1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đoạt hôn 101 lần - Diệp Phi Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 29: nên trêu chọc Cố Lan San (10)

      Edit: Thu Lệ

      Triệu Lỵ hiểu nổi, tại sao sau khi nhìn thấy chồng mình trắng trợn mang theo phụ nữ khác rời , Cố Lan San còn có thể cười ra tiếng, nhịn được giận dữ : "San San, sao cậu có thể bình tĩnh như vậy!"

      Cố Lan San nghe được lời đầy châm chọc của Triệu Lỵ, cũng có bất kỳ phản ứng nào, chỉ là vào vấn đề chính của mình: "Tiểu Lỵ, mấy ngày nữa mình phải tham gia bữa tiệc, cậu cho mình mượn bộ lễ phục để mặc nhé !"

      Thịnh Thế có tiền như vậy, Triệu Lỵ nghĩ như thế nào cũng nghĩ hiểu tại sao Cố Lan San lại thiếu tiền như vậy, chỉ là Cố Lan San cũng lên tiếng, nhất định là muốn mượn, nhưng cũng khó tránh khỏi nhảm chút: "San San, có phải cậu ngại xài tiên của ta ? Cậu là vợ của ta, tiền của ta cũng là tiền của cậu, cậu đừng cảm thấy áy náy, bằng tiền của ta cũng cho những thứ oanh oanh yến yến bên ngoài kia thôi, mới vừa Tô Kiều Kiều mua hết gần trăm vạn tiền quần áo, nếu mình đoán nhầm đó chính là tiền của chồng cậu!"

      Tiền của Thịnh Thế, sao có thể là tiền của . . . . . .

      Nếu để cho Triệu Lỵ biết, bây giờ nghèo nà đến nỗi người cũng có đến 5000 tiền mặt, biết ấy có vẻ mặt như thế nào nữa!

      Triệu Lỵ chút, trong lúc bất chợt liền yên lặng, bình tĩnh nhìn Cố Lan San nửa ngày, bất ngờ mở miệng, hỏi vấn đề: "San San, cậu có hối hận khi gả cho Thịnh Thế ?"

      Cố Lan San cúi đầu uống cà phê, nghe vấn đề như thế, ngón tay hơi dừng chút, rồi tiếp tục uống cà phê.

      Triệu Lỵ cắn cắn môi dưới, thận trọng lại hỏi: "San San, trước kia cậu và Thịnh Thế phải như vậy, rốt cuộc giữa các cậu xảy ra chuyện gì, mới biến thành như bây giờ?"

      ************

      Thịnh Thế dẫn theo Tô Kiều Kiều tham gia bữa tiệc buôn bán.

      Thịnh Thế có rất nhiều cuộc làm ăn, ra đều là người khác chủ động đưa tới cửa.

      Nếu chủ động đưa tới cửa, chính là lôi kéo đầu tư cổ phần, phân tiền cũng đưa vào, chỉ chờ phân chia.

      Chuyện đưa tới cửa trắng trợn, còn buôn bán kiếm bộn bị lỗ vốn, cũng chỉ người có bối cảnh xuất thân như Thịnh Thế mới có thể làm.

      Cuộc trao đổi ngày hôm nay, là về mảnh đất thuộc về Thành Đông, dự tính quy hoạch thành tiểu khu toàn thể bao gồm nhà ở, trường học và trung tâm thương mại, bây giờ bắt đầu xây dựng những bước đầu.

      Bữa cơm này là của người chịu trách nhiệm xây cất mảnh đất trống đó, tên là Lưu Chí Cường, dáng dấp hơi có chút mập, mắt rất , mỗi khi cười cái lại biến thành hai khe hẹp.

      Mảnh đất trống kia hơi lớn, đầu tư rất cao, nhưng tiền cảnh lại rất tốt, rất nhiều người muốn hợp tác với Lưu Chí Cường, nhưng ông ta cố tình chọn Thịnh Thế, còn chia cho Thịnh Thế năm mươi phần trăm cổ phần, ý đồ chính là bối cảnh của Thịnh Thế.

      Đúng lúc, Thịnh Thế cũng coi trọng tiền cảnh tương lai của mảnh đất này, nên có ý hợp tác, vì vậy sinh ra bữa tiệc của buổi trưa hôm.

      Lúc Thịnh Thế mang theo Tô Kiều Kiều tới, tất cả mọi người trong phòng đều giật mình, trước giờ tướng mạo của Thịnh Thế chói mắt, làm người khác chú ý, thế bên cạnh còn dẫn theo thiên hậu Tô Kiều Kiều, ngôi sao có tiếng và có thế lực, dáng vẻ như trong tranh, phong cách cao ngạo, kim đồng ngọc nữ, lại ngồi cùng với bàn người, nhìn thế nào cũng có vẻ hợp.

      Mọi người rối rít dùng thái độ xu nịnh chào hỏi Thịnh Thế, sau đó liền gọi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, mở rượu ngon ra, rối rít kính, sau mấy lượt rượu, mọi người đều rất hăng say, liền ầm ĩ tán chuyện.

      " Thịnh, phần hợp tác này chúng ta cứ như vậy mà định nhé? Chia đôi! cứ ngồi yên đó chờ nhận lợi nhuận thôi!" Lưu Chí Cường kính Thịnh Thế ly rượu, khách khí .

      Chương 30: từng cùng nhau theo đuổi (1)

      Edit: Thu Lệ

      " Thịnh, phần hợp tác này chúng ta cứ như vậy mà định nhé? Chia đôi! cứ ngồi yên đó chờ nhận lợi nhuận thôi!" Lưu Chí Cường kính Thịnh Thế ly rượu, khách khí .

      Thịnh Thế bưng ly rượu lên, giơ giơ, uống hơi cạn sạch, chỉ là gật đầu cái, gì.

      Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên đều ở đây.

      Hạ Phồn Hoa ngậm điếu thuốc, nghe như thế, liền liếc mắt quan sát Thịnh Thế chút, sau đó mở miệng cười : "Tứ thiếu mới nhất của thủ đô xuất rồi, Nhị Thập, sắp xếp theo giá trị con người, cậu xem sao cậu lại có chứ!"

      Tô Kiều Kiều đặc biệt quan tâm chọn món ăn cho Thịnh Thế, đưa đến khoé miệng Thịnh Thế , Thịnh Thế nghiêng đầu há mồm nuốt vào.

      Quý Lưu Niên bưng ly rượu chậm rãi lắc lư hai cái, cười châm biếm mở miệng : "Tứ thiếu của thủ đô sao có thể có Nhị Thập, nếu đề cử chọn Tứ mỹ nhân, dám chắc Nhị Thập trúng tuyển."

      Tiếng của Quý Lưu Niên vừa dứt, liền rước lấy ánh mắt hàm chứa cảnh cáo của Thịnh Thế.

      "Cậu chán sống rồi à!" Hạ Phồn Hoa lập tức chỉ vào Quý Lưu Niên hả hê cười to: "Nhị Thập ghét nhất người khác cậu ấy là mỹ nhân!"

      Vẫn tựa vào bên cạnh Thịnh Thế, Tô Kiều Kiều khéo léo nhu thuận nâng mắt, cẩn thận quan sát Thịnh Thế cái.

      Ngồi trong nhóm người ở đây, ràng thân phận hiển hách, tuy nhiên lại có bất kỳ dáng vẻ đứng đắn nào, nhất định duy trì tư thế phong độ nhanh nhẹn, từng cử động cực kỳ kín kẽ.

      Rất dễ nhận thấy, cố ý duy trì khiêm tốn.

      Sắc mặt của có chút nhạt nhẽo, đường cong hoàn mỹ của chiếc cằm giờ phút này kéo chặt khuôn mặt có chút lạnh cứng, toàn thân tản ra hơi thở người rảnh rỗi chớ quấy rầy, nhưng tất cả những thứ này đều ảnh hưởng đến tuấn mỹ của .

      Đó là loại tuấn mỹ độc nhất.

      Đôi mắt sáng, sóng mũi cao, hình dáng lập thể, vóc người hoàn mỹ, khí chất cao quý.

      đến nơi nào, liền có thể tạo phong cảnh hồn nhiên của nơi đó thành chói mắt, làm cho người ta trong phút chốc dừng chân trầm ngâm, quên thở, quên tồn tại.

      Chói mắt và khiêm tốn, từ ngữ hai thái cực, lại trình diễn người đàn ông này vô cùng thần kỳ.

      Tô Kiều Kiều nhìn có chút mất hồn, quả dung mạo của Thịnh Thế rất xuất sắc, tuy nhiên nó phải là kiểu đẹp của xinh đẹp.

      Trong lúc Tô Kiều Kiều nghi ngờ, Quý Lưu Niên lại mở miệng, giải quyết nỗi băn khoăn: "Lúc Tiểu học và Trung học cơ sở, dáng dấp của Nhị Thập trắng trắng mềm mềm, mi thanh mục tú, giống hệt như , lúc ấy mấy người chúng tôi giỡn đều gọi cậu ấy là người đẹp, sau đó trưởng thành, da cũng đen chút, cũng còn hơi thở giống phụ nữ nữa, chỉ là rất muốn chọn ra tứ mỹ nhân của thủ đô, Nhị Thập có chọn hay quan trọng, nhà cậu ấy nhất định có thể đưa ra người."

      "Cố Lan San sao?" Vẫn trầm mặc gì, Lưu Chí Cường chợt mở miệng chen vào câu.

      Tô Kiều Kiều nghe thấy tên Cố Lan San, lập tức dựng lỗ tai lên.

      Khi ta và Thịnh Thế quen nhau, Thịnh Thế chỉ cho ta điều kiện, chính là cho phép trêu chọc Cố Lan San.

      Sau đó, ta phí nhiều công sức tức mới biết được, Cố Lan San chính là vợ của Thịnh Thế.

      Cho tới nay ta đều muốn nhìn thấy Cố Lan San, nhưng chỉ nhìn thấy, mà ngay cả chút tin tức về Cố Lan San cũng tìm hiểu được.

      Thịnh Thế vẫn trầm mặc chợt ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía Lưu Chí Cường.

      Hạ Phồn Hoa nghĩ tới thế nhưng nơi này có người biết Cố Lan San, lập tức thuận miệng hỏi: "Cậu quên Lan San?"

      Thịnh Thế giống như vô tình ngồi bên, lúc nghe như vậy, ngón tay nắm chặt ly rượu trong tay.

      "Tôi biết ấy, nhưng ấy biết tôi. Trước kia chúng tôi học chung trường." Lưu Chí Cường thành trả lời.

      ************

      Chương 31: chúng ta từng cùng theo đuổi (2)

      Edit: Thu Lệ

      "Tôi biết ấy, nhưng ấy biết tôi. Trước kia chúng tôi học chung trường." Lưu Chí Cường thành trả lời.

      Những ngón tay cầm ly rượu của Thịnh Thế hơi buông lỏng ra, tự nhiên.

      "Chung trường học? Vậy chẳng phải tất cả chúng ta đều là bạn học sao?" Quý Lưu Niên tò mò chen vào : "Cậu học ban nào, mấy năm?"

      "Ba năm ban B, Cố Lan San là ba năm ban A." Lưu Chí Cường ra Cố Lan San, đáy mắt liền sáng lên, dường như ta uống hơi nhiều, lời ra cũng nhiều: "Nhớ ngày đó, trong trường học ai lại biết Cố Lan San chứ! chẳng những xinh đẹp mà thành tích học tập còn rất tốt, chín mươi phần trăm nam sinh toàn trường đều thầm mến ấy đấy, lúc ấy bình chọn nam sinh nào lợi hại, nhìn học tập, hai nhìn có chuyện nhiều với Cố Lan San hay !"

      Thịnh Thế vẫn lười biếng dựa vào thành ghế ngồi ở chỗ đó như cũ, hơi rủ lông mi, khiến cho người ta nhìn ra cảm xúc trong mắt , chỉ là hơi thở quanh người lại có chút xíu thay đổi, theo sát bên cạnh là Hạ Phồn Hoa ràng cảm thấy, ta liền vội vàng cắt đứt Lưu Chí Cường chút bất kỳ ý thức nào: "Đúng vậy nha, cậu vừa như thế, tôi cũng nhớ tới trước kia, lúc ấy trường học của chúng ta có hai mỹ nhân, là Nhị Thập, hai là Cố Lan San, phải ban đầu, Nhị Thập mới gọi là nở mày nở mặt đấy, tôi nhớ ràng nhất chính là trường học tiệc liên hoan tết Nguyên Đán, Nhị Thập bị người ta chọn làm nam dẫn chương trình, nữ dẫn chương trình lúc ấy có hai người chờ quyết định, hai người này cố gắng học vì để có thể cùng Nhị Thập sóng vai cùng nhau đứng sân khấu, vung tay. Sau khi chọn xong nữ dẫn chương trình, người bạn học được chọn kia bởi vì ghen tỵ, mà cầm dao đâm vào người bạn học được chọn dẫn chương trình đó."

      "Hình như có chuyện như thế nha!" Quý Lưu Niên híp híp mắt, còn : "Nếu như tôi nhớ lầm, có phải còn có đàn chị vì ép Nhị Thập làm bạn trai cậu ấy, mà đứng sân thượng của toà nhà trường học ầm ĩ muốn nhảy lầu phải ?"

      "Đúng nha, lúc ấy Nhị Thập bị giáo viên trong trường thay phiên nhau gọi điện thoại, gọi đến trường học khuyên nữ sinh kia xuống, lúc đó Nhị Thập suốt ngày đắm chìm ở quầy rượu, chết sống chịu tới, cuối cùng vẫn là Lan San gọi điện thoại, cậu ấy mới khoan thai tới chậm, kết quả đứng ở dưới lầu, ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn người cao, ném câu, tôi biết ta, rồi xoay người rời !" Hạ Phồn Hoa tiếp lời của Quý Lưu Niên.

      Lưu Chí Cường ngồi bên cạnh hung hăng đổ hai ly rượu trắng, mặt đỏ bừng, ợ lên hơi rượu, lại chen lời: "Đúng vậy, lúc đó ở trường học, Thịnh là nhân vật phong vân, nhưng Cố Lan San tuyệt đối cũng kém hơn ấy, dựa vào chuyện Cố Lan San bị mất thẻ học sinh, chỉ mới đăng dòng trạng thái "Có ai nhặt được Thẻ học sinh của tôi xin trả lại giúp tôi, tôi mời bữa cơm để cảm ơn!’’ QQ,! Kết quả là ngày đó, hơn tám mươi phần trăm nam sinh toàn trường cúp cua tìm thẻ học sinh cho Cố Lan San! Tôi nhớ lúc đó cả ngày tôi cũng ăn cơm, vẫn luôn tìm kiếm!"

      Bỗng nhiên Thịnh Thế đá văng ghế ngồi, đứng lên, khiến mọi người đều liếc mắt, Thịnh Thế nhíu nhíu mày, giọng có chút lạnh lẽo: "Tôi muốn toilet." Sau đó liền thẳng ra ngoài cửa.

      Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên vốn tưởng rằng vừa rồi Thịnh Thế ra tay đánh người, ai biết thế nhưng lại rời , lập tức thở dài ra hơi.

      Dường như Lưu Chí Cường uống nhiều quá, hoàn toàn mất vẻ thông minh và khả năng phán đoán bình thường thương trường, thế nhưng hề có chút tự giác nào tiếp tục bưng ly rượu lên, vừa uống rượu, vừa cảm thán.

      "Cố Lan San chính là nữ thần trong lòng tôi nha. . . . . .

      Chương 32 chúng ta từng cùng theo đuổi (3)

      Editor: White Silk-Hazye

      "Cố Lan San là nữ thần trong cảm nhận của tôi..... Nhiều năm qua tôi cũng chưa từng thay đổi, sau này từ trong miệng người khác biết được ấy gả cho Thịnh, tôi còn mừng thay cho ấy, cảm thấy ấy gả cho người tốt! Thịnh có gia thế tốt, diện mạo tốt, chỗ nào cũng tốt, Cố Lan San giống như tiên nữ, nên gả cho người như Thịnh Thịnh!"

      Ngược lại lời này của Lưu Chí Cường rất hay, nhưng mà cũng chỉ có đoạn này là được, sau đó cậu ta bưngly rượu lên,mạnh mẽ uống ngụm rượu lớn. Sau đ nhìn chằm chằm vào Tô Kiều Kiều, ra câu, có chút lạnh lẽo: “Nhưng ngờ, Thịnh lại chống cự được dụ dỗ của những hồ ly ở bên ngoài, tin đồn về tình cảm lại nhiều đếm xuể!"

      Vừa , Lưu Chí Cường vừa lắc đầu, giống như là đ say, lại nhớtới chuyện cũ, khó tránh khỏi nhiều chuyện cảm khái vài câu: " tội cho Cố Lan San! Lúc trước tôi còn cho rằng ấy gả cho người tốt nhất, ai ngờ kết quả lại là gả cho người tệ nhất! Nếu như Cố Lan San gả cho tôi, đừng đến việc để cho ấy bị ủy khuất, tôi khẳng định chăm sóc ấy tốt....."

      " Lưu, uống say rồi." Có người trong phòng dường như cũng hiểu được Lưu Chí Cường càng càng quá, có người vội vàng bắt đầu khuyên can, nhưng vẫn đưa rượu cho Lưu Chí Cường uống.

      Đợi đến lúc Thịnh Thế trở về, Lưu Chí Cường bị chuốc say đến mức năng mơ hồ .

      Người bên cạnh Lưu Chí Cường sợ Lưu Chí Cường mở miệng tiếng lại tiếng Cố Lan San, làm Thịnh Thế mất hứng, vội vàng giảng hòa: " Thịnh, lúc nãy Lưu tổng của chúng ta uống hơi nhiều rượu, lời ấy , đừng để trong lòng."

      Mặc dù Thịnh Thế dẫn theo Tô Kiều Kiều đến đây, bên ngoài lại chơi đùa với người đẹp ngừng, nhưng dù thế nào, Cố Lan San cũng là vợ của Thịnh Thế, cho dù làkhông thích, nhưng là đàn ông, cũng thích người phụ nữ của mình bị người khác nhớ nhung.

      Thịnh Thế chút để ý ngẩng đầu nhìn thoáng qua người chuyện với tự mình, nghiêng đầu uống ngụm rượu Tô Kiều Kiều đưa tới, có chút gật đầu, nhàn nhạt : "Ừ."

      ... ........

      Bữa cơm tuyển chọn này đúng là thích hợp để ăn.

      Sau khi ăn xong, mỗi người đều đến phòng được chuẩn bị trước để ngủ chút cho tỉnh rượu.

      Thịnh Thế có chuyện muốn cùng Quý Lưu Niên, để cho Tô Kiều Kiều đến phòng mình trước.

      Đợi lúc Thịnh Thế trở lại phòng mình, đẩy cửa ra, cái thân thể mềm mại thơm ngát liền tiến vào trong lòng .

      Thịnh Thế nhíu mi phen, Tô Kiều Kiều kiễng chân lên hôn lên môi Thịnh Thế, Thịnh Thế đứng ở nơi đó, cự tuyệt, cũng hùa theo, mặc cho Tô Kiều Kiều hôn.

      Tô Kiều Kiều quen biết Thịnh Thế, là vì vào công ty quảng cáo của , cũng có nhìn thấy Thịnh Thế nhưng đối với tên này nghe suốt bên tai, đến lúc bản thân nhìn thấy Thịnh Thế, liền cảm thấy những lời bên tai kia chưa là cái gì cả.

      Lúc đó Tô Kiều Kiều là thiên hậu, có rất nhiều doanh nhân và người có chức vị cao theo đuổi, lại bày bộ dạng cao quý đến mức thể xâm phạm, thánh khiết thanh cao khiến cho người ta cảm thấy giống như đóa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

      Nhưng mà khi vừa nhìn thấy Thịnh Thế, còn cao quý và thánh khiết nổi nữa.

      ra lúc ấy, Thịnh Thế vẫn có quan hệ đàn chị khóa ràng với ta.

      Thịnh Thế đối với việc chủ động tỏ tình, lại từ chối, chỉ câu, được phép trêu chọc Cố Lan San, sau đó lưu số điện thoại của ta lại, đưa số điện thoại của mình cho ta, rồi tìm người đưa ta về nhà.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 33: chúng ta từng cùng theo đuổi (4)

      Editor: White Silk-Hazye

      Thịnh Thế đối với việc chủ động tỏ tình, lại từ chối, chỉ câu, được phép trêu chọc Cố Lan San, sau đó lưu số điện thoại của ta lại, đưa số điện thoại của mình cho ta, rồi tìm người đưa ta về nhà.

      Từ đó về sau Thịnh Thế tham gia bất kỳ buổi tiệc nào, thỉnh thoảng gọi cùng.

      Mới đầu Tô Kiều Kiều nghĩ Thịnh Thế có hứng thú đối với mình, nhưng sau mấy lần xã giao với Thịnh Thế, dần dần do dự, bởi vì bất luận ta chủ động quyến rũ như thế nào, Thịnh Thế đều bao giờ chạm vào ……

      Lại , Thịnh Thế lại là hoa hoa công tử, mười lăm tuổi phải thay rất nhiều bạn sao…….

      Đánh chết Tô Kiều Kiều cũng tin Thịnh Thế giống như Liễu Hạ Huệ trung thành với hôn nhân, có mỹ nhân ngồi trong lòng mà loạn.

      Hôm nay Tô Kiều Kiều ở buổi tiệc nghe thấy những lời này, vợ của Thịnh Thế trước đây rất đẹp, nhưng là lúc mười mấy tuổi, thể là sau này cũng là người đẹp, mà tại Thịnh Thế lại mang ta ra ngoài, còn ngừng truyền đến scandal ở bên ngoài, chỉ có hai khả năng, hoặc là Thịnh Thế vợ mình, hoặc là vợ ta lớn lên rất xấu.

      Nghe vợ Thịnh Thế là Nhị tiểu thư của nhà họ Cố, nhà họ Cố cũng là danh gia vọng tộc, có lẽ bọn họ chính là liên hôn chăng……..

      Cho nên Tô Kiều Kiều liền bạo gan, chủ động quyến rũ Thịnh Thế lần.
      Vừa nghĩ, Tô Kiều Kiều vừa ôm cổ Thịnh Thế, đặt hết trọng lượng của cả cơ thể lên người ta, hai chân của gắt gao vòng chặt thắt lưng của Thịnh Thế, thỉnh thoảng cọ vào người .

      Thịnh Thế cười như cười giơ tay lên, nắm lấy eo của tô Kiều Kiều, cho Tô Kiều Kiều làm loạn người mình, Tô Kiều Kiều dùng sức nâng người lên, vừa hôn loạn Thịnh Thế, vừa giơ tay ra, bắt đầu cởi nút áo của Thịnh Thế.

      Tay của Thịnh Thế thăm dò vào trong váy của tô Kiều Kiều, hướng về phía hoa huyệt của bóp mạnh cái, cả người Tô Kiều Kiều run rẩy, trong lòng vui vẻ, kiều rên lên tiếng, hai chân kẹp chặt lấy thắt lưng Thịnh Thế, đôi môi hồng nộn nhắm đến môi của Thịnh Thế hôn xuống.

      Trước giây mà Thịnh Thế bị hôn, nhàng nghiêng đầu chút, nụ hôn của Tô Kiều Kiều liền rơi vào má ta, Tô Kiều Kiều thuận theo, xoay đầu, tiếp tục hôn lên môi Thịnh Thế, vẻ mặt của Thịnh Thế nghiêm túc : “Tôi là người có vợ.”

      Lời này từ miệng Thịnh Thế ra, giống như là tán tỉnh, Tô Kiều Kiều cười tiếng: “Ghét”.

      Sau đó cúi đầu, tiếp tục hôn .

      Thịnh Thế lại nắm lấy cái eo nhắn của Tô Kiều Kiều, kéo cơ thể của ta từ người mình xuống.

      Tô Kiều Kiều buông tha quấn lấy người của Thịnh Thế, Thịnh Thế duỗi tay ra phía trước, đẩy Tô Kiều Kiều ra, giọng ôn hòa, mặt lại lên vẻ kiên nhẫn: “Được rồi, đừng náo loạn.”

      Đổi lại là trước đây, Tô Kiều Kiều gặp rắc rối, hôm nay cố tình lá gan cũng lớn hơn.

      Kỳ mỗi người đàn ông đều giống nhau, thoạt nhìn mũ áo chỉnh tề, kỳ chính là mặt người dạ thú.

      gì mà mình là người có vợ, ngoại tình, kỳ mở mắt ra là mắng Phan Kim Liên, nhắm mắt vào là nhớ Phan Kim Liên (*).

      (*)Phan Kim Liên (潘金莲) là nhân vật trong tiểu thuyết (nhưng vô tình lại trùng với nhân vật có ) Thủy Hử của nhà văn Thi Nại Am, là người đàn bà đa tình và hiểm độc, giết chồng để ngoại tình và cũng là nhân vật trong truyện Kim Bình Mai của Vương Thế Trinh, đại diện cho phụ nữ phong kiến, thể làm theo ý mình, muốn được giải thoát. Nàng là dung nhan mỹ lệ, phong lưu đa tình, có sức hấp dẫn đầy uy lực. Trái với vẻ ngoài xinh đẹp, cá tính nàng tranh cường hiếu thắng, ích kỷ nhen, trở thành nhân cách xấu xa tráo trở.

      =>Ở đây ý Tô Kiều Kiều muốn ám chỉ Thịnh Thế ngoài miệng có vợ nhưng lại muốn ngoại tình

      Tô Kiều Kiều nhìn Thịnh Thế, giọng mềm mại, mang theo chút phiền muộn: “Em quan tâm kết hôn, em cũng phá hoại hôn nhân của . Em cũng ở cùng mỗi ngày, chỉ cần lúc nhớ đến em, nhìn em cái, em thấy đủ rồi……..”

      Chương 34: chúng ta từng cùng theo đuổi (5)

      Editor: White Silk-Hazye

      ”Em quan tâm kết hôn, em cũng phá hoại hôn nhân của . Em cũng ở cùng mỗi ngày, chỉ cần lúc nhớ đến em, nhìn em cái, em thấy đủ rồi……..”

      Thịnh Thế nhíu nhíu mày, sau đó ngẩng đầu, cẩn thận nhìn Tô Kiều Kiều, lúc lâu sau, mới : “ Sao chỉ ca hát, mà gia nhập vào giới giải trí?”

      Tô Kiều Kiều sửng sốt chút, Thịnh Thế đột nhiên mỉm cười, vẻ mặt lộ vẻ khen thưởng : “Được đó, diễn xuất rất tốt, nếu như vào giới điện ảnh, biết chừng còn có thể đoạt được cái thứ gọi là ảnh hậu gì đó nha!”

      Lúc nàyTô Kiều Kiều mới hiểu được Thịnh Thế vòng vo giả tạo, phải là giả tạo, nhưng cũng có chút chân thành: “Em biết những người như em ra những lời này có chút dối trá, nhưng là em nghĩ như vậy!”

      muốn làm tiểu tam sao.” Thịnh Thế vỗ khuôn mặt nhắn của Tô Kiều Kiều, lời ra vô cùng độc ác và khó nghe: “Trời sinh ai làm tiểu tam bị mắng, lại là thích bị mắng sao! Sao lại là người ti tiện như vậy?”

      ra Thịnh Thế đối với phụ nữ, thái độ luôn ác độc lại là cho có lệ, lời chút lưu tình làm tổn thương người khác, nhưng cố tình như vậy, mà vẫn có rất nhiều phụ nữ người trước ngã xuống người sau tiến lên như thiêu thân mà lao đầu vào lửa, kỳ ngay cả bản thân của Thịnh Thế cũng biết những người phụ nữ này thích cái gì, đối tốt với bọn họ……

      Tô Kiều Kiều liền ủy khuất, đôi mắt phiếm hồng.

      Thịnh Thế nhìn cũng nhìn Tô Kiều Kiều, đến trước sô pha, tao nhã ngồi xuống, ta chậm rãi ấn chuông, phục vụ rất nhanh tiến đến, Thịnh Thế có chút mệt mỏi xoa xoa mi tâm, ngữ điệu thản nhiên: “Tiễn vị Tô này .”


      Bốn giờ chiều, Thịnh Thế nhận điện thoại của Quý Lưu Niên, nhóm người ăn cơm trưa bây giờ đều ở sân tennis.

      Thịnh Thế mặc đồ thể thao màu trắng, đầu đội mũ che nắng sân tennis.

      Lúc ta đến, Hạ Phồn Hoa và Lưu Chí Cường đánh tennis, Hạ Phồn Hoa kỹ thuật được tốt, Lưu Chí Cường ngại vì hợp tác, luôn nhường ta, Hạ Phồn Hoa hiệp thứ nhất vẫn là thua.

      Kết thúc hiệp , Hạ Phồn Hoa và Lưu Chí Cường cùng vào khu nghỉ ngơi.

      Phục vụ mang nước khoáng và khăn đến, hai người lau chút, nhìn thấy Thịnh Thế nhàn nhã ngồi bên, lần lượt đến chào hỏi.

      Mọi người dùng cơm trưa xong cũng nghỉ ngơi chút, sắp tỉnh rượu.

      Ra vận động đánh tennis, đợi đến bữa tối lại ăn tối với nhau.

      Hạ Phồn Hoa ngồi bên cạnh Thịnh Thế, xoa xoa bả vai của mình :
      “Trời sinh tôi muốn chơi tennis, mới chơi lúc, cảm thấy cả người đau nhức!”

      Thịnh Thế nhìn thoáng qua Lưu Chí Cường, nhớ đến buổi trưa ta nhắc đến Cố Lan San, đột nhiên nhíu mày lại, máu trong người bốc lên liền với Hạ Phồn Hoa: “Đúng lúc, để tôi đến .”

      Lưu Chí Cường vừa nghe lời này, nghiêng đầu, kì quái đáp câu: “ Thịnh biết chơi tennis sao?”

      Dáng vẻ của Thịnh Thế thản nhiên, nâng mắt, : “Biết chút.”

      Sau đó đứng dậy, cầm lấy vợt mà phục vụ đưa đến, chậm rãi cầm trong tay quơ quơ, sau đó bước chân tao nhã về phía sân tennis, Lưu Chí Cường vội vàng đuổi theo.

      Vì vậy, trận đấu bắt đầu.

      Thịnh Thế phát bóng trước.

      có kĩ xảo nào, chỉ tùy tiện ném quả bóng lên trung, sau đó dùng vợt đánh về phía Lưu Chí Cường.

      Lưu Chí Cường chơi tennis rất tốt, nhìn thấy Thịnh Thế như vậy, cho là kỹ thuật của ta chẳng ra sao cả, huống chi, lúc ta vào sân, cũng biết chút, Thịnh Thế lại là người mà mình đến tìm để hợp tác, cho nên giảm lực của mình lại, chỉ đơn giản là đánh trả bóng.

      Chương 35: chúng ta từng cùng theo đuổi (6)

      Editor: White Silk-Hazye

      Lưu Chí Cường chơi tennis rất tốt, nhìn thấy Thịnh Thế như vậy, cho là kỹ thuật của ta chẳng ra sao cả, huống chi, lúc ta vào sân, cũng biết chút, Thịnh Thế lại là người mà mình đến tìm để hợp tác, cho nên giảm lực của mình lại, chỉ đơn giản là đánh trả bóng.

      Hai người đánh qua lại như vậy hồi, cũng có dùng sức mạnh hay kỹ thuật gì, người đánh cũng cảm thấy nhàm chán, huống chi những người xem ở bên cạnh.

      biết hai người đánh bao nhiêu hiệp, Lưu Chí Cường sợ kéo dài thời gian, Thịnh Thế tức giận, lúc tiếp bóng liền cố ý di chuyển chậm bước, để thua Thịnh Thế.

      Mọi người ở xung quanh, kể đến những người kỹ thuật tốt hay tốt, nhưng mọi người cũng đều nhìn ra được ràng là Lưu Chí Cường nhường bóng, sợ đánh thắng Thịnh Thế, làm mất mặt Thịnh.

      Thịnh, lợi hại!” Lưu Chí Cường cầm vợt, ràng là thua, mặt lộ ravẻ tươi cười.

      Thịnh Thế yên lặng hé ra khuôn mặt tuấn mỹ, chỉ là nâng mắt lên nhìn thoáng qua Lưu Chí Cường, cười khẽ, kết quả sau đó bên thả bóng, đập xuống đất, có tiết tấu mà đập xuống.

      cái, hai cái, ba cái……

      Quả bóng màu vàng xanh tiếp xúc với mặt đất phát ra thanh thanh thúy mà hữu lực.

      Cho đến khi được hơn mười cái, Thịnh Thế nâng tay ném bóng lên cao, sau đó cả người giống như con báo, đột nhiên nhảy lên, vung vợt, đánh quả bóng ra ngoài.

      Tốc độ bóng quá nhanh.

      Nhanh đến nỗi mọi người chỉ nhìn thấy cái bóng màu vàng vút qua, sau đó rơi xuống.

      Tennis vừa rơi xuống đường biên, lúc đầu mọi người nghĩ Thịnh Thế lại trùng hợp đánh ra ngoài, nhưng qua giây, phát quả bóng ở chỗ đó xoay vòng, nhưng có lăn, làm cho biểu tình của mọi người đều có chút biến hóa.

      Đây là bóng xoay.

      Bóng rơi xuống đất, xoay tròn tại chỗ.

      Lưu Chí Cường đứng đó, biểu tình có chút kinh ngạc, cái gì gọi là “biết chút”, đây nếu như có kỹ thuật chơi bóng giỏi, tuyệt đối có được như thế này
      .
      “Kỹ thuật đánh bóng của Thịnh, đạt đến trình độ chuyên nghiệp rồiđó!”

      Lưu Chí Cường lòng khen ngợi!
      Thần sắc của Thịnh Thế thản nhiên, có biểu thình nào lại bên tiếp bóng, chậm rãi xoay tay, ném lên, vung vợt, đánh bóng.

      Lưu Chí Cường tiếp bóng, đánh trả.

      Mắt của Thịnh Thế lóe lên, đánh qua bên trái.

      Lưu Chí Cường đứng bên phải, chạy nhanh về phía bên trái, nhưng bóng đột nhiên chuyển hướng bay về phía bên phải, tốc độ rất nhanh, ta phản ứng nhanh lao qua bên phải, sau đó bóng rơi xuống đất, nẩy lên, tốc độ vẫn nhanh như trước, sai lệch đập trúng miệng của Lưu Chí Cường.

      Trong nháy mắt miệng của Lưu Chí Cường sưng lên.

      Cả đám người vây xem, biểu tình trong nháy mắt trở nên ngưng trệ.

      Thịnh Thế vẫn thờ ơ đứng đó, đối với người nhặt bóng vẫy vẫy tay, phục vụ lại ném quả bóng tới, lần này Thịnh Thế có tiếp bóng, chỉ là đợi cho đến khi bóng rơi xuống trước mặt mình, giơ vợt lên, hướng về phía Lưu Chí Cường, đột nhiên vung lên cái.

      Quả bóng giống như cơn gió lốc quét tới, nhằm đúng mũi của Lưu Chí Cường mà bay tới.

      Vững vàng, chuẩn xác, đập trúng mũi của ta.

      Trong nháy mắt máu mũi của Lưu Chí Cường chảy ra.

      Phục vụ đúng ở bên cạnh nhanh chóng cầm khăn đưa qua cho Lưu Chí Cường.

      Lúc này mọi người có mặt tại đây đều nhìn ra được Thịnh Thế là cố ý.

      Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu tại sao Thịnh Thế đột nhiên lại trở nên kỳ quái như vậy. -----

      Chương 36: chúng ta từng cùng theo đuổi (7)

      Editor: White Silk-Hazye

      Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu tại sao Thịnh Thế đột nhiên lại trở nên kỳ quái như vậy.

      Lưu Chí Cường lau máu mũi, khuôn mặt sưng vù lên cũng hiểu ta đắc tội với Thịnh chỗ nào?

      Thịnh Thế liếc mắt nhìn Lưu Chí Cường, “bộp” tiếng ném vợt tennis trong tay xuống đất, xoay người về phía khu nghỉ ngơi, lấy điện thoại và chìa khóa xe định rời . được hai bước, như nhớ ra điều gì, quay đầu : "Hủy bỏ hợp tác!"


      Thực ra, việc hợp tác giữa hai bên được thỏa thuận xong, chỉ là chưa ký tên và đóng dấu mà thôi, có chút sơ xót nào. Sao đột nhiên Thịnh Thế lại thay đổi ý định như vậy?

      Miệng của Lưu Chí Cường sưng vù, chuyện cũng ràng: " Thịnh có gì hài lòng hay sao? Là vấn đề về cổ phần sao? Nếu chia 50:50 được chúng ta chia 40:60 . Chúng tôi 40 còn Thịnh 60.

      Trong đôi mắt đen của Thịnh Thế lóe lên lạnh lẽo, môi mỏng mấp máy: " có hứng thú!"

      "Vậy 30:70 ! Chúng tôi 30, Thịnh 70!"

      Thịnh Thế gì, chỉ lườm Lưu Chí Cường cái, lạnh lùng bước .

      Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa thấy người kia chẳng chút chần chờ mà bỏ , biết làm thế nào chỉ đành day trán rồi cũng theo.


      Lúc Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa tìm thấy Thịnh Thế ngồi uống cà phê. Dáng vẻ thoải mái, để lộ ra bất kỳ tâm trạng gì.

      Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa ngồi xuống bên cạnh , chỉ hơi ngước mắt nhìn mà gì.

      Hạ Phồn Hoa châm điếu thuốc, từ từ nhả khói. Trong làn khói mờ, ấy nhìn chằm chằm Thịnh Thế lúc rồi : "Dự án kia tốt như vậy, phải cậu vẫn quan tâm đến nó sao? Bây giờ tiền dâng tận cửa sao lại từ chối chứ? Công trình đó mà hoàn thành lợi nhuận cũng lên đến trăm triệu tệ đó! Từ trước đến giờ, phải cậu đều có muốn kiếm nhiều tiền sao?"

      "Trăm triệu sao? Ngay cả ngàn triệu mình cũng hợp tác!" Trong đôi mắt Thịnh Thế lộ ra vẻ tức giận, trong giọng cũng thấy cơn giận chưa nguôi: "Lưu Chí Cường cứ mở miệng là Cố Lan San, ràng cho thấy tên đó vẫn nhớ thương bà xã mình, mình sao có thể hợp tác với tên đó? Mình là đàn ông đấy! Tiền này cần kiếm!"

      Thịnh Thế càng càng cảm thấy trong lòng cực kỳ tức giận.

      Giữa trưa có nhiều người ăn cơm như vậy, thể nổi giận với Lưu Chí Cường nên lấy cớ toilet. Ai biết được, lúc quay về lại nghe thấy ta Cố Lan San đáng giá! Cố Lan San là người phụ nữ của , có đáng giá hay cũng tới phiên ta bình luận.

      Thịnh Thế càng nghĩ càng cảm thấy vẫn chưa nguôi giận, đột nhiên hung dữ với Hạ Phồn Hoa: " phải trước kia Lưu Chí Cường có dự án nhà hàng sao? Sau trận mưa lớn sập khiến hai người bị chết. Tin tức kia bị ta dùng tiền để bưng bít. Cậu tìm lúc nào đó thích hợp rồi thả tin tức đó ra!"
      Thịnh Thế xong câu này Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa cũng hiểu ý .

      ra, hợp tác với Lưu Chí Cường mảnh phía đông thành phố kia có thể kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng bây giờ chỉ vì Cố Lan San, Thịnh Thế cũng chẳng cần mấy trăm triệu tệ đó, nhưng Thịnh Thế cũng để mặc cho Lưu Chí Cường thản nhiên kiếm tiền như vậy!

      cần cái gì người khác đừng nghĩ có thể dễ dàng nuốt được. khiến cho người kia khổ sở hơn. Nếu làm sao có thể hết giận chứ?

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 37: chúng ta từng cùng theo đuổi (8-)
      Editor: Lovenoo1510

      cần cái gì người khác cũng đừng nghĩ có thể dễ dàng nuốt được. khiến cho người kia khổ sở hơn. Nếu làm sao có thể hết giận chứ!

      Lúc này Thịnh Thế mới cảm thấy tức giận trong lòng dẽ chịu đôi chút, cầm tách cafe Blue Mountain bàn lên, tầm mắt dừng lại chút, sau đó nghiêng đầu nhìn ta ngoài cửa sổ náo nhiệt phồn hoa, khóe mắt lóe lên vầng sáng sâu xa, cực kỳ sáng chói, hồi lâu, ngoài ý muốn mở miệng, : "Hoa Tử……Cậu phải mới vừa đối với việc kiếm tiền tôi luôn có dã tâm bừng bừng sao?"

      " ra , phải như vậy, tôi đối với việc kiếm tiền có dã tâm gì, chỉ là rất nhiều chuyện buôn bán đều do mọi người chủ động đưa tới cửa."

      "Nếu như trong cái thế giới này tôi có dã tâm, vậy chỉ có ……"

      "Chính là ấy…….Cố Lan San."

      là người có dã tâm bừng bừng.

      Đúng như Lưu Chí Cường trong bữa tiệc buổi trưa, Cố Lan San từng là nữ thần trong suy nghĩ của mọi người, chín mươi phần trăm nam sinh toàn trường đều nhao nhao lên mơ tưởng muốn theo đuổi , chính là người trong lòng của những thiếu niên trong trường "Những năm đó, ấy chúng ta từng cùng theo đuổi."

      Đúng là " Những năm đó, ấy chúng ta từng cùng theo đuổi " nhưng cuối cùng lại trở thành vợ của .

      Những người biết là vợ của đều trước kia Thịnh Thế đối với Cố Lan San phải như vậy……..Thịnh thế trước kia đối với Cố Lan San như thế nào đây?

      Nhưng bọn họ nào biết……………Trước kia Cố Lan San cũng phải là như vậy…………

      Cố Lan San trước kia như thế nào đây?

      Thịnh Thế từ từ nhắm hai mắt, trong đầu lập tức lên hình ảnh của Cố Lan San trước đây.

      Thông minh lại xinh đẹp, kiêu ngạo lại mạnh mẽ, vênh váo tự đác đứng ở đó, muốn bao nhiêu khí thế có bấy nhiêu khí thế!

      ***************

      Mặc dù Tô Kiều Kiều bị Thịnh Thế những lời khó nghe như vậy, nhưng lại cam lòng, vì sao ta cùng Thịnh Thế lại phải đoạn tuyệt quan hệ qua lại nữa.

      Thậm chí buổi tối hôm đó ta còn gọi điện thoại lại cho Thịnh Thế, thuyết phục tốt bằng giọng mềm mại, êm ái .

      Tô Kiều Kiều nằm ở giường lăn lộn nhưng thể nào ngủ được, cái tên Cố Lan San này vẫn cứ lên trong đầu ta, trước kia ta cũng rất muốn có cơ hội được lần gặp mặt Cố Lan San nhưng vẫn chưa có biện pháp. Nhưng hôm nay lại đụng phải người biết Cố Lan San là Lưu Chí Cường, cho nên Tô Kiều Kiều suy nghĩ chút, cuối cùng gọi cho Lưu Chí Cường cuộc điện thoại.

      Giữa trưa hôm sau, Lưu Chí Cường nhắn tin cho ta số điện thoại di động, phía sau ghi tên Cố Lan San.

      Tô Kiều Kiều lấy được số điện thoại của Cố Lan San so với việc trúng năm trăm vạn còn hưng phấn hơn.

      Có lẽ tất cả tiểu tam đều như vậy, đều muốn lần gặp cái người phụ nữ bị chính mình đoạt chồng để xem có hình dáng thế nào!

      Nếu nhìn tốt hơn mình mình có thể tự đắc nghĩ, tướng mạo sử dụng cái rắm gì, người đàn ông của ngươi phải cũng bị ta đoạt mất sao?

      Nếu nhìn khó coi hơn mình có thể tự đắc tiếp tục nghĩ, đàn ông nha, quả đều cùng dạng, gặp người đẹp đều mất gốc!


      Cho nên, Tô Kiều Kiều cố tình chọn thời gian vào buổi tối rảnh rỗi, ngồi ở cửa sổ lớn trong khu nhà xa xỉ, cầm điện thoại di động gọi cho Cố Lan San.

      ………………

      Tối nay Thịnh Thế lại về nhà.

      Cố Lan San ở trong phòng ngủ chỉnh sửa bài tin tức của mình.

      Trong lúc bất chợt nghe thấy tiếng chuông di động vang lên, Cố Lan San vươn tay cầm điện thoại di động, thấy là số lạ, dừng lại chút mới nghe: "Xin chào, tôi là Cố Lan San."

      Chương 38: chúng ta từng cùng theo đuổi (9)

      Trong lúc bất chợt nghe thấy tiếng chuông di động vang lên, Cố Lan San vươn tay cầm điện thoại di động, thấy là số lạ, dừng lại chút mới nghe: "Xin chào, tôi là Cố Lan San."

      Tô Kiều Kiều nghĩ tới giọng của Cố Lan San lại dễ nghe như vậy, thanh nhã lại mềm mại, ta lập tức ngồi thẳng người lên, ho khan cái lấy giọng, mở miệng, điệu cố ý nghe kiều mỵ nhất: "Xin chào, tôi là Tô Kiều Kiều."

      Tô Kiều Kiều?

      Cố Lan San nghĩ đến việc mình đánh người phụ nữa kia.

      Tới tính sổ với sao?

      Cố Lan San trầm mặc hồi lâu mới mở miệng chuyện: " Tô, có chuyện gì sao?"

      " có chuyện gì." Tô Kiều Kiều rất thông minh ném ra câu: "Trong điện thoại di động của Thịnh có số của gọi đến, cho nên ấy bảo tôi gọi điện thoại cho ."

      Lúc này Cố Lan San mới buông lỏng phòng bị, ra phải đến tìm tính sổ, là vì Thịnh Thế…….. chậm rãi cầm cốc nước ấm bàn lên, uống hớp, sau đó có vẻ như có chút để ý trả lời câu: "À."

      Tô Kiều Kiều nghĩ tới việc Cố Lan San lại lạnh nhạt như vậy, bình thường khi người vợ nghe như thế nên có chút phản ứng chứ?

      Tức giận hoặc là khóc lóc dù sao cũng phải có phản ứng chứ!

      Nhưng lại chỉ nhàng trả lời "À", làm Tô Kiều Kiều vốn chuẩn bị tốt tất cả sức chiến đấu trong nháy mắt đều sử dụng được.

      Tô Kiều Kiều nghĩ tới nghĩ lui liền lựa chọn phương pháp trực tiếp nhất: " Cố, tôi với chồng ở cùng chỗ."

      Giọng Cố Lan San vẫn như cũ "Ừ" tiếng, sau đó bật loa ngoài điện thoại đặt bên lên bàn, còn mình tiếp tục làm việc với máy vi tính, gõ bàn phím chỉnh sửa bài tin tức của mình.

      " Thịnh đối với tôi rất tốt, rất nhiều quảng cáo đại diện ấy đều để tôi làm, thường mang tôi tham gia vài bữa tiệc, dù sao nhờ ấy mang theo tôi nên tiền cát xê của tôi cũng được tăng gấp đôi rồi."

      " Thịnh rất ít khi về nhà, này đại đa số ấy đều ở chỗ tôi, ra có rất nhiều người phụ nữ được gả vào gia đình giàu có cũng có gì đáng được ăn mừng, chồng mình bên ngoài mỗi ngày chơi bời về nhà, có lẽ cuộc sống trôi qua cũng rất bi thảm!"

      Tô Kiều Kiều lảm nhảm chuỗi dài như vậy mới phát Cố Lan San bên kia có phản ứng nào, chỉ "Ừ" tiếng.

      Căn bản tất cả tầm mắt của Cố Lan San cũng có rời khỏi màn hình máy tính, nghe thấy Tô Kiều Kiều "Này" với mình mới lập tức tỏ thái độ, giọng bình tĩnh: "Ừ, tôi nghe, ."

      Tô Kiều Kiều bị Cố Lan San vậy trợn to hai mắt, ta chuỗi dài như vậy, khoe mẽ, đắc ý, mỉa mai như vậy thế nhưng chẳng những có phản ứng, hơn nữa còn có bộ mặt nghiêm túc trả lời ta câu, tôi nghe, .

      Tô Kiều Kiều cảm thấy Cố Lan San hoặc là quá tự tin, hoặc là khinh thường việc chiến đấu với mình, vì vậy liền đảo mắt, câu tự cho là rất quá đáng: " biết tại sao chiếm được tình cảm của chồng mình ? Bởi vì ấy , trừ xinh đẹp ra những thứ khác chút tác động nào, giường như con cá chết, căn bản có chút tình thú nào, chỉ nằm thẳng tắp ở đó làm ấy như làm chuyện đó với xác chết vậy, căn bản là thỏa mãn được ấy. Đơn giản mà , chính là người phụ nữ trông xinh đẹp nhưng cũng chẳng để làm gì!"

      Từ trước tới giờ Cố Lan San phải là bị người khác sỉ nhục, trước những lời đó của Tô Kiều Kiều cũng công kích được .

      Chương 39: chúng ta từng cùng theo đuổi (10)
      Edit : Bạc Bạc

      Từ trước tới giờ Cố Lan San phải là bị người khác sỉ nhục, những lời đó của Tô Kiều Kiều cũng công kích được .

      dừng động tác gõ phím lại, suy nghĩ chút, nhanh chậm quay điện thoại di động, đặc biệt ràng: “Có phải ? vẻ đẹp giường của có thể quyến rũ ta, vậy vì sao lại gọi cho tôi?”

      Chưa gì mà Tô Kiều Kiều bị Cố Lan San làm cho được gì.

      ta cầm điện thoại, tức đến đỏ mặt, cắn môi cái, quay điện thoại di động rồi câu tiểu tam ép người quen thuộc trong các vở kịch: “Tôi gọi cho là, là muốn mời ra ngoài chuyện chút. Là vì… Tôi mang thai, là con của Thịnh!”

      Mang thai? Muốn ép nhường vị trí Thịnh thiếu phu nhân sao?

      Cố Lan San gì, chỉ nhìn vào điện thoại, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm màn hình máy tình rồi suy nghĩ chút, mới mở miệng hỏi: “Mấy tháng?”

      Cuối cùng cũng có phản ứng?

      Tô Kiều Kiều thầm cười, cứ như là ta mang thai, làm cho lời có chút lộn xộn: “Ba tháng, là bé trai, hình thành. Dù sao đứa bé cũng là con của Thịnh, đứa bé thể có ba, Cố tiểu thư, biết khi nào có thời gian, có thể ra ngoài gặp mặt tôi chút được ?”

      Tô Kiều Kiều dừng lại chút, hình như là thiếu, lại thêm: “ Thịnh muốn chuyện với , cho nên tôi mới gọi điện cho …”

      chờ chút.” Cố Lan San cắt đứt lời của Tô Kiều Kiều, sau đó liền đặt chế độ chờ cho điện thoại.

      Bên kia, Tô Kiều Kiều có nghe được cái gì.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 41: Cố Lan San gặp lại Cố Kiều Kiều (2)

      editor: lonbia

      Huống hồ, như thế nào lại cho phép mình mất hết mặt mũi ở trước mặt tiểu tam?

      "Khác, tôi với có gì để ! Tôi giúp hẹn bác sĩ xong rồi, có phá bỏ cái thai hay là quyết định của , cho nên chúng ta cũng cần gặp mặt, bởi vì cần thiết! gặp tôi, tôi cũng cho người bắt con của ra!"

      Giọng của Cố Lan San trở nên nghiêm nghị hơn: " cùng Thịnh Thế nhau như thế nào, đó là chuyện của hai người, có quan hệ gì đến tôi. Mà Thịnh Thế có muốn cùng tôi ly hôn hay , kia là chuyện của chúng tôi, quan hệ gì với ! cùng với tôi, có nửa phần liên hệ, sau này tôi cũng dự định cùng có liên hệ, xin Tô sau này cần tới quấy rầy tôi nữa!"

      "Làm cho mang thai phải là tôi!"

      "Nếu quả có chuyện như vậy, nghi ngờ là ai, phải tìm người đó!"

      Cố Lan San cách nhàng những lời này, liền có bất kì do dự nào mà cúp điện thoại.

      Sau khi cúp điện thoại, Cố Lan San nhìn d///đ////l///q///đ bản thảo tin tức mà mình viết hơn được phân nữa, ràng mới vừa rồi trong đầu còn lên rất nhiều từ ngữ, nhưng bây giờ chữ cũng viết ra được.

      nhìn chằm chằm máy tính, bắt đầu ngồi si ngốc.

      Thịnh Thế ở bên ngoài có rất nhiều phụ nữ, phải là minh tinh chính là người mẫu, lại là viết tin tức giải trí, cho nên muốn biết cũng khó.

      Bên ngoài, cũng biết Thịnh Thế kết hôn, chính là cưới Nhị tiểu thư nhà họ Cố, Cố Lan San, nhưng ai biết được là người như thế nào.

      là con nuôi của nhà họ Cố, được mua về làm con cờ, so ra còn kém xa danh hiệu thiên kim đại tiểu thư nhà họ Cố, từ khi sinh ra được hào quang bao phủ, là tầng lớp quý tộc trong xã hội, cho nên lâu nay, nhà họ Cố tham gia tiệc rượu, vĩnh viễn cũng chỉ là cả nhà ba người bọn họ, để ở nhà, mặc dù thỉnh thoảng cũng có tham gia vài tiệc rượu, cũng tới phiên bắn ánh hào quang ra bốn phía, đại đa số đều là nhanh chóng tránh ra ngoài.

      Sau này, lại kết hôn cùng Thịnh Thế, có lần Thịnh Thế đề cập đến việc để cho cùng đến tham dự buổi dạ hội từ thiện, lúc ấy lại ở bên ngoài lấy tin tức giải trí về Hồng Thiên vương...vụ tai tiếng về tình dục, thực thể rút ra chút thời gian được, liền từ chối, sau đó, Thịnh Thế cũng đề cập đến chuyện muốn cùng tham dự tiệc rượu nữa.

      Thời điểm vừa mới gả cho Thịnh Thế, tin tức về thân phận hay hình dạng bà Thịnh như thế nào chỉ gây chấn động , dù sao Thịnh Thế phải là minh tinh gì, nhưng bối cảnh lại rất đặc biệt, bọn chó săn cũng đến mức ở người moi tin tức để kiếm tiền, cho nên, hình dạng Cố Lan San như thế nào, đại đa số mọi người cũng chỉ suy đoán, rất nhanh chấn động nho ấy cũng im hơi lặng tiếng.

      Hai năm nay, cùng Thịnh Thế cũng có đứng trước ống kính chụp chung bức ảnh nào, mà hình dáng của Cố Lan San như thế nào cũng vào quên lãng.

      Nhưng về sau nữa, cũng biết lúc nào bạn bên cạnh Thịnh Thế lại nhiều vô kể, tất cả mọi người đều ngầm cho rằng, Thịnh Thế đối với vợ mình có tình cảm gì, cho nên càng thêm quan tâm đến hình dáng của Cố Lan San như thế nào nữa.

      Có lúc, Cố Lan San lại cảm thấy may mắn khi mình bị công khai ra ngoài, nếu bên cạnh Thịnh Thế phụ nữ xuất ngừng, biết rốt cuộc có bao nhiêu người châm chọc công kích đây!

      Suy nghĩ cẩn thận chút, Thịnh Thế có nhiều phụ nữ như vậy, Cố Lan San người cũng chưa từng thấy qua, nếu như phải là hôm nay Tô Kiều Kiều gọi điện thoại cho , cũng biết Tô Kiều Kiều là trong những người phụ nữ của Thịnh Thế.

      Chắc bởi vì sau này Tô Kiều Kiều cùng Thịnh Thế dây dưa .

      Chương 42: Cố Lan San gặp lại Cố Kiều Kiều (3)

      Suy nghĩ cẩn thận chút, Thịnh Thế có nhiều phụ nữ như vậy, Cố Lan San người cũng chưa từng thấy qua, nếu như phải là hôm nay Tô Kiều Kiều gọi điện thoại cho , cũng biết Tô Kiều Kiều là trong những người phụ nữ của Thịnh Thế.

      Chắc bởi vì sau này Tô Kiều Kiều cùng Thịnh Thế dây dưa , bị người khác là tiểu tam, ảnh hưởng đến danh dự, cố ý phong tỏa những tin tức này .

      cách công bằng, tin tức Tô Kiều Kiều có thai, đối với , có chút chấn động.

      sợ Thịnh Thế vì việc Tô Kiều Kiều mang thai, mà cùng ly hôn.

      Giống như nhà họ Thịnh quyền quý như vậy, lấy vợ d///đ////l///q///đ nhất định phải lấy người có xuất thân trong sạch, vốn là phụ nữ giống như Tô Kiều Kiều, tuyệt đối thể nào bước vào cửa nhà họ Thịnh được.

      Nhưng là, Thịnh Thế lại là huyết mạch duy nhất của nhà họ Thịnh, nếu như cố ý muốn làm chuyện như vậy, sợ rằng...cũng ngăn cản được ...

      Cũng phải bởi vì nỡ ly hôn cùng .

      Em trai của còn nằm trong bệnh viện, cần số tiền lớn, , nếu như rời bỏ Thịnh Thế, làm gì được, trừ khi Thịnh Thế cho số tiền bồi thường lớn, phải đảm bảo tiền thuốc men của em trai cần lo.

      Tháng trước vì đóng tiền thuốc men cho em trai, lấy ra tất cả, phát trong tay mình chỉ còn tờ chi phiếu vạn lần trước Thịnh Thế cho, còn thiếu chín vạn.

      Cố Lan San nghĩ đến đây, liền nhịn được mà nhíu mày cái...

      thế nào lại cảm thấy, mọi cố gắng duy trì cuộc sống yên tĩnh của mình cho đến nay, hình như ngày càng thoát ra khỏi kiểm soát của rồi, giống như muốn nổi lên trận phong ba bão táp vậy?

      ...

      Tô Kiều Kiều kinh ngạc nhìn cuộc điện thoại của ta bị cắt đứt, lúc sau, ta mới hồi phục lại tinh thần, sau đó hậu tri hậu giác d///đ////l///q///đ phát , ta thế nhưng lại bị Cố Lan San dạy bảo trận.

      biết có phải ta bị ảo giác hay , ta cảm thấy giọng ôn tồn của Cố Lan San vừa rồi giống như từng nghe qua, hình như là lúc nào đó có người cũng với ta như vậy...

      giây trước Tô Kiều Kiều vừa mới thoáng qua trong đầu ý nghĩ như vậy, sau đó ngay lập tức nghĩ đến chuyện xảy ra ở tòa soạn SH.

      Ngay lập tức sắc mặt của ta biến hóa lúc xanh lúc trắng!

      phóng viên nho của tòa soạn SH, lại dám ở trước mặt nhiều người như vậy quăng cho ta hai cái tát, mặc dù qua rất nhiều ngày, nhưng khi nhớ tới, vẫn cảm thấy hận đến nghiến răng nghiến lợi!

      Nếu như phải ta là người của công chúng, ta sớm chẳng kiêng nể gì mà đến tòa soạn SH kia đòi lại hai cái tát kia rồi!

      Tốt nhất là nên để cho ta gặp lại , nếu tuyệt đối ta bỏ qua cho cách dễ dàng như vậy đâu!

      Chẳng qua là... Tại sao Cố Lan San cùng phóng viên kia lại có giọng nhã nhặn có chút giống nhau đây?

      phải hai ?

      Ý nghĩ này vừa mới được lên trong đầu Tô Kiều Kiều cái, ngay sau đó ta liền bật cười, ta cảm thấy mình là thần kinh, Cố Lan San với phóng viên ấy làm sao lại là người được chứ?

      Cố Lan San là vợ của Thịnh Thế, mợ cả nhà họ Thịnh, giá trị con người đến hàng trăm triệu, làm sao có thể đến tòa soạn SH kia làm phóng viên nho ?

      *************

      Tối nay Thịnh Thế có bữa tiệc, bởi vì bên trong có người của chính phủ, cho nên cũng mang bạn theo, mấy người đàn ông sau khi ăn cơm xong, bên ngoài vẫn còn sớm, mọi người đề nghị spa, được chọn là spa tốt nhất thủ đô câu lạc bộ dưỡng sinh, người phòng, toàn bộ hành trình mất hết ba giờ, đến khi mọi người tinh thần phấn chấn bước ra, là mười giờ đêm.

      Chương 43 : Cố Lan San gặp lại Tô Kiều Kiều (4)

      Editor : Mèo (meoancamam)

      Toàn bộ quá trình cũng mất hết ba tiếng, khi mọi người tinh thần phấn chấn ra ngoài cũng là mười giờ tối rồi.

      Mọi người ngồi ở khu nghỉ ngơi trong spa dùng trà, Thịnh Thế nhìn thời gian chút, vẫn còn sớm, liền mở miệng đề nghị mọi người "Kim Bích Huy Hoàng" đánh mạt chược chút.

      Lại đúng lúc vài người cùng ăn hôm nay đều có vợ, trong đó có người giơ cổ tay nhìn thời gian chút rồi liền ngừng sợ hãi : "Ô, hơn mười giờ rồi, tiên sinh Thịnh, thực ngại ngùng như đêm nay tôi thể cùng chơi được rồi, hôm nào có thời gian tôi cùng chơi lại vậy, vợ của tôi vẫn còn ở nhà chờ đây !"

      Việc này đến vợ nên những người khác đương nhiên chỉ định giữ lại tượng trưng vài lần sau liền để người kia .

      Còn lại mỗi người từng ô tô đến Kim Bích Huy Hoàng.

      Vốn là năm người nhưng kết quả khi xuống đến nơi còn bốn, đến nơi Thịnh Thế mới biết được, trong đó có người vì trong nhà có chuyện nên bị vợ gội về rồi.

      Bốn người, vừa đủ để có thể gộp lại thành bàn mạt chược.

      Đêm nay vận may của Thịnh Thế tồi nên thắng liên tiếp năm ván, đến ván thứ sau khi Thịnh Thế vừa định sờ bài điện thoại của người ngồi đối diện vang lên, người đó nhìn điện thoại rồi liền đứng dậy, với bàn nhóm người Thịnh Thế câu : "Ngại ngùng rồi, nhận điện thoại."

      Sau đó qua bên nghe điện thoại.

      Bọn họ gọi hoa, trong phòng cũng ai chuyện nên tuy người kia chuyện cố gắng đề thấp thanh Thịnh Thế vẫn loáng thoáng nghe được nội dung cuộc gọi : "Vợ à, cùng mấy bạn chơi mạt chược mà... có gọi hoa, đều là bạn bè làm ăn thường xuyên hợp tác thôi, nếu em tin bây giờ liền để bọn họ nghe điện chứng minh cho em... cam đoan về nhà trước giờ..."

      Người kia nghe điện thoại còn chưa cúp điện thoại người bên phải Thịnh Thế cũng vang lên, Thịnh Thế quay đầu sang nhìn thoáng qua thấy màn hình điện thoại báo chữ "Vợ". Người bên phải này cũng cười cười có chút xấu hổ với Thịnh Thế liền nghe điện thoại : "Về nhà, lát nữa về mà...Con ngủ chưa ? Ừ...Uống nhiều lắm, lái xe cũng có nguy hiểm gì đâu...Em cũng mệt rồi ngủ sớm , tìm tài xế đưa về nhà, em đừng tới đón ...Em bậy bạ gì đó, đâu có chỗ nào sợ em bắt gian nên mới cho em tới đón...Đêm nay cùng bộ trưởng Lý và tiên sinh Thịnh ăn cơm mà...Được rồi, ngoan, vậy em tới đón ...Ở Kim Bích Huy Hoàng..."

      Hai người cúp điện thoại, mỗi người đều vào vị trí của mình, tiếp theo cũng thể đánh xong ván bài.

      Người ngồi bên phải Thịnh Thế cười nhã nhặn, đánh vài đĩa rồi cũng : "Ngượng ngùng rồi, giờ mọi người đánh nốt ván này , tôi thể đánh tiếp rồi, hôm nào chúng ta tụ tập lại, vợ tôi chờ tôi rồi..."

      "Tôi cũng phải về nhà rồi, vợ kiểm tra rồi !" Người ngồi đối diện Thịnh Thế cũng , sau đó tiếp tục : "Tôi chưa muốn về nhà nhưng vị kia ở nhà ngủ được mà sáng ngày mai ấy phải làm."

      Tiếp theo đến phiên người bên trái Thịnh Thế, điện thoại đặt ở bàn bỗng rung cái, vội vã lật bài mà ngược lại lấy điện thoại di động mà bấm màn hình điện thoại chút, sau đó mới lật bài.

      "Ồ, tại sao đến đêm rồi mà vẫn nhắn tin vậy !" Ngườ ngồi đối diện Thịnh Thế tò mò hỏi : "Gửi cho ai đấy."

      "Vợ tôi, chứ còn có thể là ai !"


      --- ------ ------ ------ ----


      Chương 44 : Cố Lan San gặp lại Tô Kiều Kiều (5)

      Editor : Mèo (meoancamam)

      "Vợ tôi chứ còn có thể là ai !" Người bên trái Thịnh Thế vừa đánh bài xong điện thoại lại rung lần nữa.

      "Có chuyện gì mà thể gọi điện thoại chứ mà lại gửi tin nhắn !" Người bên phải Thịnh Thế cười câu.

      "Vợ tôi , gọi điện thoại ấy yên tâm, vẫn là gửi tin nhắn ấy yên tâm hơn, là nếu tôi thực ở bên ngoài tìm người đàn bà khác thể gửi vừa tin nhắn cho ấy vừa ngủ cùng đó !"

      "Ha ha...Ban đầu tôi nghĩ đó ở nhà mà như vậy từng giờ từng phút đều nhìn chằm chằm."

      "Đúng vậy, có lúc tôi cảm thấy phiền toái khi bị nhìn chằm chằm lại cùng ấy cãi nhau..."

      "Tôi cũng từng cãi nhau với vợ mình, nhưng mà đôi khi suy nghĩ chút thấy được là vì ấy quan tâm mình nên mới có thể nhìn chằm chằm mình như vậy."

      "Kiểm tra gay gắt là thái độ, nếu phải là ấy muốn tìm ra được gì đó đôi lúc, đó là quan tâm đến biểu của mình, đôi khi cũng là lo lắng cho mình."

      ......

      Mọi người vừa đánh bài vừa chuyện, khí cùng hòa hợp.

      Thịnh Thế nắm chặt điếu thuốc trong tay, tùy ý phủ lên ghế dựa, tay đánh bài, hạ mi mắt, từ đầu đến cuối đều câu, chỉ là vẻ mặt có chút trong trẻo mà lạnh lùng.

      "Ơ..Tại sao phu nhân Thịnh lại gọi điện kiểm tra vậy ?" Người ngồi đối diện Thịnh Thế bỗng đến người , cực kỳ vô ý hỏi câu.

      Thịnh Thế sờ bài, nghe được như vậy đầu ngón tay run lên cái, sau đó nhấc mí mắt, mặt có biểu tình gì, giọng điệu có vẻ có chút qua loa : "Có thể là ấy biết tôi bận việc ."

      " ra tiên sinh Thịnh cũng có vợ nha !" Người bên trái Thịnh Thế cũng dứt với Thịnh Thế, có thể nghe được tin tức về tình cảm của Thịnh Thế nên có chút kinh ngạc : "Tôi còn tưởng rằng tiên sinh Thịnh chưa kết hôn, vẫn luôn chư thể thấy được tiên sinh Thịnh cùng vợ mình ra ngoài đấy."

      Ngón tay kẹp điếu thuốc của Thịnh Thế khẽ dừng sức, khói phả ra có chút méo mó, mặt lại vẫn là vẻ mặt chút để ý, vẫn hạ mí mắt như trước, ai nhìn thấy cảm xúc đáy mắt , giọng điệu nhàn nhạt : " ấy có chút thích ra ngoài ăn tiệc."

      " vậy phu nhân Thịnh hẳn rất hiểu chuyện rồi, biết tiên sinh Thịnh bận rộn nên cũng quấy rầy ngài, giống như vị kia nhà tôi, chỉ cần phải rời lúc là liền gửi tin nhắn quấn lấy, trễ nhắn lại chút là liền quấy nhiễu, phải là đứa trẻ chưa lớn mà. Tiên sinh Thịnh là có phúc khi, cưới được người vợ có tri thức hiểu lễ nghĩa như vậy."

      "Vừa đến vậy, thực là vợ của chúng ta đều gọi điện thoại, riêng phu nhân Thịnh ngược lại vô cùng yên tĩnh."

      "Tiên sinh Thịnh, dùng biện pháp gì để phu nhân Thịnh tin tưởng như vậy..."

      Thịnh Thế đúng lúc sờ, vừa nghe thấy mấy lời này đáy mắt có chút tối tăm, rũ lông mi, nhìn bài hồi lâu mà bỗng ý thức được mình ù, liền đổ lên bàn : "Ù rồi."

      Thuận tiện tránh được đề tài vừa khi nãy.

      "Kỹ thuật chơi bài của tiên sinh Thịnh tốt."

      "Đúng vậy, đêm nay chỉ ngài ấy người thắng !"

      " là phúc khí lớn nha..."

      Ba người khác nhao nhao khen ngợi, đưa điến tiền cược rồi sau đó tản ra.

      Thịnh thế ngồi vào trong con xe Audi A8 của mình, cùng mấy người đó khác sáo vài câu tạm biệt rồi liền khởi động xe, nhưng mà lại biết nên nơi nào, liền châm điếu thuốc mà ngồi suy nghĩ trong xe.

      Mới vừa hút được chút bỗng giống như nghĩ ra cái gì đó mà móc điện thoại từ trong túi ra, mở khóa, màn hình trống trơn, có cuộc gọi nhỡ mà cũng tin nhắn nào.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :