1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ảnh Hậu - Tắc Mộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 18: xem phim điện ảnh.

      Editor: Hy

      Hướng Tư Nhạc rất nhanh chóng mà cúp điện thoại.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi buồn cười: "Chắc hẳn ta bị hù dọa rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm mặc trang phục bồng bềnh tiên khí, trang điểm rất tinh tế, cười lại như ngớ ngẩn, Lâm Ngưỡng trả điện thoại lại cho Chương Nhiễm Nhiễm, tiện tay vỗ lên cái trán mịn màng của : "Đừng cười, gọi cuộc điện thoại này khẳng định là có nguyên nhân, em nhớ cho Liễu Trạch tiếng."

      "Vâng..."

      Chương Nhiễm Nhiễm sờ lên đầu, đột nhiên nghe thấy ràng "két" tiếng, Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng cùng lúc quay đầu lại, chỉ thấy nữ sinh tuổi đỏ bừng cả khuôn mặt mà cất điện thoại : "Việc này...Em xin lỗi, em tới tìm Chương tiểu thư, có thể chụp hình rồi..."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vậy à, cảm ơn."

      Lâm Ngưỡng: "Xin hỏi vừa rồi em chụp cái gì vậy?"

      Giọng của tính là nghiêm khác, nhưng lại làm cho nữ sinh kia căng thẳng mà lấy di động ra: "Đúng vậy, chỉ là cảm thấy hai chị đứng cùng nhau rất đẹp mắt, nén được mà chụp mấy tấm."

      bé chủ động đưa cho Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm xem chút, trong ảnh Chương Nhiễm Nhiễm mặc đồ cổ trang, Lâm Ngưỡng mặc đồ đại, khẩu trang đeo nửa ở mặt, đưa tay ra vỗ trán Chương Nhiễm Nhiễm, mặt Chương Nhiễm Nhiễm tràn đầy ý cười. Mặc dù cái ảnh này mang đến loại cảm giác xuyên kỳ lạ, nhưng lại hài hòa đến khó hiểu.

      Nữ sinh kia : "Em, em xóa..."

      Lâm Ngưỡng : " sao, nhưng tạo hình của ấy vẫn cần được giữ bí mật."

      Nữ sinh kia ngẩn người, kịp thời phản ứng: "Em biết em biết , em liều lĩnh, cho dù post, em cũng chèn con ngựa lên tóc và quần áo của chị ấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      thực tế rất thành thực.

      Lâm Ngưỡng gật đầu, đeo lại khẩu trang, với Chương Nhiễm Nhiễm: "Em chụp ảnh , đến phòng nghỉ chờ em."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Đợi...em?"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, phải hôm nay Thời người khởi chiếu ở mấy rạp sao? ủng hộ phòng bán vé của em."

      Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn muốn cùng Lâm Ngưỡng xem Thời người , nhưng dù sao bên cạnh cũng có người, hơn nữa Lâm Ngưỡng cũng mở lời rồi...

      chỉ có thể khó khăn gật đầu, theo nữ sinh kia đến phòng chụp hình.

      Tốc độ chụp định trang chiếu rất nhanh, Chương Nhiễm Nhiễm chụp xong là đến lượt Triệu Vân Băng, Chương Nhiễm Nhiễm trở về tháo trang sức và thay quần áo, thấy nữ chính Ninh Phẩm Đông cùng nữ sinh khác trang điểm.

      Ninh Phẩm Đông là nữ chính của bộ phim này, chị ta hơn 30 tuổi, trước kia phổ biến bằng Lăng , nhưng quay vài tác phẩm danh tiếng cũng tệ, là người cực kỳ có cơ hội đoạt giải thưởng trong giới tiểu hoa đán lần này, dáng dấp của chị ta rất lớn, lại có loại vẻ đẹp đoan trang cổ điển, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn thấy chị ta, rất lễ phép mà chào hỏi: "Em chào Ninh."

      Ninh Phẩm Đông liếc cái: "Chào ."

      Có thể giọng của Ninh Phẩm Đông rất qua loa, nhưng chị ta chịu đáp lại là rất nể mặt rồi, Chương Nhiễm Nhiễm lại cười với chị ta cái, quay người muốn tìm Lâm Ngưỡng, bỗng nhiên Ninh Phẩm Đông : "Đợi chút, phải là Chương Nhiễm Nhiễm kia ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm ngừng lại lúc: "À...Vâng."

      Ninh Phẩm Đông "À" tiếng, tiếp, Chương Nhiễm Nhiễm thấy nữ sinh quen biết kia cứ quang minh chính đại nhìn chằm , Chương Nhiễm Nhiễm có chút nghi ngờ mà cười với ta cái, nữ sinh kia lại bĩu môi, dời ánh mắt.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Tại sao, luôn cảm thấy mọi người đều phải là dáng vẻ đặc biệt tốt khi ở chung.

      Chương Nhiễm Nhiễm đầy bụng nghi vấn mà dẫn Tiểu Tình , cuối cùng tìm được Lâm Ngưỡng lại căn phòng nghỉ của mình, có thể Lâm Ngưỡng thực rất mệt,ngồi ở ghế sô pha liền ngủ, khẩu trang cũng tháo, Chương Nhiễm Nhiễm muốn gọi dậy, lại hơi đành lòng, do dự rất lâu, tận cho đến khi Tiểu Tình giọng : " ra ấy ngủ như vậy, tốt đối với xương cổ..."

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức : "Lâm Ngưỡng? Lâm Ngưỡng?"

      Tiểu Tình: chậc chậc...

      Lâm Ngưỡng ngửa đầu, mở mắt, trong ánh mắt còn có chút mờ mịt: "Nhiễm Nhiễm?"

      Ôi..., dùng cái loại giọng khàn khàn lúc chưa tỉnh ngủ này mà gọi tên là quá phạm quy rồi.

      Chương Nhiễm Nhiễm : " mệt mỏi như vậy, chúng ta xem phim nữa được ? Mấy ngày nữa là phải bay đến Tứ Xuyên rồi, đến lúc đó chắc chắn càng có thời gian nghỉ ngơi."

      Lâm Ngưỡng đứng lên: " sao, bây giờ mà trở về ngủ, buổi tối lại phải làm suốt đêm. thôi."

      Tiểu Tình rất hiểu chuyện: "Vậy Nhiễm Nhiễm này, tôi cùng lái xe về trước, với Lâm tiên sinh chơi vui vẻ nha."

      Lâm Ngưỡng gật đầu, Tiểu Tình lập tức , Chương Nhiễm Nhiễm đành phải theo Lâm Ngưỡng lên xe, Lâm Ngưỡng vừa lái vừa : "Đúng lúc có rạp chiếu phim gần đây, bắt đầu rất sớm."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vâng, em mua vé ở mạng."

      lấy cúi đầu lấy di động ra muốn mua vé xem phim, Lâm Ngưỡng : "Em mua vé?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Chứ thế nào? lái xe, chúng ta đến quầy mua được tốt, bây giờ mua mạng, đến lúc đó chỉ cần trực tiếp quét mã hai chiều là được rồi, rất nhiều cách đấy, cũng dễ dàng bị phát ."

      rất lâu rồi xem phim nên Lâm Ngưỡng im lặng.

      Lúc Chương Nhiễm Nhiễm mua vé phát tỉ lệ ghế vip của Thời người ràng thấp, hỏi Lâm Ngưỡng: " có cận thị ?"

      Lâm Ngưỡng: " cận thị."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi hâm mộ, tiện tay mua hàng ghế gần cuối, như vậy dễ dàng bị phát .

      Lâm Ngưỡng vừa lái xe vừa hỏi: "Thời người về cái gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Thực ra, bây giờ em cũng biết nó về cái gì nữa."

      Lâm Ngưỡng: "..."

      Lúc bắt đầu nhân vật nữ chính của Thời người là Lăng , bạn trai của ta bị nữ phụ là Chương Nhiễm Nhiễm cướp mất, cùng lúc ngoài ý muốn mà Lăng trở về thời gian hai năm trước, gặp được Hướng Tư Nhạc, lúc ấy Hướng Tư Nhạc là người của Chương Nhiễm Nhiễm, vì vậy Lăng quyết định báo thù rồi đoạt lại Hướng Tư Nhạc, cuối cùng Lăng Hướng Tư Nhạc, lại bị Hướng Tư Nhạc cho rằng ta cùng Chương Nhiễm Nhiễm có thù oán, là vì báo thù nên mới ở cùng , hai người liền chia tay, Lăng lại trở lại 2 năm sau, gặp được Hướng Tư Nhạc của hai năm sau, hai người lại ở cùng nhau.

      Chỉ là vài nét chính của câu chuyện tình có đầy khó hiểu rồi, mà Lăng lại là người xuyên suốt câu chuyện, Chương Nhiễm Nhiễm thực hiểu được sao nhà làm phim có thể đem mình trở thành nữ chính được.

      Thời gian này ở rạp chiếu phim nhiều người lắm, lại gần có phim gì hấp dẫn, Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng cùng đeo khẩu trang rồi vào rạp chiếu phim, mặc dù kiểm tra vé có vẻ nhận ra, nhưng bị những người khác phát , lúc bọn họ ngồi vào chỗ, phim bắt đầu rồi, Chương Nhiễm Nhiễm vừa ngẩng đầu thấy mặt mình.

      màn hình, Chương Nhiễm Nhiễm làm nũng với bạn trai của Lăng : "Người ta muốn mua túi xách mà."

      Bởi vì nội dung vở kịch lại bị chia cắt quan hệ, tất cả diễn viên đều dùng phối , Chương Nhiễm Nhiễm diễn xuất phối so với Chương Nhiễm Nhiễm bây giờ tốt hơn nhiều, ỏn ẻn hồn nhiên tự nhiên, liên lụy đến biểu cảm tê liệt của Chương Nhiễm Nhiễm đều nhiều hơn so với chút xinh đẹp như vậy.

      Chương Nhiễm Nhiễm nâng trán, lần nữa ý thức được cùng Lâm Ngưỡng xem phim của mình đóng quả thực là sai lầm.

      Sau kinh nghiệm xem phim chưa từng có khủng khiếp như vậy, ma sát với phim thời gian dài, biết nhặt được bao nhiêu phế liệu để làm nên đoạn phim này, để bớt việc, tình huống truyện ràng sửa đổi hết, chỉ là phim biến thành góc nhìn của Chương Nhiễm Nhiễm ——Lúc trước Chương Nhiễm Nhiễm cùng bạn trai là Hướng Tư Nhạc nhau, trong lúc vô tình lại trở về 2 năm trước, phát Hướng Tư Nhạc ở cùng với Lăng , vì vậy Chương Nhiễm Nhiễm tức giận và quyết định cướp bạn trai lúc đó của Lăng .

      Để xâu chuỗi những mảnh kia thành đoạn ngắn, khiến chúng có thể trở thành câu chuyện nguyên vẹn, phim sử dụng phần lớn là góc nhìn độc thoại nội tâm của Chương Nhiễm Nhiễm, ngừng giải thích vì sao 2 người muốn làm như vậy, vì sao cảnh thời gian lại lộn xộn như vậy.

      Xem độ nửa giờ, 2 nữ sinh ngồi ở hàng phía trước họ bắt đầu bàn tán: "Rốt cuộc nó diễn cái gì vậy?"

      " biết nữa, là quá loạn, diễn xuất của Chương Nhiễm Nhiễm quá kém, giọng lại còn buồn nôn như vậy."

      "Đúng vậy, vì sao Lâm Ngưỡng lại vừa ý Chương Nhiễm Nhiễm nhỉ."

      "Chắc bị quỷ ám, làm được lại bị hạ thấp xuống. Giọng ta ỏn ẻn như vậy, làm được Lâm Ngưỡng liền ăn bộ này."

      "Cậu đừng nữa, càng tớ càng tức, tớ thực muốn thoát fan rồi."

      "Ôi, ra tôi cảm thấy bọn họ khẩng định lâu dài được đâu, nhìn Chương Nhiễm Nhiễm kia cũng phải là người an phận, Lâm Ngưỡng chịu được đâu."

      "Ừ..."

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn lén Lâm Ngưỡng cái, Lâm Ngưỡng nhìn chằm chằm vào màn hình, mặt cảm xúc.

      biết suy nghĩ cái gì.

      Chương Nhiễm Nhiễm thực hơi muốn dứt khoát đánh cho ngất, sau đó kéo .

      Giống như là cảm nhận được ánh mắt của Chương Nhiễm Nhiễm, Lâm Ngưỡng nhìn , nhíu mày.

      Chương Nhiễm Nhiễm giọng : "Tại sao chúng ta rời ?"

      Lâm Ngưỡng: "Bây giờ vô cùng tò mò."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Cái gì?"

      Lâm Ngưỡng: "Hậu kì của phim tại sao lại nén chịu được."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em cũng thực tò mò..."

      Đôi tình nhân bên phải của Lâm Ngưỡng giọng chuyện, giọng của nam sinh kia khá lớn: "Thời gian này chúng ta làm gì mà chẳng được, sao lại đến xem cái này, bảo bối, em bỏ qua cho ."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi buồn cười, bạn của nam sinh kia : "Chớ quấy rầy, tùy tiện xem thôi, ủng hộ Tư Nhạc chút."

      Nam sinh kia : "Chính là nhân vật nam chính à? Mẹ nó đúng là dở hơi, nhưng nữ chính rất xinh đẹp đấy."

      " câm miệng ." Nữ sinh kia bằng lòng, "Đàn ông các tại sao lại nông cạn như vậy? Được được được xem nữa, thôi."

      Hai người đứng dậy , Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng nghiêng đầu, dùng tay che mặt mình.

      màn hình chiếu, Chương Nhiễm Nhiễm lại xuyên , thời gian và gian trong đường hầm là mảng trắng xóa, ánh đèn mãnh liệt.

      Nữ sinh kia được hai bước, bỗng nhiên dừng lại: "Dừng chút ."

      Trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm lộp bộp tiếng, chỉ nghe nữ sinh kia : "Lâm Ngưỡng!!! có phải là Lâm Ngưỡng ?!"

      Giọng của tính là quá lớn, nhưng ở hàng trước của rạp chiếu phim lại vô cùng ràng, mấy người ngồi ở ghế trước đều nhao nhao quay đầu lại, hai fans hâm mộ của Lâm Ngưỡng trực tiếp đứng lên.

      Trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm rối bời, nên giải thích thế nào, là nhận nhầm người?

      Tay Chương Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên bị cầm chặt, Lâm Ngưỡng bên tai "" rồi chút do dự kéo ra ngoài, đôi tình nhân kia đứng ở bên, có đề phòng mà để cho Lâm Ngưỡng nắm tay Chương Nhiễm Nhiễm chạy ra ngoài, lúc này hô to tiếng: "Lâm Ngưỡng! Đúng là Lâm Ngưỡng?!"

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 19: Liên quan tới tương lai.


      Editor: Hy

      Hầu như toàn bộ người trong rạp chiếu phim đều đứng dậy, mấy người ở ghế sau trực tiếp đuổi theo.

      Lâm Ngưỡng dẫn Chương Nhiễm Nhiễm từ phía sau chạy thoát ra bằng cửa ra vào, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy hôm nay mình hơi may mắn khi giày bệt, Lâm Ngưỡng chặt chẽ nắm tay , tốc độ nhanh chậm, phía sau là quần chúng đuổi theo vây xem, còn có các loại thanh chụp ảnh.

      Bỗng nhiên Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến khi còn có xem qua Thiên Nhược Hữu Tình, Lưu Đức Hoa lái xe máy chở Ngô Thiến Liên đường liền cắt đứt, mà Lâm Ngưỡng lái xe máy, chỉ có cầm tay mà chạy , Chương Nhiễm Nhiễm có cảm giác Lâm Ngưỡng ở cạnh mình toàn bộ thế giới đều là địch, mặc dù cái này nghe vô cùng tuyệt vời.

      nhìn chằm chằm vào gáy của Lâm Ngưỡng, bỗng nhiên lại nghĩ đến cảnh khác, phóng viên chụp Lâm Ngưỡng và Diêu Hâm trong tấm ảnh kia, Lâm Ngưỡng nhàn nhã tự tại giống như tản bộ, cũng ngại mình bị chụp.

      Nhưng cái này giống vậy, Chương Nhiễm Nhiễm biết , bị phóng viên chụp được, cùng với bị đám fans hâm mộ bao vây là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau, ít nhất bây giờ Lâm Ngưỡng bỏ tay ra, càng chủ động bỏ tay Lâm Ngưỡng đâu.

      Mãi cho đến khi xe rời , hai người mới tách tay ra, Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở ghế lái phụ, nhìn Lâm Ngưỡng khởi động ô tô, chậm rãi nghĩ lại dư vị vừa rồi.

      Tay Lâm Ngưỡng rất lớn, cũng ấm áp.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Làm sao bây giờ..."

      Lâm Ngưỡng : "Sao vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Bị người phát rồi, chắc chắn còn bị chụp ảnh."

      Mặt Lâm Ngưỡng tràn đầy bình tĩnh: "Chúng ta là người , xem bộ phim là hết sức bình thường."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Ừ, như thế..."

      "Sau này, có ở đây."

      Lâm Ngưỡng nhìn về phía trước lái xe, bỗng nhiên .

      Lập tức tim Chương Nhiễm Nhiễm đập như sấm.

      Có ý gì?

      Về sau có ở đây, cho nên...?

      Lâm Ngưỡng nhìn cái, tiếp: "Là bao giờ cho phép em đóng thêm cái loại điện ảnh nào như vậy."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      định tranh thủ lý: " ra ngay từ đầu, có nát như vậy, ừ, ít nhất tốt hơn so với bây giờ chút."

      Lâm Ngưỡng: "Bình thường em thích xem phim điện ảnh hay phim truyền hình gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức nịnh hót: "Đương nhiên là của rồi."

      Lâm Ngưỡng: "Ví dụ như?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Dạ Tập! Cực Quang! Xa thể chạm!"

      Mấy bộ được đề cử hoặc được nhận thưởng điện ảnh của Lâm Ngưỡng đều được Chương Nhiễm Nhiễm cố gắng kể ra.

      Lâm Ngưỡng: "Xa thể chạm kết cục như thế nào?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: ....

      Xa thể chạm là lần đầu tiên Lâm Ngưỡng đóng phim văn nghệ, vô cùng vô cùng tối tăm, mặc dù người trong nghề đánh giá rất cao, cũng làm cho Lâm Ngưỡng đoạt được giải Kim Kê vai nam phụ tốt nhất, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm xem qua nhiều lần đều có kiên trì nên xem được nửa liền đóng lại.

      Vì vậy chỉ có thể thành : "Em, em chưa xem xong."

      Lâm Ngưỡng: " ra. Thích xem cái gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: " là phim đóng mà! Ví dụ như Buổi sáng tình , Tự hào về , Những bông hoa có độc..."

      Đều là những bộ phim thần tượng và phim tiên hiệp trước kia của Lâm Ngưỡng.

      Lâm Ngưỡng: "Ừ. Coi như phim thần tượng cũng có phân chia tốt xấu, ra phía làm phim có thành ý hay , có muốn đem em làm kẻ ngu hay , em liếc mắt cái là có thể nhìn ra, mà với tư cách là nghệ sĩ, chúng ta nên trân trọng hơn."

      Chương Nhiễm Nhiễm cúi đầu: "Vâng."

      ra phải trân trọng, chỉ là tình huống lúc đó của , đương nhiên là có cái gì diễn cái đó rồi.

      Lâm Ngưỡng: " từng nghe Kha Việt qua chút, ban đầu em chủ động muốn ra nhập ngành giải trí đúng ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm có chút căng thẳng: "Ừ...Kha tổng còn cái gì nữa?"

      " nhiều." Lâm Ngưỡng , " em làm bị Liễu Trạch lừa gạt đến Cách Mộc."

      Chương Nhiễm Nhiễm thầm thở ra nhàng: "Cũng tính là lừa gạt, chị Liễu đối với em rất tốt. Nhưng trước lúc đó em thực muốn ra nhập ngành giải trí."

      Lâm Ngưỡng: "Trước khi vào giới giải trí, em vốn muốn làm cái gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "À... Em có nghiêm túc nghĩ tới bao giờ, có lẽ, là mở chuỗi nhà hàng."

      Đáp án này nằm ngoài dự đoán của Lâm Ngưỡng: "Nếu như có thể lựa chọn, bây giờ em hi vọng muốn tiếp tục lưu lại ngành giải trí, hay là khai mở nhà hàng?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em... nghĩ tới. ra em cảm thấy, em thích hợp với ngành giải trí, em biết diễn phim, ca hát cũng rất khó nghe, cũng có nhiều cảm giác, khôi hài. Nhưng là..."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy, nhận biết của bản thân rất sâu sắc, như vậy, nhưng là cái gì chứ?

      Giống như luôn có chỗ cam tâm...

      Lâm Ngưỡng: " biết rồi."

      "Hửm?"

      biết cái gì?

      Lâm Ngưỡng : "Diễn xuất có thể từ từ luyện, ca hát cũng có thể học, chỉ cần em muốn ở lại, cần thích ứng với cái vòng luẩn quẩn này, chỉ cần cố gắng chút."

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ nhìn : "Cố gắng... chút? Cố gắng chút là được sao? Em cảm thấy thành tích ngày hôm nay của , phải cố gắng rất lâu rất lâu..."

      Vừa gặp đèn đỏ, Lâm Ngưỡng đạp phanh, quay đầu nhìn .

      "Đúng vậy, phải vô cùng cố gắng mới được." Khóe miệng của mang theo nụ cười mà dễ bị nhận thấy, "Nhưng em thông minh như vậy, chỉ cần cố gắng chút là được."

      Chương Nhiễm Nhiễm càng thừ ra: "Thông minh?"

      "Bởi vì bây giờ em danh nghĩa là bạn của ." Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh, Lâm Ngưỡng lại khởi động ô tô, "Lúc trước tất cả cố gắng mà sở hữu, cũng có thể để cho em bây giờ có thể thoải mái hơn chút."

      ***

      Chương Nhiễm Nhiễm đem kịch bản trải ra mặt bàn, tay khác viết thoăn thoắt.

      Tiểu Tình ở bên trợn mắt há mồm: "Nhiễm Nhiễm... làm gì thế?"

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu lên: "Tôi ghi lại đường tâm lý của nhân vật Bạch Mạt."

      Tiểu Tình xúc động: "Đạo diễn lớn đúng là giống nhau, cầu là nhiều."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " phải, là tự tôi muốn ghi thôi."

      "Vì sao?" Tiểu Tình hơi hiểu.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Đương nhiên là vì có thể giải thích nhân vật này tốt hơn."

      Tiểu Tình ngây ngẩn hồi, bên tiếp tục giúp Chương Nhiễm Nhiễm thu thập hành lý, bên vừa : "Chẳng lẽ, gần đây bị bình luận ác ý kích thích sao?"

      Từ khi khởi chiếu Thời người đến nay, chấm điểm về giới thiệu và bình luận phim thấp tới 2.1sao, có thể có tới 2.1 sao, còn là vì có rất nhiều fans của Hướng Tư Nhạc cày 5 sao, mà ngay cả fans hâm mộ lướt ở 5 sao, cũng nhịn được ghi: Phim điện ảnh quả thực rất nát, nhưng Hướng Tư Nhạc diễn rất tốt, 5 sao cho Hướng Tư Nhạc.

      Mà ở Weibo, trong tất cả bình luận của người xem phim bình luận ác ý như nước thủy triều, liên lụy đến cả Chương Nhiễm Nhiễm lại bị mắng và đổ máu chó đầy đầu.

      Chương Nhiễm Nhiễm cầm bút, ý tứ được tốt lắm, ra chính cũng cảm thấy Thời người thực đáng sợ, nhưng cố gắng của phải là vì bị cái này kích thích, mà là vì lời ngày đó của Lâm Ngưỡng...

      cũng phải cố gắng cho tốt, cũng muốn nhờ ngọn gió đông là Lâm Ngưỡng để cất cánh.

      Rốt cục Lâm Ngưỡng lời đó là có ý gì, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ lại, có lẽ cảm thấy thời gian nửa năm, có thể cho Chương Nhiễm Nhiễm đầy đủ trợ giúp, để cho rất nhanh đỏ lên, dù sao nửa năm này danh nghĩa cũng là bạn của Lâm Ngưỡng.

      Có thể... Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy, phải mình muốn cái này. Chính cũng hiểu được mình muốn cái gì, nhưng ít nhất, trước mắt cố gắng chút, mặc dù cách Lâm Ngưỡng còn rất xa rất xa, nhưng nếu như thử chạy, so với cũng nhanh hơn đúng ?

      Cho dù vòng trải trí là nơi tàn khốc như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm lớn lên trải qua các thứ làm cho tính cách bây giờ của ấm được, chưa từng nghĩ đến có thành tích gì, chưa từng nghĩ đến giỏi hơn ai, nhưng bây giờ hình như giống lúc trước nữa.

      Đương nhiên lần này Chương Nhiễm Nhiễm đem tâm tư bí mật này cho Tiểu Tình, chỉ có chút căng thẳng hỏi: "Hôm nay phải là muốn tuyên bố tạo hình Bạch Mạt hả?"

      Từ hôm qua Weibo chính thức của Hiệp Khách Hành bắt đầu lục tục công bố tạo hình, hôm qua công bố nam chính và nữ chính, Hà Nghị cùng với Ninh Phẩm Đông, hôm nay chính là thông báo tạo hình của Tân Dĩ Nguyên, Chương Nhiễm Nhiễm và Triệu Vân Băng.

      Tiểu Tình: "Hình như là vậy."

      Chương Nhiễm Nhiễm tiện tay làm mới Weibo cái, đúng lúc nhìn thấy tạo hình của Tân Dĩ Nguyên, trước kia Chương Nhiễm Nhiễm gặp qua ta, càng biết tạo hình của Vũ Văn như thế nào, bối cảnh bên mảng bão cát, trong miệng Vũ Văn ngậm cây cỏ, dựa vào cái cây bên cạnh lười biếng nhìn ống kính, cùng hình tượng bướng bỉnh tự do của Vũ Văn trong sách vô cùng phù hợp.

      Weibo vừa mới phát được 5 phút vượt qua 10 nghìn, đủ thấy tình thế hôm nay của Tân Dĩ Nguyên rất tốt.

      Lại thêm mấy phút, tạo hình của Chương Nhiễm Nhiễm cũng được post, cũng là bối cảnh bão cát, tay Chương Nhiễm Nhiễm cầm thanh trường kiếm màu trắng, mặt cảm xúc mà nhìn ống kính, cái khăn mỏng che nửa khuôn mặt màu trắng bị gió thổi khẽ bay lên, cùng với mái tóc đen bay bay trong trung, vẻ đẹp lạnh giá.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn thấy tạo hình nhàng thở ra, tự giác coi như hài lòng, Liễu Trạch cũng gật đầu: "Cũng tệ lắm. Nhìn cái liền thấy hình dáng đẹp lạnh lùng của nữ đệ tử chính phái."

      Chương Nhiễm Nhiễm mở Weibo nhìn bình luận ở dưới chút, ngoài ý muốn, đồng loạt là "Tại sao là ta diễn?!"

      Ôi...

      Chương Nhiễm Nhiễm nén được mở quảng trường Thái Cực mà rất lâu dùng ra.

      "Đây là Lâm Ngưỡng quyết tâm muốn nâng đỡ người vợ hả? Nữ phụ của Hiệp Khách Hành vừa được thông báo rồi, là Chương Nhiễm Nhiễm."

      "Vẫn là bộ mặt tê liệt như trước kia, phục người vợ này rồi, càng phục Lâm Ngưỡng hơn..."

      "Lúc trước phải là Thẩm Nhất Toàn sao? Từ Thẩm Nhất Toàn cho đến Chương Nhiễm Nhiễm, là đáng sợ, còn chẳng bằng Triệu Vân Băng, diễn xuất của người mới Triệu Vân Băng rất được đấy, vậy mà chỉ có thể diễn nữ số 3."

      "Những thứ khác , hình dáng của người vợ xinh đẹp, tấm poster đủ để át các nữ diễn viên khác rồi. Rất phù hợp với vai Bạch Mạt đấy."

      "Fans hâm mộ của người vợ lại bắt đầu thổi loạn lên rồi, cả ngày chỉ có tấm ảnh mặt cảm xúc mà suy diễn thành xinh đẹp át cả thế giới rồi à."

      "Những thứ khác , diễn xuất của người vợ thực quá đáng sợ, ngay cả Hướng Tư Nhạc cũng bị ấy làm nổi lên tài diễn xuất."

      "Qụa đen cười heo đen, diễn xuất của người vợ kia cần tranh cãi, nhưng Hướng Tư Nhạc có thể tốt ở chỗ nào? Phụ 100% và phụ 50% rất khác nhau, đừng nhân cơ hội mà tẩy trắng."

      " phải tôi , mọi người xem qua nguyên tác chưa, tạo hình của Chương Nhiễm Nhiễm cùng Bạch Mạt vốn là rất phù hợp, trong nguyên tác Bạch Mạt chính là nữ nhân mặt tê liệt."

      " hươu vượn, thực coi là có người chưa xem qua nguyên tác? Mặc dù Bạch Mạt cao quý lạnh lùng nhưng phải mặt tê liệt."

      ....

      Bên diễn đàn ồn ào túi bụi, Chương Nhiễm Nhiễm đau đầu thôi, dứt khoát đóng máy tính tiếp tục viết lộ trình tâm lý của nhân vật.
      Tồn Tồn, Dung Nguyễn 1995Tôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 20: Nhà hồng của Lâm Chương (có dấu xác thực tick V)


      Editor: Hy

      Chiều hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm mang theo Tiểu Tình đến sân bay, Lâm Ngưỡng và Lữ Việt đến sân bay từ sớm, và Lâm Tập ngồi cùng máy bay, thời điểm đến sân bay, Chương Nhiễm bị hoảng sợ khi thấy đại trận lớn ở sân bay.

      Vô số nữ sinh giơ biểu ngữ và cầm máy chụp hình, pháo ngắn, phía có viết Tân Dĩ Nguyên, có viết Lâm Tập, nhìn kỹ chút fans hâm mộ của Tân Dĩ Nguyên nhiều hơn chút.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Đây là ... Làm gì vậy?"

      Tiểu Tình: "Fans hâm mộ tiễn lên máy bay, được gọi là tiếp ứng sân bay."

      Chương Nhiễm Nhiễm cái hiểu cái , cùng Tiểu Tình về phía phòng nghỉ, những nữ sinh chờ Tân Dĩ Nguyên và Lâm Tập hiển nhiên cũng nhận ra Chương Nhiễm Nhiễm, bắt đầu xì xào bàn tán, Chương Nhiễm Nhiễm hơi tự nhiên mà bước nhanh hơn, ngờ đột nhiên có ba bốn nữ sinh ngăn Chương Nhiễm Nhiễm lại đòi ký tên, trong số đó còn rất quen mắt, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn hồi, nhớ tới bé " Đời Đẩy Nhiễm Nhiễm" trong hôn lễ kia.

      Chương Nhiễm Nhiễm dừng lại, tính khí rất tốt mà cho từng người chữ kí và chụp ảnh chung, cảm ơn mọi người đến sân bay, Cả Đời Đẩy Nhiễm Nhiễm : "Nhiễm Nhiễm, chị còn nhớ em hay ! Lần trước ở trong hôn lễ của Diêu Hâm đấy!"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Đương nhiên nhớ , em..."

      Lời còn chưa hết, xung quanh bỗng truyền đến tiếng thét, Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, quay đầu quả nhiên thấy Tân Dĩ Nguyên đeo kính râm từ bên qua, cho dù fans hâm mộ nhiệt tình như lửa, pháo ngắn hướng về ta dừng lại chút rồi đập liên tục, Tân Dĩ Nguyên lại làm như nhìn thấy, dưới bảo vệ của trợ lí và bảo an của sân bay thẳng về phía trước, trực tiếp đến kiểm an.

      Mà lại có mấy fans hâm mộ cũng theo xếp hàng kiểm an, chẳng lẽ các ấy vì Tân Dĩ Nguyên nên mua vé máy bay Hoàng Long sao...?

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi xúc động, nhưng xung quanh loạn thành bầy, Chương Nhiễm Nhiễm cũng dám dừng lại thêm, phất phất tay cùng với mấy người Cả Đời Đẩy Nhiểm Nhiễm, phát Tân Dĩ Nguyên vào kiểm an phía sau, mấy fans hâm mộ của Tân Dĩ Nguyên dứt khoát cầm điện thoại hoặc máy ảnh bắt đầu chụp .

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Chương Nhiễm Nhiễm cười với mấy người họ cái, cùng Tiểu Tình bước nhanh về phía cửa kiểm an.

      Nhưng Chương Nhiễm Nhiễm dù sao cũng nghĩ tới máy bay mình lại ngồi cạnh Tân Dĩ Nguyên.

      Rốt cuộc Tân Dĩ Nguyên cũng tháo kính râm xuống, nhìn Chương Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh cái.

      Sang năm là Tân Dĩ Nguyên được 20 cái mùa xuân, bây giờ cũng quá 19 tuổi, ngũ quan tuấn, mang theo tràn đầy hơi thở của thiếu niên, nhưng khí thế lại quá dư thừa, tại sao nhìn người lại nhìn bằng nửa con mắt như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm cười hữu nghị với cậu ta cái, ngờ Tân Dĩ Nguyên đột nhiên : "Chị cười với tôi cái gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "....À?"

      Đây là cười lễ phép, chẳng lẽ đây phải là lễ tiết cơ bản nhất sao?

      Tân Dĩ Nguyên cười mỉa tiếng: "Tôi cũng ưa cái bộ dạng này của chị, chị đừng hi vọng, tôi và Lâm Ngưỡng giống nhau."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Ừ, hai người thực giống nhau.

      Cũng may trước lúc máy bay cất cánh Lâm Tập khoan thai đến, quan hệ của và Tân Dĩ Nguyên gần như còn có thể, tới thẳng: "Dĩ Nguyên, chúng ta đổi vị trí được ?"

      Tân Dĩ Nguyên mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Tập, hô tiếng "thầy Lâm", lại liếc về phía Chương Nhiễm Nhiễm, đứng dậy đến vị trí của Lâm Tập.

      Lâm Tập ngồi xuống bên cạnh Chương Nhiễm Nhiễm: "Ôi giời, thể ngờ được cuối cùng em thành đồ đệ của , mà còn trở thành tình địch của đồ đệ ."

      Chương Nhiễm Nhiễm cười xấu hổ cái: "Cái vai Mị Nương này, tương đối khó diễn."

      Lâm Tập : " ra , thấy em diễn Thời người ."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Tại sao chúng ta đổi đề tài?"

      Lâm Tập cười ha ha: "Em cùng lão Lâm xem đúng ? Lão Lâm xem xong mắng em sao?

      Chương Nhiễm Nhiễm bị sợ hết cả hồn: "Lâm Ngưỡng mắng phụ nữ sao? Làm sao biết chúng em xem?"

      "Đương nhiên, chỉ mắng, làm tốt còn bị đánh đấy." Lâm Tập đe dọa .

      Chương Nhiễm Nhiễm mặt cảm giác: "...."

      Lâm Tập lại cười rộ lên: " đùa thôi, về việc làm sao biết, đương nhiên là nhìn thấy bài viết rồi."

      "Bài viết?"

      "Em biết à? Lầu cao ở quảng trường Thái Cực ý, nhà hồng của em và Lâm Ngưỡng."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      thực quá rảnh rỗi rồi.

      Máy bay cất cánh, mặc dù nội tâm của Chương Nhiễm Nhiễm rất muốn xem bài viết kia, nhưng cũng chỉ có thể nén xuống, Lâm Tập vẫn còn hết lần này đến lần khác: "Tên Lâm Ngưỡng kia hơi quá đáng, lần trước chờ lúc có em cho biết chuyện của hai người, ngờ sau đó liền trốn tránh chịu gặp ."

      Chương Nhiễm Nhiễm : " ấy bận bịu cùng Lữ Việt làm công tác chuẩn bị, thời gian rất eo hẹp."

      Lâm Tập: "Em đúng là giúp chồng mà."

      Cái gì mà giúp chồng... Chương Nhiễm Nhiễm hơi xấu hổ, tiếp, hơi sợ Lâm Tập lôi kéo mình hỏi, rất có thể để lộ ra sơ hở, cũng may Lâm Tập cũng thấy mệt mỏi, lên máy bay ngả đầu ra nằm ngủ, hai người bình an vô .

      Đến Cửu Trại là 10 giờ, tổ làm phim đem đoàn người đến nhận khách sạn, Chương Nhiễm Nhiễm tắm rửa rồi nằm ở giường mở điện thoại, lúc vừa vào quảng trường Thái Cực tìm được bài viết mà Lâm Tập , Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy chủ nhà có hơi quen quen, nhớ lại chút liền phát chính là người viết bài và chụp cái ảnh cùng Lâm Ngưỡng trong buổi họp thường niên.

      Nhà này quả thực xây rất cao, dưới đáy còn có người phá vỡ, chủ nhà đem ảnh chụp cùng người sửa sang lại để lên nhà chính, nhìn thấy rất dễ dàng.

      Vốn dĩ là tạo công bố tạo hình cuối cùng của Bạch Mạt, nữ sinh chụp trộm cùng Lâm Ngưỡng cũng đem cái ảnh chụp post lên, : Bản thân chủ nhà cũng coi như là hâm mộ Lâm Ngưỡng nửa, biết được chuyện phía sau của ấy và Chương Nhiễm Nhiễm nhưng thành lời khó mà hết, nhưng hôm nay nhìn thấy bản thân Chương Nhiễm Nhiễm thực rất xinh đẹp, hai người đứng chung chỗ rất hài hòa, có chút thích rồi.

      Phía dưới dán cái ảnh ngày đó của Chương Nhiễm Nhiễm.

      Ừ, xác thực nhìn qua rất hài hòa...

      Chương Nhiễm Nhiễm len lén ấn nút giữ gìn.

      Đằng sau lần lượt có người post ảnh ở rạp chiếu phim, bên ảnh là Lâm Ngưỡng phía trước nắm tay Chương Nhiễm Nhiễm, xung quanh là đám người chen chúc, Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được, lại ấn giữ gìn.

      Chương Nhiễm Nhiễm tùy tiện kéo cái, phát ngay từ đầu có người ở đây xây dựng nhà, dần dần bầu khí thay đổi rất khá, trong đầu tất cả mọi người là tại sao Lâm Ngưỡng lại ở cùng Chương Nhiễm Nhiễm, cùng nhau thảo luận hình thức sống chung của hai người.

      Sức tưởng tượng của quần chúng rất phong phú, hai cái giống như là viết ở trong tiểu thuyết ngôn tình, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy vô cùng ngọt ngào khi trong miệng mọi người đều là "Câu chuyện tình của Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm", cười khúc khích có người gõ cửa, giọng của Lâm Ngưỡng cũng vang lên cùng lúc: "Chương Nhiễm Nhiễm, ngủ chưa?"

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức đóng quảng trường Thái Cực lại, đứng dậy mở cửa: "Chưa ngủ."

      Lâm Ngưỡng tựa vào cửa, tiện tay đem thông báo đưa cho Chương Nhiễm Nhiễm: "Này."

      Chương Nhiễm Nhiễm nhận tờ thông báo, nhìn thấy 5 giờ sáng mai phải dậy trang điểm:"Tại sao lại tự mình đến đưa?"

      Kịch bản trong tay Lâm Ngưỡng run lên: " tới đưa kịch bản phim cho em."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...À? Ừ, vâng, vậy vào , hay là, chúng ta phòng họp ở tầng của khách sạn?"

      Lâm Ngưỡng: "Tùy em."

      Lúc này cửa đối diện bỗng nhiên bị mở ra, Tân Dĩ Nguyên mặc quần áo ngủ dầy ra, nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng, hơi chậm lại, Chương Nhiễm Nhiễm đành phải : " vào ."

      Lâm Ngưỡng quay đầu liếc nhìn Tân Dĩ Nguyên, Tân Dĩ Nguyên lập tức đứng thẳng: "...Thầy Lâm."

      Lâm Ngưỡng gật đầu, vào phòng của Chương Nhiễm Nhiễm, lúc đóng cửa Chương Nhiễm Nhiễm rất xấu hổ, ràng nhìn thấy trong mắt Tân Dĩ Nguyên tràn đầy khinh bỉ.

      Cậu ta khinh bỉ làm gì?

      Lâm Ngưỡng chẳng qua chỉ là vội tới đưa kịch bản cho , nếu bọn họ muốn... Khụ, làm gì đó, đó cũng là quan hệ người mà.

      Lâm Ngưỡng ngồi lên ghế, nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm bày kịch bản cùng lộ trình tâm trạng của nhân vật, : " có thể xem ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng."

      Lâm Ngưỡng cầm lên nghiêm túc xem lát, : "Thái độ của em rất đàng hoàng, nhưng lý giải về Bạch Mạt hơi có vấn đề. Em cảm thấy nàng ta ở Bạch Diệp Lâm thích Vũ Văn hả?"

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn người: "Vâng, ở đó trước, bởi vì nàng ta đối với Vũ Văn đều lạnh như băng cùng hoài nghi, ở Bạch Diệp Lâm nàng được Vũ Văn cứu, mặc dù thái độ về sau của nàng ta vẫn lạnh băng, nhưng thực tế khá hơn nhiều, lúc bị Vũ Văn tháo khăn che mặt, cũng có giết Vũ Văn."

      Lâm Ngưỡng: " đúng."

      " đúng...?"

      "Mục đích của Bạch Mạt lúc rời Bạch Nham Cung là gì?"

      "Tìm kiếm Thiên thương thần công."

      "Công phu mà Vũ Văn cứu nàng ta ở Bạch Diệp Lâm là gì?"

      "Thiên thương thần công...Em biết rồi, đương nhiên em biết Bạch Mạt thay đổi thái độ với cũng là do nguyên nhân này, thế nhưng mà, Bạch Mạt là người chính phái, mặc dù biết Thiên thương thần công ở trong tay Vũ Văn, nhưng nàng ta cũng có ý định cướp hoặc là lợi dụng Vũ Văn..."

      "Ừ, Bạch Mạt đúng là người chính phái, nhưng đồng thời nàng ta rất nghe lời, từ ở Bạch Nham Cung nàng ta tiếp nhận giáo dục về môn phái hết sức nặng, sư phụ của nàng ta muốn nàng tìm kiếm Thiên thương thần công, như vậy cái này đối với nàng ta mà là chuyện đại , cao hơn tất cả nhưng cái gì gọi là nguyên tắc. Nàng ta cũng phải là có ý định cướp Thiên thương thần công, chỉ là phát Thiên thương thần công ở người Vũ Văn, mà Vũ Văn cũng phải là người xấu giống nàng ta nghĩ, thế còn cứu nàng. Thiên thương thần công ở trong tay người tốt, người này thậm chí còn thích nàng ta, như vậy dĩ nhiên Bạch Mạt dùng thủ đoạn bỉ ổi để cướp lấy, nhưng nàng ta cũng bỏ qua, cho nên thái độ với Vũ Văn mới có thể chuyển biến tốt đẹp hơn."

      Phức tạp như vậy...

      Chương Nhiễm Nhiễm nghe xong sững sờ, nhưng lại cảm thấy rất có đạo lý, đành phải gật đầu ghi nhớ, Lâm Ngưỡng rất kiên nhẫn mà cùng về tình cảm của Bạch Mạt và Vũ Văn lần nữa, lại chú trọng ngày mai muốn quay phim lần.

      Hoàng Long này thiết lập gần Bạch Nham Cung, cho nên phần diễn của Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên rất nhiều, sáng mai cảnh đầu tiên quay chính là Bạch Mạt cho rằng Vũ Văn bắt sư phụ của mình , hai người có cảnh đánh nhau ngắn, sau khi đánh nhau Vũ Văn đè Bạch Mạt lại giải thích, cuối cùng Bạch Mạt đáp ứng rời cùng Vũ Văn, tìm sư phụ còn có Bành Phóng.

      Lâm Ngưỡng : "Em diễn trước lần cho xem chút."

      Chương Nhiễm Nhiễm đứng lên, lạnh lùng : "Ngươi đến Bạch Nham Cung chắc hẳn là vì Thiên thương thần công, nhưng đáng tiếc, Thiên thương thần công ở đây. Trừ nó ra ngươi muốn cái gì cũng có thể thương lượng, chỉ cần ngươi đem sư phụ ta bình an trở về —— Bạch Mạt tài nghệ bằng người, chỉ có thể nhận."

      Lâm Ngưỡng: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm giác mình còn có thể, cúi đầu nhìn Lâm Ngưỡng, lát sau Lâm Ngưỡng mới : "Đúng là bên ngoài biểu lạnh lùng với Vũ Văn rồi, nhưng lúc này Bạch Mạt có chút cam lòng, nên tùy tính như vậy."

      Chương Nhiễm Nhiễm đành phải diễn lại lần nữa.

      Lâm Ngưỡng giúp điểm xuống dưới chút, cuối cùng Chương Nhiễm Nhiễm cũng có chút cảm giác, có hai nơi có thể miễn cưỡng vượt qua kiểm tra, đối với biến hóa về tình cảm của Bạch Mạt đoán chừng cuối cùng có chút chênh lệch.

      Chờ bộ phận quay phim xuống, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn thời gian qua lúc rồi, Lâm Ngưỡng : "Xong rồi, em ngủ sớm ."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm kích đến còn lời nào diễn tả: "Cảm ơn! Thầy Lâm, hôm nay vất vả cho thầy rồi. Ngày mai em cố gắng, tận lực để thầy mất mặt."

      Lâm Ngưỡng kéo kéo khóe miệng, tiện tay vỗ đầu cái, quay người ra.

      Lâm Ngưỡng mở cửa rời , chưa được hai bước, Chương Nhiễm Nhiễm phát cửa đối diện lập tức mở, thăm dò chút, chạm vào ánh mắt của Chương Nhiễm Nhiễm rồi nhanh chóng rời , đóng cửa cái.

      Chương Nhiễm Nhiễm: ?

      Cậu ta làm gì thế?

      Nếu nhớ lầm, cậu ta cũng phải rời giường lúc 5 giờ đấy....
      Tồn Tồn, Dung Nguyễn 1995, dhtt2 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21: Tôi giống như... Xong đời rồi.


      Editor: Hy

      Chương Nhiễm Nhiễm ngáp liên hồi khi ngồi hóa trang ở trong xe đến phim trường của tổ quay phim, người trong tổ xuất phát sớm hơn, lúc đến thiết bị và dụng cụ bày xong, sông Cửu Trại khá cao so với mực nước biển, cái lạnh so với mùa đông có gì khác nhau, Chương Nhiễm Nhiễm bọc áo choàng dài ngồi ở ghế, mặc kệ Tiểu Tình dán miếng sưởi ấm Bảo Bảo cho mình, bên mệt mỏi buồn ngủ mà thưởng thức cảnh đẹp bốn phía.

      Phó đạo diễn Lưu Táp cùng mấy người Chương Nhiễm Nhiễm cân đối qua chút, Lữ Việt thích diễn viên dùng thế thân, động tác có độ khó cao đương nhiên muốn dùng thế thân quay lần, nhưng bất kể thế nào cùng Tân Dĩ Nguyên cũng phải tự mình ra trận đánh mấy đoạn, đương nhiên Chương Nhiễm Nhiễm có ý kiến, bên kia quay phim vẫn còn điều chỉnh máy móc, bên này Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên liền bị người chỉ đạo võ thuật quát học động tác.

      Tân Dĩ Nguyên cũng là xuất thân từ thần tượng tổ hợp, dường như trước kia cũng rất am hiểu võ thuật cùng vũ đạo, học lơ là chút nào, dứt khoát hoàn thành động tác mà người chỉ đạo võ thuật dạy, lần đầu tiên Chương Nhiễm Nhiễm quay phim võ hiệp, chân tay hơi vụng về, cũng may quần áo của bay tới bay lui, rất lừa gạt con mắt của người xem, cho nên thiết kế động tác cho vốn hề khó khăn gì.

      Hai người này người cầm đạo cụ kiếm bắt đầu khoa chân múa tay, Chương Nhiễm Nhiễm nhắm ngay Tân Dĩ Nguyên mà đâm tới, Tân Dĩ Nguyên giơ kiếm lên ngăn cản, đây vốn là động tác đơn giản, nhưng tay của Chương Nhiễm Nhiễm bị lạnh đến mức còn cảm giác, mà lực đỡ của Tân Dĩ Nguyên lại vượt quá tưởng tượng của , cho nên "keng" tiếng, kiếm trong tay Chương Nhiễm Nhiễm liền rơi xuống.

      Hai người chỉ đạo võ thuật bị dọa hoảng sợ, người hỏi Chương Nhiễm Nhiễm có sao , người khác nhặt kiếm, Chương Nhiễm Nhiễm xin lỗi ngớt, cầm lại kiếm của mình, Tân Dĩ Nguyên hừ lạnh tiếng: "Ngay cả động tác võ thuật đẹp cũng làm tốt."

      Chương Nhiễm Nhiễm gì, lại đâm kiếm về phía Tân Dĩ Nguyên, Tân Dĩ Nguyên càng dùng sức để đỡ, kiếm trong tay Chương Nhiễm Nhiễm lại bị rơi.

      Tân Dĩ Nguyên lại hừ tiếng, sau đó qua loa đối phó, hai người khoa chân múa tay hai lần đều rất trót lọt sau đó liền treo lên dây cáp, lúc đu dây có vấn gì liền trực tiếp quay phim.

      Lữ Việt ngồi giám sát trước máy quay, nhìn chằm chằm vào màn hình, nhíu mày, hoàn toàn bất đồng so với dáng vẻ tốt tính thường ngày, Chương Nhiễm Nhiễm nhớ Lâm Ngưỡng từng đề cập qua, đạo diễn lớn nhiều hoặc ít đều có nóng nảy của mình, mà ở trong đó Lữ Việt coi như là tính tình vô cùng tốt rồi.

      Lữ Việt hô "Diễn" trong nháy mắt, Chương Nhiễm Nhiễm lập tức xuất kiếm, Tân Dĩ Nguyên giơ tay ra đỡ, vừa : "Bạch Mạt?! Nàng cho rằng ta bắt Triệu cung chủ hay sao?!"

      Chương Nhiễm Nhiễm lạnh lùng : "Đừng giả vờ giả vịt nữa."

      Chương Nhiễm Nhiễm xuất kiếm, đồng thời Lữ Việt đu dây cáp lên, Lữ Việt đối mặt với Chương Nhiễm Nhiễm, hướng về phía sau bay lên tránh thoát kiếm của Chương Nhiễm Nhiễm, : "Bạch Mạt, ta đánh nhau cùng nàng, sư phụ nàng cũng phải do ta bắt ."

      Thời điểm tiếp theo Chương Nhiễm Nhiễm cũng bị treo ngược lên dây cáp, lạnh lùng : "Để lại ngọc bội trong phòng của sư phụ chính là ngươi, ngươi còn muốn ngụy biện?"

      Chương Nhiễm Nhiễm tay cầm kiếm đâm Tân Dĩ Nguyên, bên hạ nửa người còn phải cố gắng duy trì thăng bằng, nhìn có chút cứng nhắc, Lữ Việt chút do dự hô lên cắt: "Chương Nhiễm Nhiễm, quá ràng rồi, đừng căng thẳng như vậy, rơi xuống đâu."

      Tân Dĩ Nguyên thầm bĩu môi, lại nghe Lữ Việt : "Tân Dĩ Nguyên, cậu cũng thế, bây giờ Vũ Văn thích Bạch Mạt đấy! Cho dù Bạch Mạt đâm kiếm cũng đánh trả, tôi nhìn cậu làm sao lại giống như là hận thể đem Chương Nhiễm Nhiễm chém xuống vậy?"

      Tân Dĩ Nguyên: "..."

      Cái đoạn đu dây cáp này chủ yếu là đoạn đánh nhau, lời thoại có mấy câu, chủ yếu là làm nổi bật đặc điểm và còn phải lên xuống, nhưng Lữ Việt cầu vô cùng nghiêm khắc, mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên bị treo ở giữa trung, camera căn bản có cách nào quay được mặt của hai người, Lữ Việt cũng đột ngột kêu "cắt", cảm xúc bọn họ đúng.

      Cũng may phải chỉ có mình Chương Nhiễm Nhiễm phát huy tốt, Tân Dĩ Nguyên ở bên kia dường như cũng là tình trạng tương tự, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy nguyên nhân chủ yếu là do Tân Dĩ Nguyên rất có thành kiến với mình, ít nhất Chương Nhiễm Nhiễm thấy ở trong mắt Tân Dĩ Nguyên có nhẫn tình ...

      lần treo ở cáp quay khoảng 10 lần, toàn bộ hành trình của hai người gần như là bị treo ở trung, Lữ Việt lại rất tốt, mặc cái áo trong bằng da nhung, dưới chân cũng giày da hươu, mà Chương Nhiễm Nhiễm đôi giày trắng mềm, chân còn cảm giác.

      Rốt cuộc Lữ Việt cũng hô được rồi, lúc Chương Nhiễm Nhiễm bị để xuống, đứng cũng vững, hai chân mềm nhũn thiếu chút nữa muốn ngồi xuống, có người cầm áo choàng quân đội dài bao lấy , Chương Nhiễm Nhiễm theo bản năng ngã vào cái áo choàng quân đội dài và ngực của người nọ, đầu vang lên thanh quen thuộc: "Dưới chân của em cũng nên dán miếng giữ ấm."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngửa đầu, mới phát Lâm Ngưỡng biết đến từ lúc nào, Tiểu Tình đứng ở bên mặt mày hớn hở, mặt khác nhân viên ở tổ làm phim cũng nhịn được nhìn về phía này, có mấy người ngừng lại lát liền bị Lữ Việt la mắng mới bắt đầu điều chỉnh ống kính cùng quỹ đạo.

      Lâm Ngưỡng đỡ Chương Nhiễm Nhiễm về chỗ ngồi của , thợ trang điểm lập tức lên bổ trang cho Chương Nhiễm Nhiễm, Tiểu Tình nhón cái miếng dán nhiệt đưa cho Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm nắm ở trong tay, ngửa đầu nhìn Lâm Ngưỡng: "Sao lại tới đây? Hôm qua ngủ rất khuya mà?"

      Lời này vừa hỏi xong, biểu cảm của Tiểu Tình cùng thợ trang điểm trở nên vô cùng vi diệu, Chương Nhiễm Nhiễm ho tiếng, vội vàng bổ sung: "Dù sao giúp em diễn xuất đến muộn như vậy."

      Cái này càng tô càng đen.

      Lâm Ngưỡng : "Ngày đầu tiên quay phim, chung quy nên tới xem chút. Diễn xuất vừa rồi của em thấy rồi, cũng tệ lắm, thời điểm tỉ thí tốt nhiều lắm."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Bởi vì gần như đều là xa máy quay..."

      Tí nữa còn phải bổ sung cảnh đặc tả và cảnh quay gần đây này.

      Lâm Ngưỡng : "Gây khó dễ tình cảm là được, nhưng em đọc lời thoại vẫn yên bình quá, cái này có biện pháp rồi, quả thực được chỉ có thể để chính em phối lúc hậu kì thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu: "Em cố gắng diễn tốt hơn nữa."

      Cách đó xa Tân Dĩ Nguyên ngồi nhìn Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm chuyện phiếm, lại tự chủ được bĩu môi, mắt Lâm Ngưỡng rất tốt, đến cạnh Tân Dĩ Nguyên, giơ tay búng trán cậu ta cái: "Hôm nay cậu có chuyện gì vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Cái gì!

      Hóa ra Lâm Ngưỡng vỗ trán người khác phân biệt nam nữ già trẻ, đó là thói quen!

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi bị đả kích.

      Tân Dĩ Nguyên bị búng trán cũng giận, lại đứng lên hơi cúi đầu lắp ba lắp bắp : "Thầy Lâm..."

      Lâm Ngưỡng vẫn ung dung nhìn cậu ta: "Cậu đối với Chương Nhiễm Nhiễm có phải có ý kiến gì hay ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, Tân Dĩ Nguyên lại càng ngây dại, cậu ta nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt, : " có."

      Lâm Ngưỡng : "Vậy do cậu quay quá nhiều phim thần tượng, diễn xuất lại thụt lùi như vậy? chút tình cũng diễn được."

      Tân Dĩ Nguyên đỏ mặt: "Em chỉ có quay bộ phim thần tượng Huyền Nghi, thầy chú ý đến em chút nào cả."

      Lâm Ngưỡng: "Cậu muốn cái gì? Ừ, tôi bận rộn đương."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Trợn mắt mà dối.

      Chương Nhiễm Nhiễm giọng : "Vì sao Tân Dĩ Nguyên hình như rất nghe lời Lâm Ngưỡng vậy?"

      Tiểu Tình liền buôn chuyện : "Tôi nhớ ra rồi, hình như năm ngoái Lâm Ngưỡng dạy diễn xuất cho cậu ta thời gian ngắn, vừa đúng lúc năm ngoái Tân Dĩ Nguyên học năm nhất trường Đại học điện ảnh quốc gia."

      Xem ra Tân Dĩ Nguyên gọi Lâm Tập là "thầy Lâm" và gọi Lâm Ngưỡng là "thầy Lâm" ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

      Tân Dĩ Nguyên chuyện, Lâm Ngưỡng miễn cưỡng : "Cậu khách khí với sư mẫu(vợ của thầy) của mình chút. diễn xuất của ấy tốt lắm, nhưng vừa rồi diễn xuất của cậu và ấy đúng là ngang nhau --Cậu muốn vứt bỏ trở thành người như vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Cái từ "Sư mẫu" này có phải hơi quá đáng chút !

      Còn nữa, cái gì mà vứt bỏ trở thành người như vậy, ngang hàng cùng như vậy rất mất mặt sao...!

      Dĩ nhiên Tân Dĩ Nguyên bị đả kích vì những lời này, cậu ta cúi đầu buồn bực : "Em biết rồi. Chút nữa như vậy."

      Lâm Ngưỡng hài lòng gật đầu, nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, thấy còn vo tròn ở chỗ ngồi run lẩy bẩy, liền đến phía Lữ Việt.

      Chương Nhiễm Nhiễm thấy Lâm Ngưỡng và Lữ Việt hướng về phía máy quay theo dõi thảo luận cái gì đó, nhịn được rời ánh mắt liếc về phía Tân Dĩ Nguyên, nghĩ tới cậu ta cũng nhìn .

      Tầm mắt hai người đụng nhau, Tân Dĩ Nguyên lạnh lùng quay đầu.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...?"

      Cảnh quay tiếp theo là ở trong rừng cây, nhưng là ở buổi diễn phía sau, lúc đó Bạch Mạt ép Vũ Văn ở trước mặt mọi người thừa nhận bản thân là đệ tử thân thiết của Bành Phóng, cũng biết được tung tích của Thiên thương thần công biến mất lâu, Bạch Mạt lòng đầy áy náy mà tìm Vũ Văn, đụng phải Mị Nương, cuối cùng đường tìm về nơi kế cận Bạch Nham Cung, bị sư phụ Tả Hận của Mị Nương phái người ám sát muốn cướp lấy lệnh bài chưởng môn của Bạch Nham Cung, cuối cùng Vũ Văn cũng xuất lần nữa, cứu Bạch Mạt.

      Cảnh này đối với Chương Nhiễm Nhiễm mà cũng coi như là thách thức, bởi vì trước kia luôn nghĩ Bạch mạt Vũ Văn ở nơi này, có thể hôm qua Lâm Ngưỡng làm cho hiểu , mặc dù lúc này Bạch Mạt đối với Vũ Văn là áy náy, nhưng mục tiêu duy nhất vẫn là Thiên thương thần công trong tay của Vũ Văn, thái độ của nàng ta mềm dần cũng phải là do Vũ Văn, mà là biết Vũ Văn và Thiên thương thần công đều bình yên, cho nên nhõm.

      Mãi cho tới sau này, cảnh diễn vạch khăn che mặt, Bạch Mạt mới thực mến Vũ Văn.

      Trong cảnh này, thái độ của Chương Nhiễm Nhiễm phải dịu dàng, thể để mặt đơ ra như vậy, lại thể dịu dàng quá nhiều, quả thực là rất gây khó dễ.

      Chương Nhiễm Nhiễm cầm lấy kiếm, vào trong rừng, đoàn người mặc áo đen phi thân ra, Chương Nhiễm Nhiễm hoàn hồn muốn ngăn cản, nhưng tay phải lại bị thương, cho nên chậm bước, kiếm kia hướng thẳng về phía mi tâm của Chương Nhiễm Nhiễm --ánh sáng trắng chợt lóe lên, thanh kiếm khác chặn ngang lại, kiếm kêu tiếng rồi liền đem cái kiếm kia ngăn cản lại.

      Lúc này Tân Dĩ Nguyên nhanh nhẹn nhập vai, Chương Nhiễm Nhiễm kinh ngạc : "Vũ Văn?!"

      Tân Dĩ Nguyên để ý gì đến Chương Nhiễm Nhiễm, cùng người áo đen đấu, người áo đen lập tức lui lại.

      Lữ Việt: "Cắt!"

      Tân Dĩ Nguyên dừng động tác lại, nhìn về phía Lữ Việt, Lữ Việt im lặng đến cực điểm: "Chương Nhiễm Nhiễm, vừa rôi xem vô cùng mê mẩn mà!"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Hả...."

      Người áo đen xuất thân từ võ đạo, mà bản lĩnh của Tân Dĩ Nguyên cũng tệ, quả thực hai người đánh nhau vô cùng lưu loát.

      Lữ Việt: "Bạch Mạt đứng xem Vũ Văn và người khác đánh nhau là trò vui sao?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: ".... xin lỗi."

      Lâm Ngưỡng ở bên cạnh ngẩng đầu nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, trong mắt có chút vui vẻ.

      Quay lại lần nữa, lúc này Chương Nhiễm Nhiễm dám nhìn trò vui nữa, vịn cánh tay lo lắng nhìn Tân Dĩ Nguyên và người áo đen đánh tới đánh lui, người áo đen lùi lại phía sau, Chương Nhiễm Nhiễm tiến lên hai bước: "Vũ Văn..."

      Trong cảnh này, kịch bản ghi là "Bạch Mạt (run giọng)" nhưng run giọng đối với Chương Nhiễm Nhiễm mà là hơi khó, may mà lúc này bị đông cứng đến toàn thân đều phát run, vì vậy mà giọng lại có chút run.

      Tân Dĩ Nguyên nhấc chân muốn , Chương Nhiễm Nhiễm giơ tay cầm tay áo cậu ta: " xin lỗi, ta biết lúc đó là ta hiểu lầm ngươi."

      Tay áo của Tân Dĩ Nguyên bị giữ chặt, đành phải quay đầu lại, vừa bất đắc dĩ lại hơi oán trách mà nhìn Chương Nhiễm Nhiễm.

      Lữ Việt: "Cắt!"

      Chương Nhiễm Nhiễm cho là mình lại có tật xấu gì rồi, mờ mịt nhìn sang, chỉ thấy Lữ Việt lửa giận ngút trời: "Tân Dĩ Nguyên! Vừa rồi cậu nhìn Chương Nhiễm Nhiễm lạnh lùng như vậy cũng được rồi, tại sao bây giờ lại mang theo chút hận ý?! Qủa thực lúc này trong lòng Vũ Văn đối với Bạch Mạt còn có oán trách, nhưng đến mức hận nàng ta! Tôi thấy cậu hận thể giết chết nàng ta!!! Cậu có nghiêm túc nhìn kịch bản chút nào vậy?! Cậu ngay cả Vũ Văn thích Bạch Mạt cũng biết, hả?!"

      Tân Dĩ Nguyên: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm thở dài.

      Đạo diễn Lữ, khẳng định cậu ta có nghiêm túc xem kịch bản, về phần cái ánh mắt vừa rồi kia, có lẽ là....Chân tình?

      ***

      Ba cảnh quay buổi sáng kia quay quá lâu so với tưởng tượng, Lữ Việt cầu nghiêm khắc, có đôi khi chỉ là bỗng nhiên rơi xuống cái lá rụng thôi cũng phải làm lại, đến giữa trưa công việc mới tạm thời kết thúc, lúc ăn cơm hộp rưỡi rồi, buổi chiều Chương Nhiễm Nhiễm có phần diễn, chủ yếu là quay cảnh của Tân Dĩ Nguyên, nhưng buổi tối Chương Nhiễm Nhiễm phải trở lại, quay cảnh trận đánh vào ban đêm.

      Đạo diễn quay phim điện ảnh là quá cực khổ, hơn nữa lúc thành phim bị cắt bỏ biết có thể xuất vài phút nữa.

      Chương Nhiễm Nhiễm bị đông cứng cho tới trưa, lúc mặc áo khoác quân đội rồi lên xe đầu óc vô cùng hôn mê, mơ mơ màng màng cảm thấy được có người sờ lên trán , lại với Tiểu Tình cái gì "Canh gừng" các loại, chờ bị kéo về khách sạn, Chương Nhiễm Nhiễm tháo trang phục liền nằm giường ngủ mê man lúc, khi tỉnh lại, Tiểu Tình quả thực là để cho khách sạn hâm nóng lại canh gừng, muốn Chương Nhiễm Nhiễm uống xong rồi mới .

      Chương Nhiễm Nhiễm mặt mày ủ dột uống canh gừng, Tiểu Tình cười tủm tỉm : "Khó uống à?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Ừ".

      Tiểu Tình : "Đây là Lâm Ngưỡng cố ý dặn dò đấy, uống hẳn phải tăng cảm giác ngọt mới đúng."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Tiểu Tình nâng cằm lên: "Lâm Ngưỡng còn , đại khái đây là lần đầu tiên quay phim cực khổ như vậy, cho nên vừa mới bắt đầu thích ứng được, về sau chậm rãi rồi tốt thôi."

      Về sau...Đúng vậy, còn có về sau mà.

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến kế hoạch quay phim là 3 cái nửa tháng, lập tức cảm thấy hơi đau đầu, có thể suy nghĩ chút rồi : "Tôi nhớ có câu như này -- nếu như bạn cảm thấy thời gian trước mắt so với thời gian trước kia gian nan hơn nhiều, thông thường là do bạn lên dốc."

      Tiểu Tình vỗ tay: "Tâm tình vô cùng lạc quan hướng lên, giữ được ba tháng, tôi tin Nhiễm Nhiễm có thể thay da đổi thịt."

      Chương Nhiễm Nhiễm toét miệng cười ngây ngô hồi, đứng dậy đến nhà hàng của khách sạn ăn chút gì đấy, khách sạn cách sân quay phim quá xa, cho nên có thể rút bớt thời gian ở chính giữa trở về ngủ giấc, nếu chắc chắn phải ở lại tổ phim đợi đến phần diễn, lúc trời tối dần Chương Nhiễm Nhiễm cũng muốn quay lại trang điểm lần nữa, lại về phía tổ phim, Chương Nhiễm Nhiễm sợ bản thân buổi tối phát huy tốt, lúc hóa trang ở xe đều nhìn kịch bản.

      Cảnh quay buổi tối tính là quá khó khă, chỉ là lại phải đu dây cáp, quay đến hơn 10 giờ liền kết thúc công việc, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy quay hai ngày nữa, chân của mình có lẽ cũng bị phế.

      Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm cùng nhau trở về khách sạn, chuẩn bị xe bảo mẫu, cũng cầu xe riêng, bọn họ đều ngồi xe của tổ phim để trở về, nhìn cũng có chút mệt mỏi, Chương Nhiễm Nhiễm giọng : "Ngày mai lại đến à?"

      Lâm Ngưỡng gật đầu.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Qúa cực khổ rồi."

      Lâm Ngưỡng nhìn : "Người đu dây cáp cả buổi sáng và buổi tối cũng phải là ."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Đối với em mà đây là cơ hội khó có được, treo cả ngày cũng sao."

      Lâm Ngưỡng: "Ừ."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em cảm thấy hôm nay em có tiến bộ... Ừm, từng chút , cảm thấy thế nào?"

      thể , cảm giác quay cùng đạo diễn điện ảnh tốt hoàn toàn khác nhau, mặc dù Lữ Việt tức giận -- nhưng cũng mắng thô tục -- nhưng thực tế cũng coi như là vô cùng kiên nhẫn, bằng lòng quay nhiều lần cảnh, càng muốn cùng diễn viên vấn đề cụ thể của là ở chỗ nào, mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm có sức lĩnh ngộ hơn người, nhưng cảnh mà tha hồ quay nhiều lần như vậy, cộng thêm lúc trước Lâm Ngưỡng và cũng tập qua lần, Lữ Việt lại siêng năng chăm chỉ, ít nhất bây giờ cũng có thể cầm được cái gọi là đạt tiêu chuẩn.

      Đương nhiên, còn có nguyên nhân là, tại cũng có cảnh tình cảm kịch liệt đặc biệt gì, mà Bạch Mạt lại mang cái khăn che mặt, muốn kém, cũng kém chỗ nào cả...

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, so với trước kia là có tiến bộ."

      Ý , so sánh bình đẳng mà , vẫn là được tốt lắm.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vừa rồi Tiểu Tình cầm bảng thông báo giúp em, em nhìn chút, xế chiều ngày mai em sân diễn là được, buổi tối quay hai cảnh, nhiệm vụ nặng, tối nay cần giúp em nữa, nghỉ ngơi cho tốt là được rồi."

      Lâm Ngưỡng gật đầu, Chương Nhiễm Nhiễm lại vỗ ngực cam đoan: "Em nhìn vào gương để diễn, làm theo biện pháp hôm qua dạy em, còn có lời kịch, trước khi ngủ và vào lúc buổi sáng đều luyện."

      Lâm Ngưỡng nhìn lát, đưa nay gõ vào trán : "Ừ."

      Ngày hôm sau Hà Nghị Cương, Ninh Phẩm Đông, Triệu Vân Băng đều đến cả rồi, hẳn là ban ngày có cảnh quay của họ, mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm cần quá sơm, nhưng ăn cơm trưa xong liền đến studio, muốn học tập chút.

      Đến trường, vừa lúc có cảnh Hà Nghị Cương diễn cùng Tân Dĩ Nguyên, thấy bóng dáng của Ninh Phẩm Đông, hẳn là nghỉ ngơi ở trong xe, mà Triệu Vân Băng ngồi ở bên ngoài, cũng mặc cái áo khoác quân đội dài, ngồi ở bên cạnh Lâm Ngưỡng chuyện cùng , có lẽ là sợ ảnh hưởng đến quay phim, hai người ngồi ở khá xa.

      Tiểu Tình cũng nhìn thấy, giọng : "Chuyện gì xảy ra? Lâm Ngưỡng và Triệu Vân Băng biết nhau?"

      " biết."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngồi xuống vị trí của mình, cũng quấy rầy bọn họ, yên lặng nhìn Hà Nghị Cương và Tân Dĩ Nguyên diễn ở trong sân, thấy Ninh Phẩm Đông, có lẽ là về rồi, về phần Lâm Tập, thấy bảo ngày mai mới cần tới quay.

      Vai diễn của Hà Nghị Cương là nam chính Bành Phóng, là lão hiệp khách lười biếng về hưu, thoạt nhìn bình thường, nhưng lại là kẻ có được Thiên thương thần công, năm đó thiếu chút nữa là trở thành minh chủ võ lâm, nhưng bởi vì mất tình nên liền lui giang hồ.

      So sánh mà , Vũ Văn tỏ ra vẻ tuổi trẻ khí thịnh, lòng đầy trí khí, giữa hai người đối đầu cùng truyền thừa, là trung tâm tư tưởng lớn nhất của cảnh quay này, lúc này Hà Nghị Cương và Tân Dĩ Nguyên đứng bên hồ diễn cảnh dò xét tiết mục của nhau, dù sao Hà Nghị Cương cũng là diễn viên lâu năm uy tín, mười phần trung khí, mặc dù ngữ điệu lười nhác, nhưng lại trầm bổng du dương, Chương Nhiễm Nhiễm có chút hiểu vì sao Lâm Ngưỡng luôn giọng của có chút phập phồng nào, quá mức cứng nhắc.

      Lại nghĩ tới Lâm Ngưỡng rồi...

      Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được lén nhìn thoáng qua chỗ của Lâm Ngưỡng, ngờ Lâm Ngưỡng cũng nhìn , thấy nhìn qua, còn vẫy tay với .

      Chương Nhiễm Nhiễm nho mà xoắn xuýt cái, vẫn tới.

      Triệu Vân Băng quay đầu, thấy Chương Nhiễm Nhiễm, cười cười: "Nhiễm Nhiễm."

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng cười với ta cái, với Lâm Ngưỡng: "Làm sao vậy?"

      Lâm Ngưỡng: "Đúng lúc Triệu Vân Băng trao đổi về diễn xuất với , em cũng tới nghe chút."

      Hóa ra là về diễn xuất.

      đúng, về diễn xuất còn có thể làm gì.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng! Nhưng tại sao thấy dáng vẻ của rất mệt mỏi..."

      Lâm Ngưỡng buồn ngủ : "Hơn nửa đêm Lâm Tập tới quấy rối ."

      Trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm có chút căm phẫn: " là quá đáng. ta hôm nay lại cần tới quay phim."

      Lâm Ngưỡng nhìn , trong mắt có chút vui vẻ, Triệu Vân Băng bỗng nhiên cười : " phải là về diễn xuất sao?"

      Lâm Ngưỡng "Ừ" tiếng, giảng cho các về đoạn diễn tối nay, Chương Nhiễm Nhiễm lắng nghe, hiển nhiên Triệu Vân Băng nhiều ý nghĩ hơn , còn có thể thỉnh thoảng hỏi số vấn đề.

      Chờ xong, Chương Nhiễm Nhiễm giọng với Triệu Vân Băng: "Tí nữa chúng ta có cảnh diễn chung đúng ? Diễn xuất của tôi tốt, nếu chỗ nào diễn tốt, có thể thẳng, cần uyển chuyển, như vậy lúc chúng ta quay chính thức cũng có thể thuận lợi hơn ít."

      Lâm Ngưỡng: "Hôm qua phải em còn rất tự tin đấy sao?"

      Ôi, quên mất thích giác của rất tốt.

      Chương Nhiễm Nhiễm chột dạ : " cũng rồi mà, đó là so sánh dọc, so sánh ngang...."

      Triệu Vân Băng nhìn : " có Lâm Ngưỡng mỗi ngày chỉ đạo, nhất định diễn xuất tiến bộ rất nhanh đấy."

      Thời điểm quay phim buổi tối, Tân Dĩ Nguyễn nghỉ ngơi ở trong xe thời gian ngắn, ngáp ra trang điểm.

      Cảnh quay đêm nay là Bạch Mạt và Vũ Văn xác định tình cảm đối với nhau về sau, Vũ Văn tiễn Bạch Mạt trở về Bạch Nham Cung, hai người lưu luyến chia tay chỉ thiếu mỗi hôn môi, thời khắc mấu chốt bị Mị Nương lén lút ngăn lại, tiếp đó Mị Nương ra sân, ba người đến sân Tu Lan, cuối cùng Vũ Văn rời .

      Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên sóng vai mà , còn chưa đến lúc đọc lời thoại Tân Dĩ Nguyên bị Lữ Việt mắng trận, cậu ta ánh mắt trống rỗng, ngay cả thỉnh thoảng nhìn lén Bạch Mạt cũng biết, chút biểu cũng có.

      Tân Dĩ Nguyên hiển nhiên còn chưa tiến vào trạng thái, ngây ngốc bị mắng trận về sau, trở lại vị trí lần nữa.

      đến vị trí, Chương Nhiễm Nhiễm dừng bước lại: "Được rồi, đừng tiễn nữa."

      Tân Dĩ Nguyên : "Bạch Mạt, Bạch Nham Cung của nàng phải là phải trở về sao? Mấy người Bạch Nguyệt bịa đặt tin đồn nàng cấu kết với ma đạo khắp nơi, bây giờ nàng trở về..."

      "Bất kể các nàng cái gì làm cái gì, ta cũng phải trở về." Chương Nhiễm Nhiễm rũ mắt xuống, than thở , "Ta đáp ứng với sư phụ, muốn quản lý Bạch Nham Cung tốt. Bây giờ vẫn tung tích của sư phụ, nội cung lại có phản đồ, nếu như ta mặc kệ, Bạch Nham Cũng rơi vào loại hoàn cảnh gì, ai cũng biết được trước."

      "Vậy ta cùng nàng."

      "Nếu chàng lộ mặt, mấy người Bạch Nguyệt lại càng có lý do ta cấu kết với ma đạo rồi." Chương Nhiễm Nhiễm lắc đầu, "Ta xử lý tốt chuyện của Bạch Nham Cung, liền quán trọ Phi Sa gặp chàng."

      Tân Dĩ Nguyên bất đắc dĩ : "Được rồi, vậy nàng nhất định phải cẩn thận."

      Chương Nhiễm Nhiễm nhớ mang máng đằng sau này còn có lời thoại là: "Sau khi ta tìm được Bành Phóng lập tức tới quán trọ Phi Sa, nếu như nàng có chuyện, cũng có thể dùng bồ câu đưa tin tìm ta."

      Lời thoại dài như vậy, Tân Dĩ Nguyên hình như hoàn toàn nhớ, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm đợi chút, cũng nghe thấy Lữ Việt hô cắt, đành phải tiếp: "Ừ. Chàng cũng coi chừng."

      Chương Nhiễm Nhiễm phải rời , lại bị Tân Dĩ Nguyên giơ tay giữ chặt, quay người, ánh mắt hai người chạm vào nhau, Tân Dĩ Nguyên thấp giọng : "Lần này từ biệt, sau này gặp lại..."

      Cậu ta vừa , vừa đến gần, lúc này cục đá thầm được quăng ra, Tân Dĩ Nguyên che cho Chương Nhiễm Nhiễm tránh thoát, : "Người nào?!"

      "Cắt." Lữ Việt vuốt trán, "Diễn lại."

      Tân Dĩ Nguyên sững sờ: "Vì sao?"

      Lữ Việt : "Cậu nhìn lại kịch bản ."

      Tân Dĩ Nguyên cầm kịch bản xem lát, chắc chắn đoán được mình quên lời thoại, đành phải cùng Chương Nhiễm Nhiễm diễn lại lần nữa.

      Lữ Việt chê bọn họ có cái cảm xúc gọi là lưu luyến rời, quay lần lại lần, cuối cùng cũng làm cho hài lòng, đành phải , "Cảnh này ngày mai tiếp tục, trước tiên đem quay cảnh tiếp theo."

      Cảnh tiếp theo là Mị Nương và Bạch Mạt còn có Vũ Văn ở sân Tu La, Triệu Vân Băng thân, mắt liếc Chương Nhiễm Nhiễm, tràn đầy giễu cớt : "Ta tưởng nam quả nữ lúc nửa đêm là người nào, lại là Bạch Mạt nương của Bạch Nham Cung, nghĩ tới nha, bây giờ nương tốt của danh môn chính phái cũng to gan như vậy rồi hả?"

      Qủa thực diễn xuất của ta tồi, Chương Nhiễm Nhiễm thậm chí còn cảm thấy có chút bị đâm tới, hơi có chút căm phẫn mà quay đầu, Tân Dĩ Nguyên : "Mị Nương? Sao lại ở chỗ này?"

      Triệu Vân Băng : "Làm sao, chê ta chướng mắt, làm hỏng mất chuyện tốt của chàng và Bạch Mạt?"

      Tân Dĩ Nguyên nhíu mày: "Rốt cục và Dạ La Sát có quan hệ gì? Khi đó bắt , ta đuổi theo, về sau nghe chưa có người nào sống sót dưới tay , cho rằng ... Làm sao có thể bị thương chút nào?"

      Triệu Vân Băng ai oán buồn bã mà nhìn cậu ta: "Có phải chàng ước gì còn gặp được ta mới tốt? Ta chết đẫm máu sôi trào. Dạ La Sát tới ta chết, dù là Diêm Vương gia tới ta cũng chết, chàng cùng ta thân mật trước, ta mới chết."

      Vũ Văn: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vũ Văn, phải tranh luận cùng nàng ta, thời gian gấp rút, chàng rời trước ."

      Triệu Vân Băng cười khẩy tiếng: "Rởi ? Đây là hơn nửa đêm đấy, ngươi muốn chàng rời nời nào? Bạch Nham Cung lớn như vậy, chẳng lẽ ngay cả chỗ cho khách nhân cũng có? Hay là ... Ngươi sợ mang nam nhân trở về, làm bẩn mất danh tiếng trong sạch của mình?"

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy mình hoàn toàn bị khí thế của Triệu Vân Băng đè xuống rồi.

      Lữ Việt cũng nhìn ra, quát lên "Cắt", quay lại mấy lần, Chương Nhiễm Nhiễm mới miễn cưỡng ổn định, Lữ Việt cũng chưa có hài lòng hay , trước hết để cho Chương Nhiễm Nhiễm trở về, quay cảnh cuối cùng hồi, cảnh cuối là Triệu Vân Băng và Tân Dĩ Nguyên cùng đối đầu, rất ngắn, Vũ Văn liền phải rời , Mị Nương theo ở phía sau bên hỏi Bạch Mạt và phát triển đến giai đoạn nào rồi, bên thăm dò chuyện về Thiên thương thần công, lời thoại cũng nhiều.

      Máy móc còn cần điều chỉnh, Tân Dĩ Nguyên cũng trở về ngồi nghỉ ngơi, Chương Nhiễm Nhiễm tìm vòng, thấy Tiểu Tình, bỗng nhiên Tân Dĩ Nguyên mở mắt, : "Chị làm gì vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm dừng lại chút: "Tôi tìm... Trợ lý."

      Tân Dĩ Nguyên : "Có lẽ cảm thấy chị phải quay đến rạng sáng, về trước rồi."

      Lời này có hơi khiêu khích, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ nghĩ, cảm thấy đều là ở cùng tổ phim, cần phải như vậy, huống chi diễn xuất của bản thân cũng quả thực tương đối kém: "Xin lỗi, diễn xuất của tôi được tốt."

      Tân Dĩ Nguyên nhếch mép cái, gì.

      "Nàng phải phải trở về Bạch Nham Cung này sao?"Giong Lâm Ngưỡng bỗng nhiên vang lên, còn mang theo ít buồn ngủ, "Nên, nàng thể trở về Bạch Nham Cung được ?"

      "Vậy nàng nhất định phải coi chừng ——nên, vậy nàng nhất định phải cẩn thận." Lâm Ngưỡng tiếp, "Trừ cái đó ra, còn có quên thoại, sai câu, vừa rồi quay 10 lần, cậu lặp lại tình huống như vậy khoảng bảy tám lần."

      Tân Dĩ Nguyên : "Nhưng mà... Nhưng mà những cái này phải là chỗ quan trọng gì, có thể tự do khai triển, đạo diễn Lữ hô "Cắt" vì nó."

      "Ừ." Lâm Ngưỡng gật đầu, " sai, đừng những chi tiết nhặt này, cho dù là câu dài, chỉ cần thuận miệng, chỉ cần cảm xúc đúng, đều có thể tạm thời sửa."

      Tân Dĩ Nguyên thở phào nhõm.

      "Nhưng là, vừa rồi cậu vì vậy mà sửa lời thoại sao? Lữ Việt hô "Cắt", phải là vì cảm thấy có vấn đề gì cả, mà là vì ý thức được lời thoại mà cậu đọc sai phải là nhất thời nhớ nhầm, là thái độ của bản thân cậu có vấn đề, cho nên cho hai người quay liên tục mấy lần là vì muốn cho cậu tìm được trạng thái, có thể là hoàn toàn được, làm cho quyết định đẩy đến ngày mai tiếp tục quay."

      Tân Dĩ Nguyên gì, Chương Nhiễm Nhiễm cũng dám chêm vào lời nào.

      Căn bản Lâm Ngưỡng nổi giận, nhưng cảm giác so với Lữ Việt đáng sợ hơn gấp nghìn lần.

      Lâm Ngưỡng chỉ chỉ vào Chương Nhiễm Nhiễm: "Qủa thực diễn xuất của ấy bằng cậu, nhưng cậu có chú ý tới hay , bất kể là quay bao nhiêu lần, ấy chưa từng sai bất kì lời thoại nào cả, thậm chí lời thoại của cậu sai ấy cũng có thể phát được. Chuyện diễn xuất phần là cần thiên phú, nhưng đồng thời cũng là chuyện cần phải cố gắng, chắc cậu xem qua Thời người rồi chứ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: ?

      Tân Dĩ Nguyên lại gật đầu: "Vâng..."

      Ừ, nếu xem qua, chê bai như vậy cũng có thể giải thích được.

      Lâm Ngưỡng ngạc nhiên chút nào: "Vậy cậu nên biết diễn xuất trước kia của Chương Nhiễm Nhiễm như thế nào, cùng so sánh với trước kia, tiến bộ của ấy phải rất lớn hay sao?"

      Tân Dĩ Nguyên có chút cam lòng: "Có thể do nhân vật Bạch Mạt này chính là mặt gỗ (mặt cảm xúc), cũng cần diễn xuất gì, mặt còn có cái khăn che..."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy bản thân muốn khóc.

      Lâm Ngưỡng : "Cậu muốn nghĩ như vậy cũng được, như vậy, ấy bỏ ra nhiều tinh thần và thể lực vì cái nhân vật che mặt này, còn cậu diễn nhân vật có linh hồn, liền dùng cái thái độ này sao?"

      Tân Dĩ Nguyên lại , cúi đầu biết suy nghĩ cái gì.

      Lâm Ngưỡng: " những lời này, tôi phải là đứng lập trường bạn trai của ấy, mà là thầy của cậu, cũng là giám chế của bộ phim điện ảnh này, có lẽ so với tôi cậu biết hơn bộ phim điện ảnh này có ý nghĩ như thế nào với cậu, ít nhất cậu cũng phải phụ trách với chính bản thân, Hửm?"

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy Tân Dĩ Nguyên cũng muốn khóc.

      Qua nửa ngày, cậu ta mới từ từ : "Em biết... Cảm ơn thầy."

      Lâm Ngưỡng gõ trán của cậu ta cái: "Cậu nên đem cái tính cách uốn uốn éo éo thu lại, có ý kiến gì có thể thẳng, ngày phải tôi phải trở về Bắc Kinh rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm rất ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Ngưỡng, Tân Dĩ Nguyên cũng giống như có chút ngạc nhiên, cuối cùng cậu ta cũng lắc đầu: " có, em diễn tốt thưa thầy."

      Thiết bị ở bên kia chuẩn bị xong, để cho Tân Dĩ Nguyên chuẩn bị, Tân Dĩ Nguyên mơ hồ câu "Gặp lại" rồi liền , Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa lấy lại được hết tinh thần.

      Lâm Ngưỡng : "Chúng ta thôi, nhìn Tiểu Tình rất khó khăn, để cho ấy cùng với nhóm người rồi."

      Bọn họ quay ở chỗ sâu ở trong rừng cây, ô tô dừng lại ở bên ngoài đường núi, phải bộ đoạn đường.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Ừ... cũng trở về?"

      "Sáng mai bay sớm."

      Chương Nhiễm Nhiễm theo Lâm Ngưỡng chậm rãi lên phía trước, hai người bọn họ, từng chút rời xa huyên náo của trường đóng phim, vào lối khác, xung quanh cây cối xanh um tùm, tiếng nước chảy róc rách, toàn bộ đất trời phảng phất giống như chỉ còn lại hai người bọn họ vậy, Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được lén lút thả chậm bước chân chút, mặc dù lúc này gió lạnh gào théo, lạnh lẽo đáng sợ.

      "Tân Dĩ Nguyên hình như rất nghe lời ." Chương Nhiễm Nhiễm chủ động , "Có lẽ, cậu ấy coi làm thần tượng, cho nên hơi bất mãn với em."

      Lâm Ngưỡng để ý : "Tính tình trẻ con."

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến bộ dạng giáo huấn Tân Dĩ Nguyên vừa rồi, nghĩ có chút sợ: "Làm học sinh của áp lực nhất định rất lớn, thầy mắng người, nhưng châm thấy máu."

      Lâm Ngưỡng: "Em cũng coi như là nửa học sinh của rồi."

      "Vẫn là nên." Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng lắc đầu, "Sớm muộn gì cũng nhịn được mà mắng em, cái gì mà, gỗ mục thể đẽo các loại."

      Lâm Ngưỡng cười cái: "Qủa thực là gỗ mục, nhưng có thể chậm rãi đẽo."

      Bầu trời ở Cửu Trại hình như so với nơi khác gần hơn ít, ở rừng cây bầu trời cao vút, hạ tầm mắt xuống có ảo giác tạo thành nửa vòng tròn, giống như cái chén, mà những ngôi sao kia vì sao cứ bị treo ngược lên đỉnh đầu như vậy, giống như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

      Rơi ở người bên cạnh này mỉm cười trong ánh mắt.

      Chương Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu nhìn , đột nhiên cảm thấy được trong lòng đầy ắp, giống như bị vô số cái gì đó mà bản thân cũng có cách nào ràng cảm xúc đầy ắp này là gì, : "Thầy Lâm, ngày mai à? Có trở lại ?"

      Lâm Ngưỡng nghiêng đầu nhìn , nhíu mày, coi như tiếp nhận cách xưng hô thầy Lâm này: "Cần phải bàn ít chuyện, có thể tạm thời tới, nhưng đến Vân Nam."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Ừm..."

      Lâm Ngưỡng gì thêm, cũng gì, hai người im lặng lên xe, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, đầy lát mơ mơ màng màng ngủ mất, lúc tỉnh lại đến khách sạn, đầu của bản thân tựa vào vai của Lâm Ngưỡng.

      Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng ngồi dậy, Lâm Ngưỡng lại gì, cùng vào khách sạn, phòng của hai người ở tầng 1, ở trong thang máy Chương Nhiễm Nhiễm luôn cảm thấy muốn cái gì đó cho đúng, lại có thể biết nên cái gì cho phải.

      vốn là kém ăn ...

      Vẫn là Lâm Ngưỡng : "Sáng mai 8h bay, hơn 6h là phải rồi."

      cách khác đây là lần gặp cuối cùng trong khoảng thời gian tới?

      Chương Nhiễm Nhiễm yếu ớt nhìn Lâm Ngưỡng cái, : "Vâng..."

      Vì phòng ngừa giọng của mình quá buồn thảm, quyết định vẫn là cái gì cả.

      Lâm Ngưỡng lại nhìn : "Bạn học Chương, nhớ kỹ cảm xúc và ánh mắt của giờ phút này, ngày mai diễn cảnh cùng Vũ Văn lưu luyến khi chia tay, như vậy rất tốt."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn ngơ, mặt quả thực là muốn nấu lên, đến tầng của Lâm Ngưỡng, như cũ đưa tay nhàng gõ trán Chương Nhiễm Nhiễm cái: "Ngủ ngon. Có chuyện gì có thể gọi điện cho bất cứ lúc nào."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng....!"

      ***

      Tiểu Tình sau khi trở về ngủ giấc, 11h đêm bị đồng hồ báo thức đánh thức, vội vàng đến gõ cửa phòng của Chương Nhiễm Nhiễm, phát trở về rồi, cửa cũng khóa.

      ta trực tiếp vào, thấy Chương Nhiễm Nhiễm tháo trang sức, thay quần áo, mình ngồi ở mép giường cười ngây ngô, cũng biết là cười bao lâu rồi.

      "..."

      Đầu óc bị đông cứng thành miếng ngói rồi à?

      Tiểu Tình lo lắng qua quơ quơ tay trước mặt Chương Nhiễm Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, sao chứ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm hoàn hồn, nhìn về phía Tiểu Tình, chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên : "Tiểu Tình, tôi cảm thấy được tôi xong đời rồi."

      Tiểu Tình: "Hả? Làm sao vậy? Lúc quay phim xảy ra chuyện gì à? Làm sao vậy?"

      " có gì, chính là... Xong đời..."

      "Vậy mà còn có gì?! Nhiễm Nhiễm, đừng có dọa tôi, rốt cuộc là làm sao vậy?!"
      Tồn Tồn, chi_bb, Dung Nguyễn 19953 others thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      rồi. Nên... Xong đời rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :