Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 169: GẶP LẠI BÉ ĐINH ĐINH

      Mắt Lư Bằng Phi lóe tia độc ác, hừ lạnh, xoay người ra võ xá.

      ai quan tâm Lư Bằng Phi.

      Lúc này, sau lưng vang lên giọng Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đánh giá đệ tử ký danh khác trắc nghiệm.

      - Trương Phàm, hạt giống huyền khí tràn đầy, nửa bước nhất khiếu Võ Đồ cảnh, tiến độ tu luyện ất gia. Hưm, tuy rằng thực lực thấp đến đáng thương nhưng với điều kiện thiên phú bằng chó ị của ngươi thành công dẫn khí đủ khiến người bất ngờ. Rất tốt, thiếu niên, tiếp tục cố gắng !

      Dưới đài rộ lên tiếng hò reo, chúc mừng.

      Lư Bằng Phi ngừng bước.

      Lư Bằng Phi ngờ người thứ nhất được Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong chết tiệt khích lệ lại chính là kẻ đáng thương thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

      Chết tiệt, thợ săn đó chỉ là cái đuôi của Đinh Hạo, ngu như heo, chỉ mới kích phát hạt giống huyền khí lẽ quan trọng hơn đệ tử tứ khiếu Võ Đồ cảnh như mình sao?

      Hơn nữa cái tên này được thích như vậy, được người ta chúc mừng!

      Lư Bằng Phi ở trong lòng oán hận nguyền rủa.

      Có gì ghê gớm? Dù sao ta vào tứ khiếu Võ Đồ cảnh, là cao thủ thứ hai đứng sau Đinh Hạo. ngày nào đó ta đứng sau Đinh Hạo, vượt qua mọi người!

      Nghĩ vậy trong lòng Lư Bằng Phi cân bằng hơn.

      Nhưng lúc này giọng Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong lại vang lên sau lưng Lư Bằng Phi.

      - Lý Lan, thất khiếu Võ Đồ cảnh trung giai, tiến độ tu luyện... Thần giai!

      Lư Bằng Phi lảo đảo suýt trượt té ngay cửa võ xá.

      Lư Bằng Phi cảm giác bị chậu nước lạnh tạt từ đầu xuống chân, trong thoáng người lạnh lẽo. Lý Lan? Viện thủ ẻo lả đó được thất khiếu Võ Đồ cảnh? Cao hơn ta nhiều như vậy? Cũng là thần giai...

      Tại sao lại thế này?

      Tất cả tự tin của Lư Bằng Phi hóa thành mây đen tan tác.

      * * *

      - Phù, ngờ cột đá trắc nghiệm chỉ kiểm tra cảnh giới huyền khí còn có sức chiến đấu . Hưm, may quá, may quá, nếu nhờ nó nay thể hù sợ Lư Bằng Phi ăn cháo đá bát.

      Đinh Hạo con đường quay về chỗ ở.

      Đinh Hạo để chuyện này trong lòng, suy nghĩ đến mấy ngày nay nên bớt thời gian dược phố, Chú Kiếm Đường của môn phái nhìn xem. Dù sao Đinh Hạo theo hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ học tri thức lý luận thời gian dài như vậy, là lúc bắt đầu rèn luyện thức tế.

      Dù sao chưởng môn Lý Kiếm Ý hứa là dược phố, Chú Kiếm Đường mở cửa cho Đinh Hạo.

      Cơ hội tốt như vậy lợi dụng mới là đồ ngu.

      - Meo!

      Hình như mèo con màu trắng tai gập đáng tỉnh ngủ, nó bò ra khỏi ngực Đinh Hạo, thói quen ngồi vai làm nũng duỗi eo.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng kêu bên tai Đinh Hạo:

      - Meo, meo meo, meo!

      Đinh Hạo hiểu là tiểu tổ tông lại đói.

      Nhưng tiểu tổ tông mở miệng chỉ ăn huyền tinh thạch làm sao nuôi nổi?

      Đinh Hạo nhức đầu, bản thân tu luyện chưa xa xỉ đến mức sử dụng huyền tinh thạch.

      - Meo meo!

      Mèo con màu trắng tai gập đáng cọ đầu lông xù nóng hổi vào gò má Đinh Hạo, liên tục làm nũng lăn lộn.

      Đinh Hạo thở dài hơi, vẻ mặt đau khổ lấy viên huyền tinh thạch từ trữ vật giới chỉ ra, dùng thanh kiếm rỉ sét cắt miếng ném cho mèo con màu trắng tai gập đáng . Lòng Đinh Hạo máu, quá xa xỉ, quá phá sản, có ai thấy dùng huyền tinh thạch nuôi vật cưng chưa?

      Mèo con màu trắng tai gập đáng phát ra tiếng kêu vui vẻ:

      - Meo!

      Răng sữa nhọn nhọn nho phát ra lực lượng khó tin nhai mảnh huyền tinh thạch cứng rắn như ăn đường, mèo con màu trắng tai gập đáng nhai nát rôm rốp rồi nuốt.

      May mắn mèo con màu trắng tai gập đáng khá hiểu chuyện.

      Dường như mèo con màu trắng tai gập đáng biết chủ nhân của mình nghèo, ăn nửa khối tuy no nhưng nó quậy thôi, thè lưỡi hồng chải lông bàn chân và mặt. Mèo con màu trắng tai gập đáng vừa lòng meo mấy tiếng, thân thiết dụi mặt Đinh Hạo, thoải mái nằm vai ngủ khò khò.

      Đinh Hạo kiềm được bật cười.

      Vật này lai lịch bí , hình như Kiếm Tổ, Đao Tổ biết gì đó nhưng kín miệng muốn nhiều.

      Đinh Hạo rất tò mò, sau khi mèo con màu trắng tai gập đáng lớn lên biến thành hình dạng gì? Mèo ăn trắc nghiệm chắc sau này biến cực kỳ lợi hại, khi đó Đinh Hạo được trợ thủ đắc lực.

      đường có rất nhiều đệ tử ký danh của viện khác khi tấy Đinh Hạo tự động dạt ra xa như né ôn dịch.

      ra từ mấy ngày trước truyền ra chuyện Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng ước chiến nhiều đệ tử Vấn Kiếm tông, dù là đệ tử ký danh hay đệ tử ngoại môn, thậm chí số đệ tử nội môn đều tránh xa Đinh Hạo.

      Mọi người cảm thấy Đinh Hạo có chút phần thắng.

      Lại Mục Thiên Dưỡng là nhân vật thiên tài ngút trời cỡ nào, Đinh Hạo giết ca ca ruột của gã kết thù đội trời chung. Tuy nhờ có ước hẹn ba năm nên Đinh Hạo tạm thời bình an, nhưng sau ba năm chết chắc. Nhiều người muốn kết thân với Đinh Hạo, tránh cho bị ai đồn là bằng hữu của .

      Nghe Mục Thiên Dưỡng tuyên bố sau ba năm chẳng những chém nát Đinh Hạo còn khiến những ai gần gũi với ơhải trả giá đắt.

      Vậy là sau này Đinh Hạo quyết đấu chết là xong, khi Mục Thiên Dưỡng truy cứu bằng hữu của gặp vạ.

      Đinh Hạo thấy vậy lắc đầu, có vẻ gì thất vọng.

      Trong thế giới mạnh ăn thịt yếu này thế thái nhân tình càng rệt. Tránh hại gần lợi là phép tắc của mỗi người nhưng ngày bọn họ phải hối hận.

      - Meo!

      Mèo con màu trắng tai gập đáng nhe răng với người vô đường, vẻ mặt cao quý lãnh diễm, thèm quan tâm.

      Chính lúc này...

      thanh non nớt phát ra từ bên phải Đinh Hạo.

      - Oa, mèo con đáng quá!

      Giọng này rất quen thuộc với Đinh Hạo.

      Đinh Hạo quay đầu nhìn, quả nhiên là bé Đinh Đinh cột hai sừng, trưởng thành sớm. Đinh Đinh mặc váy đỏ rực, khuôn mặtp hấn điêu ngọc mài, cầm hồ lô đường đỏ rực, biểu tình hâm mộ nhìn mèo con màu trắng tai gập đáng .

      Đinh Đinh nhận ra Đinh Hạo ngay, chân chạy tới, vẻ mặt vui sướng nhào vào người .

      - A? Là Hạo ca ca!

      - Ui, chậm chút, bé này, coi chừng té!

      Đinh Hạo mỉm cười ngồi xuống ôm bé quậy, cười hỏi:

      - Sao ngươi ở đây lung tung, tỷ tỷ đâu?

      Đinh Đinh chu môi đỏ, hầm hừ :

      - Hừ! Ta biết ngay ca ca chỉ nhớ mỹ nữ tỷ tỷ của ta, nhớ người ta chút nào. Đinh Đinh mặc kệ ca ca!

      Trán Đinh Hạo nổi gân xanh, lời cái gì vậy.

      Con nít đừng trưởng thành quá sớm.

      - Hạo ca ca, con mèo con bông này là ca ca nuôi?

      bé Đinh Đinh rất nhanh dời chú ý, mắt to ngập nước nhìn mèo con màu trắng tai gập đáng .

      Đinh Đinh cười :

      - đáng , cho ta mượn chơi vài ngày được ?

      Mèo con màu trắng tai gập đáng tự mình từ chối:

      - Meo meo meo!

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 170: TIỂU MA VƯƠNG ĐINH ĐINH

      Mèo con màu trắng tai gập đáng tai cụp biểu tình căng thẳng, lông trắng lưng dựng đứng, duôi cong lên, miệng phát ra tiếng kêu thị uy, có vẻ rất sợ Đinh Đinh.

      Đinh Đinh :

      - Hì hì, nhóc con nhát gan, cho ta sờ!

      Đinh Đinh vươn bàn tay mập mạp ra.

      Mèo con màu trắng tai gập đáng hét to tiếng:

      - Meo meo meo!

      Hình như mèo con màu trắng tai gập đáng sợ hãi, thò ra vuốt nhọn sắc bén giấu dưới thịt móng để lại ba vệt máu mu bàn tay Đinh Đinh.

      Đinh Hạo giật nảy mình.

      Bởi vì biểu của mèo con màu trắng tai gập đáng khiến Đinh Hạo cực kỳ ngoài ý muốn. Đối với bé Đinh Đinh xíu vô hại này thế nhưng mèo con màu trắng tai gập đáng tỏ ra rất sợ.

      Chuyện càng khiến Đinh Hạo thấy lạ hơn chớp mắt xảy ra.

      Ba vết cào mu bàn tay Đinh Đinh nhanh như chớp khép lại, vết sẹo, vẫn mũm mĩm mềm mại. Dường như Đinh Đinh biết đau, vươn tay bắt lấy mèo con màu trắng tai gập đáng cố sức vùng vẫy.

      - Meo meo meo meo!

      Mèo con màu trắng tai gập đáng bị bắt giữ nh dâu chịu khi dễ, hét chói tai vùng vẫy nhưng dám cào lung tung, mặc cho Đinh Đinh ôm vào lòng xoa vuốt.

      Chuyện như vậy?

      Đinh Hạo cực kỳ ngạc nhiên.

      Nên biết rằng trông mèo con màu trắng tai gập đáng bé xíu vô hại nhưng lai lịch bí , vuốt có thể đập nát trắc nghiệm, rắn nhai trắc nghiệm, sánh bằng thần binh lợi khí. Bình thường mèo con màu trắng tai gập đáng cao quý lãnh diễm, trừ Đinh Hạo ra nó quan tâm ai, con vật rất là kinh khủng.

      Bây giờ mèo con màu trắng tai gập đáng được tự nhiên thích ra vẻ đáng bị bé ba, bốn tuổi hù sợ ngoan ngoãn.

      Hơn nữa vết sẹo tay Đinh Đinh tự động khép lại.

      Mọi chuyện quá kỳ lạ.

      Rốt cuộc người hai vật đáng này giấu bí mật gì?

      Đinh Hạo tò mò tới gần.

      - Hạo ca ca, mèo con đáng , cho ta mượn chơi lúc được ?

      bé lắc tay Đinh Hạo, hôn gò má .

      Đinh Đinh cười :

      - Lần này được rồi ? Nếu ta giúp ngươi theo đuổi tỷ tỷ của ta được ? Hì hì, ngươi nên biết rằng tỷ tỷ của ta là siêu mỹ nữ.

      Đinh Hạo dở khóc dở cười, đầu hàng tiểu ma vương trưởng thành sớm.

      Đinh Hạo cười đồng ý:

      - Được, cho ngươi mượn chơi lúc, nhớ trời tối nhớ trả cho ta.

      Đinh Hạo rất muốn xem giữa hai vật đáng này xảy ra chuyện gì.

      - Đa tạ Hạo ca ca, Hạo ca ca tốt nhất.

      Đinh Đinh lại hôn Đinh Hạo cái rồi nhảy xuống, ôm mèo con màu trắng tai gập đáng liếm mứt quả chạy chơi.

      Đinh Đinh chạy mấy bước quay đầu lại, nháy mắt nghịch ngợm cười :

      - Hạo ca ca, Đinh Đinh giữ lợi, nhất định giúp ngươi theo đuổi Giải Ngữ tỷ tỷ, hì hì.

      Đinh Hạo buồn cười.

      Đinh Đinh trưởng thành sớm, năng lực khép miệng vết thương càng biến thái hơn giống nhân loại. Đinh Hạo chợt nhận ra có lẽ Tạ Giải Ngữ giấu bí mật gì đó.

      Đinh Hạo nhìn theo bé Đinh Đinh biến mất phía xa, xoay người hướng chỗ ở của mình.

      Phía xa, mấy đệ tử nội môn biểu tình kinh ngạc chỉ trỏ bóng lưng Đinh Hạo.

      - Đây chính là Đinh Hạo kia? Có thể chơi với tiểu ma vương, siêu .

      - Giờ tốt rồi, tiểu ma vương tìm được đồ chơi chắc gây với chúng ta nữa. Mau khiến con bé lừa gạt này cút , nếu phải Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ bảo vệ nó ta muốn bán cho rồi, đáng sợ quá...

      - bé ba, bốn tuổi suýt thành ác mộng cho các đệ tử Vấn Kiếm tông.

      - Ta rất nghi ngờ bé đó ra là ma khoác da người.

      Đinh Hạo lén theo Đinh Đinh, cũng lo lắng cho bé trưởng thành sớm này. Với địa vị, tâm kế của Tạ Giải Ngữ nếu yên lòng để Đinh Đinh mình trong sơn môn chứng minh nàng lo lạc.

      Đinh Hạo về chỗ ở vẫn tĩnh tâm tu luyện.

      Trong thời gian này Đinh Hạo tích lũy đầy đủ, các loại võ kỹ, công pháp khinh thần đều có đột phá giai đoạn. Qua sáu, bảy ngày nữa là tới đại tái năm viện lần hai, trong lòng Đinh Hạo có dã tâm. Đinh Hạo muốn giữ hạng nhất này cho nên càng phải chăm chỉ khổ luyện hơn.

      Lần này Đinh Hạo quyết dùng lực lượng đường đường chính chính đánh bại đám cường giả Lý Mục Vân.

      Mấy hôm nay trở về Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo từng hỏi thăm ý nghĩa câu thơ phong tuyết vấn kiếm đoạn trường thiên, bạch hạc lãnh dạ trứ thanh sam, người đại biểu cho nó là ai. Tiếc rằng câu thơ đó là cấm kỵ của Vấn Kiếm tông, đệ tử cấp thấp biết, người có địa vị cao hơn khi nhắc đến câu thơ đó liền biến sắc mặt muốn chuyện. Dù là Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong cũng cắn chặt răng .

      Đinh Hạo tìm hiểu nhiều mặt được đành thôi.

      Quái Khách Áo Xanh truyền dạy vô danh kiếm thức cho Đinh Hạo xuất nữa.

      * * *

      Chớp mắt ba ngày trôi qua.

      bé Đinh Đinh có mang trả mèo con màu trắng tai gập đáng lần. biết bé Đinh Đinh ra bản lĩnh gì mà đôi vật đáng thế như nước với lửa bỗng thành hồ bằng cẩu hữu, mèo con màu trắng tai gập đáng vẻ mặt kiêu kỳ chiêu vào ngực Đinh Hạo làm nũng.

      Khiến Đinh Hạo yên lòng là bé Đinh Đinh giàu hơn tưởng nhiều, đút cho mèo con màu trắng tai gập đáng ăn huyền tinh thạch như đút kẹo.

      - Thiếu niên, diễm phúc quá, tỷ tỷ của ta cũng nhớ ngươi.

      bé Đinh Đinh cười trêu Đinh Hạo:

      - Nhưng mấy hôm nay tỷ tỷ kích phát lực lượng huyết mạch trong người đến phút mấu chốt thể ra gặp mặt được, thiếu niên, cua tuyệt đối thể sốt ruột.

      Đinh Đinh xong bé trưởng thành sớm cười toe mang theo mèo con màu trắng tai gập đáng vẻ mặt kiêu kỳ chơi.

      Đinh Hạo lắc đầu, cười cười.

      Rốt cuộc Tạ Giải Ngữ sắp kích phát ra lực lượng huyết mạch của mình rồi?

      biết lần sau gặp mặt mỹ thiếu nữ mặc giáo màu đỏ tăng thực lực đến trình độ nào?

      Thời gian tiếp theo mỗi ngày Đinh Hạo sắp xếp thời gian chặt chẽ.

      Trừ học ra Đinh Hạo tu luyện ngày đến đêm.

      Mỗi ngày Đinh Hạo phải rút thời gian ra dạy đám nhóc xóm nghèo.

      Thiên Xu gian thương lai lịch bí có trách nhiệm, tuy thói quen cắt xén , hai đồng tiền nhưng đối xử khá tốt với bọn . Thiên Xu gian thương nhận tiền chỗ Đinh Hạo xong xây dựng lại Vô địch Huyền Vũ học viện, chuẩn bị đủ vũ khí đơn giản, sắp xếp thức ăn hợp lý cho bọn .

      Mỗi ngày có thịt ăn, đám nhóc thân thể suy dinh dưỡng dần mập mạp cao lớn hơn, khuôn mặt có thịt.

      Như vậy dù sau này bọn họ thể trở thành võ giả nhưng thân thể khỏe mạnh, học được chiêu nửa thức để tự vệ là dư dả.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 171: TÂY MÔN GIÁO SƯ TỨC GIẬN?

      Nhưng thứ khác, trong đám nhóc địa vị thấp này có mấy hạt giống tệ, tiến bộ cực nhanh, năng lực lĩnh ngộ siêu mạnh. Trong đó có bé xinh đẹp tên Hoan Hoan, nữ nhi của Vương Lam Tam Ny nhi, hai tỷ muội này xương cốt tốt, ngộ tính mạnh, mới bốn, năm ngày mà như hạc trong bầy gà.

      Đinh Hạo cho rằng cứ tiếp tục phát triển, sáu mươi mấy thiếu niên, thiếu nữ xóm nghèo sau , hai năm chừng có sáu, bảy ngày thi đậu cuộc thi khắc nghiệt vào Vấn Kiếm tông.

      Đinh Hạo nhìn các thiếu nữ, thiếu niên mỗi ngày nghiêm túc tu luyện, đổ mồ hôi, khuôn mặt tràn ngập hy vọng. Đinh Hạo cảm thấy rất là thành tựu.

      Đinh Hạo nghĩ làm chúa cứu thế gì đó, nhưng với sức bé của mình thay đổi vận mệnh vài người, ban cho bọn họ hy vọng, loại cảm giác này khiến người hưng phấn như đột phá cảnh giới.

      Đương nhiên Đinh Hạo rất chú trọng tâm tính, phẩm chất của bọn .

      Chuyện Lư Bằng Phi cho Đinh Hạo đòn cảnh cáo, phải mọi người đều hiền lành như thiếu niên thợ săn Trương Phàm. phải ai cũng giống Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực trong lòng có máu nóng. ít kẻ ăn cháo đá bát như Lư Bằng Phi, sau này Đinh Hạo có giúp ngươi cũng phải có chừng mực.

      * * *

      Hôm nay đến môn linh thảo Tây Môn Thiên Tuyết dạy.

      Khi nữ giáo viên xinh đẹp thanh nhã vào võ xá, Đinh Hạo phát ràng sắc mặt Tây Môn Thiên Tuyết tốt, hình như mấy ngày mấy đêm nghỉ ngơi. Bên dưới xinh đẹp che giấu mệt mỏi, nhưng trong mắt Tây Môn Thiên Tuyết có chút hưng phấn như con nít có được đồ chơi mình quý nhất chơi liên tục ba ngày ba đêm.

      Đinh Hạo còn phát thái độ Tây Môn Thiên Tuyết đối với bỗng thay đổi.

      Tuy Tây Môn Thiên Tuyết gì nhưng nét mặt chẳng còn chán ghét hay tiếc nuối, thay thế là tò mò.

      Tuy nhiên trong buổi học Đinh Hạo vẫn như bình thường, sau khi bắt đầu giảng bài mấy phút hai tay chống cằm, thẫn thờ, mắt có tiêu cự như ngủ. Đinh Hạo bạn rộn học tri thức đan dược, dược thảo với Đao Tổ trong đầu.

      Trong chớp mắt tiết học kết thúc.

      Tây Môn Thiên Tuyết cười tươi đứng trước mặt Đinh Hạo, ngón tay thuôn dài gõ mặt bàn.

      - Đinh Hạo.

      Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xung quanh cười ồ lên.

      Đinh Hạo ngẩng đầu, giờ mới nhận ra tan học, vội vàng cắt đứt tham khảo với Đao Tổ trong đầu.

      Đinh Hạo đứng dậy, cười hỏi:

      - A! Tây Môn giáo sư có chuyện gì ?

      Tây Môn Thiên Tuyết nhìn khuôn mặt cười trước mắt, nhớ lại bộ dáng thẫn thờ lớp học của Đinh Hạo, nàng rất muốn cốc đầu tên nay nhưng cố kiềm chế.

      Tây Môn Thiên Tuyết lạnh nhạt :

      - Ngươi, theo ta.

      Đinh Hạo ngoan ngoãn theo sau lưng Tây Môn Thiên Tuyết.

      Xem ra đại mỹ nữ Tây Môn Thiên Tuyết phát giá trị trong quyển sách bị Đinh Hạo tẩy xóa.

      Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhìn nhau, nhìn mỹ nữ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết và Đinh Hạo biến mất phía xa, kiềm được buồn bực. Mấy lần giảng bài trước Tây Môn Thiên Tuyết lão sư ghét cay ghét đắng Đinh sư huynh ra mặt, sao bây giờ trông như quan hệ hai người trở nên tốt đẹp hơn?

      - A, ta biết, Đinh sư huynh là cao minh.

      Vương Tiểu Thất vỗ trán, bộ dáng ngộ ra.

      Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện rất tò mò hỏi:

      - Biết cái gì?

      - Ha ha ha ha ha ha! Thủ đoạn tán của Đinh sư huynh quá cao siêu. Mọi người nghĩ xem người hăng hái tiến tới như Đinh sư huynh tại sao chỉ có trong tiết linh dược của Thiên Tuyết giáo sư là lười biếng như vậy?

      Vương Tiểu Thất cười gian :

      - Đây là lạ mềm buộc chặt, cố ý dùng cách này khiến Tây Môn Thiên Tuyết lão sư chú ý rồi từ từ đến gần, mở trái tim của mỹ nữ giáo sư ra. Ha ha ha ha ha ha! Đinh sư huynh lợi hại!

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm khinh thường bĩu môi :

      - bậy bạ cái gì, Đinh sư huynh phải người như vậy.

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm xoay người rời .

      - nhàm chán.

      Phương Thiên Dực cũng rời .

      Nhưng đa số người trong lớp mắt sáng rỡ, rất đồng ý phán đoán của Vương Tiểu Thất.

      Đám người kia rất vô sỉ thầm nghĩ có nên học theo thủ đoạn cao siêu của Đinh sư huynh ? Tất nhiên bọn họ dám mơ tới Tây Môn Thiên Tuyết lão sư, đó là người trong lòng của Đinh sư huynh. Nhưng bọn họ có thể thử với nữ đệ tử ký danh năm viện khác, hì hì.

      * * *

      Tây Môn Thiên Tuyết sốt ruột chỉ vào thứ vẽ vời trong trang sách, hỏi:

      - Ngươi biết mấy thứ này từ đâu?

      Địa điểm vẫn là vườn thuốc nhưng bây giờ hơi điêu linh, linh thảo gieo trồng bị hái với cách chuyên nghiệp, rực rỡ hoa nở như lần trước. Mặt đất đầy cỏ dại, đất màu trắng. Gió thổi mang theo mùi thơm bùn đất.

      Đinh Hạo cười toiw hỏi:

      - A! Là ta vẽ lung tung. Như thế nào? Chẳng lẽ Tây Môn giáo sư phát cái gì?

      Đinh Hạo khó thể giải thích vấn đề này, lẽ trong đầu ta có lão quái vật như kho sách cư ngụ?

      Cho nên Đinh Hạo làm bộ ngu.

      Tây Môn Thiên Tuyết kéo tóc dài bị gió thổi rối, bất đắc dĩ hừ lạnh tiếng:

      - Ngươi... Tiểu tử thối, muốn thôi.

      Tây Môn Thiên Tuyết xong chợt nhận ra động tác vừa rồi hơi giống làmn ũng, mặt đỏ lên.

      kỳ lạ, bình thường tâm tình Tây Môn Thiên Tuyết lạnh nhạt nhưng tại sao liên tục rối loạn, hoảng hốt trước mặt thiếu niên này?

      Đây phải dấu hiệu tốt.

      Giờ phút này, Đinh Hạo ngây người. Trong chớp mắt đó Tây Môn Thiên Tuyết hờn dỗi, gió thổi sợi tóc, khuôn mặt xinh đẹp tỏa sáng khiến thiên địa vạn vật mất sắc. Khí chất trang ãnh của Tây Môn Thiên Tuyết tăng phần kiều mỵ, khí chất thay đổi làm miệng lưỡi Đinh Hạo khô khốc.

      Tây Môn Thiên Tuyết có khí chất xuất trần, khuôn mặt trang nhã xinh đẹp, dáng người nóng bỏng đường cong gợi cảm, hai vận ý khác nhau phối hợp lại vốn hút hồn người. Ít ai thấy bộ dáng hờn dỗi của Tây Môn Thiên Tuyết, ngây thơ trong giây lát đủ chinh phục mất cứ nam nhân bình thường nào.

      Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh tâm tình, chỉ vào quyển sách bị bôi tèm lem, tò mò hỏi:

      - Làm sao ngươi nghĩ ra mấy thứ này được?

      Đinh Hạo nhe răng cười :

      - Chẳng là lúc xem thấy chán bỗng nhiên nghĩ ra. A, Thiên Tuyết giáo sư giận nữa?
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 172: THỬ ĐAN, PHƯƠNG THUỐC BẢN HOÀN MỸ

      - Tùy tiện nghĩ ra có thể phá vỡ định lý đan đảo, chính xác trăm phần trăm sao?

      Tây Môn Thiên Tuyết thở dài, nghiêm túc nhìn Đinh Hạo, :

      - Nếu ngươi muốn ta hỏi, dù sao mỗi người có bí mật muốn ai biết.

      Đinh Hạo thầm thở phào.

      Nếu Tây Môn Thiên Tuyết muốn hỏi tới hay báo cáo lên sư môn Đinh Hạo biết giải thích như thế nào. Đinh Hạo viết vào sách chẳng qua là vì thảo luận với Đao Tổ kịch liệt nổi hứng viết.

      Nhưng thiên phú của Tây Môn Thiên Tuyết là , Đao Tổ còn khen dứt miệng.

      - Nhưng chuyện này thể cho qua.

      Bỗng Tây Môn Thiên Tuyết lộ ra nụ cười nghịch ngợm hiếm thấy, tới cửa nhà gỗ, vẫy tay :

      - Chỗ ta có mấy vấn đề khó vẫn thể giải quyết được. Đinh Hạo, nếu như ngươi phá giải giúp ta ta giữ bí mật cho ngươi.

      Trong khoảnh khắc Tây Môn Thiên Tuyết ngoái đầu cười làm trái tim trai tơ của Đinh Hạo đập nhanh.

      Đinh Hạo theo Tây Môn Thiên Tuyết vào nhà gỗ .

      Trang sức bên trong nhà gỗ rất đơn giản, trông như ô vuông, vách tường bằng gỗ trừ treo mấy bó hoa còn có các ô vuông vức lớn bày đầy bình, chậu hoa trồng hoa cỏ đủ kiểu đủ dạng. Mùi thuốc thoang thoảng trong khí.

      Đây là chính sảnh.

      phía bên phải có hành lang nối liền gian phòng khác.

      Phòng bị màn cửa trắng chặn.

      Đinh Hạo đoán đó là phòng của Tây Môn Thiên Tuyết.

      Gian phòng trang trí kiểu này là điển hình nhà đan dược sư.

      Tây Môn Thiên Tuyết nhàng tới trước bàn gỗ cao nửa thước giữa đại sảnh, trải tờ giấy ra, cầm bút lông giơ cao cổ tay, vừa suy nghĩ vừa viết. Động tác của Tây Môn Thiên Tuyết trang nhã, ngọt ngào. Rất nhanh Tây Môn Thiên Tuyết viết xong, ngẩng đầu, vẫy tay kêu Đinh Hạo lại xem.

      Đinh Hạo khen:

      - Chữ đẹp.

      Đinh Hạo nghiêm túc đọc.

      Đây là phương thuốc viết mười lăm loại tài liệu phối hợp. Mười hai tài liệu ghi ràng trọng lượng, thứ tự vào lô trước sau. Nhưng ba dược liệu cuối đánh dấu hỏi , có điều nghi vấn.

      Đinh Hạo nhìn, nở nụ cười.

      Phương thuốc này Đinh Hạo có thảo luận với Đao Tổ, là phương thuốc Dẫn Khí Đan, đan dược cửu giai. Dẫn Khí Đan công hiệu y như tên, ngườim ới luyện võ đạo uống nó kích động kinh mạch trong người dẫn phát huyền khí. Võ giả mới tu luyện dùng Dẫn Khí Đan có thể trăm phần trăm dẫn khí thành công.

      Đây là phương thuốc có giá trị rất cao.

      Tiếc rằng bây giờ các đan dược sư Tuyết Châu luyện chế ra Dẫn Khí Đan có sai sót trí mạng, đó là võ giả dùng Dẫn Khí Đan dẫn phát huyền khí vì tác dụng phụ của đan dược mà tiềm lực tu luyện bị giảm mạnh, sau này tiến độ tu luyện khó bằng võ giả tự dẫn khí thành công.

      Thiếu sót này khiến nhiều người chùn bước sử dụng Dẫn Khí Đan.

      Trừ những võ giả có hy vọng tự dẫn khí ra ít ai chủ động chọn Dẫn Khí Đan để dẫn phát huyền khí của mình.

      Thiếu sót đó khiến Dẫn Khí Đan thành gân gà khó cũng được, có chẳng sao.

      Mấy trăm năm qua từng có vô số đan dược sư cao giai trong Tuyết Châu định thay đổi phương thuốc này nhưng cuối cùng thất bại. Cho nên Trần Nam Triều địa sư được gọi là đan vương Tuyết Châu thẳng rằng phương thuốc, suy nghĩ Dẫn Khí Đan là hướng sai lầm, thể thay đổi.

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn Tây Môn Thiên Tuyết, ngờ nàng lấy ra phương thuốc bị phán tử hình thỉnh giáo .

      Chắc Tây Môn Thiên Tuyết muốn thử Đinh Hạo.

      Nhưng Tây Môn Thiên Tuyết giỏi, nàng thay đổi phương thuốc chút.

      Với ánh mắt của Đinh Hạo nhìn phương thuốc Tây Môn Thiên Tuyết viết ra định thay đổi Dẫn Khí Đan, tuy chỉ dựa vào bản thân nàng nghiên cứu nhưng bắt được chút môn đạo. Phương thuốc Dẫn Khí Đan gốc lấy mười hai tài liệu, Tây Môn Thiên Tuyết thêm vào ba vị tuy thể ghi chép trọng lượng, thứ tự bỏ dược nhưng đúng là ba tài liệu cần thiết để thay đổi Dẫn Khí Đan.

      Đinh Hạo khẳng định như vậy là vì phương thuốc Dẫn Khí Đan hoàn mỹ sớm được Đao Tổ dạy cho.

      Mắt Tây Môn Thiên Tuyết sáng long lanh, trông mong nhìn Đinh Hạo.

      Đinh Hạo ngẫm nghĩ, trong lòng có kế hoạch ràng. Đinh Hạo từ chối, ngẫm nghĩ, cầm bút lông vung lên, viết trọng lượng chính xác ba tài liệu cuối cùng, điều chỉnh thứ tự bỏ dược.

      Tây Môn Thiên Tuyết nhìn động tác quen thuộc tiêu sái chắc chắn của Đinh Hạo, mắt nàng sáng rực lên.

      Quả niên tiểu tử này phải vẽ bậy trong sách .

      Nhưng khi Tây Môn Thiên Tuyết thấy nội dung Đinh Hạo viếtthì lộ biểu tình nghi hoặc.

      Lượng thuốc và thứ tự điều chế này bản thân Tây Môn Thiên Tuyết từng thử nhưng tiếc rằng thất bại. A? Điều chỉnh trọng lượng, thứ tự mười hai loại tài liệu, lại thêm vào loại, là... Bột phấn Dạ Lăng Thảo, bỏ ba phần vào. Dạ lăng Thảo là bột phấn ôn hòa, trung tính, chứa ám độc, có hại cho thân thể người, tại sao... lẽ...

      Tây Môn Thiên Tuyết nhìn nhìn chợt nhớ ra điều gì, khuôn mặt bình tĩnh biến mừng như điên, kích động.

      Tây Môn Thiên Tuyết hiểu ra điều gì.

      Bộp!

      Đinh Hạo ném bút lên bàn, mỉm cười :

      - Thiên Tuyết giáo sư, ta lại đoán mò, giáo sư có muốn thử bây giờ ?

      Đinh Hạo viết ra phương thuốc Dẫn Khí Đan hoàn mỹ.

      Lý do Đinh Hạo viết ra phương thuốc Dẫn Khí Đan hoàn mỹ là vì có suy tính ra, ngoài ra muốn thấy quá trình Tây Môn Thiên Tuyết luyện đan. Dù sao Đao Tổ nắm giữ tri thức phong phú nhưng thể làm mẫu thực tế cho Đinh Hạo. Tây Môn Thiên Tuyết được gọi là tiểu thiên tài đan dược là đối tượng học tập rất tốt cho Đinh Hạo.

      Tây Môn Thiên Tuyết sảng khoái đồng ý lời đề nghị của Đinh Hạo.

      Nhìn ra được mỹ nữ ngự tỷ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết rất si mê đan dược, điên cuồng vì đan. Hèn chi Tây Môn Thiên Tuyết còn trẻ như vậy làm đan dược sư khiến toàn Vấn Kiếm tông cực kỳ chú trọng.

      Bàn tay trắng trơn như ngọc lật lại, đan lô đỏ nhạt xoay tròn trong lòng bàn tay Tây Môn Thiên Tuyết.

      Mắt Đinh Hạo sáng lên.

      Đan lô!

      Đây là chén cơm quan trọng nhất của đan dược sư.

      Thực lực đan dược sư trừ kinh nghiệm, học thức, huyền khí ra phẩm chất đan lô cao thấp cũng là tiêu chuẩn quan trọng để phán đoán.
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 173: KHỐNG CHẾ LỬA, THỦ ĐOẠN CỦA TÂY MÔN THIÊN TUYẾT

      Nhìn từ bản chất đan lô thuộc loại huyền khí phụ trợ, có thể chia làm thập nhị phẩm, đan lô có phẩm chất cao luyện chế ra đan dược phẩm càng cao, xác suất thành đan càng lớn.

      Đan lô màu đỏ hình dạnng hư hồ lô dương của Tây Môn Thiên Tuyết tinh xảo nhắn, chạm rỗng đồ án phức tạp thâm ảo, sáng lóng lánh, trơn mượt, công nghệ tinh mỹ cho người cảm giác châu tròn ngọc sáng. Quan trọng hơn là đầy linh khí, ánh mắt chú tạo sư gà mờ như Đinh Hạo khẳng định nó là tinh phẩm trong đan lô, ít nhất cũng cỡ từ phẩm huyền khí.

      Thứ tốt!

      ngọn lửa tím nhạt toát ra từ lòng bàn tay Tây Môn Thiên Tuyết bao đan lô đỏ lại bắt đầu đun nóng.

      Lúc này biểu tình của Tây Môn Thiên Tuyết nghiêm túc mà thánh khiết, nàng tập trung vào quá trình luyện đan, quên hết tất cả. Tay trái thuôn dài như ngọc phẩy trong hư , bình ngọc nằm trong ô vuông vách tường bị hút tới, nghiêng miệng bình xuống.

      nhúm bột phấn màu tím sậm bay ra khỏi miệng bình đổ vào đan lô màu đỏ hồ lô dương.

      Vù vù vù vù vù!

      Tây Môn Thiên Tuyết ngừng vẫy tay, các nguyên liệu trong ô vuông theo thứ tự bay tới, tự động đổ vào đan lô màu đỏ hồ lô dương.

      Quá trình này thể tự tin và thực lực cường đại của Tây Môn Thiên Tuyết.

      Tây Môn Thiên Tuyết như múa nhưng mắt nhìn chăm chú vào đan lô màu đỏ hồ lô dương. Lấy thuốc làm thuốc, mỗi động tác như mây bay nước chảy, cực kỳ chính xác. Tây Môn Thiên Tuyết vung tay cái là đo trọng lượng tài liệu cực kỳ chính xác rót vào đan lô màu đỏ hồ lô dương.

      Đinh Hạo ngồi bên quan sát, mắt tỏa sáng.

      - Tiểu nha đầu này ghê gớm .

      Đao Tổ kiềm được tặc lưỡi khen:

      - Có phong độ đan đạo đại sư tương lai, động tác lấy thuốc nhập đan này có tên là Hạc Vũ, nhìn như đơn giản nhưng rất khó khăn, khổ luyện mười mấy năm tuyệt đối thể làm được trình độ như mây bay nước chảy thế này. Trông nàng chỉ khoảng mười tám tuổi có tạo nghệ như vậy lên vấn đề.

      Đinh Hạo bản năng hỏi:

      - Cái gì?

      - Ha ha ha ha ha ha! Chỉ có thể nha đầu nay là thiên tài đan đạo, thành tựu tương lai vô hạn.

      Đao Tổ hơi tiếc nuối :

      - Đáng tiếc lão nương ta thể thân thu đồ độ thgì rất muốn thu nàng làm truyền nhân y bát.

      Trán Đinh Hạo nổi gân xanh lầm bầm:

      - Lão nhân gia có đệ tử thiên tài như ta rồi đừng dụ tiểu nương người ta.

      - vậy cũng đúng.

      Đao Tổ nghĩ Đinh Hạo bày ra thiên phú về mặt này cũng rất nghịch thiên, hơi tiếc :

      - Tiếc , tiểu nha đầu này tệ, bây giờ còn có thể đào tạo, nếu bị đám lão nhân cứng nhắc Vấn Kiếm tông dạy dỗ vài năm nữa cảnh xuân trôi mất. Cùng mấy tên đan dược sư gà mờ Vấn Kiếm tông lãng phí thời gian tu luyện hoàng kim, qua vài năm phế.

      Đinh Hạo ở trong đầu đáp lại:

      - Chẳng phải còn có ta sao? Ha ha, lão nhân gia , mượn miệng của ta chỉ điểm mấy câu là được rồi.

      Đao Tổ nổi cảnh giác :

      - Tiểu tử nhà ngươi có ý đồ gì? lẽ nhìn trúng nha đầu này?

      Kiếm Tổ kiềm được cũng trêu:

      - nhìn ra Tiểu Đinh Tử thích nữ nhân lớn tuổi hơn mình, ha ha ha ha ha ha!

      Đinh Hạo mặt đen, im miệng.

      Trong phút chốc mười sáu nguyên vật liệu dựa theo thứ tự, số lượng Đinh Hạo ghi bỏ vào đan lô màu đỏ hồ lô dương.

      Tây Môn Thiên Tuyết ngồi bồ đoàn, bàn tay mềm mại liên tục bắt ấn cực kỳ đẹp, là Dương Khống Hỏa Ấn chính tông, dùng tâm pháp Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên thúc giục chút sơ sẩy.

      Ngọn lửa tím hấp dẫn Đinh Hạo chú ý.

      - Chắc đây chính là Tử Minh Ly Hỏa Đao Tổ , tong mười cực phẩm luyện đan hỏa diễm, chỉ người tu luyện có thể chất thuộc tính tử minh hỏa mới kích phát đó. Từ đó thấy được thiên phú tu luyện của Thiên Tuyết lão sư rất tốt, tuy Tử Minh Ly Hỏa còn trong giai đoạn sơ luyện nhưng rất kinh người, sau này thực lực cá nhân tăng lên tiền đồ vô hạn.

      Đinh Hạo thầm khen, mắt nhìn chằm chằm Tây Môn Thiên Tuyết.

      Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo nhìn đan dược sư luyện đan ở khoảng cách gần như vậy.

      Tây Môn Thiên Tuyết khởi lô, khống hỏa, làm thuốc, phong lô, dẫn hỏa, đoàn đan, làm tỉ mỉ đàng hoàng, thủ pháp chính tông thường thấy. Nhìn ra được Tây Môn Thiên Tuyết làm việc quang minh chính đại, có ý nghĩa tham khảo với Đinh Hạo.

      Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

      Biểu tình Tây Môn Thiên Tuyết nghiêm túc quên hết mọi chuyện bên ngoài, hoàn toàn chìm đắm trong luyện đan.

      Điều này lên dưới đáy lòng Tây Môn Thiên Tuyết bản năng tin tưởng Đinh Hạo, nếu vào phút mấu chốt như vậy đối với đan dược sư để người ngoài bên cạnh là chuyện rất nguy hiểm.

      Đinh Hạo nín thở nhìn chằm chằm, có thu hoạch phong phú.

      Bỗng nhiên...

      Tây Môn Thiên Tuyết khẽ quát:

      - Mở!

      Đôi tay Tây Môn Thiên Tuyết liên tục biến hóa thủ ấn, lửa tím chớp lóe mấy lần, chợt cao chợt thấp rồi biến mất. Đan lô màu đỏ hồ lô dương nghiêng, ba luồng sáng bay ra khỏi miệng hồ lô.

      Trong khí tràn ngập mùi thơm ngát.

      - Thu!

      Tây Môn Thiên Tuyết phất tay trung, tư thế cực kỳ tiêu sái xinh đẹp chính xác xẹt qua miệng đan lô màu đỏ hồ lô dương, nắm ba luồng sáng vàng trong tay.

      Thủ pháp giỏi!

      Đinh Hạo thầm khen.

      Thu đan là khâu quan trọng nhất trong toàn quá trình luyện đan.

      Cái gọi là đan dược đều là thành quả nghịch thiên địa đoạt tạo hóa, bản thân có chút linh tính, sau khi thành đan như có sinh mệnh bỏ chạy. khi đan lô dời , đan dược sư thu kịp đan dược bỏ chạy, muốn tìm về là muôn vàn khó khăn.

      Đặc biệt những đan dược phẩm chất cao bên trong chứa đan linh, trừ đan dược sư có kinh nghiệm phong phú người bình thường khó thể bắt giữ.

      Thủ pháp thu đan của Tây Môn Thiên Tuyết gọi là Thư Vân Phúc Thiền Quyên, trường tụ như thư vân, đan hoa tự thiền quyên, rất có ý thơ. Thư Vân Phúc Thiền Quyên là thủ đoạn cực kỳ cao minh, đan dược dưới cửu phẩm xác suất thu đan lên đến trăm phần trăm nhưng rất khó luyện, cần thiên phú siêu cao để học.

      Ngự tỷ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết trước mắt Đinh Hạo sử dụng Thư Vân Phúc Thiền Quyên như mây bay nước chảy, tràn ngập mỹ cảm và lực lượng, đủ thấy tạo nghệ Thư Vân Phúc Thiền Quyên của nàng đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh.

      - Thành.

      Tây Môn Thiên Tuyết xòe tay ra, ba viên đan dược vàng nhạt tỏa ánh sáng lóng lánh như mộng ảo nhiếp hồn người.
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :