1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi - Hồng Phi Nhan (Full 146c Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 58: Cởi quần áo ra!

      Editor: Lost In Love

      đứng lên sao cũng được, tiếp tục nằm cũng xong.

      Tuy khách mời xung quanh có bao vây để xem náo nhiệt, nhưng ánh mắt luôn chú ý đến nhất cử nhất động của bọn họ, sợ bỏ lỡ những cảnh tượng đặc sắc, lúc này, cuối cùng cũng làm cho bọn họ toại nguyện.

      ít người cầm điện thoại di động lên chụp lén.

      Sắc mặt của người đại diện tên Tô Lộ Di của Thiên Dã vô cùng khó coi, căn dặn bảo an được để phóng viên vào, bên cạnh đó cũng lời xin lỗi với các khách mời, hy vọng bọn họ xoá hình chụp, gần đây Thiên Dã làm cho rất lo lắng, từ sau lần cứu Mặc Tiểu Tịch ở Dubai, rất nhiều chuyện liên tục xảy ra, lần này cũng bàn bạc với tự mình đến nhà họ Tập mời, bây giờ lại làm ra chuyện thế này, phải muốn phá huỷ tên tuổi của mình chứ, ai dính dáng đến Mặc Tiểu Tịch kia, đều bị lây nhiễm danh tiếng xấu.

      "Thiên Dã, bây giờ có rất nhiều người nhìn, cậu muốn đấu với tôi sao?" Tập Bác Niên nhướng mày, cười lạnh .

      "Tập Bác Niên, tôi để chà đạp tiểu Tịch, tôi muốn bảo vệ ấy." Thiên Dã hạ thấp giọng, chút yếu thế đáp trả, vô cùng nghiêm túc, bộ dạng thành kính giống như tín đồ tuyên thệ, trong mắt lộ ra kiên trì.

      Bọn họ phá huỷ lớp nguỵ trang cuối cùng.

      Lời của Thiên Dã làm cho lòng của Mặc Tiểu Tịch cảm thấy vô cùng ấm áp, giống như được ánh mặt trời bao phủ, nhìn vào mặt , cảm động thôi, mặc dù , đấu lại Tập Bác Niên, cứu được , nhưng thế giới này, còn có người quan tâm đến , muốn bảo vệ , chút tình cảm chân thành như vậy là đủ rồi.

      Liếc thấy nụ cười mặt của Mặc Tiểu Tịch, lồng ngực của Tập Bác Niên căng ra, có đôi tay vô hình đè ép trái tim , làm cho cảm thấy vô cùng đau đớn, tương tác giữa bọn họ giống như liên quan đến , biến trở thành người ngoài cuộc.

      "Nếu cậu có bản lĩnh những lời này, bất cứ lúc nào tôi cũng hoan nghênh cậu đến thử, nhưng cậu nhóc, cậu vẫn còn non lắm." Tập Bác Niên cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Mặc Tiểu Tịch, cắn lấy đầu lưỡi của .

      "Ư..." Mặc Tiểu Tịch bị đau nên vặn vẹo cơ thể, tên điên này.

      Tập Bác Niên thừa cơ ngẩng đầu, lớn tiếng : "Thân ái, bây giờ còn ngất nữa , muốn tôi hôn em thêm cái hả?"

      Trong miệng của Mặc Tiểu Tịch đầy mùi máu tươi, vốn biết nên kết thúc cục diện bế tắc này như thế nào, quan trọng hơn là liên luỵ Thiên Dã xúi quẩy theo.

      lại làm bộ như mới khôi phục thần trí: "Hình như còn chóng mặt nữa, các người thả tôi xuống, tôi tự được."

      Thiên Dã nghe vậy, nghi hoặc nhìn , chợt hiểu ra giả bộ.

      Đứng phía sau , Tập Bác Niên dùng ánh mắt chiến thắng ôm Mặc Tiểu Tịch rời , mà Thiên Dã bị người đại diện giữ chặt, lấy lý do công việc, tạm thời dẫn ra khỏi trường.

      đường, Tập Bác Niên để bộ mặt lạnh như băng, xem ô tô giống như máy bay, chạy cực nhanh đường cái trống trải.

      Mặc Tiểu Tịch phát đây phải là đường trở về nhà họ Tập, thần kinh lập tức căng thẳng: "Tập Bác Niên, lại muốn làm gì?"

      "Em có quyền hỏi sao?" Tập Bác Niên ném cho cái nhìn lạnh lẽo, thờ ơ .

      "Đương nhiên có, miệng là mặt tôi, tôi muốn hỏi hỏi." Mặc Tiểu Tịch tức giận , ghét luôn dùng giọng điệu ra lệnh này để chuyện.

      "Két..." Tiếng phanh xe vang lên, xe dừng lại ở ven đường.

      Tập Bác Niên khóa cửa xe, mở đèn trong xe lên, đóng cửa sổ, quay đầu lại: "Cởi quần áo ra."

      "..., bệnh thần kinh." Mặc Tiểu Tịch vô cùng tức giận, lúc này ở trong xe, phải đầu óc bình thường chứ.

      " ra là em muốn tôi cởi cho em." Tập Bác Niên cười xấu xa, vuốt ve đùi rồi thẳng đến chỗ tư mật của .
      windlove_9693 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 59: có tình sao!

      Editor: Lost In Love


      Mặc Tiểu Tịch bị dọa sợ hãi: “Tập Bác Niên, quên tôi mang thai sao? Phụ nữ mang thai thể sinh hoạt tình dục, phải hy vọng đứa bé bình an vô sao, vậy tốt nhất lúc này nên làm càn.”

      Tập Bác Niên cười mỉa: “Em tưởng tôi biết sao? Từ 3 đến 6 tháng là có thể làm, hôm nay, tôi nhất định phải muốn em.”

      dùng tốc độ sét đánh hôn lên đôi môi đỏ mọng của , hấp thụ hương vị ngọt ngào quen thuộc, dục vọng trào lên trong nháy mắt, cảm giác này làm cho cảm thấy vô cùng kích thích.

      “Ư…” Mặc Tiểu Tịch nghiêng đầu, muốn tránh khỏi chiếm đoạt của .

      Đầu lưỡi của quấn chặt lấy , giống như định lại cùng chỗ, cách nào tách ra, mùi thuốc lá thoang thoảng xông thẳng lên não , nội tâm của ra sức chống cự, nhưng lý trí lại tiêu tán từng chút, sa vào khoảnh khắc tuyệt đẹp này.

      Hai tay vòng qua , mười ngón tay cắm vào trong mái tóc đen của , cảm giác mềm mại xẹt qua tay, xụi lơ dưới cơ thể , nhắm mắt lại, trong va chạm của , dường như có thể tiến lên thiên đường.

      Tình cảm mãnh liệt qua , tựa vào vai , thở hổn hển, bọn họ chuyện, cũng ôm nhau.

      “Nặng chết được…” Mặc Tiểu Tịch lạnh mặt, đẩy ra.

      Hơi thở của Tập Bác Niên đều đặn trở lại, ngẩng đầu lên, nhìn người phụ nữ dưới thân: “Tiểu Tịch, vừa rồi nhiệt tình chủ động như vậy, bây giờ cần gì phải trương ra bộ mặt giống như tôi cưỡng bức em, thành chút được sao?” Ánh mắt của mang theo chút mong đợi.

      Mặc Tiểu Tịch nhìn vào mắt , đột nhiên kìm được mà cười lên: “Ha ha…”

      “Em cười cái gì?” Tập Bác Niên bị nụ cười của làm cho nổi cáu.

      Mặc Tiểu Tịch ngừng cười và : “Tôi cười đầu óc của được bình thường, hỏi đối tượng muốn trả thù có , cảm thấy giữa chúng ta có tình sao? Căm hận còn hết, mà cho dù là có, tôi cũng cần.”

      Tập Bác Niên nhìn chằm chằm vào lúc, lật người ngồi lên ghế tay lái, im lặng mặc quần áo!

      sai, cho dù có, cũng thể, giữa bọn họ, có tình !

      Mặc Tiểu Tịch nhìn theo bóng lưng của , trong mũi đau xót: “Tập Bác Niên, tôi hỏi vấn đề được , nếu tôi phải là đối tượng trả thù của , tôi chứ? chứ?”

      “Vấn đề này, hình như trả lời cũng có ý nghĩa?” Tập Bác Niên cau mày, thản nhiên trả lời.

      Mặc Tiểu Tịch cười khổ, lẩm bẩm : “Cũng đúng, có ý nghĩa gì cả.”

      chất lỏng ấm áp im lặng chảy qua huyệt thái dương của , hòa vào trong tóc, trở nên vô cùng lạnh lẽo, nước mắt xuất rồi tan biến, ấm áp lạnh lẽo, kể từ bây giờ cho đến tương lai.

      Ngày hôm sau.

      Ninh Ngữ Yên xông vào phòng của Mặc Tiểu Tịch, lời nào, bước lên ra bạt tai, đánh thức Mặc Tiểu Tịch từ trong mộng tỉnh lại.

      , hôm qua các người lên giường với nhau phải ?” Gần đây Tập Bác Niên càng ngày càng có hứng thú với ta, đêm qua trở về còn mang theo mùi hương của phụ nữ, ta đoán chính là ngủ với con hồ ly tinh này, ta cố gắng giữ bình tĩnh, dù sao vị trí Tập phu nhân cũng vững chắc nằm trong tay ta, ta còn sợ cái gì, nhưng lòng đố kị vẫn đốt ta phát điên.

      “Đúng! Nếu có bản lĩnh, đánh tôi cái đánh Tập Bác Niên cái , bởi vì ta là người nhào lên trước.” Mặc Tiểu Tịch xoa mặt, cười lạnh và tiếp tục : “Ninh Ngữ Yên, nếu lần sau còn ra tay nữa, tôi với ta, để vị trí Tập phu nhân của cũng khó mà giữ nổi.”

      “Ha ha…” Ninh Ngữ Yên cười phách lối: “Chỉ bằng ?”

      sai, chỉ bằng tôi, tôi hôm nay đánh vào bụng tôi, tôi năm lần bảy lượt muốn hại tôi, tôi là người hai mặt, trong ngoài khác nhau. Ninh Ngữ Yên, nếu lại tìm tôi gây rối, tôi để sống dễ chịu, phải rất thông minh sao, cẩn thận suy nghĩ .” Mặc Tiểu Tịch xong, chỉ vào cửa: “Bây giờ, cút ra ngoài cho tôi.”

      -------------------------------------------

      P/S: biết bạn nào có thắc mắc về vấn đề xưng hô lúc TD gọi MTT và những người khác gọi ?

      Sẵn đây ta giải thích luôn. TD gọi là “tiểu Tịch” ở đây phải ta quên mất viết hoa chữ tiểu mà là tiểu này riêng chứ phải tên Mặc Tiểu Tịch.

      Còn những người khác gọi là “Tiểu Tịch”, chữ Tiểu này mới chung với tên của ấy.
      Last edited by a moderator: 2/1/15
      windlove_9693 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 60: thua nổi sao?

      Editor: Lost In Love

      Ninh Ngữ Yên vẫn ra ngoài, khuôn mặt xinh đẹp tối xuống: “ cho là Niên tin sao?”

      biết, chúng ta có thể thử xem, tôi có gì là thua nổi, còn , thua nổi sao?” Mặc Tiểu Tịch chậm rãi , hiểu vị trí và hoàn cảnh của mình, cũng giống như kết cục sau này.

      “Niên con tiện nhân như mà làm tổn hại đến tình cảm của chúng tôi, tôi mới là người ấy .” Ninh Ngữ Yên ra sức khẳng định, kỳ thực khi những lời này, trong lòng ta cũng chắc chắn.

      Mặc Tiểu Tịch muốn nhiều lời với ta nữa: “Xem ra, chúng ta chỉ có thể gọi Tập Bác Niên đến, may mà, năm dấu tay của vẫn còn mặt tôi.” làm bộ muốn gọi điện thoai.

      Ninh Ngữ Yên bị hành động của làm cho sợ hãi: “Đừng gọi, được, tôi ra ngoài.” Người phụ nữ này, là chuyện gì cũng làm ra được, ta muốn kinh động đến Tập Bác Niên quậy lớn chuyện, ta còn muốn giữ hình tượng tốt đẹp bên ngoài.

      Ninh Ngữ Yên bỏ , Mặc Tiểu Tịch nặng nề thở ra, tới trước gương, nhìn bên mặt bị đánh đỏ ửng, trong lòng có chút đơn.

      Ninh Ngữ Yên trở về phòng ngủ, khuôn mặt bóp méo đến biến dạng.

      “Tiểu thư, sao chứ?” Tiểu Vân là nữ giúp việc bên cạnh Ninh Ngữ Yên, hầu hạ ta nhiều năm, chưa từng thấy ta khống chế được cảm xúc như vậy.

      “Tức chết tôi, là tức chết tôi, tiểu Vân, mang rượu tới cho tôi.” Ninh Ngữ Yên buồn bực , Mặc Tiểu Tịch này lúc trước còn ngoan ngoãn, gần đây càng ngày càng lợi hại, còn dám mang Niên ra uy hiếp ta.

      “Tiểu…tiểu thư, ngộ nhỡ Tập tiên sinh trở về, phát uống rượu, nghi ngờ .” Tiểu Vân thấp giọng, lo lắng .

      Ninh Ngữ Yên đỡ trán, hơi bình tĩnh lại: “Tôi là bị chọc tức đến đau đầu, tiểu Vân, nhắc nhở rất đúng, còn chưa đến năm tháng, tôi phải cẩn thận hơn mới đúng.”

      “May mà bụng của giả trang rất giống, nhưng mỗi ngày lớn, sợ là tiểu thư chịu nổi sức nặng.”

      Bụng của Ninh Ngữ Yên là giả, dùng số tiền lớn để mua chuộc bác sĩ gia đình, dùng màu da silicon làm thành bụng, bất luận là xúc cảm hay hình dạng, đều giống như đúc, chỉ khi cởi quần áo ra, mới biết là giả, vì thế, rất lâu ta lên giường với Tập Bác Niên, sợ bị vạch trần.

      May mắn là đàn ông đối với chuyện phụ nữ có thai cũng thông thạo lắm, cho dù là người thông minh như Tập Bác Niên cũng chưa từng có chút nghi ngờ.

      “Chịu nổi cũng phải chịu, Mặc Tiểu Tịch, bây giờ tôi tạm thời chịu đựng mấy tháng, cứ chờ xem, tôi cho nếm thử cảm giác sống bằng chết.” Vẻ mặt của Ninh Ngữ Yên trở nên lạnh lẽo và thâm độc, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

      Sau hơn năm tháng mang thai, bụng của Mặc Tiểu Tịch to lên rất nhiều, chân cũng bắt đầu sưng phù, sức ăn cũng thay đổi.

      Nếu như trở về Nhi Viện, mùa này, hoa sơn chi chắc hẳn nở rộ!

      Lúc Thiên Dã kết thúc bảng thông báo cuối cùng mệt mỏi chịu nổi, ra khỏi đài truyền hình, được bảo an hộ tống tránh được rất nhiều ống kính, Thiên Dã mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, quần jean màu xám bạc, rất phong cách cũng rất chói mắt, phối hợp với khí chất sạch và dung mạo tuấn tú khiến cho các vô cùng ái mộ.

      Gần đây, càng ngày càng ít cười, toàn thân giống như dòng sông băng, trầm lặng ít , so với con người trước kia càng khó gần hơn.

      “Tôi có chút việc riêng, dừng xe ở đầu đường dùm.” Thiên Dã mở đôi mắt nhắm ra, đột nhiên .

      được.” Tô Lộ Di lập tức cự tuyệt: “ cứ tiếp tục như vậy, càng thêm rối loạn, là Thiên Dã, sao có thể tùy tiện đường được.”

      Tài xế có chút khó xử, biết dừng lại tốt hơn hay dừng lại tốt hơn, Thiên Dã lời nào, đưa tay kéo cửa xe.
      windlove_9693 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 61: Nơi hoa sơn chi nở rộ

      Editor: Lost In Love

      "Nguy hiểm..."

      Tô Lộ Di hét to, tài xế vội vàng dừng xe, mọi người đều bị làm sợ hãi, Thiên Dã đeo kính râm và mũ vào, mặt chút thay đổi bước xuống xe: "Đừng theo tôi."

      cúi đầu nhanh chóng bỏ , biến mất ở khúc quanh.

      Buổi sáng, Mặc Tiểu Tịch nghe được Tập Bác Niên muốn trở về Đài Loan cùng Ninh Ngữ Yên, ăn xong cơm trưa hai người họ mang theo hành lý xuất phát.

      Trời hôm nay rất tốt, nắng ấm, gió thổi vào mặt, lại muốn đến Nhi Viện, dù sao bọn họ cũng có ở đây, mà phần lớn đều ở trong phòng, cũng có ai quan tâm đến .

      Buổi chiều, tránh né tai mắt của người giúp việc, Mặc Tiểu Tịch làm bộ tản bộ ở sân sau, sau đó từ cửa sau trốn ra, trước bữa cơm tối quay trở lại hẳn là sao.

      Đón xe đến Nhi Viện, nơi này tốt hơn so với lúc trước rất nhiều, phòng ốc đổi mới, đường cũng làm rộng hơn, nhưng thay đổi chính là, ở mùa này đến đây là có thể ngửi thấy mùi hương thơm ngát, hương vị tuổi thơ này ở trong trí nhớ của giống như người thân, làm cho lòng có cảm giác thuộc về nơi này.

      Nhi Viện vô cùng yên tĩnh, biết là giờ ngủ trưa, viện trưởng nhất định muốn gặp lại , thôi, xung quanh xem chút.

      Càng về sau, mùi hoa sơn chi càng nồng nặc, cho đến khi nhìn thấy đoá hoa màu trắng.

      ghế gỗ cũ kỹ dưới tàng cây, có người con trai ngồi, nhắm mắt lại, khuôn mặt nhuộm đầy bi thương, nước da trắng như tuyết, thân hình cao lớn, tuy sa sút tinh thần nhưng vẫn mất vẻ đẹp.

      "Thiên Dã..." Mặc Tiểu Tịch vô cùng ngạc nhiên, sao cũng ở đây.

      Thiên Dã nghe thấy tiếng kêu, mở mắt, nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch, đôi mắt lập tức sáng lên: "Tiểu Tịch."

      Mặc Tiểu Tịch ngồi xuống bên cạnh : " ngờ còn có thể trở lại đây với , chuyện lần trước, rất xin lỗi, nhất định mang tin tức xấu đến cho ."

      " sao, kệ nó , quan tâm." Thiên Dã cong khóe môi, mỉm cười, nếu có thể cứu được , tình nguyện làm ngôi sao nổi tiếng nữa.

      "Cảm ơn !" Mặc Tiểu Tịch chân thành , hít sâu vào hơi: "Thơm quá..." thoải mái vặn cổ, hưởng thụ khoảnh khắc yên tĩnh và đẹp đẽ này.

      Thiên Dã kề sát lại gần , nhàng ôm lấy vai , mặt nở nụ cười dịu dàng, lẳng lặng ngồi đó với .

      Ngồi lúc, Thiên Dã nhớ tới đề tài trọng tâm lần trước ở nhà họ Tập chưa xong.

      "Tiểu Tịch, chuyện lần trước em muốn cho biết, bây giờ có thể được ?"

      Mặc Tiểu Tịch ngẩng mặt nhìn về phía , suy nghĩ lúc và : "Được rồi, dù sao lần trước cũng chuẩn bị cho biết." mang kể đơn giản lại cho Thiên Dã nghe.

      Thiên Dã nghe xong quả đấm càng ngày càng siết chặt, trong mắt cũng lên giận dữ: " đáng giận, chẳng lẽ ta chỉ dựa vào di thư và suy đoán của mình mà tuỳ tiện huỷ hoại em sao? Đứa bé cũng chỉ là công cụ trả thù của ta thôi sao? Mặc Tiểu Tịch, sao em còn cố gắng chịu đựng, sao bỏ trốn, ràng em có trăm nghìn cách để bỏ trốn."

      ", em thể trốn, em thể bị oan uổng, em muốn tìm ra , nếu em chạy trốn, em mãi mãi mang tội danh này lưng." Mặc Tiểu Tịch kiên quyết .

      Thiên Dã thở dài, tính tình của vẫn luôn bướng bỉnh như vậy: " biết rồi, giúp em điều tra thêm, Thích Tân Nhã là bạn của Tập Vân Noãn, có lẽ biết chút gì đó."

      "Ừ! Vậy tốt quá." Mặc Tiểu Tịch gật đầu: "Nhưng Tập Bác Niên biết quan hệ giữa và em, điện thoại nhà đoán chừng thể liên lạc, lần trước cương lên ầm ĩ với ta như vậy, thể đến nhà họ Tập, nếu điều tra được, liên lạc với em thế nào đây?"

      Thiên Dã lấy điện thoại từ trong túi ra: "Dùng của , giấu kỹ, đừng để bị phát ."

      Sau lưng bọn họ vang lên tiếng bước chân, Mặc Tiểu Tịch vội vàng cất kỹ điện thoại di động.
      windlove_9693 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 62:

      Thiên Dã và Mặc Tiểu Tịch quay đầu lại, nhìn thấy Tập Bác Niên mặc quần áo sọc ca rô đứng đó, đôi mắt sáng rực sắp phun ra lửa.

      vừa mới , đến gặp tình nhân, có lẽ là thể chờ đợi được nữa!

      theo dõi tôi?” Mặc Tiểu Tịch đứng lên, muốn biết xảy ra chuyện gìm, ràng là Đài Loan với Ninh Ngữ Yên, có thể gặp mặt ở chỗ này, nhất định là theo đến.

      Nhưng biết, đứng đó bao lâu, có nghe bọn họ chuyện hay .

      “Sao lại vậy, tôi chỉ lo lắng cho người phụ nữ mang thai như em, chạy loạn khắp nơi gặp nguy hiểm.” Lúc Tập Bác Niên rời khỏi nhà họ Tập, kêu người giúp việc trông chừng Mặc Tiểu Tịch, có bất cứ động tĩnh gì lập tức báo cáo với , vừa đến sân bay người giúp việc gọi điện thoại tới , Mặc Tiểu Tịch ra ngoài từ cửa sau.

      bảo ta đuổi theo sau xem đâu, còn mình lập tức lái xe qua đó, vừa đến nơi nhìn thấy bọn họ dựa vào nhau.

      quan tâm đến tôi, tôi nên xúc động rơi nước mắt hay lờii cảm ơn .” Mặc Tiểu Tịch giải thích nhiều, dù sao có cũng tin, hà tất phải lãng phí lời .

      “Vậy bây giờ, có thể theo tôi trở về chưa, tôi còn phải đến sân bay.” Tập Bác Niên kéo qua, ôm vào trong lòng, lạnh lùng nhìn Thiên Dã: “Hôm nay tôi có thời gian chơi đùa với cậu, nhưng nếu cậu còn dám có hành động gì khác, tôi khiến cậu chết rất thê thảm.”

      “Có lẽ tôi nên thử lần, có năng lực này hay .” Thiên Dã nhướng mày khiêu khích.

      Nhìn thấy bọn họ sắp xảy ra xung đột, Mặc Tiểu Tịch vội vàng ngăn cản: “Các người đừng nữa, Thiên Dã, trước , em trở về cùng ta.”

      nháy mắt với Thiên Dã, cuộc tranh chấp này hoàn toàn có ý nghĩa.

      Thiên Dã hiểu ý của , thu hồi giận dữ: “Hãy chăm sóc tốt cho bản thân, trước.” lạnh lùng liếc Tập Bác Niên cái, cất bước rời .

      “Vừa rồi các người dùng ám hiệu gì? Còn rất ăn ý như vậy.” Tập Bác Niên nhìn người đàn ông xa, lạnh lùng chế nhạo.

      “Nhìn hiểu sao? Cho nghẹn chết.” Mặc Tiểu Tịch mỉm cười kéo tay xuống, mặt chút thay đổi về phía trước.

      Tập Bác Niên theo phía sau , sắc mặt u ám.

      tới sân trước, bọn họ gặp viện trưởng, Mặc Tiểu Tịch nhìn xuống cái bụng phình to của mình, vô cùng xấu hổ.

      “Mẹ viện trưởng, lâu gặp, người vẫn khỏe chứ ạ?”

      “Sao đến đây mà vào gặp ta.” Viện trưởng gần 60 tuổi kéo tay của Mặc Tiểu Tịch qua, tầm mắt dừng lại bụng , cười hiền từ, cũng trách cứ : “Mấy tháng rồi?”

      “Dạ 6 tháng rồi ạ.” Mặc Tiểu Tịch thành trả lời.

      Tập Bác Niên bước lên từ phía sau: “Viện trưởng, chúng ta lại gặp nhau.” đến nhi viện này, năm đó nhận nuôi Vân Noãn ở đây, chưa từng nghĩ tới Mặc Tiểu Tịch cũng xuất thân từ chỗ này, nên đây chính là duyên phận.

      Viện trưởng liếc mắt nhận ra Tập Bác Niên, phải trí nhớ của bà tốt, mà báo thường nhìn thấy những chuyện liên quan đến và Tiểu Tịch, bà muốn giả vờ biết cũng khó.

      “Tập tiên sinh, em cùa cậu và tiểu Tịch từng là con của ta, ta hy vọng cậu có thể đối xử tốt với con bé.”

      “Tôi .” Tập Bác Niên lịch cười.

      Mặc Tiểu Tịch quay đầu nhìn : “Mẹ viện trưởng, có thời gian con quay lại thăm người, bây giờ con trước ạ.”

      “Ừ! Tiểu Tịch, phải hạnh phúc, biết ?”

      “Con biết ạ!” Mặc Tiểu Tịch cười gật đầu, kéo tay Tập Bác Niên rời .

      Viện trưởng đứng sau lưng thở dài: “Hy vọng duyên phận đẹp đẽ này có thể kéo dài.” ngày xưa cuối cùng cũng gặp được người có duyên với mình.

      đường , sau khi im lặng lúc lâu, Tập Bác Niên mới nhàng hỏi: “Em đến nhi viện lúc mấy tuổi?”
      Last edited by a moderator: 9/1/15
      windlove_9693 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :