1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ước mơ hậu vị - Tuyết Chi Hàm (c42)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 57: Trượt chân

      Editor: Van Tuyet Nhi

      Beta: thuyvu115257


      Lạc Tử Hân cố gắng muốn đứng vững, nhưng bất luận thế nào dưới chân cũng trụ được, mắt thấy người phải ngã xuống đất, đột nhiên nàng cảm giác có người kéo cánh tay nàng lại, phần eo dường như cũng bị lực lượng mạnh mẽ ôm lấy, cả người té lên thân thể người kia.

      "Nương nương. . . . . ." Xoay người còn chưa thấy là ai cứu nàng, Tích Như chạy tới bên cạnh, hai mắt kia mở to, hoảng sợ đến nỗi ngay cả cũng ra lời, đôi môi có chút run rẩy.

      Lạc Tử Hân khép hờ hai mắt, giọng điệu hòa hoãn, sau khi thoát ra từ thân người kia, tập trung nhìn kỹ, lại là Tiểu Vệ tử có đôi khi chưa từng thấy qua, khỏi khẽ nhếch miệng. Khó hiểu là xuất từ đâu, lúc trước đoạn đường này còn chưa từng nhìn thấy bóng người của .

      "Nương nương người sao chứ?" Tiểu Vệ Tử buông nàng ra, trong mắt tràn đầy quan tâm, hiển nhiên cũng bị dọa theo.

      "Bổn cung sao, trái lại chân của ngươi rất nhanh đấy." Những lời này của Lạc Tử Hân mang theo chế nhạo.

      Sắc mặt Tiểu Vệ Tử hơi đỏ, : "Nương nương giễu cợt, Tiểu Vệ Tử vừa thấy nương nương gặp nguy hiểm, chạy nhanh chút thôi."

      Lạc Tử Hân mỉm cười, tranh cãi gì với , nhưng mà trong lòng cũng có chút hiểu , có thể trong nháy mắt chạy đến bên cạnh nàng, e rằng đơn giản chỉ là chạy nhanh như vậy, dưới chân hẳn phải có ít công phu, chẳng qua trắng ra ngay lập tức, tuy nhiên lại càng nghi ngờ đối với thân phận của Tiểu Vệ Tử.

      "Sau này nương nương nên cẩn thận hơn." Tiểu Vệ Tử cúi chào, khẽ mỉm cười, rồi quay người bỏ .

      "Nương nương, sao đường lại có vũng nước lớn như vậy, trong cung này có người quét dọn à?" Tích Như vui bĩu môi.

      Lạc Tử Hân cúi đầu nhìn mặt đất, thủ phạm đầu sỏ khiến nàng thiếu chút nữa trượt té chính là vũng nước mặt đất kia. Hơn nữa nước này phải nước sạch bình thường, phía còn nổi lên lớp gì đó, hẳn là dầu, khó trách lại bị trượt chân.

      "Đây hẳn là vừa mới vẩy lên lâu." Lạc Tử Hân lạnh nhạt , trong lòng cũng suy nghĩ là ai vẩy dầu, do cẩn thận hay là cố ý làm? Sợ rằng cái sau có khả năng lớn hơn.

      "Nương nương, ý của người là có người cố tình nhằm vào người sao?" Tích Như ở bên tai nàng, giọng vô cùng nghiêm túc.

      Lạc Tử Hân thản nhiên đáp: "Tóm lại, sau này ngươi chú ý chút là được."

      Tích Như gật đầu liên tục, cũng dám chậm trễ, vội vàng đỡ Lạc Tử Hân về phía trước, còn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn vũng nước đất phía sau mấy lần.

      Mấy ngày nay, Tích Như càng ngày càng quan tâm với việc ăn uống hàng ngày của Lạc Tử Hân, mỗi lần đưa thứ gì đó vào cũng kiểm tra nghiêm ngặt, hệt như gặp phải đại địch, ngược lại khiến Lạc Tử Hân buồn cười.

      "Nương nương, nô tỳ chỉ phòng ngừa vạn nhất thôi." Tích Như nghiêm trang phản bác cái cười nhạo của chủ tử.

      Lạc Tử Hân khẽ mỉm cười, lúc này lại thấy Sở Lăng Thiên mang theo hòm thuốc vào cửa.

      "Nương nương, là nô tỳ mời Sở thái y tới đây chẩn mạch cho nương nương." Tích Như thấy mặt Lạc Tử Hân lên vẻ kinh ngạc, lập tức giải thích, "Ngày đó nương nương thiếu chút nữa ngã xuống, trong lòng nô tỳ rất lo lắng, nên mới mời Sở thái y tới xem chút."

      Lạc Tử Hân trợn mắt nhìn Tích Như cái, nét mặt biểu thị ý chỉ ngươi rất nhiều chuyện, nhưng vẫn mỉm cười, Tích Như quan tâm săn sóc như thế, nàng vẫn rất vui mừng.

      Sở Lăng Thiên mỉm cười gật đầu, bèn chẩn mạch cho Lạc Tử Hân, sau đó, nhân tiện : "Có thể do nương nương bị giật mình, những ngày tới cần nghỉ ngơi nhiều hơn, chỗ thần có kê ít đơn thuốc dưỡng thai, nương nương uống khá hơn rất nhiều."

      "Nô tỳ rồi, may mà có Sở thái y." Tích Như dẫu môi.

      Lạc Tử Hân rủ mày xuống cười tiếng, : "Như vậy để Tích Như tự trải nghiệm giày vò của thuốc, tránh để nha đầu này lúc nào cũng phát bệnh thần kinh."

      Mặt Tích Như đỏ lên, lui vào bên
      [​IMG]

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 58: Tính toán (1)

      Editor: Van Tuyet Nhi
      Beta: thuyvu115257


      "Meo meo. . . . . ." Thứ đầu sỏ đáng ghét gây tội ra vẻ đáng thương quỳ rạp mặt đất nhìn Lạc Tử Hân bị nó va chạm mà ngã xuống đất, đột nhiên lập tức chạy , để lại Lạc Tử Hân còn chưa tỉnh hồn và Tích Như ngơ ngác nhìn nhau.

      " ra chỉ là con mèo , hù chết nô tỳ rồi." Tích Như vỗ ngực mình, sắc mặt có chút trắng, "Nương nương, người sao chứ, nô tỳ đỡ người."

      Lạc Tử Hân được Tích Như đỡ lên, cảm thấy chỗ cổ hơi đau, đưa tay sờ thử, Tích Như ở bên này liền kêu lên sợ hãi: "Ai nha, nương nương, sao cổ người lại đỏ như vậy, nhất định là con mèo chết tiệt vừa rồi gây nên."

      Vẻ mặt Tích Như giận dữ, có điều trong lòng Lạc Tử Hân lại có ý nghĩ khác, đó chính là con mèo này xuất cũng đơn giản, dễ nhận thấy có người cố ý làm như vậy, cần đoán, chắc chắn là Hiền phi thể nghi ngờ.

      Muốn lấy mèo hù dọa nàng, thủ đoạn này quả quá cũ rít rồi, xem ra nàng ta cũng sử dụng chiêu gì mới, Lạc Tử Hân thầm trong lòng.

      " sao, chẳng qua là vết thương , quay lại tìm thái y lấy chút thuốc là được." Lạc Tử Hân thuận miệng , để việc này ở trong lòng.

      Sau đó, Tích Như tìm tới Sở Lăng Thiên, hiển nhiên vừa đắp thuốc, vừa uống thuốc dưỡng thai, dây dưa tốn ít thời gian, Tích Như mới yên tâm đỡ chủ tử ngủ.

      Lạc Tử Hân bận bịu nửa ngày, thân thể cũng có chút mệt mỏi, rất nhanh tiến vào mộng đẹp, nhưng mà lúc ngủ ngon, lại đột nhiên cảm thấy bụng đau nhức, cơn đau kéo đến liên tiếp khiến nàng phải tỉnh lại.

      Lạc Tử Hân chợt mở hai mắt ra, lại cảm thấy bụng của nàng co quắp từng đợt, đau đến nỗi mồ hôi lạnh cũng túa ra, khỏi đưa tay níu chặt quần áo bụng, cái tay khác thăm dò phía dưới thân, chỉ cảm thấy ngón tay đụng vào nơi có chút nhơm nhớp, lập tức vén chăn lên, đập vào mắt là mảnh đỏ thẫm giường đệm.

      Nàng nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra, trong lòng thoáng chốc trống rỗng, vội kêu lên: "Tích Như, Tâm Nhụy. . . . . ."

      Tích Như nghe tiếng lập tức xông vào phòng, nhìn thấy cảnh tượng như vậy nhất thời choáng váng, che miệng, trong phút chốc biết nên làm gì, cho đến khi Lạc Tử Hân thúc giục nàng gọi thái y mới vội vàng lảo đảo chạy ra ngoài.

      Nhưng mà, có cố gắng gia tăng tốc độ cũng cứu được, thái y chỉ lắc đầu cái, là đứa bé mất rồi. Ngay đêm đó Hoàng thượng lập tức đến Thanh Dương cung, nhìn sắc mặt Ninh Tiệp Dư tái nhợt, chân mày vặn chặt thành chữ xuyên, ngay cả Sở thái y vẫn thể tra ra nguyên nhân sảy thai, điều này làm cho trong lòng Hoàng đế có cảm giác tội lỗi.

      "Nàng tốt nhất nên nghỉ ngơi, chờ thêm mấy ngày trẫm trở lại thăm nàng." Sắc mặt Mục Nguyên Trinh trắng nhợt, tâm trạng được tốt cho lắm, căn dặn cung nữ thái giám chăm sóc Ninh Tiệp Dư chu đáo xong lê bước chân nặng trịch rời khỏi Thanh Dương cung.

      "Sở Lăng Thiên, ngươi cho bổn cung biết, là nguyên nhân gì dẫn đến đứa bé còn?" Sau khi Hoàng thượng , Lạc Tử Hân ép buộc Tích Như đỡ nàng ngồi dậy nửa người, hỏi Sở Lăng Thiên thu xếp đồ đạc ở trước mặt mình.

      Thân thể Sở Lăng Thiên hiển nhiên giật mình, khép hờ mắt, : "Thần cũng tra được, theo lý nương nương đúng hạn uống thuốc dưỡng thai, hẳn là đến mức đó, hoặc là bản thân nương nương hơi yếu."

      "Bổn cung muốn nghe ngươi và Hoàng thượng những lý do này, nhất định có nguyên nhân khác, phải ?" Lạc Tử Hân sốt ruột nhìn .

      Sở Lăng Thiên xoay người lại, nhìn nàng cái sâu, rốt cuộc vẫn rũ mắt xuống, im lặng lắc đầu. Lạc Tử Hân nhìn , nản lòng nằm xụi lơ ở giường, trong lòng biết là tư vị gì. Chỉ mơ hồ cảm thấy Sở Lăng Thiên hẳn biết điều gì đó, từ trong ánh mắt thâm trầm
      [​IMG]



      Mọi người có thời gian ghé qua mấy bộ ta ed ủng hộ nha

      Sủng phi của Nhiếp Chính vương:
      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong-nhuoc-thanh-ngon.28880/

      Huyết Phượng cung :
      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-huyet-phuong-cung-cung-truong-nguyet.30040/

      Tà đế hậu tuyệt đế lãnh thế:
      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the-quy-tich-do-do.29166/

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 59: Tính kế (hai)
      Editor: Mều
      Beta: Hana Lu


      Trải qua mọi cách thăm dò, hơn nữa tự mình gặp mặt phụ thân lần, Hiền phi mới biết được toàn bộ việc, miệng khỏi hít vào vài ngụm khí lạnh.

      ra phụ thân nàng giống như lời mẫu thân , rước con hát vào trong phủ, chỉ là nữ nhân này cũng phải dạng hiền lành, cả ngày lẫn đêm cứ quấn lấy phụ thân. Cũng biết là phụ thân uống nhầm thuốc gì, hễ nàng ta đồng ý cái đó, tốn vô số bạc ở người nàng ta.

      Hơn nữa, khoảng thời gian trước nữ nhân này còn xúi giục phụ thân mua mảnh đất, là muốn đầu cơ sinh lợi gì đó, kết quả lại bị người ta lừa cho vố, đất còn chưa tới tay, trong nhà vì thế mà thua lỗ khoản tiền lớn. Nhưng điều khiến nàng cực kỳ kinh hồn khiếp vía chính là phụ thân lại dám lấy khoản bạc mà hoàng thượng ban xuống nhằm cứu trợ thiên tai để lấp đầy khoản nợ kia, mà đây lại là chủ ý của nữ nhân kia.

      Trong lòng Hiền phi thể hiểu được, rốt cuộc nữ nhân này có bản lĩnh gì mà khiến cho Thái Phó đại nhân Nhất Phẩm đương triều lại mất lý trí, làm ra nhiều chuyện khác người như vậy, ngay cả nữ nhi như nàng cũng chưa từng có bản lĩnh lớn đến thế.

      Mà nguyên nhân Xương Quảng Vương gia lại làm bản tấu vạch tội phụ thân là vì trông thấy nữ nhân Liễu Chi này bên cạnh phụ thân. Chính vì quá ghen tuông nên trực tiếp đánh nhau với phụ thân ở đường. Hóa ra nữ nhân Liễu Chi này đúng là nữ nhân của Xương Quảng Vương gia, rốt cuộc lúc này phụ thân về lại nhà.

      những thế, Xương Quảng Vương gia còn hạch tội lên triều đình, là phụ thân đoạt người của tính còn trực tiếp vạch tội phụ thân làm thiếu hụt khoản tiền cứu trợ thiên tai, việc đó khiến nàng cực kỳ đau đầu, nếu như hoàng thượng thực cho người điều tra chuyện này phụ thân đúng là phạm phải tội lớn.

      Đối mặt với tình huống như vậy Hiền phi cũng chỉ có thể lắc đầu, ai đầu chữ sắc có cây đao làm gì, trách được người khác, còn phải do những việc làm sai lầm của phụ thân sao. Nhưng mà, lại thể mặc kệ phụ thân của mình, điều này càng khiến nàng càng đau đầu hơn.

      ...

      Lạc Tử Hân ngồi giường nhắm mắt dưỡng thần, để Tích Như bóp chân cho mình, nghe nàng ta bẩm báo, khóe miệng khẽ cong lên.

      "Lâm Thái Phó tìm Hiền phi rồi sao?" Lạc Tử Hân thản nhiên ra.

      Tích Như gật đầu, : "Dạ, hoàn toàn chính xác. Nương nương, kế tiếp, chúng ta nên làm thế nào?"

      Lạc Tử Hân cụp mắt xuống, đúng vậy, toàn bộ đều là chủ ý của nàng. Quả nhiên ngoài dự liệu, háo sắc chính là bản tính của nam nhân, mà tất nhiên nam nhân như Lâm Thái Phó cũng chịu nổi loại cám dỗ này, tự nhiên bị mắc lừa, ngờ lời bên gối của mỹ nữ này lại có tác dụng. Mà quả nhiên tính tình vị Xương Quảng Vương gia kia cũng nóng nảy, lại dám ra tay đánh người ngoài đường phố, thế mới hấp dẫn của nữ nhân đúng là đáng sợ, Liễu Chi này thủ thỉ vài câu thiếu hụt tiền bạc ở bên tai Vương Gia, lấy đó viết tấu.

      Tất cả tình huống phát triển đều nằm trong lòng bàn tay của nàng, thậm chí còn tốt hơn so với dự đoán trước đó, điều này khỏi làm cho Lạc Tử Hân có chút tươi cười, kế tiếp phải để Hiền phi diễn màn kịch vui rồi.

      "Nương nương, Trình tài tử đến." Tâm Nhụy ở bên ngoài hô lên.

      "Muội muội, mau ngồi xuống, lâu gặp, thân thể muội có khỏe ?" Lạc Tử Hân thân thiết kéo tay Trình tài tử ngồi xuống.

      "Dạ, cũng tệ lắm, chỉ là đứa bé trong bụng rất nghịch ngợm." Sau đó xấu hổ cười cười.

      Lạc Tử Hân thông cảm gật gật đầu, : "Tuy hôm nay là mùa xuân, khí có chút mát mẻ, muội có thai càng phải chú ý bảo trọng thân thể nhiều hơn."

      "Cảm ơn Ninh Tiệp dư tỷ quan tâm." Trình tài tử cảm kích , "Chỉ là đứa bé trong bụng tỷ tỷ..."

      Lạc Tử Hân khẽ cười cười: "Đó là do mệnh của ta có đứa bé này thế nên cũng suy nghĩ nhiều nữa."

      "Đúng rồi, thần thiếp nghe Lâm Thái Phó xảy ra chuyện, Hiền phi nàng ta..." Trình tài tử .

      "Muội vẫn quan tâm chuyện trong triều sao?" Lạc Tử Hân dừng chút, , "Chắc là Tích Như
      [​IMG]


      Mọi người có thời gian ghé qua mấy bộ ta ed ủng hộ nha

      Sủng phi của Nhiếp Chính vương:
      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong-nhuoc-thanh-ngon.28880/

      Huyết Phượng cung :
      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-huyet-phuong-cung-cung-truong-nguyet.30040/

      Tà đế hậu tuyệt đế lãnh thế:
      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the-quy-tich-do-do.29166/

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 60: Nhằm vào
      Editor: hochi
      Beta: Hana Lu

      Mục Nguyên Trinh lạnh lùng nhìn Hiền phi, nữ nhân này sớm bị dọa sợ, vẻ mặt trắng bệch lên nàng tha thiết chờ đợi đế vương như , dáng vẻ điềm đạm đáng này lại kích thích nổi bất kỳ thương hại nào trong .

      Mục Nguyên Trinh hận nhất chính là người khác phản bội , mà người phản bội lại là nữ nhân cưng chiều nhiều năm qua, điều này khiến thẹn quá hóa giận, : "Đày Hiền phi vào lãnh cung, Lâm thái phó liên quan đến khoản thiếu hụt cứu trợ thiên tai, tước bỏ chức quan, nhốt vào đại lao thẩm vấn sau. Còn ngươi nữa, Xương Quảng Vương, trong vòng tháng cho phép vào cung, sống ở vương phủ tự mình kiểm điểm cho tốt".

      Hoàng đế chính là Hoàng đế, dù thời điểm nào cũng luôn vô cùng lý trí, khốn khổ vì tình cảm, vì thế rất nhanh, đưa ra quyết định, vung tay áo mà .

      "Hoàng thượng, oan uổng cho nô tì. . . . . .". Mặt Hiền phi sớm cắt còn giọt máu nào, nghẹn ngào kêu to, nhưng chuyện hoàng thượng quyết định, bình thường có khả năng thay đổi, cho nên nàng bị bọn thái giám lôi ngay.

      biết là bởi vì kích động quá mức hay là giằng co sức lực quá lớn với thái giám, lôi kéo mạch, dọc đường thấy dòng màu đỏ tươi chảy xuống từ người Hiền phi làm ướt hết mặt đất.

      Hiền phi thất thế bị đày vào lãnh cung, Lâm thái phó bị tước bỏ chức quan, xem ra thế lực Lâm gia coi như suy kiệt rồi, khóe miệng Lạc Tử Hân khẽ nhếch. Ở trong triều đình thế lực của Lâm gia vốn rất hùng mạnh, dĩ nhiên cũng là phụ thần quan trọng của Đương Kim Hoàng Đế nước Đại Vũ, năm đó Lâm thái phó giúp Mục Nguyên Trinh đoạt được vương vị này, vẫn kể công ỷ vào việc mình làm mà khinh thường tất cả, nhưng đúng là vẫn địch lại lòng nghi ngờ của hoàng thượng. Có điều Mục Nguyên Trinh cũng coi như đủ độc, vậy mà lại phế trọng thần, mất cánh tay trái này, theo lý là tổn thất lớn đối với . Nhưng sợ rằng hoàng thượng sớm bất mãn đối với Lâm thái phó, sớm ấp ủ ý nghĩ diệt trừ , lần này coi như nhân cơ hội khai đao thể luôn.

      Lạc Tử Hân thầm thở phào nhõm, chuyện này là tay nàng sắp xếp. Ngày đó nàng sắp xếp Trình tài tử đến chỗ Hiền phi, danh nghĩa là tặng nàng ta chút hương an thần, thực tế bên trong hương này chứa số thứ, đây mới là nguyên nhân khiến Hiền phi cảm thấy toàn thân nóng ran và mềm nhũn. Vậy mà, lúc Hiền phi vừa ngửi thấy mùi hương lâu, Vệ công công vào với Hiền phi vài câu, cho nàng ta là bây giờ Xương Quảng vương gia ở Thiên Điện, cũng nêu ra số vấn đề để nàng ta có thể tìm Xương Quảng vương lén lút thương lượng.

      Vệ Dịch Hiên này là người khéo léo, kể từ sau khi được trở thành người được cưng chiều bên cạnh hoàng thượng cấu kết với những phi tử địa vị cao trong cung. Cho nên Hiền phi cũng vô cùng tin tưởng lời của , bởi vì dù sao là người thân cận nhất bên cạnh Hoàng đế. Vệ Dịch Hiên quay lại báo ngay lên với hoàng thượng, thấy Xương Quảng vương gặp mặt Hiền phi ở Thiên Điện, e rằng có gì đó ổn, lúc này mới xuất chuyện Hoàng đế đột nhiên xông vào Thiên Điện.

      Những chuyện này xảy ra vừa đúng lúc, dù cho Hiền phi có thông minh, cũng ngờ những chuyện liên tiếp này lại là chủ ý của Ninh Tiệp Dư nàng. Vậy thuận tiện để Hiền phi ngã ngựa, Lạc Tử Hân cũng tính là báo thù cho đứa bé, dĩ nhiên chủ yếu nhất là trừ kình địch lớn nhất trong cung.

      Sau khi Hiền phi vào lãnh cung, trong cung này quả thần hồn nát thần tính suốt khoảng thời gian, dù sao ngay cả nàng ta từng là phi tử được Hoàng đế cưng chiều nhất cũng bị vào lãnh cung, trong cung này trong lòng những phi tử khác tự nhiên có vài suy nghĩ, chỉ sợ lửa này đốt người mình.

      Có điều ngày yên bình cũng kéo dài, nữ nhân trong hậu cung chịu
      [​IMG]
      PhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :