Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 466: GIÀNH LẤY THẦN THÔNG (HẠ)

      Đinh Hạo dùng cực dương thiên hỏa huyền khí luyện hóa ngay thiên địa huyết cốt vào hạt giống huyền khí của mình.

      Đinh Hạo lại nắm giữ thần thông.

      Đinh Hạo bỗng muốn săn giết siêu mãnh thú trong chiến trường bách thánh, cướp thiên địa huyết cốt để sở hữu các loại thần thông. Mỗi loại thần thông sánh bằng pháp môn đỉnh chiến kỹ.

      Làm xong tất cả Đinh Hạo cất xác con rắn màu đen.

      Vảy đen vô cùng cứng rắn, ngay cả Thượng Tà trường kiếm cũng thể cắt đứt, có thể luyện chế làm bảo gipá huyền khí. Thịt rắn chứa vô tận năng lượng sánh bằng Lý Y Nhược cao cấp, luyện đan hoặc làm dược bán ra đều đáng giá. Đầu, răng, nọc rắn có thể luyện chế làm vũ khí.

      Cả người con rắn màu đen là báu vật.

      Con rắn màu đen xem như bá chủ phương, biết sống mấy vạn năm trong chiến trường bách thánh mới sinh ra thiên địa huyết cốt. Tiếc rằng con rắn màu đen nổi tham lam, cưỡng cầu phúc duyên, cuối cùng mất mạng.

      - Nếu nhờ thanh thanh kiếm rỉ sét này hôm nay thể chém chết con rắn màu đen.

      Đinh Hạo cúi đầu nhìn trường kiếm loang lổ vết rỉ sét.

      Thanh kiếm rỉ sét này Đinh Hạo nhặt từ đống rác để phòng thân, đến bây giờ biết phẩm chất của nó là gì. Trước kia thanh kiếm rỉ sét toàn là rỉ sét, lần đầu trong đại tái năm viện Đinh Hạo bị thương chảy máu tẩy thân kiếm, vài vết sét rớt xuống lộ ra mĩ kiếm lấp lánh chưa đầy ba ngón tay. Mũi kiếm trong suốt lấp lánh như ngọc trong thạch, biết là chất liệu gì rèn ra, rót huyền khí vào có thay đổi gì.

      Nhưng có điều là mũi kiếm trong suốt sắc bén vô cùng, hơn cả huyền khí hay thậm chí là bảo khí.

      Mới rồi Đinh Hạo dựa vào mũi kiếm ba lóng tay chặt đứt người con rắn màu đen.

      - Khí Thanh Sam sư tôn và hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ đều thanh kiếm rỉ sét là bảo bối tuyệt thế, tiếc rằng thực lực tại của ta chưa thể đào bới uy lực của nó, thể trả lại diện mạo vốn có. Chậm rãi tính .

      Đinh Hạo cất thanh kiếm rỉ sét.

      - Tiếp theo nên tìm đồng bạn, chúng ta cùng vào khe nứt thời , tuy thời gian có trước sau nhưng chắc cách quá xa.

      Đinh Hạo ngẫm nghĩ, chiến trường bách thánh có đủ trời trăng sao tự hình thành thế giới, nhắm hướng bay nhanh hướng chính đông.

      Bây giờ thực lực tăng nhiều, Đinh Hạo cần sợ dị chủng hung cầm bầu trời. Đinh Hạo có thể bay trời cao.

      đường Đinh Hạo gặp đủ tao ngộ.

      Có lần Đinh Hạo gặp đám Kim Quan Long Chuẩn tập kích, đại chiến ngày đêm, toàn thân đẫm máu, nửa người bị Kim Quan Long Chuẩn Vương xé nát. Cuối cùng Đinh Hạo chiến thắng với Thượng Tà trường kiếm chém Kim Quan Long Chuẩn Vương to như ngọn núi thành hai khúc. Mấy trăm Kim Quan Long Chuẩn kinh hoàng chạy trốn.

      Đinh Hạo tìm được khối thiên địa huyết cốt trong người Kim Quan Long Chuẩn Vương.

      Đây là thiên địa huyết cốt chứa thần thông tăng nhanh tốc độ bay, Đinh Hạo luyện hóa nó vào hạt giống huyền khí của mình.

      Có loại thần thông này giúp Đinh Hạo tăng tốc độ gấp mười lần. Sau khi kích phát thần thông tốc độ bay của Đinh Hạo ngang với cường giả cảnh giới thất khiếu Võ Vương cảnh, giống vài thuẫn thuật hiếm thấy. Đinh Hạo đặt tên cho nó là Hồng Phi Minh Minh, có thể kéo dài nửa canh giờ, đương nhiên hao huyền khí gấp mười lần.

      Thời gian trôi .

      Chớp mắt qua nửa tháng.

      Đinh Hạo vừa du lịch vừa tu luyện, trong rừng rậm nguyên thủy mênh mang mấy chục vạn dặm nhưng vẫn thấy biên giới. Đinh Hạo cảm thấy xem thương chiến trường bách thánh, trước khi vào khe nứt thời phát chiếc nhẫn màu bạc cho đồng bạn cảm ứng khoảng mấy trăm dặm đủ dùng.

      Trong nửa tháng nay Đinh Hạo gặp bóng người.

      Đinh Hạo giết nhiều mãnh thú tuyệt thế, được mấy khối thiên địa huyết cốt, tiếc rằng sau khi quan sát có tác dụng lớn cho , toàn là thần thông gân gà. Đinh Hạo cất hết thiên địa huyết cốt chứ luyện hóa vào người.

      Mấy hôm nay Đinh Hạo hoàn thiện Thất Huyền Trảm hơn, bảy thức trảm pháp dù là đao hay kiếm đều thi triển được, đại xảo công, phát huy ưu thế hai loại cực dương thiên hỏa huyền khí, cực ngục băng huyền khí đến tận cùng. Sau này Đinh Hạo vứt bỏ các chiến kỹ như Vấn Tình đao pháp, Truy Điện Trung Cung Kiếm, Tật Phong Thiểm Điện Đao, chuên môn luyện Thất Huyền Trảm.

      Bảy thức trảm pháp Thất Huyền Trảm bao gồm hết tinh hoa chiến kỹ lúc trước Đinh Hạo tinh thông.

      Đinh Hạo bước con đường võ đạo tự mình sáng tạo ra.

      Thực lực của Đinh Hạo tăng nhanh như tên lửa.

      Hai hôm nay Đinh Hạo cảm giác huyền khí kích động, hùng hồn vô tận, chắc sắp đến lúc trùng kích huyệt khiếu thứ hai trong thủ dương minh đệ lục kinh, nửa bước Đinh Hạo đạp vào nhị khiếu Đại Tông Sư cảnh. Đinh Hạo tu luyện kiếm ý, Huyền Chiến Thắng Quyết nhanh chóng tiến bộ.

      * * *

      - Thất Huyền Trảm, phản trảm!

      Trong sương chiều, Đinh Hạo xoay tròn, đao quang như thất luyện trút xuống, con hỏa tê khổng lồ bị chém thành hai.

      Đinh Hạo chậm rãi lau máu đao to Kim Nhật đao, ngẩng đầu nhìn chân trời, là hoàng hôn. Rừng rậm nguyên thủy buổi tối nguy hiểm hơn ban ngày gấp vạn lần, Đinh Hạo cần tìm chỗ an toàn ua đêm trước khi mặt trời lặn. Hỏa tê là bá chủ mãnh thú trong trăm dặm, sau khi nó chết lãnh địa tạm thời trống, an toàn trong thời gian ngắn.

      Đinh Hạo gom chút máu hỏa tê rồi phân thây cự thú chọn vài miếng thịt tươi làm bữa tối.

      Đống lửa cháy hừng hực, mùi thịt nướng tỏa ra xa.

      Đinh Hạo ngồi trước đống lửa, lòng nóng nảy.

      Đinh Hạo vào chiến trường bách thánh bốn mươi bảy ngày vẫn chưa ra khỏi khu rừng, lẽ thế giới này toàn là rừng rậm sao? Chỗ này nguy hiểm hơn ban đầu Đinh Hạo dự đoán gấp vô số lần, biết bây giờ đám người Lý Y Nhược, Tiêu Thừa Tuyên, mỹ thiếu niên Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn có còn sống ?

      Đinh Hạo ngẫm nghĩ, thẫn thờ.

      Mấy ngày Đinh Hạo gần cái chết, toàn giết và giết, truy sát mãnh thú hoặc bị rượt ngược lại, ăn tươi nuốt sống như người rừng, dù Đinh Hạo sống hai kiếp cũng nhịn được thấy ngán. Nếu trong năm tháng cứ lặp lặp lại đơn điệu thế này Đinh Hạo cảm thấy dù sống sót rời khỏi chiến trường bách thánh cũng thành biến thái.

      Lần đầu tiên Đinh Hạo thấy hơi mệt.

      lúc Đinh Hạo thẫn thờ trong lòng gióng chuông cảnh báo.

      Đinh Hạo lắc người biến mất tại chỗ.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Vang tiếng nổ điếc tai, bụi bay đầy.

      Vị trú lúc trước Đinh Hạo ở bị luồng kiếm quang cực kỳ cường đại xẹt qua để lại vết kiếm khủng bố.

      - A? Có người, ở sau lưng.

      Thần thức Đinh Hạo quét qua nắm mọi thứ chung quanh. Đinh Hạo vung tay, loan đao to dài mười thước giơ lên, là chiêu liêu trảm pháp trong Thất Huyền Trảm. lũ đao ý đao khí mông lung nhanh chóng cắt mặt đất, nơi nó qua đá cây vằn nước lặng lẽ bị cắt ra. Đao khí cắm vào rừng rậm cách trăm thước trong bóng tối. Có tiếng hét lên.

      - Là ai? Cút ra đây!

      Đinh Hạo kéo ngược Kim Nhật đao dài đứng tại chỗ.
      Tử Mặc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 467: SỢI DÂY

      -- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi cảnh giác .

      Bốn, năm thanh niên mặc giáp dán sát người từng bước ra khỏi khu rừng, người đùi chảy máu ròng ròng, vết đao sâu tận trước. Thanh niên bị thương cắn răng, đôi mắt căm thù trừng Đinh Hạo, ràng là bị đao quang chém bị thương.

      - A? Các ngươi cũng là đệ tử Bắc vực? Đến từ châu nào?

      Thấy đồng tộc khiến Đinh Hạo mừng rỡ, dù đám người này lộ địch ý nhưng ít nhất phải mãnh thú hình dạng kỳ lạ.

      - Chúng ta đến từ Kiếm Châu!

      Dẫn đầu là nam nhân khoảng ba mươi tuổi, lùn chắc khỏe, dữ tợn, chiến giáp siêu lớn dán sát người như con gấu khỏe huơ trường kiếm.

      Kiếm Châu?

      Nghe đồn Kiếm Châu là đại châu thứ hai đứng sau Thanh Châu trong Bắc vực?

      Đồn rằng võ giả Kiếm Châu đa số tu luyện kiếm thuật, trong lãnh địa myấ ngàn tông môn nhân loại hơn mười phần trăm là tông môn kiếm thuật, phát huy kiếm pháp, kiếm tu đến đỉnh cao. Những kiếm tu thực lực siêu đẳng, hung tàn bá đạo, chọc vào tên là như chọt ổ kiếm lửa, thủ đoạn tàn nhẫn, dễ đối phó.

      Nhưng Đinh Hạo hơi nghi ngờ.

      Đinh Hạo nghĩ Kiếm Châu là đại châu thứ hai, thiên tài trẻ tuổi có thể vào chiến trường bách thánh đều là tiềm long thực lực siêu đẳng yếu hơn Thiên Ninh vương triều, tại sao thực lực của mấy người này... Đinh Hạo dùng thần thức cảnh giới kỷ thân thiên địa quét hình, thực lực của năm người này phải bí mật với , cảnh giới mới là tam khiếu, tứ khiếu Đại Tông Sư cảnh.

      Nam nhân lùn chắc khỏe lạnh lùng :

      - Tiểu tử, mình có thể sống trong thiên địa này lâu như vậy cũng đơn giản. Thế nào? Mấy hôm nay được nhiều ích lợi đúng ? Ha ha, nghĩ tình ngươi là cùng tộc nên hôm nay giết ngươi, mau lấy hết bảo bối ra đây, nếu ... Ha ha ha ha ha ha!

      Mắt nam nhân lùn chắc khỏe bắn ra sát khí.

      Bốn người khác dàn hàng ngang vây quanh Đinh Hạo vào giữa, biểu tình xấu xa.

      Đinh Hạo nhíu mày hỏi:

      - Đánh cướp? Các ngươi chắc ?

      Khó khăn lắm mới gặp mấy nhân loại, Đinh Hạo ngờ bọn họ còn vô lý hơn cả mãnh thú, mở miệng đò cướp. Cho dù Đinh Hạo có giao bảo bối ra cũng chưa chắc trốn thoát được, những người này coi như là tài tuấn trẻ tuổi Bắc vực sao chịu cam lòng thấp hèn?

      - Cam sư huynh, nhảm nhiều với tiểu tử này làm gì? Giống như lúc trước vậy, mọi người cùng nhau lên làm thịt , hì hì.

      thanh niên cao gầy như gậy tre vẻ mặt dữ tợn cầm thứ tròn như ngọc đen, cười :

      - cần lo, la thiên bàn biểu chỉ là đỉnh nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh, phải đối thủ của chúng ta.

      Mấy thanh niên khác ồn ào rút vũ khí ra.

      Nam nhân lùn chắc khỏe mỉm cười :

      - Tiểu huynh đệ, thế nào? Các huynh đệ của ta đều muốn giết ngươi, ta mềm lòng, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao bảo bối ra là tha cho ngươi, hãy suy nghĩ .

      Đinh Hạo buồn cười, thấy tội cho đám hề mù mắt.

      Đinh Hạo gật đầu, :

      - Tốt, thành vấn đề, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao bảo bối ra là tha cho ngươi.

      Nam nhân lùn chắc khỏe cười :

      - Tốt, vậy mới ngoan...

      Nam nhân lùn chắc khỏe chợt phản ứng lại, lời của Đinh Hạo có ý khác.

      Nam nhân lùn chắc khỏe tức giận quát:

      - Tiểu tử, ta thấy ngươi rượu mời uống lại thích uống rượu phạt, ngươi...

      Nam nhân lùn chắc khỏe chưa dứt lời...

      Đinh Hạo đạp bước.

      Chiêu khí thế thứ hai của Chiến Tự Quyết, Quân Lâm Thiên Hạ bùng phát, khí thế vô cùng mạnh mẽ tuôn ra từ người Đinh Hạo đè năm tên 'ăn cướp' có mắt tròng quỳ xuống đất, vũ khí rớt bên.

      - Võ... Võ Hoàng?

      Nam nhân lùn chắc khỏe nằm sấp dưới đất trợn mắt há hốc mồm:

      - Ngươi là cường giả Võ Vương cảnh?

      - Sao... Sao có thể?

      Khỉ ốm cầm la thiên bàn suýt rớt tròng mắt. Hoa văn la thiên bàn chỉ Đinh Hạo là cao thủ nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh tại sao chớp mắt biến thành cường giả tuyệt thế cảnh giới Võ Vương cảnh? La thiên bàn chưa từng có sai lầm.

      Có thanh niên sợ bay mất hồn vía cầu xin:

      - Tiền bối tha mạng, tiểu nhân có già dưới có trẻ...

      Mấy tên đó nằm sâp dưới đất như con chó, trợn tròn mắt. Tưởng đâu ăn cướp dê béo ai ngờ đạp trúng miếng sắt, lần này xong đời.

      Năm kẻ tiện nhân!

      Đinh Hạo nhìn bọn họ nịnh nọt cầu xin tha thứ, định nghĩa cho chúng.

      Đinh Hạo thu lại khí thế, mỉm cười :

      - Giờ mới biết sợ? Ngona ngoãn lấy hết bảo bối ra tha mạng cho các ngươi.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Bà nội nó, bây giờ ta câu này quen miệng rồi, chắc chắn là vì ở chung với mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt quá lâu bị truyền nhiễm.

      Cùng lúc đó, trong sơn cốc cách rừng rậm ngàn dặm, mèo mập nào đó liều mạng chạy trốn hắt xì cái suýt làm rớt thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngồi lưng nó.

      Nhóm năm người nam nhân lùn chắc khỏe nhìn nhau, ngờ bị trấn lột. Bọn họ dám cãi lời Đinh Hạo, ngoan ngoãn giao hết đồ vật người ra. Trữ vật giới chỉ, vòng tay gian, túi gian, nạp giới vân vân. Bọn họ nơm nớp lo sợ dâng lên trước mặt Đinh Hạo, dám dấu giếm.

      - Cha nó, sao nghèo vậy? Hơn bốn mươi ngày mà các ngươi mới thu gom được chút thảo dược? Thiên địa huyết cốt đâu? Ngọc trong thạch đâu? Sao có cái nào? Đám khốn kiếp các ngươi lẽ hơn bốn mươi ngày qua luôn nằm ngủ tại đây?

      Đinh Hạo nhìn vật mớ cống phẩm nghèo nàn, cảm thấy trấn lột ăn mày. Nghèo quá, cộng lại tài sản của năm người còn bằng phần trăm đồ đạc của Đinh Hạo.

      - Tiền bối, chỉ có bấy nhiêu.

      Nam nhân lùn chắc khỏe khóc ra nước mắt.

      Nếu có được bảo bối như thiên địa huyết cốt, ngọc trong thạch bọn họ còn cần ăn cướp ?

      Đinh Hạo tức giận quát:

      - thể nào,chắc chắn là các ngươi lừa ta. Cởi ra, ta muốn lục người!

      Đinh Hạo lột sạch chiến giáp của năm kẻ đáng thương, dùng thần thức quét qua quét lại cuối cùng kết luận năm tên này nghèo, trừ mấy cống phẩm trước mắt ra có thứ gì đáng giá.

      Đinh Hạo làm vẻ mặt mất kiên nhẫn phất tay :

      - Cút , nghèo còn dám ăn cướp.

      - Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối...

      Chúng ta khắc ghi trong lòng ân giết của tiền bối.

      Năm người chỉ còn mỗi quần lót che thân, nghe Đinh Hạo giết mừng rỡ vội bỏ chạy quên cả mặc đồ, chỉ hận cha mẹ sinh thiếu hai chân.

      Đinh Hạo chợt nhìn thấy cái gì, lòng rùng mình, quát to:

      - Đứng im, quay lại!

      Năm người cứng ngắc, khóc mếu thở dài từ từ xoay người lại, cười nịnh cười :

      - Tiền bối còn có chuyện gì?

      - Bộ đồ này lấy đâu ra?

      Đinh Hạo nhấc lên bộ y phục, giọng sắc bén hỏi han, thanh run rẩy.

      Đó là chiếc áo rất bình thường mặc trong người, màu trắng, có ba sợi dây đeo, bình thường có gì lạ nhưng như sét đánh với Đinh Hạo. Bởi vì Đinh Hạo rất quen thuộc kiểu áo này, đó là áo lót của đệ tử Vấn Kiếm tông, kiếm màu bạc giữa sợi dây đeo là tiêu chí Vấn Kiếm tông.
      Tử Mặc thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 468: ĐỨT TUYẾN, NĂM NGƯỜI HẦU

      Mấy người nhìn hướng thanh niên khỉ ốm.

      Bởi vì bộ đồ này lột từ người thanh niên khỉ ốm.

      - Cái này... Ta...

      Thanh niên khỉ ốm bị Đinh Hạo nhìn đầu óc trống rỗng lắp bắp giải thích rằng:

      - Tiền bối, cái áo lót này là ta nhặt được. Mười ngày trước chúng ta thây nó bên ao thác nước cách trăm dặm, ta cảm thấy vừa người nên nhặt nó.

      Đinh Hạo nghi ngờ hỏi:

      - Ngươi thích trộm đồ người khác mặc?

      Tuy thanh niên khỉ ốm có lòng tự tôn gì nhưng cũng là cao thủ đẳng câp Đại Tông Sư cảnh, thấy quần áo bên ao nước mà cũng nhặt? Gã có phải là ăn mày gì cho cam.

      Vẻ mặt thanh niên khỉ ốm lúng túng lắp bắp giải thích.

      ra năm tên này phải đệ tử Kiếm Châu gì mà đến từ tiểu châu cằn cỗi như Tuyết Châu, Phong Châu trong Bắc vực, thực lực đứng đầu nhưng dù gì cũng được danh ngạch. Bọn họ tưởng vào chiến trường bách thánh bước lên mây ai ngờ vào rồi mới biết chỗ này đầy rẫy nguy hiểm, chín chết sống. Nhưng năm người rất may mắn, bị khe nứt thời đưa dến cùng chỗ, nhờ đó năm người tụ tập lại mạo hiểm sinh hoạt. Mười ngày trước năm người chiến đấu với con hỏa vượn cấp vương, bị hỏa vượn giết tè ra quần bỏ chạy, suýt thân chết đạo tiêu. Thanh niên khỉ ốm bị linh hỏa của hỏa vượn đốt trụi y phục, trữ vật giới chỉ cũng vỡ nát. Đoàn người tổn thất thảm trọng, thanh niên khỉ ốm đành lấy da thú che người.

      Trong tình huống đó thấy áo lót bên ao, thanh niên khỉ ốm như thấy báu vật mặc vào ngay.

      Cộng với thanh niên khỉ ốm dùng mười khối chung cực huyền tinh thạch đổi áo khoác ngoài rộng lớn với đồng bạn, gã trở về ngày tháng hạnh phúc có đồ mặc.

      Ai ngờ hôm nay thanh niên khỉ ốm bị Đinh Hạo trấn lột phải cởi xuống áo lót nên mới thấy cái áo.

      Đinh Hạo nghe thanh niên khỉ ốm và đồng bạn lắp bắp giải thích, thề với trời, biết bọn họ lừa mình. Đinh Hạo thầm lo âu, quan sát kỹ áo lót thấy nó là kiểu nam, xem kích cỡ thân hình đám người Tiêu Thừa Tuyên, Phương Thiên Dực, mỹ thiếu niên Lâm Tín vừa với cái áo, thể biết là ai.

      Nhưng dù sao đánh mất áo lót chứng minh đệ tử Vấn Kiếm tông này tuyệt đối là dữ nhiều lành ít.

      - Cái ao đó ở đâu? Mang ta ngay!

      Đinh Hạo muốn tự mình quan sát.

      Thanh niên khỉ ốm cười nịnh :

      - Vâng vâng vâng, mời tiền bối, cách chỗ này xa, chưa đến trăm dặm.

      Thanh niên khỉ ốm hăng hái dẫn đường.

      ra cũng mất mặt, năm người nhát gan bị các loại mãnh thú xuất quỷ nhập thần trong chiến trường bách thánh hù sợ, bốn mươi mấy ngày qua cẩn thận di chuyển trong phạm vi , dám quá xa. Buổi tối năm người co ro trong hang núi hoặc qua đêm cành cây, phạm vi hoạt động giới hạn trong , hai trăm dặm.

      Nhưng bây giờ theo cao thủ đẳng cấp 'Võ Vương cảnh' như Đinh Hạo khiến năm người thấy yên ổn, có chỗ dựa, dẫn bay thẳng rất nhanh đến bên ao nước.

      Đây là khe núi, thác nước cao mấy ngàn thước tư khe núi chảy xuống như ngân hà đổ ngược. Tiếng nước ầm ầm như sấm, bọt nước bắn tung tóe, khí trong ngàn thước ẩm ướt. Bên dưới thác nước bị nước lâu năm gột rửa thành cái ao rất sâu, ao xanh biếc, bầu trời có cầu vồng to kéo dài tán. Xung quanh ao nước đầy nham thạch, rêu xanh, gồ ghề biết tích lũy bao nhiêu năm.

      - Chính là chỗ này.

      Thanh niên khỉ ốm chỉ chỗ ao nước cạn, cười nịnh :

      - Tiền bối, ta nhặt y phục ở đây.

      Thanh niên khỉ ốm xong nhảy vào ao minh họa ngày hôm đó trộm áo lót.

      Mấy người nam nhân lùn chắc khỏe đứng bên cạnh xí xô xì xào bổ sung tình huống hôm đó.

      Đinh Hạo thất vọng lắc đầu.

      hơn mười ngày, dòng nước gột rửa còn chút dấu vết, manh mối gì.

      Đinh Hạo phóng thần thức cẩn thận quét xung quanh mấy lần nhưng phát ra điều gì.

      Đinh Hạo :

      - Các ngươi chờ tại đây, ai dám rời đừng trách ta khách sáo.

      Đinh Hạo lắc người biến mất tại chỗ, chớp mắt lên đến đỉnh thác nước cao cả ngàn thước.

      * * *

      - Đây là...

      Đinh Hạo đứng lơ lửng đỉnh thác nước, cảm nhận hơi thở quen thuộc, đó là dấu vết từng chiến đấu. Hơi thở huyền khí còn sót lại trong khí dù rất mỏng manh nhưng tồn tại, khiến Đinh Hạo kinh ngạc hơn là hơi thở này thuộc về đệ tử Vấn Kiếm tông nào, là hơi thở của kẻ huênh hoang hĩnh mũi nhìn trời, Ninh Châu Tam Hoàng.

      Ninh Châu Tam Hoàng từng đến đây sao?

      Đinh Hạo thầm giật mình.

      lẽ đệ tử Vấn Kiếm tông gặp Ninh Châu Tam Hoàng tại đây?

      Vậy nguy rồi, xung đột hôm đó Ninh Châu Tam Hoàng bị đánh nuốt ngược máu và răng, mất hết mặt mũi. Nếu Ninh Châu Tam Hoàng gặp đệ tử Tuyết Châu chắc chắn bỏ qua, e rằng chủ nhân áo lót dữ nhiều lành ít.

      Đinh Hạo cúi đầu nhìn chiếc nhẫn màu bạc bị tổn hại.

      Tối tăm ánh sáng.

      - Dù chết chỉ cần xác còn ở xung quanh chiếc nhẫn này nên cảm ứng ra, bây giờ nó có ánh sáng nghĩa là trong phạm vi trăm dặm có xác chủ nhân áo lót.

      Đinh Hạo cẩn thận suy nghĩ, đầu óc xoay chuyển nhanh tính toán các loại khả năng. Đinh Hạo cẩn thận lục tìm thượng nguồn thác nước nhưng phát được gì, tìm tòi dọc theo hướng nước chảy.

      Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

      Nếu chủ nhân áo lót chết, ở trong trăm dặm khả năng duy nhất là xác chết bị trôi đến hạ du.

      * * *

      Bên ao nước.

      Năm cao thủ Phong Châu có lòng tự tôn nôn nóng bất an chờ đợi.

      Mấy người mặt đưa đám như chết phụ thân.

      - Này, chúng ta cứ chờ như vậy sao? chừng tiểu... A , vị tiền bối kia rồi, trở về.

      - Ngươi có ý gì? lẽ chúng ta lén chuồn ? đùa, đó là cao thủ cảnh giới Võ Vương cảnh, chúng ta có thể chạy trốn đến đâu? Nếu chọc giận chúng ta từng giây từng phút có khả năng bị bắt, người ta bóp nát chúng ta như con kiến.

      - Nhưng cứ chờ như vậy lỡ vị tiền bối kia tìm thấy bằng hữu, trở về giận chó đánh mèo chúng ta làm thế nào? Dù sao cũng phải chết.

      - Tổ cha nó, xui gì đâu!

      - thể vậy, ta thấy vị tiền bối đó mặt lạnh lòng tốt, thích giết người. Trái ngược lại ta cho rằng có lẽ ông trời ban cho cơ hội, nếu chúng ta theo cần lo lắng bị mãnh thú truy sát, cũng cần lo tùy thời mất mạng. Hì hì, tiền bối ăn thịt chúng ta ăn canh, cứ bám theo vớt được ích lợi.

      - Ngươi tưởng tượng quá đẹp ?

      - thử sao biết? Nếu dựa theo tình huống mấy hôm trước sớm muộn gì chúng ta chết trong chiến trường bách thánh.

      Mới đầu năm người mặt ủ mày châu bàn bạc đến cuối cùng ai nấy rống cổ cãi, cảm thấy bọn họ ăn cướp gặp Đinh Hạo là cơ duyên ông trời ban cho, là cơ hội sống sót duy nhất, nếu bắt lấy hối hận cả đời. Bọn họ thầm suy nghĩ chờ Đinh Hạo trở về phải tìm cách theo , dù làm người hầu canh gác nấu ăn nấu uống hầu hạ cho cũng tốt.
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 469 - 470: LIỆT THIÊN KIẾM TÔNG

      Đinh Hạo dọc theo dòng sông xuống hạ du ngàn dặm vẫn phát ra.

      Đinh Hạo sưu tầm rất kỹ, dù là mảnh vải hay mảnh vụn vũ khí cũng thoát khỏi thần thức như thiên la địa vọng của . Tiếc rằng Đinh Hạo tìm mãi mà phát manh mối gì.

      Đinh Hạo đành từ bỏ.

      Đinh Hạo nhớ đến đám cao thủ Phong Châu có tự tôn, có lời muốn hỏi bọn họ. Đinh Hạo quay về đường cũ.

      - A! Tiền bối về rồi, tốt quá, chúng ta nhớ tiền bối muốn chết.

      Đám người thanh niên khỉ ốm thấy Đinh Hạo trở về liền cười nịnh hớn hở chạy tới, thân thiết còn hơn thấy cha ruột, hận thể chạy ngay đến xoa bóp vai cho .

      - Các ngươi... có việc gì hiến ân cần, tặc cũng là trộm.

      Đinh Hạo bực mình mắng:

      - Nồng nhiệt như vậy làm gì? Chúng ta quen thân sao?

      Thanh niên khỉ ốm trợn to đôi mắt ngây thơ chân thành, mặt dày :

      - Tiền bối, trong thiên địa mênh mông này chúng ta gặp nhau, người thấy đây là duyên phận sao?

      - Phụt.

      Đinh Hạo suýt phun nước miếng.

      Duyên phận cái đầu ngươi!

      - Đúng vậy. Tiền bối, năm người chúng ta bị sức hấp dẫn nhân cách cao thượng, thực lực cường đại của người chinh phục. Thấy tiền bối hết lòng hết sức vì bằng hữu mất tích của mình làm chúng ta rất hâm mộ.

      Nam nhân lùn chắc khỏe nịnh nọt vô cùng thuận miệng, mặt dày :

      - Cho nên năm chúng ta quyết định, tự nguyện trở thành người hầu theo tiền bối, nghe tiền bối sai bảo. Xin tiền bối hãy thu nhận chúng ta!

      Đinh Hạo rất muốn tiếng: Năm vị, các ngươi thể ngừng uống thuốc.

      Nhưng Đinh Hạo nghĩ lại mặc dù năm tên này xấu xa chút nhưng trực giác cho biết bọn họ phải người xấu, giữ bên người cũng được. Ít nhất sau này khi Đinh Hạo tu luyện hoặc ngủ có người canh gác, nếu gặp mãnh thú tuyệt thế đẳng cấp hoàng có mấy tay sai giúp đỡ.

      Quan trọng hơn là Đinh Hạo giữ lại năm người lúc buồn có giải trí đỡ chán.

      Cuối cùng Đinh Hạo gật đầu, :

      - Được rồi.

      Năm người nam nhân lùn chắc khỏe, thanh niên khỉ ốm biết lòng tự tôn là gì nghe xong hoan hô nhảy nhót.

      * * *

      Mười ngày sau.

      Năm người nam nhân lùn chắc khỏe, thanh niên khỉ ốm kích động ôm đầu khóc rống.

      Đinh Hạo kiềm được hú dài.

      Bôn ba gần mười vạn dặm rốt cuộc đoàn người ra khỏi rừng rậm nguyên thủy mênh mông, đến thế giới bên ngoài. Nhìn thảo nguyên, thành quách mơ hồ phía xa, mọi người hận thể phát cuồng chạy như điên.

      A?

      Chờ chút, bóng thành quách?

      Kích động qua Đinh Hạo, năm người nam nhân lùn chắc khỏe, thanh niên khỉ ốm liếc nhau, thấy mắt đối phương giật mình.

      Tại sao chỗ này có thành thị? Chẳng lẽ bên trong có cư dân bản địa sống?

      Hoặc là di tích thượng cổ từng sụp đổ?

      Thanh niên khỉ ốm kinh kêu:

      - Mau nhìn kìa, đó là gì?

      Mọi người nhìn theo ngón tay thanh niên khỉ ốm chỉ, ngây người. Phía xa, áng mây trắng trôi qua lộ ra vật thể đen kịt bềnh bồng, đó phải là chim chóc hay cự thú mà là thuyền cổ đen thui loang lổ có mái chèo, giương buồm xẹt qua bầu trời như trong biển vòng quanh thành quách.

      Nam nhân lùn chắc khỏe rụt rè đề nghị với Đinh Hạo:

      - Hạo ca, chúng ta qua xem thử ? Nhưng phải cẩn thận, ta cảm thấy tòa cổ thành, cổ thuyền này quá yên tĩnh, hơi kỳ kỳ.

      Đinh Hạo , nhảy người lên chớp mắt ở bên thuyền cổ cách gần nhất.

      Đinh Hạo đứng chiến thuyền, thầm khen.

      Đây là chiếc chiến hạm bay cực kỳ hùng vĩ, dài trăm thước, rộng hai mươi mấy thước chia bốn tần, hai tầng sàn tàu, bên dưới có hai tầng. Nhìn hình dạng đại khái có thể thấy năm xưa nó oai phong cỡ nào. biết tài liệu nào tạo ra thuyền, thuyền màu đen, thân thuyền đầy minh văn cổ xưa tự động hấp thu năng lượng tản ra trong thiên địa khiến chiến hạm bềnh bồng.

      biết qua bao nhiêu năm mà chiến thuyền rất hoang tàn.

      Thân thuyền loang lổ dấu vết,rêu xanh dày cả lớp, vài thực vật rêu phong quấn quanh nó dọc theo cột buồm, dây thừng, đất dày chát sàn tàu. Hoa dại biết tên nở rộ, năm sắc màu khá đẹp. Vải buồm kéo cao mục nát chỉ còn lại chút sợi sau bão táp mưa sa bay theo gió.

      Thần thức của Đinh Hạo quét nguyên con thuyền.

      Đinh Hạo kinh ngạc phát thân thuyền nhờ có minh văn kỳ dị nên thần thức chỉ có thể vươn ra mười mấy thước bị lực lượng bí áp chế.

      - Thời đại quá lâu, biết chiến sĩ ngày xưa nơi nào, có bóng người.

      Đinh Hạo thấy vật sống thuyền.

      Ánh sáng chớp lóe.

      Đám người Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm lên thuyền.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cẩn thận lục tìm chiếc thuyền nhưng phát được gì, dưới đáy sàn tàu có vài vũ khí, áo giáp vỡ nát, tiếc rằng mục chỉ còn hình dạng, thể sử dụng.

      Chiến hạm to lớn thế này có thể tưởng tượng khi nó còn mới mẻ chở ít nhất năm trăm chiến ĩ sát khí ngút trời chinh phạt. Nhìn cấu tạo thân thuyền chắc bên trong chứa đại pháo minh văn, là vũ khí chinh phạt lợi hại. Tiếng pháo nổ ầm ầm, võ sĩ mặc áo giáp từ trời giáng xuống công thành lược đất, gì địch nổi. Tiếc rằng bây giờ thuyền rách nát như vậy.

      - Người thuyền đâu? Tại sao bọn họ vứt bỏ chiến thuyền hùng vĩ như vậy?

      Đinh Hạo cảm thấy là lạ.

      Đinh Hạo tiếp tục tìm kiếm bảy chiếc thuyền khác, phát mỗi chiến thuyền đều có người sống hay thậm chí là bộ xương. Thân thuyền lưu trữ hoàn chỉnh có dấu vết hủy hoại chứng minh mấy trăm hạm đội bay này gặp chiến trăng hoặc tập kích gì, vậy càng quái hơn. Tại sao chúng nó bị vứt bỏ?

      Lý Đình khỉ ốm bỗng cao giọng hét:

      - đúng, Hạo ca, nơi này từng có người đến.

      Đinh Hạo giật mình kêu lên:

      - Sao ngươi biết?

      - Hạo ca nhìn chỗ này .

      Lý Đình khỉ ốm hất núm rêu xanh dưới chân lên, tay cầm la thiên bàn tỏa đoàn sáng đen chiếu xuống đất bùn đen. chuỗi dấu chân trắng ra nền ướt.

      Lý Đình khỉ ốm đắc ý khoe khoang:

      - Bảo bối la thiên bàn của ta chẳng những có thể dự đoán thực lực của khác còn dùng cho truy tung, tìm dấu vết. Ta bỏ nhiều tiền sở hữu nó, vốn định vào chiến trường bách thánh rồi dùng la thiên bàn tìm cơ duyên tuyệt thế. Nhìn mức độ ràng của những dấu chân chắc để lại từ ba, bốn canh giờ trước.

      Đinh Hạo gật gù.

      ra la thiên bàn của Lý Đình khỉ ốm là bảo khí phụ trợ hiếm thấy.

      Đinh Hạo nhíu mày :

      - Ngươi điều tra kỹ mỗi thuyền bay cho ta, nhìn xem có phải toàn bộ đều có dấu chân ?

      Đinh Hạo cảm thấy việc phức tạp.

      - Được rồi!

      Lý Đình khỉ ốm được cơ hội biểu rất là hưng phấn cầm la thiên bàn sưu tầm.

      Đinh Hạo đứng sàn tàu cúi đầu nhìn xuống.

      Phía xa hơn mười dặm, di tích tòa thành thị hùng vĩ xuất trong tầm mắt, chính là đường nét thành quách nhóm Đinh Hạo, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm thấy. Từ trời nhìn xuóng càng thấy quy mô cổ thành quá lớn, khoảng năm mươi dặm, hình tròn, có bức tường cao ngất vây quanh. Bên trong đường xen kẽ, lầu tháp dựng cao.

      hiểu sao Đinh Hạo cảm giác tòa cổ thành này giống như trạm binh.

      Khi Đinh Hạo phóng thần thức ra được kết luận trong dự đoán, tòa cổ thành phía xa có lực lượng bí như chiếc thuyền bay, thần thức thể thẩm thấu vào.

      - Hạo ca, tổng cộng trăm ba mươi chiếc thuyền bay kiểm tra xong, đều có dấu chân người.

      Biểu tình Lý Đình khỉ ốm bất an quay về, :

      - Hơn nữa ta dám khẳng định là cùng nhóm người, bọn họ đến trước chúng ta. Ta đoán vài thứ thuyền bay bị bọn họ lấy , còn bày vài cấm chế thuyền, mới rồi cẩn thận đụng vào.

      Đinh Hạo nhíu mày hỏi:

      - Cấm chế?

      Lý Đình khỉ ốm :

      - Là tiểu trận pháp giống như cảnh báo, ta đoán bọn họ biết chúng ta ở thuyền.

      Là người nào điều tra những chiếc thuyền này?

      Là địch hay bạn?

      Đầu óc Đinh Hạo lên vài khả năng.

      Đinh Hạo lắc đầu, vuốt ve thân thueyèn loang lổ, quan sát kỹ minh văn. Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo gặp minh văn có thể ngăn cản thần thức của . Đinh Hạo muốn phá giải lực lượng minh văn này, nếu thần thức cứ bị ức chế như người mù, làm Đinh Hạo bất an.

      Đao Tổ lên tiếng:

      - Đừng nhìn, mấy cái đó là minh văn thời đại thượng cổ.

      Đao Tổ khẽ thở dài:

      - lâu thấy minh văn nguyên thủy như vậy, chúng nó thất truyền ở bên ngoài thế giới rồi. Mấy trăm vạn năm trôi qua, thiên địa pháp tắc, nguyên tố ngũ hành đều thay đổi, những minh văn nguyên thủy mất hiệu lực vốn có ở thế giới bên ngoài. Chỉ có trong gian kỳ dị của chiến trường bách thánh còn tồn tại thiên địa pháp tắc thời đại thượng cổ là những minh văn này có uy lực thể nghĩ bàn.

      Kiếm Tổ cảm thán rằng:

      - Đúng vậy. Chúng nó là minh văn bị nước lũ năm tháng đào thải, có ý nghĩa tồn tại.

      Đinh Hạo gật gù.

      ra là vậy.

      Những đường nét như người nguyên thủy sống trong hang vẽ thân thuyền là khởi nguồn minh văn sao?

      Đinh Hạo thấy tò mò, vẫn quan sát kỹ khắc ghi đồ án vào não.

      lát sau.

      - , tòa cổ thành.

      phát cái gì quan trọng trong thuyền bay, Đinh Hạo quyết định vào tòa cổ thành ở phía xa xem thử. Đinh Hạo có trực giác mãnh liệt gặp cố nhân trong tòa cổ thành như thành chết kia.

      Năm người Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm theo sát sau lưng Đinh Hạo.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm dự cảm đến nguy hiểm.

      Vì đám người Đinh Hạo, Lý Đình khỉ ốm, Điền Năng lùn khỏe bay nên tốc độ siêu nhanh, chớp mắt đến trước tòa cổ thành.

      Chính lúc này...

      Vù vù vù vù vù!

      Tiếng xé gió chói tai, vài luồng sáng bắn lên cao hóa thành ba thanh niên mặc y phục kiếm sĩ màu đỏ rực che trước mặt năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo. Người dẫn đầu gò má cao, thói quen nheo mắt, biểu tình cảnh giác.

      Thanh niên gò má cao hung dữ quát to:

      - Người đến hãy dừng bước, xưng tên ra!

      Điền Năng lùn khỏe khẽ kêu, giọng bên tai Đinh Hạo:

      - Hạo ca, bọn họ là kiếm tu của Kiếm Châu, trước khi vào chiến trường bách thánh ta từng thấy tên có xương gò má cao này. Tên của là Ngải Thanh, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông.

      kiếm tu của Kiếm Châu?

      Liệt Thiên Kiếm Tông?

      vậy Ngải Thanh cũng là đệ tử nhân loại Bắc vực vào chiến trường bách thánh?

      Đinh Hạo ngần ngừ. Lý Đình khỉ ốm giỏi quan sát mặt người, vội vàng lên, lớn tiếng báo tên tông môn của mình. Kiếm tu Kiếm Châu rất nổi tiếng trong Bắc vực, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm Phong Châu dám chậm trễ.

      - À, thi ra cũng là đệ tử Bắc vực vào rèn luyện.

      Ánh mắt Ngải Thanh lướt qua từng người, ngừng lại người Đinh Hạo. Con mắt híp bắn ra tia sáng, biết Ngải Thanh suy nghĩ gì.

      lúc sau Ngải Thanh dịu sắc mặt :

      - Tòa binh trạm viễn cổ đó là doanh địa tạm thời của Liệt Thiên Kiếm Tông ta, mấy người hãy tìm chỗ khác.

      Suy nghĩ Đinh Hạo nhanh như chớp bắt giữ lời ý của Ngải Thanh.

      Doanh địa tạm thời của Liệt Thiên Kiếm Tông ta?

      Tức là người Liệt Thiên Kiếm Tông đều tụ tập chỗ?

      Cái này có khả năng. Khe nứt thời vào chiến trường bách thánh đều truyền tống tùy cơ, bảy mươi đệ tử Tuyết Châu bị tách rời ra. Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm Phong Châu may mắn mới được đưa đến cùng nhau, tại sao người Liệt Thiên Kiếm Tông trong thời gian ngắn có thể tụ tập lại?

      Có hai khả năng?

      là siêu đại phái như Liệt Thiên Kiếm Tông nắm giữ bí quyết khiến đệ tử truyền tống cùng nhau.

      Hai là sau khi Liệt Thiên Kiếm Tông bị truyền tống tùy cơ thông qua thủ đoạn nào đó tụ tập lại.

      Nhưng mấy chuyện đó liên quan gì đến Đinh Hạo, thấy đám người Ngải Thanh biểu tình thân thiện gật đầu, muốn xung đột với họ. Đinh Hạo xoay người định nhưng cúi đầu thấy chiếc nhẫn màu bạc chợt lóe tia sáng rất nhạt, chỉ lóe cái rồi tắt. Nếu phải Đinh Hạo cảm giác chiếc nhẫn màu bạc kỳ lạ còn tưởng là mình nhìn lầm.

      - Chiếc nhẫn sáng lên? Điều này chứng minh gần đây có đệ tử Vấn Kiếm tông, là ai?

      Tinh thần Đinh Hạo rúng động, tim đập nhanh, bình tĩnh phân tích. Lúc ở chiến thuyền chiếc nhẫn màu bạc sáng lên bây giờ lóe ánh bạc lên chắc chắn có đệ tử Vấn Kiếm tông ở trong binh trạm cổ thành. được, thể , phải vào tòa cổ thành nhìn xem.

      Mấy kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông bày răt thế người lạ được vào, biểu tình cảnh giác. lẽ Liệt Thiên Kiếm Tông làm chuyện gì xấu xa để ai biết trong tòa cổ thành?

      Vó khi nào đệ tử Vấn Kiếm tông nằm trong tay mấy người này?

      Liệt Thiên Kiếm Tông bắt đệ tử Vấn Kiếm tông làm gì?

      Trong khoảnh khắc vô số suy nghĩ xẹt qua đầu Đinh Hạo.

      Đinh Hạo thầm lấy khối thiên địa huyết cốt từ trữ vật giới chỉ ra, cười đưa qua.

      Đinh Hạo cười :

      - Vị sư huynh này, ngươi nhìn xem có thể châm chước được ? Mặt trời sắp xuống núi, buổi tối trong chiến trường bách thánh quá đáng sợ, chúng ta có thể ở trong thành đêm ? Đợi sáng sớm ngày mai chúng ta lập tức ngay!

      Ngải Thanh ngây người.

      Ngải Thanh xuất thân từ địa môn phái như Liệt Thiên Kiếm Tông nên kiến thức rộng rãi, liếc sơ tay Đinh Hạo nhận ra đó là thiên địa huyết cốt hiếm thấy.

      khối thiên địa huyết cốt tượng trưng cho loại thần thông.

      Ngải Thanh ngờ tên mặt trắng này chỉ có cảnh giới nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh ra tay rộng rãi đưa bảo bối như vậy. Nên biết rằng Ngải Thanh vào chiến trường bách thánh mấy ngày vì bận rộn kế hoạch tông môn nên có thời gian săn giết những mãnh thú tuyệt thế đẳng cấp vương có thần thông để lấy thiên địa huyết cốt. Ngải Thanh thấy thiên địa huyết cốt kiềm được thèm muốn.

      Ngải Thanh còn chú ý thấy lúc tên mặt trắng lây thiên địa huyết cốt ra khỏi trữ vật giới chỉ ất là tùy ý, tức là quan tâm khối thiên địa huyết cốt, có lẽ trong gian trữ vật còn nhiều thiên địa huyết cốt.

      Nghĩ đến đây Ngải Thanh nổi máu tham.
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 471 - 472: TÒA CỔ THÀNH ÁP CHẾ KHỦNG BỐ

      Ngải Thanh quay đầu vài câu với đồng bạn bên cạnh, ba người tranh luận lúc.

      Ngải Thanh nhận lấy thiên địa huyết cốt của Đinh Hạo, gật đầu, :

      - Được, nhớ kỹ, chỉ có thể ở đêm, sáng sớm ngày mai phải rời ngay, nếu đừng trách chúng ta vô tình.

      Đinh Hạo gật đầu, cười :

      - Nhất định nhất định, đa tạ ba vị sư huynh châm chước.

      Đinh Hạo xong mặc kệ đám người Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm đá lông nheo, theo sau lưng ba người Ngải Thanh đáp xuống binh trạm cổ thành.

      - Hạo ca, người nne vào.

      Điền Năng lùn khỏe giọng bên tai Đinh Hạo:

      - Liệt Thiên Kiếm Tông nổi tiếng là thô bạo, quái đản nhất Kiếm Châu. Đệ tử tông môn ai nấy tâm ngoan thủ lọc, ích kỷ, làm việc từ thủ đoạn. Ta thấy mặt Ngải Thanh này thân thiện, tuyệt đối phải là người tốt. Chúng ta theo Ngải Thanh vào sợ là dê vào miệng cọp, khối thiên địa huyết cốt thể thỏa mãn khẩu vị đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông.

      - Phải ? Ta thấy bọn họ rất tốt.

      Đinh Hạo quan sát tòa binh trạm cổ thành, qua loa năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

      Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

      Xem ra Hạo ca tuy có thực lực cường đại nhưng tuổi trẻ, có kinh nghiệm rèn luyện hoang dã, quá dễ tin người. Tối nay chắc có rắc rối lớn, đành cầu nguyện đám đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông chỉ muốn tiền. Hy vọng khi đánh nhau, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông cướp hết bảo bối rồi tha mạng cho bọn họ.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm tin ình Đinh Hạo đánh thắng hết thiên tài Liệt Thiên Kiếm Tông.

      Nghen ói Liệt Thiên Kiếm Tông được mười bảy danh ngạch vào chiến trường bách thánh, mỗi người là cường giả có thực lực khủng bố, bên trong bao gồm Ngân Ninh Khiếu Hổ, thiên tài trẻ tuổi ban đầu rất chói mắt trong trăm năm qua, nghe sớm bước vào cảnh giới Võ Vương cảnh.

      Đinh Hạo chú ý thấy vẻ mặt của năm người hầu nhưng chọc thủng.

      Có lẽ Liệt Thiên Kiếm Tông khủng khiếp nhưng tung tích bằng hữu quan trọng hơn.

      Đinh Hạo vui mừng phát sau khi vào tòa binh trạm cổ thành chiếc nhẫn màu bạc chớp lóe ngày càng nhanh, ánh sáng rực rỡ hơn chứng minh đoán đúng. Chắc chắn có đệ tử Vấn Kiếm tông ở trong tòa binh trạm cổ thành, nhưng biết bị người Liệt Thiên Kiếm Tông khống chế hay có cơ duyên nào khác. Đinh Hạo cần tìm hiểu ràng.

      Trước đó Đinh Hạo thể cưỡng ép làm hỏng chuyện.

      đường Đinh Hạo bóng gió hỏi mấy câu.

      Nhưng ba người Ngải Thanh rất kín miệng, để lộ thứ gì. Nếu Đinh Hạo hỏi nhiều bị ba người Ngải Thanh quát mắng.

      Đinh Hạo lo lắng khiến ba người Ngải Thanh nghi ngờ nên đành im miệng.

      Đinh Hạo bước qua cửa tòa binh trạm cổ thành, phát ràng có lực hút kỳ dị bao phủ toàn tòa cổ thành. Lực lượng huyền khí bị áp chế rất nhiều, dù Đinh Hạo có thể chất đao kiếm song thánh thể cũng bị ức chế khủng khiếp. Đinh Hạo thầm tính toán tu vi huyền khí cảnh giới Đại Tông Sư cảnh sau khi bước qua cánh cửa tòa binh trạm cổ thành bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, khoảng lục khiếu Đại Võ Sư cảnh.

      Đinh Hạo nhanh chóng phát đó phải là trận pháp Liệt Thiên Kiếm Tông bày ra.

      Bởi vì Đinh Hạo thông qua thần thức quét hình phát ba người Ngải Thanh vào tòa binh trạm cổ thành cũng bị áp chế tu vi huyền khí, từ nhất khiếu Võ Vương cảnh rớt xuống cảnh giới Đại Tông Sư cảnh.

      Rất nhanh, Đinh Hạo thấy vách tường thành, đường đá dưới chân có từng hoa văn minh văn nguyên thủy giống hệt như cái thuyền cổ. Tức là sức hút kỳ lạ vốn thuộc về tòa binh trạm cổ thành, tồn tại từ thời đại thượng cổ, qua nhiều năm gió táp mưa sa vẫn tán . Nó hấp thu lực lượng nguyên tố đậm đặc trong thiên địa giữ sức hút toàn tòa binh trạm cổ thành.

      Bị sức hút áp chế rất khó bay .

      Đoàn người di bộ.

      Thần thức của Đinh Hạo có thể kéo dài mười thước là cực hạn, thầm đoán với điều kiện tương tự, thần thức của đám người Ngải Thanh thể phát ra khỏi người, bị thực lực minh văn nguyên thủy trong tòa binh trạm cổ thành áp chế.

      Đối với Đinh Hạo đây là điều kiện có lợi.

      Đinh Hạo có thể dùng thần thức kiêng nể gì quan sát bốn phía mà cần lo bị người phát .

      đường Đinh Hạo thấy nhiều minh văn trận pháp do Liệt Thiên Kiếm Tông chế tạo, cực kỳ khuất. Có số người thực lực tầm thường núp trong vài gao lộ mấu chốt, dường như đề phòng cái gì.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo, ba người Ngải Thanh khoảng chén trà.

      Ngải Thanh hung dữ căn dặn:

      - Đến rồi, tối nay các ngươi ở lại đây qua đêm. Nhớ kỹ, đừng chạy lung tung, được ra phạm vi ngàn thước các ngươi chết cũng đừng trách chúng ta.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm vâng dạ gật đầu.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cũng cảm giác được thực lực của mình bị áp chế rất nặng, lòng khủng hoảng.

      Đinh Hạo chuyện, quan sát bốn phía.

      Đây là quảng trường chiếm diện tích bảy, tám mẫu. Xung quanh quảng trường có vài tòa nhà hai tầng làm bằng đá đen, chỉ thấy đại khái đường nét, vuông vức. Khe đá dưới đất và kẽ tường mọc dây leo, thực vật quyết, dính bụi đất. Nhìn ra được năm xưa lúc chế tạo tòa binh trạm cổ thành chủ yếu là phòng ngự, thực dụng. Mỗi kiến trúc xây bằng đá cực kỳ kiên cố, trung tâm quảng trường có cái giếng cổ chưa khô cạn. Nước giếng trong chảy dọc theo mấy kênh rạch cổ xưa ra ngoài.

      Trừ ba người Ngải Thanh ra có mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông dựng lều huyền khí trong quảng trường ở tạm.

      Thấy Đinh Hạo và năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, có mấy nam nhân râu ria mặc y phục kiếm sĩ màu trắng lớn tiếng hỏi mấy câu. Ngải Thanh nhanh chóng chạy tới thầm bên tai, nam nhân áo trắng râu xồm nghe xong nhìn năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo nhìn ngó con heo chờ làm thịt. Nam nhân áo trắng râu xồm nữa, xoay người vào liều.

      Điền Năng lùn khỏe giọng đề nghị:

      - Hạo ca, tình huống đúng, chúng tâmu .

      Đinh Hạo ngồi xuống nghỉ ngơi, quan sát tình huống bốn phía.

      Đinh Hạo mỉm cười hỏi:

      - vào rồi ngươi cảm thấy chúng ta chúng ta có thể sao?

      Điền Năng lùn khỏe ngây người hỏi:

      - ra... Hạo ca ... Sớm phát ? Tại sao còn...

      Đinh Hạo cúi đầu nhìn chiếc nhẫn màu bạc vẫn chớp lóe ánh sáng nhạt, mỉm cười :

      - Ta vào là có lý do của mình, năm ngươi đừng lo. Việc đến nước này, chúng ta chú ý cẩn thận là được. Nghỉ ngơi , chốc nữa ta có việc quan trọng muốn các ngươi làm.

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm nghe Đinh Hạo vậy mới yên bụng.

      ra Hạo ca sớm thấy điều lạ, vậy chứng minh có cách đối phó đúng ?

      Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm liếc nhau, dựng lều lên.

      Tuy năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm theo Đinh Hạo có vài ngày ngắn ngủi nhưng quen thấy tạo ra vài niềm vui bất ngờ khó tin. Bất giác năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm tin tưởng vào Đinh Hạo, còn thấy lo nữa.

      Rất nhanh cái lều huyền khí dựng lên.

      Tuy Phong Châu là tiểu châu nhưng trong mấy chục châu Bắc vực so sánh diện tích, thực lực tổng thể nhân loại mạnh hơn Tuyết Châu nhiều. Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm tùy thân mang theo lều ra từ tay cao thủ luyện khí, có các loại diệu dụng, tốt hơn cái Vấn Kiếm tông chế tạo nhiều. Hèn chi năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm đều là cường giả cảnh giới Đại Tông Sư cảnh cũng chỉ là đệ tử bình thường được danh ngạch trong Phong Châu, nếu ở Tuyết Châu chắc là thủ lĩnh thế hệ trẻ đại môn phái.

      Đinh Hạo vội nghỉ ngơi.

      Đinh Hạo vòng quảng trường, phát ra thần thức quan sát kỹ. Phạm vi ngàn thước ràng trong đầu Đinh Hạo.

      đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông nhíu mày chửi:

      - Này tiểu tử kia, nhìn cái gì? Đừng chạy lung tung, mau cút về rồi sáng mai biến !

      Đinh Hạo lờ đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đó, xoay người trở về lều.

      Lúc này trăng lên cao, ánh sao bao phủ mặt đất.

      Quảng trường đốt mấy đống lửa, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông ồn ào chơ iuống rượu đoán số, khí bốc mùi thịt và rượu. Đinh Hạo rèm cửa lều nhìn, kêu Điền Năng lùn khỏe vào. Đinh Hạo lấy trữ vật giới chỉ từ trong giới chỉ hắc xà ra giao cho Điền Năng lùn khỏe, giọng thầm vào tai gã.

      Điền Năng lùn khỏe gật gù, lấy can đảm ra ngoài.

      Rất nhanh bên ngoài có tiếng quát mắng, Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm cười nịnh nọt. Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm lấy mấy bình rượu ngon tỏa mùi thơm hấp dẫn trong trữ vật giới chỉ Đinh Hạo đưa cho ra, tiếp theo là các thức ăn ngon toàn nướng bằng thịt mãnh thú tuyệt thế, các loại thần dược, nhìn cũng đủ làm người ta nhễu nước miếng.

      Mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông mắt trợn trừng nhanh chóng dịu lại, hề khiêm nhường nhận lễ vật của Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm. Có người cẩn thận kiểm tra thực vật phòng ngừa bị đầu độc hay gì đó, thấy an toàn mới chè chén.

      Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm chưa vội , đứng bên cạnh cười nịnh hỏi dò.

      Lại qua giây lát biết xảy ra chuyện gì, nam nhân áo trắng râu xồm từng xuất lớn tiếng quát mắng người khác, tát Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm mấy bạt tai đá hai người hộc máu bay ra ngoài. Nam nhân áo trắng râu xồm cướp trữ vật giới chỉ Đinh Hạo đưa cho Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm, gã xoay người vào lều.

      Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm dám đánh trả, ủ rũ quay về.

      - Hạo ca, thực xin lỗi, hai chúng ta vô dụng, thể thăm dò những gì ngươi muốn biết.

      mặt Điền Năng lùn khỏe dấu tay, dưới xương hàm bị đánh nát, sưng húp. Lý Đình khỉ ốm càng thảm, mũi tai miệng tất cả đều chảy máu, cằm trật khớp, xương sườn gãy mấy cây.

      Đinh Hạo giơ tay, ánh sáng vàng tuôn ra xua huyền khí lạ trong đầu Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

      - sao, hai ngươi yên tâm, ta tìm cơ hội cho các ngươi trả lại sỉ nhục vừa rồi gấp đôi lên người tên mặc áo trắng đó.

      Đinh Hạo lấy bốn viên cực phẩm huyền tinh thạch ra khỏi giới chỉ hắc xà, lại lấy hai đan dược trị thương luyện chế đưa cho Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

      Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm mừng rỡ :

      - Cái này... Đa tạ Hạo ca!

      Vết thương của Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm nhìn như rất nặng nhưng là bình thường với võ giả, tĩnh dưỡng lúc là được. Cường giả cảnh giới Đại Tông Sư cảnh có sức sống rất mạnh, trái tim nát, não vỡ là tự lành. Được Đinh Hạo xem trọng như vậy làm Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm có cảm giác kẻ sĩ chết vì tri kỷ.

      Đinh Hạo khóa tay :

      - nghỉ ngơi .

      Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm ra khỏi lều, liếc nhau, đột nhiên cảm thấy Đinh Hạo càng bí hơn. Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm theo bên cạnh Đinh Hạo nhiều ngày nhưng nhìn ra có lai lịch gì, vừa ra tay chính là cực phẩm huyền tinh thạch. Chẳng lẽ Đinh Hạo là truyền nhân siêu đại tông môn của Thanh Châu hoặc Kiếm Châu?

      Đinh Hạo ở trong lều suy tư.

      Những đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông có tính cảnh giác rất mạnh nhưng điều đó chứng minh bọn họ lam việc gì rất quan trọng, cho nên mới đặc biệt cảnh giác. Đinh Hạo muốn hỏi thăm manh mối từ miệng đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông là thể, cần tìm cách khác.

      Trước khi Đinh Hạo tìm ra đệ tử Vấn Kiếm tông kia thể đánh nhau, nên mới rồi mới nhịn. Với tính cách bao che khuyết điểm như Đinh Hạo, mặc dù Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm theo vài ngày nhưng thể tha thứ nam nhân mặc áo trắng râu xồm nhục nhã như vậy.

      Đinh Hạo có tính toán riêng, quan tâm việc bên ngoài, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

      Chớp mắt lại hai canh giờ qua .

      Đến nửa đêm, tiếng ồn ào bên ngoài quảng trường biến mất. Đa số đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông nghỉ ngơi hoặc là nhập định tu luyện, có bốn, năm người tuần tra bốn phía. Đinh Hạo tính toán cẩn thận, mỗi cách nửa canh igờ đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đổi ca lần.

      Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy.

      Đinh Hạo định thay y phục dạ hành núp sưu tầm.

      Lúc này bên ngoài có tiếng bước chân sau đó là giọng Điền Năng lùn khỏe:

      - trễ như vậy ngươi đến làm gì?

      thanh kiêu ngạo vang lên:

      - Cút!

      Giọng vênh váo quát mắng Điền Năng lùn khỏe.

      Sau đó là bộp tiếng, rèm lều bị thô bạo vén lên. Ngải Thanh mặc áo đỏ nghênh ngang tới từ cao nhìn xuống Đinh Hạo, Điền Năng lùn khỏe mặt đỏ rực vội vàng chạy vào theo. Điền Năng lùn khỏe nhìn Đinh Hạo, ánh mắt bất đắc dĩ ý bảo thể ngăn lại.

      Đinh Hạo nhìn mặt Điền Năng lùn khỏe sưng lên, đáy mắt lóe tia tức giận.

      Những đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đúng là vênh váo bá đạo, đánh người chuyên đánh mặt. Điền Năng lùn khỏe dù gì là cao thủ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh, là thiên kiêu trong Phong Châu. Điền Năng lùn khỏe bị nhục nhã như vậy ràng là Ngải Thanh cố ý làm.

      Nếu vậy cũng đừng trách ta khách sáo.

      Đinh Hạo thầm nhủ, vung tay ý bảo Điền Năng lùn khỏe ra ngoài.

      Ngải Thanh liếc Đinh Hạo, tự động ngồi xuống ghế chính, mắt khinh thường cái lều trang trí nghèo nàn.

      Ngải Thanh nhìn Đinh Hạo như ngó tội phạm, :

      - Tiểu tử, ngươi cũng lớn lối , thuộc hạ chó chết dám ngăn cản ta?

      Đinh Hạo lờ Ngải Thanh, thần thức từ từ phóng ra. Đinh Hạo phát mình Ngải Thanh đến đây, gã dân theo đồng bạn.

      Thái độ Đinh Hạo cộc cằn hỏi:

      - trễ như vậy ngươi đến lều của ta có chuyện gì?

      Ngải Thanh ngẩn ra giây sau cười to bảo:

      - Xem ra tên mặt trắng nhà ngươi quen sống sung sướng, đến chiến trường bách thánh cũng dám ngang ngược kiêu ngạo, biết chữ chết viết như thế nào. Tiểu tử, ta thấy trong tay ngươi có ít bảo bối, có mấy khối thiên địa huyết cốt lấy ra cho ta xem.

      Đinh Hạo lạnh lùng cười:

      - Ta có bao nhiêu bảo bối liên quan gì ngươi?

      - Vốn liên quan đến ta nhưng tiếc rằng từ khi ngươi vào tòa binh trạm cổ thành là liên quan ta.

      Mắt Ngải Thanh lóe tia hung ác :

      - Ngoan ngoãn giao đồ ra ngày mai ngươi còn sống rời , nếu ... Sau này thế giới còn người như ngươi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :