Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 174: KẾ HOẠCH CỦA ĐINH HẠO

      Đinh Hạo cười :

      - Chúc mừng Thiên Tuyết giáo sư luyện chế ra Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ.

      - Vẫn chưa biết có hoàn mỹ .

      Tây Môn Thiên Tuyết liếc Đinh Hạo, miệng vậy nhưng nét mặt khó giấu vẻ kích động.

      Tây Môn Thiên Tuyết là đan dược sư có kinh nghiệm, ánh mắt, kiên thức phải người bình thường có thể so. Trong toàn quá trình luyện đan, dị tuợng thành đân, nhìn hình dạng ba viên đan dược này cơ bản khẳng định Đinh Hạo viết phương thuốc sai.

      Nếu có gì ngoài ý muốn ba viên Dẫn Khí Đan này là đan dược phiên bản hoàn mỹ có khuyết điểm trong truyền thuyết.

      Tây Môn Thiên Tuyết chút do dự ngón tay thuôn dài cầm viên đan dược bỏ vào miệng mình.

      Thử đan cũng là kỹ năng của đan dược sư.

      Tây Môn Thiên Tuyết cảm thấy đan dược hình tròn trơn bóng cỡ đầu ngón tay tan ngay trong miệng, thành khí nóng lan tràn khắp thân thể. Đây là khí lưu làm người ta rất thoải mái, ghét chút nào. luồng huyền khí yếu ớt sinh ra ở đan điền trong bụng Tây Môn Thiên Tuyết, nhanh chóng chui vào hạt giống huyền khí.

      Dược tính quá rệt!

      Hoàn mỹ!

      Ôn hòa trơn bóng, hiệu quả hơn xa Dẫn Khí Đan bản thiếu sót, xác suất thành công dẫn khí của Dẫn Khí Đan này đạt đến trăm phần trăm.

      Quan trọng nhất là Tây Môn Thiên Tuyết cảm giác có tác dụng phụ.

      Tức là bài toán khó Dẫn Khí Đan mà đan vương Tuyết Châu cũng thể giải bị mở ra.

      - Ngươi... Sao ngươi làm được?

      Tây Môn Thiên Tuyết nghi ngờ nữa, biểu tình giật mình nhìn Đinh Hạo, lòng dậy sóng.

      Nên biết trăm năm nay vô số đan dược sư của Tuyết Châu định nghiên cứu, chế tạo ra Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ nhưng thành công. Trần Nam Triều đại sư có danh hiệu là đan vương Tuyết Châu, đan dược sư ngũ phẩm đỉnh cao đan dược Tuyết Châu đều thất bại.

      Bài toán này trở thành hóc búa đan dược sư thể giải.

      Nhưng bây giờ bài toán khó đó bị thiếu niên có cả danh hiệu đan dược sư, ngủ gật trong tiết linh thảo dễ dàng giải. Cái này khiến người khó tin.

      Đinh Hạo tiếp tục giả ngu:

      - A! Cái này... Trùng hợp, hì hì, là trùng hợp.

      Tây Môn Thiên Tuyết rất muốn đánh vào cái mặt cười đó.

      Trùng hợp?

      Nhiều đan đạo đại sư có kinh nghiệm vô cùng phong phú thực nghiệm trăm ngàn lần thăm dò ra, ngươi trùng hợp hơi giải quyết khó khăn cực kỳ hóc búa, làm gì có trùng hợp nghịch thiên như thế?

      Lại những bức tranh đẩy ngã nhiều thường thức đan đảo nhưng Tây Môn Thiên Tuyết thực nghiệm cho ra kết quả là chính xác trong quyển sách kia cũng là trùng hợp sao?

      Tây Môn Thiên Tuyết suy đoán sau lưng Đinh Hạo có cao thủ đan đạo đại sư đẳng cấp nghịch thiên.

      Vì rất khó tin tuổi Đinh Hạo rất trẻ liên tục làm nhiều chuyện kinh thế như vậy. May mắn tính tình Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng, dù rất muốn tìm ra đan đạo đại sư bí kia nhưng nếu Đinh Hạo muốn nhiều nàng gặn hỏi.

      Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh nhìn Đinh Hạo, hỏi:

      - Ngươi định làm gì với phương thuốc đan dược này?

      Đinh Hạo chút suy nghĩ :

      - Nếu viết cho Thiên Tuyết giáo sư xem tặng nó cho nàng.

      Tính cách Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng thế nhưng nghe Đinh Hạo xong người run lên, há hốc mồm kinh ngạc nhìn Đinh Hạo.

      - Tặng cho ta? Ngươi có biết giá trị phương thuốc này lớn cỡ nào ? Nó đủ khiến chín đại tông phái nhân loại toàn Tuyết Châu thèm muốn. viên Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ có thể sớm cho ra vị võ giả chuẩn huyền khí, mở ra gian cho đệ tử câp thấp trong tông môn tăng tiến vô hạn. Nếu ngươi nắm giữ phương thuốc Dẫn Khí Đan kiếm được tiền tài đủ cho ngươi giàu trong đêm, suốt đời lo áo cơm.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Thiên Tuyết lão sư cũng có làp hương thuốc này đủ khiến chín đại tông phái nhân loại toàn Tuyết Châu thèm muốn, đệ tử ký danh nho như ta thể độc chiếm nó. Nếu là nghịch đoạt tạo hóa chừng kéo tai họa đến, còn bằng giao cho Thiên Tuyết lão sư rồi từ tay nàng chuyển giao tông phái. Hì hì, ta chỉ cần chút ích lợi là được rồi.

      Tây Môn Thiên Tuyết ngốc, nghe ra ý trong lời của Đinh Hạo. Tây Môn Thiên Tuyết nhìn Đinh Hạo như xem quái vật, bỗng cười rạng rỡ.

      Tây Môn Thiên Tuyết hỏi:

      - Ngươi muốn lấy ta làm lá chắn?

      Đinh Hạo càng cười toe toét:

      - Thiên Tuyết lão sư cười đẹp.

      Mặt Tây Môn Thiên Tuyết đỏ hồng, hờn giận :

      - Đừng đổi đề tài. Đinh Hạo, rốt cuộc ngươi còn biết cái gì? Rộng rãi đem Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ qua tay ta giao cho tông môn, chắc ngươi còn giữ phương thuốc có giá trị lớn hơn nữa đúng ?

      Đinh Hạo chỉ cười.

      Đinh Hạo gật đầu đồng ý Đinh Hạo, :

      - , ngươi cầu cái gì?

      Đinh Hạo nghiêm túc :

      - Ta sắp mở cửa hàng tên là Thiên Thượng Nhân Gian tại khu thương mại khu vực tầng thứ ba, hy vọng khi tông môn có được phương thuốc Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ rồi khi Linh Thảo Đường của tông môn luyện ra đan dược cho ta quyèn bán Dẫn Khí Đan trong tầng ba sơn môn.

      Tây Môn Thiên Tuyết chậm rãi đứng thẳng, :

      - Ta thể quyết định chuyện này, phải do cao tầng tông môn quyết định.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Ta nghĩ chắc chắn cao tầng tông môn đồng ý. Phải rồi, cứ phương thuốc Dẫn Khí Đan là Thiên Tuyết lão sư tự mình điều chế ra, khi Thiên Thượng Nhân Gian bán đan dược lời được tiền chia ba phần cho Thiên Tuyết lão sư, như vậy được ?

      Tây Môn Thiên Tuyết lắc đầu, :

      - Ta cần.

      Đinh Hạo cười :

      - Thiên Tuyết lão sư đừng vội từ chối, ta biết đối với thiên tài lập chí trở thành đan đạo đại sư tiền tài hấp dẫn. Nhưng ta biết linh thảo đan dược sư chính nghề dùng tiền đắp nặn ra. Những linh thảo quý hiếm, phương thuốc đan dược, các loại nguyên vật liệu đều mua bằng tiền. Từ xưa đến nay người nghèo thể trở thành đan đạo đại sư đỉnh cao.

      đến đây Đinh Hạo liếc qua phương thuốc Dẫn Khí Đan đặt bàn, chậm rãi :

      - Huống chi chỗ ta còn có rất nhiều ý tưởng muốn giao lưu với Thiên Tuyết lão sư, nếu nàng cũng trở thành trong các chủ nhân Thiên Thượng Nhân Gian chẳng phải càng tiện hơn?

      Khi Đinh Hạo câu này như ác ma ngoe nguẩy đuôi nhọn.

      ràng là Tây Môn Thiên Tuyết bị câu cuối cùng của Đinh Hạo đánh động.
      Tử Mặc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 175: VƯƠNG TIÊU SÁI PHONG LƯU TIÊU SÁI

      Tây Môn Thiên Tuyết quan tâm tiền bạc nhưng để ý đến các ý tưởng của Đinh Hạo, đối với đan dược sư những suy nghĩ đảo điên như độc dược, trúng độc rồi là có thuốc cứu.

      Tây Môn Thiên Tuyết trầm ngâm giây lát, gật đầu, :

      - Được, vậy ngươi hãy chờ tin.

      Tây Môn Thiên Tuyết xong nhìn bên ngoài cửa sồ, mặt trời sắp lặn, đêm đến, ánh sáng trong phòng tối hơn chút.

      Đinh Hạo hiểu ý, đứng dậy chào Tây Môn Thiên Tuyết.

      Trời chập tối, nam quả nữ ở chung chỗ đúng là quá thích hợp.

      Tây Môn Thiên Tuyết theo sau lưng Đinh Hạo:

      - Ta tiễn ngươi.

      Cửa gỗ két tiếng mở ra, tâm tình Đinh Hạo rất tốt.

      Đinh Hạo thầm tính toán mục đích lần này hoàn thành. Tây Môn Thiên Tuyết là tiểu thiên tài đan dược của tông môn, thời kỳ đầu dùng nàng làm lá chắn là thích hợp nhất. Trừ Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ ra Đinh Hạo còn nắm giữ số đan dược hoàn mỹ đảo điên thường thức, giá trị hơn xa Dẫn Khí Đan. Đinh Hạo cần từ từ tung ra.

      Đây là trong các kế hoạch Đinh Hạo thiết kế sẵn.

      Thông qua đan dược giành lấy món tiền đầu tiên, trả chi phí cho tu luyện.

      Có cộng tác viên hoàn mỹ Tây Môn Thiên Tuyết, Đinh Hạo cần lo những đan dược dấy lên sóng gió ảnh hưởng tu luyện. Thêm nữa việc này có chỗ hỏng cho Tây Môn Thiên Tuyết, chẳng những khiến mỹ thiếu nữ thiên tài đan dược càng nổi còn trèn giũa ánh mắt, kiến thức về đan dược, linh thảo.

      ra nhà gỗ, Đinh Hạo hít sâu khí mát mẻ, tâm tình nhàng.

      Tây Môn Thiên Tuyết đứng sau lưng Đinh Hạo, biểu tình phức tạp.

      Tây Môn Thiên Tuyết nhìn bóng lưng Đinh Hạo, mặt ngoài nàng thản nhiên nhưng trong lòng rất tò mò về thiếu niên này. Dường như kỳ tích nào xảy ra người Đinh Hạo cũng lạ, nếu là người khác hỏi gốc gác. Nhưng tính cách Tây Môn Thiên Tuyết rất lạnh lùng, nếu nàng chẳng dễ dàng đồng ý điều kiện của Đinh Hạo, cò kè mặc cả.

      Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Đinh Hạo chọn Tây Môn Thiên Tuyết.

      Gió thổi tóc hai người chạm vào khuôn mặt, trong khí có mùi thảo dược, mùi đất bùn.

      Màn đêm cuối thu đẹp, yên tĩnh, trong trẻo.

      Nhưng lúc này...

      giọng thô lỗ vang lên từ đằng trước, giọng đầy chất vấn:

      - Tiểu tử thối, ngươi là ai? Tại sao ra từ phòng của Thiên Tuyết sư muội? Bà nội nó ngươi làm gì ở bên trong?

      Đinh Hạo ngẩng đầu lên.

      Đinh Hạo thấy năm thanh niên mặc trường bào đệ tử nội môn Vấn Kiếm tông, khoảng mười bảy, tám tuổi từ xa vội vàng chạy tới.

      Thanh niên dẫn đầu mập mạp như bí đao xấu xí, tóc đầy mỡ xõa tung, mặt to dẹp như đít nồi, mụn đỏ rải rác mặt, cằm nọng, mũi đỏ, mắt đỏ rực hung tợn trừng Đinh Hạo.

      Năm người e ngại xông vào vườn thuốc mà dàng hàng ngang chặn đường Đinh Hạo, bộ dạng như sợ chạy trốn.

      Ui dà, tình huống gì đây?

      Thiên Tuyết sư muội?

      Đinh Hạo thắc mắc nhìn Tây Môn Thiên Tuyết đứng bên mình.

      Ai ngờ vẻ mặt Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh như thấy mấy thanh niên kia, như nghe câu Thiên Tuyết sư muội. Tây Môn Thiên Tuyết gật đầu với Đinh Hạo rồi xoay người vào nhà gỗ của mình, nhàng đóng cửa lại.

      Bí đao huơ tay, biểu tình thất vọng:

      - Này, Thiên Tuyết sư muội? Đừng ... Này!

      Đinh Hạo hiểu ra.

      Bí đao này là người theo đuổi Tây Môn Thiên Tuyết, gọi nàng là sư muội chắc là đệ tử Vấn Kiếm tông cùng quý với nàng. Nếu bí đao là đệ tử nội môn chắc kém đâu.

      Nhưng tên này mập mạp bộ dáng buồn cười, dám theo đuổi Tây Môn Thiên Tuyết đại mỹ nhân như phù dung trong nước, can đảm đáng khen.

      Đinh Hạo gật đầu, đây mới là bình thường. Ta Vấn Kiếm tông phải tông phái cứng nhắc cấm dục vọng con người, đại mỹ nhân yểu điệu như Thiên Tuyết giáo sư làm sao có ai theo đuổi? Giờ có người xuất nhưng chất lượng quá kém.

      Nghĩ đến đây Đinh Hạo kiềm được nở nụ cười.

      - Này, tiểu tử thối, bà nội nó ngươi cười cái gì? Xéo ra đây cho lão tử, dám vào khuê phòng của Thiên Tuyết, ngươi chết chắc rồi! Hôm nay lão tử đánh ngươi tè ra quần!

      Xem ra bí đao bị Tây Môn Thiên Tuyết từ chối trút giận lên người Đinh Hạo.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - A! Ta nghĩ ngươi lầm, ta chỉ là đệ tử của Tây Môn giáo sư.

      - Đệ tử?

      Bí đạo ngẩn ra:

      - Ngươi là học sinh của Thiên Tuyết sư muội? A, chắc ngươi là đệ tử ký danh? Ha ha, ta hiểu rồi, chắc ngươi có thiên phú về đan dược học, nếu Thiên Tuyết sư muội mang người đến vườn thuốc. vậy là lão tử hiểu lầm ngươi?

      Biểu tình tức giận, ghen tỵ mặt bí đao bớt chút.

      Đinh Hạo xoa trán, phát đầu óc bí đạo hơn bị ngốc.

      hiểu sao Đinh Hạo cảm thấy bí đao phải loại người ác độc, hơi đáng .

      - Tiêu Sái sư huynh tuyệt đối đừng nghe tiểu tử này , đệ tử ký danh sao có thể chạy vào trong phòng?

      - Đúng vậy. Tiêu Sái sư huynh đừng bị tiểu này ba hoa chích chòe lừa!

      - Dù thế nào vào khuê phòng của Thiên Tuyết sư muội là thể tha thứ, đánh trận rồi tính!

      Bốn đệ tử nội môn theo bí đao ở bên cạnh đánh trống reo hò, cực lực xúi giục, ngừng châm lửa góp gió.

      Đinh Hạo nghi hoặc, vốn tưởng năm thanh niên là nhómn hưng xem biểu tình của bốn tên này ràng là xem kịch vui ngại ồn ào, biểu tình vui sướng khi người gặp họa, chút tôn kính bí đao. Trông bọn họ như sốt ruột muốn đẩy bí đảo xuống nước.

      - Cũng đúng.

      Bí đao lùn vỗ trán, đổi ý biến thành nổi khùng nhìn Đinh Hạo, quát to:

      - Tiểu tử, suýt bị ngươi lừa, lăn ra đây cho ta! Vương Tiêu Sái ta nhất định đánh ngươi tè ra quần!

      - Phụt.

      Đinh Hạo suýt cười ra tiếng.

      Vương Tiêu Sái?

      Bí đao lùn tên là Vương Tiêu Sái?

      Lúc phụ thân của gã đặt tên là rất dũng cảm.

      Nhưng dường như đầu óc Vương Tiêu Sái mấy thông minh, thiếu dây thần kinh?

      - Cười, cười kìa, Tiêu Sái sư huynh nhìn xem, cười, ràng là khinh thường sư huynh!

      - Tiểu tử này cười nhạo sư huynh. Tiêu Sái sư huynh, biết sư huynh nghĩ sao chứ ta tuyệt đối nhịn.

      Bốn thanh niên cười gian, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tràn ngập vui sướng khi người gặp họa, hết sức đổ dầu vào lửa, thổi gió.
      Tử Mặc thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 176: BÍ ĐAO LÙN LÀ CHÚ KHÍ SƯ

      Đinh Hạo nhìn ra bốn thanh niên này phải thứ tốt, chẳng lẽ sau lưng có tình?

      Nghĩ đến đây Đinh Hạo để ý bốn thanh niên kia, lòng tính toán.

      Đinh Hạo mỉm cười với bí đao lùn:

      - ra các hạ chính là Vương Tiêu Sái ngọc thụ lâm phong, đẹp hơn Phan An, cánh lê hoa áp hải đường, đệ nhất đệ tử nội môn trong truyền thuyết? Tiểu đệ tên Đinh Hạo, thất kính thất kính!

      - A? Đẹp trai số ? À, tất nhiên là ta, ha ha ha ha ha ha!

      Vương Tiêu Sái hơi ngạc nhiên, khách sáo nhận biệt danh này. Vương Tiêu Sái còn tức giận, hưng phấn đến mặt đỏ ửng.

      Vương Tiêu Sái :

      - Tiểu tử, ngươi rất biết điều. sai sai, xem ra mọi người đều biết danh tiếng tuấn tiêu sái của ta.

      - Đương nhiên rồi, hơn hai ngàn đệ tử ký danh năm viện có ai biết uy danh của Tiêu Sái sư huynh? Vô số nữ đệ tử ký danh trẻ tuổi xinh đẹp năm mơ đều muốn nhìn sư huynh lần.

      Đinh Hạo liếc bốn thanh niên cứng lưỡi, tiếp tục nịnh Vương Tiêu Sái lên tận mây xanh.

      - ? Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi rất có ánh mắt và thành thực. Ha ha ha ha ha ha! hiểu sao ta đột nhiên rất thưởng thức ngươi.

      Vương Tiêu Sái tươi cười, mũi đỏ sắp lún trong thịt mỡ, cười hỏi:

      - Ngươi mấy cuyện này đều là ?

      - Đương nhiên là , bao gồm...

      Đinh Hạo liếc cửa gỗ chừa chút khe hở , cố ý giọng :

      - Bao gồm Thiên Tuyết giáo sư đều rất thích Tiêu Sái sư huynh.

      - ?

      Vương Tiêu Sái hưng phấn, vẫy tay :

      - Huynh đệ, tới gần chuyện. Thiên Tuyết sư muội như vậy?

      Đinh Hạo ra tường rào vườn thuốc, hai người đắp vai đứng gần nhau, như hồ bằng cẩu hữu quen nhiều năm, rất thân thiết.

      Vương Tiêu Sái sốt uột hỏi:

      - Huynh đệ hãy mau, Thiên Tuyết sư muội còn cái gì ?

      Đinh Hạo dốc hết những từ nghĩ hình dung ca ngợi nam nhân có trong đầu ra:

      - Tiêu Sái sư huynh thiên phú tuyệt vời, bên ngoài tuấn, phong lưu tiêu sái, trong vạn người , trung trinh chung thủy, có tình có nghĩa...

      - Oa, chỉ có Thiên Tuyết sư muội hiểu ta.

      Vương Tiêu Sái làm bộ dáng cuộc đời có được tỉ kỷ đời này còn ham gì nữa.

      Vương Tiêu Sái tịch mịch như tuyết :

      - Tuy trong Vấn Kiếm tông có vô số nữ đệ tử khóc đòi gả cho ta nhưng tiếc rằng ta chỉ si tình với Thiên Tuyết sư muội. Ta biết ngay là Thiên Tuyết sư muội thích ta.

      đến đây Vương Tiêu Sái vỗ vai Đinh Hạo bồm bộp, nhiệt tình :

      - Huynh đệ, đa tạ ngươi lời . Ngươi có ánh mắt, chân thành, sau này ca bảo kê ngươi. Nếu có ai khi dễ ngươi cứ báo tên Vương Tiêu Sái Linh Thảo Đường, sáu phong sáu tòa trong nội môn này danh 'Tiểu Lỗ Ban' của ca vẫn có chút tác dụng.

      Đinh Hạo liên tục gật đầu.

      việc phát triển làm bốn thanh niên châm chọt hăng hái phải trợn tròn mắt.

      Tình huống gì đây?

      Chết tiệt, tình tiết nên phát triển như vậy.

      Vương Tiêu Sái đầu đất chẳng lẽ nhìn ra tiểu tạp chủng gian xảo này lừa ngươi sao?

      - Tiêu Sái sư huynh, tiểu tạp chủng gạt ngươi, đừng bị lừa!

      - Đúng vậy. Tiêu Sái sư huynh, tiểu tạp chủng này vào khuê phòng của Thiên Tuyết sư muội, thể nhìn!

      Mặt bốn thanh niên sa sầm, cố gắng châm chọt, ánh mắt nhìn Đinh Hạo rất hung dữ đầy uy hiếp. Thanh niên cao gầy còn độc ác cười với Đinh Hạo, làm động tác cắt cổ.

      đợi Vương Tiêu Sái gì Đinh Hạo lạnh lùng cười:

      - Lừa? Tiêu Sái sư huynh minh thần võ như vậy ta có thể lừa được ? Lại chẳng lẽ vừa rồi ta sao? Tiêu Sái sư huynh tuấn phi phàm? có tình có nghĩa? thiên phú siêu tuyệt? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng Thiên Tuyết giáo sư thích Tiêu Sái sư huynh? tốt về Tiêu Sái sư huynh?

      Vốn Vương Tiêu Sái còn định truy hỏi nghe Đinh Hạo liên tục gật đầu, nhìn bốn thanh niên, :

      - Đúng vậy. lẽ mới rồi Đinh huynh đệ sao?

      Bốn thanh niên trợn to mắt :

      - Cái này...

      Bà mợ nó tất nhiên là ! Nhưng khó với cái tên thiếu dây thần kinh, vừa càn quấy vừa siêu tự kỷ.

      Đinh Hạo lại lạnh lùng cười:

      - có gì để đúng ? Ta đoán là mấy người các ngươi châm lửa thổi gió lừa Tiêu Sái sư huynh đến đây đúng ? Chắc xấu Thiên Tuyết giáo sư rất nhiều? Lại nhà gỗ này phải khuê phòng của Thiên Tuyết giáo sư, nó chỉ là đan thất tạm thời. Các ngươi thổi lửa góp gió chắc chắn là vì hâm mộ, ghen tỵ muốn phá hỏng cảm tình của Thiên Tuyết giáo sư và Tiêu Sái sư huynh, các ngươi quá tồi tệ!

      chú khí sư nghe vậy trừng bốn thanh niên, :

      - Ta thấy lạ, bốn tên khốn các ngươi bình thường trốn tránh lão tử sao hôm nay bỗng nhiên nhiệt tình, ra là cố ý phá rối. Chắc các ngươi hâm mộ ta và Thiên Tuyết sư muội thần tiên quyến lữ nên muốn chia rẽ chúng ta đúng ? Lão tử suýt tin lời dối trá của các ngươi.

      Bốn thanh niên thấy tình huống nằm trong tầm tây rất tức giận.

      Thanh niên cao gầy lúc nãy lén uy hiếp Đinh Hạo vừa tức giận quát:

      - Vương Tiêu Sái, đầu heo nhà ngươi hãy tỉnh táo lại , tiểu tạp chủng lừa ngươi! Có khi nào Tây Môn Thiên Tuyết cười với ngươi bao giờ? Sao có thể tốt về ngươi!

      Câu này chọc giận Vương Tiêu Sái:

      - Cái gì? Ngươi lão tử là đầu heo? Lão tử đánh chết ngươi!

      Keng keng keng!

      chuỗi thiết khí ma sát như đậu nổ vang lên.

      Hai tay Vương Tiêu Sái duỗi ra, tầng sóng gợn đen như vảy cá lan tràn vai gã, chớp mắt phủ nguyên cánh tay. Vảy giáp đen là do kim loại kỳ lạ nào đó tạo ra, giống như có sống kéo dài từ cánh tay ra ngoài, dài bốn, năm thước hóa thành nắm đấm cực to đầy áp lực, cảm giác kim loại.

      Chết tiệt!

      Đinh Hạo ngạc nhiên.

      Đây là... Huyền khí?

      Tên mập bí đao lùn này là minh văn sư?

      Đúng là thể trông mặt mà bắt hình dong, nước biển thể đo lường.

      Đôi nắm đấm kim loại màu đen là bao tay huyền khí, sau khi kích phát có lực công kích rất lớn. Nó là huyền khí , nắm tay sinh động như , cảm giác cực kỳ áp lực. Nắm đấm múa vù vù trung theo ý nghĩ của Vương Tiêu Sái, nhanh như sao băng gió cuốn lá khô dưới đất, đầy khí thế.

      - Bà nội nó, dám lão tử là đầu heo, hôm nay lão tử phải đánh các ngươi tè trong quần! Xem Hắc Thiết Lưu Tinh Hộ Tay của ta đây, đập!

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Nắm đấm sắt đen to lớn như núi cao đè đầu từ trung dấy lên khí lưu ràng cuốn lá vàng rối loạn đánh hướng bốn thanh niên.
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 177: NGON, ĐA TẠ NÀNG

      - Dừng tay, ngươi phát điên rồi!

      - Vương Tiêu Sái, đồ điên!

      Bốn thanh niên biến sắc mặt, dám đỡ ngay mặt mà tản ra bốn phía như con thỏ.

      Chùy sắt đập xuống đất, mặt đất rung rinh ầm ầm như động đất,

      - Giỏi , thiết quyền này có lực công kích cỡ lục khiếu Võ Đồ cảnh, có thể khống chế huyền khí Hắc Thiết Lưu Tinh Hộ Tay đến cảnh giới dễ dàng sai khiến, Vương Tiêu Sái ít nhất cỡ minh văn sư nhị giai.

      Đinh Hạo đứng nhìn thầm giật mình.

      ngờ tên mập này có khả năng như vậy.

      Vương Tiêu Sái tức giận quát:

      - Bà mợ nó, còn dám tránh. A a a a, ta đập đập đập đập đập đập, ta đập đập đập đập đập đập!

      Đôi quyền sắt đen khổng lồ như sao băng điên cuồng đập xuống đất, tiếng nổ điên cuồng vang vọng. Bốn thanh niên phải đối thủ, vừa kinh vừa giận tránh né. Đối diện tên mập nổi khùng, bốn thanh niên có khổ nên lời.

      Đinh Hạo kiềm được bật cười.

      Bức tranh này giống như trò chơi con nít khá thú vị trong kiếp trước của Đinh Hạo, đập chuột chũi.

      Kiếm Tổ bỗng lên tiếng:

      - Tên mập này khá thú vị.

      Đao Tổ cười to bảo:

      - Như thế nào? Có phải ngươi cảm thấy tên xấu xa dáng vẻ vô sỉ này có phong độ giống ngươi lúc còn trẻ ?

      - Bà điên, cố ý gây chuyện phải ?

      Kiếm Tổ tức giận quát:

      - Ta tên mập này có thủ pháp khống chế minh văn huyền khí thú vị. Hắc Thiết Lưu Tinh Hộ Tay chỉ là huyền khí nhất phẩm hạ cấp, chẳng qua thủ đoạn rèn và ý tưởng có chỗ đáng học hỏi. Hưm, mặc dù người hơi xấu nhưng có chút thiên phú.

      Đinh Hạo kiềm được hỏi:

      - Này, lẽ lão nhân gia nhà ngươi có ý đồ gì với tên mập?

      Kiếm Tổ đắc ý cười to bảo:

      - Thôi , ngươi tưởng ta như bà điên tóc dài não ngắn thấy gì cũng giật mình, thấy kẻ có chút thiên phú kiềm được muốn thu đồ đệ sao?

      Đao Tổ nổi giận.

      Kiếm Tổ và Đao Tổ đấu võ mồm trong đầu Đinh Hạo, thanh dần che giấu.

      Đinh Hạo dở khóc dở cười, lực chú ý lại trở về cuộc chiến trước mắt.

      Vương Tiêu Sái phát huy thực lực minh văn sư đến cực độ, bốn thanh niên phải là đối thủ. Nắm đấm to Hắc Thiết Lưu Tinh Hộ Tay đập lung tung dưới đất, bốn thanh niên cao gầy bị dư quyền kình chấn rách quần áo như ăn mày, tóc rối xù la hét bỏ chạy.

      - Tiểu tạp chủng, ngươi chờ xem, ngươi gặp rắc rối to rồi!

      - Dám phá hỏng chuyện của Trầm Khổ sư huynh, ngươi tiêu rồi.

      - Vương Tiêu Sái, này, đồ điên, mau dừng tay!

      Bốn thanh niên hú hét chỉ hận phụ mẫu sinh hai chân chạy vắt giò lên cổ, vừa chạy vừa mắng. Bốn thanh niên rất hạn Đinh Hạo, chớp mắt biến mất trong rừng cây phía xa.

      Vương Tiêu Sái ôm cục tức chịu dừng tay, khống chế Hắc Thiết Lưu Tinh Hộ Tay rượt theo.

      - Tiểu huynh đệ, nhớ kỹ, nếu có ai khi dễ ngươi báo tên Vương Tiêu Sái Tiểu Lỗ Ban ta ra ha ha ha ha ha ha! Ta thích ngươi rồi. Đứng lại, bốn tên khốn kiếp kia, hôm nay lão tử phải đánh các ngươi tè ra quần!

      Vương Tiêu Sái mập khống chế đôi Hắc Thiết Lưu Tinh Hộ Tay dài như trái bóng da nhảy tưng tưng biến mất ở phía xa.

      Đinh Hạo há hốc mồm, lắc đầu cười. Đinh Hạo ngờ gặp người vui như vậy, Vương Tiêu Sái đúng là diệu nhân, hợp với Nhậm Tiêu Dao siêu may mắn trong Hoàng Sam Bắc Viện, lẽ mập mạp trong thế giới này đều đáng như vậy sao?

      Đinh Hạo ngoái đầu nhìn cửa nhà gỗ đóng kín, xoay người bước nhanh .

      * * *

      canh giờ sau.

      Cơm xá Thanh Sam Đông Viện.

      - Hạo ca ca, ta tự tay làm cho ngươi, nếm thử xem?

      Mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược mặc y phục võ sĩ màu đỏ dán sát ngươi lấy bốn, năm đĩa ăn trông tinh xảo ra khỏi hộp cơm, vẻ mặt mong chờ ngồi đối diện Đinh Hạo, cười tươi như hoa.

      Hạo ca ca?

      Đinh Hạo suýt sặc nước miếng.

      Xảy ra chuyện gì? Hạt tiêu điêu ngoa Lý Y Nhược kêu ta sao?

      Từ sau khi Lý Y Nhược tỏ tình với Đinh Hạo mất tích năm, sáu ngày. Đinh Hạo cứ tưởng chuyện xong, ai ngờ mới từ vườn thuốc về cơm xá, định qua loa ăn cái gì rồi trở về tu luyện thấy Lý Y Nhược mặc áo đỏ như áng mây rực rỡ xách hộp cơm tinh xảo ngồi xuống trước mặt .

      - Ta nhất định khiến ngươi thích ta.

      Đinh Hạo chợt nhớ tới lời Lý Y Nhược , xem ram ỹ thiếu nữ chỉ chơi.

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn thiếu nữ cười tươi tắn, lại liếc mắt bốn phía nhìn mình chằm chằm. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, mỉm cười cảm ơn, cầm đũa gắp thức ăn bỏ vào miệng.

      - Như thế nào? Ta tự tay làm, trước kia chưa từng nấu cơm, mấy hôm nay luôn cùng sư muội học, nếu làm ngon Đinh sư huynh đừng ghét bỏ...

      Biểu tình Lý Y Nhược căng thẳng, mắt to như suối nước nhìn chằm chằm Đinh Hạo.

      ra mấy hôm nay nha đầu này xuất là học nấu ăn.

      Hạt tiêu học nấu ăn?

      Nụ cười mặt Đinh Hạo vẫn thay đổi, gật đầu, :

      - Rất ngon, đa tạ Y Nhược.

      - A? ? rất ngon?

      Lý Y Nhược cười rạng rỡ như con nít vui vẻ hoa tay múa chân, mặc kệ vô số người xung quanh biểu tình ngưỡng mộ, ai oán, đau thương.

      Lý Y Nhược hưng phấn :

      - Ta còn lo Đinh sư huynh thích ăn, tốt quá rồi, sau này mỗi ngày ta làm cho sư huynh.

      Đinh Hạo cười cứng ngắc, muốn cái gì nhưng thấy Lý Kiếm Ý cười tươi như con nít, ma xui quỷ khiến gật đầu, :

      - Được.

      Đinh Hạo và Lý Y Nhược trò chuyện, các nam đệ tử ký danh trong cơm xá nát tim.

      Lý Y Nhược là mỹ thiếu nữ có dung nhan kiều diễm nhất năm viện đông, tây, nam, bắc, trung công nhận, nhiều người ngưỡng mộ gọi là tiên nữ. Vô số nam đệ tử ký danh chỉ cần được Lý Y Nhược câu là lâng lâng, nhưng bây giờ trái tim tiên nữ có chủ. Ánh mắt các nam đệ tử ký danh cực kỳ ai oán.

      Phía xa, bên cạnh chiếc bàn gần cửa cơm xá.

      biết từ khi nào Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên ngồi chung với nhau.

      Giọng điệu Tiêu Thừa Tuyên khoa trương :

      - Này, ăn rồi? ăn! Thấy ? Đinh Hạo ăn!

      Tiêu Thừa Tuyên khó tin :

      - lẽ tài nấu nướng của Y Nhược bỗng tăng vọt? đúng, hôm qua ta ăn đồ nàng làm suýt bị độc chết, mùi vị đó... Bà nội nó, báo hại ta tiêu chảy suốt buổi tối.
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 178: TA CÓ CHUYỆN, TRƯỚC

      Lý Tàn Dương trừ đồng bạn, lộ biểu tình nghi hoặc :

      - thể phủ nhận đồ Y Nhược làm đúng là khó ăn nhưng đến nỗi tệ như ngươi .

      Lý Tàn Dương vậy nhưng khóe môi giật giật. Thứ biểu muội của gã làm, mùi vị đó... Lý Tàn Dương thề dù mỗi ngày chanh cũng muốn nếm món đó lần thứ hai.

      Chính lúc này...

      thanh lạnh lùng phát ra từ bên cạnh Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên.

      - Lý viện thủ của Hồng Sam Tây Viện mà cũng xuất trong cơm xá của Thanh Sam Đông Viện ta, là khách hiếm thấy.

      Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương quay đầu lại nhìn, biết từ bao giờ thiếu niên mặc áo xanh, dáng người gầy gò, mặt trắng, có chân mày liễu đứng bên cạnh Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương. Hai người hề hay biết.

      Lý Tàn Dương chắp tay :

      - ra là Lý Lan viện thủ.

      Lý Tàn Dương nhận ra thiếu niên trông yếu ớt này chính là viện thủ của Thanh Sam Đông Viện, Lý Lan, thiếu niên thiên tài cũng sâu lường được như Đinh Hạo.

      Khóe mắt Lý Lan liếc Đinh Hạo, Lý Y Nhược ở phía xa cười, giọng điệu khách sáo :

      - Chưa đến bốn, năm ngày là tới đại tái năm viện lần hai, lúc này hai vị xuất trong cơm xá của Thanh Sam Đông Viện khiến người phải suy nghĩ.

      Lý Tàn Dương cười :

      - Xá muội và Đinh Hạo sư huynh đông viện có hẹn, ta làm ca ca tất nhiên phai cùng nàng đến.

      Lý Lan gật đầu làm động tác mời.

      Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương, Lý Lan tới bên cạnh Đinh Hạo, chào hỏi, ngồi cùng bàn.

      Trong giọng của Lý Lan có chút châm chọc:

      - Giai nhân làm bạn, Đinh huynh là có hứng thú.

      Đinh Hạo chỉ cười .

      Ngược lại Lý Tàn Dương nhạy bén bắt giữ được trong lòng của Lý Lan chứa khó chịu. lẽ viện thủ Thanh Sam Đông Viện cũng là người thầm ngưỡng mộ biểu muội của gã, cho nên mới hơi thất lễ?

      Lý Lan nhanh chóng đổi đề tài, lạnh nhạt :

      - Năm ngày sau chính là đại tái năm viện lầnh ai, biết Đinh huynh chuẩn bị thế nào rồi?

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Chắc thành vấn đề.

      Đinh Hạo đưa đũa cho Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương, Lý Lan, cười :

      - Cùng nếm thử , tay nghề của Y Nhược tệ.

      Được Đinh Hạo khen, Lý Y Nhược cười tươi.

      Lý Lan ngần ngừ nhận lấy đũa.

      Tiêu Thừa Tuyên biến sắc mặt như gặp phải chuyện gì cực kỳ khủng bố, vỗ trán :

      - A, ta đột nhiên nhớ ra còn có chuyện quan trọng phải làm, ta xin trước. Đinh huynh, lần sau mời ngươi uống rượu.

      Tiêu Thừa Tuyên rồi quay đầu lại chạy trốn.

      Khóe môi Đinh Hạo cong lên, biết tại sao Tiêu Thừa Tuyên bỏ chạy nhưng ra.

      Lý Tàn Dương há mồm cuối cùng khó khăn nhận lấy đũa từ tay Đinh Hạo, nhưng chỉ cầm chứ chịu gắp đồ ăn.

      Lý Lan hiểu ra sao, vốn gã đến cơm xá là để ăn cơm cộng với thấy đói. Dĩa ăn trước mặt Lý Lan trông hình dạng tệ, gã gắp miếng đút vào miệng.

      Đinh Hạo, Lý Tàn Dương lộ nụ cười kỳ dị.

      Quả nhiên chớp mắt Lý Lan nhai vài cái rồi cứng người như bị sét đánh, mặt đen, trán toát mồ hôi lạnh như nhai độc dược chứ phải thức ăn.

      Chỉ trong giây lát Lý Lan ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo, Lý Tàn Dương, sau đó như có việc gì xảy ra tiếp tục nhai rồi nuốt.

      Làm xong Lý Lan bưng ly rượu nhạt trước mắt lên uống hơi cạn sạch, đặt đũa bàn ăn tiếp.

      Tuy nhiên Đinh Hạo, Lý Tàn Dương thấy khi Lý Lan đặt đũa xuống ngón tay run run.

      - Ủa? Sao vậy? Sao mặt các ngươi như thế?

      Lý Y Nhược hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy khí hơi lạ. Lý Y Nhược nhìn mặt Đinh Hạo, Lý Tàn Dương, Lý Lan, biểu tình khó hiểu.

      Đinh Hạo cười to, chậm rãi kẹp đồ ăn, từ từ nhai nuốt.

      Động tác Đinh Hạo nhàn nhã, tư thế tiêu sái, ăn từng miếng rất cẩn thận như ăn thứ tốt nhất đời này.

      Lý Lan nhìn Đinh Hạo lúc lâu sau khẽ thở dài, lắc đầu, :

      - Ta bằng ngươi.

      Biểu tình Lý Tàn Dương khó tin nhìn Đinh Hạo như nhìn quái vật.

      Đinh Hạo cười hì hì :

      - Đừng nhìn ta sùng bái như vậy.

      Đáy mắt Đinh Hạo lóe tia vui sướng khi người gặp họa gắp mấy miếng cho Lý Lan, Lý Tàn Dương.

      Đinh Hạo cười :

      - Nếu ngồi xuống hãy thử tay nghề của Y Nhược .

      Lý Tàn Dương biến sắc mặt, thể ngồi yên nữa.

      Lý Tàn Dương đứng bật dậy, :

      - Ta chợt nhớ tây viện còn có số viện cần giải quyết. Đinh Hạo, ngươi từ từ ăn, ta trước.

      Lý Lan cũng đứng dậy :

      - Hình như ta có chút chuyện, kịp rồi, phải mau chóng xử lý.

      - A! Đúng rồi, Đinh Hạo, có tin tức cần cho ngươi biết. Gần đây ồn ào về di tích tông phái thượng cổ ở Tây Nham sơn mạch Tuyết Châu nghe bị công phá, phát nhiều báu vật khiến các đại môn phái thèm muốn ở bên trong.

      Lý Tàn Dương bỗng xoay người, nghiêm túc :

      - Ngươi có biết người công phá di tích đó là ai ?

      Đinh Hạo lập tức nghĩ đến người, cười hỏi:

      - Chắc phải là Mục Thiên Dưỡng ?

      Lý Tàn Dương ngây ra:

      - Ngươi biết tin tức này?

      - Cha nó, lẽ ?

      Đinh Hạo cảm thấy rất có thiên phú miệng quạ.

      - Mục Thiên Dưỡng công phá di tích thượng cổ Tây Nham rung động Tuyết Châu, nhờ có Thanh Bình học viện ủng hộ được đến đa số linh thảo, thần đan, huyền khí trong đó. Có người đồn rằng thậm chí được đến huyền khí lục phẩm hiếm thấy.

      Lý Lan cũng biết chuyện này, ánh mắt 'hãy tự cầu phúc' nhìn Đinh Hạo, :

      - Ta đến là vì muốn cho ngươi chuyện này ngờ Tà Dương huynh cũng biết. Đinh Hạo, tình huống rất bất lợi cho ngươi.

      Lý Tàn Dương gật đầu, :

      - Nghe lần này Mục Thiên Dưỡng thể ra thực lực vượt qua Tiên Thiên Võ Tông cảnh, ít nhất đến trình độ Đại Tông Sư cao giai. Sau khi có được báu vật di tích thượng cổ Tây Nham, thực lực của Mục Thiên Dưỡng tăng vọt trong thời gian.

      là Lý Lan, Lý Tàn Dương cảm thấy sau ba năm Đinh Hạo có thể chiến thắng Mục Thiên Dưỡng, bây giờ càng ủng hộ .
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :