1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ĐUỔI THEO TRÁI TIM – Phương Tiểu Á (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      8b

      Hữu An nuốt nước miếng cái ực, hai ánh mắt trừng lớn cẩn thận lắng nghe, cảm thấy như thế nào?

      "Con cảm thấy mẹ phải mẹ của con." công bố đáp án.

      "Sặc!" Hữu An thở hốc vì kinh ngạc, kinh hãi thôi, bởi vì thế nhưng biết!

      "Tớ còn cảm thấy cậu chính là Hữu An."

      "Sặc!" Đáp án của như sét đánh ngang tai, bởi vì tất cả đều đoán đúng rồi.

      "Cậu đến cùng là muốn tới khi nào mới bằng lòng biến trở về bộ dạng như cũ?" thực ra, tưởng niệm quãng thời gian cùng đấu võ mồm, huống hồ lấy bộ dạng như tại, rất khó cùng đương, thậm chí sờ vào cũng đều cảm thấy mạo phạm, thậm chí cảm thấy loạn luân, càng đừng là muốn ôm .

      "Con cái gì, mẹ nghe hiểu." lúc này Hữu An thế nhưng lại muốn dùng cách giả ngu để cho qua chuyện! Tóm lại cứ lừa cho qua chuyện , sau này mới sau .

      "Cậu rất thành ý rồi !" cặp mắt của Bách Thành bắt đầu híp lại.

      Hữu An cảm thấy rất sợ hãi a."Cậu muốn làm gì?" kéo vạt áo của để .

      "Đàm phán thất bại, tớ tính toán làm chuyện ban đầu tớ tính."

      "Cậu ban đầu tính toán làm chuyện gì?"

      "Viên phòng!" lớn tiếng tuyên bố.

      Từng chữ từng chữ của như đập vào sau gáy , oanh tiếng, mặt Hữu An từ cằm tới trán đều đỏ bừng."Cậu, cậu, cậu. . . . . ." đến cả chuyện cũng đều cà lăm rồi.

      "Tớ thể?" Mà Bách Thành thay .

      "Đúng, sai, vì, vì, vì. . . . . ."

      "Bởi vì chúng ta viết hợp đồng, kí tên?"

      "Uhm." lại gật đầu.

      "Nhưng chúng ta cũng viết nếu bội ước phải nhận trừng phạt gì." Bách Thành vạch trần đáp án chính xác, Hữu An sắp té xỉu rồi.

      Đúng a, lúc trước thời điểm bọn họ viết khế ước, giống như viết ràng nếu bội ước, song phương phải chịu phạt ra sao.

      A, là thất sách! Nhưng hối hận còn kịp rồi, bởi vì Bách Thành muốn bội ước."Đừng——"

      giữ chặt tay cho , van cầu lại cho thêm lần cơ hội.

      "Vậy cậu tại đồng ý với tớ cậu là ai chưa?" đứng ở chỗ cũ, hai tay ôm ngực chờ tự động đầu thú.

      "Tớ cậu lại tin."

      "Cậu còn chưa , làm sao mà biết tớ tin?"

      "Nếu tớ tứ có Siêu Năng Lực, vậy cậu cảm thấy tớ chuyện đầm rồng hang hổ sao?"

      " ."

      "Cậu tin tưởng tớ?" Hữu An vô cùng kinh ngạc nha "Vì sao cậu lại vô điều kiện tin tưởng tớ? Cậu tia hoài nghi, kinh ngạc sao?"

      " có."

      "Vì sao?"

      "Bởi vì tớ từng nhìn thấy qua chị ba đem cậu biến thành heo rồi lại biến thành rắn." đem chi tiết chuyện biết cho nghe, để Hữu An chậm rãi tiêu hóa.

      Dần dần, bỗng nhiên tỉnh ngộ, hiểu được chuyện ra sớm biết được lai lịch của ."Cậu biết tớ là ai?"

      " Ma nữ có pháp lực, tựa như Harry Potter vậy."

      "Tớ lợi hại như vậy." Đột nhiên hỏi Hữu An cực ngượng ngùng bắt đầu khiêm tốn lại, nhưng, đúng, cái này phải là trọng điểm mà! sao lại mới bị thổi phồng lên, quên mất toi! Trọng điểm phải là đặt ở chỗ sớm biết thân phận của , biết chi tiết, nhưng lại án binh bất động, còn lừa kết hôn, trong lòng đến cùng là có mưu đồ gì?

      "Thích cậu, đáp án như vậy cậu có thể chấp nhận ?"

      "Đương nhiên có thể chấp nhận." Hữu An cảm thấy đáp án này cũng tệ, nhưng —— đợi chút, cái gì? !

      Thích ! thích đúng ? Hữu An ánh mắt trừng lớn, tim đập bình bịch bình bịch, rất khó tin vừa mới chính tai nghe được điều đó.

      thích ! Điều này sao có thể? Bách Thành rất đào hoa nha, từ đến lớn thay bạn giống như thay áo, hơn nữa gần nhất còn bị các nhà quản lý ngôi sao nhìn trúng, nhận đống quảng cáo, như vậy làm sao có thể thích ? ! Á. . . . . . phải quá tốt, rất ưu tú, mà xứng với chứ, kỳ thực vẫn luôn cảm thấy bản thân cũng tệ, nhưng là thích nha! ở bên có hai mươi năm cũng có mười năm thời gian, nếu thích , nên đúng lúc này mới phát chứ!

      "Cậu thầm mến tớ rất lâu rồi phải ?"

      "Đúng." Nếu như vậy trả lời, Hữu An mới có thể cao hứng, như vậy nguyện ý thỏa mãn chút điểm hư vinh này, đây cứ coi như là loại phương thức cưng chiều .

      Nhưng Hữu An cũng nghĩ như vậy, bởi vì, "Cậu thích tớ còn tùy tiện cùng phụ nữ khác? Cái này tính là cái gì a?" Hữu An đột nhiên cảm thấy Bách Thành đáng giá.

      "Ngày đó cậu còn bị Nữ Minh Tinh ra giá mua , cậu xem, ngày đó cậu đều cùng ta làm ra chuyện gì rồi? Cậu đừng là cậu cũng ta nha? Hoặc là cậu liền trực tiếp cùng ta. . . . . . Cùng ta. . . . . ." lại ngượng ngùng lên lời, aizzz, thực giống như hành vi màVu Hữu An làm ra.

      "Cùng ta làm tình?" Bách Thành rất tự động lại thay tiếp chữ khó có thể mở miệng kia.

      "Đúng rồi." Chính là làm tình. Hữu An thập phần khó chịu, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

      "Tớ chỉ cùng ấy ăn bữa cơm."

      "Gạt người, ngày đó lúc rời thái độ cậu ràng là ái muội như thế!"

      "Đó là cố ý chọc giận cậu, ai kêu trong mắt cậu cả buổi tối cũng chỉ có đám nam minh tinh đó, ngay cả tớ bị người ta mua rồi, cậu đều bận tâm."

      "Cái này cậu cũng dám trách tớ!" Chậc, còn dám lý, ngày đó lúc bị mua , ràng cao hứng như đòi mạng, hơn nữa trước khi còn lưu lại gian tưởng tượng vô hạn cho , hại yên trong lòng cả buổi tối, chính là muốn biết cùng người phụ nữ kia làm chuyện gì, vì thế còn vụng trộm chuồn vô trong giấc mơ của , rồi mới nhìn được giấc mộng hạ lưu của , thế nhưng ở trong mộng cùng làm cái kia…cái kia. . . . . .

      Ý, cùng !

      Hữu An tại mới nhớ tới, đúng a, ngày đó ngụp lặn vào giấc mơ của Bách Thành, trong mộng của nữ chính phả là người khác, đúng là chính nha! Hay là. . . . . .

      Ánh mắt ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Bách Thành, trái tim của sắp như ngừng đập, bởi vì ý thức được kiện, Bách Thành thích từ rất lâu rồi chứ!

      "Vì thế, cậu lừa tớ kết hôn với cậu?" nghẹn họng nhìn trân trối hỏi:

      " sai."

    2. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      8c

      "Cậu biết tớ thích người khác mà!" Vậy thế nào còn dám đối với như vậy? Hữu An tức chết mất, bởi vì phát ra thích của Bách Thành rất bá đạo, chút cũng thích.

      "Người kia thích cậu."

      "Vì sao? Bởi vì tớ rất tệ, bộ dạng xinh đẹp?"

      ", mà là bởi vì cậu quá tốt, người kia căn bản xứng với cậu."

      "Cậu thối lắm." Hữu An nhịn được lời thô tục, ra miệng, nếu tốt như vậy, vậy lại làm sao mà biết có thể xứng đôi với !

      Tất cả đều là đống lý do, "Cậu ràng chính là muốn biện hộ thay cho hành vi xấu xa của cậu;"

      "Tùy cậu như thế nào, dù sao cậu chỉ có thể là của tớ." vô lại cũng được, biết xấu hổ cũng được, tóm lại người phụ nữ mà Trần Bách Thành nhận định cũng chỉ có thể là của , ai cũng thể nhúng chàm.

      "Cậu biến lại bộ dáng cũ đúng ? Vậy cậu cũng đừng trách tớ thực khế ước chúng ta định." quyết định, phải về nhà ăn trước rồi tính sau,

      "Trần Bách Thành!" Đảo mắt bay qua ban công về nhà , Hữu An chỉ có thể vội vàng gọi lại :

      "Làm chi?"

      "Cậu có biết hay nếu cậu trở về giở trò với tớ, vậy so, so, so với cầm thú cũng khác gì."

      "Tớ thèm để ý."

      "Nhưng, nhưng, nhưng. . . . . . Nhưng tớ tình huống tại so với người chết cũng có gì khác biệt, cậu, cậu, cậu. . . . . . Cậu muốn làm với tớ sao? Vậy, vậy, vậy như là gian, gian, gian. . . . . ."

      "Cậu muốn là cưỡng gian xác chết phải ?" hai tay ôm ngực, ung dung, cước vượt qua cửa sổ, cước đứng ở trong phòng .

      Hữu An phát tư thế này của Bách Thành rất có sức bức bách, tại sao có thể như vậy? ! nhìn mà tim lại đập bình bịch bình bịch dứt, tựa như mắc bệnh tim vậy,

      "Tớ cho cậu biết, cho dù hôm nay cậu là con cá chết, tớ cũng làm." vì muốn nắm chắc Hữu An trở thành người của , câu, đúng có thể liều lĩnh.

      " câu , cậu có biến trở về ?"

      "." Hữu An từ chối cực kỳ quyết đoán.

      Được, kiên trìnhư vậy, vậy đừng trách cho lựa chọn đường sống, Bách Thành quyết, liền muốn bay qua ban công.

      Chất rồi, Bách Thành muốn cưỡng gian xác chết chứ!

      "Đừng." Hữu An đẩy xe lăn vọt tới trướ cửa sổ rống , "Được rồi, được rồi, tớ đáp ứng cậu, tớ đáp ứng cậu, cậu cái gì tớ tất cả đều đáp ứng cậu." Xin đừng đối với làm ra chuyện khủng bố như vậy.

      Lần đầu tiên của cả đời cũng chỉ có lần thôi, cũng hy vọng bản thân mình bỏ lỡ kiện trọng yếu trong đời như vậy.

      "Tớ đáp ứng cậu, tớ trở lại thân phận như trước, tớ nguyện ý làm vợ của cậu." Hu hu hu, đáng thương, thậm chí ngay cả hôn nhân đại của bản thân cũng có quyền tự chủ, nhưng là ——"Cậu xác định?"

      "Xác định cái gì?"

      "Muốn tớ biến trở về bộ dáng cũ, bởi vì. . . . . . Tình huống của mẹ cậu cũng lý tưởng." Hữu An đồng ý Bách Thành lại biến trở về bộ dáng của tháng trước.

      lo lắng thay . , điều này khác xa so với lời an ủi của Hữu An với , cổ vũ , có trong tháng này, kỳ thực nghĩ thông suốt rất nhiều việc, tại có thể bình tĩnh đối diện với sinh tử, còn nữa tin tưởng chỉ cần buông tay, mẹ nhất định có thể khoẻ lại, mà tín niệm này so với tất cả những điều khác còn quan trọng hơn.

      "Tớ hứa với cậu, tớ kiên cường, cho dù mẹ tớ thât ngư thành người thực vật." cam đoan bản thân tuyệt đối giống lần trước ở trước mặt sa sút.

      "Tin tưởng tớ được ?" Bách Thành tới ôm , đem Hữu An ôm vào trong lòng .

      ***

      Hữu An liền lựa chọn ở bệnh viện để biến thân, thuận lợi từ trong thân thể mẹ Trần trở lại thân thể chính mình, màmẹ Trần vãn hôn mênhư trước, hơn nữa phải dựa vào khí oxi hô hấp duy trìsinh tồn, mẹ Trần trở thành người thực vật, mà lúc này đây Bách Thành suy sụp, giống với lời hứa với , biểu thập phần kiên cường.

      Hữu An ở bên cạnh Bách Thành, vụng trộm nhìn .

      cho Hữu An cái ánh mắt yên tâm, nhưng lại : "Tớ tin tưởng mẹ dễ hầu hạ hơn cậu nhiều, ít nhất bà kén chọn gây phiền phức chuyện chọn hộ lý." giỡn, nhưng là Hữu An biết đó làbiểu Bách Thành giả bộ kiên cường.

      "Tớ quyết định sau khi chụp nốt loạt CM, phải tham gia quân ngũ." Vốn là con trai độc nhất, mẹ lại ở trạng thái thành người thực vật cần tham gia binh dịch, nhưng Bách Thành muốn lợi dụng đoạn thời gian tham gia quân ngũ này đem chính mình rèn luyện trở thành nam tử hán đại trượng phu chân chính, rồi trở về đối mặt với Hữu An, cho nên ly biệt là tất nhiên , chỉ là ——

      Bách Thành nhìn Hữu An, "Lúc cậu rảnh có thể đến thăm nom mẹ tớ ?"

      "Uhm." Hữu An gật đầu, còn cố ý giỡn, "Bởi vì tớ là vợ cậu mà." Lúc những lời này, kỳ thực trong lòng Hữu An rất chua xót, bởi vì biết bản thân thích chẳng phải là Bách Thành, mà là người khác, nhưng vì sao biết Bách Thành phải , lại thương tâm, rất khó chịu? Thậm chí cảm thấy bản thân là người vợ danh chính ngôn thuận của Bách Thành, may mắn bản thân có thể ở lúc Bách Thành yếu ớt nhất làm trụ cột duy nhất cho dựa vào.

      "Cậu thay lòng đổi dạ chứ?" hỏi.

      "Cậu biết người trong lòng tớ phải là cậu, vậy còn thay lòng đổi dạ gì chứ?"

      "Ta hỏi là, cậu thay lòng chứ? bởi vì tớ lính, rồi mới càng nhung nhớ tớ, rồi mới phát ra người cậu thích thực là tớ, phải là người khác?" đối với thay lòng đổi dạ có giải thích khác.

      cơ bản Hữu An cảm thấy Bách Thành suy nghĩ quá nhiều, bởi vì phát còn chưa có tham gia quân ngũ, cũng bắt đầu có chút nhớ nhung rồi.

      Hu hu hu, thế nào đột nhiên trong lúc đó rất muốn rơi nước mắt?

      Hữu An vùi mặt vào trong lòng Bách Thành, muốn giữ ở lại, đừng , nhưng, cảm tình của hai người bọn họ đều cần khoảng lắng đọng lại, tách ra đoạn thời gian đối với cả hai mà ra cũng là chuyện tốt, cho nên , phải đợi trở về, đến lúc đó mới chứng minh tình cảm dânglên cuồn cuộn trong lòng lúc này là chân , mà phải là tình cảm nhất thời do phản ứng hoá học gây nên.

    3. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chương 9 :
      Bách Thành nghĩa vụ quân , Hữu An cảm thấy những ngày tháng của trôi qua nhàm chán muốn chết, lúc được nghỉ lễ, có thói quen nằm ở giường mình tưởng tượng ra lúc còn ở đây, ngẫu nhiên còn trèo trộm qua phòng ngủ của , nhưng mỗi khi chạm đến tấm drap giường lạnh băng kia, điều đó mới làm thanh tỉnh việc Bách Thành còn ở bên cạnh rồi, thế mới hiểu được ra để tâm tới nhiều hơn tưởng tượng nhiều, hơn nữa ——

      Đúng vậy, nhớ , vô cùng nhung nhớ , ngay cả khi làm cũng chuyên tâm, đếm từng ngày, muốn tới quân doanh thăm , nhưng cứ đến ngày nghỉ, lại phải đến bệnh viện chăm sóc mẹ Bách Thành, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi tham gia quân ngũ xong rồi trở về, mà chuyến này phải mất năm tám tháng, quá lâu a .

      Hữu An cứ nghĩ đến thời gian dài như thế được nhìn thấy , liền thở dài.

      Tưởng Kiện Văn phát Hữu An vui, hơn nữa từ sau khi trả phép trở lại công ty, số lần nhìn lén qua cửa sổ ít rất nhiều,

      Vì sao?

      Chẳng lẽ mặt mấy hôm nay mọc lên mấy cục mụn, cho nên xấu rồi sao? Hay là gần đổi loại nước hoa , Hữu An thích?

      Tưởng Kiện Văn nóng nảy, hôm sau còn đặc biệt đổi lại loại nước hoa đàn ông hay dùng, nhưng Hữu An ẫn như thường cũng nhìn cái nào, thế là vụng trộm tặng101 đóa hoa hồng đến văn phòng nặc danh tặng cho Vu Hữu An,

      Hữu An nhận được hoa, còn tưởng rằng là Bách Thành tặng, trong lòng còn đắc chí, nghĩ rằng tên ngốc kia còn biết lãng mạn như thế, còn biết tặng hoa cho nữa!

      Thế là cả ngày tâm tình Hữu An đều là màu hồng, vui vẻ vô cùng, thẳng đến xế chiều hôm đó, vui vẻ hạnh phúc ôm bó hoa tươi tan tầm, lại đụng phải Tưởng Kiện Văn.

      Tưởng Kiện Văn cố ý chờ Hữu An, mở cửa xe muốn ngồi vào trong."Tôi đưa em về." cho nụ cười rất có mị lực.

      Tim Hữu An bình bịch bình bịch đập, bởi vì trưởng phòng thế mà lại muốn đưa về nhà nha! Hay là gần đây có số đào hoa, cho nên liên tiếp mọi chuyện tốt đều phát sinh ở người ? Ngẫm lại cũng cảm thấy ngượng ngùng, Hữu An vùi mặt vào bó hoá, che nét ngượng ngùng nên có mặt .

      "Em thích tôi tặng hoa cho em sao?" Tưởng Kiện Văn đột nhiên mở miệng.

      "Cái gì? !" Hữu An ngẩn người."Hoa là của tặn ? !"

      "Bằng em cho là ai tặng em?" Chẳng lẽ trong lòng còn có người khác! Đây làđáp án mà Tưởng Kiện Văn dĩ tới, bởi vì vẫn cho là Hữu An cực kì mê luyến , làm sao có thể thay lòng người khác? !

      "Có bạn trai rồi hả ?"

      "Uhm ——" lắc đầu."Cũng phải." Hữu An biết nên đem Bách Thành đặt ở thân phận nào, mặc dù nhớ nhung Bách Thành, nhưng nhớ nhung là cảm xúc biểu của tình sao? đến bây giờ còn mơ hồ lắm, bởi vì nếu cảm giác đối với Bách Thành là , vậy khi thấy trưởng phòng đối tốt với , vì sao trong tim giống như có chú nai nhảy loạn lên? mong chờ động tác tiếp theo trưởng phòng đối với mình?

      Hữu An mơ hồ, thậm chí cảm thấy bản thân có phải là loại con lững lờ nước đôi hay ? Bằng sao lại có thể giống loại háo sắc gặp người người, có quả nên như vậy.

      "Còn chưa ăn tối đúng chứ?" Tưởng Kiện Văn phát khi ở cùng , tâm tư Hữu An thế nhưng đặt ở người , chuông báo động trong đầu mãnh liệt dội vang, nhắc nhở Hữu An vô cùng có khả năng tiếp tục mê luyến .

      Điều này làm sao có thể? tốt như vậy, ưu tú như thế, từ trước đến nay chỉ có cần phụ nữ, nào có người khác ghét bỏ , làm gì có đạo lý đó, cho nên đương nhiên muốn xoay chuyển tình thế, mặc kệ hay Hữu An, trước tiên phải chiếm được trái tim quay lại rồi tính sau, thế là mời dùng cơm.

      Trưởng phòng mời dùng cơm nha!

      Đây phải gọi là "Hẹn hò" sao? Hữu An say rồi, đương nhiên vội vàng gật đầu đồng ý a.

      Buổi tối đóTưởng Kiện Văn cho Hữu An giấc mộng đẹp, cuối cùng hẹn hò được với bạch mã hoàng tử trong lòng , ăn bữa tối, bọn họ mặc dù phải đương, nhưng Hữu An lại lĩnh hội được lãng mạn mà trước đây chưa từng có.

      Hữu An cười tươi như hoa, bởi vì trưởng phòng rất đẹp trai.

    4. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      9b

      Hữu An về nhà, Hữu Vọng liền nhìn thấy trong tay Hữu An ôm bó hoa to, thét chói tai : "Oa, ra tay mạnh bạo như vậy, Hữu An, có người theo đuổi em a?"

      Mà thái độ Hữu An giống hệt chú Khổng Tước, hừ cũng hừ câu, nhưng biểu cảm đắc ý liền viết ngay mặt .

      Hữu Vọng hiểu được xem sắc mặt người ta, da mặt dày theo Hữu An muốn đóa hoa hồng."Cho chị cùng ké chút xíu khí vui mừng ."

      Gần đây Hữu An số hoa đào, thậm chí có hai tên con trai tranh giành Hữu An nha, cũng kì quặc nha, người đẹp nhất ở nhà học Vu phải là Hữu Vọng sao? Vậy vì sao gần đây giá thị trường lại kém như vậy? Trong bốn chị em nhà bọn họ, chị Hai có bạn trai cố định, mà Hữu An, Hữu Lạc đều có người theo đuổi, còn lại có —— đương nhiên, những loại ruồi gián bám đuôi ghé mắt tới liền tính .

      Oh, cũng rất muốn có người mà."Cho chị đóa hoa hồng ." Hữu Vọng bám theo Hữu An muốn xin đoá hoa.

      Hữu An mới cho bà chị này đâu.

      Làm ơn , hoa này là trưởng phòng người thầm mến tặng cho nha, làm sao có thể cho Hữu Vọng. Hữu An đem hoa cất về phía sau lưng." cho."

      "Cho chị , làm ơn mà ——" Hữu Vọng rượt Hữu An chạy, mà mắt thấy chị ba nhào tới , Hữu An là nhấc chân đá Hữu Võng xa.

      "Đừng giở trò này nữa, tư thế bi thương như thế đối với ta mà là vô dụng." Hữu Vọng cũng ngẫm lại sống hai mươi ba năm có người , có đạo lý lúc có số đào hoa, còn đem vận may của phân bớt ."Chị nghĩ cũng đừng nghĩ." Hữu An như chạy trốn về lầu, trong phòng mình.

      vừa mở cửa phòng ra, mà trong khí lưu động hương vị mà quá quen thuộc nhất thời đánh úp xông thẳng lên mũi , đó là hương vị của Bách Thành, cho nên Bách Thành trở lại!

      Hữu An vui mừng, "Pằng" tiếng mở đèn trong phòng lên. nhìn thấy giường nằm đúng là người ngày đêm mong nhớ, mà cửa sổ phòng bị mở ra .

      lại leo cửa sổ vào, khó trách chị ba biết Bách Thành ở nhà các !

      Oa, Bách Thành!

      Hữu An hưng phấn vùa la vừa nhảy, đem bó hoa rất quan trọng, rất quý giá, quý giá đến đến nỗi phân cho Hữu Vọng bông cũng nguyện ý, tùy tiện ném lên đất, vui vẻ hạnh phúc nhắm hướng “ Hoàng tử ngủ giường” xông đến,cả người áp lên người Bách Thành, cả khuôn mặt cọ vào lòng .

      rất nhớ nha.

      "Oh!" rất dùng sức bổ nhào lên, Bách Thành đau ấp úng kêu câu.

      "Cậu tỉnh a?" ghé vào người , nhìn xuống bộ dáng còn buồn ngủ, tóc của ngắn , nhưng tăng thêm vài phần khí khái đàn ông.

      cười hì hì vươn tay thưởng thức tóc Bách Thành, biểu cảm mặt thỏa mãn trước nay chưa có, giống như đợi ngàn năm, chính vì giờ khắc này tỉnh lại, mà Bách Thành cứ để Hữu An như vậy ghé vào người mặc chơi đùa tóc của , tuyệt cảm thấy nặng.

      nhìn vào mắt , nhìn chăm chú, trong cuộc đời này nở nụ cười ngọt ngào nhất hỏi , "Tớ nhìn thấy phòng cậu chất đầy con hạc giấy, sao thế, rất nhàm chán, có việc gì làm à?"

      "Nào có a! Tớ là vì mẹ cậu đấy, tớ mỗi ngày gấp con hạc giấy, mỗi con liền ước điều, từng cái nguyện vọng đều là hi vọng mẹ Trần có thể sớm ngày khang phục, tớ gấp đến nỗi mỏi tay muốn chết, hơn nữa gần đây mắt còn đặc biệt nhức, mà cậu thế mà lương tâm, hoài nghi tớ gấp hạc giấy là vì nhàm chán, là làm việc tốt được báo đáp a." Đánh cái, gương mặt xinh đẹp nổi sùng lên, biểu bộ dáng rất tức giận, rất tức giận.

      "Cậu vì mẹ tớ, đều ở nhà gấp hạc giấy a?"

      "Đúng vậy." Hữu An gật đầu.

      cảm động, bởi vì quen Hữu An cơ hồ như thời gian cả đời, hiểu Hữu An phải là loại con chịu yên tĩnh.

      là kiểu người con ngay cả xem TV đều giống nư con sâu ngọ nguậy khắc cũng rảnh rỗi, tại lại vì căn bệnh cũ, mẹ , ngoan ngoãn ở trong phòng đâu cũng đều , ngồi yên gấp hạc giấy, hành động này của Hữu An đối với Bách Thành mà thể nghi ngờ là loại rung động.

      Bách Thành trong lòng tràn đầy ấm áp, ôn nhu nhìn Hữu An, "Tớ cho cậu chưa, tớ rất , rất cậu?" đột nhiên thổ lộ.

      Hữu An ngẩn người.

      mở to đôi mắt đồng thời mù tịt nhìn .

      Ánh mắt ngập nước , mà miệng như là dính mật cực mê người.

      Cảm xúc rất , rất bỗng chốc chiếm hết trong trái tim Bách Thành, nhịn được ấn đầu Hữu An xuống, hôn , chỉ là nhàng cắn môi dưới của , dùng đầu lưỡi liếm hương vị tốt đẹp của , toàn thân Hữu An liền run rẩy, chỉ vì cái hôn đơn giản hề nhiễm màu tình dục.

      phát ra thanh thở dài thỏa mãn, bởi vì phát nụ hôn của Bách Thành rất mềm mại, rất thoải mái, khiến nếm được mà vẫn muốn them. Lại cái!

      Lần này đổi hôn , nhưng nụ hôn của so với Bách Thành tới vội vàng hơn, tựa như mới nếm thử tư vị luyến ái, nếm thấy ngon ngọt liền muốn càng nhiều, càng nhiều.

      Bách Thành chịu nổi kích thích như vậy, ngăn lại hấp dẫn ngọt ngào của , " thể lại tiếp tục kéo dài nữa rồi."

      "Vì sao?"

      "Bởi vì cái này." đè thấp thân thể Hữu An, để hiểu gắng gượng của . là đàn ông rồi ,

      có nhu cầu, cho nên Hữu An thể cứ như vậy khiêu khích , bằng chịu nổi, "Còn cứ tiếp tục như vậy, lát nữa điều tớ muốn làm chỉ là cái hôn đơn giản." muốn làm chuyện so với cái hôn còn tà ác hơn gấp trăm lần, mà chuẩn bị tâm lý tốt chưa?

      quyết định muốn chấp nhận , muốn hay chưa? Bách Thành nhìn Hữu An.

      Có lẽ ở trước đây, Hữu An còn mơ mơ hồ hồ, nhưng từ lúc mở cửa ra, ở trong khí phát hương vị của Bách Thành, adrenalin của tự chủ được tự độn tiết ra, Hữu An liền biết người muốn là ai.

      Có lẽ trưởng phòng là bạch mã hoàng tử của , làtình nhân trong mộng của , nhưng mặc kệ là bạch mã hoàng tử hay là tình nhân trong mộng đều là mây khói, là ảo tưởng trong cõi mộng, chỉ cần là người thể thập toàn thập mỹ, cho nên nếu cùng bạch mã hoàng tử chung sống cùng nhau, như vậy ngày phát ra tình nhân trong mộng của chỉ là tưởng tượng của mà ra, chung quy vì củi gạo dầu muối này những chuyện vụn vặt đời thường trong cuộc sống mà cãi nhau với bạch mã hoàng tử của , đến ngày nào đó, mộng đẹp của tiêu tan, bạch mã hoàng tử biến thành kẻ địch đáng ghét trước mặt ..

      , cần tình nhân mà tự nặn ra, muốn Bách Thành, muốn người quen biết , hiểu , biết tính tình tốt của , cá tính xấu, nhưng vẫn đem trở thành bảo bối mà cưng chiều.

      Với vừa có thể là tình nhân cũng có thể là bạn, đây mới là thứ tình muốn, Hữu An cuối cùng cũng hiểu được tâm tình của bản thân rồi.

      tiếp tục hôn Bách Thành, khiến mà thở hổn hển.

      Bách Thành nóng nảy, thế là giữ chặt lấy đôi tay an phận của Hữu An, để tay người châm lên ngọn lửa dục vọng nên có kia.

      "Cậu có biết cậu làm gì hả?"

      "Biết." Hữu An nghịch ngợm hướng lỗ tai thổi hơi, phát ra chỗ mẫn cảm của gắng gượng run run lên chút, đắc ý cười khanh khách.

      "Vậy người kia cậu thầm mến đâu? Cậu thương nữa sao?" Dục vọng của tuy rằng rất vội vàng muốn tìm cách giải phóng, nhưng làm cảm giác của Hữu An cũng rất quan trọng, cho nên cố nén dục niệm muốn ôm lấy Hữu An, muốn cho đáp án khẳng định.

      Tưởng Kiện Văn ở trong lòng được coi làgì? còn thương ?

      Hữu An nhịn được muốn cười, bởi vì cho tới bây giờ chưa từng Tưởng trưởng phòng, chỉ là cho rằng , tình lòng vòng vòng tròn, mới phát người nhất thực ra là người luôn luôn ở bên , nhưng lời kia, làm sao dám ở trước mặt với , rồi, Bách Thành chẳng phải là kiêu ngạo sao? Cho nên mới cho a. Hữu An khép chặt miệng, cười đem đáp án vùi sâu ở trong lòng, muốn nhìn bộ dáng ghen tuông.

      Hữu An ngừng dùng môi hôn công kích Bách Thành, khiến vô lực chống đỡ nhiệt tình như lửa của .

      Đáng giận!"Cậu đây là chơi với lửa." Hữu An nên cho rằng như vậy chơi rất cui, cuối cùng cũng vì hành vi nãy giờ của mình trả cái giá khá đắt.

      Bách Thành xoay người cái, lật ngược thế cờ áp Hữu An ở phía dưới than mình, rất vụng về chạm vào .

    5. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      9c

      "Bách Thành, Bách Thành ——" Hữu An ngừng kinh hô, bởi vì động tác của Bách Thành rất dọa người rồi, làm sao có thể bỗng chốc liền tập kích bộ ngực của , cắn vào nhũ hoa rất ngứa nha! Hữu An thở hổn hển, bộ ngực dựa theo hít vào, thở ra mà lên xuống phập phồng, đó là bức tranh sơn thuỷ đẹp nhất mà Bách Thành từng được nhìn qua.

      nhấm nháp mùi thơm nhàn nhạt thơm ngát người Hữu An, cảm thấy Hữu An thơm ngào ngạt, rất ngọt, mê người. Bách Thành bên hôn Hữu An khiêu khích sắc dục trong , mặt khác tay dao động dời sang trận địa khác phần eo của Hữu An, cởi bỏ cái cúc quần jeans của , bàn tay to lách qua từng lớp ngăn cách tiến vào nơi u dày đặc kia..

      Hữu An cảm thấy động tác của Bách Thành rất dâm ô a. dùng cái gối che kín mặt, dám để nhìn thấy biểu cảm của , bởi vì biết bộ dáng tại nhất định là biểu cảm thoải mái, thoải mái.

      Tại sao có thể như vậy?

      Bách Thành chỉ cần dùng nụ hôn là có thể đem đứa con bán nam bán nữ như liền biến thành búp bê kiều mềm mại như nước, còn có tiếng rên rỉ vừa mới phát ra kia là do chính phát ra sao?

      Á, thế nào lại mất mặt như vậy? làm sao có thể kêu ra thanh dâm đãng như vậy? Hữu An cắn môi, dám quá phóng túng, nhưng Bách Thành lại hôn môi , muốn kêu lớn tiếng thêm chút, thích nghe thanh rên rỉ, thích nghe kêu.

      " muốn, như thế rất sắc a." mới kêu cho nghe. cắn chặt môi, mà lại cười đến xấu xa.

      Trong lòng Hữu An như cứng lại, Bách Thành tại sao lại cười đến tà ác như vậy? Mà suy nghĩ của mới vừa chuyển, lập tức biết đáp án chính xác.

      biết từ khi nào cởi hết quần áo người ra, bao gồm cả quần áo lót dính sát người, ngón tay dài của chỉ ở nơi đầm nước cỏ thơm của trêu chọc, còn xâm nhập vào tận sâu bên trong câu dẫn ra dục vọng trong , khiến mà thét chói tai.

      "Trời ạ." kêu.

      cười cắn vành tai , cho biết, chính là ông trời của ."Cậu muốn tớ làm cái gì? Muốn tớ nhanh lên chút đúng ? Đúng vậy, nữ vương của tớ." thái độ ti tiện, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn, Hữu An căn bản theo kịp tốc độ ngón tay , từng đợt đem đẩy lên , Hữu An điên mất rồi, như tan ra—— thét chói tai, kêu ngừng, muốn nữa.

      "Uhm uhm uhm——" nảy người lên, liền phủ phục bờ vai nỉ non."Cậu khi dễ người ta." biết cái gì cũng đều hiểu, lại dùng loại thủ đoạn này khiến trở nên dâm đãng."Chẳng lẽ nhìn thấy tớ thất thố, cậu rất đắc ý phải ?" Đáng giận.

      Hữu An hung hăng đánh vài cái.

      "Oan uổng a, tớ phải muốn nhìn cậu thất thố."

      "Nhưng tớ kêu cậu ngừng, cậu ngừng, cậu khiến tớ kêu lớn tiếng như vậy." Đó rất mất mặt mà. Hữu An vùi đầu ở bộ ngực trần của , nghe tim đập, cảm thụ nhiệt độ cơ thể , giờ khắc này ngay cả chỉ là ôm nhau, nhưng Hữu An lại cảm thấy cực kì hạnh phúc.

      oán trách , "Cậu còn dám cậu phải khi dễ người ta sao?"

      Bách Thành hô to oan uổng, "Tiểu thư, cậu có biết muốn dạy dỗ xử nữ có bao nhiêu gian nan ?" thể quá nhanh, quá nhanh sợ bị thương, tạo thành bóng ma cả đời của Hữu An, nếu Hữu An bởi vậy mà bị lãnh cảm, chẳng phải là cả đời đều có"Tính phúc" rồi hả ?

      "Cậu có biết tớ như vậy lấy lòng cậu, bản thân chiếm được phần giải thoát có bao nhiêu thống khổ hả?" kéo tay cảm thụ ngọn nguồn thống khổ của .

      Lúc Hữu An nắm giữ dục vọng của bị doạ nhảy dựng lên, bởi vì rất nóng a! đột nhiên ngẩng đầu nhìn , cuối cùng nhìn thấy biểu tình kìm nén của rất thống khổ.

      Hữu An khó khăn nuốt hai ngụm nước miếng, lo lắng sợ hãi hỏi: "Có rất đau ?" nghe con lần đầu tiên phần lớn rất thoải mái, chỉ có đau thôi.

      "Tớ biết, bởi vì tớ phải là con ." chỉ biết lần đầu tiên của mất mặt, tìm được lối mà vào, đến cuối cùng khiến cả hai người chia tay trong vui, từ đó về sau khi cùng bạn đó liền giải quyết được gì, cho nên lần đầu tiên của Hữu An mới cẩn thận cảnh giác như thế, sợ tạo cho Hữu An kinh nghiệm thoải mái, càng sợ Hữu An từ đây trở liền cần , mà…

      Kết quả đó là muốn nhìn thấy.

      "Cậu hư ghê!" Hữu An khóc cho xem."Cậu gạt tớ chút chết hả." Chỉ cần cùng đau, rất thoải mái, vậy có dũng khí nếm thử, thái độ ái muội như vậy, sợ a.

      "Cậu sợ hãi, muốn sao?" hỏi .

      Hữu An Đa muốn gật đầu đúng, muốn, nhưng khi ánh mắt của chạm đến ánh mắt của , mà dục vọng trong bàn tay nắm chặt kia nảy lên, Hữu An thế mới biết Bách Thành có bao nhiêu thống khổ.

      muốn ôm ấp Bách Thành, muốn biết khi bản thân cùng Bách Thành hoà tan vào làm có cảm giác gì, đau, biết, nhưng cũng biết chỉ cần còn thích tên đàn ông này ngày, vậy dục vọng muốn ôm ấp liền giảm bớt,

      đau đớn này sớm muộn cũng phải chấp nhận, cho nên Hữu An quyết định, cắn răng, nhịn chút cũng qua.

      "Cậu tới ." nằm ngửa xuống, bộ dáng thong dong hy sinh vì tình.

      Bách Thành nhìn thấy mà muốn cười.

      hôn trán , lông mi của , an ủi tình tệ như vậy ."Có lẽ lần đầu kinh nghiệm quá vui sướng, nhưng trước đó tớ làm công tác chuẩn bị khiến cậu cảm thấy thoải mái." có khả năng vì lần bản thân thoải mái liền đạp đổ tính phúc của những ngày sau, chậm rãi, chậm rãi khiến Hữu An cảm thụ được tình của .

      Bách Thành dành rất dài thời gian lấy lòng thân thể Hữu An, khiến Hữu An dần dần nghiện chuyện tình dục này, khiến thân thể bài xích âu yếm cùng hôn môi, khiến biết thân thể hai người tiếp xúc chỉ có vì khắc hai hi than xác giao hợp kia, động tác dạo đầu cũng rất trọng yếu.

      làm khúc dạo đầu khiến thoải mái, thoải mái, thoải mái đến nỗi cứ thế để tâm đến nỗi đau đớn khi bị cái to lớn của đâm thủng cái lớp màng trinh của .

      vào!

      "Á ——" nước mắt của Hữu An như bão tố chảy ra, nhưng lại mở miệng muốn cút ra, lui ra ngoài, bởi vì nếu như ngày sau còn muốn giống như lúc trước làm cái khúc dạo đầu thoải mái kia, cảm giác rất thoải mái đó, phải chấp nhận lần đầu tiên thống khổ.

      Hu hu hu, quả là sắc nữ, bởi vì thân thể của đau đến mức chịu được mà vẫn lại muốn mình, ôm mình, Hữu An cảm thấy điều này là rất đáng xấu hổ, làm sao có thể trở nên sắc như vậy!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :