Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1406: LẠI TIỂU TỔ TÔNG.

      Bộp bộp bộp bộp!

      Miệng cá heo Manh Manh phun ra chuỗi bong bóng vàng nhốt mấy chục cao thủ Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia vào trong, bao gồm Mạc Hoàng , Mạc Hoàng Hùng.

      - Đây là cái gì?

      - Con cá heo đó...

      Đệ tử, cao thủ Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia phát điên.

      đánh lại Đinh Hạo thôi, nghiệt này quá khủng bố, bọn họ đành nhận. Nhưng cái gì con cá heo cũn biến thái quá vậy? Trong khoảnh khắc nhốt mấy chục cao thủ đỉnh cao của hai thế gia Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia, cái này...

      Mặt Lý Y Nhược lạnh lùng :

      - muốn chết cút!

      Lý Y Nhược rút trường kiếm đứng thẳng, khí thế tăng vọt. Vào lúc này Lý Y Nhược thể cường đại của danh hiệu Phúc Thủy Tiên Kiếm.

      Mọi người thế mới biết nữ nhân yểu điệu đẹp ngất ngây là cao thủ cường đại.

      Có đệ tử Mạc Hoàng thế gia rống to:

      - Lên, bắt nàng, tin tiện tỳ dám trèo lên đầu tứ đại thế gia chúng ta!

      Hôm nay quá bực tức, gục trong tay Đinh Hạo nhưng chẳng lẽ Mạc Hoàng thế gia đánh lại nương sao? Cho rằng ai cũng dám đạp đầu Thiên phủ?

      Nhưng đệ tử Mạc Hoàng thế gia chưa dứt lời ...

      Vù vù vù vù vù!

      luồng kiếm quang xẹt qua.

      Đầu đệ tử Mạc Hoàng thế gia đó bay lên, máu tuôn trào.

      Biểu tình đông lại mặt đệ tử Mạc Hoàng thế gia, đến chết gã cũng tin mình bị giết trong giây.

      Ngón tay trắng thuôn dài của Lý Y Nhược vuốt thân kiếm, trường kiếm lạnh lẽo.

      Lý Y Nhược lạnh lùng :

      - Thiên phủ gì, tứ đại thế gia gì, chỉ là đám vô sỉ, cho rằng mình là ai? Tướng công nhà ta có thân phận gì? Quay về hỏi thăm xem tướng công nhà ta sai đâu là võ đạo toàn Bắc Vực đánh đó. Các ngươi chỉ là tông môn Nam Hoang nho dám tính kế ?

      Lý Y Nhược đầy sát khí, nàng ôm cục tức.

      đường Lý Y Nhược, Đinh Hạo lễ phép với người, liên tục nhường nhịn người Thiên phủ, Mạc Hoàng thế gia. Ai ngờ đám người này được tấc lại muốn tiến thước, đầu tiên là có kẻ ham muốn sắc đẹp của Lý Y Nhược, sau đó lừa đoàn người Đinh Hạo lên Thiên Chi đảo, ràng có ý tốt. Mạc Hoàng thế gia lại còn thầm giở trò xấu, nghĩ đám người Đinh Hạo là đồ ngốc sao?

      Lúc trước vì Đinh Hạo muốn tìm muội muội, lấy đại cục làm chính nên Lý Y Nhược luôn nhịn.

      Chỉ cần vì Đinh Hạo, dù chịu bao nhiêu uất ức thiếu phụ xinh đẹp Lý Y Nhược so đo.

      Nhưng bây giờ Hạo ca ca đại khai sát giới nàng cần gì nhường nhịn nữa?

      Nếu Hạo ca ca tức giận đám người này chết hết !

      Có người rống to:

      - Tiện tỳ, huênh hoang.

      Bọn họ đổ dầu vào lửa, thúc giục đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia nổi giận như thủy triều ập đến. Đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia nổi khùng, bắt được nữ nhân này là có thể uy hiếp Đinh Hạo.

      Lý Y Nhược dặn dò:

      - Manh Manh, hãy chăm sóc cho Tiểu Viên, Tiểu Phương, Du Hiệp.

      Mắt Lý Y Nhược bắn ra tia sáng lạnh, vung trường kiếm lên, nhanh chóng bay vào đám người.

      Máu phun tung tóe.

      Mấy cường giả nửa bước thần cảnh vướng víu nhất là Mạc Hoàng , Mạc Hoàng Hùng bị sát chiêu của cá heo Manh Manh nhốt trong bong bóng. Còn lại số đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia thực lực cao nhất chỉ cỡ đỉnh Võ Thánh cảnh. Lý Y Nhược sợ loại thực lực này, thể tạo thành uy hiếp với nàng.

      Mấy ngày nay Lý Y Nhược theo Đinh Hạo, thực lực tăng vọt, dùng thuật song tu tăng tiến tu vi huyền khí. Lý Y Nhược chỉ dung hội quán thông Kiếm Nhị Thập Tứ trong thượng cổ kiếm lâu mà còn có các lá bài tẩy. Hôm nay trước khi đến hoa viên Thiên phủ Đinh Hạo chuẩn bị sẵn, đưa Tân Nguyệt Chiến Y, Thiên Sát thần kiếm cho Lý Y Nhược.

      Lúc này dù đối đầu cường giả nửa bước thần cảnh Lý Y Nhược dư sức chiến đấu.

      - Giết!

      Lý Y Nhược vung Thiên Sát thần kiếm, kiếm quang rít gào, ánh sáng lấp lánh.

      Ba đệ tử Mạc Hoàng thế gia dẫn đầu chưa kịp đáp xuống đất, phản ứng lại đầu bay lên như dưa hấu dập. Vũ khí trong tay ba đệ tử Mạc Hoàng thế gia như đậu hủ đứt thành hai khúc.

      Máu bắn lên cao.

      - A!

      - Á... Phụt!

      - ... Tiện tỳ ngươi dám!

      Các tiếng la giết, hét thảm dứt bên tai.

      Mấy chục đệ tử Mạc Hoàng thế gia hung thần ác sát xông lên trước nhất chỉ chớp mắt bị giết, máu phun như suối. Tình cảnh này phải đánh hội đồng mà là đơn phương đồ sát. Các đệ tử Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia là lúa bị nông dân giơ lưỡi liềm gặt, đổ rào rào xuống đất.

      Mặcc kệ là bảo khí, vũ khí cầm trong tay hay áo giáp thần dị mặc người, huyền khí hộ thân đều chặn được Thiên Sát thần kiếm của Lý Y Nhược. Cái gì tiếp xúc với Thiên Sát thần kiếm là đứt đôi ngay, đệ tử Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia bất ngờ kịp đề phòng trong khoảnh khắc hao tổn mấy chục người.

      - Nữ nhân này là ác ma!

      - Trời ạ, đây là thanh kiếm gì vậy?

      - Đừng cứng chọi cứng với nàng, cây kiếm của tiện tỳ này lạ. Tiếp trận, vây chết tiện nhân này!

      Đám người Mạc Hoàng , Mạc Hoàng Hùng bị giam trong bong bóng nhìn đệ tử Mạc Hoàng thế gia bị đồ sát, tức giận khóe mắt muốn nứt ra, liều mạng va chạm bong bóng nhưng thể thoát khỏi. Mạc Hoàng , Mạc Hoàng Hùng buộc lòng rống to truyền , bọn họ nhìn ra được nữ nhân yểu điệu này dễ ăn hiếp, cũng là sát thần như Đinh Hạo.

      Các đệ tử Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia đều là hạt giống thế hệ trẻ có tiềm lực của Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia, sau này lớn lên là lực lượng trụ cột trong gia tộc. Bỏ thời gian bồi dưỡng có lẽ trong số đó sinh ra , hai cường giả bán thần cảnh, nhưng bây giờ bị người ta cắt như rau hẹ, lòng Mạc Hoàng , Xuất Vân thế gia máu.

      Có tiếng gào thét:

      - Tiện nhân, đủ rồi, chết !

      Rốt cuộc có cường giả ra tay.

      Đây là trưởng lão bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia, nghe đệ tử vòng ngoài cầu cứu chạy tới chiến trường.

      Lúc trước trưởng lão bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia tưởng rằng có lão tổ gia tộc Mạc Hoàng Thiên Linh tọa trấn, mọi chuyện thành vấn đề. Cho nên các cường giả bán thần cảnh canh giữ các góc Thiên Chi đảo xuất , ai ngờ tình huống ra thế này.

      - Thiên sát quyền, trấn sát! Tiểu tiện nhân hãy nạp mạng !

      khí trong vài trăm thước bị đè nổ, uy thế hủy thiên diệt địa, quyền ấn chưa đánh xuống mà mặt đất lún hình nắm đấm sâu mấy thước giống như thần nộ.

      Lý Y Nhược thấy khó thở, nàng biết gặp phải cao thủ.

      Nhưng mà...

      suy nghĩ lóe qua trong đầu Lý Y Nhược:

      - Có thể bám giữ cái hay , giảm bơét áp lực cho Hạo ca ca. Cộng với ta thể cứ làm vướng chân Hạo ca ca!

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1407: LẠI TIỂU TỔ TÔNG (HẠ).

      Lòng Lý Y Nhược máy động, cây trâm xanh biếc cài búi tóc bỗng dao động như vằn nước phủ lên toàn thân tiên nữ xinh đẹp, biến thành áo giáp tuyệt đẹp tăng lực phòng ngự lên cực độ.

      Tân Nguyệt chiến y.

      Hai tay Lý Y Nhược cầm Thiên Sát thần kiếm hơi chùng người xuống.

      Trường kiếm chĩa lên trời, tay Lý Y Nhược bắt ấn kiếm quyết. Người Lý Y Nhược phát ra tiếng sóng nước rì rào rồi nhanh chóng thành sóng vỗ, nguyên tố nước cực kỳ đậm đặc tụ tập quanh thân Lý Y Nhược như vòng xoáy mắt biển, sóng ngập trời.

      Lý Y Nhược quát:

      - Trọc lãng tẩy thiên!

      Lý Y Nhược bay lên cao, cột nước quanh thân nàng xoay tròn như cái loa huyễn hóa ra ứng long ngẩng đầu gầm rống, bộ dạng diệt trời, há to mồm máu oanh kích quyền ấn lưu ly lưu hỏa.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Khí thế khủng bố rung động, mọi thứ trong vòng trăm thước bị đánh tan nác.

      Mấy chục đệ tử thế gia đứng gần hét lên, bị da hất bay, gãy xương, bị thương nặng.

      Bụi mù bốc lên, mảng lớn rừng đá bị phá hủy, cổ mộc gãy đổ bị tốc bay lên.

      - A!

      Có tiếng gào thảm thiết, là cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia. Máu phun ra, từng giọt máu như quả cầu ánh sáng, đó là giọt máu chứa lực lượng căn nguyên của bán thần cảnh. Bóng người chớp lóe, cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia lảo đảo rút khỏi chiến trường, chân bị chém lên tới bắp đùi lộ ra thịt và xương trắng.

      Bụi mù tán .

      Lý Y Nhược tựa lá liễu theo gió quay về bên cá heo Manh Manh.

      Mặt Lý Y Nhược hơi hồng nhưng người có vết thương.

      Kết quả này làm mọi người giật mình, cảm thấy vô cùng sợ hãi. Các đệ tử thế gia kêu gào muốn giết Lý Y Nhược chân run cầm cập, làm sao bọn họ vây khốn nổi nữ ma đầu có thể trọng thương cường giả cảnh giới bán thần cảnh?

      Hôm nay là ngày gì vậy?

      Tùy tiện người nước ngoài đều có thực lực đáng sợ lý thế này?

      Trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia mặt vàng như nến, trán toát mồ hôi lạnh:

      - Tiểu tiện nhân, ngươi... ác độc.

      Cường giả từ đỉnh Võ Thánh cảnh trở lên có huyết khí vượng thịnh như biển cả, đứt tứ chi có thể mọc ra. Nhưng trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia bị chém đứt chân thể chữa lành, vì trong Thiên Sát thần kiếm chứa sát ý kinh người. Sát ý rót vào miệng vết thương tựa kịch độc ăn mòn nuốt lực lượng căn nguyên của trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia.

      Mới rồi đánh nhau nữ nhân này liều bị thương ngay mặt, lấy thương đổi thương chặt đứt chân gã.

      Quá dữ.

      người nàng có lẽ có chí bảo phòng ngự, nếu nhận đấm 'thiên sát quyền' của gã nên là tứ chi vỡ nát, nội tạng thối rữa chết. Bây giờ nữ nhân chỉ bị thương nội tạng bị lệch, gã chịu thiệt lớn.

      Dù trong lòng trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia tức điên nhưng trong phút chốc gã thể đánh nữa.

      Lý Y Nhược nuốt ngược máu xuống họng, nhanh chóng vận chuyển huyền khí chữa vết thương trong người. Nội tạng bị chấn lệch chậm rãi quay về vị trí cũ, Lý Y Nhược giơ kiếm ngang ngực, sát khí ngút ngàn.

      Lý Y Nhược lạnh lùng quát:

      - Còn ai muốn chiến?

      ai tiến lên.

      Trong phút chốc mọi người bị nữ nhân thực lực vượt sức tưởng tượng trấn áp.

      Lúc này đội hộ vệ Mạc Hoàng thế gia từ xa chạy lại, người dẫn đầu thấy Mạc Hoàng Phẩm, trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia, cuống quýt quỳ gối xuống đất, :

      - Trưởng lão, công tử, chúng thuộc hạ phụng mệnh Phong Ba cư bắt dư nghiệt của ma đầu kia nhưng phát ... Phát ...

      Trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia gào thét:

      - Khốn kiếp, có chuyện gì mau, phát cái gì?

      Hộ vệ kia đổ mồ hôi hột :

      - Phát trong Phong Ba cư bóng người, chiến hạm số hiệu Viễn Phàm đậu ở cảng cũng biến mất.

      - Phế vật!

      Trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia tát hộ vệ trưởng bay ra ngoài, bị thương nặng.

      Vốn tưởng mọi thứ nằm trong tay mình nhưng bây giờ có sai sót như vậy?

      Hải cảng có trọng binh canh gác, tầng tầng trận pháp canh giữ. Hải vực mấy trăm năm đều nằm trong tầm theo dõi của Thiên Chi đảo, chiếc chiến hạm bình thường sao có thể biến mất được? Dù bay cũng tuyệt đối thoát khỏi Mạc Hoàng thế gia khống chế, hay có nội gian phối hợp?

      Tất cả đều nằm trong tính toán của tên kia sao?

      Trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia, Mạc Hoàng Phẩm ngược nhìn thanh niên áo xanh vải bông đánh nhau trung, biểu tình hoảng sợ. Lần đầu tiên trưởng lão cường giả bán thần cảnh của Mạc Hoàng thế gia, Mạc Hoàng Phẩm cảm thấy việc ổn, mọi thứ vượt khỏi tầm tay phát triển theo hướng biết.

      Mạc Hoàng Phẩm cắn răng :

      - Người đâu, mau mời lão tổ tông của Doãn gia, Tây Môn thế gia. Dù thế nào phải bắt nghiệt này, nếu mai sao nguyên Thiên Chi đảo chúng ta thể sống yên.

      Nhổ cỏ tận gốc, gió xuân về lại nảy.

      Nếu đến nước này chỉ đành chết ngừng.

      Có người nghe lệnh xoay người tìm cứu binh.

      Chiến đấu đến nước này theo lý cường giả, cao thủ hai thế gia Doãn gia, Tây Môn thế gia nên đến nhưng bây giờ là lạ, bọn họ buộc phải chạy mời.

      * * *

      - Phải tốc chiến tốc thắng.

      Quanh thân Đinh Hạo ngàn thước là mưa to xối xả, mỗi giọt nước là lũ kiếm ý kiếm khí có thể giết bán thần cảnh. Còn có các loại dị tượng xuất , sấm chớp ầm ầm bầu trời, gió bắc vù vù. Đây là dị tượng diễn biến ra từ đao ý cực độ giết chóc, đều có thể giết bán thần cảnh.

      Trong hoàn cảnh này Đinh Hạo chính là sát thần.

      Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương hoàn toàn trong thế thủ, bị đè đầu ngóc lên được. Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương đánh đến trình độ này là trong lòng lạnh lẽo, bọn họ dám tin thế cục phát triển như vậy.

      Mạc Hoàng Thiên Linh thầm nghĩ:

      - Đều tại đao kiếm kia chứa huyền bí, kiếm đao sánh bằng hai thần cảnh, tự động công kích. Nhìn như hai chúng ta hợp tác, chiếm ưu thế số người nhưng ra đối kháng với ma đầu kia và đao kiếm, lấy hai chọi ba nên mới bị áp chế như vậy.

      Mạc Hoàng Thiên Linh có khổ nên lời.

      Xuất Vân Thiên Thương giận điên, truyền hỏi:

      - Cần sử dụng thần khí tổ tông ?

      - Cái này...

      Mạc Hoàng Thiên Linh ngần ngừ. Tứ đại thế gia có thần khí tổ tông, là chí bảo khí vận truyền thừa từ thời thượng cổ, luôn được ôn nhuận ở vùng đất linh khí sung túc nhất bốn chủ thành, hấp thu tinh hoa trong thiên địa nhật nguyệt tinh hoa, ngừng ôn dưỡng tích góp năng lượng. Sau khi sử dụng thần khí có thể giết địch nhưng năng lượng tích lũy mất sạch, lại rơi vào chu kỳ ôn dưỡng lâu dài.

      Cho nên tổ tông có lời trăng trối là đến phút mấu chốt thể sử dụng thần khí tổ tông.

      Chẳng lẽ hôm nay bọn họ bị thanh niên này buộc đến mức phải sử dụng thần khí liên quan đến khí vận tứ đại thế gia sao?

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1408: AI LÀM KHÓ NHÂN SỦNG CỦA TA?

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Người Doãn gia, Tây Môn thế gia chưa xuất , nếu lão tổ hai nhà cũng xuất cục diện thay đổi.

      Đinh Hạo vung kiếm, kiếm ý đầy trời bay ra để lại vết thương bên eo Xuất Vân Thiên Thương.

      - Vân Long tam biến!

      Xuất Vân Thiên Thương gầm lên, thúc gục tầng mây biến thành viễn cổ cự long phát ra uy nhiếp chân long công kích Đinh Hạo.

      Mạc Hoàng Thiên Linh như cự thần lửa, vô số xúc tua lửa như mãng xà từ bốn phương tám hướng quấn quanh Đinh Hạo.

      Đinh Hạo quát to, mưa sa gió giật oanh kích đánh nát mãng xà.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - lẽ phải sử dụng thủ đoạn cuối cùng?

      Đinh Hạo biết cứ kéo dài thời gian hì thế tạo ra dần suy giảm. Nếu Đinh Hạo phối hợp hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết, chút giữ lại lực lượng có lẽ đủ giết Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương. Nhưng khi đó Đinh Hạo bị hút khô lực lượng, còn sức đánh lại.

      Đinh Hạo nhìn hướng Nạp Lan Du Hiệp đứng dưới đất.

      Đinh Hạo thầm nghĩ:

      - Nếu kích động lực lượng trong cơ thể Du Hiệp ...

      Đinh Hạo tin tưởng lực lượng tiên khí làm Thiên Chi đảo biến mất khỏi thế giới này, khiến tứ đại thế gia vô điều kiện thần phục. Nhưng hậu quả rất nghiêm trọng, đầu tiên là tiêu hao sức sống của Nạp Lan Du Hiệp, lộ ra tung tích tiên khí. Vô số thế lực Thần Ân đại lục, Thần Đình phương đông lần theo dấu vết tìm đến.

      Đinh Hạo ngẫm nghĩ, từ bỏ ý định sử dụng lực lượng tiên khí.

      Đây là lá bài tẩy cuối cùng, dùng vào phút mấu chốt có lẽ nghịch thiên.

      - Giết!

      Đinh Hạo vứt bỏ mọi suy tính, điên cuồng thúc giục thế, diễn biến kiếm ý, đao ý đến cực độ. Đinh Hạo như thần linh ý nghĩ thay đổi thời tiết, mưa sa gió giật. Sấm đánh ầm ầm, tia chớp trắng lan tràn, bầu trời mấy trăm dặm tồi sầm.

      Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết như thần mang rạch phá khung trời.

      Có hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ khống chế, lực công kích đao kiếm kia sánh bằng thần cảnh. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết có năng lực tự chủ công kích, phối hợp suy nghĩ với Đinh Hạo, làm đến linh tê nhất điểm thông, phát huy uy lực đến cực độ.

      Đinh Hạo đứng yên tại chỗ nhúc nhích.

      Đinh Hạo hòa cùng thiên địa bão táp, trở thành phần của thiên địa.

      Đây là dấu hiệu thúc giục thiên chi thế đến cực độ Đinh Hạo hiểu biết.

      Nhờ cậy thiên thế có thể liên miên lấy được lực lượng, bất động như trời. Kiếm ý, đao ý nhất thức phá vạn pháp. Đinh Hạo bây giờ đứng yên tại chỗ đủ đè ép hai cường giả thần cảnh.

      Chính lúc này, khí thế cực kỳ hùng hồn, khủng bố từ hướng tây nam bay tới, giống như ma thần giáng trần nhanh chóng đến gần chiến trường.

      Là hơi thở vị cường giả thần cảnh, lại có cường giả thần cảnh đến.

      Là lão tổ Tây Môn thế gia hay Doãn gia?

      Đinh Hạo biến sắc mặt.

      Vẻ mặt Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương mừng rỡ nhưng khóe môi lộ cay đẳng. Hôm nay là ngày Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương chôn vùi danh tiếng, hai người đánh lại hậu bối, bị áp chế. Nghĩ đến đây lòng Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương nặng nề.

      Đương nhiên sát khí sôi sục trong lòng Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương.

      Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương thầm nghĩ:

      - Dù phải trả giá đắt gì quyết cho Đinh Hạo an toàn rút ra, nếu sau này ma đầu trẻ là ác mộng của Thiên phủ.

      Xuất Vân Thiên Thương quát to:

      - Doãn huynh, đồng loạt ra tay trấn áp ác ma này!

      Người phía xa lao nhanh tới, mây đen cuồn cuộn sau lưng như ác ma tận thế, chớp mắt lao vào chiến trường. Là lão nhân tóc bạc thân hình cao to, sau lưng có ánh sáng trắng chớp lóe như cánh cửa ánh sáng, sau cánh cửa phát ra hơi thở khủng bố, có ngàn vạn bóng người .

      Lão nhân tóc bạc vạm vỡ cười to khinh thường :

      - Hai lão già các ngươi càng lúc càng giỏi, làm gì được hậu bối vô danh lại còn mình đầy vết thương, chật vật như vậy.

      Lão nhân tóc bạc cao to là Thái thượng trưởng lão Doãn Vinh của Doãn gia.

      Mạc Hoàng Thiên Linh rống to:

      - Doãn lão quỷ đừng ở đó mát, có ngon mình ngươi bắt !

      Doãn Vinh cười to.

      Ba lão quái vật đứng ba mặt thành thế bao vây Đinh Hạo vào giữa nhưng rơi vào lĩnh vực kiếm ý, đao ý gió mưa. Doãn Vinh quan sát giây lát, biểu tình coi thường biến mất, hiếm khi vẻ mặt lão trầm trọng.

      Doãn Vinh thầm nghĩ:

      - Từ khi nào trong thiên địa này xuất thiếu niên thiên tài nghiệt đến mức này?

      Doãn Vinh kinh ngạc hỏi:

      - Tiểu tử này là ai?

      Doãn Vinh thầm nghĩ:

      - Từ khi nào Thiên phủ trêu vào nghiệt như vậy? Nếu có thể biến can qua thành tơ lụa tốt nhất, dù sao tiểu tử này cánh chim cứng, rất khó giết.

      - Là người của nữ đó.

      Xuất Vân Thiên Thương lạnh lùng :

      - Như thế nào? Ngươi muốn thu phục sao?

      Nghe Xuất Vân Thiên Thương xong chút ý định hòa bình biến mất trong lòng Doãn Vinh.

      - Vậy giết .

      Doãn Vinh :

      - Tôn nghiêm của Thiên phủ thể khinh nhờn, ai có liên quan đến nữ đó đều đáng chết, chém tận giết tuyệt.

      Phía xa.

      - Chó già sủa bậy, các ngươi làm chuyện thẹn với lòng mà còn năng đương nhiên như vậy?

      Đinh Hạo nghe đối thoại của Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh tức giận quát:

      - Thiên phủ quả nhiên người tốt lành!

      - Ha ha ha ha ha ha! Thế giới võ đạo cường giả là vua, thực lực của ta mạnh hơn ngươi ta có lý.

      Doãn Vinh lớn tiếng cười khinh thường :

      - Chỉ hỏi lòng ta, cần đúng sai, truy xét thiên lý, quan tâm đạo đức!

      Đinh Hạo giận dữ bật cười, thanh kiếm rỉ sét chỉ thẳng trán Doãn Vinh, :

      - Doãn gia phải ? Rất tốt, trong danh sách tử vong của ta ghi thêm tên Doãn gia.

      Doãn Vinh cười to bảo:

      - Ha ha ha ha ha ha! Sắp chết đến nơi còn dám tranh luận, tiễn ngươi gặp nữ đó!

      Doãn Vinh bước ra bước, cửa ánh sáng sau lưng lão mở ra. Vô số bóng sáng tay cầm vũ khí đao kiếm xông ra, hình thành đại quân xung phong hướng Đinh Hạo.

      Loại thần thông này hiếm thấy.

      Bóng sáng xông ra khỏi cửa ánh sáng như đại quân tử vong, mặt mũi mơ hồ như như ảo, tay cầm vũ khí cổ xưa nhưng thế lực siêu mạnh. Đa số cỡ cảnh giới Võ Thánh cảnh như nước lũ xung phong.

      - Vỡ cho ta!

      Đinh Hạo đứng yên nhúc nhích, mượn thiên chi thế. Xung quanh Đinh Hạo ngàn thước mưa rơi càng tầm tã, bóng sáng nào xông vào lĩnh vực gió giật mưa rào là như người đá rớt xuống dung nham, chưa đến gần Đinh Hạo biếnthành hư vô.

      Mạc Hoàng Thiên Linh rống to thi triển chiêu cực độ:

      - Viêm mãng diệt thế.

      Mặt Xuất Vân Thiên Thương đỏ ửng, hít hơi sâu. Cơ thể Xuất Vân Thiên Thương trướng to như bong bóng, chớp mắt lão thành người khổng lồ cao hàng ngàn thước, mặt mũi giống y như người . Cơ thể Xuất Vân Thiên Thương thành màu lưu ly thủy tinh lóe sắc bạc, phun hơi như gió lốc thổi, tay to vươn ra chộp hướng Đinh Hạo.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1409: AI LÀM KHÓ NHÂN SỦNG CỦA TA (HẠ)?

      Ba cao thủ cùng ra chiêu, Đinh Hạo cảm giá áp lực lớn.

      Lĩnh vực phong vũ kiếm bị áp súc còn khoảng trăm thước.

      Đinh Hạo vươn tay, thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết rơi vào tay . Tóc dài đen rậm như lửa ma bay phần phật, mắt Đinh Hạo sáng rực, trán tách ra khe hở, thiên nhãn võ đạo bắn ra ánh sáng vàng. Cùng lúc đó, thần khí Luân Hồi Thiên Bàn sau lưng Đinh Hạo biến thành sáu cánh cửa ánh sáng phát ra uy nhiếp thần khí ngăn cản áp lực khủng bố.

      Đinh Hạo quyết định:

      - Xem ra thể giữ sức nữa.

      Lòng Đinh Hạo máy động, bình ngọc chứa thuốc dẫn tiên dược mở ra, luồng sáng bay ra. Đinh Hạo há mồm cắn thuốc dẫn tiên dược bộ dạng con thỏ, mặc cho con thỏ kêu chít chít hết sức vùng vẫy. Đinh Hạo định hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết thi triển sát chiêu cực hạn.

      khi thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết tiêu hao hết lực lượng trong cơ thể Đinh Hạo nuốt thuốc dẫn tiên dược vào bổ sung thể lực để có cơ hội tiếp theo.

      Đinh Hạo phải làm như vậy.

      Nếu đợi lão tổ cuối cùng của Tây Môn thế gia đến, trận hợp kích của tứ đại thế gia Thiên phủ hoàn mxy khép lại Đinh Hạo còn sức vùng vẫy.

      thuốc dẫn tiên dược con thỏ trắng biết sắp bị ăn mất nên vùng vẫy kịch liệt giữa hàm răng Đinh Hạo, tiếc là thể trốn thoát, bị hù ngất xỉu.

      Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc bỗng có luồng lực lượng ai ngờ bùng phát bên cạnh Đinh Hạo.

      Đinh Hạo ngây người.

      thanh quen thuộc vang lên:

      - Meo, ha ha ha ha ha ha! Chuyện gì? Ai khó xử nhân sủng của ta?

      Ánh sáng trắng tự động bay ra khỏi gian trữ vật của Đinh Hạo biến thành con cự thú màu trắng to khổng lồ lơ lửng trong trung, che ánh sáng trời trăng. Đôi mắt như mặt trời, nó gầm tiếng là thiên địa rung lắc.

      Con cự thú trắng kỳ lạ rống to:

      - Meo ngủ say quá lâu, thế giới này quên meo tàn nhẫn, meo độc ác đến có tính người. Khó xử nhân sủng của ta? Ta muốn cắn chết các ngươi!

      Biến cố đột ngột làm mọi người ngây ngẩn.

      - Đó là cái gì?

      - Trời ạ, lợi hơi thở này... Là ma thú diệt thế từ truyền thuyết tiên cổ sao?

      - là khủng khiếp. Nhưng sao trông đầu nó... Giống con mèo?

      Trong phút chốc mọi người hiểu chuyện gì xảy ra.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      - Ủa? Người to vậy. Meo bà nội nó, so ai lớn hơn với ta sao? nhịn nữa!

      Cự thú màu trắng thấy ngay Xuất Vân Thiên Thương biến thành người khổng lồ.

      Cự thú màu trắng rống tiếng, vươn vuốt đẩy lùi Xuất Vân Thiên Thương biến thành người khổng lồ ra ngàn thước, bẻ eo người khổng lồ lưu ly, để lại ba vết thương rợn người. Máu như nước lũ đổ ào xuống đất.

      Xuất Vân Thiên Thương biến thành người khổng lồ hét thảm:

      - Đây là cái gì?

      Xuất Vân Thiên Thương bị thương nặng, thân hình nhanh chóng thu .

      Cùng lúc đó.

      Đinh Hạo kích động run bần bật.

      Ngay thanh thứ nhất vang lên Đinh Hạo biết ngay có chuyện gì xảy ra, là ai trở về. Ngây người chốc lát sau Đinh Hạo thừa cơ hội phản kích.

      Xuất Vân Thiên Thương bị thương nặng chỉ còn lại Doãn Vinh, Mạc Hoàng Thiên Linh Đinh Hạo cần sử dụng sát chiêu cực độ đủ giải quyết hai người.

      Xuất Vân Thiên Thương phản ứng lại, vừa kinh vừa giận cuồng rống to:

      - Là quái vật gì, a... Cút !

      Cơ thể Xuất Vân Thiên Thương rút lại kích cỡ bình thường nhưng ba vết thương ghê người còn đó, hầu như cắt ngang thành hai khúc, xương gãy nhiều khúc.

      Cự thú màu trắng kinh ngạc hỏi:

      - Meo? vuốt xẹp? Xì hơi?

      Cự thú màu trắng đứng trong trung, đôi mắt to như hai tinh cầu lơ lửng nhìn xuống, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Cự thú màu trắng ngờ người khổng lồ thế mà bị cào vuốt thu , chẳng lẽ là thổi phồng vọt lên?

      Khi cự thú màu trắng chuyện như có sấm sét gió lốc trong trung, mọi người cảm thấy ù tai.

      Cảm giác hơi thở khủng bố ập vào mặt, Xuất Vân Thiên Thương kinh khủng thụt lùi.

      Xuất Vân Thiên Thương thể hiểu nổi quái vật này là cái gì, bộ dạng kỳ lạ chưa từng gặp. Tuy nhiên uy lực vuốt làm Xuất Vân Thiên Thương teo tim. Nên biết khi Xuất Vân Thiên Thương biến thân thành người khổng lồ là thần thông mạnh nhất của lão, chỉ trướng to mà lực lượng, hơi thở, thần thông tăng gấp đôi.

      Trong lịch sử Xuất Vân thế gia khi biến thân thành người khổng lồ lưu ly chưa từng thua trận.

      ngờ hôm nay cự thú màu trắng vuốt phá vỡ thần tohại người khổng lồ Xuất Vân thế gia.

      Xuất Vân Thiên Thương mất can đảm chiến đấu.

      Lão quái vật sống càng lâu càng sợ chết hơn người bình thường. Khi Xuất Vân Thiên Thương phát lực lượng mình kiêu ngạo bảo đảm sống lòng can đảm tan vỡ.

      Xuất Vân Thiên Thương như chó cụp đuôi lùi về, thanh khủng hoảng chưa từng có:

      - A! Cút , đừng lại đây!

      Nhưng cự thú màu trắng bầu trời lười biếng duỗi vuốt ra, nhìn chậm nhưng siêu nhanh, có loại đạo vận chứa trong đó. Cự thú màu trắng chộp cường giả thần cảnh Xuất Vân Thiên Thương mất ý chí chiến đấu như bóp con sâu xách đến trước mắt lắc lư, quan sát, nghiên cứu.

      - Chẳng lẽ phải thổi phồng trướng to?

      Cự thú màu trắng rất cố chấp, muốn tìm hiểu ràng tại sao người như vậy mà vừa rồi biến thành người khổng lồ lưu ly.

      Xuất Vân Thiên Thương tru lên như heo bị thọc tiết:

      - A! Chân của ta... Eo của ta...!

      Eo, chân Xuất Vân Thiên Thương bị cự thú màu trắng bóp nát, lực lượng và phòng ngự của cường giả thần cảnh là cái đinh gì trước móng vuốt đó. Bóng tối chết chóc, đau đớn làm Xuất Vân Thiên Thương còn quyết đoán, khí phách của cường giả thần cảnh. Giờ phút này, Xuất Vân Thiên Thương biểu ra còn tệ hại hơn đệ tử Xuất Vân thế gia bình thường.

      Đám đệ tử, trưởng lão tứ đại thế gia đứng bên dưới ngơ ngác nhìn.

      Có thứ gì sụp đổ trong lòng bọn họ.

      số đệ tử Xuất Vân thế gia phản ứng lại, xấu hổ che mặt. Đường đường là lão tổ gia tộc, đại biểu ý chí toàn Xuất Vân thế gia nhưng lúc này biểu giống tên côn đồ ven đường.

      - A! Mau cứu lão tổ!

      Có người phóng lên cao phát ra lực lượng mạnh nhất muốn cứu Xuất Vân Thiên Thương ra.

      Nhưng mà...

      Cự thú màu trắng nhảy mũi:

      - Hắt xì!

      Gió lốc thổi qua, mấy trăm cao thủ, trưởng lão Xuất Vân thế gia như hạt bụi bị thổi bay ra ngoài.

      - Meo bà nội nó, ta ghét nhất kiểu người làm bộ làm tịch như ngươi, thành chút nào!

      Cự thú màu trắng rất bất mãn lắc Xuất Vân Thiên Thương như xách gà con, tức giận :

      - Nếu ngươi yếu như vậy biến to làm gì? Ngươi , , cho meo!

      Xuất Vân Thiên Thương tội nghiệp, kẻ dữ dằn, là cường giả thần cảnh nổi danh lâu năm ở Vô Tận đại lục, đẳng cấp chí tôn bị cự thú màu trắng lắc hôn mê, chết cũng tàn phế.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1410: LÔNG CHIM CỦA TA RẤT ĐẸP.

      Cự thú màu trắng ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo, bất mãn bĩu môi:

      - Này, ta này nhân sủng, ngươi càng lúc càng rút lui, bị thứ có sức chiến đấu này buộc tới mức chật vật.

      Cự thú màu trắng rồi ném Xuất Vân Thiên Thương ra ngoài như vứt rác.

      Bên kia.

      Đinh Hạo, Mạc Hoàng Thiên Linh, Doãn Vinh đấu xong.

      Đinh Hạo trả giá áo xanh thành tro, ngực và lưng bị đốt trọi đổi lấy eo Mạc Hoàng Thiên Linh bị chặt đứt, nổ nát nửa cái đầu Doãn Vinh.

      Nhìn như là lưỡng bại câu thương nhưng ra đây là kết quả Đinh Hạo muốn.

      Đinh Hạo nuốt mấy viên thần đan, nguyên khí cuồn cuộn rót vào cơ thể ngừng chữa lành vết thương, bổ khuyết huyền khí trống rỗng, da thịt bị đốt thê thảm chậm rãi lành lặn.

      Phía đối diện, Doãn Vinh, Mạc Hoàng Thiên Linh vừa kinh vừa giận phát miệng vết thương tràn ngập lực lượng xa lạ cắn nuốt, đồng hóa huyền lực của bọn họ, phá hỏng thân hình, vết thương lành rất chậm.

      Bị thương nặng như vậy dù là cường giả thần cảnh cũng mất mấy năm mới khỏe mạnh được.

      Chịu thiệt lớn.

      Mạc Hoàng Thiên Linh, Doãn Vinh vừa kinh vừa giận trừng Đinh Hạo, lòng thầm sợ hãi.

      Lúc này Đinh Hạo thèm nhìn Mạc Hoàng Thiên Linh, Doãn Vinh.

      Đinh Hạo thở dốc chửi thề:

      - Bà nội nó!

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn cự thú màu trắng, :

      - Bà nội meo, mấy hôm nay ngươi biến đâu? Sao bây giờ mới tới?

      - Nhân sủng, ngươi chuyện với ta sao? Ta cảm thấy ngươi nên tôn trọng ta chút.

      Cự thú màu trắng đứng trời, thanh như sấm, đôi mắt to như tinh cầu bắn ra tia sáng đắc ý khoe vuốt to như dãy núi.

      Cự thú màu trắng la lên:

      - Bây giờ meo rất cường đại, ha ha ha ha ha ha!

      Mạc Hoàng Thiên Linh, Doãn Vinh thấy hình ảnh này lộ biểu tình mừng rỡ.

      Hình như Đinh Hạo và cự thú màu trắng ma thú diệt thế đột nhiên xuất tốt đẹp như Mạc Hoàng Thiên Linh, Doãn Vinh nghĩ, có lẽ bọn họ thừa dịp này làm cái gì.

      Nhưng chớp mắt.

      - Cường đại! Cường đại cái đầu ngươi! Cường đại này!

      Đinh Hạo như phát điên lao qua đánh đầu cự thú màu trắng. Tuy rằng trước cái đầu to như ngọn núi thân thể Đinh Hạo cỡ ocnjg cỏ, thế nhưng cự thú màu trắng hoảng loạn giơ vuốt ôm đầu mình.

      Cự thú màu trắng tức giận gầm lên:

      - Meo... Nhân sủng, dừng tay!

      Tiếng sấm ầm vang, nhiều đệ tử tứ đại thế gia bị chấn đắc miệng mũi ngũ quan trào máu, sợ hãi thụt lùi.

      Đinh Hạo tiếp tục đánh:

      - Dừng tay! Dừng tay cái đầu ngươi! Dừng tay này!

      Cự thú màu trắng thụt lùi thân thể như núi cao, nó rống to:

      - Meo giận rồi, bây giờ meo rất hung tàn... Ui da, đau đau đau đau, mau dừng tay, nếu đừng trách meo nể mặt ngươi!

      Đinh Hạo tiếp tục điên cuồng đánh:

      - Nể mặt? Nể mặt cái đầu ngươi! Nể mặt này!

      Cự thú màu trắng tức giận oán trách:

      - Ui, mau dừng tay, nhân sủng, ngươi... Ngươi cho ta chút mặt mũi , nhiều người như vậy... Meo bà nội nó, ta khó khăn lắm tạo ra hình tượng cường giả đều bị ngươi phá hủy hết, hu hu hu... Meo!

      Đinh Hạo bình tĩnh trở lại.

      Mắt Đinh Hạo ngấn lệ, giang hai tay ôm chặt đầu cự thú màu trắng, còn vẻ điên cuồng.

      Đinh Hạo vô cùng dịu dàng :

      - Mèo con mập chết tiệt này, sao bây giờ mới trở về, ta còn tưởng rằng ngươi chết...

      Cùng lúc đó.

      Cự thú màu trắng nhanh chóng thu chớp mắt biến thành con mèo mập trắng tinh, vừa tròn vừa béo vừa đáng nằm vai Đinh Hạo. Cự thú màu trắng thè lưỡi mềm liếm mặt Đinh Hạo, kêu meo meo.

      phải đại ma vương Tà Nguyệt là ai?

      - Meo!

      Đại ma vương Tà Nguyệt dụi đầu vào gò má Đinh Hạo, như nhi lang thang tìm thấy người thân.

      Người xung quanh nhìn trợn mắt há hốc mồm.

      ... ... con mèo?

      Sao có thể? Cự thú màu trắng uy chấn thiên địa, vuốt gần như giết cường giả thần cảnh là con mèo đáng mập ngu? Hình tượng chuyển biến làm người ta khó thể chấp nhận.

      Cơ mặt Xuất Vân Thiên Thương co giật.

      Làm sao có thể?

      Lão bị con mèo đánh bại?

      - Ủa? Cánh của ngươi đâu?

      Đinh Hạo nắm đại ma vương Tà Nguyệt trong tay, mặc nó vùng vẫy phản đối bị xoa nắn. Xúc cảm quen thuộc làm người ta nhớ quá, Đinh Hạo chợt nghĩ tới đại ma vương Tà Nguyệt có hai đôi cánh sao bây giờ thấy?

      Đại ma vương Tà Nguyệt đắc ý :

      - Cất rồi.

      Lưng đại ma vương Tà Nguyệt lóe ánh sáng bạc biến ảo ra sáu đôi cánh trắng tinh cực kỳ xinh đẹp, ưu nhã vỗ cánh.

      Đại ma vương Tà Nguyệt :

      - Như thế nào? Có phải là rất đẹp ? Hì hì, lúc dùng biến ra, cần cất , tiện lợi vô cùng. Hình như ngươi rất giật mình? Meo, ha ha ha ha ha ha! Lông chim của ta đẹp quá phải ? Ta cho ngươi biết, thế giới này có sinh vật nào mọc cánh đẹp bằng ta...

      Đại ma vương Tà Nguyệt chưa xong, cái bóng bảy sắc xẹt qua trung, là phượng vũ hoàng điểu.

      Phượng vũ hoàng điểu là loại chim quý hiếm đặc sản của Nam Hoang, có lông chim bảy sắc đẹp như phượng hoàng, được gọi là loài cầm đẹp nhất Nam Hoang. Phượng vũ hoàng điểu giang cánh lấp lánh ánh sáng đủ màu mộng ảo.

      Có lẽ lúc trước phượng vũ hoàng điểu bị chiến đấu kịch liệt hù sợ nên ngốc nghếch bay bầu trời, cánh xinh đẹp, cái đuôi dài tỏa ánh sáng mộng ảo, cực kỳ xinh đẹp.

      Đại ma vương Tà Nguyệt nhìn lông chim bảy sắc của phượng vũ hoàng điểu lại ngó cánh trắng của mình, nhìn biểu tình của Đinh Hạo, người xung quanh. Nụ cười đông mặt đại ma vương Tà Nguyệt.

      Đại ma vương Tà Nguyệt nổi khùng.

      Đại ma vương Tà Nguyệt há mồm phun cột lửa.

      Bùm!

      Phượng vũ hoàng điểu tội nghiệp bị đốt thành than rơi xuống.

      Đại ma vương Tà Nguyệt vô tội chớp mắt :

      - Thấy chưa? Trước lông chim xinh đẹp của meo con chim ngốc cũng phải xấu hổ tự sát.

      Đại ma vương Tà Nguyệt lầm bầm với giọng chỉ bản thân nghe thấy:

      - Dám đối nghịch với ta, meo, giờ lông chim của ta là đẹp nhất.

      Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

      Mọi người che mặt.

      Lòng tự trọng đâu?

      Thấy vẻ mặt của mọi người, đại ma vương Tà Nguyệt lập tức đổi đề tài.

      Đại ma vương Tà Nguyệt vươn vuốt chỉ ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh.

      Đại ma vương Tà Nguyệt chảy nước miếng hỏi:

      - Mấy lão già này là gì? Sao ngươi đánh nhau với bọn họ? Trông thần hồn của hjọ có vẻ ngon, hay ta cắn chết hết ăn luôn?

      Đại ma vương Tà Nguyệt thốt lời làm ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh đánh rùng mình.

      Xuất Vân Thiên Thương truyền :

      - Xuất động thần khí tổ tông.

      Xuất Vân Thiên Thương thấy sợ, con mèo đáng màu trắng có sức chiến đấu rất khủng bố, nghe có vẻ nó khoái nuốt thần hồn cường giả, chừng nuốt ba người.

      Mạc Hoàng Thiên Linh gật gật đầu, trong con ngươi điên cuồng lóe ánh sáng độc ác.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :