Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1447: Thập Nhị Ám Sử.
      Đinh Hồng Lệ biến sắc mặt :

      - ra các hạ là Diệt Tuyệt Ám Sử trong Thập Nhị Ám Sử.

      Người mặc áo tơi bí cười :

      - Con bé nhà ngươi biết danh ta? Nếu vậy tha ngươi khỏi chết, quay về .

      Giọng điệu tha nghi ngờ.

      Đinh Hồng Lệ mỉm cười :

      - Chỉ ám sử bình thường như ngươi dám gọi ta là bé? biết sâu cạn còn ở đây giả thần giả quỷ khoe khoang. Ta khuyên ngươi hãy tránh đường , nếu kết cuộc của U Linh Ám Sử là tấm gương cho ngươi.

      Đinh Hồng Lệ dứt lời.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Bên lũ dung nham cuồn cuộn sát ý như đến mùa đông.

      Người mặc áo tơi bí dứng dậy, mũ rơm nổ tung tóe lộ ra cái đầu đen thui nhưng có mặt mũi. Chỉ có áng mây quái màu đen dồn lại cục tròn, hai đốm sáng đỏ chớp lóe như đôi mắt tà ác, cực kỳ u khủng bố tà ác.

      Trong khoảnh khắc tiên khí xuất trần từ người mặc áo tơi bí chiếc thuyền xanh biến mất hết.

      - U Linh Ám Sử bị tiện nhân nhà ngươi giết?

      Thanh phát ra từ cái đầu u hồn mây mù quái, chứa tình cảm, như xương mục ma sát.

      Người mặc áo tơi bí ngừng lúc, :

      - đúng, đúng, thực lực của ngươi làm sao giết được U Linh Ám Sử? Ngươi biết hung thủ là ai đúng ?

      Biểu tình Đinh Hồng Lệ cứng rắn :

      - Thập Nhị Ám Sử là đám vật mục rửa đáng chết từ lâu còn dám bò ra khỏi mộ, từ bỏ vinh diệu võ giả tai họa thế gian, điên đảo luân hồi, đáng chết đáng chết, người người nên tru. Người giết U Linh Ám Sử chính là hùng, sao cho phép ngươi khinh nhờn, làm nhục?

      Diệt Tuyệt Ám Sử tức giận quát:

      - Càn rỡ!

      Lũ dung nham bên người Diệt Tuyệt Ám Sử cuộn trào, cần câu chớp lóe tựa lưỡi hái tử thần cắt Đinh Hồng Lệ.

      - vong hồn, hôm nay đưa ngươi xuống lỗ!

      Khí thế Đinh Hồng Lệ tăng vọt, lùi mà tiến lên. Cổ tay lóe ánh sáng đỏ, la võng đỏ thắm bắn ra.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Cần câu và la võng đỏ thắm mạnh va chạm trong trung, tám lạng nửa cân văng ra.

      Diệt Tuyệt Ám Sử như cự thú gào thét:

      - ra thần khí Chu Hồng nằm trong tay ngươi. Tốt, rất tốt, quả nhiên là ngươi giết U Linh Ám Sử. Tiện nhân, ta muốn ngươi chết!

      Sóng dao động, ưh bốn phía tan vỡ, sông dung nham dậy sóng.

      Chưởng môn Thanh Vân tông quát to:

      - Mọi người cùng nhau ra tay giết !

      Chưởng môn Thanh Vân tông lao ra.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      chưởng ấn thanh vân như làm bằng phỉ thúy đè Diệt Tuyệt Ám Sử.

      - Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! đám gà đất chó nhà dám đánh ta? Ta đưa các ngươi lên đường!

      Trong tiếng cười của Diệt Tuyệt Ám Sử tràn ngập coi rẻ, tàn nhẫn với sinh mệnh. Đối diện mấy chục cường giả thần cảnh nhưng người mặc áo tơi bí hề sợ hãi.

      Cần câu trong tay Diệt Tuyệt Ám Sử diễn biến kiếm thức, nháy mắt đánh nát chưởng ấn thanh vân.

      Mấy chục kiếm quang rực rỡ rạch hư bắn hướng đám cường giả thần cảnh.

      Cùng lúc đó, các cường giả thần cảnh hành động.

      số cường giả thần cảnh có đại vị cao lâu có nghe truyền thuyết về Thập Nhị Ám Sử. Nghe dưới tay U Minh Chân Tiên có mười hai thần tướng mạnh nhất, lai lịch, thân phận bí nhưng đều là hạng trấn áp phương. Bọn chúng vừa bí vừa tàn nhẫn đáng sợ, hễ đụng phải đám quái vật trong bóng tối này đều có cơ may sống sót.

      Các cường giả tuyệt đối chết trong huyết án diệt môn trong lịch sử phủ bụi Vô Tận đại lục nhìn mặt ngoài là các loại báo thù, tông môn quyết đấu nhưng sau lưng đều có nanh vuốt của Thập Nhị Ám Sử.

      Những bí này chỉ trong giới cường giả thần cảnh mới lờ mờ biết chút ít.

      ngờ hôm nay bọn họ gặp Thập Nhị Ám Sử trong truyền thuyết.

      Nhưng nếu đứng đối lạp với sức mạnh hắc ám còn đường thỏa hiệp, nhiều cường giả thần cảnh sợ hung dãnh của đối phương, hết sức ra tay chặn giết.

      Chỉ có các hậu bối Đinh Hạo là tạm đứng bên nhìn.

      Trong phút chốc toàn bộ hư bị đánh nát.

      May mắn lực lượng pháp tắc sâu trong Hố Ác Quỷ cực kỳ đậm đặc, dào dạt. Hư bị xé rách lập tức liền lại, đến nỗi bị nhiều cường giả thần cảnh ra tay hết sức tạo thành năng lượng hỗn loạn, khuấy động thời .

      Đinh Hạo vận chuyển thiên nhãn võ đạo cẩn thận quan sát trận ác chiến.

      Cường giả thần cảnh nổi tiếng lâu năm có kinh nghiệm chiến đấu, vận dụng lực lượng khiến thanh niên như Đinh Hạo cần học tập. Bọn họ vận dụng lực lượng pháp tắc theo cách khác, quen tay hơn thế hệ trẻ Đinh Hạo vừa bước vào thần cảnh.

      Điều duy nhất khiến đám người Đinh Hạo tiếc nuối là trong chiến trường toàn là cường giả thần cảnh trung giai, đê giai, ai cấu trúc ra đạo của mình, thể như Bắc vực Huyền Sương Chiến thần mở ra băng tuyết đạo. Dó là thần thông Đinh Hạo luôn khao khát nhưng vẫn chưa nghiên cứu được chút gì.

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      Trong tiếng va chạm, vang tiếng kêu rên.

      Hai cường giả thần cảnh hộc máu bay về, người rách toác nhưng lập tức lành ngay, mặt trắng bệch bị thương khá nặng.

      Hai người này là chưa vãn mãn nhất khiếu thần cảnh, chịu nổi dao động chiến đấu đẳng cấp cao nên bị thương trước.

      Thực lực của Diệt Tuyệt Ám Sử đúng là hung hãn, đứng vững chiếc thuyền con màu xanh, cần câu tựa thanh thần kiếm tuyệt thế ngừng diễn hóa các loại kiếm thức. mình Diệt Tuyệt Ám Sử ngăn chặn mấy chục cường giả thần cảnh công kích.

      Đinh Hạo cẩn thận quan sát kiếm thức cần câu.

      Kiếm Tổ lên tiếng:

      - Là kiếm pháp thời đại tiên cổ gọi là Loạn Phi Phong kiếm pháp, từng là trong các võ học thần thoại thời thời đại tiên cổ. Tiếc rằng người này học Loạn Phi Phong kiếm pháp hoàn chỉnh, thiếu ba thức.

      Kiếm Tổ hiểu kiếm pháp trong thiên hạ, đặc biệt là nhiều chiêu thức kiếm pháp thời viễn cổ, thượng cổ, tiên cổ. Kiếm Tổ có tư cách bình luận nhất.

      kiếm pháp thời đại tiên cổ?

      Đinh Hạo gật gù, hèn gì cảm thấy kiếm pháp này dạt dào cổ ý, phải con đường kiếm thuật võ đạo giờ, khác với mấy trăm loại kiếm pháp cổ đại học được trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, càng xa xôi hơn.

      Kiếm Tổ thầm chỉ điểm, Đinh Hạo nhanh chóng nhìn ra sai sót của bộ kiếm pháp, đúng là thiếu ba thức cực kỳ quan trọng nên bộ kiếm pháp thần thoại thời đại tiên cổ thể hoàn toàn phát huy uy lực. Dù là vậy nó vẫn rất khủng bố.

      Đinh Hạo có đao kiếm song thánh thể, năng lượng học tập, lĩnh ngộ đao pháp, kiếm pháp có hai xưa nay. Kiếm Tổ chỉ điểm Đinh Hạo nhìn lần cơ bản quen thuộc với Loạn Phi Phong kiếm pháp.

      Nhưng đây dù sao là võ học thần thoại nổi tiếng thời đại tiên cổ, Đinh Hạo thể nhìn ngó pháp môn, tâm pháp thúc giục uy lực kiếm thức. Đinh Hạo thể giống Diệt Tuyệt Ám Sử phát huy ra uy lực của Loạn Phi Phong kiếm pháp, nhưng lúc đối địch rơi vào thế yếu.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1448: Còn ai dám quấy rầy meo bắt cá?
      Đinh Hạo đường kiếm ý, đao ý, muốn lĩnh ngộ đao kiếm chi thế ên mấy ham muốn bộ kiếm pháp thần thoại thời đại tiên cổ này. Đinh Hạo chỉ cần lĩnh ngộ ý trong kiếm pháp đó là được, cần tốn công sức nghiên cứu sâu.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Tiếng nổ vang lên.

      Lại có mấy chục bóng người kêu rên, hộc máu bay trở về.

      Nhiều người ra tay nhưng áp chế được Diệt Tuyệt Ám Sử.

      Quả nhiên là tồn tại trong bóng tối, mang đến hủy diệt tử vong và máu tươi, giống như tử thần.

      Diệt Tuyệt Ám Sử cười to bảo:

      - Ha ha ha ha ha ha! đám gà đất chó nhà dám xông cửa ta trấn thủ, các ngươi tự tìm đường chết!

      Cần câu diễn hóa kiếm thức, kiếm quang đaày trời bay trong gió dấu vết tìm kiếm, có quy luật, chứa sát khí to lớn buộc đám người Đinh Hồng Lệ lùi ra.

      Kiếm phong khởi thí chân thần, thiết mạc hành loạn phi phong!

      Đây là câu ngạn ngữ lan rộng lúc thời đại tiên cổ, lột tả khủng bố của Loạn Phi Phong kiếm pháp. Uy lực của Loạn Phi Phong kiếm pháp có thể giết chân thần.

      Diệt Tuyệt Ám Sử cười lớn khinh thường :

      - Ha ha ha ha ha ha! Võ đạo kỷ nguyên giờ suy sụp đến mức này rồi sao? đám phế vật tới ải của ta, tiên tôn đại nhân quá xem trọng các ngươi.

      Tiếng cười như sấm vang vọng trong gian đỏ thẫm, kiếm đẩy lùi quần hùng. Trong lòng quảng trường vô cùng sung sướng, lực lượng kiếm dâng trào. Dung nham quanh thuyền con màu xanh sôi sục.

      Diệt Tuyệt Ám Sử cười phá lên kiêu căng :

      - Kẻ yếu có quyền sinh tồn, thực lực của các ngươi nếu chỉ có bao nhiêu đây nằm lại đây !

      Diệt Tuyệt Ám Sử càn rỡ để đám cường giả thần cảnh vào mắt.

      Biểu tình của Đinh Hồng Lệ trầm trọng.

      Đinh Hồng Lệ biết các cường giả thần cảnh còn sát chiêu chưa dùng, hơn nữa mọi người tạm thời phối hợp khó tránh khỏi phát huy ra sức chiến đấu , thậm chí cản tay chân người khác. Nhưng cường giả đỉnh cao toàn Bắc Vực bị trong Thập Nhị Ám Sử ngăn cản tại đây thời gian dài như vậy nổi.

      - Các vị, đừng nương tay nữa, hãy sử dụng thủ đoạn mạnh nhất .

      Đinh Hồng Lệ trầm giọng :

      - Tru sát tên này, chúng ta phải nhanh chóng chạy tới trung tâm luân hồi ngạ quỷ đạo, nếu tất cả muộn.

      Diệt Tuyệt Ám Sử cười khẩy :

      - Tới đây , đám gà đất chó nhà, muốn phá hỏng việc lớn của tiên tôn đều đáng chết!

      Mặt Diệt Tuyệt Ám Sử tràn đầy coi rẻ, trào phúng. Lực lượng bộc phát kích thích dung nham quanh thuyền con màu xanh sôi trào, từng cột lửa phóng lên cao.

      Đám người Đinh Hồng Lệ, cường giả thần cảnh hoàn toàn phát ra thực lực, chút giữ lại định xuất chiêu.

      Nhưng lúc này xảy ra dị biến ai ngờ đến.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      sóng dung nham cao mấy trăm thước dâng lên, theo sau là tiếng gầm giận dữ:

      - Lải nhải ồn ào lảm nhảm tổ cha ngươi! Có thể yên lặng cho meo bắt con cá , hả? Cá bị tên khốn nhà ngươi hù chạy còn bắt cái khỉ mốc! thể tha thứ, chết cho meo!

      Trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, con cự thú màu trắng nhảy ra khỏi dung nham, chan trước nắm xương thú trắng to lớn biết lấy đâu ra, tức giận huơ khúc xương đập xuống. Diệt Tuyệt Ám Sử và con thuyền xanh bị đập chìm xuống.

      biến cố quá đột ngột nên thực lực như Diệt Tuyệt Ám Sử kịp phản ứng.

      - Còn ai? Còn ai dám can đảm cản trở bản meo bắt cá? Ai nữa?

      Đại ma vương Tà Nguyệt nổi khùng huơ gậy xương gầm rú.

      Mọi người lùi bước.

      Hàng này biểu quá hung dữ.

      Đại ma vương Tà Nguyệt cầm gậy xương trắng phát ra ánh sáng sương mù hung ác như muốn giết hết sinh linh, hỗn độn chi khí chảy xuôi làm tim mọi người dập nhanh, sợ hãi và rung động như đối diện hồng hoang di chủng mãnh thú. Tiếng gầm rống điên cuồng của ác thú viễn cổ văng vẳng.

      Dung nham sôi sục.

      Thuyền xanh lại nổi lên nhưng là đáy thuyền hướng lên trời.

      Qua giây lát Diệt Tuyệt Ám Sử chui ra nhưng đầu bị đánh nát bấy, thân hình tán loạn, quái mây mù màu đen tứ tán, chết ngắc.

      Cái này...

      Mọi người nhìn cự thú màu trắng nóng nảy, lòng ớn lạnh.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Đại ma vương Tà Nguyệt chui cái vèo xuống dung nham.

      Mọi người chưa kịp phản ứng nó nhảy ra, lần này biến thành kích cỡ mèo xinh đáng , miệng ngậm ba, bốn con cẩm lý đỏ rực sắp làm nó toác miệng ra, vuốt trước cầm khúc xương trắng .

      Mèo con đáng nhảy lên bờ ướt sũng nhả cẩm lý ra, ngẩng đầu nhìn đám người ngơ ngác ngó mình.

      Ánh mắt đại ma vương Tà Nguyệt ngây thơ :

      - Meo, sao nhìn meo như vậy? Mới rồi xảy ra chuyện gì sao?

      Mọi người biết nên cái gì.

      Lúc trước các cường giả thần cảnh xem đại ma vương Tà Nguyệt là vật nuôi vô dụng giờ thầm hút ngụm khí lạnh. Bọn họ đều nhìn nhầm, ngờ con mèo này đáng sợ đến thế. Nhiều người làm gì được Diệt Tuyệt Ám Sử nhưng con mèo mập hung tàn này gõ gậy thế là người mặc áo tơi bí chết ngắc.

      Nhớ bộ dạng hàng này ngày thường làm bộ ngây thơ vô tội là mọi người cảm thấy nó giả heo ăn cọp, là con mèo có tâm kế quá sâu, khôn ngoan đáng sợ.

      Đinh Hạo nhìn khúc xương trắng đại ma vương Tà Nguyệt cầm trong tay.

      Thứ này chẳng phải là khúc xương phát trong di tích thành thị viễn cổ sao?

      Lúc đó khúc xương có gì kỳ lạ, đại ma vương Tà Nguyệt thất vọng dùng nó mài răng, ngờ... Mới rồi Diệt Tuyệt Ám Sử nhận kích liền chết là vì khúc xương này, khi đại ma vương Tà Nguyệt biến thành cự thú màu trắng khúc xương cũng biến to khổng lồ như cây gyậ mang theo lệ khí cực kỳ hung hãn.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Meo bà nội nó, lẽ đại ma vương nhặt được báu vật?

      Đinh Hồng Lệ khó hiểu nhìn đại ma vương Tà Nguyệt, biết nên cái gì. Thập Nhị Ám Sử, mỗi người rất đáng sợ. Trước đó Đinh Hồng Lệ sẵn sàng có thương vong nhưng ngờ chuyện này xảy ra.

      Diệt Tuyệt Ám Sử đường đường là trong Thập Nhị Ám Sử, tung hoành mấy kỷ nguyên, hung hãn như tử thần chỉ vì quấy rầy con mèo bắt cá mà bị gậy đập chết, ra ai tin.

      - Cá khá ngon nhưng hơi nóng, cho ngươi con, này. Nhân sủng, đừng là ta ngược đãi ngươi.

      Đại ma vương Tà Nguyệt rất có nghĩa khí cho Đinh Hạo con cẩm lý nhất.

      Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

      Đinh Hồng Lệ :

      - Xích viêm cẩm lý là địa hỏa chi tịnh hóa, đối, có trợ giúp hơn cho người tu luyện hỏa hệ, là trong các thần vật hiếm thấy, chỉ sinh trưởng dựng dục trong môi trường đặc biệt. Các vị có thể tranh thủ thời gian bắt ít.

      Các cường giả thần cảnh lấy lại tinh thần, nghe vậy lòng rung động, muốn bắt giữ cẩm lý. Nhưng nghĩ đến lúc trước đại ma vương Tà Nguyệt hung dữ các cường giả thần cảnh chần chừ, cướp cá của hàng này có khi nào bị gõ chết ?

      Đinh Hạo xách cổ đại ma vương Tà Nguyệt canh chừng, :

      - Các vị tranh thủ thời gian .

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1449: Còn ai dám quấy rầy meo bắt cá (hạ)?
      Các cường giả thần cảnh thế mới dám bắt xích viêm cẩm lý.

      - A a a! Meo, là của meo, được cướp... Ui da, đau, nhân sủng dừng đánh ta... Đám khốn kiếp các ngươi dám cướp cá của ta... Ui, dừng tay, ta muốn cắn chết các ngươi... Meo, u u u!

      Cuối cùng đại ma vương Tà Nguyệt bị Đinh Hạo bịt miệng, liều mạng uvngf vẫy nhưng thoát ra được.

      Đinh Hạo cũng bắt mấy ngàn con xích viêm cẩm lý, trong lũ dung nham sinh ra vô số hỏa diễm chi tinh hoa. Đinh Hạo bắt được mấy chục cá vua, thu hoạch khá lớn.

      Trung đan điền phần ngực của Đinh Hạo tu luyện huyền khí thuộc tính lửa nên xích viêm cẩm lý có chút tác dụng cho .

      lúc sau đoàn người tiếp tục lên đường.

      Đại ma vương Tà Nguyệt éo thuyền con lá xanh, ngồi mũi thuyền ngoe nguẩy đuôi đẩy thuyền lướt sóng trong lũ dung nham theo mọi người. Đại ma vương Tà Nguyệt chiếm luôn cần câu của Diệt Tuyệt Ám Sử, nghiên cứu cách sử dụng.

      Cần câu này là bảo bối hiếm thấy nhưng nếu Diệt Tuyệt Ám Sử bị đại ma vương Tà Nguyệt giết những bảo bối này là chiến lợi phẩm của nó, các cường giả thần cảnh khác ngại công kíchhia chác.

      Khoảng canh giờ sau.

      Mọi người ra khỏi động đá vôi dung nham ngầm vào gian đầy mùi lưu hoàng.

      Trước mắt là con đường khô cạn, cong quẹođi hướng điểm sáng. Các cường giả thần cảnh dọc theo đường hầm tới trước, rất nhanh đến cuối. khí trong lành ập vào mặt, mùi cỏ thoang thoảng, bên tai nghe tiếng linh điểu vui vẻ hót.

      lẽ ra ngạ quỷ đạo?

      Đinh Hạo nghi hoặc. Nên biết ngạ quỷ đạo là trong ba ác đạo lục đạo luân hồi, hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, sao lại có thanh như tiên cảnh?

      Mọi người ra khỏi đường hầm, ánh mặt trời chiếu xuống, gian rộng mở.

      hoa viên tuyệt đẹp ra trước mắt mọi người.

      Có người kêu lên:

      - Đây là... Nơi này chính là khuvực trung tâm luân hồi ngạ quỷ đạo sao?

      Trước mắt là hoa viên quá đẹp. Cây côi xanh ngắt, cỏ xanh biếc, nước chảy uốn cong, dá cao mười thước đứng thẳng. Các linh điệp bảy màu bay lượn, lộc năm màu, bạch hạc, bạch hổ, các linh thú phía xa.

      Từ hoàn cảnh ác liệt u tối tăm ra bỗng đến nơi đẹp như tiên cảnh, trong phút chốc có cảm giác như thăng tiên.

      Ngay cả đại ma vương Tà Nguyệt cũng hít thở khí mới mẻ, vẻ mặt say mê.

      Đinh Hạo thả thần thức quan sát bốn phía, thầm giật nảyêu ma ình. Bởi vì thần thức phản hồi bốn phía như hoang mạc, có đá, nước chảy, linh thú gì, hoang vu, cằn cỗi, hẻo lánh y như trước. Hay tất cả là ảo cảnh?

      Nhưng thứ trước mắt chân ràng.

      Đinh Hạo ngồi xuống bứt mấy gốc cỏ lên, cảm giác rất chân , hề hư ảo, lạ quá.

      Tục ngữ mắt thấy là , thứ trước mắt có vẻ gì là ảo trận, tay chạm vào cũng chân nhưng tại sao thần thức quan sát được?

      Đinh Hạo quay đầu nhìn biểu tình mấy người khác, vẻ mặt các cường giả thần cảnh bình thường chứng minh bọn họ phát điều lạ gì. Đinh Hạo càng thấy lạ hơn. Nên biết chí tôn cường giả thần cảnh dù tu luyện Thắng Tự Quyết, thần thức bằng Đinh Hạo nhưng dù gì cũng tồn tại đỉnh cao, thể nào phát được gì.

      Lần này vẫn là Đinh Hạo đặc biệt, tựa như lúc trước thấy đói?

      Đinh Hạo suy nghĩ đại ma vương Tà Nguyệt kiềm được nhảy lên bắt linh điệp, nhảy nhót reo hò. Đại ma vương Tà Nguyệt còn chui vào suối bắt cá, kết quả thấy con cá nào. Đại ma vương Tà Nguyệt cam lòng, nó ngẫm nghĩ, lấy con cẩm lý lúc trước bắt được ra khỏi gian trữ vật bỏ vào suối , muốn trải qua cảm giác vui sướng bắt cá. Kết quả cẩm lý vào con suối suối bốc hơi thành sương trắng xóa.

      Cẩm lý là hỏa diễm chi tinh hoa, trong những thứ chí dương nhất đời, suối sao chịu nổi câm lý?

      Mọi người thấy vậy bật cười.

      Chỉ có vẻ mặt Đinh Hạo là càng trầm trọng. loạt hành động buồn cười của đại ma vương Tà Nguyệt khiến hoa viên xinh đẹp này càng chân hơn, mọi phản ứng chút sơ hở. Nhưng so với điều thần thức Đinh Hạo phát hoa càng quái dị.

      Đinh Hồng Lệ nhíu mày, dường như mọi thứ vượt ngoài dự đoán của nàng.

      - Chúng ta tiếp tục về phía trước .

      Đinh Hồng Lệ luôn cầm vật như kim chỉ nam cẩn thận dò xét, nhắm đúng hướng dẫn mọi người .

      Đinh Hạo ngẫm nghĩ, tới sóng vai bên Đinh Hồng Lệ.

      Đinh Hạo :

      - Lần này ta cùng Đinh tôn chủ trước.

      Đinh Hạo ra điều mình phát tránh cho khí nặng nề cần thiết.

      Đinh Hồng Lệ liếc Đinh Hạo, đăm chiêu. Đinh Hồng Lệ gì, gật đầu tiếp.

      thần thức của Đinh Hạo như thủy triều khuếch tán, cẩn thận quan sát địa hình xung quanh. Đinh Hạo dứt khoát nhắm mắt lại bị cảnh tượng trước mắt mê hoặc, dựa vào thần thức phản hồi biết địa thế.

      nén nhang sau.

      Đinh Hạo lên tiếng:

      - Ngừng.

      Vẻ mặt Đinh Hạo trầm ngâm.

      Đinh Hồng Lệ nhìn Đinh Hạo, biết xảy ra chuyện gì nhưng nàng vẫy tay, các cường giả thần cảnh ngừng lại.

      Đinh Hạo mở miệng :

      - Tình huống có chút đúng, tất cả xếp thành hàng. Mỗi người đứng chung bước, được sai lệch, theo ta thành hàng dài tiến lên.

      Mọi người nhìn Đinh Hạo lại ngó con đường phía trước, biểu tình nghi hoặc.

      Trước mắt là bãi cỏ mềm um tùm, trông bằng phẳng, có sóng năng lượng trận pháp minh văn gì, có hơi thở nguy hiểm, hiểu sao Đinh Hạo bỗng ra lời như vậy.

      Đinh Hạo giải thích.

      Đinh Hạo nhún mũi chân, hòn đá cỡ nắm tay bị hất bay lên rơi cách ba thước. gian dao động, cục đá biến mất biết đâu, như thể chớp mắt hòn đá bị cắt nát phân giải thành vật chất nguyên thủy nhất. Toàn quá trình có chút gian dao động, rất quái dị.

      Đám người biến sắc mặt.

      Với thị lực như bọn họ nhưng nhìn ra hòn đá đâu, có chút hơi thở pháp tắc dao động, thế này hơi khủng bố. Dù cường giả thần cảnh dùng thần thức tìm tòi kỹ càng nhưng phân biệt được có chuyện gì xảy ra.

      Đinh Hồng Lệ nhíu mày :

      - Nghe lời Đinh Hạo.

      Các cường giả thần cảnh phản đối nữa.

      Tuy biết chuyện gì xảy ra nhưng Đinh Hạo phát thứ bọn họ nhìn thấy, cảm giác được. Thứ có thể đánh lừa cảm ứng của nhiều cường giả thần cảnh chắc chắn là rất khủng bố.

      Theo chỉ dẫn của Đinh Hạo, mọi người xếp thành hàng từng bước tới. Mỗi người đạp dấu chân Đinh Hạo, phát điều gì lạ. Cỏ xanh dưới chân mềm mại thoải mái, gió thổi có mùi cỏ ngai ngái.

      Khoảng nửa nén nhang sau, Đinh Hạo thở hắt ra, chậm rãi :

      - Tốt rồi, có thể.

      Mọi người thở phào.

      Tống Khuyết nhìn Đinh Hạo, nghi hoặc hỏi:

      - Tam đệ phát điều gì sao?

      Đinh Hạo gật đầu, :

      - Tạm thời ràng nhưng những gì chúng ta thấy, cảm giác được dường như phải chân . Nó là ảo trận hầu như gạt mọi cảm giác của chúng ta, sau lưng giấu sát khí lớn.

      Mọi người rung động nghe Đinh Hạo .

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1450: Thế giới trong tranh.
      Các cường giả thần cảnh là đỉnh cao Bắc Vực Vô Tận đại lục, thiếu đại gia trận pháp nhưng nhìn ra bất cứ manh mối gì. Nếu phải vừa rồi Đinh Hạo nhắc nhở có lẽ có người vào lầm ảo trận sát trận, trả giá đắt.

      Đinh Hạo thở phào hơi, tiếp tục thả thần thức ra.

      thần thức phản hồi bốn phía có hao cỏ cá cảnh xinh đẹp gì, mọi thứ là ảo giác gần với chân .

      Hoàn cảnh mọi người đứng luôn là ngạ quỷ đạo u, lúc trước họ qua chỗ cầu gỗ dài mấy vạn thước, xung quanh là vực sâu vạn thước. Khói đen dâng lên, sức mạnh hắc ám khiến người nghẹt thở, hầu như áp chế lực lượng của tất cả. Đám cường giả thần cảnh trông thấy hình ảnh , sơ sẩy bước ra ngoài phạm vi cầu gỗ là bị cuốn vào sức mạnh hắc ám ngay, nháy mắt tan xương nát thịt.

      Qua cầu gỗ tới trước là con đường cạm bẫy liên tục có lửa đen phun ra.

      Lửa đen đó có thể đốt cháy thần hồn, tạo thành uy hiếp cho cường giả thần cảnh.

      Tất cả điều đó chỉ mình Đinh Hạo trông thấy.

      thể giải thích bằng lực lượng, thần thức khác cũng thể. Thắng Tự Quyết đúng là công pháp tu luyện thần thức số từ xưa đến nay, nhưng số cường giả thần cảnh trung giai khác tu luyện công pháp thần thức cũng rất độc đáo, hiếm thấy. Thế mà các cường giả thần cảnh nhìn thấy điều Đinh Hạo trông thấy.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Có lẽ liên quan đến Luân Hồi Thiên Bàn.

      Đinh Hạo nhắm mắt lại, bị thị giác quấy rầy, thần thức mở đường mang mọi người tiến lên con đường cạm bẫy đầy lửa đen.

      Nửa ngày tiếp theo Đinh Hạo luôn dùng thần thức tìm tòi, vượt qua nhiều cạm bẫy, sát chiêu bí . Có mấy lần vài cường giả thần cảnh nghi ngờ Đinh Hạo, tự mình thử nhưng bị thương . Lúc này các cường giả thần cảnh mới hiểu bọn họ ở trong hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.

      Sáu canh giờ sau Đinh Hạo mới thở phào.

      Đinh Hạo từ từ mở mắt ra:

      - Tốt rồi, có vẻ chúng ta ra khu vực nguy hiểm.

      Trái tim treo cao thả xuống ngực mọi người.

      Cảnh tượng xuất trước mắt TBọn họ còn là cỏ xanh linh thú gió tiên cảnh mà là bụi bặm, cát vàng, hoang vắng điển hình của ngạ quỷ đạo. Khác với cảnh vật hoang tàn lúc trước là mặt đất phía xa bắt đầu có dãy núi trập trùng, con đường lớn như lòng sông cổ xưa thẳng hướng dãy núi liên miên. Có gió to rít gào cúi cát vàn bay lên.

      Con đường này tràn ngập cổ xưa, tang thương.

      biết năm tháng nào người gì qua đây, con đường như thông hướng vùng trời. Trong đó có hai vết bánh xe cực kỳ ràng như khắc vào đá, làm người kiềm được tưởng tượng cn ngựa gầy kéo xe ngựa rách nát.

      thanh niên mặt nho phục trắng tinh đứng chặn đường mọi người.

      Thanh niên mặc nho phục trắng yên tĩnh, trước mặt đặt bàn vẽ to. Thanh niên mặc nho phục trắng cúi đầu vẽ tranh.

      Bởi vì thanh niên mặc nho phục trắng cúi đầu nên bị bàn vẽ che mất, mọi người thấy mặt của gã. Tuy nhiên khí chất tang thương, lạc longx đó làm người cảm thấy chắc chắn là thư sinh trẻ, tuấn tú, có tài hoa ngút trời, bụng đầy mực nước, nét bút miêu tả muôn vàn đại đạo, nhân vật phong lưu.

      Thanh niên mặc nho phục trắng cúi đầu :

      - ngờ các ngươi có thể lông tóc vô thương ra, khiến ta bất ngờ.

      Giọng thanh niên mặc nho phục trắng lạnh nhạt, bình tĩnh, chất chứa tang thương, bất đắc dĩ, giọng điệu chứa quá nhiều tình cảm phức tạp.

      - Ngươi là người thủ quan thứ hai? Ngươi là...

      Đinh Hồng Lệ hiểu ra điều gì, ngạc nhiên nhìn thanh niên mặc nho phục trắng:

      - Ngươi là Họa Thiên Ám Sử trong Thập Nhị Ám Sử?

      Thanh niên mặc nho phục trắng muốn nhiều, như thể thêm câu chậm trễ gã vẽ tranh.

      - Người bước ra khỏi tranh của ta ta giết, các ngươi .

      Chân thanh niên mặc nho phục trắng nhúc nhích, cơ thể và bàn vẽ nhích sang bên tránh đường.

      Đinh Hồng Lệ hỏi thêm, nháy mắt với mọi người, bước lên con đường tang thương kỳ lạ.

      Các cường giả thần cảnh hiểu ra thanh niên mặc nho phục trắng cũng thuộc Thập Nhị Ám Sử.

      Khi ngang qua thanh niên mặc nho phục trắng, Đinh Hạo kiềm được ngoái đầu lại nhìn.

      Khi Đinh Hạo nhìn bàn vẽ của thanh niên mặc nho phục trắng ngây ra, hiểu được. Bàn vẽ có các bức tranh khác nhau, cực ỳ ràng, sống động như ảnh chụp. Mỗi bức tranh đều liên quan đến đám người Đinh Hạo.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Những bức tranh rất quen thuộc, đó là...

      Đinh Hạo rung động phát mỗi bức tranh vẽ hình ảnh khi đoàn người qua khu vực nguy hiểm, đặc biệt hình ảnh nhắm mắt dẫn các cường giả thần cảnh ra nhiều nhất.

      Bức tranh tái lại những gì Đinh Hạo trải qua.

      , phải tái .

      Đinh Hạo chợt hiểu nơi đám người qua, những cạm bẫy, uy hiếp mà mắt thường, thần thức nhận ra là thứ thanh niên mặc nho phục trắng vẽ, là thế giới gã sáng tạo bằng bút. Đám người Đinh Hạo trong thế giới tranh của thanh niên mặc nho phục trắng.

      Đây là loại thần thông gì?

      Lúc trước mọi người gặp nguy hiểm đều là thanh niên mặc nho phục trắng cố ý vẽ ra?

      Hèn gì thanh niên mặc nho phục trắng người ra khỏi tranh giết. Quá đáng sợ, là loại tu vi gì mà lặng lẽ hút cả đám vào bức tranh, tùy ý khống chế vận mệnh người trong tranh tựa như thần chúa tể hết thảy.

      Nếu phải Đinh Hạo đặc biệt, thần thức có thể nhìn thấu ảo ảnh thanh niên mặc nho phục trắng Thiên Họa Ám Sử có khả năng chơi đùa mấy chục cường giả thần cảnh trong lòng bàn tay. Có lẽ cuối cùng có người ra khỏi thế giới trong tranh nhưng trả giá lớn.

      Khi Đinh Hạo nhìn bức tranh thanh niên mặc nho phục trắng bỗng ngoái đầu liếc cái.

      - Ngươi có thể nhìn thấy tranh của ta?

      Mắt đỏ, khuôn mặt bao phủ khói đen, quả nhiên là cường giả tuyệt đối tu luyện sức mạnh hắc ám, rất giống với Diệt Tuyệt Ám Sử. Ánh mắt đỏ nhìn Đinh Hạo, chất chứa nghi hoặc, mờ mịt.

      Đinh Hạo đáp.

      Khi Đinh Hạo quay đầu lướt qua, thấy thanh niên mặc nho phục trắng sáng tác bức tranh.

      Đây là bức tranh cuối cùng thanh niên mặc nho phục trắng vẽ.

      Bức tranh chỉ có vài đường nét vẽ bóng lưng Đinh Hạo, chỉ có tấm lưng. Tờ giây trắng có cảnh vật gì khác. Thanh niên mặc nho phục trắng cầm bút lâu nhưng cách nào đặt xuống, gã nghĩ ra nên vẽ Đinh Hạo trong phong cảnh nào.

      Đám người Đinh Hạo lướt qua thanh niên mặc nho phục trắng Thiên Họa Ám Sử, hướng dãy núi phía xa.

      Đinh Hồng Lệ thở phào nhõm, mặt mày giãn ra:

      - Chỗ đó là trung tâm luân hồi ngạ quỷ đạo .

      Đoàn người ngoài ý muốn xông qua ải Thiên Họa Ám Sử, tiếp theo có người thủ quan nữa. Tiên duyên luân hồi ở trong ngọn núi này, và có thể gặp mấy người kia, nhiệm vụ của nàng sắp hoàn thành. Chuyện tiếp theo giao cho vận mệnh phán xét.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1451: Cuộc chiến thảm khốc.
      Mãi khi đám người Đinh Hạo biến mất phương xa, thanh niên mặc nho phục trắng khẽ thở dài.

      Ánh mắt thanh niên mặc nho phục trắng mờ mịt, lạc longx dời khỏi tấm lưng Đinh Hạo quay sang nhìn bàn vẽ trước mắt. Thanh niên mặc nho phục trắng nhấc bút nhưng biết nên đặt xuống ở đâu. Tờ giấy trắng chỉ có tấm lưng Đinh Hạo, là cảnh tượng đám người cường giả thần cảnh rời . Thanh niên mặc nho phục trắng có linh cảm vẽ bối cảnh khác.

      Thanh niên mặc nho phục trắng Thiên Họa Ám Sử khẽ thở dài:

      - Nhấc bút vẽ khắp thương sinh, múa bút chúa tể thiên hạ... Người mất... Ta... còn là ta.

      Ánh mắt thanh niên mặc nho phục trắng dao động.

      Bỗng nhiên thanh niên mặc nho phục trắng vung tay, bức tranh bị xé rách thành từng mảnh bươm bướm hấp hối bay tứ tán. Bàn vẽ thanh đồng biến thành đốm sáng biến mất trong lòng bàn tay thanh niên mặc nho phục trắng, bút vẽ cũng mất.

      Trước mặt thanh niên mặc nho phục trắng là hoa viên tựa tiên cảnh, những linh thú, nước chảy quanh co, đá lởm chởm, cỏ cây, những cảnh đẹp mọi người đều thấy trừ Đinh Hạo ra cùng với bức tranh bị xé rách tất cả tan vỡ, biến mất. Khói đen tán , nơi này trở thành nơi đầy cát bụi, hoang vắng, hẻo lánh.

      * * *

      Lối vào sơn mạch, đám người Đinh Hạo lần nữa gặp đại quân Thần Đình phương đông.

      Số lượng đại quân Thần Đình phương đông nhiều nhưng toàn là quân tinh nhuệ.

      Thần tướng lĩnh quân là sáu cường giả thần cảnh canh giữ con đường duy nhất vào núi. Bởi vì cao cách mặt đất trăm thước có tầng hỗn độn xám kỳ lạ như ác thú xoay quanh, uấn nhưỡng sấm sét bão tố, chứa lực lượng pháp tắc nghiền nát hoang vắng, tang thương, rất khó đường này.

      cần trao đổi, Đinh Hồng Lệ quát to:

      - Giết!

      Đinh Hồng Lệ ra tay trước.

      Chỗ này có Ngân Tuyết quân đoàn đối kháng đại quân Thần Đình phương đông, mọi người phải giết qua, đâm thủng chướng ngại chỗ này mới vào được trung tâm luân hồi ngạ quỷ đạo.

      Ở lối vào, mọi người mơ hồ cảm giác hơi thở kỳ lạ từ trong núi truyền ra. Lực lượng này ảnh hưởng thời gian, gian trong núi, khác hẳn với huyền khí, chắc là lực lượng luân hồi trong truyền thuyết.

      Mỗi người cảm giác được lực lượng này ảnh hưởng thiên địa pháp tắc biến ràng hơn bao giờ hết. Nếu lúc trước mỗi cường giả thần cảnh cảmn ogọ thiên địa pháp tắc như nhìn hoa trong sương trong môi trường này, sương mù ngày càng nhạt sắp tan biến, có thể thấy hình dạng của hoa.

      Đây chính là tiên duyên luân hồi sao?

      Mỗi người cảm giác lực lượng trong cơ thể rục rịch, bình cảnh trói buộc bao nhiêu năm bị ảnh hưởng có vẻ là lực lượng luân hồi ảnh hưởng có hy vọng thả lỏng. Các cường giả thần cảnh thầm mừng rỡ.

      Dấu hiệu này làm mỗi người trông thấy hy vọng.

      - Giết!

      Mọi người cùng xông lên.

      Đại quân Thần Đình phương đông bày ra trận pháp, tập hợp sức mạnh tập thể đối kháng đám cường giả thần cảnh, thoáng chốc rơi vào ác chiến.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      năng lượng khủng bố nổ tung ở lối vào ngọn núi.

      Lần này mọi người ức chế lực lượng của mình nữa, hoàn toàn bộc phát ra tu vi . Từng lực lượng hủy thiên diệt địa, sóng năng lượng dao động như bão tố diệt thế thổi quét bốn phương tám hướng thiên địa, dần áp chế chiến trận của đại quân Thần Đình phương đông.

      Đinh Hạo cũng tham gia chiến đấu.

      Từng luồng kiếm ý, đao ý rạch phát hư , qua đâu là cắt nát thứ đó. Trừ mấy trận pháp phòng ngự siêu cao của Thần Đình phương đông ra, quân trận công kích khác khó thể ngăn cản lực công kích cường đại nhất thiên địa này.

      Mưa máu đầy trời.

      Xương trắng tung tóe.

      Sinh linh kêu gào trong biển máu như khúc tán ca lễ tang.

      Giãy dụa...

      Chém giết...

      Gầm rống...

      Cuồng rống...

      Mỗi người như dã thú bị thương phát cuồng, quên đau đớn, sợ hãi, đánh ấmt kính sợ cái chết, chỉ còn lại bản năng chiến đấu. Đội quân này đúng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Thần Đình phương đông, dù bị đánh tan quân trận cũng chạy tứ tán mà nổi điên lên, càng mạnh mẽ hơn.

      Sáu Thần tướng Hắc Giáp Quân tu vi thần cảnh cũng tham gia chiến đấu.

      Cuộc chiến cực kỳ thảm liệt.

      Có cường giả thần cảnh chết. Vũ nhân tộc bị Thần tướng Hắc Giáp Quân thần cảnh của Thần Đình phương đông trước khi chết liều mạng công kích, hủy diệt căn nguyên thần cảnh, hét thảm nổ tung thành mưa máu. Máu tươi chứa năng lượng khủng bố rơi xuống đất như hồ nước.

      - Giết!

      Bạch Tuyền Thủy cũng bị thương, chém kiếm đánh tan chiến trận hàn trăm Thần tướng Hắc Giáp Quân hợp thành. Kiếm quang vô tình mang mạng sống của các cao thủ trong chiến trận.

      - Thanh Vân chưởng ấn!

      Tống Khuyết thở dốc, người tỏa ánh sáng nhấp nháy ngừng phát ra lưu ly chưởng ấn oanh kích quân trnậ trước mặt. Tống Khuyết liên tục vỗ mấy trăm kích cuối cùng oanh phá quân trận phòng ngự. Năm mươi Thần tướng Hắc Giáp Quân dỉnh Võ Thánh cảnh tổ thành quân trận bị đập chết.

      Tình huống tương tự có khắp chiến trường.

      Thần Đình phương đông tạo nhiều sát nghiệt Vô Tận đại lục, tích lũy vô số thù hận, thành kẻ thù đội trời chung với sinh linh Vô Tận đại lục. Cho nên nhiều cường giả thần cảnh Bắc Vực ra tay thấy áy náy chịu tội, hết sức oanh kích.

      Toàn thân Phương Thiên Dực bắn ra vạn kiếm khí, lúc hư lúc thực, hư thực kết hợp. ý nghĩ kiếm quang như ánh sáng mặt trời, thúc giục ba ngàn tuyệt kiếm đến mức tận cùng, có yu lực quỷ thần khó lường. Phương Thiên Dực được võ đạo và công lực của Thạch Nhất Hoàng, trong tình huống này càng có thể kích phát tiềm lực, dung hội quán thông những gì gã học được.

      Chiến pháp của Cuồng Đao Trương Phàm là trở lại nguyên trạng.

      Cuồng Đao Trương Phàm hhúc giục Thập Hoàng Thể Tôn Công đến cực độ, huyết khí vượng thịnh giống như biển cả. Trăm thước quanh thân Cuồng Đao Trương Phàm lượn lờ khói đỏ như dung nham trôi trào, sức sống dạt dào sánh bằng thần long khủng thú. Sau lưng Cuồng Đao Trương Phàm là mười bóng dáng đồ đằng khổng lồ trừ mặt ra những vị trí khác chân ràng. Mỗi ảo ảnh đồ đằng như hoàng đế cổ đại, cao quý vô cùng, Răng rắc!. Ánh mắt như tia chớp phán xét vạn vật thế gian, có hơi thở tang thương tiên cổ vĩnh cửu.

      Mười ảo ảnh đồ đằng theo bước chân Cuồng Đao Trương Phàm như bảo vệ gã. Cuồng Đao Trương Phàm chậm rãi chém ra từng đao, động tác giống như lão tiều phu đốn củi. Nhưng đao phong chỉ tới đâu là trong ngàn thước thứ gì may mắn thoát khỏi.

      Bùm!

      Lại đoàn lửa nổ tung rực rỡ nhuộm đỏ bầu trời.

      Điều này nghĩa là cường giả thần cảnh Bắc Vực chết.

      Trước đó trừ Bạch kiếm tu ra, có hai cường giả bán thần cảnh của Huyền Sương Thần Cung chết. Cường giả bán thần cảnh của các đại thế lực khác có mười người chết, trong đó bao gồm 'người trẻ tuổi' thế hệ trẻ chưa đến trăm tuổi, là truyền nhân hai tông môn đỉnh cao. Tuy hai 46d được trưởng bối tông môn hết sức bảo vệ nhưng thể cứu lại.

      Chính lúc này...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :