1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đoản văn] Thái tử lấy trạng nguyên - Vô Danh (Hoàn - 9c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 8: Hôm nay, cuối cùng cũng bôn ba ngàn dặm trở lại.


      Editor: Leo Sing




      Mấy ngày sau, có người tiến cung đến báo, phủ tướng quân gặp hỏa hoạn, toàn bộ 347 người trong quý phủ còn ai sống sót. Khi nghe tin tức này, tôi run tay làm rớt bể ấm tử sa mà hoàng tổ mẫu ban cho.




      Tôi khập khiễng chạy từ trong cung đến phủ tướng quân, chỉ thấy tòa phủ tướng quân tráng lệ năm nào, nay chỉ còn mảnh tường đổ xuống. Khung cảnh thê lương dưới ánh hoàng hôn buổi chiều tà tràn ngập trong mắt tôi.




      Toàn bộ 347 người trong quý phủ còn ai sống sót, kể cả Tần Trạng nguyên mấy ngày trước còn sống sờ sờ đứng trước mặt chuyện với tôi. Thế nhưng sau đó tôi bao giờ muốn gặp lại nữa, hôm nay ai ngờ câu liền thành sấm.




      Đứng trước cảnh hoang vu của phủ tướng quân, tôi cuối cùng cũng rơi lệ.




      Kể từ ngày ấy, tôi thường xuyên dẫn Đại Hoàng đến phủ tướng quân nhìn người người tất bật lo liệu tang . Khi thấy họ mai táng Tần Trạng nguyên, tâm của tôi cũng chôn cùng chàng.




      Những quyển sách vở từng bị tôi vứt nơi góc xó, nay lại được tôi dọn lên bàn lần nữa. Lật từng quyển từng quyển , nhìn trang giấy ố vàng dường như còn lưu giữ hơi ấm của người ấy.




      Sau giờ ngọ, ánh sáng chiếu xuyên qua cửa sổ rọi lên người. Tôi biết mình ngủ thiếp từ lúc nào, trong lúc mơ màng nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm quen thuộc. Sau đó liền có tiếng lật sách vang lên.




      "Xem ra khi có thần ở đây, thái tử điện hạ cũng hề lười biếng."




      Giọng quen thuộc nương theo gió rót vào màng nhĩ của tôi, tôi mở hai mắt ra liền nhìn thấy Tần Trạng nguyên còn sống sờ sờ, người mặc áo màu đen đứng ngược phía ánh sáng trước mặt tôi.




      khắc này tôi nghẹn ngào muốn rất nhiều lời, nhưng nước mắt lại thi nhau rơi xuống dàn dụa.




      Tần Trạng nguyên bước đến gần tôi, kể cho tôi nghe những chuyện tôi chưa từng biết.




      Tả tướng quân từ lâu sục sôi dã tâm quyết liệt, ông ta sớm đạt thành hiệp nghị với nước láng giêng, thầm chiêu binh mãi mã để tạo phản ở Giang Nam. Vụ án Giang Nam mà chúng tôi từng phá cũng có dính líu tới ông ta.




      Sau này Tần Trạng nguyên từ vụ án ở Giang Nam lần theo dấu vết mới tìm được. Phụ hoàng khi biết tin này liền tương kế tựu kế lấy danh nghĩa tứ hôn để Tần Trạng nguyên đến phủ tướng quân trộm binh phù.




      Ngày ấy khi tôi bị ám sát, Tần Trạng nguyên liều lĩnh tiến cung cứu tôi khiến cho bị bại lộ chân tướng. Bất đắc dĩ đành phải châm lửa thiêu cháy phủ tướng quân để nhân cơ hội đánh cắp binh phù.




      Về sau, lại bị phụ hoàng phái tới nước láng giềng làm Mật Sử. Hôm nay cuối cùng cũng bình định xong mối loạn trong giặc ngoài, bôn ba ngàn dặm quay trở về.




      rất đơn giản, nhưng tôi lại có thể tưởng tượng ra hành động mạo hiểm gian khổ cỡ nào.




      Cuối cùng còn : "Điều này chính là ước định của ta với hoàng thượng. Chỉ có thay triều đình bình định tất cả chướng ngại trước mặt, ta mới có tư cách để cưới nàng, bảo vệ nàng đời lo."




      "Chàng đúng là đồ ngốc..." Tôi khó khăn bật thốt mấy chữ này, khóc gàn đến nghẹn ngào.




      Tần Trạng nguyên từng nhiều lần vào sinh ra tử là vì triều đình này. Nhưng giờ tôi mới hiểu, thuần túy chỉ là vì tôi, vì bảo vệ tôi đời lo.




      Tôi ướt nhòa hai mắt, nhào vào trong ngực của , : "Chàng lấy ta được ?"




      đỉnh đầu có tiếng cười khẽ, : "Đương nhiên được."








      Chương 9: Đêm xuân ngắn ngủi


      Editor: Leo Sing




      Tôi cùng với Tần Trạng nguyên có tình ý với nhau nên trở thành thân thuộc, tổ chức hôn lễ vô cùng náo nhiệt.




      Đêm động phòng hoa chúc, Tần Trạng nguyên cẩn thận nhàng vén khăn voan đỏ của tôi lên, đắm đuối đưa tình nhìn tôi hồi, khẽ gọi: "Thái tử."




      Tôi thô lỗ kéo khăn voan đỏ chưa vén hết xuống, đứng bật dậy : "Sao chàng vẫn còn gọi ta là thái tử, chúng ta cũng thành thân rồi!"




      Ai ngờ Tần Trạng nguyên lại nghiêm trang : "Vi thần dám gọi thẳng tục danh của thái tử, đây chính là chuyện dĩ hạ phạm thượng, liên lụy đến cửu tộc nhà thần."




      Bây giờ chàng lại dám với tôi chuyện dĩ hạ phạm thượng, liên lụy cửu tộc nhà mình! Thế sao trước kia khi chàng mắng tôi lại ? Khi chàng đánh tôi lại ?




      Tôi kéo mạnh ống tay áo lên, bóp tay đập Tần Trạng nguyên trận, cơ mà lần này ngược lại nghe lời có đánh trả.




      Đêm xuân ngắn ngủi, bản thái tử muốn làm chính rồi.




      - KẾT -
      Abby thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :