1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ảnh Hậu - Tắc Mộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 30: Cho mượn lời tốt lành của ngươi, làm được năm nay liền lĩnh chứng nhận, sang năm liền sinh em bé.


      Editor: Hy

      Kha Việt từ phòng Lâm Ngưỡng ra xoa xoa mi tâm, vừa đúng lúc gặp Liễu Trạch vội vã chạy đến.

      Kha Việt: " biết rồi?"

      Liễu Trạch: "Tiểu Tình cho tôi biết rồi. Nhiễm Nhiễm ngủ, tôi liền tới gặp hai người trước, ôi, xem vẻ mặt kìa, hai người trò chuyện xong chưa?"

      Kha Việt: "Có gì tốt để chuyện đâu, tôi rồi, cậu ta mà quyết định làm, ai có thể thay đổi được."

      Liễu Trạch thể được giờ phút này là loại tâm trạng gì, vừa vui vẻ, vừa lo lắng, lại vừa suy tư.

      Kha Việt đen mặt : "Bây giờ làm gì vậy? Biểu diễn tâm thần phân liệt sao?"

      Liễu Trạch: "Mọi người quen nhau như vậy rồi, thành thực cho tôi biết , phải là Lâm Ngưỡng chơi đùa chứ?"

      "Nếu cậu ta muốn chơi đùa, cần chọn Chương Nhiễm Nhiễm." Kha Việt tức giận .

      "Vậy tại sao ta lại nhìn trúng Nhiễm Nhiễm vậy?" Liễu Trạch nghĩ chút, lại tự hỏi tự đáp luôn, " ra cũng rất bình thường, Nhiễm Nhiễm đẹp mắt như vậy, con người lại rất đáng , tôi mà là Lâm Ngưỡng cũng đùa mà thành , lâu ngày sinh ra tình cảm."

      Kha Việt: "... có thể đừng làm Vương bà* vừa bán dưa lại vừa mèo khen mèo dài đuôi ."

      *Vương bà: nhân vật hư cấu xuất trong truyện "Thủy Hử" và "Kim Bình Mai", nhà ở cạnh nhà của Võ Đại Lang, mở quán trà kiêm luôn nghề bà mai bà mối. Từng giúp Tây Môn Khánh quyến rũ Phan Kim Liên, còn cho họ mượn nhà của mình để thông gian. Ai xem Thủy Hử rồi biết đấy :)))

      Liễu Trạch: "Ơ, vậy tôi thích nghe nữa, cái gì gọi là Vương bà bán dưa chứ. Hơn nữa, tôi vừa nghĩ chút, tôi nên hỏi tại sao Lâm Ngưỡng lại thích Chương Nhiễm Nhiễm, mà phải hỏi Chương Nhiễm Nhiễm chút, tại sao lại vừa ý Lâm Ngưỡng mới đúng!"

      Gân xanh của Kha Việt ngừng nhảy, gì.

      "Ôi chao Kha tổng, đừng tình nguyện như vậy nha, Nhiễm Nhiễm của chúng tôi tốt ở chỗ nào chứ."

      "Ngoại trừ ta hơi ngu chút, diễn xuất tồi tệ chút, như vậy trước mắt xác thực ta có khuyết điểm lớn gì." Kha Việt lạnh lùng , "Đáng tiếc, lần đầu tiên tôi nghe tên ta, là vì ta mượn Lâm Ngưỡng để lăng xê. Ấn tượng đầu tiên, vô cùng tốt!"

      Liễu Trạch: "Ôi... Hôm qua đủ loại ví dụ như hôm qua chết, tại sao lại cứ cố níu lấy chịu buông, làm người có lẽ nên hướng về phía trước! Được rồi, Lâm Ngưỡng cũng coi là người lớn tuổi trong đó rồi, chuyện đương khẳng định quản được, Nhiễm Nhiễm ấy mà, miễn cưỡng cũng có thể coi là người trưởng thành, tôi cũng quản được. Thế kỷ 21 rồi, tự do đương, dù sao trong mắt mọi người bọn họ sớm là đôi rồi, ngăn cản có gì hay cả."

      Kha Việt cười lạnh tiếng: " với tôi những thứ này làm gì? Cho dù tôi muốn ngăn cản, cũng có thể ngăn cản được sao?"

      " cho cùng chúng ta cũng chỉ là người đại diện, phải là cha là mẹ, coi như là, con cháu đều có hạnh phúc của riêng mình." Hai tay Liễu Trạch chắp lại, mặt lộ ra nụ cười thư thái, "Năm nay thực năm tốt, nghiệp của Nhiễm Nhiễm và chuyện đại cả đời đều suôn sẻ, tôi cũng chuẩn bị định ngày cưới rồi, tệ tệ, hi vọng sang năm đều tốt cả."

      Kha Việt "Xùy" tiếng: "Đúng rồi, còn chưa chúc mừng , lại có thể gả được ra ngoài."

      "Ha ha ha ha ha, Kha tổng thực thích đùa mà, hồi học tôi cũng là hoa khôi của khối đấy, ít người theo đuổi đâu, chưa bao giờ phải lo lắng gả được cả."

      Khóe miệng Kha Việt co giật: "Chồng tên gì? Ai lại lợi hại dám lấy như vậy."

      "..." Liễu Trạch im lặng lát,, "Nhắc tới, có lẽ thực biết ấy đấy, ấy là luật sư của sở Vụ, có cùng hợp tác với Tinh Diệu đấy, tên là Chu Hạo."

      Kha Việt nhíu mày: "Hình như có chút ấn tượng."

      "Ôi chao, nhân vật thôi, chúng tôi là loại dân chúng tầm thường, so được với người cao cao tại thượng như ngài, nhớ cũng cần cưỡng ép để có ấn tượng gì. Đúng rồi, cái hợp đồng đó của chúng ta, có phải là muốn hết hiệu lực rồi ?"

      " cần." Kha Việt lắc đầu hề do dự, "Phần lớn điều khoản bên trong, hi vọng bên tuân thủ y nguyên như vậy."

      Liễu Trạch: "... Vậy, nửa năm sau chia tay cũng phải tuân thủ?"

      "Nó vốn cũng phải là điều khoản cứng nhắc gì!" Kha Việt nổi giận, "Được rồi được rồi, đợi trở về Bắc Kinh chúng tôi làm cái hợp đồng khác, chia tay các loại phải xem bọn họ, những điều khoản tương tự được lấy Lâm Ngưỡng ra lăng xê vẫn phải tuân thủ."

      "Cái gì gọi là chia tay hay phải xem bọn họ chứ, ngài lại thể tốt hơn chút sao." Liễu Trạch lắc đầu, "Được rồi, cũng còn việc gì, tôi trước đây, ngày mai tôi chuyện với Nhiễm Nhiễm tốt. Hợp đồng chờ trở về Bắc Kinh có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, ngày kia tôi về Bắc Kinh, tôi phải cùng chọn sân với Chu Hạo. Kha tổng đúng là biết nha, tại ở Bắc Kinh kết hôn nhiều đến dọa người, sân cũng phải đặt trước cả nửa năm!"

      Kha Việt: "... Tôi cũng muốn biết chuyện này."

      Liễu Trạch: "Ôi, cũng đúng, là giai cấp đặc quyền, khi tôi chưa , bye bye nhá, ngủ ngon mơ đẹp."

      Liễu Trạch sau khi cùng Kha Việt chuyện xong tâm trạng hết sức sung sướng, khoát khoát tay vẻ mặt tươi cười mà bước vào trong thang máy, Kha Việt đứng nguyên tại chỗ, càng đứng mặt càng đen, cuối cùng gần như là nghiến răng nghiến lợi mà trở về phòng của mình.

      ***

      Cả đêm Chương Nhiễm Nhiễm ngủ ngon, mặc dù 7h sáng hôm sau bị đánh thức, cũng vẫn cười tủm tìm.

      Nửa giờ sau Lâm Ngưỡng gửi Wechat cho , nội dung là, muốn đánh thức em, có chút chuyện, phải rời trước chuyến.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Liễu Trạch ngáp cái, : "Em tỉnh rồi à, ban đầu Lâm Ngưỡng cho Kha Việt đánh thức em, Kha Việt tới làm ồn với chị! Hình như trong nhà Lâm Ngưỡng xảy ra chuyện gì đó, ta chuyến bay sớm nhất đấy, Kha Việt cũng dứt khoát trở về Bắc Kinh rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: '...."

      Buổi chiều và buổi tối Chương Nhiễm Nhiễm có cảnh quay, cảnh quay buổi sáng cũng coi như là thuận lợi, đến 12h liền trở về khách sạn, có thể nghỉ ngơi tốt.

      Nhưng lại hi vọng mình có thể quay phim

      Bằng cũng giống như bây giờ, cầm điện thoại ngồi ngẩn người ở giường.

      Điện thoại dừng lại ở cuộc trò chuyện của và Lâm Ngưỡng, Chương Nhiễm Nhiễm trở về cái "Vâng! có chuyện lớn gì chứ?"

      Lâm Ngưỡng chưa có trả lời.

      Chương Nhiễm Nhiễm thở dài.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được, gọi điện thoại cho Lâm Ngưỡng, kết quả đối phương lại tắt máy.

      Ôi, mới xác định quan hệ đêm qua, cảm giác tỉnh lại thấy tăm hơi của đối phương đâu, thực là quá tệ!

      Liễu Trạch trong nhà Lâm Ngưỡng xảy ra chuyện.

      Nhà của Lâm Ngưỡng...

      Chương Nhiễm Nhiễm phát mình hề có khái niệm gì về chuyện trong nhà của Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng cũng chưa qua bao giờ, hình như truyền thông cũng gì.

      Chương Nhiễm Nhiễm đành phải im lặng mở trình duyệt ra để tìm kiếm.

      Thảm, quá thảm rồi.

      Trước kia đương phải dùng Software để tìm hiểu trước về người cũ của bạn trai, sau này đương vẫn phải dùng Software để tìm hiểu về chuyện gia đình của bạn trai.

      Vượt qua dự kiến của Chương Nhiễm Nhiễm, liên quan tới gia thế của Lâm Ngưỡng, cũng có thông tin thiết thực gì, chỉ vẻn vẹn có mấy trang web ràng là rảnh rỗi quá biên tập lại để đăng lên diễn đàn buôn chuyện, từ bên trong cái gọi là " sách của Fans hâm mộ" tổng kết phen, đại khái chính là gia đình của Lâm Ngưỡng giàu có, coi như là con ông cháu cha.

      Có người còn Lâm Ngưỡng con của đời quan thứ hai, nhưng phải là người Bắc Kinh, là ở thành phố A.

      Cũng có người lời thề son sắt, bố của Lâm Ngưỡng là cục trưởng nào đó ở thành phố A, vị cục trưởng kia cũng họ Lâm, lần đó đơn vị xem ảnh chính là phim của Lâm Ngưỡng.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Cái này cũng có thể coi là chứng cớ sao?! Khá tốt Lâm Ngưỡng miễn cưỡng chẳng phải bình thường, nếu Lâm họ Triệu Tiền Tôn Lý, chẳng phải là trong thiên hạ đều là bố của sao...

      Chương Nhiễm Nhiễm tìm kiếm nửa ngày, tất cả đều là thông tin bừa bộn, có gì hơn là gia thế của Lâm Ngưỡng tệ, ngay cả chút tin tức hữu dụng cũng có.

      Đây đối với Lâm Ngưỡng cũng là chuyện tốt, ai hi vọng gia đình mình bị tùy tiện đưa ra ánh sáng, chỉ là Lâm Ngưỡng có thể giấu tốt như vậy, lại để cho Chương Nhiễm Nhiễm có chút kinh ngạc.

      Chương Nhiễm Nhiễm đành phải mở quảng trường Thái Cực, phát tòa nhà "Nhà hồng của Lâm Chương" còn phiêu đãng tại trang đầu, trăm trang rồi, là "Cao ốc" mà.

      Chương Nhiễm Nhiễm ấn vào, phát có ảnh chụp gì mới, dù sao phương diện này Lữ Việt quản rất chặt, nhân viên tổ phim được mang điện thoại vào.

      Nhưng bởi vì chuyện Chương Nhiễm Nhiễm bị rơi xuống nước, Liễu Trạch có phát thông báo lăng xê là Chương Nhiễm Nhiễm chuyên nghiệp, cho nên mọi người đều biết chuyện này, còn có người nổ là Lâm Ngưỡng rất giận dữ, tại trường Lâm Ngưỡng mắng trận.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "..."

      Khi đó Lâm Ngưỡng có ở trường, đoán bừa cũng phải có tâm chứ!

      Về sau scandal của Chương Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên, còn có mâu thuẫn với Hướng Tư Nhạc đều trở thành tiêu điểm thảo luận trong nhà này.

      Cũng may, tất cả mọi người rất tin tưởng Chương Nhiễm Nhiễm, lúc Lâm Ngưỡng phát Weibo, càng nhao nhao biểu "Lương thực chó này ta ăn hết", "Lần đầu tiên công khai tình cảm, lần đầu tiên phát Weibo vì người khác, Lâm đại thần vì Nhiễm Nhiễm mà cống hiến nhiều lần đầu tiên quá" cùng với "Lại là rơi xuống nước ngất xỉu lại là trời đầy scandal, Nhiễm Nhiễm cũng quá đáng thương, nếu tôi là Lâm đại thần, tôi cũng có cách nào để bình tĩnh được."

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn bọn họ thảo luận, khóe miệng tự nhiên dương lên, lúc ấy chỉ cảm thấy Lâm Ngưỡng là người rất tốt khi bảo vệ mình, hôm nay nhớ lại, đều là tràn đầy hạnh phúc~

      Ôi, mặc dù, ra trước mắt còn tạm thời gọi được cho Lâm Ngưỡng...

      Về sau bởi vì Chương Nhiễm Nhiễm an tâm quay phim, Lâm Ngưỡng cũng kín đáo, trong nhà có đồ đạc gì mới để thảo luận, mọi người liền lật qua lật lại mà khai mở trí tưởng tượng, muốn biết hai người ở chung với nhau làm sao, Chương Nhiễm Nhiễm vừa nhìn vừa cười, mãi cho đến khi thấy nhà cùng tầng trả lời có chút hợp lí.

      "Chỉ có tôi thấy được, Chương Nhiễm Nhiễm luôn cản trở sao? ta diễn Bạch Mạt, lão Lâm bị người ta là nhét thêm bạn của mình, chính bản thân diễn xuất được muốn gánh nước ba bốn lần lại làm truyền ra tin đồn lão Lâm mắng chửi người, kiện của Hướng Tư Nhạc lại càng đúng rồi, vốn fans của Hướng Tư Nhạc rất thích lão Lâm, tại tốt rồi, hiểu sao lại có thêm đối thủ, trước kia lão Lâm cũng mấy người, lạnh nhạt, truyền ra chuyện xấu của ta, còn phải giúp ta giải thích với Hướng Tư Nhạc, chính ta ngay cả rắm cũng phải đánh cái nào, buồn cười."

      "Thớt có bệnh à, lão Lâm bị suy đoán ác ý, ngươi trách những người ôm ác ý, trách Nhiễm Nhiễm làm gì? Diễn xuất được nhảy 3 bốn lần? Xin nhờ cho, hết phải chính ấy xảy ra vấn đề mà là người khác xảy ra vấn đề, sao ngươi mắng Triệu Vân Băng? ấy có scandal với Tân Dĩ Nguyên, người là bạn , người là học trò, lão Lâm làm sao có thể ra mặt? Người ta vợ chồng son ngươi tình ta nguyên đấy, người liên quan như ngươi tới lắm mồm làm gì?"

      "Vợ chồng son, khôi hài, rất hay giống như lĩnh chứng nhận vậy."

      "Cho mượn lời tốt lành của ngươi, làm được năm nay liền lĩnh chứng nhận, sang năm liền sinh em bé rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."
      Tồn Tồn, DionTôm Thỏ thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 31: Bắt gian.


      Editor: Hy

      Lúc đổi mới lại, mấy cái khung nhà đều bị xóa, Chương Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên lo âu, trước kia cũng hiểu được fans hâm mộ của Lâm Ngưỡng thích , cũng có khả năng thích , nhưng lúc đó cảm thấy mình vô cùng đáng đời, hơn nữa hai người sớm muộn gì cũng chia tay, cho nên thích cũng sao.

      Nhưng bây giờ bất đồng, là bạn chân chính rồi, làm thế nào fans hâm mộ của Lâm Ngưỡng mới thích đây?

      để điện thoại xuống, lộn hai vòng giường chẳng có mục đích gì, điện thoại bỗng nhiên vang lên.

      Cầm lên xem, đúng là Lâm Ngưỡng.

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức gnhe, hình như bên kia Lâm Ngưỡng có chút mệt mỏi: "Nhiễm Nhiễm?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng!"

      Lâm Ngưỡng: "Xin lỗi, xảy ra chút chuyện, chưa kịp sạc điện thoại."

      " sao." Chương Nhiễm Nhiễm có chút lo lắng, " còn khỏe đó chứ?"

      " sao, là bà nội của cẩn thận ngã cái, muốn ở lại với bà hai ngày, tiếp đó phải Bắc Kinh gặp Rachel."

      Giọng Lâm Ngưỡng có chút bất đắc dĩ, "Xin lỗi."

      "Xin lỗi gì chứ..." Chương Nhiễm Nhiễm có chút lo lắng, "Bà nội sao chứ?"

      " có chuyện lớn gì, chân bị thương , nghỉ ngơi thời gian ngắn là tốt." Lâm Ngưỡng , "Bà còn hỏi em đấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm có chút ngoài ý muốn: " sao là tốt rồi. Hả? Hỏi em cái gì?"

      Lâm Ngưỡng: "Bà cảm thấy em rất đẹp, hỏi làm sao lại ra tay lừa gạt em."

      Chương Nhiễm Nhiễm cười ngây ngô: " sao?"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ. Đáng tiếc thể đến tổ phim."

      Lâm Ngưỡng đến bố mẹ mình, Chương NHiễm Nhiễm cũng hỏi nhiều, chỉ : "Vậy chăm sóc cho bà nội tốt. Sau đó cố gắng chuyện với Rachel tốt, tổ phim ấy à, cần tới đâu, em ở tổ phim chờ hơn tháng rồi, cần giúp đỡ đâu!"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, là muốn gặp em."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi ngượng ngùng, ho tiếng: "Hành trình quay hai tuần nữa của em có trống 2 ngày, nếu như có thể em xin bay về Bắc Kinh."

      Lâm Ngưỡng: " cố gắng đến tổ phim ở Vân Nam lần nữa."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi muốn thêm gì đó với Lâm Ngưỡng, nhưng bà nội của mới ngã, tại bất kể thế nào cũng phải là thời điểm để chuyện đương.

      Vì vậy : "Khẳng định rất lâu chưa nghỉ ngơi, em cũng mới vừa quay xong, bằng , chúng ta đều nghỉ ngơi trước chút?"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ. Chiều nay và buổi tối em đều cần quay phim đúng ."

      nhớ thông báo thời gian của như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm : "Vâng!"

      "Tối nay gọi điện cho em."

      "Được, nếu như bận việc thôi, em quan trọng đâu."

      "Bận rộn cũng phải có thời gian gọi điện thoại." Lâm Ngưỡng ôn hòa : " nghỉ ngơi ."

      Chương Nhiễm Nhiễm "Vâng" tiếng, nỡ tắt máy, mặc dù Lâm Ngưỡng bên kia còn chuyện, nhưng có tắt điện thoại trước, Chương Nhiễm Nhiễm hiểu tiếp tục như vậy ai cũng chuyện, nhưng ai cũng tắt điện thoại, lãng phí tiền điện thoại.

      Vì vậy đành phải nhẫn tâm "Bye bye", vô cùng lưu luyến mà cúp điện thoại.

      Vừa mới đương mà có cảm giác khác thường rồi, là sốt ruột...

      Cuối cùng Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng hàm hồ mà phát cái Weibo.

      Chương Nhiễm Nhiễm: Vội vàng quay phim nên rất lâu có phát Weibo rồi, xin lỗi xin lỗi, nhớ mọi người [tấm lòng mến]

      Phía dưới kèm theo tấm tự sướng có hơi ngu.

      Phát xong Weibo Chương Nhiễm Nhiễm liền trực tiếp ngủ trưa, lúc chiều tỉnh dậy ăn cơm, lại ở phòng ăn của khách sạn đụng phải vẻ mặt vừa tỉnh ngủ của Lâm Tập và Tân Dĩ Nguyên.

      Xem ra hôm nay tất cả mọi người đều rất rảnh rỗi...

      Tân Dĩ Nguyễn nhìn Chương Nhiễm Nhiễm : "Chị cũng quá trắng trợn rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Hả? Cái gì?"

      Tân Dĩ Nguyên: "Cái status chị mới phát ở Weibo đấy. Thoạt nhìn là phát cho người hâm mộ, nhưng ra là bởi vì thầy phải thời gian rất dài."

      Chương Nhiễm Nhiễm dùng ngôn từ chính nghĩa: "Đương nhiên là tôi phát cho fans hâm mộ rồi."

      Lâm Tập ngáp cái: "Nhiễm Nhiễm à, diễn xuất bây giờ của em so với lúc đóng phim lại tốt hơn chút, nhưng sao dối lại vụng về như vậy, nhìn cái có thể thấu luôn."

      Bị vạch trần rồi, Chương Nhiễm Nhiễm dứt khoát gật đầu: "Tôi còn chưa xong, là phát cho fans hâm mộ, cũng là phát cho Lâm Ngưỡng. Khụ, cái này gọi là lầm hai thứ nghiệp và tình ."

      Khóe miệng Tân Dĩ Nguyên co giật, thôi.

      Lâm Tập vẻ mặt bi phẫn, cũng thôi.

      Tiểu Tình: "Nhiễm Nhiễm, thay đổi..."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Đêm đó quả nhiên Lâm Ngưỡng gọi điện cho Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được, hỏi quê của có phải ở thành phố A hay , Lâm Ngưỡng : "Ừ, ở đây phong cảnh rất tốt, lần sau đưa em đến chơi."

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến có thể đến quê của Lâm Ngưỡng, lại có chút chờ mong, nhưng nghĩ lại, nếu quả thực đến lúc đó, mình có phải cũng cần "có qua có lại", đưa Lâm Ngưỡng trở lại xem nhà mình?

      Thế nhưng mà...

      Mãi cho đến khi cúp điện thoại, Chương Nhiễm Nhiễm đều nghĩ đến chuyện này, cái gọi là ngày suy nghĩ cái gì đêm nằm mơ cái đó, màn đêm buông xuống Chương Nhiễm Nhiễm liền mơ thấy mình khi còn bé.

      Trong mơ bỗ vẫn còn, bọn họ ở tòa nhà biệt thự ở khu vực nhà vườn, trong sân nuôi chú chó Tiểu Bạch.

      Mặc dù bố có tiền, nhưng rất lo cho gia đình, mẹ vốn là giáo ở trường cấp hai, về sau bởi vì khí quản viêm hợp với việc giảng dạy và hít bụi phấn nên tạm thời nhàn rỗi ở nhà, thỉnh thoảng cùng mấy bà hàng xóm dạo chơi phố, đánh bài, phần lớn thời gian là ở nhà với Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm làm bài tập ở trong phòng, mẹ cầm quyển sách đứng xem ở bên cạnh.

      Chương Nhiễm Nhiễm làm xong bài tập, có thể chơi với Tiểu Bạch ở trong sân lát, mẹ cũng ở trong sân đan len, đợi lúc bố tan việc, cơ bản đều về nhà đúng giờ, thỉnh thoảng về muộn, mang về chút đồ ăn vặt coi như là "lễ xin lỗi" với Chương Nhiễm Nhiễm.

      Sinh hoạt bình thản mỹ mãn như vậy qua rất nhiều năm, lâu đến nỗi Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy, vĩnh viễn tiếp tục như vậy.

      Lúc Chương Nhiễm Nhiễm tỉnh dạy 6h, gần như là bị ác mộng làm cho bừng tỉnh, nghĩ chút, vẫn quyết định lần sau gặp mặt Lâm Ngưỡng, với chuyện trong nhà của mình.

      Về sau bố làm sai rất nhiều, nhưng bất kể thế nào, ông cũng bỏ ra cái giá lớn rồi, chính mình nên gạt Lâm Ngưỡng.

      Huống chi, Lâm Ngưỡng khẳng định phải là loại người vì bố như thế mà liền ghét bỏ người như ...

      Chương NHiễm Nhiễm vỗ vỗ mặt, dứt khoát rời giường rửa mặt chuẩn bị quay phim.

      Phần diễn của Chương Nhiễm Nhiễm nhiều lắm, nhưng chiều qua và tối qua nghỉ là do Triệu Vân Băng xin nghỉ hai ngày trở về Bắc Kinh chuyến, cho nên quay trước, lý do ta nghỉ phép rất quan trọng, là mẹ bị bệnh, cho nên Lữ Việt cũng đồng ý.

      Đồng thời xin nghỉ phép còn có Ninh Phẩm Đông, nhưng chị ta nà nữ chính, nhưng phần diễn so với Triệu Vân Băng còn ít hơn, xem như danh nghĩa là nữ chính, hơn nữa phần diễn cũng phần lớn là diễn trong sân, cho nên bản thân cần quay ngoại cảnh.

      Từ sau chuyện rơi xuống nước, Chương Nhiễm Nhiễm và Triệu Vân Băng gần như có bất cứ trao đổi gì, ở tổ phim và khách sạn có gặp cũng chào hỏi, Chương Nhiễm Nhiễm cũng cảm thấy lúng túng, chỉ cảm thấy ra như vậy cũng coi là được.

      Dù sao Triệu Vân Băng thích Lâm Ngưỡng, cũng, cũng muốn khách khí với Triệu Vân Băng...

      ***

      Liễu Trạch nhìn giờ ở điện thoại, liếc mắt, lại gọi điện cho Chu Hạo.

      Tút tút tút, có người nghe.

      Lại gọi vào số khác.

      Tút tút tút, vẫn có người nghe.

      Liễu Trạch hít hơi sâu, kéo hành lý, bên mở cửa đón xe.

      nhờ vả được, những người đàn ông này quả nhiên nhờ vả được.

      Chu Hạo biết Liễu Trạch phải về Bắc Kinh, lập tức biểu thị muốn đón , kết quả hành lý của mình đều cầm chắc mà Chu Hạo thấy bóng dáng đâu, điện thoại cũng nghe.

      Liễu Trạch đón xe về đến nhà, vừa mở hành lý thu dọn đồ đạc, điện thoại của Chu Hạo vội vàng gọi tới.

      Liễu Trạch nghe, tiếp tục thu dọn, chậm chạp thu dọn xong, chuông cửa vang lên.

      Chu Hạo bận rộn, thỉnh thoảng đáng tin cậy, nhưng đến cùng vẫn rất quan tâm .

      Liễu Trạch khó được "làm" như vậy lần, nội tâm được an ủi rất lớn, thuận tay mở cửa, camera ở bên ngoài chợt lóe lên hình ảnh, Liễu Trạch thấy ai, cho nên lúc mở cửa thấy Kha Việt, Liễu Trạch thực bị sợ hãi kêu lên tiếng.

      " tới đây làm gì? đúng, Kha tổng, làm sao biết chỗ của tôi?"

      Kha Việt tức giận : "Tư liệu của nhân viên Cách Mộc chẳng lẽ có?"

      Liễu Trạch: "Ôi, tôi nghi vấn ý tứ năng lực của ngài, chỉ là khách quý đại giá quang lâm, hiểu có chuyện gì?"

      Kha Việt: "Bạn trai , cái người gọi là CHu Hạo ấy, giấy căn cước số 3xxxxxxxxxxxxx, đại học xx Bắc Kinh tốt nghiệp hệ pháp luật, là bạn học của , đúng hay ?"

      Liễu Việt chấn kinh: "...Làm sao tôi biết số CMND của ấy? Nhưng xác thực ấy là bạn học của tôi."

      Kha Việt lấy điện thoại ra, phô bày giấy chứng nhận: " ta?"

      Liễu Trạch hiểu: "Đúng là ấy, Kha tổng muốn làm gì?"

      Loại cảnh sát này đến thăm, cầm theo ảnh chụp của bạn trai , hỏi có biết ấy hay , sau đó cho biết ấy giết người, cảm giác này thực rất kì quái.

      Kha Việt gật đầu: ", cùng tôi chỗ này."

      Liễu Trạch: " chỗ nào?"

      Kha Việt: "Tìm bạn trai ."

      Liễu Trạch: "Cái gì? Rốt cục là có ý gì?"

      Kha Viêt giải thích, hai tay bỏ vào túi áo, Liễu Trạch hiểu cho lắm, nhưng cũng hiểu được Kha Việt phải loại người vô duyên vô cớ đến tìm mình hỏi tìm bạn trai mình, đành phải vội vàng khoác áo theo.

      Kha Việt đỗ xe tại khách sạn 5 sao tệ.

      Liễu Trạch : "Kha tổng đây là ý gì."

      Kha Việt: " là người thông minh, tôi cần nhiều lời. Nếu như muốn biết, tôi đưa vào, nếu muốn biết, tôi liền lái xe đưa về nhà."

      Liễu Trạch : "Kha tổng, như vậy giống như mời tôi thuê phòng vậy, tôi..."

      "Thời điểm này, vẫn là đừng nên giỡn nữa." Kha Việt ngược lại dễ chọc giận giống như ngày thường, ta bình tĩnh nhìn Liễu Trạch, "Muốn vào hay ? Ba giây, lời nào tôi coi như chấp nhận."

      "Ba, hai ..."

      Liễu Trạch gì.

      Kha Việt gật đầu, khởi động ô tô, bảo tiêu nhận ra xe của Kha Việt, trực tiếp cho tiến vào bãi đỗ xe, Kha Việt xuống xe, vốn nghĩ Liễu Trạch ngồi xe xuống, ngờ Liễu Trạch nhanh chóng tháo dây an toàn, gật đầu: "."

      Hai người vào đại sảnh, Kha Việt đưa thẻ hội viên, cũng mang theo Liễu Trạch lên, ngồi yên ở ghế sô pha ở đại sảnh, ta cho người gọi điện: "A lô? Ừ, cậu bây giờ muốn gặp ấy, để cho người đại diện của ấy thúc giục lên đường. Ừ."

      Liễu Trạch loay hoay lấy điệnt hoại, nhìn loạt cuộc gọi nhỡ của Chu Hạo.

      Thời gian là ở nửa giờ trước, đếm chút, 6 cuộc, nghe, cũng có gọi lại.

      vô ý mà đưa tay gọi cái cho Chu Hạo, kết quả thông báo gọi.

      Liễu Trạch: "..."
      Dion, Tồn TồnTôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 32: "Cuối cùng nghi vấn tình cảm cũng lộ ra, viết tên chân ái thực ra chỉ là lăng xê!"


      Editor: Hy

      Liễu Trạch vội vàng muốn cúp điện thoại, ngờ Chu Hạo ở bên kia lập tức nghe máy: "A lô? Tiểu Trạch, rốt cục em chịu nghe máy rồi."

      Tiểu Trạch...

      Khóe miệng Kha Việt co quắp, cảm thấy cái biệt danh này hơi buồn nôn.

      Liễu Trạch : "À, ừm...Ừ."

      "Bên công ty bỗng nhiên có cuộc họp tạm thời, kết thúc cuộc họp mới phát ra là qua thời gian, thể tới đón em được. Gọi điện em lại nghe máy." Chu Hạo thở dài, dáng vẻ rất bất đắc dĩ đối với tính cách tùy hứng của , "Lần sau em đừng như vậy, rất lo lắng đấy."

      Liễu Trạch mơ hồ lên tiếng, Chu Hạo : "Bây giờ em ở đâu?"

      Liễu Trạch: "Ở bên ngoài."

      Chu Hào: "Bên ngoài? Bên ngoài là ở đâu? Ôi, em đó, làm sao lại để cho người khác lo lắng như vậy? biết là em thích người sai hẹn,"

      Giọng của Chu Hạo bỗng trở nên vô cùng ràng, chẳng những là truyền ra từ trong điện thoài, mà còn truyền tới ở rất gần, hiệu quả của hai giọng, quả thực rất chân .

      Liễu Trạch quay đầu, chỉ thấy đôi nam nữ ra từ trong thang máy, người đàn ông thân hình cao lớn tướng mạo đàng hoàng, người phụ nữ dáng người yểu điệu, khuôn mặt đẹp đẽ.

      Người đàn ông dĩ nhiên là Chu Hạo, nhưng mà người phụ nữ kia Liễu Trạch ngờ tới là Ninh Phẩm Đông.

      Ninh Phẩm Đông và Chu Hạo cùng nhau ra khỏi thang máy, Chu Hạo ở phía trước, cùng Liễu Trạch gọi điện, Ninh Phẩm Đông phía sau xa gần.

      Liễu Trạch trực tiếp cúp điện thoại.

      Chu Hạo: "A lô... A lô?"

      Mặt Chu Hạo tràn đầy hoang mang mà cúp điện thoại, Ninh Phẩm Đông : "Thế nào, lại cúp điện thoại của rồi à?"

      Chu Hạo thở dài: " ấy là như vậy, thói quen, còn cách nào khác."

      Ninh Phẩm Đông cười : " còn cách nào khác mà vẫn kết hôn cùng ta à? Có thể chịu đựng được bao lâu đây."

      Chu Hạo : "Bố thúc giục như vậy, nếu như em chịu gả, lấy ấy sao?"

      Liễu Trạch vẫn còn cố gắng thò tai ra nghe Chu Hạo và Ninh Phẩm Đông chuyện, Kha Việt trực tiếp đến trước mặt hai người.

      Ninh Phẩm Đông nhìn thấy Kha Việt, sững sờ: "Kha tổng? phải ngài muốn tôi Tinh Diệu sao..."

      ta vô thức kéo dãn khoảng cách với Chu Hạo, Kha Việt lại nhìn ta, mà là nhìn Chu Hạo.

      Chu Hạo : "Vị này là?"

      Kha Việt: "Là sứ giả chính nghĩa."

      Chu Hạo: "?"

      còn chưa kịp chuyện, Kha Việt giáng đấm vào mặt Chu Hạo.

      Kha Việt cao hơn Chu Hạo chút, rảnh rỗi lại đến phòng tập thể thao, sức lực cũng , Chu Hạo lảo đảo cái rồi trực tiếp ngã xuống đất, Ninh Phẩm Đông kêu lên tiếng, lùi lại hai bước, có chút khó hiểu mà nhìn Kha Việt: "Kha tổng, ngài làm cái gì vậy..."

      Liễu Trạch luôn ngồi ghế sô pha ở chỗ vắng người rốt cục cũng chạy tới.

      Chu Hạo lau máu rớm ở khóe miệng, : "Con mẹ nó, bị bệnh tâm thần à?! ... Liễu Trạch?"

      còn đống lời để mắng chửi người, khi nhìn thấy Liễu Trạch liền lập tức nuốt trở lại.

      Liễu Trạch đối mặt với Chu Hạo trong chốc lát, Liễu Trạch : " còn chưa bị đánh què, đứng lên nổi sao?"

      Chu Hạo yên lặng đứng lên.

      Nhìn thấy Liễu Trạch, vốn kinh ngạc nhưng Ninh Phẩm Đông ngược lại bình tĩnh hơn, ta cười cười: "Hóa ra là Kha tổng quen với Liễu kinh tế."

      Liễu Trạch: "Bình thường thôi, ngờ quen với Chu Hạo."

      Ninh Phẩm Đông mỉm cười: " đừng hiểu lầm, chúng tôi là đúng lúc gặp, cùng nhau xuống thang máy mà thôi."

      Kha Việt: " cảm thấy tôi lấy được ghi chép phòng thuê ở đây đúng ? Huống chi hai người cũng phải chỉ thuê phòng có lần, bắt đầu từ ba năm trước, mỗi tháng nhiều năm đến sáu lần, ít hai lần."

      Ninh Phẩm Đông mặt cảm xúc: "Kha tổng, ngài đây có ý gì. Lai Hoa cùng Tinh Diệu quan hệ tệ đâu."

      Ninh Phẩm Đông phải là nghệ sĩ của Tinh Diệu mà là của công ty lớn khác là Lai Hoa, Lai Hoa và Tinh Diệu coi như là cạnh tranh tốt, quan hệ thể là tốt, nhưng xác thực cũng có xích mích gì.

      Kha Việt còn lạnh lùng hơn so với ta: "Tinh Diệu chỉ có tổng giám đốc là tôi, nhưng Lai Hoa lại có rất nhiều nghệ sĩ nữ."

      Ninh PHẩm Đông: "Đây là chuyện của họ, có quan hệ gì với Kha tổng đúng ?"

      Liễu Trạch lập tức : "Có quan hệ, tại sao lại có quan hệ, tại tôi bị đả kích quá lớn, có cách nào để chuyện bình thường được, Kha tổng chính là người phát ngôn chính thức của tôi."

      Ninh Phẩm Đông: "..."

      Kha Việt nhìn Liễu Trạch, thấy rất bình tĩnh mà đứng ở bên cạnh, hoàn toàn giống dáng vẻ của người vừa mới phát bạn trai mình mến nhiều năm có người khác được ba năm.

      Chu Hạo: "Liễu Trạch, em như vậy có ý nghĩa gì hết, được rồi, nếu như em biết rồi, cũng chẳng có gì mà dám thừa nhận cả. và người khác ở cùng chỗ, nhưng mà, cũng có lí do của chính mình. rất vất vả, em lại quá bận rộn."

      Liễu Trạch: "Ồ? Mặc dù Ninh Phẩm Đông đỏ như vậy, nhưng cũng thể rảnh rỗi hơn so với tôi chứ?"

      Ninh Phẩm Đông chuyện, lạnh lùng liếc mắt.

      Chu Hạo: "Em đừng ngắt lời, em chính là như vậy, tóm lại là thích nghe hết câu... , Liễu Trạch, lúc học đại học có thích em, nhưng về sau em hề giống với người mà muốn, em thay đổi quá nhiều, em lòng muốn làm nghiệp, căn bản hiểu cái gì là săn sóc, cũng làm sao ăn mặc chính mình, ..."

      Kha Việt giơ nắm đấm lên: " thêm câu nữa , có nghĩ tới là người khác để cho hết câu có nghĩa là thích nghe hay chăng?"

      Chu Hạo: "..."

      Liễu Trạch : "Kha tổng, phiền động thủ lần nữa, để cho ta , tôi còn rất muốn nghe đấy, khả năng cũng là lần cuối cùng nghe ta thao thao bất tuyệt như vậy."

      Chu Hạo: "Được rồi, muốn cái gì cả, đối với em cũng phải là chơi đùa chút rồi thôi, bằng muốn kết hôn cùng em. ra em cũng phải là đối tượng tốt nhất để chọn kết hôn, tuổi của em cũng còn , lại mê mệt công việc, có thể gả cũng đồng ý sinh con, nhưng tình cảm nhiều năm của và em vẫn còn, cho nên muốn làm cho em uổng phí thanh xuân, muốn cho em giao phó..."

      Liễu Trạch giơ tay cho Chu Hạo cái tát.

      Cái bàn tay lớn này đánh khiến kịp đề phòng, Chu Hạo sửng sốt , Liễu Trạch : "Được rồi, tôi thay đổi chủ ý, vẫn là nên câm miệng vào, tôi tình nguyện nghe chó sủa còn hơn."

      Sau đó nhìn về phía Ninh Phẩm Đông: " xinh đẹp như vậy, đáng tiếc lại giống tôi, là người mù."

      Ninh Phẩm Đông vẫn rất bình tĩnh: "Xin lỗi, chúng ta giống nhau, tôi cũng ngu xuẩn đến mức định gả cho ta."

      Chu Hạo nhìn Ninh Phẩm Đông cái, sắc mặt có hơi khó coi, nhưng lại có cách nào để phản bác.

      Liễu Trạch: "Ừ, là tôi hơi ngu xuẩn."

      xoay người rời , Kha Việt ngẩn người, cũng rời theo , vừa : " cứ như vậy sao?"

      Liễu Trạch chuyện, Kha Việt thở dài, cùng trở về phía xe của mình, chở rời .

      Ô tô được lúc, trong xe yên tĩnh đến đáng sợ, lúc đèn đỏ, Kha Việt đạp phanh nhìn về phía Liễu Trạch: " đúng là người miệng cọp gan thỏ, bọn họ trắng trợn như vậy mà chỉ đánh cho cái?"

      Liễu Trạch vẫn chuyện.

      Bầu trời tốt, Kha Việt nương nhờ ánh đèn bên ngoài mới nhìn được, hóa ra là Liễu Trạch khóc.

      Kha Việt: "..."

      ta cũng ngờ là Liễu Trạch khóc, dù sao chuyện như vậy bất kì nào cũng đều chấp nhận được, có thể Liễu Trạch lên xe hiển nhiên đoán được là có chuyện gì, lại có thể cười châm chọc, đến khách sạn còn có thể vô cùng bình thản chuyện cùng Ninh Phẩm Đông và Chu Hạo, cho nên ta cảm thấy có lẽ Liễu Trạch thực là mạnh mẽ cho nên đối với loại chuyện này cũng đều thờ ơ.

      tới lui, rốt cục là Kha Việt hiểu phụ nữ, nhất là loại phụ nữ hiếm thấy như này...

      Kha Việt có sở trường an ủi người khác, há to miệng, lại ngậm lại, cầm hộp giấy ở bên cạnh ném vào trong ngực Liễu Trạch.

      Liễu Trạch rút tờ lau nước mắt, lại rút tờ lau nước mũi.

      Kha Việt: "Tôi đưa về nhà."

      Liễu Trạch: "Cảm ơn ."

      Kha Việt: "... cần, tiện đường thôi."

      Liễu Trạch: "Cảm ơn cho tôi biết chuyện này. Tôi quá bận rộn, thực chút cũng... phát được."

      Kha Việt: "Tôi cũng bận rộn nhiều việc... Được rồi, tôi chỉ là trước kia trông thấy Chu Hạo và Ninh Phẩm Đông cùng nhau ra, khi đó tôi hỏi người bên cạnh là có phải Ninh Phẩm Đông có bạn trai rồi hay , đối phương hình như là vậy, tên là Chu Hạo. Tôi lại nghĩ đến và Ninh Phẩm Đông cùng là bạn học đại học..."

      Liễu Trạch lại : "Tóm lại là cảm ơn ."

      Kha Việt chuyện, đưa Liễu Trạch về gara xe dưới nhà của : "... Có thể ở mình ?"

      Liễu Trạch vừa khóc, vừa gật đầu: "Tôi lớn như thế này rồi, có thể xảy ra chuyện gì nữa, cám ơn , tôi về đây, bye bye, phiền phức đừng cho người khác biết."

      " biết." Kha Việt , "Hẹn gặp lại, ngày mai tôi bớt chút thời gian tới thăm nhá?"

      " cần." Liễu Trạch ôm hộp khăn giấy của Kha Việt chậm rãi bước , Kha Việt nhìn tiến vào thang máy, nhìn bên cạnh thang máy từ tầng trệt rồi dần dần lên cao, cuối cùng dừng ở tầng của nhà Liễu Trạch.

      Hẳn là tới nhà bình an.

      Kha Việt nghĩ, bản thân cũng giúp được cái gì.

      ta thở dài, lái xe .

      Liễu Trạch về đến nhà, ôm chăn khóc lớn lúc, chậm rãi nhớ lại ít dấu vết, và Chu Hạo chung đụng ít mà xa cách nhiều, tình cờ mơ hồ suy đoán Chu Hạo, người có mùi nước hoa...

      Trước kia là quá nhạy cảm, hay là đủ quan tâm?

      Được rồi, còn nghĩa lý gì nữa.

      Chu Hạo muốn uổng phí tuổi thanh xuân của nên mới có ý định lấy , ra như vậy là xem chôn vùi thanh xuân, thuận tiện định để cho chôn vùi luôn tuổi trung niên và tráng niên(khoảng 30 40 tuổi).

      Liễu Trạch khóc xong lại cảm thấy vô cùng có ý nghĩa, ôm chăn ngủ được nửa giờ lại bị điện thoại đánh thức, lại là Lưu Quyền gọi tới, Liễu Trạch điều chỉnh lại cảm xúc chút, nhận điện thoại, mới biết được ngày mai là ngày Cách Mộc thành lập được ba năm, Lưu Quyền muốn mời nhân viên thân cận và nghệ sĩ cùng ăn cơm chúc mừng chút.

      Đương nhiên cái này thể từ chối, thể tình trường thất bại lại làm luôn cho nghiệp tan tác được, Liễu Trạch đáp ứng.

      Về phần Chu Hạo... Gạt trừ con mẹ nó Chu Hạo .

      Ý định của Liễu Trạch là lượn vòng tại bữa tiệc kỉ niệm 3 năm rồi rời , vì Lưu Quyền là người ưa thích phô trương, mỗi lần kỉ niệm 3 năm cũng làm thanh thế lớn, mời tất cả các nghệ sĩ trong nghề và minh tinh đến để giữ thể diện.

      như vậy, Liễu Trạch chỉ cần lộ mặt, vài lời khách sáo là có thể yên lặng rời .

      Nhưng mà Liễu Trạch tuyệt đối ngờ tới, năm nay Lưu Quyền lựa chọn để ý tới tâm tư, mời mấy nhân viên có quan hệ thân cận, cùng với mấy nghệ sĩ kí hợp đồng lúc mới sáng lập công ty, tổng cộng vượt quá 20 người, bố trí chút ở phòng họp lớn nhất của công ty, cắm số 3 vào bánh ngọt, cửa còn dán tấm bảng, viết "we are mệt mỏi đốn củi ôn nhu xăm."

      Liễu Trạch: "..."

      Cái này là vài năm trước đúng ?!

      Văn hóa của công ti Cách Mộc thực có vấn đề rồi, chủ yếu là phẩm vị của bản thân Lưu Quyền cũng rất có vấn đề.

      Vừa quê mùa vừa dung tục, làm sao nghĩ đến sản nghiệp của ngành giải trí đây?

      Tâm tình Liễu Trạch tốt, liền đem bọn người Lưu Quyền mắng ở trong lòng lần rồi mới tiến vào phòng họp, mọi người đứng tốp năm tốp ba rất đông đủ, Liễu Trạch chọn vị trí ở gần cửa ngồi xuống, Vương Thái Cốc lập tức ngồi xuống cạnh : "Sao vậy, mắt thâm quầng như vậy, tối qua ngủ ngon à?"

      Liễu Trạch cười cái, có trả lời vào vấn đề: "Tại sao sếp Lưu bỗng nhiên lại có sáng kiến như vậy, ở công ti làm ra cái này?"

      Vương Thái Cốc: "Tôi đề ra chủ ý. Cũng tệ lắm phải ?"

      tệ, tệ nếu là người chết đầu tiên đâu.

      Liễu Trạch ngoài cười nhưng trong cười gật đầu, cũng thêm cái gì, Triệu Vân Băng tới cũng rất nhanh, nhìn thấy Liễu Trạch, ngược lại chủ động đến chuyện lần trước Chương Nhiễm Nhiễm bị ngã xuống nước, nhìn rất áy náy.

      Lúc ấy chuyện này làm được nguyên do, tại truy cứu càng có ý nghĩa, Liễu Trạch câu "Nhiễm Nhiễm tốt bụng" rồi thêm gì nữa.

      Vốn nghĩ rằng người đại diện đáng ghét này và nữ diễn viên phách lối này có thể bỏ qua cho mình, ai biết được đợi sau khi Lưu Quyền đến, mọi người khách sáo với nhau phen, Triệu Vân Băng lại giơ ly rượu lên: "Chuyện lần trước bất kể thế nào em đều tốt, em kính chị Liễu li."

      bàn có nhiều người như vậy, Lưu Quyền thấy, hiếu kì : " xẩy ra chuyện gì?"

      Nội tâm Liễu Trạch khinh thường, nghĩ thầm Lưu Quyền hai năm nay vô cùng phát tướng, ra lỗ tai đều bị thịt béo nhét vào.

      Vì vậy Triệu Vân Băng và Vương Thái Cốc kẻ xướng người họa làm bộ tội nghiệp kể lại chuyện Chương Nhiễm Nhiễm bị rơi xuống nước lần trước, Lưu Quyền cùng với chuyện cũ này gật đầu: "Đều là nghệ sĩ cùng công ti, hiểu lầm, cuộc hiểu lầm."

      Lưu Quyền mở miệng, Liễu Trạch cũng chỉ có thể cười mà giơ ly rượu lên: "Chuyện của Nhiễm Nhiễm tôi thể thay ấy làm chủ tất cả được, về sau cần có loại hiểu lầm này là được."

      Liễu Trạch đem rượu trong li uống cạn hơi, phát hương vị tệ, Lưu Quyền vừa vặn : "Rượu đỏ cũng làm ngụm rồi, Liễu Trạch giống con , coi chừng về sau làm chồng sợ."

      Liễu Trạch có bạn trai làm quen nhiều năm ở trong nội bộ của Cách Mộc cũng tính là bí mật, nhất là Lưu Quyền, Vương Thái Cốc đều biết ràng, Lưu Quyền cũng là thuận miệng , nhưng vừa vặn đâm đúng chỗ hiểm của Liễu Trạch, miễn cưỡng cười cười, Lưu Quyền : "Tại sao mang theo bạn trai kia tới? Còn có thể giúp cản rượu đấy. Nào, mời li."

      Liễu Trạch hơi bất đắc dĩ, Lưu Quyền cười : "Tôi biết tửu lượng tốt, nhiều năm như vậy đều luyện được, hôm nay kỉ niệm ba năm mà, vui vẻ !"

      Liễu Trạch chỉ có thể hơi uống cạn.

      Vương Thái Cốc ở bên : "Nghe sang năm hai người kết hôn? Chúc mừng chúc mừng nha, nào, mời ly."

      Liễu Trạch: ....

      Nghe ?

      Nghe ai ?

      Lưu Quyền : "Vương Thái Cốc, cậu muốn Liễu Trạch say à?"

      Vương Thái Cốc: "Ngài , cao hứng mà tôi muốn cho vườn nhà trống. Tôi cũng uống."

      Qủa nhiên ngụm uống hết, chút do dự, Liễu Trạch chưa bao giờ muốn thua Vương Thái Cốc, cười rồi rót cho mình chén đầy.

      Bọn họ kéo thêm những người khác tạo bầu khí, trừ mấy nữ diễn viên sáng mai còn có lịch sợ uống nhiều rượu mặt bị sưng, những người khác ta mời ngươi ngươi mời ta quá kinh khủng, mà bởi vì Vương Thái Cốc miệng rộng Liễu Trạch sang năm kết hôn, cho nên Liễu Trạch gần như là mục tiêu lớn nhất.

      Vốn trong lòng Liễu Trạch bực bội dứt, bị mọi người thay nhau mời chúc rượu tân hôn, quả thực vui, dứt khoát từ chối ai, uống hết từng li .

      Ngày hôm sau Liễu Trạch mở mắt, đầu đau muốn nứt, phát mình nằm nghỉ ngơi ở văn phòng, cũng hiểu sao khi nào tối qua uống sau, lại là khi nào bị ai kéo vào.

      Liếc mắt nhìn giờ, gần mười giờ.

      loạt cuộc gọi nhõ, Kha Việt gọi 20 cuộc.

      Liễu Trạch tự nhiên có loại dự cảm tốt.

      muốn nhìn kĩ xem xảy ra chuyện gì, có người gõ cừa phòng làm việc , Lưu Quyền gọi ở bên ngoài: "Liễu Trạch! tỉnh chưa?!"

      Liễu Trạch: "Tỉnh rồi!"

      Lưu Quyền trực tiếp mở cửa vào.

      vừa vào liền trực tiếp ném di động cho Liễu Trạch: "Rốt cục đây là chuyện gì?! tự xem ."

      di động là Weibo mới nhất của Tả Thị "Phế vật muốn ngươi có ích lợi gì."

      "Cuối cùng ghi vấn đương cũng lộ ra, tờ hiệp ước dạo này! Thủy nguyệt kính hoa công dã tràng, tên viết tình thực chỉ là lăng xê!"

      kéo xuống, quả nhiên thấy tấm hình, có thể nhìn ra người chụp rất vội vàng, ảnh chụp hơi nghiêng, nhưng phía trước lại rất ràng.

      Hợp đồng đương

      1. Chương Nhiễm Nhiễm được tự tiện lấy bất kể cái gì kể cả những tiết mục giới hạn, truyền thông phỏng vấn, weibo cá nhân các loại đơn phương nhắc tới Lâm Ngưỡng và tình cảm.

      2. Trong lúc " đương", Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm được kết giao với người khác phái, được có quan hệ vượt quá mức bạn bè, muốn có ý định kết giao cùng người khác, phải thông báo với đối phương trước.

      3. Chương Nhiễm Nhiễm cần duy trì hình tượng tốt đẹp, được dùng tình cảm để lăng xê, được con đường thấp kém, hoặc ra sức làm chủ đề xấu.

      ...

      Liễu Trạch xoa xoa thái dương, chỉ cảm thấy dự kiến lúc trước của Kha Việt khá tốt, đó ghi tình cảm là giả dối.

      Nhưng như bây giờ, cũng là...

      Liễu Trạch cam chịu : "Tôi giải quyết."

      Lưu Quyền : "Rốt cục là có chuyện gì? Tại sao với tôi? Giải quyết, tại muốn giải quyết thế nào?"

      Liễu Trạch lắc đầu, trước tiên gọi điện thoại cho Kha Việt.
      Dion, Tồn TồnTôm Thỏ thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 33: Em hi vọng ngủ ở ghế sô pha cũng được.


      Editor: Hy

      Chương Nhiễm Nhiễm quay hết cảnh liền đến nghỉ ngơi ở bên cạnh, ngáp, lại phát gần như tất cả mọi người nhìn mình rồi xì xào bàn tán.

      hơi mờ mịt, lần trước sôi nổi như vậy chính là vụ sách của Tả Thị về việc của và Tân Dĩ Nguyên.

      đẩy Tiểu Tình còn ngủ bù ở ghế: "Tỉêu Tình, xảy ra chuyện gì rồi hả? Vì sao tôi cảm thấy tất cả mọi người đều nhìn tôi vậy?"

      Tiểu Tình từ trong mơ sợ hãi mà tỉnh dậy, xoa mí mắt : "Hả? Tôi biết gì à? Xảy ra chuyện gì sao?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Di động của tôi ở chỗ của phải ? Đưa tôi nhìn chút."

      Tiểu Tình còn tìm di động, Tân Dĩ Nguyên ở bên kia trở về nghỉ ngơi rồi lướt di động sắc mặt cũng biến đổi, nhìn về phía Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Làm sao ngay cả cậu cũng nhìn tôi như vậy? Sao thế?"

      Tân Dĩ Nguyên: " thể nào."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...Cái gì?"

      Tân Dĩ Nguyên: "Chị và thầy dính lấy nhau như vậy, làm sao có thể là người giả được?!"

      Trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm chợt giật mình, nhưng bây giờ và Lâm Ngưỡng xác thực là đôi, cho nên có thể vô cùng có khí thế mà : "Cái gì mà người giả? Chúng tôi đương nhiên là chân tình!"

      Tân Dĩ Nguyên: "Cái hợp đồng đương này là chuyện gì vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm trợn to mắt, Tiểu Thanh ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm mà đem điện thoại di động tới.

      Chương Nhiễm Nhiễm xem hết Weibo mà Tả Thị phát, cả người đều choáng váng, số share ở phía dưới vượt quá trăm nghìn rồi, đếm bình luận cũng thế cả.

      Cái này mới phát được hơn giờ...

      Mọi người gần như còn rất cao hứng, cũng cảm thấy đương nhiên, căn bản mọi người đều phản ứng là "Hóa ra là như thế, vậy Lâm Ngưỡng đột nhiên cùng ta công bố tình cũng nghĩ thông suốt rồi."

      Nhiều người còn đào bới sâu hơn, ví dụ như vì sao Lâm Ngưỡng lại phải chọn Chương Nhiễm Nhiễm để ngụy trang đương, chẳng lẽ Chương Nhiễm Nhiễm cầm được điểm yếu gì của Lâm Ngưỡng tay sao? Hay là , Lâm Ngưỡng thực là gay?!

      Quần chúng vây xem náo động rối rít mở toang vấn đề ra.

      "Quan hệ của Lâm Tập và Chương Nhiễm Nhiễm hình như cũng tệ đâu, chẳng lẽ ấy phụ trách che chở cho đôi Lâm hay sao?!"

      "Nếu như thế, Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyễn làm tốt thành đôi nha, Chương Nhiễm Nhiễm vì nổi tiếng, che chở cho đôi Lâm, còn lấy được Hiệp Khách Hành làm của riêng, kết quả đường quay phim liền thấy Tân Dĩ Nguyên vừa mắt..."

      "Cho nên ra đôi gay và couple sư mẫu cùng học trò sao?! Lại có chút cảm giác..."

      Tân Dĩ Nguyên gần như muốn đập điện thoại: "Vì sao lại có tôi?! Tôi nằm xa như thế mà cũng có thể trúng đạn!?"

      Đúng lúc Lâm Tập quay xong rồi vội vàng chạy tới, sắc mặt của ta cũng tốt, nhìn thấy Tân Dĩ Nguyên và Chương Nhiễm Nhiễm, lập tức chống lại ánh mắt của mọi người mà tới, : "Rốt cục chuyện là thế nào?"

      Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa lên tiếng, Lâm Tập liền : "Tôi nằm xa như thế mà cũng có thể trọng thương, quá suy đoán rồi, vì sao em và lão Lâm có hợp đồng tình đến cuối cùng lại phỏng đoán ra kết quả là, tôi là gay???"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Chương Nhiễm Nhiễm vốn nhức đầu, bây giờ lại càng muốn điên rồ lên, có chút vui mừng khi tổ phim có an ninh rất nghiêm khắc, bằng chắc chắn bị kí giả nhấn chìm, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ lúc, : "Tôi và Lâm Ngưỡng, bây giờ thực là ở cùng chỗ."

      Lâm Tập là người thông minh, lập tức : "Ban đầu có làm nó?"

      Chương Nhiễm Nhiễm há miệng, lên tiếng.

      Lâm Tập hiểu : "Cũng quá huyền ảo rồi, hai người đóng phim thần tượng à..."

      Mặt Tân Dĩ Nguyên cũng đầy hoảng sợ.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Xin lỗi, tôi..."

      muốn xin lỗi tốt, di động lại vang lên, là Lâm Ngưỡng gọi đến.

      Chương Nhiễm Nhiễm do dự giây, vẫn nhận điện.

      "Lâm Ngưỡng, em..."

      " sao cả." Giọng của Lâm Ngưỡng vẫn trước sau như để yên tâm, "Em được lên tiếng, để giải quyết."

      như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm liền cảm thấy giống như hoàn toàn có vấn đề gì, thế nhưng mà...

      " được." Chương Nhiễm Nhiễm bất an nhưng lại kiên định mà , "Lần này em thể lại im lặng, em muốn luôn dựa vào như vậy, vốn kiện này có nguyên nhân là bắt đầu từ em, ít nhất là lần này, có thể để cho em ? Nếu như, nếu như cảm thấy chúng ta cần giấu diếm gì cả, vậy , có thể để cho em ? Mặc dù tài ăn của em tốt, nhưng em nguyện ý, muốn cho mọi người biết rốt cục là chuyện gì. Em muốn lại kéo về sau."

      Lâm Ngưỡng ở bên kia trầm mặc lát, : "Nhiễm Nhiễm, hiểu ý nghĩ của em, nhưng tạm thời còn chưa được."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn người: "Ah..."

      Lâm Ngưỡng: "Em muốn cho mọi người biết, hết thảy đều là em chủ đạo sao? Thẳng thắn như vậy, đổi được thông cảm."

      Chương Nhiễm Nhiễm lòng : "Cũng đúng,thế nhưng đây là ."

      Lâm Ngưỡng : "Nhưng nếu em muốn cùng đối mặt, vậy cùng nhau. Tí nữa với Lữ Việt, cho em rời sớm, đêm nay hoặc sáng mai em trở lại Bắc Kinh."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng!"

      "Còn nữa, Nhiễm Nhiễm, em kéo chân của . Tập trung quay phim , ngày mai gặp."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...Ngày mai gặp."

      Cúp điện thoại, Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng buồn rầu mà thở dài, Lâm Tập vẫn còn ở lại : "Lúc em cùng Lâm Ngưỡng tham dự hôn lễ của Diêu Hâm, hai người chưa ở cùng chỗ?"

      Chương NHiễm Nhiễm lắc đầu.

      Lâm Tập: "Khó trách! Khó trách cho hai người các hình thức kết hôn, thái độ của hai người rất kì quái, khó trách em chứng kiến Diêu Hâm và Lâm Ngưỡng... Lại bình tĩnh như vậy. Bây giờ hiểu rồi."

      "Hiểu ra" có thích hợp để dùng ở chỗ này sao?!

      Chương Nhiễm Nhiễm khóc ra nước mắt: "Lâm Tập, bây giờ là khách mời của chó săn sao? Đừng hỏi nữa, trong lòng em rất khổ rồi."

      Lâm Tập vỗ vỗ bả vai : " sao, bây giờ em và Lâm Ngưỡng cùng ở chung chỗ, cái gọi là sách, coi như là điều chỉnh vậy."

      Chỉ mong là thế.

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu, Lâm Tập liền sang bên cạnh để hóa trang, Tân Dĩ Nguyên bỗng nhiên : "Có phải đêm hôm đó chị và thầy ở cùng chỗ với nhau ?"

      Chương Nhiễm NHiễm ngẩn ngơ: "Hả?"

      Tân Dĩ Nguyên: "Chính là chúng ta quay cảnh... hôn ngày hôm đó."

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ tới Tân Dĩ Nguyên lại có hỏa nhãn kim tinh như vậy, có chút ngượng ngùng, Tân Dĩ Nguyên : "Chị..."

      Mới mở đầu, điện thoại của Chương Nhiễm Nhiễm lại vang lên.

      Tân Dĩ Nguyên hậm hực ngậm miệng, đứng dậy: "Được rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm mờ mịt nhìn cậu ta xa, nhận điện thoại, Liễu Trạch : "A lô? Nhiễm Nhiễm?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Chị Liễu..."

      Liễu Trạch: "Xin lỗi, chị nhất thời sơ sảy để cho người khác chụp được hợp đồng."

      ra Chương Nhiễm Nhiễm cũng đại khái đoán được, Liễu Trạch trở về Bắc Kinh hồi liền có chuyện như vậy, nhất định là có người sớm theo dõi Liễu Trạch.

      hết sức an ủi Liễu Trạch: " sao đâu chị Liễu, dù sao em và Lâm Ngưỡng ở cùng chỗ. Đúng rồi..., đêm nay em có thể trở về Bắc Kinh rồi."

      Liễu Trạch: "Chị biết rồi, trước tiên em trở về , đem chuyện này giải quyết, sau đó, rồi mới... Được rồi, em về rồi lại."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng, có chuyện gì đâu, nhưng, chị sao chứ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm dù gì cũng theo Liễu Trạch ba năm, chưa bao giờ thấy chị phạm sai lầm lớn thế này.

      Liễu Trạch cười khổ tiếng: " sao."

      Rất nhanh liền cúp máy, còn rất nhiều chuyện phải xử lí.

      Chương Nhiễm NHiễm có chút lo âu, sau đó có thông báo đêm nay có thể có vé để trở về, Chương Nhiễm Nhiễm rất xin lỗi, Lữ Việt bất đắc dĩ : " và cậu ta như vậy, tiện thể gửi lời hỏi thăm sức khỏe, nhưng, tôi dù sao cũng là đạo diễn buôn bán, có scandal cũng phải là chuyện xấu, ừ, nếu như lúc chiếu phim hai người lại có scandal càng tốt hơn."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...Cái này, tôi thể bảo đảm được."

      Vì phòng ngừa chó săn biết dùng giấy chứng nhận biết được thời gian về Bắc Kinh, Chương Nhiễm Nhiễm phải dùng hộ chiếu mua vé máy bay, nhắn cho Liễu Trạch thời gian mình đến nơi, đến sân bay quả nhiên có chó săn, nhưng đến đón mình lại là Lâm Ngưỡng.

      Chương Nhiễm Nhiễm đeo khẩu trang và kính đen rất dễ thấy, Lâm Ngưỡng cũng giống như vậy, rất nhanh có người nhận ra bọn họ, Lâm Ngưỡng kéo tay : " thôi."

      Lâm Ngưỡng tay đem theo hành lí của , tay dắt lấy , người qua đường đều rút điện thoại ra chụp, hai người lên xe vẫn có đám người theo.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi mơ hồ, có phải tất cả mọi người đều cảm tháy hai người bây giờ là diễn trò đúng ?

      Lâm Ngưỡng trực tiếp cho xe chạy: "Bây giờ tạm thời em thể về nhà."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngờ câu đầu tiên của là như vậy, ngẩn người, Lâm Ngưỡng : "Bọn họ biết em ở đâu rồi, có người ở đấy."

      Ngày này rốt cục cũng đến rồi.

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến bản thân phá khu nhà trọ liền thở dài.

      Lâm Ngưỡng: "Thở dài cái gì?"

      " cùng Kha tổng và chị Liễu nhất định bàn bạc qua, mọi người bây giờ định làm gì?"

      " ít chân tướng." Lâm Ngưỡng đánh tay lái, " hợp đồng chưa từng đề cập qua chuyện giả , kí tên cũng chỉ có tên của Liễu Trạch và Kha Việt, cho nên... Bọn họ vất vả chút, vác cái nồi này."

      Chương Nhiễm Nhiễm hiểu sao nghĩ tới vác nồi: "Chính là , hai chúng ta biết đến chuyện này?"

      Lâm Ngưỡng: "Em biết, biết."

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ lúc, bừng tỉnh.

      Bên hợp đồng chủ yếu là gò bó Chương Nhiễm Nhiễm, cho nên Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm là người , Lam Ngưỡng để cho bạn mình kí loại hợp đồng cặn bã này. Mà tương đối, Chương Nhiễm Nhiễm đồng ý tiếp nhận điều khoản, ngược lại làm cho người ta đau lòng.

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thán: "Kha tổng có bị mọi người chỉ trích hay ?"

      Lâm Ngưỡng: "Nhất định có chỉ trích, đại khái ca ngợi cũng có."

      Chỉ trích áp bức Chương Nhiễm Nhiễm, ca ngợi , đại khái chính là mỗi chuyện đều giúp Lâm Ngưỡng lo liệu chu toàn.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được bật cười: "Mọi người thông minh, như vậy có thể giải quyết rồi. Sớm biết như vậy, em cũng xin nghỉ, tiếp tục ở lại tổ phim."

      Lâm Ngưỡng liếc cái: "Em muốn đến Bắc Kinh?"

      Bên trong lời này có chút ý tứ khác, Chương Nhiễm Nhiễm : " ra cũng có, đến cũng rất tốt. Có thể nghỉ ngơi."

      Còn có thể thấy .

      Lâm Ngưỡng: "Trước kia bỗng nhiên rời khỏi, xin lỗi."

      " lần rồi." Chương Nhiễm Nhiễm quan tâm hỏi,"Bà nội thế nào rồi?"

      "Ừ, sao, để cho bà nằm viện bà còn vui." Nhắc tới bà nội của mình, Lâm Ngưỡng cười cười, " ra là còn muốn bay tới Bắc Kinh xem em, bị hộ sĩ ngăn lại."

      Như thế Lâm Ngưỡng lần thứ hai nhắc tới bà nội muốn nhìn , Chương Nhiễm Nhiễm có hơi vui vẻ: " sao, chờ lúc chúng ta rảnh rỗi, có thể mang em gặp bà, cùng bà tới Bắc Kinh."

      xong lại cảm thẩy, ồ, có phải hơi chủ động hay ...

      Lâm Ngưỡng gật đầu: "Ừ."

      Đèn đường bật lên, cảnh đêm mờ mịt, Chương Nhiễm Nhiễm ở máy bay tâm tình còn vô cùng buồn rầu, bây giờ đột nhiên cảm thấy dễ chịu hơn.

      mực nhìn Lâm Ngưỡng cũng tốt, mắt Chương Nhiễm Nhiễm nhìn về phía trước : "Bây giờ chúng ta đâu?"

      Lâm Ngưỡng: "Đến nhà của ."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn người, Lâm Ngưỡng : "Chỉ là lánh nạn, bây giờ Cách Mộc cũng được."

      Chương Nhiễm Nhiễm mạnh mẽ giả vờ trấn định: "Em biết, phim ở tivi đều diễn như thế, em ngủ ở giường, ngủ ở ghế sô pha."

      Lâm Ngưỡng : "Em hi vọng ngủ ở ghế sô pha cũng được, nhưng nhà của xác thực phải chỉ có phòng."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Đúng nha...
      Dion, Tồn Tồn, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 34: Nguyên nhân động lòng.


      Editor: Hy

      Nhà của Lâm Ngưỡng ở khu biệt thự, bảo an cực kì nghiêm ngặt, cho nên có chó săn gì cả.

      Ngược lại, cách bày biện ở nhà của Lâm Ngưỡng lại rất đơn giản làm Chương Nhiễm Nhiễm hơi ngạc nhiên, tầng trệt có phòng tập thể dục, trong sân có cái bể bơi, cũng đều là Lâm Ngưỡng tự mình luyện tập, mặt khác đồ dùng trong nhà cơ bản đều là màu đen trắng là chủ yếu, nhiễm hạt bụi nào, Chương Nhiễm Nhiễm vào nhà trong nháy mắt rất áp lực: "Lâm Ngưỡng, có phải rất khó tính hay ?"

      Lâm Ngưỡng quét mắt nhìn nhà mình, lắc đầu: " có, chỉ là nhân viên vệ sinh có trình độ cao thôi."

      dẫn Chương Nhiễm Nhiễm tùy ý tham quan chút, tầng đầu tiên có rạp chiếu phim cá nhân, Lâm Ngưỡng xem ở ở đây so với xem máy tính hoặc tivi có thể chìm tâm tĩnh khí, tầng hai là căn phòng, Lâm Ngưỡng sắp xếp phòng ngủ của Chương Nhiễm Nhiễm ngay bên cạnh phòng ngủ của .

      Chương Nhiễm Nhiễm vòng, vô cùng xúc động: " mình ở, có phải quá rộng hay ?"

      Lâm Ngưỡng nhìn về phía , Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng : "Em có ý gì đâu, chỉ là, thuận miệng cảm thán chút."

      Lâm Ngưỡng: "Vị trí của chỗ này cũng tốt lắm, thỉnh thoảng mới tới đây thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu cái, ngồi xuống ghế sô pha ở phòng khách ở tầng hai: " , lần này hợp đồng bị lộ, rốt cuộc là ai làm?"

      Lâm Ngưỡng: "Liễu Trạch qua, chắc là Vương Thái Cốc. Cuộc họp mặt thường niên ở Cách Mộc ấy bị say, Vương Thái Cốc lấy cớ dìu ấy trở về phòng để nghỉ ngơi, tìm được hợp đồng."

      Vương Thái Cốc và Triệu Vân Băng, lại là bọn họ...

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi đau đầu mà thở dài, muốn chuyện, Liễu Trạch lại gọi điện tới, Chương Nhiễm Nhiễm nhận máy cho chị ấy biết được Lâm Ngưỡng đón, Liễu Trạch : "Ừ, chị biết ta đến đón em rồi, bây giờ em ở nhà ta à?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng."

      Liễu Trạch: "Vậy là được. Nhiễm Nhiễm, lần này ... xin lỗi."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Đừng như thế, ai cũng nghĩ tới Vương Thái Cốc biết chuyện này, còn đem chị chuốc say rồi lén lút chụp hình, thế này thể tính là chị sai."

      Giọng của Liễu Trạch vô cùng sa sút: " cái này nữa, em và Lâm Ngưỡng xem bản thảo chưa?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Bản thảo?"

      nhìn Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng gật đầu cái: " muốn với em."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " ấy , muốn với em."

      "Ừ, ngày mai trực tiếp mở cuộc họp báo, lần này em phải xuất , cố gắng lên." Liễu Trạch thở dài, "Như vậy cũng tốt, em nên tự mình phụ trách việc gì đấy, dù sao em cũng cùng ở chung chỗ với Lâm Ngưỡng, cơ bản chị cần phải quan tâm điều gì."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi mờ mịt: "Chị Liễu, chị như kiểu vĩnh biệt vậy."

      Liễu Trạch : "Em suy nghĩ nhiều quá, được rồi, chị cúp điện thoại trước, em và Lâm Ngưỡng xem bản thảo cho tốt."

      Liễu Trạch cúp điện thoại rất dứt khoát, Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng lo lắng: "Tại sao chị Liễu lại lạ như vậy?"

      Lâm Ngưỡng: "Hình như ấy mới chia tay với bạn trai."

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ: " sao? phải bọn họ đều muốn nhanh kết hôn sao..."

      " lắm." Lâm Ngưỡng , "Nào, chúng ta xem bản thảo trước, ngày mai em có thể tự mình hỏi ấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu, Lâm Ngưỡng lại đưa ra tờ giấy nào cả, mà trực tiếp : "Đầu tiên, chúng ta thể thừa nhận tình cảm là giả dối được, em phải nhớ kĩ, chúng ta trước kia có gặp nhau là , nhưng chính thức qua lại là trước buổi hòa nhạc khoảng thời gian, khi đó Liễu Trạch tìm em và Liễu Trạch, hi vọng hai người kí hợp đồng tình , bảo đảm quyền lợi cho ."

      Chương Nhiễm Nhiễm hiểu rất nhanh: "Cho nên em mới khóc ở buổi hòa nhạc của ? Chính là bởi vì phải chịu oan ức?"

      Lâm Ngưỡng gật đầu: "Nội dụng của hợp đồng có chút kì lạ là bởi vì Kha Việt tin tưởng em, cũng tán thành tình này, sau khi em xem bản hợp đồng, lúc nhìn buổi hòa nhạc của mới nhịn được mà khóc, nghĩ tới tình lại bị đem ra ánh sáng, đành phải kí hợp đồng, tất cả đều vô cùng hợp logic."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi do dự mà : " ra em cũng biết, nếu như em thừa nhận lúc ấy là em giả bị đụng phải , nhất định gây ra rất nhiều chỉ trích. Nhưng, cái này là . Nếu chuyện bị lộ, bằng để cho em thử chút?"

      Chương Nhiễm Nhiễm rất tốt, ra bởi vì ở cùng chỗ với Lâm Ngưỡng, lúc đó đối với hành động của mình chỉ như nghẹn ở cổ họng, thỉnh thoảng nhớ lại đều cảm thấy vô cùng hối hận, mặc dù có hành động như vậy, cũng loạt chuyện tiếp theo.

      Lâm Ngưỡng: "Nhiễm Nhiễm, em hi vọng đem tất cả cho mọi người nghe, có thể bọn họ cần lúc đó phải là . Con đường diễn xuất của em còn rất dài, thể bị cái lịch sử đen này kéo xuống được."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Nhưng em thực là làm chuyện như vậy. Nếu là chuyện như vậy có cách nào thông cảm được, vậy... vì sao mà đồng ý ở cùng chỗ với em?"

      Lâm Ngưỡng hơi kinh ngạc nhìn , Chương Nhiễm Nhiễm cũng nhìn lại , trong lòng thấp thỏm yên, ra đây mới là nguyên nhân quan trọng của việc cứ quấn lấy cái vấn đề này. làm chuyện nên làm, lại giấu diếm công chúng tới ngày hôm nay, cái này đối với lúc đầu của , chỉ là thủ đoạn "Mau chóng chút, nên bị đưa bồi Vương tổng ngủ", cảm thấy có thể suy đoán vấn đề này chút, có thể cùng ngủ với Vương tổng, chỉ như vậy mà thôi, biết việc này là đúng, rất có thể làm cho mình có ảnh hưởng xấu nhiều hơn.

      Nhưng mà ảnh hưởng này so với nghĩ lớn hơn rất nhiều, mọi người chỉ là suy đoán, mà là trực tiếp đoán là bạn của Lâm Ngưỡng, thậm chí còn trở thành bạn hợp động của Lâm Ngưỡng.

      Chuyện cho tới bây giờ, chuyện này mang đến cho rất nhiều chỗ tốt, nổi tiếng, vai Bạch Mạt, còn có vị trí bạn chính thức của Lâm Ngưỡng.

      Lấy được càng nhiều chỗ tốt, lúc đó hành vi đúng bị phóng đại gấp bội, giống như đường, ném cái vỏ chuối, đây dĩ nhiên là chuyện vô cùng có đạo đức xã hội, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là khiến cho người khác té. Kết quả vỏ chuối ném ra ngoài rồi, mới phát đó là quả lựu đạn.

      Chương Nhiễm Nhiễm thực có cách nào để thuyết phục bản thân nghĩ tới chuyện này nữa, cũng phải là dễ dàng muốn quá nhiều người, bây giờ cũng dây dưa thôi.

      Lâm Ngưỡng : " ra , nhà này của tầng hầm."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...Hả?"

      Lâm Ngưỡng: "Là vì lúc quay "Xa với tới" có thể phân tích nhân vật tốt hơn, bắt đầu học chụp ảnh, cho nên chỗ tầng hầm này bị chuyển thành phòng tối."

      đứng dậy, ra hiệu cho Chương Nhiễm Nhiễm cùng xuống dưới, mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm rất nghi hoặc vì sao đưa ra vấn đề lại để cho Lâm Ngưỡng bỗng nhiên nhắc tới phòng tối cùng người chụp ảnh...

      "Xa thể với" là bộ phim quay sau khi Lâm Ngưỡng quay xong phim "Dạ tập", là bộ phim văn nghệ, quay hơn năm, tính cách của đạo diễn lại cổ quái, cầu nghiêm khắc, quay phim cho tới bây giờ bất kể là giá thành, cái quay hơn trăm lần cũng xảy ra, đối với diễn viên và nhà đầu tư mà đều là tra tấn cả. Nhưng đến hôm nay phim văn nghệ phổ biến, tại sao xuất phát từ các phòng vé và nổi tiếng để giành giải thưởng, tất cả mọi người đổ xô đến các đối tượng.

      Mười năm gần đây, cộng thêm "Xa thể với" cũng quay liền ba bộ điện ảnh, mà "Xa thể với" mùa xuân năm sau mới chiếu.

      biết "Xa thể với" là về câu chuyện của thầy dạy chụp ảnh, nhưng nghĩ tới Lâm Ngưỡng nghiêm túc đem phòng ở nhà mình làm phòng tối.

      Chương Nhiễm Nhiễm ngơ ngác theo sát Lâm Ngưỡng xuống dưới lầu, quả nhiên có cái tầng hầm, Lâm Ngưỡng mở đèn an toàn, toàn cảnh của phòng tối đều ra.

      Căn phòng bảy tám chục mét vuông này là căn phòng độc lập, bên trong căn phòng còn có khu phòng tách biệt, ngoài cùng có hai cánh cửa, đoán chừng là vì hoàn toàn cách xa nguồn sáng, cái của sổ cũng có, phía đông tường có cửa thông gió, còn có điều hòa, hai bên là bàn gỗ to, cùng cái tủ gỗ rất lớn ở dưới đất, bên rủ xuống rất nhiều cuốn phim, còn có con dấu, chai rỗng.

      Bị cách li bên trong căn phòng còn có hai cái máng nước, bốn vòi nước, bên cạnh khung tường còn có tablet, phía trước còn có nước rửa ảnh và găng tay cao su các loại.

      bức tường trống treo rất nhiều chuỗi dây, phía kẹp rất nhiều hình đen trắng, cũng đều là tự Lâm Ngưỡng chụp, mặt khác tường treo rất nhiều tấm vải rộng, hoàn toàn che được vách tường.

      Mặc dù mở đèn an toàn, nhưng bên trong phòng vẫn mờ tối, Chương Nhiễm Nhiễm hơi xúc động mà từ từ đến những hình kẹp ở vách tường, phát cơ bản đều có người, đều là phong cảnh đường phố thậm chí là động vật.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Cái này đều là chụp sao? Nhìn rất lợi hại."

      Lâm Ngưỡng: "Đều là lúc ấy luyện tập chụp loạn đấy, có gì đặc biệt cả."

      Chương Nhiễm Nhiễm xem hiểu ảnh chụp, nhưng cho tới bây giờ nhìn cái hình đen trắng trống trải cảm thấy rất có quan niệm nghệ thuật, Lâm Ngưỡng : "Phía dưới là ảnh chụp có kĩ thuật cao hơn."

      Chương Nhiễm Nhiễm khom người nhìn, qua được lúc, đàng hoàng : " ra , em nhìn có gì khác nhau cả."

      Lâm Ngưỡng: "Bây giờ em rất thành thực."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Tại sao vẫn còn nhớ khi đó chính mình dấu diếm e sợ, cứng rắn mình thích xem phim văn nghệ đóng!

      Chương Nhiễm Nhiễm ho tiếng, vội vã chuyển lời thoại: " đem em xuống đây để làm gì?"

      Sắc mặt Lâm Ngưỡng bỗng mang theo chút giảo hoạt: "Bây giờ, làm việc trái với hợp đồng, em cần cho người khác biết, muốn tiết lộ cho em nội dung của "Xa với tới"."

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức chăm chỉ nghiêm túc đứng lên: "Vâng! Em đảm bảo ."

      "Xa với tới" về nhiếp ảnh gia nam vô cùng bình thường trước khi làm việc ở studio, nhưng ta chụp chân dung, trong lần sai sót bị sa thải. ta có ước mơ, chỉ vì sinh tồn, lòng muốn trở về studio, liền bắt đầu rèn luyện kĩ thuật của mình, muốn chụp chân dung như mong muốn. Mãi cho đến khi ta gặp nữ chính, ở đám cưới của nữ chính."

      Chương Nhiễm Nhiễm nghe nồng nhiệt: "Sau đó sao?"

      "Lúc đó ta nhìn khách khứa đông đảo, thuận tay chụp rất nhiều rất nhiều ảnh, cuối cùng khi ta rửa ảnh, lại phát mình chụp nữ chính đẹp đến rung động lòng người, ta rất vui vẻ, cho là mình có thể chụp hình tốt rồi, nghĩ tới khi chụp người khác, vẫn như vậy. Vì vậy ta sưu tầm tin tức về nữ chính, đều đợi ở nơi mà ấy làm, vụng trộm chụp hình, ta phát , quả nhiên chỉ có chụp nữ chính là giống như kia."

      Giọng của Lâm Ngưỡng rất từ tính nhu hòa, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm nghe nhưng lại cảm thấy có chút sởn gai ốc: "Đây chẳng phải là cuồng theo dõi sao?"

      Lâm Ngưỡng: " kém là bao nhiêu đâu, ta bắt đầu chờ ở nơi đó, cảm thấy như vậy là đủ rồi, có thể thời gian dần qua, ta bắt đầu những bức ảnh của chính mình, nhưng lời với người phụ nữ. ta hề thỏa mãn chụp ảnh ở xa, thử tiếp cận ấy, bởi vậy mà phát chồng ấy có tình nhân bí mật... Đến cuối cùng, người phụ nữ đó li hôn với chồng, người phụ nữ li hôn cùng chồng rồi, muốn rời khỏi thành phố này, trước khi rời khỏi, nữ chính chủ động lên tiếng chào nam chính, hẹn gặp lại, như thế bọn họ duy nhất câu."

      Chương Nhiêm Nhiễm ôm má : " câu chuyện vô cùng tốt, đây chẳng phải là bộ phim nam nữ chính là đối thủ sao?"

      "Ừ." Lâm Ngưỡng gật đầu, "Cho nên trong thực tế rất khó khăn, cơ bản đều là nam chính quay mình. Ở bên trong phim, nam chính bởi vì chụp được người mong muốn mà thống khổ, mà trong thực tế, cũng gặp vấn đề như vậy, chụp tới chụp lui, chính là chụp được ảnh người khiến mình hài lòng."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em vừa mới phát , chỗ này của có ảnh chân dung nào cả."

      Lâm Ngưỡng: "Mặc dù khi ấy trạng thái như vậy rất thích hợp để quay phim, nhưng sau này phải quay cảnh gặp nữ chính, trạng thái của thích hợp, quay cùng Hạ Nhạc Thanh, cũng có cảm giác gì lớn."

      Hạ Nhạc Thanh chính là nữ chính của phim, ấy cùng lắm cũng chỉ 24 tuổi, quay bộ phim điện ảnh lớn liền nhận được giải Ảnh hậu, làm người phóng túng, cho tới bây giờ bất kể người hâm mộ sống chết, nhiều vô số kể, nhưng diễn xuất lại tài tình, hơn những tiểu hoa đán khác rất nhiều, các đạo diễn lớn đều rất thích ấy.

      "Đạo diễn Hà cầu rất nghiêm khắc, trực tiếp ngừng việc mời mấy thầy giáo đến mang chụp ảnh mỗi ngày, còn bay đến vài nơi, về sau phải buông tha."

      Lâm Ngưỡng nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, giơ tay kéo tấm vải treo tường.

      "Mãi đến ngày nào đó, trong lúc vô ý chụp được tấm ảnh này."

      Lâm Ngưỡng giật tấm hình xuống, nó ngay ngắn ở tường, lại là tấm hoàn chỉnh, hình đen trắng to.

      tấm ảnh là nữ sinh mặc chiếc váy cưới và giày thể thao, xách lấy gấu váy, chạy trốn đường phố, hơi quay đầu, lộ ra phần ba khuôn mặt.

      Mặc dù lộ ra phần ba khuôn mặt và tóc cản trở chút, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm liếc mắt cái liền nhận ra, đây là mình.
      Dion, Phong Vũ Yên, KisaragiYue2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :