1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ĐEN ĂN ĐEN - Cư Ni Nhĩ Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 54: Cuộc chiến thứ năm tư

      Lúc Mạc Ninh đến bên cạnh xe Cố Chuẩn, phát đèn xe mở, người cũng ngồi ghế. Đứng nhìn hồi lâu, sau hố gọi lớn “Cố Chuẩn”. Lúc này cửa sau xe mới chậm rãi hạ xuống.

      Mạc Ninh đến, Cố Chuẩn mở cửa cho .

      “Sao lại ngồi phía sau?”. Mạc Ninh ngồi vào chô, tuỳ ý gợi chủ đề, muốn làm khí dịu chút.

      “Phía trước sáng quá”.

      Mạc Ninh hiểu, ánh sáng nhạt chiếu tới, giống như cảm thấy tóc Cố Chuẩn vẫn còn ẩm, cứ như thế duỗi tay sờ, quả như đoán. Mi nhắn lại, sấy tóc sao?”.

      Cố Chuẩn nằm ở ghế, giọng bình thản.“Em còn cho thời gian làm khô”.

      “Về nhà?”.

      Rốt cuộc cũng ra.“Em với Khâu Tuân chỉ là bạn tốt”.

      “Ừ”.

      “Lúc vừa đến Bắc Kinh, vì công việc ổn định, chỗ ở ổn định, rất hoang mang”. Chậm rãi, Mạc Ninh cũng quen dần với bóng tối, nhắm mắt nằm lên ghế.“Khâu Tuân hợp tác cùng bạn trai Tô Dã Nghi, vô tình em gặp lại ta, cũng biết, em với ta quen nhau ở Tahiti. Dịch tự lúc trước bận làm dự án, Tô Dã Nghi vì bận chăm sóc ta, Chu Nhất Nặc cũng có chuyện của mình và Chu Xung, em lại chưa quen với cuộc sống ở Bắc Kinh, Khâu Tuân lại rảnh rỗi, vì thế rất tự nhiên, chúng em cứ thế trở thành bạn bè”.

      ta rất tốt, là người đáng để làm bạn, thế nhưng nếu để em gọi tên thân phận của ta, em xếp ta vào loại ‘khuê mật’. như thế, hiểu ?”. xong, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, mình trong bóng đêm, lộ ra tâm tình gì.

      Hồi lâu, Cố Chuẩn hỏi.“ ta có thường xuyên rảnh ?”.

      Mạc Ninh khó hiểu, nhưng vẫn trả lời.“Có”.

      ta là đồng nghiệp với Dịch Tự, vì sao Dịch Tự bận rộn còn ta lại rảnh?”. Cố Chuẩn nhìn về phía .“Em nghĩ có nguyên nhân nào trong đó sao?”.

      nghi ngờ điều gì?”.

      người đàn ông nguyện vì người phụ nữ tìm ra thời gian rảnh rỗi của mình, cho rằng có người nào lại có ý tứ gì”.

      Mạc Ninh bị những lời này của làm cho nghẹn họng, khó tin .“Khâu Tuân là bạn em, em hiểu ta hơn . ta thích người khác, cũng hợp với em”.

      là đàn ông, hiểu đàn ông hơn em”.

      Mạc Ninh cười lạnh.“Nếu như em cho biết, ta có tình cảm chân thành với khác, còn nghĩ thế sao?”.

      Cố Chuẩn lập tức đáp lại, qua hơn phút mới “Có”. hoàn toàn tự tin vào mắt mình, Khâu Tuân đối với Mạc Ninh, tuyệt đối chỉ đơn thuần là “khuê mật” như nghĩ.

      Vì phản ứng này của Cố Chuẩn, Mạc Ninh tức giận, gật đầu, châm chọc cười “Được, được… theo như ý , vậy em nên làm thế nào?”.

      Cố Chuẩn thêm gì nữa.

      Tức giận của Mạc Ninh bị bỏ lơ, chút chế hạ giọng .“Em ngại cho biết, trong mắt và trong lòng em, Khâu Tuân, Tô Dã Nghi và Chu Nhất Nặc là giống nhau, em cũng ngại cho biết, em rất sợ hiểu lầm em, sợ giận, em cũng ngại cho biết, Mạc Ninh em cho đến giờ vẫn thể quên được … Em quan tâm chính là, em chưa bao giờ hoài nghi cùng bên cạnh mình có gì gút mắc, cho dù bên cạnh thỉnh thoảng lại nhảy ra nàng triệu phú nào đó cho em biết em xứng với , dù là đêm hôm đó cùng Tạ Linh… em vẫn tin tưởng, tin tưởng với em là duy nhất… đây cũng là nguyên nhân em vờ ngớ ngẩn đợi chờ đến tìn em… thế nhưng em giờ mới biết… căn bản tin em. Cố Chuẩn, có tư cách gì tin em?”.

      Lời đến đây, Mạc Ninh cũng còn muốn ngồi trong xe nữa, nhanh chóng mở cửa bước xuống.

      Mặc dù tối, tay Cố Chuẩn cũng rất nhanh, chính xác kéo lại. nhanh chóng rơi vào ngực , bắt đầu dãy dụa, nước mắt ngừng rơi xuống, mang theo giọng nức nở .“Vì sao lại đối với em như thế? Vì sao khiến em cảm thấy khó khăn như vậy? biết ? Nhiều khi em nghĩ, có phải là đổi người khác, đổi người có thể thông cảm cho em, bao dung em, em tốt hơn… …”.

      Cố Chuẩn ôm chặt , đợi xong, chính xác hôn lên môi .

      đẩy ra, nước mắt vẫn rơi mặt, vừa khóc vừa .“Mỗi lần đều dùng chiêu này, …”.

      Cố Chuẩn cố định tay đánh loạn, lần nữa hôn , đến khi ngừng “ô ô” phản kháng, hôn nước mắt của , lại bắt đầu .“ bỏ em ra…”.

      Sau đó, Cố Chuẩn lập tức xâm chiếm , đem nước mắt đưa đến miệng , tàn sát bừa bãi trong miệng càn quét, đổi theo chiếc lưỡi vô lực của , phóng túng dây dưa.

      Cho đến khi tiếng nức nở nghẹn ngào của xa.

      Cho đến khi hai người đều còn khí, Cố Chuẩn mới buông môi ra, dán môi lên tai .“ xin lỗi”.

      “Lần sau cần phải lạnh lùng rời như thế. Mỗi lần em như vậy, cảm thấy em rời xa rất dễ dàng. Thế nhưng, nghĩ là người đàn ông, nếu nhưng đối với hành động người phụ nữ của mình che chở trước đàn ông khác trước mặt mình mà làm mưa làm gió, nghĩ ta nhất định phải đàn ông… hoặc là, người đó đủ em”.

      “Mà , là đàn ông. Hơn nữa, người đàn ông này còn rất em”.

      “…Cho nên, thể nhắm mắt làm ngơ, dù tin em phản bội , dù biết ta thành công”.

      HOÀN

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :