1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đích Nữ Là Nữ Phụ - Kế Mẫu Xú Ma (Tiểu Trà)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 10: Kỳ, Tiêu hai phủ cùng định hôn đính ước. (3)
      "Kỳ phủ tới." Tiếng kêu của nha hoàn Y Thi từ ngoài truyền vào cắt đoạn suy nghĩ của ta . Khẽ nhìn ra sân, phía trước là Y Thi vận y phục nha hoàn màu lam, tóc vấn lên đơn giản , theo sau là đoàn người ăn vận sang trọng dần bước vào . Tiêu bà bà bước xuống khỏi ghế chủ tọa, rồi tung cước bộ , tới gần người của Kỳ phủ . Tiêu bà bà mỉm cười , vài câu theo lễ , sau lại phân phó nha hoàn Xuân Tỷ mời nhóm người của Kỳ phủ an tọa vào vị trí của mình . Rồi bảo hai nha hoàn Xuân Tỷ cùng Y Thi mang trà mời khách . Tiếp theo , Tiêu bà bà lại trở về vị trí chủ tọa của mình mà đặt thí thí ngồi xuống , khuôn mặt giãn ra hơn lúc nãy , miệng vẫn giữ nguyên nụ cười nhàng , dìu dịu . Mùi hương của trà 'Hoa Vụ' tỏa ra cả đại sảnh rồi lan rộng tới sân Tiêu phủ , hương thơm ngạt ngào , dịu ngọt xen lẫn vào khí , khiến do cả nhóm người của Kỳ phủ phải tấm tất khen . Người mở miệng khen ngợi đầu tiên chính là Kỳ Hạo Phong , nguyên là Nhị thiếu gia của Kỳ phủ . Nghe thấy lời khen của Kỳ Hạo Phong, Kỳ phu nhân tức mẫu thân của liền cười cười , rồi lại khen khen hương vị của 'Hoa Vụ' trà . Tiếp đó bọn người trong Kỳ phủ cũng đều nếm thử vị của trà , rồi lại tiếp tục là ngợi khen . Tiêu bà bà cùng Tiêu Viễn Trình cùng lấy đó làm hãnh diện . Cả hai ý cười mặt đều hề giảm . Mấy vị di nương cùng nhi tử của họ cũng phụ họa theo , nhiều vị tiểu thư còn bạo gan liếc mắt đưa tình cùng các vị thiếu gia của Kỳ phủ . Nhưng là , những điều này đều lọt vào tầm mắt của ta cùng Tiêu bà bà . Tiêu Viễn Trình bận rộn tiếp chuyện với Kỳ Bộ Thượng Thư Đại nhân , Kỳ Khanh Phong, chủ nhân của Kỳ phủ. Mấy vị di nương tranh nhau tiếp chuyện cùng Kỳ phu nhân , Kỳ thị Phiên Nghiên , chủ nhân thứ hai của Kỳ phủ và vài vị di nương khác trong Kỳ phủ . Mục đích chính là mong người của Kỳ phủ vừa mắt nhi tử của mình , rồi cho nhi tử của họ có cơ hội để được bước chân vào Kỳ phủ làm thê , thiếp của nam tử , làm trượng phu của nữ tử họ . Bất luận có là thứ nam, thứ nữ cũng đều có lợi cả. Nhi tử của họ đều là thanh tú , tài vẹn sắc toàn , nay bước chân vào Kỳ phủ hẳn là bước lên mây , chỉ nhi tử họ mà họ cũng được 'thơm' lây , địa vị chắc rằng vùn vụt mà tăng , gà con biến thành phượng hoàng , ai lại thích đây ? Ta đảo mắt , chầm chậm đánh giá từng người trong Tiêu lẫn Kỳ phủ. Cả đại sảnh tràn ngập giọng , và tiếng cười . Bỗng , hai nữ hài tử bước vào , cả đại sảnh phút chốc lại im lìm lắng động . Nữ hài tử bước vào đại sảnh trước nhất , nhàng nhún người hành đại lễ với người ngồi vị trí chủ tọa , Tiêu Viễn Trình , cùng các vị di nương trong Tiêu phủ . Nữ hài tử này được Linh Hoa thông báo cộng từ xa quan sát chút , vì vậy cũng biết được ít tình hình tại , nên liền quay sang nhóm người Kỳ phủ mà hành lễ . Sau khi hành lễ xong nữ hài tử đứng thẳng người , đầu cuối xuống , bộ thể như chờ người ban tọa mới dám ngồi , nhìn trông là nữ hài tử vô cùng hiểu lễ nghi . Phía sau nữ hài tử , chính là nha hoàn Linh Hoa cũng nhàng thi lễ . Nhịp nhàng , chầm chậm đưa mắt sang nhìn nữ hài đứng , rồi lại nhìn tới Linh Hoa . Vậy , nữ hài này đích thị chính là Tiêu Khuynh Thành , Tam tiểu thư của Tiêu phủ ! Nghĩ tới đây , ta liền hạ mi , tay nâng tách trà bàn mà nhâm nhi nhấp ngụm . Ta từng đọc qua tiểu thuyết , nên đối với Tiêu Khuynh Thành cũng có vài phần hiểu biết , nhưng là , khi xuyên tới đây ta vẫn chưa có cơ hội cùng nàng giáp mặt , nên dung mạo thế nào , chỉ biết phần qua tiểu thuyết rằng nàng là nữ hài có dung mạo tuyệt mỹ , bây giờ nhìn thấy , quả hề sai lệch nha .
      honglak thích bài này.

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 11: Kỳ, Tiêu hai phủ cùng định hôn đính ước.
      Tiêu bà bà khẽ nhíu mày , rồi cất giọng , "Khuynh Thành, ngươi như thế nào bây giờ mới đến ? " " Nội tổ mẫu , Tam tỷ bệnh nặng vừa mới khỏi , nên tới muộn nên so đo , câu nệ lễ tiết nhiều làm gì a . " Ta nhàn nhạt hướng nhìn người vừa mới lên tiếng . Người này thân vận hồng y , tóc vấn cao , đầu cài trâm ngọc bích , khuôn mặt xinh đẹp , đôi môi nhắn mộng nước, đôi mắt vừa vặn rất hút hồn , làn da trắng nõn nà lại càng tôn vinh thêm phần nhan sắc, giọng thanh thúy, thấm đậm người nghe , trông toàn diện, quả rất sinh động . Người này còn ai ngoài Lục tiểu thư của Tiêu phủ , Tiêu Hồng Ân Nhu ! Tiêu Hồng Ân Nhu này , thường ngày cũng thấy đối với Tiêu Khuynh Thành tốt đẹp là bao , vậy mà từ khi Tiêu Khuynh Thành được chuyển đời sang Linh Hoa viện , nàng liền quay sang ' làm tỉ muội tốt ' với Tiêu Khuynh Thành . Suy cho cùng nàng là người rất giống Linh di nương , mẫu thân của nàng . Cái này chuẩn xác gọi là ' Mẹ nào con nấy ' ! Tiêu Khuynh Thành khi nghe thấy Tiêu Hồng Ân Nhu cầu tình giúp , cũng mấy ngạc nhiên . Nàng tuy mới gặp qua Tiêu Hồng Ân Nhu vài lần , nhưng cũng hiểu khá tính cách của nàng ta , nàng ta có điểm gì tốt ngoài nhan sắc cùng tính cách thuận theo thời thế , thời thế xoay nàng ta cũng chuyển dời . Bây giờ , nàng có thân phận cao hơn trước , nàng ta liền sang ' cầu hòa ' ngay . Giáp mặt vài ba lần , nàng coi như cũng phòng bị nàng ta quá nhiều , ngược lại , nàng còn nghĩ rằng cần phải lợi dụng nàng ta chút để khiến cho Tiêu Mễ Á Lam thê thảm . Bởi , nàng ta cùng Tiêu Mễ Á Lam cũng tính là thân thiết. Sẵn tiện như vậy , đạp đổ nàng ta luôn thể , xem như vậy mà, mũi tên trúng liền hai con nhạn , cước mà đạp đổ được hai người , công cuộc báo thù hẳn rất thành công . Nhưng bất quá , đó là tương lai ! "Ân Nhu , ngươi có lòng tốt như vậy , ta thấy rất vui mừng . Nhưng là , chỗ này ngươi cũng cần quá nhiều . Điều gì nên , ngươi cũng cần phải , nên , lại càng đừng mở miệng , ta vẫn là hiểu bản thân làm gì . Huống hồ , nơi này còn tiếp khách . Ta , phụ thân ngươi , Đại tỷ ngươi lại càng , ngươi càng thể ! " Tiêu bà bà liếc nhìn Tiêu Hồng Ân Nhu , có chút vui . Bà rất muốn gia quyến thâm tình, nhưng, thâm tình kiêu giả tạo, bà thực chẳng cần. Từng đứa cháu , tuy bà thể chăm nôm tất cả , nhưng bà tận mắt nhìn chúng lớn , bà sao lại hiểu từng đứa đây ? Tiêu Hồng Ân Nhu , như thế nào , ra sao bà đều biết , tính cách nàng giống mẫu thân , bà vừa nhìn vài lần biết . Gia đấu , tranh quyền , diễn kịch , khẩu phật tâm xà , bà đều trải qua , lý nào tâm cơ của đứa cháu này bà lại biết hay sao ? Dù vậy , theo lý mà , bà là người tối cao tại Tiêu phủ , bà vẫn còn chưa , thứ nữ như Ân Nhu thể lên tiếng . Tiêu Viễn Trình , là trưởng tôn của bà, cũng cất giọng gì , Ân Nhu lại càng được . Tiêu Mễ Á Lam , là đích trưởng nữ , cũng chưa mở lời , Ân Nhu nàng nhất nhất lại càng thêm thể ! Dẫu sao , là bà nuông chìu , bỏ qua sai phạm cho đứ cháu này vẫn thể được , vì bà hiểu rằng , nếu cưng chìu đứa cháu này chút cũng đủ làm nó hưng phấn , mà cáo dựa oai hùm , ra uy đúng lúc , đúng nơi . Hôm nay , rất nên nhắc nhở chút , tiện thể lên tiếng nhắc nhở cho từng người tại Tiêu phủ được , bà mới là chủ nhân Tiêu phủ !
      honglak thích bài này.

    3. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 12: Kỳ, Tiêu hai phủ cùng định hôn đính ước. (5)
      Nghe Tiêu bà bà vậy , Tiêu Hồng Ân Nhu liền im lặng , khẽ cuối đầu xuống , bàn tay trong tay áo nhàng nắm thành quyền . Linh di nương thấy tình thế như vậy , cũng chỉ lén nhìn con mình cái rồi đảo mắt sang nơi khác . " Bẩm nội tổ mẫu , như Lục muội vừa , con là bệnh nặng mới khỏi , liền trễ , mong ngươi kẻ lớn bỏ qua cho kẻ , kẻ hiểu chuyện nên mới sinh ra cớ này . " Lời Tiêu Khuynh Thành ra , ý tứ vô cùng ràng , những người diện tại đây liền tức hiểu ngay . Tiêu Khuynh Thành là mong Tiêu bà bà chuyện lớn hóa , chuyện hóa , nàng lại còn lấy ý tứ rằng Tiêu bà bà là kẻ lớn vốn nên tranh chấp cùng nàng . Mọi người hiểu , Tiêu bà bà cùng ta lý nào lại ? Tiêu bà bà nghe vậy cũng đôi co cùng Tiêu Khuynh Thành , bà phất tay rồi bảo nàng vào chỗ của mình ngồi xuống , trong lòng cũng chỉ hừ cái , nét mặt vẫn là tươi cười giảm . Còn ta trong lòng lại thầm cười lạnh , nữ chủ dần ra oai , cơ hội sống sót nhiều . Tiêu Khuynh Thành nhún người cái rồi di chuyên tới vị trí của mình , dường nàng có ngang qua Kỳ Hạo Phong , mùi hương người nàng vừa vừa thơm , thoáng chốc Kỳ Hạo Phong liền ngửi được mùi hương đó cùng với mùi hương của Hoa Vụ trà mấy là khác biệt . Bất quá , cũng nhìn nàng chút rồi lại thôi . " Được rồi , hôm nay Tiêu bà bà mời Kỳ phủ chúng ta tới ắt là có chuyện gì , phải ? " , Kỳ Khanh Phong lên tiếng hướng Tiêu bà bà hỏi . " Kỳ Bộ Thương Thư sai . " Tiêu bà bà cười đáp , " Người xưa từng ' Trai lớn dựng vợ , lớn gả chồng ' Nay ta cho cho mời Kỳ phủ tới chính là vì chuyện này . " Tiêu bà bà xong , cả đoàn người của Kỳ phủ cũng qua kinh ngạc , họ đương nhiên lường trước được chuyện này rồi . Còn những người của Tiêu phủ , ai nấy cũng mừng thầm trong lòng , hiển nhiên là trừ ta và nữ chủ ra rồi ! Kỳ Khanh Phong vô cùng cao hứng , " Ra là vậy , nếu là chuyện này ta liền vui vẻ đồng ý , các nhi tử của ta đều tới tuổi trưởng thành , chỉ tiếc rằng chưa tìm được nhà nào thích hợp , hôm nay , Tiêu bà bà mở miệng chuyện này , ta liền vui vẻ hợp tác , tìm đối tượng tốt mà thành duyên cho đôi lứa . " " Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy . Trong thời gian này vẫn nên để bọn trẻ tự do tìm hiểu đối phương , nếu thích hợp người lớn chúng ta liền tác thành cho chúng toại nguyện . " , Tiêu Viễn Trình cũng vui vẻ cất giọng . Mọi chuyện coi như định xong , chỉ chờ tìm hiểu nhau nữa liền thành vơ thành chồng . Rất nhanh thôi, nữ chủ cùng nam chủ là uyên ương định sẵn, Kỳ phủ cùng Tiêu phủ hợp thành . Tiếp đó, khí lại trở nên náo nhiệt, ai ai cũng vui vẻ cười . Riêng ta, trong lòng chán nản vô cùng, nghĩ ngợi lung tung về tương lai hắc ám. Sau khi tiếp chuyện xong , Tiêu bà bà liền lên tiếng mời Kỳ phủ nán lại dùng cơm, ở lại đêm rồi sáng mai mới rời . Thiết nghĩ chuyện này cũng ảnh hưởng gì , Kỳ phủ liền chấp thuận ngay .

    4. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 13: Trong đêm luôn có nhiều biến cố (1)
      Sau khi Tiêu, Kỳ hai phủ cùng dùng cơm xong, chỉ còn vài vị trưởng bói ở lại hàn huyên đôi điều, sau, cũng trở về phòng mà nghĩ ngơi. Đương nhiên, là trừ vài người! Các vị di nương, tiểu thư cùng thiếu gia đều trở về phòng trước nhất, trong bụng đều tâm cơ khó lường sâu xa mà suy nghĩ, hẳn là đều cùng ý nghĩ ! Còn có thể nghĩ gì ngoài việc 'lấy lòng' người của Kỳ phủ đây? -Cư Hoa viên- "Tiểu thư, người thấy các vị thiếu gia của Kỳ phủ thế nào? Có phải hay là có chút động tâm a?", Khuy Nha choàng lên người ta chiếc áo choàng mỏng bằng tơ lụa thượng hạng, có màu lam được thêu hoa văn tinh tế. "Động tâm? Người động tâm phải ta, mà là ngươi đúng hơn.", Ta đứng gần khóm hoa Cát Cân Tử cười , rồi lên tiếng. "Nô tì làm sao lại động tâm? Cho dù là có lý nào các vị thiếu gia đó chịu để mắt đến nô tì đây?" , Phải, nàng là phận thấp hèn, sao lại xứng với danh hôn hào phú!!?!?! Nghe nàng , ta liền hiểu ngay, "Ngốc, ngươi phải xứng với họ, mà là họ thể xứng với ngươi!", Ta nhàn nhạt , coi như là an ủi nàng . Nàng có chút ngượng ngùng, nên liền cúi mặt xuống, mi mắt cũng thuận thế mà hạ xuống. Thấy vậy, ta cũng nghĩ nàng nên nán lại đây thêm lâu, "Người trở về nghĩ ngơi, có việc ta gọi, tại, ta muốn yên tĩnh lúc." "Vậy, nô tì lui trước... " Nàng nhún người thi lễ, rồi xoay người trở về phòng của nha hoàn. Tại Cư Hoa viên này, chỉ còn mình ta cùng trăm loài hoa, và cây cảnh xanh, hồng, đỏ nhiều màu vô tận, đôi lúc, có vài con bướm màu sắc rực rỡ bay ngang qua, sau đó rồi cũng bay còn tung tích. - Hoàng Bắc quốc , Long Hi triều , Đàn Hương Các- " ổn, ổn, Các chủ vạn lần hay rồi a!!!!!" Huyên Tịnh gấp rút , thân vừa chạy, miệng vừa hô, trông, thực kinh hãi. "Chuyên gì xảy ra?" Đàn Hương Các chủ thứ mười ba, An Điềm Điềm cất giọng hỏi. "Chủ thượng,... Chủ thượng ngài ấy,... Ngài ấy... " Huyên Tịnh thở hồng hộc, đứt quảng vô cùng ràng câu từ. "Chủ thượng ra sao? Ngài ấy thế nào a?" An Điềm Điềm khi nãy còn bình tĩnh vô độ, ấy mà giờ lại bộ dáng gấp rút kém Huyên Tịnh.
      " Ngài ấy , ngài ấy phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' rồi ! " , Huyên Tịnh mở miệng . An Điềm Điềm nghe vậy , tâm liền ổn định lại , " Ngươi thiệt là , Chủ thượng phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' ( Tảng băng lạnh có hình trăng tròn ) là chuyện tốt , ngươi như thế nào lại làm quá lên như thế , là . " " Nhưng mà , ..... " Ngưng lúc Huyên Tịnh lại tiếp , " Ngài ấy muốn gặp Đổng Y tiểu thư ..... " " Cái gì ? An Điềm Điềm có chút bức xúc liền lớn tiếng hô , tay hạ xuống bàn tạo thành tiếng động ' Bốp ' rất lớn, khuôn mặt tuy điềm tĩnh nhưng bên trong lại vô cùng tức giận , " Đổng Y ? Đổng Y , nàng vốn biến mất gần ba năm , tại sao ai cũng đều nhắc tới nàng trước mặt ta chứ ? " An Điềm Điềm cùng Đổng Y khi trước là tỷ muội cùng môn , nhưng sau cùng lại vì người mà tranh chấp , làm tình cảm tỉ muội rạng nức ít . Người đàn ông mà họ chính là Tinh Nguyệt , chính là Chủ thượng của Đàn Hương các , nhưng vì thích Đổng Y mà chịu phải chịu giam giữ tại ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' . Khi đó biết được chuyện , An Điềm Điềm vô cùng ghen tức , cũng vì vậy mà nàng đuổi Đổng Y ra khỏi Đàn Hương các, tỷ tỷ của Đổng Y tức Đổng Ngạc cũng vì chuyện đó mà đưa Đổng Y trở về Tịnh Sơn Cốc . Từ đó , Tịnh Sơn Cốc bị Đổng Ngạc dùng ' Vụ Lâm ' che khuất mắt người , rất ít người biết tới , cho dù biết cũng chẳng ai dám tới nơi đó , bởi, những kẻ tới đó đều đa phần là chỉ có con đường chết ! Đổng Y tung tích , những kẻ thích nàng đều ráo riết tìm kím . Nhưng nhiều lần như vậy , cũng đều là phí công vô ích. Nhiều năm như vậy , An Điềm Điềm vẫn chưa được nghe nhắc tới cái tên ' Đổng Y ' , nghe thôi , khi nghe rồi , phẫn nộ chôn giấu trong lòng lại nổi lên . Nay , Tinh Nguyệt vừa mới khoát ra khỏi ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' lại liền nhắc tới hai từ ' Đổng Y ', biết người luôn quan tâm tới là An Điềm Điềm nàng , biết người chăm sóc luôn là nàng , biết khi vừa khoát ra nhắc tới Đổng Y là hạ nhục nàng, biết như vậy là làm nàng vô cùng đau lòng hay sao ? như vậy , cũng quá vô tâm vô tư rồi ! Bất quá , điểm này nàng cũng thích ! Người xưa có câu ' Khi cả đường lối về ' , quả sai , nàng , đến điên rồi!!! " Các chủ , người cần tức giận a .... " , Huyên Tịnh lo lắng khuyên chủ tử An Điềm Điềm của mình . Huyên Tịnh là nha hoàn theo hầu An Điềm Điềm từ lúc nàng chưa là Các chủ của Đàn Hương các , nên chuyện kia Huyên Tịnh hiểu nhất , hơn nữa Huyên Tịnh theo hầu hạ nàng lâu như vậy , tính khí của nàng Huyên Tịnh liền hiểu . An Điềm Điềm nhìn Huyên Tịnh cái rồi , nét mặt bỗng nhiên mang ý cười có chút gian tà , rồi thuận tay rót tách trà, sau khi uống ngụm mới mở lời , " Ta tức giận khi nào , là ngươi tự mình suy diễn , hừ . " Huyên Tịnh tuy có chút ít ngạc nhiên , nhưng cũng liền mở miệng ngay , " A , là Tịnh nhi càn rỡ , đều là Tịnh nhi sai , xin các chủ niệm tình cho qua a . " " Ha , hôm nay là ngày vui , hà cớ gì lại trách phạt ngươi ! " Nàng nhìn Huyên Tịnh cái , mà đứng dậy , bước mạch ra khỏi cửa tẩm phòng của mình , sau đó như nhớ ra cái gì đó liền vọng lại , " Ta tới chỗ của Tinh Nguyệt . Ngươi mau sai người chuẩn bị hội tiệc , nhớ gởi thiếp mời cho những bằng hữu khác, là nhân ngày Chủ thượng khoát ra khỏi ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , nên muốn mời mọi người tới dự tiệc chúc mừng. Ba ngày sau , nhất định phải có buổi tiệc hoàn hảo , nhớ đấy ! " " Vâng , nô tì nhớ ! " Huyên Tịnh ôm quyền , sau đó liền rời để chuẩn bị hội tiệc chúc mừng mà chủ tử ra lệnh .

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 14: Trong đêm luôn có nhiều biến cố (3)
      - Hoàng Bắc quốc , Long Hi triều , Tiêu phủ - Cùng thời điểm Huyên Tịnh vào thông báo cho Các chủ Đàn Hương các việc Chủ thượng phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , tại Linh Hoa viện ..... " Tam tiểu thư , trời khuya , người muốn nghỉ hay sao ? " , Linh Hoa mở giọng khuyên trong đó có chút lo ngại cho Tiêu Khuynh Thành . " Ngươi nghỉ ngơi trước , ta muốn ngắm phong cảnh chút . " , Tiêu Khuynh Thành ngồi ghế đẩu , mắt hướng nhìn ra ngoài cửa sổ , giọng có chút mê man . Vậy , nô tì ở bên ngoài canh cửa , người cần gì cứ gọi nô tì . " , Linh Hoa , giọng điệu có chút chán nản . Từ lúc Tam tiểu thư tỉnh dậy , người như người khác , giống với trước nhu nhược yếu đuối , có chủ kiến nhất định , mà lại trở thành người lạnh lùng , kiên cường , nàng cảm thấy rất vui mừng cho tiểu thư , nhưng bất quá , chuyện vui chẳng tới được bao lâu , tiểu thư tuy mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng càng ngày nàng lại càng có cảm giác xa cách với tiểu thư , giống với lúc trước , thực biết nên làm sao a !!?!!? " cần đâu , ngươi cứ trở về nghỉ ngơi , khi cần ta gọi . " , Tiêu Khuynh Thành vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ , nhàn nhạt lên tiếng . Linh Hoa chỉ là phận nha hoàn, nên đành phải nghe theo lời của chủ tử mình, "Vậy nô tì trở về nghỉ ngơi trước , khi có việc người chỉ cần gọi, nô tì tới ngay ..... " Đợi Linh Hoa khuất , Tiêu Khuynh Thành liền đứng dậy, tung cước bộ ra khỏi tẩm phòng . Linh Hoa viện lớn, nhưng cũng đủ để có cái hoa viên thu . Tuy phải các loại cây cảnh , hoa hòe trân quý gì, nhưng mà đều vô cùng xinh đẹp . Quả nhiên là đồ của Tiêu phủ , dù là cái nhất , xấu nhất , cũng là thứ mà những người dân bình thường thể có được ! Tiêu Khuynh Thành phi thân lên cái cây cổ thụ cao to, cây cổ thụ này nằm cách tẩm phòng nàng chừng mấy mươi bước , nên tới rất nhanh , nàng bây giờ là Tiêu Khuynh Thành nhưng ký ức của Khanh Lãnh Băng vẫn chưa hề xao lãng , việc phi thân lên cây là bình thường trong bình thường . Tiều Khuynh Thành đứng cành cây khá lớn , ánh mắt đảo nhìn xung quanh , hầu hết mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi cả , nên gian cũng trở nên tĩnh mịch hơn . Hôm nay phải rằm , cũng chẳng phải ngày có trăng , nên liền thể mượn ánh sáng của trăng mà xem xét tình hình bên dưới , dẫu sao bên dưới cũng chẳng có gì đáng để xem xét . Cư Hoa viên cách Linh Hoa viện khoảng cách khá xa , nên với mắt thường như nàng thể nhìn nơi đó , chỉ biết rằng nơi đó đèn còn chưa tắt , nên nàng đưa ra kết luận mà ai cũng có thể đoán ra , đó là Tiêu Mễ Á Lam vẫn còn thức ! " nương , trèo cao vô cùng nguy hiểm, thỉnh mau trèo xuống ! " , Giọng nam tử từ bên dưới truyền tới tai nàng , đôi mắt nàng khẽ nhìn xuống phía dưới . Nam tử này chính là Kỳ Hạo Phong , người của Kỳ phủ , nhưng là nàng biết ! " Ngươi là kẻ nào , đêm hôm sao lại chạy tới Linh Hoa viện , gây rối nữ tử nhà lành . ", Khi nàng tới đại sảnh , vốn căn bản là để ý tới Kỳ Hạo Phong , hơn nữa đêm khuya thế này , đến ánh sáng cũng chỉ lờ mờ , nên đương nhiên thể thấy mặt của đối phương , nàng lại càng biết là kẻ nào ? " Tại hạ họ Kỳ , tên gọi Hạo Phong . " Kỳ Hạo Phong cũng lo ngại khi ra tên của mình , dù sao ở Tiêu phủ canh phòng cẩn mật , làm sao lại có kẻ muốn ám sát lọt vào , hơn nữa người trước mặt là tiểu thư của Tiêu phủ , lại càng có khả năng ám sát ! " Kỳ Hạo Phong ? Ta biết ngươi ! minh mau cút cho ta ! " Nàng ở cây , hừ cái rồi cau có lên tiếng . Nàng muốn yên tĩnh chút cũng được hay sao chứ ? Khi ở đâu lại xuất kẻ quấy rối này ??!?! Kỳ Hạo Phong có chút bất mãn nhìn nàng, là soái ca tại Hoàng Bắc quốc , tương lai vô cùng sáng rạng , lại có khả năng chủ của Kỳ phủ sau này là , nàng ít nhiều cũng phải nghe tới tên chứ , huống hồ , còn là khách ở nhà nàng , " nương , tại hạ là khách của Tiêu phủ , nương muốn đuổi cũng nên hỏi qua ý của Tiêu bà bà . " Khách của Tiêu phủ ? Là người của Kỳ phủ sao ? , " Ta có đuổi ngươi ra khỏi Tiêu phủ hay sao ? Ta là bảo ngươi cút khỏi Linh Hoa viện của ta ! " , Nàng từ cao phi thân xuống đất , lấy tay phủi phủi vài cái y phục , rồi mặt đối mặt cùng mà lên tiếng.
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :