1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28: học được chút thông minh



      Khi tin tức Thiên Dã cứu Mặc Tiểu Tịch từ trong buổi tiệc ra ngoài được tung lên, dẫn đến đợt sóng lớn, phải biết rằng đây phải ai khác, mà là siêu sao Thiên Dã, đối tượng cũng phải là người phụ nữ bình thường, mà là nữ chính đứng đầu các đề tài gần đây, Mặc Tiểu Tịch!

      Lúc trứng thối và hoa sen trắng đặt cùng chỗ, dẫn đến phản ứng theo bản năng của mọi người, đó là điều có thể tưởng tượng được.

      Cho nên, sau khi Thiên Dã vừa xuất ở nơi công chúng, các phóng viên vẫn biết mệt muốn moi ra mối quan hệ giữa và Mặc Tiểu Tịch, tuy người đại diện giúp trả lời số vấn đề, nhưng các phóng viên vẫn buông tha cho .

      giống như viên ngọc hoàn mỹ, tìm thấy chút tỳ ve62t, hay khe hở nào, muốn moi ra xì căng đan cũng dễ, lần này cuối cùng cũng có lý do mang chuyện bé xé ra to, đương nhiên cắn chết rời.

      Vì thế cũng ngần ngại đào sâu ba thước, để tìm quá khứ của và Mặc Tiểu Tịch, may mà, bên nhi viện che giấu vô cùng chặt chẽ, sau khi Thiên Dã được nhận nuôi, lâu sau ra nước ngoài, ngoại trừ việc Mặc Tiểu Tịch cũng ở nhi viện ra, tìm thấy bất kỳ mối quan hệ mờ ám nào giữa bọn họ.

      Tập Bác Niên cũng điều tra ra mọi chuyện, ra là thanh mai trúc mã, thảo nào lại căng thẳng như vậy.

      Buổi chiều, Mặc Tiểu Tịch có chuyện gì để làm, chỉ nằm giường ngủ.

      Trong lúc mông lung, cảm thấy có đôi tay lạnh lẽo mò vào trong chăn, hơi hoảng hốt, vội vàng mở mắt.

      khuôn mặt đẹp trai phóng đại trước mắt , có thể nhìn thấy vẻ lạnh lùng của , đường nét ràng, hơi thở nam tính nóng rực áp về phía .

      có việc gì sao?” Mặc Tiểu Tịch tránh né hơi thở của , lông mày cau lại.

      Vẻ mặt của dường như vô cùng chán ghét, làm cho Tập Bác Niên rất đỗi vui: “Em cái gì? Chẳng lẽ em nghĩ, tôi cho em ở lại nhà tôi, là để em mỗi ngày trốn trong phòng sao? lâu muốn em, em có muốn tôi ?”

      chút cũng muốn, làm tôi cảm thấy vô cùng ghê tởm.” Mặc Tiểu Tịch do dự .

      Vẻ mặt của Tập Bác Niên cứng đờ: “Mặc Tiểu Tịch, em học được chút thông minh nào, còn muốn nhào tới đánh tôi lần nữa sao? Dám tôi ghê tởm, hôm nay tôi để em cảm thấy thế nào là ghê tởm đến tột cùng.”

      xốc chăn của lên, phát người chỉ mặc chiếc váy ngủ, hai chân mịn màng thon thả làm máu trong người sôi sục, bụng dưới nhanh chóng căng lên, lâu có đụng vào , nhớ lại vui sướng kích thích người , làm cho nhịn nổi, muốn lập tức đoạt lấy , sâu.

      Dưới ánh mắt sói lang của , trong lòng Mặc Tiểu Tịch bắt đầu hoảng hốt: “Tập Bác Niên, tôi khuyên nên đụng vào tôi, Ninh Ngữ Yên nhanh chóng trở về, thế giới này có người phụ nữ nào rộng lượng đến mức có thể chia sẻ chồng ta với người phụ nữ khác đâu.”

      “Haha…” Tập Bác Niên vuốt ve hai chân : “Em nghĩ tôi đến giờ này, là vì muốn tránh mặt ta sao? Em quá coi thường tôi rồi, tôi dẫn em về nhà chơi đùa, sao còn phải sợ ta mất hứng.”

      rút tay về, đứng lên cởi quần áo, từng cái , ung dung tao nhã cởi ra, thân hình cao lớn và cường tráng, giống như phơi bày tác phẩm nghệ thuật.

      …” Sắc mặt của Mặc Tiểu Tịch trắng bệch, muốn làm với , nhớ tới những buổi tối nghe được, cảm thấy buồn nôn: “Tập Bác Niên, cái kia của tôi tới, thể cùng với …”

      sao? Để tôi kiểm tra xem.” cúi đầu sờ soạng bắp đùi của .

      cút ngay cho tôi, đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của chạm vào tôi.” Mặc Tiểu Tịch vô thức mắng chửi, đẩy tay ra.

      Sắc mặt Tập Bác Niên tái mét, giận dữ xé rách váy ngủ người : “Đừng chạm vào em? Vậy hôm nay tôi muốn dùng đôi tay này sờ khắp người em, em có tư cách gì ghét bỏ tôi? Đồ kỹ nữ thối tha, em là thứ gì mà chê tôi dơ bẩn.”

      Cảm nhận được ác cảm đối với mình, trong lòng rất khó chịu, giống như có bàn tay vô hình quấy nhiễu trong lòng .

      “Cho dù tôi là thứ gì, cũng tốt hơn là thứ ngựa đực như , đúng là tôi chê ghê tởm, chê bẩn thỉu, nhìn thấy , tôi cũng muốn ói, thằng khốn nạt, đốn mạt.” Mặc Tiểu Tịch hung hăng phản kích, trái tim của bị chọc lỗ, cho nên cần phải tận sức phản kích.
      Last edited: 23/10/14
      windlove_9693 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 29: đúng là tên súc sinh

      Tập Bác Niên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tức giận bừng bừng của , đôi mắt bắt đầu phủ lớp băng.

      Người phụ nữ này, lại trở về bộ dạng toàn thân phủ đầy gai, trong trí nhớ, có khoảng thời gian rất ngắn, nhìn thấy nụ cười ngọt ngào vui vẻ của , dịu dàng và bình thản, thay đổi này, là từ ngày đính hôn đến bây giờ.

      "Mặc Tiểu Tịch, hôm nay em nhất định phải chết." lạnh lùng kề sát vào mặt , đoạt lấy môi , vói đầu lưỡi vào trong miệng , quấn chặt lưỡi .

      "Oẹ..." Mặc Tiểu Tịch nôn khan từng trận, khuôn mặt cũng nổi lên gai ốc, nghĩ tới trong miệng của chừng vẫn còn lưu lại nước bọt của Ninh Ngữ Yên, cách nào khống chế được dạ dày bắt đầu cuồn cuộn lên.

      Tập Bác Niên hất ra, trong mắt chợt lóe lên chút bi thương, chán ghét như vậy sao: "Được! Em có dũng khí lắm, dám nôn, Mặc Tiểu Tịch, hôm nay tôi chơi chết em, tôi phải họ Tập."

      giống như con dã thú, trở nên hung ác và tàn bạo, gần như chút thương xót, cứng rắn chen vào trong cơ thể , càng vùng vẫy, động tác của càng trở nên mãnh liệt.

      Chuyện này đối với , hoàn toàn là cuộc vận động đau đớn, toàn thân lạnh run, hơi thở dồn dập giống như bị phong bế trong cái rương màu đen.

      nên , bởi vì cuối cùng cũng có ngày trở thành cội nguồn làm đau khổ nhất, so với thù hận và tai nạn còn đáng sợ hơn gấp trăm lần, tình chính là vậy, tốt đẹp nhưng vô cùng tàn nhẫn.

      được , bởi vì thể dao động trước mối thù của em , nếu dao động, có tư cách làm trai của con bé, chỉ có tiếp tục như vậy, mới có thể làm cho tâm kiên định!

      Cho nên bọn họ cần tình , dù nội tâm bắt đầu ràng, thà rằng nhắm mắt lại, nhìn tới, suy nghĩ, bởi vì so với tình , thù hận càng dễ dàng đối mặt và áp dụng hơn.

      Sau khi xong việc, trong phòng đầy mùi phóng đãng, giữa hai chân của Mặc Tiểu Tịch có chất lỏng sềnh sệch màu trắng.

      Tập Bác Niên xuống giường mặt quần áo, Mặc Tiểu Tịch kéo chăn qua người, quay lưng , nhìn .

      ngồi ghế sofa, sau đó đốt điếu thuốc: "Em có muốn biết, tại sao thời gian tôi giao dịch với Nguỵ Thu Hàn là năm ?"

      Mặc Tiểu Tịch hỏi lại.

      "Bởi vì, như thế mới đủ thời gian làm cho em mang thai con của tôi, tôi muốn đỉnh đầu của Nguỵ Thu Hàn mang chiếc mũ màu xanh đẹp nhất thế giới, bị tôi chơi nhiều như vậy, chừng ở trong bụng của em có con của tôi rồi, haha..." Tập Bác Niên sảng khoái cười khẽ, chờ đợi đáy lòng phủ đầy cảm giác vui sướng.

      Nhưng, vẫn yên lặng, có bất kỳ cảm giác vui sướng nào.

      Mặc Tiểu Tịch bị lời của làm cho kinh hãi: " cái gì? để tôi mang thai con của , sau đó vứt bỏ? Tập Bác Niên, đứa bé là sinh mạng, phải là đồ bỏ , phải là công cụ để lợi dụng, tôi có chết cũng mang thai, ngay cả có, tôi lập tức bóp chết, để nó đến cái thế giới vô tình lạnh lẽo này." điên cuồng gào thét về phía , hốc mắt hơi ướt, tầng tầng che phủ thế giới trước mắt , bóp méo, mờ nhạt.

      Rốt cuộc làm sai chuyện gì, sao phải tàn nhẫn như vậy.

      Tro thuốc trong tay rơi xuống quần tây, cổ họng của Tập Bác Niên căng lên, cười khẽ: "Chuyện này phải do em quyết định, kế hoạch trước đó, tôi thay đổi."

      Mặc Tiểu Tịch tuyệt vọng, nước mắt chảy xuống, xa cách và lạnh lùng bật cười: " đúng là tên súc sinh."
      windlove_9693 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 30: Tập Vân Noãn chết


      “Có bản lĩnh lại lần nữa xem?” Tập Bác Niên nheo mắt gầm lên, sau khi ra, bắt đầu hối hận, bởi vì những lời này với , chút tác dụng, từ trước đến nay đều sợ chết, vô cùng to gan lớn mật.

      Quả nhiên, lời của vừa ra khỏi miệng, trong miệng lại phun ra những từ tương tự: “ tên súc sinh, súc sinh, súc sinh.” liên tiếp ba lần, mắt cũng chớp, có chút sợ hãi, quan tâm đến cái chết.

      “Mặc Tiểu Tịch…” Tập Bác Niên giận dữ hét tên , bỗng nhiên đứng dậy, về phía .

      Đúng lúc này, tiếng điện thoại chấn động trong túi phát ra, dừng bước lại, tạm thời che giấu tức giận ngút trời, nhấc điện thoại, là Ninh Ngữ Yên.

      “Alô.” Trong nháy mắt, giọng của trở nên mềm lại vô cùng.

      “Niên, còn ở công ty ? Bây giờ em ở chỗ triển lãm tranh, lát nữa chúng ta cùng ăn món Italy .”

      Tập Bác Niên trầm tư vài giây, mũi chân chuyển sang hướng khác, ra ngoài: “Được! Em chờ chút, lập tức đến ngay.”

      “Được! Em chờ , cứ như vậy trước .” Ninh Ngữ Yên cup điện thoại, đứng trong phòng triển lãm tranh tao nhã, chuông điện thoại vang lên, nụ cười mặt tắt dần, từ mấy tiếng trước, có người báo với ta, Tập Bác Niên vào phòng của Mạc Tiểu Tịch đến bây giờ vẫn chưa ra.

      Con đàn bà đáng ghét này, xem ra, ta thể khinh địch, tuy mục đích của Tập Bác Niên là muốn trả thù, nhưng khó đảm bảo nảy sinh tình cảm với người phụ nữ kia, đàn ông đúng là thể tin được, hơn nữa ánh mắt nhìn Mặc Tiểu Tịch khiến ta cảm thấy đơn giản là trả thù.

      Sáng hôm sau.

      Mặc Tiểu Tịch tới trong hoa viên, tìm chỗ ngồi xuống, bên tai có tiếng va chạm rất nhịp điệu của giày cao gót.

      Lúc này, bốn bề vắng lặng.

      Mặc Tiểu Tịch vừa định đứng lên, vai đột nhiên có sức nặng ấn ngồi lại như cũ, nhìn thấy người tới sau lưng, nghiêng đầu, nhìn thấy đôi tay sơn màu tím nhạt.

      biết người sau lưng là Ninh Ngữ Yên!

      Bàn tay vai từ từ chuyển qua cổ rồi đến vai, dùng sức siết chặt, giọng thản nhiên vang lên: “Mặc tiểu thư, hoa viên của nhà họ Tập rất đẹp phải ?”

      Ninh Ngữ Yên xong, móng tay đâm vào da thịt của Mặc Tiểu Tịch, trong khí ngoại trừ mùi hoa cỏ, còn có mùi máu tanh, sau khi quần áo màu xanh nhạt dính phải máu, liền chuyển sang màu đen.

      “Đúng vậy, rất đẹp, Ninh tiểu thư, vai của tôi đau nhức, cần xoa bóp cho tôi.” Sắc mặt Mặc Tiểu Tịch trở nên trắng bệch, rất đau, nhưng muốn ầm ĩ với ta, đối với người phụ nữ này, chỉ muốn cố gắng tránh .

      “Thế nào, chiều hôm qua cùng Niên vận động cả buổi chiều, cả người nhất định rất mệt mỏi phải ?” Ninh Ngữ Yên nhàng xong, khom lưng kề sát mặt vào gò má của Mặc Tiểu Tịch, móng tay độc ác sâu vào phân.

      Mặc Tiểu Tịch lạnh lùng : “Ninh tiểu thư, quên đây chỉ là giao dịch thôi sao? Lúc đồng ý với Tập Bác Niên chẳng lẽ có chuẩn bị sẵn tâm lý?”

      “Tiện nhân, đừng nghĩ có thể lấy lòng ấy ở giường là có thể nắm được trái tim của ấy. ấy điên khùng như vậy đâu, hại chết Vân Noãn, ấy thậm chí muốn giết , sao có thể được, tôi cảnh cáo , kết quả của mơ mộng hão huyền quá mức là chết toàn thây.” Mấy chữ sau cùng của Ninh Ngữ Yên vô cùng trầm thấp và nhàng.

      Ninh Ngữ Yên đáng sợ cảnh cáo, Mặc Tiểu Tịch cũng sợ, nhưng tin tức làm cho Mặc Tiểu Tịch trợn to mắt? Là hại chết Tập Vân Noãn?
      Last edited by a moderator: 27/10/14
      windlove_9693 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 31: Bị ném vào đài phun nước

      Nhưng căn bản biết Tập Vân Noãn là ai!

      Ninh Ngữ Yên cho biết tin tức này, làm vô cùng kinh hãi, dường như thử dò xét tất cả ngọn nguồn của việc.

      "Ninh tiểu thư, Tập Vân Noãn là ai? Tại sao lại là do tôi hại chết?" Mặc Tiểu Tịch lo lắng hỏi, cái tên Tập Vân Noãn này, trước đó nghe Tập Bác Niên qua.

      Ninh Ngữ Yên dừng lại, buông tay ra, chế nhạo: " cứ tiếp tục giả bộ ngu ngốc , nhưng thừa nhận có nghĩa là có chuyện gì."

      Suốt ngày, Mặc Tiểu Tịch đều suy nghĩ về chuyện này, được! nhất định phải biết , thể vô duyên vô cớ gánh lưng tội danh hại chết người, làm người luôn ngay thẳng, ghét nhất là bị người khác vu oan cho .

      Giống như người họ Tập kia, có thể là chị hoặc là em , những chuyện này người giúp việc chắc hẳn phải biết đôi chút.

      "Cái đó, có thể làm phiền chút ?" gọi nữ giúp việc dọn dẹp lại.

      Nữ giúp việc ném cho cái nhìn xem thường: "Có chuyện gì thế? Tôi còn rất nhiều việc."

      Mặc Tiểu Tịch nắm chặt cơ hội và hỏi: "Có phải nhà họ Tập có vị tên là Tập Vân Noãn hay ?"

      đến tên này, sắc mặt của nữ giúp việc trở nên trắng bệch: "Nhị tiểu thư qua đời, đừng vô lễ với linh hồn của người chết." xong, lập tức rời .

      Tuy người giúp việc chỉ hai câu, nhưng đủ, Tập Vân Noãn quả thực là em của Tập Bác Niên, còn về phần cái chết của ấy tại sao có liên quan đến , hiểu.

      Có lẽ ở trong phòng của ấy, có thể tìm ra chút đáp án!

      là làm ngay, Mặc Tiểu Tịch sải bước lên cầu thang, tìm lúc lâu, mới tìm được phòng của Tập Vân Noãn, bên trong nhiễm hạt bụi, cách bài trí tràn ngập mùi nữ tính, xem ra mỗi ngày đều có người dọn dẹp.

      tủ đầu giường, đặt tấm hình, bên trong là có mái tóc bobo, cười vô cùng ngọt ngào.

      ấy chính là Tập Vân Noãn sao? Mặc Tiểu Tịch khom lưng cầm lấy tấm hình.

      "Em ở trong này làm gì hả?" tiếng hét giận dữ từ cửa truyền đến, làm tay của Mặc Tiểu Tịch run rẩy, khung hình rơi xuống đất, vỡ tan, người ở bên trong, mặt mũi hình như cũng bóp méo, trở nên rất đáng sợ.

      Khí lạnh làm cho bước chân của Mặc Tiểu Tịch vô thức lui về phía sau: "Tôi cố ý, xin lỗi..." nhìn xuống đất, tâm xin lỗi.

      Tập Bác Niên giật mình nhìn khung hình vỡ vụn, tức giận phun trào lên phút chốc, đến ngồi xổm xuống nhặt tấm hình lên, lấy thuỷ tinh vỡ phía ra: "Vân Noãn, em đừng giận, ngày mai hai mua khung hình đẹp hơn cho em, có được ?"

      Mặc Tiểu Tịch chưa từng nhìn thấy bộ dạng dịu dàng như vậy của , chuyện với tấm hình, trong mắt tràn đầy thương và buồn bã.

      Tập Bác Niên cất kỹ tấm hình, nhìn về phía Mặc Tiểu Tịch, trong mắt nổi lên bão táp như muốn huỷ diệt tất cả: "Mặc Tiểu Tịch, em đáng chết." nắm lấy quần áo của , kéo ra khỏi phòng, kéo xuống lầu.

      Người giúp việc và Ninh Ngữ Yên nhìn thấy bộ dạng Diêm La của Tập Bác Niên, ai cũng dám bước lên.

      lạnh lùng kéo ra đến bên cạnh đài phun nước, ném vào trong nước: "Em chết , mạng đền mạng, đây mới là cách giải quyết tốt nhất." Giọng của lạnh lẽo mà vô tình, đôi mắt đen nhánh tia sáng.

      "A..." Cả người của Mặc Tiểu Tịch chìm trong nước, bị ép uống vào miệng hai ngụm nước lớn, vùng vẫy nổi lên mặt nước.

      Nhưng ngay sau đó nước phía giội xuống, thiếu chút nữa làm cho ngạt thở, sức nước to lớn gần như quật ngã vào trong nước, ra sức về phía trước, muốn rời khỏi.

      Tay vừa đụng đến thành đá hoa cương của đài phun nước, bị bàn chân to đá trở lại trong nước.
      rjnchanwindlove_9693 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 32: muốn chết!


      muốn chết, đây là cảm nhận đau đớn nhất từ đáy lòng của Mặc Tiểu Tịch.

      “Nếu em dám bò ra, tôi ném lại vào trong, ai cũng được phép cứu.” Tập Bác Niên đứng đó lúc, xoay người vào nhà, nhìn về phía người giúp việc đứng ở bên, lạnh lùng .

      “Vâng, vâng.” Người giúp việc sợ hãi trả lời ngừng, tiên sinh hôm nay làm cho bọn họ cảm thấy đáng sợ.

      Sắc trời sắp tối.

      Tập Bác Niên lập tức lên lầu. Ninh Ngữ Yên theo phía sau, vặn cửa thư phòng, mới phát khóa, hôm nay muốn giết chết Mặc Tiểu Tịch sao? Mặc Tiểu Tịch chết ta cũng tội nghiệp, , ta chỉ mong sao con tiện nhân này biến mất, nhưng giết người phải đền mạng, ta thể để chồng của mình trở thành tội phạm giết người,

      ta thong thả xuống lầu, suy nghĩ xem nên xử lý thế nào, mới có thể làm cho Mặc Tiểu Tịch sống sót, rất nhanh trong đầu nảy sinh ra kế, ta cầm điện thoại gọi đến dãy số: “A lô, là Ngụy Thu Hàn phải ?”

      “Là tôi.” Ngụy Thu Hàn ở trong quán bar mua say, nhiều ngày vẫn chưa gượng dậy nổi, từ sau khi trở về từ Alaska, vẫn luôn như vậy, cả công ty cũng muốn đến, tin tức cũng muốn nghe, mỗi ngày đều đắm mình trong quán bar, thậm chí nhà cũng muốn về.

      “Nghe này, bây giờ Mặc Tiểu Tịch gặp nguy hiểm đến tính mạng, lập tức đến nhà họ Tập chuyến , đây chính là cơ hội tốt để làm hùng cứu mỹ nhân, chừng còn có thể kéo được trái tim của ta về lần nữa.”

      Ngụy Thu Hàn đẩy người phụ nữ bên cạnh ra, đột nhiên thức tỉnh: “ cái gì? Xảy ra chuyện gì hả? Tại sao lại nguy hiểm đến tính mạng?”

      “Thay vì lãng phí thời gian nghe tôi , bằng tự mình đến đây nhanh , chậm trễ giây, ta càng chịu nhiều khổ sở hơn, tới hay tùy .” Ninh Ngữ Yên quyết đoán cúp điện thoại, chắc chắn nhất định đến.

      Ngụy Thu Hàn ngẩn người nhìn vào điện thoại, giây sau, điên cuồng xông ra ngoài.

      Bầu trời, từ màu xám trắng, dần trở nên tối đen.

      Trong thư phòng, Tập Bác Niên đứng ở cửa sổ, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ lạnh run trong đài phun nước, nhớ đến chuyện Vân Noãn nhảy từ lầu cao xuống, ngã mặt đất, máu chảy đến bên chân , đôi mắt mở to, khóe mắt vẫn còn lưu lại nước mắt, cho đến bây giờ những lúc nhắm mắt lại, vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc kia.

      mạng đền mạng, có gì tốt hơn, nhưng tại sao, nghĩ đến người phụ nữ đáng xuống địa ngục kia cũng chết trước mặt mình, lại đau khổ khôn cùng, đôi mắt từ từ bị phủ lớp sương mù, xua tan, tan được.

      Bên ngoài cửa sắt của nhà họ Tập, chiếc xe màu đen chạy vào.

      Nghe được tiếng xe ngoài cửa, Ninh Ngữ Yên nhanh chóng đứng dậy, Tập Bác Niên nhìn thấy chiếc xe ở dưới lầu, sương mù trong mắt tan biến, sắc bén giống như mũi tên, sao Ngụy Thu Hàn lại đến đây, rời khỏi cửa sổ, bước nhanh xuống lầu.

      Mặc Tiểu Tịch bị nước lạnh bào mòn từ đầu đến chân gần giờ, còn cảm giác, chút ý thức còn lại cũng thúc giục buông xuôi, bởi vì quá đau khổ.

      Ngụy Thu Hàn bước xuống xe nhìn thấy cảnh này, vô cùng sợ hãi: “Tiểu Tịch…”

      ta xông tới đài phun nước, chút nghĩ ngợi liền nhảy vào, kéo từ bên trong ra, ôm lên bờ: “Người đâu, mau tới đây, có khăn lông ?” ta đau lòng sờ vào mặt , vô cùng hoảng hốt.

      bóng đen lướt qua mọi người, mạnh mẽ ôm Mặc Tiểu Tịch từ trong tay của Ngụy Thu Hàn qua: “Ngụy tổng, phá hư trò chơi thú vị của tôi rồi, bây giờ mời về .”

      Ánh mắt của hướng về phía bảo an ra lệnh, bọn họ lập tức bước lên, chế ngự Ngụy Thu Hàn, dắt ta ra khỏi biệt thự.

      “Tập Bác Niên, tiếp tục như vậy ấy chết, xin hãy buông tha cho ấy .” Ngụy Thu Hàn vùng vẫy gào thét, ta hy vọng xa vời là có thể trở về bên cạnh mình, chỉ hy vọng có thể sống tốt.
      Last edited by a moderator: 31/10/14
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :