Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 220: QUAN HỆ XÚ CHI HỎA CỦA CHÚNG TA

      Huyền khí hóa lỏng là tượng trưng của Tiên Thiên Võ Tông cảnh, của cường giả.

      Đinh Hạo thể ngờ sau khi luyện cực ngục băng chi tinh đạt đến trình độ này.

      Tuy điều đó có nghĩa là thực lực Đinh Hạo lên đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh nhưng ích lợi của huyền khí hóa lỏng khó thể tưởng tượng. Lợi ích rệt nhất là huyền khí càng tinh thuần, ngưng kết hơn. Khi trùng kích đường kinh mạch, huyệt khiếu tốc độ nhanh hơn, huyền khí thể lỏng quay nhanh trong huyệt khiếu, bổ dương càng lớn cho võ giả.

      Trước huyền khí thể lỏng cao đẳng huyền khí dạng khí cấp thấp yếu ớt mỏng manh.

      Đây là đòn sát thủ khiêu chiến vượt cấp.

      Đinh Hạo kiềm được cười to, ngón tay chỉ lên trời, đóa hoa băng tinh nở rộ ngón tay . Cánh hoa rực rỡ lóng lánh, hoàn mỹ vô khuyết hút hồn người, chớp lóe ánh sáng lam nhạt nhã.

      Đinh Hạo thổi .

      cánh hoa băng tinh hóa thành tia sáng bạc bay ra ngoài, đáp xuống tảng đá cao cỡ thân người.

      Chuyện khó tin xảy ra.

      Nham thạch biết tồn tại bao nhiêu năm khi ánh sáng bạc rơi xuống liền bị đóng băng, trong khí rét căm căm. Nham thạch kêu ken két giòn vang, giây sau bùm tiếng nổ tung. Băng tinh bắn tung, nham thạch bị lạnh cực độ đóng băng vỡ thành bột phấn tứ tán.

      đáng sợ!

      Cường đại hơn huyền khí băng sương phong tuyết trước kia của Đinh Hạo gấp mười lần.

      Hoa băng tinh nếu rơi vào thân người... Đinh Hạo đoán dù là cao thủ nhất khiếu võ sĩ cảnh cũng bị đông chết.

      Kiếm Tổ há hốc mồm giật mình kêu lên:

      - uổng là lực lượng sau khi dung hợp báu vậ thiên địa cực ngục băng chi tinh, phối hợp với thuộc tính huyền khí biến dị thần giai của ngươi, thể chất hằng cổ vô song đao kiếm song thánh thể đúng là siêu đáng sợ. Ta thể tưởng tượng tương lai ngươi đạt được thành tựu gì.

      Đao Tổ hưng phấn tự phong cho mình là 'Đao tiên nữ', cười như điên:

      - Ha ha ha ha ha ha! Xem ra lão nương ta tạo ra quái vật tu hành.

      Kiếm Tổ tức giận quát:

      - Chết tiệt, bà điên đừng có mặt dày quá, ràng là ta tạo ra Tiểu Đinh Tử...

      Đao Tổ trả đũa:

      - Ta phi, lão nương lần đầu tiên nghe nam nhân có thể sáng tạo sinh mệnh.

      Kiếm Tổ :

      - Ha ha ha ha ha ha! Cái này là vì ngươi có kinh nghiệm, chủ nhân của ta có nam nhân nữ nhân cũng làm ra con nít được.

      Đao Tổ hừ mũi:

      - Vớ vẩn!

      Kiếm Tổ đắc ý khoe:

      - Ha ha ha ha ha ha! Cho nên chủ nhân của ngươi đúng là xử nữ già vạn năm, tuy rằng thực lực biến thái nhưng hiểu chuyện nam nữ mới dạy gươi thành ngu ngốc. Ha ha ha ha ha ha!

      Đao Tổ mất bình tĩnh, rất quê:

      - Lão nương ta liều mạng với ngươi!

      Đinh Hạo:

      -...

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Ta có nên phổ cập tri thức sinh lý cho tiền bối Đao Tổ ?

      Nhưng hai lão quái vật mới nhắc đến chủ nhân của mình, hưm, Kiếm Tổ, Đao Tổ biến thái rồi chủ nhân của họ biến thái đến cỡ nào? Nghe giọng điệu của Kiếm Tổ, Đao Tổ hình như bên trong chứa ân oán.

      Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cãi lộn trong đầu Đinh Hạo.

      Đinh Hạo thử mấy lần xen lời được đành tập trung sức lực vào tu luyện.

      Đinh Hạo tốn khoảng ba nén nhang rốt cuộc dung nhập cực dương thiên hỏa chi tinh trong trung đan điền ở ngực vào hạt giống viêm diễm huyền khí. Như Đinh Hạo đoán, sau khi luyện hóa hoàn toàn hạt giống viêm diễm huyền khí cũng hóa lỏng thành chất dịch vàng.

      Kích cỡ hạt giống huyền khí rút lại phần mười.

      Viêm diễm huyền khí trong sáu huyệt khiếu đầu nhâm mạch lục kỳ kinh bởi vì quá trình thực hóa lỏng, uy lực tăng gấp mấy lần, thua gì huyền khí băng sương phong tuyết sau khi biến dị.

      Đinh Hạo làm xong mọi thứ, kinh ngạc phát Kiếm Tổ, Đao Tổ đấu miệng dữ dội, dường như nổi giận, ai nhường ai.

      - Được rồi, đành chờ.

      có Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ đạo Đinh Hạo thể rời khỏi gian thiên điện kỳ dị này. Đinh Hạo đành tĩnh tâm, bỏ thời gian tu luyện.

      Đinh Hạo dẫn động viêm diễm huyền khí trong trung đan điền trùng kích huyệt khiếu thứ bảy nhâm mạch đứng đầu lục kỳ kinh, tử cung huyệt khiếu.

      Đinh Hạo vận chuyển Nhất Đao Khởi Trình Quyết, cực kỳ kinh ngạc phát huyền khí thể lỏng quả là vô cùng thần diệu kỳ bí. Lòng Đinh Hạo máy động, huyền khí thể lỏng mỏng như sợi tóc vận chuyển với hạn độ lớn nhất, đạt đến trạng thái 'Tâm cùng ý hợp, ý cùng khí hợp'.

      Huyền khí vận chuyển chút chậm chạp.

      Vui sướng còn ở phía sau.

      đáng sợ của huyền khí thể lỏng trùng kích huyệt khiếu chớp mắt ràng. Mấy chục lần trùng kích, viêm diễm huyền khí tinh thần mỏng như sợi tóc xông mở tử cung huyệt khiếu, xoay tít bên trong.

      Huyền khí đao pháp tiến vào thất khiếu Võ Đồ cảnh.

      Đinh Hạo có xúc động tiếp tục tiến tới, hơi đẩy huyền khí kiếm pháp lên bát khiếu Võ Đồ cảnh. Nhưng Đinh Hạo kiềm chế, dù sao huyền khí kiếm pháp tiến vào thất khiếu Võ Đồ cảnh mới chỉ , hai ngày, căn cơ chưa ổn định. Tùy tiện cầu tiến tạo thành nền móng võ đạo của Đinh Hạo ổn định.

      May mắn lúc này Kiếm Tổ, Đao Tổ, hai 'đứa trẻ' trong đầu Đinh Hạo ngừng khắc khẩu.

      - Quan hệ của chúng ta xấu.

      Đao Tổ thề thốt :

      - Chúng ta quyết định mặc kệ đối phương, còn đạt thành hiệp nghị mỗi ngày chia ra nhiều đoạn thời gian. Khi nào tới lúc ta được , thời gian ta . Hưm, vì là người thắng nên bây giờ là thời gian ta .

      Đinh Hạo lau mồ hôi hột, thầm nhủ: Hai vị tổ tông, các ngươi muốn chơi trò gì đây?

      - Được rồi, đến lúc. Tiểu Đinh Tử, ngươi hấp thu cực dương thiên hỏa chi tinh, cực ngục băng chi tinh xong rồi, chúng nó là tinh hoa của uẩn thần địa mạch, mất chúng hai chỗ uẩn thần địa mạch cũng bị hủy, tồn tại.

      Đao Tổ ngẫm nghĩ, tiếp tục bảo:

      - Hơn nữa có đại thần thông giả khống chế, Quỷ U Minh ảo trận sắp mất hiệu lực, di tích thượng cổ có lực lượng chống đỡ nhanh chóng sụp đổ, chúng ta nên mau.

      Đinh Hạo ngẩn ra:

      - Nơi này sắp sập? Vậy... Những người khác sao? Bọn họ bị chôn sống?
      Tử Mặc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 221: ĐƯỢC CỨU VÀ TUYỆT CẢNH

      Đao Tổ khẳng định:

      - Ừm! Về lý luận là như vậy.

      - Có thể cứu bọn họ được ?

      Đinh Hạo muốn mình chạy trốn, nơi này có giáo sư, bằng hữu, sư môn của , và rất nhiều võ giả nhân loại.

      - Ài, ta biết ngay là ngươi như vậy. Then chốt khống chế Quy U Minh ảo trận ở trong gian này, lực lượng còn sót lại chắc đủ tùy cơ truyền tống mọi người ra ngoài di tích.

      Đao Tổ bĩu môi :

      - Tiếp theo làm theo lời ta , nhưng ngươi phải tiêu hao nhiều lực lượng.

      * * *

      Trong bóng tối.

      Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong cường đại lúc này mặt đỏ rực khoanh chân ngồi dưới đất, khắp người tỏa sáng rực rỡ. Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong vận công ngăn chặn sát ý dâng trào trong lòng, trường kiếm tinh cương cắm bên cạnh. Từ trước tới nay lần đầu tiên Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong muốn đụng vào chuôi kiếm.

      Bởi vì trong lòng có sát ý, cầm kiếm là Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong giết người.

      Bên cạnh Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, Mã Nhất Phi biểu càng tệ hơn, mặt lộ vẻ đau khổ giãy dụa. Mã Nhất Phi nghiến răng nghiến lợi, trong lòng còn sót chút tỉnh táo bắt chặt giới hạn, rút kiếm chém giết người bên cạnh.

      Lý Lan ngồi giữa Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, Mã Nhất Phi.

      Lý Lan biểu thong dong hơn Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, Mã Nhất Phi chút. Bao tay cổ kính tỏa ánh sáng bạc nhạt bao bọc Lý Lan vào, dường như có thể ngăn cách sát ý dụ dỗ người.

      Trong gian hắc ám, phía xa vọng về tiếng hét kêu đánh kêu giết.

      có người thể ức chế sát ý tàn sát lẫn nhau.

      gian chìm trong hỗn loạn.

      - A a a, Vương sư huynh, ta sắp chịu nổi nữa!

      Mã Nhất Phi nhảy vọt lên nắm trường kiếm, leng keng rút ra cứa cổ mình.

      Lúc này mặt đất rung rinh mãnh liệt, sát ý sôi trào rút lui nhanh như thuy triều. Vầng sáng đỏ sinh ra dưới chân Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, Lý Lan, Mã Nhất Phi, truyền tống bọn họ ra khỏi gian hắc ám.

      Chuyện tương tự xảy ra người các cao thủ cố gắng chống cự sát ý trong lòng, và những người tàn sát lẫn nhau.

      * * *

      Mộ Dung Yên Chức ngồi băng ghế dài, tay cầm trường kiếm rút nửa khỏi vỏ. Mồ hôi từ mái tóc huyền giọt, mặt đất bên cạnh Mộ Dung Yên Chức đọng vũng nước.

      Mộ Dung Yên Chức tư hiên ngang, ý chí vững vàng như thép lúc này vận công chống cự sát ý như thủy triều ập đến.

      Bên cạnh Mộ Dung Yên Chức là Ngọc Giác Dao xinh tự đánh xỉu mình tránh cho trâm ma giết chóc khống chế làm chuyện thể cứu vãng.

      Phía xa có mấy chục tán tu hôn mê.

      Chẳng qua bọn họ bị người ta đánh ngất.

      Người đánh ngất các tán tu là đệ tử ký danh Hoàng Sam Bắc Viện thân như kim cương, mặt xấu hổ.

      Khiến người thấy kỳ lạ là thiếu niên thực lực chỉ ở đỉnh tứ khiếu Võ Đồ cảnh nhưng bị ý giết chóc ảnh hưởng, cực kỳ bình tĩnh. Cho nên thiếu niên đánh xỉu các tán tu chìm trong hỗn loạn, miễn cho bọn họ phát cuồng giết người.

      Đám người thiếu niên đẹp trai Lâm Tín, Cuồng Nhân Lữ Cuồng thực lực cao hươn thiếu niên rất nhiều hì cực kỳ chật vật, khổ sở vạn công chống lại tâm ma giết chóc.

      Lúc này vầng sáng đỏ xuất dưới chân mọi người, truyền tống bọn họ .

      * * *

      Tây Nham sơn mạch, nơi các võ giả nhân loại cư trú vào hai ngày trước.

      Bên bờ suối.

      Nơi này phủ đầy tuyết, tuyết trắng dày nửa thước phủ lên dãy núi rừng rậm, trong tầm mắt toàn là thế giới tuyết.

      Toàn thân Quách Nộ đẫm máu ở bên khe suối.

      Máu chảy ra từ mấy trăm miệng vết thương lớn nhuộm đỏ tuyết trắng trong phạm vi ba thước, màu đỏ chói mắt cùng trắng tinh khiết nổi bật càng rùng rợn.

      phần sáu nén nhang trước Quách Nộ bị ánh sáng truyền tống rời khỏi di tích thượng cổ, vốn tưởng thế là thoát khỏi Thanh Bình học viện truy sát. Quách Nộ ngờ quá xui, đoàn người nữ nhân tóc bạc cũng bị truyền tống đến gần gã.

      Biểu tình nữ nhân tóc bạc đầy lệ khí, cười đắc ý:

      - Ha ha ha ha ha ha! Tên to xác, để xem ngươi còn chạy trốn đâu được?

      Tuy thể hành hạ Đinh Hạo để trút ra cơn giận nhưng ngược giết Quách Nộ lỗ mãng ủng hộ cũng đủ để thiếu nữ tóc bạc tâm ngoan thủ lạt thấy thoải mái.

      Mấy chục đệ tử Thanh Bình học viện đứng bên cạnh nữ nhân tóc bạc, tong đó có hai đệ tử nội môn thực lực tầm thường, là võ sĩ cảnh.

      Nữ nhân tóc bạc có thân phận hiển hách, đoàn người xem nàng như thiênl ôi sai đâu đánh đó.

      Truy sát Quách Nộ chỉ như trò chơi vờn chuột đối với bọn họ. Mấy trăm vết thương người Quách Nộ là trò chơi của bọn họ, ngược sát võ giả thủ hộ thôn xóm nho đơn giản như bóp chết con kiến.

      Quách Nộ thở hồng hộc.

      Quách Nộ mất nhiều máu khiến gã đầu váng mắt hoa, dựa vào trường đao chống đất mới đứng vững, sắp còn hơi để .

      Nữ nhân tóc bạc cười độc ác:

      - Ô, nhanh vậy còn sức ? Hai ngày trước chẳng phải ngươi rất lớn giọng sao?

      Nữ nhân tóc bạc nhàng đến gần Quách Nộ, vung kiếm bén.

      chuỗi giọt máu bắn ra.

      Gò má Quách Nộ bị rạch vết sâu.

      Nam nhân vạm vỡ rên tiếng, người khẽ run, có sức chống cự.

      Nữ nhân tóc bạc có lòng thương hại, cười khúc khích. Nữ nhân tóc bạc múa kiếm liên tục như điêu khắc cà rốt, để lại vết thương mới người Quách Nộ, dùng cách ác độc làm dục nam nhân vạm vỡ.

      - Ài, chán.

      Qua lát nữ nhân tóc bạc thở dài. Chậm rãi :

      - còn sức chống cự, như khúc gỗ, chơi chán .

      Tròng mắt nữ nhân tóc bạc xoay tròn, chợt cười tươi :

      - Hay là như vậy , tên to xác kia, ngươi quỳ xuống cầu ta, dập đầu lạy ta ta tha cho ngươi!

      ra là nữ nhân tóc bạc cố ý làm nhục Quách Nộ.

      Nữ nhân tóc bạc thấy rất nhiều kẻ thô lỗ như Quách Nộ, tính cách cứng rắn, nhiều lúc có chết cũng cầu xin kẻ thù. Đối với võ giả quỳ trước kẻ thù là chuyện sỉ nhục suốt đời.

      Nhưng...

      Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, toàn thân Quách Nộ đẫm máu, nam nhân vạm vỡ trừ mặt ra miếng thịt đầy đủ chậm rãi bỏ trường đao, cong đầu gối từ từ quỳ xuống.
      Tử Mặc thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 222: TÊN HÈN SỢ CHẾT

      A?

      Nữ nhân tóc bạc ngẩn người:

      - quỳ xuống? Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! quỳ! Tên to con kia, ra ngươi sợ chết? Ha ha ha ha ha ha! Đúng là mỉa mai. Cứ tưởng ngươi là nam nhân xương cứng, hóa ra sợ chết, muốn quỳ xin tha. Mọi người nhìn , đây là đồ hèn, làm võ giả mà lại quỳ xuống!

      Đám đệ tử Thanh Bình học viện cười phá lên, ai thấy Quách Nộ quỳ dưới đất mắt chảy dòng lệ. Quách Nộ siết chặt nắm đấm.

      Nữ nhân tóc bạc cười đủ mới tới trước mặt Quách Nộ, lắc đầu, nở nụ cười độc ác rực rỡ:

      - tiếc là nếu ngươi cứng rắn chống có lẽ ta tha cho, tại sao ngươi lại là đồ yếu hèn sợ chết? Loại người như ngươi có sống cũng dư thừa, bằng chết !

      Nữ nhân tóc bạc dứt lời múa kiếm quang tàn nhẫn đâm thủng ngực Quách Nộ.

      - Chúng ta .

      Nữ nhân tóc bạc rút trường kiếm ra, mang theo đệ tử ký danh Thanh Bình học viện xoay người nghênh ngang .

      Trong tuyết, luồng sáng đỏ chợt lóe, Đinh Hạo xuất .

      - Cha nó, suýt bị hút khô.

      Đinh Hạo thở hổn hển. Vì truyền tống mọi người trong di tích thượng cổ ra ngoài, Đinh Hạo mạo hiểm thúc giục Quỷ U Minh ảo trận gần như tiêu hao hết lực lượng rốt cuộc miễn cưỡng thành công. Khi di tích thượng cổ hoàn toàn sụp đổ, Đinh Hạo kịp truyền tống mình .

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Đất rung rinh từ xa lan đến gần, đất tuyết sụp xuống lộ ra nham thạch nâu đen, bụi mù khí lãng bắn lên cao. Trong phạm vi trăm dặm đều cảm nhận chấn động đáng sợ. Di tích thượng cổ tông môn hoàn toàn sụp xuống. Hai uẩn thần địa mạch dương bị hủy, còn có Quỷ U Minh ảo trận, cổ điện, chiến trường chư thanh, tế đàn dương, mọi thứ liên quan đến bí mật di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch đều bị che giấu, vĩnh viễn còn ai phát , ai biết Đinh Hạo có được thứ gì tại đây. Đây là kết cuộc tốt nhất.

      Đinh Hạo khoanh chân ngồi đất tuyết, điều chỉnh giây lát, hồi phục thực lực mới nhắm hướng đến sườn núi mấy ngày trước mọi người tụ tập.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng ngủ say sưa, cuộn tròn trong ngực Đinh Hạo.

      Vì truyền tống tùy cơ, đường Đinh Hạo thấy ai khác, biết đám người Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong bị đưa đâu.

      Bỗng nhiên...

      - Ủa? Đây là...

      Đinh Hạo nhìn đằng trước thấy bãi máu chói mắt. Đinh Hạo giật mình, lắc người tới gần, nhìn kỹ, kêu ra tiếng. thân thể vạm vỡ máu thịt nhầy nhụa nằm trong tuyết, thanh trường đao to cắm bên. Đó là đao to của Quách Nộ, bằng hữu Đinh Hạo mới quen.

      Cảm giác amy dâng lên trong đầu Đinh Hạo, nâng thân thể còn có chút hơi ấm, cẩn thận nhìn kỹ. Đinh Hạo xác định thân thể máu thịt bầy nhầy vô cùng thê thảm này chính là Quách Nộ.

      - A? Còn có mạch đập?

      Đinh Hạo phát thân thể trong ngực còn dấu hiệu sống, mừng như điên. Đinh Hạo liên tục rót huyền khí vào muốn cứu mạng Quách Nộ. Rất nhanh, cố gắng của Đinh Hạo có hiệu quả.

      Quách Nộ hôn mê thở ra hơi:

      - Phù...

      Đinh Hạo mừng rỡ tiếp tục rót huyền khí vào, vừa lấy giọt chất lỏng màu trắng trong hang động bí dưới Địa Huyệt Thâm Uyên sau bãi rác Vấn Kiếm tông ra khỏi trữ vật giới chỉ vào miệng Quách Nộ.

      - Ta... Còn... Sống? Ta... Ngươi... Đinh huynh đệ... Là ngươi?

      Hơi thở Quách Nộ mỏng manh miễn cưỡng mở mắt ra, trông thấy Đinh Hạo.

      Đinh Hạo :

      - Quachs đại ca khoan chuyện, yên tâm , ta cứ ngươi, nhất định cứu sống ngươi!

      Quách Nộ là bằng hữu thứ nhất Đinh Hạo quen ngoài Vấn Kiếm tông. Từ khi Đinh Hạo xuyên qua đến nay rất trân trọng mỗi bằng hữu trong thế giới lạnh lùng này, huống chi nam nhân thô kệch, ngay thẳng Quách Nộ rất hợp tính với . Ai ngờ bằng hữu mới quen ba, bốn ngày gặp chuyện bi thảm như vậy.

      - Đinh... Đinh huynh đệ... Ngươi... Đừng lãng phí huyền khí... Ta... Ta được.

      Quách Nộ ọc ra ngụm máu xen lẫn mảnh vụn nội tạng. Lòng Đinh Hạo lạnh lẽo, vết thương quá nghiêm trọng, sợ là Quách Nộ qua khỏi.

      Quách Nộ mỉm cười, thều thào :

      - Có thể... Nhìn thấy ngươi... Trước khi chết... Là... Ông trời thương tình... Ta yên lòng người Thung Lũng thôn... Ta... Ta là võ giả thủ hộ duy nhất ở đó... Ta chết rồi... Bọn họ qua khỏi... Qua khỏi mùa đông này... Ta... Ta cầu ngươi...

      Mắt Đinh Hạo ẩm ướt, lớn tiếng :

      - Quách đại ca yên tâm, sau này Đinh Hạo ta chính là võ giả thủ hộ Thung Lũng thôn! Mùa đông này Thung Lũng thôn tuyệt đối có ai chết! Được rồi, đừnng ói nhiều nữa. Ngươi nhất định chết, ốc gắng lên!

      Đinh Hạo lại lấy ra ít chất lỏng màu trắng vào miệng Quách Nộ nhưng gã mím chặt môi, quay đầu từ chối.

      - Ta... Ta biết thân thể... Mình hết... Hết thuốc chữa... Đừng lãng phí... Lãng phí thiên tài địa bảo... Ha... Ha ha... Thung lũng thôn có võ giả thủ hộ mới như ngươi... Ta yên tâm rồi... Quách Nộ ta... Chỉ là nam nhân thô lỗ lùm cỏ... Võ sĩ tầng dưới chót... ngờ có thể kết... Kết bạn với thiên... Thiên chi kiêu tử như Đinh huynh đệ... Kiếp sau... Ta làm huynh đệ với Đinh huynh đệ!

      Lòng Đinh Hạo bi thương, lệ tuôn trào. Quách Nộ là tán tu cả đời có hy vọng bước lên đỉnh võ đạo, nhưng gã làm võ giả vào phút cuối sống vẫn bảo vệ thôn xóm nhân tộc, tấm lòng đó khiến Đinh Hạo cảm động. Võ giả bảo vệ chủng tộc của mình, trong khoảnh khắc này câu đó phải suông. Nhiều đệ tử thiên tài danh môn đại phái lãng quên khẩu hiệu minh ước thái cổ. Trong võ giả tầng chót nhất vẫn khổ sở giữ vững nguyên tắc.

      - cần kiếp sau, đời này Quách đại ca chính là huynh đệ tốt của ta!

      Đinh Hạo vuốt mặt đất, ba cột băng rực rỡ bóng loáng nâng Quách Nộ ngồi trước mặt, Đinh Hạo quỳ hai gối :

      - Hôm nay Đinh Hạo ta và Quách đại ca lạy kết nghĩa kim lan.

      xong Đinh Hạo lạy ba lần địa lễ, làm xong mới nghiêm mặt :

      - Quách đại ca hãy cho ta biết là ai ra độc thủ? Dù có phải đuổi tới chân trời góc biển Đinh Hạo cũng tìm ra bằng được, từng kiếm tiêu diệt!
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 223: HÃY CHÔN CÙNG QUÁCH ĐẠI CA CỦA TA

      Chưa từng có lúc nào như bây giờ Đinh Hạo muốn rút kiếm giết người.

      Quách Nộ chịu , cười to bảo:

      - ngờ Quách Nộ ta cuộc đời đơn... Trước khi chết... Có thể kết bạn với vị thiếu niên thiên tài ha ha ha ha ha ha! uổng kiếp này... uổng kiếp này...

      Tiếng cười làm ảnh hưởng vết thương toàn thân Quách Nộ, máu phun ra như suối nhuộm đỏ tuyết trần, nhuộm trường sam của Đinh Hạo. Quách Nộ ngừng cười, nụ cười mặt bỗng tan biến.

      Đinh Hạo muốn cứu Quách Nộ nhưng bất lực.

      - Quách đại ca muốn kẻ thù là ai vì lo gây rắc rối cho ta sao?

      Đinh Hạo khẽ thở dài:

      - Đáng tiếc, từ vết thương, huyền khí tổn hại còn sót lại trong người Quách đại ca ta nhìn ra, là người của Thanh Bình học viện đúng ? Yên tâm , dù là ai ta cũng khiến bọn họ trả giá đắt!

      Đinh Hạo xong đứng thẳng dậy, bi thương hú. Tiếng hú như tên xé gió liên miên bất tận quanh quẩn trong rừng rậm núi tuyết. Long văn huyết đao đào cái hố to dưới đất, Đinh Hạo vận dụng huyền khí băng sương phong tuyết kết quan tài băng từ đống tuyết, đặt xác Quách Nộ vào trong rồi chôn xuống. Trường đao của Quách Nộ cằm trước ngôi mộ xem như mộ bia. Đinh Hạo lấy thanh kiếm rỉ sét thay bút xẹt xẹt khắc hàng chữ.

      [Hiệp chi đại giả, Quách Nộ Thung Lũng thôn chi mộ. Đinh Hạo Vấn Kiếm tông lập]

      Làm xong Đinh Hạo mặc áo xanh dính máu cẩn thận tuần tra xung quanh, phân biệt hàng dấu chân sắp bị tuyết che lấp. Đinh Hạo nhanh như chớp đuổi theo.

      ai ngờ cái chết của Quách Nộ ảnh hưởng lớn như thế nào đối với Đinh Hạo trong thế giới lạnh lùng này. Đời sau rất nhiều điển tịch ghi chép tích của Đinh Hạo Đao Kiếm Thần Hoàng đều giới thiệu và khen Quách Nộ, tiểu nhân vật vốn nên biến mất trong Vô Tận đại lục mênh mông vô tận.

      Cách hai dặm, ngọn đồi, đoàn người Thanh Bình học viện nhàn nhã ngắm cảnh.

      đệ tử nội môn Thanh Bình học viện cười nịnh :

      - Tiên Nhi sư muội, cũng tới lúc chúng ta nên quay về. Trong di tích thượng cổ xảy ra chuyện lớn như vậy chắc các trưởng bối tông môn rất lo lắng.

      Nữ nhân tóc bạc cười :

      - Trở về? Về làm gì? Năm nay đổ đợt tuyết lớn đầu tiên, ta còn muốn chơi. Hì hì, ngờ tên tán tu to con đó buồn cười , cứ tưởng cứng rắn lắm ai ngờ cuối cùng quỳ xuống xin tha. Phi, sớm biết như vậy ngay từ đầu nhát đâm chết , làm lãng phí nhiều thời gian của ta.

      - Ha ha ha ha ha ha! Trước thủ đoạn của Tiên Nhi sư muội dù là người sắt cũng phải xin tha chứ gì đến tán tu đê tiện?

      đệ tử nội môn khác ton hót theo:

      - Đúng vậy. Chết dưới kiếm của Tiên Nhi sư muội là vinh hạnh của .

      - Tiên Nhi sư muội nhân từ, nhanh như vậy chấm dứt . Đổi lại là ta hành hạ mười ngày mười đêm. Hừ, to gan ủng hộ tạp chủng Đinh Hạo, xứng đáng xui xẻo!

      Các đệ tử Thanh Bình học viện nịnh nọt bợ đỡ Tiên Nhi sư muội, ràng là thực lực của nữ nhân tóc bạc tuy bình thường nhưng có địa vị rất cao. Những đệ tử ngoại môn, nội môn rất khách sáo với nữ nhân tóc bạc, liên tục nịnh thó.

      Nữ nhân tóc bạc đắc ý cười khúc khích.

      Lục Tiên Nhi nghiến răng cười :

      - Tiểu súc sinh tên Đinh Hạo đó, sớm muộn gì ta cũng khiến muốn sống được, muốn chết xong!

      Chính lúc này...

      - Vậy sao? Chỉ sợ ngươi có ngày đó!

      thanh lạnh lùng mang theo sát khí lạnh băng vang bên tai đám đệ tử Thanh Bình học viện. Lục Tiên Nhi biến sắc mặt, mấy người khác lòng thít chặt. Trước mắt bọn họ hoa lên, bóng người áo xanh nhuộm máu xuất ngoài trăm thước, đạp bước lóe lần, sau mười bước đến gần nhóm đệ tử Thanh Bình học viện.

      Lục Tiên Nhi rít cái tên Đinh Hạo qua kẽ răng:

      - Đinh Hạo!

      - A? Tên mặt trắng này chính là Đinh Hạo? phải ba đầu sáu tay gì mà dám khiêu chiến Thiên Dưỡng sư thúc? biết sống chết!

      đệ tử nội môn thân hình cao gầy bước ra, biểu tình khinh thường :

      - Tiểu tử, ngươi điên sao? Dám khiêu chiến với Thiên Dưỡng sư huynh chúng ta để nổi tiếng?

      Khiêu chiến cao thủ thành danh là cách nổi tiếng nhanh nhất với đám võ giả có tiếng tăm gì.

      Đinh Hạo thèm nhìn đệ tử nội môn Thanh Bình học viện lần nào, mắt nhìn chằm chằm vào nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi.

      Đinh Hạo gằn từng chữ:

      - Là các ngươi giết Quách Nộ?

      - Quách Nộ? Quách Nộ là ai?

      Lục Tiên Nhi cười hờ hững, chợt nhớ ra điều gì, cười hỏi:

      - A! Ngươi đanng ói đến tán tu ngu ngốc, đê tiện kia? Đúng vậy, ta giết , như thế nào? là bằng hữu của ngươi? đáng tiếc, ngươi đến muộn, thấy vở kịch hay.

      Trong lòng Đinh Hạo sôi sục sát ý, chậm rãi đến gần, hỏi:

      - Kịch hay?

      - Hfi hì hì, tất nhiên là kịch hay. Ngươi thấy bằng hữu của ngươi bị chúng ta từng kiếm cắt nát cơ bắp toàn thân, càng thấy vì sống sót, vứt bỏ tôn nghiêm võ giả quỳ trước mặt ta khóc lóc van xin.

      Lục Tiên Nhi cười độc ác:

      - Như thế nào? Có phải là rất hối hận?

      Lục Tiên Nhi sợ, trừ bởi vì bên cạnh nàng có hai đệ tử nội môn thực lực vào võ sĩ cảnh ra cũng bởi nàng tin trong hoàn cảnh này Đinh Hạo làm gì đệ tử Thanh Bình học viện. Huống chi thân phận của nàng rất tôn quý. Lục Tiên Nhi như vậy là để kích thích Đinh Hạo, ngắm nhìn biểu tình đau khổ rồi lại biết làm sao.

      - Phải rồi, ngươi thấy thanh trường đao này thế nào?

      Lục Tiên Nhi lấy trường đao thiên thạch tàn tồn to lớn ra khỏi trữ vật giới chỉ, tiếp tục cười đổ dầu vào lửa:

      - Huynh đệ tốt của ngươi có được đồ bỏ này từ di tích thượng cổ. Cái tên nhát gan yếu đuối đó vì sống, khi van xin tặng cho ta.

      Đinh Hạo hít sâu, mặt càng lạnh lùng:

      - Nọc rắn lục, kim độc ong chúa phải độc nhất, độc nhất là lòng đàn bà. Hôm nay ta tin câu này. Tiện nhân, nếu ngươi thừa nhận hôm nay hãy chôn cùng Quách đại ca !

      Đinh Hạo dứt lời hai tay chộp hư , ánh sáng lóe lên. Tay trái Đinh Hạo cầm long văn huyết đao, tay phải nắm thanh kiếm rỉ sét, toàn thân dâng lên kình khí, bông tuyết băng tinh lấp lánh lượn lờ. Sát ý cuộn trào trong lòng, Đinh Hạo quyết định tốc chiến tốc thắng, dùng cả đao và kiếm.

      - Ha? Ha ha ha ha ha ha!

      Đệ tử nội môn Thanh Bình học viện ngửa đầu cuồng cười, khinh thường :

      - Khiến chúng ta chôn cùng? mình ngươi? Ha ha ha ha ha ha! Đây là lời buồn cười nhất ta từng nghe.
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 224: QUỲ XUỐNG, CHẾT

      Biểu tình đệ tử nội môn Thanh Bình học viện kiêu ngạo bước ra mây bước, rút trường kiếm bên hông ra.

      - Tiểu súc sinh, ngươi ước chiến với Thiên Dưỡng sư thúc nên hôm nay ta giết ngươi, miễn cho làm hỏng danh tiếng của Thiên Dưỡng sư thúc. Tuy nhiên cần phải dạy cho ngươi bài học.

      Đệ tử nội môn Thanh Bình học viện chưa hết cầu bỗng có gió rít ập đến, nơi gió thổi qua kéo theo tuyết dày dưới đát, băng tinh tung tóe. Các đệ tử Thanh Bình học viện chỉ cảm thấy cuồng phong dâng lên trướcmắt, Đinh Hạo và đệ tử nội môn Thanh Bình học viện chiến đấu với nhau.

      Rất nhanh, chuỗi tiếng xèo xèo như mưa to đập vào lá cây liên tục vang lên, xen lẫn với tiếng vũ khí keng keng va chạm, hỏa hoa văng khắp nơi. Tuyết dưới đất bắn tung lên kèm theo giọt máu đỏ.

      Vù vù vù vù vù!

      Thanh cuối cùng biến mất. Đinh Hạo chậm rãi bước ra từ bông tuyết và hoa máu đầy trời. Người dm đẫm máu, áo nhuộm máu, từng giọt máu nhuộm nửa bên mặt, máu loảng lăn từ thanh kiếm rỉ sét, khe rãnh long văn huyết đao xuống đất. Đinh Hạo như ác ma bò ra từ địa ngục tới gần các đệ tử Thanh Bình học viện.

      Sau lưng Đinh Hạo, đệ tử nội môn Thanh Bình học viện đứng cứng đơ trong tuyết. Cao thủ võ sĩ cảnh kiêu ngạo cầm trường kiếm bị nghiền nát vụn, tinh cương rải đầy, vải áo rách rưới rậm rạp đao thương và kiếm thương. Trông như đệ tử nội môn Thanh Bình học viện bị lăng trì, xương trắng lộ ra, máu hòa tan trong tuyết trắng chảy xuống đất, rất thê thảm.

      - Khặc... Khặc... A...

      Cổ họng đệ tử nội môn Thanh Bình học viện phát ra tiếng ú ớ như tiếng người. Các đệ tử Thanh Bình học viện bị hù ngây ngốc.

      Sao lại như vậy? Vương sư huynh là đệ tử nội môn, có thực lực đỉnh nhất khiếu võ sĩ cảnh, tại sao bị Đinh Hạo đánh bại trong chớp mắt?

      - Ngươi... Ngươi dám...

      Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi cũng ngây người, nàng bao giờ ngờ Đinh Hạo dám xuống tay với người của Thanh Bình học viện, thực lực của lại cao đến như vậy. Kinh ngạc, khủng hoảng vượt qua kiểm soát dâng lên từ đáy lòng nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi. Đặc biệt là đối diện đôi mắt Đinh Hạo lạnh băng như tử thần, nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nhận ra nàng phạm sai lầm lớn.

      - Mọi người... Đừng sợ, chỉ có người, cùng nhau xông lên. Đinh Hạo dám đánh chết trưởng lão nội môn của Thanh Bình học viện ta, có giết chúng ta cũng chiếm lý!

      Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nghiến răng quát to:

      - Ai giết sau khi trở về bản tiên tử bẩm báo lên phụ thân của ta, Lục trưởng lão thưởng hậu hĩnh!

      Có phần thưởng tất nhiên có dũng phu.

      Lời của nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi kích thích can đảm của các đệ tử Thanh Bình học viện. Đúng vậy, Đinh Hạo chỉ có người, dù toàn thân làm bằng sắt sao? Sợ gì ? Đặc biệt là đệ tử nội môn Thanh Bình học viện còn sống cho rằng thực lực của mình cao hơn người bị Đinh Hạo đánh bại, gã cuồng cười rút ba cây gậy sắt dài nửa thước từ sau lưng ra, nhanh chóng ráp lại thành cây thương sắt hai mũi nhọn, múa kêu vù vù. Đệ tử nội môn Thanh Bình học viện xông tới chỗ Đinh Hạo. Các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện cũng rút vũ khí ra, như ong vỡ tổ vọt lên. Chỉ có nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nhìn tình hình, tùy tiện xông lên mà thầm lùi lại. hiểu sau nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi có cảm giác bất an.

      Chiến đấu bắt đầu.

      Đinh Hạo hú dài, bông tuyết băng tinh bạc bay quanh thân, nhảy lên trước va chạm với đệ tử nội môn Thanh Bình học viện cầm thương hai đầu.

      Keng keng keng!

      Keng keng keng!

      Răng rắc! Răng rắc!

      chuỗi tiếng kim loại và tiếng gãy vỡ vang lên, máu bắn tung, thịt bay đầy. Đệ tử nội môn Thanh Bình học viện sợ hãi hét thảm. Thương sắt thô cỡ cổ tay bị cắt từng tấc, thanh kiếm rỉ sét và Nhất Đao Khởi Trình Quyết hóa thành bão binh khí cắt luôn hai tay đệ tử nội môn Thanh Bình học viện cầm thương. Tiếng hét chưa ngừng đau đớn như bị ngàn vạn nhát đao cắt nhấn chìm đệ tử nội môn Thanh Bình học viện, trước mắt gã màu máu, mất cảm giác, té cái bịch xuống đất như diều đứt dây.

      Chỉ va chạm trung Đinh Hạo giải quyết xong cao thủ có thực lực mạnh nhất. Sử dụng đao kiếm dù đối mặt địch thủ hơn Đinh Hạo ba tiểu cảnh giới rưỡi vẫn đỡ nổi khí thế, sát khí từ .

      Cho đến lúc này các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện kêu gào mới lao đến vòng chiến. Khi thân hình đệ tử nội môn Thanh Bình học viện bầy nhầy từ giữa trung rớt xuống mắt họ, mấy chục các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện ngây như phỗng. Rét lạnh thấu xương từ xương sống chạy dọc lên não các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện, đầu óc họ trống rỗng.

      Tại sao... Như vậy? Lại là chiêu giết chết! Đệ tử nội môn cao cao tại thượng thể chống đỡ nổi chiêu, quá đáng sợ. Vậy mấy chục người bọn họ có đánh hội đồng cũng phải đối thủ của tên cuồng ma này.

      Trong khoảnh khắc can đảm trong lòng các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện tan biến. Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén như đao lạnh lùng liếc qua, các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện cảm giác như bị đóng băng, dám nhúc nhích, thể dâng lên suy nghĩ bỏ chạy. Có người thầm mắng nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi trong bụng.

      Đều tại tiện nữ nhân này ỷ vào có thân phận gây họa khắp nơi, bây giờ chọc vào đại ma đầu sợ thứ gì như Đinh Hạo. Tai họa sắp ngập đầu, phải làm sao đây?

      Các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện bị hù ngây ngốc.

      Đinh Hạo chậm rãi đến gần, lạnh lùng :

      - Quỳ xuống!

      Giọng Đinh Hạo lạnh băng như đến từ chín tầng địa ngục.

      - A?

      Các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện ngẩn ra, phản ứng lại Đinh Hạo có ý gì, ngơ ngác nhìn nhau.

      - Quỳ xuống ta tha cho các ngươi.

      Đinh Hạo thổi giọt máu đao kiếm, lạnh nhạt :

      - Câu này các ngươi từng với Quách đại ca, bây giờ trả lại cho các ngươi.

      Đám đệ tử ký danh Thanh Bình học viện hiểu ra.

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      đợi Đinh Hạo lần ba, các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện chút do dự đều quỳ xuống. Đối với bọn họ chỉ cần sống sót, quỳ xuống có sao? Huống chi bọn họ quỳ trước cường giả lợi hại hơn rất nhiều.

      Vẻ mặt Đinh Hạo có gì là hưng phấn trả thù, ngược lại thở dài.

      Đinh Hạo đau buồn :

      - Đáng tiếc! Quách đại ca hùng khí khái lại chết trong tay đám tiểu nhân các ngươi.

      - Chúng ta quỳ rồi, hãy tha cho chúng ta!

      - Chúng ta thậm chí từ bỏ tôn nghiêm võ giả, chúng ta sai, Đinh Hạo đại hiệp!

      đám người khổ sở cầu xin, hoàn toàn để ý Đinh Hạo trào phúng. Vì sống sót, bọn họ sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì.

      - Tốt, ta chuyện giữ lời. Nếu các ngươi muốn quỳ ta tha cho.

      Đinh Hạo từng bước trong đám người quỳ rạp, giọng bình tĩnh đến đáng sợ, sát ý lạnh băng đáng sợ.

      Đinh Hạo nhìn nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi đứng ở phía xa, hỏi:

      - Tiện tỳ, còn ngươi?

      Mặt nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi trắng bệch muốn chạy nhưng dám xoay người, vì nàng biết khinh công lợi hại bằng Đinh Hạo. Quan trọng hơn nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi cảm giác khí thế của Đinh Hạo tỏa định nàng chẳng qua ngưng chứ chưa phát. khi nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi nhúc nhích gặp phải đòn sấm sét, công kích đáng sợ nuốt lấy nàng.

      Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi run rẩy hỏi:

      - Ngươi... Ngươi dám giết ta?

      Ánh mắt Đinh Hạo lạnh lùng, sát khí bắn ra:

      - Quỳ xuống!

      - Quỳ?

      Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi bị ánh mắt Đinh Hạo nhìn nàng như nhìn rác rưởi đâm vào tim, nỗi sợ khủng khiếp, người nàng run bần bật.

      Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi cuồng loạn hét to:

      - Ta sao? Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, ngươi là cái thứ gì mà muốn ta quỳ? Ha ha ha ha ha ha! Ngươi tưởng ai cũng cầu xin ngươi sao? Nằm mơ , ta như Quách đại ca chó chết gì đó của ngươi, từ đầu ra vẻ cứng rắn đến cuối cùng lại quỳ xin tha!

      - Vậy sao? Tiện tỳ, ngươi cho rằng Quách đại ca chọn quỳ xuống là vì sợ chết?

      Mắt Đinh Hạo ướt nước, cười lắc đầu, :

      - Sai, đám cặn bã các ngươi tuyệt đối biết rằng Quách đại ca từ bỏ tự tôn võ giả tuyệt đối phải bởi vì sợ chết mà vì là võ giả thủ hộ sơn thôn , phải sống để bảo vệ mấy trăm sinh mạng vô tội qua mùa đông dài dặc!

      Mặt nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi trắng bệch.

      - Cho nên, tiện tỳ, đừng so sánh Quách đại ca với ngươi! Bởi vì... Ngươi - - Xứng!

      Đinh Hạo xong cúi đầu nhìn các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện quỳ bên cạnh, :

      - Tội chết có thể tha nhưng tội sống khó thoát, các ngươi xứng làm võ giả, ngoan ngoãn làm người bình thường thống khổ sống !

      Đinh Hạo dứt lời xoay người, đao kiếm đều xuất , hóa thành đoàn bão kim loại quét qua các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện. Mấy chục kiếm quang, đao quang bắn ra.

      - Phụt.

      - A!

      - ... Đan điền của ta... Bị hủy!

      - Đinh Hạo... Ngươi... độc ác, phế công lực của chúng ta!

      Mấy chục đệ tử ký danh Thanh Bình học viện mặt xám xịt, đôi mắt oán độc nhìn Đinh Hạo. Đối với võ giả bị phế đan điền tương đương với tuyên án tử hình, suốt đời thể tu luyện võ đạo, trừ phi có tuyệt thế thiên tài địa bảo tu sửa đan điền. Nhưng bọn họ chỉ là đệ tử ngoại viện bình thường, đời nào có cơ hội đó.

      Mắt Đinh Hạo như đao, hét chói tai như tiếng sấm:

      - Cút!

      Tha cho các đệ tử ký danh Thanh Bình học viện sống là Đinh Hạo nhân từ, muốn thành kẻ cuồng giết người, chỉ tiêu diệt kẻ đầu sỏ. Đám thiếu niên bị phế bỏ Đinh Hạo lảo đảo như chó cụp đuôi mặt trắng bệch chạy tứ tán, trong lòng bọn họ oán hận nhưng càng tiếc mạng hơn. Bọn họ sợ chọc giận Đinh Hạo nữa mất mạng. biết trong số đó có bao nhiêu người tỉnh ngộ, bao nhiêu người đánh chết cái nết chừa. Nhưng tất cả liên quan gì Đinh Hạo, lại nhìn hướng nữ nhân tóc bạc mặt trắng bệch.

      Chỉ tiêu diệt đầu xỏ! Nữ nhân tóc bạc này chính là hung thủ chính.

      Đinh Hạo gằn từng chữ:

      - Nếu ngươi quỳ chết !

      Đinh Hạo muốn kéo dài thời gian, nhảy lên như con chim khổng lồ, long văn huyết đao lấp lóe trường kiếm, kiếm khí thanh kiếm rỉ sét lạnh lẽo. có đường sống!

      Đao kiếm chém xuống, mặt nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi bỗng lộ vẻ dữ tợn quái dị.
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :