1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 106: Chuông cửa lại vang lên!

      Editor: Lost In Love

      Tập Bác Niên ép vào góc tường, vây ở trong lòng: "Tôi nghi ngờ có phải ánh mắt của em có vấn đề , miệng còn rất lợi hại, phải dạy dỗ tốt lại chút mới được." nhìn chằm chằm vào mặt , vô cùng nguy hiểm .

      Mặc Tiểu Tịch quay đầu: "Tập Bác Niên, đừng ở đây làm càn với tôi, chỗ này là nhà của Thiên Dã, mọi nơi đều có camera , nếu dám ở đây làm càn với tôi, tôi mang băng thu hình gửi qua bưu điện cho vợ , đến lúc đó đừng trách tôi."

      Thực ra chỉ bậy bạ thôi, ở đây làm gì có camera, chỉ hù doạ .

      Tập Bác Niên cũng phải thằng ngốc, ngôi sao lớn đặt camera trong nhà, ngộ nhỡ bị phóng viên ăn cắp, đây phải là biến khéo thành vụng sao, có người ngu ngốc như vậy.

      " sao? Tốt lắm, chúng ta diễn đoạn tình cảm mãnh liệt , ban ngày ban mặt ở trong nhà người khác, có vẻ như càng thêm kích thích..." Muốn hù doạ , có cửa đâu!

      đè lên tường, giở thủ đoạn quen thuộc, vốn chỉ muốn đùa chút, vừa chạm vào cơ thể lập tức bốc cháy.

      "Tập Bác Niên, dừng tay lại cho tôi, dám động tay động chân với tôi, tôi giết ." Mặc Tiểu Tịch ra sức chống cự, sao có thể để người đàn ông này muốn làm gì làm, né tránh môi của , để hôn, bây giờ, ngu muội để đạt được.

      "Vậy giết xem, tôi chờ." Tập Bác Niên xé nút áo của , vân vê hai khối đẫy đà của , tuy sinh con, nhưng vẫn mềm mại như cũ.

      "A..." Mặc Tiểu Tịch hét chói tai, dùng chân đá: "Dừng tay, dừng tay..."

      Tập Bác Niên chỉ ngừng, ngược lại còn đẩy áo lót của lên cao, cúi đầu ngậm lấy quả đào phía .

      Mặc Tiểu Tịch vô cùng xấu hổ và tức giận: "Tên khốn nạn này, đứng lên, đứng lên." Đầu lưỡi của ma sát đến chỗ nào chỗ đó tuôn ra từng trận khoái cảm, suy nghĩ vừa muốn tiếp tục, vừa muốn để cho đắc ý, chen lấn trong đầu .

      Hơi thở của Tập Bác Niên trở nên nặng nề, chỗ nào đó căng lên dữ dội, "Cơn ghiền" lại bộc phát, mà "Heroin" lại để trước mặt chờ thưởng thức, khó mà kiềm chế được bản thân.

      Tay di chuyển thẳng xuống dưới, Mặc Tiểu Tịch cảm giác được chạm vào chỗ đó, mở to mắt, giãy giụa kịch liệt hơn.

      Trời ạ! Tên điên, biến thái, sắc quỷ này quá điên cuồng rồi...

      "Tập Bác Niên, tôi xin dừng tay lại , coi như tôi sợ , được , buông tôi ra ." Đầu óc của Mặc Tiểu Tịch có chút mờ mịt, cơ thể nóng như lửa, hai chân run rẩy.

      "Mặc Tiểu Tịch, đừng cố gắng chống cự nữa, cơ thể của em có phản ứng, thành với tôi, em muốn, em rất muốn." Tập Bác Niên hả hê cho là mình có thể kích thích được , thuỷ triều tràn ra càng ngày càng nhiều.

      Mặc Tiểu Tịch dùng đầu đâm vào : "Đừng ở đó mà khoe khoang bản lĩnh giường của , tên ngựa đực này."

      "Cảm ơn em đánh giá cao về tôi." Tập Bác Niên cười , khuôn mặt trắng nõn của lên hai thần sắc khác nhau, khiến cho càng thêm quyến rũ.

      Làm muốn ăn hết ngụm.

      " đúng là biết xấu hổ, biết xấu hổ." Mặc Tiểu Tịch nghe thấy tiếng cởi dây nịt, vẻ mặt sợ hãi từ trắng chuyển sang xanh, lại từ xanh chuyển sang hồng.

      " sao, lát nữa chúng ta cũng cần mặt mũi." cười xấu xa, chống lửa nóng lên bụng .

      Sắc mặt của Mặc Tiểu Tịch xấu hổ đến đỏ ửng giống như cà chua, dám nhìn xuống dưới, dùng hết sức giãy giụa, hai tay bị dùng tay kìm lại chặt: "Bỉ ổi..."

      "Hay lắm..." Ánh mắt của nhìn lướt qua Mặc Tiểu Tịch gần như bị nằm đè lên, đáy mắt chuyển sang đỏ rực.

      "Leng keng, leng keng..." Chuông cửa lại vang lên.

      Mặc Tiểu Tịch sợ đến mất hồn mất vía, có cảm giác giống như làm chuyện xấu bị bắt nên chột dạ: "Có người tới, còn mau thả tôi ra, muốn để người khác xem phim miễn phí sao."

      Tập Bác Niên thể buông ra, chết tiệt, ai lại tới vào lúc này?

      Hiển nhiên phải là Thiên Dã, bởi vì có chìa khóa.

      Chuông cửa ngừng vang lên, Mặc Tiểu Tịch ba chân bốn cẳng mặc quần áo vào, đẩy Tập Bác Niên vào phòng của : "Cầu xin , vạn lần đừng ra ngoài, được ?"

      Tập Bác Niên ngồi lên giường : "Được, tôi chờ em quay lại, chúng ta tiếp tục đương vụng trộm."

      "Vụng trộm cái đầu !" Mặc Tiểu Tịch trừng mắt nhìn , có thời gian nhảm với , kéo lại quần áo rồi chạy ra mở cửa.

      Nhìn thấy người ngoài cửa, hốt hoảng trong mắt lập tức biến mất: "Là các người."

      Chị em họ Ninh Ngữ Yên và Thích Tân Nhã hùng hổ đứng ngoài cửa, , lúc này, nhìn thấy bọn họ, trong lòng của Mặc Tiểu Tịch càng thêm chột dạ, cảm giác làm người thứ ba thoải mái chút nào.

      " lâu gặp, Mặc Tiểu Tịch." Ninh Ngữ Yên đẩy ra, vào nhà, Thích Tân Nhã theo phía sau.

      Tập Bác Niên nhìn vòng quanh phòng, vừa thấy biết là phòng dành cho khách, bàn đặt mỹ phẩm dưỡng da, xem ra Mặc Tiểu Tịch ngủ ở đây, cũng phải như tưởng tượng, ở chung phòng với Thiên Dã, điều này làm lòng thoải mái lên ít.

      nghiêng người nằm lên gối của , có sợi dây màu đỏ từ trong gối nằm lộ ra, tò mò muốn kéo ra, chợt nghe thấy ngoài cửa có tiếng cãi nhau, lập tức ngồi dậy, tới cửa, kéo ra đường , cẩn thận nghe ngóng.

      " ngờ ở đây, quá đáng, con tiện nhân, hồ ly tinh này." Thích Tân Nhã nhận được điện thoại của Ninh Ngữ Yên, là đến căn hộ của Thiên Dã tìm Mặc Tiểu Tịch, ta nén giận từ đường đến bây giờ.

      Lúc này tận mắt nhìn thấy, tức giận đến mức vung ra bạt tai, Mặc Tiểu Tịch nhanh chóng né tránh: "Thích tiểu thư, nếu còn những lời lịch như vậy nữa, mời ra ngoài."

      " tưởng là nữ chủ nhân của nơi này à, quyến rũ xong rễ, bây giờ lại qua quyến rũ Thiên Dã, đúng là ...điển hình.” Thích Tân Nhã đánh vào khoảng , trong lòng càng thêm tức giận, chuyện vô cùng độc ác.

      Mặc Tiểu Tịch cười nhạt: "Thích tiểu thư, thêm câu nữa, tôi gọi bảo an, đến lúc đó hình tượng của chắc chắn bị phá huỷ."

      "Đồ tiểu tam xấu xa, còn dám đắc ý?" Thích Tân Nhã bày ra dáng vẻ muốn đánh nhau.

      "Được rồi tiểu Nhã, đừng để mất hình tượng, em là người có học." Ninh Ngữ Yên ở bên cạnh lạnh nhạt , bộ dạng từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh.

      Mặc Tiểu Tịch chế giễu: " sai, nên học theo chị họ , xem ta có học thức đến cỡ nào kìa, la hét giống như con chó điên, có sủa bậy bạ."

      "... dám mắng chúng tôi là chó?" Thích Tân Nhã buột miệng ra.

      "Tiểu Nhã, em im miệng cho chị." Ninh Ngữ Yên bị Thích Tân Nhã có đầu óc làm tức chết, người phụ nữ Mặc Tiểu Tịch Này, phải là người dễ ăn hiếp.

      Thích Tân Nhã nghe Ninh Ngữ Yên vậy, ngoan ngoãn ngậm miệng lại, Mặc Tiểu Tịch, tôi để yên cho !

      Ninh Ngữ Yên chủ động tới bên ghế xô pha, đặt túi xách sang bên, sau đó ngồi xuống, Thích Tân Nhã cũng đặt mông ngồi xuống theo, thở hồng hộc.

      --- ------ ------ -----
      thienbinh2388windlove_9693 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 107: Đàn ông luôn mang theo nửa người dưới xung động và nửa người thông minh!

      Editor: Lost In Love

      Mặc Tiểu Tịch vào bếp rót hai ly nước, đặt xuống trước mặt bọn họ, lịch : " biết hai vị hạ cố đến đây có chuyện gì?"

      Ninh Ngữ Yên cầm ly nước, ưu nhã nước ngụm: "Tôi nghe tiểu Nhã gặp ở công ty điện ảnh và truyền hình, tại còn ký hợp đồng nghệ sĩ, cho nên muốn đến gặp bạn cũ chút, chúc mừng ."

      "Cảm ơn ." Mặc Tiểu Tịch mỉm cười, trong mắt chứa sắc bén, nhưng để lộ ra, đối phó với người phụ nữ quỷ kế đa đoan như Ninh Ngữ Yên, phải luôn cẩn thận, nếu xem thường, tại sao thua cũng biết, giống như hai năm trước.

      "Hôm nay tôi đến đây, ngoại trừ để chúc mừng , tôi còn muốn nhìn con của chút, biết là con trai hay con , bằng tuổi với Hàn Hàn nhà chúng tôi, chắc cũng hai tuổi rồi nhĩ." Ninh Ngữ Yên hỏi bằng giọng điệu vô cùng tự nhiên, đôi mắt sắc sảo luôn chú ý đến vẻ mặt của .

      Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch hơi chấn động, giận dữ lập tức chiếm hết trái tim , cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, giả vờ buồn bã: "Đúng, nếu còn hai tuổi, chừng cũng đáng giống như Hàn Hàn." Bi thương liếc nhìn ta cái, vừa giống như đau lòng, vừa giống như để tiết lộ hàm ý khác.

      Ly nước trong tay Ninh Ngữ Yên hơi run rẩy, ta đoán ra trong lòng của Mặc Tiểu Tịch nghĩ gì, vừa giống như biết gì hết, vừa giống như, có chút điểm khác thường.

      Điều này ngược lại làm cho lòng của ta càng thêm hoảng sợ, nếu trực tiếp ngả bài với ta, chuyện này còn dễ đối phó, nhưng vẻ mặt giả giả lúc này khiến cho ta nắm bắt được gì cả, nếu biết, ta động thủ trái lại lộ ra dấu vết, nếu biết, vậy phải nhanh chóng nghĩ ra giải pháp mới được.

      Thích Tân Nhã ngồi bên cạnh vì Ninh Ngữ Yên mà toát mồ hôi hột, nếu là ta, có chết ta cũng dám hỏi tới Hàn Hàn, chị họ lợi hại.

      "Ý của là đứa bé chết sao?" Ninh Ngữ Yên ra vẻ ngạc nhiên hỏi.

      "Tôi cũng biết, chừng bị người ta ôm ." Mặc Tiểu Tịch nhìn ta, đôi mắt thản nhiên mà u tối, giống như ngăn cách bởi tấm màn đen, biết bên trong giấu thứ gì.

      Ninh Ngữ Yên gật đầu, thở dài hơi: "Tôi lấy làm tiếc! Tôi và Niên còn nghĩ, mấy năm nay và đứa bé có cuộc sống rất hạnh phúc, đừng quá đau buồn."

      "Ninh tiểu thư, khả năng diễn kịch của rất tốt, nếu đóng phim, nổi tiếng rất nhanh." Mặc Tiểu Tịch thành .

      "Ha ha..." Vẻ mặt của Ninh Ngữ Yên hơi thay đổi, che miệng cười: "Mặc Tiểu Tịch, ý là gì, tôi hiểu."

      Sắc mặt của Mặc Tiểu Tịch cũng thay đổi, dựa vào ghế xô pha: " thẳng ra, lo tôi trở về dẫn đứa bé đến tranh giành Tập Bác Niên với đúng , cho nên, tìm tới cửa thăm dò, tôi sai chứ?"

      "Ha ha..." Ninh Ngữ Yên thoải mái cười to: "Mặc Tiểu Tịch ơi Mặc Tiểu Tịch, đánh giá mình quá cao rồi, tôi và Niên đứa con, nghiệp cũng liên kết chặt chẽ, tuy rằng nửa người dưới của đàn ông đều có lý trí, nhưng nửa người lại rất thông minh, cùng lắm ấy bắt lại làm điếm miễn phí vài ngày, tôi tuyệt đối lo lắng."

      Mặc Tiểu Tịch giễu cợt liếc về phía phòng mình, miêu tả rất chuẩn xác! Nhưng để bỡn cợt nữa.

      Tập Bác Niên ở trong phòng nghe thấy cũng tái mặt, phụ nữ đáng sợ, Ninh Ngữ Yên độc ác, Mặc Tiểu Tịch thông minh, đương nhiên cũng có chút ngớ ngẩn và đanh đá giống như Thích Tân Nhã.

      "Ninh tiểu thư, bây giờ thăm dò xong rồi, có thể được chưa?" Mặc Tiểu Tịch lạnh mặt xuống, có ý đuổi khách, nếu phải lúc này còn chưa tới thời điểm thích hợp để xuất kích, dễ dãi với ta vậy đâu.

      Ninh Ngữ Yên đứng lên: "Mặc Tiểu Tịch, lo mà làm ngôi sao của , đừng tới nhà họ Tập quấy rối, người phụ nữ bị bỏ rơi, phải có chút lòng tự trọng, biết ?"

      "Chỉ sợ là Tập Bác Niên lại tới quấn lấy tôi, tôi đề nghị , buổi tối lấy dây xích khóa ta lại, ban ngày đặt máy định vị người ta, vậy, cho dù ta vệ sinh, cũng biết, nếu , ngay cả lúc này ta trốn trong phòng nào đó nghe lén chúng ta chuyện, cũng biết." Mặc Tiểu Tịch cố ý lớn tiếng, để người nào đó bên trong cũng nghe thấy.

      "Giữa vợ chồng nên tin tưởng đối phương, tôi tin Niên vụng trộm sau lưng tôi." Ngoài miệng Ninh Ngữ Yên vô cùng tự tin, nhưng trong lòng lại hoàn toàn nắm chắc, thực tế, hai năm nay Tập Bác Niên đối xử với ta rất lạnh nhạt.

      Mặc Tiểu Tịch mỉm cười: "Đúng, đúng, loại người luôn mang theo nửa thân dưới xung động và nửa thân thông minh như Tập Bác Niên, làm ra chuyện đó, có thể nghĩ như vậy, ta nên cảm động."

      Nghĩ tới người đàn ông lúc này trốn giống như ăn trộm, và người phụ nữ đáng ghét bởi vì sĩ diện mà khổ thân, cảm thấy vô cùng sung sướng vì được trả thù.

      Ninh Ngữ Yên cảm nhận được khuôn mặt tươi cười của tràn đầy chế giễu, nhưng nếu ta giận lên thua.

      "Đương nhiên, cưới được tôi là hạnh phúc lớn nhất của ấy, trễ rồi, tạm biệt!" Ninh Ngữ Yên giống như bà lớn, ưỡn ngực và ngẩng cao đầu ra cửa.

      Thích Tân Nhã cũng hung hăng đứng lên trừng mắt nhìn : " hãy cẩn thận cho tôi, biết xấu hổ." xong, nhanh chóng đuổi theo Ninh Ngữ Yên.

      Mặc Tiểu Tịch thấy bọn họ hết thả lỏng cơ thể, Ninh Ngữ Yên đáng chết, còn dám hỏi về chuyện của đứa bé, người phụ nữ này nên xuống địa ngục.

      Nghe được tiếng bước chân phía sau, cười lạnh và : "Nghe hết rồi phải , xem vợ của thông minh và hiểu chuyện đến cỡ nào kìa, đuổi theo nhanh ."

      "Em ghen sao?" Tập Bác Niên tiêu sái bước tới sau lưng , kề sát đầu vào mặt .

      "Có thể sao? Đời này của Mặc Tiểu Tịch tôi bao giờ nữa, thậm chí cho tôi cả thế giới, tôi cũng cần." Mặc Tiểu Tịch nghiêng đầu nhìn , : "Hơn nữa, loại người khốn nạn có nửa thân dưới xung động, nửa thân thông minh như , thể vì người phụ nữ mà vứt bỏ tất cả, tôi muốn làm món đồ chơi cho nữa."

      "Tôi chưa bao giờ nghĩ đùa bỡn em." Tập Bác Niên nhìn , nghiêm túc , nghe tại đùa bỡn , đột nhiên cảm thấy đau lòng.

      Mặc Tiểu Tịch đứng lên, kéo cửa rồi tới hoa viên: "Cho dù tôi, tôi cũng cần, bây giờ tôi muốn can thiệp vào gia đình của , tôi chỉ muốn con của tôi."

      "Nhưng rất tiếc, em trốn thoát đâu, Hàn Hàn giao cho em, và cả em, tôi cũng buông tay." Tập Bác Niên cũng biết rốt cuộc lúc này muốn thế nào, ràng thể ly hôn với Ninh Ngữ Yên để cưới , lại lưu luyến cơ thể của , muốn buông tay.

      Mặc Tiểu Tịch nghe thấy tiếng bước chân, biết là .

      Trong lòng, có chút lạnh lẽo.

      Đúng là ngày náo nhiệt, sau này, phải cẩn thận hơn, Tập Bác Niên dây dưa quá đáng, Ninh Ngữ Yên xảo trá, còn ở công ty, Thích Tân Nhã cũng gây với .

      Ninh Ngữ Yên và Thích Tân Nhã tới tầng ngầm garage, đột nhiên, Thích Tân Nhã xoay người, nhìn về phía chiếc xe trong đó: "Chị họ, chị họ, chị mau nhìn xem, đây là xe của ai."

      Ninh Ngữ Yên luôn phía trước lúc này dừng chân lại, quay đầu, nhìn về phía chiếc xe mà Thích Tân Nhã chỉ, sắc mặt lập tức trắng như tờ giấy.

      Sao xe của Niên lại đậu ở đây?

      --- ------ -------
      thienbinh2388windlove_9693 thích bài này.

    3. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      :yoyo17::yoyo17: hay quá nàng ơi ta đặt gạch ngồi hóng chap mới nữa!!!1

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 108: Ai cũng có mưu đồ riêng!

      Editor: Lost In Love

      "Chị họ, em nhìn nhầm, đây là xe của rễ." Thích Tân Nhã dè dặt , ban nãy, bọn họ qua đây, cho nên thấy.

      Haizz, lớn chuyện rồi.

      Thích Tân Nhã có ngu cũng biết xe của rễ xuất ở đây để làm gì, phải biết rằng bọn họ vừa mới đấu với con tiện nhân Mặc Tiểu Tịch trận.

      rễ cũng ở đó? Những lời lúc nãy bọn họ , phải ta đều nghe được chứ!

      Sắc mặt của Ninh Ngữ Yên vô cùng khó coi, nhớ tới những lời giống như đùa của Mặc Tiểu Tịch vừa rồi, cơ thể của ta có chút lảo đảo, lùi về sau mấy bước, thiếu chút nữa ngã.

      "Chị họ, cẩn thận." Thích Tân Nhã vội vàng đỡ ta: "Hay là chúng ta lên đó, bắt bọn họ ra nguyên hình, lá gan cũng lớn, ở dưới mí mắt chúng ta tư thông, nếu chị mặc kệ quản, rễ càng quá đáng hơn."

      Trong lòng của Ninh Ngữ Yên chịu rất nhiều đả kích, nhưng ta nhanh chóng tỉnh táo lại: " được, nếu chị tuỳ tiện chạy lên làm ầm ĩ, Niên cảm thấy mất mặt, đến lúc đó ấy đứng về phía Mặc Tiểu Tịch và giúp ta, đến lúc đó người chịu thiệt chỉ có thể là chị."

      "Nhưng chị họ, chị nhẫn nhịn như vậy, phải là dễ dàng cho con tiện nhân Mặc Tiểu Tịch lắm sao, nếu là em, mặc kệ tất cả, xông lên đánh rồi sau, tiện thể cho rễ cảnh cáo." Thích Tân Nhã hiểu, từ trước đến nay chị họ rất lợi hại, sau lại nhẫn nhịn chuyện này.

      Ninh Ngữ Yên lạnh lùng liếc ta cái: "Em biết cái gì, rễ em là người bình thường sao? Chọc giận ấy, chừng ấy mượn cơ hội ly hôn với chị."

      " đâu, còn có cậu, Tập Bác Niên có can đảm ly hôn với chị, chị thể dung túng ta, chúng ta xông lên, đánh con tiện nhân Mặc Tiểu Tịch trận, xem ta còn dám vẫy đuôi loạn nữa ."

      "Đừng nữa, đỡ chị lên xe trước ." Bây giờ trong lòng Ninh Ngữ Yên vừa ghét vừa hận.

      Bọn họ trở lại xe, chạy liền, mà đậu ở góc khuất, Ninh Ngữ Yên nghĩ tới mình bị Mặc Tiểu Tịch đùa giỡn, nghĩ tới bọn họ làm chuyện cẩu thả ở trong phòng, đáy mắt của ta từ từ nổi lên sát khí, năm đó nên dùng dao giết chết người phụ nữ này.

      Lát sau, bọn họ nhìn thấy Tập Bác Niên ra, sau đó lái xe rời , vẻ mặt vô cùng khác thường.

      Chẳng tránh chị họ dám chọc tới rễ, ta khủng khiếp: "Bây giờ chúng ta làm gì đây, có nên lên đó đánh , gì cả, kéo ra mà đánh."

      "Lái xe , dạy dỗ ta, chỉnh chết ta, chị có hàng ngàn cách, cách em , là cách hạ đẳng nhất trong các cách, chị phải để ta trả giá đắt." Ninh Ngữ Yên nham hiểm nhìn vào nơi nào đó, trong lòng nổi lên kế hoạch đáng sợ.

      Hai năm trước tôi chỉ mới làm cho sống bằng chết, hai năm sau tôi khiến chết toàn thây.

      Tập Bác Niên quay lại công ty, nghĩ tới Mặc Tiểu Tịch, trong đầu giống như có hòn đá lớn, khiến cho vô cùng buồn phiền, rốt cuộc nên làm gì mới tốt.

      Buổi tối trở về nhà họ Tập, Ninh Ngữ Yên và Hàn Hàn ăn tối,Tập Bác Niên cũng ngồi xuống ăn.

      "Ba, ba về rồi ạ." Hàn Hàn ngọt ngào gọi tiếng.

      "Ừ, hôm nay ở nhà có nghịch ngợm, có làm ầm ĩ tới mẹ ." Tập Bác Niên vuốt đầu Hàn Hàn, thương .

      Hàn Hàn suy nghĩ lúc, lắc đầu: "Hôm nay mẹ có ở nhà, Hàn Hàn ở nhà chơi mình."

      "À..., mẹ có ở nhà." Tập Bác Niên mỉm cười tiếp theo lời của Hàn Hàn, lơ đãng nhìn về phía Ninh Ngữ Yên: "Hôm nay làm đẹp sao?"

      " phải." Ninh Ngữ Yên vừa ăn vừa nhàng phủ nhận: "Em tới chỗ, gặp người, lát nữa rồi ."

      Tập Bác Niên mím môi có chút sâu xa, gì, chẳng lẽ ta muốn với chuyện gặp Mặc Tiểu Tịch, muốn đánh đòn phủ đầu, nhưng chắc là ta biết có qua lại với Mặc Tiểu Tịch.

      bữa tối, ăn bằng mặt bằng lòng, ai cũng có mưu đồ riêng.

      Ăn xong bữa tối, Tập Bác Niên chơi với Hàn Hàn lúc kêu người giúp việc ôm thằng bé ngủ, vào thư phòng với Ninh Ngữ Yên.

      "Niên, em muốn với , hôm nay em gặp Mặc Tiểu Tịch, Tân Nhã gặp ấy ở công ty điện ảnh và truyền hình, ra ấy ký hợp đồng nghệ sĩ ở đó, em rất bất ngờ." Ninh Ngữ Yên dịu dàng điềm tĩnh .

      "Ồ..., đúng là khiến người ta ngạc nhiên, sau đó sao, em ôn lại chuyện cũ với ấy?" Tập Bác Niên thản nhiên hỏi.

      Ninh Ngữ Yên cười khổ: "Niên, cho rằng, giữa em và ấy có chuyện cũ để sao? Em là người vợ, người mẹ, em sợ xuất của ấy ảnh hưởng tới hôn nhân của chúng ta, cho nên em mới tìm ấy, số lời rất khó nghe, em còn cách nào khác, em rất sợ mất , Niên."

      ta dịu dàng nhìn , trong mắt ngấn nước mắt, nhưng rơi, nhìn thấy, lại càng đáng thương hơn.

      Nếu phải Tập Bác Niên quá ràng bản tính của ta, bị ta làm cảm động.

      "Cho nên, em muốn làm sao?" Tập Bác Niên hờ hững hỏi.

      Ninh Ngữ Yên ngồi xuống bên cạnh , ôm lấy : "Niên, em , em rất , vì vậy có thể có chút cực đoan, nhưng xin tin tưởng trái tim của em, đừng rời bỏ em."

      "Ngữ Yên, có phải em lo lắng nhiều quá rồi , em tốt như vậy, sao có thể rời bỏ em, em lại còn hiền lành lương thiện, sinh Hàn Hàn cho , có lý do gì mà cần em, em cũng có phạm sai lầm gì." Tập Bác Niên giả tạo , những lời này mang hai hàm ý, chỉ có người có tật giật mình mới sợ hãi.

      Khôn khéo như Ninh Ngữ Yên, những lời này của Tập Bác Niên làm cho ta có chút lo sợ, nụ cười cũng cứng ngắc, da đầu tê rần, ta dám tưởng tượng, nếu biết Hàn Hàn là do Mặc Tiểu Tịch sinh, xử lý ta thế nào, chắc chắn ly hôn với ta, chắc chắn .

      Bây giờ, chỉ có diệt trừ Mặc Tiểu Tịch, làm cho mãi mãi biến mất khỏi thế giới, ta mới có thể yên tâm sống tiếp.

      10 giờ tối Thiên Dã mới trở về, nằm xuống là ngủ ngay, giấc ngủ trung bình hai ngày nay của tới bốn tiếng, thậm chí có cơ hội để chuyện với Mặc Tiểu Tịch, ban ngày trong nhà xảy ra chuyện gì, cũng biết.

      Mặc Tiểu Tịch nghe tiếng Thiên Dã trở về, ra ngoài, nhìn thấy đèn phòng của sáng trưng, quần áo vẫn chưa cởi ngã xuống giường ngủ thiếp , xem ra rất mệt mỏi.

      lặng lẽ vào, cởi giày, đắp chăn cho , cúi người nhìn ngủ, những sợi tóc mềm mại dán trán, lông mi rậm rạp giống như cây quạt, đôi môi đỏ thẫm, làn da vô cùng mịn màng, tóc của rất đẹp, dáng ngủ giống như hoàng tử ngủ, nhưng người đàn ông đẹp trai như thế này, tại sao lại được.

      Cho dù có , người như , cũng xứng với thuần khiết của , nghĩ tới chuyện xảy ra ở đây hôm nay với Tập Bác Niên, cảm thấy mình nhơ nhớp.

      từ từ đứng dậy, đột nhiên có bàn tay to kéo vào trong ngực, lật người đè lên .
      thienbinh2388windlove_9693 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 109: Bị người ta bỏ thuốc!

      Editor: Lost In Love

      Mặc Tiểu Tịch giật mình: "Thiên Dã, làm gì vậy, đừng giỡn nữa."

      " muốn ôm em, cảm nhận hơi ấm của em, tiểu Tịch, em nghe thấy tiếng đập của trái tim ?" Thiên Dã yếu ớt mở mắt ra, thực ra từ lúc vào phòng cởi giày cho tỉnh.

      đến gần, cơ thể có mùi hương thơm ngát sau khi tắm, khiến cho muốn ở trong đêm mệt mỏi này dựa vào gần hơn.

      Lồng ngực của Mặc Tiểu Tịch phập phồng, thường hay quên Thiên Dã cũng là người đàn ông, mà lúc này, trong mắt có tia sáng mê hoặc lờ mờ, hiểu , muốn gì.

      "Em...em muốn về phòng, đừng làm nũng như đứa trẻ, mau thả em ra, nếu em tức giận." Mặc Tiểu Tịch cố ý nghiêm mặt, xấu hổ .

      "Tức giận? Được, tiểu Tịch tức giận cũng rất đáng , nhắm mắt lại." đưa môi về phía , mùi hương thơm ngát phả vào mặt, hoàn hảo đến mức đủ khiến cho tất cả phụ nữ đều say mê, nhưng Mặc Tiểu Tịch lại cảm thấy sợ hãi.

      nghiêng đầu , nụ hôn rơi vào khóe môi .

      Hành động của khiến đôi mắt của tối xuống, ép làm chuyện muốn làm.

      "Thiên Dã, đừng như vậy, cho dù muốn qua lại, cũng cần phải có quá trình, bây giờ em có cách nào..." Mặc Tiểu Tịch kiên trì .

      "Xin lỗi..." Thiên Dã đứng lên, ngồi bên mép giường, suy sụp tinh thần.

      Mặc Tiểu Tịch bò dậy khỏi giường: " ngủ sớm , em về phòng trước." chạy ra cửa.

      "Tiểu Tịch..."

      Mặc Tiểu Tịch nghe thấy Thiên Dã kêu , nhếch miệng, xoay người lại, cười : "Chuyện gì?"

      "Có phải đến bây giờ em vẫn còn Tập Bác Niên , bằng chứng năm đó vô cùng xác thực, chính là em với ta, suy nghĩ rất lâu, cho đến khi nhìn thấy em và ta cãi nhau đường, em khóc lóc chỉ trích ta, khoảnh khắc đó, biết em ta, lúc ấy cảm thấy lòng rất đau, tại sao người em , phải là ." Thiên Dã yếu ớt , ngồi ở đó, bị bi thương vây quanh.

      "Tiểu Dã, em...em biết nên gì, đúng vậy, em từng ngu ngốc người đàn ông muốn trả thù em, cuối cùng, em lại thương hại ta, nhưng sau này, em ngu ngốc như vậy nữa, em muốn triệt để nhổ tận gốc ta trong lòng em." Mặc Tiểu Tịch xong, đôi mắt căng lên khó chịu: "Được rồi, em ngủ đây."

      xoay người ra ngoài, chỉ chừa lại căn phòng thê lương.

      Thiên Dã nằm xuống giường, nhắm mắt lại, chất lỏng ẩm ướt từ từ chảy xuống.

      Hai ngày sau, Mặc Tiểu Tịch chính thức vào công việc, thử quần áo, thử đồ, làm quen với các diễn viên, tuy rằng thường xuyên nghe thấy bọn họ nghị luận sau lưng , nhưng quan tâm, trình độ công kích bằng ngôn ngữ này, đáng lo với , việc bây giờ phải làm, chính là cố gắng hết sức, làm được tốt nhất.

      Tô Lộ Di cũng rất hay xuất trong hội trường diễn tập, xem Mặc Tiểu Tịch diễn thế nào.

      Sau khi Mặc Tiểu Tịch lên đồ, đẹp đến mức khiến cho người ta rời mắt được, mấy nam diễn viên nhìn tới ngây người.

      Lúc nghỉ ngơi, nam diễn viên tới, nhiệt tình : "Tiểu Tịch, tối nay mọi người muốn đến KTV chơi, cũng luôn nhé?"

      " được, tôi còn muốn tìm hiểu về nhân vật nhiều hơn chút, mọi người ." Đối với loại hoạt động quần thể này, Mặc Tiểu Tịch có hứng thú.

      "Đừng như vậy, tất cả mọi người đều là đồng nghiệp, chơi cùng , làm rất tốt rồi, cứ như vậy , sau khi kết thúc, chúng tôi chờ ." Nam diễn viên xong, đợi Mặc Tiểu Tịch đồng ý chạy , khóe miệng lộ ra nụ cười tà.

      "Này..." Mặc Tiểu Tịch muốn gọi ta lại, tiếc là chậm, suy nghĩ lúc, vẫn quyết định , nếu , sau này càng khó ở chung với mọi người hơn.

      Sau khi kết thúc công việc, mọi người lên xe rời , đến nhà hàng Pháp ăn, sau đó khoãng 8h, đến KTV.

      Mười mấy người mướn căn phòng lớn, ánh đèn bên trong vô cùng mờ ảo.

      Sau khi mọi người ngồi xuống, bắt đầu ca hát, có vài người chơi vô cùng điên cuồng, Mặc Tiểu Tịch ru rú ở góc ăn trái cây, nhìn bọn họ chơi.

      "Tiểu Tịch, tới sao hát vài bài....chúng ta song ca bài Bạn Tình nhé." nam đồng nghiệp kiên trì kéo ra hát, đồng thời nháy mắt với người đàn ông phía sau.

      Mặc Tiểu Tịch thể từ chối, đành phải hát chung với ta.

      Mà người đàn ông ngồi ở đằng kia, lấy bao thuốc bột bỏ vào trong nước của , người bên cạnh nhìn thấy, cũng làm bộ như thấy, trái lại còn lộ ra nụ cười hả hê.

      Hát xong, Mặc Tiểu Tịch quay lại chỗ ngồi, cảm thấy miệng có chút khát, theo bản năng cầm nước lên uống.

      lâu sau, cảm thấy có chút bình thường, đầu óc choáng váng, ánh đèn xoay tròn, những người ở trước mắt cũng trở nên mơ hồ.

      lắc đầu, cố gắng làm mình tỉnh táo, nhưng vẫn rất choáng, càng tồi tệ hơn là cảm thấy cơ thể vô cùng nóng.

      Tại sao lại như vậy?

      "Tiểu Tịch... sao vậy, thoải mái sao? Chúng tôi đỡ đến chỗ khác nghỉ ngơi nhé?" Mấy người đàn ông nheo mắt tới đỡ .

      " cần, cần, tự tôi về được." Trong đầu Mặc Tiểu Tịch vang lên tiếng cảnh báo, đẩy tay bọn họ ra, vừa rồi đứng lên hát vẫn còn tốt, nhìn lại ly nước, trong đó bị bỏ thuốc.

      " đứng vững, đừng cố gắng miễn cưỡng, chúng tôi đỡ ." Mấy người đàn ông kìm kẹp hai bên kéo Mặc Tiểu Tịch, dẫn ra ngoài.

      số người trong phòng cười : "Chơi thú vị."

      "Đúng là rất thú vị, ta cũng có diễm phúc , nhìn dáng vẻ chưa thoả mãn dục vọng của ta là biết cũng thèm chơi."

      Mặc Tiểu Tịch nghe thấy vài tiếng nghị luận, bị kéo ra hành lang, biết bọn họ muốn làm gì, hoảng sợ phản kháng, biết lấy đâu ra sức lực, vùng khỏi bọn họ, lảo đảo chạy về phía trước.

      "Đừng chạy, đứng lại." Mấy người đàn ông đuổi theo phía sau.

      Mặc Tiểu Tịch căn bản nhìn thấy đường phía trước, chỉ biết trời đất quay cuồng, bóp méo, chân của giống như giẫm bông vải, mềm nhũn đạp thấy đáy, nhưng chỉ biết chạy, chạy có phương hướng.

      Phục vụ trong KTV nhìn thấy ba nam đuổi theo nữ, cảm thấy kỳ lạ, lập tức báo cáo với ông chủ.

      Ông chủ nhận được điện thoại, nhanh chóng chạy tới.

      Mặc Tiểu Tịch có mục đích chạy về phía trước, nhìn thấy cửa lớn ở ngay trước mắt, chỉ cần chạy ra, an toàn, bất chấp tất cả lao về phía trước.

      Trước mắt xuất bóng đen cao lớn, đâm đầu vào, đụng trúng bờ ngực rắn chắc và ấm áp.

      "Cứu mạng...cứu mạng..." nhìn thấy mặc ta, chỉ mơ màng kêu gào, giống như có cảm giác, ta chắc chắn cứu mình.

      Ba người đàn ông phía sau chạy lên tới, ông chủ của KTV cũng từ bên trong ra.

      --- ------ ----
      thienbinh2388windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :