Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 120: NGHĨ LẠI, TĂNG TIẾN THỰC LỰC

      canh giờ sau, bóng đêm hoàn toàn buông xuống.

      Chạy trong bóng đêm quá nguy hiểm. Đinh Hạo suy nghĩ nhiều lần, quyết định tìm chỗ qua đêm, ngày mai lại chạy về Vấn Kiếm tông.

      Đinh Hạo thăm dò chọn gốc cây to cao trăm thước.

      Đinh Hạo nhanh nhẹn trèo lên nhánh cây, làm công cụ cảnh báo trong lá cây um tùm. Đinh Hạo khoanh chân ngồi chạc cây rộng lớn, nhắm mắt suy nghĩ.

      Đinh Hạo có thói quen rất tốt.

      Mỗi buổi tối Đinh Hạo rút ra thời gian ngắn suy nghĩ lại những chuyện lớn trong ngày, phân tích từng cái, tổng kết kinh nghiệm, học được bài học.

      - Chuyến rèn luyện lần này tuy buộc phải ngừng ngang, xảy ra nhiều thăng trầm nhưng đối với mình có tác dụng tôi luyện.

      - Lần đầu tiên biết được hoang dã trong thế giới này đáng sợ, lần đầu tiên đánh chết mãnh thú, lần đầu tiên giết người, lần đầu tiên đối diện cường giả thể đánh lại, lần đầu tiên kết thù với người. muốn đối địch nhưng thân bất do kỷ tìm kẻ địch nặng ký, đây chính là giang hồ sao?

      - Tuy gặp rắc rối to nhưng cuối cùng còn lo được, hì hì, tự cho chín điểm, biểu tệ.

      - Mười năm mài kiếm, chưa thử sương nhẫn, giờ đưa cho người, ai có chuyện bất bình?

      - Thanh kiếm rỉ sét nhuốm máu, ta hề hối hận giết đám cặn bã Thanh Bình học viện, dù có thể chọn lại lân ta vẫn do dự vung kiếm. Xuyên đến thế giới kỳ dị này là ông trời cho ta cơ hội khoái ý ân cừu, tuyệt đối thể lãng phí, ta muốn trở thành cường giả !

      - Mục Thiên Dưỡng, đó là đối thủ rất cường đại. Thiên tài tuyên thể ngàn năm có của Thanh Bình học viện, tuy nhiên ta là đao kiếm song thánh thể càng hiếm thấy hơn. Trong đầu ta có đôi lão gia gia, lão nãi nãi biến thái, hì hì. Khi đến ước hẹn ba năm ta tuyệt đối thua!

      Đối thủ cường đại mới tăng áp lực cho ta!

      - Chỉ có biến áp lực thành động lực mới kích phát ra tiềm lực trong người ta.

      - Người kính ta thước, ta kính trượng!

      - Kiếm, đao của ta vĩnh viễn cúi đầu trước khiêu khích, mưu. Ta hối hận giết Tào Kha.

      - Thực lực tại của ta có thể càn quét đối thủ cùng cảnh giới nhưng so với địch thủ như Mục Thiên Dưỡng còn quá yếu, thậm chí bằng tên mặt tam giác, tên râu xồm. Thậm chí trong Mục Thiên Dưỡng ta thắng Lý Mục Vân chỉ là ăn may.

      - Vì vậy phải tăng cường tu luyện, thể thả lỏng giây. Từ hôm nay trở cần dốc sức tu luyện.

      Nghĩ đến đây trong lòng Đinh Hạo nổi lên cảm giác nguy cơ.

      Đinh Hạo bản năng ngẩng đầu thấy vầng trăng bạc tinh thuần bầu trời, lòng chợt mềm xuống, kiềm được nhớ đến thiếu nữ xinh đẹp mặc chiến giáp đỏ rực, lưng cõng hộp kiếm.

      Đinh Hạo lắc đầu xua tan suy nghĩ trong lòng.

      Hồng nhan họa thủy, bây giờ phải lúc để Đinh Hạo nghĩ tư tình.

      Đinh Hạo cẩn thận chỉnh lý chuyện xảy ra hôm nay nhiều lần, tổng kết được và mất trong biểu của mình, tìm ra điểm yếu. Kết luận xong Đinh Hạo tập trung, mắt nhìn mũi, mũi nhìn ngực, ngực nhìn ý, ý chìm đan điền. Đinh Hạo tu luyện.

      Hạ đan điền huyền khí kiếm pháp dưới bụng đạt đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh.

      Tiếp theo với hạn chế đao kiếm song thánh thể Đinh Hạo phải tu luyện trung đan điền trong ngực, tăng huyền khí đao pháp lên tam khiếu Võ Đồ cảnh mới tiến tới bước.

      Đinh Hạo như lão tăng nhập định, tâm thần hợp nhất, dùng pháp môn Nhất Đao Khởi Trình Quyết dẫn động đao pháp viêm diễm huyền khí trong nhâm mạch đứng đầu lục kỳ kinh. Đinh Hạo nhanh chậm làm theo tình tự trùng kích huyệt khiếu mấu chốt thứ ba trong mười hai huyệt khiếu nhâm mạch.

      Ngọc đường huyệt khiếu.

      Thời gian trôi nhanh trong tiếng dã thú gầm rống.

      Dưới ánh trắng, toàn thân Đinh Hạo tỏa ánh sáng bạc tựa như pho tượng điêu khắc ngồi ngọn cây, hấp thu nguyệt hoa, phun nuốt huyền khí. Đinh Hạo tập trung tinh thần vào tu luyện.

      biết qua bao lâu Đinh Hạo đột nhiên mở mắt.

      Mắt Đinh Hạo chớp lóe tia vui mừng.

      Từng luồng sáng đỏ nhạt bắn ra từ người Đinh Hạo, trong khí tràn ngập khí nóng cháy, thân cây và nhánh giòn quanh người biến khô vàng.

      Đinh Hạo lộ biểu tình vừa lòng.

      - Ha ha ha ha ha ha! luyện hóa ngọc đường huyệt khiếu, đao pháp huyền khí tiến tvào cảnh giới tam khiếu Võ Đồ cảnh. Uy lực viêm diễm huyền khí tăng lên tầng, tiếp theo có thể tiếp tục tu luyện đao pháp huyền khí hạ đan điền dưới bụng!

      Hai đan điền bị hạn chế phải tu luyện cùng lúc mặc dù khiến Đinh Hạo thể hơi xâm nhập môn huyền khí nhưng mang đến ích lợi ràng.

      Đinh Hạo tin tưởng chờ khi hai mạch thập nhị chính kinh, lục kỳ kinh trong hạ, trung đan điền đều đại thành thực lực của vượt xa đối thủ cùng cảnh giới.

      Lúc này vẫn còn trong đêm dài.

      Bốn phía văng vẳng tiếng các loại mãnh thú gào thét.

      - Vốn kế hoạch tối nay khiến Kiếm Tổ dạy ra pháp môn rèn trữ vật giới chỉ nhưng bây giờ có sư huynh đệ thủ vệ, trong quá trình rèn ánh lửa dễ hấp dẫn số ma cường đại chú ý. Thôi, cứ tiếp tục tu luyện kiếm pháp huyền khí, quay về Vấn Kiếm tông rồi từ từ rèn ra trữ vật giới chỉ thuộc về mình.

      Đinh Hạo trao đổi với Kiếm Tổ xong tiếp tục tu luyện.

      Trong hạ đan điền, ba huyệt khiếu đầu trong thủ thiếu kinh đứng đầu thủ thiểu đệ nhất kinh là thần hải, mệnh tuyền, linh đạo luyện hóa xong, giờ đến thiếu phủ huyệt, huyệt khiếu thứ bốn.

      Có kinh nghiệm trùng kích, luyện hóa huyệt khiếu mấy lần trước nên Đinh Hạo ngựa quen đường cũ.

      Đinh Hạo lại nhập định, tâm thần hợp nhất, vận chuyển Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên dẫn động băng tuyết huyền khí, từ từ tới gần thiếu phủ huyệt. Đinh Hạo vội vã trùng kích, biểu tình thản nhiên như cao tăng tọa hóa ngồi im nhúc nhích, tiến vào trạng thái tu luyện linh.

      Thời gian trôi nhanh.

      Mặt trăng lặn, mặt trời lên.

      Khi tia sáng ban mai thứ nhất chiếu lên mặt Đinh Hạo mang đến cảm giác ấm, chậm rãi mở mắt ra. Khí lạnh hơn trước gấp đôi tỏa ra từ người Đinh Hạo.

      Luyện hóa xong thiếu phủ huyệt!

      Đinh Hạo lại bước ra bước vững chắc, đạp chân vào tứ khiếu Võ Đồ cảnh.

      Võ giả tứ khiếu Võ Đồ cảnh mỗi giây huyền khí xoay tròn bốn mươi chuyển, tốc độ ra chiêu dùng sức nhanh hơn, lực lượng thân thể cỡ bốn ngàn cân, cần khinh công thân pháp mỗi lần nhảy bay lên ba, bốn mươi thước, sức chiến đấu tăng gấp mấy lần
      Tử Mặc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 121: TRỞ VỀ, LỬA GIẬN NGÚT TRỜI

      Càng quan trọng hơn là sau khi vào tứ khiếu Võ Đồ cảnh huyền khí có thể tản ra tứ chi, đến vị trí mấu chốt nội tạng, bảo vệ chặt chẽ hơn, dù bị thương cũng nhanh chóng lành.

      Có thể vào tứ khiếu Võ Đồ cảnh là bước tăng vọt cho võ giả Võ Đồ cảnh.

      Đinh Hạo đứng nhánh cây, cảm giác cường đại chưa từng có tràn ngập toàn thân .

      Nếu bây giờ đối mặt đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, dù Đinh Hạo dùng lực lượng cơ thể biến thái, chỉ sử dụng lực lượng huyền khí cũng có thể đánh trận tay.

      - Cũng tới thời gian rồi, người có ống cầu viện, thể thông báo với cao thủ tông môn, phải bằng hai chân về Vấn Kiếm tông... A?

      Đinh Hạo đứng cây vui sướng lát rồi bỗng thừ người ra.

      Đinh Hạo phát vấn đề tí mạng.

      - A! Hình như... Ta mù đường, nên hướng nào?

      Kiếp trước Đinh Hạo mù đường, trong thành phố có các loại bảng hướng dẫn nên sao nhưng bây giờ... Bốn phía là cây xanh biếc thấy cuối, Đinh Hạo nên đâu?

      Rất nhanh, trong rừng cây vang tiếng hét thảm tiết của Đinh Hạo.

      Khi Đinh Hạo quay về Vấn Kiếm tông là sáu ngày sau.

      biết Đinh Hạo lạc đường tới lui khu rèn luyện bao nhiêu lần, vòng vèo bao nhiêu chặng đường rốt cuộc nhờ mặt trời chỉ dẫn, ấn tượng mơ hồ phương hướng Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo từng bước quay về.

      Trong sáu ngày này Đinh Hạo màn trời chiếu đất, biết đánh chết bao nhiêu mãnh thú, biết gặp nguy hiểm bao nhiêu lần. Đinh Hạo ngừng rèn luyện, ổn định cảnh giới, xem như hữu kinh vô hiểm. Đinh Hạo cắn răng vượt qua hết.

      Nhờ rèn luyện sinh tử mấy ngày nay thực lực của Đinh Hạo tăng lên cảnh giới mới.

      Khi Đinh Hạo nhìn sơn môn Vấn Kiếm tông từ xa, suýt khóc.

      Rốt cuộc trở lại.

      Bùm!

      Đinh Hạo nhảy vào Tẩy Kiếm Trì tắm mát mẻ, tẩy vết máu và vết sẹo người, gội tóc dài rối thành ổ quạ. Đinh Hạo dùng trường kiếm gọt tỉa phen, từ tên ăn mày đen thui trở về hình tượng thiếu niên phong lưu tiêu sái ngày xưa.

      Đinh Hạo cõng bao da thú to như núi, đường gặp vô số người kinh ngạc chỉ trỏ. Khi Đinh Hạo quay về cửa sân số tám thấy đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất hưng phấn nghênh đón.

      - Đinh sư huynh, người... Rốt cuộc trở lại!

      Vương Tiểu Thất ẻ mặt mừng rỡ lao đến ôm chặt Đinh Hạo, vô cùng hưng phấn.

      Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện khác cũng vô cùng nồng nhiệt vây quanh Đinh Hạo.

      Trong sáu ngày qua nghe tông môn có lục tục phái ra số cao thủ ngoại môn khu rèn luyện cửu giai tìm Đinh Hạo nhưng được tin tức, nhiều người cho rằng trạng nguyên đệ nhất đại tái năm viện mùa này chầu trời.

      Rất nhiều đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện, thiếu niên thợ săn Trương Phàm Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực lo lắng muốn chết.

      Mấy ngày này mỗi phút mỗi giây bọn họ như kiến bò chảo nóng, nếu phải Vấn Kiếm tông cấm cho các đệ tử ký danh tự tiện rời khỏi sơn môn đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện tự tụ tập khu rèn luyện cửu giai tìm Đinh Hạo.

      Trông chờ ngóng đợi mãi giờ Đinh Hạo an toàn trở về.

      Mấy người Vương Tiểu Thất để ý giữa chừng tiết linh thảo, như ong vỡ tổ đón Đinh Hạo.

      Đinh Hạo cảm giác các sư đệ nhiệt tình, trong lòng ấm áp.

      Đinh Hạo vỗ mạnh vai các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện, cười :

      - Chẳng qua lạc đường nên về muộn chút... Ủa? Tiểu Thất, ngươi đánh nhau với ai sao? Bị đánh thành mắt gấu mèo? Ha ha ha ha ha ha! Phải rồi, tiểu Phàm đâu? Sao thấy ?

      Đinh Hạo thấy thiếu niên thợ săn Trương Phàm trong đám người.

      Vốn Đinh Hạo tưởng thiếu niên thợ săn Trương Phàm gặp chuyện gì chậm trễ nhưng ngờ nhắc đến tên Trương Phàm sắc mặt đám người Vương Tiểu Thất, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện thay đổi ngay. Các đệ tử ký danh ấp a ấp úng, che giấu điều gì đó.

      - Rốt cuộc có chuyện gì?

      Đinh Hạo linh cảm may.

      Hai hốc mắt Vương Tiểu Thất bầm đen dám nhìn thẳng mắt Đinh Hạo, lắp bắp :

      - Đinh sư huynh, chuyện này... Ài, Đinh sư huynh hãy mặc kệ . Cũng có gì, Tiểu Phàm cẩn thận té ngã, tại tĩnh dưỡng, có gì lớn.

      Đinh Hạo nghe Vương Tiểu Thất liền biết là xạo, quát mắng:

      - nhảm! Thể chất của tiểu Phàm tự do trong hoang dã, té cái thành hình dáng gì mà cần chuyên môn tu dưỡng? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cho ta biết!

      Vương Tiểu Thất cười nịnh :

      - Đinh sư huynh, có gì...

      Đinh Hạo sốt ruột, sắc mặt trầm :

      - Vương Tiểu Thất, Đinh Hạo ta xem ngươi là huynh đệ, rốt cuộc có chịu xảy ra chuyện gì ?

      Vương Tiểu Thất thấy Đinh Hạo tức giận, lời đến bên môi ngừng bặt, cúi đầu nghe chửi.

      Đinh Hạo nhìn hướng đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện khác:

      - Chu Thanh, .

      Chu Thanh rất kính và sợ Đinh Hạo, lắp bắp biết nên sao:

      - Cái này... Đinh sư huynh... Trương Phàm... ... ... Bị người ta... Bị...

      Vương Tiểu Thất chợt hét lên:

      - Chu Thanh, ngậm miệng! thể !

      Vương Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo, :

      - Đinh sư huynh, ta biết tính của sư huynh, rất bao che, thể nhìn các huynh đệ bị khi dễ. Nhưng lần này dù có bị sư huynh đánh chết ta cũng thể , chúng ta chọc vào đối phương nổi, Đinh sư huynh cũng vậy. Chúng ta bị tổn thương gì lớn, cho qua .

      Đinh Hạo nhìn Vương Tiểu Thất, trong lòng tức giận vì lời gã mà dần dịu .

      Đinh Hạo vỗ vai Vương Tiểu Thất, ném bao đồ người xuống, tiếng nào bước vào ký túc xá sân số tám.

      Phòng của thiếu niên thợ săn Trương Phàm là nhà đá mé tây.

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị thương nằm trong phòng.

      Cửa két tiếng mở ra, Đinh Hạo bước nhanh vào.

      Nương ánh hoàng hôn sau lưng chiếu vào, đập vào mắt Đinh Hạo là thiếu niên thợ săn Trương Phàm toàn thân bao vải trắng loang lổ vết máu. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nằm giường như xác ướp, thể nhúc nhích, hôn mê.

      Có lẽ bị tiếng mở cửa đánh thức, thiếu niên thợ săn Trương Phàm mở con mắt sưng húp, khi thấy Đinh Hạo lộ biểu tình rất vui.

      - Đinh... Đinh sư huynh...

      - Rốt cuộc... Đinh sư huynh... Trở về rồi?

      Trong giọng của thiếu niên thợ săn Trương Phàm có vẻ nhõm, hiển nhiên gã ngày đêm lo cho Đinh Hạo.

      Biểu tình của Đinh Hạo bình tĩnh đến đáng sợ.

      - Đúng vậy, ta trở về, trở về muộn.
      Tử Mặc thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 122: ĐÁNG BUỒN, ĐỆ TỬ NGOẠI MÔN BỊ THƯƠNG

      Đinh Hạo nhàng tới, nắm lấy tay thiếu niên thợ săn Trương Phàm, dịu giọng an ủi vài câu. Đinh Hạo cẩn thận kiểm tra vết thương của thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

      Động tác của Đinh Hạo chậm rãi, bình tĩnh.

      Chỉ có lửa trong mắt Đinh Hạo càng cháy càng nóng trong quá trình kiểm tra vết thương.

      Thủ đoạn ác độc!

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị thương rất nặng.

      Xương sườn gãy bốn cây, cánh tay phải gãy xương, xương chân trái gãy. Trừ mấy cái đó ra cơ bắp toàn thân xé rách, nội tạng bị đánh mạnh mà hơi lệch vị trí.

      Đây đúng là bị thương nặng.

      Nhìn ra được nhờ có cách chữa trị cực kỳ cao minh, linh dược nên thiếu niên thợ săn Trương Phàm mới được như vậy. Theo Vương Tiểu Thất thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị thương bốn, năm ngày, tức là lúc trước gã càng bị thương nặng hơn nữa.

      Có thể tưởng tượng bộ dạng thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị đánh lúc đó.

      Vết thương như vậy ảnh hưởng con đường võ giả của thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

      Nếu vết thương xương, nội tạng lành tốt sau này thiếu niên thợ săn Trương Phàm tu luyện huyền khí, chiến kỹ bị ảnh hưởng.

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm thấy mặt Đinh Hạo trầm như núi lửa sắp bùng nổ, thều thào lặp lại câu duy nhất:

      - Đinh sư huynh, ta sao... Ta sao...

      Biểu tình thiếu niên thợ săn Trương Phàm sốt ruột.

      Hiển nhiên thiếu niên thợ săn Trương Phàm cũng có nỗi lo như Vương Tiểu Thất.

      Đinh Hạo chỉ vỗ vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Hãy nghỉ ngơi cho tốt, đừng lo lắng gì, ta nhất định chữa khỏi cho ngươi, để lại di chứng nào. Ngươi nhanh chóng đứng lên được, ta bảo đảm.

      Đinh Hạo ấn huyệt khiếu sau đầu thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

      Thiếu niên thợ săn Trương Phàm thiếp ngủ.

      Đinh Hạo xoay người, chậm rãi ra khỏi phòng.

      Nắng chiều thu ấm áp chiếu mặt Đinh Hạo, rực rỡ, tôn lên khuôn mặt góc cạnh ràng càng tuấn tú bất phàm.

      Nhưng lửa giận đốt cháy trong mắt, khóe môi nhếch lên lộ răng trắng khiến Vương Tiểu Thất, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trong sân cảm thấy đối mặt mãnh thú đáng sợ sắp bùng nổ.

      Đinh Hạo nhìn Vương Tiểu Thất, bình tĩnh :

      - , chuyện gì xảy ra? hết mọi thứ cho ta, yên tâm, ta tự biết chừng mực.

      Vương Tiểu Thất vẫn ngần ngừ:

      - Cái này... Ta... Nhưng mà...

      Đệ tử ký danh Chu Thanh kiềm được tức giận, mặt đỏ rực :

      - Mặc kệ nó, Vương sư huynh, nếu sư huynh để ta!

      - Trương Phàm bị người đánh...

      Đinh Hạo gật đầu, hỏi:

      - Là ai?

      - đám đệ tử ngoại môn lũng đoạn thị trường, người dẫn đầu tên là Đoạn Thiên Lý, vào Vấn Kiếm tông năm, sáu nắm, nắm giữ đoàn thể có thế lực trong đệ tử ngoại môn tên gọi Thiên Lý Lâu. Nghe sau lưng bọn họ có mấy trưởng lão ngoại môn chống lưng, luôn kiêu căng.

      Đệ tử ngoại môn?

      Đinh Hạo hiểu.

      Hèn chi Vương Tiểu Thất muốn cho Đinh Hạo biết kẻ thù là ai, ra là đệ tử ngoại môn. Đây xem như là đệ tử chính thức của Vấn Kiếm tông, đệ tử ký danh bình thường thể trêu vào. Tuy nhiên...

      Khóe môi Đinh Hạo cong lên.

      Lão tử cũng phải đệ tử ký danh bình thường, sợ ngươi!

      Đinh Hạo tiếp tục hỏi:

      - Tại sao?

      - Đinh sư huynh có còn nhớ trong lúc rèn luyện chúng ta giết năm con Hồ Lang Thú, Trương Phàm giải phẫu thi thể được đến ít răng, xương, da mãnh thú ? Lúc đó mọi người rất vui, tưởng đâu làm giàu. Ai ngờ sau khi về tông môn, đám đệ tử ngoại môn với Đoạn Thiên Lý cầm đầu muốn lấy giá thấp phần sáu so với giá chợ thị trường bắt ép thu mua. Trương sư huynh chịu đồng ý kết quả bị đối phương đánh.

      - Đoạn Thiên Lý tuyên bố muốn giết gà dọa khỉ, hạ độc thủ đánh Trương Phàm sư huynh bị thương nặng hôn mê. chỉ Trương sư huynh bị thương, Phương Thiên Dực sư huynh, Trác Nhất Phong sư huynh, rất nhiều sư huynh đệ đội Thiếu Niên Tiền Phong đều bị đánh trọng thương, đến hôm nay vẫn còn nằm giường.

      - Đúng vậy. Mấy tên kia là quá độc ác, tàn nhẫn!

      - Rất nhiều đệ tử ký danh rèn luyện trở về đều bị bọn họ tùy ý khi dễ, cưỡng ép cướp đồ có được từ rèn luyện. Ai chống đối bị đánh bầm dập.

      - Trong ngũ viện chỉ có Thất Nghĩa Minh của Bạch Sam Trung Viện là bọn họ trêu vào được, dám làm gì.

      - Đúng là đám cướp!

      - Rất vô sỉ, bá đạo!

      Chu Thanh là người thứ nhất lên tiếng, ngày càng nhiều đệ tử ký danh 6v kiềm được giận dữ vây quanh Đinh Hạo. Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện như thấy người thân có thể bênh minh, kể ra đoạn thời gian bị ăn hiếp.

      Đinh Hạo xen vào, yên lặng nghe.

      Ngọn lửa đốt cháy trong mắt Đinh Hạo càng dữ dội hơn.

      Chờ mọi người xong hết, Đinh Hạo gật đầu. Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mọi người, ngẩng đầu lên nhìn mặt trời rực rỡ.

      Đinh Hạo nhàng như lầu bầu:

      - Bọn họ dám trêu vào Thất Nghĩa Minh nhưng dám đụng vào Đinh Hạo ta sao? Xem ra lúc trước ta cho người ấn tượng quá hiền lành, như vậy tốt.

      Đinh Hạo xong tách đám đông ra, biểu tình bình tĩnh chậm rãi ra ngoài.

      Vương Tiểu Thất phản ứng đầu tiên là muốn đuổi theo ngăn lại.

      Nhưng Vương Tiểu Thất nghĩ đến cái gì, chân khựng lại, cuối cùng lắc đầu theo sau Đinh Hạo.

      Mấy chục đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện khác nhìn nhau, đều hiểu ý Đinh Hạo. Biểu tình các đệ tử ký danh vừa hưng phấn vừa lo lắng kéo nhau theo.

      * * *

      Từ ý nghĩa nào đó đệ tử ký danh xem như đệ tử chính thức của Vấn Kiếm tông.

      Bởi vì chỉ có trải qua các loại kiểm tra, qua ngũ quan, trảm lục tướng, trong cuộc thi lớn năm được môn phái thừa nhận bỏ hai chữ 'ký danh' mới xem như chính thức tiến vào Vấn Kiếm tông.

      Lúc này mới tính là đệ tử chính thức của Vấn Kiếm tông, tức là đệ tử ngoại môn.

      Đương nhiên trở thành đệ tử ngoại môn có nghĩa an toàn.

      Bởi vì đệ tử ngoại môn chỉ xem như tầng chót nhất kim tự tháp Vấn Kiếm tông.

      Bọn họ phải trải qua các cuộc thi, chỉ người xuất sắc trong số đệ tử ngoại môn mới có tư cách tiếp tục leo lên trở thành đệ tử nội môn, lại lên nữa trở thành đệ tử chân truyền, đệ tử hạch tâm. Nếu thể tiến bộ trong cạnh tranh kịch liệt đành kẹt lại ở tầng đệ tử ngoại môn suốt đời, có ngoại lệ sống trong Vấn Kiếm tông đến chết.

      Nhưng cái này cản trở các đệ tử ngoại môn kiêu ngạo và chiếm ưu thế trước mặt các đệ tử ký danh.
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 123: ĐOẠN THIÊN LÝ, THIÊN LÝ LÂU MẠNH MẼ

      Trong cạnh tranh tàn khốc nhiều đệ tử ngoại môn mất hy vọng tiến thêm bước, địa vị trong tông môn dưới khá là lúng túng. Cho nên đệ tử ngoại môn tổ thành các loại tiểu đoàn thể, chăm chỉ tiến tới mà dùng các loại thủ đoạn luồn cúi mưu lợi, mưu toan đường tắt đường võ đạo hoặc ham mê quyền tài, thường thích chèn ép đệ tử ký danh làm vui.

      Những người này trở thành sâu nhọt của môn phái.

      Nhiều người suy đoán cao tầng tông môn biết tập đoàn ung nhọt đó tồn tại nhưng vẫn mặc kệ rất có thể là vì thử thách năng lực các đệ tử ký danh, đây là phần kiểm tra.

      Nên biết rằng có nơi nào có người là chỗ đó có tranh đấu ích lợi.

      Đệ tử tông môn chỉ đối diện đánh giết, tu luyện võ đạo mà còn cần học đối mặt các mưu ngươi lừa ta gạt. Chỉ người thắng trong các cuộc tranh đấu mới đáng cho toàn tông môn dốc tâm huyết ra bồi dưỡng.

      Nhóm đệ tử ngoại môn hợp thành đủ các tiểu đoàn thể buôn bán chiếm lợi ích trong phạm vi môn quy cho phép.

      Bình thường tiểu đoàn thể này đa số có tụ điểm cố định, những nơi cố định đó đa phần nằm trong khu thương mại.

      Thiên Lý Lâu là cứ điểm như vậy.

      đến Thiên Lý Lâu khu thương nghiệp bậc ba Vấn Kiếm tông ai biết, đó là cứ điểm đoàn thể đệ tử ngoại môn rất có thế lực, trong khu trung tâm phồn hoa thương nghiệp Thiên Lý Lâu chiếm diện tích lớn với lầu cao gỗ sắt đỏ bốn tầng, cực kỳ dễ thấy.

      Thiên Lý Lâu xếp ba hàng đầu trong chợ toàn bậc ba Vấn Kiếm tông.

      Tổ chức Thiên Lý Lâu có rất nhiều thành viên, có mấy cao thủ, nghe vài trưởng lão ngoại môn cũng lén tham gia.

      Trương Nghị chính là trong các tiểu đầu mục của Thiên Lý Lâu.

      Trương Nghị trở thành đệ tử ngoại môn bốn năm vẫn thể vào nội môn nên tự sa đọa vào Thiên Lý Minh. Vì Trương Nghị giỏi luồn cúi, đầu óc nhanh nhẹn, tâm ngoan thủ lạt nên được chức tiểu đầu mục phụ trách cưỡng ép thu mua thứ các đệ tử ký danh có được trong rèn luyện. là thu mua nhưng ra là cướp trắng trợn.

      Bởi vì Trương Nghị cho giá cả thấp quá đáng.

      Chớp mắt đến buổi chiều.

      Trương Nghị ăn uống no nê xong ợ chua, xoay ghế bành lười biếng ngồi trước cửa Thiên Lý Lâu.

      Dưới bậc thang có mấy chục đệ tử Thiên Lý Lâu xếp mấy chục bàn vuông, phô vải đỏ thành quầy tạm thời, hung ác thu mua.

      - Sáu răng Hùng Bi thú lưng đen rác rưởi chỉ đáng bạc vụn, cầm rồi biến !

      - Chỉ nửa lượng bạc? Đây chính là răng hoàn chỉnh của mãnh thú tam giai, mới rồi Kỳ Hàng Cư yết giá ba trăm lượng, các ngươi cướp trắng trợn. Quá đáng hết sức, ta bán!

      - Ô tiểu tử, to gan , ngươi ngứa da sao? Ăn đòn chưa ? Cướp trắng trợn rồi sao? Cho ngươi nửa lượng đủ mặt mũi, muốn? Để răng lại rồi biến!

      - Các ngươi...

      Thiên Lý Lâu mạnh mẽ thô bạo cuối cùng đệ tử ký danh bị bóc lột chỉ có thể nuốt máu và răng vào miệng, dám phản kháng. Đệ tử ký danh bỏ lại hàng hóa vào sống ra chết, mang nửa lượng bạc ít đến tội bất đắc dĩ rời .

      Trương Nghị nhìn thấy tất cả.

      - Hì hì, đám nghé con đừng oán giận, hãy thích ứng thế giới mạnh ăn thịt yếu !

      Trương Nghị nhìn các đệ tử ký danh mặt mũi bầm dập, vẻ mặt cam lòng nhưng có cách nào bán các loại tài liệu mãnh thú, linh thảo có được trong quá trình rèn luyện với giá cực thấp cho Thiên Lý Lâu. Trương Nghị ngồi ghế thái sư, vui sướng khi người gặp họa.

      đệ tử ngoại môn như khỉ ốm đứng bên cạnh Trương Nghị phe phẩy quạt mo cho gã mát, cười nịnh :

      - Ha ha ha ha ha ha! Lần này lời mớ, toàn nhờ Trương sư huynh cao minh.

      Trương Nghị đắc ý :

      - Cái này có là gì? Đây mới chỉ là đám nghé lần đầu rèn luyện. Ha ha ha ha ha ha! Còn các lần rèn luyện sau, khi đám tay mơ quen thuộc rèn luyện rồi thu hoạch nhiều hơn, Thiên Lý Lâu thu mua được nhiều tài liệu giá rẻ.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm đắc ý :

      - Đúng đúng đúng, Trương sư huynh cao minh, ha ha ha ha ha ha! Nhìn đám đáng thương giống con cừu ngơ ngác bị chúng ta lần lượt cắt lông cừu rồi lại biết làm sao là sướng. Ha ha ha ha ha ha!

      Các thành viên Thiên Lý Lâu dưới bậc thang diễu võ dương oai cũng cười đắc ý.

      Trương Nghị xỉa mấy thịt vụn dính ở kẽ răng, uống hớp rượu.

      Trương Nghị lạnh lùng cười:

      - đến phải cảm ơn mây tên xương cứng Thanh Sam Đông Viện, muốn tiền muốn mạng dám đầu đối kháng Thiên Lý Minh. Ha ha ha ha ha ha! Vừa lúc giết gà dọa khỉ, bị chúng ta đánh gần chết trước mặt mọi người, lần này còn ai dám phản kháng.

      - Lần trước đánh sướng tay , hì hì.

      - Ta tiểu tử nhà ngươi xuống tay độc, cái tên Trương Phàm suýt bị đánh chết, dù chết sau này cũng phế, chắc thể tu luyện võ đạo được nữa. Sau này mọi người chú ý chút, xuống tay có chừng mực đừng đánh chết người, nếu bị môn phái trách tội cả đám rắc rối.

      - Ha ha ha ha ha ha! Sợ cái gì? Là Đoạn Thiên Lý sư huynh ra tay, lại phế vật tên Trương Phàm thực lực thấp thấy tội, tuyệt đối có gì nổi bật, dù đánh chết cũng vấn đề lớn.

      Nhóm người này cực kỳ kiêu căng.

      Lúc này trong đám người truyền ra giọng trầm thấp.

      - đám cướp vênh váo cái gì? Chờ Đinh Hạo sư huynh trở về chắc chắn đám tạp chủng các ngươi muốn khóc cũng khóc được!

      Tuy thanh nhưng bị mọi người nghe thấy.

      Đám người Trương Nghị biến sắc mặt.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm đứng bậc thang hét to:

      - Ai? Mới rồi ai bước ra cho lão tử!

      ai đáp lời.

      Ánh mắt đệ tử ngoại môn khỉ ốm lần lượt quét qua các đệ tử ký danh.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm phát điều gì nhảy xuống bậc thang, kéo cổ áo đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện ra.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm cười trầm:

      - Đồ đê tiện, , có phải vừa rồi là ngươi ?

      Thiếu niên bị lôi ra khoảng mười ba, bốn tuổi, mặc áo xanh chắc là đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện. Thân hình thiếu niên hơi mảnh khảnh, mặt đỏ lên. Thiếu niên hừ tiếng, cúi đầu, giận mà dám gì.

      - Bà nội nó, phải mới rồi ngươi gan lắm sao? Bây giờ rụt vòi?

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm xách cổ áo thiếu niên lơ lửng, lạnh lùng cười:

      - Đồ đê tiện, ngươi phục phải ? Có ngon lặp lại lời lúc này lần nữa. Đinh Hạo chó chết gì đó biết chết ở đâu trong hoang dã, ha ha, dù có quay về cũng ngoan ngoãn quỳ xuống liếm chân lão tử!
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 124: TÁT TAI, NGƯƠI LÀ AI?

      Thiếu niên Thanh Sam Đông Viện trong lòng có bốc đồng chưa bị thế giới tàn khốc nghiền nát.

      Huống chi đệ tử ngoại môn khỉ ốm sỉ nhục thần tượng của thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện, Đinh Hạo.

      Cho nên thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bị chọc giận.

      Mặc dù thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bị xách lơ lửng cách mặt đất nhưng cúi đầu nữa, mắt tóe lửa trừng đệ tử ngoại môn khỉ ốm lùi bước.

      Thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện gằn từng chữ:

      - Thứ a dua nịnh hót hãy chờ , có lúc ngươi khóc! Đợi khi Đinh Hạo sư huynh trở về ngươi còn dám như vậy xem như ngươi có can đảm!

      biết sao đệ tử ngoại môn khỉ ốm bị ánh mắt thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nóng bỏng nhìn kiềm đợc run sợ.

      Giây lát sau đệ tử ngoại môn khỉ ốm lấy lại tinh thần, quê quá nổi khùng.

      Bốp!

      bạt tai vang dội.

      Mặt thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện có dấu tay ràng, nửa bên mặt sưng lên, khóe miệng chảy ra tơ máu.

      Các các đệ tử ký danh khác xếp hàng thấy tình hình nảy giận ứa gan nhưng dám gì, thầm siết nắm tay cố nén, nghiến răng thầm nguyền rủa đám cướp.

      bậc thang cửa Thiên Lý Lâu, đám người Trương Nghị cười to hả hê.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm càng đắc ý hơn.

      - Ha ha ha ha ha ha! Dù Đinh Hạo đến sao? Chỉ là đệ tử ký danh nho may mắn được đệ nhất đại tái năm viện lần. Chỉ có đám đáng thương các ngươi mới xem Đinh Hạo là nhân vật, ở trong mắt Thiên Lý Lâu là trò hề. Ha ha ha ha ha ha! Lão tử tát ngươi bàn tay bây giờ còn muốn đánh nữa, Đinh Hạo sư huynh của ngươi ở đâu sao ra cứu ngươi? Ha ha ha ha ha ha! ở đâu?

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm rồi vung mạnh tay lên.

      Bàn tay này bao trùm ánh huyền khí kèm tiếng gió rít, nếu tát vào mặt dù là con trâu cũng xỉu.

      Trái tim độc ác, đệ tử ngoại môn khỉ ốm nương tình.

      Đám người Trương Nghị bậc thang lạnh lùng nhìn có vẻ gì muốn ngăn cản.

      Các đệ tử ký danh nhẫn tâm nhắm mắt lại.

      Rầm!

      tiếng trầm đục vang lên.

      phải tiếng tát tai nhưg mọi người tưởng.

      Các đệ tử ký danh nhắm mắt nghi hoặc mở ra, ngạc niên thấy người mặt áo xanh chẳng biết xuất từ bao giờ. bàn tay trắng mềm lại như kiềm sắt bắt chặt cổ tay đệ tử ngoại môn khỉ ốm.

      Đó là...

      số đệ tử ký danh bị Thiên Lý Lâu ép buộc bán thứ có được từ rèn luyện, đặc biệt là các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện kinh ngạc, nghi hoặc ngắn ngủi qua người run rẩy.

      Bởi vì bọn họ nhận ra người xuất này là ai.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm tưởng tượng cảm giác sung sưởng khi tát vào mặt thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhưng ngược lại cổ tay đau đớn bị gãy. Đệ tử ngoại môn khỉ ốm ngạc nhiên phát bàn tay gã bị người bắt lại.

      Chết tiệt, có kẻ dám ngăn cản gã?

      Lúc này có ai dám cản gã?

      Người này chỉ mặc trang phục đệ tử ký danh đê tiện.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm giận xì khói.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm thấy trong mắt đệ tử ký danh đê tiện, đáng thương này chất chứa khiêu khích khiến gã cảm giác uy nghiêm bị coi rẻ. Đệ tử ngoại môn khỉ ốm tức giận người run run.

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm cảm thấy mình đầy sát khí hỏi:

      - Tiểu tạp chủng, bà nội nó ngươi là ai? Muốn chết sao? Dám ngăn ta? Ngươi có biết ta là ai ?

      Bốp!

      Đáo lại đệ tử ngoại môn khỉ ốm là bạt tai.

      bạt tai rất vang.

      Trong tiếng tát tai, thân thể đệ tử ngoại môn khỉ ốm nặng như diều trong bão tố dán mặt đất bay vèo ra ngoài.

      Nhiều người thấy trong lúc đệ tử ngoại môn khỉ ốm bay răng kèm máu loãng bay ra khỏi miệng gã.

      Khuôn mặt dữ tợn bị tát hõm xuống biến hình.

      - A!

      Đệ tử ngoại môn khỉ ốm như trái bóng da đập mạnh vào mặt bàn, bắn ngược lên té xuống đất, bản năng hét thảm.

      Sướng!

      vài đệ tử ký danh thầmh oan hô.

      Cái tát này quá sướng, quá hả hê.

      Chỉ đứng nhìn tình trạng thê thảm của đệ tử ngoại môn khỉ ốm thấy sướng như mùa hè ăn dưa hấu ướp lạnh, sướng đến tận xương. Người đột nhiên xuất làm chuyện mà bọn họ rất muốn làm nhưng dám làm.

      Hết giận!

      là hả hê!

      Các đệ tử ký danh hưng phấn gào thét.

      Nhưng đám người Trương Nghị đứng bậc thang Thiên Lý Lâu biểu tình trái ngược lại.

      Phản rồi, đệ tử ký danh nho dám trước cửa Thiên Lý Lâu khiêu khích uy nghiêm của nhiều đệ tử ngoại môn, là muốn chết!

      đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng bật dậy:

      - Tổ cha nó, có tiểu tạp chủng sợ dám đến Thiên Lý Lâu gây chuyện, mù mắt chó nhà ngươi! Hôm nay giết ngươi lão tử xem như đệ tử ngoại môn!

      Đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng đứng dậy.

      Thân hình đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng vạm vỡ nhìn người áo xanh bên dưới, gã đầy sát khí. tiếng nổ ầm ĩ, đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng nhảy khỏi bậc thang. Đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng ở giữa trung phát ra ánh sáng huyền khí thổ hệ màu cam, gã như núi cao đè xuống.

      Thực lực của đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng này cao hơn đệ tử ngoại môn khỉ ốm trước đó nhiều.

      Đám người Trương Nghị chờ đợi đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng đánh gã đệ tử ký danh áo xanh ăn gan hùm mật gấu.

      Nhưng mà...

      Bốp!

      Vẫn là cái tát vang dội.

      ai thấy người mặc áo xanh đứng dưới bậc thang ra tay như thế nào.

      Mọi người chỉ cảm thấy áo xanh chợt lóe, hao mắt lên.

      Sau đó đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng đyầ khí thế bị tát tai, nối gót theo đệ tử ngoại môn khỉ ốm có đường chống cự như trái bóng da bay nhanh hơn ra ngoài.

      Vẫn là gương mặt biến hình!

      Vẫn là răng và máu loãng tung toé!

      Vẫn là đập mạnh xuống bàn rồi té dưới đất, vụn gỗ và bụi đất văng khắp nơi.

      Đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng và khỉ ốm đụng vàon hau, ngất xỉu.

      - Ui ui.

      Trong khí liên tục vang tiếng hút ngụm khí lạnh.

      Lần này dù là ngu ngốc cũng nhìn ra được đệ tử ký danh mặc áo xanh tuyệt đối là cao thủ , ra tay chừa đường sống, hiển nhiên có chuẩn bị mới đến. Đây là đá quán!

      Đám người Thiên Lý Lâu bậc thang biểu tình cực kỳ khó xem.

      Trương Nghị là tiểu đầu mục biểu tình trầm trọng đứng dậy đánh giá người áo xanh từ xuống dưới.

      Trương Nghị hơi khách sáo hỏi:

      - Tiểu tử, ngươi là ai?
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :