1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 129: Bị bắt cóc ở siêu thị.

      Editor: Lost In Love


      "Haha..." Ninh Hải Thành cười trận to, vẻ mặt u, trở nên vô cùng dữ tợn: "Cậu thấy tôi còn lựa chọn khác sao? Đây là cậu khiêu chiến, nếu tôi lùi về sau, chỉ làm cậu đuổi theo đánh, tại, bộ dạng này của con tôi, đối với tôi mà , còn gì để quan tâm, có thể nhìn thấy Ninh thị và Tập thị đều bị huỷ diệt, điều này cũng tệ."

      Mắt của Tập Bác Niên sáng lên: "Đúng, sai, sáng mai tôi kêu người đưa đơn thoả thuận ly hôn tới, Ninh Ngữ Yên tỉnh lại, cho ta ký, những chuyện khác, chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình."

      "Tôi dám , cậu hối hận." Ninh Hải Thành ngờ Tập Bác Niên lại quyết tâm như vậy, thay đổi chủ ý.

      "Có thể , nhưng phải làm sao đây, bây giờ tôi rất muốn làm như vậy, đời người khó có được mấy lần kích động, hối hận cũng tiếc." Tập Bác Niên cười, sau khi ra quyết định này, ngược lại trước mắt vô cùng rộng mở và sáng sủa.

      "Hay cho câu hối hận cũng tiếc, vì những lời này của cậu, tôi liều cái mạng già của tôi."

      Tập Bác Niên chế giễu: "Được, mạng của ông tôi nhận." đứng dậy, ra khỏi phòng bệnh, từ đầu đến cuối đều liếc nhìn Ninh Ngữ Yên cái.

      Khoảnh khắc ta cưỡng ép Hàn Hàn, tình nghĩa vợ chồng giữa bọn họ đứt sạch , nhân từ mà bỏ qua cho ta.

      Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Ninh Hải Thành cũng tới trước cửa sổ, Ninh Ngữ Yên nằm giường, mí mắt hình như hơi giật giật, sau đó khôi phục lại như cũ.

      Ngày thứ hai, Tập Bác Niên cầm đơn thoả thuận ly hôn đến bệnh viện, Ninh Ngữ Yên vẫn chưa tỉnh, ta ký, hợp đồng cách nào có hiệu lực, chỉ có thể để ở đó trước.

      Ninh Hải Thành thể ở bệnh viện mãi, chiến tranh với Tập Bác Niên bùng nổ, ông ta phải trở về trấn giữ, ông ta gọi tiểu Vân đến bệnh viện chăm sóc Ninh Ngữ Yên còn mình cấp tốc trở về Đài Loan.

      Sau khi Tập Bác Niên công bố tin tức ly hôn với Ninh Ngữ Yên ra ngoài, cổ phiếu liên danh của hai gia đình rớt xuống trầm trọng, sau đó còn dừng hai ba công trình kiến trúc, tổn thất tiền, giống như trực tiếp rải tiền xuống Thái Bình Dương.

      Tập thị, Ninh thị đều tổn thất nặng nề, giống như cặp song sinh dính liền bị phẩu thuật cắt ra, kết quả đột ngột tách ra, xong việc chỉ có thảm hại.

      Ninh Hải Thành rút tiền từ những dự án đầu tư ra, Tập Bác Niên trực tiếp san bằng phân nửa nhà cửa của Ninh thị, tình hình chiến đấu vô cùng khốc liệt, ít người trong nghề bị chấn động đến choáng váng, đây là bọn họ muốn hai bên đổ máu, vượt qua đối phương, tuyệt đối bỏ qua, xuống tay vô cùng tàn nhẫn.

      “ Tổng giám đốc, thể tiếp tục như vậy, lý trí chút, nghĩ cách khác, thể mực công kích, cần phải nghĩ biện pháp bảo toàn.” Cuối cùng giám đốc cũng kiềm nén được nữa, đưa ra ý kiến với Tập Bác Niên.

      “ Tôi sợ, sợ cái gì.” Tập Bác Niên lạnh mặt, đối với tình hình mấy ngày nay, trong lòng của rất ràng, ai rút lui trước, người đó thua.

      Lòng người bên Ninh thị cũng vô cùng hoang mang, đều truyền tin muốn đóng cửa.

      “ Tổng giám đốc, hay là thôi , cứ tiếp tục như vậy, chúng ta thiệt hại nặng nề, tội gì phả liều mạng nữa, bằng , Ninh thị chúng ta thực xảy ra chuyện lớn, bây giờ mỗi ngày cổ phiếu đều ngừng rớt xuống, tôi thấy cũng sợ.” Thuộc hạ của Ninh thị cũng khuyên bảo.

      Ninh Hải Thành ngồi đó gì: “ Cậu ra ngoài trước , tôi muốn suy nghĩ.” phải ông ta bị thiệt hại hơn ngàn vạn mỗi giờ làm cho thịt đau, nhưng đây là chiến tranh phải thấy máu, ông ta lăn lộn thương trường cũng phải ngày ngày hai, có sóng gió gì chưa gặp qua.

      Bây giờ báo, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy bản tin mới nhất của hai nhà, thỉnh thoảng Mặc Tiểu Tịch cũng nhìn thấy, trong lòng khỏi lo lắng cho Tập Bác Niên.

      Trong bệnh viện, cả ngày Ninh Ngữ Yên vẫn nằm giường bệnh có chút tức giận.

      Cơ thể của Mặc Tiểu Tịch bình phục lại ít, Tô Lộ Di vốn kêu tiếp tục công việc, nhưng vì có Hàn Hàn, muốn chăm sóc thằng bé, cho nên có thời gian trở lại công việc, chỉ có thể xin nghỉ mấy ngày trước.

      “ Hàn Hàn, hôm nay chúng ta siêu thị mua đồ ăn được , con thích ăn gì, chúng ta làm món đó, được ?” Mặc Tiểu Tịch vừa mặc áo khoác cho Hàn Hàn, vừa .

      “ A, tốt quá! Hàn Hàn thích dạo siêu thị.” Hàn hàn nhảy lên, dáng vẻ này, cần phải cũng biết đáng đến cỡ nào.

      Mặc Tiểu Tịch mặc áo khoác cho thằng bé xong, cầm bóp tềm, hai ngwofi nắm tay nhau, ra khỏi căn hộ.

      Bọn họ ngồi xe buýt đến siêu thị, lớn đẩy xe dạo trong siêu thị, bọn họ chìm đắm trong vui sướng, hoàn toàn phát có gì bất thường.

      Ở phía sau bọn họ, luôn có người mặc quần áo màu đen, đội mũ, theo sát sau lưng bọn họ.

      “ Mẹ, con muốn qua kia cưỡi ngựa.” Hàn Hàn chỉ vào ngựa gỗ đồ chơi kế bên khu hoa quả, bỏ tiền vào là có thể ngồi.

      “ Được! , chúng ta qua chơi.” Mặc Tiểu Tịch dắt Hàn Hàn qua đó, ôm Hàn Hàn lên ngựa gỗ.

      Cậu nhóc chơi vô cùng vui vẻ, ngựa gỗ đong đưa cao thấp theo tiếng nhạc, Mặc Tiểu Tịch nhớ tới xe đẩy vẫn còn đặt bên khu rau cải, cũng mấy bước mà thôi.

      “ Hàn Hàn, mẹ qua kia đẩy xe tới, quay lại rất nhanh.”

      “ Vâng!” Hàn hàn ngoan ngoãn gật đầu.

      Mặc Tiểu Tịch chạy khỏi chỗ của Hàn Hàn, qua khu rau cải đẩy xe về, chẳng qua chỉ mấy chục giây, nhưng lúc quay lại chỗ ngựa gỗ, thấy Hàn Hàn đâu nữa.

      Nhất thời, doạ Mặc Tiểu Tịch chảy mồ hôi ướt sũng cả người.

      “ Hàn Hàn, Hàn Hàn...con đnag ở đâu, ở đâu...” Mặc Tiểu Tịch gọi, cũng kịp cầm lấy ví tiền xe đẩy, chỉ biết tìm kiếm trong siêu thị.

      gần như chạy hết những chỗ bọn họ qua, nhưng nhìn thấy bóng dáng của Hàn Hàn, làm sao đây, làm sao đây, làm mất Hàn Hàn.

      Vừa thở dốc vừa hoảng hốt, ngay cả lỗ tai cũng ông ông...

      Bỗng nhiên, nhìn thấy cái bóng đen xẹt về hướng tầng ngầm garage, đứa bé ghé vào lưng người đó, hình như chính là Hàn Hàn, bởi vì nhận ra quần áo Hàn Hàn mặc hôm nay.

      đuổi theo, chạy vào tầng ngầm garage, ánh đen ở đó vô cùng u ám, mà bóng đen phía trước lại rất nhanh.

      “ Vị đằng trước kia, để con trai của tôi xuống.” Mặc Tiểu Tịch kêu lớn, dùng hết sức chạy tới.

      Lúc gần đuổi kịp bóng đen phía trước, đột nhiên cảm thấy ót bị người ta đánh mạnh, còn chưa kịp kêu cứu, tầm mắt tối thui, té mặt đất.

      Lát sau, có người từ lan can bên cạnh ra, nhét Mặc Tiểu Tịch vào sau cốp xe, bóng đen cùng người ôm Hàn Hàn bước lên xe, nghênh ngang rời .

      Trong căn hộ, mãi đến 12h tối, vẫn bóng người, Tập Bác Niên gọi mấy trăm cuộc ddien thoại đến căn hộ, cũng gọi số di động Mặc Tiểu Tịch đưa cho trong bệnh viện, vang liên tục, nhưng ai bắt.

      trễ thế này, hai người bọn họ đâu?

      Nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng vô cùng lo lắng, đứng dậy khoác tây trang lên, lái xe đến căn hộ.
      Last edited: 10/5/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 130: Bị trói đâu!

      Editor: Lost In Love



      Ở cửa căn hộ, gọi điện thoại, nhấn chuông cửa, ở bên ngoài vừa kêu vừa gõ cửa, cũng có người trả lời, vậy, bọn họ có ở nhà, trễ thế này, bọn họ có thể đâu?

      Chẳng lẽ ăn cơm? dạo phố?

      Haizz, người phụ nữ Mặc Tiểu Tịch này cũng là, khuya mà còn dẫn Hàn Hàn ra ngoài, nếu bị cảm làm sao đây.

      lái xe tới nhà hàng gần căn hộ, chạy vòng công viên, cũng nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch và Hàn Hàn, xem đồng hồ, gần 10h, trong lòng mơ hồ cảm thấy có gì đó bình thường.

      lập tức gọi điện cho thuộc hạ tìm, bản thân cũng mở rộng phạm vi tìm kiếm.

      Gọi di động cho Mặc Tiểu Tịch, vẫn thông, nhưng rất lâu cũng có ai bắt máy, phải chăng bị rớt ở đâu đó?

      Tập Bác Niên bỗng nhiên nhớ tới, sáng nay Hàn Hàn gọi điện thoại cho , ngày nào nó và Mặc Tiểu Tịch cũng đến siêu thị mua đồ ăn, có phải hôm nay bọn họ cũng .

      Nhưng mà, bọn họ siêu thị nào, lấy điện thoại ra, tìm kiếm siêu thị lớn gần đây nhất, lập tức chạy về phía trước.

      vừa gọi điện thoại, vừa tìm kiếm, ở bên trong chiếc xe đẩy tìm được cái ví tiền, thanh từ bên trong phát ra, mở ra thấy, phía điện thoại nhấp nháy là số của mình, vậy, đúng là của Mặc Tiểu Tịch.

      Tim của càng thắt chặt hơn, chắc chắn xảy ra chuyện, Mặc Tiểu Tịch phải là người cẩu thả như vậy, hơn nữa chiếc xe đồ lớn thế này, sao có thể cần mà ném ở đây.

      Lát sau, chạy tới phòng giám sát, mục đích với bọn họ, muốn xem băng theo dõi chút.

      Trong phòng an ninh, nghe đây phải là chuyện , lập tức đồng ý cho Tập Bác Niên xem băng theo dõi.

      3h chiều Mặc Tiểu Tịch và Hàn Hàn vào siêu thị, sau đó hai người dạo trong siêu thị gần tiếng, tiếp theo, Hàn Hàn đến ngồi xe ngựa chạy bằng điện, biết Mặc Tiểu Tịch cúi đầu gì với thằng bé, rồi rời , sau khi rời , đến 5 giây, có người mang khẩu trang và đội mũ màu đen, đột nhiên dùng khăn bịt miệng Hàn hàn.

      Sau đó, người nọ ôm thằng bé , Mặc Tiểu Tịch quay lại, thấy Hàn Hàn đâu, vẻ mặt căng thẳng chạy khắp siêu thị, tìm kiếm, tiếp theo ở chỗ cua quẹo, thấy tăm hơi, cũng thấy ra ngoài, màn hình bị cái giá hàng che khất, nhìn thấy
      được.
      “Trong đó, còn có thể đến khu mua sắm nào ?”
      , nơi đó thông tới tầng ngầm garage, hơn nữa, ở đó luôn đóng cửa, chỉ có nhân viên làm việc mới có thể ra vào.”
      “Được, vậy các người có thể điều tra băng theo dõi ở đó giúp tôi ?”
      thành vấn đề, chờ chút.” Bảo an điều tra băng theo dõi ở tầng ngầm garage, đột nhiên trông thấy cảnh kình người, người phụ nữ bị người sau lưng đánh ngất xỉu, kéo vào trong cốp xe, người ôm đứa lên xe.
      Trong lòng của Tập Bác Niên cũng vô cùng chấn động và hoảng sợ, bọn họ bị bắt cóc rồi.
      “Tiên sinh, chúng tôi cảm thấy nên lập tức báo cảnh sát, bằng , xảy ra chuyện lớn.” Bảo an nghiêm túc , chuyện xảy ra dưới quản lí của bọn họ, bọn họ cũng có trách nhiệm.
      “Trước hết xin các vị giữ bí mật chuyện này.” Tập Bác Niên tiêu sái ra khỏi phòng quản chế, lập tức tìm tất cả thuộc hạ tụ họp lại chỗ, bọn cướp còn chưa gọi điện thoại đến, ít nhất phải nghe cầu của bọn chúng trước.
      Rốt cuộc hai người đó là ai” Ninh Ngữ Yên còn hôn mê, thể là ta, Ninh Hải Thành ở Đài Loan, nếu ông ta làm, gọi tới chuyện, ngoài bọn họ ra, còn ai vào đây?
      Thích Tân Nhã sao? Nhưng ta có gan lớn như vậy sao? Hơn nữa, giữa ta, còn chưa đến mức người chết người sống, dù sao, chuyện của và nhà họ Ninh, liên quan nhiều đến ta.
      Tập Bác Niên triệu tập thuộc hạ, sắp xếp phương hướng tìm kiếm lần nữa, cũng kêu bọn họ lập tức tìm Thích Tân Nhã.
      Mặc Tiểu Tịch tỉnh lại, tay chân bị trói, miệng dán băng keo, mắt cũng bị bịt miếng vải màu đen, bên tai là tiếng chạy của xe, người ở trong gian vô cùng hẹp.
      Ý nghĩ đầu tiên trong đầu chính là, và Hàn Hàn bị người ta bắt có rồi.
      biết bọn chúng đối với Hàn Hàn thế nào, trời cao phù hộ, ngàn lần đừng để thằng bé có chuyện gì.
      Rốt cuộc người đội mũ vừa rồi là ai? Tại sao lại muốn bắt cóc bọn họ, Mặc Tiểu Tịch suy nghĩ lâu, ngoài Ninh Ngữ Yên dường như có ai khác, chẳng lẽ Ninh Hải Thành vì muốn trả thù cho con , cho nên trói và Hàn Hàn lại.
      Đây là điều mà có thể nghĩ tới, hợp lý nhất, cũng có khả năng nhất nhưng giác quan thứ sáu lại cho biết, có lẽ đơn giản như vậy.
      Xe lái rất lâu,Mặc Tiểu Tịch nghe tiếng dừng lại, tiếp tục giả vờ hôn mê, cẩn thận nghe tiềng động xung quanh, nhưng kì lạ, xung quanh có tiếng động gì cả, vô cùng yên tĩnh và chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình.
      Tiếp theo, là tiếng người ta mở cửa xe, tiếng bước chân dừng lại trước mặt , có người mở cốp xe phía sai, kéo cố ra ngoài, ném xuống đất mạnh.
      Mặc Tiểu Tịch bị đau, lại chịu đựng hé răng, đối phương cũng lời nào.
      muốn nghe xem rốt cuộc bọn chúng có mấy người, còn có tiếng của Hàn Hàn, nhưng từ đầu đén cuối, chỉ có tiếng bước chân của người, tới lui trong gian yên tĩnh.
      Bỗng nhiên, cảm thấy người bị kéo , hình như là nhét vào phía dưới cái gì đó vô cùng chật hẹp, có cách nào truy hỏi, bọn cướp cũng mở miệng lời nào.
      Nhưng có chuyện, Mặc Tiểu Tịch khẳng đinh, đối phương là nữ, bởi vì lúc ta kéo , dường như dung rất nhiều sức, nếu là nam, cố sức như vậy.
      10 phút sau, Mặc Tiểu Tịch nghe thấy tiếng thay quần áo, sau đó là tiếng bước chân rời , nghe được tiếng cửa sắt rất vang lên.
      Bây giờ chỗ có trang bị cửa sắt sao?
      Là chỗ nào? thể đoán ra được.
      sợ mình chết ở đây, chẳng qua là Hàn hàn còn như vậy, chịu nổi dày vò của bọn chúng, nghĩ tới đây, ra sức muốn giãy khỏi dây thừng người, cổ tay bị mài ra máu, nhuộm đỏ cả dây thừng, đau đớn kéo đến, quan tâm, nhưng trói rất chặt, cho dù dùng sức thế nào cũng thoát ra được.
      Tập Bác Niên ngồi xe, hơi thở nặng nề.
      Trong gian yên tĩnh, di động đột nhiên sáng lên, là dãy số lạ, có linh cảm, đây là bọn bắt cóc gọi tới,
      nuốt ngụm nước bọt, bình tĩnh ấn nút nghe:
      “Alo…”
      “Tập Bác Niên, có thể nghe được tiếng của , tôi rất vui, tôi càng vui hơn chính là, người phụ nữ và con của bây giờ ở trong tay tôi, muốn cứu bọn họ, làm theo những lời tôi .” giọng tựa nam tựa nữ, vô cùng kỳ quái.
      “Sao tôi có thể tin được, bọn họ tay các người, đừng mong lừa tôi.” Tập Bác Niên có ý giả vờ thản nhiên, tin ta, nghe được, người này dùng dụng cụ thay đổi giọng , cố ý làm khó phân biệt nam hay nữ.
      Last edited by a moderator: 12/5/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 131: Báo cảnh sát!

      Editor: Lost In Love



      " tin sao? Vậy có muốn tôi gửi số đồ vật cho ?" Giọng của đối phương đột nhiên cao lên, trở nên vô cùng dữ tợn.

      Đáy lòng của Tập Bác Niên hơi run rẩy, hai chữ đồ vật, khiến cho sợ hãi đến toàn thân toát mồ hôi, đè nén căng thẳng, thản nhiên : "Cần gì phải phiền phức như vậy, bây giờ là thời đại công nghệ cao, gửi hình hoặc video , chứng minh bọn họ tay ."

      "Được, chờ tôi, tôi cho xem ." Đối phương lấy điện thoại bên tai xuống, để ngay đứa bé mặt đất.

      "Hàn Hàn..." Tập Bác Niên xuyên qua màn hình, nhìn thấy con trai, lập tức căng thẳng kêu lên: "Sao thằng bé động đậy, làm gì nó?"

      "Đừng lo lắng, nó chỉ bị tôi làm ngất mà thôi, chỉ cần ngoan ngoãn làm theo lời tôi, tôi làm hại nó."

      "Tại sao chỉ có Hàn Hàn, Mặc Tiểu Tịch đâu, mang ấy đâu rồi, tôi cũng muốn nhìn thấy ấy." Tập Bác Niên xuyên qua màn hình mờ, tưởng tượng ra đó là chỗ nào, hình như là chỗ rất chật hẹp, chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian, tìm ra chút điểm nghi vấn.

      "Tạm thời thể thấy ta, đừng được voi đòi tiên." Màn hình chớp chớp lên, đối phương tắt video.

      Tập Bác Niên để di động lại bên tai: " , rốt cuộc muốn thế nào mới đồng ý thả bọn họ."

      " cầu rất đơn giản, thứ nhất, chấm dứt việc tấn công Ninh thị, bồi thường tổn thất của họ, thứ hai, tự mình kết thúc Tập thị, cho đến khi phá sản mới thôi, sau khi làm tốt hai điều kiện này, tự nhiên tôi báo tin, hiểu ?"

      " là người của Ninh Hải Thành?"

      Đối phương cười ha hả trận: "Ha ha... cho rằng tôi cho biết sao? Tập Bác Niên, tôi là đối thủ mà thể tưởng tượng ra được."

      Cúp điện thoại, cũng rơi vào trầm tư, ai là người mà thể tưởng tượng được?

      Nửa tiếng sau, Tập Bác Niên kêu thuộc hạ đến căn hộ của Thích Tân Nhã, dẫn ta tới đây, người ta còn mặc đồ ngủ.

      "Các người làm gì vậy, muốn dẫn tôi đâu?" Thích Tân Nhã vùng vẫy, vừa sợ vừa tức, nửa đêm ngủ ngon, hiểu sao bị mấy người áo đen này lôi dậy.

      Bọn họ kéo ta vào trong căn phòng, ấn xuống ghế dựa đối diện Tập Bác Niên.

      Thấy là Tập Bác Niên, Thích Tân Nhã lập tức la lên: "Là ! Tại sao muốn bắt tôi tới đây, ...rốt cuộc muốn làm gì?" Trước đó mắng ta rất dữ, phải là muốn trả thù chứ.

      "Các người tìm được ta ở trong nhà ta sao?" Tập Bác Niên nhìn chằm chằm vào ta, hỏi thuộc hạ bên cạnh, người ta mặc áo ngủ, cũng có trang điểm.

      Bạn đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

      "Đúng, tiên sinh, lúc chúng tôi tới, Thích tiểu thư ngủ." Thuộc hạ thành trả lời.

      Thích Tân Nhã cảm thấy có chút khó hiểu: "Tôi ngủ cũng làm trở ngại sao? Hôm nay tôi làm việc cả ngày, rất mệt, nếu có chuyện gì đặc biệt, tôi phải về đây." xong, muốn đứng lên.

      "Ngồi xuống." Tập Bác Niên giận dữ hét lên.

      Hù Thích Tân Nhã vội vàng ngồi lại xuống ghế, muốn chuyện, nhưng dám mở miệng lung tung, chỉ có thể cúi đầu, vặn quần áo.

      "Tôi hỏi , mấy ngày nay Ninh Hải Thành có gọi điện thoại cho nhờ giúp đỡ gì ?" Tập Bác Niên dò hỏi.

      " có, chị họ ở bệnh viện có tiểu Vân chăm sóc, cũng cần tôi đến, bây giờ cậu bận việc đối phó , sao có thời gian hỏi tới tôi, mấy ngày nay tôi đều bận thu hình." Thích Tân Nhã tức giận , nghĩ thầm rốt cuộc Tập Bác Niên hỏi những chuyện này làm gì, xảy ra chuyện gì sao?

      Thấy ta giống như hoảng hốt, hơn nữa dựa theo lời thuộc hạ, ta ngủ, mà trong lúc đó gọi điện thoại với bọn bắt cóc, vậy, có thể phải là ta, nhưng cũng thể chắc chắn, ta có liên quan.

      " điều tra những chuyện theo lời của ta, xem có dối chỗ nào ." Tập Bác Niên lạnh lùng ra lệnh.Bạn đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

      "Vâng, tiên sinh, tôi lập tức làm."

      Thích Tân Nhã đổi tư thế ngồi: " thăm dò , thăm dò , dù sao tôi cũng dối, nhưng mà, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      "Chuyện này cần biết." Tập Bác Niên để ta có cơ hội cười nhạo.

      Lúc 3h đêm, Thích Tân Nhã ngã qua bên ngủ, Tập Bác Niên luôn suy nghĩ đến câu của bọn bắt cóc, người thể tưởng tượng được, nếu là người xa lạ, ...

      Người này, khiến suy nghĩ đến nổ tung cả đầu, cũng thể nghĩ ra.

      Bạn đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Trời dần dần sáng, Tập Bác Niên hề chợp mắt, đôi mắt có chút ửng đỏ, bọn bắt cóc gọi điện thoại tới nữa.

      "Tiên sinh, nghỉ ngơi chút , ngài cứ tiếp tục như vậy, cơ thể chịu nổi." Người bên cạnh Tập Bác Niên khuyên.

      " sao! Mới chỉ đêm thôi, ngày nào chưa cứu được bọn họ, sao tôi có thể ngủ." Tập Bác Niên xoa huyệt thái dương, dựa vào ghế.

      "Hay là báo cảnh sát , xử lý loại vụ án này, bọn họ có ít kinh nghiệm, ngài cảnh thấy sao?"

      Tập Bác Niên suy nghĩ lúc: "Nhưng tôi sợ khi tên bắt cóc phát , gây bất lợi cho Hàn Hàn và Mặc Tiểu Tịch."

      Bạn đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

      "Nhưng cứ kéo dài thế này, tôi sợ tiểu thiếu gia xảy ra chuyện, cậu ấy còn như vậy, dùng thuốc mê, tổn hại rất lớn đến cơ thể, đừng chần chừ, tiên sinh."

      "Vậy được rồi, chúng ta báo cảnh sát." Tập Bác Niên hạ quyết tâm, ta cũng đúng, xử lý loại chuyện này, cảnh sát có kinh nghiệm hơn bọn họ, chờ được nữa rồi.

      Thích Tân Nhã được đưa trở về nhà, Tập Bác Niên báo cảnh sát, rất nhanh sau đó cảnh sát tới, bắt tay vào điều tra.

      Cảnh sát gắn mấy nghe lén vào trong điện thoại để theo dõi, như vậy, bọn bắt cóc vừa gọi điện thoại đến, là có thể truy ra nguồn gốc của thanh.

      Mặt khác, lại chuyện cặn kẽ với Tập Bác Niên về những việc xảy ra.

      "Xem từ màn hình theo dõi của siêu thị, tên bắt cóc này hẳn là phụ nữ, tuy đội mũ và đeo khẩu trang, nhưng theo chân và tướng có thể thấy, đều phù hợp với đặc trưng của phái nữ, hơn nữa, chúng tôi còn phát , bên chân trái của ta, hình như bị thương, vậy, đầu tiên chúng tôi thu phạm vi tập trung vào những người phụ nữ có chân bị thương, ngoài ra, có ghi cuộc trò chuyện đầu tiên với bọn bắt cóc, chúng tôi đưa cho pháp chứng, chỉnh ra giọng ban đầu, đến lúc đó, có thể nhận giọng, có phải người quen của hay ." Đội trưởng Hoàng trước mắt nắm giữ những thông tin này, phân tích .

      "Tốt quá, nếu là người tôi quen biết, tôi nhất định có thể nhận ra." Trong lòng Tập Bác Niên vô cùng phấn khởi!

      Bạn đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Ngoài ra, cảnh sát tên bắt cóc bị thương, cảm thấy hơi kỳ lạ, nếu là Ninh Hải Thành tìm đến, sao ông ta có thể phái người bị thương, quái lạ.

      Mặc Tiểu Tịch bị trói cả đêm, còn chút sức lực, rất khát, rất đói!

      Bên tai lại vang lên tiếng cửa sắt mở ra, Mặc Tiểu Tịch cảm thấy bị ai đó kéo ra ngoài, xé miếng keo miệng, rót nước vào miệng .Bạn đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn


      "Khụ..."
      Last edited by a moderator: 30/5/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 132: Chẳng lẽ là Ninh Ngữ Yên hôn mê!

      Editor: Lost In Love


      Đổ quá nhanh, Mặc Tiểu Tịch ho dữ dội, thiếu chút nữa làm nghẹn chết.

      Người nọ hung dữ cho Mặc Tiểu Tịch cái tát, mở miệng ra, nhét bánh mì vào trong miệng , ép ăn hết.

      Bị người nọ nắm lấy miệng, mạnh mẽ nhét vào, Mặc Tiểu Tịch cảm thấy sắp thở nổi nữa, bánh mì càng lúc càng nhiều, chỉ có thể miễn cưỡng nuốt xuống, sau khi vào cổ họng, đau giống như bị dao đâm.

      Sau khi Mặc Tiểu Tịch ăn xong bánh mì, nắm chắc thời gian hỏi: " là ai? làm gì Hàn Hàn rồi?"

      Trả lời chỉ là hai bàn tay càng dùng thêm sức, mùi máu tanh lập tức dày đặc trong khoang miệng, Mặc Tiểu Tịch cố nhịn đau, tiếp tục : "Rốt cuộc Hàn Hàn ở đâu, tôi muốn nhìn thấy thằng bé."

      bụng bị người ta đá cước mạnh, ý cảnh báo đừng chuyện.

      Mặc Tiểu Tịch phát ra vấn đề, là người này mở miệng chuyện, vậy là tại sao, để ý sống chết tiếp tục hỏi: " bị câm điếc sao? Tại sao chuyện?"

      bụng, ngực lại bị người ta đạp cước mạnh, người nọ lập tức cúi đầu che mặt lại, kéo .

      Mặc Tiểu Tịch nghe thấy tiếng vải nhựa, tiếp theo, lại nghe tiếng cửa sắt mở ra và đóng lại, xung quanh yên tĩnh trở lại. (Vải nhựa ở đây là những tấm vải nhựa trải sàn)

      Tại sao tên bắt cóc kia chịu lên tiếng chứ, chỉ có giải thích, chính là người này có quen biết với .

      Sau khi uống xong nước này kia, sức lực khôi phục lại ít, thử dùng đầu chống đỡ vật thể phía , ngờ vừa nâng lên, đụng phải chỗ cứng như sắt.

      thể nào, bị giấu dưới mặt đất sao?

      Vậy đoán chừng, vẫn chưa cao đến 20cm, ở đâu lại thấp như vậy? Trong rương? đúng, bây giờ nằm.

      Cũng có thể là bên dưới cái bàn!

      Chẳng lẽ... dùng hai chân chống đỡ mặt đất, dùng sức đẩy về trước, dùng đầu va vào bên cạnh, quả nhiên đụng phải chế phẩm cao su, bây giờ căn bản ở phía dưới xe.

      Nhưng giấu ở đây, lại bị phát , trừ phi là garage tư nhân, ngày thường có người đến.

      Đây là đâu?

      Mặc Tiểu Tịch tiếp tục di chuyển đến bên cạnh, từ từ di chuyển ra ngoài, từ mặt đất ngồi dậy, tại vừa từ phía dưới xe bò ra, nhưng làm sao ra ngoài, nhìn thấy, cũng kêu được, chỉ có thể ngồi ở đây, tên bắt cóc kia tới, cũng trốn thoát.

      Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…

      cảm thấy vô cùng thất bại, dây cài bên hông chắc giống như sắt thép, chừng có lẽ cũng có thể dùng, dùng dây ở tay móc điện thoại tới, tốn ít sức lực, mới móc vào được.

      Bên Tập Bác Niên, lúc 8h tối, lại nhân được điện thoại của bọn bắt cóc.

      Đội trưởng Hoàng ra hiệu chuẩn bị nghe điện thoại kéo dài thời gian, để bọn họ truy ra vị trí chính xác.

      “Alo..” Tập Bác Niên nhấc điện thoại.

      hề làm theo lời tôi, có tin tôi giết con trai của ?” Tên bắt cóc hung dữ hét.

      “Tôi thực , việc đó phải hai ngày là có thể nhìn thấy hiệu quả, tôi mau chóng làm vừa lòng bây giờ, có thể cho tôi nhìn thấy Hàn Hàn , tôi nhất định phải xác định thằng bé có chuyện gì.” Tập Bác Niên bình tĩnh , như vậy có thể kéo dài chút thời gian, nhìn về phía đội trưởng Hoàng, ta ra hiệu cứ tiếp tục chuyện.

      Tên bắt cóc hình như suy nghĩ gì đó, hiểu sao đột nhiên cúp điện thoại, giống như phát ra điều gì.

      Cảnh sát hình bên cạnh để tai nghe xuống, vội vàng :”Tín hiệu đứt, vừa tới khu vực bên kia.”

      , tới đó điều tra trước chút, có khả năng người người bị giấu ở lân cận đó, phải làm việc cẩn thận, đừng để bị phát .” Đội trưởng Hoàng nghiêm túc .

      Mấy cảnh sát kia rồi, vẻ mặt của Tập Bác Niên cũng trở nên khó coi. “Hay là bọn chúng phát ?”

      “Rất có thể, theo lý nên để lộ tin tức, có phải cấp dưới của tiết lộ hay ?”

      thể nào, cấp dưới của tôi, đều theo tôi nhiều năm bán đứng tôi.” Tập Bác Niên lắc đầu.

      “Cũng có thể là thế này, tên bắt cóc kia là người bên cạnh các người, thuộc hạ của biết chuyện, phải vô tình tiết lộ bí mật ra chứ?” Đội trưởng Hoàng .

      Tập Bác Niên im lặng suy nghĩ, đội trưởng Hoàng rất có khả năng.

      lát sau, mấy cảnh sát hình quay lại:”Đội trưởng, chúng tôi kiểm tra khu vưc đó, đều là ngân hàng, trường học và bệnh viện, ở chỗ đó, muốn giấu người dường như có khả năng rất , tôi có hỏi qua những người xung quanh, đều nhìn thấy người nào ra vào có hành tung đáng khả nghi.”

      “Đúng rồi, cậu lặp lại lần nữa xem, lân cận có cái gì?” Hình như Tập Bác Niên nghĩ đến điều gì đó, hỏi lại.

      trường trung học, ba ngân hàng, còn có 2 bênh viện cũng ở gần đó.” Cảnh sát hình lặp lại lần nữa.

      Tập Bác Niên lập tức dùng điện thoại tìm bản đồ của khu vực đó, gần đó nhất là hai bệnh viện, trong đó có bệnh viện là chỗ của Ninh Ngữ Yên, đây được xem là trùng hợp sao?

      xin lỗi, có việc, tôi muốn xác định chút, đội trưởng Hoàng, chúng ta giữ vững liên lạc.” Tập Bác Niên đứng dậy, nhanh chóng rời .

      Phải , người này, thể tưởng tượng được! Hơn nữa cũng là người thứ nhất bị loại bỏ ra ngoài.

      vội vàng lái xe đến bệnh viện, gọi vào dãy số trong danh bạ, tắt máy, thể nào gọi được.

      Đến bệnh viện, thẳng đến phòng bệnh của Ninh Ngữ Yên, cửa đóng, đưa tay di chuyển tay cầm của cánh cửa, quay về phía mở khóa cửa.

      Đôi mắt của Tập Bác Niên lập tức nheo lại, nâng tay gõ cửa:”Mở cửa ra, có nghe , nếu tôi đá cửa, mở cửa.”

      Y tá nghe thấy tiếng, chạy lại:”tập tiên sinh, ngài đừng tức giận , sao lại như vậy, sao cửa lại khóa, ngài chờ chút, tôi có chìa khóa, tôi mở ra.”

      Lúc y tá muốn lấy chìa khóa mở cửa cửa mở ra.

      Tiểu Vân đứng cạnh cửa, lễ phép với Tập Bác Niên:”Tiên sinh, ngài đến rồi sao, vừa rồi tôi lau người cho tiểu thư, cho nên tôi khóa cửa lại, tôi biết ngài tới.”

      Tập Bác Niên liếc nhìn ta cái, lập tức vào phòng, Ninh Ngữ Yên vẫn nằm giường, môi trắng bệch, có dấu hiệu tỉnh lại, mặt đất đặt thau nước rửa mặt, còn bốc hơi nóng, giống như chứng minh, những gì Tiểu Vân , trong phòng rất sạch , đồ dùng để vô cùng chỉnh tề.

      tới bên giường của Ninh Ngữ Yên, lấy tay vén chăn lên.

      “Tiên sinh, đừng…” Tiểu Vân nhào tới ngăn cản :”Tiểu thư còn chưa mặc quần áo, ngài muốn ky hôn với ấy, xin đừng làm như vậy, tuy tôi chỉ là người giúp việc nhưng cũng biết những chuyện thường tình.”

      “Hay cho người giúp việc biết những chuyện thường tình, tôi thấy lá gan của cũng nên lớn hơn tôi, tránh ra.”Sắc mặt của Tập Bác Niên tối sầm, sắc bén hét lên.

      “tiên sinh, nhà họ Ninh có ân với tôi, lúc lão gia trở về Đài Loan dặn dặn lại bảo tôi chăm sóc tốt cho tiểu thư, nên tôi thể tránh ra.” Tiểu Vân cúi đầu, ánh mắt kiên quyết.
      Last edited by a moderator: 16/5/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 133: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!

      Editor: Lost In Love


      Tập Bác Niên cười lạnh: "Tiểu Vân, đúng là con chó trung thành bảo vệ chủ, giúp Ninh Ngữ Yên làm biết bao nhiêu chuyện có nhân tính, sợ bị thiên lôi đánh chết sao?" này, thay vì là người giúp việc, chi bằng là trợ thủ đắc lực giúp Ninh Ngữ Yên làm chuyện xấu, trước kia luôn nhắm mắt mở mắt bỏ qua, nhưng bây giờ, nhân nhượng quá rồi.

      "Tiên sinh, tôi là chó, nhưng ít nhất tôi có tình có nghĩa, còn đỡ hơn kẻ bạc tình như ngài, nếu phải vì ngài, tiểu thư căn bản làm chuyện như vậy, chính là vì người như ngài, ấy mới có kết cuộc như này hôm nay, người phụ nữ người đàn ông, muốn được ta thương và che chở, mà cố gắng tranh thủ và bảo vệ, vậy có gì sai, mời ngài ra ngoài, chúng tôi chào đón ngài." Tiểu Vân cố làm ra vẻ mạnh mẽ .

      "Đừng đóng kịch nữa, cút ngay cho tôi." Tập Bác Niên để ý tới ta, ngay cả người giúp việc mà cũng đối phó được, quá kém.

      Đẩy tiểu Vân ra, vén chăn của Ninh Ngữ Yên lên, còn tưởng ta ở dưới chăn, chắc chắn mặc quần áo khác, ngờ đúng là cơ thể trần truồng, nghi hoặc để chăn về chỗ cũ, là tốc độ bọn họ quá nhanh sao.

      ràng là bọn họ gây ra!

      "Tiên sinh, ngài nhìn đủ chưa? Tiểu thư biến thành như vậy, có tỉnh lại hay còn chưa biết, tôi xin ngài đừng sỉ nhục ấy, được ?" Tiểu Vân khó chịu đắp chăn lại cho Ninh Ngữ Yên, ánh mắt tức giận.

      Tập Bác Niên khom lưng kề sát vào mặt Ninh Ngữ Yên, rốt cuộc ta tỉnh hay chưa tỉnh?

      Chẳng lẽ nghĩ sai, nếu có liên quan đến ta, tại sao tính hiệu lại trùng hợp xuất ở lân cận bệnh viện như vậy.

      Trong này có gì đó rất lạ, giống như ràng có rất nhiều sợi dây, nhưng thực chất lại nắm được.

      Sau khi nhìn chằm chằm vào mặt ta khoảng phút, mới đứng dậy, im lặng ra khỏi phòng.

      Sau khi ra ngoài, tiểu Vân lập tức đóng cửa lại, nhìn bên ngoài giống như muốn gặp mặt , nhưng mục đích là gì, chỉ có lòng của người trong cuộc hiểu nhất.

      Tập Bác Niên tới bàn y tá: "Ở chỗ các người có kiểm tra phòng buổi tối ?"

      "Có! Chúng tôi kiểm tra rất nhiều lần đêm, thế nào, Tập tiên sinh?" Y tá khó hiểu hỏi.

      "Ở phòng bệnh của Ninh Ngữ Yên tiểu thư, các người cũng kiểm tra mỗi ngày mỗi đêm sao?” Tập Bác Niên lại hỏi, nếu ta có, vậy chỉ có thể , nghĩ sai.

      Y tá hơi lưỡng lự tránh né, trốn tránh ánh mắt của , : “Chuyện này là đương nhiên! Mỗi phòng bệnh ở đây, chúng tôi đều đối xử công bằng.”

      dối.” Tập Bác Niên chỉ vào ta, vạch trần: “ thực tế, các người khôngc ó kiểm tra phòng ta đúng hạn phải ?” Trước đó rất thản nhiên, lúc hỏi đến chuyện kiểm tra phòng, trở nên ấp a ấp úng.

      “Chúng tôi có! Chúng tôi là y tá phụ tránh tầng này, sao có thể kiểm tra phòng chứ?” Y tá đồng tình với , ra vẻ tức giận.

      tại xảy ra chuyện lớn nếu , tôi thể làm gì khác hơn là dẫn đến sở cảnh sát để tra hỏi.” Tập Bác Niên thấy ta vẫn chịu , đành phải sử dụng đòn sát thủ.

      Y tá vừa nghe thấy, quả nhiên sắc mặt lập tức trở nên trắng bệnh: “Đừng, tôi , được rồi, tôi cho biết, người chăm sóc Ninh Ngữ Yên tiểu thư cho mỗi y tá ở chỗ này 1000 đồng, kêu chúng tôi cần vào kiểm tra phòng, Ninh tiểu thư thích yên tĩnh, thích ồn ào, chúng tôi thấy Ninh tiểu thư hôn mê như vậy, kiểm tra hay cũng giống nhau, lại có tiền, cho nên đồng ý đến kiểm tra nữa.” ta ra đầu đuôi gốc ngọn mọi chuyện, biết mình phạm tội lớn gì.

      Khuôn mặt của Tập Bác Niên bừng sáng, biết như vậy: “Tốt, tôi biết rồi, vậy, sau này các người cũng cần kiểm tra phòng, nhưng tôi muôn giúp tôi việc.”

      quay đầu nhìn thoáng qua phòng bệnh ở phía xa, sau đó cầm cái khuy áo giống như kim loại đặt vào tay y tá rồi ghé vào tai ta : “Bí mật cầm cái này đặt vào trong phòng bệnh, đừng để bị phát , biết ?”

      Y tá hiểu tại sao phải làm vậy, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

      Tập Bác Niên trở về công ty, tình hình với đội trưởng Hoàng: “Tôi chắc chắn là bọn họ làm, nhưng bọn họ ở bệnh viện, có thể giấu hai người sống lớn như vậy đâu?”

      đừng quên, giúp việc tên tiểu Vân kia có thể tự do ra vào bệnh viện, tiếp đó tất nhiên y tá kiểm tra phòng, Ninh Ngữ Yên cũng có thể giả trang thành y tá hoặc ai đó mà ra ngoài.”

      “Nhưng quan trọng là bọn họ phải nhanh chóng trở lại, ra ngoài quá lâu, bệnh viện phát , cho nên bọn họ phải trở lại nhanh, nếu giấu cả hai ở bệnh viện, điều này gần như thể, nhưng muốn tách Hàn Hàn và Mặc Tiểu Tịch ra, cũng phải là có khả năng, Hàn Hàn còn , có thể giấu vào trong rương bị phát , tôi vừa thông qua video thứ nhất thấy, họ ở nơi vô cùng u ám.”

      “Ý , Hàn Hàn có thể bị giấu trong bệnh viện? Vậy còn Mặc Tiểu Tịch, ấy có khả năng bị giấu ở đâu?” Đội trưởng Hoàng cảm thấy phân tích rất có đạo lý.

      Tập Bác Niên mấp máy miệng: “Đó nhất định là chỗ dễ dàng coi giữ, lại bị người khác phát , nhưng tôi thể nghĩ ra là chỗ nào.”

      “Tiểu Vân kia bây giờ ở đâu?”

      “Hả?” Tập Bác Niên giống như bị điện giật, trong lòng đột nhiên kinh hãi.

      “Tôi nghĩ dù sao người giúp việc kia vẫn có chỗ ở, có thể giấu người ở đó hay , đó là nơi dễ dàng coi giữ và cũng có người phát .”

      ta đến cùng với Ninh Ngữ Yên, mấy năm nay luôn ở nhà họ Tập, chẵng lẽ ta giấu người ở nhà họ Tập? Nơi nguy hiểm nhất ngược lại là nơi an toàn nhất.” lâu Tập Bác Niên chưa về nhà, xử lý công việc, chuyện trong nhà luôn có Ninh Ngữ Yên lo liệu, cũng rất ít hỏi tới.

      Đội trường Hoàng và cấp dưới của ta vô cùng ngạc nhiên, hay ! Chẳng lẽ người bị giấu ở đó.

      “Nguy rồi, nếu tôi phát , chừng bọn họ củng có thể nghĩ tới và chuyển người .” Tập Bác Niên đột nhiên đứng dậy, muốn chạy ra ngoài.

      “Tập tiên sinh, chúng ta chia làm hai đường, tôi dẫn người đến bệnh viện, chế ngự bọn họ, mang người trở về nhà họ Tập.” Đội trưởng Hoàng xong, cũng theo mấy người ra cửa.

      Tập Bác Niên trở về nhà họ Tập, phái người tiến hành lục soát hết toàn bộ căn nhà.

      “Gần đây tiểu Vân có trở về ?” tùy tiện tìm người giúp việc hỏi.

      “Trở về… có trở về, là về lấy ít quần áo gì đó cho phu nhân, ngày nào cũng trở về.” Người giúp việc thành trả lời, biết chuyện ly hôn, nhưng chỉ cần ngày nào chưa ly, cũng thể kết luận được, cho nên tiểu Vân trở về, bọn họ cũng gì.

      tới những đâu?”

      đâu cả, chẳng qua là chỗ để xe vẫn luôn do ấy trong coi, cho nên ấy thường tới đó quét dọn.”
      Last edited: 17/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :