1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ĐM/Song tính/CaoH] Nông Phu Cùng Xà - Dạ Vũ Thu Đăng (Chương 32/49)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 10: Nghe Hoài Tân kể chuyên xưa

      Editor: VịtK


      “Ta tự nhận ta đối với ngươi cũng tính là kém ?” Hoài Tân thưởng thức đầu tóc Lý Toàn, nghiêm túc , “Ngươi bài xích với ta như vậy sao?”


      phải! Ta…… Ta chỉ là……” Lý Toàn muốn giải thích, nhưng mà lời tới bên miệng cậu lại thành lời. Cậu chỉ là phàm nhân, mà Hoài Tân lại là đại quái, cậu nghĩ tới chuyện cùng với Hoài Tân ở bên nhau bất quá chỉ là trò cười mà thôi.


      “Chỉ là cái gì?” Hoài Tân hết lần này tới lần khác ép y phải ra.


      “Ta chỉ là…… Cảm thấy ngươi ở đây rất mất giá, rốt cuộc ngươi là đại quái, ta nghèo như vậy ……” Lý Toàn nghĩ nghĩ, bắt đầu nịnh Hoài Tân. Này cũng tính là lời dối, chỉ là so với ý định ban đầu kém xa.


      “A?” Cũng biết Hoài Tân có tin hay , bỗng nhiên cười cười, : “Bổn đại gia có rất nhiều tiền.”


      sờ sờ cằm, ôm Lý Toàn ra khỏi thau tắm, : “Đầu tiên đổi cái thùng này , chen chúc làm ta khó chịu quá.”


      Hoài Tân mang khăn lông tới đưa cho Lý Toàn lau khô nước người, lại giúp y mặc quần áo, nhịn được : “Vợ của ta ta cũng chưa từng hầu hạ như vậy, nếu phải là do thấy ngươi bị bệnh ……”



      Đôi mắt Lý Toàn lại rũ xuống, trong lòng mất mát trận: “Ngươi có vợ a……”


      có a.” Hoài Tân quyết đoán , “Lúc ta trở thành xà vương cũng cưới vợ.”


      “Ngươi còn là xà vương?” Ánh mắt Lý Toàn sáng lên, cũng biết là bởi vì nghe được Hoài Tân cưới vợ hay là do nghe mình từng làm xà vương.


      “A…… Là chuyện rất lâu rồi.” mặt Hoài Tân lộ ra biểu tình bất đắc dĩ.


      “Vậy tại sao lại làm nữa?” Lý Toàn tò mò hỏi.


      “…… Bọn họ phản bội ta.” (truyện chỉ được đăng tại cungquanghang, trong box ’truyện đam mỹ’)


      Vừa nghe thấy liền biết phải chuyện tốt gì, vẫn đừng nên hỏi tiếp nữa.


      “Ta…… Ta hầu hạ ngươi mặc quần áo.” Lý Toàn mặc quần áo xong, vội lấy khăn lông trong tay Hoài Tân, lau mình cho , lại hầu hạ Hoài Tân mặc quần áo vào. Bản thân cậu đối với việc Hoài Tân là đại quái kinh ngạc rồi, bây giờ nghe Hoài Tân từng là xà vương, cậu càng thêm sợ hãi.


      Hoài Tân nhìn y cho rằng chọc tới chỗ đau của mình nên phản ứng vụng về như vậy, ra cảm thấy có chút đáng , cười cười : “Nếu ngươi muốn nghe, buổi tối ta kể cho ngươi nghe.”


      “…… Có thể chứ?” Lý Toàn nhìn Hoài Tân, chần chờ . (truyện chỉ được đăng tại cungquanghang, trong box ’truyện đam mỹ’)


      Cậu phải là người có tri thức, cũng cái gì đạo lý lớn gì, nhưng cũng biết chọc tới nỗi đau người khác rất là tốt.


      Nhưng ngày thường Lý Toàn cũng có gì để giải trí, cho nên đối với việc kể chuyện cậu liền rất thích. Thế giới của Hoài Tân cách cậu quá xa xôi, mà so với chuyện của trưởng thôn càng thêm rộng lớn, làm sao Lý Toàn có thể tò mò chứ.


      sao cả.” Hoài Tân . Chuyện phản bội qua lâu rồi, ra ngược lại có thể tha thứ được.


      Ban đêm, Hoài Tân ôm Lý Toàn nằm ở giường, kể cho y nghe về chuyện cũ của mình.


      Người này vừa muốn nghe kể chuyện xưa, đôi mắt lập tức sáng lên, vẻ mặt chờ mong, giống như tiểu cẩu ở trong thôn.


      Hoài Tân vốn là Xà tộc chi vương, sau lại bị thuộc hạ phản bội, bị thương nặng rồi trốn thoát được, được nhà sư cứu, về sau vẫn lưu lạc nhân gian, du ngoạn khắp nơi.


      Lúc uy phong có ai có thể so với được, lại nghĩ tới chính mình ngày chật vật như vậy, bất quá bây giờ còn để bụng những việc này. quái bình thường thanh thản ổn định, có cái gì tốt.


      Nhưng Lý Toàn lại có chút hiểu tại sao mà đau lòng, bị người đâm sau lưng tranh đoạt vương vị, tư vị này nhất định dễ chịu. Cậu cứng đờ mà vuốt ve đầu Hoài Tân, muốn an ủi .


      “Sờ nữa ta liền địt ngươi a.” Hoài Tân bất đắc dĩ .


      “A!” Lý Toàn lập tức thu tay lại đắp chăn đàng hoàng chuẩn bị ngủ.
      A fangTiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 11: Mua đồ năm mới gặp được người quen

      Editor: VịtK

      Lý Toàn ở phòng bếp kiểm tra đồ năm mới thưa thớt của mình, xem sao cũng cảm thấy keo kiệt. Đại khái Hoài Tân muốn đón năm mới cùng cậu t, thấy sao cũng đủ ăn a.


      “Ta vào thôn mua mấy thứ.” Lý Toàn mặc áo bông, lấy tiền giấu ở trong cái hũ đất để lâu, chuẩn bị vào thôn nhìn xem.


      “Mua đồ năm mới sao?” Hoài Tân nằm ở giường hỏi.


      “Ân……” Lý Toàn có chút co quắp, tiền cậu tích cóp cũng nhiều lắm, biết có thể làm vừa lòng Hoài Tân hay . Trước kia từng làm vương rồi, vậy chắc ăn qua rất nhiều sơn hào hải vị ?


      “Như vậy a,” Hoài Tân từ giường xuống, cười nhạo tiếng, “Kia bằng vào thành mua số thứ tốt.”


      “Ta…… Ta có như vậy nhiều tiền……” Lý Toàn mặt đỏ, giọng .


      “Ai muốn xài tiền của ngươi.” Hoài Tân ghét bỏ mà nhìn Lý Toàn, “ phải sao, ta tốt xấu gì ta cũng từng có thời huy hoàng.”


      xong, lấy cái túi vải lụa từ trong ngực ra ném cho Lý Toàn: “Đều cho ngươi đó, muốn mua cái gì mua .”


      Lý Toàn luống cuống tay chân bắt lấy, vừa mở ra thấy, bên trong là mấy khối bạc cùng đôi bông tai bằng ngọc phỉ thuý. Bông tai này là lần trước Hoài Tân đổi bạc dư lại, cũng lười lấy ra, dứt khoát đặt chung với khối bạc ở bên trong.


      Kỳ so với bạc châu báu của Hoài Tân nhiều càng thêm nhiều, có bạc lấy châu báu ra tiệm cầm đồ, quen rồi.


      “Ta……” Lý Toàn còn chưa từ ‘’ ra khỏi miệng, Hoài Tân bắt đầu trừng cậu: “Ngươi thử dám cần xem?”


      Lý Toàn lập tức ngậm miệng.


      nhanh , cả ngày ăn cơm ngươi làm miệng bắt đầu nhạt rồi đó.” Hoài Tân ôm xong ôm eo Lý Toàn, : “Ôm chặt ta.”


      Lý Toàn theo bản năng mà ôm Hoài Tân chặt, nhìn thẳng về phía trước, Hoài Tân cậu dám hai.


      vệt ánh sáng trắng lên trước mắt, Lý Toàn lập tức nhắm hai mắt lại, sau đó chờ ánh sáng biến mất mới chậm rãi mở mắt.


      Hoài Tân cười cười, lôi kéo hướng tới ngõ , nơi này phải trong thôn.


      đường có rất nhiều người, Lý Toàn kinh ngạc mà nhìn xem bên ngoài, lại nhìn Hoài Tân ở bên cạnh, nhịn được ngây ngốc mà mở to hai mắt nhìn.


      Hoài Tân đúng là quá lợi hại…


      “Ngốc, đứng ở đây làm gì, muốn mua gì mua .” Hoài Tân đẩy y chút, cười .


      “A…… À à!” Lý Toàn giống như mới vừa tỉnh lại từ trong mộng, cẩn thận mà bóp bóp túi tiền, muốn dạo qua mấy sạp bán đồ năm mới.


      Hoài Tân muốn ăn thịt ? Vậy phải mua rất nhiều rất nhiều thịt mới được a. Nếu dứt khoát mua mấy con gà về để nuôi cho nó lớn…… A điểm tâm đó nhìn qua ngọt , muốn ăn ghê…… Ân được, thể tiêu tiền như vậy……


      “A, đây phải Đại Tráng sao?”


      Lý Toàn phiền não xem nên mua cái gì bỗng nhiên bị người gọi lại, cậu quay đầu nhìn, là Hạ Lâm chơi từ với , quan hệ rất tốt.


      Nghe được tên Đại Tráng tên này, Hoài Tân nhịn được phốc mà bật cười, người này ràng yếu đuối làm sao. Lý Toàn mặt đỏ hồng, so đo với Hoài Tân: “Hạ đại ca, ngươi…… Ngươi tới mua đồ vật sao?”


      “Đúng vậy,” Hạ Lâm giơ điểm tâm trong tay lên.


      “À à ra vậy.” Lý Toàn gật gật đầu.


      Hạ Lâm bỗng nhiên bắt lấy tay Lý Toàn, đem hộp điểm tâm nhét vào trong tay , cười : “Ta nhớ hồi còn ngươi luôn khóc lóc muốn ăn đồ ngọt…… Ha ha ha, nè, cái này cho ngươi nếm thử.”


      Lý Toàn vội vàng đùn đẩy : “ cần đâu Hạ đại ca, ngươi cho ta vậy phải ngươi thiếu phần sao.”


      có việc gì, khách khí với đại ca làm gì, có phải lâu gặp, còn xa lạ với đại ca? Trước kia còn cùng đại ca ngủ đó.” Hạ Lâm .


      Hoài Tân cười nổi. Cố tình lúc này Lý Toàn chú ý tới thần sắc của , lộ ra biểu tình ngượng ngùng, càng làm cho Hoài Tân thêm hiểu lầm.
      Tiểu Ly 1111A fang thích bài này.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 12: Bị bình dấm chua kéo vào hẻm thao

      Editor: VịtK

      Chờ đến khi Lý Toàn cùng Hạ Lâm vất vả lắm mới chuyện xong, xong lời từ biệt, Hoài Tân lạnh mặt bắt lấy tay Lý Toàn, màng ánh mắt kinh ngạc của người xung quanh, lời lôi .


      “Sao, sao vậy?” Lý Toàn vẻ mặt mờ mịt, bị kéo thất tha thất thểu. Vừa rồi Hoài Tân phải còn cùng mình cười sao, sao bây giờ lại bỗng nhiên trở mặt?


      Hoài Tân kéo đến con hẻm đè tường, lạnh lùng : “Người quen a? Còn ngủ cùng nhau? Cơ thể của ngươi như thế nào ngươi còn biết sao, sợ bị phát à… Hay là ngươi muốn để phát ?”


      phải!” Lý Toàn liều mạng lắc đầu, muốn giải thích chút, nhưng Hoài Tân rất nhanh vứt hộp điểm tâm kia xuống đất, sau đó thô lỗ kéovạt áo của Lý Toàn ra, lộ ra đầu vú trắng bóng bên trong.


      nắm lấy núm vú , động tác thể là ôn nhu mà xoa bóp lên.


      “Ân… Đừng…! Ngươi rốt cuộc thế nào…?” Lý Toàn có chút sợ hãi, liên tiếp muốn trốn thoát, nhưng phía sau là tường, căn bản có đường trốn cho .


      “Ta thế nào ngươi còn sao?” Hoài Tân đem chân tiến vào giữa hai chân Lý Toàn, dứt khoát trực tiếp mở lưng quần của , quần to rộng lập tức rớt xuống, Lý Toàn vội bắt lấy cái quần, biểu tình mặt tựa hồ muốn khóc. Hẻm này có người tiến vào, nhưng cách phố chính cũng xa, trong chốc lát vạn nhất có ai tiến vào, kia phải thấy bộ dạng của cùng Hoài Tân lúc này sao?


      thể biết được ngươi ở trong thành còn quen với người khác, nhìn qua bộ dáng thực thân mật sao.” Giọng điệu Hoài Tân là lạ, dùng sức giữ chặt tay Lý Toàn, cố ý để quần rớt xuống.


      “A!” Lý Toàn kêu sợ hãi tiếng, bên dùng tay ngăn côn thịt mềm rũ, “Chỉ là bằng hữu quen biết hồi thôi…”


      Trong lòng Lý Toàn lại có chút kỳ quái, quần áo bị Hoài Tân cởi ra, quần cũng rớt xuống, nhưng mà bây giờ là mùa đông khắc nghiệt lại chút cũng thấy lạnh, thậm chí ngay cả tia gió lạnh cũng cảm nhận được.


      “Ra là thanh mai trúc mã à?” Hoài Tân sắc mặt càng ngày càng xấu.


      Lý Toàn yên lặng nhìn , trong lòng bỗng nhiên hiểu ra cái gì. Hoài Tân …… Là ghen sao, đối với mình như vậy? Lý Toàn có chút khó có thể tin, nhưng trong lòng lại cảm thấy so với việc ăn hộp điểm tâm kia ngọt hơn nhiều.


      Hoài Tân quả nhiên là để ý ?


      Bởi vì nghĩ như vậy, Lý Toàn nhìn hành vi của Hoài Tân giống tiểu hài tử bất mãn. liền bỗng nhiên tràn ngập loại tình thương, từ ái mà ôm lấy Hoài Tân, giọng giải thích : “Hạ đại ca là người cứu ta từ trong nước khi còn … Nhưng sau này dọn vô thành sống, cũng ở chung quá lâu.”


      Đại khái là bị động tác trấn an của Lý Toàn, Hoài Tân đơn giản chôn ở ngực Lý Toàn, mút cắn đầu vú của .


      “A a……” Lý Toàn phát ra tiếng rên rỉ, nhàng mà đẩy đẩy Hoài Tân, : “Đừng như vậy…… bị người thấy……” truyện chỉ được đăng tại CUNGQUANGHANG


      , có kết giới.” Hoài Tân rầm rì . Trong tay cũng nhàn rỗi, vòng đến phía sau Lý Toàn, nắm lấy hai cánh mông xoa nắn.


      Trách được chính mình cảm thấy lạnh, ra là có kết giới. Lý Toàn nhàng thở ra, thả lỏng thân thể bị Hoài Tân sờ đến nổi phản ứng, trong miệng cũng ngọt ngào dính dính mà phát ra tiếng thở dốc, chẳng sợ có người vào hẻm, cũng có người thấy đông cung sống.


      Hoài Tân bỗng nhiên ngồi xổm xuống, ngụm ngậm lấy côn thịt Lý Toàn, đầu lưỡi ở quy đầu non mềm bao lấy, làm Lý Toàn sướng đến nổi chân đều mềm nhũn.


      “A a…… Ân…… Côn thịt…… Sướng quá…… A a……” Lý Toàn bị liếm đến da đầu tê dại, phía dưới hoa huyệt cũng chảy ra dâm thủy trong suốt, phi thường khát vọng côn thịt lớn của Hoài Tân tiến vào thọc vào rút ra phen.


      bao lâu, Lý Toàn cao giọng bắn trong miệng Hoài Tân. Hoài Tân giật mi đứng lên, hai ngón tay nắm lấy cằm Lý Toàn, hôn lấy bờ môi của , đem tinh dịch trong miệng mình đút ăn.


      Lý Toàn ngực phập phồng, dư vị từ bắn tinh còn chưa tan hết, ngây ngốc mà để Hoài Tân đút cho ăn tinh dịch rồi nuốt xuống, biểu tình thiên chân lại mang theo tia mị hoặc.


      “Ừ…… Hàm……” Lý Toàn nửa khép con mắt, bỗng nhiên .


      Hoài Tân hô hấp cứng lại, biết là Lý Toàn chịu ảnh hưởng bởi khí của , hay là bị thao đến nét mặt toả sáng, Lý Toàn chính mình cũng chưa chú ý tới, người mạc danh có loại mị thái.


      rảnh lo cái gì tiền diễn, Hoài Tân lật Lý Toàn qua, để dán lên tường nhếch lên cái mông tuyết trắng, lộ ra lỗ đít căng thẳng co rụt cùng hoa huyệt ướt đẫm.


      Hoài Tân cởi quần, đem hai căn côn thịt thô cứng chia ra cắm vào hai huyệt, chậm rãi luật động lên.


      “Ân a……” Lý Toàn nắm tay, tiểu huyệt bị nhồi đến tràn đầy, nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.


      Côn thịt ở tiểu huyệt ra ra vào vào, điểm mẫn cảm bị nghiền ép qua lại, Lý Toàn sướng đến mức nước mắt cũng chảy ra, dâm mị trong miệng nhịn được mà theo Hoài Tân thọc vào rút ra phát ra tiếng kêu, thân thể cũng qua lại đong đưa, mảnh tuyết trắng đáng chú ý.


      “A a…… Thô quá…… Ân…… Ha a……” Lý Toàn thất thần kêu rên, chỗ sâu mẫn cảm của cúc huyệt cùng hoa huyệt bị côn thịt đồng thời thao đến, gấp đôi khoái cảm làm đầu óc trống rỗng, vô thức mà lớn tiếng ra cảm thụ của mình: “Ân a…… Tao huyệt bên trong…… A a…… Thao tới rồi…… Ân…… Quá sâu…… A a…… Hảo sảng a a a……”


      Hoài Tân nắm lấy eo , theo bóng lưng trần trụi của Lý Toàn liếm lên, xúc cảm ướt hoạt làm Lý Toàn có chút khẩn trương, tiểu huyệt bỗng nhiên buộc chặt, sướng đến Hoài Tân thở dốc. dùng sức vỗ vỗ mông Lý Toàn, làm cái mông di chuyển sóng sánh, đánh đến mông Lý Toàn đỏ lên. Hoài Tân thở hổn hển hai hơi, : “Kẹp chặt như vậy, là muốn ta trực tiếp bắn ra sao? Còn muốn sướng nữa , ân?”


      “Ngô ngô…… A…… …… kẹp chặt nữa…… A a…… Muốn sướng…… Ân……” Lý Toàn thả lỏng mật huyệt cùng cúc huyệt, lấy lòng mà lắc lắc cái mông bị đánh sưng đỏ.


      “Tiểu tao hóa.” Hoài Tân đắc ý mà cười cười, làm càn mà thọc vào rút ra, trứng dái va chạm vào đùi Lý Toàn, phát ra tiếng vang bạch bạch bạch, người nghe mặt đỏ tai hồng.


      “Ân a…… Tiểu tao hóa sướng chết…… A a a…… Ha a…… Thô quá…… A a……” Lý Toàn thất thần mà kêu ra tiếng, nước miếng từ khóe miệng chảy ra, hai cái huyệt mị thịt đều bị côn thịt mang ra tới lại cắm vào, dâm đãng chịu được.


      Hoài Tân lật qua bế lên, lại chọc đến trận thét chói tai. Lý Toàn gắt gao ôm cổ Hoài Tân, bởi vì treo , tiểu huyệt liền cắn nuốt hết nguyên cây côn thịt dài, côn thịt thâm nhập đến địa phương làm Lý Toàn phát cuồng, hung hăng mà địt lên, dâm thủy bị địt văng khắp nơi, phát ra thanh dâm đãng.


      “A a…… Khô chết…… Ô…… Sướng quá…… A……” Lý Toàn ưỡn ngực, dùng hai viên núm vú sưng to ngừng cọ xát trước ngực Hoài Tân.


      Hoài Tân cố ý ôm hướng về phía bên ngoài ra, Lý Toàn có thể nghe thấy thanh ồn ào đường phố, chẳng sợ người khác phát hay , lại khẩn trương muốn chết: “A…… Đừng…… Đừng ra ngoài…… Ân a…… Sợ…… Ô……”


      Nghe vậy, Hoài Tân ở cách đầu hẻm chỉ còn mấy bước ngừng lại: “Có phải sợ bị mọi người thấy bộ dáng phát tao của ngươi?”


      “Ân a…… A a…… cần…… A…… chút…… Ha a……” Lý Toàn liều mạng lắc đầu, nhưng mà khi thấy đám người ngoài đầu hẻm, cả người run rẩy, giống như mọi người đều thấy được bộ dáng dâm loạn của . nhịn được giọng mà khóc lên, nhưng thân thể lại càng thêm hưng phấn, cổ dâm thủy từ huyệt phun trào.


      “A a…… Ta được…… Muốn phun a…… Ân…… A a a ——” Lý Toàn rên rỉ, hoa huyệt lại phun ra cổ dâm thủy. truyện chỉ được đăng tại CUNGQUANGHANG


      Hoài Tân thấy bị mình thao đến thất thần, trong lòng liền trận thỏa mãn, tiểu huyệt Lý Toàn vô thức mà buộc chặt, Hoài Tân thao làm trong chốc lát, rút côn thịt ra bắn bụng .


      Dù sao cũng là ở bên ngoài, nếu bắn trong tiểu huyệt, làm vệ sinh rất phiền phức.
      Tiểu Ly 1111A fang thích bài này.

    4. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 13: Sau khi mua đồ tết, sủng nịch Đại Tráng

      Editor: VịtK

      Hoài Tân lấy khăn tay lau thân thể hai người, bên ê ẩm kêu lên: “Đại, tráng ~?”, Lý Toàn bất đắc dĩ nhìn , có chút thẹn thùng mà lắc lắc đầu: “Đừng kêu ta như vậy…”


      “Tại sao kêu được còn ta ?” Hoài Tân tức giận nhéo mông Lý Toàn phen.


      …… Nhũ danh này…… Xấu hổ lắm……” Lý Toàn ngượng ngùng xoắn xít , “Ngươi xem ta căn bản tráng mà……”


      Sắc mặt Hoài Tân lúc này mới hòa hoãn ít. Thấy vừa rồi táo bạo như vậy, Lý Toàn vội vàng kéo tay giải thích: “Ngươi cần tức giận, hồi còn ta bị rơi xuống sông, là Hạ đại ca cứu ta.” thực thức thời mà đem hai chữ ghen tuông đổi thành tức giận.


      “Cho nên quan hệ của ta cùng rất tốt, đôi khi cha mẹ ta muốn ra ngoài, để ta ở nhà Hạ đại ca. Nhưng mỗi lần ta tắm rửa thay quần áo đều tự mình làm, bọn họ cũng biết ta là…… Là cái dạng này. Bất quá sau này cũng lui tới nữa, sau khi cha mẹ ta mất bao lâu, bọn họ dọn nhà vào thành ở, ta liền mình ở nhà kia.” Vốn muốn tâm đôi chút với Hoài Tân, lại chọc tới chỗ đau của Lý Toàn, rũ mí mắt, miễn cưỡng hướng về phía Hoài Tân cười cười.


      Hoài Tân nhấp môi, ôm vào trong ngực, hỏi: “Lúc ấy ngươi mấy tuổi?”


      Lý Toàn nghĩ nghĩ, : “11-12 tuổi… ?”


      Hoài Tân thở dài, ôn nhu mà hôn hôn lên trán , đau lòng : “Đứa trẻ ngoan.”


      Kỳ qua mười mấy năm, Lý Toàn cũng theo thói quen sinh hoạt, khoảng thời gian 11 12 tuổi hắc ám đều thản nhiên đối mặt, nhưng thời điểm Hoài Tân hôn , đôi mắt lại cảm thấy cay cay vô cùng.


      Lý Toàn vội vàng chớp chớp mắt, sợ nước mắt rơi xuống.


      “Chúng ta mau mua đồ , còn chưa mua đồ tết nữa.” Lý Toàn đỏ mặt đẩy đẩy Hoài Tân, vội vàng sang chuyện khác.


      Hoài Tân buông tay, lại tự nhiên nắm tay Lý Toàn ra ngoài. ngang qua hộp điểm tâm ở dưới đất, còn khinh thường mà “Hừ” tiếng.


      Lý Toàn dở khóc dở cười. Có đôi khi cảm tính của thấy Hoài Tân trẻ con, ràng là đại quái mấy ngàn tuổi.


      Cũng may bọn họ ra cửa sớm, vừa rồi bị Hoài Tân ấn ở hẻm tàn nhẫn thao hồi, sắc trời cũng chưa tối.


      “Ngươi muốn mua cái gì?” Hoài Tân vừa nhìn sạp bên đường vừa hỏi.


      “Mua gạo, mua muối, mua thịt khô, mua trứng gà……” Lý Toàn đếm đầu ngón tay .


      “Câm miệng!” Hoài Tân cau mày, đánh gãy Lý Toàn , “Ngươi có bệnh à, cầm nhiều tiền như vậy mà chỉ mua mấy thứ đó?”


      Lý Toàn gãi gãi đầu: “Ta…… Cũng lâu rồi ta chưa chính thức được ăn tết… Ta cũng biết nên mua cái gì…… A! Đúng rồi, chúng ta mua tranh tết cùng câu đối xuân !”


      Hoài Tân nhìn vài lần, cuối cùng ủ rũ mà lắc lắc đầu, sau đó đến cửa hàng quần áo xa hoa.


      Nha hoàn thấy Lý Toàn bộ dáng có tiền, có chút lười tiếp đón, lại cố kỵ Hoài Tân ở bên thoạt nhìn rất có khí chất, tưởng công tử nhà ai mang bà con nghèo mua đồ, đành phải giả cười tiến lên phục vụ.


      “Giới thiệu quần áo cho chút.” Hoài Tân .


      Nha hoàn chọn những cái đắt tiền, còn cố ý báo giá vài lần, hy vọng hai người kia biết khó mà lui.


      Lý Toàn nào gặp qua mấy loại quần áo này, vừa nghe giá cả lập tức liền sợ, vội vàng kéo tay áo Hoài Tân muốn chạy người.


      Hoài Tân thấy mặc đồ quê mùa cũng phi thường bất đắc dĩ, đành phải với nha hoàn: “Chất vải phải giữ ấm, màu sắc nhã nhặn chút, lấy mười bộ mùa đông cho t.”


      Lý Toàn cùng nha hoàn giật nảy mình, Lý Toàn ở bên điên cuồng lắc đầu, nha hoàn lại nhắc nhở giá mười bộ cho Hoài Tân lần, Hoài Tân kiên nhẫn mà từ trong lòng ngực lấy ra thỏi bạc đưa cho nàng, : “Bổn đại gia có tiền, ngươi bán hay ?”


      Nha hoàn vội gọi người hầu hạ hai người bọn họ uống trà, chính mình chạy tới kêu chưởng quầy, lát sau, chưởng quầy tự mình cầm quần áo đóng gói tốt đưa tới.


      “Mấy quần áo đó của ngươi đều cũ, chờ đến mùa xuân tới đây mua thêm mấy bộ mới cho ngươi.” Hoài Tân bình tĩnh giảng dạy.


      Lý Toàn ngốc đến biết cái gì.


      Nha hoàn nhìn hai người bọn họ, tâm đây mà là công tử ca cùng bà con nghèo gì chứ, ràng là công tử đầu bảng của Bách Hương Lâu đến mua quần áo mà.


      Hoài Tân nhìn nhìn quần áo kia, phát mười bộ thực quá nhiều, lấy được, cùng Lý Toàn còn phải mua những thứ khác, liền với chủ quán lát nữa đến lấy.


      Ra cửa hàng, Lý Toàn mới nặng nề mà thở ra hơi, có chút sợ hãi : “Hoài Tân…… Như vậy tốt lắm đâu…… Tiêu của ngươi nhiều bạc như vậy …”


      “Cho ngươi ngươi dùng, ta đây chỉ có thể dùng cách này để ngươi dùng.”


      Lý Toàn có chút bất đắc dĩ, cái đạo lý gì thế này …


      Hai người ngang qua hàng bán điểm tâm, Hoài Tân bỗng nhiên ngừng lại, : “Muốn ăn sao?”


      “Ta……”


      .”


      “………… Muốn ăn.” Lý Toàn mắt nóng lên, nào có người buộc mình tiêu tiền chứ.


      “Chưởng quầy, lấy mỗi loại cái.” Hoài Tân hoàn toàn cho Lý Toàn chọn, cũng đoán Lý Toàn chưa ăn qua, đơn giản toàn bộ mua để nếm thử, xem thích ăn cái nào sau này mua lại là được.


      Hoài Tân tay xách theo mười bịch điểm tâm, tay kia linh hoạt mở túi heo chiên giòn đưa cho Lý Toàn, để vừa dạo phố vừa ăn.


      Lý Toàn làm gì từng được có đãi ngộ này, tức khắc cẩn thận mà nâng cái túi heo chiên giòn kia lên , cẩn thận nếm thử cái.


      Heo chiên giòn vừa ngọt, vừa giòn vừa thơm, Lý Toàn nhịn được liếm sạch mảnh vụn dính môi mình. cầm lấy cây đưa tới bên môi Hoài Tân, ngạc nhiên : “Cái này ăn ngon lắm! Ngọt nữa…… Ngươi nếm thử.”


      Hoài Tân cúi đầu cắn ngụm, ăn xong cười : “Ăn ngon.” Kỳ sống lâu như vậy, có gì mà ăn qua. Chỉ là thấy Lý Toàn vui vẻ như vậy, tâm tình của cũng mạc danh trở nên tốt lên.


      Hai người dọc theo đường mua thịt khô và gạo mà Lý Toàn tâm tâm niệm niệm, lại chọn tranh tết mừng cùng câu đối, cuối cùng Hoài Tân ngại dám tiêu tiền, lại bá đạo mà mua đống hàng tết mà Lý Toàn dám mua, thậm chí còn mua thêm mấy con gà để nuôi, nuôi để giết gà ăn tết.


      Đồ vật quá nhiều, Hoài Tân dứt khoát thuê chiếc xe ngựa, mang mấy thứ này về.


      Lý Toàn ngồi ở trong xe, nghe thấy thanh Hoài Tân phi ngựa, trong lòng liền cảm thấy thực an toàn.


      Từ lúc bắt đầu, trong lòng luôn cảm thấy có cái gì đó muốn trào ra. bỗng nhiên cảm thấy ủy khuất, mạc danh suy nghĩ cùng Hoài Tân ở bên nhau.


      Lý Toàn từ trong xe bò ra, ngồi vào bên người Hoài Tân.


      “Gió còn lớn lắm, ngươi đợi ở bên trong sao?” Hoài Tân nghiêng đầu nhìn cái.


      “,Bên trong hơi ngộp……” Lý Toàn tự tìm cho mình cái cớ.


      Hoài Tân a tiếng, bỗng nhiên lại : “Chờ xong tết Nguyên Tiêu, chúng ta sửa đổi nhà người phen, nhà ngươi còn thoải mái bằng cái sơn động của ta.”


      Bộ kém như vậy sao?


      Hồi ức Lý Toàn nhớ lại tình huống nhà mình chút, hình như cũng được tốt nha…
      Tiểu Ly 1111A fang thích bài này.

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 14: Trừ tịch

      Editor: VịtK

      bao lâu, liền đón lễ trừ tịch.


      Hoài Tân rời khỏi giường trước, đứng trước tủ quần áo, chọn cho Lý Toàn bộ quần áo màu sắc tươi sáng vui mừng đặt ở mép giường, tiếp theo mới đánh thức .


      Lý Toàn dụi dụi mắt ngồi dậy, ngáp cái, chuẩn bị mặc quần áo, lại bị Hoài Tân ngăn cản —— Hoài Tân kiên trì đó là quần áo mua, cho nên muốn đích thân mặc cho Lý Toàn.


      Vì nghênh đón lễ trừ tịch, hai người đêm qua tắm rồi, bây giờ người thơm ngào ngạt. Hoài Tân nhịn được gặm cổ Lý Toàn cổnói: “ người thơm quá, hổ là đồ quý trong cửa hàng.”


      Lý Toàn đỏ mặt đẩy ra: “Đừng…… Đừng nháo……”


      Hoài Tân nhàng cười rộ lên, bỏ tay ra. Thời gian còn rất nhiều, phải vội.


      Hai người ăn đồ ăn Lý Toàn nấu, liền bắt đầu dán câu đối xuân.


      Lý Toàn đem câu đối xuân đưa cho Hoài Tân, nhìn đoan đoan chính chính mà dán ở khung cửa, lại tìm Môn Thần đưa cho .


      “A?” Lý Toàn kỳ quái mà phát ra tiếng khó hiểu, Môn Thần trong tay giống như biến thành Tống Tử Quan, ràng nhớ lúc mua là Môn Thần mà ta?


      phải chúng ta mua Môn Thần trừ tà sao, sao biến thành Tống Tử Quan ?” Lý Toàn giơ bức họa mê mang nhìn Hoài Tân. (truyện chỉ được đăng tại CUNGQUANGHANG)


      Hoài Tân cũng thèm nhìn tới, phen lấy bức họa dán ở cửa, : “Muốn trừ tà ngươi chỉ cần bứt hai cái vảy của ta là được. Tống Tử Quan ta thuận tay đổi.”


      “Kia kia kia…… Tống Tử Quan cũng…… Quá…… Chúng ta……” Lý Toàn đỏ mặt lắp bắp . Nào có người ăn tết đem Tống Tử Quan dán cửa…… Hơn nữa cùng Hoài Tân dán cái này, cũng quá kỳ quái ?


      phải tốt sao?” Hoài Tân đạm nhiên . Sau đó lùi về sau vài bước, kiểm tra chính mình có dán thiếu hay .


      “Ta……” biết Hoài Tân rốt cuộc suy nghĩ cái gì, Lý Toàn “Ta” nửa ngày cũng chưa ra câu tiếp theo.


      Hoài Tân là muốn cùng ở bên nhau sao? là muốn tân trang lại phòng ở, lại dán Tống Tử Quan , khỏi cũng rất giống vợ chồng son……


      Dán xong câu đối xuân, hai người về phòng quét tước, liền bắt đầu chuẩn bị nấu cơm.


      Hoài Tân là cũng chưa ăn Giao Thừa bao giờ, cũng lâu rồi Lý Toàn chưa ăn tết, bởi vậy hai người cũng tùy tiện, may mà Hoài Tân sống lâu ăn được nhiều món, bằng ký ức thế mà cũng làm ra được bàn cơm tất niên thơm ngon đủ màu sắc.


      Mùa đông trời tối nhanh, chờ đến ăn cơm khi, bắt đầu đốt đèn.


      Hoài Tân mở ra vò rượu ngon, rót hai ly. Lý Toàn tửu lượng kém, uống được mấy chén liền bắt đầu mơ màng, đầu óc tỉnh táo, lại còn nhớ muốn đốt pháo trúc. Chờ ăn no cơm, liền lôi kéo Hoài Tân chạy đến trong viện đốt pháo chơi.


      thanh pháo trúc rất lớn, Lý Toàn bậc lửa xong, ném xuống liền hướng về phía đằng sau Hoài Tân, nhátgan muốn chết, chính là Hoài Tân cố tình lại cảm thấy dễ thương đáng .


      “Ợ,” Lý Toàn ợ cái, ngơ ngác nhìn nhìn pháo trúc đất, lẩm bẩm : “Pháo hoa còn nữa…” (truyện chỉ được đăng tại CUNGQUANGHANG)


      “Ừ, còn.” Hoài Tân giật mi nhìn , trong lòng cân nhắc còn muốn nhìn uống rượu xong còn có thể phát điên cái gì.


      “A……” Lý Toàn thành thành gật đầu, thế nhưng lôi kéo Hoài Tân cùng nhau nằm nền tuyết, bắt đầu lăn lộn.


      Hoài Tân dở khóc dở cười, sợ bị cảm lạnh, đứng dậy bế lên, mang về tong phòng.


      Đệm giường cũng đổi mới, Lý Toàn bị Hoài Tân đặt giường, vừa ợ vừa túm chặt tay Hoài Tân, muốn kéo lên giường nằm cùng mình.


      “Ngươi mời ta sao?” Hoài Tân thuận thế nằm xuống, nhéo khuôn mặt đỏ bừng của Lý Toàn phen.


      “Ân…… Cùng nhau ngủ.” Lý Toàn chớp chớp mắt, duỗi tay muốn cởi quấn áo của mình.
      Tiểu Ly 1111A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :