con rắn.

      Tiêu Mộ Tuyết run rẩy bắt tay đón lấy túi thuốc bột Lê Thu ném sang.

      xé miệng của túi thuốc ra tung thuốc bột vòng quanh chỗ mình đứng.

      Con rắn này như ngửi được mùi thuốc bột, sau đó thoáng thối lui vài cái, nhưng mà vẫn chịu rời khỏi.

      "Rắn này hẳn là loại rắn có độc, tôi thấy hình như nó có răng nọc!" Lệ Tùy , "Tôi tìm mấy thứ bắt nó ."

      Lệ Tùy bẻ cành cây dài cây gần đó.

      chầm chậm đến bên cạnh Tiêu Mộ Tuyết, rồi mới vung tay dùng nhánh cây hất con rắn xa nhanh, vừa lúc chỗ bên cạnh là đường xuống núi, cho nên con rắn chắc bò lên lại.

      Con rắn vừa biến khỏi, Tiêu Mộ Tuyết liền thở dài nhõm hơi, cả người mềm nhũn ngồi xuống đất.

      " có việc gì rồi, yên tâm!" Lê Thu tới vỗ vỗ bờ vai của .

      "Lê. . ." Tiêu Mộ Tuyết ôm lấy Lê Thu, nước mắt kiềm được mà chảy xuống, nhìn qua rất là tội nghiệp.

      "Tốt rồi, có việc gì rồi!" Lê Thu vỗ lưng giọng an ủi.

      Lệ Tùy đứng bên cũng có chút lo lắng, lại tiện tới.

      Khóc hồi rốt cục Tiêu Mộ Tuyết cũng lấy lại hơi sức.

      "Cảm ơn , Lệ Tùy!" Tiêu Mộ Tuyết đỏ mặt cảm ơn Lệ Tùy.

      " sao, cần khách khí." Lệ Tùy đáp.

      Nhìn hai người này, trong lòng Lê Thu như cảm giác được chút ít đầu mối.

      "Uhm, đây coi như là ân cứu mạng ah!" Lê Thu trêu ghẹo nhìn hai người, "Ở cổ đại có phải là nên lấy thân báo đáp hay
      [​IMG]
      linhdiep17Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 14: Đỗ Vũ

      Edit +Beta: Linxu



      《 Sắc đẹp đột kích 》 cần có thêm khoảng thời gian cắt nối biên tập chỉnh chu cho xong xuôi, chương trình còn chưa phát sóng Lê Thu phải gia nhập đoàn làm phim 《 Phong Thần 》 rồi.


      《 Phong Thần 》 là bộ phim thần huyễn vĩ đại hao tốn nhiều kinh phí nhất, Tạ Tông lại nổi danh nghiêm khắc, cho nên tất cả các công đoạn của 《 Phong Thần 》 đều được đặt ra cầu phải đạt tới mức hoàn hảo nhất.



      Lê Thu dẫn tiểu Văn theo, vừa đến đoàn làm phim, liền nhìn thấy Tạ Tông ngồi nghiêm chỉnh ở trước camera, hình như điều chỉnh vị trí cùng góc độ máy quay.



      thấy Đỗ Vũ, nhưng nghĩ lại cũng phải, làm nữ chính, chắc chắn ấy đến trước tiên.



      “Lê Thu, hôm nay chụp ảnh tạo hình trước, hoá trang trước !” Tạ Tông .



      Lê Thu gật gật đầu, sau đó tới phòng hóa trang.



      Hứa Vân là chuyên gia trang điểm hàng đầu có danh tiếng rất lớn trong giới các chuyên gia trang điểm, mặc dù kiếp trước Lê Thu rất tán thưởng kỹ thuật trang điểm của ấy, cũng từng mời tới nhiều lần, nhưng thực tế Lê Thu cũng có cảm tình gì với ấy. Hứa Vân, người này thích nhất cảm giác được khác tâng bốc khen ngợi, có rất nhiều lần ta cố tình xoi mói mấy lỗi lầm của nhóm chuyên gia trang điểm khác nhằm lấy đó biểu ra kỹ thuật tuyệt vời của mình, làm cho người ta rất phản cảm.



      “Liễu Liễu, tới trang điểm cho Lê Thu !” Hứa Vân chỉ chỉ trong số những trợ lý trang điểm.



      “Vâng, chị Hứa.” Liễu Liễu đáp lại tiếng.



      Nhìn qua này chắc hẳn vừa tốt nghiệp chưa lâu, áo sơmi màu trắng phối hợp với quần jean trông tươi trẻ, nét mặt hơi tươi cười cũng làm này rạng rỡ hơn ít.



      Phòng hóa trang chuyên dành cho diễn viên nữ này có cái bàn hóa trang tương đối lớn, mấy cái khác hơi hơn tí.



      Lê Thu tự động ngồi xuống chỗ bàn trang điểm hơn, cái lớn hơn kia tất nhiên là dành cho nữ chính Đỗ Vũ.



      “Chị Lê diễn vai Đắc Kỷ đúng ạ?” Liễu Liễu tìm kiếm đồ dùng trang điểm trong túi công cụ mang theo bên người.



      “Đúng vậy.” Lê Thu gật gật đầu.



      “Vậy khi trang điểm nét mặt cần phải diễm lệ hơn chút rồi!” Liễu Liễu suy tư trong lòng.



      Đắc Kỷ là ai, kia chính là hồ ly tinh ngàn năm chuyên mị hoặc đế vương ah!



      Nhìn Liễu Liễu tuy còn non nớt, nhưng mà ngón tay lên xuống bay lượn làm việc quả rất lưu loát.



      Lê Thu vẫn nhắm hai mí mắt lại, mãi đến khi bé hoàn thành trang điểm mới mở mắt ra.



      khuôn mặt trái xoan có thể quá nổi bật kia có thêm lớp phấn lót mỏng khiến da thịt nhìn qua trông óng ánh trong suốt, hàng lông mày lá liễu dài mảnh trông đậm nét hơn, bóng mắt màu đỏ, đuôi mắt kẻ dài ra thêm 1cm phối hợp chung chỗ với màu nền đỏ sậm càng dễ lộ ra tia mắt hẹp dài thâm thúy, môi tô son nước màu hồng căng mọng, cả người trở nên kiều diễm vô cùng.



      Những người khác trong phòng hóa trang nhìn diện mạo Lê Thu cũng có chút kinh ngạc sững sờ, khuôn mặt vốn trông thanh tú bây giờ chỉ hơi vẽ phác thêm chút lại có thể lộ ra phong tư như vậy.



      trang điểm rất được!” Lê Thu cũng có phần khen ngợi.



      Khuôn mặt của thân thể này lại rất thích hợp với kiểu trang điểm này!



      Ban đầu lúc quay 《 Tình khuynh thành 》 vì bộ phim này thuộc vào thời dân quốc cho nên đồ trang sức trang nhã đều là những thứ đồ trang sức trang nhã, chỉ có màu son môi tương đối đậm hơn tí, cho nên bản thân Lê Thu cũng biết tiềm lực của thân thể này thế mà lại rất lớn, ban đầu Lê Thu vẫn lo lắng khuôn mặt của chỉ có thể là thanh tú, tạo ra cảm giác mê hoặc thế nhân được kia.



      “Chị Lê, chị đẹp quá!” Tiểu Văn khen ngợi .



      “Chị Lê có phần nền rất tốt, đường nét thích hợp với nhiều kiểu chải chuốt trang điểm, làn da cũng rất đẹp, chỉ cần đánh ít phấn lót là được.” Liễu Liễu nhìn thành quả của mình cũng rất vui vẻ.



      Liễu Liễu vừa tốt nghiệp trường học trang điểm điện ảnh và truyền hình được năm, trong quá trình tuyển chọn được Hứa Vân chọn làm học trò của , lúc ấy tất cả mọi người đều cực kỳ hâm mộ, ra đau khổ chân chính chỉ có mỗi mình ấy biết. Ai càng biểu xuất sắc Hứa Vân lại càng vừa lòng, lần này để trang điểm cho Lê Thu cũng là vì ta cảm thấy Lê Thu và Đắc Kỷ khác nhau khá xa, nếu phát huy tốt Hứa Vân liền có lý do để trách móc.



      Liễu Liễu liếc nhìn Hứa Vân, quả nhiên sắc mặt của ta tốt lắm.



      Lúc này bên ngoài đột nhiên truyền vào trận thanh nhốn nha nhốn nháo.



      Sau đó cánh cửa phòng hóa trang mở ra, được sáu bảy người vây quanh tiến vào.



      Đỗ Vũ!



      ta mang kính mát bồ câu che khuất khuôn mặt, người mặc chiếc đầm vừa nhìn biết là có giá trị vô cùng xa xỉ, dưới chân là đôi giày cao gót gót nhọn cao tới tám chín centimeter.



      Hình như Đỗ Vũ thấp hơn Lê Thu chút, Đỗ Tình kiếp trước cao hơn Đỗ Vũ cỡ nửa đầu, dáng người Đỗ Tình cao gầy sấp sỉ 1m7, mà Đỗ Vũ lại tới 1m65. Đỗ Vũ có thói quen giày cao gót, lúc nào cũng muốn làm tốt hơn Đỗ Tình, trong lòng Đỗ Tình cũng biết chút này, mỗi lần tham dự các kiện với Đỗ Vũ đều cố gắng hết sức mang giày đế bằng hoặc mang giày búp bê thấp, đều là vì chú ý tới tâm tình thăng bằng của Đỗ Vũ.



      Có thế nào Lê Thu cũng thể hiểu được mình đối xử với Đỗ Vũ tốt đến thể tốt hơn, vì sao Đỗ Vũ lại vụng trộm với chồng chưa cưới của sau lưng .



      Thay vì là ghét Nam Thần, bằng nên rằng Đỗ Vũ mới là người khiến lòng càng thêm đau đớn hơn.



      Trong lòng Lê Thu hiểu sao lại tự cảm thấy hơi thê lương.



      Khi Lê Thu thầm quan sát Đỗ Vũ, Đỗ Vũ ngồi xuống bàn trang điểm phía trước do Hứa Vân tự mình trang điểm.



      Lớp trang điểm của Đỗ Vũ ràng nhạt nhẽo hơn rất nhiều, bởi vì đóng vai thê tử Võ vương – Ấp Khương chỉ là nữ tử bình thường, phong thái cũng là lấy đoan trang làm chính, chính là vì Ấp Khương thông tuệ hiền thục mới được Võ vương cưới về làm chính thất.



      Cho dù ở chung phòng, lại là nữ chính và nữ thứ chính, Đỗ Vũ và Lê Thu lại hề trao đổi gì.



      Lê Thu là vì thể nào khom lưng uốn gối lấy lòng em kiếp trước của mình được, còn Đỗ Vũ lại khinh thường Lê Thu chỉ là người mới, trong lòng cảm thấy khinh thường muốn gặp gỡ.



      Hai người hóa trang xong chia ra hai phía thay quần áo.



      Đỗ Vũ thay xong trang phục trước rồi tới phim trường, phục sức của có vẻ khá đơn giản, chỉ có váy dài lụa mềm và áo Hoa Cẩm hoa văn mẫu đơn, búi tóc chỉ cắm chiếc trâm ngọc, nhìn qua hết sức thanh lệ.



      Năm đó khi mới vào Làng Giải Trí, Đỗ Vũ và Đỗ Tình có bảy tám phần tương tự, Đỗ Tình thắng ở nét thành thục uyển chuyển hàm xúc, còn Đỗ Vũ lại là vẻ đẹp son phấn tươi trẻ chiếm đa số, chỉ có điều có thành danh của Đỗ Tình làm chỗ dựa vững chắc, mặc dù kỹ thuật diễn thua kém Đỗ Tình, nhưng cũng là đường trôi chảy. Chẳng qua nay Đỗ Vũ 28 tuổi, ít vẻ tươi trẻ năm đó, lại có danh tiếng của Đỗ Tình, Đỗ Tình còn nữa ta cũng thiếu người che chở, tại Đỗ Vũ cũng gặp trở ngại, hợp đồng quay phim rất ít, ngay cả 《 Phong Thần 》 cũng là do Đỗ Vũ xin Nam Thần rất lâu mới có thể nhận được vai nữ chính.



      Đỗ Vũ muốn dùng bộ phim này để xoay người, cho nên nhất định phải dùng hết toàn lực.



      lát sau Lê Thu mới từ từ ra, quần áo và trang sức của rất khó thay vào.



      Váy lót tầng lại tầng sa mỏng màu hồng kéo dài, bên may hoa văn hoa lệ mà phức tạp, bên ngoài khoác chiếc áo cân vạt dài thêu tơ vàng vân bạc chạm đất, nhìn qua tràn đầy hoa lệ, cổ áo lông to lớn màu trắng làm nổi bật lên cả khuôn mặt xinh xắn tinh xảo. phần ngực váy thấp, nơi xương quai xanh được vẽ lên đóa hoa tường vi kiều diễm màu đỏ rực, nhìn qua có mị lực cực cao.



      vừa ra sàn diễn làm cho mọi người, kể cả đạo diễn lẫn nhiếp ảnh gia đều phải kinh ngạc tán thán lúc lâu.



      Lê Thu nguyên bản vốn lạnh nhạt như nước, tạo cho người khác cảm giác xa cách.



      Mà lúc Lê Thu quay phim khi ống kính quay ảnh tạo hình nhắm tới chỗ , ánh mắt của liền biến đổi trong nháy mắt.



      Sóng mắt chậm rãi lưu chuyển, trong ánh mắt lộ ra bảy phần lười biếng và ba phần **, gãi ngứa lòng người.



      Quả đúng là hồng nhan họa thủy!



      Nếu Đắc Kỷ có sắc đẹp tuyệt trần như vậy, chẳng thể trách Trụ vương cũng phải quỳ gối dưới váy thạch lưu được!

      Chương 15: Bắt đầu quay bản điện ảnh

      Edit + Beta: Linxu



      Ngoài Nam Thần ra Nam thị còn có ảnh đế khác chính là —— Giang Giai Hành, là người đóng Võ vương Cơ Phát, nam chính của 《 Phong Thần 》.


      là bạn học thời đại học của Nam Thần, cũng là bạn tốt nhất của Nam Thần, thời đại học ba người bọn họ thường xuyên ở cùng chỗ với nhau. Giang Giai Hành là người đàn ông tốt biết quan tâm, chỉ là vẫn chưa từng quen bạn nào, tới cả scandal đều có, từng bị giới truyền thông đùa bầu thành “Nam nghệ sĩ giữ mình trong sạch nhất.”



      “Chào em, Lê Thu!” Giang Giai Hành nhìn thấy Lê Thu liền mở lời chào hỏi trước tiên, mặc áo giáp kim sắc dành riêng cho Võ vương, nhìn qua khí khái hào hùng bức người, đôi mắt phượng là hàng lông mày kiếm phối hợp lại những lộ vẻ khó nhìn, ngược lại trông càng tuấn tú hơn, “Hoá trang của Đắc Kỷ rất đẹp!”



      Giang Giai Hành là người như vậy, chưa bao giờ cho rằng vì mình có địa vị cao mà khinh thường người khác, tôn trọng mỗi cá nhân, cho nên luôn được người trong giới bình luận đánh giá cực tốt.



      “Cảm ơn Giang Ảnh Đế khen ngợi.” Lê Thu khẽ cười, kiếp trước Giang Giai Hành đối xử với rất tốt, đời này vẫn muốn tiếp tục giữ mối quan hệ tốt với .



      “Quá xa cách rồi, gọi Giang là được rồi.” Giang Giai Hành .



      Giang Giai Hành cũng biết tại sao, lần đầu tiên nhìn thấy Lê Thu lại có chút cảm giác quen thuộc, nhưng mà cảm giác này lại vụt qua quá nhanh, chỉ chợt lóe rồi thôi.



      Bạn diễn chân chính phối hợp chung với Lê Thu nhiều cảnh nhất vào vai Trụ vương là diễn viên lão làng —— Chu Kha, qua tuổi bốn mươi, trong cái Làng Giải Trí bỏ cũ lấy mới là nhanh nhất này, danh tiếng của lớn bằng lúc trước, chỉ có điều Lê Thu vẫn rất bội phục , kỹ thuật diễn của hề lộ vẻ bất ổn nào, mà cực kỳ chân . (Lin: bạn vốn muốn để là ông chứ k phải , nhưng câu thoại sau lại xưng là “ca” nên bạn đành để luôn :v.)



      “Cũng xin Chu chỉ bảo nhiều hơn!” Lê Thu chủ động vươn tay ra.



      “Đâu nào, sau này cũng mong ái phi giúp đỡ nhiều hơn!” Chu Kha mỉm cười nắm lại.



      Đỗ Vũ vẫn hề giao lưu với Lê Thu, ngồi ở bên nghỉ ngơi ghế xem kịch bản, thỉnh thoảng lại tán gẫu với người đại diện của mình.



      “Lê Thu kia đơn giản.” Người đại diện của Đỗ Vũ, Phương Thành đẩy đẩy gọng kính vàng mũi lên, trong mắt như lóe lên tia sáng.



      “Sao vậy?”



      ấy là người mới, có hậu thuẫn, lại có thể nhanh chóng ngồi lên vị trí nữ chính của bộ phim điện ảnh như thế, khiến người ta khó tin!” Phương Thành . Mắt nhìn người của luôn rất chuẩn, Lê Thu này tuyệt đối phải nhân vật bình thường.



      ta như thế nào có liên quan gì đến tôi.” Đỗ Vũ chút để ý, chỉ là người mới mà thôi.



      “Nếu ấy có hậu thuẫn, kỹ thuật diễn của ấy tốt đến nỗi có thể làm Tạ Tông cảm động!” Phương Thành giải thích.



      “Chờ tới khi xem ta diễn biết thôi!” Đỗ Vũ . ra nghe lời Phương Thành vừa cũng hơi thấp thỏm, dù sao kỹ thuật diễn của chính rất có hạn, nếu là nữ chính mà lại bị vai phụ đoạt nổi bật đúng là chuyện cực kỳ cực kỳ đáng lo.



      “Ừ.”



      Phần diễn của Đắc Kỷ chủ yếu là ở trong cung đình Thương Trụ vương, cho nên các cảnh gần như tập trung về sau, giai đoạn trước các phân diễn tập trung vào Võ vương.



      Đỗ Vũ bắt đầu diễn ở màn thứ năm.



      Đây chính là cảnh lần đầu Ấp Khương nhìn thấy Võ vương, là con Khương Tử Nha, theo phụ thân vừa được thăng làm Tể tướng tới phủ Tây bá hầu, gặp được Tây bá hầu và con thứ hai của ông là Cơ Phát.



      “Tương lai ngày sau của Đại Chu phải dựa vào Thừa tướng rồi!” Tây bá hầu vô cùng xúc động, vươn hai tay ra nâng Khương Tử Nha quỳ lạy dậy.



      “Ơn tri ngộ của quân hầu Tử Nha có gì báo đáp, sau này nhất định dốc hết toàn lực vì hưng thịnh của Đại Chu!” Lúc này mới là thời điểm Khương Tử Nha đầu đầy tóc bạc có thể phát huy chí khí.



      “Còn đây là thứ tử Cơ Phát, hi vọng sau này Thừa tướng dạy bảo nhiều hơn!” Tây bá hầu giới thiệu Cơ Phát.



      Lúc này Cơ Phát chỉ mới vừa hai mươi, dáng người cao lớn có chút tuấn uy vũ.



      “Cơ Phát gặp qua Thừa tướng!” Cơ Phát thi đủ lễ, có chút kính trọng Khương Tử Nha.



      “!” Khương Tử Nha thầm gật gật đầu trong lòng, người này có tướng đế vương!



      Lúc này Cơ Phát cũng chú ý tới thiếu nữ thanh xuân phía sau Khương Tử Nha.



      “Con Tử Nha lão tên là Ấp Khương, cũng là con ah!” Khương Tử Nha nhìn con mình đầy thương.



      Quần áo Ấp Khương đơn giản giản dị lại mang theo khí chất uyển chuyển hàm xúc, khiến người nhìn thể sinh ra cảm tình.



      “Tiểu nữ Ấp Khương gặp qua Tây bá hầu, gặp qua Cơ Phát!” Ấp Khương hơi quỳ gối thi lễ.



      “Gọi ta Cơ Phát là được!” Cơ Phát cũng có cảm tình với Ấp Khương.



      Ấp Khương hơi hơi xấu hổ.



      “Cắt!”



      Tạ Tông lớn tiếng cắt ngang.



      “Đỗ Vũ, ánh mắt của có thể đoan chính chút được , phẩm tính Ấp Khương như thế nào phải tự xem xét mà diễn chứ!” Tạ Tông cau mày phê bình chút lưu tình.



      Đỗ Vũ vừa tức vừa thẹn, đoan chính, vậy ý là bảo tuỳ tiện sao!



      “Lại!”



      “Cắt!”



      “Lại lần nữa!”



      “Cắt!”



      . . .



      Cứ thế bốn người diễn diễn lại mỗi cảnh này tới hai mươi mấy lần.



      Sắc mặt của Giang Giai Hành và hai người diễn viên khác đều rất tốt.



      Đỗ Vũ tức chịu được, Tạ Tông này đơn giản là cố ý làm khó dễ mà, nếu phải vì hi vọng dựa vào bộ điện ảnh này để trở mình sớm nổi cáu với Tạ Tông rồi.



      “Cứ như vậy !” Tạ Tông lắc đầu, kỹ thuật diễn của Đỗ Vũ là quá khó tiến bộ, thua kém Đỗ Tình quá xa rồi! Có phải nên tự thấy may mắn dù gì 《 Phong Thần 》 cũng lấy Võ vương làm chủ hay , cho dù là nữ chính phần diễn cũng chiếm vị trí quá quan trọng, nếu cả bộ phim điện ảnh này cũng hủy luôn rồi.



      Lê Thu nhìn biểu của Đỗ Vũ ở trước màn ảnh mà thầm lắc đầu, cho dù có nhiều thêm hai năm kỹ thuật diễn của Đỗ Vũ cũng có tí ti tiến bộ nào, từ đầu đến cuối vẫn dừng lại tại tiêu chuẩn lúc mới vào nghề diễn phim thần tượng.



      Đỗ Vũ quay phim rất tốt, động tác hơi lộ vẻ cứng ngắc, ánh mắt thích hợp, Tạ Tông nhìn biểu diễn của quả thực rất phiền chán, quyết định để phần của lại quay sau.



      Đỗ Vũ trở lại trong xe bảo mẫu của mình nghỉ ngơi, vẻ mặt đầy tức giận.



      cần quan tâm nhiều vậy đâu, tính tình Tạ Tông là như thế, phải em biết.” Phương Thành đưa ly nước qua, “Bớt giận chút .”



      ta căn bản là cố ý xoi mói!” Đỗ Vũ cầm cốc nước ném mạnh xuống sàn, mảnh thủy tinh văng khắp nơi, nước vẩy đầy xe.



      “Hẳn là đâu, em chưa từng chọc tức ta!” Phương Thành cảm thấy Tạ Tông có lẽ là hơn nghiêm túc cẩn thận tí thôi, huống chi diễn xuất của Đỗ Vũ quả còn thiếu điêu luyện.



      “Ai biết!” Đỗ Vũ oán hận cắn răng, “Tôi muốn Nam Thần tới thăm xem, phải khiến Tạ Tông thể trắng trợn như thế!”



      Phương Thành lời gì, nhưng trong lòng cũng ngầm đồng ý.



      Để cho Nam tới cũng có ý biểu ràng cách gián tiếp địa vị của Đỗ Vũ tại Nam thị, thuận tiện tạo thêm tin tức.



      Mà Đỗ Vũ biết cùng ngày này Tạ Tông liền qua chuyện với biên kịch, để ta cố gắng giảm bớt phần diễn của Ấp Khương tới hết mức, cuối cùng phần diễn kia cũng nhiều hơn vai phụ được bao nhiêu, mãi đến lễ chiếu mở màn Đỗ Vũ mới biết được chuyện này, lại càng hận thấu xương Tạ Tông hơn nữa.



      Thành Tạ Tông là cực kỳ nghiêm khắc với Đỗ Vũ hơn những người khác, bởi vì rất ghét Đỗ Vũ cứ ỷ vào việc mình là em ruột của Đỗ Tình rồi lấy đó mà tiến hành tuyên truyền, thế còn có quan hệ mờ ám với Nam Thần kia nữa. Sau khi Đỗ Tình bị tai nạn xe cộ qua đời Đỗ Vũ còn có nhiều lần thân mật với Nam Thần, là người ai cũng đều có thể nhìn ra quan hệ giữa bọn họ giống bình thường, thậm chí Tạ Tông còn hoài nghi có phải Đỗ Vũ động tay chân hay giở trò gì , nhưng mà dù sao Đỗ Vũ cũng là em ruột của Đỗ Tình, nghĩ có lẽ Đỗ Vũ thể nào vì người đàn ông mà hại người thân của mình, cho nên ý nghĩ nãy chỉ chợt lóe lên rồi thôi, nhưng tới cùng cũng đến gần Đỗ Vũ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :