1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 18: Ánh sáng cực Bắc

      (Ánh sáng cực Bắc: cực quang – tượng quang học xuất bầu trời của khu vực vĩ độ cao của bắc bán cầu, thường thấy là ánh sang màu song màu vàng lục, có khi có them màu hồng, màu lam, xám , tím..)

      Ninh Ngữ Yên và Ngụy Thu Hàn đuổi theo phía sau, chỉ có thể trơ mắt nhìn xe chạy , tức giận dậm chân, chỉ thiếu chút nữa.

      Sau khi Tập Bác Niên ngồi xe khách, từ của sổ nhìn thấy những đốm đen phía sau,nở nụ cười đắc ý.

      Tập Bác Niên cả vị hôn thê của cũng đến, làm vậy sợ ấy vui sao?” Mặc Tiểu Tịch hỏi, kỳ thực ngay cả cũng hiểu suy nghĩ của mình.

      “Sợ? haha..” Tập Bác Niên cười to: “ Chữ sợ này, từ trước tới nay bao giờ xuất trong từ điển của tôi.”

      “Vậy sao phải chạy trốn?” hỏi lại.

      “Còn chưa phải lúc bọn họ nên tim đến, tôi biết em nóng long muốn thoát khỏi tôi, quay về bên cạnh Ngụy Thu Hàn, nhưng ngại, em còn phải theo tôi đến nơi.” Tập Bác Niên ngạo mạn , thoải mái dựa vào chỗ ngồi, thưởng thức phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

      …” thốt lên tiếng, Mạc tiểu Tịch lại biết nên gì cho phải, chỉ biết, ở sâu trong nội tâm cũng quá tức giận.

      học theo , tìm tư thế thoải mái dựa vào ghế, tất cả hành khách đều là người da trắng mắt xanh tóc vàng, khiến cho bọn họ trở thành ngoại tộc.

      Lúc nhóm người cuối cùng xuống xe, Tập Bác Niên và Mặc tiểu Tịch cũng theo xuống, theo bước chân của bọn họ, biết cách đây xa, có thôn trang , tổ chức lễ hội, nên mới để cho vài người ra ngoài bán đồ này nọ.

      Còn nơi nào so với nơi này làm chỗ thân tốt hơn, Tập Bác Niên và Mặc Tiểu Tịch tự xem mình là khách du lịch, muốn đến tham gia lễ hội của bọn họ, mấy nguời kia cũng nhiệt tình chào đón.

      Trong thôn trang bốn bề đều là núi, có hồ nước , đỉnh núi còn đống tuyết chưa tan, khí trời lạnh giá, xa lạ mà yên tĩnh, Mặc Tiểu Tịch bên cạnh , trong long an ổn lại, tin tưởng nguời vốn nên tin tưởng.

      Tập Bác Niên nghiêng đầu nhìn , tay khoát lên vai , mạnh mẽ ôm lấy: “Dựa vào tôi gần như vậy,là vì lạnh hay vì nhớ cơ thể tôi thế, Mặc Tiểu Tịch, em đúng là càng ngày càng càng phóng túng.” nhìn vào mắt , đầy chăm chọc.

      Mặc Tiểu Tịch đỏ mặt: “ Bệnh tâm thần”

      Đêm đến thôn trang vô cùng nào nhiệt, có thịt dê nướng và những món ăn đầy màu sắc, người trong thôn ở bãi đất trống đàn ghita và ca múa, uống rượu nho,, những trẻ kéo Tập Bác Niên đến bên cạnh nhảy múa, Mặc Tiểu Tịch cũng bị những chàng trai trẻ tuổi vây quanh, bọn họ rót vài ly rượu lại kéo ca hát.

      Lúc đầu còn chút ngượng nghịu, nhưng dần cũng cởi mở, người ta ở trong hoàn cảnh nào đó, biến mình thành những đứa trẻ, trở về với những con người giản dị ban đầu.

      Mặc Tiểu Tịch hơi say, ngồi bãi cỏ bên bờ hồ, đờ đãn cười.

      Bất ngờ ngẩng đầu lên, trời đêm đen tối bỗng xuất hình cung màu vàng đậm: “ mau nhìn kìa, trời là cái gì vậy, đẹp qua.” kéo Tập Bác Niên gồi bên cạnh, phấn khởi chỉ lên trời.

      mảng lớn màu xanh nhuộm cả bầu trời, vô cùng đẹp, làm cho ngừng thở, dám chớp mắt, sợ trong lúc chớp mắt cảnh đẹp biến mất.

      Tập Bác Niên ngẩng đầu nhìn lên, cười nhạt: “Là ánh sáng cực Bắc, ở Alaska, trong vòng năm có 200 ngày đều có thể nhìn thấy, có gì hiếm lạ.”

      sao? Cuộc sống của những người ở đây hạnh phúc.” Mặc Tiểu Tịch hướng về phía bầu trời nở nụ cười ngọt ngào hồn nhiên.

      Tập Bác Niên nhìn , lồng ngực nóng lên từng chút, đợi đến lúc phát , nào có thể ngăn cản, trực tiếp xông vào chỗ sâu nhất ở đáy long, rât nhanh, cách nào có thể ngăn cản được nữa.

      ôm lấy , trở về phòng, hôn lên mặt , kiềm chế được thúc đẩy muốn chiếm lấy, đêm nay, vô cùng tốt đẹp, quên thời gian và địa điểm, quên thù hận và thân phận.

      Chỉ cần nhớ từng có người sánh vai ngắm nhìn tuyệt cảnh của thế gian, ánh sáng cực Bắc chiếu xuống, nhàng và yên lặng triền mien nhwung đến sau này nhớ lại người và vật từ lâu còn, giống như giấc mơ.

      Sáng sớm, mọi người rời giường, nhìn thấy chiếc xe màu đen từ xa chạy tới

      #1
      Last edited by a moderator: 22/12/14
      windlove_9693 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 19: Quan hệ dây dưa

      Người trong thôn tò mò nhìn quanh, nơi này rất ít khi có người ngoài đến.

      Xe vững vàng dừng lại ở ven đường, từ phía xa có nam nữ bước xuống, là Ninh Ngữ Yên và Nguỵ Thu Hàn, bọn họ dùng thời gian suốt đêm, tìm người điều tra địa điểm dừng lại của tất cả xe khách qua con đường đó, biết có phải bề ngoài của Tập Bác Niên và Mặc Tiểu Tịch làm cho người ta có ấn tượng quá sâu sắc hay , khiến cho tài xế còn nhớ bọn họ, cứ như vậy, cũng giảm bớt ít thời gian, nếu , khó có thể tìm thấy.

      "Có! Đó là cặp tình nhân vô cùng đẹp đôi, nhưng tại bọn họ vẫn chưa rời giường, các người là bạn của bọn họ sao?" Thôn dân cũng biết tình trong đó, nên trả lời rất thẳng thắn.

      mặt của Nguỵ Thu Hàn lập tức nhuộm lớp sương mù lạnh như băng, siết chặt nắm tay, còn ngủ!!!

      khuôn mặt xinh đẹp của Ninh Ngữ Yên cũng ra vẻ hung ác, nhưng ta cũng vì thế mà rối loạn chân tay: "Đúng vậy, chúng tôi là bạn của bọn họ, có việc gấp muốn tìm bọn họ, bây giờ có thể dẫn chúng tôi qua đó ?" ta mỉm cười với thôn dân, lịch .

      "Có thể, theo tôi." Thôn dân ở phía trước dẫn đường, bọn họ theo phía sau.

      Trong phòng ngủ, Tập Bác Niên và Mặc Tiểu Tịch vẫn còn trong giấc mơ, nghe thấy tiếng gõ cửa, bọn họ mới tỉnh lại.

      Tập Bác Niên mặc quần dài và áo sơ mi vào rồi đứng dậy mở cửa, Mặc Tiểu Tịch cũng từ giường ngồi dậy mặc quần áo.

      Cửa mở, người bên ngoài làm cho Tập Bác Niên có chút ngạc nhiên, nhưng hoảng hốt, lười biếng dựa vào cửa: "Xem ra, tôi xem thường năng lực của các người rồi phải?"

      Nguỵ Thu Hàn nhìn áo sơ mi mở rộng của Tập Bác Niên, và Mặc Tiểu Tịch ngồi giường mặc quần áo, máu toàn thân lập tức dâng trào: "Tên khốn nạn này." ta xông lên, vung nắm đấm về phía Tập Bác Niên.

      Tập Bác Niên bắt lấy quả đấm ta đánh tới: "Đồ vô dụng, sức lực chẳng khác gì đàn bà, còn muốn đánh tôi, biết tự lượng sức mình." xoay cánh tay của ta, hất ta xuống đất.

      Nghe thấy tiếng ồn ào ở cửa, Mặc Tiểu Tịch vội vàng quay đầu lại, thấy Nguỵ Thu Hàn bị ngã đất, còn có người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng bên ngoài, nhất thời xấu hổ chịu nổi, nhanh chóng mặc quần áo vào.

      "A..."Nguỵ Thu Hàn chịu thua, đứng lên tiếp tục công kích Tập Bác Niên, ta tận mắt nhìn thấy bọn họ ở chung chỗ, ta chịu nổi đả kích này, chịu nổi.

      Tập Bác Niên chán ghét đá thêm cước, đá ta xuống đất.

      Lúc bọn họ đánh nhau, Ninh Ngữ Yên vào phòng, bước chân tao nhã vững vàng tới trước mặt của Mặc Tiểu Tịch, kiêu ngạo hất cằm, ánh mắt sắc bén như dao, giơ tay cho Mặc Tiểu Tịch bạt tai mạnh, giữa đôi môi đỏ mọng, lạnh lùng nhả ra hai chữ: " điếm."

      Tiếng bạt tai vang dội, làm cho động tác đánh nhau của hai người đàn ông ở cửa đình chỉ, giật mình nhìn qua.

      Bạt tai này khẳng định rất nặng, bởi vì khuôn mặt trắng nõn của năm dấu tay.

      Mặc Tiểu Tịch cúi thấp đầu, cảm thấy miệng có mùi máu tươi, đầu óc cũng ông ông, mặt nóng rát đau đớn, tim cũng bốc cháy hừng hực, có dũng khí ngẩng đầu, cũng có dũng khí để phản bác điều gì, bị người ta bắt gian tại giường, còn lời gì để .


      Bốn phía, bỗng nhiên trở nên yên tĩnh kỳ lạ.

      Trong ngực của Tập Bác Niên vô cùng khó chịu, muốn bước lên, nhìn thấy khuôn mặt bị thương của Nguỵ Thu Hàn, lại nhớ tới những chuyện ta làm, thể thương hại , tuyệt đối thể.

      Nguỵ Thu Hàn kinh ngạc tới trước mặt của Mặc Tiểu Tịch, ngồi xuống bên giường, run rẩy kéo lấy tay , đặt vào ngực mình: "Em cho biết , phải em tình nguyện, em cho biết, em vẫn còn , xin em hãy cho biết, được ?" Trong lời của lộ ra cầu khẩn.
      windlove_9693 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 20: Đồ chơi cũng chỉ là đồ chơi

      Tập Bác Niên nhìn Mặc Tiểu Tịch, tim vô cùng căng thẳng.

      trả lời thế nào? trả lời giống vậy sao, lặng lẽ nắm chặt quả đấm.

      Mặc Tiểu Tịch im lặng, rút tay về, cũng chuyện, vẫn duy trì dáng vẻ cứng nhắc vừa rồi, ghét , ghét được , ghét mọi thứ, bao gồm cả bản thân.

      Thấy lên tiếng, Nguỵ Thu Hàn bồn chồn lo sợ: "Tại sao trả lời , chuyện này rất khó trả lời sao? Trong lòng Mặc Tiểu Tịch em còn Nguỵ Thu Hàn , em ." ta nắm chặt hai tay , dường như muốn bóp nát.

      Nhưng Mặc Tiểu Tịch vẫn làm thinh.

      "Haha..." Nguỵ Thu Hàn cười khổ: "Trái tim của em cũng bị Tập Bác Niên lấy rồi phải ? Em ta, cho nên em tình nguyện chạy trốn cùng ta, ngủ chung với ta phải ?"

      Trong mắt của Tập Bác Niên có chút kinh động, muốn nghe phải, hay phải.

      Cuối cùng Mặc Tiểu Tịch cũng có phản ứng, chậm rãi ngẩng đầu, cười yếu ớt: "Đây... phải là giao dịch sao?"

      câu , làm trái tim của mọi người vỡ vụn.

      Tập Bác Niên thở dài hơi, cười tự giễu, vừa rồi mong đợi điều gì, người phụ nữ này còn tồi tệ hơn so với tưởng tượng.

      Đây là nỗi đau trong lòng của Nguỵ Thu Hàn, ta khổ sở né tránh cái nhìn của : "Em chỉ vì giao dịch, nên mới phản kháng sao? kết thúc cuộc giao dịch này, em trở về bên cạnh phải ?"

      " !" Mặc Tiểu Tịch bình tĩnh lắc đầu: "Tôi thích , nếu có thể kết thúc giao dịch, tôi rất vui, nếu thể, tôi cố gắng đến cùng, cho tôi ân huệ, tôi trả lại gấp đôi, như vậy, hai ta còn thiếu nợ nhau nữa."

      " đến cùng, em vẫn nỡ rời khỏi Tập Bác Niên đúng , Mặc Tiểu Tịch, em gạt được tôi đâu." Nguỵ Thu Hàn tức giận hét lên, khổ sở biết phải làm sao.

      Mặc Tiểu Tịch quay đầu , tranh luận, ngay cả cũng hiểu lòng của mình.

      "Hai người chuyện xong chưa? Hình như các người hoàn toàn xem người mua như tôi phải, tôi mua ta năm, ngày tôi cũng lãng phí." Tập Bác Niên cài cúc áo lại, thong thả tới: "Đồ chơi mua về, đương nhiên là dùng để chơi đùa, phải ngay cả điều này mà Nguỵ tổng cũng hiểu chứ, năm sau, các người muốn hợp lại hay chia tay, cũng liên quan đến tôi nữa."

      Lời vô tình, giống như cây đinh đóng vào lòng Mặc Tiểu Tịch, nhìn ánh sáng bên ngoài cửa sổ, trước mắt là cái gai màu trắng.

      "Niên, tháng sau chúng ta phải đính hôn, chuyện giữa và người phụ nữ này truyền ầm ĩ ra ngoài, em hy vọng có thể dừng lại tất cả những việc làm hoang đường này." Ninh Ngữ Yên giữ chặt lấy Tập Bác Niên, ta cách nào chịu đựng được nữa, đặc biệt lúc đối mặt với , trong lòng luôn rối loạn.

      "Chuyện của tôi, lúc nào đến lượt em can dự?" Tập Bác Niên chuyển động cặp mắt, lạnh lùng hất Ninh Ngữ Yên ra, ta, bất quá chỉ là kết hợp theo nhu cầu mà thôi, dáng dấp của ta tệ, gia thế cũng tồi, cho nên mới đồng ý kết hôn với ta.

      " phải em muốn quản , mà là, có thể chọn phương pháp khác, tại sao cứ muốn dùng cách này, làm như vậy, là đặt em ở đâu?" Mấy ngày trước Ninh Ngữ Yên điều tra được giao dịch của bọn họ, suy đoán, Niên là vì chuyện em nhảy lầu, mà tìm Nguỵ Thu Hàn và Mặc Tiểu Tịch tính sổ.

      Tập Bác Niên nhìn ra lo lắng của ta, nét mặt lạnh lùng trở nên dịu dàng, ôm lấy eo ta : "Em yên tâm , chuyện gì em cũng biết rồi, vậy em nên hiểu, người phụ nữ như vậy, chỉ dùng để chơi đùa, chúng ta đính hôn đúng thời hạn, kết hôn, tất cả đều thay đổi, Ngữ Yên em là người biết tiến thoái, nên làm thế nào, trong lòng em biết rồi đúng ?"

      Ninh Ngữ Yên dựa vào lòng , hưởng thụ dịu dàng của , nếu ta lại tỏ thái độ so đo từng tý, tức giận, huống hồ, ta dám chắc, phải là người người phụ nữ mà vứt bỏ cả giang sơn, còn người đàn bà hèn hạ này, ta có cách để trừng trị .

      "Niên, em hiểu rồi, thứ tư tuần sau chúng ta đính hôn, quên chứ?"
      windlove_9693 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi.


      “Đương nhiên biết, em thích tổ chức ở đâu, em sắp xếp là được, có ý kiến.” Tập Bác Niên nở nụ cười ấm áp, bởi vì quá mức ấm áp, cho nên lộ ra vẻ giả dối.

      Nhưng Ninh Ngữ Yên ngại, chuyện quan trọng trước mắt là đạt được con người của , còn tim, có thể cảm hóa từ từ.

      “Em đây, em hy vọng khoan dung của em nhận được hồi báo tốt của .” Ninh Ngữ Yên nhón chân, in lên môi nụ hôn, xoay người ra cửa, lại quay đầu nhìn về phía Ngụy Thu Hàn: “Ngụy tổng, còn , vẫn muốn ở lại đây sao?”

      Ngụy Thu Hàn ổn định lại hơi thở, hỏi người trước mắt: “Mặc Tiểu Tịch, biết xứng với em, phá hủy hạnh phúc vốn thuộc về chúng ta, nếu trong lòng em muốn rời khỏi đây, cho dù có liều cái mạng này, cũng dẫn em , bây giờ rất hối hận, muốn bù đắp, ngay cả khi em tha thứ cho cũng quan trọng, tiểu Tịch, em vẫn là người nhất.”

      .” Mặc Tiểu Tịch thản nhiên , bất luận bây giờ có những lời êm tai đến cỡ nào, cũng làm cho cảm động, những chuyện xảy ra trước mắt, làm cho tình trở nên mỏng manh, có sức thuyết phục.

      Ngụy Thu Hàn đơn gật đầu: “ hiểu rồi!” ta đứng dậy, nhanh ra ngoài, bây giờ ta bắt đầu có chút hận , tất cả những lỗi lầm là bắt đầu ở nơi , nhưng thay lòng rồi.

      Trong phòng, khôi phục lại yên lặng, những tiếng ầm ĩ vừa rồi, giống như chưa từng xảy ra, điều duy nhất có thể chứng minh chính là đau đớn và nóng rát mặt.

      Tập Bác Niên đóng cửa, đến bên cạnh , lướt qua khuôn mặt , ánh mắt sáng quắc nhìn : “Hình như em rất thích ở bên cạnh tôi, phải ?”

      “Tôi chỉ biết, tên khốn nạn nào đó dễ dàng buông tha cho tôi.” Mặc Tiểu Tịch lạnh lùng phản kích.

      “Nhưng, đối với tên khốn nạn này, hình như em rất lưu luyến, đến nỗi chồng cầu xin em trở về, em vẫn muốn ở lại, thèm muốn cơ thể của tôi sao? Mỗi ngày mỗi đêm đều đạt được cực khoái, vô cùng hưởng thụ, đúng là người đàn bà dâm loạn trời sinh.” Tập Bác Niên sờ vào khuôn mặt trẻ trung giống như hoa của .

      “Nếu tôi là người đàn bà dâm loạn, chính là chó điên phát dục.” Mặc Tiểu Tích liều chết .

      Tập Bác Niên cười lạnh, xốc chăn lên, chỉ mặc áo, dưới thân cũng chỉ mặc quần lót: “Đói khát lắm sao? Muốn làm ?”

      “Chó điên lại muốn động dục sao? tôi là người phụ nữ dâm loạn, có bản lĩnh đừng chạm vào tôi.” Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch hồi hộp lo lắng, muốn dùng phép khích tướng, để đẩy lùi .

      “Mặc Tiểu Tịch, chiêu này của em, sau 6 tuổi tôi chơi nữa.” Tập Bác Niên nắm lấy đôi chân trần trụi của , kéo đến mép giường, ôm cặp mông , áp về phía lửa nóng của mình: “Còn dám mắng nữa ?”

      “Chó điên, chó điên.” Mắng hay mắng kết quả cũng như nhau, thà rằng mắng cho sảng khoái.

      Ngày hôm đó, từ trời sáng đến khi trời tối, đều ra sức hành hạ , chút thương tiếc, bộc phát thú tính, lòng của từ từ lạnh xuống, đau đớn, ai quan tâm đến , cho dù khóc cũng lãng phí nước mắt, nhưng chất lỏng lấp lánh trong hốc mắt ngừng chảy qua huyệt thái dương, rơi xuống gối.

      Trong bóng đêm, Tập Bác Niên xoay người ngã qua bên, trong khí có vị mặn, làm cho tim thắt chặt, nhắm mắt lại, cuối cùng mặc kệ .

      Năm ngày sau đó.

      Dubai, khách sạn lớn bảy sao.

      Hôm nay, Tập Bác Niên cùng con của phú hào Đài Loan Ninh Ngữ Yên đính hôn ở nơi này, thiên kim đại tiểu thư của Ninh gia từ trước đến nay đều theo đuổi hoàn hảo, ngay cả đính hôn, cũng muốn làm cho toàn thế giới chú ý đến.

      Trong phòng của khách sạn, Mặc Tiểu Tịch nhìn hộp quà đặt giường, là Tập Bác Niên kêu phục vụ đưa tới, bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể sỉ nhục , giống như lần trước múa thủy tinh, sợ hay , cũng phải .

      Hít sâu hơi, thay lễ phục, gom mái tóc dài lại, nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, lại phải tra tấn rồi.

      ---------------

      -senma_lam: Sạch hay , đọc rồi biết nhé =D
      Last edited by a moderator: 10/10/14
      windlove_9693 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 22: Người đàn ông đẹp trai

      Mở cửa, đứng bên ngoài là người đàn ông mặc Tây trang màu đen: "Mặc tiểu thư, Tập tiên sinh sợ tìm được đường, đặc biệt căn dặn tôi đến dẫn ."

      " ta đúng là cẩn thận, thay tôi cảm ơn ta." Mặc Tiểu Tịch linh tinh với ta, còn phải sợ chạy trốn sao, , cũng muốn chạy trốn, nghĩ đến phản ứng của khách khứa và phóng viên lát nữa, chợt rùng mình.

      Đại sảnh của yến tiệc trang hoàng lấp lánh, ban nhạc bên diễn tấu, khách khứa ăn mặc vô cùng lộng lẫy, tất cả đều là những đại nhân vật có máu mặt, hơn nữa các siêu sao cũng đến, càng lộ ra vẻ tráng lệ rực rỡ, tràn đầy thời trang và sang trọng.

      Nhưng, nổi bật nhất hôm nay, vẫn là Mặc Tiểu Tịch .

      vừa xuất , liền đưa đến những cuộc tranh luận nóng hổi ở hội trường, đến đâu, đông đảo ánh mắt đều đưa theo đến đó, so với nhìn ngôi sao còn tập trung hơn, phóng viên đứng ở cửa, ngay lúc vào, chặn lại, nếu có người mở đường cho , có lẽ tử trận ở cửa.

      Khinh thường, mỉa mai, chế giễu, chửi rủa, đủ loại thanh, ánh mắt chán ghét, hợp nhau tấn công làm cho bước chân của có chút khó khăn.

      Mặc Tiểu Tịch nép sát vào góc tường, từ từ bước tới, xuất ở chỗ này, bị đánh chết là chuyện bình thường.

      "Chưa từng thấy ai biết xấu hổ như vậy."

      "Trường hợp này mà ta cũng dám đến, biết da mặt quá dày, hay sợ chết."

      "Thứ đàn bà như thế, nên bán cho phần tử khủng bố Trung Đông làm nô lệ tình dục, trong hôn lễ vứt bỏ chồng mình, giờ còn đến phá hoại lễ đính hôn của người khác, tôi muốn rạch nát bộ mặt hồ ly tinh của ta."

      Gần đó, Tập Bác Niên ôm Ninh Ngữ Yên trò chuyện với khách khứa, dường như căn bản quan tâm tới Mặc Tiểu Tịch đến, kỳ thực Tập Bác Niên vẫn theo sát bóng dáng của , nép vào góc tường, dáng vẻ yếu ớt bất lực, đúng là bi thảm!

      Đây cũng là trong những mục đích của , nếu phải cướp bạn trai của Vân Noãn, con bé ngốc kia cũng nghĩ quẩn, bây giờ bị mắng là hồ ly tinh, cũng rất đáng.

      Đáng lẽ Ninh Ngữ Yên nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch trong lòng rất đỗi vui, nhưng nghĩ lại, phàm là con người có đầu óc xuất ở đây, chỉ cần nước miếng thôi cũng có thể dìm chết ta, cho nên Niên sắp xếp như vậy, mục đích đơn giản là làm cho ta xấu mặt, cũng ngại xem kịch vui.

      Cũng biết là ai cầm đầu, ly rượu hất lên người , ngay sau đó, vô số người cầm rượu trong tay cũng hất về phía , lên mặt, lên tóc, loại đàn bà thấp hèn như vậy, ai nhìn cũng khó chịu.

      Champagne làm cho lễ phục dán sát lên người , đường cong của cơ thể ra, làm cho đàn ông thèm muốn, trong đó có người phụ nữ cố tình giẫm lên mép váy của Mặc Tiểu Tịch, đẩy về phía trước.

      Rẹt tiếng, lúc ngã xuống mặt đất, cảm giác được lễ phục bị xé rách, sợ hãi kêu lên: "A..."

      Lễ phục từ ngực trượt xuống đến eo, nằm mặt đất, phần lưng trần trụi mịn màng ở dưới ánh đèn, càng làm trở nên nóng bỏng, các phóng viên cũng ầm ầm ùa vào.

      Có người chạy đến bên tai Tập Bác Niên , khuôn mặt của biến sắc, chơi như vậy cũng có chút thái quá rồi.

      nhấc bước muốn qua đó, Ninh Ngữ Yên lại giữ chặt , mỉm cười : " muốn đâu? Ba em đến rồi."

      Tập Bác Niên nhìn thấy Ninh Hải Thành được thuộc hạ đỡ qua, lúc này mà hất Ninh Ngữ Yên ra, chắc chắn lễ đính hôn này bị phá huỷ, nhưng nghĩ đến tình huống mà Mặc Tiểu Tịch phải đối diện, tim thắt lại.

      "Ha ha..." Khách khứa nhìn Mặc Tiểu Tịch thảm hại nằm sấp ở đó cười chế giễu.

      Ngoài cửa, có bóng người màu trắng bạc, còn chạy nhanh hơn cả phóng viên, cởi lễ phục người đắp lên mình Mặc Tiểu Tịch.

      Mùi hoa sơn chi, mùi hoài niệm của , Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu.

      Cùng lúc đó, phóng viên và khách khứa đều nhìn người thở hổn hển chưa là ai kia, phát ra từng trận thán phục, người đàn ông này so với ánh mặt trời còn lấp lánh hơn, những người thấy , đều nhịn được tán thưởng, ngờ thế gian này còn có người đẹp trai như vậy!
      Last edited by a moderator: 30/5/15
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :