1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 38: Người vào phòng là ai!


      Mặc Tiểu Tịch dán lỗi tai cửa, nghe thấy tiếng động, có người mở cửa vào phòng, từ tiếng bước chân nghe ra, hẳn là người phụ nữ, bởi vì có tiếng của giầy cao gót, người thường mang giày cao gót ở trong nhà này, chỉ có Ninh Ngữ Yên, người giúp việc đều mang giày thấp bằng da.


      Tiếng bước chân vang lên trong phòng rồi dừng lại lúc, sau đó lại vang lên lần nữa, tiếng mở cửa vang lên, người kia ra ngoài.


      Nán lại trong nhà vệ sinh hồi Mặc Tiểu Tịch mới ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn lại hai món đồ kia, phát chỉ còn lại , máy ghi thấy đâu nữa, chỉ còn lại cuốn album hình, nhất định là người vừa rồi cầm , bên trong máy ghi nhất định là có bí mật.


      Mặc Tiểu Tịch đóng ngăn kéo, lập tức ra khỏi phòng, nếu trong máy ghi đó có muốn biết, nhất định phải giành lại, nhưng nếu là Ninh Ngữ Yên, sao ta cũng có hứng thú với chuyện này, theo lý mà , chuyện này có liên quan đến ta!


      việc càng ngày càng phức tạp!


      đến phòng ngủ của Tập Bác Niên, chưa bao giờ vào bên trong, gõ cửa cũng có ai trả lời, chẳng lẽ xuống lầu rồi sao? Sau đó chạy xuống lầu nhìn thấy trong phòng ngoại trừ Ninh Ngữ Yên, còn có người phụ nữ khác, để ý thấy giày cao gót của ta cũng rất cao.


      Ninh Ngữ Yên nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch mỉm cười “Mặc tiểu thư, sao hôm nay lại dưỡng thai cho tốt, xuống đay làm gì vậy?”


      Mặc Tiểu Tịch ngẩn người, lập tức phản ứng lại “Ồ!Ở trong phòng rất ngột ngạt, cho nên xuống đây lát”.


      “Vậy sao!”. Ninh Ngữ Yên tỏ ra ngạc nhiên, chỉ vào người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh “Đây là em họ của tôi, Thích Tân Nhã, con bé và Vân Noãn là bạn tốt, hôm nay đặc biệt đến thăm tôi.”


      Mặc Tiểu Tịch sửng sốt, em họ của Ninh Ngữ Yên là bạn của Tập Vân Noãn, vốn chắc chắn người vào phòng vừa rồi là Ninh Ngữ Yên, nhưng bây giờ lại giám khẳng định.


      Bọn họ đều mang giày cao gót, rốt cuộc người vào phòng vừa rồi là ai?


      “Mày chính là con tiện nhân câu dẫn rể của tao sao?”Thích Tân Nhã đứng lên, tiếng nào, xông về phía Mặc Tiểu Tịch.


      “Mau dừng tay lại , Tiểu Nhã”. Ninh Ngữ Yên vội vàng bước lên ngăn cản ta.


      Mặc Tiểu Tịch cũng theo bản năng giơ tay lên ngăn cản, Ninh Ngữ Yên ở bên cạnh khuyên nhủ “Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, Tiểu Nhã”.


      “Chị họ, chị tránh ra , chị chịu uất ức như vậy, nếu cậu em mà biết tha thức cho Tập Bác Niên và con hồ ly tinh này đâu!”. Thích Tân Nhã dùng sức kéo lấy tóc của Mặc Tiểu Tịch, mà Ninh Ngữ Yên lại kéo tay ta ra, cho ta đánh người.


      Trong lúc ba người xô đẩy nhau, biết Ninh Ngữ Yên bị ai đẩy ngã xuống đất, lúc đầu đụng vào khung cửa, máu lập tức chảy ra, sờ soạn lên trán, thấy bàn tay dính máu, lập túc hét to “A…”


      Thích Tân Nhã buông Mặc Tiểu Tịch ra, nhìn thấy Ninh Ngữ Yên chảy máu vô cùng hoảng hốt “Chị họ…chị họ, chị sao chứ, mau gọi bác sĩ, mau gọi Tập Bác Niên trở về, mau lên”. ta quát lớn về phía người giúp việc sợ đến ngây người bên cạnh.


      Mặc Tiểu Tịch cảm thấy mờ mịt với những chuyện bất ngờ xảy ra này, đến khi Thích Tân Nhã xông đến chỗ của Ninh Ngữ Yên, mới hoàn toàn hiểu chuyện gì xảy ra.


      Trong nhà vô cùng rối loạn, gọi điện thoại, đỡ Ninh Ngữ Yên về phòng.


      lát sau bác sĩ đến trước, vội vàng chạy lên lầu, sau đó Tập Bác Niên cũng trở về, hỏi người giúp việc xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch đứng ở bên, bước qua, ánh mắt nhìn từ xuống dưới người chút, giọng hỏi “Em sao chứ?”


      Mặc Tiểu Tịch giật mình, giống như ăn phải quả táo vừa ngọt, vừa chua lại vừa chát, tránh né ánh mắt của , nghiêng người “Tôi sao, nhanh hỏi thăm ta , hình như bị thương .”
      Last edited by a moderator: 14/11/14
      windlove_9693 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 39 : Ninh Ngữ Yên cũng mang thai


      Tập Bác Niên nghiêm mặt “ có gì tốt, nếu làm tổn thương đến con của tôi, tôi nhất định bỏ qua cho em”. Bộ dạng lạnh nhạt của làm cho thể lên những lời tốt đẹp.


      Mặc Tiểu Tịch cong khóe môi giễu cợt, người biết, còn tưởng rằng rất quan tâm đến đứa bé trong bụng , kỳ thực chỉ sợ xáo trộn kế hoạch của mà thôi, người đàn ông này, còn ôm bất kỳ ảo tưởng nào nữa, nhưng có lúc vẫn cảm động bởi những biểu tình hư giả ý của .


      Tập Bác Niên lập tức xoay người lên lầu, Mặc Tiểu Tịch im lặng đứng ở phòng khách lúc, đột nhiên cảm thấy rối loạn, biết tiếp theo nên làm gì, cảm giác đơn, xa lạ, sợ hãi mạnh mẽ kéo đến, nghĩ tạm thời nên trốn vào trong phòng.


      lên lầu, nhìn thấy tay của Tập Bác Niên đặt cánh cửa, nhưng ra, lặng lẽ ngang qua phía sau , lúc muốn vào phòng, cửa cách vách mở ra, bác sĩ Từ bên trong ra ngoài.


      ấy thế nào rồi?” Tập Bác Niên lạnh nhạt hỏi.


      “Tiên sinh, điều này… Ninh tiểu thư mang thai”. Bác sĩ chần chừ lúc mới thốt ra khỏi miệng.


      “Cái gì?” Giọng của Tập Bác Niên đột nhiên cao lên, , trong lòng bây giờ ngoại trừ ngạc nhiên, chút vui mừng, theo bản năng nhìn về phía Mặc Tiểu Tịch đứng ngây người ở cửa phòng, đôi môi mỏng mấp máy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.


      Mặc Tiểu Tịch giống như khúc gỗ đờ đẫn về phía trước, đóng cửa phòng, Ninh Ngữ Yên cũng mang thai!


      Tin tức này so với dự liệu còn chấn động hơn, trong lòng vô cùng chua xót, con của nhất định trở thành con riêng bị người ta chửi rủa, mà con của bọn họ được hạnh phúc vây quanh, cho dù trước đó vẫn tự với mình, sao, mình cũng có thể, nhưng lúc phải đối mặt, làm sao có thể có gì.


      Chẳng biết từ lúc nào nước mắt rơi đầy hai má , rất ghét nước mắt, nhưng gần đây lại ngừng tuôn rơi.


      Tập Bác Niên ở ngoài trước chuyện với bác sĩ mấy câu, lúc vào phòng, nhìn thấy trán của Ninh Ngữ Yên quấn băng gạc, yếu ớt nằm giường, Thích Tân Nhã đứng bên cạnh, thấy vào, áy náy cúi đầu “ rể, đều là em tốt, là em quá thô lỗ, mới làm hại chị họ bị thương, em biết chị ấy có em bé, xem này con hồ ly kia…”


      “Tiểu Nhã, đừng nữa” Ninh Ngữ Yên lên tiếng ngăn cản.


      Tập Bác Niên cười giả dối sao, tính tình cởi mở của Tân Nhã vẫn thay đổi, sau này ở cùng chị họ của em nhiều chút.”


      “Vâng, vâng” Thích Tân Nhã mỉm cười, tao nhã và lịch của ngược lại làm cho cảm thấy xấu hổ, trước đó suy nghĩ nên mắng thế nào cho tốt, nhưng bây giờ gặp được lại nên lời.


      “Niên, Mặc Tiểu Tịch sao chứ, hay là nhân tiện để bác sĩ xem chút, nếu động đến thai khí, phải trách em rồi”. Ninh Ngữ Yên tự trách , trong lời lộ ra chút thất vọng và buồn bã.


      Tập Bác Niên cười nhạt cần xem, ấy rất tốt, trái lại em, mang thai cũng biết, em thông minh như vậy, nên sớm phát ra mới đúng, em muốn trở thành tội nhân thiên cổ sao?”


      “Trong đầu em gần đây rất buồn phiền, cho nên để ý. Niên, yên tâm , em nhất định mà sinh đứa con khỏe mạnh” Ninh Ngữ Yên dịu dàng nhìn , lẳng lặng mỉm cười.


      rất mong đợi!” Tập Bác Niên nở nụ cười tương tự.


      Sau khi Ninh Ngữ Yên mang thai, từ xuống dưới đều vô cùng cẩn thận, cộng thêm việc ta nôn nghén dữ dội, ăn gì nôn nấy, Tập Bác Niên cũng dành thêm thời gian đến bầu bạn với ta, Mặc Tiểu Tịch ở trong nhà giống như khí, phát ra tiếng động, cũng xuất trong tầm mắt của người khác, ngay cả cửa cũng ra, người giúp việc đưa cơm đến ăn, bình thường luôn yên lặng ngồi sân thượng hoặc nằm ở giường.
      Last edited by a moderator: 18/11/14
      windlove_9693 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 40: Nhìn thấy , tôi bị động thai khí!Editor: Lost In Love

      Sáng sớm, Mặc Tiểu Tịch tỉnh lại, bốn phía chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của mình, rời giường, lên sân thượng hóng mát.
      dữ
      Theo góc độ này của , có thể nhìn thấy toàn bộ hoa viên, cách đó xa, Tập Bác Niên ngồi ghế dài với Ninh Ngữ Yên, biết chuyện gì, nụ cười mặt vô cùng ấm áp.

      Lòng của Mặc Tiểu Tịch hiểu sao cảm thấy rất đau đớn, là cái gì, dựa vào đâu mà khổ sở, hà tất phải khổ sở.

      hơi ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mặt trời, để nước mắt lặng lẽ chảy ngược vào trong, hiểu tương lai từ sớm, tại sao phải sinh lòng oán hận, được khóc, mày có thể làm được.

      Dường như Tập Bác Niên cảm giác được ánh mắt phía sau, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, vừa lúc thấy Mặc Tiểu Tịch xoay người qua chỗ khác, mái tóc dài buông xuống sau lưng, gió thổi qua liền tung bay, người phát ra đơn, làm cho ngực hiểu sao thắt chặt lại.

      "Hình như gió hơi lớn, em ngồi đây , lên lầu lấy áo khoác cho em." Tập Bác Niên mỉm cười với Ninh Ngữ Yên xong đứng dậy rời .

      Mặc Tiểu Tịch bình tĩnh quay trở về phòng, nhắm mắt làm ngơ, lấy sợi dây chuyền hồ lô bạch ngọc tìm được ở phòng của Tập Vân Noãn ra, mấy ngày nay suy nghĩ thế nào cũng hiểu, sợi dây chuyền mình đánh rơi, tại sao lại ở trong tay của Tập Vân Noãn, Tập Vân Noãn là con nhà giàu, sao lại có quan hệ với đứa bé lớn lên ở nhi viện giống như .

      Ở cửa truyền đến tiếng động, vội vàng bỏ sợi dây chuyền vào túi.

      Trong tay của Tập Bác Niên bưng theo điểm tâm sáng tới, đặt xuống trước mặt : "Ngày nào em cũng ăn ngủ, ăn ngủ như vậy, sao chẳng thấy em béo lên chút nào thế."

      " biết." Mặc Tiểu Tịch muốn chuyện với , mở nắp ra, im lặng ăn điểm tâm sáng.

      "Nghe phụ nữ mang thai đều nôn nghén, sao tôi thấy em ngược lại càng ăn ngon miệng hơn, cũng thấy em nôn qua lần nào." Tập Bác Niên vòng hai tay trước ngực, chăm chú nhìn ăn.

      "Mời ra ngoài cho, nhìn thấy , tôi bị động thai khí." Mặc Tiểu Tịch vừa ăn vừa , phụ nữ phải có người thương mới tỏ ra yếu đuối, bởi vì biết giây sau đó, nhận được che chở trăm bề, nhưng chỉ có mình cần thiết.

      Trong lòng của Tập Bác Niên vô cùng buồn bực: "Tôi này Mặc Tiểu Tịch, lúc em chuyện, thể nhìn vào mặt người khác để chuyện sao? Lúc nào cũng để gò má, hoặc là cái ót, cảm thấy rất thiếu lịch sao?"

      "Giữa tôi với , còn cần phép lịch sao? Đừng ở đây nhàm chán nữa, về với vị hôn thê của , con của ta mới là bảo bối của , con của tôi chỉ là công cụ để lợi dụng thôi, tôi hận , muốn nhìn thấy mặt của ." Mặc Tiểu Tịch nặng nề để đũa xuống, ngẩng đầu lên, thẳng cảm nhận trong lòng.

      Tập Bác Niên gì, nhìn chằm chằm, ngay cả chữ cũng nên lời, dường như cảm giác được đau đớn ở trái tim ngừng lan rộng, giống như là mầm độc.

      Mặc Tiểu Tịch đứng dậy vào phòng vệ sinh, có lẽ vừa rồi để ý đến tốt hơn, nhưng nhịn được ra miệng, hận , rất hận, cho dù vì em mà báo thù, vẫn hận .

      Ở lại bên trong lúc, nghe tiếng rời , mới ra ngoài, giữa trưa, hai nữ giúp việc đưa cơm lên.

      Mặc Tiểu Tịch ăn cơm, bọn họ chờ ở ngoài cửa.

      " xem tin tức này , đây hôm qua Thiên Dã và Nguỵ Thu Hàn đánh nhau ở quán bar, hai người đều bị thương, Nguỵ Thu Hàn còn muốn kiện Thiên Dã, thể tưởng tượng được người lịch như Thiên Dã cũng đánh nhau với người ta, xem có phải bọn họ vì..." trong hai người họ chỉ vào phòng của Mặc Tiểu Tịch.

      Thiên Dã đánh nhau với Nguỵ Thu Hàn? Mặc Tiểu Tịch hoảng sợ đến rơi cả đũa, đứng dậy tới bên cạnh hai nữ giúp việc, giật lấy điện thoại di động mà nữ giúp việc cầm trong tay, xem hết bài viết, trong lòng vô cùng chấn động, Nguỵ Thu Hàn muốn kiện Thiên Dã cố ý đả thương người!

      được, thể để ta kiện, tên Thiên Dã ngu ngốc này! muốn tìm Nguỵ Thu Hàn để huỷ bỏ đơn kiện.
      Last edited by a moderator: 30/5/15
      windlove_9693 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Đoạt vợ c41

      Chương 41: Đến bệnh viện!

      Buổi chiều, Mặc Tiểu Tịch lén đến thư phòng của Tập Bác Niên gọi điện thoại cho Ngụy Thu Hàn, tắt máy, mà điện thoại của Thiên Dã lần trước co quên cầm, nhất thời cũng nhớ ra.

      Làm sao bây giờ? Mặc Tiểu Tịch nhớ tới địa chỉ bệnh viện bản tin vừa rồi, chỉ có thể chuyến, nhưng làm sao mới có thể ra khỏi nhà họ Tập đây, nếu bị Tập Bác Niên phát , việc càng ầm ĩ hơn.

      Cuối cùng, nhìn vào bụng mình, nếu muốn đến bệnh viện làm siêu , chắc chắn phản đối.

      nhanh chóng thay quần áo rồi xuống lầu, hôm nay là cuối tuần, Tập Bác Niên đến công ty, lúc này ở phòng tập thể dục ở phía sau, hình như Ninh Ngữ Yên nghỉ trưa.

      Mặc Tiểu Tịch cất bước ra phía sau, bởi vì có ánh mặt trời chiếu tới, hành lang vô cùng u ám và lạnh lẽo. cộng thêm tâm trạng của rất căng thẳng, nên cơ thể càng run rẩy kịch liệt.

      đẩy cửa vào phòng tập thể dụ, nhìn thấy Tập Bác Niên mặc quần áo màu xanh đậm chạy bộ, dáng người vô cùng nổi bật.

      “Tập Bác Niên, bây giờ có rảnh ?”

      Nghe thấy tiếng động, Tập Bác Niên quay đầu lại, nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch, có chút ngạc nhiên, buổi sáng còn nhìn thấy bị động thai khí, hận , ghét nhìn thấy người phụ nữ của , sao bây giờ lại chủ động đến tìm , có điều kỳ quái!

      Tập Bác Niên bước xuống máy chạy bộ, lau mồ hôi trán: “Có chuyện gì sao?” thản nhiên hỏi.

      “Tôi cảm thấy bụng có chút khó chịu, sợ rằng đứa bé xảy ra vấn đề, tôi muốn đến bệnh viện làm siêu , để tài xế đưa tôi là được rồi.” Mặc Tiểu Tịnh hay dối, dưới cặp mắt dường như có thể nhìn thấu của Tập Bác Niên, lòng bàn tay căng thẳng đến đổ mồ hôi.

      “Tôi đưa em , tôi có thời gian.” Tập Bác Niên thay đổi thái độ, vô cùng quan tâm .

      Mặc Tiểu Tịch dám thêm gì nữa, sợ nhiều ngược lại bị hoài nghi, chỉ có thể cười đồng ý, đường , liên hệ với chủ nhiệm khoa phụ sản ở bệnh viện, sau khi đến bệnh viện, cần phải xếp hàng trực tiếp được sắp xếp vào kiểm tra.

      Lấy máu, do điện tâm đồ, siêu , sau đó mượn cớ toilet rồi chạy vào trong thang máy, muốn tìm Ngụy Thu Hàn.

      Đến khu phòng bệnh lầu 28, cần phải hỏi phòng bệnh nào, các phóng viên ầm ĩ vây quanh ở trước cửa phòng bệnh đủ làm cho biết, bọn họ ở phòng bệnh nào, lúc này mà tùy tiện qua, nhất định bị bao vây, đến lúc đó chỉ làm gì được, mà còn tăng thêm tin tức mới.

      Dùng áo che khuất mặt, tới trước quầy lễ tân: “ y tá. Xin chào, tôi là bạn của Ngụy Thu Hàn, cũng thấy tình hình này tôi rất khó qua đó, có thể chuyển giúp tôi tờ giấy , là chuyện công ty, rất gấp.”

      Y tá do dự lúc, gật đầu: “Được rồi!”

      Mặc Tiểu Tịch viết câu lên tờ giấy, xé ra đưa cho y tá, nhận thấy cửa phòng bệnh hình như có náo động, lách mình vào lối thoát hiểm, ở tờ giấy, biết chờ ở đây.

      Khoảng chừng 10 phút, tiếng náo động bên ngoài biến mất, có người đẩy cửa thoát hiểm ra, Mặc Tiểu Tịch tưởng là Ngụy Thu Hàn, nhưng nghĩ tới, người đến lại là Thiên Dã.

      “Tiểu Dã, sao lại đến đây?” Chẳng lẽ y tá đưa giấy sai người, thể nào, ràng rất chắc chắn.

      Lời của , làm cho bước chân của Thiên Dã dừng lại ở đó, tiến lên nữa, trong mắt tràn ra đau thương: “Chẳng lẽ phải đến gặp , mà là đến tìm Ngụy Thu Hàn sao? Em ở chỗ này chờ ta phải ?”

      “Đúng….” Mặc Tiểu Tịch thành trả lời, dường như cảm giác được thương tâm của , lập tức giải thích: “Em cũng muốn đến gặp , nhưng quan trọng nhất bây giờ em muốn tìm Ngụy Thu Hàn, để ta đừng kiện .”

      Bi thương trong mắt của Thiên Dã nhạt dần, bước lên ôm lấy : “Tiểu Tịch, ở trong lòng của em, đứng thứ mấy?”

      “Tiểu Dã……” Mặc Tiểu Tịch chưa biết nên trả lời thế nào cửa thoát hiểm lại mở ra lần nữa, người tới lân này là Ngụy Thu Hàn.
      Last edited by a moderator: 22/11/14
      windlove_9693 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 42: em!


      Ngụy Thu Hàn nhận được tờ giấy, trong lòng vô cùng kích động, thấy bọn người ngoài cửa giải tán lập tức đến ngay, ngờ vừa đẩy cửa ra, lại để cho nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch và Thiên Dã ôm nhau, kêu đến đây, là để nhìn bọn họ thân mật sao?

      “Các người có ý gì đây?” giận dữ chấn vất.

      Mặc Tiểu Tịch định đẩy Thiên Dã ra, muốn làm cho việc càng thêm rối ren, thời gian của có nhiều, sau khi thuyết phục Ngụy Thu Hàn, lập tức quay lại bên dưới.

      “Tiểu Dã, buông em ra trước được ?” muốn nổi cáu, nhưng trong lời chứa đầy nóng nảy.

      Thiên Dã là người nhạy cảm, chút thay đổi của , đủ tác động đến thần kinh của , buông ra, lui qua bên.

      Sau khi Mặc Tiểu Tịch được tự do, lập tức tới trước mặt Ngụy Thu Hàn: “Tôi nhìn thấy tin tức, hôm nay tôi đến là hy vọng có thể hủy đơn khiếu nại Thiên Dã.”

      “Mục đích em tìm , chính là vì cậu ta sao? Vậy sao em nhìn trước, xem bị thương như thế nào?” Ngụy Thu Hàn nhìn , vô cùng kích động, lòng dạ của phụ nữ, đúng là thay đồi trong nháy mắt.

      Lúc này Mặc Tiểu Tịch mới để ý tới, đầu ta quấn băng gạc, hít vào hơi sâu: “Tôi thay Thiên Dã lời xin lỗi với , ấy đánh đều là vì tôi, nghiệp của ấy bây giờ phát triển rất tốt, nếu kiện ấy, nhất định bị ảnh hưởng, cho nên, tôi cầu xin , bỏ qua cho ấy lần .” Thái độ của hạ đến mức thấp nhất, chỉ hy vọng chuyện lớn hóa .

      “Mặc Tiểu Tịch, cần em uất ức cầu xin như vậy.” Thiên Dã ở bên cạnh lạnh lùng .

      đừng xen vào.” Mặc Tiểu Tịch liếc nhìn Thiên Dã, lại nhìn về phía Ngụy Thu Hàn: “Chuyện của tôi với còn có Tập Bác Niên, hãy để ba người chúng ta tự giải quyết, đừng kéo Thiên Dã xuống nước, đây là cầu duy nhất của tôi.”

      Ngụy Thu Hàn nhìn sâu, đột nhiên nở nụ cười tự giễu: “Mặc Tiểu Tịch, mặc dù tôi có lỗi với em rất nhiều, nhưng em có cần thiết đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy ? Em Tập Bác Niên, em quan tâm Thiên Dã, vậy tình cảm mấy năm nay của tôi và em sao?”

      “Bây giờ chuyện chuyện này còn ý nghĩa gì sao? Rốt cuộc là tay ai tạo nên cục diện này?” Mặc Tiểu Tịch nghĩ đến tình cảnh tại của mình, trong lòng vô cùng tủi thân, đè nén nước mắt, lộ ra khuôn mặt kiên nghị: “Ngụy Thu Hàn, nếu dám kiện Thiên Dã, tôi mang giao dịch giữa và Tập Bác Niên công bố ra ngoài, tôi còn sợ mất gì nữa nên chuyện gì tôi cũng sợ.”

      Sức mạnh kiên quyết của làm cho lòng của Ngụy Thu Hàn chùng xuống: “Rốt cuộc tôi cũng biết ở trong lòng em, ai mới là quan trọng nhất.” ta từ từ lùi về sau, nước mắt chảy xuống, ta chỉ nhầm bước, nhưng lại thua tất cả.

      Cổ họng của Mặc Tiểu Tịch thít chặt, đối với người đàn ông từng cho ân huệ và tổn thương, nên hận hay buồn đây.

      “Tiểu Dã, thế giới của em bị hủy hoại, nhưng ở lúc tuyệt vọng, em muốn người bạn tốt như có thể sống vui vẻ hạnh phúc thế giới này, trong lòng em cảm thấy dễ chịu hơn, cho nên, đừng làm mình có chuyện nữa.” nắm lấy tay : “Em phải , hãy chăm sóc cho mình tốt, Ngụy Thu Hàn dám kiện đâu.”

      Lúc xoay người rời đôi tay mạnh mẽ từ phía sau ôm lấy : “Em bị hủy hoại, sao có thể vui vẻ được? Tại sao em phải tỏ ra mạnh mẽ như vậy, từ lúc luôn là em bảo vệ , đến hôm nay em vẫn còn bảo vệ . Mặc Tiểu Tịch, ở trong lòng em, chỉ là bạn tốt thôi sao?”

      “Đương nhiên, em có thời gian, đừng ầm ĩ nữa, được ?” Mặc Tiểu Tịch muốn né ra.

      “Nhưng, em.” Nụ hôm ấm áp rơi vào cổ , mùi hoa sơn chi ngấm vào trái tim , giọng của Thiên Dã giống như là mớ, mê loạn mà nồng cháy.

      cứng nhắc ở đó, dùng sức kéo tay của xuống: “Em… Em có thời gian, tạm biệt.” chạy ra khỏi lối thoát hiểm.

      Thiên Dã cúi đầu nhìn vòng tay trống , đây là lần đầu tiên thổ lộ với , bắt đầu từ rất lâu, giống như cái tôi khắc sâu vào trong lòng , cùng trải qua biếtbao nhiêu Xuân Hạ Thu Đông, nghĩ tới, nội tâm lại hơi ỷ, tiểu Tịch, nhất định cứu em ra.

      Mặc Tiểu Tịch chạy vào thang máy, phải kẻ ngốc, cảm xúc mãnh liệt vừa rồi chính là tình . Thiên Dã , làm cho có chút thẫn thờ.

      Cửa thang máy mở ra, bước nhanh ra ngoài, bóng người màu xanh đậm dựa vào bên cạnh thang máy làm thiếu chút nữa hét lên.
      Last edited by a moderator: 24/11/14
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :