Chương 22.2: Thổ lộ
Editor: Băng (DDLQD)
“Huấn luyện viên Kỷ.” Diệp Chi đáp tiếng, bộ dáng đề phòng, cũng ngẩng đầu nhìn Kỷ Lâm.
Kỷ Lâm nhếch môi cười yếu ớt, từ từ tiến tới trước mặt Diệp Chi, tay phải đặt bả vai Diệp Chi, Diệp Chi kinh ngạc mở miệng nhàng: “Cha mẹ tôi vẫn còn rất khỏe mạnh, trong nhà còn có trai với em ,cả hai cũng kết hôn. Tôi trước mắt vẫn ở thành phố C mở lớp day taekwondo, nửa năm nữa mới trở về doanh trại.”
Dừng lát, trong đầu cố gắng tìm từ thích hợp, rồi tiếp tục mở miệng : “ Tôi làm lính mười mấy năm, thể lực rất tốt,dáng dấp cũng xấu xí, tôi cũng biết nấu cơm, việc nhà mọi thứ đều biết làm. Dùng câu khái quát chính là: ra được phòng hách vào được phòng bếp.
Diệp Chi nháy mắt mấy cái, cái này cho nghe làm gì?
“ Nhà tôi cách nhà cũng gần, tôi lái xe chỉ mất năm phút đồng hồ, chạy bộ cũng vượt quá mười phút, kêu tiếng có thể tới ngay lập tức, nếu mùa đông muốn ăn hạt dẻ rang đường, tôi mua rồi chạy đến nhà cũng còn nóng hổi.”
Kỷ Lâm dừng lát, xích lại gần Diệp Chi hơn, hơi thở hổn hển nhàng phả mặt Diệp Chi, nóng bỏng mà ướt át.
“ Dù nửa đêm muốn xuống lầu mua băng vệ sinh, tôi cũng đảm bảo phục vụ đến nơi.”
“ ….. nới gì đó.” Trong nháy mắt mặt Diệp Chi đỏ bừng, đôi tay giơ ra chống đỡ lồng ngực cứng rắn của Kỷ Lâm, để cho gần mình thêm nữa, nhịp tim cũng dần dần đập nhanh hơn.
“ Mạnh Trường Thụy…tôi mới vừa thấy, nhà ta ngược hướng với nhà chúng ta, nếu khi có chuyện gì gấp cũng thể tới kịp.”
Kỷ Lâm để ý từ chối, tay phải nâng lên cầm tay của Diệp Chi, “ Còn nữa, tôi chăm sóc đứa bé tốt, cũng thương bé.”
Dừng lại, đổi đề tài “ Lúc nãy có nhìn thấy Tiểu Hắc nhà tôi ? Chính là con mèo đó.”
Diệp Chi nháy nháy mắt, ngơ ngác gật đầu.
“ Tôi chăm sóc nó rất tốt, mập mạp tròn trịa, bệnh tật thuyên giảm. Hoàn Tử tôi cũng chăm sóc tốt như vậy. Tôi rất thích Hoàn Tử, tôi coi cậu như con ruột của mình.”
ra lúc Kỷ Lâm mới vừa vài câu, ở bên trong long của Diệp Chi mơ hồ nhận ra, nhưng tại nhắc tới đứa bé, Diệp Chi theo bản năng nhớ đến lúc ở bệnh viện thấy màn kia, liền thốt lên, “ quả nhiên muốn giành Hoàn Tử với tôi.”
xong, mới phát ổn, gương mặt đỏ hơn nữa, muốn chỉnh sửa lại tìm được lời nào để , chỉ có thể cúi đầu, liều mạng đè nén nhịp tim cành lúc càng nhanh xuống.
Da của trơn bóng trắng nõn, đến gần nhìn cũng tìm ra lỗ chân long, chỉ thấy mảnh trơn bóng óng ánh, hai má lại đỏ ửng, càng ra vẻ vô cùng kiều diễm, Kỷ Lâm nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, khó khăn mới kìm nén bản thân nhất thời kích động mà cúi đầu hôn .
“ Tôi giành Hoàn Tử với .” Kỷ Lâm cười khẽ, nắm tay Diệp Chi chặt.
“ Này, vậy …….”
“ và Hoàn Tử tôi đều muốn.” Kỷ Lâm đưa tay nâng cằm Diệp Chi lên, ép buộc nhìn thẳng vào mắt của mình, mặt mày xinh đẹp nhu hòa ở dưới ánh đèn rạng rỡ lộ ra bộ dáng như bị ép buộc.
“ Haha, Kỷ…..huấn luyện viên Kỷ, có lẽ uống hơi nhiều……”
Tim Diệp Chi như đánh trống, quay đầu , né tránh hơi thở cường thế của Kỷ Lâm , tay cầm tay nắm cửa xe nhấc lên để mở cửa xuống xe.
Kết quả thế nào cũng mở ra, vừa vội lại vừa sợ, chỉ chốc lát sau trán đổ mồ hôi hột. thế nào cũng biết Kỷ Lâm thế nhưng lại đối với mình có ý tứ, bình thường cũng nhìn ra. đến tột cùng sinh ra tâm này từ lúc nào?
Dieeph Chi cắn môi, mình là lần đầu tiên nghe tỏ tình mà lại tự sướng như thế…..
“ Cửa xe tôi khóa lại.” Kỷ Lâm cười vui vẻ, xoay người Diệp Chi lại, mặt nở nụ cười xinh đẹp cơ hồ muốn choáng váng ánh mắt của Diệp Chi, “ Chi Chi, nghe hiểu sao? Tôi tỏ tình với đó.”
“ , phải……..” chống lại cặp mắt phượng sóng nước mãnh liệt của Kỷ Lâm, Diệp Chi nuốt nước miếng sợ sệt, cũng biết mình nên cái gì.
“ Xem ra là nghe , sao, vậy tôi lặp lại lần nữa cũng được.” Ánh mắt của Kỷ Lâm nhìn chằm chằm Diệp chi, từng câu cục kỳ nghiêm túc, “ Tôi thích , muốn , cũng muốn Hoàn Tử.”
Đại não Diệp Chi oanh tiếng, nhất thời trống rỗng, gương mặt đỏ bừng, phản xạ muố mở miệng cự tuyệt , kết quả còn chưa ra cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm, giây kế tiếp, gương mặt tuấn tú của Kỷ Lâm ở ngay trước mặt phóng đại vô số lần.
Diệp Chi chợt trợn tròn mắt, trong đôi mắt sáng loáng là kinh sợ, bị hôn rồi…..Đây là lần đầu tiên bị đàn ông hôn lúc tỉnh táo.
Nụ hôn đầu đúng nghĩa của ………Hôm nay thế nhưng lại lọt vào trong tay Kỷ Lâm.
Kỷ Lâm đặt môi ở môi Diệp Chi nhàng hôn, giống như còn ngại lòng của Diệp Chi đủ loạn, dán môi vào môi của lại lẩm bẩm câu, “ Hai mẹ con nhà đều là của tôi.”
Last edited by a moderator: 4/9/14