1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ảnh Hậu - Tắc Mộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39: Qua lại.


      Editor: Hy

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng hiểu tại sao mẹ mình lại thay phòng ở, đến đó mới phát có hai phòng , trang trí vô cùng thanh lịch, Chu Hà biết về, cho nên sớm làm xong món ăn thích và đợi .

      Nhưng nửa năm gặp, Chương Nhiễm Nhiễm phát mẹ mình giống trước kia, bà mập lên, nhìn phúc hậu hơn rất nhiều, lời so với trước kia chỉ có nhiều hơn chứ ít .

      Trước kia bà gầy, rất thon thả, lời ung dung nhưng rất nghiêm lệ, tràn đầy uy nghiêm của người thầy, bây giờ gần như khác biệt gì nhiều so với những người phụ nữ trung niên khác, nhưng giống như vậy cũng rất tốt.

      Chương Nhiễm Nhiễm đau lòng, ôm lấy Chu Hà: "Mẹ."

      Làm mẹ đương nhiên hiểu được nỗi buồn của con , Chu Hà ngẩn người, : "Nhiễm Nhiễm, sao vậy, có phải con ở bên ngoài phải chịu ủy khuất ? Có phải là do Lâm Ngưỡng hay ?"

      " phải." Chương Nhiễm Nhiễm bất đắc dĩ , "Con chỉ là rất lâu chưa gặp mẹ thôi."

      "Lớn như thế này rồi mà còn làm nũng." Chu Hà sờ má Chương Nhiễm Nhiễm, "Gầy rồi."

      Cường độ quay phim lớn, ăn cũng được tốt, gầy là cái chắc, Chương Nhiễm Nhiễm dám cho Chu Hà biết, chỉ cười hì hì : "Gầy mới đẹp nha."

      Chu Hà bất đắc dĩ lắc đầu, lại : "Tại sao con mang Lâm Ngưỡng cùng về?"

      "Bây giờ ấy còn ở Ai Cập ăn cát đấy." Chương Nhiễm Nhiễm hơi bất đắc dĩ, "Rất vất vả, nhưng qua vài ngày nữa là ấy có thể về, đến lúc đó con hỏi ấy có đồng ý đến hay . Nếu như ấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi coi như xong."

      Chương Hà cái hiểu cái gật đầu: "Như vậy sao, vậy cũng đừng làm người ta khó sử, để lần sau."

      Chương Nhiễm Nhiễm "Vâng" tiếng, rửa tay xong liền đến gắp đồ ăn ăn cơm, Chu Hà nhịn được mà : "Con có chuyện của bố cho cậu ta ?"

      Thời gian thực ra là thứ rất kì quái, lúc đó bố gặp chuyện may, mẹ khóc đến tối sầm trời đất, cũng hoàn toàn thể chấp nhận được, có thể là do chớp mắt cái 2,3 năm, cho nên hai người có thể bình thản mà về vấn đề này.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Con chưa ... Chờ ấy trở về mới ."

      "Tại sao con mực kéo dài vậy." Chu Hà bất đắc dĩ , "Những chó săn kia thực rất nguy hiểm, nếu lỡ bị bọn họ phát trước tốt, chuyện này con nên tự mình cho cậu ta biết là tốt nhất, thẳng thắn có thể khoan hồng, kháng cự nghiêm trị."

      " ấy cũng đâu phải là cảnh sát." Chương Nhiễm Nhiễm buồn cười .

      Nhưng Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ tới, lời này của Chu Hà thực trở thành , buổi sáng Chương Nhiễm Nhiễm tỉnh dậy, phát Lâm Ngưỡng nhắn tin lại cho , mình sắp lên máy bay trở về Bắc Kinh rồi. Chương Nhiễm Nhiễm nhịn được mà nhìn về tương lai chờ Lâm Ngưỡng chở về Bắc Kinh phải mời đến nhà mình chơi, suy nghĩ được nửa lại bị điện thoại của Liễu Trạch làm cho sợ hãi.

      Liễu Trạch : "Nhiễm Nhiễm, bây giờ em nên lên mạng và ra ngoài... Được rồi chắc chắn em lên mạng, dù sao em nên ra khỏi cửa, để cho mẹ cũng đừng ra ngoài."

      Chương Nhiễm Nhiễm hỏi xảy ra chuyện gì, trước tiên lao ra khỏi phòng tìm Chu Hà, đúng lúc Chu Hà muốn ra cửa mua thức ăn ở chợ gần đấy.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Mẹ! Đừng ra ngoài."

      Chu Hà: "...Hả?"

      Bên trong điện thoại Liễu Trạch : "Em trở về quê bị người theo dõi, Tả Thị tra ra chuyện của bố em rồi."

      ***

      Bố của Chương Nhiễm Nhiễm trước kia là tổng giám đốc của quỹ ngân sách lớn nhất thành phố D, mặc dù chỗ như vậy so với Bắc Kinh là đủ nhìn, nhưng ở thành phố D thu nhập vô cùng khả quan, từ khi Chương Nhiễm Nhiễm có kí ức đến giờ, cuộc sống coi như sung túc đầy đủ, gia đình hòa thuận, phải lo ăn mặc, nhà là ngôi biệt thự , sơn màu trắng theo như sở thích của , có bảo mẫu và tài xế, bố thường xuyên cho hai mẹ con mua rất nhiều váy mới đẹp, thành phố D mở bất kì nhà hàng nào bố đều mang ăn, hàng năm lễ mừng năm mới chỉ cần bố rảnh, nhà nhất định ra nước ngoài chơi. Chương Nhiễm Nhiễm đối với vật chất hầu như cầu gì, cảm thấy duy trì tình trạng như bây giờ cũng rất tốt, ghen tị đồ gì với người khác, nếu quả thực thỉnh thoảng muốn cái váy để chơi, chỉ cần làm nũng với bố cái là có thể đạt được.

      Mà ngoài vật chất ra chuyện quan trọng nhất là, có lẽ là vận khí tốt, từ đến lớn Chương Nhiễm Nhiễm tiếp xúc và chuyện với mọi người, đều tương đối thuận lợi, gần như chưa gặp người nào có ý xấu thực , bạn bè của bố mẹ đều rất thân thiết hòa ái, thầy giáo và bạn học đều có quan hệ tốt, mỗi lần đến lớp học mới, đều rất nhanh có thể làm quen với bạn bè.

      Trong ấn tượng của Chương Nhiễm Nhiễm, mình thậm chí chưa cùng ồn ào với người khác lần nào, mặc dù thỉnh thoảng cũng có lúc buồn bực, nhưng hơi nhẫn nại chút liền trở thành quá khứ, nếu như thực có cách nào nghĩ thông sau này cách xa chút, nếu như nhất thời va chạm, đối phương cũng rất nhanh đến chủ động hòa giải.

      tóm lại chính là đời người thuận buồm xuôi gió.

      Trước kia Chương Nhiễm Nhiễm rất ít suy nghĩ đến tương lai, bởi vì cảm thấy đời người đại khái mực tiếp tục như vậy, lúc học đại học Chương Nhiễm Nhiễm rời nhà đến Bắc Kinh, bên kia bố cũng sắp xếp xong xuôi công việc và phương hướng cho , mẹ cũng bắt đầu xem xét đàn ông có tuổi và gia thế tương tự nhà mình, cuộc sống của chút gợn sóng giống như dòng sông, nhất định phải luôn theo hướng tiến về phía trước.

      Mãi đến khi bố gặp chuyện may.

      Cho tới hôm nay Chương Nhiễm Nhiễm vẫn hiểu, tại sao thân là tổng giám đốc của của quỹ ngân sách mà bố lại đầu tư cổ phiếu lỗ nhiều như vậy, có lẽ ông quá mức tin tưởng năng lực của mình, hoặc là quá tin tưởng vào cái gọi là cơ hội, tiền của khách hàng và tiền của ông dành dụm, tất cả đều trôi theo dòng nước.

      Bố còn đường để , lại lựa chọn tham ô tiền của công ti, hi vọng xoay chuyển được xu thế suy sụp, nhưng mà nghĩ đến thị trường chứng khoán lại sụp đổ, thể quay trở lại đường sống nữa.

      Khi đó Chương Nhiễm Nhiễm còn học ở Bắc Kinh, vừa mới học xong tiết, cùng cười với bạn học ra khỏi lớp, hẹn thứ bảy xem phim mới chiếu của Mỹ, sau đó nhận được điện thoại của Chu Hà, bố nhảy lầu tự tử.

      Ánh mặt trời còn sáng, cả người Chương Nhiễm Nhiễm lại lạnh lẽo, thậm chí còn thấy mình nằm mơ, đần độn, u mê mà xin nghỉ trở về nhà, mới phát hiển ra cả nhà cũng bị mất.

      Bố vì trốn tránh nợ nần và trách nhiệm pháp luật cho nên nhảy lầu tự tử, tất cả bất động sản bị tịch thu, Chu Hà chỉ mang vài món đồ và quần áo của Chương Nhiễm Nhiễm, thuê cái phòng vô cùng .

      Sau khi thanh toán xong tài sản, còn thiếu nợ gần triệu, Chương Nhiễm Nhiễm và Chu Hà là người thừa kế, bị quỹ ngân sách của công ty kiện đòi trả nợ trong phạm vi thừa kế, và trừ vào tiền lương.

      Chương Nhiễm Nhiễm xoắn đầu ngón tay hết cả buổi cũng biết đến khi nào mình mới có thể trả hết nợ, mà những bạn bè trước kia của bố, tự nhiên cũng sớm thấy bóng dáng, mà người nhà của bố đối với bọn họ tránh còn kịp, Chu Hà ngoại trừ có trai có kinh tế bình thường, tiền thuê nhà và tiền sinh hoạt của bọn họ đều là cậu đưa, bên ngoài cũng có người thân.

      Mà đáng sợ nhất chính là, ngay tại lúc Chương Nhiễm Nhiễm và Chu Hà khóc an ủi nhau là triệu vẫn có thể trả được, đời người vẫn có hi vọng sau này, nhà tín dụng nhân dân đến tìm họ, cái gọi là công ti tín dụng nhân dân, thực tế chính là cho vay lãi xuất cao, vậy mà bố của Chương Nhiễm Nhiễm còn vay chỗ lãi suất cao này 1 triệu.

      Ngân hàng còn đưa người tới đạo lí, mỗi tháng đều khấu trừ, còn cho vay nặng lãi tuyệt đối có chuyện đạo lí, dù sao cũng là 1 triệu, kéo dài thêm ngày, món nợ lại tăng thêm mấy lần.

      Thoáng cái 1 triệu liền biến thành hai triệu, Chương Nhiễm Nhiễm và Chu Hà gần như tuyệt vọng, nhất là bên cho vay lãi suất cao biết được hai người họ có khả năng trả tiền, lại thấy Chương Nhiễm Nhiễm dáng dấp rất đẹp, ba lần bảy lượt tới cửa quấy rối để cho Chương Nhiễm Nhiễm hộp đêm bồi rượu.

      Cuối cùng Chu Hà đành phải tìm em trai mình mượn khoản tiền, để Chương Nhiễm Nhiễm về Bắc Kinh trước, bên làm nghỉ học, bên ngủ tại trường để trốn gió bão, mình tránh đến nhà của em trai, dám ra khỏi cửa.

      Sau khi Chương Nhiễm Nhiễm trở về Bắc Kinh, bên làm đơn nghỉ học, đối mặt với các bạn học hỏi thăm, câu cũng được, thậm chí lần đầu tiên có loại suy nghĩ "Vì sao tất cả mọi người đều đến làm phiền mình, mình muốn ở mình", ban ngày làm, buổi tối hết lần này tới lần khác trở về phòng ngủ của bốn người.

      buổi trưa, Chương Nhiễm Nhiễm làm xong, cầm bánh sandwich để qua đêm đến sân thượng của cửa hàng tiện lợi đối diện để ăn trưa, tới bên lan can, nhìn xuống, thậm chí còn có loại kích thích muốn nhảy xuống.

      Nếu như nhảy xuống, đại khái cũng phiền não như này nữa, có thể gặp bố, có phải nên mắng ông mấy câu hay ?

      Chương Nhiễm Nhiễm thậm chí đưa ra chân, có lẽ nghĩ tới Chu Hà sau đêm biến thành già nua, cái chân kia nhanh chóng rụt trở về.

      Qủa nhiên là con của bố, ràng ở thời khắc này, đều ích kỉ như vậy, muốn xong hết mọi chuyện, lại thèm nghĩ đến người sống phải trải qua cái gì.

      Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở sân thượng khóc lâu, hẳn là trong đời chỉ có duy nhất lần gào khóc, khóc xong còn phải tiếp tục làm, cũng may cuối cùng gặp được Liễu Trạch, hơi liền trả xong tất cả món nợ của .

      Đoạn thời gian đó tinh thần bất ổn, hôm nay hồi tưởng lại đại khái có xu hướng uất ức, cái lần thử áo cưới kia, Chương Nhiễm Nhiễm rất xúc động, nhịn được mà chụp cái ảnh, chính là bởi nghĩ, có thể đây là lần duy nhất trong đời mặc áo cưới, phải lưu làm kỉ niệm.

      ngờ tiếp theo lại xảy ra chuyện như vậy.

      Lâm Ngưỡng thấy trong tấm ảnh kia, cảm thấy rất tuyệt vọng và bi thương, làm cho Chương Nhiễm Nhiễm đỡ được lời nào.

      Chính nhìn tấm ảnh kia, cái gì cũng nhìn ra, Lâm Ngưỡng lại có thể nhìn ra.

      Có lẽ, cuối cùng kiên trì được, hơn nữa còn gặp được Liễu Trạch, lại đến hôm nay, chính là bởi vì, từ từ về hướng người đó, người có thể đọc hiểu được suy nghĩ của .

      Mặc dù từng có thời gian, bọn họ thực xa xôi, xa xôi đến mức giường trong phòng ngủ, dùng di động xem lại phim thần tượng thích để điều chỉnh tâm trạng, mà , chỉ là nhân vật màn hình.

      ***

      Chu Hà gọi điện cho người bạn, để cho bà ấy nhìn hộ tình trạng ở tiểu khu bên cạnh, cuối cùng đối phương gửi Wechat cho hộ mấy tấm ảnh, cửa của tiểu khu nhà Chương Nhiễm Nhiễm có rất nhiều phóng viên.

      Bảo an của khu này tính là nghiêm ngặt, cũng thiếu phóng viên trực tiếp vào, canh giữ ở dưới lầu nhà Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm rất cảm kích bọn họ trực tiếp xông vào...

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 40: tại và trước kia, chung quy là giống nhau.


      Editor: Hy

      Chu Hà hết đường xoay xở: "Nhiễm Nhiễm, bây giờ phải làm sao?"

      đứng dậy vào nhà bếp nhìn lượt, còn may là còn mấy gói mì tôm, Chương Nhiễm Nhiễm : "Mẹ, chúng ta chút mì trước được hay , chị Liễu sắp bay tới đây rồi."

      Chu Hà gật đầu: "Dĩ nhiên, mì này mẹ mới mua đấy, nhưng ăn tối với sức khỏe, bình thường tháng chỉ ăn lần, bây giờ ngược lại có lí do ăn thêm mấy lần."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      ra biết Chu Hà an ủi mình, giơ tay ôm lấy bà: "Mẹ."

      Chu Hà : "Có phải bây giờ Lâm Ngưỡng biết hay ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, : "Bây giờ ấy máy bay."

      Chu Hà gật đầu, hỏi nhiều, Chương NHiễm Nhiễm thở dài, : " ra , con cảm thấy chuyện này cũng qua, nên có ảnh hưởng quá lớn với con."

      Mặc dù bố Chương tham ô công quỹ là phạm tội, nhưng ông tự sát, mà chỗ trống cũng bổ túc rồi, mặc kệ thế nào, cũng nên coi là ở đầu Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm và Chu Hà cầm gói mì đối phó chút, Chương Nhiễm Nhiễm chán muốn chết, nhưng lại muốn mở quảng trường Thái Cực và Weibo ra, đến buổi chiều rốt cuộc Liễu Trạch tới, chị còn mang theo Tiểu Tình và mấy người ở Cách Mộc, sau khi ứng phó được ít phóng viên chịu rời , cho phía chính phủ , quan hệ hơi tốt chút đuổi , thậm chí còn cho người mời ăn cơm, chờ xong xuôi, Liễu Trạch mới lên lầu.

      Liễu Trạch nhìn thấy Chu Hà, rất lễ phép mà gọi dì, cùng bà nắm tay, Chu Hà : "Nhiễm Nhiễm lại quấy rầy con rồi."

      Liễu Trạch cười lắc đầu: " có, có phiền toái đâu."

      Chờ Chương Nhiễm Nhiễm mình vào phòng, Liễu Trạch nghiến răng nghiến lợi : "Chương Nhiễm Nhiễm, chị là thiếu em. Chị vừa mới em liền thay mặt chồng đặt vé máy bay và khách sạn, em có biết trừ của chị bao nhiêu tiền ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vậy, vậy là quá đúng dịp rồi, nhưng người cưỡi ngựa rời nhưng lại có người thay mặt chồng, giống như ông trời muốn để cho chị ."

      Liễu Trạch: "..."

      Liễu Trạch hít sâu hơi, : "Chuyện này Tả Thị đào rất sạch , hơn nữa chuyện năm đó của bố em còn lên báo Bản Xứ, báo Thường Ngày còn có báo Tài Chính, cho nên căn bản có cách nào chối."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Cũng có gì tốt để phủ nhận."

      Đó chính là bố của , quả thực làm chuyện nên làm, lại để cho người khác kết quả thổn thức.

      Liễu Trạch : "Đúng vậy, Nhiễm Nhiễm có thể tin tức này là chính xác, chị cho là, chuyện này phải hết sức tạm sử lí, đầu tiên chuyện này và bản thân em có quan hệ gì lớn, đây là bố em làm chứ phải em làm. Tiếp theo, coi như lên thời kì cao của nữ diễn viên, mặc gì đối với em đả kích đều lớn, phải biết bởi vì chuyện em rơi xuống nước, cùng chuyện hiệp ước, chị thậm chí cần lên mạng cũng biết những người kia dùng ngôn ngữ ác độc gì để đánh giá bố của em, chị tin em có thể đoán được. Cho nên, Nhiễm Nhiễm, tin chị , chúng ta xử lí việc này nhanh chóng, đối với chuyện này, tất cả phỏng vấn, em chỉ cần trả lời, chuyện riêng tiện ra."

      Chương Nhiễm Nhiễm chuyện.

      Liễu Trạch thở dài: "Bây giờ hai ngày có scandal , tuần có scandal lớn, những người chú ý đến chuyện này rất nhanh cũng trở thành quá khứ thôi. Chờ em có tác phẩm và thành tích, danh tiếng tăng lên, cho dù có người nhắc đến chuyện này cũng có người biết cân nhắc nặng , mọi người , bố em từng có hành vi tốt, nhưng vậy sao, nó có quan hệ gì với em. Thậm chí mọi người vì vậy mà đau lòng thay em. Về phần những truyền thông và báo mạng, công ti xử lí."

      Chương Nhiễm Nhiễm biết Liễu Trạch rất đúng, chị ấy rất chuyên nghiệp, xử lí những tình huống bộc phát này luôn là muốn gì được nấy.

      gật đầu, mất mát nằm sấp ở giường, chợt nhớ tới chuyện: "Đúng rồi, Lâm Ngưỡng có biết chuyện này ?"

      Liễu Trạch : "Chỉ cần ta xuống máy bay rất nhanh biết chuyện này."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vậy, chị Liễu, chuyện lần này, chị cảm thấy chuyện Tả Thị đối với em là đúng dịp vậy sao?"

      trở về quê lại có người theo dõi, còn nhanh chóng bới ra chuyện năm ấy của nhà , Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy đơn giản như vậy.

      Mặt Liễu Trạch nhất thời lạnh xuống: "Chị cảm thấy đúng dịp như vậy. Năm đó lúc vào công ti, Lưu Quyền biết đại khái chút chuyện của nhà em, trước kia chị hỏi qua ông ta, ông ta thừa nhận trong lúc vô ý có với Vương Thái Cốc."

      Vương Thái Cốc bây giờ nhàn rỗi ở nhà, quả có thể bán Chương nhiễm Nhiễm để kiếm tiền tiện thể trả thù luôn.

      Liễu Trạch vỗ bả vai Chương Nhiễm Nhiễm: "Yên tâm, chuyện này Lưu Quyền giải quyết, bây giờ em là tương lai của công ty, là cây tiền của công ty, trước mặt chúng ta Lưu Quyền làm quyết liệt với Vương Thái Cốc, nhưng thực tế có lén lui tới cũng biết chứng, bây giờ làm ra như vậy, là muốn cắt đường lui của chúng ta. Nếu như Lưu Quyền dám bình tĩnh với việc này sau đó để Vương Thái Cốc chậm rãi về công ty, tiếp tục nâng Triệu Vân Băng, chị ngại làm Vương Thái Cốc thứ hai, cũng làm trái hợp đồng lần."

      Mặc dù Liễu Trạch lui về, nhưng vẫn quyết đoán, Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu: "Vâng."

      Cùng ngày Liễu Trạch gọi điện thoại dứt, chị đứng ở ban công hô to gọi với điện thoại, làm Chu Hà nhịn được đến với Chương Nhiễm Nhiễm: "Nhìn ra, Tiểu Liễu lại lợi hại như vậy."

      Chương Nhiễm Nhiễm cười ngây ngô nhìn Chu Hà, thầm nghĩ, nhìn ra nhưng dường như lại biết .

      Liễu Trạch bận rộn lúc liền rời trước, Chu Hà giữ chị ta ở lại Liễu Trạch cũng cự tuyệt, là có hẹn với mấy phương tiện truyền thông, khách sạn cũng sớm đặt rồi, trước khi còn để người mang bữa tối đến cho Chu Hà và Chương Nhiễm Nhiễm.

      Cả đêm Chương Nhiễm Nhiễm ngủ ngon, tối qua trở về cũng ngủ được, hôm sau lại 5h sáng dậy, chỉ thích ngồi ở ban công, sau khi bố Chương Nhiêm Nhiễm tự sát, thực tế thiếu bọn tổng cộng 1 triệu, thiếu ngân hàng 1 triệu, nhưng qua bốn tháng, Chương Nhiễm Nhiễm trả lần hết sạch hai món nợ, trực tiếp cao chạy xa bay còn trở thành diễn viên, biết là cấu kết với người nào. Công ty bọn họ hộp đêm, có lẽ Chương Nhiễm Nhiễm chính là đêm tổng hội liền gặp được lão đại có tiền.

      Người đưa ra sách đến tận đây mới chịu thôi, tiếp theo chính là cái gọi là "Lấy chứng", bên Tả Thị bày tỏ, hôm qua bên Cách Mộc để lộ ra, Chương Nhiễm Nhiễm trong lúc nguy cấp liền kí hợp đồng với công ty để lấy tiền, muốn giúp tạo nên hình tượng tốt đẹp, hoàn toàn là lời vô căn cứ, mọi người đều biết thời điểm Cách Mộc mới thành lập sau đó đào được hạt giống tốt liền trói chặt lại, rất tiền nhiều biển bạc, kí hợp đồng dài hạn nhưng phí là 1 triệu, khi đó Chương Nhiễm Nhiễm trực tiếp trả sạch nợ ngân hàng và nơi vay nặng lãi, tổng cộng là 2 triệu, nếu như chỉ dựa vào cái hợp đồng triệu kia là hoàn toàn có khả năng trả hết.

      Bên Tả Thị thêm hình minh họa là giấy nợ của bố Chương Nhiễm Nhiễm, biên lai ghi chỉ nợ có duy nhất lần, mà chuyện Cách Mộc kí hợp đồng 1 triệu phải chuyện bí mật gì, người mới tiếp xúc với Cách Mộc đều biết chuyện này, hai bên đôi, chuyện này như vậy liền đóng dấu kết luận, cho Chương NHiễm Nhiễm bất kì cơ hội phản bác nào.

      Chương NHiễm Nhiễm cầm di động mà tay phát run, khó chịu nhìn mọi người reply, ngoại trừ bộ phận người bài viết này hề có căn cứ, ngay cả hình Chương NHiễm Nhiễm ở hộp đêm cũng lấy ra được, hoàn toàn là vô căn cứ mà đoán ra, đại bộ phận mọi người đều xác thực có trải qua việc này.

      Dù sao khi ấy Chương Nhiễm Nhiễm tuổi còn trẻ, tại sao có thể bỗng nhiên kiếm được nhiều tiền như thế, đây xác thực là vấn đề lớn.

      Chu Hà từ phòng ra, nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở ban công, ngẩn người: "Nhiễm Nhiễm, sao con dậy sớm vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm đứng lên: " có gì đâu, ngủ sớm dậy sớm cơ thể mới khỏe mà."

      Chu Hà nhìn cái, tới cúi đầu nhìn xuống, thấy rất nhiều phóng viên, rất sửng sốt.

      Chu Hà: "Đây là..."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Đây là người chị Liễu tìm đến, đúng lúc bây giờ con muốn xuống dưới , đơn giản chút, qua chỗ này là được. Nhưng mẹ tạm thời vẫn nên xuống, các loại chuyện này giải quyết xong rồi hãy xuống."

      Chu Hà gật đầu: "Ừ, hôm nay đúng lúc mẹ có ý định giặt chăn mền."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu cái, trở về phòng mặc quần áo đơn giản, liền xuống.

      Liễu Trạch còn gọi điện cho , Chương Nhiễm Nhiễm vẫn nghe.

      Liễu Trạch : "Chương Nhiễm Nhiễm."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Chị Liễu, em vẫn muốn tự mình ."

      Liễu Trạch: "Em được kích động."

      Giọng Chương Nhiễm nhiễm mang theo chút nức nở: "Chị Liễu, em chịu nổi."

      Liễu Trạch: "Chị lập tức tới đây."

      Chương Nhiễm Nhiễm cúp điện thoại, tiến vào thang máy, trực tiếp xuống lầu .

      Vừa ra khỏi cửa, Chương Nhiễm Nhiễm nhanh chóng bị phóng viên bao vây.

      Mọi người giống như xác định được, ngừng ngó trái phải, giống như muốn chắc chắn chỉ có mình Chương Nhiễm Nhiễm.

      Vô số micro được đưa đến trước mặt Chương Nhiễm Nhiễm, tất cả phóng viên đều muốn đứng phía trước, các loại vấn đề chanh chua khắc nghiệp vang lên, Chương Nhiễm Nhiễm tiện tay lấy cái micro : "Tôi chưa từng hộp đêm hoặc bất cứ nơi tương tự như vậy."

      cái, mọi người liền nhanh chóng im lặng xuống.

      Chương Nhiễm Nhiễm tay cầm micro, tay khác nắm chặt lấy, : "Bố tôi thực thiếu nợ 1 triệu, tôi cũng xác thực là trả trong lần duy nhất. Tôi và Cách Mộc kí hợp đồng phí là 1 triệu, nhưng 1 triệu còn lại, là do Liễu Trạch người đại diện của tôi tự dành dụm mà trả cho tôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm móc điện thoại ra, mở ảnh, bên ảnh chính là tờ giấy nợ chính quy, viết đúng vào ngày tháng năm Chương Nhiễm Nhiễm kí hợp đồng, mà thời gian trả nợ vô cùng rộng rãi là 20 năm.

      Chuyện này Liễu Trạch và Chương Nhiễm Nhiễm đều qua, nhưng cái này cũng là nguyên nhân Chương NHiễm Nhiễm tín nhiệm Liễu Trạch, mặc dù mỗi lần Chương Nhiễm Nhiễm đóng phim kiếm được ít cát sê trả lại cho Liễu Trạch phần, nhưng hiểu thế này là dùng chén nước mà chữa cháy, có thể Liễu Trạch luôn thúc giục muốn mau đỏ lên, còn uy hiếp muốn đưa cho Vương tổng, lại chưa từng đề cập đến chuyện 1 triệu này.

      Dĩ nhiên tích góp của Liễu Trạch rất phong phú, nhưng bất luận thế nào 1 triệu cũng phải là số , nhất là ở nhiều năm trước kia.

      Chương Nhiễm Nhiễm tiếp: "Từ trong nhà gặp chuyện may cho đến tôi trả hết nợ, tổng cộng cũng quá 4 tháng, trừ nửa tháng trước tôi ở thành phố D, thời gian còn lại luôn ở Bắc Kinh, ở trong kí túc xá của đại học A, ban ngày và buổi tối làm việc tại cửa hàng tiện lợi 24h ở cạnh trường học, thỉnh thoảng chụp vài bìa của tạp chí thiếu nữ, thế nào có thể ở trong hộp đêm của thành phố D được..."

      Chương NHiễm Nhiễm lời còn chưa xong, có phóng viên thể chờ được mà cắt đứt: "Vậy cũng có thể là quen biết người có tiền nha."

      Chương Nhiễm Nhiễm hít sâu hơi, cảm thấy bản thân muốn khóc, lại cảm thấy bây giờ mà rơi nước mắt quá lúng túng: "Tôi luôn ở kí túc xá, người trong đó có thể làm chứng, nào có thời gian mà quen biết người có tiền."

      Bỗng nhiên Chương nhiễm Nhiễm biết tại sao Liễu Trạch bảo được xúc động, chuyện tự chứng minh mình trong sạch này dễ như trong tưởng tượng của .

      kí giả khác hỏi: "Lâm Ngưỡng biết hành vi của bố đánh giá như thế nào?"

      Chương Nhiễm Nhiễm : " ấy..."

      "Tôi biết."

      Giọng Lâm Ngưỡng bỗng nhiên vang lên, Chương Nhiễm Nhiễm thể tin được mà ngẩng đầu, chỉ thấy Lâm Ngưỡng phong trần mà đứng phía sau kí giả, trong tay còn cầm cái vali , phía sau là Kha Việt và Liễu Trạch, còn có người đàn ông thần sắc hoảng hốt mà Chương Nhiễm Nhiễm chưa từng thấy qua.

      Chương Nhiễm Nhiễm và đối mặt giữa biển người, Lâm Ngưỡng gật đầu với , : "Chương Nhiễm Nhiễm làm việc ở cửa hàng kia có giám sát, vì lí do an toàn, băng ghi hình ba năm trước đây của họ, mỗi tháng lưu lại hai ngày ở bộ phận thu ngân là bộ phận lưu trữ, rất đúng dịp là, Chương Nhiễm Nhiễm là nhân viên chuyên cần, trong vòng ba cái nửa tháng gần như ở tất cả quầy thu ngân, đều có ấy. Đây là dành riêng, những thứ khác chúng tôi chuẩn bị phát lên mạng rồi."

      Lâm Ngưỡng quơ quơ cái vali trong tay, tiện tay ném cho phóng viên, người phóng viên kia lập tức bắt lấy, giống như bắt được kho báu.

      rẽ đám người ra, châm rãi về phía Chương Nhiễm Nhiễm, trầm giọng : "Tôi rất tin tưởng ai chủ trương đưa ra chứng cứ, nếu như phải Chương Nhiễm Nhiễm có vấn đề gì, hẳn là nên có người đưa ra chứng cứ, đáng tiếc bây giờ gần như phải vậy, chỉ cần lời đồn mơ hồ, có thể định tội người."

      Đèn flash ngừng lóe lên, Lâm Ngưỡng cuối cùng : "Muốn chứng minh người trong sạch vô cùng khó khăn, còn may, chỉ là khó khăn, nhưng phải là thể."

      Lâm Ngưỡng đến trước mặt Chương Nhiêm Nhiễm, có chút xin lỗi mà nhìn : "Xin lỗi, đến chậm."

      Nước mắt Chương Nhiễm Nhiễm nhịn rất lâu nhất thời tuôn ra, lắc đầu, nhào vào ngực Lâm Ngưỡng, đem đầu vùi vào ngực , đứng khóc thút thít nỉ non.

      Đến chậm cũng quan hệ, chỉ cần đến là được rồi.

      nhớ tới sáng nay mình ngồi ở ban công nghĩ đến chuyện này.

      Hóa ra là giống nhau.

      Bây giờ và trước kia, chung quy là giống nhau.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 41: ràng còn nhớ cái này, là quá đáng ghét.


      Editor: Hy.

      Liễu Trạch và Kha Việt mang đến người đàn ông vẻ mặt bối rối, chính là cái gọi " sách người", bị đẩy đến trước mặt phóng viên, vô cùng khẩn trương mà tỏ ra mình biết cái gì cả, chỉ là cung cấp giấy nợ và điều khoản chứng minh, thuận tiện chút về chuyện của Chương NHiễm Nhiễm mà thôi, về phần sau này Tả Thị tại sao lại phát tán mạng biết, cũng kiên quyết biểu thị là mình vu oan Chương Nhiễm Nhiễm cho nên nếu công ti Chương nHiễm Nhiễm muốn kiện tội phỉ báng, tuyệt thể kiện .

      Sau khi Liễu Trạch ám chỉ là Triệu Vân Băng và Vương Thái Cốc liên thủ làm chuyện này, Chương NHiễm Nhiễm hiểu được, bởi vì nhào vào trong ngực Lâm Ngưỡng khóc rất mất mặt, cho nên Lâm Ngưỡng dắt vào trong thang máy.

      Trong thang máy lúc Lâm Ngưỡng lau nước mắt cho , Chương Nhiễm Nhiễm mới chậm rãi hoãn lại, nhưng vừa rồi thực rất tủi thân, cho nên trong lúc nhất thời có chút kìm nổi, mặc dù cảm xúc dần ổn lại, nước mắt vẫn ngừng rơi xuống.

      Lâm Ngưỡng kiên nhẫn dùng khăn giấy lau nước mắt cho , miệng : "Ngoan, đừng khóc nữa."

      Ô ô ô, mất mặt, cảm giác như là dỗ con mình vậy...

      Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng muốn dừng khóc nỉ non, miễn cưỡng lên tiếng: "Em, em phải cố ý...Ức (tiếng nấc)"

      ràng khóc đến nấc rồi.

      Lâm Ngưỡng vốn còn hơi nhíu lông mày, nhưng là dáng vẻ lại có chút đau lòng, nghe thấy nấc, ngược lại nhịn được mà nâng khóe miệng.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Ức. Em phải cố ý, ức, giấu chuyện này..."

      Lâm Ngưỡng nhịn cười : "Ừ, biết. Nhưng em cảm thấy để ý chuyện này sao?"

      Chương Nhiễm nhiễm nhìn Lâm Ngưỡng, ngoan ngoãn lắc đầu.

      Lâm Ngưỡng giơ tay vuốt lưng cho thuận khí, : "Bác có phải còn lầu hay ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng gật đầu, mắt thấy thang máy cũng sắp tới tầng 20, Chương nhiễm Nhiễm chỉ có thể vội vàng hít sâu cho ngừng khóc.

      Hai người ra khỏi thang máy, Lâm Ngưỡng thấy Chương Nhiễm Nhiễm rốt cuộc cũng hoãn lại, thở dài: "Lần đầu gặp bác , kết quả kịp mua lễ vật gì cả."

      Chương Nhiễm Nhiễm lắc đầu: "Mẹ em, ức, chú ý việc này đâu, ức."

      Nước mắt ngừng, nấc lại dễ dừng lại, Lâm Ngưỡng nhìn Chương Nhiễm Nhiễm lúc, bỗng nhiên : "Chỉ cách dừng lại nấc bí truyền."

      Chương Nhiễm Nhiễm: ?

      Hai bàn tay Lâm Ngưỡng mở ra chống vách tường bên cạnh Chương Nhiễm Nhiễm, ở bên trong hành lang của tầng 20, ôn nhu hôn .

      Chương Nhiễm Nhiễm trừng mắt ngẩn ngơ, rất nhanh nhắm mắt lại.

      Lâm Ngưỡng hẳn là vội vàng chạy tới, cằm còn vòng râu ria nhàn nhạt, Chương Nhiễm Nhiễm hôn liền kìm được mà đưa tay sờ lên râu của .

      Lâm Ngưỡng lần đầu tiên trong đời bị người khác sờ râu, kìm được mà ngừng lại.

      Chương Nhiễm Nhiễm lui chút, giải thích: "Cảm xúc rất giống, mi hầu đào..."

      *mi hầu đào: quả kiwi

      Lâm Ngưỡng hơi muốn cười: " nấc nữa hả?"

      Chương Nhiễm Nhiễm động, qua được hồi mới lắc lắc đầu: " nấc nữa rồi."

      Ừ, bài thuốc bí truyền chữa hết nấc của Lâm thị rất hiệu quả đấy, nhưng cái này tuyệt đối thể truyền ra bên ngoài.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Bây giờ vào? Mắt của em có phải rất đỏ ?"

      Lâm Ngưỡng gật đầu: "Có chút. Nhưng vào bác lo, em là chúng ta lâu ngày gặp, kích động đến khóc là được."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      bỗng nhiên cảm thấy, tương lai nếu Lâm Ngưỡng lừa , nhất định là phát được.

      Lâm Ngưỡng và Chương NHiễm Nhiễm gõ cửa, Chu Hà ra mở cửa, hiển nhiên đợi Chương Nhiễm Nhiễm về, nhìn thấy Lâm Ngưỡng, Chu Hà ngẩn ngơ, : "Đây phải là..."

      Lâm Ngưỡng lập tức hơi cúi đầu: "Cháu chào bác , cháu là Lâm Ngưỡng."

      Chu Hà: "Chào cậu, chào cậu."

      Chương Nhiễm Nhiễm hiểu sao đối với cảnh tượng như này lại hơi xấu hổ: "Chúng ta vào trước ?"

      Chu Hà tránh ra ít, : "Đúng vậy, vào rồi chuyện."

      Mặc dù nhà Chương Nhiễm Nhiễm quá lớn, nhưng rất sạch ngăn nắp, mà có thứ tự, bọn họ ngồi ở ghế sô pha ở phòng khách, Chương Nhiễm rót nước cho Lâm Ngưỡng, bên trái là Chu Hà, bên phải là Lâm Ngưỡng, nghĩ Lâm Ngưỡng là khách, vì vậy ngồi xuống ngay cạnh Lâm Ngưỡng.

      Tâm tình Chu Hà phức tạp mà nhìn thoáng qua Chương NHiễm NHiễm, với Lâm Ngưỡng: "Lâm Ngưỡng à, có phải cháu biết chuyện của Nhiễm Nhiễm nhà bác nên mới tới đây , nghe Nhiễm Nhiễm , hôm qua cháu còn lên máy bay, là vất vả cho cháu rồi."

      Lâm Ngưỡng mỉm cười lắc đầu: "Bác gọi cháu là Tiểu Lâm là được ạ"

      Tiểu Lâm...

      Chương Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên nhớ đến tất cả mọi người đều gọi Lâm Ngưỡng là lão Lâm, kết quả bây giờ Lâm Ngưỡng thầm cầu Chu Hà gọi mình là Tiểu Lâm...

      Chu Hà cười cười: "Được, Tiểu Lâm, bác thấy cháu vừa rồi giống như là biết gọi bác là gì cho tốt, cứ gọi bác Chu , bác ngại. Chuyện của cháu và Nhiễm Nhiễm, ta căn bản là hiểu được."

      Chương Nhiễm Nhiễm vụng trộm nhéo nhéo tay, ý là... , mẹ biết.

      Lâm Ngưỡng hiểu ý, đối với Chu Hà : "Bác Chu, trước kia bởi vì quay phim, thể đến thăm bác, hơn nữa bởi vì nguyên nhân của cháu, Nhiễm Nhiễm chịu nhiều khổ, cháu rất xin lỗi."

      Chu Hà : "Tiểu Lâm, cháu chuyện quá khách khí rồi, Nhiễm Nhiễm cũng là diễn viên , bất kể thế nào nó phải tự mình đối mặt, tại sao lại là lỗi của cháu. Bác cũng có xem tin tức của hai đứa, cũng biết hai đứa dễ dàng gì, ra , đứa con Nhiễm Nhiễm này, từ trải qua đại khổ, bây giờ cũng trôi qua, nó ấy mà, êm tai chút chính là đơn thuần, dễ nghe chính là..."

      Bỗng nhiên Chu Hà nhìn về phía Chương Nhiễm Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, con về phòng trước ."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Dạ?"

      Ai ngờ Lâm Ngưỡng cũng gật đầu: "Ừm, em nghỉ ngơi chút , mắt hơi nhòe đấy."

      Chương Nhiễm nhiễm lập tức cầm cái gương bàn soi chút, phát quả nhiên mắt nhòe trang điểm.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      hiểu hai người này định trò chuyền gì, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm vẫn đứng dậy rời khỏi.

      Dù có lòng muốn nghe lén, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm do dự vẫn quyết định nghe trộm, tí nữa hỏi Lâm Ngưỡng là được.

      tẩy trang chút, lấy điện thoại ra phát rất nhiều tin, gần như toàn bộ là tin tức liên quan tới và Lâm Ngưỡng.

      "Từ London đến Bắc Kinh rồi về thành phố D, Ảnh đế đến bay vọt đến mày ngàn km?"

      Đây là tri thân thể đấy.

      "Lật xem quản chế thực bận rộn, kiều thê cảm động lệ hai hàng."

      Đây là văn thơ bình dân đấy.

      Chương Nhiễm Nhiễm đen mặt lật hồi rốt cuộc cũng tìm được tin tức bình thường, chuyện này đưa đến phản ứng rất lớn, dù sao trước kia toàn Chương Nhiễm Nhiễm xuất thân bất chính, Lâm Ngưỡng bị sắc đẹp của người vợ lừa gạt, kết quả trong nháy mắt toàn xoay ngược lại, bởi vì Liễu Trạch tiếp nhận phỏng vấn có nhắc tới "Nội bộ công ti có người có ý liên thủ với Tả THị" mà rối rít suy đoán người ở nội bộ kia là ai.

      Vương Thái Cốc và Triệu Vân Băng có mâu thuẫn với Chương Nhiêm Nhiễm mọi người đều biết, vì vậy Weibo của Vương Thái Cốc và Triệu Vân Băng bị vây hãm, những người trước kia chỉ mắng Chương Nhiễm Nhiễm giờ chĩa mũi nhọn mắng Triệu Vân Băng và Vương Thái Cốc.

      Chương Nhiễm Nhiễm chút áy náy cũng có, đoàn người này bây giờ giúp mắng Triệu Vân Băng và Vương Thái Cốc, có lẽ ngày mai Vương Thái Cốc nghĩ ra biện pháp gì đó, bọn học lại quay lại mắng Chương nhiễm Nhiễm.

      có năng lực suy nghĩ độc lập, thấy gió liền mưa, vĩnh viễn cảm thấy bản thân vừa chính nghĩa vừa dũng mãnh, mắng hết cái này đến cái khác, cuối cùng lại cảm thán lòng người hiểm ác.

      Chương Nhiễm Nhiễm buồn bực mở quảng trường Thái Cực ra, phát mọi người thảo luận trọng điểm toàn sai hết.

      "Lâm Ngưỡng quá man rồi! Mọi người có xem video , ngàn dặm đến cứu vợ nha, nhưng người vợ khóc như vậy tôi thấy là do thương tình, trực tiếp rưng rưng nhào qua, là phim thần tượng aaaaaaaaa! Trước kia tôi còn rất ghét người vợ đấy, kết quả bây giờ lại hơi muốn trở thành fan của couple này rồi..."

      "Chủ nhà giả bộ gì cứ, cái gì mà khóc như vậy là do thương tình? ràng là nghiêm chỉnh đóng phim nha, cùng Lâm Ngưỡng là đôi vợ chồng hoàn mĩ của phim/"

      "Làm người qua đường, tôi chỉ muốn , Lâm Ngưỡng ngược lại có khả năng, nhưng cái hành động của người vợ , tôi cảm thấy ấy diễn ra được..."

      "Lại phân biệt được lầu là fans hay là anti..."

      " ngọt ngào, người vợ cũng rất đáng thương, chuyện bố của ấy làm có quan hệ gì với ấy, cái Vương Thái Cốc và Triệu Vân Băng thực là mất trí rồi, ấy trước kia rất ít lên tiếng vì mình, lần này chịu nổi rồi, tôi là Lâm Ngưỡng tôi cũng đau lòng ~"

      "Có quan hệ gì tới Triệu Vân Băng? Triệu đen lại mang tới tiết tấu loạn rồi, đầu óc tối dạ."

      "Liễu Trạch ám chỉ cái kia mà có quan hệ sao? Xem lần này Cách Mộc định xử lí rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm tắt điện thoại, bắt đầu suy tư biết lần này Cách Mộc xử lí chuyện này thế nào.

      Bên ngoài chuông cửa vang lên, Chương Nhiễm Nhiễm loẹt quẹt từ phòng ra ngoài, liền thấy Lâm Ngưỡng mở cửa, Liễu Trạch và Kha Việt đứng ở ngoài, Liễu Trạch cười tủm tỉm với CHu Hà : " được đâu dì, cháu vào đâu. Chương Nhiễm Nhiễm, em ra đúng lúc, ngày mai 30 tết cho em nghỉ ngày, mùng mùng hai nghỉ hai ngày, mùng 3 về công ti."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vâng..."

      "Nhờ có Kha tổng và Lâm đại thần, tôi lấy được tin tức Vương Thái Cốc qua lại với Tả Thị, Cách Mộc kiện Vương Thái Cốc trái hợp đồng, về phần Triệu Vân Băng, hiệp ước của ta còn ở công ti, nhưng tạm thời cất ."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngơ ngác gật đầu, Liễu Trạch ở bên trong đống, mỉm cười mà lui bước, "Dì Chu, Lâm đại thần, Nhiễm Nhiễm đáng , chúc mọi người năm mới vui vẻ, chuyện vui trước kia để nó thành quá khứ, tương lai nhất định tươi sáng và tốt đẹp! Hẹn gặp lại, tôi cáo từ trước!"

      Chu Hà bị Liễu Trạch làm cho sững sờ: "Ừ, Tiểu Liễu cháu thong thả, cháu cũng năm mới vui vẻ."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Ơ ơ ơ, Chị Liễu, vậy chị còn từ chức ?"

      Liễu Trạch nhéo má Chương Nhiễm Nhiễm: " lại rồi. Em để cho người khác bớt lo lúc nào cả."

      Chương Nhiễm Nhiễm cao hứng gật đầu: "Vâng!"

      Liễu Trạch cười cười với Chương Nhiễm Nhiễm, về phía thang máy, Kha Việt nhìn Lâm Ngưỡng, : "Cậu mừng năm mới ở đây?"

      Lâm Ngưỡng gật đầu: "Ừ."

      Ồ, lúc nào quyết định vậy?

      Lâm Ngưỡng : "Trước tiên 30 tết ở đây, mùng mang Nhiễm Nhiễm gặp bà nội."

      Ồ???

      Chương Nhiễm Nhiễm giật mình nhìn về phía Lâm Ngưỡng, thấy khuôn mặt của Lâm Ngưỡng và Chu Hà đều bình thản, có lẽ chuyện xong rồi.

      Kha Việt cũng ngạc nhiên, câu "Năm mới vui vẻ", cũng cười với Chu Hà và Chương Nhiễm Nhiễm, rời .

      Cửa đóng, Chương Nhiễm Nhiễm : ", ở chỗ của em đón năm mới?"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ. chào đón?"

      ", có." Chương Nhiễm Nhiễm hơi căng thẳng, "Mùng chúng ta gặp bà nội ? Vậy bà..."

      " đường tới đây có gọi điện thoại cho bà." Lâm Ngưỡng , "Vốn là bà tới, nhưng bà muốn em xem quê chút, liền đề nghị mùng mang em về."

      Hai mắt Chương Nhiễm Nhiễm tỏa sáng: "Vâng, vậy, cơm tối em làm! Cho nếm thử tài bếp núc của em."

      Lâm Ngưỡng: "Ừ."

      Chương Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên nghĩ ra vấn đề.

      sờ lên má,: ", ngủ ở đâu..."

      Nhà chỉ có hai phòng, là của CHu Hà là của .

      Lâm Ngưỡng : "Theo như mong muốn của em."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "?"

      Lâm Ngưỡng: "Ngủ ở sô pha."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      ràng còn nhớ chuyện này, là quá đáng ghét!!!

      Chương 42: Bước sang năm mới.



      Editor: Hy

      Mặc dù CHu Hà có đề nghị qua, Chương Nhiễm Nhiễm có thể ngủ với bà, Lâm Ngưỡng ngủ ở phòng của Chương Nhiễm Nhiễm, dù sao ít trở về, phòng đều do Chu Hà sắp xếp.

      Nhưng Lâm Ngưỡng vẫn mỉm cười từ chối, mình ngủ ở sô pha là được, Chương Nhiễm Nhiễm muốn thở phào nhõm, CHu Hà lại : "Vậy Nhiễm Nhiễm con mang Tiểu Lâm tham quan chút nhà mình ."

      Có cái gì tốt mà tham quan chứ!

      Chương Nhiễm Nhiễm cứng rắn dẫn Lâm Ngưỡng vào phòng mình, : "Đây là giường, đây là tủ quần áo, đây là bàn học."

      là qua loa.

      Sau đó, : "CHúng ta ra ngoài !"

      Lâm Ngưỡng dừng chân, nhìn thấy quyển sách dày kệ sách.

      đưa tay chỉ quyển sách : "Đây là, album ảnh?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Lâm đại thần, nhãn lực của ngài tốt.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vâng..."

      Lâm Ngưỡng nâng mí mắt: " thể xem?"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Có gì đâu mà thể xem, chỉ là, chỉ là khi còn bé dáng dấp của em cũng giống này thôi."

      Lâm Ngưỡng khó xử : " chê."

      Chương Nhiễm Nhiễm: ...

      quấn quít hồi, : "Vậy, chờ chúng ta đến nhà , cũng phải cho em xem ảnh hồi bé."

      Lâm Ngưỡng là người vô cùng thần bí, truyền thông tìm ra ảnh hồi bé của cũng chỉ là ảnh tốt nghiệp đại học và chụp chung với mọi người ở trường khi tham gia ít hoạt động công khai.

      Lâm Ngưỡng vui vẻ gật đầu: "Có thể."

      Chương Nhiễm Nhiễm rút album ra đưa cho Lâm Ngưỡng, bìa ghi "Album Nhiễm Nhiễm trưởng thành". Lâm Ngưỡng mở ra, trang đầu tiên là Chương Nhiễm Nhiễm lúc mới sinh khóc lớn.

      Lâm Ngưỡng nhịn được bật cười, Chương Nhiễm Nhiễm rất ngại ngùng mà chuyển sang trang khác, Lâm Ngưỡng lật trang thứ hai, Chương Nhiễm Nhiễm hiểu tại sao mình lại hóa trang thành hình thù quái lạ như vậy, phía sau đeo cái cánh bướm đủ màu sắc, đầu còn mang theo hai cái râu, giống như bắt chước con bướm nào đấy.

      Sau đó còn có hình nhi đồng Chương Nhiễm Nhiễm tại buổi tiệc tối, cũng nhớ ở đấy biểu diễn cái gì mà mặc bộ đồ nhung hình gấu màu trắng, ở sân khấu dương nanh múa vuốt bắt chước con gấu bắc cực, trán còn có điểm màu đó, đáng tiếc chuyện diễn xuất kém từ có thể nhìn ra, ràng là diễn hết sức rồi, nhưng lại hoàn toàn cho người khác cảm giác được đó là con gấu.

      Lâm Ngưỡng có lẽ nghẹn cười vô cùng vất vả nên ho tiếng: "Xem ra từ em đối với biểu diễn rất tích cực."

      Chương Nhiễm Nhiễm khóc ra nước mắt, ra chủ nhiệm lớp rất thích , mỗi lần lớp học có tiết mục gì đều có phần của , mà Chu Hà là giáo nên cũng cảm thấy trẻ con nên tham gia nhiều hoạt động biểu diễn của lớp học, cho nên vô cùng đồng ý, Chương Nhiễm Nhiễm hàng năm đều có hai lần phải giả trang thành hình thù kì quái để biểu diễn.

      Những trang sau nữa, Chương NHiễm Nhiễm lớn hơn chút, học trường cấp hai rồi, có chút dáng vẻ của bây giờ rồi, tham gia vào vũ đạo của lớp, đám nữ sinh chụp ảnh chung, Chương Nhiễm Nhiễm mặc quần áo luyện võ đứng ở bên trong rất chói mắt, chân dài người lưng thẳng, thoạt nhìn có lẽ là trụ cột chính của màn vũ đạo. Nhưng sau tấm ảnh đó, biểu ngữ của đám nữ sinh chụp ảnh chung lại biến thành "Chia tay Chương Nhiễm Nhiễm", Chương Nhiễm Nhiễm cau mày ưu tư đứng tại giữa đám người.

      Lâm Ngưỡng: "?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em, em khi ấy cảm thấy quá đau... phải, là việc học hành áp lực quá nặng."

      Lâm Ngưỡng: "Ừ."

      Chương Nhiễm Nhiễm còn muốn giải thích chút, Lâm Ngưỡng lại lật hình tiếp, là hình cả nhà Chương Nhiễm Nhiễm du lịch bên ngoài.

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng rất lâu nhìn thấy ảnh bố rồi, ảnh bố vẫn còn rất trẻ dáng vẻ rất tốt, mũi và mí mắt của Chương Nhiễm Nhiễm đều có điểm giống bố, hốc mắt hơi thâm thúy, sống mũi cao thẳng, đầu mũi thẳng, bố Chương còn ràng hơn chút.

      Tự dưng nhìn thấy hình bố, lại ở sau chuyện như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm khó tránh khỏi có hơi thần người, ngẩn ngơ, : "Ừm, xem tiếp , em ra ngoài trước cùng chuyện với mẹ em chút..."

      Chương Nhiễm Nhiễm cười cười, xoay người , Lâm Ngưỡng bỏ album trong tay xuống, giữ chặt tay của .

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Sao vậy?"

      Lâm Ngưỡng: " thực cảm thấy chuyện của bố em sao cả."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em biết mà! Em cũng cảm thấy sao cả, đều qua hai ba năm rồi, em, em chỉ là muốn ra ngoài..."

      "Bố mẹ của , lúc mười tuổi mất rồi." Lâm Ngưỡng bỗng nhiên , " ra muốn đợi em cùng trở về mới , nhưng bây giờ cho em biết cũng sao."

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ nhìn .

      Lâm Ngưỡng: "Nhiễm Nhiễm, bố mẹ so với bố em kém đâu, nếu như em rất để ý, chỉ sợ có cách nào tiếp nhận ."

      Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng lắc đầu: "Em, em để ý đâu."

      Lâm Ngưỡng: "Hai người họ dùng ma túy."

      Chương Nhiễm Nhiễm lúc này hoàn toàn ngẩn người.

      Ngữ khí của Lâm Ngưỡng vẫn rất bình tĩnh: "Cụ thể chuyện thế nào, cũng biết, có lẽ khi hai ba tuổi, bọn ho bị bắt, được bà nội nhận về nông thôn nuôi đến khi 9 tuổi, bọn họ ra tù, đem đón về mấy tháng. Đoạn thời gian đó... Ừ, thành , phải tốt đẹp gì, sau đó bọn họ chết hết, bà nội lần nữa đem trở về."

      Chương Nhiễm Nhiễm cho tới bây giờ cũng chưa nghe Lâm Ngưỡng phải trải qua thời gian như vậy, nghĩ đến mạng có nhiều người suy đoán về Lâm ngưỡng như vậy, làm sao cũng nghĩ tới chân tướng lại như vậy, tất cả mọi người đoán gia thế nhà rất tốt, bố mẹ phải phú cũng quý, tựa như đáng được như vậy.

      Có thể cũng phải như vậy, thậm chí khác nhau trời vực.

      Chương Nhiễm Nhiễm hiểu được chuyện như thế nào, mí mắt lại hồng hồng, Lâm Ngưỡng rất ôn nhu mà nhìn : "Đừng khóc, khi đó còn rất , chỉ lờ mờ nhớ bọn họ đối với được tốt, nhưng thời gian rất ngắn, ảnh hưởng với rất ."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật dầu, kết quả nước mắt vẫn rơi ra, : "Còn có ai biết chuyện này ?"

      Lâm Ngưỡng : "Chỉ có mình em."

      Lâm Tập biết, Diễu Hâm cũng biết, Lữ Việt càng biết.

      đáng nhắc tới nhưng thực lại xảy ra chuyện như vậy, mà chỉ cho người trước mặt này.

      Cùng nghĩ vậy, Chương Nhiễm Nhiễm ngoại trừ lúc đầu hơi khiếp sợ ra, cũng có những cảm xúc khác, chỉ là nhịn được khóc.

      Chương Nhiễm Nhiễm là người vô cùng mâu thuẫn, diễn xuất của rất kém, theo đạo lí mà năng lực chung tình cũng rất kém, nhưng hết lần này tới lần khác đều phải như vậy, năng lực chung tình của lớn đến đáng sợ, tựa như tùy lúc có thể trải qua đời người với đối phương, qua chặng đường giống nhau như đúc, hiểu được cảm xúc của nhau.

      Bây giờ nghĩ tới cái gì? Lúc làm sao mình chịu được cha mẹ? Lớn lên làm sao để tránh chỉ trích? Lúc thành danh lại cẩn thận từng li từng tí sợ bị phát chuyện này hay sao?

      Hay hoặc là, toàn bộ đều nghĩ tới?

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng biết mình nghĩ tới cái gì, rút giấy lau nước mắt, với Lâm Ngưỡng: "Ôm cái nào."

      Lâm Ngưỡng bật cười ôm lấy , Chương Nhiễm Nhiễm cũng ôm lấy , kiếng chân hôn lên má Lâm Ngưỡng, giống như hôn Lâm Ngưỡng khi còn bé.

      Lâm Ngưỡng : "Bà nội rất tốt với em, đừng nghĩ nhiều."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em biết mà, em nghĩ nhiều đâu."

      Lâm Ngưỡng lùi lại chút, nhớ tới hôm này gần như luôn khóc, cúi đầu hôn lên mắt , thuận theo vết nước mắt chảy xuống, cuối cùng là bờ môi.

      Chu Hà: "Nhiễm Nhiễm, tiểu Lâm, đêm nay..."

      Cửa đóng hờ, Chu Hà đúng lúc vặn cửa tiến vào, đẩy cửa ra thấy cảnh này, lời bình thường đều phải nhét trở về.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhanh chóng cách xa Lâm Ngưỡng, ngượng ngùng : "Dạ, mẹ, tối nay sao ạ?"

      Chu Hà: "...Ừ, tối nay hai đứa muốn ăn gì?"

      Lâm Ngưỡng mặt đổi sắc, mỉm cười :"Cái gì cũng được ạ."

      Đây gọi là gì, có tình uống nước cũng no sao?

      Khóe miệng Chu Hà co quắp, gật đầu ra, Chương Nhiễm lườm Lâm Ngưỡng, ngượng ngùng theo sát Chu Hà ra ngoài.

      Ngọn gió lên đỉnh sóng, mặc dù phóng viên đều , nhưng Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng lúc này hợp để ra ngoài, Chu Hà thấy phóng viên , dứt khoát hẹn bạn cùng mua đồ ăn.

      Đêm đó Lâm Ngưỡng đúng như "Sở nguyện của Chương Nhiễm Nhiễm", ngủ cả đêm ở sô pha, sáng sớm hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm bắt đầu bận rộn làm đồ ăn, Lâm ngưỡng mặc dù biết nấu ăn, nhưng vẫn giúp rửa rau, coi như là có chút công dụng. Trước khi ăn cơm giao thừa, Lâm Ngưỡng gọi điện cho bà nội, hai người hồi, Lâm Ngưỡng đem điện thoại cho Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm NHiêm hơi căng thẳng : "Con chào bà nội ạ! ... Năm mới tới! Chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỉ Nam Sơn!"

      Bà nội nghe giọng vô cùng hăng hái: "Nhiễm Nhiễm à! Chúng ta ngày mai gặp nhá! Bà rất muốn gặp cháu!"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vâng ạ!"

      Bà nội: "Bé ngoan, bé ngoan."

      Chương Nhiễm Nhiễm trả lại điện thoại cho Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng với bà mấy câu mới tắt máy, ba người chính thức bắt đầu ăn cơm giao thừa, Chương Nhiễm Nhiễm ra tay, làm ba món mặn món canh, nhưng cũng nhiều tránh lãng phí, Lâm Ngưỡng lần lượt ăn hết, hơi ngạc nhiên: "Thực tồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng, em nấu ăn rất có thiên phú đấy, em nhớ trước kia bố em... Bố em có bạn là đầu bếp, ăn đồ ăn của em rồi sau này người nhà em có lộc ăn rồi."

      Lâm Ngưỡng mỉm cười gật đầu, Chương Nhiễm hiểu sao lại hơi ngượng: " cười cái gì?"

      Lâm Ngưỡng: " có gì."

      Ăn cơm xong, Lâm Ngưỡng chủ động cầm bát rửa, Chu Hà nhìn rất hài lòng, thành phố D tránh được có pháo hoa, qua giờ cơm, bên ngoài vang lên các loại thanh của pháo, Chu Hà ngồi ở sô pha xem tiểu phẩm cuối năm vô cùng vui vẻ, Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm ngồi xem ở bên,

      Lúc thời điểm đếm ngược, Chu Hà tựa vào ghế sô pha ngủ mất, Chương Nhiễm Nhiễm đắp cho Chu Hà cái chăn, nháy mắt với Lâm Ngưỡng, hai người lén lút lên ban công.

      Lâm Ngưỡng: "Sao vậy? Lúc đếm ngược thời gian, cần đánh thức bác sao?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Rốt cuộc là cười cái gì?"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ... cười chính mình có phúc khí tốt."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Phúc khí tốt?"

      ngây người lát, bỗng nhiên hiểu ra, cái gọi là "Phúc khí tốt", chính là "Có lộc ăn".

      Chương Nhiễm Nhiễm cắn môi nhìn Lâm Ngưỡng, cũng nhịn được mà cười, Lâm Ngưỡng cúi đầu nhìn giờ, : "Còn hai phút, khiêu chiến chút."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Khiêu chiến cái gì?"

      Lâm Ngưỡng chuyện, cúi đầu hôn Chương Nhiễm Nhiễm, hai người quấn quít triền miên mà hôn, Chương Nhiễm Nhiễm mơ màng nhớ tới từ sau khi Lam Ngưỡng tới, bọn họ giống như động chút là hôn môi, có phải quá dồn dập hay ? Mặc kệ, dù sao là Lâm Ngưỡng hôn mà!

      Bông nhiên bên tai vang lên tiếng pháo hoa, Lâm Ngưỡng mới chậm rãi rời khỏi Chương Nhiễm Nhiễm, mỉm cười : "Khiêu chiến thành công."

      Chương Nhiễm Nhiễm còn hơi thần người, mê mần nhìn Lâm Ngưỡng, qua lúc, : "A! Có phải là, qua năm rồi rồi ?"

      Lâm Ngưỡng gật đầu, Chương Nhiễm Nhiễm : "Hôn từ năm trước đến nay nay rồi!"

      Lâm Ngưỡng rất phối hợp mà gật đầu.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Năm mới vui vẻ!"

      Lâm Ngưỡng: "Năm mới vui vẻ, em."

      Chương Nhiễm Nhiễm bị lời tỏ tình này làm cho bất tỉnh, qua hồi, : "Em, em cũng ! Nam thần hồi biến thành bạn trai, cám ơn , siêu sao làm tròn giấc mộng!"

      Lâm Ngưỡng: "..."

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 43: Cố Phương Hoa


      Editor: Hy

      Trong những suy đoán loạn cào cào mạng kia về Lâm Ngưỡng, cuối cùng vẫn có người đúng, đó chính là Lâm Ngưỡng xác thực là người thành phố A.

      Hai người buổi chiều bay đến thành phố A, gặp bà nội của Lâm Ngưỡng, bà tuổi cao, nhưng tinh thân lại vô cùng tốt, cũng thấy di chứng của cái chân bị thương, đường nhanh như là bay, nhà của bà nội Lâm Ngưỡng ở lầu của đại viện, trong sân có ít hoa quả.

      Bà nội Lâm nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm, dường như vô cùng hài lòng, nắm lấy tay của liên tục gật đầu: "Đúng là tốt, so với tivi còn mặn mà hơn, Lâm Ngưỡng của chúng ta gặp đại vận rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm cười hi hi với bà, khí ngược lại vô cùng hòa hợp, đáng tiếc chính là Chương Nhiễm Nhiễm được xem ảnh hồi bé của Lâm Ngưỡng như mong muốn của mình, dù sao hoàn cảnh hồi bé của rất đặc thù, bà nội cũng dư rả nhiều tiền để cho chụp hình.

      Chương Nhiễm Nhiễm hỏi chuyện của bố mẹ , Lâm ngưỡng cũng nhắc lại, nhưng trước khi bọn họ rời , bà nội lặng lẽ kéo tay Chương Nhiễm Nhiễm, đề cập chút về chuyện này.

      Hiển nhiên là bà biết Chương Nhiễm Nhiễm sớm biết chuyện này, chỉ mơ hồ Lâm Ngưỡng trước kia được vui vẻ, bây giờ tuy tốt hơn nhiều, nhưng lại sợ trong lòng vẫn còn hình bóng của chuyện đó, bảo Chương Nhiễm Nhiễm chú ý chút, nếu Lâm Ngưỡng số lúc muốn chuyện, được chiều theo ý của mà phải buộc chuyện với mình mới được.

      Chương Nhiễm Nhiễm đồng ý, hai người trở về Bắc Kinh, Lâm Ngưỡng phải rời để chuẩn bị cho bộ phim mới, tên của bộ phim mới hình như xác định rồi, tên là "Thi Nhân", bối cảnh của bộ phim này là ở thế kỉ trước về vị thi nhân là Cố Phương Hoa, tên tuy nữ tính, nhưng khí khái rất nam nhi, viết rất nhiều bài thơ hay, nhưng vì bị trầm cảm, lại dính đến ma túy, chết ở lúc mới có 35 tuổi, là nhân vật hết sức bi kịch.

      Chương Nhiễm Nhiễm hiểu được Lâm Ngưỡng muốn diễn Cố Phương Hoa, liền cảm thấy hơi lo lắng trong lòng, nhưng rồi lại cảm thấy với trình độ của Lâm Ngưỡng, đến mức nhập vai quá sâu vào vấn đề, huống chi chính cũng nhõm gì. Liễu Trạch cuối cùng cũng hiểu được trình độ của Chương Nhiễm Nhiễm, có mơ mộng hão huyền để diễn "Thi nhân", mà đến Tinh Diệu giúp lấy được vai nữ chính của bộ phim khoa học viễn tưởng.

      Tên của phim này là "Bạn người máy", ý nghĩa như tên, nhân vật nữ chính là người máy..

      Liễu Trạch cầm kịch bản vô cùng vui thích mà ném cho Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn phục rồi.

      Liễu Trạch: "Nhiễm Nhiễm, nam chính là Hồng Họa, diễn xuất cũng được nha."

      Lại cầm hợp đồng đưa cho : "Hơn nữa lúc em xuất rất đặc biệt, cho nên cần quay ngoại cảnh, cơ bản là quay ở trong rạp xanh, thời gian quay phim chỉ cần hai tháng thôi!"

      Chương Nhiễm Nhiễm xem kịch bản chút mà bị giật mình , phim này coi như là phim hài, diễn viên nam chính sống trong thế giới của người máy hoành hành, mọi người đều có robot đắt tiền, lúc trường học tổ chức cuộc thi robot, chỉ có thể lượm những người máy hỏng vứt để tái chế lại, nhưng nghĩ đến kết quả lại rất tốt, người máy của đoạt giải nhất. Sau đó bị cuốn vào mưu, cuối cùng con robot này có tình cảm của con người, nhưng cũng vì thế mà bị chết. Nam chính công thành danh toại, chế tạo thêm rất nhiều người máy có hình dáng giống như vậy.

      Cả bộ phim xác định là bộ phim hài kết hợp tình , đám đàn ông có độ tuổi từ 20 đến 30 tuổi, Chương Nhiễm Nhiễm đọc xong kịch bản cảm thấy đây chính là làm nhục phim khoa học viễn tưởng!

      Liễu Trạch : "Sản phẩm của Tinh Diệu làm ra, quá kém đâu, mặc dù vị trí và phác thảo hơi làm quá chút, nhưng nội dung kịch bản cũng tệ đâu, có lúc cười có lúc khóc, cũng quá kém."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Lâm Ngưỡng có nhìn cái này ? ấy có đồng ý cho em nhận ?"

      Liễu Trạch: "Cái này mà ta cũng muốn quản? Chồng của em quản nghiêm quá rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Từ góc độ công việc mà , ấy là tiền bối của em, em tham khảo ý kiến của ấy chút cũng rất bình thường mà."

      Liễu Trạch nghĩ rồi : "Bây giờ ta thảo luận kịch bản với Hà Bất Ly rồi, đúng rồi, nữ chính của phim "Thi nhân" định rồi, vẫn là Hạ Ngữ Băng. Hà Bất Ly rất thích ấy, ấy có linh khí."

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi hâm mộ Hạ Ngữ Băng.

      Đúng lúc "Xa với tới" cũng được công bố, trailer phát lên, Chương Nhiễm Nhiễm mở ra xem, tình tiết đại khái cũng khác lắm so với Lâm Ngưỡng , Hạ Ngữ Băng và trước kia có cách ăn mặc rất khác nhau, tóc màu đen, mặc cái váy dịu dàng, ở trong biển người cùng Lâm Ngưỡng nhìn nhau cái.

      Ánh mắt hai người vừa chạm nhau, trong nháy mắt Chương Nhiễm Nhiễm liền cảm thấy được cái gì gọi là đóng phim, sau đó Hạ Ngữ Băng rất tự nhiên mà rời ánh mắt , mỉm cười dịu dàng với chồng của mình ở bên cạnh, còn Lâm Ngưỡng cúi đầu xuống, về phía khác.

      Bối cảnh và nhạc vừa hấp dẫn vừa giật gân, hình ảnh nhạt dần, cuối cùng xuất bốn chữ to "Xa với tới".

      Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng bùi ngùi: "Em mà có diễn xuất như này tốt rồi."

      Liễu Trạch : "Hạ Ngữ Băng là sao Tử Vi từ trời hạ xuống, ngay từ bộ phim đầu tiên lấy được vai nữ chính, em nên so sánh cùng ta, huống chi em cũng có ưu điểm nha, so với ấy em có quản lí tốt. Hôm qua ta bị phóng viên chụp được ảnh cùng người đàn ông vào trong khách sạn, Hoa Lại vì ép tin tức này xuống cho ta mà biết mất bao nhiêu máu rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm cầm lấy kịch bản về nhà xem, xuống dưới lầu liền thấy đống fans, cảm thấy hơi đau đầu.

      Tiểu khu của căn bản có cái gì gọi là bảo an, truyền thông mà biết fans cũng rất nhanh biết , mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm rất cảm kích những người này, có thể để mọi người đến dưới lầu nhà mình chờ đợi là quá mức rồi, nhất là mỗi nhà ở tiểu khu đều dễ tiếp cận, bọn họ thậm chí còn lên lầu gõ cửa.

      sau khi trở về Bắc Kinh, Lâm Ngưỡng có đề cập có thể đến ở nhà của , ở Bắc Kinh Lâm Ngưỡng có vài chỗ bất động sản, có thể chọn ở gian, cũng có thể tạm thời ở chung với ... cái kiểu mỗi người phòng.

      Chương Nhiễm Nhiễm đầu tiên phải suy nghĩ thêm, bây giờ lại phát bản thân nhất định phải dọn ...

      Chương Nhiễm Nhiễm tham gia hai lần đọc kịch bản, cơ bản có vấn đề gì, mà bên Lâm Ngưỡng cũng bộn rộn nhiều việc, phải chuyến đến Hồng Kông và Tô Châu để thăm dò thực cảnh cùng Hà Bất Ly, hai người chỉ có thể gọi điện trò chuyện Wechat, lúc gặp mặt tuần sau khi "Xa với tới" khởi chiếu.

      Chương Nhiễm Nhiễm cầm vé phim, ngồi ở hàng thứ hai xem, chờ phim chiếu được 10 phút, Lâm Ngưỡng ngồi xuống cạnh , chắc hẳn vừa thoát ra từ chỗ phóng viên ở sau sân khấu.

      Chương Nhiễm Nhiễm xem vô cùng say mê, : "Hạ Ngữ Băng xinh đẹp."

      Trong phim chiếu đến cảnh nam nữ chính lần đầu gặp mặt, Hạ Ngữ Băng mặc bộ áo cưới màu trắng, nam chính chụp loạn xạ.

      Lâm Ngưỡng : " bằng em."

      Trong bóng tối, Chương Nhiễm Nhiễm nhạy cảm ngửi thấy chút mùi khói thuốc, nhưng gì, toàn tâm toàn ý xem phim, đây phải là bộ phim lấy nước mắt, nhanh chậm, nhưng lại để người xem cảm thấy thong thả chút nào, Chương Nhiễm Nhiễm sau khi xem xong buồn bã vô cùng, sau đó tiếng vỗ tay dần dần vang lên, Chương Nhiễm Nhiễm cũng vỗ tay theo, đèn ở rạp chiếu phim sáng lên, Chương Nhiễm Nhiễm thở dài hơi, quay đầu nhìn Lâm Ngưỡng: " diễn quá..."

      Lâm Ngưỡng biết tựa vào ghế ngủ từ lúc nào,Chương Nhiễm Nhiễm tiến tới, phát dưới mắt của có hai vòng đen xanh, có lẽ ngủ đủ.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi lo lắng, giơ tay muốn đẩy Lâm Ngưỡng, Hạ Ngữ Băng ở bên kia liền tới, liếc qua Lâm Ngưỡng, lại liếc qua Chương Nhiễm Nhiễm, đối với Chương NHiễm Nhiễm tùy tiện giương khóe miệng coi như là chào hỏi.

      Đến gần nhìn, Chương Nhiễm Nhiễm phát Hạ Ngữ Băng ăn mặc rất khoa trương, tóc rất ngắn, tai trái có hàng bông tai, dàng là diện mạo dịu dàng, nhưng hết lần này tới lần khác ăn mặc rất phách lối.

      ta : " và Lâm Ngưỡng gần đây có phải tình cảm thuận hay ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, hiểu sao ta lại hỏi câu như vậy.

      Hạ Ngữ Băng : "Rất thuận lợi sao? Vậy chẳng lẽ là do ta nhập vai diễn quá sâu? nhìn chút , tôi muốn mình quay phim được nửa nam chính gặp chuyện hay."

      Lời này thực dễ nghe, Chương Nhiễm Nhiễm ngượng ngùng nhìn ta, tiếp lời, Hạ Ngữ Băng nhún nhún vai, xoay người , Lâm Ngưỡng chậm rãi tỉnh lại, xoa mi tâm: "Phim xong rồi?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Xong từ lâu rồi. sao chứ? Tại sao lại mệt mỏi vậy?"

      Lâm Ngưỡng hơi mệt: "ừ, làm việc là như vậy, sao đâu."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Thế nào là sao, hút thuốc lá."

      Lần trước và Lữ Việt về kịch bản, cũng mệt mỏi như vậy, nhưng người có mùi thuốc, bây giờ người lại có.

      Chương Nhiễm Nhiễm căn bản thấy qua Lâm Ngưỡng hút thuốc, Lâm Tập cũng bây giờ Lâm Ngưỡng rất ít hút thuốc.

      Lâm Ngưỡng nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, cười cười: "Kịch bản viết quá tốt, xem xong trong lòng kìm được."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Được rồi, cái này nữa, em dọn qua nhà đấy."

      Lâm Ngưỡng hơi ngạc nhiên, Chương Nhiễm Nhiễm : "Em... Nhà của em có fans đến."

      Lâm Ngưỡng trịnh trọng gật đầu: "Fans có thể đến anti cũng có thể đến, em dời sớm chút, muốn nghỉ ngơi ở đâu cũng được hết."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " sống ở đâu?"

      Lâm Ngưỡng: "Gần đây ở biệt thự lần trước đưa em đến."

      Chương Nhiễm Nhiễm do dự chút, nhìn vẻ mặt tốt của Lâm Ngưỡng, : "Vậy em cũng ở đó, đúng lúc cách tổ phim rất gần. Em...vẫn là ngủ phòng khách."

      Lâm Ngưỡng: "Được, sáng mai chuyển đồ giúp em."

      Hôm sau quả nhiên Lâm Ngưỡng giúp Chương Nhiễm Nhiễm dọn nhà, thoạt nhìn so với hôm qua có tinh thần hơn chút, Chương Nhiễm Nhiễm suy nghĩ lại, cuối cùng đem chuyện mình ở chung với Lâm Ngưỡng báo cáo lại với Liễu Trạch, Liễu Trạch lại hề ngạc nhiên, chỉ "Cẩn thận" chút.

      Đến biệt thự của Lâm Ngưỡng, Chương Nhiễm Nhiễm mới hiểu được Lâm Ngưỡng quay bộ phim này rất tốn công sức, Cố Phương Hoa này trước kia hoa mẫu đơn, trong nhà coi như là có tiền, trong sân trồng rất nhiều hoa mẫu đơn, gọi là Phương Hoa các, sau này trong nhà xảy ra chuyện, liền đem bán những cây quý, những cây quý mà nở hoa đem cắt bỏ toàn bộ, muốn bọn chúng "Sinh chết, chết bại, bại suy."

      Vừa vào sân biệt thự của Lâm Ngưỡng, lần trước vẫn là hoa cỏ bình thường, lần này thay đổi thành mẫu đơn hết rồi.

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn người, cái gì.

      Chính cũng phải quay "Bạn người máy", nhìn thấy Lâm Ngưỡng như vậy, càng thêm động lực vứt bỏ cái thành kiến đọc và tìm hiểu kịch bản, đường nhiều lần cười ra nước mắt, mặc dù phim là hài, nhưng cho cùng vẫn có chí tiến thủ tích cực, nhân vật của Chương Nhiễm Nhiễm là bình hoa, nhưng cũng phải là qua loa là có thể diễn tốt.

      Chương Nhiễm Nhiễm bỏ ra hai ngày, còn tìm được dịp làm thức ăn cho Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng thoạt nhìn rất bình thường, cũng hề thấy hút thuốc, Chương Nhiễm Nhiễm thả lỏng trong lòng, trực tiếp đến tổ phim, tổ có sắp xếp khách sạn cho , nhưng bởi vì quay ngay tại Huairou, cho nên thỉnh thoảng rảnh rỗi vẫn có thể về, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ là vào tổ phim trước hai tuần lễ để cho mọi người có ấn tượng tốt với mình, sau đó có thể thường xuyên trở về.

      ngờ vừa vào tổ nửa tháng, Showbiz liền xảy ra chuyện lớn, đêm khuya Hạ Ngữ Băng đua xe đường núi gặp tai nạn, xe hỏng người chết.

      Chương 44: Hai người điên.

      Editor: Hy

      Hạ Ngữ Băng với Chương Nhiễm Nhiễm hai câu, câu thứ hai cũng là câu cuối cùng là Lâm Ngưỡng đừng chết.

      Nhưng mà cuối cùng, gặp chuyện may chính là ta.

      Biến cố này thực quá đột ngột, mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm ở tổ phim nhưng cũng nghe được, trong lúc nhất thời các thông báo mạng hỗn loạn lên, Chương Nhiễm Nhiễm xin nghỉ trở về, lúc về thấy Lâm Ngưỡng cố ý ở nhà đợi , so với lần trước gầy hơn chút, nhưng tinh thần cũng tệ lắm, ở trong sân tưới hoa.

      Thời tiết này, mẫu đơn đa phần là chưa nở, nhưng Lâm Ngưỡng chăm sóc rất cẩn thận, nhìn thấy về, đêm thùng nước bỏ xuống nhìn : "Gầy chút."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em muốn gầy đấy."

      Lâm Ngưỡng: "Là vì giảm cân."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " như vậy mà còn giảm cân à. Ôi, xác thực nhân vật Cố Phương Hoa này phải gầy mới được."

      Bây giờ với Lâm Ngưỡng có băn khoăn gì, nhéo nhéo vào cánh tay Lâm Ngưỡng, cánh tay trước kia còn có chút cơ bắp, bây giờ thực gầy ít, Lâm Ngưỡng cũng thở dài: "Khó có khi em về, ngay cả thức ăn ngon cũng được ăn."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Em làm lòng gà dầu cho ăn, hương vị rất ngon mà lại béo."

      Lâm Ngưỡng cười gật đầu: "Ừ, cám ơn."

      Lúc chờ ăn cơm, Chương Nhiễm Nhiễm bên này chén cơm, có thịt có đồ ăn, bên kia Lâm Ngưỡng chỉ có bàn lòng gà cùng bát canh nấu cải trắng, vô cùng thê thảm, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ, cân nhắc : "Hạ Ngữ Băng ấy..."

      "Ngoài ý muốn." Nhắc tới Hạ Ngữ Băng, giọng Lâm Ngưỡng thấp hơn chút, "Thế lường được."

      Tuy duyên nhưng gặp qua lần, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến dáng vẻ phấn chấn của Hạ Ngữ Băng cũng hơi hoài niệm: "Bây giờ tổ phim của định làm gì?"

      "Tạm thời chưa biết." Lâm Ngưỡng nhíu mày ăn miếng rau, "Trước đó phó đạo diễn đề cập để Triệu Vân Băng đến cứu cánh, nhưng bị Hà đạo diễn bác bỏ rồi."

      Lúc Chương Nhiễm Nhiễm bị vu oan, sau khi Vương Thái Cốc bị tố cáo, Triệu Vân Băng cũng nhanh chóng lặng xuống, tất cả những gì ta trải qua đều là ở Cách Mộc, cũng thể tự tiện tham gia hoạt động gì, bây giờ thấy bóng dáng đâu cả.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vốn nửa tháng sau bọn mới khai máy, như thế chẳng nhẽ phải hoãn lại?"

      Tâm tư của mong phim khai máy nhanh chút để quay cho xong, dù sao mơ hồ cảm thấy Lâm Ngưỡng quay bộ phim này vô cùng hao phí tinh thần, trước khi bộ phim quay xong, khẳng định Lâm Ngưỡng có hoạt động gì khác, dứt khoát chìm vào bên trong nhân vật.

      Lâm Ngưỡng gật đầu: "Ừ."

      Ăn cơm xong, Lâm Ngưỡng ngồi ở sô pha cầm tự truyện của Cố Phương Hoa lên xem, Chương Nhiễm Nhiễm đoán chắc bên trong có rất nhiều chuyện liên quan tới Cố Phương Hoa, nên cũng quấy rầy , dù sao cũng là diễn viên, ăn cơm xong dám ngồi xuống tùy tiện, liền tản bộ ở trong sân lúc.

      Lâm Ngưỡng xem được lúc, ngẩng đầu nhìn xuyên qua cửa thủy tinh thấy Chương Nhiễm Nhiễm thẳng tắp lưng mà lại lại, thuận tiện luyện phát luôn, đúng lúc cũng quay đầu lại nhìn , bốn mắt đối nhau, Lâm Ngưỡng liền vẫy tay với .

      Chương Nhiễm Nhiễm vào, : "Sao vậy?"

      Lâm Ngưỡng mình mình xem nhà của Cố Phương Hoa, đúng lúc Cố Phương Hoa và vợ là Phương Thiến Nhiên vừa mới kết hôn, Phương Thiến Nhiên làm đồ ăn ở trong nhà bếp, Cố Phương Hoa kìm được mà sát theo, quan tâm cái gì gọi là "Quân tử cách xa nhà bếp", Phương Thiến Nhiên quay đầu nhìn , cười : "Sao vậy?"

      Cái này có chút gì đó giống nhau.

      Lâm Ngưỡng để sách xuống: "Em có muốn xem kịch bản của Thi Nhân chút ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm tự nhiên cảm thấy rất hứng thú, Lâm Ngưỡng đưa cho , liền nhận và nghiêm túc xem.

      Mấy ngày trước mới xem phim "Xa với tới" xong, bây giờ lại xem kịch bản của "Thi nhân", sâu trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy phong cách cá nhân của Hà Bất Ly quá tươi sáng rồi, tính cách của nam chính đều rất dịu dàng hòa nhã, nhưng lại có chỗ kì quái.

      Tổ tiên của Cố Phương Hoa là thư hương thế gia (nhà làm quan có học vấn), sau giải phóng cải cách lại sa sút rất nhiều, nhưng bố vẫn có chức quyền, trong nhà luôn dày đặc khí học hỏi, Cố Phương Hoa cũng bị ảnh hưởng cộng thêm thiên phú hơn người, nên viết rất nhiều thơ. Nhưng bố mẹ lại gặp phải biến cố mà chết, Cố Phương Hoa cũng về vùng nông thôn, nhưng lại bị chứng trầm cảm, cũng may lấy được người vợ là Phương Thiến Nhiên, hai người chịu đựng khó khăn suốt 5 năm, Phương Thiến Nhiên theo về trở về cố hương, toàn bộ nhìn mĩ mãn, nhưng ngờ Phương Thiến Nhiên sinh non, đứa con thể sinh ra được, Phương THiến Nhiên cũng vì khó sinh mà chết. Cố Phương Hoa bị kích thích lần nữa, bệnh trầm cảm tái phát, lại quen biết với kẻ có tài năng nhưng có tính đố kị là Triệu Đông. Triệu Đông khuyến khích Cố Phương Hoa hút ma túy, Cố Phương Hoa lại biết nó có hại, nên sau khi bị nhiễm vào nó thể gượng dậy nổi, đối mặt với cái chết của những người thân, muốn viết bài thơ nhưng lại cầm nổi bút, Cố Phương Hoa lựa chọn nhảy sông tự tử để được giải thoát.

      Cuộc đời ngắn ngủi của giống như bi kịch của nhân vật nhiếp ảnh gia, kịch bản có cải biên quá nhiều, cũng cố sức tạo thành phần kịch bản gì, nhưng cũng đủ làm rung động lòng người, chứng kiến cảnh cuối cùng Cố Phương Hoa tự viết cho mình bài thơ, nhưng ngay cả bút cũng cầm nổi, trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng khó chịu, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Ngưỡng, thấy vẻ mặt của vẫn như thường, chỉ cầm quyển sách giống như suy nghĩ gì đó.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Kịch bản này viết quá tốt."

      Lâm Ngưỡng gật đầu, như là muốn đợi cho ý kiến những điểm khác nữa, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm theo bản năng lại hơi bài xích kịch bản này, thay luôn chủ đề chuyện: "Lúc nào cử hành tang lễ Hạ Ngữ Băng?"

      Lâm Ngưỡng: "Bây giờ còn chưa xác định, phải đợi người nhà của ấy đến."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu cái, thở dài.

      Lâm Ngưỡng giơ tay cầm tay , Chương Nhiễm Nhiễm tựa đầu vào vai , hai người đều gì cả, qua lúc, Chương Nhiễm Nhiễm : "Em... hơi lo lắng cho ."

      Lâm Ngưỡng: " kìm được mà ra à?"

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi giật mình mà nhìn : " nhìn ra sao?"

      Lâm Ngưỡng: "... Rất dễ để nhận ra."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Dù sao cuối cùng Cố Phương Hoa cũng..."

      Lâm Ngưỡng đưa tay sờ đầu : " sao, yên tâm . còn diễn qua nhân vật biến thái cuồng giết người cơ mà."

      Chương Nhiễm NHiễm: "..."

      Lâm Ngưỡng: "Có phải sáng mai em còn phải trở lại tổ phim ? ngủ trước ."

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng mệt mỏi rồi, hai người hôn cái, Chương Nhiễm Nhiễm liền trở về phòng ngủ, 6h sáng hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm bị tiếng chuông báo thức làm tỉnh dậy, vừa ngáp vừa xuống lầu thấy Lâm Ngưỡng còn ngồi ở ghế sô pha, bàn bày đồ ăn sáng.

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ: " ngủ sao?"

      Lâm Ngưỡng : "Có ngủ lúc."

      Chương Nhiễm Nhiễm cầm lấy sandwich cắn miếng, hết sức lo âu: "... Có phải là mấy ngủ hay ?"

      Lâm Ngưỡng: " có, lớn tuổi rồi, ngủ muộn dậy sớm thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Sao lại trả lời qua loa như thế!

      Có lẽ là biểu cảm của quá nghiêm trọng, Lâm Ngưỡng đành phải : "Yên tâm, giai đoạn trước khi chuẩn bị đều như vậy, đợi khai máy là ổn thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm nửa tin nửa ngờ, thế làm gì được mà trở về tổ phim, chỉ có thể giám sát Lâm Ngưỡng ăn hết bữa sáng rồi rời , Lâm Ngưỡng vốn có ý định đưa , lại bị Chương Nhiễm Nhiễm ngăn lại, bảo trở về ngủ, dù sao xe của tổ phim cũng đến đón từ sớm.

      Chương Nhiễm Nhiễm quay phim được nửa tháng, mỗi ngày đều gọi điện cho Lâm Ngưỡng, trạng thái của Lâm Ngưỡng ở trong điện thoại cũng tệ, bây giờ và Hà Bất Ly tuyển nữ chính mới, có lẽ chuyện này làm cho phân tâm, Lâm Ngưỡng tạm thời thoát khỏi nhân vật Cố Phương Hoa.

      Nửa tháng tiếp theo Chương Nhiễm Nhiễm phải Trọng Khách để quay phim, quay xong là có thể về nhà, vốn định trước khi Trọng Khánh về gặp Lâm Ngưỡng lát, nhưng đúng lúc Lâm Ngưỡng đến nhà cũ của Cố Phương Hoa ở Tô Châu, Liễu Trạch lại sắp xếp cho tạp chí, hai người cứ vậy mà xa nhau.

      Chương Nhiễm Nhiễm quay "Bạn người máy" rất thuận lợi, dù sao cũng mới được Lữ Việt mài dũa phen, diễn xuất của cũng khá lên, lần này diễn vai người máy, độ khó so với Bạch Mạt hơn ít.

      Tiến độ quay phim thuận lợi, điểm tốt chính là được tác phẩm xong khá sớm, vốn phần quay của ít, mặc dù là nữ chính, nhưng tính tổng cộng cũng quay quá hai tháng, mà bên Lâm Ngưỡng lại chậm chạp tìm được nữ chính, dường như Hà Bất Ly quyết định khai máy trước, quay những cảnh có nữ chính.

      Tiếp theo Liễu Trạch muốn giúp Chương Nhiễm Nhiễm nhận gameshow để cho thong thả lại, phía bên kia là người có uy tín của tiết mục mới nặng kí, mời những cặp người và những đôi vợ chồng là minh tinh để cùng chụp ảnh du lịch thường ngày, vô cùng thoải mái, đội chế tác hoàn hảo, thù lao phong phú, tương lai chủ đề đó và xếp hạng cũng có thể dự đoán được, vấn đề duy nhất là Lâm Ngưỡng chưa bao giờ tham gia gameshow, cho nên tổ tiết mục liền ra tay từ bên phía Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm hỏi chút về thời quan ghi hình, biết cuối năm mới bắt đầu ghi hình, khi đó có lẽ Lâm Ngưỡng cũng quay xong hết phim "Thi nhân", cảm thấy lúc đó du lịch chuyến cũng coi như là buông lỏng hết mọi thứ, liền đáp ứng và hỏi ý kiến của Lâm Ngưỡng chút.

      Cơ sở quay phim của Thi Nhân là ở Bắc Kinh, tổ phim cố ý dựng gian nhà, dựa theo nhà cũ của Cố Phương Hoa, độ giống nhau cao vô cùng.

      Chương Nhiễm Nhiễm về biệt thự của Lâm Ngưỡng phát trong nhà rất sạch , nhưng hề có hơi người, chắc là nhân viên quét dọn đến nhưng Lâm Ngưỡng có về nhà.

      lượn vòng, đem hành lí của mình cất , gọi điện thoại cho Lâm Ngưỡng, nhưng ai nghe cả.

      Kể từ khi Lâm Ngưỡng khai máy nửa tháng trước, hai người gọi điện thoại rồi, bình thường đều là chuyện ở Wechat, dường như là bởi vì thời gian quay phim của bên kia quá dài, Lâm Ngưỡng gần như mang theo điện thoại, chỉ lúc rảnh rỗi mới có thể trờ về được hai câu.

      Qúa đáng ở chỗ mặc dù đàn ông nghiêm túc rất mê người, nhưng cũng rất đáng ghét đấy.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn thời gian, hai giờ chiều, có lẽ bên kia còn quay phim, quyết định ngủ trưa trước, ngờ còn chưa thay quần áo Lâm Tập gọi điện tới.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi ngạc nhiên: "Tiền bối?"

      Lâm Tập: "Có phải bây giờ em ở Bắc Kinh ? nghe hôm qua em quay xong phim rồi hả?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng..."

      Lâm Tập: "Lão Lâm đối với bản thân quá độc ác rồi, đúng lúc ở bên cạnh chỗ quay phim cậu ta, liền tới chơi lúc, wow, phải khoa trương chứ cậu ta có thể làm người phát ngôn cho thuốc giảm cân đặc hiệu rồi đấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Lâm Tập: "Cậu ta như vậy có phải là thanh niên chết sớm hay ? Em có muốn tới đây thăm dò ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Em bây giờ tới."

      Chương Nhiễm Nhiễm cúp điện thoại, gọi cho tài xế để đến đón mình, nghĩ lúc, lại gọi điện cho Kha Việt.

      Bên Kha Việt nghe máy, chờ Chương Nhiễm Nhiễm lên xe, ta mới gọi lại, giọng còn có chút mệt mỏi: "Chương Nhiễm Nhiễm? Sao vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...Kha tổng, ngài còn ngủ?"

      Giọng Kha Việt hơi buồn bực: "Tôi ở trong nước, bây giờ bên này là 4h đêm, tôi ngủ còn có thể làm gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Hả? Ngài ra nước ngoài lúc nào?"

      Kha Việt: "Nửa tháng trước, lão Lâm vào tổ phim rồi, đúng lúc tôi phải họp, thuận tiện tới giúp ông nội tôi, sao vậy? phải lão Lâm có chuyện gì chứ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: " có, tôi cũng mới quay phim xong, ừm, tôi đây là, gọi điện thoại cho ông chủ của bạn trai chào chút."

      Kha Việt: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Tôi cúp máy trước, Kha tổng cứ nghỉ ngơi tiếp ."

      Kha Việt ở đây!

      Lâm Ngưỡng lại vào tổ phim, có lẽ là gặp bạn bè, vậy...

      Chương Nhiễm Nhiễm tự an ủi mình là Lâm Tập luôn chuyện rất khoa trương, kết quả đến trường xem, Lâm Ngưỡng thực gầy rất nhiều, hút thuốc thuốc phiện sau đó muốn viết thơ, Cố Phương Hoa thuận tay trái, Lâm Ngưỡng cầm bút tay trai hơi run, gầy đến mức xương cũng nhô ra, nhìn chòng chọc chỗ trống tờ giấy, hai mắt hơi đục, lúc sau cũng thể hạ bút viết gì.

      lát sau, Cố Phương Hoa vứt cái bút kia, khẽ dựa về sau chút, hai tay che mặt, tiếng động mà nghẹn ngào, tay áo rộng lớn trượt xuống, cánh tay gầy quá mức có thể lờ mờ thấy chút ít vết thương đáng sợ.

      Mặc dù hiểu đây là quay phim, cũng hiểu được vết thương đều là giả, hơi thở của Chương Nhiễm Nhiễm vẫn chậm lại.

      Lâm Ngưỡng che mặt lúc, Hà Bất Ly ở bên kia rốt cục cũng hô câu "Cắt", Chương Nhiễm NHiễm nhìn qua, phát Hà Bất Ly so với tin tức trước kia gầy hơn ít, nhưng gầy khoa trương như Lâm Ngưỡng, đầu tóc râu ria hoàn toàn lộn xộn, như là người nguyên thủy vậy.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi hiểu được tại sao Lâm Ngưỡng lại thành dáng vẻ như vậy, dù sao Hà Bất Ly cũng biến thành cái dạng kia...

      Người điên, hai người điên!

      Lâm Ngưỡng thả tay xuống, mí mắt hơi hồng, vẻ mặt giây sau lại khôi phục bình thường, tới, : "Cảnh này có phải cần..."

      Lời nửa dừng lại, Lâm Ngưỡng nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm đứng ở bên, mặt cảm xúc mà nhìn mình, hiểu sao lại hơi chột dạ.

      ngừng lát, cười : "Nhiễm Nhiễm? phải ngày mai em mới về sao? còn xin nghỉ với đạo diễn Hà."

      cười như vậy, lại như thế, Chương Nhiễm Nhiễm lại thể nào bĩu môi được, buồn bực nhìn Lâm Ngưỡng: "Em... Em muốn cho ngạc nhiên và mừng rỡ."

      Kết quả ngược lại chính mình bị dọa trận kinh sợ.

      Hà Bất Ly nhìn Lâm Ngưỡng, lại nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, dường như đối với chuyện của bọn họ hoàn toàn có hứng thú, ngáp cái, : "Nghỉ ngơi chút, trước khi mặt trời xuống núi quay lần nữa."

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, tôi cũng cảm thấy nên quay lần nữa."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "....."
      Phong Vũ YênTồn Tồn thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: Hai người điên.

      Editor: Hy

      Hạ Ngữ Băng với Chương Nhiễm Nhiễm hai câu, câu thứ hai cũng là câu cuối cùng là Lâm Ngưỡng đừng chết.

      Nhưng mà cuối cùng, gặp chuyện may chính là ta.

      Biến cố này thực quá đột ngột, mặc dù Chương Nhiễm Nhiễm ở tổ phim nhưng cũng nghe được, trong lúc nhất thời các thông báo mạng hỗn loạn lên, Chương Nhiễm Nhiễm xin nghỉ trở về, lúc về thấy Lâm Ngưỡng cố ý ở nhà đợi , so với lần trước gầy hơn chút, nhưng tinh thần cũng tệ lắm, ở trong sân tưới hoa.

      Thời tiết này, mẫu đơn đa phần là chưa nở, nhưng Lâm Ngưỡng chăm sóc rất cẩn thận, nhìn thấy về, đêm thùng nước bỏ xuống nhìn : "Gầy chút."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Em muốn gầy đấy."

      Lâm Ngưỡng: "Là vì giảm cân."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " như vậy mà còn giảm cân à. Ôi, xác thực nhân vật Cố Phương Hoa này phải gầy mới được."

      Bây giờ với Lâm Ngưỡng có băn khoăn gì, nhéo nhéo vào cánh tay Lâm Ngưỡng, cánh tay trước kia còn có chút cơ bắp, bây giờ thực gầy ít, Lâm Ngưỡng cũng thở dài: "Khó có khi em về, ngay cả thức ăn ngon cũng được ăn."

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Em làm lòng gà dầu cho ăn, hương vị rất ngon mà lại béo."

      Lâm Ngưỡng cười gật đầu: "Ừ, cám ơn."

      Lúc chờ ăn cơm, Chương Nhiễm Nhiễm bên này chén cơm, có thịt có đồ ăn, bên kia Lâm Ngưỡng chỉ có bàn lòng gà cùng bát canh nấu cải trắng, vô cùng thê thảm, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ, cân nhắc : "Hạ Ngữ Băng ấy..."

      "Ngoài ý muốn." Nhắc tới Hạ Ngữ Băng, giọng Lâm Ngưỡng thấp hơn chút, "Thế lường được."

      Tuy duyên nhưng gặp qua lần, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến dáng vẻ phấn chấn của Hạ Ngữ Băng cũng hơi hoài niệm: "Bây giờ tổ phim của định làm gì?"

      "Tạm thời chưa biết." Lâm Ngưỡng nhíu mày ăn miếng rau, "Trước đó phó đạo diễn đề cập để Triệu Vân Băng đến cứu cánh, nhưng bị Hà đạo diễn bác bỏ rồi."

      Lúc Chương Nhiễm Nhiễm bị vu oan, sau khi Vương Thái Cốc bị tố cáo, Triệu Vân Băng cũng nhanh chóng lặng xuống, tất cả những gì ta trải qua đều là ở Cách Mộc, cũng thể tự tiện tham gia hoạt động gì, bây giờ thấy bóng dáng đâu cả.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Vốn nửa tháng sau bọn mới khai máy, như thế chẳng nhẽ phải hoãn lại?"

      Tâm tư của mong phim khai máy nhanh chút để quay cho xong, dù sao mơ hồ cảm thấy Lâm Ngưỡng quay bộ phim này vô cùng hao phí tinh thần, trước khi bộ phim quay xong, khẳng định Lâm Ngưỡng có hoạt động gì khác, dứt khoát chìm vào bên trong nhân vật.

      Lâm Ngưỡng gật đầu: "Ừ."

      Ăn cơm xong, Lâm Ngưỡng ngồi ở sô pha cầm tự truyện của Cố Phương Hoa lên xem, Chương Nhiễm Nhiễm đoán chắc bên trong có rất nhiều chuyện liên quan tới Cố Phương Hoa, nên cũng quấy rầy , dù sao cũng là diễn viên, ăn cơm xong dám ngồi xuống tùy tiện, liền tản bộ ở trong sân lúc.

      Lâm Ngưỡng xem được lúc, ngẩng đầu nhìn xuyên qua cửa thủy tinh thấy Chương Nhiễm Nhiễm thẳng tắp lưng mà lại lại, thuận tiện luyện phát luôn, đúng lúc cũng quay đầu lại nhìn , bốn mắt đối nhau, Lâm Ngưỡng liền vẫy tay với .

      Chương Nhiễm Nhiễm vào, : "Sao vậy?"

      Lâm Ngưỡng mình mình xem nhà của Cố Phương Hoa, đúng lúc Cố Phương Hoa và vợ là Phương Thiến Nhiên vừa mới kết hôn, Phương Thiến Nhiên làm đồ ăn ở trong nhà bếp, Cố Phương Hoa kìm được mà sát theo, quan tâm cái gì gọi là "Quân tử cách xa nhà bếp", Phương Thiến Nhiên quay đầu nhìn , cười : "Sao vậy?"

      Cái này có chút gì đó giống nhau.

      Lâm Ngưỡng để sách xuống: "Em có muốn xem kịch bản của Thi Nhân chút ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm tự nhiên cảm thấy rất hứng thú, Lâm Ngưỡng đưa cho , liền nhận và nghiêm túc xem.

      Mấy ngày trước mới xem phim "Xa với tới" xong, bây giờ lại xem kịch bản của "Thi nhân", sâu trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy phong cách cá nhân của Hà Bất Ly quá tươi sáng rồi, tính cách của nam chính đều rất dịu dàng hòa nhã, nhưng lại có chỗ kì quái.

      Tổ tiên của Cố Phương Hoa là thư hương thế gia (nhà làm quan có học vấn), sau giải phóng cải cách lại sa sút rất nhiều, nhưng bố vẫn có chức quyền, trong nhà luôn dày đặc khí học hỏi, Cố Phương Hoa cũng bị ảnh hưởng cộng thêm thiên phú hơn người, nên viết rất nhiều thơ. Nhưng bố mẹ lại gặp phải biến cố mà chết, Cố Phương Hoa cũng về vùng nông thôn, nhưng lại bị chứng trầm cảm, cũng may lấy được người vợ là Phương Thiến Nhiên, hai người chịu đựng khó khăn suốt 5 năm, Phương Thiến Nhiên theo về trở về cố hương, toàn bộ nhìn mĩ mãn, nhưng ngờ Phương Thiến Nhiên sinh non, đứa con thể sinh ra được, Phương THiến Nhiên cũng vì khó sinh mà chết. Cố Phương Hoa bị kích thích lần nữa, bệnh trầm cảm tái phát, lại quen biết với kẻ có tài năng nhưng có tính đố kị là Triệu Đông. Triệu Đông khuyến khích Cố Phương Hoa hút ma túy, Cố Phương Hoa lại biết nó có hại, nên sau khi bị nhiễm vào nó thể gượng dậy nổi, đối mặt với cái chết của những người thân, muốn viết bài thơ nhưng lại cầm nổi bút, Cố Phương Hoa lựa chọn nhảy sông tự tử để được giải thoát.

      Cuộc đời ngắn ngủi của giống như bi kịch của nhân vật nhiếp ảnh gia, kịch bản có cải biên quá nhiều, cũng cố sức tạo thành phần kịch bản gì, nhưng cũng đủ làm rung động lòng người, chứng kiến cảnh cuối cùng Cố Phương Hoa tự viết cho mình bài thơ, nhưng ngay cả bút cũng cầm nổi, trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng khó chịu, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Ngưỡng, thấy vẻ mặt của vẫn như thường, chỉ cầm quyển sách giống như suy nghĩ gì đó.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Kịch bản này viết quá tốt."

      Lâm Ngưỡng gật đầu, như là muốn đợi cho ý kiến những điểm khác nữa, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm theo bản năng lại hơi bài xích kịch bản này, thay luôn chủ đề chuyện: "Lúc nào cử hành tang lễ Hạ Ngữ Băng?"

      Lâm Ngưỡng: "Bây giờ còn chưa xác định, phải đợi người nhà của ấy đến."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu cái, thở dài.

      Lâm Ngưỡng giơ tay cầm tay , Chương Nhiễm Nhiễm tựa đầu vào vai , hai người đều gì cả, qua lúc, Chương Nhiễm Nhiễm : "Em... hơi lo lắng cho ."

      Lâm Ngưỡng: " kìm được mà ra à?"

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi giật mình mà nhìn : " nhìn ra sao?"

      Lâm Ngưỡng: "... Rất dễ để nhận ra."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Dù sao cuối cùng Cố Phương Hoa cũng..."

      Lâm Ngưỡng đưa tay sờ đầu : " sao, yên tâm . còn diễn qua nhân vật biến thái cuồng giết người cơ mà."

      Chương Nhiễm NHiễm: "..."

      Lâm Ngưỡng: "Có phải sáng mai em còn phải trở lại tổ phim ? ngủ trước ."

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng mệt mỏi rồi, hai người hôn cái, Chương Nhiễm Nhiễm liền trở về phòng ngủ, 6h sáng hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm bị tiếng chuông báo thức làm tỉnh dậy, vừa ngáp vừa xuống lầu thấy Lâm Ngưỡng còn ngồi ở ghế sô pha, bàn bày đồ ăn sáng.

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ: " ngủ sao?"

      Lâm Ngưỡng : "Có ngủ lúc."

      Chương Nhiễm Nhiễm cầm lấy sandwich cắn miếng, hết sức lo âu: "... Có phải là mấy ngủ hay ?"

      Lâm Ngưỡng: " có, lớn tuổi rồi, ngủ muộn dậy sớm thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Sao lại trả lời qua loa như thế!

      Có lẽ là biểu cảm của quá nghiêm trọng, Lâm Ngưỡng đành phải : "Yên tâm, giai đoạn trước khi chuẩn bị đều như vậy, đợi khai máy là ổn thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm nửa tin nửa ngờ, thế làm gì được mà trở về tổ phim, chỉ có thể giám sát Lâm Ngưỡng ăn hết bữa sáng rồi rời , Lâm Ngưỡng vốn có ý định đưa , lại bị Chương Nhiễm Nhiễm ngăn lại, bảo trở về ngủ, dù sao xe của tổ phim cũng đến đón từ sớm.

      Chương Nhiễm Nhiễm quay phim được nửa tháng, mỗi ngày đều gọi điện cho Lâm Ngưỡng, trạng thái của Lâm Ngưỡng ở trong điện thoại cũng tệ, bây giờ và Hà Bất Ly tuyển nữ chính mới, có lẽ chuyện này làm cho phân tâm, Lâm Ngưỡng tạm thời thoát khỏi nhân vật Cố Phương Hoa.

      Nửa tháng tiếp theo Chương Nhiễm Nhiễm phải Trọng Khách để quay phim, quay xong là có thể về nhà, vốn định trước khi Trọng Khánh về gặp Lâm Ngưỡng lát, nhưng đúng lúc Lâm Ngưỡng đến nhà cũ của Cố Phương Hoa ở Tô Châu, Liễu Trạch lại sắp xếp cho tạp chí, hai người cứ vậy mà xa nhau.

      Chương Nhiễm Nhiễm quay "Bạn người máy" rất thuận lợi, dù sao cũng mới được Lữ Việt mài dũa phen, diễn xuất của cũng khá lên, lần này diễn vai người máy, độ khó so với Bạch Mạt hơn ít.

      Tiến độ quay phim thuận lợi, điểm tốt chính là được tác phẩm xong khá sớm, vốn phần quay của ít, mặc dù là nữ chính, nhưng tính tổng cộng cũng quay quá hai tháng, mà bên Lâm Ngưỡng lại chậm chạp tìm được nữ chính, dường như Hà Bất Ly quyết định khai máy trước, quay những cảnh có nữ chính.

      Tiếp theo Liễu Trạch muốn giúp Chương Nhiễm Nhiễm nhận gameshow để cho thong thả lại, phía bên kia là người có uy tín của tiết mục mới nặng kí, mời những cặp người và những đôi vợ chồng là minh tinh để cùng chụp ảnh du lịch thường ngày, vô cùng thoải mái, đội chế tác hoàn hảo, thù lao phong phú, tương lai chủ đề đó và xếp hạng cũng có thể dự đoán được, vấn đề duy nhất là Lâm Ngưỡng chưa bao giờ tham gia gameshow, cho nên tổ tiết mục liền ra tay từ bên phía Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm hỏi chút về thời quan ghi hình, biết cuối năm mới bắt đầu ghi hình, khi đó có lẽ Lâm Ngưỡng cũng quay xong hết phim "Thi nhân", cảm thấy lúc đó du lịch chuyến cũng coi như là buông lỏng hết mọi thứ, liền đáp ứng và hỏi ý kiến của Lâm Ngưỡng chút.

      Cơ sở quay phim của Thi Nhân là ở Bắc Kinh, tổ phim cố ý dựng gian nhà, dựa theo nhà cũ của Cố Phương Hoa, độ giống nhau cao vô cùng.

      Chương Nhiễm Nhiễm về biệt thự của Lâm Ngưỡng phát trong nhà rất sạch , nhưng hề có hơi người, chắc là nhân viên quét dọn đến nhưng Lâm Ngưỡng có về nhà.

      lượn vòng, đem hành lí của mình cất , gọi điện thoại cho Lâm Ngưỡng, nhưng ai nghe cả.

      Kể từ khi Lâm Ngưỡng khai máy nửa tháng trước, hai người gọi điện thoại rồi, bình thường đều là chuyện ở Wechat, dường như là bởi vì thời gian quay phim của bên kia quá dài, Lâm Ngưỡng gần như mang theo điện thoại, chỉ lúc rảnh rỗi mới có thể trờ về được hai câu.

      Qúa đáng ở chỗ mặc dù đàn ông nghiêm túc rất mê người, nhưng cũng rất đáng ghét đấy.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn thời gian, hai giờ chiều, có lẽ bên kia còn quay phim, quyết định ngủ trưa trước, ngờ còn chưa thay quần áo Lâm Tập gọi điện tới.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi ngạc nhiên: "Tiền bối?"

      Lâm Tập: "Có phải bây giờ em ở Bắc Kinh ? nghe hôm qua em quay xong phim rồi hả?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng..."

      Lâm Tập: "Lão Lâm đối với bản thân quá độc ác rồi, đúng lúc ở bên cạnh chỗ quay phim cậu ta, liền tới chơi lúc, wow, phải khoa trương chứ cậu ta có thể làm người phát ngôn cho thuốc giảm cân đặc hiệu rồi đấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Lâm Tập: "Cậu ta như vậy có phải là thanh niên chết sớm hay ? Em có muốn tới đây thăm dò ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Em bây giờ tới."

      Chương Nhiễm Nhiễm cúp điện thoại, gọi cho tài xế để đến đón mình, nghĩ lúc, lại gọi điện cho Kha Việt.

      Bên Kha Việt nghe máy, chờ Chương Nhiễm Nhiễm lên xe, ta mới gọi lại, giọng còn có chút mệt mỏi: "Chương Nhiễm Nhiễm? Sao vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...Kha tổng, ngài còn ngủ?"

      Giọng Kha Việt hơi buồn bực: "Tôi ở trong nước, bây giờ bên này là 4h đêm, tôi ngủ còn có thể làm gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Hả? Ngài ra nước ngoài lúc nào?"

      Kha Việt: "Nửa tháng trước, lão Lâm vào tổ phim rồi, đúng lúc tôi phải họp, thuận tiện tới giúp ông nội tôi, sao vậy? phải lão Lâm có chuyện gì chứ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: " có, tôi cũng mới quay phim xong, ừm, tôi đây là, gọi điện thoại cho ông chủ của bạn trai chào chút."

      Kha Việt: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Tôi cúp máy trước, Kha tổng cứ nghỉ ngơi tiếp ."

      Kha Việt ở đây!

      Lâm Ngưỡng lại vào tổ phim, có lẽ là gặp bạn bè, vậy...

      Chương Nhiễm Nhiễm tự an ủi mình là Lâm Tập luôn chuyện rất khoa trương, kết quả đến trường xem, Lâm Ngưỡng thực gầy rất nhiều, hút thuốc thuốc phiện sau đó muốn viết thơ, Cố Phương Hoa thuận tay trái, Lâm Ngưỡng cầm bút tay trai hơi run, gầy đến mức xương cũng nhô ra, nhìn chòng chọc chỗ trống tờ giấy, hai mắt hơi đục, lúc sau cũng thể hạ bút viết gì.

      lát sau, Cố Phương Hoa vứt cái bút kia, khẽ dựa về sau chút, hai tay che mặt, tiếng động mà nghẹn ngào, tay áo rộng lớn trượt xuống, cánh tay gầy quá mức có thể lờ mờ thấy chút ít vết thương đáng sợ.

      Mặc dù hiểu đây là quay phim, cũng hiểu được vết thương đều là giả, hơi thở của Chương Nhiễm Nhiễm vẫn chậm lại.

      Lâm Ngưỡng che mặt lúc, Hà Bất Ly ở bên kia rốt cục cũng hô câu "Cắt", Chương Nhiễm NHiễm nhìn qua, phát Hà Bất Ly so với tin tức trước kia gầy hơn ít, nhưng gầy khoa trương như Lâm Ngưỡng, đầu tóc râu ria hoàn toàn lộn xộn, như là người nguyên thủy vậy.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi hiểu được tại sao Lâm Ngưỡng lại thành dáng vẻ như vậy, dù sao Hà Bất Ly cũng biến thành cái dạng kia...

      Người điên, hai người điên!

      Lâm Ngưỡng thả tay xuống, mí mắt hơi hồng, vẻ mặt giây sau lại khôi phục bình thường, tới, : "Cảnh này có phải cần..."

      Lời nửa dừng lại, Lâm Ngưỡng nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm đứng ở bên, mặt cảm xúc mà nhìn mình, hiểu sao lại hơi chột dạ.

      ngừng lát, cười : "Nhiễm Nhiễm? phải ngày mai em mới về sao? còn xin nghỉ với đạo diễn Hà."

      cười như vậy, lại như thế, Chương Nhiễm Nhiễm lại thể nào bĩu môi được, buồn bực nhìn Lâm Ngưỡng: "Em... Em muốn cho ngạc nhiên và mừng rỡ."

      Kết quả ngược lại chính mình bị dọa trận kinh sợ.

      Hà Bất Ly nhìn Lâm Ngưỡng, lại nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, dường như đối với chuyện của bọn họ hoàn toàn có hứng thú, ngáp cái, : "Nghỉ ngơi chút, trước khi mặt trời xuống núi quay lần nữa."

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, tôi cũng cảm thấy nên quay lần nữa."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "....."
      Phong Vũ YênTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :