Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 509: LÊN THẲNG THẤT TRỌNG THIÊN

      Ninh Châu Tam Hoàng ngẩn người.

      Ninh Châu Tam Hoàng vốn tưởng đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm có nhân mạch trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, thậm chí hiểu tin tức cơ bản, sau khi vào thành dựa vào Ninh Châu Tam Hoàng, xem như phe bọn họ chiếm ưu thế. Ai ngờ mới vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên chưa được lúc Đinh Hạo đề nghị đưa ra tạm thời mỗi người ngả, là nằm ngoài dự đoán của Ninh Châu Tam Hoàng.

      Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền định gì:

      - Vậy sao được...

      Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng bị lão đại kéo lại.

      Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng cười :

      - Cũng tốt, cứ làm theo lời Đinh huynh , ba ngày sau gặp lại. Đương nhiên trong ba ngày này nếu có gì cần giúp đỡ Đinh huynh cứ phái người đến Ngũ Trọng Thiên tìm huynh đệ chúng ta. Các vị bảo trọng!

      xong Ninh Châu Tam Hoàng chắp tay từ biệt.

      Đinh Hạo xoay người, cười :

      - Trầm huynh, với địa vị và kiến thức của ngươi chắc rất quen thuộc Trọng Thiên?

      Trầm Bất Hồi nghĩ nhiều, cười :

      - Ngươi hỏi đúng người rồi. Từ ngày đầu tiên vào chiến trường bách thánh ta ở trong thành này, dám nắm nó như lòng bàn tay nhưng cũng hiểu được bảy, tám phần.

      - Vậy tốt quá.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Ta có mấy nghi vấn mong Trầm huynh tiếc chỉ giáo.

      Trầm Bất Hồi thầm mừng.

      Xưa nay Trầm Bất Hồi thích kết giao số bằng hữu, lúc trước gã tới bắt chuyện với võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chuẩn bị tâm lý bị phướt lờ. Dù sao trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên các thiên tài thân phận cao quý đều lạnh lùng kiêu ngạo, có mấy lần gã đụng đầu vào tường. Trầm Bất Hồi ngờ địa vị của võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cao quý nhưng rất có kiên nhẫn, còn chủ động hỏi thăm gã, có cơ hội kết bằng hữu đây.

      Trầm Bất Hồi vỗ ngực :

      - Đinh huynh cứ , Trầm ta biết gì nấy.

      Đinh Hạo mỉm cười, xoay người thầm bên tai Lý Y Nhược. Mỹ thiếu nữ hướng quầy hàng bên cạnh.

      Đinh Hạo hỏi:

      - Chúng ta mới đến đây hiểu nhiều quy tắc, biết làm sao tìm chỗ ở trong thành?

      Trầm Bất Hồi cười :

      - biết Đinh huynh muốn ở tầng thiên nào?

      Đinh Hạo ngẩn người, giây sau hiểu cái tên Cửu Trọng Thiên chắc có ảo diệu.

      Lúc trước Ninh Châu Tam Hoàng chỗ bọn họ ở tại Ngũ Trọng Thiên, chắc Cửu Trọng Thiên chia chín tầng, mỗi tầng có người địa vị khác nhau cư ngụ.

      Đinh Hạo cười :

      - Cái này có phân biệt gì ?

      Trầm Bất Hồi ngẫm nghĩ, kiên nhẫn :

      - Đinh huynh có điều biết, trong Cửu Trọng Thiên chia làm cửu trọng, từ dưới lên cao. Cường giả thực lực, địa vị càng cao càng ở tầng cao hơn. Theo ta được biết, Nhất Trọng Thiên toàn là võ giả thiên tài bình thường của hai tộc cư ngụ, thực lực đại khái từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh hoặc Đại Tông Sư cảnh. Lên Ngũ Trọng Thiên là Võ Vương cảnh cao giai ở. Võ Hoàng cảnh ở thất Trọng Thiên đến bát trọng thiên. Cửu Trọng Thiên là là nơi ở của Võ Đế cảnh, Võ Thánh cảnh nhưng bình thowngv trống vì nguyên Bắc vực chưa ai đạt đến cảnh giới đó trước năm mươi tuổi.

      Ra là vậy.

      Đinh Hạo gật đầu.

      Trầm Bất Hồi tiếp tục bảo:

      - Nơi ở càng đơn giản. Mỗi Trọng Thiên từ lúc xây dựng thiết kế rất nhiều chỗ bế quan luyện công nhưng có cấm chế phong ấn hoặc khôi lỗi chiến ngẫu canh gác, cơ bản là đất vô chủ, trạng thái hoang vu. Bao năm nay các đại môn phái khai khẩn nhưng vẫn có nhiều trạch viện trống, nếu ai có thể bằng vào thần thông hoặc thực lực bản thân mở phong ấn nguyên thu trong trạch viện, hoặc là đánh bại khôi lỗi chiến ngẫu thủ hộ trạch viện thuộc về ngươi.

      Là thế này sao?

      Đinh Hạo ngộ ra.

      Nghe khá đơn giản.

      Đinh Hạo còn tưởng tìm chỗ ở trong thành cần tốn nhiều tiền tài ngờ dựa vào thực lực lấy trạch viện. Chắc lúc trước các tiền bối tộc, nhân loại xây dựng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên suy nghĩ tỉ mỉ, mọi chuyện bằng vào thực lực tránh cho có kẻ ỷ thế hiếp người hoặc chiếm tài nguyên trong thành làm giàu.

      Lý Y Nhược quay về.

      Lý Y Nhược cầm nhân sâm nhiều râu xanh biếc nha phỉ thúy lấp lánh xinh đẹp vô cùng.

      Đinh Hạo nhận lấy, cười đưa nhân sâm cho Trầm Bất Hồi.

      Đinh Hạo :

      - Đa tạ Thẩm huynh giải thích nghi hoặc, gốc Bích lục Long Vương Tham này có lẽ giúp ích cho Trầm huynh tu luyện. Lần đầu gặp mặt, Đinh ta muốn kết bằng hữu với Trầm huynh, lễ vật nho là gì, xin vui lòng nhận cho.

      Trầm Bất Hồi vội từ chối:

      - Sao ta dám nhận?

      Trầm Bất Hồi cực kỳ giật mình.

      đường Trầm Bất Hồi nhìn lướt qua nguyên cái chợ chỉ có Bích lục Long Vương Tham khiến gã chú ý, bởi vì gã tu luyện Ất Mộc Sâm Sâm Quyết, huyền khí thuộc mộc hệ, bây giờ đến cảnh giới đỉnh Đại Tông Sư cảnh. Trầm Bất Hồi chỉ kém bước là vào Võ Vương cảnh, Bích lục Long Vương Tham là thần dược có mộc khí tinh thuần nhất ngũ hành, luyện chế sơ sử dụng nó giúp Trầm Bất Hồi hơi đột phá bình cảnh.

      Trầm Bất Hồi nhớ đến mới rồi chỉ nhìn Bích lục Long Vương Tham vài lần bị võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng họ Đinh phát ngay, đoán gã có hứng thú, chu động đổi thần tham tặng cho gã. Suy nghĩ, quyết đoán như thế khiến người khen gợi.

      Trầm Bất Hồi từ chối lúc cuối cùng vui vẻ nhận lễ vật.

      Trầm Bất Hồi biết Thắng Tự Quyết của Đinh Hạo đạt đến đệ lục giai kỷ thân thiên địa, sức quan sát vô cùng nhạy bén. Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén liếc sơ nhìn thấu thuộc tính công pháp Trầm Bất Hồi tu luyện và bình cảnh. Đinh Hạo là đan dược sư, biết hiệu quả của Bích lục Long Vương Tham vừa lúc giúp Trầm Bất Hồi đột phá bình cảnh.

      Đinh Hạo có suy tính riêng.

      Đinh Hạo vào Cửu Trọng Thiên trước tiên chia tay cùng Ninh Châu Tam Hoàng có nguyên nhân chú ý là muốn răm rắp nghe theo ba người sắp đặt, muốn hành động dưới giám thị của bọn họ. Tuy hai bên có quan hệ hợp tác nhưng dù gì từng có xích mích, nếu Ninh Châu Tam Hoàng đưa tin tức sai lầm rất có thể ảnh hưởng Đinh Hạo phán đoán sai, bị dắt mũi .

      Trầm Bất Hồi xuất giúp Đinh Hạo hoàn toàn thoát khỏi Ninh Châu Tam Hoàng.

      Bởi vì giác quan thứ bảy nhạy bén, trực giác cho Đinh Hạo người thủ hộ trận môn tây nam là người thực lực cao nhưng thích kết bằng hữu, ánh mắt độc đáo, thích quen biết nhiều người. Con người như vậy rất cần thiết cho Đinh Hạo bây giờ.

      Cho nên Đinh Hạo tặng lễ vật nặng ký đến thế.

      Nên biết rằng cái giá của Bích lục Long Vương Tham là ba thần thức, mười cực phẩm huyền tinh thạch, có thể rẻ.

      Quả nhiên Trầm Bất Hồi được gốc Bích lục Long Vương Tham càng nhiệt tình hơn, dốc ngược bụng ra, kiên nhãn giải thích kỹ các loại quy tắc trong sáng ngoài tối cho Đinh Hạo. Trầm Bất Hồi còn xung phong làm hướng dẫn viên, Đinh Hạo có nhu cầu gì gã đều giúp.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 510: LÂM THIÊN VŨ NGẬM BỒ HÒN (THƯỢNG)

      Trầm Bất Hồi hỏi dò:

      - biết Đinh huynh muốn mấy Trọng Thiên ở?

      Đinh Hạo ngẫm nghĩ, :

      - Chúng ta lên thẳng lục tầng .

      Trầm Bất Hồi ngẩn ngơ. Lục tầng là nơi cường giả đẳng cấp Võ Vương cảnh cao giai thậm chí là nửa bước Võ Hoàng cảnh, phong ấn cấm chế trạch viện nguyên thủy chỗ đó siêu cường đại, khôi lỗi chiến ngẫu thủ hộ thể khinh thường. Đinh Hạo mở miệng đòi lên thẳng lục tầng, hơi lớn giọng.

      Nhưng Trầm Bất Hồi vẫn dẫn đường.

      Mãi đến lúc này Trầm Bất Hồi mới chú ý thấy năm người theo sau Đinh Hạo có thực lực ngang ngửa với gã nâng cái cáng tinh xảo thoải mái, người nằm cáng chắc là bị thương. Cáng tỏa ánh sáng bạc mông lung bao phủ người nằm cáng, thấy mặt mũi hay giới tính, biết là ai.

      đường Đinh Hạo cẩn thận ngắm phong cảnh các nơi.

      Cửu Trọng Thiên là tòa thành lớn xây dựng vào núi, bên ngoài bao phủ lớp phòng hộ băng, trơn bóng như ngọc, màu trắng, tỏa ánh sáng nhạt chiếu nguyên tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, cực kỳ xinh đẹp. bầu trời có mặt trời, trăng, sao. Nóc trắng cách mặt đất vài trăm thước.

      Tầng thứ nhất có nhiều người nhất, ồn ào nhốn nháo.

      Trừ chợ ra mỗi khu vực có khu phố, vài chỗ gần vách núi đào động phủ, cơ bản mỗi chỗ đều có người.

      Chính giữa tầng thứ nhất có mấy chục minh văn truyền tống trận.

      Thứ này giống như thang máy.

      Trầm Bất Hồi vào trận pháp chọn mấy ký hiệu kỳ dị. Ánh sáng chợt lóe, cảm giác mất cân bằng thời truyền tống. Cảm giác đó chỉ trong khoảnh khắc, đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm vào trận pháp bị truyền tống lên Lục Trọng Thiên.

      * * *

      Trầm Bất Hồi chỉ vào cửa lớn hùng vĩ ven đường trước mặt, :

      - A? Chỗ này còn trong trạng thái hoang vu, có thể khai phá.

      Đinh Hạo dừng chân, cẩn thận quan sát.

      Đây là cái sân lớn, cửa có chút khí thế. Cửa đá màu xanh biết đóng kín bao nhiêu năm, hai cánh cửa hợp thành dính đầy bụi, xung quanh dấu chân người. Hai pho tượng võ sĩ hùng vĩ trước cửa cao bảy thước, tay cầm trường kiếm sống động như thường, giống như pho tượng võ sĩ sống lại công kích người.

      Đinh Hạo phóng thần thức ra.

      Đinh Hạo nhanh chóng phát cửa đá cái sân quả nhiên có minh văn trận pháp cực kỳ khuất, đó là trận pháp cực kỳ phức tạp, cao thâm phong bế sân. Bất cứ ai muốn vào trong đầu tiên phải công phá cửa đá, dùng sức mạnh đánh bại lực lượng thủ hộ. Hai pho tượng võ sĩ trước cửa ra là hai khôi lỗi chiến ngẫu, Đinh Hạo đến gần cửa trong vòng mười thước bị chúng nó vô tình công kích.

      Đinh Hạo tin tưởng chỉ cần kích là phá mở được cái sân.

      Nhưng Đinh Hạo xoay người .

      Đinh Hạo cần tìm nơi ở rộng rãi lớn hơn.

      chỉ vì Tây Môn Thiên Tuyết cần tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi tốt, hơn nữa trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên số tầng lớn đại biểu thực lực, tiềm lực cao thấp của người. Nếu quyết định hành động, Đinh Hạo biết bây giờ phải lúc giả nai, giả yếu, phải cao điệu lên, khiến thế lực các phương nhìn thẳng vào , thừa nhận . Chỉ có làm như vậy tương lai Đinh Hạo mới có quyền lên tiếng, dựa vào góc bản đồ chiếm ích lợi.

      Nếu vậy ...

      Đinh Hạo :

      - Chúng ta lên thất trọng thiên .

      Trầm Bất Hồi đứng ngây phỗng.

      Trong khí tràn ngập áp lực, so với mấy tầng dưới khu vực Thất Trọng Thiên hơn chút nhưng càng tinh xảo hơn, phạm vi cỡ mấy dặm chia làm vài khu vực. đường có người qua lại, nhiều trạch viện trống, hiu quạnh. Trong tầm mắt toàn là kiến trúc cũ kỹ, tràn ngập hơi thở thời gian hồng hoang, phong cách đơn giản cổ xưa, là nguyên tố nổi tiếng trong Vô Tận đại lục nhiều năm trước.

      Đinh Hạo mơ hồ cảm giác trong Thất Trọng Thiên có mấy chục hơi thở cực kỳ cường đại, dù cách rất xa vẫn cảm giác được như cột như rồng phóng lên cao, chiếm cứ mỗi kiến trúc khác nhau.

      Đinh Hạo hiểu ra, thầm nghĩ:

      - Chắc đó là các thiên tài cường giả đẳng cấp cảnh giới đỉnh Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh.

      - Kiến trúc chỗ này có sáu phần trăm chưa khai phá, còn trong hoang vu. Có minh văn trận pháp, khôi lỗi chiến ngẫu thủ hộ. Sau khi trạch viện động phủ bị môn phái nào khai phá, nếu hai lần chiến trường bách thánh mở ra liên tiếp nghênh đón chủ nhân mới của môn phái này lại biến trở về hoang vu.

      Trầm Bất Hồi rất hiểu biết tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, gã đứng bên cạnh Đinh Hạo, giải thích rằng:

      - Thất Trọng Thiên có hơn ngàn trạch viện động phủ phong cách khác nhau, lần này chiến trường bách thánh mở ra chỉ có mấy chục trạch viện điểm sáng tinh đăng.

      Đinh Hạo ngây người:

      - Tinh đăng?

      Trầm Bất Hồi chỉ vào cái đèn đá đỉnh cột đá trước cửa trạch viện hiu quạnh bên cạnh, giới thiệu:

      - Tinh đăng là nó, mỗi trạch viện động phủ trong Cửu Trọng Thiên đều có ngọn đèn như vậy, khi trạch viện động phủ bị khai phá nghênh đón chủ nhân mới tinh đăng đốt lên, tỏ với người ngoài rằng chỗ này có chủ.

      Ra là vậy.

      Đinh Hạo gật gù.

      Đưa mắt nhìn hai bên đường hầu như có đèn đá hai bên trạch viện động phủ được đốt sáng.

      phía xa mơ hồ có , hai ánh đèn đỏ.

      - Cùng tầng Cửu Trọng Thiên, cấm chế, khôi lỗi chiến ngẫu thủ hộ trạch viện động phủ khu vực khác nhau cũng chia mạnh yếu. Bây giờ khu vực chúng ta ở thuộc phía chính tây tầng bảy, là khu vực khai khẩn khó khăn thấp nhất.

      Trầm Bất Hồi giới thiệu đại khái. Trầm Bất Hồi mang Đinh Hạo khu tây khó khăn thấp nhất là vì lo thành công trở thành trò cười cho tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

      Đinh Hạo ngầm hiểu, gì.

      Đinh Hạo quan sát kỹ cấm chế mấy trạch viện động phủ bên cạnh, đúng là mạnh hơn cấm chế trạch viện mây Trọng Thiên trước đó nhiều. Cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh bình thường thểp há mở phòng ngự như vậy, cộng với trạch viện động phủ thủ hộ trước khôi lỗi chiến ngẫu cực kỳ hung hãn, thể hình càng sức chiến đấu càng mạnh.

      Nhưng đối với Đinh Hạo phải chuyện khó khăn gì.

      Có hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ điểm, đối với Đinh Hạo có minh văn trận pháp nào thể phá mở.

      Đoàn người đột nhiên trước mắtxuất mấy người.

      thanh niên tuấn tú đẹp như , khí chất xa hoa. Thanh niên đó thấy đám người Đinh Hạo hơi biến sắc mặt, khẽ kêu. Đó là Lâm Thiên Vũ, trong Thanh Vân Thập Nhị Tú lúc trước trong tòa binh trạm cổ thành bị thiếu niên thợ săn Trương Phàm đánh thành đầu heo chạy trối chết.

      nam nhân thân hình cao to phát Lâm Thiên Vũ biến sắc mặt, quan tâm hỏi:

      - Như thế nào? Thập nhị đệ biết mấy người kia?

      Biểu tình Lâm Thiên Vũ trở về bình thường, hờ hững :

      - Hơi thở của võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đằng trước nhất hơi quen, còn có thiếu niên to đen đeo mặt nạ sau lưng ... A, ta biết rồi, ra là bọn họ. Lúc trước trong hoang dã có gặp mặt hai người này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 511: LÂM THIÊN VŨ NGẬM BỒ HÒN (HẠ)

      Lâm Thiên Vũ thầm nhủ: nhảm, tất nhiên ta thể cho ca ca biết mỹ thiếu niên ngọc thụ lâm phong, tiêu sái phong lưu ta đây từng bị thiếu niên dã man đó đánh sưng mặt. Chuyện xấu hổ như vậy nếu ra bị tên miệng rộng nhà ngươi hết cho các sư huynh đệ biết.

      Thanh Vân Thập Nhị Tú lão lục Vương Lăng Hạc cười :

      - Nếu quen nhau lại cùng là võ giả nhân tộc qua chào hỏi .

      Võ giả có thể xuất trong Thất Trọng Thiên chắc phải người tầm thường, nếu lúc trước Lâm Thiên Vũ có duyên gặp mặt lần lão lục Vương Lăng Hạc ngại lôi kéo cảm tình, chuẩn bị thêm cho cuộc tranh giành sắp đến.

      - Chào hỏi? Được rồi... A, phải rồi, võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đằng trước chắc là Đinh Hạo mà Ninh Khiếu Hổ .

      Lâm Thiên Vũ nhanh chóng đoán ra, gã là người rất thông minh, thấy binh khí, thân hình thiếu niên thợ săn Trương Phàm là quên được, đoán đúng chín phần.

      Tuy lần trước Lâm Thiên Vũ bị đánh te tua nhưng con người gã sĩ diện, quay về chỉ vạch trần Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đâm chọt, bản thân bị tne người rừng tu vi huyền khí chỉ là cảnh giới Đại Võ Sư cảnh đánh bại. Huống chi có Thanh Vân Thập Nhị Tú lão lục Vương Lăng Hạc ông tám nhất nguyên tông môn thậm chí là trong Thanh Châu theo bên cạnh Lâm Thiên Vũ, gã ngẫm nghĩ tạm thời kiếm chuyện với thiếu niên thợ săn Trương Phàm. Lâm Thiên Vũ coi như có chuyện gì xảy ra, chờ có thời gian mới báo thù.

      Lâm Thiên Vũ bị lão lục Vương Lăng Hạc kéo , vẻ mặt bất đắc dĩ tới gần đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

      May mắn là Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu từng tìm Thanh Vân Thập Nhị Tú nhưng gã biết thực lực, địa vị của mình kém xa mười hai người này, thể khống chế nên kể chuyện bản đồ, lúc này Lâm Thiên Vũ trông thấy đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm phản ứng đầu tiên phải lên chào mà là cướp bản đồ.

      Đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm trông thấy Lâm Thiên Vũ cũng ngẩn người.

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm lập tức siết chặt chiến đao.

      Đúng là oan gia ngõ hẹp, ngờ gặp cái tên kiêu ngạo đáng ghét tại đây. Đinh Hạo phản xạ làm bộ quen, dù sao đoàn người đeo mặt nạ.

      Chỉ thấy Lâm Thiên Vũ thẳng đến, biểu tình đáng đánh nửa cười nửa :

      - Đinh Hạo, Trương Phàm, ngờ chúng ta gặp lại nhanh như vậy.

      Bị nhận ra.

      Phản xạ thứ hai của Đinh Hạo là chuẩn bị chiến đấu.

      Lâm Thiên Vũ bị minh văn nguyên thủy áp chế là nhân vật rất đáng sợ, dù Đinh Hạo dốc hết vũ khí bí mật ra cũng chỉ có xác suất thắng năm mươi năm mươi. Huống chi có mấy người thực lực yếu hơn Lâm Thiên Vũ bên cạnh gã.

      - Ai ngờ...

      - Đinh huynh đệ, kính lâu, ngờ gặp ngươi tại đây. Lúc trước Ninh Khiếu Hổ châm ngòi ly gián, huynh đệ chúng ta và ngươi có chút hiểu lầm.

      Lão lục Vương Lăng Hạc cao to vạm vỡ cười chân thành chỉ vào Lâm Thiên Vũ đứng bên cạnh, cười :

      - Thập nhị đệ của ta tính cách nóng nảy, tính tình tốt, trận chiến trước làm ngươi và Trương huynh đệ bị thương bây giờ lành chưa? xin lỗi, đại ca của ta trách phạt thập nhị đệ, mong Đinh huynh đệ đừng để bụng.

      Thương tổn đến chúng ta?

      Đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngây ngẩn.

      Chuyện gì đây?

      Đinh Hạo ngẩng đầu thấy mặt Lâm Thiên Vũ liên tục đổi màu, lúc xanh lúc đỏ, nghiến răng nháy mắt với Đinh Hạo.

      Trực giác nhạy bén giúp Đinh Hạo hiểu ý Lâm Thiên Vũ ngay, cười :

      - Chuyện qua, sao.

      Đinh Hạo toạc ra, xem như cho Lâm Thiên Vũ bậc thang.

      Lâm Thiên Vũ vội đổi đề tài:

      - Vị này là ca của ta, Lăng Thiên Cự Phủ Vương Lăng Hạc của Thanh Vân tông Thanh Châu, chắc các ngươi đều nghe tiếng đúng ?

      Lâm Thiên Vũ thề sau này gã phải sửa thói xâu sĩ diện và khoác lác.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - ra là Vương huynh, kính lâu, kính lâu.

      là Đinh Hạo chưa từng nghe Lăng Thiên Cự Phủ Vương Lăng Hạc bao giờ.

      ra Tuyết Châu Đinh Hạo mới biết biết quá ít về các danh nhân lĩnh vực võ đạo Bắc vực.

      Lão lục Vương Lăng Hạc để bụng.

      Lúc này lão lục Vương Lăng Hạc mới phát tu vi huyền khí của đoàn người Đinh Hạo quá thấp, chỉ có võ giả đeo mặt nạ đen, mặc áo giáp đen trông như người hầu là có hơi thở cảnh giới Võ Vương cảnh, những người khác chỉ khoảng Đại Tông Sư cảnh. Cảnh giới như vậy mà đoàn người Đinh Hạo lên đến Thất Trọng Thiên làm lão lục Vương Lăng Hạc khá kinh ngạc, nhưng Lăng Thiên Cự Phủ Vương Lăng Hạc dù gì là nhân vật nổi tiếng lâu, xuất thân từ đại tông môn chính đạo như Thanh Vân tông ít nhất có phong độ lễ phép, biểu tình lộ ra coi thường.

      Lão lục Vương Lăng Hạc đầy kinh nghiệm, phong độ hiểu rằng người có thể vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên ngốc. Đám người Đinh Hạo đến Thất Trọng Thiên tất nhiên là có chỗ dựa, thế giới này luôn tồn tại kỳ tích, bề ngoài đại biểu tất cả.

      Ví dụ như đại ca của lão lục Vương Lăng Hạc, thực lực mặt ngoài và bên trong chênh lệch lớn.

      Trong lúc đám người Đinh Hạo, lão lục Vương Lăng Hạc chuyện có biến dị.

      giọng khàn sắc nhọn vang lên từ bên cạnh, cười khùng khục :

      - Khục khục khục khục, ngờ... Thanh Vân Thập Nhị Tú cũng xem như nhân vật có danh dự, uy tín trong Bắc vực mà tự cam đọa lạc, ở chung với đám ăn mày thực lực đê tiện, giấu đầu lòi đuôi, đúng là nực cười.

      Đinh Hạo quay đầu lại.

      người mặc trường bào màu đen gầy như gậy trúc cười nhạt tới.

      Người này phủ tầng sương bạc cho người cảm giác như Vẫn Tinh Thánh, giống con rắn độc trầm. Ánh mắt nhìn đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm như nhìn con kiến bé đáng thương. Tất nhiên người mặc áo đen chỉ liếc đám người Đinh Hạo cái, sau đó toàn bộ tinh thần tập trung vào lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ.

      Lâm Thiên Vũ khách sáo đáp trả:

      - Phan Nhất Tâm, cút , nơi này hoan nghênh ngươi.

      Hình như hai bên biết nhau và có mâu thuẫn rất sâu.

      - Chậc chậc chậc, tiểu Thiên Vũ, tính cách của ngươi vẫn nóng nảy như vậy, coi chừng có ngày rơi vào tay ta chắc chắn biến ngươi thành miếng da người hoàn mỹ, khục khục khục khục...

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc lạnh lùng cười, ánh mắt châm chọc liếc hướng đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

      - A! Mấy tên đáng thương ý định khai khẩn trạch viện Thất Trọng Thiên? biết sống chết!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 512 - 513: TÁM CẤM ĐỊA, TIỂU LÂU BẠCH NGỌC

      Đinh Hạo nhíu mày nhìn hướng Lâm Thiên Vũ, hỏi:

      - Chó điên từ đâu chạy ra mà miệng thúi vậy?

      Chó điên?

      Lâm Thiên Vũ mừng rỡ, tìm thấy điểm giống nhau với Đinh Hạo.

      Lâm Thiên Vũ phối hợp :

      - Ha ha ha ha ha ha! Hắc Sát Tông Thanh Châu chuyên sinh ra chó điên, gặp ai liền cắn, vừa độc vừa hôi. Con chó này có tên, gọi là Phan Nhất Tâm. Ta đoán đại khái hàng này lòng muốn làm chó điên cả đời.

      Lão lục Vương Lăng Hạc bật cười :

      - Chó điên? Ngoại hiệu này hay, hì hì, ta nên tuyên truyền mới được.

      Lão lục Vương Lăng Hạc có biệt danh ông tám nhất Thanh Châu, gã tỏ thái độ như vậy có thể tưởng tượng lâu sau danh hiệu chó điên của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc truyền khắp đại tông môn, thành thị.

      - Ngươi...!

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc tức xì khói, mắt tam giác hung tợn trừng đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười nhạt hăm dọa:

      - Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi. Ngươi phải cẩn thận, tin ta , lâu sau, ngươi, ngươi và ngươi...

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chỉ vào đám người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, gằn từng chữ:

      - Ta dốc ngược các ngươi lên, đào rỗng thành tấm da người treo trong Cửu Trọng Thiên...

      Đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm đánh rùng mình.

      Giọng điệu của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc tràn ngập độc ác, u cảm giác như bị mắt tử thần từ địa ngục liếc nhìn.

      Đinh Hạo quan tâm mắng Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc:

      - Khùng.

      Trầm Bất Hồi ngây như phỗng từ lâu.

      Trầm Bất Hồi ngờ Đinh Hạo quen với Thanh Vân Thập Nhị Tú như vậy, mới đến Cửu Trọng Thiên lâu đối đầu cùng Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, cường giả thiên tài Hắc Sát tông hung tàn, khủng bố nhất tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

      Lúc trước từng có mấy đệ tử thiên tài đến từ các châu vực rất nổi tiếng, thực lực khá mạnh tự cho mình siêu phàm, tâm cao ngất, bởi vì ít việc xung đột với Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc. Rất nhanh những người đó mất tích, giữa chợ Nhất Trọng Thiên treo mấy miếng da người hoàn chỉnh, nay nghe mấy người kia bị Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc...

      Nghĩ đến đây Trầm Bất Hồi cảm giác máu toàn thân đông lại, ánh mắt khủng hoảng nhìn Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc. Loại người này là con rắn độc, ác ma trong bóng tối, phải tránh xa.

      - Dựa theo truyền thống Cửu Trọng Thiên muốn ở lại đây phải tự mình khai khẩn trạch viện, tuyệt đối thể nhờ cậy ngoại lực. Tiểu tử, ta chờ xem với tu vi đáng thương của ngươi có thể khai khẩn ra trạch viện gì trong Thất Trọng Thiên, mới lên chạy khu tây khó khăn thấp nhất, đám thấp hèn các ngươi còn tự hiểu mình.

      Lòng Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc giận điên nhưng mặt ngoài lộ suy nghĩ gì, gã chịu rời .

      Lâm Thiên Vũ thay đổi thái độ với Đinh Hạo nhiều, câu chó điên kéo gần khoảng cách hai người, cùng chung mối thù.

      Lâm Thiên Vũ lạnh lùng cười:

      - Đinh huynh đệ khai khẩn ra trạch viện gì cần chó điên nhà ngươi quan tâm. Hãy rửa sạch đầu chó , ngày nào đó lão tử lấy mạng chó của ngươi!

      Lâm Thiên Vũ sớm muốn giết chết Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chỉ cười trầm đáp lời Lâm Thiên Vũ, đáy mắt giấu kín sát ý.

      Đinh Hạo quan tâm con rắn độc, xoay người với Trầm Bất Hồi:

      - Khu đông là khu trạch viện khó khăn cao nhất Thất Trọng Thiên đúng ? Xin Trầm huynh dẫn đường, chúng ta qua đó xem thử.

      Trầm Bất Hồi ngẩn ngơ, cười khổ tiếng.

      Trầm Bất Hồi biết trong tình huống nay gã thể gì, ngoan ngoãn dẫn đường.

      Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc nhìn nhau cái, cũng theo.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc khiêu khích :

      - Khục khục khục, biết sống chết.

      hiểu sao Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cũng theo đoàn người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi.

      Chớp mắt đoàn người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ,Trầm Bất Hồi, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đến khu đông Thất Trọng Thiên.

      So với khu vực khác kiến trúc chỗ này hùng vĩ rất nhiều, bao la hơn, diện tích rộng lớn hơn. tòa trạch viện động phủ có mấy chục con khôi lỗi chiến ngẫu thủ hộ, cấm chế minh văn xung quanh càng khuất, cường đại hơn. Ánh sáng yếu ớt lúc có lúc chớp lóe dưới lớp bụi biết tích lũy bao nhiêu năm từ vách tường, cửa, nóc, mái nhà, khiến người ta hoảng loạn.

      Đinh Hạo bước chậm lại, vừa quan sát cẩn thận vừa tìm trạch viện động phủ khai khẩn.

      Trầm Bất Hồi thầm lo lắng.

      Càng sâu vào khu đông càng khó khai khẩn trạch viện động phủ hơn.

      Đặc biệt là trung tâm khu đông có thiên kình cổ viện, thâm lam cổ lâu, kiếm tâm các, bạch ngọc biệt viện, vãng thánh động, tám tòa trạch viện phủ đệ. Từ khi xây dựng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên nghe mấy vạn năm nay chỉ có , hai nhân kiệt tuyệt thế từng vào lần, bây giờ trống vạn năm, ai khai khẩn thành công. Tám tòa phủ đệ thiên kình cổ viện, thâm lam cổ lâu, kiếm tâm các, bạch ngọc biệt viện, vãng thánh động được gọi là tám cấm địa trong Thất Trọng Thiên. Lần này chiến trường bách thánh mở ra nghe có ai dám khiêu chiến.

      Đoàn người mãi mắt thấy sắp đến gần tám phủ đệ cấm địa, lẽ Đinh Hạo định khiêu chiến sao?

      làm trò cười!

      Trầm Bất Hồi muốn nhắc nhở Đinh Hạo nhưng nhìn Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc theo bên cạnh, gã sợ ra khiến mất mặt đành im miệng. Trầm Bất Hồi thầm cầu nguyện, Đinh huynh, Đinh huynh, ngươi dạo là được rồi, được phô trương.

      Mắt Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc lóe tia độc ác, hiểm châm lửa góp gió:

      - Khục khục khục, thú vị. Nếu như ngươi có thể khai khẩn trong tám cấm địa ta gọi ngươi tiếng gia gia.

      Lâm Thiên Vũ định bị lão lục Vương Lăng Hạc kéo lại.

      Đinh Hạo như nghe thấy cứ mãi, tới trước tám cấm địa ngẩn người.

      Bởi vì cửa thiên kình cổ viện, trong tám cấm địa thắp sáng ngọn đèn đỏ, ánh sáng nóng cháy nhưng dễ thấy trong trời nhá nhem như thần lôi đến từ viễn cổ bất ngờ nổ vang trong lòng mọi người.

      Trầm Bất Hồi ngơ ngẩn:

      - Đây là... Sao có thể?

      - Có người thắp sáng thạch đăng thiên kình cổ viện, thành công điểm tinh. Là ai? Chuyện khi nào? Sao có tin tức lộ ra?

      Lòng lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ rung động, đây là tin tức kinh trời. Có người khai khẩn thành công thiên kình cổ viện trong tám cấm địa đủ dấy lên sóng to trong toàn tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, lan tin tức ra ngoài khiến Bắc vực điên cuồng.

      Người này chắc chắn là nhân kiệt vạn cổ.

      Dù là Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc điên cuồng độc cũng toát mồ hôi, thu giấu hơi thở.

      Người trong đó đáng sợ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc tự hỏi lòng có thực lực khai khẩn trạch viện như vậy, tuyệt đối phải địch thủ của người đó.

      Đinh Hạo giật mình qua mấy quan tâm.

      Là ai khai khẩn thiên kình cổ viện chẳng liên quan đến Đinh Hạo.

      Đinh Hạo có hứng thú đứng bên cạnh quan sát minh văn thiên kình cổ viện bị phá, cảm giác có hơi nóng, kế luận người bên trong tu luyện huyền khí hỏa hệ hiếm thấy. Mười khôi lỗi chiến ngẫu quanh thiên kình cổ viện bị kích hoạt, rơi vào trạng thái tĩnh lặng, khi có người đến gần phạm vi cảnh giới chúng nó công kích ngay.

      biết người bên trong là tộc hay nhân loại?

      Đinh Hạo tiếp tục tiến tới, lúc sau ánh mắt đăm đăm.

      Trước mắt Đinh Hạo là trạch viện thâm u bạch ngọc, cái đèn ngọc tỏa ánh sáng yếu ớt, ánh đèn lập lòa như tia sáng tùy thời tắt trong bóng đêm. Đám người Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi đứng ngây như phỗng.

      Sao có thể như vậy?

      trong tám cấm địa, bạch ngọc biệt viện cũng bị người thầm khai khẩn thành công?

      Tại sao lúc trước có chút tin tức?

      Chuyện có từ bao giờ?

      Đám người Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi thấy da đầu tê dại.

      Xuất nhân kiệt vạn cổ thôi, tại sao lại thêm tồn tại đáng sợ? Hai trong tám cấm địa bị người thành công khai khẩn, điều này nghĩa là Bắc vực xuất hai thiên tài tuyệt đối vang dội cổ kim. Đám người Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi suy nghĩ các nhân vật tuyệt thế trẻ tuổi nay trong Bắc vực, dường như ai biểu ra thực lực nghiền nát tất cả.

      Người bên trong là tộc hay nhân loại?

      đáng sợ!

      Có thể ở trong khu vực Thất Trọng Thiên khai khẩn trạch viện động phủ, đám người lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi là nhân kiệt thời Bắc vực, ôm hy vọng về thượng cổ di tích bí trong tin đồn, chờ bản đồ đầy đủ là có thể hành động. Đám người lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi vô cùng tự tin vào vận may, thực lực của mình nhưng ngờ từ khi nào xuất hai nhân vật. Đám người lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi có cảm giác bị ức chế hoàn toàn.

      Đây là so đấu thực lực .

      Đinh Hạo nhanh chóng bình tĩnh tinh thần, đứng trước bạch ngọc biệt viện quan sát lúc. Thần thức, trực giác đẳng cấp đệ lục giai kỷ thân thiên địa của Thắng Tự Quyết khiến Đinh Hạo mơ hồ cảm giác khí, xem ra là cường giả tộc cư ngụ.

      Đoàn người tiếp tục tới.

      May mắn cổ viện cấm địa khác bị khai khẩn thành công, nếu đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi nổi điên, tin tức như thế quá rung động.

      Chớp mắt đoàn người đến tận cùng tám cấm địa.

      Đinh Hạo ở lại cửa cổ viện cấm địa quá lâu.

      - A? xong rồi?

      Đinh Hạo ngẩng đầu thấy con đường trước mặt đến tận cùng, là vách núi như bạch ngọc tỏa ánh sáng trắng nhu hòa, có phủ đệ trạch viện động phủ gì.

      Trầm Bất Hồi ngây ngốc gật đầu.

      Trầm Bất Hồi chưa lấy lại tinh thần trong tin tức có hai cổ viện cấm địa bị người khai khẩn thành công.

      - Kẻ đáng thương, ngươi còn muón giả vờ giả vịt đến bao giờ?

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nhảy ra, thèm che giấu mỉa mai, khinh thường, cười quái dị :

      - hết tám cấm địa nhưng thử cái nào, ngươi đùa với chúng ta sao?

      Tính cách Lý Y Nhược nóng nảy nhịn được nữa trào phúng:

      - Tự ngươi rảnh 'đau trứng' theo đến, liên quan gì Hạo ca ca?

      Mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược biết 'đau trứng' có ý gì nhưng ngẫu nhiên nghe Đinh Hạo câu đó, nàng chỉ hiểu nghĩa sáng, thuận miệng .

      Đinh Hạo suýt phun nước miếng.

      Nghe mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược phong hoa tuyệt đại dùng thanh trong trẻo êm tai tục 'đau trứng' có hiệu quả rất kỳ lạ. Nhưng tiểu nha đầu, nàng có biết 'trứng' là trứng gì ?

      Đinh Hạo hề quan tâm đến Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.

      Đinh Hạo biết Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cứ khiêu khích muốn chọc giận , khi có hành động ra tay trước tương đương với xúc phạm quy tắc tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, được lực lượng trong thành bảo vệ. Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc mượn cơ hội đó công kích Đinh Hạo.

      Đinh Hạo đường là cẩn thận quan sát cấm chế minh văn, khôi lỗi chiến ngẫu của những trạch viện động phủ.

      Đinh Hạo muón tìm hiểu kỹ càng.

      Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ thường đơngiản đánh giá, chỉ điểm Đinh Hạo. Kiến thức, ánh mắt của hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ rất sắc bén, tùy tiện chỉ điểm toàn trúng chỗ yếu. Dù là cổ viện cấm địa sau lưng Đinh Hạo vẫn có thể phá cấm chế của chúng, vốn tưởng còn có trạch viện càng nghiêm ngặt hơn, ai ngờ đến cuối.

      Người ngoài biết điều đó.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Đành chọn đại cổ viện cấm địa.

      Đinh Hạo quyết định, tính xoay người chợt phát điều gì, con ngươi co rút nhìn vách đá màu ngọc, khẽ kêu.

      Phía bên phải vách đá có hai đao kiếm cao mười thước, chúng nó điêu khắc từ vách núi, màu ngọc chút tạp chất, trơn bóng trong suốt, lấp lánh ánh sáng nhu hòa, cùng màu với vách núi, hòa thể. Nếu nhìn kỹ rất khó phát ra nó, nên lúc trước Đinh Hạo nhận ra.

      Hai tòa tiểu lâu tạo hình tinh xảo, tòa bên trái trông như thanh trường kiếm, chuôi kiếm thẳng lên trời, mũi kiếm cắm xuống đất xéo vào vách đá. Tòa bên phải hình đao, chuôi đao thẳng lên trời, mũi đao cắm xuống đất dựa sát vào kiếm lâu, cách nhau khoảng ba thước, nhìn thoáng qua như đao kiếm cắm vào vách núi.

      Nếu nhìn kỹ phân biệt được đây là hai tiểu lâu hình đao kiếm, chia ba tầng. Phần giữa và đỉnh lâu có cầu thang ngang nối liền nhau hợp thành thể, tạo hình kỳ lạ, mơ hồ thấy cửa sổ như là hoa văn thân đao kiếm, tạo thị giác rất lạ.

      - Đây là cái gì?

      Đinh Hạo quay đầu hỏi Trầm Bất Hồi:

      - Cũng là trạch viện sao?

      Trầm Bất Hồi ừ tiếng, tỉnh táo lại nhìn theo ánh mắt Đinh Hạo thấy tiểu lâu đao kiếm, người run lên.

      Trầm Bất Hồi trợn to mắt :

      - Đây đúng là trạch viện có thể khai khẩn nhưng... Đinh huynh hãy bỏ , cái này thrể khai khẩn được. Từ khi cự thành Cửu Trọng Thiên xây dựng đến nay mấy chục vạn năm ai vào đó được.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 514 - 515: THIÊN ĐAO TUYỆT KIẾM LÂU

      - A?

      Mắt Đinh Hạo sáng lên, hỏi:

      - lẽ hai tiểu lâu bạch ngọc liền này khó khăn cả tám cấm địa?

      Trầm Bất Hồi cười khổ giải thích rằng:

      - Đâu chỉ là tám cấm địa? Trạch viện cấm địa như thiên kình cổ viện, bạch ngọc biệt viện cùng đẳng cấp với tiểu lâu bạch ngọc này, tên của nó là Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu. Mấy chục vạn năm nay ai vào trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, nghe từng có cỡ mười tám thiên tàik hoáng thế trước năm mươi tuổi đến đỉnh Võ Hoàng cảnh hoặc hoàng vì cưỡng ép khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu mà chết. Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu được gọi là thần chi phủ đệ hoặc tử thần thâm uyên, có người cho rằng là các tiền bối nhân tộc, tộc lúc xây dựng cự thành Cửu Trọng Thiên đùa dai. Bởi vì có tu vi cảnh giới Võ Đế cảnh, đế thể phá mở cấm chế Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu. Chiến trường bách thánh hạn chế tuổi nhân tộc là dưới năm mươi, tộc là dưới năm trăm năm. Với hạn chế đó cường giả nào dẳng cấp Võ Đế cảnh, đế xuất tại đây được.

      Chỉ có cường giả cảnh giới Võ Đế cảnh, đế mới phá mở cấm chế được?

      Đinh Hạo càng nổi hứng thú.

      Đinh Hạo có hứng thú có nghĩa là tự tin phá mở được cấm chế. Minh văn trận pháp cấm chế trình độ này rất hiếm thấy, Đinh Hạo muốn kiến thức xem, chừng được hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ điểm có thu hoạch lớn.

      Đinh Hạo hướng tiểu lâu bạch ngọc Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      Trầm Bất Hồi lớn tiếng la lên:

      - A? Đinh huynh... lẽ ngươi muốn...? được, cẩn thận, cẩn thận, Đinh huynh...!

      Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc cũng vội lên tiếng cảnh báo Đinh Hạo cẩn thận, đừng quá sơ ý, đây phải trò chơi. Tất cả cấm chế trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều là kết tinh máu huyết của tộc, nhân loại, chẳng những có tác dụng bảo vệ còn làm kẻ địch bị thương, lực phản chấn cực kỳ khủng bố. Nhiều người cưỡng ép khai khẩn chỗ ở đều bị thương nặng.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười hiểm chờ xem kịch vui:

      - Khục khục khục, biết sống chết.

      Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm lộ biểu tình lo âu.

      Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm có tư cách lên tiếng, chỉ có thể theo sát Đinh Hạo tùy thời chuẩn bị giúp đỡ. Đặc biệt là Ngải Thanh, tuy gã là tù binh của Đinh Hạo nhưng hy vọng xảy ra chuyện, nếu gã khó sống trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

      ai tin tưởng Đinh Hạo phá mở cấm chế của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      Bản thân Đinh Hạo cũng tin.

      Đinh Hạo chỉ muốn quan sát, nhưng hành động của bị người ta hiểu lầm là chu động khai khẩn hai tiểu lâu bạch ngọc nối liền nhau bị Trầm Bất Hồi gọi là tử thần thâm uyên.

      Đoàn người nhanh chóng đến gần Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      Quan sát hai tiểu lâu khoảng cách gần càng phát chỗ bất phàm của chúng nó.

      Tiểu lâu tạo hình thân đao kiếm to trong suốt như ngọc, như vũ khí của thần. Chắc chắn là dùng đại thần thông trực tiếp khắc vách ngọc bích, mỗi đao công vô cùng tinh trí chút tỳ vết, mũi đao kiếm nối liền mặt đất rộng cỡ hai thước, mỗi bên có cửa đá hai thước, có ván cửa thẳng vào trong. Mơ hồ thấy thang lầu bạch ngọc từng bậc lên . Càng lên cao bậc thang càng rộng lớn.

      Đám người Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Trầm Bất Hồi thấy nghẹt thở từ tận linh hồn.

      Như trong vô hình có đôi mắtthần linh ở bên tiểu lâu bạch ngọc xem xét bọn họ, cảm giác thấp thỏm giống tội phạm chờ được đặc xá.

      - Meo, hiểu sao meo bỗng thấy hai tiểu lâu này rất ngon miệng, màu trắng làm meo nghĩ đến phô mai.

      Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt híp mắt ngủ gật chợt tỉnh táo tinh thần, nghiêm túc đánh giá Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      Manh Manh ở vai Lý Y Nhược cũng vui vẻ vẫy đuôi:

      - Két két két két két!

      Trầm Bất Hồi lại nổi lá gan khuyên nhủ:

      - Đinh huynh, hay là chúng ta về trước...

      Nếu lỡ như Đinh Hạo lỗ mãng bị tuơng hoặc chết Trầm Bất Hồi gánh nổi hậu quả, dù sao là gã dẫn đến đây.

      Đinh Hạo ngoái đầu, mỉm cười :

      - sao.

      Đinh Hạo phát điều rất lạ.

      Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu rất đáng sợ trong mắt Trầm Bất Hồi nhưng có cấm chế minh văn trận pháp, có khôi lỗi chiến ngẫu thủ hộ, trông như lầu trống có canh gác gì. Quan trọng hơn là trực giác nhạy bén cảnh giới kỷ thân thiên địa của Thắng Tự Quyết khiến Đinh Hạo cảm giác hai tiểu lâu bạch ngọc này có thứ gì đó rất thân thiết khẽ khàng kêu gọi .

      Đinh Hạo từng bước đến gần.

      Đinh Hạo nhanh chóng đến phạm vi cảnh giới hai mươi thước Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      Sau lưng Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc biểu tình khác nhau nhưng trái tim treo cao.

      Đinh Hạo dừng bước.

      Trực giác nhạy bén cảnh giới kỷ thân thiên địa của Thắng Tự Quyết cảnh báo nguy hiểm, Đinh Hạo phóng thần thức ra khác gì ở bên ngoài, thậm chí bị ngăn cản xâm nhập vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu. Cấm chế cường đại trong truyền thuyết dường như tồn tại, thậm chí minh văn nguyên thủy trong tòa binh trạm cổ thành áp chế lực lượng cũng sánh bằng, như hoa viên có nguy hiểm

      Tại sao như vậy?

      lẽ Trầm Bất Hồi sai?

      thể nào, nhìn vẻ mặt Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ cực kỳ căng thẳng, điều này chứng minh Trầm Bất Hồi nhảm. Nơi được gọi là tử thần thầm uyên chắc chắn tồn tại lực lượng vô cùng đáng sợ nhưng tại sao Đinh Hạo cảm giác được chút nguy hiểm, giống như đứng trước cửa nhà mình.

      Đinh Hạo hơi do dự.

      Là Đinh Hạo cảm giác sai lầm hoặc là truyền thuyết sai?

      Hay là qua năm tháng xa xưa xâm nhập, Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu từng là tử thần chi nguyên người có thể vào mất uy lực, hết thảy cấm chế minh văn mất hiệu quả?

      Có nên vào ?

      Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ vừa bất ngờ vừa hưng phấn :

      - Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, đây là vận may của ngươi, ngờ tại đây có tồn tại như vậy, hoàn toàn thiết kế cho ngươi. Đừng ngần ngừ, vào , bảo đảm có bất cứ nguy hiểm.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Đây là nơi nào? Có cái gì đặc biệt sao?

      - Vào liền biết, đặc biệt với ngươi khác nhưng có ưu đãi cho ngươi.

      Đao Tổ ngừng lúc, tiếp tục bảo:

      - Khoan để người khác vào, chờ ngươi đốt đèn đỏ đỉnh lầu mới nắm giữ bảo địa.

      Nghe hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ làm Đinh Hạo yên lòng hơn.

      Đinh Hạo bước ra bước vượt phạm vi cảnh giới hai mươi thước.

      Trầm Bất Hồi kinh hoàng hét to:

      - Đinh huynh...

      Lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ cung la lên:

      - Đinh huynh đệ!

      - Ha ha ha ha ha ha!

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười nhạt, vừa hả hê vừa tiếc vì thể tự tay ngược sát tiểu tử này. Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc khẳng định khi chân Đinh Hạo đạp vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước bị cấm chế cường đại của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nổ nát nhừ. Kẻ tội nghiệp cảnh giới Đại Tông Sư cảnh mà cũng mơ khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu bản thân Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc còn dám đụng vào, đúng là tìm chết.

      Khi mấy thanh vang lên Đinh Hạo dứt khoát bươcVõ sĩ vào phạm vi cảnh giới.

      Răng rắc!

      Thanh trong trẻo vang lên.

      cục đá dưới đất bị Đinh Hạo đạp lên.

      Bình thường thanh bé đó là gì nhưng trong khoảnh khắc làm trái tim nhiều cường giả thiên tài suýt nhảy khỏi lồng ngực. Biểu tình đám người khác nhau nhìn qua, kinh ngạc phát trừ cục đá bị giẫm lên có chuyện gì xảy ra.

      Đinh Hạo bước ra mấy bước, cực kỳ thoải mái tới cửa Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      có công kích ánh sáng phóng lên cao, có vầng sáng minh văn chớp lóe dâng trào, có trạch viện động phủ buông xuống, có tay chân cụt máu phun trào, chút dao động. Mọi chuyện hề xảy ra, Đinh Hạo ung dung như vào nhà mình.

      - Chuyện... Gì đây?

      Mọi người tưởng tượng lực lượng bùng nổ nhưng thấy, lòng hụt hẫng, đặt dấu chấm hỏi.

      Quá kỳ dị.

      Dù Đinh Hạo có thực lực khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nhưng tốt xấu cũng cần quá trình ? Dù là đẳng cấp Võ Đế cảnh, Võ Thánh cảnh, muốn phá mở cấm chế đánh lui khôi lỗi chiến ngẫu cũng cần tốn chút thời gian. Nhưng bây giờ là sao? Cấm chế minh văn bùng nổ, khôi lỗi chiến ngẫu xuất .

      Tuyệt đối bình thường!

      Đinh Hạo cảm giác điều gì, xoay người dặn dò câu:

      - Y Nhược, Tiểu Phàm, các ngươi chờ ta ở đây.

      Đinh Hạo chậm rãi cất bước vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, biến mất thềm đá ngọc.

      Đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc trợn tròn mắt.

      Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc liếc nhau nhìn thấy kinh ngạc từ mắt đối phương.

      Mắt tam giác của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc suýt lồi ra. Tuyệt đối thể nào. kẻ đáng thương tu vi huyền khí chỉ cỡ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh lông tóc thương vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu từ khi tòa thành trì Cửu Trọng Thiên sáng tạo đến nay ai bước vào, chẳng lẽ những truyền thuyết là giả? Chỗ này phải phủ đệ trạch viện cả tám cấm địa?

      Qua chốc lát chắc chắn tên kia leo lên đỉnh lâu đốt đèn đá.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc thể chấp nhận điiều đó.

      Lúc trước Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc từng : Nếu như ngươi có thể khai khẩn trong tám cấm địa ta gọi ngươi tiếng gia gia.

      Thanh còn quanh quẩn bên tai, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc ngờ Đinh Hạo có thể vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu cả tám cấm địa, đây là tát sưng mặt, làm sao gã chịu nổi?

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cam lòng, gã chợt nghĩ đến khả năng.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc hét to tiếng:

      - đúng, chắc chắn là cấm chế Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu mất hiệu lực!

      Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm nghe Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc giật mình.

      Đúng rồi, rất có thể.

      - Ta tin tiểu tử cảnh giới Đại Tông Sư cảnh có thể vào mà ta đường đường là Võ Hoàng cảnh...

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cắn răng, dày vò suy nghĩ hồi lâu, ngần ngừ giây lát cuối cùng bước vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

      Mọi ánh mắt tập trung vào người Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.

      Răng rắc!

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc bước vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, chân gã đạp đất, cũng có chuyện gì xảy ra.

      Trán Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc toát mồ hôi lạnh giây sau mừng như điên, gã biết mình thành công, quả nhiên cấm chế mất hiệu lực, bất cứ người nào đều có thể vào đây. Tên thấp hèn kia chỉ là kẻ may mắn bước vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu đầu tiên.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc khó kiềm nén mừng như điên, ngửa đầu cười to bảo:

      - Ha ha ha ha ha ha! Ta rồi, quả nhiên là vậy. Tiểu tử kia may mắn mèo mù vớ cá rán, ha ha ha ha ha ha! Ta giết rồi đốt thạch đăng Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, ta chính là vạn cổ đệ nhất nhân...

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chưa xong bỗng có dị biến.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Như thần linh ngủ say bị đánh thức.

      Lực lượng hùng hồng khủng bố khiến người ta tuyệt vọng đột nhiên chút dấu hiệu bùng phát, như viễn cổ hồng hoang cự thú há to mồm máu hoặc như thần linh tức giận giáng thầnp hạt. chân Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đứng trong phạm vi cảnh giới hai mươi thước chớp mắt thành đốm máu, sau đó như băng tuyết trong dung nham nhanh chóng tan biến.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc như bị điện giật run run văng ra ngoài.

      - Phụt.

      Suối máu phun ra từ miệng Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.

      - Sao có thể... Sao có thể... Tại sao... Lại như vậy...

      Miệng mũi Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc ọc máu, biểu tình khủng bố, mắt tràn ngập khó tin và cam lòng hét to, té cái bịch xuống đất. Người Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc co giật, cánh tay duỗi hướng Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu rũ xuống, hộc máu ngất xỉu.

      Toàn trường tĩnh lặng.

      Đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngây người tại chỗ như chơi trò bắt chước nhau. Đám người cùng há to mồm như nuốt quả trứng vịt, biểu tình trống rỗng, đầu óc thể hiểu nổi chuyện xảy ra.

      Mới rồi xảy ra chuyện gì?

      Lực lượng từ đâu ra?

      Lực lượng đó mạnh cỡ nào?

      Chớp mắt đánh gục cường giả đẳng cấp Võ Hoàng cảnh như Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc?

      Đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngẩng đầu nhìn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, hết thảy gió êm sóng lặng như có chuyện gì xảy ra. Lực lượng trong chớp mắt đó cuồng bạo đủ xé nát hủy diệt thế giới biến mất, nếu phải Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc hốc máu nằm dưới đất đám người Trầm Bất Hồi, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cho rằng tất cả chỉ là ảo giác.

      Lông tóc Đinh Hạo tổn hao gì.

      Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc bị thương nặng ngất xỉu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :