1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đoạt hôn 101 lần - Diệp Phi Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 82: Cho cơ hội kiếm tiền (3)

      "Ân Ân, Thành Trì, các con có thể kết hôn, khiến mẹ rất vui mừng. Rốt cuộc trái tim cả ngày lo lắng phập phồng của mẹ có thể để nằm yên trở lại. . . . . . Mẹ sợ, giữa hai người các con có thể xuất bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào đó."

      Bà Cố vừa xem bài, vừa .

      "Mẹ, người cái gì vậy ! Con cùng Thành Trì có thể có cái gì ngoài ý muốn đây?"

      Cố Ân Ân cảm thấy mẹ là có hơi suy nghĩ lung tung, liền cười .

      "Con và Thành Trì, hai đứa con gây ra cái gì ngoài ý muốn, nhưng có nghĩa là người khác làm ra chuyện ngoài ý muốn nào!"

      Bà Cố ngụ ý nhìn Cố Lan San.

      Cố Lan San tiếp được ánh mắt của bà Cố, thân thể hơi cứng lại chút, mặt vẫn làm bộ dạng như có gì, giống như căn bản biết gì bà Cố gì.

      Thịnh Thế hé mắt, chầm rì rì đánh bài ra, nghĩ thầm, bà Cố này đúng là đem để vào mắt. Tới Cố Gia cũng chưa bao lâu, bà ta cũng chĩa vào Cố Lan San ba lượt rồi. . . . . . Cũng nhìn chút đây là người của ai . . . . . .

      "Mọi người xem mẹ tôi này lại bậy. Ai có thể gây chuyện ngoài ý muốn cho chúng tôi chứ!"

      Cố Ân Ân hướng về phía mọi người chút để tâm cười .

      Dừng chút, Cố Ân Ân lại quay đầu, hướng về phía bà Cố khẽ cười :

      "Mẹ, người cũng đừng ngày ngày suy nghĩ lung tung. Tình cảm giữa con và Thành Trì rất tốt. ấy con mà con cũng ấy. Chỉ cần chúng con lòng, còn có cái gì phải sợ chứ!"

      " như thế!"

      Bà Cố cũng cho Cố Ân Ân biết chuyện Cố Lan San thích Hàn Thành Trì. Có số chuyện vẫn là nên , khi rồi, có lẽ nguyên bản Hàn Thành trì có chú ý tới, nhưng sau khi biết được, có thể quay đầu chú ý đến Cố Lan San.

      Nhưng mà chuyện khống nên , bà Cố cũng ngừng lần lại lần nhắc nhở Cố Ân Ân những lời như vậy, nhưng mỗi lần Cố Ân Ân đều có thái độ chẳng chút để tâm.

      Đáy lòng bà Cố nhịn được có chút tức giận, bà xếp xếp bài, đánh bài, sau đó nghiêm túc :

      "Con phải biết danh ngôn ngôn xưa sao, sợ bị ăn trộm chỉ sợ bị trộm nhớ thương. . . . . ."

      Lời Cố phu nhân còn chưa hết, đột nhiên Thịnh Thế đem bài "Pằng" cái lập tức đẩy tới, trực tiếp cắt đứt lời của bà ta:

      "Thấu thất đối nhuyễn hồ." ( hiểu mô tê gì hết trơn)

      Mọi người nhìn bài thịnh thế, thế nhưng trong tay lại nắm bốn lá bài ăn. Dù mọi người đánh thế nào, đều có thể thắng!

      ra biện pháp tốt nhất là tự tìm ra thôi! Thắng tiền gấp ba lần!

      Cố tình lại thắng vào lúc bà Cố đẩy bài!

      Chú ý Ân Ân nhịn được cười :

      "Nhị Thập, trong tay cậu thế nhưng lại có đến bốn lá bài ăn, khó trách tôi sờ soạng nửa ngày, lá cũng sờ tới, thế nào cũng đợi tôi sờ a, cứ đẩy bài thắng như vậy."

      Thịnh Thế nhếch môi, cười nhanh chậm,mở, qua quít:

      "Lời chị vừa ra trong lúc bất chợt em có nghĩ tới, vừa rồi kích động, chỉ lo thắng, quên tự đảo bài."

      Sau đó, quay đầu, nhe răng cười tiếng với bà Cố, sáng loáng cực kỳ chói mắt:

      "Bà Cố, xin lỗi a. . . . . . Tôi nghĩ tới. . . . . ."


      --- ------ ------ ------ ------ ------ --------

      Chương 83: Cho cơ hội kiếm tiền (4)

      Bà Cố làm sao nhìn ra vừa rồi Thịnh Thế đẩy bài là vì mình như vậy, cố ý đẩy bài thắng tiền của mình!

      Nhưng là Thịnh Thế lại như thế, bà Cố lại càng thể Thịnh Thế cố ý thắng bà, chỉ có thể đè ép vui dưới đáy lòng, cười :

      "Vận may của Nhị Thập là tốt! thể cùng chơi với Nhị Thập được. Mỗi lần chơi đều bị cậu ta thắng tiền!"

      Thịnh Thế nghiêng đầu liếc mắt nhìn Cố Lan San, ánh mắt lóe lóe, có ai biết rốt cuộc suy nghĩ gì, nghe được lời của bà Cố, liền chậm rì rì đưa ánh mắt nhìn thẳng vào mặt bà Cố. mặt mang ý cười, giọng điệu thấp thấp trầm trầm , rất là dễ nghe, nhưng lời ra, lại cứ khiến cho đáy lòng người kia thêm nghẹn khuất:

      "Bà Cố, Cố Gia bây giờ còn chưa có khó khăn đến nông nỗi phải trông cậy vào đứa con rể nuôi là tôi đây chứ? Nếu , chúng ta trước tiên thanh toán tiền bạc ?"

      Những người khác chơi mạt chược, cuộc trò chuyện ban nãy quên gần hết.

      Cho nên, Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì chỉ là cho là Thịnh Thế đùa.

      Nhưng mà lời bà Cố , tất nhiên bà ta quên.

      Vừa rồi bà chính là cố ý đoạn "Lan San gả cho Nhị Thập tu luyện tám đời có phúc lớn. Mặc dù Lan San phải là con ruột thịt của Cố Gia chúng ta, nhưng là cũng do chúng ta nuôi nấng nhiều năm như vậy, tương lai nếu như Cố Gia có khó khăn, còn phải trông cậy vào Nhị Thập hỗ trợ đây!" . nghĩ tới, lại bị Thịnh Thế nặng phản kích trở lại như vậy.

      Đáy lòng bà Cố có hơi nặng nề, càng chán ghét Cố Lan San hơn, cũng biết rốt cuộc đồ đê tiện đó đổ thuốc mê gì cho Thịnh Thế, bắt đầu từ trung học cấp hai cậu ta liền khắp nơi đeo bám nó!

      Đáy lòng bà Cố giận muốn chết, mặt vẫn treo nụ cười đoan trang như cũ, quay đầu sai người giúp việc lấy chi phiếu, còn quên đùa:

      "Nhị Thập là tốt, lần thắng tiền đủ hai lần thua của Lan San."

      "Hả? sao?" Thịnh Thế giả trang bộ biết, suy nghĩ chút, : "Vậy vừa lúc, bà Cố liền giảm số tiền Sở Sở thua, đem tiền còn lại ký cho tôi ."

      Vốn là bà Cố cầm bút muốn viết con số, bây giờ nghe lời như vậy, dễ tính hạ xuống, viết số tiền còn sót lại cho Thịnh Thế.

      Thịnh thế chậm rì rì nhận lấy chi phiếu, còn cố ý liếc mắt nhìn, mới để vào góc bàn mạt chược.

      Kế tiếp xào bài, tìm bài, mọi người lại đánh hai ván, thể tin nổi, đều là Thịnh Thế thắng liền, hơn nữa mỗi lần đều là thắng tiền của bà Cố.

      thể thừa nhận, cái tay này của Thịnh Thế quả là tốt có chỗ chê được.

      Ván thứ ba, Thịnh Thế biết là sai lầm, hay là bài tốt, thua ván về tay bà Cố.

      Thịnh Thế ký chi phiếu cho bà ta, đưa trở về.

      Bà Cố vất vả thắng lần, cảm giác vận của mình bắt đầu đổi, đặc biệt mong đợi ván thứ tư.

      Nhưng mà Thịnh Thế người này đúng là đê tiện. Chính là liên tục thắng người khác tiền ba ván liền, ván thứ tư cố ý thua cho người, để cho người ta cho là thời vận của mình chuyển, lúc tâm tình tốt cậu ta lại quyết định chơi nữa.

      Thịnh Thế biếng nhác khoát tay áo, đứng lên, :

      " chơi nữa, hơi đói rồi, còn chưa dọn cơm tối sao?"

      Nghe Thịnh Thế nhắc nhở như vậy, người giúp việc lập tức đến phòng bếp, sau đó vội vội vàng vàng lại chạy trở lại, :

      "Bà Cố, thức ăn phòng bếp cũng làm xong, mọi người có thể ăn cơm."

      Thịnh Thế lập tức kéo Cố Lan San lên, dĩ nhiên còn quên cầm chi phiếu lên, tính toán tiền bạc chút, hướng về phía chú ý rã rời giơ giơ lên, :

      "Tiền thắng này vừa vặn có thể mang Sở Sở mua quần áo ngày mai!"

      --- ------ ------ ------ ------ ------ -----

      Chương 84: Cho cơ hội kiếm tiền (5)

      Vừa vặn những lời này lọt vào tai Hàn Thành Trì vừa thắng Cố Lan San ban nãy, cho Cố Ân Ân nghe.

      Cố Ân Ân nghe như thế, "Phốc" bật cười:

      "Ai ai ai, Nhị Thập, thể như vậy, cậu được tiện nghi còn ra vẻ!"

      Thịnh Thế cười tủm tỉm hơi ngẩng đầu, ánh mắt cười lóe lóe, nhưng có lên tiếng.

      . . . . . . . . . . . .

      Lúc đoàn người đến phòng ăn, mấy người là sớm chuẩn bị tốt tất cả.

      Mọi người rửa tay, ngồi xuống.

      Bà Cố động đũa trước, mọi người lúc này mới nhao nhao cầm đũa lên.

      khí bàn ăn rất hòa hợp, bà Cố nhìn Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì, lại thấy Vương Giai Di, lập tức cảm thán:

      "Chớp mắt cái, các con đều lớn như vậy."

      Tất cả mọi người đều dừng đũa chút, sau đó ồn ào lộn xộn trò chuyện.

      Mặc dù chín tuổi Cố Lan San mới đến nhà này, nhưng mà, vừa vặn là khi đó, trí nhớ con người mới bắt đầu khắc sâu.

      Trong trí nhớ, trừ những thứ tình bí mật nho dưới đáy lòng mỗi người, những thứ khác đều là những kỉ niệm cùng nhau lớn lên.

      Cho nên tiếng chung cũng đặc biệt nhiều.

      Duy chỉ có mình Cố Lan San ngồi ở bên người Thịnh Thế, giơ chiếc đũa, chỉ nghe, , thỉnh thoảng ánh mắt hoảng hoảng hốt hốt nhìn chằm chằm trước mặt món ăn rồi phát ngốc hồi, nhưng mà chờ tới khi Cố Ân Ân xoay đầu lại nhìn, liền lập tức treo ngay nụ cười yếu ớt mặt, giống như là có chuyện gì, gắp hai món ăn.

      Hàn Thành Trì chuyện, mười câu tám câu cũng có gì ngoài Cố Ân Ân, đại đa số đều là về chuyện từng ly từng tý giữa và Cố Ân Ân .

      Cố Ân Ân mang nụ cười ngọt ngào mặt.

      Giọng của Hàn Thành Trì vẫn dịu dàng dễ nghe trước sau như mộ.

      Cố Lan San muốn nghe tiếp chút nào, chẳng qua là cảm thấy trái tim có loạt cảm giác ngọt bùi cay đắng hội tụ lại, để nghẹn ở cổ , ăn trôi bất kỳ thứ gì, cho nên cố ăn thế nàp, cũng chỉ cũng chỉ là hơi động mấy đũa.

      Thịnh Thế ngồi ở bên, đem Cố Lan San xem ở đáy mắt, sắc mặt thủy chung nhàn nhạt, có quá phập phồng.

      Ăn cơm xong, Thịnh Thế liền dắt Cố Lan San cáo từ.

      Cố Ân Ân lôi kéo Cố Lan San bộ bỏ được muốn giữ lại ,Cố Lan San ôm lấy Cố Ân Ân, có thời gian trở lại xem , lúc này Cố Ân Ân mới buông tay, thả người.

      Cố Ân Ân cùng Hàn Thành Trì đưa Thịnh Thế cùng Cố Lan San ra ngoài phòng. Thịnh Thế mở cửa xe, đầu Cố Lan San cũng có quay lại cái nào mà cứ thế an vị tiến vào.

      Thịnh Thế tiếng: "Gặp lại" với Cố Ân Ân và Hàn Thành Trì, liền cũng khom người vào trong xe.

      Sau đó, Audi A8 chậm rãi chạy ra khỏi cửa chính Cố Gia.

      . . . . . . . . .

      Dọc đường , Thịnh Thế cùng Cố Lan San rất an tĩnh.

      Thịnh Thế chuyên chú lái xe, biết Cố Lan San mệt mỏi , hay muốn suy nghĩ lát mà ngồi lên xe, liền nghẹo đầu, dựa vào cửa sổ xe, nhắm hai mắt lại.

      đường quay đầu, Thịnh Thế nhìn chằm chằm Cố Lan San hồi lâu, cuối cùng có mở miệng chuyện, chỉ là lẳng lặng lại đem đầu quay trở về, nhìn về phía trước.

      ra , có lúc, cuộc sống chính là vở kịch, ngươi bạn , thuộc về bạn, mà người bạn bạn lại thể .

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Chương 85: Cho cơ hội kiếm tiền (7)

      Biết nếu chung sống trọn đời với người mình, bạn được che chở, được bảo hộ, được cưng chiều, uất ức chính mình, nhưng lại cứ nhưng lại luôn cảm thấy cam lòng.

      Phải, cam lòng.

      Mọi người đều có khát vọng trong lòng mình.

      Có lúc, khát vọng trong lòng mình cũng phải là điều tốt nhất.

      Chỉ là, sau khi cam tâm tình nguyện bó buộc bản thân vì ấy, liền mất con mắt thưởng thức kẻ khác.

      Vì vậy, cũng nhìn thấy ai tốt đẹp hơn nữa.

      Trong mắt Cố Lan San, Hàn Thành Trì là tốt nhất, vô luận người đó làm cái gì.

      Trong khi đó, trong mắt , Cố Lan San là tốt nhất, vô luận làm cái gì.

      Lòng Cố Lan San biết , Hàn Thành Trì đời kiếp cũng thể thuộc về , cố tình coi đó là tòa thành vững chắc nhất.

      sao?

      Biết Hàn Thành Trì.

      Nhưng mà, lúc ngồi ở bên giường , thay nhận phạt quỳ của cha đến lúc chân có cảm giác, mới ngẩng đầu, nhìn tên da mặt dày khác thường là đến khi xấu hổ mà đỏ mặt hồng tai, nhàng câu " xin lỗi" , kỳ quái đến trong lòng .

      Biết trong lòng có người, cố tình còn phóng túng mình, để cho từng điểm từng điểm bước chân vào chỗ sâu nhất trong lòng .

      Con người có những điểm kì quái như vậy đó, biết rất ràng nên đè nén khống chế mình, nhưng cố tình tâm vẫn luôn kháng cự lý trí.

      Hàn Thành Trì trở lại, rất vui mừng.

      Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân muốn kết hôn, mất hứng, thế nhưng lại rất vui mừng.

      biết, vui mừng như thế rất vô sỉ.

      Trời mới biết khi nghe được tin tức kia, thần kinh của căng thẳng lâu như vậy rốt cuộc mới có thể buông lỏng thở ra!

      Nếu được ở trong lòng , tình địch 3000 có làm sao?

      Nhưng nếu đáy lòng Cố Lan San , cần gì phải thế?

      Cần gì mỗi khi nghe được ba chữ Hàn Thành Trì liền sinh lòng bàng hoàng luống cuống sợ hãi?

      Bỏ qua Hàn thành trì, cục diện bế tắc giữa lại làm sao thay đổi được đây?

      cúi đầu sao?

      Thế nào là cúi đầu?

      nhớ ràng " lần kia" , vẫn sau khi cưới khéo léo nghe lời , trong lúc bất chợt tức giận nhìn , , "Nhị Thập, ti tiện hơn so với tôi" , nhẫn tâm tát cho cái vào mặt, bí mật lúc đó là nét mặt của trong nháy mắt đó có bao nhiêu là kinh ngạc.

      Mặc dù hôm nay, cúi đầu với , tin sao?

      . . . . . . . . . . .

      Xe vững vàng dừng ở trong sân.

      Cố Lan San liền ngồi thẳng người, mở mắt, sắc mặt nàng có chút tốt, cúi mắt, điệu nhàn nhạt :

      "Tôi về phòng trước."

      Liền cởi dây an toàn, đẩy cửa, xuống xe, đóng cửa, rời .

      Thịnh thế nhìn chằm chằm bóng lưng Cố Lan San hồi, mới theo xuống xe, đem chìa khóa xe giao cho người giúp việc chờ ở bên.

      Lúc Thịnh Thế vào nhà, bà quản gia vừa mới nhận lấy túi của Cố Lan San.

      Quản gia phu nhân thấy Thịnh Thế, vẻ mặt sững sờ, lâu cũng có gặp qua cậu thịnh và San ở chung chỗ. Chỉ là dù sao cũng là quản gia có thâm niên, rất nhanh liền cung kính chào hỏi Thịnh Thế:

      "Cậu chủ Thịnh."

      Mặt Thịnh Thế vẻ gì, gật đầu cái, liếc mắt nhìn Cố Lan San, nghĩ đến ở Cố Gia căn bản là có ăn cái gì, liền nhàn nhạt mở miệng dặn bà quản gia :

      "Chuẩn bị cơm tối chưa?"

      --- ------ ------ ------ ------ ------

      Chương 86: Cho cơ hội kiếm tiền (8-)

      "Cậu chủ Thịnh, nếu như cần, tại tôi lập tức làm cho người ta chuẩn bị."

      Thịnh Thế gật đầu cái, bà quản gia lập tức tìm người đến phòng bếp.

      Rất nhanh thức ăn liền chuẩn bị xong.

      Thịnh Thế lên lầu đẩy cửa ra, liếc mắt liền thấy được Cố Lan San, ngồi ở sofa phòng ngủ, mắt nhìn chằm chằm bức tranh treo vách tường, mặt có quá nhiều cảm xúc, màu da rất trắng, ánh đèn đêm bên trong phòng chiếu lên mặt , giống như cách tầng nước.

      Thịnh Thế thẳng đến bên cạnh, Cố Lan San mới hoàn hồn.

      liếc mắt, thấy là thịnh thế, lập tức đứng lên, ngoắc ngoắc môi, nặn ra nụ cười yếu ớt, giọng điệu mềm , giống như là vợ dịu dàng hiểu chuyện:

      "Tôi pha nước tắm cho an."

      Thịnh Thế đứng tại chỗ nhúc nhích, có lên tiếng, chỉ là đôi mắt lẳng lặng rơi mặt Cố Lan San, bình tĩnh mà xem xét, đạo làm vợ Cố Lan San hoàn thành rất tốt, chỉ là có linh hồn.

      giống như coi việc là Thịnh là việc làm và công việc hằng ngày, tận lực làm hoàn mỹ.

      nhớ trước kia, ở trước mặt , từ trước đến giờ đều là tỏ vẻ và tự tin, cũng theo người nhà cùng bằng hữu của , há mồm ngậm miệng cũng gọi "Nhị Thập" .

      Hôm nay, gọi là "Thịnh thế" , đối với xa cách và lạnh nhạt.

      Cố Lan San thấy Thịnh Thế hồi lâu gì, liền len lén liếc cái , phát sắc mặt nhàn nhạt vẫn ngó chừng mình, ánh mắt lúc sáng lúc tối, đoán ra hỉ nộ, nhịn được đáy lòng lộp bộp rơi xuống, giải thích được có chút khẩn trương, có chút mâu thuẫn.

      sợ Thịnh Thế trong lúc bất chợt xoay người mất, mình kiếm được tiền.

      cũng sợ Thịnh Thế trong lúc bất chợt tâm huyết lai triều, đẩy ngã , giải quyết ngay tại chỗ.

      phải người ngu, có thể cảm thấy, mỗi lần Thịnh Thế cùng làm những chuyện vợ chồng nên làm, sức lực rất nặng, giống như là trừng phạt , càng giống như là vũ nhục .

      Chỉ là cố ý làm bộ như cảm thấy, lừa mình dối người, cho là cứ như vậy, liền có thể khiến mình hèn mọn, khó coi như vậy.

      Bên trong nhà rất an tĩnh.

      Đáy lòng Cố Lan San thấp thỏm chút, cuối cùng ngẩng đầu lên, cười cười với Thịnh Thế, vừa định chuyện, lại thấy Thịnh Thế xoay người, ra ngoài, có giọng noia nhàn nhạt truyền tới:

      "Cho cơ hội kiếm tiền! Xuống lầu, ăn khuya với tôi."

      Đáy lòng Cố Lan San kinh ngạc rơi xuống, phải mới vừa ăn cơm ở Cố Gia tới hai giờ sao? Tại sao lại muốn ăn thức ăn khuya?

      Đáy lòng của hồ nghi, lại hồ nghi, lại nghĩ đến có tiền có thể kiếm, liền lập tức theo xuống lầu.

      Thịnh Thế ngồi ở trước bàn ăn chờ, Cố Lan San bước nhanh tới, người giúp việc thay kéo cái ghế ra, Cố Lan San ngồi xuống, Thịnh Thế liền nhàng hất hất cằm, câu:

      "Đem những thứ trước mặt ăn hết ."

      Sau đó tự cầm đũa, dẫn đầu khởi động.

      --- ------ ------ ---------

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 87: Cho cơ hội kiếm tiền (7)

      editor: lonbia

      ra Cố Lan San có khẩu vị, nhưng biết, mỗi lần cùng Thịnh Thế ăn cơm, ta làm cho ăn, phải ăn xong, nếu đừng mơ tưởng lấy được năm ngàn từ trong tay ta.

      bàn ăn rất yên tĩnh, hai người lặng lẽ ăn thức ăn của mình, cũng với nhau câu nào.

      Bà quản gia đứng bên cạnh, thỉnh thoảng đổi đĩa sạch cho hai người.

      Mãi đến lúc Cố Lan San ăn hết toàn bộ thức ăn trước mặt , lúc này Thịnh Thế mới nhanh chậm buông đôi đũa trong tay mình xuống, ta tiện tay lấy ra tờ chi phiếu trong áo khoác được treo ghế, viết con số, liền đưa cho Cố Lan San, đứng dậy rời .

      Cố Lan San ngồi chiếc ghế giữa bàn ăn, nhìn chằm chằm tờ chi phiếu trước mặt có chút ngẩn người, sau đó rút tờ khăn giấy, lau tay, cất tờ chi phiếu vào, lên lầu.

      *********************

      Lễ đính hôn của Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân, được cử hành ở khách sạn đế đô.

      Nhà họ Cố nhà họ Hàn mặc dù bối cảnh hiển hách bằng nhà họ Thịnh, nhưng cũng là danh gia vọng tộc tại đế đô, quan hệ xã giao vẫn là rộng rãi, hôm nay hai nhà họ Cố cùng họ Hàn kết thông gia, mặc dù giống như lời Hàn Thành Trì, tín làm phô trương, nhưng tin tức lại bị tiết lộ ra bên ngoài, làm cho ít người trong các gia tộc ở đế đô quen biết họ đến đây, bất quá phải vấn đề là ít hay nhiều người, nhưng dù như vậy, đại sảnh khách sạn đế đô vẫn đầy ắp người.

      Nhà họ thịnh công việc bề bộn, đàn ông đều được, nên đa số người đến đều là phụ nữ, mỗi nhà tới người, nhà Thịnh Thế của bọn họ đến ba người, mẹ cunf chị tư của Thịnh thế.

      Thời điểm Thịnh Thế đưa Cố Lan San đến, người nhà họ Thịnh đến ngồi vào bàn, mọi người rất lâu rồi vẫn chưa gặp Cố Lan San, lôi kéo đùa chút chuyện, Thịnh Thế mang theo Cố Lan San đến ngồi cùng bàn với Hạ Phồn Hoa cùng Qúy Lưu Niên.

      Người bàn này, đại đa số đều là người quen, từ cùng nhau lớn lên, thường tụ hợp chỗ chơi bời, cho nên khí rất tự nhiên.

      là bữa tiệc đính hôn, nhưng đúng hơn là chỗ mọi người tụ hợp cùng nhau ăn uống, cùng nhau cười .

      Cố Ân Ân kéo Hàn Thành Trì đến bàn mời rượu.

      Hôm nay Cố Ân Ân rất đẹp, mặc dù chỉ là đính hôn, nhưng mặt lại có nụ cười mà dâu mới nên có.

      Có thể do có việc vui mừng, Cố Ân Ân chiếc sườn xám màu đỏ, mái tóc dài được búi lên, cài thêm chiếc kẹp màu hồng nhàng, có vài sợi tóc rơi xuống.

      Đứng bên cạnh ta là Hàn Thành Trì, thân tây trang màu đen, bên trong mặc chiếc áo sơ mi màu đỏ, ống tay áo cùng cổ áo tây trang viền màu đỏ đậm, mặt nở nụ cười, dịu dàng như ngọc, đứng chung chỗ với Cố Ân Ân, nam tuấn mỹ nữ xinh đẹp, do trời tác hợp.

      "Thấy Thành Trì cùng Ân Ân có thể đến được tới ngày hôm nay, bất chợt tôi cũng tin tưởng tình ." Qúy Lưu Niên nhìn Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân mời rượu ở phía xa, giọng hết sức cảm thán.

      Hạ Phồn Hoa : "Tôi chưa từng nghĩ đến, có người tình cảm tốt như vậy, từ đến lớn, Thành Trì cùng Ân Ân dường như có cãi nhau hai mươi bảy năm qua vẫn như , hôm nay cuối cùng cũng nắm tay đến hôn nhân, làm cho người ta xúc động a."

      Chương 88: Cho cơ hội kiếm tiền (8-)

      "Tôi chưa từng nghĩ đến, có người tình cảm tốt như vậy, từ đến lớn, Thành Trì cùng Ân Ân dường như có cãi nhau hai mươi bảy năm qua vẫn như , hôm nay cuối cùng cũng nắm tay đến hôn nhân, làm cho người ta xúc động a."

      bàn mọi người cùng nhau cảm thán, giơ ly rượu lên, mọi người cùng nhau cụng ly, uống hơi cạn sạch.

      Cố Lan San nhàng nghiêng đầu cái, nhìn về phía Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân, cảm thấy Cố Ân Ân xinh đẹp, xinh đẹp đến chói mắt.

      Chân chính trở thành dâu, phải đó chính là Cố Ân Ân.

      Bởi vì tình , đến hôn nhân.

      Xinh đẹp đến mức Cố Lam San cảm thấy thể nhìn tiếp, quay đầu, mím môi, nụ cười nhàn nhạt treo môi, cùng uống rượu chuyện với mọi người, trước sau như .

      Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân đến bàn của bọn họ mời rượu cuối cùng, hiển nhiên trước mặt bọn họ, lập tức so với những bàn trước có khách sáo nữa, Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân chẳng qua giơ ly lên, liền uống ba ly liên tiếp, cũng chưa cái gì, bàn này cái gì cũng chưa , cũng hai lời mà uống liên tục ba ly, tiếng động, chúc phúc ở trong lòng.

      Uống xong ba ly rượu, Hàn Thành Trì ôm vai Cố Ân Ân, hướng về phía bàn kia : "Mọi người ăn uống tốt, tôi cùng Ân Ân tiếp người khác trước, mọi người phải ở lại đợi đến khi tiệc tan, chúng ta cùng nhau đến Kim Bích Huy Hoàng tụ hợp chút, lúc ấy tôi cùng với Ân Ân bồi mọi người uống hết mình."

      ......

      Thời điểm lễ đính hôn của Hàn Thành Trì cùng Cố Ân Ân kết thúc, đến 7 giờ tối, Thịnh Thế, Lan San, Qúy Lưu Niên, Hạ Phồn Hoa, Vương Giai Di cùng những người khác bận rộn tiễn khách khứa ra về, thậm chí uống nhiều đến mức thể lái xe, còn đặc biệt tìm tài xế, an bài cách thỏa đáng, đợi đến khi xử lí tất cả xong, cũng chín giờ tối.

      Bà Cố cùng bà Thịnh là bạn mạt chược, chuyện vui qua, mọi người cùng nhau hợp lại, nhìn sắc trời còn sớm, dù sao những bà vợ này đều nhàn rỗi có việc gì làm, liền đến nhà họ Cố chơi mạt chược.

      Cuối cùng còn dư lại mấy người bọn họ, lái xe của mình, chậm rãi đến Kim Bích Huy Hoàng.

      Kể từ khi mọi người tốt nghiệp đại học, mỗi người bọn họ đều có chuyện bận rộn, rất ít có cơ hội mà tụ hợp toàn bộ lần như vậy.

      Cộng thêm hôm nay lại có chuyện vui như vậy, cũng coi như là song hỉ lâm môn, mọi người tụ hợp lại chỗ, ngược lại tâm tình cũng rất tốt.

      Kim Bích Huy Hoàng coi như là câu lạc bộ tổng hợp.

      Tâm tình Hạ Phồn Hoa rất tốt, nhất định ca hát, liền đặc biệt chọn phòng bao có chứa KTV tốt nhất Kim Bích Huy Hoàng.

      nhóm người vào, liền có phục vụ đưa rượu tây, rượu trắng, rượu đỏ, cùng với trái cây món nguội, các loại đồ ăn vặt lên.

      Hạ Phồn Hoa vừa vào phòng, liền chạy nhanh như làn khói đến chỗ ca hát, chọn đống bài, sau đó mình người ôm micro, đứng ở giữa sàn, bắt đầu nhập tâm chân thành hát lên.

      Cảnh tượng như thế này ra mỗi người cũng quá quen thuộc, thời điểm từ cấp ba, mọi người cùng tụ hợp chỗ ca hát như vậy.

      Qúy Lưu Niên cảm thấy Hạ Phồn Hoa người hát, có chút phiền, liền đề nghị mọi người chơi cái gì thú vị.

      Nếu đến thú vị, ra chính là quy tắc cũ, mọi người rút mấy lá bài, trong đó chỉ có hai loại, là đen, là đỏ, hai người rút giống nhau, liền chọn ngẫu nhiên nam nữ tiến hành hát song ca, vô luận là nam hay là nữ, chỉ cần rút quân đen hát giọng nam, rút quân đỏ hát giọng nữ.

      Chương 89: Cho cơ hội kiếm tiền (9)

      Bất luận là nam hay nữ, rút trúng bài đen phải hát giọng nam, rút trúng bài đỏ phải hát giọng nữ.

      Rất nhiều năm chơi trò này, mọi người sau khi nghe xong, ngược lại có chút ý nghĩa nào, ngay cả tâm tình Cố Lan San vốn tốt lắm cũng lập tức chuyển biến tốt hơn nhiều, cảm giác thời gian giống như đảo ngược vậy, quay trở lại khoảng thời gian thiếu niên đẹp nhất kia.

      Trước hết rút được bài đỏ chính là Qúy Lưu Niên cùng Hạ Phồn Hoa, hai người chọn ca khúc ngẫu nhiên là "Hôm nay em phải gả cho ".

      Hạ Phồn Hoa hát chính là giọng nữ, đến đoạn của Thái Y Lâm, cậu ta liền cố ý làm cho giọng hát the thé, học theo giọng nữ, hát đến khúc cao trào, hai người còn nắm tay nhau hai bước, sau đó Hạ Phồn Hoa còn cố ý làm bé nép vào trong ngực của Qúy Lưu Niên, hát đến {{{{{{{{dđlqđ}}}}}}} khúc cuối, Qúy Lưu Niên còn quỳ xuống trước mặt Hạ Phồn Hoa, khuôn mặt thâm tình cùng chân thành tự mình đổi lời bài hát: "Em nguyện ý gả cho ?"

      Ca khúc từng phổ biến khắp nơi bị hai người đàn ông to lớn hát đến thú vị, làm cho cả phòng cười nghiêng ngả, khí lập tức nóng lên cao.

      Mọi người cụng ly, uống rượu, Qúy Lưu Niên tiếp tục chia bài, lần này là Cố Ân Ân cùng Hạ Phồn Hoa, bài hát chính là "Thần Thoại", sau đó chơi hai ván liên tục, mãi cho đến ván thứ 5, Cố Lan San trúng đạn, bắt được màu đỏ, liền nâng mắt lên hỏi: "Ai là đen?"

      "Đen, đen!" Qúy Lưu Niên hét lên.

      Hàn Thành Trì đưa quân bài trong tay lên "Tôi"

      Cố Lan San sững sờ.

      Thịnh Thế híp mắt cái.

      "A, Thành Trì cùng Lan San nha... Để tôi xem chút là ca khúc gì..." Hạ Phồn Hoa ngồi ở trước bàn chọn bài hát, bấm cái ngẫu nhiên, qua 3 giây, Hạ Phồn Hoa la lên: "Tốt là ca khúc kinh điển a... "Hiroshima chi "!"

      " ca khúc rất lâu, lâu có ai hát, tôi cũng biết có thể hát được hay nữa!" Hàn Thành Trì cười hôn Cố Ân Ân cái, nhận lấy mic đứng lên.

      Cố Lan San nghĩ tới thế nhưng lại cùng Hàn Thành Trì hát chung bài hát mà thích nhất "Hiroshima chi ", đáy lòng gợn sóng, nghĩ, có lẽ đây là chút lưu luyến cuối cùng mà ông trời cho , để cho cùng thành trì của , cuối cùng có lần tiếp xúc, sau đó tách rời, quên , tiếp đó sống cuộc sống của , ta tình của ta.

      Hạ Phồn Hoa đưa mic cho Thịnh Thế, Thịnh Thế đưa cho Cố Lan San.

      Trong tay Thịnh Thế kẹp điếu thuốc, đưa mic cho Cố Lan San, thuận thế đưa mắt liếc cái.

      Giai điệu của bài hát "Hiroshima chi " vang lên, Hàn Thành Trì cầm mic, vừa nhìn màn hình to lớn treo vách tường, vừa mở miệng hát: "Em sớm nên cự tuyệt , nên để mặc theo đuổi, cho em khát vọng chuyện xưa, lưu lại ném hết tên."

      Giọng hát của Hàn Thành Trì trong phòng này là xuất sắc nhất, thâm ôn nhã trầm ấm, nháy mắt căn phòng trở nên yên lặng, chăm chú nghe.

      Cố Lan San giơ tay lên, đưa mic đến bên miệng, "Thời gian làm khó trở về..."

      Mới vừa hát được năm chữ, bất chợt mic thanh.

      "Chuyện gì xảy ra, đúng lúc hát đây!" Hạ Phồn Hoa quay đầu hỏi câu.

      " xin lỗi, tôi cầm thuốc tốt." Giọng của Thịnh Thế nhàng, trong giọng tia áy náy, ngón tay thon dài đưa lên hai nữa của sợi dây bị đứt, trước mặt mọi người nhàng quơ quơ: "làm cháy đứt sợi dây nối."

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 90: Bí mật trong phòng rửa tay (toilet) (1)

      Editor: Cà Rốt Hồng -*******************

      " ngại quá, tôi chưa gạt tàn thuốc", giọng Thịnh Thế tênh, trong lời có chút áy náy nào, ngón tay thon dài xách hai nửa dây nối micro bị đứt lên, ở trước mặt mọi người nhàng quơ quơ: "Làm cháy đứt dây rồi."

      "Nhị Thập, có phải cậu cố ý hay á!" Giọng của Quý Lưu Niên có hơi cao hô lên câu, sau đó liền ấn vào cái nút gọi phục vụ, muốn tìm người lấy thêm cái micro nữa.

      Thịnh Thế nhìn thoáng qua Cố Lan San cầm micro ngồi ở bên cạnh mình, trong lòng hừ lạnh tiếng, có thể hát cùng Hàn Thành Trì, trong lòng khẳng định rất vui mừng phải ?

      Nhưng mà, tiếc , có Thịnh Thế ở đây, vui mừng của chỉ có thể tan biến trong chớp mắt.

      Mặc dù cái thế giới này có Cố Ân Ân, chỉ cần Thịnh Thế coi trọng , dù cho vui vẻ ở gần bên Hàn Thành Trì, cũng có cơ hội có thể cùng Hàn Thành Trì kéo khoảng cách gần hơn chút nào nữa.

      Lấy micro, muốn tiếp tục hát sao?

      Đáng tiếc, có ý định cho cơ hội này.

      Lập tức, đôi mắt Thịnh Thế lóe sáng, quay đầu, mặt treo nụ cười vừa tao nhã lại vừa vô hại, giọng mặn nhạt bỗng cất lên: "Ca hát nhiều quá nhàm chán. . . . . . Chúng ta chơi trò chơi khác !"

      Nhóm người tụ tập ở đây mặc dù từ họ cùng nhau chơi đùa đến lớn, tuy hai mà , nhưng trong tiềm thức, tất cả vẫn luôn khiêm nhường Thịnh Thế, chỉ cần , cơ bản có ai phản đối.

      Hàn Thành Trì ca hát bị người cắt ngang, vốn nên nổi giận cũng tiêu tán theo, còn tâm tình ca hát, vì vậy đặt micro xuống bên, trở lại ngồi bên cạnh Cố Ân Ân lần nữa, đưa tay kéo Cố Ân Ân vào trong ngực: "Nhị Thập, cậu chơi cái gì?"

      Ánh mắt Thịnh Thế lóe lên, phải Cố Lan San vẫn chưa chết tâm với Hàn Thành Trì sao? Như vậy cho biết, giữa Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân Hàn, từ đầu đến cuối cũng có cách nào chen vào trong đó được.

      " chơi. . . . . . lời lòng và đại mạo hiểm thôi."

      Trò chơi này, hơi tầm thường lại có vẻ hơi lỗi thời.

      Nhưng chơi như thế kéo dài ngớt, chỉ cần nhiều người tụ tập chung chỗ, tất cả mọi người đều thích chơi.

      Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ta có thể thăm dò được bí mật cùng ham muốn chân nhất trong lòng người khác, đồng thời bản thân mình cũng có thể sung sướng ác chỉnh người khác.

      Cho nên lúc Thịnh Thế ra trò chơi này, mọi người trái lại có ai cự tuyệt.

      Quý Lưu Niên cầm lấy bài poker ban nãy, lắc lắc trước mặt mọi người, , "Quy tắc như vừa rồi, bốc trúng con đầm bích có thể hỏi người bốc trúng con đầm cơ câu hỏi, nếu như đầm cơ từ chối trả lời, phải chuyển sang đại mạo hiểm."

      "Tại sao phải bốc trúng đầm cơ cho đầm bích lựa chọn lời lòng và đại mạo hiểm." Hạ Phồn Hoa ở bên cạnh xen vào câu.

      "Cậu lăn sang bên! Ở gây !" Quý Lưu Niên quay đầu lại, phản bác Hạ Phồn Hoa câu, sau đó chia bài.

      Lúc chia bài, mọi người rất an tĩnh, có thể tất cả đều có chút khẩn trương, cũng có thể suy nghĩ nên hỏi cái gì, hoặc là nên chỉnh người khác như thế nào.

      Đợi đến khi chia bài xong, vậy mà đầm cơ rơi vào trong tay Thịnh Thế, đầm bích là Cố Ân Ân.

      Hiển nhiên Cố Ân Ân rất hưng phấn, phải biết bọn họ từng chơi trò chơi này, từ trước đến nay Thịnh Thế luôn là vua hoặc là có liên quan gì đến , giờ rất dễ dàng tóm lấy được cơ hội, liền vắt hết óc nghĩ ra câu hỏi để hỏi .

      Nhưng Cố Ân Ân suy nghĩ hồi lâu, lại phát đối với Thịnh Thế có chuyện gì đặc biệt để có thể hỏi, vì vậy liền hỏi vấn đề mà tò mò nhất: Nhị Thập, có từng chiếm được thứ gì đó mà mình muốn hay ?
      Chương 91: Bí mật trong phòng rửa tay (toilet) (2)

      Editor: Cà Rốt Hồng -*******************

      Nhưng Cố Ân Ân suy nghĩ hồi lâu, lại phát đối với Thịnh Thế có chuyện gì đặc biệt để có thể hỏi, vì vậy liền hỏi vấn đề mà tò mò nhất: Nhị Thập, có từng chiếm được thứ gì đó mà mình muốn hay ?

      Thịnh Thế là thiên chi kiêu tử.

      Từ lúc sinh ra thuận buồm xuôi gió.

      Từ có quyết đoán, có đảm lược, đầy đủ phúc hắc, sau khi lớn lên, cũng giống như người nhà họ Thịnh, tham gia vào quân ngũ, ngược lại mình người ngựa tiến vào thương giới, dựa theo cơ trí thiết huyết mánh khóe của mình, kiên cường trong thành phố tranh giành ra vương quốc tài chính thuộc về mình ———— tập đoàn bất động sản giải trí ăn uống khu phố thương mại trong thành phố.

      Khu phố thương mại đó dài mười dặm, mọi người đều quên cái tên vốn có của , chỉ gọi đùa là "Mười dặm Thịnh Thế".

      Có lẽ gặp may mắn cũng là phần nguyên nhân rất quan trọng, nhưng thành lập ra Huy Hoàng, cũng đủ làm cho người ta trợn mắt há mồm.

      Đối với người đàn ông oai phong cỏi như vậy, từ trước đến giờ người đàn ông này đều có tư duy rất cao, lại tràn đầy tự tin nữa, Cố Ân Ân rất tò mò, cái thế giới này, rốt cuộc còn có chuyện gì làm được?

      Tất cả mọi người cảm thấy Thịnh Thế khẳng định xem thường gạt bỏ câu môi cười cái, mặt hếch lên, tỏ ra chẳng thèm ngó tới câu: "Thiên hạ này còn có thể có thứ gì mà tôi chiếm được?"

      Nhưng nghĩ tới, Thịnh Thế lười biếng ngồi dựa vào ghế sofa, lúc nghe được câu hỏi này, ánh mắt có giây tan rã, nhưng giây sau liền nhanh chóng khôi phục đen nhánh thâm thúy sáng ngời trước sau như , cầm ly rượu, khẽ dừng lại vài giây, mới mở miệng, giọng rất nhạt: "Tôi lựa chọn đại mạo hiểm."

      Tất cả mọi người trong phòng đều giật mình.

      trả lời như vậy, thể nghi ngờ là chẳng khác nào với mọi người, có thứ chiếm được, chỉ là muốn ra thứ mà có được rốt cuộc là cái gì thôi.

      Nếu , chắc chắn mọi người cũng hỏi tới, chỉ có thể thầm hiếu kỳ trong lòng mà thôi.

      " dễ bắt được cơ hội, phải chỉnh Nhị Thập phen tốt mới được, ưmh. . . . . ." Cố Ân Ân hào hứng rất cao nghiêng đầu, cũng biết rốt cuộc thầm với Hàn Thành Trì những gì, liền quay đầu lại với Thịnh Thế: "Nhị Thập, đứng ra chính giữa sân khấu, thâm tình khẩn thiết với Lan San câu tình ý triền miên."

      Mọi người nghe xong lời này, mặt tràn đầy mong đợi.

      Phải biết người đàn ông Thịnh Thế này, mặc dù thay bạn ngừng, nhưng vẫn chỉ dùng vẻ mặt đối với bạn , chưa bao giờ dùng những lời ngon tiếng ngọt với những bạn kia, cho nên, giờ Cố Ân Ân ra cầu như vậy, mọi người làm sao có thể chờ mong đây?

      Thậm chí Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa đều bưng rượu lên, nhìn chằm chằm Thịnh Thế, vẻ mặt như xem kịch vui.

      Quan hệ giữa Quý Lưu Niên, Hạ Phồn Hoa và Thịnh Thế khá sâu khắc, người khác có lẽ hiểu Thịnh Thế, chỉ cảm thấy chơi đùa tàn khốc, nhưng hai người bọn họ đều biết, Thịnh Thế người này, tính tình kỳ cục, lại thích sĩ diện, bao giờ ra những lời chứa tình cảm, có lúc ràng là cậu ta quan tâm bạn đó, nhưng hết lần này tới lần khác lời ra ngoài tòan là những lời có thể sinh ra tầng ý khác, càng đừng hy vọng cậu ta ra lời gì mà tình ý triền miên!

      Cơ thể Cố Lan San hơi cứng lại, ngờ Cố Ân Ân bảo Thịnh Thế làm chuyện như vậy.

      vô thức nghiêng mắt nhìn Thịnh Thế cái, phát nét mặt Thịnh Thế rất lạnh nhạt, biết suy nghĩ cái gì.

      Chương 92 Bí mật trong phòng rửa tay (3)

      Editor: Nhật Dương

      theo bản năng liếc mắt nhìn Thịnh Thế nhưng lại phát vẻ mặt Thịnh Thế vô cùng lạnh nhạt, biết là suy nghĩ điều gì.

      Ánh đèn bảy màu ngừng xoay chuyển, chiếu lên khuôn mặt điển trai của lưu lại những đường nét hoàn mỹ, trong đôi mắt sâu thẳm của còn phản chiếu ánh đèn lấp lánh.

      Tầm mắt từ từ chuyển tới mặt Cố Lan San nhưng gương mặt vẫn bộc lộ cảm xúc gì, hắng giọng cái, trong phòng lập tức yên tĩnh dọa người, tất cả lực chú ý đều dời về phía .

      Thịnh Thế vẫn nhìn chăm chú Cố Lan San nhưng khi há miệng lại ra lời, bộ dáng của có chút ngượng ngùng, mất tự nhiên.

      "Nhị Thập xấu hổ. . . . . ." Quý Lưu Niên ngồi gần Thịnh Thế bất chợt kiềm chế được mà chỉ vào lỗ tai Thịnh Thế cười : "Nhị Thập thế nhưng đỏ mặt. . . . . . Trời ạ, tôi lần đầu tiên thấy Nhị Thập đỏ mặt. . . . . ."

      Thịnh Thế nghe được lời của Quý Lưu Niên gò má vốn lên chút sắc đỏ nay lại càng đỏ hơn, ddl.q.d làm cho gương mặt chói mắt của tăng thêm phần mỹ cảm.

      "Nơi nào, nơi nào. . . . . ." Hạ Phồn Hoa vừa nghe như thế lập tức sáp lại góp vui, sau đó "ha ha" cười lớn: " nha. . . . . . Nhị Thập thế nhưng đỏ mặt. . . . . . Choáng nha, nhất định phải chụp lại, đây là chuyện cực kỳ oanh động. . . . . ."

      Hàn Thành Trì, Cố Ân Ân và những người khác nghe vậy cũng cười theo.

      Thịnh Thế quay đầu, trừng mắt nhìn toàn bộ người trong phòng cái, mọi người lập tức ngưng cười.

      "Nhị Thập, ngươi tiếp tục, tiếp tục. . . . . ."

      "Chúng tôi chờ nghe. . . . . . ."

      Thịnh Thế quay đầu đối mặt với ánh mắt của Cố Lan San lần nữa.

      gương mặt cũng còn vẻ mất tự nhiên.

      Có lẽ vì bị mọi người làm gián đoạn nên mặt có chút buồn bực.

      Có mấy phần đáng , mấy phần ngượng ngùng.

      Cố Lan San chưa từng thấy qua Thịnh Thế như lúc này.

      thấy xấu hổ đỏ mặt cũng nhịn được mà cong cong khóe môi.

      Thịnh Thế thấy Cố Lan San nở nụ cười yếu ớt hơi ngẩn ra.

      mà cười sao?

      Ánh mắt nhìn dần trở nên mê ly, sâu thẳm.

      Cố Lan San thể giống như những người khác thoải mái cười to, d.d.lqd chỉ có thể cười khẽ, lại cảm thấy ánh mắt người đàn ông trước mặt nhìn mình dần trở nên kỳ lạ.

      Nụ cười của lập tức cứng lại.

      nhìn vào mắt .

      Trong mắt có hình bóng .

      Ánh mắt của rất đẹp.

      Khóe mắt hơi nhếch lên nhưng giống như ánh mắt đào hoa, mắt hai mí, đôi mắt to đầy nét chính trực.

      Đôi mắt sáng lấp lánh giống như gặp chuyện vui, vẫn liên tục sáng lên.

      Cố Lan San nghĩ nhìn thấy đôi mắt của rất nhiều người, thậm chí những minh tinh đại giang nam bắc cũng phỏng vấn qua rất nhiều nhưng chưa từng thấy đôi mắt nào có thể làm cho người ta tìm ra được bất kỳ khuyết điểm nào như đôi mắt này.

      Thịnh Thế vốn còn ngượng ngùng xấu hổ nhưng bởi vì nụ cười khẽ của Cố Lan San ngoài ý muốn lại tan thành mây khói mở, vẻ mặt dần khôi phục lại bình thường, khẽ mở to hai mắt nhìn , rồi ngay sau đó lại theo thói quen hắng giọng kêu tên : "Sở Sở."

      Sở Sở. . . . . .

      sau " lần kia" lúc ở riêng với vẫn luôn gọi là "Cố Lan San”.

      Nhưng lúc có người ngoài lại gọi là "Sở Sở” giống như lúc trước.

      Chương 93 Bí mật trong phòng rửa tay (4)

      Nhưng lúc có người ngoài lại gọi là "Sở Sở” giống như lúc trước.

      Mặc dù gọi là "Sở Sở” nhưng Cố Lan San lại nghe được bên trong khẽ hàm chứa ý châm chọc.

      Nhưng tiếng gọi "Sở Sở" vừa rồi gọi rất sạch .

      Giống như giọng điệu lúc chưa gả cho , lúc bọn họ còn học trung học.

      Ánh mắt trở nên hoảng hốt, biết vì sao, trong lúc bất chợt cảm thấy trong lòng lên cảm giác nhớ nhung .

      Ánh mắt Thịnh Thế rất dịu dàng nhìn chằm chằm trước mặt, trăm ngàn lần ngờ lại nắm được trái tim , dd/;lqd hình như trong nháy mắt đó còn cảm thấy được tự nhiên mà ngược lại rất tự nhiên mở miệng ra những "lời ngon tiếng ngọt" đầu tiên mà chính , cả đời chưa bao giờ qua: "Thịnh thế mười dặm cũng bằng em, nếu như có thể, nguyện ý dùng Thịnh Thế phồn hoa đổi cả đời Lan San."

      Mỗi chữ của đều ràng, giọng điệu nhàng, chậm rãi.

      Rơi vào trong tai mọi người lại khiến người ta trầm mê còn hơn cả giọng hát êm tai cảm động.

      Lúc Thịnh Thế xong câu đó, cả căn phòng lập tức yên tĩnh.

      Ánh mắt Thịnh Thế vẫn lẳng lặng chú ý ánh mắt của Cố Lan San.

      Nhưng trong đôi mắt có vui sướng, có ngượng ngùng, thậm chí hề gợn sóng, chỉ có chút mờ mịt.

      Tim Thịnh Thế như chìm vào vực sâu vô tận.

      Bỗng cảm thấy cả người vô lực, biết làm gì.

      Thịnh Thế mười dặm ở trong lòng bằng Sở Sở.

      Nếu như chịu , nguyện ý dùng Thịnh Thế phồn hoa đổi cả đời Lan San.

      Cố Ân Ân hỏi có cái gì có được sao?

      Có chứ. . . . . . trái tim của Cố Lan San. . . . . . .

      Mặc cho ưu tú, ở trong mắt người khác là làm được nhưng lại cách nào vào tim rồi đuổi Hàn Thành Trì ra khỏi đó!

      Dù được thứ hạnh phúc xa xỉ nhưng tiếc là chưa bao giờ quan tâm.

      " nghĩ tới, Nhị Thập lại lời ngọt ngào, vậy còn. . . . . . Chậc chậc chậc. . . . . ." Hàn Thành Trì dẫn đầu phá vỡ bầu khí yên tĩnh trong phòng.

      Thịnh Thế từ từ quay đầu lại, bưng ly rượu đỏ bàn lên, khẽ nhấp ngụm, chỉ cười .

      Cố Lan San cũng lấy lại tinh thần, từ từ quay đầu, nhưng mặt có chút đỏ, người khác đều cho là xấu hổ.

      có chút mất tự nhiên, chưa từng bị người khác lời ngọt ngào cảm động ở trước mặt nhiều người như vậy.

      ngờ Thịnh Thế thuận theo cầu của Cố Ân Ân mà với những lời như vậy.

      Thịnh Thế từng thích , biết.

      Giống như Thịnh Thế từng trở thành phần thể thiếu trong cuộc đời . . . . . .

      Là từng thích. . . . . .

      Đó là từng. . . . . .

      chữ " từng" chứng minh những điều này đều là từng.

      Từ sau " lần kia", bọn họ đều trở thành những diễn viên giỏi, lqd ở trước mặt người ngoài luôn là bộ dạng thân mật, diễn cảnh vợ chồng hòa thuận cho người khác nhìn.

      Chỉ là trong lòng hai người bọn họ biết , bọn họ bây giờ thể tiếp tục như trước kia.

      Cũng thể trở lại bộ dạng của trước kia.

      Những người khác tự nhiên biết sóng ngầm mãnh kiệt trong lòng Thịnh Thế và Cố Lan San, lại cười giỡn tiếp tục bắt đầu vòng" hay mạo hiểm" kế tiếp.

      Lần này bắt được màu đen là Thịnh Thế, màu đỏ là Hàn Thành Trì.

      Vẻ mặt Thịnh Thế lạnh nhạt nhưng giọng lại đặc biệt nghiêm túc: "Thành Trì, và Cố Ân Ân lần đầu tiên hôn môi là lúc nào?"

      Chương 94 Bí mật trong phòng rửa tay (5)

      Vẻ mặt Thịnh Thế lạnh nhạt nhưng giọng lại đặc biệt nghiêm túc: "Thành Trì, và Cố Ân Ân lần đầu tiên hôn môi là lúc nào?"

      Từ trước đến nay Thịnh Thế chơi trò lời lòng hay mạo hiểm luôn khắt khe và có độ khó cao, lqd cho nên sau khi Thịnh Thế hỏi nghĩ cũng nghĩ lời lòng: "Mười bốn tuổi."

      "Là nụ hôn đầu sao?" Thịnh Thế vừa xào bài lại thuận tiện hỏi câu.

      "Dĩ nhiên." xong, Hàn Thành Trì còn liếc mắt nhìn Cố Ân Ân, mặt Cố Ân Ân có chút ửng đỏ, hai người hẹn mà cùng nghĩ về quá khứ, trong mắt đều là hạnh phúc và ngọt ngào.

      Sau đó là ván thứ hai, Thịnh Thế là đen, Hàn Thành Trì là đỏ, tay Thịnh Thế vuốt vuốt quân bài màu đen, xoay vài vòng, lại hỏi: "Thành Trì, và Cố Ân Ân lần đầu tiên lên giường là khi nào?"

      "Nhị Thập, em thiệt là. . . . . ." Mặt Cố Ân Ân càng thêm đỏ, trừng mắt liếc Thịnh Thế cái, lời trong miệng lại mang theo vài phần nũng nịu.

      Hàn Thành Trì nắm tay Cố Ân Ân, nhìn chằm chằm Thịnh Thế nở nụ cười rồi thành trả lời: "Mười bảy tuổi."

      Thịnh Thế vẻ mặt như chợt bừng tỉnh, gật đầu cái, vẫn là xào bài, lúc chia bài bất chợt Thịnh Thế lại mở miệng hỏi câu: "Hai người lần đầu tiên lên giường đều là lần đầu sao?"

      Thịnh Thế xong câu này, Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa đều bật cười, Cố Ân Ân đỏ mặt chôn ở trong ngực Hàn Thành Trì dám nhìn người khác, Hàn Thành Trì lại cong khóe môi, vuốt mái tóc dài của Cố Ân Ân : "Ừ"

      Lúc này Thịnh Thế mới chậm rãi chia bài cho mọi người, sau khi chia xong của Thịnh Thế vẫn là màu đen, của Hàn Thành Trì vẫn là màu đỏ như cũ.

      Hạ Phồn Hoa ở bên cạnh nhịn được la lên câu: "Nhị Thập, bộ cậu có đánh dấu quân bài hay sao vậy?"

      Thịnh Thế liếc mắt nhìn Hạ Phồn Hoa, sau đó suy nghĩ chút lại mở miệng hỏi Hàn Thành Trì: " ngoại trừ Cố Ân Ân còn có thể người phụ nữ khác sao?"

      Thịnh Thế hỏi vấn đề này khiến mọi người trong phòng cảm thấy đặc biệt khéo léo, l/q/d mọi người đều ồn ào trong đêm đính hôn của Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân lại lời may.

      Thịnh Thế chỉ cười phản bác, lẳng lặng nhìn chằm chằm Hàn Thành Trì chờ câu trả lời.

      Hàn Thành Trì khẽ cười rồi lắc đầu cái : " ."

      Hai chữ nhàng mà dứt khoát, khẳng định, nặng nề gõ vào lòng Cố Lan San.

      biết, Thịnh Thế cố ý muốn hỏi Hàn Thành Trì những vấn đề này.

      Nụ hôn đầu, đêm đầu tiên, tình đầu tiên, tất cả đều là đầu tiên, Hàn Thành Trì đều dành cho Cố Ân Ân, mà Cố Ân Ân cũng dành cho Hàn Thành Trì.

      Tình giữa hai người bọn họ là tốt đẹp nhất. sạch nhất.

      Hai người là duy nhất của nhau.

      Cố Lan San hiểu Thịnh Thế muốn để cho biết, Hàn Thành Trì vốn thể thuộc về Cố Lan San !

      Ngoại trừ Cố Ân Ân, Hàn Thành Trì chắc chắn lại !

      Cố Lan San giương mắt nhìn Cố Ân Ân lúc này hạnh phúc ngẩng đầu hôn lên gò má của Hàn Thành Trì.

      mặt Cố Ân Ân là nụ cười thỏa mãn, tràn đầy hạnh phúc.

      Xem ra chị ấy rất hạnh phúc.

      Đó là chị của , mặc dù phải ruột thịt nhưng tâm cảm thấy mừng cho chị ấy.

      Nhưng còn hạnh phúc của ?

      Trong lòng Cố Lan San có chút mất mát, lqd cho nên phát vòng tiếp theo của lời lòng hay đại mạo hiểm bắt đầu.

      "Ai là màu đỏ, màu đỏ!" Quý Lưu Niên tay cầm lá bài màu đen đặc biệt kích động la hét.

      " phải."

      "Cũng phải tôi."

      . . . . . . . . . .

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 95: Bí mật trong phòng rửa tay (6)

      Editor: Melodysoyani.
      Lúc này Cố Lan San mới vội vàng xem lại lá bài trong tay của mình, sau đó cười cười có chút ngượng ngùng, : “Là tôi này.”

      Buổi chiều Quý Lưu Nhiên uống ít rượu buổi tiệc đính hôn của Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân, bây giờ lại uống ít ở đây nữa, tửu lượng của cũng tệ, nhưng đến giờ, ngược lại có chút say, thấy Cố Lan San, có lẽ do đầu óc có chút trì trệ, nên lập tức bật thốt lên hỏi vấn đề: “Lan San, và Thập Nhị, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà biến thành như bây giờ vậy?”

      Thịnh Thế thích Cố Lan San, đối với quan hệ của Hạ Phồn Hoa, Quý Lưu Nhiên và Thịnh Thế mà , đây phải là bí mật.

      Thịnh Thế tốt với con chút nào, chuyện ác liệt đả thương người, nhưng mà lúc học trung học, chỉ cần gặp vào Cố Lan San, mặt mày Thịnh Thế lập tức hớn hở,vâng lời răm rắp.

      Lúc ấy mọi người đều biết Thịnh Thế quan tâm Cố Lan San, chỉ là Thịnh Thế , còn Cố Lan San giả vờ như biết, hai người vẫn giống như bạn bè mà sống bên nhau ai vạch trần ai cả, cãi nhau ầm ĩ đền vượt qua thời thanh xuân.

      Nếu phải vào bữa tiệc sinh nhật của Vương Giai Di, sau tiệc rượu Thịnh Thế và Cố Lan San bị loạn tính, ra lúc ấy Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên cũng biết quan hệ cua hai người họ có phải tiếp tục duy trì như vậy hay nữa.

      Sau khi Thịnh Thế cưới Cố Lan San, trái lại vẫn sống yên ổn qua ngày, lúc ấy ở trong mắt của Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên, vẫn luôn vui mừng cho .

      Nhưng mà, ai biết được về sau, Thịnh Thế lại đột nhiên bắt đầu ăn chơi đàng điếm, ngừng có xì căng đan về bạn , thậm chí còn tệ hại hơn nữa là có ở nhà trong thời gian dài.

      Khó trách Quý Lưu Niên lại đột nhiên hỏi vấn đề này.

      Ánh mắt của Thịnh Thế trở nên rét lạnh, thẳng tắp bắn về phía Quý Lưu Niên.

      Thực Thịnh Thế cùng rất nhiều loại phụ nữ khác nhau tham gia các bữa tiệc…., lòng mọi người đều biết , chỉ là hiểu trong lòng mà vẫn ra, để vợ chồng bọn họ có bất kỳ trở ngại nào, cũng chỉ vì muốn Cố Lan San khó chịu.

      tại Quý Lưu Niên lại ra như vậy, giống như kéo vết sẹo được chồng thương của Cố Lan San lên vậy.

      Hạ Phồn Hoa biết là do Quý Lưu Niên uống quá nhiều, vội vàng vươn tay, hung hăng vỗ lưng của Quý Lưu Niên cái, Quý Lưu Niên chợt tỉnh táo lại, lập tức ý thức được rốt cuộc mình hỏi ra vấn đề gì, vội vàng sửa lời lại: “ phải….Ý tôi là, Lan San, có thích Thấp Nhị ?”

      Cố Lan San ngờ tới Quý Lưu Nhiên bật thốt ra vấn đề này vào lần đầu tiên, hỏi thăm xem rốt cuộc và Thịnh Thế xảy ra chuyện quái quỷ gì, vẻ mặt có chút lúng túng, sau đó lại nghe được Quý Lưu Niên hỏi vấn đề mới, làm như có chuyện gì lạ mà nghiêng đầu, sau đó trả lời bằng đáp án tương đối hoan mĩ: “Thịnh Thế là chồng của tôi, vợ thích chồng, là chuyện hết sức bình thường.”

      Cố Ân Ân quanh năm đều ở nước ngoài, nên đối với chuyện sinh hoạt sau khi kết hôn của Cố Lan San và Thịnh Thế cũng lắm, mới vừa rồi nghe Quý Lưu Niên đến chuyện gì đó xảy ra với Cố Lan San và Thịnh Thế, đáy lòng có chút hoài nghi, bây giờ nghe Cố Lan San trả lời, lập tức hoàn toàn yên tâm, nhìn Quý Lưu Niên khinh bỉ hỏi: “ là, Lưu Niên, hỏi vấn đề gì vậy! hề có chút giá trị dinh dưỡng nào hết!”

      Quý Lưu Niên cũng biết vừa rồi mình hỏi vấn đề thiếu suy xét, có chút khiến Cố Lan San khó xử, cho nên đối với lời khi dễ của Cố Ân Ân, cũng chỉ cười cười.

      Hạ Phồn Hoa sợ bầu khí ngột ngạt, cho nên lập tức làm khí sôi động lại, bảo mọi người uống rượu và về chuyện khác.

      Chương 96: Bí mật trong phòng rửa tay (7)

      Editor: Melodysoyani

      Hạ Phồn Hoa sợ bầu khí ngột ngạt, cho nên lập tức làm khí sôi động lại, bảo mọi người uống rượu và về chuyện khác.

      Thịnh Thế ngồi bên cạnh, thân thái khôi phục lại vẻ bình thản, đáy lòng cũng có trận cười lạnh, vợ thích chồng là chuyện hết sức bình thường….Nếu có trở thành vợ của người đàn ông như vậy, mà vẫn có thích người đàn ông đó, vậy Thịnh Thế vui mừng đến chết!

      Vốn là sau khi Cố Lan San nghe Thịnh Thế hỏi Hàn Thành Trì liên tục bao vấn đề như vậy, có chút mất mác, mở miệng chuyện, bây giờ lại bị Quý Lưu Niên như vậy, ngồi ở chỗ đó, càng thêm trầm mặt.

      vẫn luôn rất sĩ diện, Thịnh Thế trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, lúc ngừng có xì căng đan, vẫn làm bộ thản nhiên như có việc gì, nhưng mà chỉ là vì muốn để cho mình có dáng vẻ đáng thương thôi.

      Nhưng mà vừa rồi, khi Quý Lưu Niên hỏi lên vấn đề kia, Hạ Phồn Hoa lập tức phản ứng mảnh liệt vỗ lưng của , mà cũng lập tức sửa lại câu hỏi.

      Hành động có thiện ý như vậy, đáy lòng của hiểu , là vì giảm bớt khó xử của , nhưng mà bọn họ biết, bọn họ ra, còn có thể xem như có chuyện gì xảy ra, mà bọn họ lại vạch trần, đó là ý tốt tận lực, nhưng ra lại càng khiến đau hơn.
      chỉ làm cho hiểu, ra lòng của mọi người hiểu , chỉ là hiểu trong lòng mà ra, vì để giữ mặt mũi cho , ra đáy lòng, đều có ít hoặc nhiều cảm thông với .

      Tiếp tục trò chơi lời lòng rất mạo hiểm, lúc Quý Lưu Niên đưa bài cho Cố Lan San, có chút áy náy nhìn cười, Cố Lan San ngoéo môi cái, làm ra dáng vẻ như có chuyện gì, cúi đầu, nhìn bài của mình, lại là đen.

      biết có phải vì vừa và rồi Hàn Thành Trì có hát bài Tình Hiroshima thành công hay , mà ông trời lại cố ý cho Cố Lan San cơ hội nữa, lần này bắt được đỏ lại là Hàn Thành Trì.

      Cố Lan San ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Thành Trì, dáng vẻ vừa gọn gàng lại lịch , mặc dù khuôn mặt lóa mắt bằng Thịnh Thế, nhưng thoạt nhìn lại khiến người ta rất ấm áp và thư thái.

      Cố Lan San vẫn nhìn chằm chằm vào Hàn Thành Trì, nhưng đáng lòng vẫn tính toán xem nên hỏi câu gì đây?

      Suy nghĩ lâu, lựa chọn vấn đề khiến mình tò mò nhất.

      hỏi: “ Thành Trì, chị của em nhiều như thế nào?”

      Người khác nghe được Cố Lan San hỏi như thế, chẳng qua chỉ cảm thấy Cố Lan San thiên vị Hàn Thành Trì thôi, nên mới tùy ý hỏi như vậy.

      Nhưng mà, bọn họ biết, đáy lòng của Cố Lan San, ra đó là quyết định của mình!

      Cố Lan San vẫn luôn muốn biết , làm sao Hàn Thành Trì có thể hình dung ra được mình Cố Ân Ân thế nào.

      Nếu như Cố Ân Ân đến nổi chết củng đổi và lâu như trời đất, hôm nay cũng đính hôn với Cố Ân Ân rồi, như vậy, cũng nên bắt đầu từ từ buông bỏ loại ái mộ ngay từ lúc mình còn trẻ này .

      từng, nhìn thoáng qua , cười ấm áp với tiếng, trở thành key3 niệm khó quên nhất trong đời .

      Sau đó, si si ngốc ngốc thầm mến nhiều năm như vậy, nhìn thấy và chị tình đầu ý hợp.

      Hôm nay, tình của họ đến thời khắc hoàn mĩ nhất….kết hôn, mà , cũng có thể cho mình cách giải thoát rồi.

      muốn lấy vấn đề này của mình, làm thành lời thổ lộ, trả lời , thành lời từ chối, cho mình với loại tình cảm gọi là đơn phương rồi đến dấu chấm hết như thế này.

      Hàn Thành Trì dắt tay Cố Ân Ân, đáy mắt thoáng qua ánh sáng dịu dàng, chứa đừng đầy cưng chìu, tiếng của thanh nhã: “Nếu như em, cả đời đổi….”

      Chương 97: Bí mật trong phòng rửa tay (8-)

      Editor: Melodysoyani.

      Hàn Thành Trì dắt tay Cố Ân Ân, đáy mắt thoáng qua ánh sáng dịu dàng, chứa đừng đầy cưng chìu, tiếng của thanh nhã: “Nếu là em, đến cả đời cũng đổi….”

      Cố Ân Ân nghe được những lời này, nghiêng đầu, nhìn cười tiếng.

      Thịnh Thế cũng biết rốt cuộc đáy lòng của Cố Lan San nghĩ gì, những người khác chú ý tới Cố Lan San và Hàn Thành Trì, nên nghĩ nhiều, nhưng Thịnh Thế lại giống như vậy.

      câu “ Thành Trì, chị của em nhiều như thế nào” kia của Cố Lan San rơi vào trong tai Thịnh Thế, giống như là thể ganh tỵ và cam lòng vậy.

      Thịnh Thế cảm thấy đáy lòng ngọn lửa đốt cháy ngùn ngụt, nhưng mà mặt vẫn có chút thay đổi nào.

      Nếu như em, cả đời này cũng đổi, cả đời này đổi….Cả đời đổi….

      Chẳng qua Cố Lan San chỉ cảm thấy bốn chữ “Cả đời đổi” này lặp lại và quanh quẩn bên tai mình.

      Chỉ là ngày trước cảm thấy bốn chữ này rất đẹp rất thâm tình, nhưng mà lúc Hàn Thành Trì nhìn Cố Ân Ân ra bốn chữ này, mới biết, ra là, lời thâm tình đẹp đẽ như vậycũng có thể đả thương người khác từ ánh mắt!

      Cố Lan San cảm thấy tay chân lạnh lẽo trong nháy mắt.

      Có phải người ta đều như thế này hay ?

      Luôn luôn đợi đến khi cắm đầu vào đen tối rồi, mới có thể hết hy vọng sao?

      Hàn Thành Trì của vĩnh viễn được Cố Ân Ân đánh dấu rồi.

      Nhất định vĩnh viễn cũng chỉ có thể chờ mong, chờ đợi tình của Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân, nghênh đón kết thúc tốt đẹp động lòng người như thế, đôi khiến nhiều người cảm động và hâm mộ!

      Nhưng nếu như có Cố Ân Ân, nhất định Cố Lan San tranh giành Hàn Thành Trì.

      Chỉ là, trời cao cũng cho được cái nếu như này.

      Đáy lòng Cố Lan San cảm thấy rất đau, nhưng mà cũng cảm thấy rất vui mừng.

      tình chúc phúc cho Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân có thể trăm năm hạnh phúc.

      Nhưng lại cảm thấy khổ sở vì, thể được may mắn như Cố Ân Ân, ấy là nữ chính trong câu chuyện tình , còn nhất định chỉ là vai nữ phụ….


      À, , cũng thể được tính là nữ phụ, nhiều nhất cũng chỉ là nhân vật bán nước tương qua đường ai để ý mà thôi…

      trong chớp nhoáng này Cố Lan San, có chút muốn khóc, biết là mình khóc vì thầm mến trong tuyệt vọng cùng đường, hay là khóc vì hâm mộ hạnh phúc của Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân.

      Nhưng cố tình, lại cười, cười đến xin đẹp mỹ lệ, đáy mắt sáng rực rỡ, nâng cái lý trước mặt mình lên, lắc lắc nhìn Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân, giọng chân thành: “Chị, Thành Trì, chúc các người hạnh phúc!”

      Cố Lan San ngẩng đầu lên, uống hơi cạn sạch, dừng lại chút nào, ly rượu đỏ to lớn và lạnh lẽo bị uống cạn.

      Cố Lan San mời rượu, Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân thể uống…., nhưng Hàn Thành Trị lại nhanh chóng uống xong ly rượu của mình, rồi vươn tay, lấy gần nửa ly rượu của Cố Ân Ân, thay uống sạch.

      Cố Lan San ngồi ở chỗ đó, thấy màn như thế, cảm thấy mình có chút thể chống đỡ nổi nữa, nên ra ngoài hóng mát chút, gương mặt xinh đẹp của vẫn treo nụ cười rực rỡ, ưu nhã chậm rãi đứng lến: “Tôi toilet chút.”

      Căn phòng mà bọn họ ở, là ở tầng của tòa nhà này, Cố Lan San từ trong phòng ra, ánh đèn tỏa sáng hiên ngang ngoài hành lang, bóng người, yên tĩnh đến khác thường.

      lập tức chậm rãi bước vào toilet nữa, ra giống người toilet, mà là người ngồi ngẩn ra ở đó lúc thôi, khoảng mười phút sau.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 98: Bí mật trong phòng rửa tay (9)
      Edit : Bạc Bạc

      chậm rãi bước vào toilet nữ, ra có muốn toilet, mà muốn ngồi thẩn người ở đó chút, khoảng mười phút sau, điện thoại của Cố Lan San kêu lên, lấy ra nhìn thoáng qua, là Thịnh Thế gọi, nghe, trực tiếp ấn phím tắt, sau đó đẩy cửa phòng rửa tay, ra ngoài.

      Toilet nữ và toilet nam khác nhau, toilet nam có nơi rửa tay rất rộng rãi.

      Sau khi Cố Lan San bước ra, đứng ngay bồn rửa tay, chuẩn bị cảm thấy có người tới gần, theo bản năng ngẩng đầu, còn chưa kịp thấy là ai, cả người bị ai đó ôm, thân thể Cố Lan San căng thẳng chút, nghiêng đầu, là Thịnh Thế, còn chưa kịp bị ôm vào WC nam.

      Cố Lan San ngẩng đầu, thấy ánh mắt của Thịnh Thế, đen thấy đáy, sâu trong mắt lên tia tĩnh mịch, khiến cho Cố Lan San hiểu muốn làm cái gì.

      Cố Lan San theo bản năng tránh , nhưng Thịnh Thế nhanh hơn so với , trước bước, vươn tay, đem ép vào vách tường.

      Bước tường sau lưng của Cố Lan San lạnh, còn Thịnh Thế lại nóng như lửa, khiến cho cảm thấy chút bất an, mơ hồ đoán được những gì Thịnh Thế làm tiếp theo.

      Cố Lan San còn suy nghĩ, Thịnh Thế bắt đầu hành động…

      Ở chỗ như vậy, khiến cho Cố Lan San xấu hổ đến đỏ mặt.

      Thậm chí còn nghĩ Thịnh Thế có xem là con người.

      Bàn tay Cố Lan San nắm chặt thành quyền, đến khớp xương cũng trắng bệch.

      cho mọi nhục nhã, còn chưa đủ sao? Rốt cuộc là muốn thế nào?

      Từ trước tới nay, là vì tiền thuốc của em trai nên nhịn hết, nhưng bây giờ…

      Chương 98: Bí mật trong phòng rửa tay (9)
      Edit : Bạc Bạc

      chậm rãi bước vào toilet nữ, ra có muốn toilet, mà muốn ngồi thẩn người ở đó chút, khoảng mười phút sau, điện thoại của Cố Lan San kêu lên, lấy ra nhìn thoáng qua, là Thịnh Thế gọi, nghe, trực tiếp ấn phím tắt, sau đó đẩy cửa phòng rửa tay, ra ngoài.

      Toilet nữ và toilet nam khác nhau, toilet nam có nơi rửa tay rất rộng rãi.

      Sau khi Cố Lan San bước ra, đứng ngay bồn rửa tay, chuẩn bị cảm thấy có người tới gần, theo bản năng ngẩng đầu, còn chưa kịp thấy là ai, cả người bị ai đó ôm, thân thể Cố Lan San căng thẳng chút, nghiêng đầu, là Thịnh Thế, còn chưa kịp bị ôm vào WC nam.

      Cố Lan San ngẩng đầu, thấy ánh mắt của Thịnh Thế, đen thấy đáy, sâu trong mắt lên tia tĩnh mịch, khiến cho Cố Lan San hiểu muốn làm cái gì.

      Cố Lan San theo bản năng tránh , nhưng Thịnh Thế nhanh hơn so với , trước bước, vươn tay, đem ép vào vách tường.

      Bước tường sau lưng của Cố Lan San lạnh, còn Thịnh Thế lại nóng như lửa, khiến cho cảm thấy chút bất an, mơ hồ đoán được những gì Thịnh Thế làm tiếp theo.

      Cố Lan San còn suy nghĩ, Thịnh Thế bắt đầu hành động…

      Ở chỗ như vậy, khiến cho Cố Lan San xấu hổ đến đỏ mặt.

      Thậm chí còn nghĩ Thịnh Thế có xem là con người.

      Bàn tay Cố Lan San nắm chặt thành quyền, đến khớp xương cũng trắng bệch.

      cho mọi nhục nhã, còn chưa đủ sao? Rốt cuộc là muốn thế nào?

      Từ trước tới nay, là vì tiền thuốc của em trai nên nhịn hết, nhưng bây giờ…

      Chương 102: Người đàn ông lòng (2)

      Thịnh Thế nghe thấy như vậy cũng phản ứng gì nhiều, đôi mắt còn giữ lại chút tình sắc vừa rồi, ánh mắt đặc biệt xinh đẹp lẳng lặng nhìn Cố Lan San.

      Người phụ nữ lõa lồ, dạ thịt trắng như tuyết lộ ra phía ngoài có dấu ấn màu đỏ để lại, tóc vốn buộc gọn gàng xinh đẹp sớm tán loạn tùy tiện buông xuống dưới, sắc mặt phiếm hồng vô cùng xinh đẹp khiến Thịnh Thế dứt mắt ra được.

      Nhưng vẻ mặt có chút lạnh lùng, cánh môi mím chặt như cố gắng chịu đựng điều gì đó.

      Môi dưới có vết máu màu đỏ, là vết thương do dùng răng cắn.

      Con người Thịnh Thế trở nên u ám, lập tức vươn tay túm lấy , bất ngờ phòng bị chặn môi .

      Chẳng lẽ ta muốn tới lần thứ hai sao?

      Cố Lan San theo bản năng bắt đầu giãy dụa, Thịnh Thế cũng nắm lấy cổ tay như vừa rồi ấn lên vách tường, môi lưỡi càng lúc càng dò xét vào trong miệng .

      Lực đạo của có phần thô bạo nhưng lúc đầu lưỡi tiến hoàn toàn vào trong miệng lại dịu dàng nhàng từ tốn lại.

      Lực đạo tay giữ của cũng chậm rãi thả lòng, bàn tay to dời cầm lấy hai tay . Tay ấm áp còn đầu ngón tay hơi lạnh, tay giữ khá lỏng thậm chí mang theo chút vuốt ve.

      Đầu ngón tay run rẩy nhưng rút ra.

      nhắm mắt lại lông mi run run, nụ hôn giành cho càng lúc càng dịu dàng như nước.

      hôn vô cùng chăm chú, giống như thương vật báu quý giá nhất của mình.

      Trong lòng Cố Lan San kháng cự nhưng toàn thân có sức lực chỉ có thể để mặc Thịnh Thế muốn làm gì làm, lại lần nữa tiến vào cơ thể mình, trong phòng toilet hẹp như vậy lại tiếp tục muốn .

      Lúc này Cố Lan San mệt muốn chết, Thịnh Thế vừa buông ra cả người đều có sức lực bỗng chốc trượt dọc theo tường lạnh băng xuống dưới, xụi lơ sàn toilet.

      Cố Lan San cũng thèm quản nơi này có phải toilet hay , tùy tiện ngồi mặt đất đứng dậy. biết dù sao cũng có người vào quét dọn vệ sinh, mặc dù là toilet đất cũng bẩn.

      Thịnh Thế đứng trước mặt từ cao nhìn xuống .

      khẽ nhắm mắt lại, sắc mặt hồng như vừa rồi mà hơi tái nhợt.

      Khiến người ta vô cùng đau lòng.

      Tay Thịnh Thế hơi cuộn chặt lại, sau đó cong môi cười xinh đẹp rồi xoay người lau sơ qua bản thân xong chậm rãi vuốt thẳng quần vốn cởi ra.

      Sửa sang xong hết mọi thứ Thịnh Thế xoay đầu lẳng lặng nhìn Cố Lan San lát, sau đó xoay người đẩy cửa phòng toilet ra ngoài.

      ……

      Sau khi Thịnh Thế rồi Cố Lan San cố gắng đứng dậy khóa trái cửa phòng toilet.

      Trong phòng toilet có vòi hoa sen, Cố Lan San cởi quần áo đặt bên cạnh, sau đó mở vòi dội xuống người mình.

      Nhưng bất kể tắm thế nào vẫn cảm thấy áp chế được nhục nhã khí thế “dời núi lấp biển” quét qua người mình.

      ra biết tất cả những thứ này là gieo gió gặt bão, thể trách Thịnh Thế được.

      Chương 103: Người đàn ông lòng (3)

      Edit: Ngọc Hân

      Nếu đủ nhẫn tâm khi dẫn em trai chạy trốn bị xe đâm biến thành người thực vật quan tâm, vì tiền thuốc men đắt đỏ của em trai mà gả cho Thịnh Thế, làm sao bây giờ có thể biến thành như vậy chứ?

      ra trong hai năm qua chỉ từng hối hận lần, nếu lúc trước bản thân nghe lời em trai chạy trốn, cứ như vậy thuận theo tự nhiên gả cho Thịnh Thế bây giờ phải vì cần mười vạn đồng tiền thuốc hàng tháng mà nhận lấy đủ nhục nhã thế này.

      Cho nên oán trách.

      phải có câu , mỗi người đều có số phận riêng sao?

      Cố Lan San chính là có số kiếp này.

      ra Cố Lan San cũng từng oán trách sao ông trời công bằng với , nhưng oán trách oán trách vẫn thay đổi được số phận, chỉ có thể bị ép buộc đón nhận vận mệnh như vậy.

      Cố Lan San tắt vòi hoa sen rút đống khăn giấy thấm hết nước người, làn da ẩm ướt mặc váy vào tùy tiện vén tóc dài ướt lên rồi dùng kẹp kẹp chặt lại, xong mới từ trong phòng rửa tay ra.

      Cố Lan San nghĩ tới lúc bản thân mình và Thịnh Thế làm tình, Hàn Thành Trì toilet ngay bên cạnh, biết Hàn Thàn Trì hoàn toàn biết gì nhưng vẫn cảm thấy rất mất mặt, vẻ mặt kiềm chế nổi đỏ lựng lên, đáy lòng trống rỗng.

      nghĩ ngợi lát rồi gửi tin nhắn cho Cố Ân Ân cơ thể mình thoải mái về nhà trước.

      Cố Lan San từ trong Kim Bích Huy Hoàng ra, bên ngoài là đường phố Trường An rộng lớn đèn đuốc lộng lẫy, lúc này hơn mười giờ đêm dòng xe vẫn ngừng di chuyển, cảnh tượng phồn thị xa hoa.

      Cố Lan San đứng trước cửa Kim Bách Huy Hoàng, nhìn phương hướng nhưng lại biết cuối cùng mình nên chỗ nào, dứt khoát xoay người bắt đầu về phía đông.

      Cố Lan San chủ định lúc lâu, mãi đến lúc cảm thấy chân đau xót mới tùy tiện tìm băng ghế xe bus ven đường ngồi xuống.

      Cố Lan San ngẩng đầu nhìn bầu trời, muốn tìm ngôi sao nhưng tìm nửa ngày tìm thấy ngôi sao nào cả, sau đó hoảng hốt nhìn thấy gương mặt dịu dàng thương Hàn Thành Trì….

      Lần đầu tiên Cố Lan San gặp Hàn Thành Trì, Hàn Thành Trì mặc chiếc áo sơ mi màu trắng thích nhất, đứng bên cạnh là Cố Ân Ân xinh đẹp hoạt bát.

      cho rằng bản thân thấy được vai nam chính và nữ chính trong phim thần tượng dài tập.

      Thời điểm đó mới chín tuổi vốn biết nam nữ vốn khác biệt, chứ đừng chuyện đến động lòng và thích.

      nghiệp nhà họ Cố vô cùng to lớn, người hầu hạ đống, ông Cố thường xuyên công tác rất ít khi về nhà, cho nên nhà họ Cố đều do mình bà Cố quản lý.

      Mặc dù lúc đó Cố Lan San còn tuổi nhưng cũng mơ hồ biết được nhà họ Cố phải là nhà của mình, tuy mình kêu bà Cố là mẹ nhưng bà ta lại phải là mẹ mình, cho nên Cố Lan San rất nhút nhát.

      Cố Ân Ân là con nhà họ Cố, bỗng nhiên trong nhà có thêm Cố Lan San hơn mình hai tuổi. Mặc dù đặc biệt cao hứng đối xử với Cố Lan San rất nhiệt tình, ăn cái gì ngon mua đồ chơi nào đẹp đều cho Cố Lan San phần. Sau vài lần như vậy Cố Ân Ân Cố và Lan San thành tình cảm chị em.

      Lúc ấy Cố Ân Ân học lớp sáu còn Cố Lan San học lớp bốn, mỗi ngày Hàn Thành Trì đều đến nhà họ Cố đón Cố Ân Ân đến trường, đồng thời đón cả Cố Lan San.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :