1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 120: Kẻ thù, tình địch chạm mặt!

      Editor: Lost In Love

      Ninh Ngữ Yên tức giận ngồi ghế, tay chống vào trán: "Là Niên kêu chị về trước, ấy , chờ ấy về rồi sau, lần này, có lẽ ấy đưa ra đề nghị ly hôn với chị."

      " đâu, chuyện ly hôn này sao có thể ly là ly, hơn nữa có cậu làm chỗ dựa cho chị, em cảm thấy bây giờ chị nên đến bệnh viện thể cho tốt mới đúng." Thích Tân Nhã ngồi xuống bên cạnh ta, lại thêm: "Chị họ, chị phải nắm chắc được đàn ông, lúc hạ mình phải ra dáng mới được."

      "Haizz..., chị còn chưa hạ mình sao? Chi quỳ xuống chân ấy, hy vọng ấy có thể tha thứ cho chị, mà ấy sao, vẫn vô tình hất chị ra, thế nào, chúng tôi cũng làm vợ chồng hai năm, cho dù chị, nhưng dù sao cũng nên có chút tình cảm chứ, nếu trái tim của đàn ông cứng lên, có thể đông chết người khác." Ninh Ngữ Yên ai oán .

      "Bản thân chị cũng thế, dù sao cũng có chút tình cảm, Hàn Hàn bị thương nặng, chị còn ở nhà mà tới đó, vậy càng làm cho việc chuyển biến theo hướng xấu, còn nữa, ta cũng biết thân thế của Hàn Hàn, trong mắt ta, chị vẫn là mẹ Hàn Hàn, việc đầu tiên bây giờ chị phải làm, là chăm sóc con trai, vậy mới có cơ hội khiến cho ta bớt giận, thay đổi sắc mặt với chị." Thích Tân Nhã .

      Ninh Ngữ Yên đứng dậy tới bên cạnh cửa sổ, suy nghĩ lúc, : "Em rất đúng! Chị thể ngu ngốc ngồi ở đây, chị phải bù đắp lại."

      "Đúng vậy! Chúng ta thôi, đến lúc đó em giúp chị thêm vào." Thích Tân Nhã xung phong .

      "Được! Em theo chị." Ninh Ngữ Yên thay quần áo, dẫn theo Thích Tân Nhã đến bệnh viện.

      Lúc này, ngoài cửa hoàn toàn tối đen, bọn họ ngồi trong xe, mỗi người đều nghĩ tới chuyện riêng của mình.

      Trong bệnh viện, bọn người Tập Bác Niên ăn tối xong, trong TV chiếu phim hoạt hình, Hàn Hàn xem say sưa, tròng mắt cũng di chuyển.

      Tập Bác Niên xem suýt nữa ngủ mất, mỗi lần xem hoạt hình cùng Hàn Hàn, đều ngủ.

      Mặc Tiểu Tịch ôm Hàn Hàn, vừa đút táo cho thằng bé ăn, vừa thích thú xem phim hoạt hình, Thiên Dã có dáng vẻ mất hứng, cũng có vẻ mặt mệt mỏi.

      Ninh Ngữ Yên và Thích Tân Nhã tới bệnh viện, sau khi hỏi phòng bệnh của Hàn Hàn, hai người ngừng chạy đến tầng 20.

      Đẩy cửa phòng ra, cơ thể của bọn họ lập tức cứng đờ, thể tin vào mắt mình, bọn họ nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch và Thiên Dã đều ở đó, hơn nữa Mặc Tiểu Tịch còn vô cùng thân thiết ôm Hàn Hàn ăn trái cây.

      Ninh Ngữ Yên thở được, đầu óc trống rỗng, thiếu chút nữa ngất .

      Phản ứng đầu tiên trong đầu chính là, Mặc Tiểu Tịch biết chuyện của Hàn Hàn.

      Mặc Tiểu Tịch, Tập Bác Niên, và Thiên Dã nhìn thấy người đột nhiên xuất , cũng hơi giật mình, ở thời điểm này, tất cả kẻ thù và tình địch đều đông đủ, phải là chuyện tốt.

      Bởi vì lo lắng cho cảm nhận của Hàn Hàn, thể để thằng bé thấy cảnh cãi nhau, nếu tâm hồn bé của nó bị tổn thương.

      "Mẹ..., dì ..." Hàn Hàn yếu ớt kêu lên tiếng, vẻ mặt của bọn họ đều vô cùng đáng sợ.

      Trong lòng Ninh Ngữ Yên vừa hận lại vừa sợ, ta hận lúc này thể giết chết Mặc Tiểu Tịch, để mãi mãi biến mất khỏi thế giới này, nhưng bây giờ lại sợ biết chuyện của Hàn Hàn.

      Tập Bác Niên đứng lên từ ghế, nhìn về phía Ninh Ngữ Yên, lạnh lùng : " phải kêu em ở nhà chờ sao, sao lại tới đây?"

      "Em lo cho Hàn Hàn, nên đến chăm sóc thằng bé." Ninh Ngữ Yên theo lý do nghĩ trước đó đường, cố nén tức giận đầy bụng, bình tĩnh trả lời.

      " cần, có tôi ở đây là được rồi, bây giờ trở về ngay ." Tập Bác Niên nghiêm túc nhìn ta, đầy ý cảnh cáo.

      Thích Tân Nhã dùng ánh mắt hung hãn muốn róc xương lóc thịt nhìn Mặc Tiểu Tịch, cười với Tập Bác Niên: " rễ, bọn em tới đây, ngồi chút , chị họ cũng có ý đập Hàn Hàn, tha thứ cho chị ấy ."

      "Chuyện nhà tôi, tới phiên ." Tập Bác Niên lạnh lùng .

      " tới phiên em , cũng tới phiên Mặc Tiểu Tịch ôm Hàn Hàn, có tính toán gì đây, đồ đê tiện, hồ ly tinh." Thích Tân Nhã chửi bới Mặc Tiểu Tịch vô cùng khó nghe.

      "Hai người các người, bây giờ lập tức cút ngay ra ngoài cho tôi." Cuối cùng Tập Bác Niên cũng nổi cáu, tìm ta tính sổ, ta còn dẫn theo đứa em họ đanh đá tới tìm .

      Bị mắng trước mặt Hàn Hàn, Mặc Tiểu Tịch, Thiên Dã, cuối cùng Ninh Ngữ Yên cũng cảm thấy mất mặt: "Tập Bác Niên, đừng quá đáng như vậy, em là vợ của , mẹ của Han Hàn, dựa vào đâu kêu em cút."

      "Đúng, dựa vào đâu, muốn cút cũng là cái con hồ ly tinh biết xấu hổ kia cút." Thích Tân Nhã vốn hận Mặc Tiểu Tịch, nay được dịp chị họ luôn bình tĩnh xử lý công việc nổi bão, ta càng nhân cơ hội tác oai tác quái.

      Hàn Hàn bị cảnh người lớn cãi nhau hù doạ, khuôn mặt nhắn vốn hồng hào, lại trở nên tái mét lần nữa, trẻ con sợ nhất chính là nhìn thấy ba mẹ cãi nhau!

      Thằng bé sợ chui vào trong lòng của Mặc Tiểu Tịch.

      "Hàn Hàn đừng sợ, đừng sợ." Mặc Tiểu Tịch nhàng vỗ vào lưng Hàn Hàn, cho đến khi thằng bé bình ổn lại, mới buông nó ra, đặt nó lên giường: "Dì phải , lần sau trở lại."

      Hàn Hàn có chút lưu luyến kéo góc áo của Mặc Tiểu Tịch, tuy rằng thằng bé còn , nhưng nó cũng mơ hồ cảm giác được, ba mẹ cải nhau là vì dì này, cho nên cuối cùng vẫn buông tay bé ra.

      Mặc Tiểu Tịch cũng cố chịu đựng lưu truyến ở trong lòng, đứng dậy: "Thiên Dã, chúng ta thôi." muốn nhìn thấy Hàn Hàn bởi vì người lớn cãi nhau mà sợ hãi, người lớn ích kỷ, mang lại tổn thương cho tâm hồn của đứa trẻ, vì thằng bé, bằng lòng dẹp bỏ tức giận trước đó, cho dù bọn họ chuyện khó nghe, cũng tranh cãi với bọn họ.

      Thiên Dã đứng lên, sờ vào bàn tay bé của Hàn Hàn: "Hàn Hàn, bọn chú trước nhé."

      "Tạm biệt! Chú xinh đẹp." Hàn Hàn lễ phép .

      Mặc Tiểu Tịch và Thiên Dã gì nữa, lướt qua bọn họ, ra cửa.

      "Trời ạ, xem dáng vẻ tự tin của ta kìa." Thích Tân Nhã tức giận ôm ngực, bỗng nhiên, ta xong ra cửa, nhìn thấy nhân viên vệ sinh xách theo thùng nước ở dưới đất, ta cầm lấy, hắt vào lưng của Mặc Tiểu Tịch.

      Còn la lớn: "Tiện nhân, tao khuyên mày nên khép hai chân lại, đừng có lúc nào cũng lên giường với đàn ông, cũng đừng quyến rũ người có vợ, nếu , tại sao sau này chết cũng biết."

      tóc và người Mặc Tiểu Tịch đầy nước dơ, vô cùng nhếch nhác, Thiên Dã vừa vội vàng bước qua lau cho , vừa khó tin nhìn Thích Tân Nhã, giận dữ hét: "Có phải điên rồi hả?"

      "Thiên Dã, người điên là , loại phụ nữ như vậy mà cũng muốn, em buồn thay cho ." Thích Tân Nhã cam lòng việc Thiên Dã bị cướp , thù hận đối với Mặc Tiểu Tịch càng mãnh liệt hơn.

      "Buồn? Tôi thấy mới là đáng buồn, xấu xí đến khiến cho người ta buồn nôn." Thiên Dã nhìn ta cách khinh thường và chán ghét, cởi áo khoác, phủ lên cho Mặc Tiểu Tịch: "Chúng ta ."

      Mặc Tiểu Tịch mấp máy môi, về phía trước, lúc này muốn tranh cãi với ta, có nghĩa là sợ, mà là, muốn để con nhìn thấy hoặc nghe thấy, thế giới xấu xa và trơ tráo của người lớn.
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 121: biết hết!

      Editor: Lost In Love

      Trong phòng bệnh, Tập Bác Niên và Ninh Ngữ Yên vẫn đứng im tại chỗ.

      Cả hai đều nghe thấy tiếng ầm ĩ bên ngoài, trong mắt của Tập Bác Niên nổi lên cơn bão điên cuồng mang tính huỷ diệt, nhưng biết, thể ra đó, bởi vì Hàn Hàn còn ở đây, mình là chỗ dựa an tâm nhất của thằng bé.

      Mặc Tiểu Tịch, người phụ nữ lại khiến rung động lần nữa, vì con, nhẫn nhịn tất cả, biết, vì Hàn Hàn mà chịu đựng khốn khổ.

      Thích Tân Nhã thở hồng hộc quay lại phòng, sau khi tiếp nhận cái nhìn sắc bén như muốn giết người của Tập Bác Niên, khí thế và phách lối có chút giảm xuống.

      " phải muốn ngồi chút rồi sao? Vậy ngồi ." Tập Bác Niên cố gắng kiềm chế xung động muốn vặn đầu hai người phụ nữ này xuống, ra vẻ bình tĩnh .

      Làm vậy, chỉ vì để Hàn Hàn yên tâm!

      xoay người, quay về bên cạnh Hàn Hàn: "Con xem TV nảy giờ lâu rồi, bây giờ ngoan ngoãn ngủ giấc, ngày mai là có thể về nhà."

      Hàn Hàn nghiêng đầu, nhìn về phía Ninh Ngữ Yên, khẽ giọng và dè dặt gọi: "Mẹ..."

      Ninh Ngữ Yên từ trong trạng thái cứng nhắc hồi phục lại tinh thần, bước nhanh đến trước mặt Hàn Hàn: "Hàn Hàn, con còn đau , là mẹ tốt, nên bất cẩn như vậy."

      "Bây giờ đau nữa ạ, mẹ, tại sao lại tức giận với Hàn Hàn, Hàn Hàn ngoan sao."

      " có, phải Hàn Hàn ngoan, là tâm trạng mẹ tốt, cho nên mới làm vậy, con tha lỗi cho mẹ nhé." Ninh Ngữ Yên gượng cười.

      "Hàn Hàn trách mẹ, mẹ đừng vui, có được ạ?" Hàn Hàn ở chung với Ninh Ngữ Yên lâu ngày, trong lòng nó, người mẹ ruột Ninh Ngữ Yên này, ăn sâu bén rễ.

      Ninh Ngữ Yên cười gật đầu: "Hàn Hàn cũng kêu ba đừng tức giận với mẹ, kêu ba tha lỗi cho mẹ được ?"

      Trong lòng của Tập Bác Niên vô cùng giận dữ, đến bây giờ, ta vẫn quên lợi dụng Hàn Hàn để đạt được mục đích của mình, người phụ nữ này, mỗi việc làm đều chứa đầy mưu tính, khiến cho người ta càng ngày càng chán ghét.

      Hàn Hàn quay đầu về phía Tập Bác Niên: "Ba, ba đừng tức giận với mẹ, có được ạ?"

      "Được, ba tức giận, Hàn Hàn mau ngủ ." Tập Bác Niên cười với Hàn Hàn, đắp chăn cho thằng bé xong, tầm mắt liếc qua mặt của Ninh Ngữ Yên, phát nụ cười mặt giống như trút được gánh nặng, lại đạt được mục đích lần nữa sao.

      Hàn Hàn ngủ, Tập Bác Niên kêu Ninh Ngữ Yên ra ngoài, Thích Tân Nhã cũng theo ra.

      "Em hỏi tại sao Mặc Tiểu Tịch lại đến thăm Hàn Hàn sao?" Tập Bác Niên hỏi thẳng, loại phụ nữ thông minh và xảo quyệt giống Ninh Ngữ Yên, hẳn là cần nhiều lời, ta cũng hiểu được.

      Sắc mặt của Ninh Ngữ Yên càng thêm trắng bệch, đáng sợ giống như ma quỷ, từ lúc nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch ôm Hàn Hàn, ta biết bí mật bại lộ.

      "Các người...biết lúc nào?"

      "Hừ, em thừa nhận rồi à! Ninh Ngữ Yên, em cho rằng chút mánh khóe này của em có thể lừa được tôi sao, từ lúc Hàn Hàn sinh ra, biết thằng biết phải là em sinh, là Mặc Tiểu Tịch sinh, nhưng tôi thấy em coi nó như con ruột, cho nên mới vạch trần em, về phần Mặc Tiểu Tịch, tôi cũng biết ấy biết từ lúc nào, giấy gói được lửa, tôi ngờ, em tức giận mà xuống tay với Hàn Hàn." Tập Bác Niên dứt khoát ra tất cả mọi chuyện.

      Lòng của Ninh Ngữ Yên giống như tro nguội đứng đó, cầu xin tha thứ: "Vì vậy, muốn ly hôn với em sao?"

      " loại trừ khả năng này, tôi chịu đủ bụng dạ độc ác của em rồi, lại còn là người phụ nữ hai mặt, cuộc hôn nhân thương mại này của chúng ta, có lẽ nên đặt dấu chấm hết." Tập Bác Niên lạnh lùng .

      "Haha, đặt dấu chấm hết?" Trong lòng của Ninh Ngữ Yên vô cùng suy sụp, cơ thể lảo đảo, lùi về sau: "Sau đó có thể cưới Mặc Tiểu Tịch vào cửa đúng , Tập Bác Niên, tôi ly hôn với , ngày nào tôi còn chưa ký tên lên giấy thoả thuận, tôi vẫn là Tập phu nhân, tôi muốn kéo dài chết Mặc Tiểu Tịch của , tôi xuống địa ngục, cũng kéo các người chôn cùng."

      Giọng của ta rất , rất độc ác, vẻ ác độc trong xương, biểu lộ ra hết.

      "Ninh Ngữ Yên, cuối cùng hôm nay tôi cũng thấy bộ mặt của , từ trước tới nay, che giấu rất tốt, tuy rằng tôi luôn biết là loại người gì, đến mức này, chúng ta cứ chờ xem , xem ai lợi hại hơn." Tập Bác Niên từ đến lớn, chưa từng bị người ta uy hiếp và hù dọa.

      Thích Tân Nhã vừa đỡ Ninh Ngữ Yên, vừa : " đừng kinh người quá đáng như vậy, chị họ tôi có lỗi gì với , chị ấy đường đường là thiên kim Ninh thị, hạ mình quỳ gối dưới , trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, dẫn phụ nữ về nhà gì, bây giờ muốn bỏ chị ấy, cho biết, có cửa đâu."

      Tập Bác Niên cười lạnh: "Vậy các người cứ việc sử dụng thủ đoạn , nếu tôi đoán nhầm, chuyện Mặc Tiểu Tịch bị mưu hại lần này, cũng là kiệt tác của các người."

      "Đúng thế sao, thứ đê tiện giống như Mặc Tiểu Tịch, giết nó trăm lần tôi cũng hả giận." Thích Tân Nhã thừa nhận, ánh mắt vô cùng hung ác.

      "Phụ nữ bởi vì tốt bụng mà đẹp, bởi vì ghen tị mà xấu xí, cho nên lấy gương soi lại mặt mình , xem xấu đến cỡ nào." Tập Bác Ninh khinh thường nhìn họ giống như nhìn con rệp.

      Ninh Ngữ Yên rũ mắt xuống, lạnh lùng : "Tập Bác Niên, luôn miệng muốn trả thù cho em , kết quả thế nào...tôi đau lòng thay cho con bé, con bé ở dưới đất cũng hận trả thù cho con bé, và Mặc Tiểu Tịch có kết quả tốt đâu."

      ta lui về sau, đôi mắt u ấm, khóe môi nhếch lên nụ cười đáng sợ, Mặc Tiểu Tịch, tôi nhất định phải khiến chết có chỗ chôn, xé thành từng mảnh vụn, nghiền thành bùn nhão...

      Thích Tân Nhã nhìn dáng vẻ của chị họ có chút sợ hãi, thầm nghĩ, vì kích động quá mức mà điên loạn chứ!

      ta đuổi theo Ninh Ngữ Yên: "Chị họ, chúng tôi tìm cậu tới trừng trị ta, chị từng đau lòng quá, chọc tức bản thân, chỉ có lợi cho ả hồ ly tinh Mặc Tiểu Tịch kia."

      Tập Bác Niên thở dài trong lòng, cũng ngờ lại ầm ĩ với ta đến cục diện ngày hôm nay, mà tất cả mọi chuyện, giống như sắp đặt của mình, chuyện của Hàn Hàn chỉ là chìa khóa để mở ra cái rương màu đen, trong đó giấu rất nhiều đen tối, bí mật khủng khiếp, khiến tất cả mọi thứ ra trước ánh mặt trời, chỗ nào che giấu.

      Trận đấu ác liệt chỉ mới bắt đầu.

      Mặc Tiểu Tịch trở về căn hộ, tắm nước nóng, Thiên Dã pha sữa nóng cho xua tan cái lạnh.

      " nghĩ, bây giờ, chắc là Ninh Ngữ Yên cũng biết hết, em nhìn thấy dáng vẻ vừa sợ hãi vừa căm hận của ta sao?" Thiên Dã lý trí .

      "Ừ! Nhìn thấy, em sợ ta làm ra chuyện gì đó, độ hung ác của người phụ nữ này vượt xa tưởng tượng của chúng ta, tiểu Dã, biết tại sao, trong lòng em rất lo lắng, cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra." Mặc Tiểu Tịch ôm ngực, cảm giác bất an và hốt hoảng lại kéo tới.

      "Đừng tự hù doạ mình, phải em luôn sợ thế lực ác sao, sao lúc này lại sợ?" Thiên Dã cảm thấy buồn lo rất vô cớ.

      Mặc Tiểu Tịch vì lời của Thiên Dã mà nhõm, đôi mày thanh tú càng cau chặt hơn: "Em sợ ta gây bất lợi cho Hàn Hàn."
      Last edited by a moderator: 1/5/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 122: Mặc Tiểu Tịch vạch kế hoạch trong lòng!

      Editor: Lost In Love

      " phải còn có Tập Bác Niên sao, sau khi trải qua chuyện này, ta để mặc Hàn Hàn ở mình với Ninh Ngữ Yên đâu, em có thể nghĩ tới chuyện này, loại người thông minh như ta sao có thể nghĩ tới, lo lắng của em là dư thừa, mau uống sữa , sau đó lên giường ngủ giấc." Thiên Dã an ủi .

      Trong lòng Mặc Tiểu Tịch cũng biết Thiên Dã có lý, nhưng vẫn yên tâm, uống hết sữa trong tay, với Thiên Dã: " cũng nghỉ ngơi sớm ."

      "Ừ!" Thiên Dã mỉm cười, cũng biết, có chuyện, phải an ủi mấy câu, là có thể khiến yên tâm.

      Mặc Tiểu Tịch vào phòng, nằm giường, trong đầu đều là Hàn Hàn, rất khó mới ngủ được, sau khi mơ thấy cảnh Hàn Hàn bị Ninh Ngữ Yên giết chết, đầy đất đều là máu tươi, hù thức giấc, ngồi dậy, thở hổn hển, trong bóng tối, mồ hôi lạnh làm ướt lưng , trán, lòng bàn tay, tất cả đều dính mồ hôi ẩm ướt.

      Giấc mộng vừa rồi rất đáng sợ, cũng rất chân thực, giống như xảy ra...

      , để chuyện như vậy xảy ra, tuyệt đối cho phép, lúc sau, ngẩn người dựa vào giường, còn buồn ngủ nữa, xem ra, phải nhanh chóng đoạt Hàn Hàn về, yên tâm để con trai ở chung với người phụ nữ nguy hiểm như thế.

      Trời sáng, ngày mới lại bắt đầu.

      Khi Mặc Tiểu Tịch chạy tới bệnh viện, Tập Bác Niên cho Hàn Hàn xuất viện, trong lòng cảm thấy có chút mất mát.

      Thiên Dã quay lại tiến hành quay phim, đạo diễn bên kia tức đến giậm chân, ngừng gọi điện thoại cho và Tô Lộ Di.

      Hai ngày liên tiếp, Mặc Tiểu Tịch đều ngẩn người ở trong nhà, cũng nhận được tin Tô Lộ Di kêu trở về làm việc lần nữa, thầm nghĩ, và Thiên Dã xảy ra chuyện như vậy, biết còn để diễn bộ ca kịch đó .

      Mà phương diện phản ứng tin tức ở TV, khiến tất cả mọi người có chút ngạc nhiên, tuy rằng đại đa số người cũng thích và đồng ý quyết định qua lại Thiên Dã và Mặc Tiểu Tịch, cũng có phần tỏ vẻ ủng hộ quyết định của thần tượng, danh tiếng của Mặc Tiểu Tịch cũng từ kiện này mà tăng lên rất nhiều, về phần lời của và ba nam diễn viên kia ai mới là , rất nhiều người tin Mặc Tiểu Tịch, bởi vì bên cạnh có bạn trai tốt, tuấn tú và giàu có như vậy chọn, lại chọn ba tên đàn ông ra gì, điều này có chút hợp lý.

      Tên của Mặc Tiểu Tịch, và ảnh chụp phía trước tuyên truyền của Thiên Sứ Đêm, bị người ta bàn luận, ngờ sau trò hề này, người có lợi cuối cùng, lại là Mặc Tiểu Tịch.

      Tô Lộ Di vui mừng, lập tức chạy tới căn hộ: "Tiểu Tịch, lần này chúng ta vì hoa mà được phúc, có biết bây giờ tên của được xếp hạng là hấp dẫn tìm kiếm nhất , lúc này chúng ta phải thừa dịp truy kích."

      "Tôi cũng ngờ tới điều đó." Mặc Tiểu Tịch vừa vui vừa lo lắng: "Nhưng cứ như vậy, có phải ảnh hưởng rất lớn tới Thiên Dã ?"

      "Ừ ..., ít nhiều gì có, cũng may, tồi tệ như tưởng tượng của tôi." Đối với trước mắt, Tô Lộ Di thoả mãn lắm, nhưng cách nào thay đổi: "Từ mai trở , cứ tiếp tục việc diễn tập, tôi có linh cảm, nhờ gió đông lần này, bộ ca kịch nhất định nổi, phải nỗ lực nhiều."

      Mặc Tiểu Tịch mỉm cười gật đầu, trong lòng cũng rất vui vẻ.

      Tập Bác Niên bỏ tờ báo xuống, cười , có chuyện gì, rất yên tâm.

      Thích Tân Nhã tức đến mức muốn lật ngược cái bàn, ta ngược lại giúp Mặc Tiểu Tịch ngồi lên vị trí cao nhất, bây giờ Mặc Tiểu Tịch gặt hái được tình , nghiệp cũng lên như diều gặp gió, mà chuyện này đều dựa vào trợ giúp của mình.

      Sau khi Ninh Ngữ Yên trở về từ bệnh viện, luôn ngây ngồi ở trong phòng, ngày thứ hai Tập Bác Niên và Hàn Hàn về nhà, ta cũng ra khỏi cửa, vết rạn của hôn nhân càng ngày càng lớn.

      Bây giờ Tập Bác Niên làm đều dẫn Hàn Hàn đến công ty, kêu thư ký trông nom giúp , muốn mỗi ngày đều mang theo trái tim lơ lửng làm.

      Bây giờ chuyện gì Ninh Ngữ Yên cũng có thể làm được, sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, mà tỉ lệ này dùng người Hàn Hàn, lại rất cao, dám lấy an toàn của con trai ra mạo hiểm, phiền chút dù sao cũng hơn so với gặp chuyện may.

      (Câu này có ý nhắc nhở phải làm việc cẩn trọng, đề phòng những việc hay, khó lường trước xảy ra. Đây là câu thành ngữ Trung Quốc.
      -"nhất vạn" chỉ việc gì đó có khả năng sảy ra cao/ nhiều lần
      -"vạn nhất" nghĩa là "lỡ như, chẳng may,..". )

      Hàn Hàn hiểu tại sao bây giờ ngày nào ba cũng ngủ chung với nó, ăn sáng với nó, còn dẫn nó tới công ty, nhưng có thể ở cùng với ba mỗi ngày, nó rất vui!

      dưới nhà họ Tập đều đồn, tin tức Tập Bác Niên và Ninh Ngữ Yên muốn ly hôn, mấy ngày bọn họ gặp mặt, đưa đồ ăn lên, Ninh Ngữ Yên cũng ăn, ngồi mình, biết suy nghĩ gì.

      "Tiểu thư, ăn chút , cứ như vậy, sao cơ thể có thể chịu được."

      "Tiểu Vân, chẳng qua là tôi cam lòng! Ninh Ngữ Yên tôi vì ta mà trả giá biết bao nhiêu thứ, bây giờ ta muốn bỏ bỏ tôi, đúng là vô tình vô nghĩa." Ninh Ngữ Yên nghiến răng .

      "Tôi nghĩ, chừng là dỗi thôi, qua thời gian tốt lên." Tiểu Vân an ủi ta.

      ", tốt lên, trạng thái bây giờ trở thành mất còn, ta vô tình với tôi, đừng trách tôi tàn nhẫn, thu dọn , lát nữa chúng ta về Đài Loan." Nếu trở nên bất hạnh, Tập Bác Niên cũng đừng nghĩ tốt hơn.

      Tiểu Vân sợ hãi: " muốn quấy rầy tới lão gia sao? Cứ như vậy, ông ấy cũng biết chuyện của Hàn Hàn, đến lúc đó mọi chuyện càng khó xử lý hơn."

      " còn đường xoay chuyển." Trong mắt của Ninh Ngữ Yên bỗng nhiên lên vẻ ác độc: " ta muốn ly hôn, tôi khiến nghiệp của ta bị cắt ngang, có nhà họ Ninh chúng tôi, nghiệp của ta lấy đâu ra huy hoàng như ngày hôm nay, tôi muốn cho ta biết, Ninh Ngữ Yên tôi phải người phụ nữ kêu đến, đuổi ."

      "Vâng, tiểu thư, tôi chuẩn bị lát." Tiểu Vân cũng khuyên được Ninh Ngữ Yên, nhưng ta chỉ là người giúp việc, cũng chỉ có thể nghe theo lệnh.

      tuần sau.

      Diễn tập Thiên Sứ Đêm vô cùng suông sẻ, vé tham dự bán hết toàn bộ, mặc kệ người khác ôm suy nghĩ gì tới mua, cũng đều quan trọng, quan trọng là công ty kiếm được tiền.

      Sau khi Tập Bác Niên về nhà, biết tin Ninh Ngữ Yên và tiểu Vân rời vào buổi chiều, lập tức đoán được, là đến Đài Loan tìm viện binh, hừ, đây cũng là con át chủ bài cuối cùng trong tay ta.

      Yên tâm, nhất định toàn lực đáp lại, đừng tưởng rằng sợ con cáo già kia, chọc giận , phải chuyện , cùng lắm là lưỡng bại câu thương.

      (Lưỡng bại câu thương: Ý của câu thành ngữ này là chỉ trong cuộc giành giật, cả hai bên đều bị tổn thương, chẳng có bên nào được lợi cả.)

      Hôm nay, Tô Lộ Di mang theo tấm thiệp mời, hùng hổ bước vào: "Tiểu Tịch, tuần sau, Lưu tổng của công ty nước hoa làm buổi tiệc, mời tham dự, chừng, bị ta nhìn trúng, bọn họ là công ty phát ngôn lớn, phải biết nắm bắt cơ hội."

      Mặc Tiểu Tịch nhận thiệp mời, im lặng suy nghĩ lúc, hỏi: "Buổi tiệc đêm đó, tất cả những người trong giới thương nhân đều sao?"

      "Chắc là vậy! Thế nào?" Tô Lộ Di mơ hồ đoán được tâm tư của , nhưng giả bộ biết hỏi.

      "À, có gì, đến lúc đó tôi tham dự." Mặc Tiểu Tịch cười khẽ , trong lòng kế hoạch, có lẽ thừa dịp này, có thể đoạt lại Hàn Hàn.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 123: Ông Ninh tới!

      Editor: Lost In Love

      Tô Lộ Di cười, trong lòng có chút suy tư, Mặc Tiểu Tịch làm bậy chứ, buổi tiệc tối hôm đó, nhất định Tập Bác Niên cũng , dĩ nhiên, cũng dẫn theo bà xã của .

      Tuy rằng Thiên Dã công bố quan hệ của bọn họ, nhưng thực ra Mặc Tiểu Tịch dường như có ý với Thiên Dã, ngược lại có chút vướng víu với Tập Bác Niên, chuyện này chạy khỏi tầm mắt của ta.

      Chỉ mong, đừng có sai lầm gì nữa!

      Ninh Ngữ Yên trở về Đài Loan, với Ninh Hải Thành là Tập Bác Niên muốn ly hôn với ta.

      "Cái gì? Nó muốn ly hôn với con? Tại sao, phải tình cảm của các con luôn rất tốt sao. hơn nữa còn có Hàn Hàn, sao thoáng chốc lại muốn ly hôn? Cho dù có phụ nữ bên ngoài, cũng nên ầm ĩ đến việc ly hôn, đàn ông thỉnh thoảng gặp dịp mua vui cũng khó tránh khỏi." Ninh Hải Thành kinh ngạc đứng lên, trận bệnh nặng mấy hôm trước, khiến cho bây giờ ông ta phải chống gậy mà .

      "Ba, ba đừng nóng nảy, để con từ từ cho ba nghe." Ninh Ngữ Yên bước qua đỡ ba mình, cùng nhau ngồi xuống: "Ba, có chuyện, con muốn với ba, hy vọng ba nghe xong, giận con."

      "Con ! Ba mang bộ xương già này ra chịu đựng." Ninh Hải Thành tự giễu .

      Ninh Ngữ Yên hơi do dự suy xét lúc, sớm hay muộn gì cũng phải , ta liếm môi và : "Thực ra, Hàn Hàn phải là do con sinh."

      Đôi mắt của Ninh Hải Thành phút chốc mở to, huyết áp tăng lên, chỉ vào ta: "Con...con lại lần nữa xem?"

      Tin này đối với ông ta rất bất ngờ, rất kích thích, ông ta thương cháu ngoại như vậy, nhưng lại phải là con mình sinh ra, là đứa con hoang!

      Ninh Ngữ Yên thấy ba tức đến thành ra như thế, : "Con cũng còn cách nào khác mới làm vậy, năm đó là do con bị bắt buộc."

      "Vậy con mau, rốt cuộc Hàn Hàn là ai sinh?" Ninh Hải Thành dùng sức gõ cây gậy xuống đất, tiếng gầm thét giận dữ vô cùng chấn động.

      Trong lòng Ninh Ngữ Yên có chút sợ hãi, vẫn kiên trì ra: "Là Mặc Tiểu Tịch năm đó ở nhà họ Tập, lúc ta mang thai, con sợ địa vị của con bị uy hiếp, vì thế con mới nghĩ tới dùng chiêu giả bộ mang thai, sau khi ta sinh đứa bé cướp , cho đến bây giờ, con cho rằng ai biết chuyện này, kết quả, bây giờ người phụ nữ kia trở lại, ta và Niên đều biết, con cẩn thận đập trúng Hàn Hàn, ta nhân cơ hội này ly hôn với con." ta trình bày cách đơn giản lại cho ba mình nghe.

      Sau khi nghe xong, Ninh Hải Thành vừa tức giận vừa đau lòng : "Con hồ đồ, con của ta, con hồ đồ, thế giới này, có tường nào bị gió lùa, con cho rằng con nắm hết tất cả trong lòng bàn tay, nhưng thực ra, nó còn nắm nhiều hơn con, Tập Bác Niên là người khôn ngoan, chừng lúc con giả bộ mang thai, nó biết."

      "Ba, bây giờ con nên làm gì đây, ba giúp con chứ?" Ninh Ngữ Yên kéo tay ba mình, đáng thương .

      Trong lòng Ninh Hải Thành bất đắc dĩ thở dài: "Chuyện tới nước này, ba giúp con, còn có thể giúp ai, trước đó con nên nuôi dưỡng đứa con của người khác, chẳng lẽ còn định để con của người khác tới thừa kế di sản của nhà họ Ninh chúng ta sao, con còn con hồ đồ, ngu ngốc ."

      Lúc đó Ninh Ngữ Yên chỉ muốn trói chân Tập Bác Niên, ta đâu có nghĩ nhiều như vậy.

      "Hàn Hàn nhất định thể giữ lại." Mặt Ninh Hải Thành phủ đầy nếp nhăn, đôi mắt sắc bén giống như chim ưng, có sát khí.

      "Ba..." Ninh Ngữ Yên kêu lên, ta vô cùng khó xử, Hàn Hàn ở chung với ta hai năm, ít nhiều gì cũng có tình cảm, ta muốn làm hại Hàn Hàn, cũng ra tay được.

      "Đừng có lòng nhân từ của đàn bà, nếu con có gì cả, cứ vậy , ba cùng con trở về chuyến, ba chuyện với nó, được ?" Ninh Hải Thành chuyển đề tài, .

      "Được." Ninh Ngữ Yên cười khẽ, nếu ba có thể giúp xoay chuyển, dĩ nhiên có gì tốt hơn.

      Tập thị.

      "Ba, có phải ba cãi nhau với mẹ , cho nên mẹ mới bỏ ?"Hàn Hàn leo lên đùi Tập Bác Niên, ôm cổ hỏi.

      "Sao? Con nhé mẹ?" Tập Bác Niên thả cây bút trong tay xuống, ôm cơ thể bé kia vào trong lòng.

      Hàn Hàn cúi đầu suy nghĩ: " lâu con nhìn thấy mẹ, con hơi nhớ mẹ." Trước đây ngày nào cũng có thể gặp mặt, bỗng nhiên mất thấy nữa, nó thích ứng kịp.

      Tập Bác Niên vuốt tóc con trai: "Hôm nay ba dẫn con gặp dì chịu ?"

      "Vâng ạ, vâng ạ." Hàn Hàn nghe có thể gặp Mặc Tiểu Tịch, khuôn mặt nhắn ủ rủ, trở nên sáng ngời.

      Sau khi tan việc, Tập Bác Niên gọi đến căn hộ, ai nhấc máy, dẫn Hàn Hàn tới dưới lầu công ty điện ảnh và truyền hình.

      Mãi đến tối, cũng nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch ra, Hàn Hàn ngẩng đầu nhìn Tập Bác Niên: "Ba, dì ở đây sao?"

      "Thực ra, ba cũng chắc chắn, hay hôm nay mình về trước , ba dẫn con ăn bánh ngọt, được ?" Tập Bác Niên nhìn thấy thằng bé có chút thất vọng, vội vàng dỗ dành .

      Hàn Hàn đưa đầu đến trước cửa sổ, nhìn ra ngoài, thấy bên ngoài có ai, chán nãn ngồi lại: "Vậy cũng được!" Thằng bé nghĩ, hôm nay dì tới.

      Tập Bác Niên khởi động xe rời , ở phía sau , Mặc Tiểu Tịch và Tô Lộ Di cùng nhau ra từ bên trong, Mặc Tiểu Tịch theo bản năng liếc nhìn chiếc xe chạy xa, là nhìn nhầm sao? Hình như là xe của Tập Bác Niên.

      tuần sau.

      Ninh Hải Thành và con trở về nhà họ Tập, người giúp việc gọi điện thoại cho Tập Bác Niên, cho biết chuyện này, hôm nay Tập Bác Niên định dẫn Hàn Hàn tham dự buổi tiệc, thời gian còn sớm, trở về chuyến cũng sao.

      Về nhà, lâu Hàn Hàn gặp mẹ, hớn hở chạy tới: "Mẹ, mẹ về rồi à."

      Ninh Ngữ Yên nhìn thấy khuôn mặt nhắn ngây thơ đó, có cách nào ghét bỏ: "Ừ, về rồi, ông ngoại cũng tới."

      Hàn Hàn nhìn ông lão bên cạnh, lễ phép to: "Chào ông ngoại!"

      Ninh Hải Thành mỉm cười: "Hàn Hàn rất ngoan, hôm nay mặc đồ đẹp như vậy, là muốn ra ngoài với ba sao?" Ông ta nhìn thấy bộ lễ phục của Hàn Hàn, lên tiếng hỏi.

      "Vâng, tối nay Lưu tổng có bữa tiệc, con thấy Hàn Hàn ở nhà mình buồn chán, cho nên dẫn thằng bé chung." Tập Bác Niên giành mở lời, hai cha con giả dối này tới đây lần này khẳng định có ý tốt.

      " ra là vậy! Ngữ Yên, con mau thay quần áo, chung với Bác Niên, vợ , còn ra sao nữa." Ninh Hải Thành mỉm cười hối thúc .

      Ninh Ngữ Yên xoay người lên lầu, Tập Bác Niên cũng gì, tham dự bữa tiệc với , là quan hệ của bọn họ có thể vãn hồi sao, ta muốn , để ta .

      20 phút sau, Ninh Ngữ Yên từ lầu xuống, thay bộ lễ phục dạ hội màu đen, tóc vấn lên gọn gàng, ta bước qua, nắm tay Hàn Hàn: "Chúng ta chung với ba nhé."

      "Tốt quá!" Hàn Hàn hiểu tính toán của người lớn, còn tưởng rằng ba mẹ hoà lại.

      Tập Bác Niên cũng tỏ vẻ gì, đứng dậy ra ngoài, trong lòng Ninh Ngữ Yên vô cùng vui vẻ, vẫn là ba lợi hại, đôi ba câu chế ngự được , nếu có thể hợp lại,dĩ nhiên ta cầu còn được.
      --- ------ ------ ----

    5. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 124: Kìm kẹp hai bên Hàn Hàn!

      Editor: Lost In Love
      đường , Hàn Hàn ngồi ở giữa, Tập Bác Niên và Ninh Ngữ Yên ngồi hai bên, khí hết sức nặng nề, tài xế cũng dám thở.

      Ở chỗ khác, Mặc Tiểu Tịch mặc bộ lễ phục dạ hội mà Tô Lộ Di kêu nhà thiết kế chuẩn bị cho , vải chiffon màu đỏ nhàng, dài đụng đất, vô cùng xinh đẹp, lóa mắt, hơn nữa người còn mang theo phong cách tươi mát, loại vải này mặc hợp lộ ra màu sắc phong trần, nhưng hợp lại vô cùng có lợi.

      Nhà tạo hình trang điểm sơ sơ cho , tóc uống rồi búi lên, còn thêm vào sợi dây chuyền thuỷ tinh.

      "Tiểu Tịch, đúng là đẹp tới ngây dại." Nhà hoá trang vô cùng tự hào với tác phẩm của mình.

      "Cảm ơn khen ngợi." Mặc Tiểu Tịch cười khẽ, lúc này mới có cơ hội nhìn mình trong gương, vẫn nghĩ, về phần thay quần áo, trang điểm gì đó, hoàn toàn quan tâm.

      Lúc này nhìn thấy xinh đẹp và quyến rũ của mình trong gương, cười tự tin, tối nay, là thời cơ tốt nhất để xuất kích, cơ hội tới nhanh như vậy, chừng thành công, nhưng mỗi lần nghĩ đến Hàn Hàn lòng căng thẳng ngủ được, đợi được nữa.

      "Thời gian còn sớm, Tiểu Tịch, chuẩn bị xong chưa?" Tô Lộ Di mặc lễ phục màu đen đứng ở cửa gọi.

      "Xong rồi, chúng ta ." Mặc Tiểu Tịch đưa tay nhấc váy, cẩn thận ra cửa, sợ giẫm phải váy.

      Trong hoa viên ở tầng cao nhất của khách sạn lớn Vạn Long, có rất nhiều tiếng ồn, ánh trăng, ngọn đèn, nhạc, hoa tươi, cây xanh, khiến cho chỗ này vô cùng đẹp, mặt của những nhận vật danh tiếng ở các giới đều giữ nụ cười đúng mực, nhiều, ít.

      5 phút sau khi Tập Bác Niên đến, Mặc Tiểu Tịch và Tô Lộ Di cũng đến.

      Ở đây có rất nhiều người, năm đó tham gia lễ đính hôn của Tập Bác Niên, cũng làm nhục Mặc Tiểu Tịch trong ngày hôm đó, cho nên khi ba người này chạm mặt nhau trong giờ phút này, trường hợp này, biết có phản ứng gì.

      Tin tức Tập tổng cứu người tình cũ trong đêm, say rượu làm loạn, tất cả mọi người đều biết, lúc vợ lớn đụng mặt tiểu tam, biết mùi thuốc súng có nồng nặc .

      Mặc dù khách khứa nhìn như đều cụng ly, thực ra chờ hai người phụ nữ này ra tay, hoặc đấu võ mồm, người bây giờ, luôn thích xem những chuyện liên quan đến mình, lấy những chuyện bi thảm coi là niềm vui!

      Mặc Tiểu Tịch hiểu những người này, rất ghét, rất phản cảm, nhưng hôm nay, muốn cảm ơn mối quan tâm của bọn họ.
      Tô Lộ Di lấy rượu, Mặc Tiểu Tịch đứng tại chỗ, thu động tác của Tập Bác Niên và Ninh Ngữ Yên, còn có bóng dáng của Hàn Hàn vào mắt.
      nhìn thấy bọn họ chuyện phiếm với người khác, Hàn Hàn đứng bên cạnh Tập Bác Niên, ngoan ngoãn uống đồ uống, băng gạc đầu gỡ ra.
      Dường như Tập Bác Niên chuyện xong, dắt Hàn Hàn quay người, Ninh Ngữ Yên cũng cười xoay qua, nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch đứng cách đó 10m, bước chân của họ dừng lại.
      đẹp, lóa mắt đến mức làm người ta thể bỏ qua tồn tại của , Tập Bác Niên đánh giá trong lòng, môi lên nụ cười ấm áp.
      Nụ cười của Ninh Ngữ Yên lập tức rút , nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch, ta thà nhìn thấy quỷ, lại đến đến đây làm gì.
      « A, đó phải là dì sao? Hôm nay dì ấy đẹp. » Hàn Hàn định ba chân bốn cẳng chạy qua, lại bị Ninh Ngữ Yên mạnh mẽ kéo về : « được , đó là người xấu. »
      Lúc này Mặc Tiểu Tịch nhìn thấy rất ràng, Ninh Ngữ Yên đối xử với Hàn Hàn như thế nào, tức giận trong lòng ùn ùn bốc cháy, phải kiềm chế, ra sức giữ bình tĩnh.
      từng bước về phía bọn họ, cố gắng thẳng lưng, dùng dáng thướt tha, tao nhã, ung dung bình tĩnh, tầm mắt nhìn thẳng vào Ninh Ngữ Yên.
      Hàn Hàn bị mẹ la, có chút sợ hãi, dám chạy qua nữa.
      Mặc Tiểu Tịch tới trước mặt bọn họ, ánh mắt bình tĩnh và lạnh lùng dừng lại người Ninh Ngữ Yên, đứng sóng đôi với ta, mặc dù câu nào, dùng ánh mắt cũng đấu hơn 800 hiệp.
      Nhưng đây cũng phải là mục đích cuối cùng của Mặc Tiểu Tịch, cúi đầu xuống, nhìn Hàn Hàn bị Ninh Ngữ Yên nắm chặt, dịu dàng chạm vào mặt thằng bé, « Con trai! Dì là mẹ, là mẹ ruột của con. »
      chỉ Hàn Hàn bị hù dọa, hơn nữa những khách khứa xung quanh, có rượu cũng phun hết ra, nhất thời, dày đặc tiếng nghị luận to , giống như muỗi kêu, ông ông ngừng.
      « Chuyện này chấn động, các người xem xảy ra chuyện gì ? »
      « Tôi cũng biết con của Ninh Ngữ Yên sao lại thành của Mặc Tiểu Tịch ? »
      Tô Lộ Di cầm hai ly rượu tay, cũng bị Mặc Tiểu Tịch làm giật mình, người giống như hóa đá đứng đó.
      Tập Bác Niên đoán trước từ sớm, mặt có biểu gì đặc biệt, giống như xem kịch vui, hoàn toàn để cho hai người phụ nữ này tự do phát triển.
      « Mặc… Mặc Tiểu Tịch, có phải nhớ con tới điên , Hàn Hàn là con của tôi, bác sĩ phụ sản đỡ đẻ cho tôi năm đó có thể làm chứng. » Ninh Ngữ Yên tức giận phản kích, ở trước mặt nhiều người như vậy, Mặc Tiểu Tịch muốn quyết đấu sao.
      Hàn Hàn cũng hiểu nên hỏi : « Dì, sao dì lại trở thành mẹ của Hàn Hàn, phải chỉ có mẹ thôi sao. »
      Mặc Tiểu Tịch mặc kệ lời của Ninh Ngữ Yên, trả lời câu hỏi của Hàn Hàn : « Đúng, mỗi người đều chỉ có mẹ, chính là người sinh con ra từ trong bụng, người đó, chính là mẹ. »
      Ninh Ngữ Yên giận dữ đẩy ra : « Đừng ở đây xằng bậy, Hàn Hàn là con của tôi, là tôi sinh, Mặc Tiểu Tịch cút cho tôi. »
      Mặc Tiểu Tịch lùi hai bước, sợ hãi, lại bước lên : « Phải hay phải, cũng thể dùng miệng để , có dám ở trước mặt mọi người, trước mặt cả thành phố, làm giám định DNA với Hàn Hàn ? »
      « … Hàn Hàn là tôi sinh, chuyện này tôi biết nhất, tôi kiểm tra gì cả, tôi muốn tổn thương tới Hàn Hàn. » Thực ra, ta sợ.
      « Vậy, chúng ta đổi lại, dùng sợi tóc của Hàn Hàn, kiểm tra với tôi, biết sao, bây giờ ngay cả cọng tóc, cũng đủ lấy ra DNA ở trong. » biết ta kiếm cớ trốn tránh, nên sớm chuẩn bị tốt.
      Ninh Ngữ Yên ra lời, người phụ nữ chết tiệt này.
      Khách khứa đều vô cùng kinh ngạc, ra, đứa bé này giống như ly miêu hoán thái tử, là Ninh Ngữ Yên cướp được từ trong tay Mặc Tiểu Tịch.
      « Mặc Tiểu Tịch, con tiện nhân này… » Ninh Ngữ Yên hoàn toàn nổi điên, giơ tay đánh về phía mặt của Mặc Tiểu Tịch.
      Mặc Tiểu Tịch chuẩn bị trước, nhanh chóng nắm lấy tay của ta, ngăn ta hạ xuống.
      « Bốp… » Mặc Tiểu Tịch trở tay với cái tát, đánh vào mặt Ninh Ngữ Yên : « Cái tát này, là tôi đánh cho mình, cũng là nợ tôi. »
      Tập Bác Niên ngờ Mặc Tiểu Tịch lại hung hãn như vậy, khỏi sững sờ.
      Ninh Ngữ Yên đứng trước bờ sụp đổ, mặt ta nóng bừng lên, trước mặt nhiều người như vậy, chồng giúp tiểu tam đánh ta, khiến ta mất hết thể diện.
      « A… » ta điên cuồng hét lớn, giẫy khỏi tay Tập Bác Niên, ôm lấy Hàn Hàn, chạy ra ngoài lan can.
      Last edited by a moderator: 4/5/15
      lenngkenng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :