1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Ảnh Hậu Tái Sinh - Mị Bảo (Update c13)

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8: Nảy sinh



      Suố T tuần sau đó lịch quay của Minh Vi được xếp kín mít, đều là những cảnh diễn chung với hai nhân vật chính. Minh Vi và Cố Thành Quân đều phát huy được khả năng diễn xuất bình thường, riêng Chân Tích dần dần mất kiên nhẫn.

      Vinh Ninh cách cách là kẻ thứ ba đúng nghĩa, chỉ sống chết bámriết lấy Lý Ngọc Long, mà còn tìm đủ mọi cách gây chuyện nhằm ức hiếp Tống thị. mình tạo ra ít nhất ba mươi phầntrăm mâu thuẫn xung đột trong cả bộ phim, quả thực “ nghiệp” cũng thậthiển hách. Song vì thân phận cao quý của Vinh Ninh cách cách nên Tống thị thể cố gắng nhẫn nhịnkhoan dung, chính vì thế bị ấm ứcthường xuyên. Điểm này khiến cho ChânTích đau đầu nhất.

      Chân Tích là con người kiêu căng ngạo mạn làm sao. Nếu chỉ là đóng phim thôithì sao, bởi ta phải chưatừng vào vai người vợ bị ức hiếp như vậy bao giờ. Song Minh Vi giống như các diễn viên khác. Tất cảnhững mỉa mai, căm ghét, thù hậntrong mắt Minh Vi đều vô cùng chân , tựa hồ như thực căm hận ta, khiến ta cũng khỏi thất thần,cảm thấy sống lưng lạnh toát. Nhưng ngay sau khi cảnh quay kết thúc, MinhVi lập tức thay đổi sắc mặt, lại quay về nguyên dạng là diễn viên mới vào nghề kín đáo hiền lành.

      Chân Tích lăn lộn trong nghề bao nhiêu năm, nhưng đây là lần đầu tiên ta cảm thấy mình nhìn thấu nổi người mới. Tính ta vốn đa nghi, tránh khỏi nghĩ ngợi linh tinh, lại kết hợp với việc Cố Thành Quân tỏ sựchăm sóc đối với Minh Vi nên càng cảmthấy mình bị người khác khiêu chiến.

      Chân Tích ưa Minh Vi, cũng hề che giấu, thường ngày luôn tìm cách làm khó dễ Minh Vi từ chuyện nhất. nữ diễn viên nổi tiếng ngáng chân diễn viên mới vào nghề phải là điều mới, huống hồ trong giới aicũng biết Chân Tích là kẻ khó gần, thếnên các thành viên trong đoàn phim cũng lấy gì làm lạ.

      Minh Vi vẫn luôn giữ thái độ thân thiết trước các hành vi gây khó dễ của Chân Tích, vẫn chăm chỉ làm việc, giữ mối quan hệ với các đồng nghiệp rất tố T. Giờđây cũng coi như được làm người lầnthứ hai, vậy nên càng biết cách làmngười thế nào cho tố T.

      Hôm đó quay tiểu cao trào trong bộ phim, đó là Vinh Ninh cách cách cố tình vu cho Tống thị giữ gìn đức hạnh,có quan hệ bất chính với người đàn ông vẫn thầm ta, làm cho Tống thị bị mất thể diện ngay trước mặt Lý NgọcLong.

      Chân Tích phải nhẫn nhịn bao nhiêu lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lượt mình được trút tất cả trong cảnh mang tính tình huống dữ dội, trong lòng cảm thấy rất vui mừng. Đạo diễn vừa hôđóng máy, ta liền xông đến trước mặtMinh Vi, nuố T nước mắt vào để lên án.
      -Vì sao cách cách lại muốn bôi nhọ danhtiếng của dân phụ? Dân phụ ràngchưa từng làm chuyện đó, vậy sao lại bị đổ hết mọi tội lỗi lên đầu?

      Minh Vi cười nhạt cách ngạo mạn:
      - có lửa làm sao có khói, nếungươi thực trong sạch, vậy tại sao lại có những lời đồn đại? Nhìn bề ngoài củangươi cũng liệt nữ trinh môn lắm, nhưnghóa ra lại là hạng đàn bà đê tiện đa tình.Ngọc Long, giờ đây nhìn bộ mặt của người đàn bà này rồi chứ?

      Cố Thành Quân đứng bên với vẻ mặt nặng nề, bàn tay nắm chặt lại trong tay áo.

      Nhân vật nữ chính của Chân Tích giỏi biện hộ, giận lắm cũng chỉ có thể che mặt mà khóc, liền giục :
      - phải, phải là như vậy. . .
      - vẫn còn ngụy biện sao? –Minh Vi nghiêm giọng quát lên –Nhân chứng vậtchứng đều đầy đủ cả, chúng ta đến xin Lão Phật Gia xin người phân xử.
      Chân Tích kéo tay Cố Thành Quân, cầuxin khốn khổ:
      -Ngọc Long, chứ? Ngọc Long, nhất định phải tin em.

      Cố Thành Quân vẫn gì, Minh Vi bèn cướp ngay lời:
      - giữ gìn đạo làm thê tử, cònmuốn Ngọc Long tin tưởng thế nào đây?

      Chân Tích diễn đến đây quả thực thể nào diễn tiếp được đưa tay gạt nướcmắt mặt rồi kêu lên:
      -Dừng lại! Chờ chút .

      Hết thảy mọi người đều ngạc nhiên. Đạo diễn vội hỏi:
      -Sao vậy? Có chỗ nào ổn à?
      -Chỗ nào cũng ổn hết! –Chân Tích càng cáu giận hơn –Biên kịch đâu rồi?

      Nhà biên kịch là nam thanh niên chừng ba mươi tuổi, fan của Chân Tích. Vừa nghe thấy mỹ nhân hỏi đến mình, ta lập tức cun cút chạy lại.

      Chân Tích vứt cuốn kịch bản vào mặt ta chửi luôn:
      - viết cái thứ chó chết gì tiêuhóa nổi thế này? Tống thị là người vợ kết tóc se tơ cuả Lý Ngọc Long, là nhânvật nữ chính trong phim, vậy sao cứ luôn bị kẻ thứ ba ức hiếp tới mức khôngthể ngóc đầu lên được? sửa ngay chỗ này cho tôi.

      Đạo diễn thấy vậy liền kêu lên oai oái:
      -Bà dì ơi, có gì từ từ . muốn sửa lại như thế nào?
      - có gì mà phải sửa. –Cố ThànhQuân tới. –Nữ nhân vật chính bị kích động ở đoạn này nên về sau mới thay đổi tính tình, trở nên cứng rắn hơn nhiều. Nếu sửa chỗ này tất cả những đoạn sau đều phải sửa hết.
      -Nếu sửa, em diễn tiếpđược –Chân Tích nổi giận đùng đùng. –Em ràng là vợ của , vậy tại sao lại bị con tiện nhân này ức hiếp cứ như nó là vợ chính, còn em là tiểu thiếp vậy?Quá đáng cũng phải có mức thôi.

      Minh Vi đứng bên để cho chuyên giatrang điểm hóa trang lại, biết điều nênim lặng, giả bộ như nghe thấyChân Tích chửi quàng chửi xiên. Thấy côkhông có phản ứng gì Chân Tích lại càng mất hứng.

      Biên kịch vội vàng lấy lòng người đẹp, đưa ra ý kiến của mình:
      -Hay là để cho nhân vật nữ chính đẩycách cách cái là được.
      Mắt Chân Tích nóng lên, cười nhạt.
      -Đẩy cái chẳng có nghĩa lý gì, dứtkhoát phải tát cái mới được.

      Minh Vi nghe câu đó mồn , biếtnếu như mình tiếp tục vờ như khôngnghe thấy quá giả tạo nên cũng lộ ra vẻ kinh ngạc giống như mọi người.

      Cố Thành Quân cau mày lại, :
      -Hành động đó quá khác biệt so với tínhcách của Tống thị. Hình tượng của nhânvật này là dịu dàng, hiền thục…
      -Đến người đất cũng có lúc cáu giận, thỏbị dồn đến chân tường cũng biết cắnngười. –Chân Tích độp lại Cố ThànhQuân cách chắc nịch, đôi mắt tuyệtđẹp long lên nhìn . –Thế nào, chỉ là cái tát thôi, có phải đánh đâu. thấy xót à?

      Câu này vừa thố T ra khiến khíxung quanh trở nên lúng túng. Nhiều ánh mắt lập tức hướng về phía Cố ThànhQuân và Minh Vi. Minh Vi bướng bỉnh đón nhận những cái nhìn đó khôngkhách khí, song sắc mặt của Cố ThànhQuân trông khó coi hơn gấp mấy lần.
      -Em muốn năng bừa bãi cũng phải xem ở đâu! Công việc là công việc,bớt bừa bãi chút .
      Chân Tích cười nhạt.
      -Chỉ buột miệng vậy thôi, căng thẳng thế làm gì?
      Đạo diễn vội vàng chen vào giữa điều đình:
      -Được rồi! Ý kiến của Chân Tích tồi, dù sao cũng chỉ làm bộ thôi. Minh Vi, sau khi bị đánh được nữ tì dìu đira. Sau đó là màn đối thoại giữa LýNgọc Long và Tống thị. Điều chỉnh lạikịch bản như vậy có ai có ý kiến gì ?

      Minh Vi gật đầu.
      -Cứ theo sắp xếp của đạo diễn .
      Chân Tích cười mỉa tiếng sau đó quay người trang điểm.
      Nghỉ lát rồi lại tiếp tục quay. Lầnnày Minh Vi còn chưa hết lời thoại,Chân Tích lao đến tát cái khôngthương tiếc vào mặt Minh Vi.

      Cái tát đó hoàn toàn chân thực mà phải chỉ là làm bộ như lúc trước.Mặt Minh Vi bị đánh lật sang bên, gò má lập tức đau rát như phải bỏng.

      Vẻ chấn động khuôn mặt Cố Thành Quân cần phải diễn. Ngựcanh thắt lại, tâm trạng nào đó tài nào được thành lời cứ dần lan ra. muốn ngăn lại, song chợt nhớ ra vẫn quay, nếu như ngắt giữa chừng phải quay lại từ đầu, nên đành nghiếnrăng kiềm chế lời.
      -Dừng! –Đạo diễn đứng dậy. –Chân Tích, ra tay sớm quá. Để Minh Vi xong câu cuối cùng rồi mới lao đến chứ!
      -À, xin lỗi. –Chân Tích xoay khớp cổ tay,nhìn Minh Vi cười hoàn toàn thèm giải thích về hành động của mình.
      Minh Vi cố nhịn đau cười đáp lại:
      - sao.

      Cái tát của Chân Tích nghe vang đến vậy,những người đứng xung quanh đềukhông hề điếc. Nhưng vì chuyện ngôi sao nổi tiếng bắt nạt người mới quáquen thuộc, vả lại cũng ai muốnđắc tội với Chân Tích làm gì. Thêm vào đó, Cố Thành Quân lại lên tiếng, nên dù trợ lts của Minh Vi, Lý Trân, cónổi giận cũng dám đứng ra thay cho Minh Vi.

      Quay đến đúp thứ ba, khi Minh Vi vừa xong lời thoại của mình, Chân Tích nhào đến tiếp tục tát mạnh vàomặt Minh Vi lần nữa.

      Minh Vi loạng choạng lùi lại bước, tay ôm lấy mặt. Cố Thành Quân lúc đóquả thực thể kiềm chế được nữa,bèn đưa tay đỡ lấy Minh Vi.
      -Dừng! –Đạo diễn lại hô lên tiếng. –Chân Tích, động tác mạnh quá, lên hình đẹp đâu.

      Cố Thành Quân thừa cơ hội đó gặn giọngnói với Chân Tích:
      -Em làm cái gì vậy?
      -Diễn thôi, cho rằng em làm gì? –Chân Tích liếc nhìn Cố Thành Quân,song ánh mắt lại dừng ở chỗ Minh Vi.

      đó bị hai cái tát bất ngờ, bên má đỏ lựng lên, tuy nhiên vẫn vô cùng bướng bỉnh, kêu ca tiếng nào, luôn cúi đầu nhẫn nhịn. Trong số các diễn viên mới tham gia lần này, cóthể coi là người thâm trầm nhất. Chỉ cần giữ vững trầm ổn đó, trong tương lainhất định có ngày đạt được thành công.

      Chân Tích thể hừ mộttiếng:
      -Vất vả cho Tiểu Chu rồi. Đến lần sau tôi nhất định cố gắng quay đúp làxong.
      Minh Vi cúi đầu cười nhạt:
      -Tôi sao cả.
      Chân Tích mỗi lúc thấy sướng hơn.
      Cứ giả vờ . Để xem cái bộ dáng ngoanngoãn như thỏ cuả còn duy trì đượcđến lúc nào?

      Chân Tích hạ quyết tâm nên cũng khách sáo nữa. tiếp sau đó phảiquay quay lại vài lần, lần nào cũngkhông đạt. Nếu phải là tát sớmquá, người lại đứng chắn ngay ốngkính. Còn những cái tát lần nàokém lần nào, đều ra tay cách dứtkhoát, khiến cho mặt trái của Minh Vi nhanh chóng sưng lên.

      Dường Hựu Đình hai tay đút túi quầnlặng lẽ thong dong đến trường quay. Vừa bỏ kính râm xuống, liền trông thấy Chân tích vung tay tát mạnh vàomặt Minh Vi khiến loạng choạng lùivề phía sau.
      Động tác tay chững lại.
      Má trái của Minh Vi đỏ táy lên, chắcchắn phải do cái tát mà thành.
      Cố Thành Quân hét lên với Chân Tích:
      -Em làm cái gì thế hả?
      Chân Tích giận giữ lông ,mày trợnngược, giọng khàn hẳn :
      -Ngọc Long, ta vu oan cho em, còn bảo vệ ta? Em mới là vợ của .

      Minh Vi nghe thấy vậy quả thực khôngkiềm chế nổi, bật tiếng cười lạnhlùng.

      ngờ lại có cơ hội nghe ChânTích ra những lời như vậy. Chẳng lẽ ta cảm thấy lời thoại đó quá nhạo báng mình hay sao?
      Ánh mắt Minh Vi nhìn Cố Thành Quângiễu cợt, lời chua cay:
      -Ngọc Long, xem ta còn xuống tay đánh tôi nữa. Tôi rồi, ta luôn ra vẻ hiền lành đức hạnh trước mặt , cả thiên hạ này chỉ có mình là khôngnhìn thấy.

      Lời của Minh Vi nghe quen quenkhiến cả Cố Thành Quân và Chân Tích đều giật mình, phát hoảng trong lòng. Đến đoạn này thoát hẳn khỏi kịch bản, cả ba diễn viên diễn cách hết sức tự do. Đạo diễn và những ngườikhác đều há mồm cứng lưỡi, ngay cảdiễn viên chuẩn bị vào đều chếttrân tại chỗ. Các tay máy rất nhanh nhạybèn chuyển ngay ống kính đặc tả khuônmặt các diễn viên.
      Cố Thành Quân thể với Minh Vi:
      - cũng bớt mấy câu .
      Ngay lập tức Chân Tích bị kích động bởigiọng điệu của Cố Thành Quân, chỉ thẳngvào Minh Vi :
      -Rố T cuộc quan hệ giữa hai người là gì? bày ra đủ mọi cách để cướp người đàn ông của tôi, định làm gì với chồng tôi đây?
      Minh Vi lên mặt hung hăng, những giận trái lại còn cười:
      -Ta đường đường là cách cách của hoàng cung, thân phận cao quý, ngườidựa vào cái gì mà dám chất vấn ta?
      Hai hàng nước mắt trào ra khuônmặt Chân Tích. ta vừa ấm ức vừa đau khổ, túm lấy tay áo Cố thành Quân :
      - xem, em có lỗi gì với ? muốn ở bên cạnh ta nên mới vu khống em? Chúng ta sống với nhau bao nhiêu năm như vậy, em làm biết baonhiêu việc cho , tình cảm của đâu hết rồi?

      Ánh mắt Minh Vi sắc lên như lưỡi kiếm, chuyển từ người này sang người kia,ngữ điệu hết sức chua cay, sung sướngném lên mặt Chân Tích câu vẫngiữ trong lòng suố T hơn nửa năm qua:
      - ấy chỉ cảm kích với , đó phải là tình . Từ trước đến nay ấy chưa bao giờ .
      Sắc mặt Cố Thành Quân và Chân Tích bỗng nhiên trở nên trắng nhợt. haingười hẹn mà cùng quay sang nhìn Minh Vi, trong ánh mắt kinh hoàngcòn xen lẫn cả sợ hãi.
      Nỗi sợ hãi bị bóc trần đó lọt vào trong mắt Minh Vi, mang đến cho niềmsung sướng được trả thù nét. Nỗi ấmức bị kiềm nén suố T nửa năm qua cuốicùng cũng được thoải mái bộc lộ. Cômỉm cười, cười nỗi lo sợ của ngườikhác, hưởng thụ trạng thái thất thần củahai người đó.
      -… -Chân Tích như bị trúng tà, nhìn trối chết vào Minh Vi. –… là ai?
      -Gì cơ? –Minh Vi sững lại, mặt tỏ vẻkhông hiểu.
      -Rố T cuộc là ai? –Chân Tích gầm lên tiếng rồi nhào đến chỗ Minh Vi.
      Minh Vi vội vàng né người, lui ngay vàosau bức tường. Nhìn thấy bàn tay ChânTích sắp sửa vung lên sát mặt mình, nhắm mặt lại trong vô thức.
      Cái ttats như trong dự liệu xảyra. Minh Vi mở mắt, thấy bàn tay đàn ông giữ chặt lấy tay Chân Tích. giữ rất chắc, tới nỗi các đường gân xanh nổi hẳn lên mu bàn tay, toàn thân cũng run bắn lên.

      đưa mắt nhìn theo cánh tay đó. Khuôn mặt đẹp trai của Đường Hựu Đình xanh lại, toát ra những luồng khílạnh, ánh mắt nhìn xoáy vào Chân Tíchlạnh như băng, kèm theo uy hiếpkhông chút nghi ngờ, Minh Vi bất giác cóảo tưởng rằng nếu Chân Tích còn dám ra tay nữa với , Đường Hựu Đình thế nàocũng cho ta nếm thử cái bạt tai.
      Chân Tích bị đau bèn kêu lên:
      -Cậu làm gì vậy?
      Minh Vi lập tức sực tỉnh.
      -Hựu Đình, mau bỏ tay ra!
      Đường Hựu Đình hừm tiếng lạnhlùng, hất tay Chân Tích ra. Chân Tíchloạng choạng suýt ngã, may được Cố thành Quân giữ lại. ta vừa tức vừa xấu hổ hét toáng lên:
      -Cậu bị lamg sao thế? Chúng tôi quay phim, cậu xông vào làm gì?
      thèm để ý đến tiếng la hét của ta, Đường Hựu Đình túm ngay lấy mộttay Minh Vi, quay đầu với đạo diễnkhi đó vẫn đờ ra như bức tượng:
      -Cảnh này quay nhiều lần như vậy rồi chẳng lẽ dùng được đúp nào hay sao?
      Đạo diễn bị ánh mắt đầy uy hiếp củaĐường Hựu Đình đóng chặt lại, gật đầu cách tù mù.
      Đường Hựu Đình lại quay sang nhìnMinh Vi đờ đẫn cả ra.
      -Tôi đưa người này trước.
      rồi đợi những người xungquanh phản ứng, Đường Hựu Đình kéo Minh Vi khỏi trường quay.Bạn thân của Minh Vi, Hứa Nhã Vân là nhà biên kịch, hồi mới vào nghề cũng viết ít những kịch bản phim truyền hình về chuyện luân lý gia đìnhhay si mê thần tượng của lớp thanh niênnhư các nhà biên kịch khác. Cảnh tượng thường thấy nhất trong các bộ phim nàylà nhân vật nam chính nắm lấy tay nhân vật nữ chính rồi kéo , sau đó đưađến những nơi như tầng thượng tòa nhà, bờ biển hay công viên, … rồi cãi nhau,tâm , hoặc ôm hôn.

      Nên khi Đường Hựu Đình nắm tay kéođi, Minh Vi khỏi nghĩ đến kịch bản của Hứa Nhã Vân, thầm tính rằng, đợi đến lúc Đường Hựu Đình bỏ tay mình ra, câu thoại gì chấn động chút.
      Nhưng tính toán cũng chỉ là tính toán, ngờ Đường Hựu Đình lại kéo đến cửa nhà vệ sinh rồi đứng yên ở đó.
      Nhà vệ sinh của trường quay ngoài trời dĩ nhiên thể sánh với nhà vệ sinhtrong khách sạn năm sao. Chỗ bọn họđứng chỉ cách bồn cầu chừng trămmét, thậm chí còn ngửi thấy mùi nồngnồng trong đó.
      Mặt Minh Vi xám xịt lại.
      - tìm được chỗ nào khác để cãi cọ với tôi sao?
      - tưởng chúng ta ở trong phimthần tượng chắc? –Đường Hựu Đình vừa mở miệng độp luôn.
      Minh Vi cười tức tối.
      -Được, được lắm. có chuyện gì mau , nếu có gì tôi trước.tôi còn phải ra quay nữa.
      -Quay lại để cho Chân Tích đánh tiếp à?
      Minh Vi nhìn Đường Hựu Đình dở khócdở cười.
      - mới lần đầu tiên bước chân vào nghề này hay sao? Cái quy tắc của nghềnày, chẳng lẽ hôm nay mới thấy lầnđầu tiên? Đừng là Chân Tích mượncớ để tát tôi, nếu như ta đánh tôi ,tôi cũng đều phải chịu. có thể trở thành hung, nhưg tôi phải quay lại tiếp tục gánh tội. Cho nên lần sau, nếuanh định chơi trội hãy nghĩ giùmngười khác về hậu quả chút

      Đường Hựu Đình cũng tỏ ra giận dữ.
      -Tôi giúp còn trách ngược lại tôi lắm chuyện sao?
      -Là giúp tôi? –Minh Vi khách sáo. –Cố Thành Quân vẫn cònđang ở đó, làm gì đến lượt xuất giúp tôi? Lẽ nào làm như vậy lần sau Chân Tích gây khócho tôi nữa? Chỉ sợ rằng hôm nay tamất mặt như vậy, sau này càng trởnên khủng khiếp hơn.
      -Lẽ nào cứ để mặc cho ta ức hiếp?–Đường Hựu Đình cười nhạt. –Mấy câuthoại sau này của có khác gì ném trứng thối vào mặt ta, tôi thấy đến cảCố Thành Quân còn sốc nữa kia. miệng cười nhưng có dao giấu bên trong, khẩu phật tâm xà, lại chịu bị ức hiếp đấy?

      Đoạn diễn xuất vừa rồi quả khiến Minh Vi mở mày mở mặt, nhất là dáng vẻ kinhhoàng của hai người đó, trông sống độnghệt như nhìn thấy hồn ma.
      Minh Vi muốn cho mình thoải mái hơn chút.
      - biết là tôi để mình bịức hiếp rồi, vậy cần gì phải xuất đầu lộ diện cứu tôi. Cố Thành Quân cònchẳng lời.
      - ta có thể nhẫn nhịn được với Chân Tích, tôi sao phải làm thế? –Đường Hựu Đình nối khinh khỉnh. –Tôi phảiGiám đốc cưng chiều ngôi sao lớn.
      -Phải. –Minh Vi cười giễu. –Đường thiếu gia là ngôi sao lớn, sao còn phải cưng chiều người khác nữa.
      Khi cười chạm đến vết đau má, Minh Vi khỏi cau mày.
      -Để tôi xem nào. –Đường Hựu Đình đưa tay ra nâng cằm Minh Vi lên, sau đó ghésát vào má trái của .

      Mùi nước hoa dịu dịu cơ thể ngườiđàn ông trẻ tuổi phảng phất ngay trướcmũi Minh Vi. Hai khuôn mặt ở quá gầnnhau, có thể nhìn hàng lông mày rậm của Đường Hựu Đình, còn cả nố T ruồi xíu ngay cạnh trán.
      Da mặt Đường Hựu Đình nhẵn mịn,trắng sạch cách tự nhiên dễbị bắt nắng. việc chăm sóc ngoại hìnhchắc chắn chỉ phần, còn chủ yếu có lẽ là yếu tố di truyền. các fan hâm mộ đều loáng thoáng biết mẹ Đường Hựu Đình là người rất đẹp, song tiếc rằng qua đời khi còn trẻ.

      Minh Vi nhìn cặp lông mày rậm và sống mũi thẳng tắp của Đường Hựu Đình,trong lòng khỏi than thở, con người này quả thực đẹp tới mức hoàn hảo, hệt như bức tượng điêu khắc được Thượng đế chú tâm tạo nên. Tronggiới giải trí có biết bao người đẹp, song đó là vẻ đẹp theo khuôn mẫu chung. Riêng Đường Hựu Đình lại có vẻ đẹp rất khác biệt. nếu cả trăm người đứngchung chỗ, người ta có thể tìm ra Đường Hựu Đình ngay lập tức khi mới chỉ nhìn qua.

      Minh Vi còn phát ra rằng khiĐường Hựu Đình tỏ ra chăm chú, môianh hơi mím lại. động tác này hết sức đáng .
      thể bật cười, lại cơn đau dội lên ở má.
      -Cười ngốc ngếch cái gì chứ? –ĐườngHựu Đình với vẻ vui. –Mặt như thế này ổn đâu. Nếu ngày mai muốn quay tiếp bôi ít thuốc vào.
      -Tôi biết rồi. tôi baỏ trợ lý muathuốc. –Minh Vi nghĩ ngợi sau đó bổsung. –Cảm ơn .
      -Vì sao cảm ơn? –Đường Hựu Đình đưa mắt nhìn Minh Vi.
      -Vì vừa rồi bảo vệ tôi. –Minh Vinói khẽ.
      - trách tôi lắm chuyện à? –Vẻkhông vui trong mắt Đường Hựu Đình tan như băng tuyết mùa xuân.

      -Dĩ nhiên là lắm chuyện rồi, song tôivẫn cảm kích.

      -Xùy. –Cuối cùng Đường Hựu Đình cũng mỉm cười. –Nha đầu này đúng là biết nịnh.
      Minh Vi vẫn cười.

      -Phải rồi, sao lại đến đây mình?

      - phải tôi đến mình. –ĐườngHựu Đình kéo chiếc mũ lưỡi trai xuống.– Lưu dự họp rồi, Tiểu Hoàng dọn hành lý trong khách sạn. hôm nay tôi dọn đến phim trường.

      Minh Vi ngẩn người.

      -Hôm nay ư?

      -Quay sớm xong sớm, album mới của tôi sắp ra rồi, đến lúc đó còn thờigian rỗi nữa. –Đường Hựu Đình đưa tayra gõ lên đầu Minh Vi. –Quay xong mấycảnh chung của và tôi, cũng có thểhoàn thành công việc của mình, chẳng phải tố T hay sao? Lẽ nào nghiện diễn vai cướp chồng người này?

      Minh Vi dở khóc dở cười.

      -Vậy sư huynh cứ từ từ dạo nhé, sưmuội phải quay về chịu tội đây, xin cáo từ trước.
      Đường Hựu Đình phẩy phẩy cánh tay ra hiệu bảo Minh Vi .
      Minh Vi mỉm cười rồi quay người bướcđi. mặc tấm kì bào của công chúa nhà Thanh, nhìn từ phía sau lưng trôngduyên dáng và đáng , bước thanhthoát với tư thế rất đẹp mắt. dưới bứctường gạch đỏ ngói xanh của phim trường, trông giống thiếu nữ hoàngtộc đoan trang cao quý chốn thâm cung.

      Mắt Đường Hựu Đình cứ vậy dõi theocho tới khi bóng xa hẳn, mớichuyển sang bàn tay vừa rồi nâng cằm lên. ở đó vẫn còn lưu lại cảm giác khi tiếp xúc với làn da con mềm mịn,vẫn ocnf thoang thoảng mùi hương son phấn.

      đột nhiên giật mình bừng tỉnh, vội vàng xoa xoa tay.
      “Mình làm gì vậy…”

      Việc Đường Hựu Đình đến trường quay là tin nóng hổi. Bởi vì các fan điên cuồng tải những lời chúc và động viên lên mạng xã hội nên cái tên Đường Hựu Đình trở thành trong năm chủ đề hót nhất thời điểm đó. Đường Hựu Đình bước vào ngành giải trí bao năm quavới vai trò ca sĩ, song cũng chỉ quay MV, quảng cáo và vài đoạn phim ngắncho số chương trình, còn chính thứcđóng phim đây là lần đầu tiên, thế nên lạ gì việc các fan hâm mộ lạikích động như vậy.

      Nhóm fan “đôi cánh” giống như tiễnngười ra chiến trường, chỉđưa đám những trẻ trung đếnbên ngoài phim trường vẫy cờ hô hào Đường Hựu Đình cố gắng, mà còn mang đến lượng lớn đồ ăn để động viên cảđoàn phim.

      Đường Hựu Đình với nụ cười khiêmnhường và ấm áp thường trực môi, tận tay chia những đồ ăn vặt đó cho từngngười. Các thành viên đoàn làm phim, từ nhà sản xuất đến đạo diễn, hơn thìchuyên gia đạo cụ, tất cả đều có phần nên đối với Đường Hựu Đình vô cùnggần gũi, ra sức tán dương.

      -Đúng là trường giang sóng sau xô sóngtrước (Ý thay đổi khôg ngừng). –Chân
      Tích cay cú vứt mấy chiếc bánh quy và kẹo đó vào tay trợ lý, nghiêng đầu sangnhìn Cố Thành Quân cười. –Rố T cuộc cũng vẫn là ca sỹ thần tượng khí thế . thảo nào trước kia vợ nhấtquyết phải kéo cậu ta về bằng được.

      Ánh mắt Cố Thành Quân khi đó đanghướng về phía hành lang chênh chếch trước mặt, nơi Minh Vi ngồi nóichuyện cùng trợ lý. Má được chừm đásuố T buổi chiều, sau đó lại phủ lênmột lớp hóa trang dày cộp lên nhìnkhông vết tích bị đánh. cườihết sức tự nhiên, khuôn mặt xinh đẹp gợn chút bóng đen u ám nào.

      - ta… -Chân Tích cũng nhìn Minh Vi. – khi nào điều tra lý lịch ta chưa?
      -Thế nghĩa là sao?
      Chân Tích lạnh lùng nhìn Cố ThànhQuân.
      - cũng biết là gì mà.
      Cố Thành Quân :
      - ấy ấy và. . . Minh Vi từng códuyên gặp gỡ với nhau. Chỉ là mối quan hệ bèo nước mà thôi.
      - ta dối.
      -Cứ cho là bọn họ thân thiết làmsao? –Cố Thành Quân bóp chặt túi bánh cầm trong tay. –Chuyện xảy ra trong phòng nghỉ thể có ngườithứ tư biết được.
      Sắc mặt Chân Tích càng trắng tới mức thấy cả gân xanh.
      - vậy, nhưng em vẫn luôn cảm thấy con bé Chu Minh Vi này đầy tà khí.
      -Là tự trong lòng em có ma quỷ thôi.
      -Lẽ nào có thể yên tâm thanh thản?
      Cố Thành Quân hít sâu hơi, :
      -Nếu có báo ứng cũng là lẽ đương nhiên, chẳng phải hay sao?
      xong, ah bỏ mặc Chân Tích, đứngdậy ra nơi khác.

      Minh Vi cảm thấy ánh mứt lạnh lẽo mang đầy ác ý dõi thẳng vào mình nên quay đâu lại nhìn. Chân Tích ngồi trong chiếc ghế tựa, giống hệt như con rắn nhìn chăm chú vào .
      Minh Vi cười nữa, hơi cúi mình xuống cách lễ độ chào Chân Tích, tưthế thanh thoát, dáng vẻ cao sang, trông giống con mèo giảo hoạt và bình thản.

      Để tham gia đóng bộ phim này, ĐườngHựu Đình phải cắt mái tóc ngắn dài qua tai. Trước đây luôn giữ hìnhảnh hết sức đặc biệt với mái tóc dài hơixoăn này trước mặt công chúng, theo như nhà thiết kế tóc , nó làm nổi bật lên cá tính ngang ngạnh của . Với nhiều nam nghệ sỹ, việc dựa vào kiểu tóc để trang điểm ngoại hình là chính, nên nếu có tóc chẳng khác nào Bạch tố T tinh hình.

      Tuy vậy, danh hiệu “Người đẹp ba trăm sáu mươi độ có góc chết” mà fan hâm mộ đặt cho Đường Hựu Đình phải hư danh. Với khuôn mặtngay ngắn, các đường nét đều ràng,nên khi mặc chiếc trường bào thờinhà Thanh vào, trong vẻ đẹp trai cònthêm phần nho nhã thanh cao, tràn đầy phong độ.

      Cảnh quay đầu tiên của Đường Hựu Đình là cảnh người em trai trở về từ quốc, gặp lại chị và mọi người tronggia đình. Người thanh niên đẹp trai trong bộ đồ tây kiểu cũ từ tàu bước xuống, đưa mắt tìm kiếm chị mình trong đám đông, chân bước gấp gáp lao đến ôm chầm lấy Tống thị.
      “Chị, em về rồi.”

      Khoảnh khắc đó, ca sỹ thần tượng ănmặc thời trang với ánh mắt đầy quyếnrũ dã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là thanh niên cách mạng bộc trực, đam mê và tràn đầy nhiệt huyết.

      Đôi mắt Đường Hựu Đình vốn luôntrong sáng, nụ cười tràn trề sức sống,ôm ấp niềm hy vọng lớn lao vớicuộc sống xung quanh mình. Cũng như vai diễn Tống Tử Thành của , xuấtthân trong gia đình giàu có, đượchưởng nền giáo dục tố T, ôm ấp mộtlý tưởng cao đẹp khi về nước với mong muốn dùng chính sức mình để thayđổi trạng xã hội mục nát.

      vị thiếu gia như vậy, khi liên lạc đầumối bí mật trong quán bar gặpVinh Ninh cách cách lưu lạc chốnbụi trần. khi đó đổi tên thành Dạ Oanh.

      công chúa đoan trang, cao ngạo vốn được cưng chiều hết mực trong chốnthâm cung nay trở thành chuyên tiếp rượu trong quán bar cho người tây dương. còn những tấmkì bào với ngọc trai đắt tiền, Dạ Oanhmặc chiếc váy dài bằng lụa đỏ, máy tóc được uốn xoăn rất thời thượng, môi tô đỏ chót, sóng mắt đong đưa, bàn tay được sơn móng cầm lý rượu cười cười với khách Tây, xinh đẹp như đóa hồng long lanh trong sươngsớm.

      Từ trước đến giờ Tống Tử Thành chưa từng thấy nào trông thanhkhiết nhưng lại quyến rũ đến vậy, khôngthể hỏi bạn bè:
      - này là ai vậy?
      - ấy hả, bao thôi.

      Dạ Oanh cảm nhận thấy cái nhìn hơikhác thường nên quay đầu lại. trong quán rượu mờ tối, giữa đám người say khướt đê mê, lại có thể có đôi mắt trong sáng đên vậy.
      Đôi mắt đó khiên nhớ tới người đànông mình từng . Dù người đàn ông đó thành gia thất, nhưng vẫn khổsở bám riết lấy, thể nào dứt khỏi.

      Giờ đây, vì giúp cha và trả khoản nợkhổng lồ, phải dấn thân vào chốn bụi bặm này. Còn người đàn ông ngày trước nhận khoản trợ giúp lớn của côgiờ ở nơi nào?

      mê mải buồn thương, tiếc nhớ và oán hận lần lượt thoáng qua trong mắt người con ấy. nhìn Tống Tử Thành, môihé nở nụ cười khuynh đảo, sau đó khoác tay với vị thương gia tai tomặt lớn bỏ .

      Song nụ cười ấy lại khiến Tống Tử Thành có ấn tượng sâu sắc về .

      Sau khi Dạ Oanh làm vỏ bọc giúp Tống Tử Thành thoát được những kẻ đangtruy đuổi , quan hệ giữa hai ngườidần trở nên thân thiết. Tống Tử Thànhgiống như tia nắng chiếu rọi vàocuộc đời u ám của Dạ Oanh, ngưỡng mộ , , kính trọng , nhưngcô cũng biết mình bao giờ có được người đàn ông đó, cũng giống nhưcô chưa bao giờ có được người từng , Lý Ngọc Long.

      làng chơi và thiếu gia con nhà gia thế cứ vậy từng bước tiếp xúc,thăm dò lẫn nhau, lúc gần lúc xa, khôngchút ràng, tạo nên cho bộ phim mộttình thời loạn lạc.

      Tuy đất diễn của hai người nhiều, nhưng cảnh nào cũng rất đặc sắc. thểhiện của hai diễn viên trẻ tuổi khiến đạo diễn hết sức hài lòng. Diễn xuất của Đường Hựu Đình còn hơi cứng, nhưngChu Minh Vi thành thục có thừa. vừamới diễn xong cách cách kiêu căngcao ngạo, thoáng cái hóa thân vàomột làng chơi quyến rũ sống động. cử chỉ, nụ cười, cái đưatay, bước quay người của đềuđậm chất phong tình.

      Cảnh quay chung cuối cùng giữa Minh Vi và Cố thành Quân cũng giống như cảnhmở đầu, diễn ra trong bữa tiệc. chỉ có điều ngày trước Minh Vi là cách cách, còn giờ đây là bao địa vị thấp hèn.

      Minh Vi mặc chiếc váy dài màutrắng bạc có đính vảy long lánh, lưngthon chưa tới vòng tay, mái tóc đen xõa như mây, vẻ đẹp khi vừa xuất hiệnđã lấn át hết mọi người.

      Lý Ngọc Long ngẩn người nhìn trông vừa quen vừa lạ đó, mãi lâu sau mới :
      -Tôi có thể giúp gì cho ?

      Dạ Oang như thể nghe thấy điều gì hếtsức nực cười, liền nở nụ cười ê hoặc:

      -Lý tiên sinh vẫn được mọi người ca tụng là người chồng hết mực thương vợ, ngờ khi ra ngoàichơi cũng chút hàm hồ.

      Lý Ngọc Long khỏi cảm thấy bối rối.

      -Tôi biết tình cảnh giờ của côlại đến mức này…

      -Lý tiên sinh nhìn thế nào mà bảo rằng tôi ổn? –Dạ Oanh cười hỏi lại. –Vìtrên người tôi đeo trang sức quý, mặc lụa là gấm vóc? Hay vì tôi đói khát có nơi nào để ở?

      Ánh mắt của đẹp đột nhiên lạnh ngắt, giọng như băng:

      -Lý tên sinh là người thanh băng ngọc khiết, tôi chỉ là đứa con thấp hèn, đương nhiên thể lọt vào mắt xanh của tiên sinh. Nhưng nếukhông có miếng ăn bố thí, tôi cũngkhông chết đói. Lý tiên sinh khỏi cần lo lắng cho tôi..
      quay người bỏ , ra đến ban côngliền châm điếu thuốc.

      Tống Tử Thành từ đâu tới, hỏi “Emvẫn ổn chứ?”

      Dạ Oanh quay lại, giọt nước lớn tràora từ khóe mắt rồi lăn xuống. song vẫn cười, xinh đẹp và đau đớn, chất đầysự đơn và bất đắc dĩ. hoàn toàn làmột người bị số phận trêu đùa, hạnhphúc luôn ở trước mắt nhưng dù cố gắng đế đâu vẫn sao nắm được.

      Cao ngạo đến vậy, nhưng cũng yếu đuối và bất lực đến vậy.
      Đường Hựu Đình thẫn thờ nhìn Minh Vi cười. tiếp tục đọc lời thoại như trong kịch bản mà tới ôm lấy .

      Trong khoảnh khắc, tiếng nhạc như bặtđi, còn thời gian ngưng trôi trong vàigiây.
      Bao nhiêu rối rắm, vạn ngàn lời nóiđều ngưng tụ lại trong cái ôm ghì ấm áp, siết chặt ấy.

      Trong lúc hoảng hố T, Minh Vi thầm nghĩ, đây là lần đầu tiên được ngườiôm mình kể từ sau khi tái sinh. Vòmngực của người đó rộng và chắc chắn,khi tựa vào có cảm giác rất yên tâm.
      -Dừng! –Đạo diễn hô lên. –Xong rồi!

      Đường Hựu Đình vẫn buông tay.
      Hai má Minh Vi bắt đầu nóng ran, khẽnhắc :

      -Này… sư huynh?

      Đường Hựu Đình vẫn đứng yên. Minh Vi nhìn qua vai , thấy Lý Trân nháy mắt với mình, cười khúc khích.
      Thấy vậy, Minh Vi bất đắc dĩ phải to hơn:

      -Đường sư huynh, đúp này xong rồi.


      Đường Hựu Đình nắm lấy cánh tay Minh Vi, đột ngột đẩy ra.
      Hai người tròn mắt nhìn nhau, ngay tức khắc biết phải gì. Các nhân viên trường quay người qua người lại đều ngó ngàng gì tới, coi hai người bọn họ như tồn tại vậy.

      Minh Vi bị Đường Hựu Đình nhìn tớimức nóng cả da đầu, nhắc thêm lần nữa:

      -Sư huynh, quay xong rồi, có thểbỏ tay ra.
      Đường Hựu Đình ho khan tiếng, buông tay Minh Vi, cúi đầu ra ngoài. thầm đếm , hai, ba… Khi đếmđến năm, cuối cùng cũng nghe Minh Vi gọi:
      -Sư huynh. . .

      Đường Hựu Đình hít sâu hơi, vẻ cao ngạo lại khuôn mặt. quay đầu lại, nhưng thấy Cố Thành Quân đitới đứng chắn giữa mình và Minh Vi.

      Cố Thành Quân đứng ngay trước mặtMinh Vi, cười dịu dàng:

      -Chúc mừng em quay xong,

      Minh Vi còn chưa kịp cảm ơn, thấy lýTrân nhào đến, khua tay múa chân lớn:

      -Chúc mừng chị, chị Minh Vi! Chúcmừng chị hoàn thành vai diễn.
      Tiếp sau đó, tất cả các thành viên trong đoàn phim đều vỗ tay rào rào, chúc mừng Minh Vi.

      Trong phút chốc bị bao vây trongnhưng tiếng vỗ tay.

      Minh Vi lập tức mỉm cười cúi người đáp lễ với các thành viên trong đoàn. ởphim trường hai tháng, quan hệ rất tố Tvới mọi người, đặc biệt, còn trở thành người bạn thân của chuyên viên trang điểm. Thế nên ở phần sau, Dạ Oanh được hóa trang rất xinh đẹp, kỹ thuật viên ánh sáng còn gọi là Tiểu Chu Toàn* ( ca sĩ thời trung hoa dân quốc)

      Cố Thành Quân hỏi Minh Vi:

      -Cảm tưởng của lần đầu tiên hoàn thành vai diễn thế nào?
      Minh Vi đáp:
      -Em cũng dám tin kết thúc nhanhvậy. thời gian trôi mau quá.
      -Lần đầu tiên đóng phim luôn có cảm giác này. Đợi khi đóng nhiều rồi, lại thấyngày dài như cả năm.
      -Thầy Cố giờ thấy ngày dài như cả năm sao? –Minh Vi ngước mắt nhìn Cố Thành Quân.

      Cố Thành Quân đóng phim vất vả, hai tháng nay thấy gầy và đen , trông hơi mệt mỏi, nhưng vẫn đẹp trai phong độ như thường.

      Minh Vi cụp mắt xuống, :

      -Thầy còn phải vất vả thêm thời gian nữa, hãy để ý đến sức khỏe.

      Cố Thành Quân ừ tiếng, vô thức đặttay lên bụng.
      Bệnh dạ dày tái phát?

      Làm gì có diễn viên nào mắcchứng viêm dạ dày mãn tính. Cố thànhQuân là người say mê với nghề, thường xuyên chuyên tâm vào vai diễnquên cả thời gian, nghĩ tới việc ăn đúng bữa. Minh Vi lo lắng cho chồng,nên mỗi khi Cố Thành Quân đóng phim đều thường xuyên ghé thăm đểnấu nướng. thậm chí còn kiếm choanh trợ lý tháo vát là Tiểu Tần. tuynhiên sau khi Minh Vi qua đời, Tiểu Tầncũng xin nghỉ việc. Trợ lý mới ràng chăm sóc chu đáo như ngườitiền nhiệm

      -Ngày mai em về công ty à? –Cố ThànhQuân hỏi.
      Minh Vi gật đầu.
      -Có hợp đồng chụp poster quảngcáo đợi em.
      -Thể cho tố T nhé. –Cố thành Quân nhìn đứng cúi đầu trước mặt mình với ánh mắt phức tạp, những điều định đều tắc nghẽn nơi cổ họng, sao ra được.
      Những lời ngày hôm đó là tự phát triển lời thoại ngay tại chỗ, hay có người với

      -Vậy nếu như có việc gì, em làm phiền thầy nữa. –Minh Vi cắt ngangdòng suy nghĩ của Thành Quân.

      Cố Thành Quân chẫm rãi gật đầu, quay người bước .
      -Thầy Cố. –Minh Vi thể gọi với theo. –Thầy… nếu đau dạ dày hãyuống thuốc nghỉ ngơi cho tố T vào.

      Coi như thấy vẻ ngạc nhiên mặt Cố Thành Quân, Minh Vi hơi cúingười xuống chào rồi vội vàng quay .

      Bầu khí lúng túng kì quặc giữa haingười, ngay cả Đường Hựu Đình ở xa cũng có thể cảm nhận rất . Cố ThànhQuân cau mày nhìn Minh Vi khuất, giống như bị trúng tà. Thời gian quen Cố Thành Quân cũng khá lâu, nhưng đâylà lần đầu tiên Đường Hựu Đình thấy người đàn ông hay làm bộ làm tịch, thầm trầm đó lộ vẻ lúng túng như thế này.
      -Sư huynh. –Minh Vi tới gần Đường Hựu Đình. –Tôi quay xong rồi. Cám ơn chăm sóc tôi những ngày qua, vất vảcho .

      Đường Hựu Đình im lặng gật đầu, mắt vẫn nhìn Minh Vi chăm chú.

      Minh Vi cũng nhiều lời, chỉ nhìnanh cười nhạt, sau đó bị Lý Trân và chuyên viên trang điểm kéo .

      Nhiều ngày sau lần tạm biệt đó, Minh Vi gặp lại Đường Hựu Đình. Hôm sau quay về công ty, nhận được hai hợp đồng quảng cáo, hàng ngày lại lên lớp tập luyện, bận rộn triền mien. Ít lâu sau, Đường Hựu Đình cũng hoàn tất vaidiễn của mình, lập tức bắt tay ngay vàoviệc hoàn thiện album mới.

      Hợp đồng của Minh Vi mới nhận làquảng cáo nước ép trái cây, làm chungvới Tô Khả Tinh.

      Tô Khả Tinh vì đóng vai chính trong MV của “Cực quang Boy”, lại có tin đồn liên quan đến thành viên trong nhómnên gần đây khí thế hơn hẳn.

      Tuy nhiên, nhắc đến tin đồn về Tô KhảTinh, Chung Thiên Dao tỏ ra vô cùng coithường.
      -Lý Kỳ Vân là kẻ đào hoa nổi tiếng trong nhóm, nhà sản xuất, đạo diễn, dưới chuyên viên hóa trang,thực tập sinh, thậm chí fan hâm mộ, sốđàn bà con ta từng ngủ cùngthậm chí có thể làm nổ máy chủ. TôKhả Tinh chẳng qua chỉ là trong số đó, có gì mà đắc ý? câu khónghe, chẳng có nữ diễn viên nào từng đóng MV cho “Cực quang Boy” lại chưatừng lên giường với lý Kỳ Vân cả.

      Minh Vi nhớ lại ngày đầu mới gặp Tô Khả Tinh, thông minh nhưngkhông mất vẻ ngây thơ, khỏi lắc đầu thở dài.

      Chung Thiên Dao ghé sát lại, cười hỏi:
      -Còn cậu sao? Ai cũng cậu cướp bạn trai của Chân Tích.
      -Tôn Hiếu Thành? –Minh Vi cười khổ sở. –Thứ nhất, ta và Chân Tích từ lâu đãkhông còn quan hệ gì. Thứ hai, mình và ta có quan hệ gì hết.
      - có gì mà năm lần bảy lượt hẹn cậu ra ngoài.
      -Nếu mình có quan hệ với ta , ta còn kiên trì đeo bám mình lâuđến vậy sao?

      Chung Thiên Dao nghĩ theo hướng đóthấy cũng phải. những kẻ lắm tiền nhưTôn Hiếu Thành đâu có kiên nhẫn lâuđến vậy. Nếu như Minh Vi ngã vào tay ta rồi, chắc chưa tới tháng bịquăng .

      -Cậu nhất định phải nắm chắc về bản thân mình. –Chung Thiên Dao tiếp. –Những người đàn ông tử tế trong giới này hiếm lắm, chúng ta phải học cách tựbảo vệ mình hơn.
      -Mình luôn tỉnh táo mà. –Minh Vi đáp.

      Sau khi quay xong bộ phim, Tôn HiếuThành biết uống nhầm thuốc gì mà chủ động tìm tới, liên tục hẹn Minh Vi ra ngoài. Vì ta là kẻ quyền thếtrong đế quốc giới truyền thông, nên Minh Vi tiện đắc tội. song mười lần, Minh Vi cũng tìm cách tránh né chỉ hai ba lần.

      Với kiểu cách như vậy, nếu là người đànông khác hẳn thể giữ được kiênnhẫn, nhưng Tôn Hiếu Thành lại càng thích thú, ta cảm thấy minh Vi thông minh tao nhã, thận trong e dè song rất chừng mực, những ưu điểm này rất ít nghệ sỹ nữ có được. Khi từ chối trông Minh Vi lạnh nhạt, nhưng khi hẹnđược ra ngoài rồi, lại trang điểm rực rỡ, tươi cười niềm nở, đường luôn cười hoạt bát, làm người ta cảm thấy thú vị mãn nhãn, đúng là trongsố ít các diễn viên mới vào nghề có thể đưa đến những kiện lớn.

      Ngày tết trung thu, Tôn Hiếu Thành đưa Minh Vi đến bữa tiệc, cố nhiên làtoàn những nhà giàu có tiếng, còn có cảmột số vị khách nước ngoài. Minh Vi mặc chiếc đầm dạ hội màu trắng bạc, dáng người thanh mảnh, khuôn mặttươi sáng, phong thái nhàng, cử chỉthanh tao. Tôn Hiếu Thành vừa đưa côvào lập tức thu hút vô vàn ánh mắt ngạc nhiên, trong lòng cảm thấy rất tự hào.

      Bạn bè Tôn Hiếu Thành cười bắt chuyện, hỏi:
      -Vị này là tiểu thư nhà nào vậy, trông lạquá, mới về nước à?

      Minh Vi tự giới thiệu về mình cách hết sức duyên dáng.
      -Tôi là diễn viên hợp đồng của công ty giải trí Vĩnh Thành.

      Hóa ra là diễn viên . Vẻ tôn trọng trong mắt đối phương dường nhưđã giảm mấy phần, còn đắn đo cân nhắc lại tăng lên.

      Trước khi đến đây Minh Vi biết mình gặp phải tình huống như vậy. Tuy nhiên hạ quyết tâm sử dụng Tôn Hiếu Thành làm bệ phóng cho mình nên quyết làm ra vẻ thanh băng ngọckhiết để ta phải mất hứng. lẳnglặng đứng bên cạnh Tôn Hiếu Thành, tỏra ung dung với những lời bàn tán xungquanh.

      Tôn Hiếu Thành cảm thấy Minh Vi vôcùng thú vị, lại có thể nhẫn nên càngcao hứng hơn.

      trẻ ăn mặc lộng lẫy, tay cầm ly rượu tới, nhìn Minh Vi dò xét với ánhmắt đầu thù địch, saub đó quay sangTôn Hiếu Thành cười :
      -Lâu lắm rồi thấy mặt , hóa ra có niềm vui mới. thay đổi khẩu vị từ bao giờ thế, thích những bông bách hợpdịu dàng kiểu này?

      Bỗng dưng chen vào vỗ mặt luôn, đúng là chút lịch cơ bản cũng có. Chỉ dựa vào hành động đó, vớinhững thứ đồ trang sức rối rắm trênngười ta, Minh Vi cũng biết chắc chắncô bé này sinh ra trong gia đình giàucó mới nổi.

      Tôn Hiếu Thành bối rối, cũng muốn giới thiệu hai với nhau. Minh Vi biết ý, lập tức :
      -Hai người chuyện, tôi loanhquanh lát.
      -Vậy tiện thể. – đó tiện tay đưa luôn cho Minh Vi ly cooktail uống hết của mình.

      Đây phải lần đầu tiên Minh Vi đếndự những bữa tiệc kiểu này của giớithượng lưu. Các nữ nghệ sỹ trong công ty vốn nhiều chuyện thị phi, bất kể chiêu bài làm nhục nào cũng thấy cả. côvốn định để tâm đến con bé này,nhưng lập tức thay đổi ý định, nếu chấp nhận để bị người ta ức hiếp lần, sau này cũng có lý do để từ chối TônHiếu Thành.

      Nghĩ vậy nên Minh Vi đưa tay ra cầm lấy chiếc ly .

      Song cánh tay của người đàn ông đứng bên cạnh đưa ra trước, đón lấy chiếc ly.

      Minh Vi ngạc nhiên ngước mắt lên nhìn. khuôn mặt Đường Hựu Đình là mộtnụ cười nhạt, nhưng toát lên cái lạnhthấu xương. Minh Vi thầm than khônghay rồi lùi về phía sau mấy bước. ngờ Đường Hựu Đình tiên phát chế nhân, vòng tay ra ôm chặt lấy lưng , khiến cơ thể hai người gần như dính vàonhau.

      Hơi ấm từ cơ thể người con trai đóxuyên qua lớp áo mỏng truyền sang, khiến tim Minh Vi khỏi nhảy thótlên, mặt bắt đầu phát hỏa.
      - Tôn bận nên tôi đưa Minh Vi dạo lát.
      xong, đợi Tôn Hiếu Thành kịp phản ứng, Đường Hựu Đình vừa ôm vừa kéo Minh Vi khỏi.

      Chiếc ly được Đường Hựu Đình đặt vào trong khay của nhân viên phụcvụ đường kéo Minh Vi ra khỏi đại sảnh. Lần này ấn vào cánh cửa nhà vệ sinh mà tới góc vườn hoa bên ngoài.

      ở đó còn có đôi tình nhân khác đắm đuối mặn nồng. đường Hựu Đình ào ào xông tới khiên đôi uyên ương hoảngsợ mất. Minh Vi vừa tức vừa buồn cười
      -Hôm nay lại phát bệnh điên kiểu gì vậy? chẳng buồn xem trong tìnhcảnh nào nữa.

      Đường Hựu Đình buông tay ra, nhìn cười nhạt.
      -Sao hả? cản trở và Tôn Hiếu Thành à?
      -Lẽ nào từ khi bước chân vào ngành giải trí đến nay chưa từng tham gia những cuộc xã giao kiểu này?


      -Xã giao? –Đường Hựu Đình cười mỉamai. –Bây giờ ngoài kia ai là biết Chu Minh Vi dính chặt lấy thiếu gia truyền thông Tôn Hiếu Thànhrồi.

      -Gặp chuyện đồn cho vui, sao lại coi là ? –Sắc mặt Minh Vi dần trầm xuống. –Tôi là nữ diễn viên, nên chỉcần tôi đic hung với người khác giới thôi, đều có những tin đồn ác ý nhưvậy.

      - định với tôi kiểu “cây ngay sợ chết đứng” hả?

      -Tôi tin sao? Vậy tôi cần gì phải phí lời. –Minh Vi . –Từ khi quyếtđịnh dấn thân vào lĩnh vực này, tôi chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với nhữngtin đồn ác ý rồi. biết dù có làm thế nào cũng thể ngăn chặn lại được những lời đồn thổi, vậy chỉ cần tôi làmbất cứ chuyện gì trái với lòng mình, sao phải quan tâm đến việc ngườikhác nhìn mình thế nào?

      Trong mắt Minh Vi phản chiếu ánh trăng thanh lạnh, phẫn nộ và cao ngạo hòa lẫn nhau. Khoảng khắc đó, Đường Hựu Đình như cảm thấy bị Dạ Oanhnhập vào mình.
      -Vậy còn Cố Thành Quân sao?

      Minh Vi sững lại, tia sáng vụt lóe lên tron mắt, vô thức nhìn nơi khác để tránh ánh mắt của Đường Hựu Đình.

      Đường Hựu Đình nhìn vào đôi mắt đó, cảm thấy chỗ rượu mình vừa uống đều trở thành giấm, gây nên cảm giáctê tê ở răng sao đươc.

      -Giữa tôi và Cố thành Quân càng khôngcó quan hệ gì. Hơn nữa là gì của tôi, dựa vào đâu mà có quyền chỉ trích tôi như vậy?

      Đường Hựu Đình dường như thểkiểm soát nổi miệng mình, tuột ra:

      - cho rằng tất cả đàn ông đều là lũ ngốc, thấy cái kiểu muốn cónhưng vẫn làm ra vẻ từ chối của sao? Bao nhiêu năm lăn lộn ngoài đời tôi thấy nhiều đứa con kiểu như . Tự cho mình là đúng, cứ tưởng khoác lênmình bộ dạng trắng trong tinh khiết là khiến mình khác biệt với mọi người, cho cùng chẳng qua cũng chỉ là kẻ mớivào nghề muốn thăng cấp mà thôi.

      - đủ chưa? –Người Minh Vi run bắn lên.

      - là cái gì? Lẽ nào thích anhta? cho rằng cũng lấy cái tênMinh Vi có thể chiếm được đãi ngộ của Cố Thành Quân à? Thủ đoạn đó của

      lý rượu hắt thẳng vào mặt khiến lờinói của Đường Hựu Đình bị cắt ngang.

      Đường Hựu Đình thấy mặt mình mátlạnh, tỉnh táo hơn đôi chút, đứng đờ ra.

      Minh Vi chậm rãi đặt lý rượu xuống, nghiến răng :
      - biết bất cứ điều gì đừngcó đánh giá bừa bãi.

      được hai bước, những nghĩ vẫn chưa thấy hết tức, bèn quay lại giơ chânđá mạnh vào chân Đường Hựu Đình.Đường Hựu Đình vội ôm lấy chân kêu ai oái, hết hẳn lơ mơ.

      Minh Vi quay lại tìm Tôn Hiếu Thành mà tự mình ra ngoài vẫy taxi về. xe chưa được bao xa có cuộc gọi đến của Đường Hựu Đình, dập xong lại gọi, cứ như vậy lúc lâu.

      Người lái taxi nhìn qua gương chiếu hậu.
      -Cãi nhau với bạn trai à, ?

      Minh Vi dứt khoát tháo hẳn pin điệnthoại ra.
      Người tài xế cười ha ha.
      -Chờ tới lúc hết giận rồi nghe ta giảithích chút là được. cãi nhau đều làvì chưa hiểu nhau thôi. Hai người bìnhtĩnh chuyện lại với nhau, chắc chắnkhông có rắc rối gì là thể giảiquyết được. Đừng vì tức giận mà bỏ lỡmất người đàn ông tố T.

      Minh Vi cố nén lúc lâu, đến khi thể nào kiểm soát nổi nỗi ấm ức dâng đầy trong ngực, luồng cảmxúc dữ dội xô vào từng góc trong bộ não, trở thành những giọt nước mắt lăn dài má.
      - ta… Coi thường cháu… -Câu vừa bật ra, tát cả mạnh mẽ bỗngnhiên sụp đổ, nỗi buồn thương cứ nhưvậy mặc sức tuôn trào. Minh Vi cảm thấymình giống hệt mười tám tuổi,thấy đau lòng là bật khóc, hoàn toànkhông kiềm nén chút nào.

      Người tài xế thở dài tiếng:
      - bé xinh đẹp như vậy, nếu chàng đó biết quý trọng cháu, vậy cũng đáng để cháu rơi nước mắt vì cậuấy.
      - phải đâu chú ạ, chỉ là bạn bèthôi.
      -Bạn bè cũng vậy. –Người lái taxi tiếp tục. –Bạn trai thay lòng đổi dạ, cònnhững người bạn theo mình suố T cảcuộc đời. Có hiểu lầm hãy vớinhau sớm, nếu thể chơi với nhaunữa dứt khoát thôi luôn. Đời ngườichỉ có mấy chục năm, thể sống lại lần nữa đâu.

      Minh Vi ngẩn người.
      -Sống lại… lần…

      được tái sinh đời này nhưmột kì tích, có sức khỏe, tuổi trẻ và cả sắc đẹp. đó là những tài sản đáng quýnhất của đời người. Tình , tình bạn,lòng tin và phản bội, sống và chết đều trải qua, còn có gì nhìn thấu được, vậy vì sao phải buồn lòng rơi nước mắt vì những trở ngại này?
      Khi xe về đến kí túc xá công ty, tâm trạng của Minh Vi bình tĩnh hơnnhiều.
      -Minh Vi.

      Minh Vi quay đầu lại thấy Đường Hựu Đình từ trong xe bước ra.
      -Trời ạ. – khẽ kêu lên. – làm thếnào lái xe được về đây? uống bao nhiêu rượu, sợ bị cảnh sát bắt à?

      Đường Hựu Đình nhìn , khẽ cười.
      -Là Tiểu Hoàng cầm lái. Tôi bảo cậu ấy rồi.
      -Sợ ấy nghe thấy chúng ta cãi nhausao?
      -Sợ cậu ấy nhìn thấy cảnh tôi xin lỗi, lại chết khiếp.

      Minh Vi bất giác mỉm cười.
      -Cũng phải, lớn như vậy, chắc số lầnxin lỗi cũng chỉ đếm đầu ngón tay của bàn tay thôi. Nếu xin lỗi,Tiểu Hoàng có lẽ nghĩ bị trúng tà.

      Đường Hựu Đình nhìn thấy Minh Vi cười cũng cười theo.
      - giận à?

      Minh Vi ngay lập tức đổi sắc mặt. ĐườngHựu Đình bối rối đưa tay lên vò đầu.
      -Xin lỗi! – khẽ. –Tôi muốn là tôi ghen nên mới thố T ra những lờinhư vậy. có thể tha thứ cho tôi đượckhông?

      Minh Vi thấy má nóng bừng.

      - lung tung cái gì vậy?
      -Thực là hơi ghen chút. –ĐườngHựu Đình thẳng thắn giãi bày. –Trôngtiểu sư muội mình mến vồn vã với người đàn ông khác, ai chẳng thấy ghen tức? tôi thừa nhận là tôi có chỉ sốEQ thấp, lại ấu trĩ. Khi ghen chỉ biết nóinhững lời tổn thương cho người khác, côgiận tôi như vậy cũng đáng. muốn tôi phải chuộc lỗi thế nào tôi cũng chấp nhận hết.

      -Được. –Minh Vi cười giảo hoạt. –Yêucầu của tôi cũng cao. chỉ cần viết ba chữ “Tôi xin lỗi” bằng mông là được.

      -Hả? –Đường Hựu Đình cười đau khổ. –Có cách khác ?

      -Phương án thứ hai là cởi hết quần áo chạy ba vòng trong công ty, hét toáng lên “Tôi là lợn”. nếu vẫn thấy vừalòng, tôi còn phương án thứ ba.

      -, , phương án là đủ rồi.–Đường Hựu Đình vội vàng ngăn lại.

      Minh Vi đứng khoanh tay nhìn ĐườngHựu Đình hành động. Đường Hựu Đình đằng hắng mấy tiếng, nhìn xung quanh lượt, sau khi chắc chắn có ai mới hậm hực quay người lại, hơi cúi người xuống rồi cong mông lên bắt đầu viết chữ.

      Cái mông cong, là kết quả của việc Đường Hựu Đình chịu khó tập luyện ở phòng tập thể hình, lần này cho Minh Vi phen mãn nhãn. vừa cười khúc khích, vừa thầm nghĩ, các fan hâmmộ vẫn thường khen Đường Hựu Đìnhcó thân hình tuyệt đẹp phảikhông có căn cứ. nếu ghi hình lại cảnhnày rồi up lên mạng lượng truy cập chắchơn cả triệu.

      Đường Hựu Đình viết chữ xong, hỏiMinh Vi đầy ấm ức:
      -Như vậy đủ chưa? còn giận nữa chứ?

      Minh Vi mỉm cười.

      -Những câu đó chỉ làm người khác tổn thương, mà còn khiến người tathấy lòng nguội lạnh nữa. hóa ra trong lòng tôi là người như vậy.

      -Minh Vi…

      -Tôi biết, bước chân vào giới giải trí thể nào tránh khỏi việc bị người ta soi mói đời tư. Song tôi muốn những lời đánh giá và chỉ trích đó đến từnhững người bạn xung quanh mình. –Minh Vi hít sâu hơi. –Thực ra chínhxác là tôi lấy lòng Tôn Hiếu Thành,cả đối với Cố Thành Quân cũng vậy.nhưng phải tất cả kiểu lấy lòng đều được khái quát bằng việc dùng thânxác quyến rũ người ta. Tôi thừa nhận mình là người có toan tính, hoàn toànkhông giống với vẻ thanh tao thuần khiết như tôi vẫn bộc lộ. nhưng tôi cũngcó giới hạn của riêng mình. Giới hạn của tôi là tôi phải sống sao cho xứng với chamẹ sinh ra mình, sao cho xứng với lòng mình.

      Đường Hựu Đình từ từ tới bên cạnhMinh Vi. Sau khi ở bữa tiệc ra, có lẽ rửa mặt nên tóc còn hơi ướt. đẹptrai dù thế nào vẫn đẹp trai, hình dángthất thểu, trái lại, càng làm Đường Hựu Đình thêm phong lưu phóng khoáng vàiphần. đường Hựu Đình dẹp hẳn cái vẻtùy tiện tấc đến trời của mình, đứng trước mặt Minh Vi bình thản và đúng mực, ánh mắt sáng trong và chăm chú,nghiêm túc tới mức như biến thànhmột người khác.

      -Tôi thực lòng xin lỗi , Minh Vi. Tôi biết phải người kiểu đó, vĩnh viễn bao giờ trở thành con người như vậy. kiên cường, có lòng tin, có lýtưởng. bị cái vòng danh lợi này nhấn chìm mình. Tôi những lời như vậy kẻ khốn nạn. xin hãy thứ lỗi cho tôi.

      Minh Vi nghe tới đó bao nhiêu tức giậnđã tiêu tan thành mây khói. Nhiều nhấtcũng chỉ còn chút oán hờn, đáng để nhắc tới.

      nghiêng nghiêng đầu, cười hỏi:
      -Vậy, chúng ta vẫn là bạn bè nhỉ?
      Đường Hựu Đình cũng cười.
      -Chúng ta có thể xa hơn bướcnữa.

      Minh Vi tỏ vẻ nghi hoặc.
      -Như vậy là ý gì?
      - hiểu à? –Đường Hựu Đình tiến gần thêm bước nữa, cười khì khì nhìn Minh Vi. –Nếu chỉ là bạn thôi tôi thấy vẫn chưa thỏa mãn.

      Minh Vi cảm thấy như có chiếc kimđâm mạnh vào gáy mình, tóc gáy dựng đứng hết lên. Trong đầu nghe nổ bùng tiếng, vội vàng ra sức lắc đầu, quay người chạy mất.
      -Minh Vi, sao vậy? –Đường Hựu Đìnhtúm lấy cánh tay .
      Minh Vi gần như hoảng sợ rút cánh tay ra.
      -Chúng ta cần đến chuyện đó, chuyện đó…

      đẩy cánh cửa hành lang rồi chạy vọtvào trong. Cảnh cửa điệnt ử sập lại“ping” tiếng, để mặc Đường Hựu Đình đơn độc đứng bên ngoài.

      ~Hết chương 8~
      xkhang thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9: Tôi


      Sau hôm đó Tôn Hiếu Thành có đến tìm Minh Vi, song Minh Vi tìm mọi cớ để lảng tránh, chịu gặp ta.

      Vì chuyện ở bữa tiệc nên Tôn HiếuThành cảm thấy mình mắc nợ Minh Vi, đương nhiên tìm cách để bù đắp. mượn cớ nhà sản xuất bộ phim “Cố viên xuân thu” giao hợp đồng quảng cáo, ta cho phóng viên đến làm cuộc phỏng vấn với Minh Vi. Bài phỏng vấnkhông dài, được nổi trội như các vai chính, nhưng tiêu đề rất bắt mắt “Từcách cách thành bao”, như vậy cũng đủ khiến bạn đọc quan tâm.

      Khi chọn ảnh đăng kèm bài viết, Tôn Hiếu Thành khéo léo sử dụng tấm ảnh chụp Minh Vi khi hóa thân thành DạOanh. Trong tấm ảnh, khuôn mặt nhắn trái xoan của Minh Vi trắng như tuyết, mắt dài này cong vút, đôi môi đỏhồng đầy đặn, tay kẹp điếu thuốc,qua làn khói uốn lượn, ánh mắt trông phiêu diêu tận nơi xa lắc. sau khi đượcđăng tải, tấm ảnh gây nên chấn động .

      thiếu nữ vẫn còn nét ngây thơ trênmặt, song từ sâu thẳm toát lên nhữngnét kiều quyến rũ, trong khi biểucảm lại là vẻ đau xót, mắt đầy loángnước, trông hết sức đáng thương.

      Người đời luôn có cảm tình với những bậc hồng nhan, đối với người đẹp như vậy ai lại thương xót.

      Tôn Hiếu Thành mang theo cuốn tạp chí này đến đứng chờ Minh Vi bên dưới kí túc xá, cuối cùng cũng gặp được Minh Vi sau hơn tháng trời né tránh.

      Khi đó Minh Vi vừa quay về từ phòng học vũ đạo, trán lấm tấm mồ hôi,hai má đỏ hồng, mắt sáng ngời. Tôn HiếuThành trông thấy, lòng mềm mại hẳn, những oán trách chợt tan biến hết.
      -Từ khi tôi sinh ra đến nay, đây là lầnđầu tiên đứng chặn người ta ở bên dướicầu thang kí túc, Chu tha hồ mát mặt.

      Minh Vi cười khổ sở.
      -Biết bao đẹp chỉ mong có được ưu ái của , sao cứ phải lãng phí thời gian để ý đến conbé biết điều như tôi?
      -Nếu như nước Nhược Tam Thiên (Ý nước sông mênh mông vô cùng nguyhiểm), tôi chỉ lấy gáo mà thôi.
      - Tôn, dùng câu đó lỗi thời quá, lay động được trái tim các thiêunữ đâu.
      -Vậy ai có thể đánh thức được trái tim đây? Đường Hựu Đình ư?

      Minh Vi ngẩn người.
      -Tôi đều thấy cả rồi, hôm đó…- Tôn HiếuThành làm bộ hắt ly rượu, cười với uể oải. -Hóa ra kiểu búp bê sứ trông vẫnđáng hơn.

      Minh Vi gạt tay.
      -Xin lỗi Tôn. Tôi tu hành chưa đủ, vẫn chưa diễn kịch được lâu như thế trong cuộc sống thường ngày.
      -Vậy phải làm thế nào? –Tôn Hiếu Thành nhìn cách an nhàn. – nhất định chịu hẹn hò với tôi nữa sao?

      Minh Vi nghiêng đầu, để lộ ra vẻ bối rốikhó xử. cắn môi dưới, cân nhắc chút rồi :
      -Tôi đắc tội với Chân Tích, muốn giành ưu thế hơn chị ta ở chỗ anhnữa. chị ta là ngôi sao lớn nổi tiếng, tôi chỉ là người vừa chân ướtchan ráo vào nghề. Bất kể thế nào,, mâu thuẫn với chị ta đều nên.

      -Tôi có thể làm cho thành ngôi sao. –Tôn Hiếu Thành . –Minh Vi, có điều kiện tố T, cần mất nhiềucông sức vẫn có thể nổi tiếng.

      Minh Vi lắc đầu.
      -Tôi còn có công ty, còn có chủ tịch Cố nữa.
      -Cố Thành Quân giao cho tôi.

      Minh Vi cảm thấy Tôn Hiếu Thành dường như hơi có vấn đề.
      -Vì diễn viên xu dính túi mà phải tổn hao công sứccó đáng ?
      -Tôi cũng biết nữa. –Tôn HiếuThành xòe tay ra. –Nhưng tôi rất thích . khiến cho tôi có cảm giác rấtgần gũi, thân quen. Kỳ lạ lắm phảikhông?

      Minh Vi cười đau khổ, gì nữa.

      Có lẽ Tôn Hiếu thành tìm Cố ThànhQuân để xin , nhưng Minh Vi biết,với con người và tính cách của Cố Thành Quân, tuyệt đối bao giờ chấp nhận. khi đó có thể dựa vào lý do thể đắc tội với chủ tịch Cố mà dứtkhoát với Tôn Hiếu Thành.

      Được người giàu có và quyền lự theo đuổi là điều mà các nghệ sĩ khôngbao giờ có thể tránh nổi.Việc tư chối cách hoàn hảo như thế nào quả đúng làmột khoa học.

      Chung Thiên Dao cũng với Minh Vi:

      -Tôn Hiếu Thành đẹp trai như vậy,lại trẻ tuổi, dù ta phải là đại giatrong giới truyền thông cũng có cả đám đàn bà con theo đuổi rồi. với ta thực ra đâu có gì là sai trái. phải mình khuyên cậu giao dịch gì đó với ta, nhưng cậu cũng cần giữ lại lối thoát.

      -Thiên Dao, chuyện này đợi tới khi nào cậu trải qua biết.Nhũng người đànông như thế này phải là nam sinh viên đơn giản trong trường học.Bọnhọ tìm đến đương nhiên muốn đạt đượcmột thứ gì đó cơ thể cậu. Bọn họ chơi những trò mập mờ ràng.

      Chung Thiên Dao nhún vai.

      - vậy cũng phải. Tuy nhiên bức ảnh tạp chí cũng đẹp . Mình thấy cóngười mạng còn đem ảnh của cậu ra so sánh với Chu Toàn, cả hai cùngrất đẹp.

      Minh Vi cười.

      -Đạo diễn cũng là hình tượng đó của mình được xây dựng rất tuyệt. Mộtngười con vốn cao ngạo bẩm sinh lại rơi vào chốn bụi trần, thừng rất dễ có sựcảm thông của mọi người.

      Việc Tôn Hiếu Thành đến gặp Cố Thành Quân xin người còn chưa tới hồi sau, nhưng cuối tháng Chín, album mới củaĐường Hựu Đình được phát hành.

      Album mới mang tên “Horizon”,ngoàisingle ghi lần trước ra, tất cả có chínbài.Album này vẫn do Đàn Lập Đạt làmGiám Đốc sản xuất, Đàm Lập Đạt thậmchí còn rat ay viết hai ca khúc trong đó,đều là những bản nhạc trữ tình.

      Sức mua album mới này điên cuồng đến mức nào, Minh Vi đều nghe mọi người xung quanh bàn tán. Từ sau buổi tối hôm đó, chưa hề gặp lại Đường Hựu Đình. Lúc trước vẫn thỉnh thoảnggửi tin nhắn cho , giờ đây mất tăm luôn, hoàn toàn bặt vô tín.

      Đường Hựu Đình rất uyển chuyển,Minh Vi từ chối cũng rất uyển chuyển.Nhưng dù có uyển chuyển tới đâu vẫn là từ chối, dĩ nhiên cũng ngại, thểchủ động đến tìm .

      Có gì để với ? Quan hệ của bọn họ là gì? Công việc và cuộc sống của Đường Hựu Đình đâu cần nhân vật bé xíu như Chu Minh Vi lo lắng?

      chung là cảm thấy lúng túng, Minh Vi tự nhủ vậy.

      Đường đường là ngôi sao lớn bày tỏ lòng mình, nhưng lại bị từ chối thẳng thừng ngay tại chỗ. Bộ dạng hoảng hố T bỏ chạy của Minh Vi khi đó chẳng khác nào chạy giặc. Như vậy sao làm tổn thương lòng tự trọng của ?

      Con người Đường Hựu Đình vốn caongạo thế nào, Minh Vi cũng thừa biết.

      Có điều giữa hai người bọn họ, trước tiên chưa đến chuyện tình cảm, chỉ riêng việc chết rồi được tái sinh cũng biết phải sao với . dối liệu giấu được bao lâu, còn nóithật Đường Hựu Đình có tin ?


      Huống hồ, cho dù có thân phận mới, nhưng trong lòng Minh Vi vẫn xác địnhmình là Trương Minh Vi bạc phận. còn người chồng chưa giải quyết xong ân oán, vết thương cũ vẫn chưa liền, nên thể nào đón nhận tình cảm mới.

      Tuy liên hệ với nhau, nhưng biết tình trạng của Đường Hựu Đình cũng chẳng khó khăn gì. Thời gian này, chỉ cần truy cập vào mạng, mở báo ra, hoặcbật TV là đều có thể nhìn thấy bóng dáng của Đường thiếu gia.

      “Album mới của Đường Hựu Đình bán rất chạy, lượng tiêu thụ lập kỉ lụcmới”.

      “Hình tượng hoàn toàn mới của ĐườngHựu Đình là người đàn ông trưởngthành quyến rũ”.

      “Đường Hựu Đình tham gia cuộc họp báo mùa đông xxx, khiến các fan hâm mộ điên cuồng chạy theo”.

      “Đường Hựu Đình đầy ắp các hợp đồng quảng cáo, có khả năng trở thành quán quân của năm sau”.

      Khi đến quán trà sữa mua đồ uống, MinhVi trông thấy cả loạt trẻ đứng trong cửa hàng băng đĩa bên cạnh bỏ album của Đường Hựu Đình vào túi giấy rồi mang . Người qua đường liếc xéo,bà chủ tiễn khách ra, mặt luôn nở nụ cười tươi như hoa.

      Minh Vi đứng trước tủ kính của cửa hàng băng đĩa, thân thờ nhìn posteralbum mới của Đường Hựu Đình.

      Vì phải cắt tóc ngắn hồi quay phim, nêntạo hình của Đường Hựu Đình trong album mới mang đạm phong cách quândã chiến. tờ poster mang màu sắc rực rỡ, nếu đứng bên kia đường vẫn có thể nhìnthấy ngay. Đường Hựu Đình mặc mộtchiếc áo quân phục màu xanh đứng ởmột nơi giống như rừng nhiệt đới, bênhông có hai khẩu sung, khuy ngực mở ra làm lộ những phần cơ rắn chắc màu nâu sô--la của . Ánh mắt Đường Hựu Đình sắc sảo, phong thái cao ngạo, da toàn thân nhuốm màu nâu nhạt, trông người và gọn ghẽ.


      Bậc làm cha mẹ nào có thể đồng ý cho con mình treo tấm hình như vậy tường đúng là có vấn đề.

      Nhưng càng cho bọn trẻ càng muốn làm, nên album này mới bùng nổvậy.

      Minh Vi như bị trúng tà, vào trong cửa hàng đó, cũng mua đĩa mơi của Đường Hựu Đình.

      Về tới kí túc xá, cho chiếc đĩa vào ổ máy tính xách tay, sau đó vừa dọn dẹpphòng vừa nghe nhạc.

      Giọng của Đường Hựu Đình dày và ấm,tràn đầy sức sống.Nghe hát có cảm giác như mỗi tấc da toàn thân đều được ngâm trong nước nóng, đéncả tai cũng như được uống say.

      Đúng là các fan hâm mộ ĐườngHựu Đình cách mù quáng.Ở con người có mọi thứ, vẻ đẹp ngoạihình, thực tài, nghị lực và cả vậnnay. quả hổ với danh xưng thần tượng.

      Sau khi Minh vi kết thúc việc c gupj hình quảng cáo, công ty sắp xếp cho mấyvai diễn khách mời, là để luyện tập thêm, hai là để khán giả quen mặt. Đó đều là những bộ phim mỗi bộ vài ba tập,mỗi tạp vài câu thoại.Mấy việc lần đầu tiên của Minh Vi đều từ đó mà ra:lần đầu tiên diễn người chết, lần đầu tiên quay dưới nước, lần đầu tiên cưỡi ngựa…

      Khi bận rộn thơi gian bao giờ cũng trôiqua mau, trận mưa thu, cơn mưa tuyết, chớp mắt đến cuốinăm.Album mối của Đương Hựu Đình tòn thắng,”Cố viên xuân thu” cũn bắt đầulàm các khâu quảng bá vào năm sau.

      bộ phim truyền hình nghiêm túc về đề tài lịch sử, trailer quảng cái cho”Cốviên xuất thu” được làm hết sức tinh vi, nhạc hào hung khoáng đạt, các cảnhphim được tính toán cẩn thận, diễn viêncó tiếng tăm, diễn xuất truyền thần, phục trang tinh tế. Ngay sau khi ra mắt, trailer lập tức thu hút được chú ý của dư luận mạng.

      Những tiêu điểm được mọi người bàn tá nhanh chóng chuyển từ tình tiết bộphim sang các diễn viên.Cố Thành Quânvà Chân Tích dĩ nhiên la đối tượng cố T yếu của mọi câu chuyện.Quan hệ của hai người này mập mờ suố T mấy năm qua, giờ đây vợ Cố Thành Quân chết,hai người lại đóng vai vợ chồng gắn bó keo sơn trong bộ phim, cho nên, bất luận là fan hâm mộ hay báo chí, đều coi đây như dấu hiệu cặp đôi này tiếptục tình xưa.

      Minh vi là nhân vật đóng vai phụ chủ yếu nên trong đoạn trailer dài hơn phút cũng xuất đến bốn lần, cộng lại chừng bảy tám giây. Trong bốn cảnh đó cảnh đầu tiên là Vinh Ninh cách cách gặp Lý Ngọc Long, cảnh thứ hai là cáchcách bị Tông thị tát, cảnh thứ ba là Vinh Ninh khóc với Lý Ngọc Long rằng cômấy là người ta nhất, còn cảnhthứ tư chính là cảnh và Tống Tử Thành ôm nhau.

      Bọn Chung Thiên Dao xem xong trailer, tất cả đều hết lời ngợi, người dựng trailer đúng là cao thủ, chỉ có bốncảnh tóm tắt được toàn bộ cuộc đời của Vinh Ninh cách cách .

      Sau đó mạng lại phát đoạn video về quá trình làm phim dài bảytám phút . tronh đoạn video này, các cảnh của Minh vi khá nhiều. Nhân vật diễn vốn ngang tàng, hễ xuất là thanh thế át người, cho nên trong đoạn video đó trông rất bắt mắt. Đặc biệt làđoạn sau này, khi trở thành bao vớivẻ đẹp rực rỡ, phong thái quyến rũ, ánh sáng của trẻ trung dạng ngời khiến cho Chân Tích vốn trang điểm nhạtnhòa trở nên tiều tụy già nua hơn nhiều.

      Vì có mấy cảnh tình cảm với Đường Hựu Đình, nên nữ diễn viên đóng vai Vinh Ninh cách cách lập tức trở thành cái tênsố trong danh sách tìm kiếm trênmạng của nhóm fan”Đôi cánh”.Ngườihâm mộ lập tức nhận ra chính là diễnviên dóng vai người cá trong MV của . Những bức ảnh ít ỏi của Minh Vi lậptức được truyền bá internet.

      Minh Vi cũng có tài khoản riêng trênmạng xã hội, dù số lượng người truy cập khong nhiều, nhung cũng có ngườihâm mộ. Công ty còn đăng kí cho mộtblog riêng, sau khi dặn dò kĩ việc chú ý đến các phát ngôn dao cho ngườiquản lý của Minh Vi và Lí Chân cùngtheo dõi.

      Cứ cách khoảng năm ba ngày là Minh Vivào đó để lại mấy thông tin về việc gầm đây mình xem phim gì, đọc sách nào, hoặc vài chuyện lặt vặt trong cuộc sống. Kiêp trước Minh Vi vốn là người cókhiếu văn chương, cho nên lời lẽ tròchuyện cũng khác người. Những kiếngiải hay bình luận về các bộ phim của súc tích, từ ngữ độc đáo, có nhứng chi tiết rất cũng được viết cách sinh động và thú vị.Vậy nên, chỉ riêng việc viết blog cũng khiến Minh Vi cókhông ít những fan hâm mộ trung thành.
      Quay lại công ty sau kì nghỉ Tết Dương lịch, Minh Vi nhận được giấy mời đến dự buổi họp báo ra mắt phim”Cố Người quản lý đưa tới sa- lông làm tóc, sau đó sang chỗ người tài trợ chọn phụctrang, thậm chí còn mời chuyên viên tạo hình đắt giá nhất của cong ty đến. Buổi sáng hôm họp báo, Minh vi bị nhét vào chiếc xe bảy chỗ giữa mộtkhung cảnh nhốn nháo, chạy thẳng đến khách sạn nơi diễn ra cuộc họp.

      Đến nơi Minh Vi mới nhận ra là còn quá sớm, đừng là các diễn viên chưa tới, ngay cả hoa trang trí ở họp báo vẫn chưa đặt xong. Các nhân viên tất bật lại,Minh Vi đứng ở góc uống cà phê,chợt thấy hình dáng quen thuộc lọtvào mắt. giật mình, vội tuồn ngay ra ngoài cánh cửa sau lưng mình.
      Bên ngoài là lối của nhân viên, bóng người nhưng vẫn có thể nghethấy tiếng bát đĩa vọng lại từ nhà bếp. Minh Vi đứng yên ở đó.

      trốn cái gì? Có gì mà dám gặp người ta?

      quay người, định vào.

      Tay còn chưa chạm vào nắm đấm, cánh cửa bật mạnh ra. Minh Vi kịp tránh né, chiếc cốc giấy trong tay bị hất đổ, nửa cốc cà phê hắt hết lên váy.

      sững sờ nhìn xuống bộ váy nhếchnhác của mình, tức giận ngẩng đầu lêntrợn mắt với người đàn ông đứngtrước mặt.
      -Đường Hựu Đình, . . .

      Đường Hựu Đình vội vàng đóng cánhcửa sau lưng lại.
      -Mắt tôi làm gì có chức năng nhìn xuyên thấu, làm sao biết ở sau cửa?
      -Vậy mở cửa ra cẩn thận chút được sao?
      - dưng trốn sau cánh cửa làm gì? Còn nữa, phải gọi tôi là sư huynh chứ.

      Minh Vi cãi nhau với Đường Hựu Đìnhmấy câu, tự nhiên cảm thấy nội dungnhàm chán, nên gắng nhịn lại, :
      -Được, Đường sư huynh. Phiền gọi giúp tôi trợ lý đến. buổi họp báo sắp bắt đầu rồi, tôi thể xuất vớibộ dạng này được.

      Đường Hựu Đình đặt tay lên nắm đấm cửa, song nghĩ lại, cảm thấy phải lắm.
      -Chờ chút, vì sao tôi phải chạy việc giúp ? Hai người chúng ta chẳng phảiđã tuyệt giao rồi hay sao?
      -Tuyệt giao? –Minh Vi ngạc nhiên. –Việcnày từ bao giờ thế?
      -Lần trước chúng ta chuyện với nhaulà vào Tết Trung thu. Chu tiểu thư, bậnrộn quá nên nhớ sao?

      Minh Vi cảm thấy vô lý.
      -Tuổi của hai chúng ta cộng lại cũng gầnnăm mươi rồi, vẫn còn chơi cái trò ở nhà trẻ này hay sao? Rố T cuộc có giúp tôi gọi trợ lý hay ?
      -Nếu tôi giúp làm gì tôi? –Đường Hựu Đình đứng khoanh tay, tựalưng vào cánh cửa cười hả hê.

      Minh Vi tức quá nghiến răng lại.

      -Con người sao hẹp hòi vậy? Tôi từchối có làm sao? Là đàn ông phảiso đo tính toán thế sao?
      - từ chối tôic huyện gì vậy? –ĐườngHựu Đình tỏ ra nghi hoặc.
      -Việc này tôi còn phải ra với anhnữa hả? –Dù da mặt có dày đến đâu, khinói đến chủ đề này Minh Vi vẫn cảmthấy hơi xấu hổ. thầm chửi bọn nổi tiếng hay biến thái. –Bây giờ tôi mới bước chân vào nghề, cũng mới bắt đầu nghiệp, định cố gắng làm việc tố T, giành được thành công, kiếm tiềnphụng dưỡng mẹ tôi. Còn chuyện tình cảm, tôi muốn nghĩ đến sớm. hơn nữa tôi còn ít tuổi. là ngôi sao lớn,tôi với được.
      -Chờ ! Chờ chút ! –Đường Hựu Đìnhcàng nghe càng hiểu, lập tức kêuMinh Vi dừng lại. – biết vì khả năng biểu đạt ngôn ngữ của có vấn đề hay khả năng lý giải của tôi có vấn đề. Sao tôi thấy những lời loanh quanh vòng vèo của kì quặc quá.

      -Kì quặc cái gì?-Minh Vi liếc xéo ĐườngHựu Đình.Là tôi , có thể được làmbạn với , tôi thấy đầy đủ lắm rồi,nếu tiến thêm bước nữa , tôi….

      -Dừng lại! Dừng lại, dừng lại! –ĐườngHựu Đình kêu lên. –Là , tôi thích , nhưng đồng ý?

      Mặt Minh Vi hơi ửng hồng,sau đó lạitrắng toát . nghiến răng :

      -Dù điều tôi đến nỗi thô nhưvậy, nhưng đại khái tám chín phần lànhư vậy.

      Đường Hựu Đình nhìn Minh Vi như nhìnlợn trèo cây.

      _Cô cho rằng tôi thích hả?

      Minh Vi bắt đầu ngầm cảm thấy điều gìđó bình thường, nên năng cũng chở nên do dự.

      -Khi ấy có ý đó…

      Đường Hựu Đình cười lăn cười bò, cười đến nỗi toàn thân rung lên, phải dựa hẳnvào tường, vui kể xiết.

      cho rằng tôi thích ?

      Mặt Minh Vi cuố cùng cũng đỏ bừng. hận nỗi thể dùng tay bóp chết đường Hựu Đình ngay tại chỗ, đòngthời cũng hận thể bóp chết mìnhluôn.

      kiên nhẫn chờ đợi chừn nửa phút, thấy Đường Hựu Đình vẫn chưa ngừng cười, đành hét lên:

      - cười đủ chưa vậy?Bị điểm trúnghuyệt cười hay sao mà ngừng được hả?

      Đường Hựu Đình đúng là cười đến chảy nước mắt.

      - cho rằng tôi theo đuổi , còn từchối, lại còn nghĩ tôi giận ấy hả?

      -Im . –Minh Vi xấu hổ quá thành ra cáu giận.

      Đường Hưu Đình đành phải thở xuôimấy hơi, sau đó đưa tay ra chỉ vào mũiMinh Vi, :

      -Chu Minh Vi , nghe đây. Tôi,Đường Hựu Đình, thích .

      Minh Vi hậm chí còn muốn cắn chếtĐường Hựu Đình ngay lúc đó.

      -Tôi nhớ hôm đó là thế này, tôi định bảovới , tôi muốn chúng ta chỉ là bạn bè , mà là bạn thân.Tôi xem trọng , long quan tâm đến , muốn thúc đẩy .Lần này nghe hay chưa?Đừng có hiểu lầm nữa.Nếu nghe chưa tôi lại cho lần nữa. –Đương Hựu Đình cố ý kéo dài thanh điệu, nhấn vào từng tư . –tôi muốn làm bạn thân vớicô…

      -Nghe rồi. –Minh Vi toáng lên, mặtđỏ như sắp tứa máu đến nơi.

      Đường Hựu Đình lại cười ha ha trận nữa.

      -Sao lại có thể hiểu lầm đến mức đó được? Đường Hựu Đình tôi là người thế nào hả, tôi muốn người con thếnào mà chẳng được, làm sao có thể ăn ngọn cỏ ngay cạnh tổ?Tôi cứ tựhỏi tại sao hôm đó lại co giò chạynhanh đến như vậy, còn tưởng muốn vệ sinh, hóa ra…Chớ chút!

      -Lại làm sao nữa? –Minh Vi kháchsáo.
      -Việc ảo tưởng là tôi thích cũngkhông sao, những ảo tưởng nhưvậy cũng ít. Nhưng lại có thể từchối tôi sao? –Đường Hựu Đình cảm thấy chưa bao giờ lòng tự tôn của mìnhbị chà đạp đến thế, -Vì sao lại từ chốitôi? dựa vào đâu mà từ chối tôi? Saocô có thể từ chối tôi?

      Minh Vi cảm thấy vô lý.
      -Ôi trời, lòng tự tôn mong manh như thủy tinh của bị tôi đập vỡ rồi à? dựa vào cái gì mà cho rằng phàm là con nhất định đều đón nhận tình cảm của ?

      Đường Hựu Đình trả lời cáchnghiêm túc:
      -Những người con khác bànđến, nhưng đối với , việc có thể có được người như tôi đây thích, đúng là may phúc ba đời. đáng lẽ phảicảm ơn thân tình ái cảm ơn trời đất, sauđó nhào vào lòng tôi. có biết là nếu từ chối tôi, cả đời này gặp được bất kì người đàn ông nào khác tố Thơn tôi ?

      -Cảm ơn. . .lời trù úm của . –Minh Vi hung hăng liếc xéo Đường Hựu Đình. –Song vì Đường công tử cao quý thích tôi, nên giả thiết đó cũng tồn tại. Còn bây giờ, nếu như vui, cứđứng đây mà thỏa sức cười, tôi phải thay quần áo.

      -Chờ chút. –Đường Hựu Đình kéo tay Minh Vi lại, sau đó cởi áo vest của mình ra, khoác lên vai .

      Chiếc áo vẫn còn hơi ấm của cơ thể đường Hựu Đình khiến cho lòng Minh Vi cunbxg cảm thấy ấm áp hơn.
      -Tôi phải nhé. –Đường Hựu Đìnhnhìn Minh Vi nghiêm túc. –Tôi giúp cônhư vậy là xuất phát từ tình bạn với ,chứ tôi thích đâu nhé.

      Minh Vi giận trừng mắt nhìn Đường Hựu Đình. Đường Hựu Đình thấy câu giễu của mình thành công, cực kì đắc ý mở cửa để Minh Vi .

      Thời điểm cánh cửa mở ra đúng lúc đóCố Thành Quân vừa quay đầu lại, ánhmắt nhìn ngay vào hai người bọn họ.

      Minh Vi giật mình, bỗng dưng bối rối vàhố T hoảng cứ như làm chuyện bất chínhbị người ta bắt gặp. Gạt bỏ những ân oán trước kia , sau khi tiếp nhận Vĩnh Thành, Cố Thành Quân ngày càngtỏ ra là người lãnh đạo nghiêm khắcvà mạnh mẽ, kín đáo thâm trầm. Minh Vi với hận vẫn hận, song cũng nể sợvài phần.

      Đường Hựu Đình vốn xưa nay khôngbiết sợ ai là gì, nên còn khoác tay lên vai Minh Vi, :
      -Minh Vi bị đổ cà phê lên váy, tôi mắng ấy đây.

      Mắt Cố Thành Quân nhìn vào vết cà phê ngực Minh Vi, hỏi:
      -Có đồ để thay ?
      -Em trợ lý mượn chiếckhác, làm lỡ buổi họp báo đâu.

      Cố Thành Quân gật đầu.
      -Vậy mau .

      Minh Vi như bừng tỉnh, lập tức chạy .

      Khi nhìn thấy bộ váy của Minh Vi, Lý Trân cũng phát hoảng. chạy mượn về mấy bộ, nhưng cái nào phù hợp với tính chất của buổi họp báo. Haicô cuống quýt hết lên trong phòng thay đồ nghe có tiếng gõ cửa,hóa ra trợ lý của Cố Thành Quân mang đến chiếc váy.

      -Thầy Cố sợ Minh Vi mượnđược quấn áo nên bảo tôi sang trung tâm thương mại đối diện mua chiếc. Tôi áng chừng kích cỡ, chắc là vừa vớingười Minh Vi.

      Minh Vi vội cảm ơn liên tục, tự mìnhtiễn trợ lý của Cố Thành Quân ra.
      -Chủ tịch Cố hào phóng. –Lý Trân hạgiọng. –Đây là mẫu thiết kế mới nhất của Chanel, vừa mới lên tủ trưng bày thôi.

      Minh Vi nhìn chiếc váy bĩu môi. Cố Thành Quân đúng là có sở trường làm bộlàm tịch, mua đồ cho phụ nữ cũng ngày càng hào phóng hơn. Trước đây anhchịu dễ dàng bỏ tiền ra mua váy thươnghiệu nổi tiếng cho nghệ sỹ xíu thuộc công ty sao? Vợ chết đúng là tố T .

      Lại có tiếng gõ cửa. Đường Hựu Đìnhchưa đợi có người mở ra xông thẳngvào, vứt chiếc váy xuống trước mặtMinh Vi.

      -Tôi phải trước nhé, tôi làm như vậylà vì lo lắng cho công ty thôi. Tôi khôngthích đâu đấy. . .

      Ánh mắt Đường Hựu Đình chợt dừng lại chiếc Chanel mà Lý Trân cầm,hơi chững lại.
      -Mới thấy trợ lý của Chủ tịch Cố ra từ đây, hóa ra cũng mang đồ đến cho à?

      Minh Vi như mắc phải chứng mất ngônngữ tạm thời, há miệng nhưng thố T ra được câu nào.

      Đường Hựu Đình nhìn cười đầy ý.
      -Được rồi, mau thay đồ .

      xong, lập tức quay ra.

      Minh Vi và Lý Trân mỗi người cầm chiếc váy, bốn mắt nhìn nhau.
      -Váy của Đường mua là mẫu mới nhất của Versace, hình như cũng mua ở trung tâm thương mại bên kia đường. –Lý Trân chép miệng. –Chị xem, Đường bảo chị thay chiếc nào?

      Minh Vi hết nhìn sang trái lại nhìn sang phải, bắt đầu cảm thấy đau đầu.
      “Phải làm thế nào mới được bây giờ?”

      Khi Đường Hựu Đình quay lại hội trường, khách khứa và phóng viên đãlục tục đến. Nhìn xuyên qua đám nhânviên bận rộn lại, Đường Hựu Đình trông thấy Chân Tích ăn mặc gọn gang, ngồi giữa đạo diễn và Cố ThànhQuân, cười mê hồn trước ống kính củaphóng viên.

      Chân Tích hôm nay thay đổi lối phụctrang đơn giản như trong phim, trông phong cách mạnh mẽ hẳn. Tóc taquấn cao lên, trông hung hăng ngạo mạn.Chiếc váy bằng lụa tơ tằm màu trắng mỏng manh tôn lên những đường nét quyến rũ và cân đối của cơ thể, dưới gấuváy lộ ra đôi chân thon dài tuyệtđẹp. Ở hoa tai còn gắn viên kimcương, khẽ đu đưa mỗi khi Chân Tíchquay đầu.

      Đám phóng viên nam bị phục trang củaChân Tích làm cho hoa mắt, dựng thẳng máy ảnh lên rồi ngắm chuẩn ta bấm máy lia lịa. Cố Thành Quân ngồi bên cạnh cũng bị lọt luôn vào ống kính. Anhcười nhã nhặn, khuôn mặt tuyệt đẹp, tưthế có vẻ hơi thân thiết với Chân Tích nhưng cũng quá giới hạn.

      Đường Hựu Đình chỉ đóng vai trong phim, nhưng để việc quảng bá đạt hiệu quả cao nên nhà sản xuất cũng mờianh đến dự, còn cố ý xếp cho ngồibên cạnh Cố Thành Quân. Đường Hựu Đình thấy đó là vị trí quan trọng, lập tứcquay người nhường chỗ cho diễn viên kì cựu đóng vai mẹ của nhân vật nam chính. Nữ diễn viên đó cười rạng rỡ,khen ngợi Đường Hựu Đình ngớt.

      Nhà sản xuất trông thấy vậy rất hài lòng,bèn gọi Đường Hựu Đình và bảo ngồi cạnh mình.

      -Chu Minh Vi vẫn chưa đến sao? –Đạodiễn nhìn quanh.

      - ấy làm bẩn trang phục. –Đường Hựu Đình . –Tôi vừa mang đồ đến cho ấy rồi, thay xong ran gay.

      Câu này lập tức lọt vào tai Cố Thành Quân, khiến thể quayđầu lại nhìn Đường Hựu Đình pha chútngạc nhiên.

      Đường Hựu Đình giải thích cho nhà sảnxuất:
      -Vừa nãy tôi làm đổ cà phê lên váy MinhVi, đương nhiên phải đền cho ấy mộtchiếc khác rồi.

      Chân Tích cười cách hết sức hả hê.

      -Số ấy đúng là đen đủi, ràng sựkiện quan trọng như thế này lại gặpchuyện như vậy.

      Đường Hựu Đình vốn phải cố tình làm vậy, nhưng ngờ lại vừa ý Chân Tích, khiến ánh mắt ta nhìn anhbỗng thêm mấy phần thiện cảm. ĐườngHựu Đình cũng tiện phân bua, đành chỉ nở nụ cười đầy ý.

      Khi ban tổ chức và người dẫn chươngtrình bắt đầu chào hỏi, Minh Vi mới đivào từ cửa sau của phòng họp báo, lập tức lọt vào mắt Đường Hựu Đình và Cố Thành Quân.

      Cố Thành Quân hơi mím môi lại, còn Đường Hựu Đình cười sung sướng.

      Đó là nụ cười của người chiến thắng mới có được. Yên tâm, tự hào, lại thêm cả chút khiêm nhường vừa phải.

      Chiếc váy bó màu xanh nhạt tuy kiểudáng đơn giản nhưng lại kín đáo tôn lên vẻ mảnh mai của Minh Vi. buông xõa mái tóc dài hơi quăn lọn, đeo chiếcbờm màu trắng, trông giống hệt nữsinh. khuôn mặt mịn màng trắng trẻo chỉ phủ lớp trang điểm vừa phải, làm vẻ tươi tắn và gọn gang. Đứng mình ở đó, trông Minh Vi khác gì đóa sen xanh cònđọng sương mai, khiến người ta thấy hếtsức đáng .

      đó trông giống diễn viên cùng trang lứa, nhìn qua biết ngay được giáo dục tố T. khiêm nhường, bình thản, cử chỉ thanh nhã, tự nhiên và khoáng đạt. Đột nhiên đứng trước ốngkính nên tỏ ra hơi xấu hổ, song lúng túng. bình thản đón nhận ánh mắt của mọi người, nụ cười ngọt ngàohết sức tự nhiên.

      Phải mất lúc các phóng viên mới nhận ra Minh Vi là ai. Bọn họ dễ liên tưởng giữa trông như nữ sinh này với người con xinh đẹp quyến rũ trong phim. có đôi mắt to biểu cảm, sâu hút vô cùng hấp dẫnnhư giấu câu chuyện nàođó thể ra. Nhờ đôi mắt đó, đám phóng viên lập tức ghi nhớ ngay ba chữ Chu Minh Vi. Vì là nhân vật phụ nên trong buổi họp báo, ngoài việc tự giới thiệu bản thân ra, Minh Vi chỉ trả lờihai câu hỏi. Trong đó, câu là vềcảm giác của khi được đóng chung với các diễn viên kì cựu, còn câu kia là cảm tưởng khi được cộng tác với Đường Hựu Đình.

      Hai câu hỏi này người quản lý chuẩnbị sẵn từ trước, nên Minh Vi có thể trả lời cách thản nhiên và trôi chảy, hoàn toàn tỏ ra sợ hãi hay thấtthố như các diễn viên mới khác.

      Đột nhiên có nữ phóng viên hỏi:
      -Nghe trong bộ phim và Chân Tích có rất nhiều cảnh quay chung. Hai vai này là địch thủ của nhau, vậy quan hệ ngoài đời của hai như thế nào?

      Hai năm nay trong giới có tin đồn Chân Tích thưởng xuyên giở trò ức hiếp cácdiễn viên mới vào nghề, nữ diên viên đó ràng chuẩn bị trước.

      Những người có mặt tại đó dường như rơi vào im lặng. Người dẫn chương trìnhcười gượng, nghĩ xem phải làm thế nàođể dàn xếp ổn thỏa.

      Minh Vi cân nhắc chút, sau đó trảlời từ tốn:
      -Chị Chân Tích là diễn viên xuất sắc,tôi vốn nghĩ chị ấy chắc rất nghiêm khắc, ngờ sau khi tiếp xúc, mớiphát ra chị ấy vô cùng thân thiện,đối xử tố T với mọi người. Tôi là diễn viên mới, có nhiều chỗ chưa đạt, chị Chân Tích kiên nhẫn chỉ bảo cho tôi, nhờthế tôi thu được rất nhiều điều.

      Câu trả lời hết sức thỏa đáng, khiến mọingười hẹn mà cùng thở phào mộttiếng.

      Cánh phóng viên nhanh chóng chuyển qua quấy quả Cố Thành Quân và Chân Tích, đồng thời hỏi Đường Hựu Đình rất nhiều điều về cảm tưởng của lần đầu tiên đóng phim. Đạo diễn và nhà sảnxuất ra về trước, các diễn viên ở lại chụpảnh, cuộc họp báo cứ dây dưa mãi mới kết thúc.

      Ngay sau buổi họp báo chủ đầu tư và nhà sản xuất mời cơm khách. ĐườngHựu Đình phải ngoại tỉnh làm quảngcáo nên từ chối lời mời rồi ra về trước.

      Minh Vi cũng đủ kiên nhẫn đểngồi ăn những bữa chiêu đãi kiểu nhưvậy, khỏi nhìn theo Đường Hựu Đình bằng ánh mắt đầy ghen tị. ĐườngHựu Đình thích thú với ánh mắt đầy ai oán của , khi ngang qua còn hạgiọng :
      -Chiếc váy tôi chọn cho tệ phảikhông?

      Minh Vi kiềm được, cười mộttiếng.
      -Vâng, nhãn quang của sư huynh quả là tố T , đúng là biết cách chọn đồ chocon .

      Đường Hựu Đình muốn giễu cợt lại mấy câu, vừa lúc trông thấy Cố Thành Quân nhìn lại, bèn đổi ý, đưa tay ấn vai MinhVi cái rồi mới .

      Minh Vi thầm trách Đường Hựu Đình tay chân bừa bãi, quay đầu lại đãbắt gặp ngay ánh mắt đầy tra xét của Cố Thành Quân. thầm kêu lên ổn rồi, còn tên đồng lõa Đường Hựu Đình nhanh chân biến mất.

      Cố Thành Quân thẳng tới, Minh Vi còn chỗ nào để tránh, đành cúi đầu đứng yên tại trận.
      -Hôm nay em thể tuyệt lắm. –Cố Thành Quân khẽ.

      Minh Vi thà gật đầu. chờ Cố ThànhQuân hỏi đến, bằng khai trước,nên Minh Vi chủ động :
      -Thực xin lỗi thầy Cố, chiếc váy thầy gửi rộng hơn cỡ. . .

      Cố Thành Quân cũng hề có ý đến chuyện với Minh Vi để trách “tội”,nghe Minh Vi vậy thành ra cảm thấyhơi xấu hổ, có cảm giác như mình là kẻ nhen ức hiếp thế hệ sau. ngẩnra lát rồi mới :
      - sao đâu. Em mặc chiếc này cũng đẹp lắm.

      Minh Vi đáp:
      -Em cam đoan lần sau để xảyra tình trạng như hôm nay nữa, xin thầycứ yên tâm.

      Cố Thành Quân ừm tiếng, cả hai bỗng nhiên rơi vào khí hơi tẻ nhạt. May mà Chân Tích như con chó săn giữ mồi bám riết lấy Cố Thành Quân,nên kéo .

      Minh Vi đứng lặng yên tại chỗ, nghe bọnhọ chuyện xã giao. Ánh mắt dừng lại ở cánh tay Chân Tích khi đó như dây leo bám chằng lấy cánh tay Cố Thành Quân, cười nhạt tiếng.

      biết còn bám riết lấy được bao lâu nữa.

      “Cố viên xuân thu” được phát đúng giờ vàng. Là bộ phim nghệ thuật về đềtài lịch sử, lại có nhiều câu chuyện gia đình phù hợp với các bà nội trợ, vậy nên bộ phim được đánh giá rất tố T. Thêm vàođó, các fan hâm mộ của Đường Hựu Đình ra sức cổ vũ, tới đâu cũng tuyên truyền nên mạng bừng bừng khíthế, cực kì vang dội.


      Vinh Ninh cách cách là nhân vật gâyra nhiều tranh cãi. Bắt đầu từ ngày khởi chiếu, những chủ đề bán tán xung quanh nhân vật này liên tục nổi lên dứt.Ban đầu mạng toàn những lời chửirủa. Nếu như hôm đó có cảnh Vinh Ninhức hiếp Tống thị, lượng người xem phim cao vọt hẳn lên, lời bình luận cácdiễn đàn cũng dài thêm mấy trang.

      Cứ như vậy nửa tháng trôi qua, bộ phimđã chiếu được nửa, tỷ lệ người chú ý đến Vinh Ninh cách cách thậm chí còn cao hơn cả nhân vật nữ chính. Các lời bình luận cũng chia làm hai hướng khác nhau thay vì như ban đầu. rất nhiềukhác giả là những thanh niên có cá tính đều cho rằng Vinh Ninh cách cách là thẳng thắn, mạnh mẽ, nhanhnhẹn, đáo để và quả quyết, còn đượcngười ta thích hơn cả nhân vật nữ chính bảo sao nghe vậy. trường phái khác đứng khía cạnh đạo đức,chỉ trích Minh Vi cướp chồng người khác biết xấu hổ. Hai bên tranhcãi ngừng, ngày nào topic cũng được đẩy lên hàng đầu, quả thực nóng bỏng.

      Minh Vi, vì là diễn viên nên cũng thườngxuyên được nhắc đến tên. May sao khángiả đều lý trí, mắng chửi luôn cả , trái lại có rất nhiều người khen diễn tố T. Tới khi Vinh Ninh sa vào trốnbụi trần, đổi tên thành Dạ Oanh, diễn đàn của trang mạng xã hội có hẳn topic đề tên Minh Vi.

      “Diễn xuất của Cu Minh Vi tuyệt vời, trong vai Vinh Ninh đê tiện đến vậy, khi thành Dạ Oanh lại rất đáng thương”

      Chung Thiên Dao là người đầu tiên xem được mạng, bèn kêu ầm lên gọi Minh Vi cùng đến xem.

      Số lượng bình luận trong topic nàykhông quá nhiều, nhưng cũng hơn bốn trang. ở hai trang đầu, cư dân mạng hào hứng bình luận, phần lớn đều đồng ý với nhận định của người đưa topic lên, khen Minh Vi diễn tố T trong hai giai đoạn cuộc đời của Vinh Ninh cách cách, lại còn khen đẹp. Cũng có người gọi côthân thiện là Vi Vi, sau đó úp mấy tấmhình của lên. Minh Vi là diễnviên mới, vẫn chưa có ảnh đặc tả, mới chỉ có ảnh chụp quảng cáo và ảnh chụp trong phim. Chính bức ảnh khi diễnDạ Oanh được mọi người bình luận nhiều nhất, ai cũng khen đẹp.

      bé này lanh lời quá, chắc chưa chỉnh sửa gì nhỉ”
      “Bức ảnh này trông cực kì giống các ca sỹ hồi xưa ở Thượng Hải”
      “Diễn viên này dù ít tuổi nhưng ánh mắt thâm trầm”
      “Có thể coi ấy là người có phongcách khá được trong lớp diễn viên mớibây giờ”

      Chung Thiên Dao :
      -Các lời bình luận về cậu đều được lắm.
      -Đó mới chỉ là ban đầu thôi. –Minh Vi . –Lâu ngày rồi có đủ mọi giọng điệu khác nữa.

      Quả còn chưa được lâu ngày. Ở trang sau có người :
      “Nhìn thanh khiết vậy thôi. Aii biết để cóđược vai diễn đó, ta ngủ với biết bao nhiêu người.”
      “Lại thêm ngoi lên nhờ vào quy tắc ngầm của thành công”

      Có những ohats ngôn đến Chung ThiênDao cũng sao chịu được. Minh Vi cho Chung Thiên Dao tắt máy, “Có nữ diễn viên nào bị như vậy?Cứ xem thêm , thích ứng dần là được”

      Tuy nhiên giờ Minh Vi cũng có ít fan hâm mộ mạng Tieba, trongblog lại có những lời hồi đáo cách nhiệt thành. các diễn đàn, họ đều tích cực đợ cho Minh Vi, bảo vệ .

      Việc tổ chức blog của Minh Vi xem như làm rất tố T, số lượng fan hâm mộ cũng tăng lên nhanh chóng. Các phát ngôntrên đó đều do tự viết, phần lớn là những câu chuyện thú vị trong cuộcsống và cả chút cảm nhận của . Văn chương của Minh Vi trong sáng vàgiản đơn, gò ép giả tạo, lại sử dụng thành thục các thuật ngữ đangthịnh hành mạng. Quân trọng nhất là những câu chuyện viết ra rất hàihước, luôn hàm chứ bên trong những điển cố về con người và lịch sử. Mỗi khi đăng gì đó lên blog, lượt truy cập cũng tới vài nghìn.

      Khi bận, Minh Vi đều dành thờigian để trả lời những tin nhắn của fan hâm mộ, thậm chí còn bàn luận với vài người về lịch sử thời mạt Thanh. Tuychuyện trò lâu, nhưng từ ngữ củaMinh Vi trôi chảy tự nhiên, vận dụng kiến thức vô cùng linh hoạt. Ai ai cũng đều thấy ngay Minh Vi được đào tạo về văn học và lịch sử rất tố T, hoàn toàn giống với những nghệ sỹ hiểu biết nông cạn giờ.

      Có rất nhiều người ban đầu chỉ vì mộtchút tò mò về nên ghé qua xem, lâu sau bị hấp dẫn bởi chính con người , trở thành người hâm mộ.

      Khi “Cố viên xuân thu” còn trình chiếu, Minh Vi lại nhận được lờimời tham gia bộ phim khác. Đó là bộ phim thần tượng cổ trang, xoay quanh đề tài các cuộc chiến trong cung xảy ra thời bấy giờ. Phim vềchuyện tranh giành đấu đá trong chốn hậu cung với rất nhiều vai nữ, bởi vậy,ngoài Minh Vi, Chung Thiên Dao và Tô Khả Tinh cũng đều được mời tham gia.

      Trong bộ phim truyền hình có tên “Cuộcchiến trốn hậu cung” đó, Minh Vi vào vaiTú Ngọc, em của nhân vật nữ chính,các cảnh quay nhiều.

      Phim kể về hai chị em trong gia đình, chị tính tình hiền hậu nhu mì, em điềm đạm nhút nhát. Mẹ kế tìm cách đưa con lớn vào hậu cung dâng cho vị hoàng đế nổi tiếng làbạo ngược, còn con mình mang gảcho người bạn thanh mai trúc mã của chị. Nhân vật nam phụ này là vị tướng quân, lòng dạ yêuthương chị, hoàn toàn quan tâm đến vợ mình, cho nên hai vợ chồng thường xuyên mâu thuẫn.

      Lần này Minh Vi lại vẫn cướp chồng của nhân vật nữ chính, chỉ là thay đổi sang cách thức buồn đau sầu khổ hơn. Cảnh diễn xuất nhiều nhất là vừa gạt nướcmắt vừa oán thán số phận của mình. biến hóa của lời thoại nhiều, vẫn chỉ là kéo người đàn ông kia làm nhảmvì sao chàng ta. Khi bộ phim đó quay xong, khóc nhiều tới mức mắt vị viêm kết mạc, phải tra thuốc mấyngày mới khỏi.

      Chung Thiên Dao lần này được rạng mặt phen. có dáng người cao ráo khỏe mạnh, ngoại hình xinh đẹp, nênđược chọn vào vai Dung Quý phi, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nhân vật nữchính. Đó là người kiêu căng nhưngquyến rũ, tâm địa thủ đoạn và độc ác, rấthợp chủ đề. Còn Tô Khả Tinh vào vai hầu của nhân vật nữ chính, vaidiễn khá mờ nhạt nhưng cảnh quay lạnhiều.

      Minh Vi có cảnh nào diễn chung với hai người họ, nên rất hiếm khi làm việc cùng lúc, dù ngày thường ở cùng khách sạn nhưng rất ít khi chạmmặt nhau.

      Tô Khả Tinh nhờ vào những bê bối trongquan hệ với Lý Kỳ Vân nên cũng có chúttiếng tăm, cùng lúc nhận được ít quảng cáo, được mọi người biết đến khá nhiều. Trước mặt người khác ta vẫn giữ bộ mặt ngây thơ lanh lợi nhưcũ, khiến các thành viên trong đoàn làmphim cưng nựng hết lời.

      Chung Thiên Dao vẫn thầm khinh bỉ Tô Khả Tinh, với Minh Vi:
      -Trợ lý của mình tận mắt trông thấy côta rời khỏi phòng đạo diễn lúc trời cònchưa sáng.
      -Chẳng phải ấy qua lại với Lý Kỳ Vânhay sao?
      -Qua lại cái gì? Chẳng qua là kẻ cầu người cung thôi. Lý Kỳ Vân gần đây rất thân mật với người mẫu trẻ xinh đẹp, báo chí còn chụp được ảnh bọn họ ra vào khách sạn, công ty phải bỏ mộtkhoản tiền lớn mới mua được những bức ảnh đó. Nghe Cố Thành Quân đãgọi ta lên giáo huấn trận.

      -Cậu nghe ở đầu nhiều tin đồn như vậy?
      -Chẳng qua là cậu quan tâm đếnnhững chuyện đó nên biết. –Chung Thiên Dao mắng Minh Vi. –Phảiluôn nắm chắc tình hình trong lĩnh vựcmình làm mới được, ít nhất cũng đểkhông mạo phạm tới những chỗ nên. Minh thấy cậu ngoài việc quan tâm đến nhưng thông tin liên quan đếnĐường Hựu Đình ra, cái gì cũng hờ hững hết.

      Minh Vi như bị người ta ngầm bóc dỡ bí mật của mình, tóc gáy dựng hết cả lên. cười gượng :
      -Những thông tin về Đường Hựu Đìnhmình cũng đều nghe từ người khác. . .
      -Được rồi, mình cũng đâu trách gì cậu đâu. –Chung Thiên Dao cười, vỗ vô vaiMinh Vi. –Thích Đường Hựu Đình cũng có gì là đáng xấu hổ. trong công ty cũng đầy người thích ấy mà.
      -Mình có thích ấy đâu. –Minh Vi dở khóc dở cười. –Quan hệ của bọn mình khá tố T, song cũng đến được mức độ đó.

      -Riêng mối qua hệ đó của cậu cũng đủ để đám con bên ngoài ghen chết rồi. –Chung Thiên Dao bật cười. –Mình đãxem đoạn diễn tình cảm của cậu và ấy trong “Cố viên xuân thu”. ngờĐường Hựu Đình diễn tố T như vậy,ngoài tưởng tượng của mình. Mình mới chỉ biết ấy hát hay.

      -Diễn xuất của ấy quả tệ. –Hễ đến công việc là Minh Vi đột nhiên tỏra nghiêm túc. –Cách diễn của ấy sinh đọng và tự nhiên, còn chuyện đọc lời thoại rất trôi chảy, ràng đượcđào tạo từ trước.

      -Mình cực kì thích cảnh cậu và ấy ôm nhau. –Chung Thiên Dao mơ màng,hai má ửng hồng. –Dáng vẻ ấy nhìn cậu thiết tha nồng nàn trông đẹp đến mất hồn. Mình thấy các fan hâm mộ của ấy bàn tán về cậu nhiều lắm.
      -Họ cái gì về mình?
      -Dĩ nhiên là ghen rồi. –Chung Thiên Dao cười khì khì. –Tâm trạng chung củangười hâm mộ là vậy, họ còn thích thầntượng của mình có chuyện mập mờ vớiđàn ông hơn là phụ nữ. ra mới nhớ,sắp đến ngày giỗ của Triệu Thừa Trác rồi.

      Nhắc đến cái tên Triệu Thừa Trác, Minh Vi thể nhớ đến dáng vẻĐường Hựu Đình nâng niu chiếc lắc tay bằng bạc đó. Nhớ thương , buồn bã và cả đơn.

      Nếu mất người bạn thân, chưa cần phải cách xa nhau lâu đến thế cũng đủ buồn bã như vậy rồi. Minh Vi cảm thấy thứ Đường Hựu Đình mất chỉ là sống, mà là thứ gì đó sâuxa, phức tạp hơn nhiều.
      xkhang thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10: Tài năng



      Đường Hựu Đình đội mũ lưỡi trai, mở cửa xe bước xuống. Ngày cuối xuân ở vùng ngoại ô ẩm ướt nhưng đẹp long lanh. Dưới ánh mặt trời rực rỡ, màu xanh mướt của cỏ cây và cả bầu trời xanh trong toát lên sức sống tươimơn mởn. khí hoàn toàn có khói bụi của xe cộ mà dậy lên mùi hương thanh khiết của đất và nước, còn thoang thoảng chút hương hoa. Đường hựu Đình tìm kiếm xung quanh hồi, mới nhìn thấy ở góc nghĩa trang cây quế lác đác mấy bông hoa.

      lấy ra bó cúc trắng từ trong cốp xe,mua thêm ít tiền giấy và hương ở quầy căng tin, sau đó men theo con đường lát đá trong nghĩa trang chậm rãi lên núi. xuyên qua khu an táng, sau đó lại xuống con đường dốc, trước mắt bỗng mở ra.

      Đây là khu mộ địa có phong thủy tố T nhất ở nghĩa trang, tựa sơn vọng thủy, gian yên tĩnh. Chính mấy ngườibọn chọn chỗ này cho Thừa Trác.

      Từ xa trông thấy hoa tươi được trải nhưmột tấm thảm trước mộ Thừa Trác. Đếngần hơn mới thấy các bó hoa còngắn cả thẻ tên và ảnh Triệu Thừa Trác chụp khi còn sống, bên cạnh là vài ngọnnến còn cháy dở . Những thứ nàyđều do fan hâm mộ mang đến. Năm ngoái, tròn năm ngày mất của Triệu Thừa Trác, chỗ này cũng được phủ kín hoa tươi.

      Phải khó khăn lắm Đường Hựu Đình mới tìm thấy lối bị lấp trong thảm hoa tươiđó để tìm tới trước bia mộ Triệu Thừa Trác. Các fan hâm mộ vẫn thường xuyên dọn sạch nơi này, ảnh bia mộ cũng được lau sạch bóng hạt bụi. Tuy nhiên khi đặt bó hoa xuống,Đường Hựu Đình vẫn lấy tay áo lau lại tấm ảnh.

      Triệu Thừa Trác hơi hé cười, ánh mắtươn ướt. Khuôn mặt trẻ trung của anhmãi mãi bao giờ thay đổi.

      “Thừa Trác, mình đến thăm cậu đây.”

      Đường Hựu Đình rồi châm lửa đố T tiền giấy.

      Ngày này hai năm trước, ba giờ mườilăm phút chiều, được người quản lýxác thực thông tin Triệu Thừa Trác quađời. Vì bị kích động quá lớn, nênđến giờ vẫn nhớ nổi mình phản ứng như thế nào.

      Thức ra suố T khoảng thời gian dài sau đó, người luôn trong trạng tháimê man. Đến nhà xác nhìn di thể Triệu Thừa Trác lần cuối, xuất trong buổi họp báo, đến dự đám tang. . .Tất cả cáckhuôn mặt đều nhạt nhòa, chỉ có khuônmặt lạnh lẽo trắng bệch của Triệu ThừaTrác luôn lên trong tầm mắt .

      Đường Hựu Đình lấy ra bao thuốc lá rồi vứt vào trong lửa.
      “Mình mang đến cả loại thuốc mà cậu thích hút đến. Trước đây vì lo cho sức khỏe của cậu nên cho cậu hút, giờmình ngăn cậu nữa”. Đường Hựu Đình ngồi cuống trước thềm đá, cũngchâm điếu thuốc rồi chậm rãi hút.

      Trong làn khói thuốc, khuôn mặt tươicười của Triệu Thừa Trác trở nên méomó như sắp tan biến đến nơi, lại cũnggiống như khóc.

      Bên tiếng lửa bập bùng, trong đầuĐường Hựu Đình lại vang lên giọng của Triệu Thừa Trác.

      “Hựu Đình, mình khó chịu lắm. Quả thực mình khó chịu vô cùng. Cậu giúp mình với. . .”

      Đường Hựu Đình đau khổ nhắm nghiềnmắt lại, cố gắng xua giọng đó ra khỏiđầu mình.

      năm trước ngày mất, Triệu ThừaTrác thường xuyên cầu xin Đường Hựu Đình như vậy, song cũng cócách nào giúp được. chỉ có thể hết lần này đến lần khác đạp cửa nhà vệsinh, kéo Triệu Thừa Trác ra, tát cho cái rồi băng bó vết thương cho cậuấy. khi suy sụp, Triệu Thừa Trác khócnhư đứa trẻ con, Đường Hựu Đìnhchỉ có thể ôm lấy cậu ấy rồi vỗ về ru ngủ.

      khám cũng rồi, thuốc cũng uống rồi, nhưng bác sỹ vẫn khuyên nên cho Triệu Thừa Trác nhập viện. Khi đó bannhạc trong thời kì đỉnh cao, lịchdiễn dày đặc, Đường Hựu Đình gắng sức gánh vác mọi áp lực và cầu của côngty, để cho Triệu Thừa Trác tạm thờiđược nghỉ ngơi.

      Đường Hựu Đình vốn tưởng Triệu ThừaTrác khá hơn như những lần điệu trị trước đây, ngờ lần đó Triệu Thừa Trác bao giờ quay lại nữa.

      Điếu thuốc cháy hết. Đường Hựu Đình vứt đầu lọc vào đống lửa. phủiphủi tàn thuốc rồi đứng dậy.

      -Hựu Đình.

      người con trai trẻ tuổi ôm bóhoa men theo bậc cầu thang xuống, sau đó dừng lại bên ngoài thảm hoa trước mộ. Da cậu ta ngăm ngăm màu bánh mật, dáng người cao lớn khuônmặt đẹp trai.

      Đường Hựu Đình đứng ngược nắng nênphải nheo mắt lại nhìn, mãi sau mớichậm rãi gật đầu.
      -Cánh à.

      Đó là Diêu Cánh, tay trống trước đây củaLegend.
      Diêu Cánh cũng cố gắng len qua thảmhoa để tới, :
      -Gọi điện trước để hỏi xem cậu có tớikhông, cậu cũng trả lời ràng.Nếu biết trước cậu đến cùng rồi.
      -Sao phải cùng mình?
      -Mình bị tịch thu giấy phép lái xe rồi, tìm cậu nhờ xe thôi. –Diêu Cánh cười nhạo báng, sau đó khẽ khàng đặt bó hoa xuống trước bia mộ Triệu Thừa Trác.

      Đường Hựu Đình :
      -Mình bảo cậu nhiều lần rồi, đừng láixe kiểu đó, định phi xuống phủ gặp Thừa Trác hay sao?

      Diêu Cánh gãi gãi đầu.

      -Cậu vẫn cứ hay càu nhàu như vậy.
      -Cậu thích nghe, mình nóinữa. –Đường Hựu Đình lại lấy ra điếu thuốc nữa, song chưa kịp đưa lên miệng bị Diêu Cánh cướp mất.
      -Làm ca sỹ phải tự biết giữ gìn cổ họngcủa mình.
      -Cũng chỉ có hôm nay thôi. –Đường Hựu Đình nhìn tấm ảnh Triệu Thừa Trác. –Những người khác đâu rồi?
      -Cậu liên lạc với bọn họ sao?–Diêu Cánh cười đau khổ. –Mấy hôm trước Húc Minh đến rồi, giờ chắc ở Hàn Quốc. Bách Châu ở NewYork kịp quay về.

      Đường Hựu Đình gật đầu với vẻ quan tâm.
      -Còn cậu sao, gần đây vẫn ổn chứ?
      -À, vẫn ổn. –Diêu Cánh chợt nhớ ra, lấymột tấm danh thiếp đưa cho Đường Hựu Đình. –Phòng thu trước kia của mình giờ hợp nhất với phòng khác, thêm người làm chung cũng thấyphiền phức, tuy nhiên việc làm ăn lạikhá hơn. Đương nhiên là theo kịpcậu rồi, Đường thiếu gia, Đường Thiên Vương.

      -Thiên vương cái mông ấy. –Đường Hựu Đình cầm lấy tấm danh thiếp. –Mình ra xe trước đợi cậu ngoài đó.

      Diêu Cánh gật đầu. Đường Hựu Đình sải bước con đường phủ kín hoa, như chạy trốn, cái bóng cao gầy nhanh chóng biến mất sau lùm cây rậm rạp của nghĩa trang.

      “Tính tình vẫn kì cục y như vậy.” Diêu Cánh cười ngất, nhìn vào tấm ảnh Triệu Thừa Trác “Cậu sao hả? Vẫn ổnđấy chứ? Hai năm qua rồi, cậu cũng nênđầu thai rồi đấy. Ôi trời, thời gian trôi nhanh quá. Trước đây thường nghĩ nếunhư ban nhạc giải tán chắc đó phải làngày tận thế. Bây giờ mới thấy chịuđựng chút rồi cũng qua thôi. Nếu như cậu chết biết đâu cũng vượt qua được ấy chứ”.

      Lửa trong bồn dần tắt. Gió núi thổi tới,tro tàn bay tứ phía, giống như linh hồnbị gió cuốn lên trung trống trải hư vô.

      “Cậu cũng rất lo cho gã Hựu Đình đó đúng ?” Diêu Cánh dùng hương để châm điếu thuốc vừa cướp được củaHựu Đình, “Yên tâm , mình thay cậu để mắt đến cậu ta, để cho cậu ta lại làm loạn nữa. Đời người cóchướng ngại nào là vượt quađược. Cậu hãy yên nghỉ , sau nàychúng mình đều đem vợ con đếnthăm cậu”.


      Minh Vi bê hai suất cơm hải sản băngqua đường, vào trong khu kí túc xá củacông ty.

      Giờ là tối hè nóng nực. trời có tầng mây mỏng, thấp thoáng ánhsao. Trong khu kí túc cây cối rậm rạpnên côn trụng kêu rả rich. thềm xi măng phía sau phòng bảo vệ, bôngquỳnh lặng lẽ nở cây, xòe ra những chiếc cánh trắng muố T tinh khôi.

      Tuần trước mới hoàn tất vai diễn, sáng sớm ngày hôm sau máy bay về công ty, lập tức bắt tay vào việcchụp ảnh quảng cáo, bận rộn từ hôm đó đến tận nửa đêm qua. ngày hè nhànhạ có thể đứng ngắm hoa thế này đối với hưởng thụ hết sức xa xỉ.

      Số liệu thống kê mới nhất cho thấy, lầnđầu tiên phát sóng, tỷ lệ người xem “cố viên xuân thu” là hai phảy bảy bảy, lúc cao nhất tới ba phảy năm mố T, có thể coi là chiến thẳng mở đầu hoàn hảo.Nhờ vai Vinh Ninh cách cách mà Minh Vibắt đầu có chút tiếng tăm, thu hút đượcmột lượng tương đối fan hâm mộ.

      Khi Minh Vi quay bộ phim “cuộc chiến hậu cung”, fan hâm mộ cũng xôn xao bình luận các diễn đàn. Tiếc là đoạnvề sau của topic đó, hiểu sao fan hâm mộ của Minh Vi lại cãi nhau với fanhâm mộ của nữ chính. Lực lượng fanhâm mộ của các diễn viên mới bao giờ cũng yếu hơn, cho nên nhanh chóng bịbại trận. Minh Vi nghĩ chuyện này vô hại, nên chỉ cười, song nhân vật nữ chính từ đó trở cũng lạnh nhạt với hẳn.

      Minh Vi mấy quan tâm đếnchuyện đó, nhưng Tô Khả Tinh tranh thủngay cơ hội để bám lấy nhân vật nữchính, nhận ta là chị , nhờ thếđược đưa cùng giới thiệu cho ít nhà đầu tư.

      Khi bộ phim về hậu cung đó kết thúc,công ty nhận về cho Minh Vi hợpđồng làm đại diện cho hãng sữa chua và số poster quảng cáo khác, ngoài ra có gì thêm. Tô Khả Tinh, trái lại, nhân cơ hội này còn ra single, sau đó tham gia các chương trình giải trí hoặc biểu diễn thương mại với danhnghĩa là ca sỹ, lập tức trở thành mộtnhân vật hot của công ty.

      Minh Vi đứng đó lúc, trán vàsau gáy thấm ướt mồ hôi. lấy tay gạt nước mũi, sau đó tiếp tục về khu kí túc.

      Chợt phía sau có tiếng phanh xe rít lên, tiếp đó là giọng rất đỗi quen thuộc.

      - phải! phải! phải cửa này, ở đây là cửa sau.
      -Cậu lúc là bên này, lúc bảo là bên kia. Rố T cuộc cậu muốn mình lái thế nàođây? – người con trai khác với vẻ thiếu kiên nhẫn.

      Minh Vi quay người lại, nhìn thấy Đường Hựu Đình loạng choạng bước ratừ ghế lái phụ, có người quản lý và trợ lý cùng.

      Lúc này chỉ chừng bảy giờ rưỡi, bình thường có ít fan hâm mộ đứngchờ để gặp thần tượng của mình, thỉnhthoảng còn có cả phóng viên mai phục để đột kích lấy tin. Đường Hựu Đìnhngang nhiên rời khỏi xe người đàn ôngkhác, ràng trở thành mục tiêu của dân săn ảnh.

      Người đàn ông cầm vô lăng :
      -Chẳng phải cậu bảo là sai đường sao? Mau lên !
      - cần! –Đường Hựu Đình phẩy tay.

      Người qua đường bắt đâu chú ý đếnĐường Hựu Đình, dừng lại lấy điện thoại ra chụp ảnh. Đường Hựu Đình vẫn hoàntoàn biết, cúi đầu đứng lặng yênbên đường. Người đàn ông trong xe ngồikhông yên, cuối cùng đành phải xuống.

      Người đó vừa bước xuống, mấy đứng gần đó chụp ảnh bắt đầu kêuầm lên.
      -A! Diêu Cánh! Trời ơi.

      Tiếng kêu đó tạo nên phản ứng liênhoàn, các ở phía đường bên kia cũng nhào cả sang.

      Diêu Cánh đóng ầm cửa xe lại, tới đỡ lấy Đường hựu Đình trong tiếng bấm máy ảnh liên hồi. Chưa đầy năm phút sau, những bức ảnh chụp hai người họ xuất đầy các trang mạng, song Diêu Cánh lúc đó vẫn biết phải làm thế nào với Đường Hựu Đình say mèm.


      May sao mấy nhân viên bảo vệ ở khu kítúc nhìn thấy Đường Hựu Đình, vội vàng chạy đến gần ngăn các fan hâm mộ. Diêu Cánh kéo Đường Hựu Đình vào sân kí túc, trong khi các vẫn kêu la chạy theo chụp ảnh, chỉ trong hai phút ngăn ngủi mà làm náo động đến nửa conđường.

      Đường Hựu Đình vẫn cười khì khì:
      - Lưu chắc tức chết mất.

      Diêu Cánh dở khóc dở cười.
      -Cậu xem, cậu ở nhà nào?


      Đường Hựu Đình ngẩng đầu lên nhìn,chất cồn chưa hoàn toàn làm tê liệt não , nên có thể nhận ra đây là khu kí túc. Đường Hựu Đình có nhà riêng song công ty vẫn phân cho căn hộ, nhưng phải ở chỗ này.

      Đường Hựu Đình còn suy nghĩ xem nên mô tả như thế nào cho Diêu Cánh thìánh mắt chợt dừng lại ở bóng ngườiđứng sau lưng nhân viên bảo vệ, độtnhiên nở nụ cười.
      -, đến đây! Trông thấy rồi.

      Minh Vi bước lên bước, bỗng nhiên nhớ ra các fan hâm mộ bên ngoài vẫn chưa tản hết nên dám bước tiếp.

      - nghe thấy tôi hả? –ĐườngHựu Đình quát lên với vẻ hàilòng. –Làm bộ làm tịch với tôi à? Tôi gọi đến đây có nghe thấy hay ? Đến đây. Đến đây.

      Diêu Cánh sợ Đường Hựu Đình quá đáng, nên vội vàng bịt mồm lại.

      Minh Vi thấy bộ dạng xộc xệch của Đường Hựu Đình cũng hơi sững người.
      -Cái đó… căn hộ của Đường ở phíabên kia, phải qua khoảng sânnữa. Để tôi dẫn đường cho.

      Diêu Cánh giúp phải làm cho trót,đành xốc Đường Hựu Đình theo saulưng Minh Vi.

      này ràng cũng là nghệ sỹ, dáng người mảnh dẻ, cử chỉ hết sức taonhã. mặc chiếc váy trắng, buộctóc đuôi ngựa, dưới bóng tối lờ mờ trông rất bắt mắt.

      Minh Vi đưa họ qua khoảng sân, đến cửa sau của khu văn phòng công ty. Ở đây có tòa nhà sáu tầng, tầng dưới cùng làhầm xe, còn bên là căn hộ riêng dành cho các nghệ sỹ nổi tiếng.

      Diêu Cánh dùng chìa khóa của ĐườngHựu Đình mở cửa, Minh Vi giúp ta đặt bạn lên giường, sau đó tiếp tục hầuĐường thiếu gia thay quần áo. Khi được thay quần áo, ĐườngHựu Đình chợt cười hai tiếng, :
      -Thừa Trác, đừng quấy nữa, để mìnhngủ giấc.

      Cánh tay Diêu Cánh cũng chững lại, cười cay đắng, lúc sau mới làm tiếp được.

      -Phải gọi điện cho Lưu. –Minh Vinói. –Vừa nãy bao nhiêu người chụp được ảnh của hai người các , phảibáo cho Lưu biết mới được.

      Diêu Cánh nhìn đồng hồ, với Minh Vi:
      -Tôi phải trước rồi, ở lại đây chờLưu Triệu nhé!

      xong ta thẳng luôn chờ Minh Vi đồng ý. Minh Vi bất lực nhìn Đường Hựu Đình ngủ giường, lại nhìn sang đống quần áo bẩn và giày bốcmùi vứt bên cạnh. mở điện thoại củaĐường Hựu Đình, tìm thấy số điện thoại của người quản lý liền bấm máy gọi.

      Lưu Triệu ở máy bên kia nhảy vọt lên,gào toáng:
      -Tôi biết ngay là cậu ta uống rượu mà!Sao ngăn cậu ta lại?
      -Tôi cũng vừa mới gặp ấy thôi. Bạn ấy đưa về, nhầm đường nên bịngười ta nhận ra. –Minh Vi nhìn ĐườngHựu Đình. –Tuy nhiên ấy sao cả, ngủ rồi.

      Lưu Triệu đột nhiên cười hai tiếng kì quái :
      - cứ chờ rồi khác biết.

      Minh Vi còn nghi hoặc ĐườngHựu Đình ngồi bật dậy hệt như xác chết sống lại, khiến Minh Vi sợ hết hồn.

      Đường Hựu Đình vẫn chưa tỉnh hẳn, mắt nửa nhắm nửa mở, khuôn mặt đẹp trai ửng đỏ là vẻ nghiêm trọng của đứa trẻ con.

      Minh Vi thận trọng hỏi:
      -Hựu Đình, muốn uống nước ?

      Đường Hựu Đình nhìn , hết sức nghiêm túc:
      -Trông xấu quá.

      Minh Vi sém chút nữa ném chiếc điệnthoại vào mặt Đường Hựu Đình.

      Đường Hựu Đình nhảy xuống khỏi giường, chân nam đá chân chiêu ra phòng khách. Minh Vi sao kéo anhlại được, đành tất tả theo.

      Đường Hựu Đình tuy say rượu nhưng năng hết sức ràng. đứng chântrần trong phòng khách, nhìn trái nhìn phải lượt, sau đó :
      -Nhà của ai vậy, bài trí giống như hộp đêm ấy, bệnh nghề nghiệp à?

      Minh Vi nén nổi, bật cười. Hàm lượng nội dung thông tin trong câu này đúng là quá cao.
      -Cười cái gì? –Đường thiếu gia hàilòng. –Vì sao tôi lại ở đây? định nhố T tôi à?
      -Làm gì có ai nhố T lại? –Minh Vi kiên nhẫn . –Đây là nhà của mà.

      ràng Đường Hựu Đình nghethấy.
      -Phục vụ, lấy cho tôi motoj chai bia lạnh.Sao nhà hàng của mấy người nóng thế, bật máy lạnh lên.

      Minh Vi rót cốc nước đến, hùa theo:
      -Xin quý khách hãy thanh toán trước, tất cả là hai trăm năm mươi tệ.

      Đường Hựu Đình rút tờ ngân phiếu màu hồng ra , đưa cho Minh Vi rồi phẩy tay:
      - cần trả lại.

      Minh Vi mỉm cười nhét tiền vào túi rồi hỏi lại:
      -Ông chủ Đường, uống xong mau vàogiường ngủ nhé. Nghe lời nào.

      Đường Hựu Đình nhìn với vẻ coi thường:
      - cần, xấu như vậy tôi muốn ngủ với .

      Minh Vi nắm chặt hai tay lại, hít thở sâu mấy hơi rồi mới :
      ‘- phải là ngủ với tôi, là ngủthôi. Tôi cũng muốn ngủ với .

      Đường Hựu Đình tỏ ra hài lòng.
      -Ngủ với tôi có gì tố T?
      - là biến thái. –Minh Vi nổi giận. –Mau uống nước , đợi Lưu đến đây tôi ngay.

      Đường Hựu Đình bỗng đặt cốc nướcxuống bàn, đứng bật dậy. ta nhìn Minh Vi, với cách nghiêm túc

      -Human canon, chuẩn bị cấp .

      -Cái gì? –Minh Vi hiểu ra sao.

      -Human canon, chuẩn bị cấp hai.

      - định làm gì vậy?

      -Human canon, chuẩn bị cấp ba ( Tênmột loại vũ khí siêu cấp trong bộ phimhoạt hình Kosedon của Nhật Bản rất được ưa chuộng vào những năm 80) –Đường Hựu Đình xong đưa tay lên bắt đầu cởi thắt lưng.

      Minh Vi cảm thấy luồng sét xuyênthủng mái nhà ập xuống đầu , khiến bị xả ra thành mấy mảnh, hồn xiêuphách lạc. hét lên thất thanh, lao tớiđẩy Đường Hựu Đình vào nhà tắm. Đường Hựu Đình trái lại hoàn toànkhông cảm thấy gì khác thường, vẫn chẫm rãi cởi thắt lưng ra cứ như xung quanh ai.

      Minh Vi đóng sầm cánh cửa nhà vệ sinhlại, nghe thấy tiếng nước chảy ồ ồ ở bên trong, mặt hết đỏ lại chuyển sang trắng.

      Khi Lưu Triệu và Tiểu Hoàng đến nơi, Đường Hựu Đình nằm yên trêngiường ngủ y như con heo. Minh Vi mệt mỏi bàn giao người lại cho bọn họ, sau đó bê hai suất cơm nguội lạnh đira.

      Lúc đứng chờ ở thang máy, Minh Vi mới có thời gian gọi điện thoại cho Chung Thiên Dao. Chung Thiên DSao ngồi ở kí túc chờ cơm rang hải sản mãi khôngthấy đâu, lúc đó đói ngấu ra rồi, bèntruy hỏi Minh Vi đâu. Minh Vi dodự xem có nên kể lại tội ác của ĐườngHựu Đình ra hay cánh cửa thang máy mở. Cố Thành Quân mặc quần áo ở nhà đứng bên trong, tay dắt con chó labrado.
      -Sao em lại ở đây? –Cố Thành Quân cũng ngạc nhiên kém gì Minh Vi.

      Minh Vi luyện được thói quen khi gặpCố thành Quân đều làm bộ dạng ngoanngoãn thà. lập tức nhàng giải thích:
      -Em gặp Đường Hựu Đình, ấy sayrượu nên đưa về đây.
      -Chỉ có mình em thôi ấy hả? –Cố Thành Quân ra khỏi thang máy, con chó labrado dưới chân ta lao về phíaMinh Vi ra sức vẫy đuôi.

      Minh Vi hiểu ý Thành Quân nên lập tứcnói:
      -Em chỉ dẫn đường thôi. Bạn ấy đưaanh ấy về, người quản lý và trợ lý cũng đến cả rồi, thế nên em mới .

      Vẻ bối rối của Minh Vi lọt vào mắt Cố Thành Quân khiến cảm thấy hơi khóchịu trong lòng. Cố Thành Quân định giải thích hai câu, nhưng lại nghĩ mình cũng nên nhũn nhặn quá,nên gì nữa mà tỏ ra nghi ngờmột cách nghiêm khắc. cứ đứngchắn ở cửa thang máy như vậy, hoàntoàn quên mất việc phải nhường lối choMinh Vi. Bộ dạng ngập ngừng đó hoàn toàn giống với người đàn ông có quyền hành địa vị lăn lộn ngoài đời bao nhiêu năm.

      Minh Vi cảm thấy khí đó hơi tế nhị nên chọn cách lặng im. lúng túng đó kéo dài thêm giây cám dỗ và khảo nghiệm với Cố Thành Quân sẽtăng lên giây, còn cần phảilàm gì cả.

      Con chó phải chờ đợi nên mất kiên nhẫn,lấy mũi dụi dụi vào tay chủ nhân, khiếnCố Thành Quân cuối cùng cũng sực tỉnh,đứng tránh lối vào thang máy. Minh Vi hơi nghiêng người chào, sau đó cúi đầu vào trong.

      Đúng thời điểm cánh của thang máyđóng vào, Cố Thành Quân chợt đưa tayngăn lại, sau đó cũng bước vào trong.

      -Đường khá tối, để tôi đưa em về. –Cố Thành Quân điềm nhiên nhấn nút thang máy.

      Minh Vi nhìn nơi khác, câu cám ơn vừa lên đến cổ bị nuố T ngược xuống,biến thành:
      -Vậy phiền thầy chút.

      bộ từ chung cư đến kí túc xá chưa tới mười phút. Những cành quế rậm rạp che khuất phần ánh sáng đènđường, nếu như các mình quãng đường này chắc chắn cũngcảm thấy hơi sợ.
      Con chó ngoan ngoãn sau lưng Cố Thành Quân, tiếng móng chân xô xuống đường phát ra thanh lóc cóc.

      Minh Vi tò mò hỏi:
      -Thầy nuôi chó từ bao giờ thế?

      Cố Thành Quân im lặng lát rồi mới :
      -Là chó của người bạn, cậu ấy công tác nên nhờ tôi trông hộ mấyngày…
      -Em vẫn biết là thầy cũng sống tỏng chung cư của công ty.
      -Nhà tôi ở xa quá, đường vào thành phố lại đag sửa nên thường xuyên bị tắc. –Cố Thành Quân . –Tôi chỉ ở mình, ởchung cư cũng rất tiện.
      -Lượng người xem “Cố viên xuân thu”rất ổn, sắp tới thầy có định tiếp nhận thêm bộ phim nào nữa ?
      -Công ty có quá nhiều việc, tạm thời tôi có thời gian. –Cố Thành quân . –Em sao? Gần đây công việc thế nào?

      Minh Vi do dự lát rồi :
      -Việc chụp ảnh quảng cáo cũng mới kết thúc, em định nghỉ ngơi chút để bổsung năng lượng.
      -Em rất có năng khiếu, lại chăm chỉ làmviệc, chỉ có điều chưa đủ kinh nghiệm. –Cố Thành Quân phân tích cách nghiêm túc. –Làm diễn viên trước hếtphải khiến cho khán giả quen mặt .Nếu như em có thể chọn được vaidiễn tố T, tập luyện thêm chút chắcchắn đạt được thành tựu lớn.
      -Thầy phải. –Minh Vi đáp. –Em cũng muốn làm diễn viên thần tượng,chỉ nổi lên mấy năm khi còn trẻ, sau đó nghỉ diễn để lấy chồng. Em rất thích nghệ thuật biểu diễn, hy vọng bản thân có thể làm được chuyện gì đó trong lĩnh vực này.

      Cố Thành Quân mượn ánh sáng yếu ớt của đèn đường để nhìn Minh Vi. vẫn e ngại cúi đầu, cách cả mộtquãng xa. So với lần đầu gặp mặt mộtnăm trước, có vẻ nở nang, khuôn mặtđầy đặn và tròn trịa, trông xinh hơntrước vài phần. Giống như còn xanh, phút chốc trở thành trái chín. Giống như đóa hoa bắt đầu nở rộ.

      -Năm nay em bao nhiêu tuổi?
      -Tháng trước em vừa tròn hai mươi. –Minh Vi đáp.

      -Mới hai mươi thôi à? –Cố Thành Quân khẽ cười. –Vẫn còn trẻ quá.

      bé Minh Vi này còn lớn lên, cònTrương Minh Vi của mãi mãi dừng lại ở tuổi hai mươi tám.

      -Hãy biết trân trọng tuổi thanh xuânhiện tại của mình. –Giọng Cố ThànhQuân trầm xuống hệt như cơn gió nhẹkhẽ thổi qua trong đêm vắng. –Sau nàyem thấy nhớ tiếc nó đấy.

      Cố thành Quân đưa Minh Vi về đến chân kí túc xá rồi dắt con chó quay lại chungcư. Con chó Labrado đó còn dùng dằng quay lại nhìn mấy lượt, song Cố Thành Quân tỏ ra dứt khoát bước .

      “Rố T cuộc nghĩ gì?” Minh Vi tự với mình “ còn có gì mà vừa ý nữa? Vì sao cứ luôn buồn bãkhông vui như vậy? Lẽ nào địa vị cao thắng nổi nỗi đơn?”

      cười đầy giễu cợt.

      Cố thành Quân quay về căn hộ chung cư,nhìn quanh lượt căn phòng sạch sẽngăn nắp, ánh mắt dừng lại ở chiếckhung ảnh tủ. Trong ảnh đangôm Minh Vi ngồi bãi cỏ, mỉm cườivui vẻ.

      Minh Vi thường với “ThànhQuân, em thích nghệ thuật biểu diễnvô cùng, nếu như sức khỏe tố T, em thực muốn làm gì đó trong lĩnh vực này”.

      Khuôn mặt thiếu nữ dưới ánh đèn lờmờ thấp thoáng toát lên vẻ xinh đẹp khác thường, chỉ duy đôi mắt luôn lạnhgiá. Phòng bị, xa cách, thận trọng, thậm chí có chút kháng cự. Bên ngoài tỏ ra nhu mì ngoan ngoãn, nhưng bên tronglại là linh hồn bất kham.

      Theo lẽ thường, những người như vậykhông được cấp ưa thích, song Cố Thành quân lại thể nào chuyển sựchú ý của mình đối với Minh Vi nơikhác. Điều này phải vì cái tên của , phải vì ngoại hình hay tuổi trẻcủa , cũng phải vì tư chất xuất sắc và cả thái độ làm việc tận tụy của . Mà vì luôn mang đến cho mộtcảm giác vô cùng quen thuộc.

      Giống như bàn tay bị lạnh bao lâu, đột nhiên được ngâm vào nước ấm, cảm giác nhớ thương đến rất bất ngờ.

      Nhớ thương người xưa…

      Cố Thành Quân lấy điện thoại ra, bấm số máy quen thuộc.

      “Là tôi đây, làm phiền chút. Ừm,muốn với chuyện này. Chẳng phảitrước đây từng viết kịch bản cổ trang về chuyện Hán Vũ Đế. . .Phảirồi, “hán cung yên hoa”. Hồi đó Minh Vi muốn làm phim, cũng chuẩn bị tương đối rồi, nhưng vì diễn viên từ chối nênkhông khởi quay được. . . Đúng là ý tôinhư vậy. Phải rồi tôi muốn khởi động lại dự án này”.

      Hứa Nhã Vân cầm trong tay tập hồsơ, sải bước vào phòng hội nghị.Trong phòng có khá nhiều người, Cố Thành Quân ngồi ở vị trí cùng, cúi đầu xem những giấy tờ gì đó trong tay.

      -Bắt đầu . –Hứa Nhã Vân ngồi xuống. –Đều là các thành viên cơ bản rồi, cần mào đầu gì nữa. Cố Thành Quân anhnói trước .

      Cố Thành Quân :
      -Ý của tôi mọi người đều biết cả rồi, tôi định khởi động lại dự án phim “Háncung yên hoa”. Mấy năm nay các phim cổtrang về đề tài cung đình vễn tiếp tục nóng lên. Kịch bản, tiền đầu tư và ê kíplàm phim đều có cả, sau khi bàn bạc, lên chương trình lập tức bấm máy.

      -Diễn viên sao? –Hứa Nhã Vân hỏi. –Hồi đầu định để Chân Tích đóng Vệ TửPhu. biết đấy, đó là chủ ý của MinhVi, song tôi chấp nhận.

      -Yên tâm, Chân Tích nhận phim khác rồi.

      Hứa Nhã Vân vừa ý gật đầu cười.
      -vậy ai đóng Hán Vũ đế? à?

      -Tôi giới thiệu Trương Lăng. –Cố ThànhQuân . –Tôi lặp lại vai diễn của chính mình. Xét về hình tượng hay kinh nghiệm diễn xuất, Trương Lănghoàn toàn thích hợp với nhân vật này. ấy cũng chán diễn những vai công tử phong lưu đa tình từ lâu rồi, thế nên đây là cơ hội tố T nhất cho ấy thay đổi hình ảnh.

      -Vậy còn diễn viên nữ? –Hứa Nhã Vân nhìn Giám đốc phụ trách nghệ sỹ. –Dùng người cũ hay người mới?

      Giám đốc phụ trách nghệ sỹ đưa mắt nhìn Cố Thành Quân, sau đó chuyển tập hồ sơ diễn viên được chọn cho HứaNhã Vân.

      Hứa Nhã Vân lật từng trang xem.
      -Đây đều là những người Chủ tịch lựa chọn?
      -Tôi vẫn chưa chọn. –Cố Thành Quânnói. –Đó đều là những người mới đượccông ty đào tạo trọng điểm thời gian gầnđây.

      Hứa Nhã Vân chợt dừng lại ở trang. nhìn xuống tờ lý lịch trong tay mình, hơi sững người. Trong tấm ảnh là khuôn mặt trẻ trung xinh xắn của Minh Vi với nụ cười trong sáng và đôi mắt to biểucảm, lấp lánh ánh sao.

      -Chu. . .Minh Vi? –Hứa Nhã Vân rút riêng tờ lý lịch của Minh Vi ra. –Nửa năm nay thường xuyên nghe người ta nhắc đến,hóa ra là bé này.
      -Trước đây chưa từng gặp? –Cố Thành Quân hỏi. – ấy đóng cùng tôitrong “Cố viên xuân thu” vai nữ thứ tư.
      - tuyển ấy vào công ty? –Hứa Nhã Vân nhìn Cố Thành Quân bằng ánh mắtquái đản.
      -Là do Đàm Lập Đạt tuyển. –Cố ThànhQuân thản nhiên nhìn lại. –Các giáo viêntrong công ty đánh giá rất cao về ấy. Riêng tôi thấy bé đó thức có tư chất, lại cũng nỗ lực rất nhiều.

      Giám đốc phụ trách nghệ sỹ đoán ý cấp , bèn bổ sung thêm:
      -Chu Minh Vi đó ổn lắm, ngoan ngoãnbiết điều, quan hệ với các đồng nghiệpcũng rất tố T.

      Hứa Nhã Vân cười với vẻ vừa ý.
      -Xem ra là toàn diện nhỉ.
      -Lanh lợi chút cũng có gì là xấu. –Cố Thành Quân .

      -Được, vậy để ta castinh . –Hứa Nhã Vân cũng kén cá chọn canh. –TrầnA Kiều, Vệ Tử Phu, Vương phu nhân, Câu Dực phu nhân, rồi còn công chúa cả, công chúa Vệ Trường thời niên thiếu. Đểxem bé này giành được vai nào.

      Khi kịch bản được đưa đến tay Minh Vi, nhìn rất lâu vào ba chữ “ Hứa Nhã Vân” ghi bìa.

      Chị Lưu đẩy đẩy Minh Vi.
      -Ngẩn ra gì thế, đọc kĩ kịch bản nhé.Ngày kia casting, thời gian còn nhiều đâu.

      Minh Vi hỏi:
      -Ngoài em ra còn ai phải casting nữa?
      -Tất cả những người có chút thâm niên trong công ty đều hết. –Chị Lưu . –Phim cổ trang do công ty đầu tư, ai mà muốn được tham gia? Trong nàylượng diễn viên nhiều nên muốn nổi bậthẳn cũng dễ đâu. Chị xem qua rồi,nhân vật Vệ Tử Phu được Hứa Nhã Vân viết rất có cá tính đó. Chúng ta tranh thủcơ hội này giành lấy vai diễn đó.

      Các nhân vật lịch sử được Hứa Nhã Vântạo hình luôn mang sắc thái riêng,đó là sáng tạo đáng ngạc nhiên, hoàntoàn phá vỡ hình tượng từng có trướcđây, song vẫn vô cùng hợp lý và thỏađáng. Nhân vật Vệ tử Phu mà viết thay đổi hẳn hình tượng rập khuôn vương phi được sủng ái bình thườngnhư trong hầu hết các bộ phim khác, trở thành đáng thương, giỏi mưutoan kế sách.

      Vì trải qua những năm tháng niên thiếu vô cùng cực khổ, nên Vệ Tử Phu mộtlòng dạ vươn lên vị trí cao để cả nhàđược thơm lây. Nàng ta giành được sựsủng ái của Lưu Triệt (Hán Vũ đế), từng bước vươn lên địa vị cao trong chốn hậucung, cuối cùng trở thành hoàng hậu, toàn bộ quá trình này đều dựa vào toantính thấu đáo và tỉ mỉ, cẩn trọng từng bước . Tuy Vệ Tử Phu đối xử vớinhững người phụ nữ khác trong hậu cung cực kì thâm độc, nhưng đối với người nhà mình thương hết mực. Nhân vật nữ chính trong “Hán cung yên hoa” là nhân vật hư cấu, có tên Hàn Tử Nhã, song nhân vật Vệ Tử Phu vẫn nổi bật nhất.

      Hôm thử vai, vừa sáng Minh Vi và Chung Thiên Dao đến phòng học ngồi chờ.Lần này công ty ra chiến dịch lớn, nên bất kể người nào vừa mới vào nghềcũng đều được gọi đến hết.

      Chung Thiên Dao nhìn quanh lượtrồi với Minh Vi:

      -Cạnh tranh rất kịch liệt đây. Vĩnh Thành chỉ có bốn diễn viên, còn lại đềuphải dành cho các đối tác đầu tư và người của đạo diễn. Nhân vật nam chính được dành cho Trương Lăng, sợ rằng nhân vật nữ chính đến lượt chúng ta.

      -Mình nhắm tới Vệ Tử Phu, cậu hướng đến Trần A Kiều, cần phải nghĩ về vai nữ chính. – Minh Vi đồng ý.

      Chung Thiên Dao đột nhiên kéo tay Minh Vi.
      -Người mà Tô Khả Tinh chuyệnchẳng phải là chị Hứa Nhã Vân hay sao?

      Minh Vi lập tức nhìn ra đó. Hứa Nhã Vân ngồi bên cạnh cửa sổ phòng học, Tô Khả Tinh đứng bên cạnh , cười vởivẻ nịnh đầm. Bên này cũng có mấy nhận ra Hứa Nhã Vân, muốn đến bắtchuyện. Tuy nhiên phòng thủ của Tô Khả Tinh đến cơn gió cũng lọt qua, những người bên cạnh khôngsao đến gần được.

      mặt Hứa Nhã Vân là nụ cườilịch , chỉ nghe Tô Khả Tinh , đáp lại câu nào. Minh Vi thấy ngay trong mắt Nhã vân là vẻ khinh bỉ và coithường. Hứa Nhã Vân lặn lộn trong giới này bao nhiêu năm, từng duyệt quakhông biết bao nhiêu người. giờ còn là nhà biên kịch nổi tiếng, số người tìm đến nịnh đầm nhiều đếm xuể. Những kẻ tầm thường bao giờ lọt vào được mắt Nhã Vân.

      Đúng lúc đó, dường như cảm nhận được ánh mắt của Minh Vi nên Hứa Nhã Vân quay đầu lại. Con mắt sắc sảo của côxuyên qua căn phòng rộng, dừng lại trênkhuôn mặt Minh Vi. Tim Minh Vi chợtnhảy thót lên cái, mặt nóng bừng.

      Đó là người bạn thân nhất của , là người tin tưởng. Chỉ có điều giờ đây họ làm thế nào để nhận ra được nhau?

      -Chị Hứa Nhã Vân nhìn cậu đấy. –Chung Thiên Dao giật giật áo Minh Vi. –Nếu qua đó chào tiếng được lễ độ cho lắm đâu.

      -Cậu nhìn thấy Tô Khả Tinh đứng bên cạnh chị ấy à, như con chó giữ xương vậy.

      -Hứa Nhã Vân đời nào lại dễ nhằn thế. –Chung Thiên Dao cười nhạt tiếng rồi kéo Minh Vi thẳng về phía trước mặt.

      Tô Khả Tinh nhìn hai người họ đếnvới vẻ phòng bị, cười hết sức gải tạo.

      -Đây là Chu Minh Vi và Chung Thiên Dao. Hứa vẫn chưa gặp họ đúng ?

      Minh Vi nhìn Tô Khả Tinh chỉ gậtđầu cười với Hứa Nhã Vân.

      - Hứa, em chào .

      -Cuối cùng cũng gặp được người . –Hứa Nhã Vân khẽ cười. –Thầy Cố của các ít lời hay về với tôi.

      Minh Vi thầm cười đau khổ. Từ trước đến nay Hứa Nhã Vân chưa bao giờ cócảm tình với việc nghệ sỹ trong công ty thi thố với nhau như thế này. Thêm vào đó là chuyện của Cố Thành Quân và Chân Tích càng khiến cho thiếu thiện cảm với người trong giới giải trí. Cho nên thường đứng bên ngoài, thờ ơ nhìn các cuộc cạnh tranh giành giật, giống như ngồi xem các cảnh các kỳ thủ chém giết lẫn nhau bàn cờ.

      Hứa Nhã Vân có vẻ rất hưởng thụ các giác đặc quyền được đổ dầu vào lửa này,bổ sung thêm câu:

      -Cố Thành quân ra sức giới thiệu với tôi, khen hết lời. hãy thể chotố T, đừng để ấy mất mặt.

      Nụ cười đau khổ của Minh Vi cuối cùng cũng dâng lên mặt.
      - cầu của thầy Cố đối với bọn em rấtnghiêm khắc, ngờ thấy ấy lại cóthể khen người khác.

      Hứa Nhã Vân hơi nhướn mày lên, có vẻ ngạc nhiên vì câu trả lời đó. đứngdậy, tỏ ra cởi mở.
      -Các hãy cố gắng thể tố T, hy vọng đều được gặp các trong đoàn phim.

      Mắt Tô Khả Tinh lập tức chuyển hướng, ta bỏ lại Minh Vi để chạy theo HứaNhã Vân, tiễn tận ra ngoài.

      - đúng là người dễ đối phó. –Chung Thiên Dao xoa mồ hôi trênmũi. – câu khiến cậu có thêm ba nghìn kẻ địch.

      -Chả thế là gì? –Minh Vi bất lực lắc đầu. –Rố T cuộc vẫn là nhà biên kịch, những ân oán tình thù chẳng qua cũng chỉ là cái chớp mắt của chị ấy thôi.

      Tô Khả Tinh hệt như con chó tậntình tiến Hứa Nhã Vân ra tận cửa. HứaNhã Vân quả thực cảm thấy hơi mất kiên nhẫn, như tống cổ :

      - hãy quay lại chuẩn bị thử vai .

      -Em chuẩn bị xong hết rồi ạ. –TôKhả Tinh vẫn hiểu ý. –Kịch bản của em đọc qua tới bảy , tám lượtrồi.

      Hứa Nhã Vân thẳng thừng:

      -Kịch bản mới được phát cho các hôm kia, hơn trăm vạn chữ, tốc độ đọccủa cũng nhanh đấy.

      Tô Khả Tinh lúng túng cười cười, vội vàng chuyển đề tài, giương đông kíchtây.
      -Xem ra thầy Cố đánh giá Minh Vi rất caođấy ạ. Khi bạn ấy còn chưa bắt đầu vàonghề thực tập sinh được các giáo viên thích nhất. Sao ở lại lát nữa xem bạn ấy thể như thế nào?
      -Sao kia? Lẽ nào ta hữu danh vô thực.–Hứa Nhã Vân liếc ngang hỏi.

      Tô Khả Tinh mím miệng cười.
      -Việc này em tiện , em với bạnấy cũng quen nhau lắm. Song đúng là bạn ấy rất cố gắng. Để có thể vàođược công ty, bỏ cả việc học hành,còn đổi cả tên. . .

      Hứa Nhã Vân cau mày lại.
      -Cái gì?
      -Chu Minh Vi đổi tên mà. –Tô Khả Tinh . –Trước đây hình như bạn ấy tên là Chu Hiểu Vi. Còn vì sao lại đổi tên em cũng lắm. Tuy nhiên vừa haycái tên đó lại trùng tên với người vợ đãkhuất của Chủ tịch Cố.

      Cửa thang máy mở ra. Hứa Nhã Vân đưa tay lên nhấn vào nút, mắt liếc nhìn TôKhả Tinh lượt. Ánh mắt ràng, sắc sảo hệt như mũi kim đâm xuyên khiếnTô Khả Tinh co rúm người lại theo phảnxạ, sống lưng lạnh toát.

      -Trong giới giải trí ngay cả khi lời, cũng có rất nhiều ngườiđâm bị thóc chọc bị gạo. Tôi thấy nên tập trung suy nghĩ vào công việc, cố gắng giành được chút thành côngthì tố T hơn.


      Tô Khả Tinh quay lại phòng học với vẻđăm chiêu. Minh Vi và Chung Thiên Dao luyện lời thoại, coi như thấy vẻ mặt u ám của ta.


      Hứa Nhã Vân dĩ nhiên phải người non nớt mới bước chân ra ngòaixã hội. Bình thường cũng thựcdụng và khôn ngoan hơn Minh Vi, mà quỷ quái nào cũng đều thấy cả rồi,mắt lửa ngươi vàng nhìn qua là biết bản chất của đối phương. Mấy trò vặt của Tô Khả Tinh yếu ớt tới mức muốnbóc mẽ.


      -Cậu vẫn phải đề phòng cẩn thận hơn chút. –Chung Thiên Dao nhìn dángvẻ mất mặt của Tô Khả Tinh, với Minh Vi. –Tiểu nhân khó lường, tránh được ta làm trò gì đó sau lưng cậu. Cậu càng ngày càng nổi tiếng, nếu như giải quyết tố T tin đồn là nó dễdàng hủy hoại thành quả của cậu khókhăn lắm mới giành được.

      -Mình để ý đến. –Minh Vi cười cảmđộng. –Cậu cũng vậy.

      Kết quả casting được công bố sớm hơn dự kiến ngày. Chị Lưu trực tiếp đếnkhu phòng học, tìm thấy Minh Vi và Chung Thiên Dao tập trong phòngthể hình, ngay:

      -Cả hai đứa em đều được chọn rồi.

      Hai còn chưa kịp mừng vui, thấy chị Lưu tiếp:
      -Minh Vi đóng vai Trần A Kiều, Chung Thiên Dao đóng vai Vệ Tử Phu.
      -Sao lại lộn tùng phèo như vậy? –Chung Thiên dao kêu lên. Cả hai nhìn nhau vớivẻ ngạc nhiên.
      -Đạo diễn thấy Chung Thiên Dao đẹp rực rỡ nên thích hợp với vai Vệ tử Phu hơn.

      Minh Vi cười đau khổ.
      -Trần A Kiều có gì khác với hai vai em đãđóng hồi trước đâu?

      -Hứa Nhã Vân sửa kịch bản rồi. –ChịLưu tỏ ra đắc ý. –Cụ thể sửa như thế nào cũng chưa , nhưng ấy định thay đổihình tượng vốn có của Trần A Kiều. Cả hai đứa đều lợi quá còn gì. Liệu diễn thậthay cho tôi, tôi cố gắng giành cho chỗ trong chương trình quảng bá tậptrung.

      Chung Thiên dao ôm lấy Minh Vi cườikhì khì.
      -Mình luôn muốn tranh cướp ngườiđàn ông với cậu, lần này thành thực rồi.

      Chị Lưu lại :
      -Phải rồi cái con bé Tô Khả Tinh đó biết vì sao lại lọt được vào mắtđạo diễn, cũng giành được vai nhân vậtnữ chính.

      Minh Vi và Chung Thiên Dao đều giậtmình, đưa mắt nhìn nhau đầy ý.

      Kịch bản mới sửa lần nữa cũng được đưa ra, các công tác chuẩn bị đềuđược tiến hành từng bước.

      Hứa Nhã Vân là trong số các nhà sản xuất. Tính vốn khắt khe, riêng điểm này Minh Vi là người nhất. Khi sản xuất bộ phim truyền hình, Hứa Nhã Vân nghiên cứu về đạo cụ gần như tới mứcthái quá. Thế nên bộ phim này dù phải bộ phim chính sử, nhưng từ trang phục, kiểu tóc đến các loại đạo cụ đều cốgắng hết sức để mô phỏng đúng nhưtrong lịch sử.


      Ngày nào Hứa Nhã Vân và chuyên viên tạo hình cũng cãi nhau. Cứ như vậy kéodài hơn tháng, mới thiết kế ra đượctrang phục đời Hán vô cùng tinh tế ,tao nhã mà quý phái.

      Các diễn viên đều bắt đầu đến báo danh,chụp ảnh chố T trang phục và làm posterquảng cáo. Cả đoàn toàn những trẻ trung xinh đẹp, khi mặc bộ váy áo tuyệt đẹp thời Hán vào, tóc vấn cao lên,châu ngọc lanh canh đầu, người nàotrông cũng rất quyến rũ như vừa từ trong tranh cỏ bước ra.


      Hứa Nhã Vân đứng bên nhìn các diễn viên thử trang phục, ánh mắt dừng lại nhiều nhất ở Minh Vi.


      có ngoại hình xinh xắn, song đó là vẻ đẹp kín đáo lộ ra ngoài, có thể là cương nhu hòa hợp, nhìn vàothấy thư thái vô cùng. Mỗi cử chỉ động tác của ấy đều bộc lộ vẻ trầm tĩnh, khiến trông trưởng thành hơn so với tuổi thực của mình. Về tính cách, tỏ rahương nội, để người khác thấy buồn vui của mình, trông quá già dặn. Đó là điều rất khó thấy được ở những hai mươi tuổi bình thường khác.


      Mấy ngày nay Hứa Nhã vân mới xem lạicác đoạn ghi hình của Minh Vi. gáinày đúng là rất xuất sắc, quả thực phải Cố Thành Quân thiên vị hay ngườikhác thổi phồng lên. Diễn xuất của bé ấy dù con đôi chỗ hơi non, nhưng nắm rất chắc chừng mực. Nếu được mài dũa thêm thời gian nữa, chắc chắn có thể trở thành nhân vật chủ đạo trong cácbộ phim.


      tại Vĩnh Thành sở hữu ba hoa đán, trong đó người và gây nhữngscandal nên gần như vắng bóng, người khác lấy chồng sinh con hồi đầu năm, còn người cuối cùng là Chân Tích, kẻ đối đầu kịch liệt với Hứa Nhã Vân.Hứa Nhã Vân giờ nắm trong tayquyền chế tác bộ phim, đương nhiên cầngây dựng người gần gũi với mình,để từ đó đánh bại Chân Tích.

      tên Minh Vi biết có đáng đểlợi dụng .

      Hứa Nhã Vân cứ thầm đọc đọc lại cái tên này, lòng đầy xúc cảm.
      xkhang thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: Người bạn xa



      Sau cả chuỗi hoạt động rầm rộn nhầmgây thanh thế, bên sản xuất tổ chức cuộc họp báo. Các tiểu Hoa dán mặctrang phục biểu diễn lộng lẫy, đúng chỉnh tề chụp ảnh chung, bức ảnh sau đó được đưa lên báo chí tạo nên lànsóng bàn luận sôi nổi. Sau cùng, tất cả các diễn viên đến phim trường , bấm máy khởi quay.

      Dưới bàn tay kỳ diệu của Hứa Nhã Vân, vai Trần A Kiều của Minh Vi còn hình tượng người đàn bà kiêu căng đố kị, trái lại trở thành nhânvật khiến mọi người thấy xót thương.

      Trần A Kiều dưới ngòi bút của Hứa Nhã Vân tuy xuất thân cao quý , song lại ởmột gia đình có người cha yếu hèn,cònngười mẹ mạnh mẽ. Từ nàng đãphải gánh vác kì vọng lớn lao của mẫu thân, nên thời thơ ấu luôn sống trong môi trương dạy bảo hết sứcnghiêm khắc, chịu áp lực nặng nề. Môitrường sống như vậy khiến Trần A Kiều trở nên lạnh lùng, lập dị và caongạo.

      Công chúa trưởng Quán Đào luôn hy vọng con mình có thể vào cung, trở thành hoàng hậu, bởi vậy tìm mọi cách để A Kiều tiếp xúc nhiều với thái tử LưuVinh. A Kiều từ được Lưu Vinhthương như người em , tìnhcảm ấm áp chưa từng được hưởng đó khiến nàng cũng khiến nàng dần nảysinh tình sâu sắc với Lưu Vinh. Tuy nhiên Lật Cơ, thân mẫu của Lưu Vinh, lạicó mối oán hận với công chúa Quán Đào nên nhất quyết cho A Kiều vớiLưu Vinh kết thân.

      Tức tối vì mất mặt công chúa Quán Đàochuyển sang Vương mỹ nhân, người thích được nịnh nọt, tâng bốc. Hai người này nhanh chóng liên thủ với nhau,quyết định trở thành thông gia. Trần A Kiều được đưa tới cho Lưu Triệt , con trai Vương mỹ nhân. Đứa bé nghịchngợp ít hơn nàng hai tuổi đó hoàn toàn thể làm cho Trần A Kiều hứngthú, nàng vẫn thôi thương nhớ Lưu Vinh. Song Lưu Triệt , từ được nuông chiều hết mực, rất thíchngười chị luôn tỏ ra lạnh lùng với mình này.

      Lưu Triệt được Vương mỹ nhân mớmlời, hứa với A Kiều rằng nếu lấy được nàng xây òa nhà bằng vàng cho nàng ở, cuối cùng hôn được định đoạt với chấp thuận của Hán Cảnh đế. Công chúa Quán Đào bắt tay với Vương mỹ nhân tấn công từ nhiều phía, khiến cho sau này Cảnh Đế phế Lưu Vinh, lập Lưu Triệt mới bảy tuổi lên làm thái tử.

      Lưu Vinh bị giáng xuống làm Lâm Giang vương, phải ở nơi khác. Trước giờkhởi hành A Kiều nén đến tiễn biệt Vinhca, nước mắt nghẹn ngào. Lần chia tay đó cũng chính là lần tiễn biệt.

      Nhiều năm trôi qua hai đứa trẻ đều lớn. Lưu Triệt ngày càng sủng ái người chị họ lúc này trở thành tuyệt thếgiai nhân. lạnh nhạt và dè dặt của A Kiều khiến Lưu Triệt mê say đắm đuối. Được Đậu Thái hậu đứng ra làm chủ, hai người thành thân. Trái ngược với hào hứng của Lưu Triệt, A Kiều chút tỏ ra vui vẻ.

      Sauk hi trở thành Thái tử phi, A Kiềuphải gánh vác những nghĩa vụ mà thânphận mới mang tới cho mình, hết lònghết sức phò tá cho Lưu Triệt. Được LưuTriệt thương hết mực và quan tâmchăm sóc từng chút, thêm vào đó, khôngbị người mẹ hà khắc can thiệp vào cuộcđời như trước, A Kiều dần mở rộng lòng mình, ngày càng trở nên gần gũi với chồng.

      Sau này Cảnh đế băng hà, Lưu Triệt lênngôi, A Kiều được tấn phong hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ. Từ đó A Kiều lòng dạ trợ giúp cho Lưu Triệt, ủng hộ chính kiến của chồng, xây dựng lên thời đại mới, lại cố gắng giúp LưuTriệt giữ được mối quan hệ tố T với Đậu Thái hậu, nhờ đó giữ được ngôi hoàng đế. Tình cảm giữa hai vợ chồng ngày càng nồng ấm.

      Tất cả nội dung này được đọng vàlướt nhanh chỉ trong tập phim là nóihết. Sau khi kết thúc tập là tới cảnhbao năm trôi qua, người dân phốngoài đường, trong nhà ngoài ngõ đều xôn xao bàn tán chuyện Hán Vũ đế đăng cơ nhiều năm vẫn có con nốidõi, con Trần hoàng hậu được sủng áihết mực nhưng vẫn mang thai. Lúc này, Lưu Triệt mặc thường phục vi hành, quăng ly rượu xuống đất, trong lòng vô cùng giận dữ định nổi cơ thịnh nộ. Con ông chủ quán rượu liền bước ra, mắng cho những kẻ bàn tán về Trần hoàng hậu trận. Vịhoàng đế trẻ tuổi ngày ngày sống trongcung điện, chỉ trông thấy người người phụ nữ sang trọng kín đáo, e dè, khi đó bất ngờ gặp Hàn Tử Nhã trong sáng,nhanh nhẹn và hoạt bát nên chợt xaolòng.

      chút cảm xúc đó mà tình cảm phuthê mặn nồng bỗng dần trở nênchia rẽ, hậu cung vốn bình yên bỗng trở nên dậy sóng.

      “Hán cung yên hoa” phải là , bộ phim nghiêng hẳn về chuyện tìnhyêu, mà kể về những bi hoan ly hợptrong cuộc đời những người phụ nữ sống quanh vị đế vương thiên cổ.

      Những cảnh cũng giữa Minh Vi với nhânvật nam chính Trương Lăng và Vệ TửPhu Chung Thiên Dao chiếm phần lớn nội dung bộ phim. Diễn viên nữ nhiều vô kể, các vai như Vương mỹ nhân hay công chú Bình Dương đều dùng đến các diễn viên hạng hai, hạng ba, nhữngngười mới bước chân vào nghề trong vòng hai năm nay. Nhiều đàn bà con gáiở cạnh nhau tất sinh chuyện thị phi. Trong đoàn làm phim, ngoài chuyện kếtbè kết cánh giữa những người cùng côngty ra việc va chạm xung đột giữa các nữ diễn viên cũng khó tránh khỏi.

      Quan hệ giữa Minh Vi và Chung ThiênDao có thể coi là tử tế nhất trong đoàn,cũng bởi vì giữa hai người cónhững xung đột quá lớn về lợi ích.Chung Thiên Dao có ngoại hình xinh đẹp, quyến rũ, Minh Vi dịu dàng, thanh tú nên hình tượng giống nhau, ít ra cũng tránh được việc cùng nhau tranhgiành vai diễn. Trong lòng hai ngườiđều biết rõdo đó họ thường xuyên ủnghộ giúp đỡ lẫn nhau, ngoài ra, cả haicũng thực lòng thích tính cách của nhau,trở nên thân thiết là hợp lẽ.

      Tuy nhiên với hình tượng thanh khiết và duyên dáng, Tô Khả Tinh lại trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ với Minh Vi.

      Tô Khả Tinh đóng vai Hàn Tử Nhã. Kiểucách của nhân vật nữ chính đúng là khác người. Công ty sắp xếp cho Tô Khả Tinh trợ ký và xe bảo mẫu (Loại xe chuyên dùng cho diễn viên, nghệ sỹ khi diễn lưu động.) riêng, người quản lýlúc nào cũng dính chặt ở phía sau để giảiquyết việc này việc nọ. Tô Khả Tinh vào đoàn làm phim chưa được bao lâu đãnhắm ngay chuyên gia hóa trang chuyên trang điểm cho Chung Thiên Dao, bènđến gặp đạo diễn cầu đổi chuyên gia đó cho mình.

      Đạo diễn khó xử, bảo nhân viên vụ điều đình. Nhân viên vụ mồ hôi đầmđìa đến nơi, vừa ra ý định ChungThiên Dao liền lập tức nổi điên.
      -Cùng kiểu quần áo, cùng loại phấn son, có gì mà phải đổi? Lẽ nào khuôn mặt ta giống khuôn mặt người trái đất?

      Nhân viên vụ cười nhăn nhó.
      -Tô Khả Tinh cảm thấy tay nghề vấn tóccủa Tiểu Trương tố T hơn chút nênlàm kiểu tóc đẹp hơn.

      -Trang điểm cho phi tần trong hậu cung đương nhiên là phải đẹp hơn thườngdân rồi. – Minh Vi từ tốn. –Kiểu tóc và phục trang đều phải căn cứ vào thân phận của nhân vật. Cứ cho là đổi TiểuTrương cho ấy, cũng vẫn phải hóatrang theo đúng tạo hình nhân vật thôi.

      Diễn viên đóng Vương mỹ nhân ngồi bên cạnh thấy ầm ĩ bèn cười :
      -Sau khi vào cung Hàn Tử Nhã làm cung nữ.
      -Vậy sao? –Chung Thiên Dao cao giọng. –Ngay cả danh phận còn có, ngủvới người ta cũng hoài công. Tôi rồi,người làm phải biết suy nghĩ chút,nhân vật nữ chính làm sao? Chẳng qua chỉ là ngủ giấc rồi dậy, vậy mà tưởng mình thành phượng hoàng có thể bay lên ngọn cây cao được hay sao?

      Tô Khả Tinh ở ngay phòng sát vách, khi đó chỉ ta mà người trong ê kíp đều nghe thấy tiếng Chung Thiên Dao mồn . Câu “Ngủ giấc rồi dậy” hệtnhư cái tát đạp bộp vào mặt Tô Khả Tinh, đến nỗi mặt ta đỏ bừng lên rồichuyển sang tái mét. Những ngườikhông biết chuyện cũng thấy làm lạ, tất cả thản nhiên đứng ngoài xem kịch hay.

      Minh Vi thể kéo tay ChungThiên Dao, cười :
      -Thôi được rồi, tất cả đều cùng công ty mà, sau này còn chạm mặt với nhaunhiều, ầm ĩ lên có gì hay. Tuy nhiên việcliên quan đến chuyện đổi nhân viên hóatrang cũng phải chuyện , diễn viên quyết định được nên phảihỏi ý kiến nhà sản xuất.

      Tô Khả Tinh nghe thấy vậy càng tức giậnhơn. ta chưa được xếp vào hàng diễnviên nổi tiếng tới mức vì chuyệnthay người hóa trang mà phải làm kinh động đến các nhà sản xuất. Khi đó HứaNhã Vân coi ta như thế nào?

      Chuyện đổi người hóa trang vì thế mà lắng xuống. Chỉ có điều, từ sau lần đó, TôKhả Tinh gườm mặt hai người Chung Thiên Dao và Minh Vi, thậm chí cònkhông thèm chào hỏi nhau nữa. Minh Vi vốn giữ nguyên phong cách ngườihiền lành dễ tính, song cũng cảm thấy thể vì Tô Khả Tinhmà đắc tội với Chung Thiên Dao, vậy nên kiên quyết đứng về phía Chung ThiênDao.

      lâu sau đó, phim quay đến tìnhtiết nhân vật nữ chính được Lưu Triệtdùng đủ mọi phương thức để đưa vàocung. Hàn Tử Nhã kiên quyết từ chối,chấp nhận làm cung nữ chịu làmphi tần. Trần Hoàng hậu và Vệ Tử Phu bình thường vẫn đấu chọi với nhau nhưnước với lửa nhưng khi đó cũng nhận ratình hình ổn, tạm thời bắt tay với nhau, cùng chống lại Hàn Tử Nhã.

      khí trong đoàn làm phim tự nhiên trở nên hơi khác thường. Trong phim,Trần hoàng hậu và Vệ Tử Phu tìm đủmọi cách để ức hiếp và khiêu khích Hàn Tử Nhã, ngoài đời Tô Khả Tinh phớt lờChung Thiên Dao và Minh Vi. Tô KhảTinh lấy địch hai, cảm thấy lực bất tong tâm, chỉ còn cách đổ hết bực bội lên người trợ lý.

      Bọn Minh Vi thấy người trợ lý đó bị giày vò hết sức đáng thương, trong lòng cảm thấy hơi có lỗi.

      Lý Trân, trợ lý của Minh Vi căm phẫn :
      -Trợ lý cũng là người, cũng phải là bán thân cho ta, ta dựa vào đâumà chà đạp lên người ta như vậy?

      Chung Thiên Dao cười nhạt.
      - ta chỉ có chút bản lĩnh đó thôi.

      Khi các nhân viên trong đoàn nhận về lớp trang phục mới, đăng kí đểnhập kho Tô Khả Tinh ngang qua, nhìn ngay thấy bộ váy áo tuyệt đẹp màu ngân hồng hoa đen, gấu viền kim tuyến.

      Tô Khả Tinh thích tới nỗi cứ cầm riếttrên tay, vuố T ve mãi thôi.

      -Đây là trang phục của ai thế?
      -Là của Trần hoàng hậu. –Các nhân viên bận rộn với việc đăng kí, còn ngẩng đầu lên. -Ở quần áo đều có đánh dấu ghi tên đấy.

      Tô Khả Tinh nhìn lại, thấy phiếu đúng là ghi mấy chữ “Trần hoàng hậu”. ta tiếp tục nhìn sang bộ màu vàng trông giản dị, bộ đó mới viết“Hàn Tử Nhã”.

      Tô Khả Tinh cười nhạt, vung tay vứtxuống rồi bỏ .

      Sau khi ta khuất, người lặng lẽđến gần xe trang phục.

      Minh Vi nhìn trang phục để mặc quayhôm nay, hơi ngạc nhiên.
      -Chẳng phải là hôm nay quay cảnh chúcthọ Vương thái hậu sao? cảnh trangtrọng như vậy, vì sao hoàng hậu lại mặc bộ này?
      -Em cũng biết. –Lý Trân lật tờ đánh dấu ra xem. –Tag ghi tên chị mà.

      Chung Thiên Dao khi đó thay trang phục xong, mặc bộ váy hồng tươi có họa tiết hoa sen vàng. Nhìn thấy bộ trang phục trong tay Minh Vi, cũngsững người.
      -Sao họ lại cho cậu mặc trẻ thế này?
      -Màu dưa gang pha lẫn với xanh non. –Minh Vi cười ha ha.

      Ra đến trường quay, Tô Khả Tinh mặc bộ váy ngân hồng, khi trông thấy Minh Vi mặc chiếc áo màu xanh non hơibiến sắc, song Minh Vi cũng nhận ra dấu hiệu gì khác thường mà chỉ chú tâm vào lời thoại với nhân vật nam chính.

      Khi Hứa Nhã Vân đến trường quay, cácdiễn viên đều có mặt đầy đủ, chuẩn bịsẵn sàng bấm máy. Từ xa trôngthấy bóng người mặc áo xanh non ngồi ởvị trí hoàng hậu.

      Đạo diễn trường quay vừa hô lên mộttiếng “Chuẩn bị”, Hứa Nhã Vân lên tiếngtrước rồi lớn “Chờ chút”

      Mọi người hết thảy đều dừng công việc lại, ngạc nhiên nhìn Hứa Nhã Vân.
      Hứa Nhã Vân tới, mặt sa sầm, nhìn xung quanh lượt sau đó dừng lại ởTô Khả Tinh.
      -Ai mang bộ đó đến cho ?

      Tô Khả Tinh thấy da đầu tê dại, trả lờithành thực.
      -Là do nhân viên vụ trường quay mang tới… Em…em biết gì hết.

      Đạo diễn :
      - Nhã Vân có chỗ nào ổn sao?
      -Trang phục. –Hứa Nhã Vân chỉ vào Tô Khả Tinh, sau đó lại chỉ vào Minh Vi.
      -Hai người bị lẫn lộn trang phục của nhau, đổi lại .

      Minh Vi lập tức đứng dậy thay quầnáo.

      Hứa Nhã Vân trợn mắt nhìn Tô Khả Tinh, thể :
      -Hai người các khi nhận trang phụcthấy hợp vì sao lại tiếng?

      Minh Vi :
      -Em cũng cảm thấy đúng, nhưngtrên tag lại ghi đúng tên.

      -Làm sao như thế được? –Hứa Nhã Vân kêu lên. –Tên ghi tag là tự tay tôi viết. Ai đổi?

      Câu đó vừa xong, tất cả rơi vào im lặng.

      Minh Vi ngẫm nghĩ, ánh mắt dừng ở chỗChung Thiên dao, Chung Thiên Dao nhìn khẽ lắc đầu.

      -Em biết việc này. –Minh Vi . Khi trợ lý lấy về thấy như vậy rồi.

      Nhân viên phụ trách việc phát trang phục đứng ra khỏi hàng giơ tay lên trờithề:
      -Khi tôi phát trang phục, đều căn cứ vàođúng tên ghi tag.

      Tô Khả tinh thấy tình hình ổn, cũng kêu toáng lên:
      -Em cũng biết. Em lấy được bộ nào mặc bộ đó. Ai biết người nào đó lòng dạ thâm độc, lén lút đổi để hạingười khác.

      Minh Vi nhướn mày lên. Con bé Tô Khả Tinh này, người khác động đến ta nhưng ta lại thích động chạm đếnngười khác. Đúng là cây muốn lặng màgió chẳng đừng.

      Quả nhiên Hứa Nhã Vân trợn ngược mắt lên.
      bảo tôi cố ý dán sai tag sau đó gây phiền phức cho ?

      Tô Khả Tinh ngờ lại đắc tội với bề , mặt trắng bệch, lắp bắp giải thích:
      -Em có ý đó. . .

      Nhầm lẫn quần áo chỉ là chuyện , nhưng Hứa Nhã Vân bị chạm nọc nênnhất quyết chịu bỏ qua. lập tức gọi người quản lý trang phục cho diễn viên lên. Người quản lý mang theo sổsách đưa cho Hứa Nhã Vân xem:
      -Khi tôi vào sổ số 2544 là trang phục của hoàng hậu.

      -Vậy ai đổi tag các bộ trang phụcnày?

      Nhân viên phụ trách trang phục chỉ thẳng vào Tô Khả Tinh khách sáo.
      - Khả Tinh có đến, còn hỏi tôi bộ này dành cho ai? Tôi bộ đó là của hoàng hậu, sau đó ta lật ra xem chút rồi .

      Tô Khả Tinh nhảy vọt lên, lồng lộn mấylượt.
      - dối, tôi thay tag.
      -Có ai cậu đổi tag đâu. –Minh Vi cườicười đứng ra giảng hòa.

      Bị ánh mắt mọi người nhìn chằm chặp, mặt Tô Khả Tinh xám ngoét lẫn tím bầm. ta nhắc váy rồi lao lên thềm, nhào vềphía Minh Vi.
      -Là ! Nhất định là thay tag để cố ý hại tôi.

      Minh Vi giật mình vội lùi lại phía sau để tránh, nhân vật nam chính Trương Lăng phải đứng lên chặn Tô Khả Tinh lại.trường quay phút chốc nhốn nháolên.

      -Chính là ! Đồ biết xấu hổ, dùng cái thủ đoạn ti tiện này để hại tôi.

      Minh Vi dở khóc dở cười.
      -Tôi hại để làm gì? Tôi chả thù ghét gìcô cả.
      -Ai mà biết có tâm địa gì? Mắt Tô Khả Tinh đỏ ngầu. –Đồ tiện nhân giả bộ thanh cao! Vừa quyến rũ Đường Hựu Đình, vừa quyến rũ Cố Thành Quân, đồlẳng lơ mặt dày.

      Những người có mặt lại ồn ào hết lên. Chung Thiên Dao mặt xám xanh, xônglên định trợ giúp. Minh Vi đầy Chung Thiên Dao ra, quay người lại đối mặt với Tô Khả Tinh nghiêm giọng:

      - đừng nhăng bậy. Bản thân mình có năng lực nên nghĩ rằng những người có khả năng đạt đượcthành công đều là nhờ vào quan hệ tình dục, suy nghĩ đó của đúng là bẩn thỉu, đáng hổ thẹn. Nếu như cứ hợp tác với ai là quyến rũ người đó, vậy ở đây có biếtbao nhiêu người đàn ông có quan hệbất minh với tôi? lại vô phép như vậy, bôi nhọ tôi chưa đủ, còn đổ vẩy lên người khác nữa. Đừng tưởng rằng thấytôi nhẫn nhịn với tức là tôi dễ dãi, congiun xéo lắm cũng quằn.

      Trương Lăng là nhân vật nam chính nên cũng tránh khỏi những tin đồntrong quan hệ với nữ diễn viên, lúc này thấy Tô Khả Tinh bất chấp tất cả để năng bừa bãi như vậy, sợ có phóngviên lắm chuyện nào đó viết cả mìnhvào. Vì ta có vợ, nếu để vợ biếtchuyện cũng bỏ qua. Nghĩ đếnđó, Trương Lăng cũng cảm thấy tức giận.

      - Khả Tinh, Minh Vi là người ngay thẳng, nghiên chỉnh, tôi rất có cảm tình. Ở trong giới của chúng ta, dù rằng có những người có hành vi đáng khinh, nhưng có rất nhiều người vươn lên bằng chính khả năng diễn xuất của mình. Hết thảy mọi người đều coi diễn xuất là mộtcông việc và nghiêm túc với nó, vừamở miệng vu khống hết mọi người,quả thực quá ác độc.

      Tô Khả Tinh hiểu, ta vu khống hết mọi người lúc nào kia?

      Chung Thiên Dao chớp ngay thời cơ,cũng cao giọng làm toáng lên:

      -Tôi cũng từng hợp tác với Đường Hựu Đình, sao tôi và ấy có chuyện ám muội ? Hay chính là người như vậy nên nhìn ai cũng là loại người ra gì? Chính bản thân cũng từng cộng tác với rất nhiều người, những việc làm mới là mờ ám.

      Các diễn viên đứng xung quanh cũng thi nhau chêm vào.

      Tô Khả Tinh bị bao vây giữa những lời chỉ trích, vừa ngạc nhiên vừa sợ, mồ hôitúa ra khắp toàn thân. Trương Lăng và hai người khác trong đoàn làm phim phải giữ ta lại, tỏ ra lo ngại ta làm tổn thương người khác, vì thế trông bộ dạng Tô Khả Tinh vừa nhếch nhác vừa hoang đường.

      Tô Khả Tinh vừa sợ vừa hổ thẹn, nướcmắt bắt đầu rơi xuống lã chã. Người đẹp rơi lệ như bông hoa lê đọng nước mưa,chỉ có điều khi đó ai thưởng thức.
      -Các người. . . Chu Minh Vi sắp đặtgiỏi .

      Minh Vi cười khổ sở.

      - đúng là mắc chứng hoang tưởng rồi. Sau này đường vấp phải hònđá, chẳng lẽ cũng trách tôi ý ngángchân hay sao? Tôi đổi nhãn hiệu phục trang. Còn việc có đổi hay cũng liên quan đến tôi. Tôi muốn tranh cãi với . Tiền thuê trường quay rẻ đâu, mau thayquần áo rồi quay tiếp mới là chuyệnquan trọng.

      Minh Vi nhường lối, Tô Khả Tinh muốn xuống cũng thể xuống. Trợ lý của Tô Khả Tinh vội vàngchạy đến đưa ta ra xe bảo mẫu. TôKhả Tinh vừa vừa khóc. Từ sau khiđược Cố Thành Quân cho đóng vai chínhtrong MV của nhóm “Cực quang Boy”,đường của ta luôn rất thuận lợi, aicũng phải nuông chiều. Hôm nay mấtmặt trước bao nhiêu người ngay giữa thanh thiên bạch nhật, đúng là lần đầu tiên.

      Tô Khả Tinh càng nghĩ càng thấy ấm ức,đẩy mạnh trợ lý của mình ra, mắng:
      -Đều tại khi lấy trang phục nhìn cho kĩ, nên mới gây ra chuyện lớn như vậy. đừng có quanh quẩn cạnh tôi nữa.

      Trợ lý bị đẩy cái loạng choạngngười, mặt đỏ bừng lên, đột nhiên vứt cái túi sách xuống dưới chân Tô Khả Tinh.

      - Tô, xét về lý là cấp của tôi, tôi nên nổi nóng với , nhưng giờ tôi thể nhẫn nhịn hơn được nữa. Tất cả đều là người cùng công ty,làm việc để kiếm tiền, thể phânđịnh sang hèn như vậy được. tôn trọng như con ngườithì tôi cũng cần phải đuổi, tôi cũng tiếp tục hầu hạ nữa.Công ty có biết bao nghệ sỹ như vậy, theo ai cũng vẫn tố T hơn .

      xong trợ lý vung tay thẳng, để lạimột mình Tô Khả Tinh đứng sững ngườinguyên tại chỗ. Vì hai người bọn họ vẫn chưa được xa nên tất cả các thành viên trong đoàn làm phim đều chứngkiến hết màn xung đột đó. Ngay lập tức những tiếng cười mỉa mai, chế giễu cùng với những lời bình luận đều bay đến taiTô Khả Tinh.

      -Đủ rồi! –Hứa Nhã Vân đứng xem kịch nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng. –Tô Khả Tinh, coi phim trường là gì vậy?Có thể cho tùy tiện giở thói ngangngược như thế hay sao? Với thái độ của tôi tin là có thể hoàn thànhtố T công việc của mình. cần côtham gia bộ phim này nữa. quay vềcông ty đợi thông báo.

      Minh Vi và Chung Thiên Dao lập tức đưa mắt nhìn nhau, cả hai người đều khôngnói lời.

      Đạo diễn thấy vậy đứng ra hòa giải, cười :
      -Người trẻ tuổi khó tránh khỏi nông nổi, biết sai sửa là được rồi. Bây giờ kiếmdiễn viên khác thay thế cũng phiền toáilắm? Phải làm đúng tiến độ đặt ra, các cảnh quay rồi chẳng lẽ phải quay lại, tiền thuê phim trường thể lãng phí như vậy mà.

      Tô Khả Tinh sợ tới mức toàn thân runbắn lên, vội vàng cầu xin:
      - Hứa, em sai rồi. Em dám gây chuyện như vậy nữa, em ngoanngoãn nghe lời, cũng giữ quan hệ tố T với các đồng nghiệp.

      Hứa Nhã Vân cười nhạt.

      -Đến bây giờ mới biết điều, biết sớm hơn có phải tố T ? Nếu còn gâyra chuyện gì rắc rối nữa, bất kể lúc nàocũng có thể thay được.

      Tô Khả Tinh nghe thấy vậy liền thở phàomột hơi, hệt như được đại xá, vội cảm ơn rối rít.

      Minh Vi và Tô Khả Tinh đổi trang phục xong, hóa trang lại rồi tiếp tục quay. Khidiễn xuất Tô Khả Tinh vẫn tỏ ra đôi chút bồn chồn, song đạo diễn cũng quá khắt khe. Ngược lại với Minh Vi, dù vừa tranh cãi xong nhưng trước ống kínhvẫn giữ nguyên vẻ thản nhiên, bình tĩnh,thong dong, diễn cách hết sức tinhtế bất lực và tuyệt vọng của người phụ nữ buộc phải giương mắt nhìn tình của mình chết dần .



      Sau chuyện này, công ty đổi trợ lý khác cho Tô Khả Tinh, còn trợ lý trước kia chuyển cho người khác. Mối quan hệ giữa Minh Vi và Tô Khả Tinh coi nhưhoàn toàn tan vỡ. Tuy nhiên qua lần giao tranh này, Tô Khả Tinh cũng được bài học về lợi hại của Minh Vi. ta biết bản thân mình đấu lại được,Minh Vi cũng chẳng khiêu khích gì, thế nên ngoài mặt hai người tỏ ra nhưkhông có chuyện gì, người này coi như người kia tồn tại.

      Bộ phim đó quay trong hơn nửa tháng, xảy ra thêm sai sót gì lớn. Sau này Hứa Nhã Vân còn đến kiểm tra thêm mộtlần nữa, gặp đúng cảnh quay nghi án Trần hoàng hậu dùng Cổ thuật.

      Minh vi để xõa mái tóc đen dài, mặc bộhán phục màu vàng nhạt thanh nhã, ngồingay ngắn ghế, đôi mắt buồn bã đầy những ánh nhìn ảm đạm. Tuy hết sức giản dị, nhưng trông vẫn vô cùng nổi bật, thanh thoát và đẹp đẽ, khác gì thiếu nữ xưa khiến cho Lưu Triệt hồn xiêu phách lạc.

      Lưu Triệt bước vào trong điện, khinhìn thấy người vợ kết tóc xe tơ củamình biếng nhác trang điểm, ngồi đó vớitâm trạng buồn thương, khí thế hung hổbỗng dưng tan biến đâu hết.

      Trần hoàng hậu buồn bã ngẩng đầu lên nhìn chồng, khẽ:
      -Bệ hạ. . .cuối cùng cũng đến rồi. . .

      Lưu Triệt cảm thấy bạc nhược. Nàng ngồi đó, trước sau vẫn là người chịhọ chưa bao giờ che giấu cảm xúc với ông, là giai nhân ông luôn ngưỡng mộ và theo đuổi. Bao nhiêu năm qua, đểngăn cản thế lực của nhà họ Trần, ông đãluôn áp chế nàng, vì có được mỹ nhânmà lạnh nhạt nàng, cuối cùng lại phếngôi vị hoàng hậu để lập Vệ Tử Phu, mẫuthân của thái tử, lên làm hoàng hậu.

      Cuối cùng Lưu Triệt cũng hít sâu hơi, trầm giọng :
      -Chuyện dùng coor thuật có đúng là ?

      Trần hoàng hậu nhìn chồng chăm chú,cười mà như .
      -Bệ hạ nó là . Thiếp chẳng có gì để tranh cãi.

      -Nàng đừng tưởng ta dám phếnàng! –Lưu Triệt gầm lên.

      -Vậy bệ hạ phế . –Trần hoàng hậu cúi đầu, tay vuố T nếp nhăn áo cáchvô thức. –Bệ hạ cần thiếp nữa rồi, vậy việc thiếp ở lại bên cạnh bệ hạ có ý nghĩa gì? Ngôi vị hoàng hậu này sẽdành cho ai thích hợp hơn ngồi vào, bên cạnh bệ hạ có bao nhiêu người như vậy, lo gì có người thay thế.

      -Nàng. . . –Lưu Triệt chỉ tay vào nàng,run bắn lên. – việc đến mức này mà nàng vẫn còn ngang bướng như vậyà?

      -Cả đời thiếp đều như vậy, bệ hạ cònkhông hiểu hay sao? –Trần hoàng hậu lại ngẩng đầu lên nhìn Lưu Triệt, khẽ mỉm cười, đẹp như ngàn đóa hoa nở muộn.

      Lưu Triệt hoảng hố T, dường như trôngthấy người thiếu nữ đứng dưới gốc hoaanh đào nhìn mình mỉm cười kiêu ngạonăm xưa.

      -Nàng . . . làm những chuyện như thế này, ta thực thể nào để yên cho nàng.

      -Thiếp biết

      -Nàng biết ư? Nàng biết quá nhiều rồi!

      Trần hoàng hậu lại cười.

      -Thiếp và bệ hạ là vợ chồng kết tóc xe tơ, chỉ như vậy mà chúng ta còn bênnhau từ , đến giờ cũng được haimươi lăm năm. Thiếp hiểu rất tínhtình bệ hạ bởi thời gian chúng ta bên nhau quá dài, hơn nữa chúng ta lại cùngtrải qua biết bao nhiêu chuyện. Bệ hạ là đấng minh quân lưu danh thiên cổ, còn thiếp chẳng qua chỉ là người phụ nữ bình thường. Bệ hạ phế thiếp câu chuyện của thiếp kết thúc ở đây, câuchuyện của bệ hạ còn tiếp diễn. Thiếp vào cung từ , cả đời người cũng chỉ ở chốn này, dù là lầu vàng vẫn có ngàycảm thấy mệt mỏi. Bệ hạ ngày hôm nay bệ hạ chán, thiếp cũng mệt mỏi rồi. Chi bằng nhân cơ hội này để tha cho nhau. Chuyện ngày xưa tự người nàongười nấy trân trọng thôi.

      Lưu Triệt hít sâu hơi loạng choạng đến trước mặt Trần hoàng hậu rồi ngồi xuống, kéo nàng đến sát mặt mình. Hai khuôn mặt cách nhau trong gan tấc, Trần hoàng hậu vẫn bình tĩnh điềmnhiên như có gì.

      Lưu Triệt cười cay đắng.

      -Nàng vẫn là người hiểu ta nhất. Vẫn lànàng. . .hiểu ta nhất! Thế nhưng, A Kiều,rố T cuộc nàng bao giờ ta chưa?

      xong, Lưu Triệt đẩy Trần hoàng hậu ra, đứng dậy quay người ra khỏi điện Tiêu Phòng. Sau lưng ông vang lên giọng như tiếng than thở của Trần hoàng hậu.

      -. . . Chỉ có điều, chàng cho thiếpbiết rằng tình đó là sai lầm. . .

      Cơ thể Lưu Triệt khẽ lảo đảo, thái giámvội vàng đến đỡ nhưng bị ông đẩy ra. Ông siết chặt tay, sải bước rời , quay đầu lại nữa.

      Cảnh chia biệt đó là tiêu điểm của cả bộphim. Khi viết đến đoạn này, Hứa Nhã Vân phải đầu tư rất nhiều tâm huyết. Lúc này, xem ra hai diễn viên thể cách sát nhất, hoàn hảo nhất những gì tưởng tượng trong đầu.Mỗi ánh mắt, mỗi cử chỉ, mỗi nụ cười đều khiến cho Hứa Nhã Vân hết sức hàilòng.

      Trương Lăng làm nghề mười năm, rất nhiều kinh nghiệm. Nhưng ràng ChuMinh Vi chỉ mới bước chân vào nghề chưa tới hai năm, vậy mà kỹ năng diễn xuất tiến bộ cách thần kỳ. Vai diễnlần này quả thực trôi chảy, thành thụchơn lần trước nhiều.

      Khi quay xong, Minh Vi được trợ lý đỡ đứng dậy. Lúc quay người , nhìnthấy Hứa Nhã Vân đứng ở đằng xa, gật đầu với cách đầy ý, trong mắt là ngợi khen.

      Minh Vi cúi người đáp lễ.
      xkhang thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Khác biệt



      Khi Minh Vi từ máy bay xuống trời đangcó mưa . Trong những hạt mưa còn lẫn cả những bông tuyết bé li ti, khi rớt xuống chiếc áo lông vũ của lập tức tan thành nước. Minh Vi hắt hơi tiếng,cùng Lý Trân vào nhà chờ lấy hành lý.

      Xếp hàng suố T nửa giờ, hai cuối cùng cũng đón được chiếc taxi. Trời mưa nên đường sá khó hơn, sau khivào trong thành phố liên tục gặp đèn đỏ, chốc chốc lại dừng. Minh Vi đưa Lý trân về nhà trước, đến khi quay lại công ty trời tối đen.

      Minh Vi xuống xe, đội mưa kéo hành lýđi vào khu kí túc. Bên đường có hai namsinh nhận ra bèn ngăn lại xin chữ kí và chụp ảnh cùng.

      Minh Vi cố chịu rét để đáp ứng cầucủa người hâm mộ, quên dặn dò:“Trời khá lạnh đấy, mau về nhà sớm nhé!”

      Hai nam sinh đó lấy được chữ kí mừng rỡ chạy .

      Minh Vi mỉm cười quay người lại, đãthấy bóng người vụt qua trước mắt,chặn ngang đường.

      Người con trai đó cao lớn, mặc chiếc áo khoác dày, chiếc mũ len và khăn quàngcổ ôm kín lấy mặt, chỉ có đôi mắt để lộ ra nhìn chằm chằm.

      Minh Vi bật cười.

      -Đừng tưởng rằng ăn mặc như phụnữ hồi giáo là tôi nhận ra.

      Đường Hựu Đình kéo khăn quàng cổxuống qua cằm, :
      -Quay xong hết rồi à?
      Xong rồi. Công ty cho tôi nghỉ phép, Tết dương lịch có thể chơi suố T ba ngày rồi. –Minh Vi vui vẻ. –Trời lạnh thế này đừng đứng ngoài đường chuyện, tôi về đến phòng gọi điện cho .
      -Cứ thế mà sao? –Đường hựu Đìnhoán trách Minh Vi. –Mấy tháng khônggặp nỡ đuổi tôi thế sao?

      Minh Vi :
      -Hôm nay quả thực có thời gian. Tôi xếp hành lý xong lập tức về nhà ngay. Mẹ tôi làm nồi lẩu c hờ tôi về ăn rồi.

      Đường Hựu Đình lẩm bẩm:
      - biết hưởng phúc. Lưu Triệu với Tiểu Hoàng nghỉ lễ cả rồi, đến cả bát canh nóng tôi cũng còn được ăn nữa.

      Minh Vi kéo hành lý tiếp, nghe sót từ nào trong câu của Đường Hựu Đình, bèn dừng lại, với vẻ đầy bất lực:
      -Nếu như muốn rủ tôi ăn cũng phải chờ đến ngày mai.

      Đường Hựu Đình nhìn Minh Vi oán thán,sau đó quay người .

      Minh Vi khôgn biết làm thế nào với tínhcách trẻ con của Đường Hựu Đình, đành gọi lại:
      -Được, được, để tôi gọi điện bảo mẹ tôi chuẩn bị thêm bộ bát đũa, đượcchưa?

      Đường Hựu Đình tuqf từ quay đầu lại, giành lấy va ly trong tay Minh Vi, sau đó kéo về kí túc. còn quên :
      -Tôi nhắc cho biết trước, tôi làm như vậy là để lấy tiền công trả tiền ăn, chứ phải vì tôi thích đâu.

      - có thôi ? –Minh Vi dở khócdở cười theo sau lưng Đường Hựu Đình.

      Kí túc xá có thang máy, ĐườngHựu Đình đóng tay kéo va li vào, sau đó vác lên vai, thẳng lên tầng. Minh Vi nhìn động tác nhanh nhẹn, mạnh mẽ đó, trái tim bất giác hơi thắt lại.

      Người ta thường người đàn ông hấp dẫn nhất khi thể sức mạnh của mình cách oai phong, nhưng khôngthấy ai khi người đàn ông khom lưng để vác valy cho , các đườngcong cơ thể nổi bệt lên trông quyếnrũ vô cùng.

      Cuối tuần ở kí túc xá có ai, nênMinh Vi cũng bớt việc phải giải thích phiền phức. Theo chỉ dẫn của Minh Vi, Đường Hựu Đình đành để chiếc va ly xuống cạnh giường trong phòng ngủ, sauđó đứng khoanh tay nhìn ngó căn phòngcủa đám con .

      Đường Hựu Đình nhìn qua hai chiếc giường ngủ, chỉ vào chiếc giường được trải chăn ga tối màu kê sát bên trongtường :

      -.Chiếc này chắc chắn là giường của .

      -sao nghĩ là tôi ngủ ở bên này? –Minh Vi dẩu môi về phía chiếc giường của Chung Thiên Dao.

      -Làm sao có thể là người dùng chiếc ga giường màu phấn hồng được? –Đường Hựu Đình cười giễu. –Con ngườicủa từ xuống dưới, từ trong ra ngoài đều toát ra phong cách cuả bà mợ cũ kĩ. Uống trà thay vì sinh tố, cà phê, mặc quần áo cũng toàn là màu đentrắng xám, năng hay thuyết giáo, khuôn mặt luôn nghiêm trang chín chắnnhư .

      Minh Vi vừa thấy tức vừa buồn cười,ném găng ta vào mặt Đường Hựu Đình:
      - , tôi mời ăn cơm nữa.

      Đường Hựu Đình bắt lấy đôi găng tay, uểoải :
      - đừng đắc ý. Bên ngoài mưa tuyếtnhư vậy khó bắt xe lắm, lại chẳng phải nhờ tôi lái xe đưa về ấy chứ?
      -Còn lâu.
      -Vậy đừng xin tôi nhé. Nhớ là đừng cóxin tôi đấy.

      Kết quả là Minh Vi đứng chờ tới gần nửatiếng đồng hồ bên đường nhưng vẫnkhông đón nổi được chiếc taxi nào.Khi cáu tới mức nhảy lên rồi, mộtchiếc xe bốn chỗ từ từ trượt đến trước mặt. Đường Hựu Đình mở cửa kính, nhehàm răng trắng ra cười.

      -Tôi từ trước rồi, tôi chỉ vì bữa cơm thôi, phải thích đâu. . .


      -Im ngay! –Minh Vi lên xe, lập tức tăng máy sưởi ấm lên hai độ. –Đến nhà tôi ngoan ngoãn mà ngồi ăn, đượcnói lăng nhăng gì hết.

      -Thừa hơi, tôi đâu có mọc hai cái miệng.–Đường Hựu Đình đắc ý đạp chân ga.

      Bà Vương nghe con đưa bạn về nhà ăn cơm liền lập tức chuẩn bị thêm bàn đầy đồ ăn ngon, gà rang muối, váng đậu hầm, tôm sú chiên dầu, sườn xào chua ngọt. . . giống hệt nhưbữa cơm chuẩn bị chiêu con rể vậy.

      -Ăn nhiều chút, nếu thấy thiếu nhé, bổ sung ngay. –Bà Vươnglấy thêm cho Đường Hựu Đình báttướng.

      Đường Hựu Đình gặm cổ gà, vội vàng cảm ơn:
      - cần đâu dì, đủ ăn rồi ạ. Phải làm phiền dì là ngại quá.
      - phiền gì đâu! –Bà Vương càngnhìn Đường Hựu Đình càng thấy vui sướng trong lòng. –Lúc Minh Vi là có đưa bạn về ăn cơm, còn biết làcháu. Những món ăn này đều đơn giản quá, sợ cháu ăn quen.

      - ấy ăn có gì mà quen. –MinhVi cảm thấy khó coi, . – ấy chỉđến ăn chực thôi, có phải bạn trai con đâu.

      Bà Vương đưa tay sang véo Minh Vi mộtcái làm kêu oai oái. Đường Hựu Đìnhthấy vậy cười hả hê.

      - xem phim cháu đóng rồi. Trong “Cốviên xuân thu”, cháu và Minh Vi còn là đôi, có đúng ? với mấy bàbạn trong khu đều thấy cháu quả thậtrất tuyệt. Vừa đẹp trai diễn xuất lại tố T. Bây giờ gặp người , thấy còn lễ phépnữa.

      Đường Hựu Đình giở giọng ngọt xớt:
      -Trông dì vẫn còn trẻ , nhìn thoáng qua cứ như là chị của Minh Vi. Rất ít người ở tuổi dì lại giữ được vóc dáng đẹp như vậy. Cuối cùng cháu cũng biếtMinh Vi xinh thế là được hưởng di truyền của ai rồi.

      Bà Vương nở hoa trong bụng, lập tức gắp cho Đường Hựu Đình miếng đùi gà.

      Minh Vi liếc xéo Đường Hựu Đình nhưng làm như biết, vẫn thản nhiên cười.

      Ăn xong Minh Vi giúp mẹ dọn dẹp, sau đó mang rác xuống dưới tầng vứt. Khi quay lên nhà, thấy Đường Hựu Đình cầm xem cuốn album của gia đình.

      - mau lại đây xem này, hồi bé trông xấu đấy.

      Minh Vi hơi chột dạ. hiểu mấy về hồi của Chu Minh Vi, nên biết hoàn cảnh chụp những bức ảnhtrong album đó.

      Đường Hựu Đình chỉ vào bức ảnh chụp Chu Minh Vi hồi cấp hai, cười :
      -Xem chừng hồi đó ít nhất cũng phải nặng đến sáu mươi cân. Sau này làm thế nào gầy được?

      Minh Vi pha trò:
      -Bị gột rửa qua lần thi đại học nên đầu thai, thay da đổi thịt, còn hiệu quả hơn phẫu thuật thẩm mĩ.

      Đường Hựu Đình vừa xem ảnh vừa cười, đột nhiên chỉ vào bức ảnh chụp tậpthể hồi trung học, hỏi:
      -Trong này có bạn trai của ?

      Minh Vi nhanh trí trả lời:
      - giờ tôi vẫn độc thân, ai cũng là bạn hết.
      -Ngang ngạnh nhỉ! –Đường Hựu Đìnhchỉ vào nam sinh mặt dơi tai chuộtnói. –Cậu này lúc nào cũng đứng cạnhcô, chừng, chắc là bạn trai rồi.

      - thích kiểu như vậy đúng ? –Minh Vi cười mắng. –Có cần tôi giớithiệu cậu ấy cho ? Hồi trung học tôi có tới ba mươi bạn trai, ai cũng có thể giới thiệu cho hết.

      -Tôi kén chọn lắm. –Đường Hựu Đìnhcũng cười. –Những hạng phàm phu tụctử sao lọt vào mắt tôi được?

      - cũng chẳng phải bậc thần tiêngiáng trần cao sang quý phái gì đâu. –Minh Vi cười giễu. – chỉ ăn no uốngsay rồi bừa bãi, làm đầy những chuyệnxấu mặt thôi.

      Đường Hựu Đình thấy chột dạ.

      -Uống say? À, hôm đó. . . thấyđược những chuyện gì rồi?

      Minh Vi giật lấy quyển album.
      -Diêu Cánh đưa về mà. ấy nhìncòn cao hơn trong TV. . .

      -Là tôi sau đó kìa.
      -À, say rượu nên chạy loạn trong phòng, Lưu Triệu đến mới giữ đượcanh.
      -Chỉ có vậy thôi ư? –Đường Hựu Đìnhhỏi thăm dò.
      -Chỉ thế thôi chưa đủ hả? –Minh Vi . –Tôi thấy sém chút nữa là châm lửađố T nhà rồi.
      -Có còn gì nữa ? –Đường Hựu Đình vẫn chưa yên tâm.

      Minh Vi nhìn xoáy vào .
      -Lẽ nào tôi bỏ sót điều gì?

      -! ! có gì!

      Xem chừng Minh Vi vẫn chưa chứng kiến những biểu mang tính điểnhình của mình lúc say rượu, Đường Hựu Đình thở phào hơi. lập tức chuyển chủ đề.
      -Vậy bây giờ đóng xong phim rồi, đãcó công việc tiếp theo chưa?

      -Trong tay cũng có mấy kịch bản. –Minh Vi . –Đều là những kịch bản cổ trang chuyện trong cung đình, tôithấy hơi chán, muốn thử những phim khác về đề tài đại. Song phạm vi được lựa chọn của tôi nhiều, công ty cũng sắp xếp cho toi thử vai.

      Đường Hựu Đình cầm lấy món đồ chơi bàn của Minh Vi rồi tung lên nghịch ngợm, với vẻ thờ ơ:
      -Nếu có hứng cộng tác với tôi.
      -Gì cơ?
      -Có kịch bản gửi cho tôi, bối cảnh làthời dân quốc. –Đường Hựu Đình trở nên nghiêm túc. – câu chuyện tìnhyêu vượt lên thế tục nhưng có hồi kết giữa diễn viên nổi tiếng và con gia đình quyền quý. Tôi xem kịch bản rồi, rất nhàng tình cảm, hình tượng nhân vật nét, lại khá lắtléo nên dễ giành được thích của người xem. thấy thế nào?

      Minh Vi nghĩ ngợi nghiêm túc, sau đó :
      -Để tôi suy nghĩ thêm chút.
      -Suy nghĩ? –Đường Hựu Đình cau mày tỏvẻ vui. –Có thể cộng tác để đóng phim cùng với Đường Hựu Đình tôi là may mắn ba đời của , còn định năm lần bảy lượt làm cao nữa. Tôi cảnh cáo . . . .

      - định thế nào? –Minh Vi tỏ ra sợ. –Nếu tôi nhận ánh phóng Human canon chắc?

      Mặt Đường Hựu Đình ngay lập tức chuyển từ đỏ sang trắng, từ trắng thành xanh, sau đó lại từ xanh thành đỏ, màu sắc thay đổi vô cùng thú vị. Minh Vi nhìnvậy cảm thấy khoái chí trong lòng, cốnhịn nhưng thể nào nhịn được,bật ra tiếng rồi cười ha ha lên.

      Đường Hựu Đình tức tới mức nghiếnrăng.

      -Hóa ra là thấy rồi.

      -Đừng bậy, tôi chẳng trông thấy gì hết! –Minh Vi ngẩng đầu lên ngạo nghễ. –Tôi có sở thích vào nhà vệ sinhcùng với đàn ông. Cứ cho là muốncho tôi xem, tôi cũng dám xem đâu.

      -. . . –Đường Hựu Đình làm bộ dáng sắp nhào tới.

      Minh Vi lùi lại phía sau cười ha ha.

      -Tôi bảo người nổi tiếng luôn có gì đókì quái, hóa ra lại hợp với . Humancanon àh? Ha ha.
      -cái con bé này. –Đường Hựu Đình nhảy vọt tới.

      Phòng ngủ của Minh Vi chỉ rộng chừngsáu bảy mét vuông, sàn được trảithảm. Đường Hựu Đình để ý nên bị thảm vướng vào chân, mất thăng bằng ngã nhào luôn vào người Minh Vi, đè xuống giường.

      Cơ thể mềm mại như có xương của thiếu nữ bị Đường Hựu Đình đè nghiên xuống, mùi hương ấm áp xộcvào mũi. Mắt Minh Vi mở to hết cỡ, con ngươi đen láy phản chiếc khuôn mặtđang đờ đẫn của Đường Hựu Đình. Môi màu hồng nhạt, mềm mại và đầy đặn giống như cánh hoa đào. Đường Hựu Đình hồn xiêu phách lạc, cúi đầu xuống khẽ chạm vào đôi môi mềm mại đó.

      Đầu Minh Vi nổ bùng lên tiếng rồi nhão ra như nồi cháo, vội vàng đẩyĐường Hựu Đình ra. Đường Hựu Đìnhngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt vẫn mở to của , đưa tay ra khép đôi mắt đó lại rồi tiếp tục cúi xuống hôn .

      Nụ hôn mềm dịu và triền mien, nhàng xoắn quyện, tiếp xúc vô cùng thận trọng và dè dặt, sựthưởng thức tinh tế. Minh Vi mới uốngsinh tố xong, môi vẫn còn lưu lại vịngọt thanh của nước cam, đầu lưỡi cônhỏ xinh cuốn cuồng né tránh. ĐườngHựu Đình định ép quá, nên bỏ ra. Minh Vi cuối cùng cũng từ từmở mắt ra. Đường Hựu Đình mỉm cườinhìn , khẽ hỏi:
      -Cảm thấy thế nào?

      Minh Vi biết nên trả lời sao.

      nhớ lại nụ hôn đầu tiên của mình với Cố Thành Quân. Cũng dịu dàng êm ái như vậy, dường như cả thế gian đãngừng thở trong giây phút ấy.

      - như vậy . . . là ý gì?

      Đường Hựu Đình cười cười, bỏ Minh Vi ra. ngồi dậy, máu bắt đầu trở lại trênkhuôn mặt. Đường Hựu Đình thấy máMinh Vi dần ửng hồng vô cùng đáng .

      -Có thích ?

      Minh Vi nhìn Đường Hựu Đình.

      -Rố T cuộc là có ý gì?

      Đường Hựu Đình cảm thấy thú vị với vẻnghiêm túc đó của Minh Vi, bèn đưa tayra vò tóc .

      -Đừng giận. Là tôi thích .

      -Mỗi thích đều hôn như vậy à?

      Đường Hựu Đình tắc tị, ấp a ấp úng:
      - phải vậy. khác. . .Ôi trời, ở bên tôi làm gì có nhiều con đâu.
      -vậy ý là gì? –Minh Vi quay mặt . – thích hôn các cách tùy tiện vậy à?

      Đường Hựu Đình cảm thấy mình bị oan uổng.

      -cái gì mà bảo là tùy tiện? cảm thấy tôi tùy tiện lắm sao?

      Minh Vi lập tức nghiến răng.
      -vậy được lợi như thế, cũng phải giải thích thế nào chứ?

      -Chẳng phải tôi là tôi thích rồià?
      Minh Vi im lặng lúc rồi mới :
      -Thích kiểu gì.

      Đường Hựu Đình lại tắc tị. nghĩ ngợi nhiều lắm về nụ hôn kiềm chế nổi đó, nhưng vẫn có thểgiải thích về nó. Chỉ có điều, cảm thấy hơi sợ tình cảm lạ lẫm đó, sợ rằng mình kiểm soát nổi nó, bị nó làm tổn thương, đồng thời cũng làm tổn thương người khác.

      -Minh Vi, có thích . . . tôi như vậy ?

      Minh Vi cũng thấy mù mịt. Bị chọc ghẹo nên đòi phải ra là chuyện,nhưng muốn cam kết lại là chuyện khác. vẫn chưa chuẩn bị tố T để sẵn sàng đón nhận tình cảm mới mẻ này.

      Đường Hựu Đình khẽ vuố T mái tóc Minh Vi, kéo lại sau đó hôn lên trán.

      - sao cứ để cả hai chúng ta suy nghĩ cho kỹ càng.

      Minh Vi ngạc nhiên khi nhận ra rằng mình hề kháng cự trước hành động thân mạt đó của , trái lại, còn cảm thấy vô cùng dễ chịu.

      Sau tết dương lịch, bộ phim truyền hình “Cuộc chiến hậu cung” mà Minh Vi đóngbắt đầu khởi chiếu. Vì là bộ phimvới hầu hết các gương mặt mới nổi nên hồi đầu chiếu cũng được mấy chú ý. Nhưng sau khi phát sóng được sáu,bảy tập, vì phát triển của tình tiếttrong phim, cộng thêm những khuônmặt mới xinh đẹp nên bộ phim dần dần thu hút được đông đảo khán giả, tỷ lệxem phim cũng từ từ tăng lên.

      So với Tô Khả Tinh nổi tiếng vìscandal, Minh Vi, người từng xuất trong bộ phim trước đó, thu hút đượcnhiều quan tâm hơn. Nhân vật nữchính dù có hóa trang thế nào cũng vẫnmang chút già dặn, trong khi đó côem Minh Vi lại dịu dàng thanh thoát, xinh đẹp trẻ trung, đương nhiên khiếncho khác giải thích hơn. Thêm vào đó vai diễn của Minh Vi lại đau khổ vì tình nênrất đáng thương, khiến bao nhiêukhán giả cùng giới hết sức cảm thông.

      TV chiếu tiết mục mổ xẻ về phim“Cuộc chiến hậu cung” trong chương trình giải trí, người dẫn chương trìnhthao thao bất tuyệt khen ngợi các diễnviên nỗ lực như thế nào. Người quay phim thỉnh thoảng lại lia máy đối diện với khuôn mặt Minh Vi, tả thực từng cử chỉ nụ cười của .

      Chân Tích tắt TV, vứt cạch chiếc điều khiển xuống mặt bàn, quay sang nhìn Cố Thành quân cười nhạt.

      - gì? làm hả?

      Cố Thành Quân nhìn tập bản thảo trong tay, còn ngẩng đầu lên.

      - bận thế nào em cũng thấy rồi. giờ có hứng thú làm mấy bộphim võ thuật thương mại đó.

      Chân Tích cười mỉa mai.

      -Ảnh đế bệ hạ cơ mà, đương nhiên phải kén cá chọn canh rồi. Dù sao cũng làông chủ lớn, cho dù bây giờ có rút luikhỏi giới điện ảnh người khác cũngchỉ nghĩ rút lui đỉnh thành công để mà ngưỡng mộ, ghen tị hơn thôi. Emkhông được may mắn như vậy. ra khiến người ta bực mình. Vì sao lạiđể danh hiệu Nữ diễn viên xuất sắc nhất cho Tôn Thục Trân?

      Cố Thành Quân cách nhẫn nại:
      -Tôn Thục Trân là bậc tiền bối, đức caovọng trọng. Bộ phim “Mẹ câm” chị ấyđóng năm ngoái được tất cả các giới đều đánh giá cao.

      -Lẽ nào em phải đợi đến khi bằng tuổi chị ta mới giành được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất hay sao?

      -Chẳng phải em nhân giải thưởng Nữ diễn viên được thích nhất trongnăm rồi sao?

      -Các giải thưởng mang tính an ủi đó em được tới ba lần rồi. –Chân Tích tỏthái độ coi thường. –Nhận cái giải đó cũng giống như với mọi người rằng em chỉ là diễn viên thần tượng, còn ủyban bình xét hề công nhận tàinăng diễn xuất của em.

      Cố Thành Quân bị Chân Tích quấy rầy tới mức thể đọc tiếp được, hơi tởra mất kiên nhẫn.

      -Em là diễn viên hàng đầu trong nước rồi, cát sê hay làm đại diện quảng cáo đều đứng ở đẳng cấp cao nhất, lại cònđược bao nhiêu giải thưởng. Em thử nhìn xem có nữ diễn viên nào ở độ tuổi của em đạt được nhiều thành tựu như vậy chưa?

      Bị Cố Thành Quân mắng như vậy Chân Tích trái lại còn thấy vui, nghe giọng nóimềm hẳn.
      -Phải rồi, nghe biết dùng cách nào mà lấy được kịch bản rất hay ở chỗ Hứa Nhã Vân có đúng ?

      -Là ấy chủ động đưa ra. –Cố Thành Quân .

      -Nghe là phim về gián điệp thời dân quốc, chủ đề hót.

      -Em thích hợp đâu. –Cố ThànhQuân đương nhiên hiểu được ý của Chân Tích. –Nhân vật nữ chính đượcthiết kế cho thiếu nữ khoảng hai mươituổi.

      Sắc mặt Chân Tích lập tức trở nên hếtsức khó coi. ta im lặng để chờ Cố Thành Quân an ủi, song Cố Thành Quânlại chú tâm vào đọc tài liệu, còn ngẩng đầu lên. Chân Tích làm điệu bộ hồi lâu, tới lúc kéo dài được thêmnữa, cuối cùng đành tự xuống nước.
      -Vậy định dùng ai?

      -Trong công ty có rất nhiều diễn viên trẻ như vậy, muốn chọn người phù hợp có khó gì đâu.

      -Đừng vẫn chưa nhắm vào ai nhé. –Chân Tích cười. –Là Chu Minh Vi chứ gì?

      Cố Thành Quân lại ngẩng đầu lên. cảm thấy ánh mắt soi mói như loài rắn đó của Chân Tích vô cùng phản cảm.

      -Vì sao em lại thích Minh Vi nhưvậy?

      -Thế sao lại thích con bé đó nhưvậy? –Chân Tích nhướn mày. –Vì cái tên của nó, ngoại hình của nó, hay vì nó biếtlàm ra vẻ thông minh ngoan ngoãn?

      -Vì ấy là diễn viên giỏi, là nghệ sỹ xuất sắc của công ty. –Cố ThànhQuân đáp lại với vẻ hết sức nghiêm túc.

      Chân Tích cười khẩy:
      -Đừng chiếu lệ như vậy. bị tình sét đánh rồi. đem gửi gắmnhững tình cảm vốn dành cho Minh Vi lên người tương tự ta.

      -Cái suy nghĩ hoang tưởng thiếu căn cứ đó đều là vì em nghĩ ngợi quá xa thôi. –Cố Thành Quân điềm nhiên.

      - cảm thấy con bé đó giống minh Vi hả? –Mắt Chân Tích lóe lên những ánh nhìn lạnh lẽo. –Đừng trách em cảnh báo , con bé đó rất códã tâm. Em còn nghe đổi tên.Nó cố tình tìm cách tiếp cận với , lại còn bắt chước theo nhất cử nhất động của Trương Minh Vi, chính là muốn dụ dỗ thôi. . .

      Cố Thành Quân cười ngất.
      -Sao em viết kịch bản nhỉ?

      -Đừng có hiểu sai lòng tố T của em. –ChânTích nổi cáu. – muốn đặt khônngoan sáng suố T của mình vào bàntay non nớt đó là việc của . Em khuyên câu là vì nghĩ đến tình cảm trước đây.

      - bảo là em nghĩ quá nhiều rồi. –Cố Thành Quân mấy tán thành. –Côấy vào công ty được hai năm, vẫnluôn giữ đúng bổn phận của mình. Tráilại bé Tô Khả Tinh đó, cứ vài ngày lạigây chuyện ầm ĩ cả lên.

      -Chó sủa cắn, chó cắn sủa.

      Cố Thành Quân mím môi, nhìn ChânTích lạnh lùng, thêm gì nữa.

      Chân Tích rố T cuộc cũng qua lại với Cố Thành Quân mười mấy năm, biết bực mình . Nghĩ bụng vì diễn viên bé xíu đáng kể đó mà anhcũng có thể giận mình, biết rố Tcuộc trong trái tim mình nằm ở vị trí nào?

      Chân Tích rời khỏi văn phòng của Cố Thành Quân với bộ mặt xám ngoét. Dọc đường , các nhân viên nhìn thấy ta như vậy đều phải tránh sang bên, sợ giẫm phải chân. Khi đến bên cửa hông tòa nhà, liền trông thấy đám người ngay phía ngoài, đanghét toáng lên:
      -Chu Minh Vi đừng có ức hiếp người quá đáng.

      Đúng là nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.

      Tô Khả Tinh có trợ lý và hai chuyên viên hóa trang chống lưng, tỏ ra mạnhbạo, vênh mặt hất hàm lên :
      -Bất kể chuyện gì xảy ra cũng phải có trước có sau, tôi đến trước phải dùngchiếc xe này.

      Thấy Tô Khả Tinh vô cớ ầm lên, Chu Minh Vi chỉ cười tỏ ra khó chịuchút nào.

      -Đó là xe bảo mẫu của tôi, hẹn đúnggiờ này đến đây đón tôi rồi. Nếu như muốn dùng xe có thể bảo với công ty sắp xếp cho chiếc xe khác.

      Tô Khả Tinh hắng giọng.
      -Xe của công ty chứ phải xechuyên dụng của , đắc ý cái gì?

      Minh Vi cười.

      - có xe chuyên dụng rồi à? Vậy việc gìphải tranh giành với tôi?

      Tô Khả Tinh bị mắc vào tròng, sắc mặttím ngắt khó coi.

      Chân Tích đứng đó bàng quan xem cuộcđấu võ mồm, lập tức thấy được cao thấp ràng. Chu Minh Vi ngoài miệng thìcười nhưng bên trong có giấu đao, thongdong bình tĩnh, ít tuổi nhưng thànhthục. So ra Tô Khả Tinh ràng thua Minh Vi cả quãng xa. Minh Vi khi đó muốn làm ảnh hưởng tới ngườikhác, nên kín đáo tránh né. Nếu như ta phản công chính diện, chắc chắn TôKhả Tinh thảm bại tơi bời hoa lá.

      thông minh như vậy, lại còn đầy tài năng, sau khi nổi tiếng chắc chắn nghi ngờ là đối thủ của Chân Tích.

      -ồn ào gì vậy? –Chân Tích tới đó.

      Minh Vi nhìn thấy người tới là Chân Tích nên nụ cười chững lại rồi biến mất.
      -Chẳng phải chỉ là chiếc xe thôi sao,làm ầm lên cho cả thế giới đều biết,người khác lại tưởng công ty VĩnhThành của chúng ta sắp sập đến nơi rồi, ngay cả chiếc xe cho nghệ sỹ rangoài cũng lo nổi.

      Tô Khả Tinh vừa xấu hổ vừa đànhlòng, cúi đầu :
      -Xin lỗi chị Chân Tích, em sai rồi.

      Khóe miệng Chân Tích nhếch lên:
      - muốn đâu? Ngồi cùng xe tôi . Cũng bận lắm, đưa cũng được.

      Tô Khả Tinh vui mừng ngoài sức tưởng tượng, hai mắt sáng lên.

      Chân Tích khinh miệt Tô Khả Tinh, song vẫn đắc ý mỉm cười.

      - thôi, chẳng phải vội hay sao?

      Từ đầu chí cuối Minh Vi vẫn câu nào. Khi Chân Tích ngồi yên trongxe nhìn ra, vẫn thấy Minh Vi bình thản đứng nguyên tại chỗ, trong ánh mắt lạnh giá còn có vẻ bỡn cợt như nhìn thấu mọi điều. Chân Tích quay mặt , đóng cửa kính lại. Tô Khả Tinh ngồi bencạnh nịnh nọt đủ điều, song ta đều bỏ hết ngoài tai.

      Minh Vi nhìn theo Chân Tích bằng ánhmắt lạnh lùng. Lý Trân tức giận :
      -Tô Khả Tinh đúng là số may, toàn gặpphải những nhân vật lớn. Hồi xưa ngườicất nhắc ta cũng chính là Cố ThànhQuân còn gì. Nịnh chỗ này nọt chỗ kia, nổi tiếng cũng chẳng qua là nhờ mấy vụscandal mà thôi.

      Lý Trân còn oán thán chợt tiếng chuông điện thoại vang lên. nhậnmáy, vừa nghe mấy câu mặt biến sắc, với Minh Vi:
      -Chủ tịch tìm chị đấy, bảo chị đếnvăn phòng ngay.

      Khi Minh Vi bước vào văn phòng của Cố Thành Quân, đúng lúc Hứa Nhã Vânđang quay đầu lại.

      -À, là đấy à –Hứa Nhã Vân nhìn MinhVi gật đầu, sau đó với Cố Thành Quân. Người mà tôi chính là bé này. cảm thấy thế nào?

      Minh Vi hiểu, dùng ánh mắt để hỏi Cố Thành Quân.

      Cố Thành Quân ngồi trước bàn, hai tay đan vào nhau chống cằm, nhìn Minh Vi bằng ánh mắt sáng rực, hỏi:
      -Chu Minh Vi, công ty có kế hoạchquay bộ phim. Em có đủ tự tin đểnhận vai nữ chính ?


      Chiếc xe lao nhanh đường cao tốcdẫn vào thành phố. Đường Hựu Đìnhnhìn qua cửa kính ra ngoài. Sau khi vàotrong nội thành, trông thấy vô số những tấm hình quảng cáo sữa chua của Minh Vi dán đầy các nhà chờ xe buýt. Dù các tấm poster quảng cáo đó có tới bốn người chụp cùng, nhưng khuôn mặt xinh xắn của Minh Vi vẫn nổi bật nhất.

      -Chu Minh Vi là tuýp người càng nhìncàng thấy xinh. –Chuyên gia hóa trangnói. –Thoạt tiên nhìn thấy thanh tú đángyêu. Nhìn lâu lại cảm thấy vô cùngquyến rũ.

      Tiểu Hoàng lén nhìn sang Đường Hựu Đình, thêm vào:
      -Đúng đấy, tính tình cũng được, diễn xuất cũng được. Thảo nào công ty lại ra sức lăng xê ấy như vậy.

      Chuyên gia hóa trang tiếp:
      -Tôi luôn nghĩ đến bộ phim “Cuộcchiến hậu cung”. Minh Vi ở trong đó đẹpquá, thấy cư dân mạng đều ấy cònđẹp hơn nhân vật nữ chính gấp trăm lần. Mỗi lần ấy khóc trông như những đóahoa lê thấm mưa xuân, khiến ai cũng thấy xót thương.

      Đường Hựu Đình bĩu môi:
      -Toàn là gặp dịp mua vui. Trôn giả lắm.
      -Lẽ nào thấy rồi?

      Chuyên gia hóa trang hỏi câu vốnkhông có ý gì, nhưng lại trúng vào tâmsự của Đường Hựu Đình. hơi căngthẳng, lại vừa có chút đắc ý, trông giống như nếm trộm mật ong.

      Lưu Triệu đột nhiên :
      - đến Chu Minh Vi à, có câu chuyệnthú vị đây. Hôm nay là sinh nhật thứ hai mươi hai của ấy, công ty phối hợpvới êkip làm chương trình “Ái tình thiênsứ”. định tổ chức cho ấy bữa tiệc sinh nhật hết sức bất ngờ.
      -Tiệc gì? –Đường Hựu Đình nhướn màylên.

      -Là tiệc sinh nhật bất ngờ. –Lưu Triệu liếc nhìn Đường Hựu Đình. –Trước tiên là gây khó khăn cho ấy khiến ấy vào nhà được. Sau đó đưa ấy vào trong phòng rồi tất cả chúng ta cùng nhảy ra dọa cho ấy trận, chúcmừng sinh nhật. Dù là trò cũ ở nướcngoài, nhưng nghe ra cũng thú vị đấy chứ.

      -Thế à? –Đường Hựu Đình lẩm bẩm,nhìn đồng hồ.

      Trong khi đó Minh Vi cố gắng an ủi mẹ mình qua điện thoại:
      “Con biết rồi, con cũng muốn về nhà sớm chút, nhưng công việc vẫn còn rất nhiều. Khi làm xong cũng nửa đêm. Mẹ đừng đợi cơm con làm gì. Khi con về ăn bữa đêm với mẹ, có được ?”

      Quả thực là ngày hôm đó Minh Vi làm việc gì cũng trục trặc.


      Đầu tiên là vừa sáng ra bị gọi dự buổi lễ cắt băng khai trương. Vì phải là ngôi sao được Giám đốc công ty đó chỉ định đến dự khi giới thiệu bị gọi sai tên. Minh Vi vẫn bình tĩnh giữnguyên nụ cười, đợi tới lúc riêng với công ty bên đó mới cải chính sai sót này.

      Sau đó, buổi trưa về đến công ty, lại phải ghi sớm hơn kế hoạch. Ởtrong phòng ghi , thiết bị có vấn đề lời thoại bị in sai. Kỹ thuậtviên vốn từ trước đến nay vô cùng thoải mái với bỗng nhiên thay đổi tính khí,bắt bẻ đủ kiểu, cầu gi ghi lại mấylần, đến cuối cùng tức giận vứt tai nghe xuống đất rồi bỏ . Minh Vi từ chối ý định xin lỗi của LýTrân, tự mình mua đồ uống rồi tìm tớichỗ kỹ thuật viên, xin lỗi với thái độ rấtthành khẩn. ta quở trách hồi,sau đó mới miễn cưỡng làm nố T cho xong.

      Kết thúc việc ghi , Minh Vi tưởngrằng có thể về nhà, kết quả là Lý Trân lạinhận được lệnh phải đưa Minh Vi đến thu hình cho tiết mục.

      -Tiết mục gì mà gọi tôi ghi hình ngay lập tức? –Minh Vi mệt mỏi rã rời, tính kiên nhẫn sắp cạn kiệt mất rồi.

      Lý Trân :
      -Công ty sắp tổ chức lễ kỷ niệm mười năm thành lập, cần ghi hình sốdiễn viên để phát trong chương trình kỉniệm.

      Khi đó Minh Vi mới nhớ ra Vĩnh Thànhthành lập được mười năm.

      Còn nhớ mười năm trước, khi bố côthành lập công ty, cầm tay kí tên đóng dấu, bảo: “Công ty được thành lập là vì con, hy vọng con biến tất cảnhững ước mơ của mình thành thực ở đây. Vĩnh Thành chính là món quà lớn nhất mà bố tặng cho con.”

      Vĩnh Thành giống như vương quốcông Trương tặng cho Minh Vi. Ngày đó mới ít tuổi, làm nữ vương, nắm giữvận mệnh của người khác trong bàn tay non nớt của mình, cho đến khi chính mình bị số phận trêu đùa.

      -Đường Hựu Đình. –Lý Trân chợt khẽreo lên.

      Minh Vi sực tỉnh khỏi dòng suy nghĩ.Đường Hựu Đình đứng ngay trướcmặt .

      Người đàn ông trẻ tuổi mặc chiếc áojacket và quần bò có gì nổi bật, chiếc mũ kéo xuống thấp quá nên che mất nửa khuôn mặt, đúng là kiểu ngụy trang chuẩn để tránh các fan hâm mộ và phóng viên.

      -Hôm nay chẳng phải sinh nhật của hay sao, còn về nhà sớm ? –Đường Hựu Đình hỏi.

      -Còn có việc nữa, ghi hình cho chương trình kỉ niệm mười năm thànhlập công ty. –Minh Vi đưa tay ra. –Đừngnói nhiều nữa, quà của tôi đâu?

      -Quà gì cơ? –Đường Hựu Đình giả bộngốc ngếch.

      -Quà sinh nhật của tôi ấy.

      -Tôi về tay , có mua gì đâu.

      Tiểu Hoàng tất tả chạy đến, hét toáng lên:
      - Hựu Đình, để quên chiếc túi Tiffany này xe, may em còn kiểm tra lại đấy.. .

      Vừa dứt lời có hai bóng người nhào đến phía Tiểu Hoàng. Đường Hựu Đìnhnhanh chân hơn bước, giật phăng chiếc túi rồi giấu ra đằng sau lưng.

      Minh Vi đứng khoanh tay, cười mà như .
      -Hào phóng nhỉ, mua đồ châu báu gì củaTiffany vậy? Bỏ ra đây cũng khiến cho những đứa con nhà nghèo như tôi đây được mở mang tầm mắt.

      -Có phải để cho đâu. –Đường Hựu Đình cứng.

      -Nhìn cái cũng có thiếu mất viên kim cương đâu.

      -! ! –Đường Hựu Đình đuổi Minh Vi. –Chẳng phải ghi hình hay sao? Mau . Để các nhân viên phảiđợi mình là cái thái độ gì hả? Ra dángDiva à?

      Minh Vi cũng để bụng. ĐườngHựu Đình chắc chắn mua quà rồi, đếnlúc lại tự khắc ngoan ngoãn đưa ra, chỉ cần đợi là được.

      Đường Hựu Đình thấy Minh Vi xa rồi, mới túm lấy Tiểu Hoàng ra sức lắc.
      -Thằng này. . .

      -Á ôi, là em lắm điều! –Tiểu Hoàng cườiha ha lên rồi vỗ đốp tay cái. –Em nghe ngóng được rồi, chương trình làmở phòng thu số hai.

      Đường Hựu Đình bỏ Tiểu Hoàng ra, sau đó hai người theo lối khác chạy thẳng đến phòng thu.

      Minh Vi và Lý Trân khi đó cũng tất tảchạy đến trước cửa phòng thu số hai.Đẩy cửa ra thấy bên trong tối om.

      --Mọi người còn chưa đến nữa. –Minh Vi vào trong buồn bực hỏi. –Kỳ lạ. . .

      Bất chợt đèn sáng bùng lên, pháo giấy nổ bụp, rừng bóng từ rơixuống. Mọi người bước ra khỏi các ngócngách, vỗ tay ầm lên. Chung Thiên Dao khoác tay bà Vương từ giữa đám người ra.

      -Minh Vi, chúc sinh nhật vui vẻ.

      Minh Vi như vừa bước chân vào chốnthần tiên, người cứ ngớ ra. Phải mất lúc mới phản ứng lại được, ngay lậptức hiểu ra đen đủi ngày hôm nay là ở đâu ra.

      Bà Vương tươi cười :

      -Các bọn của con muốn mang đến cho con bất ngờ, nên nhờ mẹ giấu con.

      Minh Vi đứng lặng yên nước mắt trào ra.

      -Này, này, đừng có khóc. –Bà Vươngcười rồi ôm lấy con .

      Hai trong câu lạc bộ người hâm mộ điện ảnh bưng chiếc bánh ga tô lên, tới trước mặt Minh Vi :
      -Vi Vi, bọn em rất thích xem phim chịđóng. Chị hãy cố gắng lên, bọn em sẽluôn ủng hộ chị. Chúc sinh nhật vui vẻ.

      Chung Thiên Dao hô lên:
      -Mau ước rồi thổi nến.

      Minh Vi vừa phấn chấn vừa cảm động,choáng váng quay sang thổi tắt nến rồiôm chầm lấy Chung Thiên Dao khóc.

      Minh Vi lần lượt ôm từng người, khi đếnlượt Đường Hựu Đình, đối mặt với nhaucả hai bỗng hơi lúng túng. Nhân lúc này,mấy fan hâm mộ ào ào xông tới, bao vây quanh Minh Vi. Đường Hựu Đìnhsuýt bị xô ngã, va đổ cả cốc -ca trong tay người bên cạnh.

      Chung Thiên Dao nhìn thấy cười ầm lên, chỉ vào Minh Vi với :

      - chủ động đến đó .

      Đường Hựu Đình phẩy tay.
      -Con đáng sợ nhất khi khóc lócđấy.

      Cố Thành Quân dẫn theo thư kí cùng hai Giám đốc điều hành hàng đầu của công ty bước vào phòng thu. Các fan hâm mộnhìn thấy kêu ré lên, xông tới vậychặt lấy. Việc Cố Thành quân tham dựtiệc sinh nhật của diễn viên mớitrong công ty đúng là mang lại thể diệnrất lớn cho Minh Vi. Vậy nên việc công ty Vĩnh Thành lăng xê Chu Minh Vi càng ràng hơn bao giờ hết.

      Đường Hựu Đình đứng uống bia, nhìnMinh Vi chuyện trò cười với Cố Thành Quân. khuôn mặt Minh Vi là dáng vẻ thường thấy ở , nụ cười màcác nữ diễn viên thường dùng trong các nghi thức xã giao, giống y như khi dự tiệc cùng với gã đại gia họ truyềnthông họ Tôn lần trước. chung có các fan hâm mộ ở đó nên Cố Thành Quân tỏra sôi nổi và dễ gần hơn nhiều.

      Minh Vi quay người lại kí tên cho mộtfan hâm mộ. Cố Thành Quân tiện tay đónlấy ly rượu trong tay , mỉm cười nhìncô chăm chú. Nụ cười đó khiến cho lông mày Đường Hựu Đình khẽ nhíu lại.

      Cảm nhận thấy ánh mắt của Đường Hựu Đình, Cố Thành Quân quay lại gật đầu với Đường Hựu Đình qua đám đông náonhiệt.

      Đường Hựu Đình đặt lý rượu xuống rồi quay người . Chưa được nổi hai bước, bị mấy fan hâm mộ bao vây lại. đối phó với mấy người đó, anhchợt thấy xung quanh yên tĩnh hẳn. Cố Thành Quân mở to lượng giọng : “Hôm nay tôi thay mặt công ty tặng cho Chu Minh Vi, người luôn cố gắng nỗ lực trong hai năm qua để đạt đượcnhững thành tích nổi bật, món quàlớn. Bộ phim về đề tài chiến tranh chống Nhật do Hứa Nhã Vân biên kịch màcông ty dự định đầu tư khởi quay vàocuối năm nay, quyết định chọnChu Minh Vi làm nhân vậy nữ chính.”

      Tay Đường Hựu Đình run bắn lên, chiếcbút vạch thành nét xiêu vẹo trêncuốn sổ mà fan hâm mộ đưa ra xin chữkí.

      Các fan hâm mộ để ý. Thực ra khi Cố Thành Quân vừa dứt lời, tất cả mọingười ồ lên với vẻ ngạc nhiên, sau đó vỗ tay. Biết bao nhiêu ngưỡng mộ, biết bao nhiêu ghen tị tất cả đềubao hàm trong tiếng vỗ tay rần rần đó.

      Minh Vi bị những tiếng vỗ tay và ánhmắt thiêu đố T vây quanh, khó khăn lắmmới giữ được nụ cười. Những lời chúcmừng tâm hoặc mang theo cả đố kị khiến tai ù , nghe thấy những thanh khác nữa.

      đưa mắt tìm Đường Hựu Đình trong đám đông ồn ào, cuối cùng nhìn thấy đứng bên cửa sổ. đứng tựa lưngvào tường cười, song nụ cười đókhông hề ăn nhập với ánh mắt của . Ánh mắt nhìn mỗi lúc thêm lạnhlẽo hơn, nó mang theo lạnh nhạt, nghingờ, thậm chí là khinh thường.

      Minh Vi thấy trái tim mình co thắt lại, thể duy trì nụ cười như cũ đượcnữa.

      Cuối cùng Đường Hựu Đình nhìn cười thờ ơ rồi quay người bỏ .

      Chung Thiên dao gọi Minh Vi đến chụp ảnh, song giật tay ra đuổi theo Đường Hựu Đình.

      Đường Hựu Đình ra, khi ngang quamột thùng rác bèn vứt chiếc túi Tiffanyđã bị xoắn lại tới mức biến dạng vào trong đó.

      ở phía sau vang lên tiếng bước chân gấpgáp.

      -Hựu Đình . . .

      Đường Hựu Đình dừng lại, quay đầunhìn khuôn mặt căng thẳng của Minh Vi, cười nhạt.

      -Chúc mừng nhé. Lần này đượcchuyển sang màn hình lớn rồi.

      Môi Minh Vi hơi run lên trong giây lát,sau đó mới trấn tĩnh lại.

      -Là do Hứa Nhã Vân và Cố Thành Quântự bàn bạc xong với nhau mới thông báo cho tôi biết. Đây là do công ty sắp xếp tôi . . .

      -Tôi biết rồi. –Đường Hựu Đình lạnh lùng cắt ngang lời Minh Vi. –Có thể đóngcùng bộ phim điện ảnh với Cố Thành Quân là cơ hội hiếm có, nên cố mà trân trọng. Còn về bộ phim truyền hình tôi , thực ra phía nhà đầu tư cũng có ý định về nhân vật nữchính rồi. . . Như vậy lại hay.

      -Vậy . . .ư? –Minh Vi cười miễn cưỡng.

      -Tôi lừa làm gì? –Đường Hựu Đình lại cười vui vẻ. –Tôi vốn lo biết giải thích với thế nào. Bây giờ đãđược chọn đóng phim với Cố Thành Quân, vậy tôi cũng thở phào nhõm. Được rồi, nếu có chuyện gì nữa tôi trước đây.

      Những lời nhàng thoải mái của Đường Hựu Đình như từng mũi kim đâm vào toàn thân Minh Vi đau nhói. đuổi theo kéo tay áo Đường Hựu Đìnhlại.

      -Chờ chút, Hựu Đình. Tôi. . . giận à?

      -Tôi giận. –Đường Hựu Đình vẫn cười nhạt. – cần nghĩ ngợinhiều. Đây là việc tố T, tôi rất vui mừng cho .

      Minh Vi kéo Đường Hựu Đình lại nhưngkhông biết có nên buông tay ra haykhông. Đường Hựu Đình đưa tay cầm tay Minh Vi rồi từ từ gỡ ra.

      - mau quay lại , mọi người đều chờ .

      Miệng như vậy nhưng Đường Hựu Đình lại buông tay Minh Vi ra.Minh Vi cảm giác thấy hơi ấm trong lòngbàn tay nên cũng để yên động đậy. lo lắng nhìn Đường Hựu Đình, cố gắng đọc được suy nghĩ trong đôi mắt của .

      -Tôi biết giận, Hựu Đình. Bởi vì tôi trước với . Tôi. . .việc này là tôi sai. Tôi giải quyết mọiviệc cách thiếu suy nghĩ, quan tâm đến cảm nhận của . Nhưng tôi lòng, tôi muốn đóng phim cùng với hơn. Được làm cùng với nhàng thoái mái hơn.

      Ánh mắt Đường Hựu Đình dần dần nhìn lên khuôn mặt Minh Vi.

      Trong mắt loang loáng nước, mũi ửng đỏ, trông tội nghiệp, lại vôcùng tha thiết. Đứng trước bông hoahải đường ngậm sương như vậy, người đàn ông nào có thể nỡ lòng giận nổi ..

      Đường Hựu Đình bước chân vào giới giải trí nhiều năm như vậy, kiểu phụ nữnào cũng đều gặp qua, song vẫnkhông thể nào nhìn thấu được Minh Vi. Người con này thực giản đơn và thuần khiết, hay vì mưu kế quá sâu? thà tin cái trước.

      -Tôi biết rồi, tôi giận đâu. –ĐườngHựu Đình . – quay vào , trongbữa tiệc thể thiếu nhân vật chính được. Lần sau. . . lần sau chúng ta ăncùng nhau.

      Bóng Đường Hựu Đình nhanh chóngkhuất sau góc cuối hành lang. Minh Vi thất thểu chậm rãi quay vào.

      Khi ngang qua thùng rác, mắt bắtgặp ngay chiếc túi giấy vẫn lộ ra ngoài.Minh Vi nhặt chiếc túi bị vò nhau nhĩlên, lấy ra chiếc hộp. nền nhung đen bên trong chiếc hộp là đôi khuyên tai bằng vàng trắng có gắn kim cương.

      Đối với thu nhập của Đường Hựu Đình,đôi khuyên tai này chỉ là vật rấtnhỏ. Nhưng đối với Minh Vi, ý nghĩa củanó hề bình thường.

      cầm chiếc hộp lên, ánh mắt bắt đầunhòe .

      -Mò thùng rác mà cũng nhặt được đồ quý giá. Vận số của Chu Minh Vi đúng làđỏ đến khác thường.

      Trong số những người Minh Vi quen biết, người có thể ra những lời chuacay khắc nghiệt cách công nhiên như vậy nhiều.

      Tô Khả Tinh đứng dựa vào tường, cười giả lả, đôi mắt ngừng liếc liếclại giữa chiếc hộp trong tay Minh Vi vàkhuôn mặt . Chắc chắn ta chứngkiến gần hết cảnh tượng vừa rồi.

      Minh Vi kiềm nước mắt lại, nhìn Tô KhảTinh cười nhạt.

      -Phải đấy, có số người luôn gặp vậnmay.

      Tô Khả tinh cười mỉa mai.

      -Còn tửng rằng đóa hoa sen trắng, hóa ra chỉ là chiếc giày rách mà thôi. Bản lĩnh của đúng là cao siêu, cùng lúc có thể dụ dỗ được cảCố Thành Quân và Đường Hựu Đình. Tôi khâm phục cũng khó.

      - định biến công ty thành lầu xanhthật đấy à? –Minh Vi ngẩng đầu lên, nhìn Tô Khả Tinh bằng ánh mắt gần như cao ngạo. –Tôi giống đâu, tôi có khả năng trong việc đó.

      Tô Khả Tinh tức tới mức nghiến răng, nhưng lại sợ có người nghe thấy tiếng cãi nhau nên dám quát to lên.Minh Vi cũng biết hèn nhát của ta dám, đánh đòn trúng mụctiêu liền nghênh ngang bỏ .

      -Cứ thùa nhận người khác tưởng là trong sạch hay sao? –Tô Khả tinh nhìn theo Minh Vi với vẻ vừa ghen tức vừa oán hận. –Kỹ nữ còn mong lập miếu thờ, làm gì có chuyện tất cả lợi ích thế gian này đều rơi vào tay ? Đóng phim điện ảnh sao? Cứ oai phong . Xem còn đắc ý được đến lúc nào?
      xkhang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :