1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 23: Uất ức muốn khóc

      "Là Thiên Dã..."

      Người này từ lúc nổi tiếng đến nay, chưa từng có vụ xì căng đan nào, sạch cao quý giống như hoa sen, trở thành nhân vật huyền thoại trong làng giải trí, làm việc chuyên nghiệp, tính tình vừa khiêm tốn vừa lạnh lùng, thích kết giao với người khác, có bất kỳ nữ ngôi sao hay người nổi tiếng nào có thể quyến rũ được , bên ngoài vẫn luôn đồn rằng, có lẽ là đồng tính luyến ái, cũng bởi vì phong cách độc đáo sạch này, cho nên đạt được rất nhiều ưu ái của những đạo diễn lớn, ngay cả ngồi, cũng có thể toát ra vẻ quyến rũ.

      Lúc này, ngồi xổm chân xuống, người chỉ mặc áo sơ mi màu trắng, những sợi tóc màu xanh đậm giống như thường ngày xuất trong những buổi lễ lớn được tỉ mỉ tạo ra, nhưng lại rất mềm mại, ngũ quan tinh xảo, làn da sáng ngời, làm cho vẻ đẹp của có chút chân .

      Mặc Tiểu Tịch nhìn thấy , đôi mắt u ám, nắm lấy ống quần , nhép miệng , nhưng phát ra tiếng.

      "Sao lại biến thành như vậy?" Thiên Dã thở dài, lau vết rượu mặt , nhàng ôm lấy từ mặt đất lên.

      "Phiền mọi người nhường đường chút, được ?" Thiên Dã lạnh lùng mở miệng, đôi mắt vẫn yên tĩnh như nước, xa cách và lạnh nhạt.

      Khách khứa tránh khỏi đường , nhưng phóng viên lại bỏ qua cơ hội tốt này.

      "Thiên Dã, xin hỏi Mặc tiểu thư là người tình bí mật của sao?"

      " có thể chấp nhận việc làm gần đây của Mặc tiểu thư ?"

      " có sợ dính líu quan hệ với ấy , ảnh hưởng hình tượng của trong lòng những người mê điện ảnh?"

      trường vô cùng ầm ĩ, Mặc Tiểu Tịch chỉ có thể nắm lấy quần áo của , vùi đầu vào ngực , muốn liên luỵ đến , nhưng lúc này hết cách, là người duy nhất có thể cứu .

      Tập Bác Niên thấy cảnh này, gần như muốn bóp nát ly rượu trong tay, Mặc Tiểu Tịch cấu kết với tên mặt trắng đó từ lúc nào?

      "Wow, lợi hại, ngay cả Thiên Dã mà ta cũng có thể quyến rũ, năng lực dụ dỗ đàn ông đúng là tồi..." Ninh Ngữ Yên ở bên cạnh quạt thêm gió, tên Thiên Dã này, em họ của ta luôn nhắc bên miệng, ngay cả điện thoại cũng đều dán hình của .

      Thiên Dã bị vây có đường để , đành phải dừng bước lại, tất cả mọi người muốn nghe câu trả lời của , vì thế đại sảnh của buổi tiệc trở nên vô cùng yên tĩnh.

      "Chẳng lẽ, tôi phát huy vai trò của người đàn ông lịch cũng là sai sao? Vị tiểu thư này bị khi dễ vô cùng thảm thương, tôi có chút bất bình, vậy thôi, còn nghi vấn gì sao?"

      Đương nhiên phóng viên tin lời dối này của , có lòng tốt cũng cần sốt ruột như vậy, nhưng câu trả lời của rất chặt chẽ, bọn họ nhìn ra được nghi vấn hữu lực nào, cuối cùng chỉ có thể hậm hực tránh qua, tin tức có thể tuyên truyền, nhiều nhất chỉ là Thiên Dã làm hùng cứu mỹ nhân, nhưng cũng may, đây cũng coi như là tin tức lớn, bởi vì người này phải là ngôi sao hạng ba, mà là nam ngôi sao nổi tiếng Thiên Dã.

      Thiên Dã nhanh chóng ôm Mặc Tiểu Tịch ra ngoài, trong thang máy, từ từ ngẩng đầu lên: "Tiểu Dã, em..."

      " muốn nghe." Thiên Dã ngắt lời , tuy giọng rất , nhưng vô cùng quyết đoán.

      Mặc Tiểu Tịch cũng thêm gì nữa, và Thiên Dã quen nhau từ , bọn họ cùng nhau trải qua năm năm ở nhi viện, sau đó, được nhận nuôi, mà vẫn ở nhi viện, về sau lại theo ba mẹ nuôi ra nước ngoài, trước lúc du học, mới trở về, nhưng Nguỵ Thu Hàn thích , luôn luôn cụt hứng bỏ về, từ từ xa lánh , thấy nghiệp của tiến triển tốt như vậy, trong lòng cũng rất vui.

      Trong phòng của khách sạn, Thiên Dã im lặng đưa nước ấm cho , tỉ mỉ giúp sấy khô tóc, ngón tay thon dài xinh đẹp nhàng lướt qua da đầu , bọn họ người trước người sau lặng lẽ ngồi đó, trong gương, thoải mái nhắm mắt lại.

      "Tiểu Dã, có rất nhiều lúc, em kiểm soát được số phận, có thể khinh thường em, nhưng..."

      Thiên Dã bỏ máy sấy xuống: "Mặc Tiểu Tịch, em nhất định phải sống như vậy sao? Nhất định phải để nhìn thấy em tệ hại, nhếch nhác để người ta khi dễ như vậy sao hả?" Hô hấp của có chút dồn dập, trong mắt đầy đau xót.

      " nghĩ em muốn sao? Em cũng muốn như vậy, em chưa từng làm qua bất kỳ chuyện xấu gì, có lỗi với bất kỳ ai, nhưng mà, số phận lại trêu đùa em, muốn em phải làm sao, làm sao đây?" Ở trước mặt , cuối cùng Mặc Tiểu Tịch cũng uất ức muốn khóc, nước mắt từ trong vành mắt rơi xuống.
      windlove_9693 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 24: Đồ ngốc
      Đột nhiên, tất cả đều trở nên yên tĩnh!

      mở to mắt, nước mắt giống như vỡ đê tràn xuống, có lẽ biết đau lòng cho , nên mới trở nên yếu đuối như vậy.

      "Được rồi, đừng khóc, giống em chút nào." Thiên Dã thở dài, rút hai tờ khăn giấy từ bàn ra, khom người lau nước mắt cho .

      "Giống như em , em muốn đánh cho Nguỵ Thu Hàn và Tập Bác Niên bại liệt nửa người luôn." Mặc Tiểu Tịch giơ quả đấm, hung hăng .

      Thiên Dã cười: "Nhưng hình như em bại dưới tay bọn họ, còn vô cùng thảm nữa."

      Nét mặt của Mặc Tiểu Tịch trong nháy mắt xụ xuống, tay từ từ rủ xuống đầu gối: "Đúng vậy, em bại, bại bởi ân tình, bại bởi cường thế."

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, phải em muốn kết hôn với Nguỵ Thu Hàn sao? Tại sao lại có dính líu quan hệ với Tập Bác Niên? Bất luận câu trả lời của em là gì, đều tin em."

      "Tiểu Dã..." Mặc Tiểu Tịch cảm kích nắm chặt tay , giống như lúc , những đứa trẻ cùng tuổi, đều có ba mẹ, chỉ có niềm tin sâu sắc với nhau.

      Thiên Dã ngồi xuống bên cạnh : " , nghe."

      Nếu ngay cả Thiên Dã mà cũng tin tưởng, thế giới này, thể tin tưởng ai, bọn họ là những người bạn thân nhất thế gian, dù gần hay xa, mãi mãi bao giờ bán đứng nhau!

      Cho nên Mặc Tiểu Tịch mang đầu đuôi câu chuyện cho nghe!

      "Em , Nguỵ Thu Hàn bán em sao? Mặc Tiểu Tịch, em là đồ ngốc sao? Tại sao em phải phục tùng, em..." Thiên Dã tức giận muốn bóp chết .

      "Bởi vì, người khác có ân với em, em nhất định trả lại cho họ gấp bội, em muốn Nguỵ Thu Hàn thân bại danh liệt, mà Tập Bác Niên, em đấu lại ta, đáng sợ nhất chính là, ta đối với em giống như có thù sâu oán nặng, có lẽ bởi vì Nguỵ Thu Hàn." Tay của Mặc Tiểu Tịch xoắn vào nhau, mệt mỏi dựa vào người : "Em nên làm gì bây giờ, Tiểu Dã!"

      "Rời khỏi ta." Thiên Dã cương quyết .

      "Nhưng, em trốn thoát, ra rất lợi hại." Trải qua chuyện hôm nay, Mặc Tiểu Tịch muốn lập tức bỏ , cảm giác khó hiểu đối với Tập Bác Niên trước đó cũng biến mất.

      " sao, có ở đây, giúp em." Thiên Dã ôm , vùi đầu vào cổ , ngửi hương thơm của , rất nhớ !

      Mặc Tiểu Tịch đẩy ra: " được! Em thể liên luỵ đến , kỳ thực còn quan tâm đến em, em rất vui, chuyện của em...em tự giải quyết, danh tiếng của em bây giờ rất xấu, tốt nhất nên có dính líu quan hệ với em, nếu như ngay cả cũng gặp chuyện may, em hận bản thân mình." Nghe muốn giúp , sợ đến toát mồ hôi lạnh, đấu lại Tập Bác Niên, biết.

      "Mặc Tiểu Tịch, em lợi hại đến đâu mà có thể tự mình giải quyết, nếu em có chuyện gì, tha thứ cho em, cả đời này cũng quan tâm đến em nữa." Thiên Dã giận dữ nhìn , trong lòng , chỉ có thể chứa đựng người, từ đến lớn, đến già rồi đến chết cũng thay đổi.

      Mặc Tiểu Tịch cắn môi: "Được! cần quan tâm đến em, sau này nhìn thấy em, tốt nhất nên chuyện với em, em đây." thể hại , tuyệt đối thể.

      đứng dậy nhanh về phía cửa, mở cửa ra ngoài.

      Thiên Dã ngồi giường, nhìn về phía cửa, đáy mắt yên tĩnh ra chút đau xót: "Đồ ngốc."

      Mặc Tiểu Tịch chịu đựng cảm giác đau đớn trong lòng, vội vàng quay về phòng, vào cửa cũng bật đèn, đứng trong bóng tối, nước mắt chảy xuống, làm hại Thiên Dã, giống như làm hại người thân nhất, rất đau lòng.

      luồng khí nóng kề sát vào : "Em xem, tôi có nên tính sổ với "tên mặt trắng" kia ?" đôi tay vuốt ve cổ của , quỷ dị thầm.
      windlove_9693 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 25: tình trở nên phức tạp hơn
      "Đừng..." Mặc Tiểu Tịch theo bản năng nắm lấy tay , nghe thấy muốn đụng đến Thiên Dã, trái tim rung lên.

      "Sao em phải căng thẳng như vậy, tôi thuê đám phụ nữ già đến ăn cậu ta, haha...nhưng chừng, vẫn còn là xử nam." Tập Bác Niên cười vô cùng nham hiểm.

      Mặc Tiểu Tịch nghe vậy, đầu óc vô cùng chấn động, xoay người, tức giận túm lấy áo của : "Tập Bác Niên, hơi quá đáng rồi đó, hôm nay để nhiều người làm nhục tôi, hất rượu vào tôi, xé lễ phục của tôi, tất cả những chuyện này tôi đều có thể nhịn, nhưng được đụng đến Thiên Dã, nếu đụng đến ấy, tôi liều mạng với ."

      Thiên Dã là người sạch , người bạn tốt nhất của , cho phép bất kỳ kẻ nào làm bẩn .

      Thấy để ý đến người như vậy, tức giận trong lòng của Tập Bác Niên chợt mất cảm giác.

      "Liều mạng với tôi? Em lấy cái gì để liều mạng? Tôi rất tò mò, rốt cuộc cậu ta và em có quan hệ gì? Bản lĩnh lớn nhất của Mặc Tiểu Tịch là quyến rũ đàn ông sao?" Trong bóng tối, kề sát lại gần , hơi thở mang theo mùi thuốc lá phun lên mặt .

      " ấy và tôi có bất kỳ quan hệ gì cả, tôi biết ấy." Mặc Tiểu Tịch xoay đầu, tránh né hơi thở của .

      " biết? Em nghĩ tôi là con nít ba tuổi sao, lúc đầu, tôi vốn có hứng thú với cậu ta, nhưng bây giờ xem ra, cần phải gặp cậu ta, tôi muốn biết, người em để ý rốt cuộc có sức hấp dẫn như thế nào?"

      Căn phòng đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

      " ấy chỉ là người lạ, nếu vì ấy cứu tôi, làm xáo trộn mục đích muốn làm nhục tôi, vậy đều là lỗi của tôi, lúc đó tôi nên lịch với ấy, tiên sinh, tôi cần cứu, , cứ để cho tôi chết, vậy, ấy rước hoạ vào thân, nhưng lúc đó tôi rất sợ, Tập Bác Niên, bất luận thế nào, muốn nỗi giận, cứ nhằm vào tôi, đừng tổn thưởng đến người vô tội, được ?" Mặc Tiểu Tịch vô cùng phiền não, bất lực và thất bại càng làm cho cảm thấy khó chịu hơn.

      Cảm giác được cơ thể của run lẩy bẩy, trong lòng Tập Bác Niên vô cùng xót xa, muốn chết sao?

      giây sau, ôm lấy , hôn lên môi , tuỳ ý cướp đoạt, dùng sức hôn mút, người mặc áo ngủ của khách sạn, dây đai bị kéo nhanh chóng nới lỏng ra.

      "Ư..." Mặc Tiểu Tịch đánh .

      "Đinh..." Đúng lúc chuông cửa vang lên, Tập Bác Niên rời khỏi môi , chuẩn bị mở cửa, Mặc Tiểu Tịch kéo lại: "Đây là phòng của tôi, để tôi mở."

      Tập Bác Niên mở đèn, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, Mặc Tiểu Tịch sửa sang lại tóc, chỉnh quần áo cho tốt mới qua mở cửa, nhìn thấy người ngoài cửa, ngẩn người, rất nhanh phản ứng kịp: "Thiên Dã tiên sinh, ...sao lại đến đây, vừa rồi cảm ơn , tôi hơi mệt, ."

      Xin nhanh , trong lòng hét to.

      Thiên Dã nghe cách xưng hô của , ánh mắt hơi tối lại, đưa tờ giấy trong tay qua cho : "Đây là số điện thoại của , cố gắn chống đỡ thời gian, đến cứu em."

      Nhìn người đàn ông đẹp trai và quen thuộc trước mắt, đôi mắt của Mặc Tiểu Tịch hơi ửng đỏ: "Thiên Dã tiên sinh đừng đùa, thời gian còn sớm nữa, trở về phòng ." thể nhận tờ giấy của , thể cuốn vào cuộc.

      "Mặc Tiểu Tịch, rốt cuộc em muốn thế nào." Thiên Dã tức giận, khuôn mặt dịu dàng ấm áp của lần đầu tiên xuất lửa giận.

      Tập Bác Niên ở trong phòng nghe được lúc đứng dậy về phía cửa, Thiên Dã nhìn thấy người đàn ông phía sau Mặc Tiểu Tịch, trái tim gần như chết lặng, chăm chú nhìn Mặc Tiểu Tịch, mới phát đôi môi của có chút sưng đỏ.

      Cánh tay của Tập Bác Niên nhàng vòng qua cổ , tay khác theo cổ áo luồng vào trong quần áo , chuẩn bị vân vê.

      " dừng tay lại cho tôi." Mặc Tiểu Tịch tức giận muốn giết chết , cố ý làm nhục trước mặt Thiên Dã đây mà.

      "Em chắc chắn chứ?" Tập Bác Niên liếc về phía người đàn ông vô cùng đẹp trai kia: "Em trò chuyện với Thiên Dã tiên sinh xong chưa? Tôi chờ kịp nữa rồi."

      Mặc Tiểu Tịch dám nhìn Thiên Dã, nhất định cho rằng rất bẩn: "Ngủ ngon!" rủ mắt xuống, đóng cửa lại, nước mắt lập tức trào ra.
      windlove_9693 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 26: Đánh nhau.
      Thiên Dã vò chặt tờ giấy trong tay thẫn thờ đứng đó, lúc sau, mới che giấu đau thương trong lòng, cất bước rời .
      Ngay cả người bạn sau cùng của cũng mất, thấy được dơ bẩn như vậy, xen vào chuyện của nữa, bao giờ.
      Tập Bác Niên rất ít khi nhìn thấy khóc, dù cho dùng những thủ đoạn tàn nhẫn nhất, cũng rơi giọt nước mắt nào trước mặt , mà bậy giờ, khóc bất lực và đau khổ như vậy, là vì ai?
      Vì tên đàn ông ngoài kia sao?
      Tức giận nháy mắt xông đến cực điểm, nâng lên, sải bước vào phòng, ném lên giường: “Thích cậu ta, sao lúc trước chọn cậu ta, mà còn câu dẫn Ngụy Thu Hàn, có phải nhìn thấy hai người đều tốt nên muốn cả hai phải , tại tôi rất hoài nghi, màn xử nữ kia của em, có phải là vì kết hôn với Ngụy Thu Hàn mới vá lại hay , người phụ nữ đê tiện và phóng đãng như em làm sao có thể chịu được đơn như thế này.”
      Mặc Tiểu Tịch dùng sức nắm chặt khăn trải giường, đột nhiên vọt dậy đánh về phía , đây chắc chắn chỉ là trứng chọi đá, nhưng hôm nay muốn đánh chết , đánh tàn phế cũng được, sỉ nhục mang đến cho làm muốn bất chấp hết thảy.
      “Em điên rồi hả, dám đánh tôi, muốn sống nữa phải ?” Tập Bác Niên để ý, mặt bị đánh bị thương, tức giận giơ tay muốn đánh lại , nhưng nắm đấm vừa đến mặt , nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của , lại dừng tay.
      Từ trước đến nay đánh phụ nữ!
      Mặc Tiểu Tịch thấy xuống tay, dùng võ đánh , dùng miệng cắn , hận hận
      “Mẹ nó, tưởng tôi dám đánh em phải hả?” Tập Bác Niên điên cuồng đẩy ra, cơ thể Mặc Tiểu Tịch khống chế được lui về phía sau, phần eo va mạnh vào bàn, cơn đau dữ dội làm đầu choáng váng, thể động đậy, ngay cả hít thở cũng vô cùng đau đớn.
      chống tay lên mép bàn, cẩn thận hít thở, mái tóc đen giống như bức rèm, che khuất khuôn mặt trắng bệch như tờ của .
      Tập Bác Niên cho rằng sợ nên mới tấn công, lấy khăn tay lau vết máu mặt: “Mặc Tiểu Tịch, tôi cảnh cáo em, lần sau em còn dám dùng móng tay của em cào tôi nữa, tôi nhổ hết.” xong, giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ: “Tối nay, tôi rảnh chơi với em, bởi vì, còn có người đẹp chờ tôi cưng chiều, thành chút cho tôi, đừng nghĩ bỏ trốn.”
      xoay người nhanh ra ngoài, sức lực bộc phát của người phụ nữ này luôn rất kinh người.
      Nghe thấy tiếng đóng cửa, Mặc Tiểu Tịch khó khăn đỡ bàn, chịu đựng cơn đau dữ dội ở bên hông, từng bước đến chiếc ghế bên cạnh, xương cốt ở eo của bị đứt chứ? Nhưng hối hận, nếu để chọn lần nữa, vẫn làm vậy.
      Tập Bác Niên về phía đại sảnh của bữa tiệc, vừa rồi viện cớ ra ngoài, nếu còn kéo dài thời gian, rất khó ăn .
      Ninh Ngữ Yên tiễn khách, thấy Tập Bác Niên ra, cũng hỏi nhiều, mỉm cười dựa sát vào bên cạnh , giống như nhìn thấy vết thương mặt .
      Sau khi buổi tiệc kết thúc, bọn họ vào thang máy trở lại căn phòng ở tầng cao nhất, lúc chỉ có hai người, ta thuận miệng hỏi: “Niên, mặt của bị sao vậy?”
      “Bị con mèo hoang cắn.”
      Ninh Ngữ Yên cười : “Khách sạn này mà cũng có mèo hoang ra vào sao, phải với bộ phận khiếu nại mới được.”
      “Đúng, quá vô lý.” Tập Bác Niên thờ ơ , chút chột dạ.
      Ninh Ngữ Yên ôm lấy , vùi vào ngực , cũng thêm gì nữa, đôi mắt đẹp nheo lại, lạnh lẽo và độc ác, Mặc Tiểu Tịch, tôi nhất định phải nghiền thành tro bụi.
      Căn phòng vô cùng xa hoa, làm cho người ta nên lời, Ninh Ngữ Yên quấn khăn tắm ngồi lên đùi của Tập Bác Niên, cúi đầu hôn , đôi tay trắng trẻo mạnh dạn cởi dây nịt của .
      Tập Bác Niên xoay người áp chế ta, kéo rơi khăn tắm người ta xuống, bắt đầu vào việc chính, bình tĩnh giống như hoàn thành nghĩa vụ cần phải làm, cơ thể của người phụ nữ này đủ kích thích nhưng vẫn may là rất đẹp, cho nên cũng chán ghét.
      Mấy ngày sau.
      Mặc Tiểu Tịch bị áp giải đến nhà họ Tập, mấy ngày nhìn thấy , từ xe bước xuống, đập vào mắt là khu nhà cao cấp, nghênh đón là khuôn mặt đoan trang lạnh lùng của Ninh Ngữ Yên.
      Last edited: 18/10/14
      windlove_9693 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 27: Cuộc chuyện giữa hai người phụ nữ

      Mặc Tiểu Tịch đứng đối diện với Ninh Ngữ Yên, ánh mặt trời xuyên qua thuỷ tinh chiếu lên người, vô cùng ấm áp, nhưng trong lòng của Mặc Tiểu Tịch lại lạnh như băng.

      có can đảm ngẩng đầu, vì là người thứ ba, là con hề trước mặt vị hôn thê chính thức này.

      Từ lúc vào đến giờ, Ninh Ngữ Yên chỉ ngồi phơi nắng, dùng ánh mắt ăn ngồi trước nhìn xuống .

      "Tôi nên gọi là Mặc tiểu thư hay là Nguỵ phu nhân đây, theo thân phận của pháp lực, tôi nên gọi là Nguỵ phu nhân chính xác hơn phải ?" Khóe môi của Ninh Ngữ Yên mang theo nụ cười, thong thả .

      "Tuỳ , gọi thế nào cũng được." Mặc Tiểu Tịch miễn cưỡng nặn ra nụ cười.

      "Làm người tuỳ tiện như vậy, sống cũng có ai tôn trọng, nhưng tôi vô cùng khâm phục có thể được nhiều đàn ông vây quanh như vậy, điểm này, tôi rất tự ti." mặt của Ninh Ngữ Yên lên vẻ khinh thường.

      Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu: "Ninh tiểu thư, quan hệ giữa tôi và Tập tiên sinh chỉ là giao dịch, tôi nghĩ cũng biết trong đó, nếu cũng để tôi vào đây, yên tâm , sau khi kết thúc tôi lập tức ra ."

      "Nếu vậy, tôi cũng cần thiết phải vòng vo, sai, tôi biết nội dung giao dịch giữa các người, mà tôi cũng đồng ý với Niên, cho ở lại nhà họ Tập, sở dĩ đồng ý, thứ nhất là tôi có thể nắm chắc Niên nảy sinh tình cảm với , thứ hai là làm ầm ĩ với ấy, đối với tôi cũng có lợi, chuyện ấy làm... ai có cách ngăn cản, bởi vì cho cùng, cũng chỉ là kỹ nữ thấp hèn, mà tôi là vị hôn thê danh chính ngôn thuận, cho dù trong lòng có tham luyến, ấy cũng thuộc về , ấy, còn chết thảm hơn." Giọng của Ninh Ngữ Yên vô cùng nhàng, nhưng lại hết sức độc địa.

      " sai rồi, tôi ta, mãi mãi bao giờ ta." Ánh mắt của Mặc Tiểu Tịch vô cùng chắc chắn và lạnh nhạt.

      Ninh Ngữ Yên cười : "Hy vọng vậy, chúng ta có thể sống chung vui vẻ."

      Vui vẻ? Mỗi ngày có thể nhìn thấy mặt trời là tốt lắm rồi, Mặc Tiểu Tịch biết cuộc sống của mình sau này dễ chịu, Ninh Ngữ Yên giống như loại đàn bà đanh đá, nhưng ta lại hung ác và thông minh, dù chỉnh chết , cũng có thể tự mình bào chữa, còn tính tình của rất thẳng thắn, luôn kiềm chế được tức giận ở nội tâm.

      Từ nhà kiếng trồng hoa ra, dáng vẻ của Ninh Ngữ Yên giống hệt như nữ chủ nhân, với người giúp việc: "Sắp xếp cho Mặc tiểu thư phòng dành cho khách tốt nhất, hầu hạ tốt, ấy là khách quý của tiên sinh, hiểu ?"

      "Vâng, Ninh tiểu thư, chúng tôi hiểu rồi."

      Nhóm người hầu đều gật đầu, đối với bà chủ tương lai, tất cả đều khen ngợi thôi, ngay cả chồng tương lai của mình mang phụ nữ bên ngoài về nhà, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com, cũng vô cùng bình tĩnh khéo léo, mà người phụ nữ xấu xa nổi tiếng khắp thành phố Mặc Tiểu Tịch này, làm cho bọn họ cảm thấy ghê tởm thôi.

      "Xin theo chúng tôi, Mặc tiểu thư." Người giúp việc đến bên cạnh của Mặc Tiểu Tịch, vô cùng coi thường .

      "Được, làm phiền rồi." Mặc Tiểu Tịch lạnh nhạt tiếp lời, vẻ mặt của Ninh Ngữ Yên càng rộng lượng càng dịu dàng, lại càng làm cho cảm thấy giống như đứng trong nước với lửa, phụ nữ đáng sợ, mà biết , thể đánh trả.

      Trong căn phòng lớn yên tĩnh và đơn, Mặc Tiểu Tịch ngồi ghế tựa ngoài ban công, nhìn trời chiều từ từ hạ xuống, cửa sắt phía xa mở ra, chiếc xe màu đen chậm rãi chạy tới.

      Tầm mắt của theo nó, dừng lại ở trước đài phun nước, cửa xe mở ra, Tập Bác Niên mặc Tây trang màu bạc bước từ xuống trong xe, về phía trước mấy bước, ngẩng đầu nhìn lên.

      Mặc Tiểu Tịch trốn tránh, cứ như vậy nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh sâu thẳm của , đôi mắt có thể nhấn chìm của thế giới.

      nở nụ cười lạnh, thản nhiên cúi đầu tiếp tục về phía trước.
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :