1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 96: Tôi muốn trở thành nữ chính!

      Editor: Lost In Love

      Thiên Dã nhặt tấm poster từ dưới mặt đất lên, trong đó viết cuộc so tài nữ chính của Thiên Sứ Đêm, là bộ kịch ca múa.

      kiện này tại rất phổ biến, mặc dù tuyên truyền có tác dụng, nhưng để những người có kinh nghiệm đến giữ chức vụ quan trọng, cách này có được ? cảm thấy mạo hiểm nhiều hơn.

      Tiểu Trần vội vàng rời , Thiên Dã tiện tay xếp lại bỏ vào trong túi.

      Tô Lộ Di ngẩng đầu lên nhìn thấy Thiên Dã, : "Thiên Dã, tới rồi à, lại đây ngồi , hôm nay có thời gian, lát nữa gặp đạo diễn Chu với tôi, ta hẹn nhiều lần rồi, bắt đầu từ ngày mai, có lẽ rất bận."

      Thiên Dã ngồi xuống, thuận tay lật tạp chí: "Rất khó giải quyết sao?"

      "Quả tai nạn, nữ chính vừa ý, thể hiểu được tên khốn Lam Dật kia, nếu có thể thực tốt vở ca kịch này, rất giật gân, mỗi bước lúc này đều đúng hướng, chỉ thiếu nữ chính, vẫn còn thuần khiết, dính khói bụi trần gian, có nền tảng vũ đạo, trong hai tuần ngắn ngủi này, kêu tôi đâu tìm đây." Tô Lộ Di vì chuyện này mà đầu gần như sắp nổ tung, hơn nửa ta từng khoác lác với cấp , nhất định tìm được.

      "Nghe có vẻ khá phiền phức." Thiên Dã thờ ơ , thuần khiết, dính khói bụi trần gian, biết nhảy múa, giống như Mặc Tiểu Tịch, thầm nở nụ cười, tiếp tục xem tạp chí.

      Buổi chiều, Thiên Dã trở về, tiện tay cởi áo khoác rồi vứt lên ghế xô pha, đến tủ lạnh rót ly nước, ừng ực uống hơi cạn sạch, mỗi lần gặp chuyện vui, luôn làm như vậy.

      Lão già đạo diễn Chu đáng ghét, lần nào cũng mượn cớ động tay động chân với , nếu phải lạnh mặt xuống, chừng còn quá đáng hơn, Tô Lộ Di ở bên cạnh vẫn làm bộ nhìn thấy, cuộc sống như vậy, là thứ muốn sao? Phía sau vinh quang, ít linh hồn bị bán đứng!

      "Tiểu Dã, về rồi hả? Sao lại bật đèn." Mặc Tiểu Tịch từ trong phòng ra, bởi vì hôm nay về ăn cơm, cho nên sau khi ăn xong trở về phòng nghiên cứu chuyện tìm việc làm.

      Thiên Dã đặt ly nước xuống: "À..., quên mở, có lẽ là hơi mệt, vào nghĩ trước, em cũng nghỉ sớm ." vỗ vai , về phòng của mình.

      Mặc Tiểu Tịch cảm thấy hình như Thiên Dã có chút vui, có lẽ là gặp chuyện vừa ý công việc.

      Hôm sau, sáng sớm Thiên Dã nhận được thông báo và rời , lúc Mặc Tiểu Tịch dọn dẹp vệ sinh nhìn thấy chiếc áo khoác ghế xô pha, để ở đây, chắc là muốn giặt, cầm chiếc áo từ xô pha lên, mang đến phòng giặt đồ.

      Nhưng tờ giấy rơi ra, Mặc Tiểu Tịch ngồi xổm xuống nhặt lấy, sau khi cầm lên, nghĩ thầm nếu là thứ quan trọng, để ở đây.

      Cuộc thi tuyển chọn Thiên Sứ Đêm?

      đọc quy định dự thi cách tỉ mỉ, tuổi từ 18 đến 28, ngoại hình tốt, có nền tảng vũ đạo.

      còn để ý thấy, người hoạch định là Tô Lộ Di.

      Lòng của Mặc Tiểu Tịch sáng lên, có lẽ có thể thử, nhìn qua hình như là vở ca kịch có quy mô lớn, với lại trước kia khi học, cũng thường xuyên cùng bạn xem, xem như cũng có chút nghiên cứu đối với lĩnh vực này, hơn nữa biết nhảy múa, mặc dù hai năm rồi nhảy, nhưng nền tảng vẫn còn, nếu siêng năng luyện tập, nhất định làm được!

      Nhưng bây giờ vẫn còn vấn đề, chính là Tô Lộ Di rất ghét , cho dù phù hợp với tất cả các khía cạnh, ta cũng nhất định chọn .

      Làm sao bây giờ?

      Phải tìm cách gặp riêng ta, biết đâu có thể thành công.

      lặng lẽ ghi lại số điện thoại của Tô Lộ Di, sau đó gọi cho Thiên Dã trước: "Hôm nay có về ăn cơm ?"

      "Có lẽ ngày mai mới về, bây giờ ở bên ngoài." Thiên Dã .

      "Ừ, vậy được rồi. Tô tiểu thư có ở chung với , đâu ấy cũng chung sao?" Mặc Tiểu Tịch ngập ngừng hỏi, muốn để Thiên Dã biết, bởi vì nhất định phản đối.

      Thiên Dã ngẩn người: "Sao đột nhiên lại hỏi đến ấy, mấy ngày nay ấy bận việc khác, cho nên trợ lý chung với , là nam...! Em cần lo lắng."

      Sắc mặt của Mặc Tiểu Tịch đỏ ửng, xong, chắc chắn hiểu lầm: "Được, em biết rồi, em cúp máy đây, tạm biệt."

      nhanh chóng cúp điện thoại, đánh tan ngọn lửa mờ ám.

      vậy Tô Lộ Di chắc chắn bận sắp xếp chuyện ca kịch, Mặc Tiểu Tịch, mày nhất định phải nắm bắt cơ hội này.

      dùng sức hít vào hơi sâu, bấm điện thoại gọi cho Tô Lộ Di, câu tối nay ta đến gặp ở công viên chung cư, trời lạnh như vậy, chỗ đó có người.

      Tô Lộ Di rất tò mò, biết Mặc Tiểu Tịch có chuyện gì tìm ta, vì thế, thoải mái đồng ý.

      9h tối.

      Trăng đêm nay tỏ lắm, nhưng điều đáng ngạc nhiên là có rất nhiều sao, vô cùng sáng, giống như tấm vải đen được nạm kim cương đó, mỗi viên đều rất sặc sỡ.

      Tô Lộ Di lái xe đến, từ xa nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch mặc chiếc váy màu trắng, lặng lẽ ngồi dưới giàn hoa, mái tóc đen nhánh có chút tạp chất xóa đầu vai, khuôn mặt trắng nõn, thanh lệ thoát tục, hương vị có phần thanh lịch tao nhã.

      Lúc ta đến gần tiếng nhạc cổ điển đột nhiên vang lên.

      Mặc Tiểu Tịch đứng dậy, nhảy theo tiếng nhạc, điệu múa ba lê cơ bản được dung hòa với điệu múa đại, dưới ánh đèn đường bên cạnh giàn hoa, vô cùng duyên dáng, làm cho người ta cảm thấy ngạc nhiên thôi.

      Tô Lộ Di ngừng thở, đẹp, bất luận là phong cách hay ngoại hình, đều vô cùng thanh tao, dính chút khói bụi nhân gian, điều đó có thể làm cho lòng người ta rung động, đáng ngạc nhiên hơn là ở đây phải là sàn múa lộng lẫy, nhưng lại có thể khiến cho ta dứt mắt ra được.

      Ở thời khắc tiếng nhạc dừng lại, Mặc Tiểu Tịch cũng hoàn thành điệu nhảy sau cùng.

      Trời lạnh, mặc chiếc váy múa có tay, cơ thể rất lạnh, nhưng vẫn cố gắng kìm nén phát run, muốn thể tôt!

      đến trước mặt của Tô Lộ Di, nở nụ cười nhạt: "Tôi muốn trở thành nữ chính của bộ kịch ca múa Thiên Sứ Đêm."

      Tô Lộ Do vô cùng ngạc nhiên, hiểu ra mục đích hôm nay của : "Mặc Tiểu Tịch, cảm thấy tôi có thể mang phần diễn quan trọng như vậy cho , người từng bị những người giàu có đùa giỡn và mang thai mấy năm trước sao? Đầu óc của tôi có bị úng nước, hãy dẹp bỏ cái suy nghĩ này ."

      "Người xem mua vé là để vào xem nhảy múa, hơn nữa, cảm thấy, nếu là tôi càng có nhiều trò vui hơn so với những người phụ nữ xa lạ hoàn toàn ai biết đến sao? Bọn họ muốn nhìn xem, Mặc Tiểu Tịch năm đó người ta phỉ nhổ, biểu như thế nào, có rất nhiều người trong làng giải trí cũng dựa vào tai tiếng để nổi lên, ai dám , còn có người hấp dẫn ánh mắt của người khác hơn tôi?" Mặc Tiểu Tịch dự liệu trước, Tô Lộ Di từ chối, cho nên sớm nghĩ ra biện pháp hoàn hảo để ứng phó.

      Tô Lộ Di lên tiếng, bởi vì rất đúng: "Cuộc tuyển chọn vẫn chưa bắt đầu, dám chắc, có ai tốt hơn sao?" Miệng của ta vậy, nhưng trong lòng nắm chắc.
      Last edited by a moderator: 20/3/15
      windlove_9693 thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 97: Gặp nhau ở bệnh viện!

      Editor: Lost In Love


      "Tôi tin có ai thích hợp để chọn hơn tôi, Tô tiểu thư, tôi lòng hy vọng có thể suy nghĩ lại." Mặc Tiểu Tịch tự tin mà thành khẩn , phải bắt được cơ hội này, đây là cách duy nhất có thể nhanh chóng hoà nhập vào xã hội thượng lưu.

      quan tâm đến danh lợi và tiền bạc, chỉ muốn dựa vào chính mình, đánh bại Tập Bác Nên và Ninh Ngữ Yên, có thể quang minh chính đại giao đấu với bọn họ, cướp lại con trai.

      , giờ phút này Tô Lộ Di rất thưởng thức Mặc Tiểu Tịch, ta thích người tự tin, điều này liên quan đến chuyện đẹp xấu, tự tin có thể làm cho con người ta đẹp hơn.

      Nhưng ta có hảo cảm bới Mặc Tiểu Tịch!

      "Nếu ba ngày sau có người xuất sắc hơn xuất , tôi gọi điện thoại cho ." Tô Lộ Di xong những lời này nghênh ngang bỏ , trong lòng ta mơ hồ cảm thấy, dường như ta chắc chắn gọi cú điện thoại đó.

      Người có thể khiến cho ta vừa liếc mắt vừa ý, nhiều lắm.

      Mặc Tiểu Tịch nhìn xe rời , hơi chán nản thở ra, thể làm cho Tô Lộ Di đồng ý ngay lập tức, cảm thấy vô cùng lo lắng, giống như những người khác, nhất định phải thắng.

      Trong ba ngày này, có người tốt hơn sao? Nếu có, Tô Lộ Di chọn !

      nhanh chóng kéo cơ thể lạnh cóng trở về căn hộ, tay chân tê cứng đến mất cảm giác, mặt lại hơi nóng.

      Ngâm trong nước ấm lúc, cơ thể hơi ấm lên, nằm giường ngủ, trong lòng có quá nhiều buồn phiền nên ngủ được, đến giữa đêm, trán bắt đầu phát nóng, nhấc người dậy cũng nhấc nỗi.

      Gắng gượng đến sáng, tìm hai viên thuốc cảm uống vào, đến chiều vẫn có chuyển biến, đầu cảm thấy đau nhứt khó chịu.

      còn cách nào khác, đành phải mặc áo khoác vào, đeo khẩu trang gặp bác sĩ, bây giờ mà té xỉu ở nhà, chừng chết mất, với lại cũng muốn chết lúc này, muốn gắng làm việc.

      Bắt xe đến bệnh viện, cần phải truyền nước biển, đóng tiền, ngồi ở trong phòng truyền dịch, để y tá truyền cho .

      Tháo khẩu trang xuống, ngó xung quanh, có rất nhiều người truyền nước biển, ngồi đối diện với cặp vợ chồng, trong lòng người đàn ông ôm bé 2 tuổi, tay người vợ cũng truyền nước biển...


      Người nhà ở cùng với nhau, cho dù bị bệnh, cũng cảm thấy ấm áp.

      tốt!


      Trong lòng Mặc Tiêu Tịch khao khát có gia đình, trưởng thành theo tuổi tác, nhớ khoảng thời gian đẹp đẽ ở cùng ba mẹ, nhưng tin, nhất định theo chân họ mà tìm thấy cảm giác ấm áp gióng như vậy, bởi vì nhớ đến ba mẹ, cảm thấy vô cùng ấm áp.

      cũng rất hy vọng có thể cảm thấy ấm áp như vậy với Hàn Hàn.

      Ở trong phòng quá ngột ngạt, đẩy cái giá ra ngoài, vô tình đến khu lấy số bên ngoài.

      Nhìn bầu trời ngoài cửa, sắp đến đêm, ngay cả người đến khám bệnh cũng ít .

      xoay người, chuẩn bị trở về phòng truyền dịch đột nhiên nghe bên ngoài cửa lớn có người vô cùng lo lắng chạy vào, còn la lớn: “ Mau gọi viện trưởng đến cho tôi.”

      “Tập tổng, viện trưởng ở văn phòng, tôi lập tức kêu ông ấy xuống.” Y tá vội vàng gọi điện thoại, lại nữa rồi, lại nữa rồi, người ch tuyệt thế và tiểu bảo bối tuyệt thế.

      Mỗi tháng luôn có hai ngày lần chạy đến bệnh viện như vậy, chút bệnh , chút vết thương vặt vãnh, đều làm đến gà bay chó sủa.

      Cơ thể của Mặc Tiểu Tịch chấn động, giọng này là…

      “Ba, chân đau quá, hu hu…” Tiếng khóc đứt quãng của đứa bé truyền ra nghe có vẻ vô cùng đáng thương.

      “Đừng khóc, đừng khóc,ai bảo con nghịch ngợm quá làm gì, leo lên bàn trà.” Tập Bác Niên vô cùng đau lòng, lần này đoán chừng rất nghiêm trọng, có thể bị gãy xương đùi.

      Mặc Tiểu Tịch bỗng nhiên quay đầu lại, đúng lúc Tập Bác Niên ôm Hàn Hàn về hướng khác, Hàn Hàn thế nào? Trong lòng vô cùng sốt ruột, vội vàng lặng lẽ theo.

      Tập Bác Niên ôm Hàn Hàn về phía thang máy, cần đến phút, viện trưởng chạy xuống.

      “Ôi, Tập tổng của tôi, lần này lại sao đây, là bị đứt tay hay bị phỏng?” Viện trưởng chịu nổi .

      “Té từ bàn xuống, thằng bé kêu đau chân, tôi nghĩ có lẽ bị gãy, hơn nữa biết còn chỗ nào người bị thương .” Tập Bác Niên nghiêm túc , dáng vẻ giống như gặp pahir kẻ địch lớn.

      Mồ hôi lạnh trán của viện trưởng chảy xuống: “ Vậy, Tập tổng, bàn trà ngài cao bao nhiêu?”

      “Cỡ nửa mét.”

      “Nửa…mét.” Viện trưởng hoàn toàn bị trấn động, từ vị trí cao nữa mét té xuống mà bị thương nghiêm trọng.

      Trong suy nghĩ của Tập Bác Niên, trẻ con rất yếu ớt: “Ông nhanh sắp xếp kiểm tra toàn thân cho tôi, ông bảo nhóm bác sĩ nội khoa, ngoại khoa tốt nhất đến đây.”

      “Tập tổng, Tập tổng, ngài hãy nghe tôi : thường thường, từ vị trí cao nửa mét té xuống, tối đa là trật khớp, ngài cần căng thẳng.” Viện trưởng cố dằn lại tình hình .

      “Nếu có trường hợp thứ hai, ông chịu trách nhiệm sao?” Tập Bác Niên vui .

      Viện trưởng nghiêm mặt, lập tức gọi điệnthoại, kêu mấy người trong phòng bày thế trận chờ quân địch, giỡn sao, ông chịu trách nhiệm, nếu ngày mai tiểu bảo bối này chảy mũi cũng tính lên đầu ông thế nào, dù sao Tập Bác Niên cũng ngừng cung cấp tiền cho bệnh viện, ông có ngăn cũng ngăn được.

      Mặc Tiểu Tịch ở phía sau thầm nghĩ, có phải đầu của Tập Bác Niên bị úng nước rồi .

      Thế này cũng quá khoa trương rồi, bé trai bị ngã chút xíu có sao.

      lát sau, viện trưởng dẫn Hàn Hàn gặp bác sĩ nội khoa và ngoại khoa, sau khi từng chú trong phòng khám vỗ về xong, cuối cùng với Tập Bác Niên, chỉ là bị trẹo chút mà thôi, về nhà dùng trứng gà lăn là được.

      Tập Bác Niên tính tiền, để Hàn Hàn ngồi đó chờ .

      Hàn Hàn thấy ba xa, cười gian rồi lấy viên kẹo từ trong túi ra, muốn ăn bị người ta giật lấy.

      “Trẻ em thể ăn kẹo vào buổi tối, nếu hư răng.” Mặc Tiểu Tịch ngồi xuống bên cạnh Hàn Hàn, cố tình nghiêm mặt .

      “Dì, là di…” Hàn Hàn vui vẻ ôm lấy cánh tay , thằng bé liếc mắt là nhận ra đây là dì chơi cùng nó lần trước.

      Lòng của Mặc Tiểu Tịch nhũn ra, vòng tay ôm lấy cơ thể nhắn của Hàn Hàn, trong lòng vô cùng thỏa mãn, tiếc nuối chính là thằng bé gọi là di, phải mẹ.

      “Hàn Hàn, ba của con luôn xé chuyện ra chuyện lớn vậy sao?” Mặc Tiểu Tịch hỏi.

      “Vâng ạ!” Hàn Hàn bất đắc dĩ gật đầu. “Ba biết Hàn Hàn sợ, cho nên mới lo lắng.”

      “Ba có thương Hàn Hàn nhiều ? Có đánh hay mắng Hàn Hàn ?” Trong suy nghĩ của Mặc Tiểu Tịch, Tập Bác Niên và Ninh Ngữ giống như mẹ kế của Bạch Tuyết.

      Hàn Hàn hiểu tại sao dì này lại hỏi vậy, lắc đầu: “Ba đánh Hàn Hàn, ba là người hiểu Hàn Hàn nhất thế giới.”

      Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch vô cùng ngạc nhiên, có lẽ hổ dữ ăn thịt con! Cũng đúng, đứa bé đáng như vậy, ai lại ghét bỏ.

      Tập Bác Niên trả tiên xong, nhanh chóng quay trở về, nhìn thấy người phụ nữ ngồi cùng Hàn Hàn và đưa lưng về phía , thả chậm bước chân, qua!
      Last edited by a moderator: 21/3/15
      windlove_9693mthuy thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 98: Vừa hạnh phúc vừa chua xót!

      Editor: Lost In Love

      Tuy chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng có thể đoán ra được là , mái tóc dài mượt mà, từng giống như những đám mây rải rác giường, vẫn còn nhớ những khoảnh khắc đó.

      nhàng bước tới, sợ lại chạy mất.

      Nhưng cho dù bỏ trốn, có thể giữ lại sao.

      "Ba, ba quay lại rồi à..." Hàn Hàn nhìn thấy Tập Bác Niên lặng lẽ bước đến, vui vẻ kêu lên.

      Cả người cả Mặc Tiểu Tịch chấn động, viên sỏi lăn vào tim, tạo ra làn sóng.

      Đây gọi là ma chú mà Tập Bác Niên thí pháp lên người , lúc này, thoát được, nhưng thể né tránh, đối mặt với kẻ địch.

      giữ bình tĩnh rồi quay người, nhìn thẳng vào mặt : "Xin chào."

      tiếng xin chào nhàng, là câu đầu tiên sau hai năm bọn họ gặp lại, Tập Bác Niên nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trong trí nhớ, dường như biết gì hơn, im lặng lúc lâu, học theo câu của : "Xin chào."

      Càng cảm thấy trong lòng có nhiều lời muốn , càng biết gì cho phải!

      "Hàn Hàn với ba nó rất thương nó, ngờ cũng là người ba tốt." Giọng của Mặc Tiểu Tịch vô cùng bình tĩnh, bên trong chứa đựng mỉa mai.

      Tập Bác Niên nghe xong, cũng làm bộ nhận ra, trả lời : "Có người cha nào lại thương con của mình, điều này làm em ngạc nhiên lắm sao?"

      "Tôi cũng hiểu ." Mặc Tiểu Tịch nhún vai, im lặng đứng dậy: "Thôi, tôi phải đây, truyền nước biển xong rồi."

      cúi đầu nhìn Hàn Hàn, trong lòng tràn đầy lưu luyến, cho dù có thể ở chung hơn giây đồng hồ, cũng là hạnh phúc xa xỉ đối với , mà ra, hạnh phúc này, vốn phải là của .

      Trong lòng thầm hít sâu hơi, nở nụ cười dịu dàng với Hàn Hàn: "Hàn Hàn, dì đây, lần sau gặp lại."

      "Dì, dì phải sao?" Hàn Hàn xụ mặt xuống, lưu luyến kéo lấy tay của Mặc Tiểu Tịch, đáng thương : " thể ở chơi với Hàn Hàn chút sao ạ?"

      Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch chứa đầy đau xót, con trai, mẹ muốn ở chung với con mỗi ngày, nhưng bây giờ mẹ có năng lực đoạt con về, mẹ chỉ có thể từng bước, nhẫn nại, kiên trì, tìm cơ hội tốt, đón con về bên mẹ.

      Tập Bác Niên nhìn thấy dáng vẻ kiềm chế cảm xúc của , nghĩ thầm, chẳng lẽ biết Hàn Hàn là do sinh?

      Nếu vậy, trong lòng nhất định rất khốn khổ, cũng rất hận , có nên ra tất cả hay ? Mặc Tiểu Tịch, tại sao tôi lại khát vọng em đến vậy, nhưng ràng em ở trước mặt tôi, tôi lại cảm thấy mình làm gì

      được.

      “Nếu có thời gian ở lại với Hàn Hàn , thằng bé rất ít khi gặp được người nó mến.” Tập Bác Niên ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng, muốn nhìn chút.

      cầu của rất có sức hấp dẫn đối với Mặc Tiểu Tịch, nắm lấy bàn tay của Hàn Hàn: “Vậy… được rồi, nhưng bây giờ tôi phải nhổ kim ra trước.”

      “Cơ thể của em khỏe sao?” Tập Bác Niên lập tức chú ý đến sắc mặt của vô cùng khó coi của , khỏi lo lắng cho .

      “Cảm sốt thôi.” Mặc Tiểu Tịch lạnh nhạt trả lời.

      “Đừng biết quan tâm đến cơ thể của mình như vậy.” Tập Bác Niên nhìn lạnh nhạt và dáng vẻ muốn trông thấy của , trong lòng cảm thấy rất đơn.

      Mặc Tiểu Tịch nghe xong lời của giễu cợt: “Ma quỷ giả bộ làm người tốt. phải gian trá cũng là trộm cướp, còn ghê tỡm hơn so với việc ăn phải ruồi.”

      Nét mặt của Tập Bác Niên cứng đờ: “ thôi, mau truyền cho xong.” chỉ vào bình nước biển, sau đó ôm Hàn Hàn trước.

      Mặc Tiểu Tịch sau lưng bọn họ, nhìn Hàn Hàn ôm cổ Tập Bác Niên, ngây ngô hỏi: “Ba, tại sao dì lại ăn ruồi, ăn cơm ạ.”

      “À…” Tập Bác Niên suy nghĩ lúc và : “Vì dì kén ăn, thích ăn cơm mà thích ăn ruồi.”

      “Vậy ruồi có ngon ạ?” Hàn Hàn biết ra con động vật bay bay cũng có thể dùng để làm thức ăn.

      ngon, chỉ những người ngu ngốc giống dì ấy mới ăn thôi, nếu Hàn Hàn ăn cũng trở nên ngu ngốc.” Tập Bác Niên vô cùng nghiêm túc chỉ dạy con trai.

      Khóe miệng của Mặc Tiểu Tịch co giật, khua nắm đấm ở sau ót , hận thể ám sát từ đằng sau.

      Nhưng, tại sao, lúc này lại thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn và bình yên, bộ dạng của ba người bước , giống như gia đình, ba mẹ và con trai, có nụ cười, có tranh cãi, tốt!

      lắc đầu, Mặc Tiểu Tịch, mày đừng dao động dễ dàng như vậy, ta mày, từ trước đến giờ đều !

      Nhìn bóng lưng rộng lớn trước mắt, thỏa mãn trong lòng Mặc Tiểu Tịch lại bị rút hết.

      Trong phòng truyền dịch, bác sĩ nhổ kim cho Mặc Tiểu Tịch, ba người ra khỏi bệnh viện, bầu trời bên ngoài hoàn toàn tối đen.

      “Nếu em có thời gian, ăn tối với Hàn Hàn .” Tập Bác Niên ở bên cạnh đề nghị

      bạn giống như kẹo đường dính lấy Mặc Tiểu Tịch: “Dì, dì chung với con .”

      Mặc Tiểu Tịch có cách nào từ chối Hàn Hàn, ăn tối chung với con trai, đây hẳn là lần đầu tiên, điều này làm cho lòng mơ hồ cảm thấy hạnh phúc: “Được! Hàn Hàn muốn ăn gì nào?”

      “Con thích ăn pizza ạ.” Hàn Hàn ra dáng người lớn .

      “Được, bây giờ chúng ta ăn.” Mặc Tiểu Tịch xoa đầu Hàn Hàn, trong mắt chứa đầy tình thương của mẹ.

      Tập Bác Niên khẳng định lần nữa, chắc chắn Mặc Tiểu Tịch biết, nếu là con của Ninh Ngữ Yên, thể thương như thế, ánh mắt này, từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy trong mắt của Ninh Ngữ Yên.

      Đây là sức mạnh của máu mủ, có bất kì ngoại lực nào có thể ngăn cản.

      Trong pizza Hut, bọn họ ngồi ở chỗ gần cửa sổ. Mặc Tiểu Tịch đút cho Hàn Hà ăn, lau nước sốt ở khóe miệng cho thằng bé, tất cả đều vô cùng tự nhiên, mặt nở nụ cười hạnh phúc, giống như niềm hạnh phúc lấp đầy trái tim, có cách nào giả vờ, cho nên tràn ra, lây lan qua những người khác.

      Tập Bác Niên ngồi đối diện với bọn họ, thầm nở nụ cười, cũng rất hưởng thụ trọn vẹn này.

      , Hàn Hàn, đây mới là hoàn chỉnh.

      Thời gian tốt đẹp luôn rất ngắn ngủi, kết thúc buổi tối, muộn giờ. Mặc Tiểu Tịch phải chia tay với Hàn Hàn, cái cảm giác, trái tim sắp bị đào khoét cách nào giữ nguyên được lập tức kéo đến.

      Lúc ăn bạn kia chơi đùa quá mệt, nên ngủ thiếp , Tập Bác Niên ôm thằng bé lên, phủ thêm áo khoác cho nó.

      “Em ở đâu? Tôi đưa em về.” Tập Bác Niên tới bên cạnh , muốn đụng vào .

      “Đừng đụng vào tôi.” Mặc Tiểu Tịch lạnh lùng và sắc bén hét lên, tay của chỉ cách mấy cm, lại dừng ở đó, tiến thêm bước nữa.

      Ngăn cách lúc này, giữa bọn họ cách nào vượt qua khoảng cách đó, mấy cmcủa trái tim, bởi vì đóng băng, cho nên thể tới gần.

      “Lên xe , chúng ta chuyện chút.” Tập Bác Niên hạ tay xuống, thấy có phản ứng, lại thêm: “Nếu em sợ, tôi có thể thẳng.”

      “Sợ? Tập Bác Niên, bây giờ thể uy hiếp được tôi nữa rồi.” Mặc Tiểu Tịch lạnh lùng nhìn xe của , rồi mở cửa xe ngồi vào.
      Last edited: 23/3/15
      windlove_9693 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 99: thể trả thằng bé lại cho em!

      Editor: Lost In Love

      phải trúng phép khích tướng của , mà là muốn nghe xem, rốt cuộc có chuyện gì muốn với !

      Tập Bác Niên ngồi lên xe, lái xe ra khỏi cổng quán ăn, dọc đường luôn im lặng, tập trung lái xe, nhìn về phía trước, trong khí có tiếng hít thở ổn định của Hàn Hàn.

      Ở trong yên tĩnh của thời gian, con người từ từ rơi vào hỗn loạn, những chuyện ở quá khứ, ra vô cùng ràng.

      Mặc Tiểu Tịch nhắm chặt mắt, suy nghĩ nữa, chỉ có sống thực tế và vô tình, con người mới có thể chống chọi lại với kẻ khác, khi bị tình cảm cưỡng chế dắt , thua rất thê thảm, đạo lý này, phải khắc ghi trong lòng.

      Xe lái khoảng chừng 20 phút, Tập Bác Niên dừng lại con đường hẻo lánh, xung quanh bóng người.

      "Chúng ta xuống xe chuyện, đừng làm ồn đến Hàn Hàn." Tập Bác Niên mở cửa, xuống trước.

      Mặc Tiểu Tịch bỗng nhiên cảm thấy, rất tỉ mỉ đối với Hàn Hàn, sau đó cũng xuống xe.

      "Muốn chuyện gì? Muốn chuyện tôi làm thế nào mà còn sống đời này, cảm thấy rất ngạc nhiên sao?"

      Bạn đọc truyện tại ***************.com


      Tập Bác Niên trả lời, dựa vào cửa xe, đốt điếu thuốc, lửa đỏ nhấp nháy, ánh sáng màu đỏ thấp thoáng chiếu vào mặt : "Em biết, đúng ?"

      Mặc Tiểu Tịch cười lạnh trong lòng, ra là muốn chuyện này, nếu phá vỡ thùng trước, cần gì phải phủ nhận: "Đúng vậy, tôi biết, chính là tên đàn ông đáng hận như và người vợ độc ác của cướp con của tôi, muốn gạt tôi mãi mãi sao? Thế giới này có công lý, dung túng những hạng người có nhân tính như các người, tuỳ ý làm bậy quá mức."

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Vậy bây giờ em muốn sao?" Tập Bác Niên hề tức giận, nỗi căm hận của , có thể hiểu được.

      "Dụ tôi , sau đó nghĩ xem làm thế nào để đối phó với tôi sao? căng thẳng như vậy là muốn về nhà hợp mưu với vợ của , hay muốn tìm sát thủ giết chết tôi?" Mặc Tiểu Tịch lạnh lùng , sau đó nở nụ cười: "Chỉ có điều, tôi có chết cũng buông tha cho ."

      Tập Bác Niên thở dài: "Mặc Tiểu Tịch, em hận tôi như vậy sao?"

      "Tôi vốn dĩ hận, là , là Ninh Ngữ Yên, môt tay huỷ hoại, kêu tôi sao có thể hận, dùng thủ đoạn cướp con của tôi, lại với tôi, sau khi sinh ra đứa bé chết, sao các người có thể nghĩ ra cách ác độc như vậy, bởi vì thằng bé lớn lên trong cơ thể các người, cho nên các người căn bản hiểu được, thế nào là cảm giác đau khổ tột cùng." Mặc Tiểu Tịch đứng trước mặt , nhìn thẳng vào hai mắt , để có thể thấy nỗi căm hận của mình. Bạn đọc truyện tại ***************.com


      "Nếu tôi , tôi có tham gia vào việc đó, em có tin ?"

      "Trừ khi trả Hàn Hàn lại cho tôi." Mặc Tiểu Tịch lựa chọn tin lời của .

      "Điều này là thể nào, Hàn Hàn là con trai của tôi, gốc rễ của tôi." Tập Bác Niên mực từ chối, con trai, thể trả lại cho . Bạn đọc truyện tại ***************.com


      " có gì để nữa, chúng ta cứ chờ xem, đừng tưởng rằng có tiền là có thể làm gì làm, tôi sợ ." Mặc Tiểu Tịch biết từ chối, nhìn thấu người đàn ông này.

      Bạn đọc truyện tại ***************.com


      Trong lòng của Tập Bác Niên cảm thấy bất đắc dĩ, ném bỏ tàn thuốc, kề sát vào : "Có lẽ còn cách khác, em có nghĩ tới ?"

      "Cách gì?" Mặc Tiểu Tịch lui về sau, kéo khoảng cách ra, ghét hơi thở quyến rũ của .

      Tập Bác Niên biết cách này của mình có chút điên khùng và vô lại, nhưng vẫn : "Làm người tình của tôi, sau này, ngày nào tôi cũng dẫn Hàn Hàn đến gặp em. Như vậy, chúng ta đều có thể nhìn thấy con trai."

      Đôi mắt của Mặc Tiểu Tịch mở to, bốp... cái tát vung lên mặt : "Đồ vô sỉ."

      Cái tát này khiến cho Tập Bác Niên có chút tức giận, nhìn đôi môi đỏ mọng gần ngay trước mắt, đột nhiên kéo đầu qua, hôn xuống sâu. Bạn đọc truyện tại ***************.com


      Đầu lưỡi trượt vào trong miệng , thưởng thức hương vị của , vẫn ngọt ngào giống như trước kia, làm cho muốn ngừng mà được, muốn lập tức đoạt lấy .

      "Ư..." Mặc Tiểu Tịch đẩy , cố gắng nhả đầu lưỡi của ra, nhưng lần nào cũng đổi lấy xâm nhập sâu hơn.

      Hạ quyết tâm, vùng vẫy nữa, hung hăng cắn xuống đầu lưỡi của .

      Tập Bác Niên bị đau, thả môi ra: "Em dám cắn tôi, em có tin bây giờ tôi xé hết quần áo của em, ôn lại chuyện cũ ?"

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Điều này tôi tin, bởi vì chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới." Mặc Tiểu Tịch căm hận nhìn : "Nhưng tôi sợ, cũng phải lần đầu tiên làm chuyện đó, ở tôi là con chó."

      "Em.." Tập Bác Niên bị chọc tức, người phụ nữ này, càng ngày càng lợi hại.

      "Tập Bác Niên, hãy nhớ kỹ, Mặc Tiểu Tịch tôi có bất cứ quan hệ gì với , tôi muốn đoạt con của tôi về." Mặc Tiểu Tịch liều lĩnh tuyên chiến với .

      "Bỏ ý định này , thể nào đâu." Tập Bác Niên dùng giọng điệu vững vàng ,

      Mặc Tiểu Tịch cảm thấy cần thiết phải tiếp, xoay người nhưng lên xe, mình bỏ . Bạn đọc truyện tại ***************.com

      Tập Bác Niên đứng đó, liên tục chửi mắng bản thân, Tập Bác Niên, có phải đầu óc của mày có bệnh rồi , hai ba lời làm ấy tức giận bỏ , ấy chỉ muốn đến để đoạt lại con, nhưng chuyện đó chắc chắn thể nào!

      Xem ra, về sau càng ngày càng phiền phức, nhưng có thể xuất trong cuộc sống của , điều này làm cảm thấy vô cùng may mắn.

      Hôm đó, nửa đêm Mặc Tiểu Tịch mới về tới nhà, Thiên Dã tìm đến nghiêng trời lệch đất, dối là bị bệnh nên đến bệnh viện, những lời này là nửa nửa giả, chuyện sau đó, .

      Bạn đọc truyện tại ***************.com


      Trải qua lần giao chiến này với Tập Bác Niên, biết, con đường đoạt lại Hàn Hàn, rất khó khăn.

      Bên công ty điện ảnh và truyền hình, tuyển chọn nữ chính liên tiếp ba ngày, khiến cho Tô Lộ Di vô cùng thất vọng, đến ngày thứ ba, ta dứt khoát nhìn, trực tiếp đóng các bài báo danh lại. Bạn đọc truyện tại ***************.com

      Cuối cùng bây giờ ta cũng hiểu được Mặc Tiểu Tịch, tự tin cũng có cái lợi của tự tin.

      Gần tối, Mặc Tiểu Tịch tập trung nấu đồ ăn, tầm mắt nhìn chăm chú vào điện thoại, thiếu chút nữa phỏng tay.

      "Đinh..."

      Chuông điện thoại vang lên, Mặc Tiểu Tịch vui mừng chạy tới nghe điện thoại: "Alo, xin chào, cho hỏi tìm ai?"

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Tôi là Tô Lộ Di, ngày mai tôi qua, chi tiết về chuyện ký hợp đồng với ."

      "À..., được, được, cảm ơn cho tôi cơ hội, cảm ơn." Mặc Tiểu Tịch vui sướng nắm chặt điện thoại, vừa cười, vừa nhảy.

      Buổi tối Thiên Dã trở lại, Mặc Tiểu Tịch chuyện này cho nghe, cũng biết, chi bằng mình còn tốt hơn.

      "Sao em trước ý tưởng này cho biết?" Thiên Dã biểu mất hứng.

      "Em sợ đồng ý, bây giờ Tô tiểu thư chọn em, em nhất định làm tốt, Thiên Dã, đừng phản đối, được ?" Mặc Tiểu Tịch muốn nhìn thấy vui.

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      Thiên Dã gượng cười: "Em vậy, có thể làm gì nữa đây, từ trước đến nay em hề cần đồng ý của , chỉ cho biết tiếng mà thôi."

      --- ------ ---
      mthuywindlove_9693 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 100: phần hợp đồng nên ký!

      Editor: Lost In Love

      " phải, em cũng rất tôn trọng ý kiến của , em hy vọng phản đối." Mặc Tiểu Tịch đưa tay chạm vào bàn tay đặt bàn của .

      "Nếu đưa ra ý kiến với em là được, em nghe sao?" Bản thân Thiên Dã cũng ở trong làng giải trí, biết đằng sau vinh quang có rất nhiều bất đắc dĩ, hy vọng cũng bước chân vào, mặc dù đây là con đường tắt để đạt được danh lợi, nhưng biết có bao nhiều người, cuối cùng vì danh lợi mà bán đứng chính mình, thà rằng làm công nhân viên chức bình thường, cũng muốn bước vào.

      Mặc Tiểu Tịch nở nụ cười khó xử, buông tay ra, để lên đầu gối: " xin lỗi, em nhất định phải làm."

      " biết em vậy, Mặc Tiểu Tịch, chuyện em quyết định, hai đầu trâu cũng kéo lại được, phải sao?" Thiên Dã hết cách cười khẽ.

      thể ngăn cản , chỉ có thể bảo vệ , thủ đoạn của Tô Lộ Di đối với các nữ ngôi sao, thấy qua, những lẽ ra rất sạch , cuối cùng ai cũng biến thành kỹ nữ, quyết để Mặc Tiểu Tịch bước theo gót chân của bọn họ, phải bảo vệ .

      Tối hôm sau, Tô Lộ Di mang hợp đồng đến căn hộ, Thiên Dã cũng ở đó.

      Vì chuyện của Mặc Tiểu Tịch, hôm nay ở công ty, Thiên Dã tranh cãi trận ầm ĩ với Tô Lộ Di, cả ngày luôn bày ra vẻ mặt rất tệ, ngồi ghế xô pha xem TV, vẫn dành cho ta vẻ mặt tốt hơn.

      Tô Lộ Di cảm thấy vô cùng bực mình: "Đại thiếu gia của tôi ơi, tôi hơn trăm lần với , phải tôi gọi cho ta trước, là ta chủ động tìm tôi, sao có thể mang nắm lửa rải lên người tôi."

      "Sao cũng được, tới đây ngồi ." Thiên Dã lạnh lùng , dáng vẻ vô cùng khó chịu.

      cũng biết Tô Lộ Di dối, là muốn trách cứ Mặc Tiểu Tịch, nhưng trong lòng lại vô cùng phiền muộn, cho nên lấy Tô Lộ Di ra trút giận.

      Mặc Tiểu Tịch chạy tới chạy lui trong bếp, nhiệt tình đưa đồ uống cho Tô Lộ Di: "Tô tiểu thư, tôi làm rất nhiều đồ ăn, ở lại ăn cơm , ăn xong rồi chúng ta ký hợp đồng."

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Cũng được!" Tô Lộ Di cười nhạt, thuận miệng trả lời.

      Mặc Tiểu Tịch cười vui vẻ, thấy Thiên Dã để bộ mặt khó chịu, vẫn còn tức giận! rất giống đứa con nít!

      Ba người ăn cơm chung với nhau xong, Tô Lộ Di mang hợp đồng đặt ở trước mặt của Mặc Tiểu Tịch: "Ở đây có hai phần hợp đồng, là hợp đồng với người đại diện, bởi vì bây giờ vẫn chưa thuộc về công ty nào, cũng có người đại diện, hai là hợp đồng bộ kịch ca múa cần biểu diễn lần này, xem chút , sau đó ký tên, như vậy, tất cả mọi chuyện của sau này, đều do tôi xử lý, cứ yên tâm mà làm cho tốt, có tôi sắp xếp công việc là được rồi."

      Mặc Tiểu Tịch cầm lấy hợp đồng, cẩn thận xem từng trang .Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Có vấn đề gì ?" Tô Lộ Di hỏi.

      "." Mặc Tiểu Tịch đặt hợp đồng lên bàn, cầm bút định ký tên.

      bàn tay lớn thon dài mịn màng rút phần hợp đồng bàn ra: " xem thử." Thiên Dã vắt chéo hai chân, dựa vào ghế đọc từng trang từng trang, cuối cùng chỉ vào điều khoảng trong đó : "Chỗ này được."

      Tô Lộ Di kìm nén khó chịu, cười với Thiên Dã: "Tất cả các nghệ sĩ trong công ty đều có hợp đồng giống nhau, cũng từng ký, phải biết tôi có nhiều đòi hỏi."


      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Chính vì giống nhau, cho nên mới được, khoản này, được chống lại bất kỳ sắp xếp nào của công ty, loại bỏ." Thiên Dã hiểu , đây là điều khoản chí mạng, có thể trói chặt người ta trong Kim Chú, cuối cùng thể khuất phục.

      "Thiên Dã, đừng giỡn được , nếu loại bỏ điều khoản này làm sao có thể ràng buộc nghệ sĩ, muốn làm việc làm, vậy công ty còn hoạt động được sao?" Tô Lộ Di cũng cất cao giọng, , trong lòng ta có chút ghen tị với Mặc Tiểu Tịch.Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Nếu loại bỏ điều khoản này, vậy khỏi ký." Thiên Dã ném hợp đồng lên bàn, chừa đường để thương lượng.Bạn đọc truyện tại ***************.com

      Tô Lộ Di đột nhiên tức giận lên: "Là ấy cầu xin tôi dùng ý, tưởng tôi thèm lắm sao?" ta nhìn về phía Mặc Tiểu Tịch: " đồng ý ký, đồng ý tôi đổi người."

      ", Lộ Di, tôi ký..." Mặc Tiểu Tịch cuống cuồng , cầm bút muốn ký.

      "Mặc Tiểu Tịch, em thể ký." Thiên Dã giật lấy hợp đồng của , giận dữ hét lên, sau khi còn có tự do sao.

      "Thiên Dã, đừng gây rối được , coi như em cầu xin , đừng xen vào nữa." Mặc Tiểu Tịch lộ ra vẻ mặt khổ sở, cầu xin , bây giờ rất cần cơ hội này.

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      Thiên Dã nhìn bộ dạng sốt ruột của , lại nhìn dáng vẻ bình tĩnh thản nhiên của Tô Lộ Di, biết thua, thua bởi ngu ngốc Mặc Tiểu Tịch này, ném hợp đồng lên bàn lần nữa, xoay người ra ngoài.

      ghét mình bất lực, 2 năm trước cũng vậy, 2 năm sau cũng vậy.

      Dường như chỉ có thể trơ mắt nhìn sa vào vũng lầy, làm được gì cả.

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      Xin lỗi Thiên Dã, xin lỗi, Mặc Tiểu Tịch nhìn theo bóng lưng vừa bỏ của , thầm trong lòng, có đường để quay lại, muốn đoạt thằng bé về, bản thân nhất định phải mạnh mẽ, còn cách nào khác.

      Hít vào hơi sâu, cố bình tĩnh lại, ngồi xuống ghế xô pha, cầm lấy bút, dứt khoát ký tên mình xuống.

      "Tô tiểu thư, tôi ký xong rồi, sau này, tất cả nhờ vào ." Mặc Tiểu Tịch đưa hợp đồng cho Tô Lộ Di.

      Tô Lộ Di cất hợp đồng vào: "Sau này đừng gọi tôi là Tô tiểu thư, có thể gọi tôi là Lộ Di, hoặc chị Di, tôi lớn hơn tuổi, yên tâm , nếu tôi ký hợp đồng với nhất định nghĩ ra cách để thành công, nhưng mà, cũng phải phối hợp với tôi, đừng có chuyện này muốn làm, chuyện kia có hứng thú, hiểu ?"

      "Tôi biết, bất luận là công việc gì, tôi cũng than khổ." Mặc Tiểu Tịch biết làng giải trí vô cùng phức tạp và u ám, đây là lĩnh vực hoàn toàn xa lạ đối với .Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Vậy được rồi! Điều kiện của Tiểu Tịch cũng tệ, tuy rằng tiếng tăm bên ngoài được tốt, nhưng cũng có ưu điểm và khuyết điểm, biết cách ăn , muốn nổi tiếng giống Thiên Dã cũng phải thể, chỉ là có chút khác biệt, cho dù ta cực khổ cũng có thể thành công, bởi vì ta là vật sáng khiến cho người ta thể nào bỏ qua, lần đầu tiên tôi nhìn thấy ta biết ta thuộc về sân khấu." Tô Lộ Di nhớ lại quá trình khai quật Thiên Dã, còn vô cùng tự hào, mang đến cho rất nhiều vinh quang.

      Mặc Tiểu Tịch gật đầu: "Đúng vậy, ấy rất đặc biệt." Nhưng có lẽ bởi vì quen nhau quá lâu, cảm thấy ngạc nhiên đối với như người khác, chỉ có cảm giác giống như người thân và người bạn mà có thể dựa vào, có thể cho ấm áp, rất an tâm.

      Bạn đọc truyện tại ***************.com

      "Đúng rồi, ở trong công ty, đừng ra vẻ quen thân với Thiên Dã, tôi sắp xếp chỗ ở cho ." Tô Lộ Di rất có tài trong việc lăng xê.

      "Được, tôi biết rồi, nhưng làm bộ hoàn toàn biết, chuyện này cũng tốt lắm, trái lại làm cho người ta nghi ngờ." Mặc Tiểu Tịch cũng có quan điểm của mình.
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :