1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 63: quá trùng hợp

      Editor: Lost In Love

      Lông mi của Mặc Tiểu Tịch hơi lay động, im lặng lúc, rồi lạnh nhạt trả lời: "Mười tuổi."

      "Sao lại đến nhi viện? Mười tuổi mới đến, hẳn là phải bị bỏ rơi từ ." Tập Bác Niên biết tại sao lại hỏi những chuyện này, có lẽ muốn hiểu thêm về quá khứ của .

      "Ba mẹ tôi chết trong vụ tai nạn máy bay, chỉ còn lại mình tôi, những người thân khác muốn thu nhận tôi nên chỉ có thể đến nhi viện." Mặc Tiểu Tịch nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng bình tĩnh, giống như những chuyện xưa bi thảm vừa xong liên quan đến .

      Tập Bác Niên cau mày, rơi vào trầm tư.

      Lấy tuổi bây giờ của mà tính, đúng lúc cũng là năm đó, sao lại trùng hợp như vậy! Cũng là tai nạn máy bay, còn ở cùng nhi viện?

      "Những thứ duyên phận này, đúng là kỳ diệu." thầm bật cười.

      "Đáng tiếc là nghiệt duyên." Mặc Tiểu Tịch yếu ớt phụ họa thêm câu, ở trong lòng ngầm thở dài.

      Tập Bác Niên trả lời, bên trong xe trở lại yên tĩnh như chết.

      Đưa quay về nhà họ Tập, lập tức rời , Ninh Hải Thành tìm và Ninh Ngữ Yên về, đoán chừng là vì chuyện kết hôn, sau này nhà họ Tập và nhà họ Ninh còn hợp tác với nhau rất nhiều hạng mục, ai cũng thể tùy tiện làm mất lòng ai.

      So với lợi ích buông bán, bất cứ chuyện gì cũng đều trở nên nhặt đáng kể, phụ nữ, những thứ này đồi với đàn ông thành công như bọn họ, từ trước đến nay đều chỉ là phụ kiện.

      Sau khi Mặc Tiểu Tịch biết có bố trí tai mắt, cũng dám tùy tiện chạy nữa, luôn bị đôi mắt theo như hình với bóng, cũng muốn đâu, bằng nhân cơ hội này, thả lỏng chút.

      Sau buổi chiều của ngày nọ, Mặc Tiểu Tịch nhận được điện thoại của Thiên Dã gọi tới.

      "Thế nào? Tra được đầu mối rồi sao?" trốn vào trong phòng, khóa trái cửa, vừa nhận điện thoại vội vàng hỏi.

      "Em đừng nóng vội." Thiên Dã ở đầu bên kia bật cười: " tìm Thích Tân nhã, lúc tới Tập Vân Noãn đôi mắt có chút nhấp nháy, nhìn ra được, ta sợ hãi, nghĩ chắc là ta biết chuyện gì đó, sau khi cố ý chuyện về máy ghi , vẻ mặt của ta rất mờ mịt, này giỏi che giấu, nếu là ta lấy, nhiều hoặc ít lộ ra sơ hở, cho nên nghĩ hẳn phải là ta, tạm thời là như vậy, những manh mối khác gọi lại cho em biết sau.""

      "Ừ, được! Em cúp máy đây."

      "Chờ chút." Thiên Dã vội vàng gọi lại, Mặc Tiểu Tịch lại cầm di động để lên bên tai: "Còn chuyện gì sao?"

      "Chăm sóc tốt cho bản thân, sau này em càng ngày càng vất vả, đừng quá miễn cưỡng, biết ?" Thiên Dã kiềm được ý nghĩ muốn quan tâm đến cũng muốn nghe giọng của thêm chút.

      Mặc Tiểu Tịch ngẩn người, nở nụ cười xán lạn: "Ừ! Em biết rồi, em cúp máy đây."

      "Được, cúp ." Thiên Dã mỉm cười lấy điện thoại xuống, mặt đầy vẻ dịu dàng.

      Mặc Tiểu Tịch giấu điện thoại kỳ, ngồi ban công, nghe tiểu Dã vậy, người vào phòng hôm đó chỉ có thể là Ninh Ngữ Yên, tại sao ta phải lấy máy ghi , có liên quan gì đến ta? Giả dụ người Tập Vân Noãn thực ra là Tập Bác Niên, chẳng lẽ người uy hiếp ấy là Ninh Ngữ Yên, giải thích này cũng rất hợp lý.

      Nếu là vậy, Tập Bác Niên phải đối mặt thế nào!

      Đột nhiên Mạc Tiểu Tịch muốn việc biến thành như vậy, càng đến gần , lại càng muốn nhận lấy này.

      Hôm sau, Mặc Tiểu Tịch qua phòng của Tập Bác Niên nghĩ thầm, biết Ninh Ngữ Yên có giấu máy ghi ở trong phòng hay , lại nghĩ, dường như có khả năng, người như ta, nhất định se giấu ở chỗ tốt hơn.

      Đài Loan. Nhà họ Ninh.

      "Bác Niên, bụng của Ngữ Yên nhà chúng tôi cũng lớn như vậy, cậu định bao giờ lấy con bé về làm vợ đây?" Ninh Hải Thành ngồi sofa, cười ha hả nhìn Tập Bác Niên ngồi ở bên cạnh, mặt đầy nếp nhăn.
      windlove_9693 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 64: Bọn họ muốn kết hôn!

      Editor: Lost In Love

      "Bất cứ lúc nào cháu cũng có thể lấy Ngữ Yên về làm vợ, ngài định ngày là được rồi." Tập Bác Niên cười lịch , thay vì bàn về chuyện cưới gả, bằng bàn về chuyện buôn bán, nhưng cắt số chi tiết.

      Nụ cười mặt của Ninh Hải Thành ngày càng sâu hơn: "Được, được, ta đây cậy già lên mặt chọn ngày cho hai người, sau này trở thành người nhà, ta có thể yên tâm giao sản nghiệp lại cho hai người xử lý, hợp tác tốt, mang nghiệp làm lớn hơn nữa.

      "Ngài quá khen, có rất nhiều điều vẫn còn phải học tập ở ngài mới đúng." Tập Bác Niên khiêm tốn , nhưng trong lòng cười lạnh, lão hồ ly này, ngụ ý rằng, nếu lấy con của ông ta, sau này đừng mong hợp tác nữa.

      "Bác Niên, cậu vượt qua tôi, thiên hạ bây giờ là của cậu, tôi luôn ủng hộ cậu." Ninh Hải Thành tán thưởng gật đầu, sau đó thay đổi đề tài: "Nhưng mà, tôi muốn trước khi kết hôn, có số chuyện cần phải nhanh chóng xử lý, dù sao, dù sao chúng ta cũng là người có đầu có mặt, chơi đùa, có chừng có mực là được."

      Khoé môi của Tập Bác Niên hơi chuyển động: "Cho cháu chút thời gian, cháu xử lý, xin ngài đừng quá gấp gáp." Ý chỉ, để xử lý, cần tuỳ ý can dự.

      Lão hồ ly Ninh Hải Thành này sao lại nghe hiểu, cũng biết , tiếp tục về vấn đề này, có lợi với ông ta, đồng ý xử lý, ông ta chỉ chờ là được.

      Ninh Ngữ Yên ngồi bên cạnh, dịu dàng hiền thục, trong đầu tính toán, ba xác định ngày kết hôn Mặc Tiểu Tịch kia nhất định phải cút, còn gì tốt hơn như vậy, nhưng vấn đề là, trước khi Mặc Tiểu Tịch rời , ta cách nào đoán trước sinh ngày nào, hơn nữa còn có thể trở về tìm kiếm che chở của nhà họ Nguỵ, như thế, ta càng có cơ hội ra tay.

      được! ta phải với ba, xác định ngày kết hôn sau ngày dự sinh.

      Ở lại Đài Loan hơn tuần, Tập Bác Niên vốn cho rằng Ninh Hải Thành định ngày kết hôn trong thời gian sắp tới, luôn vì thế mà buồn phiền, ngờ ông ta lại xác định ngày kết hôn vào cuối tháng 12, lý do là, tìm người tính qua, đó là ngày may mắn nhất.

      Bất luận là chơi tuồng nào, đối với , có thể đều rất nhõm.

      Từ khi Mặc Tiểu Tịch suy đoán ra kết quả, trong lòng chỉ có cảm giác hưng phấn khi vạch trần được , hơn nữa càng buồn bực hơn, Tập Bác Niên nhất định rất đau khổ, thương em như vậy, ra là do hại chết, phải tiếp nhận đả kích này thế nào đây.

      quan tâm đến sống chết của làm gì, chỉ cần có thể rửa sạch oan uổng cho mình là được, cũng nên vì sai lầm của mình mà trả giá đắc.

      Nhưng, sau đó sao...

      ra , sa vào đau khổ, chịu đựng hết giày vò của nội tâm, bù đắp cũng bù đắp được, cứu lại cũng cứu được.

      "Trời ơi..." Mặc Tiểu Tịch ôm đầu, phiền muộn thôi.

      chiếc xe Rolls-Royce màu đen từ từ chạy qua bên cạnh , Mặc Tiểu Tịch hạ tay xuống, nét mặt lạnh lùng, bọn họ quay lại!

      Tập Bác Nên hạ cửa sổ xe xuống, từ khi vào cửa chính nhìn thấy ở phía xa trong hoa viên, Mặc Tiểu Tịch ngồi đó, vừa cau mày, vừa gõ đầu, suy nghĩ điều gì?

      Mặc Tiểu Tịch ngồi bên ngoài lúc, quay về phòng ngủ, Ninh Ngữ Yên mỉm cười chặn đường của : "Mặc tiểu thư, mấy ngày nay chúng tôi vắng, trôi qua tốt chứ?"

      "Rất tốt." Mặc Tiểu Tịch cũng đáp lại ta bằng khuôn mặt tươi cười.

      "Vậy tốt! cho biết tin vui, tôi và Niên muốn kết hôn, định ngày vào cuối tháng 12." Ninh Ngữ Yên cười ngọt ngào, trong đôi mắt xinh đẹp chứa đầy độc ác và đắc ý.

      Mặc Tiểu Tịch ngẩn người, bọn họ muốn kết hôn! cố gắng chống chọi lại đau đớn ở trái tim, nhưng vẫn thành công, nỗi chua xót và đau đớn này vào trong máu thịt, làm cho khó thở.

      cất bước muốn lên lầu, Ninh Ngữ Yên vừa cười vừa giữ chặt lấy : " chúc mừng cho chúng tôi sao?"

      "Các người cần lời chúc mừng của tôi sao?" Mặc Tiểu Tịch hỏi lại, cố gắng nở nụ cười, hất tay ta ra, lên lầu.

      Ở hành lang lầu, Tập Bác Niên vừa từ thư phòng ra, thấy muốn vào phòng, sải bước theo sau: "Mặc Tiểu Tịch, vừa rồi em..."
      windlove_9693 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 65: Miêu tả sinh động!

      Editor: Lost In Love

      “Ầm…”

      tiếng động lớn vang lên, Tập Bác Niên bị ngăn ngoài cửa phòng.

      Mặc Tiểu Tịch khóa trái cửa, dựa vào cửa phòng, ôm ngực, miệng thở hổn hển, muốn nhìn thấy , tuyệt đối muốn, lúc tuyệt vọng, cảm thấy làm gì cũng có ý nghĩa, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi cuộc sống này.

      Tập Bác Niên sững sờ đứng ngoài cửa, sau khi lấy lại tinh thần, xoay nắm cửa, phát bị khóa giơ tay lên gõ cửa: “Mặc Tiểu Tịch, em mở cửa ra cho tôi.”

      Mặc Tiểu Tịch lê hai chân tới giường, cơ thể nhàng ngã xuống, nước mắt rơi lên gối, phát ra bi thương!

      Vì chuyện này mà đau lòng, đáng sao?

      Nếu biết đáng, tại sao còn khó chịu, thế giới của vốn thuộc về , oan nghiệt như vậy, kết thúc là tốt nhất!

      Tập Bác Niên muốn đá văng cửa, nhưng nghĩ lại, xuống lầu tìm chìa khóa phòng, mở cửa vào.

      Thấy đắp chăn ngủ, qua xốc chăn lên: “Muốn chết xác hai mạng phải ?”



      Tập Bác Niên thấy có phản ứng, tiếp tục : “Này…, từ lúc tôi trở về đến giờ có chọc tới em sao, em phát cáu cái gì?”

      “Haizz…” Tập Bác Niên ngửa mặt thở ra, khom lưng nắm lấy vai , ra lệnh: “Mở mắt ra nhìn tôi, trả lời câu hỏi của tôi, em có nghe thấy ?”

      Cuối cùng, Mặc Tiểu Tịch cũng mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào , nét mặt bình tĩnh: “ chọc tôi, tôi cũng phát cáu, chỉ hơi mệt, muốn ngủ chút.”

      Tập Bác Niên chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh như thế này của , từ lúc biết đến giờ, bọn họ luôn đấu đá nhau, vẫn giữ thái độ tức giận và lạnh lùng, chưa bao giờ giống như lúc này… dường như còn cảm nhận được những vui buồn, thù hận của nữa.

      trở nên sóng yên biển lặng.

      Cảm giác sợ hãi ăn mòn vào trong đầu óc của , khiến cho phải siết chặt đôi tay, kề sát vào da thịt của , cảm nhận nhiệt độ chân , để xác định còn ở đó.

      Nhất định xảy ra chuyện, nếu tự nhiên trở nên như vậy, ngẫm nghĩ lúc, chỉ có thể là chuyện kia: “Có phải em nghe được tôi muốn kết hôn ?”

      Đôi mắt của nhấp nháy, hiểu ra.

      “Chuyện này, làm chấn động đến em sao? Tôi còn tưởng, em để ý, bây giờ trong lòng em chắc hẳn rất khó chịu, em tôi, đúng ?” Tập Bác Niên mỉm cười , chỉ cảm nhận tâm tình trước mắt.

      cũng thể hội được đời người dài đằng đẵng.

      “Khó chịu? , tôi rất vui vẻ, chúc mừng .” Mặc Tiểu Tịch căm ghét nụ cười đắc ý lúc này của , độc ác giống như lưỡi dao bén cắt xéo lòng .

      Thừa nhận quan tâm tới , Mặc Tiểu Tịch còn lại gì nữa đây.

      muốn nhìn thấy, để được như ý.

      Nụ cười mặt của Tập Bác Niên lập tức cứng nhắc, nhưng có thể làm gì được đây, chúc mừng cũng sai, cho dù muốn bới móc cũng tìm ra chỗ, nhưng đáy lòng vô cùng buồn bực, buộc phải lời tổn thương người: “Haha… tới, tôi cũng rất vui vẻ, bởi vì sau đó, tôi có thể báo thù cho em tôi, Mặc Tiểu Tịch, xuống địa ngục vui vẻ , tôi nhìn xem em bi thảm đến chết như thế nào.”

      “Báo thù? tìm ai báo thù? bằng tự mình nhảy lầu chết còn tốt hơn, vậy thù gì cũng có thể báo.” Mặc Tiểu Tịch bị che mờ lý trí, lúc này chỉ muốn quật ngã .

      phải đầu óc của em bị hỏng rồi chứ? nhảm cái gì thế hả?” Tập Bác Niên hiểu ý của , cho là lung tung.

      “Đầu óc của tôi rất tỉnh táo, người tỉnh táo là .” Mặc Tiểu Tịch dùng ánh mắt u ám nhìn , điều muốn tiết lộ được miêu tả sinh động ra.
      Last edited: 16/1/15
      windlove_9693 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 66: có cách nào ra miệng!

      Editor: Lost In Love

      “Em muốn cái gì?” Tập Bác Niên nheo mắt lại, trong lời của hình như có ý.

      Mặc Tiểu Tịch nhìn , Tập Bác Niên, người nên xuống địa ngục phải là mới đúng! muốn ra, nhất định phải ra…

      Mở miệng ra, những lời muốn chạy đến cổ họng, nhưng càng cẩn thận nhìn vào mắt , càng lún sâu vào, cổ họng càng thể phát ra tiếng, giống như có thứ gì đó trong cơ thể ra sức kéo lấy , làm cho lần nữa rơi vào mâu thuẫn.

      phút trôi qua…

      Bọn họ cứ nhìn nhau như vậy, bầu khí trở nên yên tĩnh, Mặc Tiểu Tịch thử nhìn vào mắt , nhưng sau khi nhắm mắt lại, đôi mắt kia vẫn biến mất.

      “Rốt cuộc là em muốn gì? Biến thành người câm rồi à?” Tập Bác Niên bị khác thường của làm cho mờ mịt, vô lực buông ra: “Vậy thôi …” đứng thẳng lên, ra khỏi phòng.

      Làm tổn thương nhau là vòng tuần hoàn ác tính, khi bắt đầu chuyển động, nhất định làm cơ thể bị thương, dần dần, chúng ta đều mệt mỏi.

      Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, tại sao , cơ hội vừa rồi tốt như vậy, đến phút sau cùng, tại sao lại đột nhiên biến thành người câm.

      Trong lòng vang lên tiếng , lặng lẽ trả lời , bởi vì mày muốn nhìn thấy ta đau khổ, bởi vì mày ta!

      Haha… ra là thế, nước mắt cay đắng từ trong hốc mắt của chảy xuống, thua bởi , chỉ thua chính mình, có thể dễ dàng hủy hoại , nhưng lại thể, làm được.

      Tập Bác Niên vùi trong phòng cất video, tay cầm ly rượu đỏ, tầm mắt nhìn vào màn hình, có trọng tâm.

      Ly rượu kia, sau nửa tiếng vẫn còn nguyên ở đó, sau tiếng vẫn vậy, phim chiếu xong, sau khi kết thúc trở lại màn hình trắng, vô cùng im lìm.

      Mặc Tiểu Tịch im lặng mấy ngày, nghĩ nghĩ lại, quyết định thăm dò Ninh Ngữ Yên, để xác thực, rốt cuộc có phải ta lấy máy ghi hay .

      Tuy rằng biết, nếu ra, tại sao còn phải tiếp tục điều tra, có lẽ, chỉ muốn cho mình công đạo.

      Quan trọng nhất là nếu có thể lấy về, sau này có rời khỏi nhà họ Tập, Ninh Ngữ Yên cũng dám có những hành động thiếu suy nghĩ đối với .

      phải có lòng tiểu nhân, mà loại phụ nữ giống như Ninh Ngữ Yên, tuyệt đối tha cho con của , hơn nữa với tình hình tại, cũng thể xác định, Tập Bác Niên biết được đứng bên nào, dù sao, bây giờ bọn họ cũng xác định ngày cưới, đàn ông có thể vì nghiệp và địa vị mà vứt bỏ tất cả, điểm này tự mình trải nghiệm, cho nên, nắm chắc.

      Máy ghi kia, nhìn thoáng qua là màu trắng.

      Hôm nay, Mặc Tiểu Tịch cố ý theo bọn họ xuống ăn cơm, điều này làm cho Ninh Ngữ Yên và Tập Bác Niên đều cảm thấy bất ngờ, trước đây, có thể tránh tránh, cộng thêm mang thai, có lý do xuống ăn cơm.

      Hôm nay lại chủ động xuống.

      Ăn được nửa, Mặc Tiểu Tịch đột nhiên ngẩng đầu lên : “Tôi chỉ có cái máy ghi màu trắng, nhưng thấy đâu nữa, Ninh tiểu thư có nhìn thấy ?”

      Hai tay của Ninh Ngữ Yên run lên, chiếc đũa lập tức rơi xuống đất, sắc mặt trắng bệch, gượng cười : “ có.”

      “Ồ…, sao, vậy thôi.” Mặc Tiểu Tịch tùy ý , 100% là ta, xem ra mọi chuyện quả thực là vậy, nếu nghe được nội dung trong máy ghi , chứng cớ vô cùng xác thực.

      Nhìn ta hoảng sợ như vậy, chừng còn chưa tiêu hủy.

      “Máy ghi màu trắng nào?” Tập Bác Niên thích bọn họ xem mình là kẻ ngốc, diễn kịch trước mặt .

      “À…, là tôi mang đến, biết tại sao đột nhiên thấy đâu nữa.” Mặc Tiểu Tịch tùy tiện bịa ra lời giải thích.
      Last edited: 19/1/15
      windlove_9693 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 67: Muốn nghỉ mát!

      Editor: Lost In Love

      Tập Bác Niên phải là người dễ lừa gạt, nhưng lại làm ra vẻ tin tưởng: "Vậy kêu người làm tìm giúp em xem sao."

      "Cũng được." Mặc Tiểu Tịch gật đầu đồng ý, buông chiếc đũa trong tay xuống: "Tôi no rồi, hai người từ từ ăn ." Đối diện với hai khuôn mặt này mà có thể nuốt trôi mới là lạ.

      đứng dậy lên lầu, Tập Bác Niên nhìn theo bóng lưng của , khuôn mặt có vẻ đăm chiêu, hình như gần đây có chút khác thường, rốt cuộc suy nghĩ chuyện gì, tính toán điều gì.

      Ninh Ngữ Yên nhìn như vẫn thong thả ngồi đó ăn cơm, thực ra trong lòng nổi sóng, cảm giác bị uy hiếp dễ chịu chút nào!

      Buổi tối, Mặc Tiểu Tịch ôm bụng to qua lại trong phòng, phải làm sao mới tìm được cái máy ghi kia đây.

      Bây giờ, đoán chừng trong lòng của Ninh Ngữ Yên cũng có tính toán.

      Bên kia, Ninh Ngữ Yên ở trong phòng cũng ngủ được, Tập Bác Niên ăn cơm với bạn, trong phòng chỉ có mình ta.

      Ngồi ghế lớn sang trọng, ta nhìn chằm chằm vào chiếc ly thuỷ tinh trước mắt, đầu óc cũng chuyển động thần tốc, sau lúc lâu, môi xuất nụ cười lạnh, quỷ quyệt và gian trá, còn đáng sợ hơn ma nữ.

      Muốn chơi với tôi, được, Mặc Tiểu Tịch, tôi khiến cho nếm thử cái gì gọi là thất bại thảm hại! Cái gì gọi là nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa sạch.

      Hôm sau, Ninh Ngữ Yên chê thời tiết quá nóng, dẫn nữ giúp việc bên cạnh mình nghỉ mát.

      Tập Bác Niên vui vẻ đồng ý, giả vờ quan tâm vài câu, liên lạc với khu nghỉ mát bên kia, lái xe đưa ta , dù sao bây giờ ta cũng mang thai con của , còn sắp trở thành vợ của nữa.

      này hề bất ngờ, nên được dự tính trước từ sớm, nhưng lòng của lại càng ngày càng trống rỗng theo thời gian, càng ngày càng muốn kháng cự.

      Mặc Tiểu Tịch đứng lầu, mở hai mắt nhìn xe lái ra khỏi cửa sắt, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại, nhất định là Ninh Ngữ Yên cố ý, , định hôm nay ngả bài với ta, bây giờ để ta như vậy có đủ thời gian để ta tiêu huỷ hoặc là chôn giấu, nếu lúc này với Tập Bác Niên, có giúp ngăn Ninh Ngữ Yên lại .

      Vấn đề là nếu ta có mang theo người, hoặc phỏng đoán sai, ta sớm tiêu huỷ, có quá nhiều khả năng, nếu tuỳ tiện xuất kích, làm tốt có thể bị ta cắn ngược lại.

      Nhìn thấy xe rời , nhưng có cách nào ngăn lại.

      Đúng rồi, có thể lấy lý do thời tiết quá nóng kêu Tập Bác Niên dẫn đến nghỉ mát ở chỗ của Ninh Ngữ Yên.

      Sau khi hạ quyết tâm, xuống lầu, liếc thấy Tập Bác Niên ngồi trong phòng khách lật báo, mím môi, về phía .

      "Mùa hè này nóng quá, nhiệt độ lầu giống như lò lửa vậy, ngồi cũng ngồi yên." Mặc Tiểu Tịch than phiền, ngồi xuống đối diện với .

      Tập Bác Niên lật tờ báo trong tay rồi xem tin tức, ngẩng đầu lên: "Sao? Em cũng muốn nghỉ mát à?" nhen này của , liếc mắt là có thể nhìn thấy, mấy ngày nay đều xem như khí, hôm nay lại tìm tới chuyện với , trong lòng khỏi có chút vui mừng.

      Mặc Tiểu Tịch ngẩn người, hiển nhiên cần phải chơi tâm cơ với , bởi vì giống như con cáo già.

      Vì thế, thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy, Ninh Ngữ Yên mang thai, tôi cũng mang thai, dựa vào đâu mà ta có thể nghỉ mát, còn tôi thể, ngộ nhỡ đứa bé có sơ xuất gì, sợ kế hoạch của bị thất bại sao?"

      Tập Bác Niên cười khẽ: "Em suy nghĩ cho tôi sao, được rồi, tôi dẫn em , vậy được chưa?"

      " sao? Tôi lấy mấy bộ quần áo, chúng ta luôn bây giờ ." Mặc Tiểu Tịch nghe thấy đồng ý, vội vàng đứng lên.

      " cần mang theo, ở đó có." Tập Bác Niên để tờ báo xuống, gọi lại.
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :