Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 200: VÔ ĐỊCH, NGƯỜI VÀ MÈO PHỐI HỢP

      Trong mắt người bên ngoài là trường kiếm của Đinh Hạo mang theo khí lạnh mông lung xẹt qua cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, để lại vệt trắng nhạt chấm dứt sống. Biểu tình sợ hãi xấu xí đọng mặt hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.

      đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông kinh kêu:

      - !

      Chớp mắt thanh kiếm rỉ sét xẹt qua cổ họng đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đó.

      đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông khác hét chói tai:

      - Mọi người mau tản ra!

      Sau đó kiếm quang chớp lóe, đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông này cũng bán muối.

      - Đừng, tha mạng, ta sai rồi!

      - Ngươi thể giết chúng ta, chúng ta là đệ tử của Tinh Vẫn tông! Ngươi giết chúng ta Tinh Vẫn tông tha cho ngươi!

      - Ác ma, ngươi là ác ma đồ sát cùng tộc!

      Áp lực chết chóc khủng bố, từng suối máu bắn lên cao khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông mất hết can đảm chống cự. Trong giây phút này các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông còn kiêu căng trước kia, ai nấy lộ trò hề. Có người quỳ xuống cầu xin tha thứ, có kẻ độc ác uy hiếp, cũng có tên cam lòng phát ra lời nguyền độc ác.

      Nhưng vẻ mặt Đinh Hạo bình tĩnh, bước nhàng, trong nháy mắt này có lòng thương hại.

      Đinh Hạo đến thế giới này ngay từ đầu tay chân co cóng đến tại sát phạt quyết đoán, nhanh chóng thích ứng được phép tắc lạnh lẽo mạnh ăn thịt yếu của Vô Tận đại lục. Đinh Hạo cũng thích ứng được... Giết người.

      Đối với đám cặn bã Đinh Hạo chưa bao giờ nhân từ.

      có bất cứ dao động, Đinh Hạo hóa thành lưỡi hái lấy mạng. Áo xanh bay, tóc đen bay bay, kiếm quang như điện, băng tinh tung toé, quỷ mị xuyên toa trong các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông. Hơi thở băng giá phát ra thẻ ngăn cản, nhiệt độ khí giảm trong vòng mấy trăm thước.

      Khí lạnh này là cực kỳ trí mạng với các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.

      Lạnh lẽo khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cứng người, đôi tay nhanh nhẹn biến vụng về, thân pháp linh hoạt mà bọn họ kiêu ngạo trở nên cồng kềnh. thể phát huy ra ưu thế mình sở trường nhất, có đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông ngẫu nhiên phát ra ám khí bị kiếm quang quét bay, thể tạo thành uy hiếp cho Đinh Hạo.

      Tất cả chỉ diễn rá trong hai, ba giây.

      Đinh Hạo đột phá vòng phong tỏa, lướt qua mười đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.

      Tóc đen của Đinh Hạo bay như suối, mặt lạnh băng, mắt sáng ngời, trường sam màu xanh bay ra sau người, thân hình như mũi tên, kiếm quang mơ hồ rực rỡ đầy trời thu lại hóa thành điểm sao băng nhanh như chớp bắn hướng thiếu niên độc nhãn long.

      Lúc này thiếu niên độc nhãn long chỉ mới lảo đảo đáp xuống đất.

      Thiếu niên độc nhãn long có cả thời gian hít thở, kiếm quang khiến người gã rét run lại tới trước mặt.

      Mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông tranh thủ thời gian cho thiếu niên độc nhãn long dù chỉ giây điều chỉnh, cái bóng chết chóc vô tình buông xuống.

      Thiếu niên độc nhãn long như dã thú bị thương diên cuồng giãy dụa.

      - Ngươi... Khinh người quá đáng!

      Mặt thiếu niên độc nhãn long bỗng ửng hồng, mỗi khớp xương vặn vẹo góc độ kỳ dị. Ám khí kịch độc quái dị như mưa bão bắn ra từ vai, khuỷu tay, chân, eo, lưng, cổ, cổ tay, mắt cá chân, ngực, mông của thiếu niên độc nhãn long, lặng lẽ bùng nổ.

      Số lượng sóng ám khí quá nhiều.

      giống như bão tố kim loại hình người màu xanh thổi quét hướng Đinh Hạo.

      Mặt Đinh Hạo thay đổi, trường kiếm bỗng rung lên kêu vù vù. Từ điểm sao băng hóa thành kiếm quang cuồn cuộn, thanh kiếm rỉ sét màu đỏ như sóng biển bao phủ cả người Đinh Hạo lộ khe hở nào.

      Đinh đinh đinh đinh đinh!

      Từng hỏa hoa bắn ra, ám khí vỡ vụn, bị kiếm quang chém nát bay ra ngoài.

      Bước chân của Đinh Hạo ngừng lại, vẫn lao tới trước.

      Đọc truyện nhanh nhất tại truyệnyy

      Thiếu niên độc nhãn long như người say rượu thân hình lắc lư dữ dội, gã như con bù nhìn mỗi khớp xương run run. Mỗi lần thiếu niên độc nhãn long run rẩy là người gã bắn ra các loại ám khí kỳ dị, thân thể gã như là máy bắn ám khí. Thiếu niên độc nhãn long bắn ra ám khí tựa bão tố có lúc ngừng.

      Phát ra ám khí với tần suất cao như vậy là tiêu hao lớn với thiếu niên độc nhãn long, tổn thương thân thể rất nhanh. Khóe môi, miệng mũi thiếu niên độc nhãn long chảy máu.

      Vù vù vù vù vù!

      Vù vù vù vù vù!

      Trong khí liên tục vang lên tiếng rít sắc nhọn chói tia.

      Giữa Đinh Hạo và thiếu niên độc nhãn long là ám khí đòi mạng rậm rạp vô số kể, như bạo long kim loại vặn vẹo phát uy lần cuối.

      Cái bóng đó đến gần Đinh Hạo tám tấc bị kiếm quang nghiền nát, thành hỏa hoa rực rỡ nhất tựa như pháo hoa, xinh đẹp mà quái dị trong khí màu đỏ này.

      Giống như ác ma mỉm cười.

      Dù ngẫu nhiên có , hai ám khí xuyên qua kiếm quang bay vào bị mèo con màu trắng tai gập đáng ngồi vai Đinh Hạo huơ vuốt hát bay.

      Lúc này mèo con màu trắng tai gập đáng biểu ra cường đại tương xứng với bề ngoài đáng .

      Mèo con màu trắng tai gập đáng biểu năng lực vượt qua phạm trù con mèo nên có.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng như Đinh Hạo phiên bản , vuốt duỗi ra lộ móng vuốt bạc sắc bén dưới thịt mềm với tốc độ siêu nhanh để lại cái bóng trong trung.

      Ám khí rèn bằng tinh cương bị mèo con màu trắng tai gập đáng vung vuốt chém thành mấy khúc rớt xuống đất.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng càng lúc càng hưng phấn đứng thẳng vai Đinh Hạo, phấn khởi kêu lên:

      - Meo, meo!

      người mèo phối hợp có khuyết điểm.

      Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao bị tình huống này hù giật mình.

      Tinh Vẫn tông được gọi là tông phái lấy ám khí thành đạo phải chơi.

      Thuật ám khí của thiếu niên độc nhãn long tuyệt đến thể tưởng, khắp người đuề bắn ra ám khí thành bão tố kim loại nghiền nát sinh linh. Nếu đổi lại là Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức chắc thể như Đinh Hạo sư huynh lấy kiếm quang vô thượng hoàn toàn đánh bật bão tố kim loại ngăn cách thân thể mình, vẫn xông lên như thường.

      Đinh Hạo hét to tiếng:

      - Long Vương Ly Thủy!

      kiếm quang biến đổi.

      Áo nghĩa cao nhất của Long Vương Ly Thủy kiếm pháp vào lúc này hoàn toàn nở ộ.

      Sóng băng giá màu bạc chợt xuất , trong kó khí vang thanh tựa thủy triều, băng vụn bắn khắp nơi, khí lạnh sắc bén lan tràn, có tiếng rồng ngâm. Giây tiếp theo, ảo ảnh hình rồng bạc sống động như bay ra từ trường kiếm của Đinh Hạo, nhanh như chớp xông hướng thiếu niên độc nhãn long.

      Răng rắc! Răng rắc!

      Nơi ảo ảnh rồng bạc bay qua khí bỗng nhiên kết băng.

      Bão tố ám khí như bao giờ ngừng lại bỗng chốc bị đóng băng.
      Tử Mặc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 201: ĐINH SƯ HUYNH CŨNG THÔNG HIỂU ĐAN THẢO CHI ĐẠO?

      Thiếu niên độc nhãn long biểu tình sợ hãi, định làm ra phản ứng rồng bạc bay tới, chớp mắt nhập vào người gã. Thiếu niên độc nhãn long uốn éo vặn vẹo chợt khựng lại như bị điểm huyệt.

      tầng băng bạc đóng băng thân thể gã trừ cái đầu.

      Chớp mắt trường kiếm của Đinh Hạo gác lên vai thiếu niên độc nhãn long.

      Cùng với trường kiếm của Đinh Hạo còn có vuốt nhọn từ mèo con màu trắng tai gập đáng .

      Mèo con màu trắng tai gập đáng nhảy lên vai thiếu niên độc nhãn long, miệng hưng phấn hú. Mèo con màu trắng tai gập đáng huơ vuốt trước mặt thiếu niên độc nhãn long làm gã sợ hãi suýt đái dầm.

      Đây là móng vuốt cào nát cương châm, nhàng rạch đường lên cổ thiếu niên độc nhãn long là lỗ máu.

      Chiến đấu kết thúc.

      Đến lúc này tiếng kiếm ngân lúc trước Đinh Hạo búng kiếm còn văng vẳng trong khí.

      Chiến đấu từ lúc ban đầu đến kết thúc chỉ có mười giây.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng kêu tiếng:

      - Meo!

      Mèo con màu trắng tai gập đáng lăn lộn ra vẻ đáng tranh công.

      Trong phút chốc...

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      Mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đứng gần đó té bịch bịch xuống đất.

      Thân thể các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông lạnh lẽo, trừ mấy người sớm chết trước ra còn lại các đệ tử ký danh đứng thẳng, đó là vì kiếm của Đinh Hạo quá nhanh và lạnh cắt cổ họng giải quyết xong ngay.

      Thiếu niên độc nhãn long ngây ra như phỗng, trong ánh mắt có tia sợ hãi cầu xin.

      Thua.

      Thua hoàn toàn.

      Thiếu niên độc nhãn long chợt hiểu tại sao đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông này có gan khiêu chiến với thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện, bởi bọn họ cùng loại người.

      Có lẽ Đinh Hạo mạnh bằng Mục Thiên Dưỡng, có lẽ trận ước chiến ba năm sau vẫn chết trận. Nhưng loại người này bên trong chảy dòng máu điên cuồng khó ức chế.

      Bọn họ đều là rồng trong cõi người.

      Từ lúc sinh ra định tiếu ngạo cửu thiên, cam nguyện bình phàm.

      - Ta... Ngươi... Ta...

      Thiếu niên độc nhãn long cảm giác khí lạnh từ trường kiếm gác cổ, ánh mắt Đinh Hạo đầy sát khí khiếp người. Thiếu niên độc nhãn long sợ hãi teo tim, lắp bắp biết nên cái gì. Thiếu niên độc nhãn long muốn muốn quỳ xuống cầu xin tha thứ nhưng thân hình bị đóng băng, thân bất do kỷ.

      Đáo lại thiếu niên độc nhãn long là mèo con màu trắng tai gập đáng kêu lên ác ý:

      - Meo meo meo meo meo meo!

      - Ngươi... Ngươi thể giết ta... Ta...

      Thiếu niên độc nhãn long còn uy phong, đau khổ van xin:

      - Phụ thân của ta là thập nhất trưởng lão nội môn của Tinh Vẫn tông, Trương Minh Đức, ngươi giết ta rồi phụ thân tha cho ngươi. Ngươi yên tâm, vừa rồi ngươi giết mấy đệ tử bình thường Tinh Vẫn tông nhưng chỉ cần ngươi tha cho ta, ta bảo đảm tuyệt đối truy cứu chuyện này. là... là bọn họ chết trong cơ quản di tích thượng cổ. Ta làm chứng cho ngươi!

      Thiếu niên độc nhãn long bị hù sợ chảy nước mắt nước mũi, còn dáng vẻ kiêu căng, vênh váo.

      Tiếc rằng trường kiếm của Đinh Hạo lại dán tới mấy phân.

      Tia sáng lạnh sắc bén cắt vỡ lớp da.

      Thiếu niên độc nhãn long cực kỳ khủng hoảng:

      - ... Khoan... Đừng!

      - Đinh sư huynh...

      Ngọc Giác Dao ở phía xa kiềm được hét to:

      - Tha .

      Tuy Ngọc Giác Dao hận thể băm vằm thiếu niên độc nhãn long ra nhưng nàng lo lỡ như Đinh Hạo giết người này đem lại rắc rối cho .

      Mộ Dung Yên Chức cũng khuyên nhủ.

      Hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao muốn vì chính mình mang đến rắc rối cho Đinh Hạo, dù sao năng lực trưởng lão nội môn Tinh Vẫn tông cực kỳ khủng bố.

      Trường kiếm của Đinh Hạo hơi khựng lại.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng như nghe hiểu tiếng người, thu về vuốt, nhảy lên vai Đinh Hạo. Mèo con màu trắng tai gập đáng cọ đầu lông xù vào mặt Đinh Hạo, miệng rên rỉ.

      Thiếu niên độc nhãn long thấy vậy thầm thở phào.

      - Chỉ cần lần này có thể sống sót quay về...

      Thiếu niên độc nhãn long độc ác thầm lên kế hoạch, khi gã sống sót tìm mấy cao thủ thiên thiên ám khí trong Tinh Vẫn tông tìm cơ hội làm thịt Đinh Hạo, lấy lại sỉ nhục hôm nay.

      Ai ngờ trong chớp mắt...

      Đinh Hạo cười to bảo:

      - Giết cặn bã có gì phải sợ đầu sợ đuôi?

      Kiếm quang lấp lóe, kiếm thanh gào thét.

      Nụ cười đông mặt thiếu niên độc nhãn long, tia sáng lạnh như sợi tơ xẹt qua cổ thiếu niên độc nhãn long mang sống, chút do dự, dứt khoát.

      Đinh Hạo chút hối hận.

      Nhiều nợ sợ nặng. Mục Thiên Dưỡng thêm vào thiếu niên độc nhãn long ngại gì?

      Huống chi Đinh Hạo có nguyên tắc của mình, tuyệt đối trái lương tâm nhường bước. Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang cầu vĩnh thế trường tồn, chỉ cầu có thể thẹn với lòng. Chỉ có ý niệm thông suốt đường võ đạo mới tinh tiến kiên quyết.

      Ngón tay Đinh Hạo vuốt thân kiếm.

      Tia sáng thanh kiếm rỉ sét tán lộ ra thân kiếm loang lổ, Đinh Hạo cất kiếm vào trữ vật giới chỉ.

      Phía đối diện.

      Hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao giật mình vì Đinh Hạo quyết tuyệt, gan góc, cũng bị biểu nghịch thiên của mèo con màu trắng tai gập đáng hù ngơ ngẩn, biết nên cái gì.

      Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao ôm rung động liên tục cảm ơn Đinh Hạo.

      Hôm nay nếu Đinh Hạo xuất vào phút nguy cấp, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao rơi vào tay đám súc sinh đó kết cuộc thê thảm hơn chết vô số lần.

      Đinh Hạo trấn an Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, lục tìm xác các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, thiếu niên độc nhãn long thấy số ám khí tẩm độc, các bình lọ nho các loại.

      Mãi đến lúc này Lư Bằng Phi núp trong góc phía xa mới chạy ra, lớn tiếng :

      - Đinh sư huynh, ta đến rồi... A? Đinh sư huynh lợi hại, giải quyết xong kẻ địch?

      Đinh Hạo hừ lạnh, thèm nhìn Lư Bằng Phi.

      Mộ Dung Yên Chức luôn cố chống lúc này lảo đỏa, mặt trắng bệch ngã xuống.

      Ngọc Giác Dao giật mình kêu lên:

      - A! Mộ Dung sư tỷ làm sao vậy?

      Ngọc Giác Dao vùng vẫy tới gần dìu Mộ Dung Yên Chức, thấy vết thương người nàng chảy ra máu đen tanh hôi.

      Ngọc Giác Dao giật mình kêu lên:

      - Sư tỷ cũng trúng độc, ám khí đó có độc. Sư đệ, làm sao đây?

      Ngọc Giác Dao rồi cảm giác tức ngực, tay chân mềm nhũn.

      - Hai vị sư muội đừng lo, ta đoán giải dược nằm ở đây.

      Đinh Hạo cẩn thận nhìn đống bình lọ, dựa theo tri thức về đan dược, thảo dược nhanh chóng phân biệt ra mấy dược cao toát mùi thơm thấm gan là thuốc giải độc cho Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao.

      Đinh Hạo câu này khiến Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao căng thẳng thần kinh được thả lỏng.

      Nếu có giải dược cần lo.

      - Đinh sư huynh cũng thông hiểu đan thảo chi đạo?

      Ngọc Giác Dao là thiếu nữ thân hình xinh, khuôn mặt xinh đẹp, mắt to lấp lánh nhìn mèo con màu trắng tai gập đáng vai Đinh Hạo. Trông Ngọc Giác Dao đơn thuần xinh đẹp.
      Tử Mặc thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 202: ĐỪNG , CHÚNG TA TIN TƯỞNG ĐINH SƯ HUYNH

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Chỉ hiểu sơ.

      Mộ Dung Yên Chức suy yếu khoanh chân ngồi dưới đất, vận công chống lại kịch độc.

      Mặc dù diện mạo Mộ Dung Yên Chức bình thường nhưng thân hình nóng bỏng, tính cách cứng rắn hai. Đầu chân mày Mộ Dung Yên Chức có khí hiếm thấy ở thiếu nữ, cân quắc thua tu mi. Đôi mắt Mộ Dung Yên Chức sáng tò mò liếc trộm Đinh Hạo.

      Có thiếu niên nào đa tình, có thiếu nữ nào mộng mơ?

      Mười ba, bốn tuổi là lúc thiếu nữ mơ mộng.

      Từ lần trước Đinh Hạo đoạt giải nhất đại tái năm viện nổi tiếng như cồn trong năm viện đông, tây, nam, bắc, trung Vấn Kiếm tông, cộng với mặt đẹp trai, tính tình dịu dàng, luôn cười tủm tỉm cho người cảm giác quân tử khiêm khiêm như ngọc. biết bao nhiêu nữ đệ tử ký danh thầm thương trộm nhớ, có hảo cảm với Đinh Hạo.

      Bao gồm mỹ thiếu nữ số năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, Lý Y Nhược cũng vì vài cơ duyên Đinh Hạo say đắm.

      Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao là đệ tử thiên tài trong viện của mình, nếu chẳng có cơ hội thăm dò di tích thượng cổ.

      Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao là thiên tài ít nhiều gì có chút kiêu ngạo.

      Mấy ngày nay tuy Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao nghe mấy bạn thân thiết líu ríu tên Đinh Hạo nhưng lòng bọn họ hướng về võ đạo, mỗi khi nghe các sư muội Đinh Hạo đẹp trai, tiêu sái như thế nào đều thầm khinh thường, để ý. Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao thầm nhủ cố gắng tu luyện sau đó so cao thấp với Đinh Hạo.

      Nhưng khi Đinh Hạo diễn màn hùng cứu mỹ nhân xong thể sat phạ quyết đoán, kiếm thuật làm người say mê, giờ nhìn khuôn mặt tuấn tú mỉm cười ở khoảng cách gần, biết sao trái tim hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao đập nhanh.

      Gặp Đinh Hạo lần lầm cả đời!

      Ma xui quỷ khiến trong lòng Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao cùng nhớ đến câu thơ truyền trong đám nữ đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông.

      Đinh Hạo hít ngửi giây lát, kết luận:

      - Mấy đệ tử Tinh Vẫn tông bôi độc dược ám khí tên là Tahát Trùng Thất Hoa, dùng bảy loại độc trùng, bảy loại độc hoa luyện chế thành, rất độc ác. Dược cao có thể giải độc nhưng cần vận công đẩy ra, dùng huyền khí thúc giục dược lực trừ kịch độc miệng vết thương.

      Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao giật mình trước tri thức uyên bác của Đinh Hạo, ánh mắt nhìn càng ngưỡng mộ hơn.

      Lư Bằng Phi thấy vậy thầm ghen tỵ.

      Đặc biệt là Ngọc Giác Dao mắt sáng răng trắng, khuôn mặt thanh tú như táo xanh mọng nước, làm Lư Bằng Phi nuốt nước miếng.

      Lúc này Lư Bằng Phi quên hành động hèn hạ núp trong góc dám ra mặt, cảm thấy là Đinh Hạo giành nổi tiếng của mình. Hừ, kẻ hay bị phê bình trong tiết linh thảo dược của Tây Môn giáo sư dám ở đây khoe khoang tri thức thảo dược, chẳng qua là lung tung lừa gạt hai nữ nhân ngu ngốc.

      Lư Bằng Phi giả bộ giật mình kêu lên:

      - Thất Trùng Thất Hoa? Cái này nguy rồi, Đinh sư huynh biết chứ nghe Thất Trùng Thất Hoa khá đơn giản nhưng có nhiều cách đuều chế và khả năng, muốn phá giải phải tìm hiểu bảy loại độc trùng, bảy loại độc hoa nào. Lỡ sai cái là chẳng những thể giải độc, ngược lại trúng độc nặng hơn.

      Thạot tổng Lư Bằng Phi quan tâm hai sư muội nhưng là ngầm cười nhạo Đinh Hạo biết nửa vời.

      Đinh Hạo bình tĩnh :

      - sao.

      - Đây phải vấn đề khó, ta phân bảy loại độc hoa, độc trùng nào.

      - Đinh sư huynh đừng lấy sinh mạng của hai sư muội ra thử, ta nhớ bình thường sư huynh hay lẫn lộn tên và dược tính của thảo dược mà bị Tây Môn giáo sư phê bình...

      Lư Bằng Phi mỉm cười :

      - Thành tích linh thảo đan dược của ta tốt hơn sư huynh chút, hay là để ta thử?

      Lư Bằng Phi vừa hạ thấp Đinh Hạo vừa tâng bốc mình.

      Lòng dạ hiểm độc.

      Đinh Hạo lười quan tâm Lư Bằng Phi, lấy bình dược cao thuần ngọc từ đống bình lọ đưa cho hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao.

      Đinh Hạo :

      - Nếu hai vị sư muội tin tưởng ta mau bôi dược cao này vào miệng vết thương sau đó vạn công đẩy ra, qua khắc là giải trừ độc tố trong người.

      Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao chút do dự nhận lấy bình dược cao màu ngọc.

      Mặt Lư Bằng Phi đỏ lên, vừa sốt ruột vừa tức giận quát:

      - Hai vị sư muội hãy cẩn thận là hơn...

      Lư Bằng Phi chưa xong Mộ Dung Yên Chức mất kiên nhẫn ngắt lời:

      - Đừng nữa, ta tin tưởng Đinh sư huynh.

      Ngọc Giác Dao, thiếu nữ xinh đẹp hơi hiểu lòng người hiểm ác thẳng:

      - Này sư đệ Thanh Sam Đông Viện kia, mới rồi khi Đinh Hạo sư huynh đứng ra ngươi núp ở chỗ nào? tại lời như vậy? Hừ, ngươi đừng thêm nữa, tránh cho nhiều mất mặt, làm hỏng tình đồng môn của ngươi và ta.

      - Ta...

      Lư Bằng Phi thấy mặt nóng ran như bị tát mấy bạt tia, mặt sắp sưng.

      Dù là đồ ngốc cũng nghe ra Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao có chút hảo cảm với Lư Bằng Phi. Thậm chí bởi vì Lư Bằng Phi hạ thấp Đinh Hạo nên Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao bất mãn với gã.

      - Meo meo meo!

      Mèo con màu trắng tai gập đáng thè lưỡi, tiếng kêu đầy trào phúng hướng Lư Bằng Phi.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng là quá thông minh lanh lợi.

      - Vật khôn quá!

      Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức kiềm được muốn ôm cục bông trắng vào lòng xoa nắn, bề ngoài của mèo con màu trắng tai gập đáng có sức sát thương trí mạng với con .

      Đinh Hạo đứng dậy, mỉm cười :

      - Thời gian gấp rút, ta cảnh giác xung quanh, hai vị sư muội hãy lau giải dược cho nhau rồi . Dùng tay thua, dùng huyền công hòa tan dược lực, tin tưởng đến chén trà là giải trừ khí độc.

      Đinh Hạo rồi đứng dậy xa.

      Vị trí bị thương của Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao hơi kín, nam nữ thụ thụ bất thân. Hai thiếu nữ bôi thuốc, Đinh Hạo, Lư Bằng Phi tiện đứng nhìn.

      Lư Bằng Phi lưu luyến theo sau Đinh Hạo rời .

      * * *

      Từ đầu đến cuối Đinh Hạo xem như Lư Bằng Phi tồn tại, nhảy lên tòa nhà hai tầng bên đường. Đinh Hạo tuần trà bốn phương tám hướng, thấy có gì khác lạ mới khoanh chân ngồi nóc nhà, sửa sang lại đồ vật lục từ người các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.

      Trừ mớ bình lọ độc dược, giải dược ra còn có kim phiếu số tiền lớn, ít ám khí kỳ dị, mấy quyển sách in ấn rất đẹp, chất liệu trang sách tốt.

      - A? Lạc Nhận quyết? Bắn Tinh Liên Kích? Bích Hàn Vẫn Tinh quyết?

      Đinh Hạo lật sách phát đó là pháp môn, công pháp tu luyện kỹ xảo ám khí, sách ghi cháp cá nhân các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông tu luyện. Tuy trong đó có Cửu Thiên Vẫn Tinh quyết trong truyền thuyết chính tông nhất Tinh Vẫn tông, nhờ nó khiến tông môn này đứng vững trong Tuyết Châu về lấy ám khí thành đạo. Đó là pháp môn tu luyện ám khí rất đặc sắc.
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 203: TRỊ THƯƠNG KIỀU DIỄM

      Trong lòng Đinh Hạo thầm mừng rỡ.

      Đinh Hạo sớm muốn tu luyện phi đao phi kiếm nhưng may là có pháp môn tu luyện, chỉ có thể tự mình suy ngẫm, tậm chí tham khảo thuật thần xạ của thiếu niên thợ săn Trương Phàm, tiến triển lớn. Tuy mấy quyển sách này phẩm chất cao nhưng rất quan trọng với Đinh Hạo.

      Chỉ cần tập luyện quen pháp môn ám khí cơ bản Đinh Hạo tin tưởng thuật phi đao của vượt bậc cao.

      Đinh Hạo cất quyển sách , kiểm kê thứ khác lục tìm được.

      Trong chớp mắt bên tai Đinh Hạo nghe tiếng Mộ Dung Yên Chức kêu:

      - Đinh sư huynh, Đinh sư huynh... Đinh sư huynh có thể lại đây lúc ?

      Đinh Hạo giật mình tưởng xảy ra chuyện gì, đứng bật dậy bay hướng Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao.

      Lư Bằng Phi thấy vậy cũng vận khinh công đuổi theo.

      - Sư đệ kia... Đừng qua đây, mau về , mình Đinh sư huynh là được...

      Mặt Mộ Dung Yên Chức lạnh băng phất tay với Lư Bằng Phi ý bảo gã mau .

      Sư đệ kia?

      Lư Bằng Phi tức giận cắn răng, thậm chí kêu tên gã. Tại sao Đinh Hạo có thể qua nhưng gã được?

      Lư Bằng Phi dám nghe.

      Vì Đinh Hạo ngoái đầu, ánh mắt sắc bén liếc qua như trường đao rút xương.

      Lư Bằng Phi cực kỳ tức giận nhưng chỉ đành ngoan ngoãn quay về.

      * * *

      - Đinh sư huynh... Cái kia... Cái kia... Sư huynh...

      Mặt Ngọc Giác Dao trong ngăm đen sắc hồng lắp bắp rành rọt câu, cúi đầu dám nhìn Đinh Hạo.

      Đinh Hạo lấy làm lạ hỏi:

      - Ngọc sư muội, có chuyện gì? Chẳng lẽ giải dược xảy ra vấn đề?

      - ... ... ... phải!

      Ngọc Giác Dao vội xua tay, :

      - Giải dược có vấn đề nhưng... Nhưng... Nhưng...

      Thiếu nữ đến đây biểu tình xấu hổ ngượng ngùng thêm.

      Đinh Hạo xoa trán hiểu chuyện gì xảy ra.

      Mộ Dung Yên Chức ở bên cắn răng dứt khoát :

      - Giang hồ nhi nữ, câu nệ tiểu tiết. Đinh sư huynh, để ta thẳng. Vừa rồi ta và Ngọc sư muội chiến đấu kịch iệt, huyền khí bị tiêu hao gần hết cộng với độc khí xâm nhập kinh mạch thể lấy huyền khí nghiền thúc giục dược cao, cho nên chúng ta muốn nhờ Đinh sư huynh hỗ trợ...

      - A?

      Đinh Hạo há hốc mồm nhét được quả trứng.

      Nhờ Đinh Hạo hỗ trợ?

      Nếu là dùng huyền lực trợ giúp Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao thúc giục dược cao sao.

      Nhưng vị trí bị thương của Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao toàn là vị trí như vai, ngực, bụng, đùi vân vân. Nam nữ thụ thụ bất thân, nếu làm như vậy là Đinh Hạo sờ hết người Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao.

      Mặc dù linh hồn Đinh Hạo đến từ địa cầu kiếp trước rất là phóng khoáng nhưng do dự.

      - Nếu Đinh sư huynh tiện thôi.

      Đáy mắt Mộ Dung Yên Chức lóe tia buồn bã, Ngọc Giác Dao cũng cúi đầu xuống dám ngẩng lên.

      Đinh Hạo quét người Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, thấy màu đen mặt hai thiếu nữ càng đệm, đó là dấu hiệu độc khí sắp công tâm. Nếu Đinh Hạo cứu, chậm trễ giây lát dù có thuốc giải cũng mất mạng.

      - Được rồi, hai vị sư muội, hôm nay vì tình thế bất đắc dĩ, Đinh Hạo xin mạo phạm.

      Đinh Hạo phải loại người nhăn nhó, trong lòng hiểu nên lấy hay bỏ. Đinh Hạo suy nghĩ lúc, quyết định ngay.

      - Mộ Dung sư muội bị thương nặng hơn, ta giúp sư muội trước.

      Đinh Hạo quyết định xong ngần ngừ nữa nhanh chóng bước tới trước mặt Mộ Dung Yên Chức, khoanh chân ngồi xuống. Đinh Hạo đổ dược cao màu ngọc ra khỏi bình ngọc đổ xuốngl òng bàn tay, tay kia giơ lên xé mảnh vải áo miệng vết thương vai Mộ Dung Yên Chức. Tay Đinh Hạo chậm rãi ấn vào.

      Mộ Dung Yên Chức kinh kêu:

      - A!

      Dù sao Mộ Dung Yên Chức là thiếu nữ băng thanh ngọc khiết, từ đến lớn chưa từng tiếp xúc gần với khác giới gần như vậy.

      Đặc biệt là vai áo bị xé ra, da thịt trắng như ngọc lõa lồ, bàn tay nóng hổi chạm vào thân thể khiến toàn thân Mộ Dung Yên Chức nóng rực. Mộ Dung Yên Chức thấy xấu hổ, luống cuống chưa từng có, hốc mắt ướt nước.

      Nhưng Mộ Dung Yên Chức ngẩng đầu nhìn mắt Đinh Hạo chính chắn có dục niệm trong lòng bình tĩnh lại, lúc trước xấu hổ còn, trong lòng có chút ngọt ngào, hân hoan.

      Ngọc Giác Dao ở bên cạnh xem, tính nàng yếu đuối, nghe tiếng vải rách khẽ kêu. Ngọc Giác Dao ngẩng đầu thấy tay Đinh Hạo ấn vai Mộ Dung sư tỷ, mặt nàng đỏ rực, vùi đầu vào hai tay, tim đập nhanh.

      - Đinh sư huynh... Đinh sư huynh cũng ... Trị thương với ta như vậy... A... Xấu hổ chết mất...

      Ngọc Giác Dao úy nghĩ lung tung, hiểu sao nàng hơi mong chờ rồi lại lo lắng giây phút đó đến. Tân nương chờ tân lang vào động phòng cũng bối rối như Ngọc Giác Dao.

      * * *

      Bàn tay Đinh Hạo chạm vào làn da như bạch ngọc hoàn mỹ nhất đời, trơn mềm khiến người hoảng loạn, xúc cảm ấm áp mềm mịn khiến Đinh Hạo kích động.

      Diện mạo của Mộ Dung Yên Chức xem như bình thường nhưng thân thể nóng bỏng, hơn cả mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược. Làn da trắng co giãn, chút tỳ vết, Mộ Dung Yên Chức đúng là mỹ nhân bại hoại làm người ta kiềm được nghi ngờ có phải nàng dùng bí pháp gì cố ý làm khuôn mặt xấu xí?

      Thân hình hoàn mỹ như vậy nên chỉ có khuôn mặt bình thường.

      Đinh Hạo vận chuyển huyền công, lòng bàn tay chậm rãi xoa càng cảm nhận da thịt như ngọc ấm áp.

      Mộ Dung Yên Chức muốn vận công phối hợp Đinh Hạo nhưng bàn tay dán vào gần xương quai xanh có ma lực khó tả, khiến nàng thể tĩnh tâm, người mất hết sức lực. Mộ Dung Yên Chức miễn cưỡng cắn răng để thân hình xụi lơ.

      Cảm giác thoải mái mát mẻ từ lòng bàn tay Đinh Hạo truyền vào vết thương của Mộ Dung Yên Chức.

      Dần dần vết thương tê dại như gỗ mục ba phần đau, ba phần tê, bốn phần thoải mái. Mộ Dung Yên Chức hiểu rằng dược tính phát huy, độc khí dần bị tiêu trừ.

      Đinh đinh đinh đinh đinh!

      Tay Đinh Hạo nhấc lên, lòng bàn tay ấn xuống, ba vệt ánh bạc rớt xuống mặt đất.

      Là ba cương châm ám khí thô cỡ sợi tóc.

      Chính là ba cương châm tẩm độc này dính vào gần xương quai xanh Mộ Dung Yên Chức giờ bị huyền khí hùng hồn của Đinh Hạo hút ra.
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 204: LƯ BẰNG PHI HÂM MỘ GHEN TỴ

      - Đa tạ Đinh sư huynh...

      Giọng Mộ Dung Yên Chức như mũi kêu :

      - Hay là Đinh sư huynh vận công điều chỉnh giây lát rồi lại chữa trị cho chúng ta.

      Mộ Dung Yên Chức biết vận công thúc giục dược lực rồi lại hút ám khí mỏng ra khỏi miệng vết thương tiêu hao huyền khí rất nhiều.

      Đinh Hạo lắc đầu, :

      - sao, trị thương cần gấp hơn.

      Mặt Mộ Dung Yên Chức đỏ rực cúi đầu.

      Bởi vì vết thương tiếp theo ở rốn Mộ Dung Yên Chức, đối với thiếu nữ đó là vị trí càng bí hơn cả xương quai xanh, bây giờ để khác giới sờ qua sờ lại...

      * * *

      Lư Bằng Phi nhìn muốn rớt tròng mắt.

      Lư Bằng Phi đoán hai nữ đệ tử ký danh kêu Đinh Hạo qua làm gì, giờ biết, ra là chữa thương.

      Khi Lư Bằng Phi thấy Đinh Hạo chữa vết thương vai Mộ Dung Yên Chức rồi lại khiến nàng nằm thẳng, tay đặt lên bụng xoa tới xoa lui Lư Bằng Phi thấy máu xông lên não, xúc động bao phủ toàn thân. Lư Bằng Phi chào cờ, đứng thẳng tắp.

      Lư Bằng Phi nghiến răng mắt:

      - Bà nội nó, đôi cẩu nam nữ!

      đường di tích thượng cổ Lư Bằng Phi có cẩn thận quan sát mấy nữ đệ tử ký danh cùng.

      Lư Bằng Phi thấy ràng khuôn mặt Mộ Dung Yên Chức hơi bình thường chút nhưng những chỗ khác là vưu vật tuyệt thế, đặc biệt là bộ ngực to tròn, vòng eo xinh, mông co giãn, đôi chân thon dài, da thịt trắng tỳ vết.

      Nữ nhân như vậy buổi tối tắt đèn chính là vưu vật làm nam nhân sướng muốn chết.

      Lư Bằng Phi vốn định tìm cơ hội thân cạn với thiếu nữ vưu vật này, ai ngờ bị Đinh Hạo giành trước. Chết tiệt, lại là tên khốn Đinh Hạo, tại sao luôn che trước mặt gã? Chỗ tốt gì cũng bị giành trước?

      Phải tìm cách trừ bỏ khắc tinh này!

      Nghĩ đến đây Lư Bằng Phi siết vòng bạc trong ngực, lại đặt quyết tâm.

      Lư Bằng Phi kiềm được nhìn phía xa, bàn tay Đinh Hạo chậm rãi xoa bụng Mộ Dung Yên Chức. Lư Bằng Phi tưởng tượng ra trong bụng Đinh Hạo dắc ý cỡ nào, bộ dáng Mộ Dung Yên Chức kiều thở, rên rỉ dụ người.

      đúng là Mộ Dung Yên Chức có thở gấp.

      Nếu phải Mộ Dung Yên Chức có ý chí kinh người sớm rên rỉ.

      Bàn tay Đinh Hạo có ma lực khó tả với Mộ Dung Yên Chức, nhàng chạm vào, cảm giác mát lạnh ngừng đánh vào thân thể nàng. Từ khi ra đời lần đầu tiên Mộ Dung Yên Chức thể khống chế thân thể, nàng ngờ mình mẫn cảm như vậy.

      May mắn lần này Đinh Hạo xé vải áo mà cách y phục xoa thúc giục dược lực.

      Trong lòng Mộ Dung Yên Chức thầm cảm kích Đinh Hạo.

      Vì Mộ Dung Yên Chức hiểu làm như vậy tiêu hao nhiều huyền công huyền lực hơn, Đinh Hạo trị thương càng mệt nhọc. Trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy lãng phí công lực là hành động cực kỳ nguy hiểm.

      May mắn Đinh Hạo xé vải phần bụng của nàng ra chữa trị.

      Vì Mộ Dung Yên Chức cảm giác chân mình ẩm ướt, phản ứng thân thể khiến nàng xấu hổ dám mở mắt ra.

      * * *

      Đinh Hạo trị thương cho Mộ Dung Yên Chức mất chén trà.

      Đinh Hạo chút giữ lại hết sức thúc giục huyền khí băng sương phong tuyết, hễ chỗ nào quá nhạy cảm tiếc tiêu hao huyền lực cách quần áo thúc giục dược lực, tránh cho hai bên lúng túng.

      Đến cuối cùng Mộ Dung Yên Chức xụi lơ như bãi nước, sắp ngồi dậy nổi. Đặc biệt dấu vết ẩm ướt giữa hai chân khiến thiếu nữ kiên cường còn mặt mũi nào, may mắn Mộ Dung Yên Chức cẩn thận che giấu nên Đinh Hạo trông thấy.

      Đinh Hạo làm xong dừng lại xoay người tới bên cạnh Ngọc Giác Dao.

      - A! Đinh... Đinh sư huynh... Sư huynh tiêu hao nhiều công lực rồi, nghỉ ngơi chút , ta...

      Mặt Ngọc Giác Dao càng bầm đen hơn, bộ dáng yếu ớt thế nhưng vẫn lo cho Đinh Hạo.

      - sao.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - lỡ mất thời gian chén trà, độc khí trong người sư muội cần phải nhanh chóng bị trục xuất. Ngọc sư muội, tình hình bắt buộc, Đinh Hạo đắc tội!

      Đinh Hạo ngồi sau lưng Ngọc Giác Dao, ngón tay xé vải áo chỗ vết thương nghiêm trọng nhất, bôi dược cao màu ngọc vào lòng bàn tay, vận chuyển huyền khí băng sương phong tuyết chậm rãi ấn vào lưng Ngọc Giác Dao.

      - Ui chao...

      Ngọc Giác Dao khẽ kêu, thân hình xinh run run.

      Tính cách Ngọc Giác Dao mềm yếu hơn Mộ Dung Yên Chức nhiều, dám mở mắt ra. Rèm mi dài run run, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập màu đen, lỗ tai như ngọc khắc đỏ rực, mặc cho bàn tay Đinh Hạo xoa miệng vết thương lưng. Đôi tay trắng thuôn dài siết chặt vào nhau.

      Lúc này Mộ Dung Yên Chức lấy lại sức nhiều.

      Mộ Dung Yên Chức khoanh chân vận chuyển chu thiên huyền khí băng sương phong tuyết, thể lực hồi phục phần lớn. Mộ Dung Yên Chức vội lấy bộ trường sam màu tím kiểu nữ ra khỏi gian trữ vật, tìm gian phòng trống ven đường. Sau đó Mộ Dung Yên Chức trở về bên cạnh Đinh Hạo, Ngọc Giác Dao, cảnh giác hộ pháp cho hai người.

      Mộ Dung Yên Chức chợt nhận ra điều gì.

      Mộ Dung Yên Chức nhíu mày, mũi chân hất cục đá.

      Bộp!

      Cục đá đánh vào góc tường phía xa.

      Mặt Mộ Dung Yên Chức lạnh băng :

      - Đứng xa chút, được nhìn lén.

      Biểu tình Lư Bằng Phi lúng túng chui ra, xoay người xa hơn. ai thấy lúc Lư Bằng Phi xoay người đôi mắt tràn đầy độc ác, bất mãn, lòng nguyền rủa.

      Lư Bằng Phi thầm chửi:

      - Hừ! Tiện nhân, bị Đinh Hạo sờ khắp người, thấy hết bây giờ còn giả bộ thánh nữ, ta phi!

      Mộ Dung Yên Chức thấy Lư Bằng Phi biến mất trong góc khuất, chân mày nhíu chặt giãn ra.

      Theo lý Lư Bằng Phi cũng là đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông, giống như Đinh Hạo nhưng hiểu sao nàng thích thiếu niên mắt luôn lấp lóe cái gì. Mộ Dung Yên Chức trực giác Lư Bằng Phi có loại hơi thở khiến nàng khó chịu.

      Mộ Dung Yên Chức lại nhìn hướng Đinh Hạo.

      Lúc này Đinh Hạo hết sức vận chuyển huyền khí băng sương phong tuyết, toàn thân có bông tuyết trắng lấp lánh vờn quanh, khí lạnh lượn lờ, tràn ngập cảm giác thần thánh. Đây là dấu hiệu Đinh Hạo vận chuyển công lực đến cực độ.
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :