Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1123: CHUYÊN NGHIỆP CHÚT NÀO (HẠ).

      Côn Ngọc che mặt.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn dở khóc dở cười.

      Đinh Thiên Sương vừa khóc vừa đạp mạnh vào Nhậm Ngã Hành mập mạp nhai ngon lành, nháy mắt ra dấu.

      Nhậm Ngã Hành vẻ mặt ngu ngơ, ngừng nhai. lát sau Nhậm Ngã Hành mập mạp hiểu chuyện, ồ ừ, ném đùi gà sang bên.

      Nhậm Ngã Hành nằm dưới đất hơ tay múa chân gào khan:

      - A a a a, thả ta ra ngoài, ta muốn tìm sư phụ, mau thả ta ra!!! Nếu làm ồn chết các ngươi!

      Đinh Thiên Sương tức giận quát:

      - Tên mập kia, ngươi chuyên nghiệp chút nào!

      Nhậm Ngã Hành:

      -...

      Hai cao thủ chưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc suýt phì cười. Hai tiểu tử này thú vị, biết phụ mẫu gì sinh ra hai đứa trẻ đáng như vậy. Chưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc nổi lòng thương.

      Nhưng nghĩ lại hai đứa trẻ này liên quan đến việc lớn Thần Kiếm môn bồi dưỡng ra Chiến thần vô địch, lại là ma tinh chuyển thế, là tai họa trong truyền thuyết, trái timChưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc lại cứng rắn lên.

      Nhân vật như chưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc bị tình cảm lấn át lý trí.

      Côn Ngọc nhức đầu :

      - Cứ chịu đựng như vậy phải là cách.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn khẽ thở dài:

      - Sửa chữa thức hải , xóa phần ký ức của bọn chúng. Tuy làm vậy tổn thương phần trí tuệ nhưng giảm thấp thiên phú của hai đứa, chúng ta cần hai rối gỗ nghe lời chứ phải con nít khóc quậy.

      Côn Ngọc ngây người, gật đầu, :

      - Đành vậy.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc giao lưu bằng truyền nhập mật nên hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành nghe thấy.

      Côn Ngọc chậm rãi vươn tay ra, bàn tay tỏa ánh sáng đỏ mông lung chụp lên đầu nữ hài tử Đinh Thiên Sương.

      Đinh Thiên Sương bản năng lùi ra sau, cảm giác có nguy hiểm:

      - Lão già xấu xa muốn làm gì?

      Côn Ngọc mỉm cười hiền từ :

      - Ngoan, gia gia mang ngươi tìm phụ thân.

      - Lão già xấu xa quỷ mới tin tưởng ngươi...

      Đinh Thiên Sương ranh mãnh nhanh chóng lùi lại.

      Nhưng thực lực của nữ hài tử Đinh Thiên Sương có hạn, sao đấu lại cường giả Võ Thánh cảnh như Côn Ngọc. Lực lượng vô hình vọt tới làm Đinh Thiên Sương tự chủ được bay hướng Côn Ngọc.

      Côn Ngọc dịu giọng :

      - Ngoan, nghe lời. Hài tử, ngươi quên tất cả chuyện vui...

      Chính lúc này xảy ra dị biến.

      Chợt vang tiếng mèo kêu:

      - Meo!

      Đại ma vương Tà Nguyệt vốn lười biếng nằm sấp dưới đất cơ thể bỗng trướng to lên biến thành mèo hai cánh khổng lồ. Bề ngoài ngốc nghếch đáng trở nên dữ tợn, mồm máu há to, đại ma vương Tà Nguyệt nhanh như chớp cắn chân Côn Ngọc.

      Côn Ngọc rú lên:

      - A!

      Côn Ngọc là cường giả Võ Thánh cảnh nhưng huyền khí hộ thể ngăn được răng nhọn của đại ma vương Tà Nguyệt, nửa cẳng chân sắp bị cắn đứt, máu chảy đầm đìa.

      Cùng lúc đó, ba tiếng chó dữ sủa vang lên.

      Chó con lông đen Tam Đầu Thiên Khuyển vốn ủ rũ bỗng bật dậy, đầu phun lửa, đầu phun độc dịch, đầu phun ra tia chớp đen táp chưởng môn Thần Kiếm môn.

      - Meo bà nội nó, liều mạng! Con thỏ gấp còn có thể cắn người, nếu để hai tên khốn nhà ngươi làm tổn thương hai đứa trẻ này meo còn mặt mũi nào gặp Tiểu Đinh Tử.

      Đại ma vương Tà Nguyệt nhả miệng, nuốt miếng thịt. Đôi vuốt như thần đao xẹt qua mặt Côn Ngọc.

      Đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen vốn định chờ đệ tử Thần Kiếm môn vào mới bùng nổ làm khó dễ, nhưng chưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc muốn xóa ký ức của nữ hài tử Đinh Thiên Sương. Đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen buộc phải hành động.

      Lúc này hai vật nuôi đáng bất chấp mạng sống.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn giật mình kêu lên:

      - Hừ! biết sống chết!

      Tuy nhiên chưởng môn Thần Kiếm môn có thực lực cỡ nào? Chưởng môn Thần Kiếm môn chỉ hơi giật mình rồi phản ứng lại ngay, chó con lông đen chưa đến gần gã búng tay. Ba luồng kiếm khí rạch phá hư bắn bể đầu phun lửa, phun độc dịch, tia chớp của chó con lông đen. Kiếm khí để lại ba vết thương sâu thấy xương người chó con lông đen.

      Côn Ngọc cũng kịp phản ứng lại, thực lực bùng nổ, đánh đấm vào cổ đại ma vương Tà Nguyệt.

      Bùm!

      Đại ma vương Tà Nguyệt bị đánh bay, đập mạnh vào vách tường.

      Chó con lông đen rống to:

      - Grao!

      Người chó con lông đen đầm đìa máu tươi, bị kích thích hung tính. Lực lượng huyết mạch bị kích phát, cơ thể chó con lông đen trướng to gấp mấy lần. Chó con lông đen như voi con, sáu con mắt ba cái đầu lóe ánh sáng hung ác. Chó con lông đen nhanh như chớp xông lên.

      - A? Trong tình huống khiếm khuyết bẩm sinh vẫn có thể kích phát lực lượng huyết mạch? Thú vị.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn kêu lên, lắc người né tránh kích kia. Bàn tay chưởng môn Thần Kiếm môn ấn hư .

      Bùm!

      Chó con lông đen bay ra ngoài.

      Tuy chó con lông đen bùng phát lực lượng huyết mạch nhưng dù gì nó còn , phải đối thủ cường giả đỉnh Võ Thánh cảnh như chưởng môn Thần Kiếm môn.

      Mắt chưởng môn Thần Kiếm môn tràn ngập sát khí:

      - Giết hai con súc sinh này, chừa con.

      Đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen biểu làm chưởng môn Thần Kiếm môn hiểu được nếu để hai con vật nuôi sống là tai họa ngầm.

      - được đụng vào chó và mòe của ta!

      Nữ hài tử Đinh Thiên Sương nhào lên người đại ma vương Tà Nguyệt, Nhậm Ngã Hành mập mạp che chở chó con lông đen. Hai đứa trẻ muốn dùng cơ thể mình bảo vệ đồng bạn .

      Chưởng môn Thần Kiếm môn quát to:

      - Kéo chúng ra, hành động!

      Vết thương chân Côn Ngọc lành, biểu tình dữ tợn, hoàn toàn tương xứng với ngoại hình tóc trắng, da dẻ hồng hào hiền từ. Côn Ngọc vươn tay muốn kéo nữ hài tử Đinh Thiên Sương.

      Bỗng nhiên...

      Nữ hài tử Đinh Thiên Sương nhìn hướng cửa nhà đá, đôi mắt xinh đẹp trong veo như thủy tinh mã não tràn ngập vui mừng.

      - Phụ thân!

      Côn Ngọc buồn cười :

      - Tiểu tử nghịch ngợm, lúc này còn muốn lừa ta...

      Côn Ngọc chưa xong bỗng nghe phía sau lưng chưởng môn Thần Kiếm môn kinh kêu:

      - Ngươi là ai? Tại sao vào đây?

      Côn Ngọc giật nảy mình, ngoái đầu lại khó tin phát từ khi nào có người áo xanh đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đứng trước cửa nhà đá, đôi mắt lạnh băng đốt cháy sát ý.

      Gió nổi lên.

      Mắt Côn Ngọc hoa lên, người áo xanh đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lắc người cái đến trước mặt nữ hài tử Đinh Thiên Sương.

      Đinh Thiên Sương vui mừng nhảy cẫng lên:

      - Phụ thân, là phụ thân sao?

      Nữ hài tử Đinh Thiên Sương ôm cổ Đinh Hạo, chu môi hôn gò má . Đinh Thiên Sương vùi đầu vào ngực Đinh Hạo, khóc nức nở.

      Mấy ngày nay dù gặp nguy hiểm trong Hãn Hải sâm lâm, bị đệ tử Thần Kiếm môn lừa đến đây bắt nhốt, kinh hoàng, khủng hoảng vận mệnh biết trước nhưng Đinh Thiên Sương chưa hề khóc. Vào lúc này, Đinh Thiên Sương kiềm được nữa.

      Tiếng khóc chất chứa uất ức, làm nũng nhưng càng nhiều là vui sướng.

      - Sao bây giờ sư phụ mới đến?

      Nhậm Ngã Hành mập mạp ôm chặt đùi Đinh Hạo cố nặn hai giọt nước mắt, chỉ vào đại ma vương Tà Nguyệt.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1124: ĐÁNH KHẮP THẦN KIẾM MÔN.

      Nhậm Ngã Hành mập mạp :

      - Mèo của sư phụ sắp bị người ta đánh chết, đồ đệ đáng mê người ta đây cũng bị bọn họ khi dễ. Sư phụ đừng dễ dàng bỏ qua đám rùa Thần Kiếm môn!

      Nhậm Ngã Hành mập mạp xong khóc toáng lên.

      Lúc trước hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành bướng bỉnh theo Đinh Hạo vào trận pháp truyền tống bàn cờ đá, ai ngờ được truyền tống cùng . Hai đứa trẻ, con mèo, con chó ở trong Hãn Hải sâm lâm gặp muôn vàn khó khăn. Có mấy lần hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành, đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen suýt bị mãnh thú nuốt sống. Từ khi hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành ra đời được nâng niu như trứng, bao giờ chịu cực khổ như vậy?

      Đinh Hạo vuốt tóc nữ nhi, lòng vô cùng dịu dàng:

      - Rồi rồi, đừng khóc nữa, Sương nhi ngoan.

      Trái tim luôn treo cao cuối cùng rơi xuống ngực Đinh Hạo.

      May mắn tối nay Đinh Hạo lẻn vào Thần Kiếm môn, nếu đến ngày mai hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành bị xóa ký ức, tự trách mình suốt đời.

      Đại ma vương Tà Nguyệt nhảy vọt lên:

      - Meo, nhân sủng, ngươi đến rồi? Tại sao mỗi lần ta bị đánh ngươi mới xuất ? Mau giết đám tạp chủng Thần Kiếm môn này!

      Đại ma vương Tà Nguyệt to vẻ rất hưng phấn, giương nanh múa vuốt hướng chưởng môn Thần Kiếm môn.

      - Tôn tử, nhân sủng của ta đến, ngươi tiêu đời rồi!

      Chó con lông đen chạy lại, ba cái đầu thân thiết dụi chân Đinh Hạo.

      Đối diện.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn biểu tình cực kỳ khó xem. Có người lẻn vào tông môn mà chưởng môn Thần Kiếm môn phát ra.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn sắc mặt trầm :

      - Rốt cuộc ngươi là ai? Dám mời mà đến, xông vào sơn môn Thần Kiếm môn ta?

      Đinh Hạo thèm nhìn chưởng môn Thần Kiếm môn.

      Đinh Hạo dịu dàng :

      - Tốt rồi, Sương nhi ngoan, khóc nữa. Ngã Hành cũng đứng lên , chúng ta rời khỏi đây.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn cười khẩy :

      - ? Ha ha ha ha ha ha! đâu? Hôm nay ngươi phải ở đây!

      Côn Ngọc giơ tay lên, mũi tên cảnh báo chói tai bắn lên cao nổ vang trong trời đêm. Buổi tối yên tĩnh trở nên ồn ào, vô số bóng dáng kiếm quang tụ tập hướng Lang Gia Kiếm Tháp.

      Đinh Hạo đặt hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành lên lưng đại ma vương Tà Nguyệt biến to ra, hai tay chộp hư . Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá cùng xuất trong tay Đinh Hạo, chớp mắt lực lượng kỳ dị tràn ngập.

      Đinh Hạo cười to bảo:

      - Chờ xem hôm ai chặn được ta!

      Đinh Hạo giơ tay chém đao.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Lang Gia Kiếm Tháp có vô số minh văn trận pháp gia cố bị chém thành hai khúc. Lang Gia Kiếm Tháp nghiêng rớt xuống vách đá Lang Gia Kiếm Phong. Đinh Hạo cùng với ánh sáng vàng bạc bắn lên cao, tới giữa trung. Đại ma vương Tà Nguyệt cõng hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành cùng chó con lông đen theo Đinh Hạo.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn quát to:

      - đâu được?

      Chưởng môn Thần Kiếm môn giơ tay lên!

      Vù vù vù vù vù!

      Chớp mắt vô số kiếm quang bắn ra như sao rơi đầy trời, hình thành lưới kiếm quang đáng sợ.

      Đinh Hạo lạnh lùng quát:

      - Múa búa trước cửa Lỗ Ban.

      Tay phải Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ sét đâm ra, trong thoáng bốn loại kiếm ý xuân hạ thu đông bùng nổ. Vô số kiếm ý kiếm khí phun ra.

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      Lưới kiếm quang đầy trời bị đập nát.

      - Cái gì?

      Con ngươi chưởng môn Thần Kiếm môn co rút:

      - Đó là... Kiếm ý?

      Tông môn này lấy thần kiếm làm khẩu hiệu, có thể thể thấy là tông môn kiếm tu ghê gớm, có tạo nghệ siêu phàm về kiếm đạo. Gã là chưởng môn Thần Kiếm môn, liếc sơ liền nhận ra Đinh Hạo thi triển kiếm ý trong truyền thuyết.

      ngờ là kiếm ý.

      Đây chính là áo nghĩa cuối cùng của kiếm đạo khó tu luyện nhất. Sau khi kiếm ý đại thành, luồng thần niệm có thể hóa thành vô số kiếm quang chỗ ở. Lấy ý niệm làm kiếm, gì phá vỡ dược. Nguyên Thần Kiếm môn nay người nào nắm giữ được kiếm ý.

      Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bí vừa ra tay thế nhưng chính là bốn loại kiếm ý.

      Làm sao khiến chưởng môn Thần Kiếm môn giật mình?

      Chưởng môn Thần Kiếm môn rống to:

      - Đừng để chạy, mở ra hết trận pháp tông môn, nhất định phải bắt lại!

      Chưởng môn Thần Kiếm môn biết Đinh Hạo thi triển kiếm ý muốn bắt sống , tra khảo cách tu luyện kiếm ý.

      Trong trời đêm, đệ tử Thần Kiếm môn ồ ạt ngự kiếm bay đến, giống như bươm bướm, châu chấu đầy trời. Các luồng sáng kiếm khí khiến trời đêm cực kỳ rực rỡ, xinh đẹp.

      Bọn họ từ bốn phương tám hướng bao vây Đinh Hạo vào giữa.

      Đinh Hạo hét to:

      - Cút !

      Đao kiếm cùng xuất .

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Hỏa long và băng long cùng ra, đánh bay đệ tử Thần Kiếm môn trong phạm vi ngàn thước, vòng vây to lớn xuất lỗ hổng. Đinh Hạo mang theo đám người hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành, đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen nhanh như chớp xông ra ngoài.

      Cùng lúc đó, trận pháp các góc sơn môn Thần Kiếm môn đều mở ra.

      Từng tầng vòng bảo hộ năng lượng mắt thường trông thấy lập tức dựng lên. Vô số ngọn núi bị bao phủ, như tù giam trong thiên địa che phủ mọi thứ trong tông môn.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn lạnh lùng cười:

      - Chỉ là con cá trong lưới, ha ha ha ha ha ha! Chờ xem ngươi có thể chạy trốn tới đâu!

      Đám cao thủ, trưởng lão đường chủ Côn Ngọc bao vây truy sát.

      Chớp mắt Đinh Hạo lao ra khỏi Lang Gia Kiếm Phong mấy ngàn thước. Vòng bảo hộ trận pháp thứ nhất chặn Đinh Hạo lại, màu lam nhạt như sóng nước ngăn cản. Đây là vòng bảo hộ đủ chịu được cường giả đỉnh Võ Thánh cảnh đánh hết sức lần, khủng khiếp hơn Thủy Mạc Thiên Hoa trận pháp phòng ngự số Vô Tận đại lục.

      Đệ tử Thần Kiếm môn bốn phía thấy tình hình này lộ biểu tình trào phúng.

      Đám cao thủ, trưởng lão đường chủ Côn Ngọc, chưởng môn Thần Kiếm môn từ xa thấy Đinh Hạo bị bao vây kẽ hở, cười khinh thường như mèo vờn chuột. Trước giờ chưa có ai xông ra khỏi trận pháp hộ sơn Thần Kiếm môn.

      Trong đám đông, thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ lao ra khỏi đám đông.

      Thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo, lạnh lùng cười:

      - Tên giặc kia, ngươi tốn đâu?

      Đệ tử Thần Kiếm môn reo hò.

      Thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ rất có uy vọng, được mọi người thích, chắc cũng là thiên tài của Thần Kiếm môn.

      Đinh Hạo thèm nhìn thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ, đưa lưng hướng gã quan sát kỹ trận pháp phòng hộ thủy hệ trước mắt mình.

      Thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ hừ lạnh tiếng:

      - Muốn chết!

      Thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ đâm ra kiếm, trong khí vang tiếng xẹt xẹt. Có thứ gì mắt thường thể thấy xuyên qua hư bay tới.

      Tiếng đệ tử Thần Kiếm môn hoan hô càng vang.

      Đám cao thủ, trưởng lão đường chủ Côn Ngọc, chưởng môn Thần Kiếm môn ở phía xa gật đầu, mỉm cười.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1125: VIỆN QUÂN ĐẾN.

      Lão nhân tóc bạc da hồng cười :

      - Đại Hư Xuyên Thoa kiếm pháp của Lăng Ba ngày càng thành thạo, uy lực bất phàm, đến đỉnh cao. Đây là cơ hội vừa lúc cho rèn luyện, để Lăng Ba niềm hy vọng tương lai của tông môn có thêm kinh nghiệm thực chiến.

      Có đám cao thủ, trưởng lão đường chủ Côn Ngọc, chưởng môn Thần Kiếm môn tọa trấn, dù thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ Lăng Ba địch lại người đeo mặt nạ quỷ thanh đầu ít nhất gặp nguy hiểm.

      Nhưng chớp mắt...

      Đinh Hạo thèm quay đầu lại, vung tay.

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      chuỗi tiếng vang trầm đục.

      Các điểm trong hư nổ tung như bong bóng bể, kình khí đáng sợ thành vòi rồng khuếch tán.

      - A! Phụt!

      Thiếu niên mặt trắng mặc áo kiếm sĩ màu đỏ Lăng Ba hộc búng máu, bị trọng thương bay ngược ra, ngất xỉu.

      Tiếng đệ tử Thần Kiếm môn hoan hô chợt ngừng bặt.

      Nụ cười mặt đám cao thủ, trưởng lão đường chủ Côn Ngọc, chưởng môn Thần Kiếm môn đong lại.

      Càng khiến đám cao thủ, trưởng lão đường chủ Côn Ngọc, chưởng môn Thần Kiếm môn kinh sợ là Đinh Hạo chậm rãi vươn tay ấn vào vòng bảo hộ trận pháp màu lam nhạt. tầng băng tinh trắng lấy tay Đinh Hạo làm trung tâm nhanh chóng khuếch tán, vòng bảo hộ gợn sóng lam nhạt chợt đông lại.

      Răng rắc!

      Có tiếng giòn vang, lòng bàn tay Đinh Hạo nhấn mạnh.

      Bùm!

      Vòng bảo hộ vỡ cái lỗ to.

      Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt lắc người biến mất tại chỗ.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn hét to:

      - Đuổi theo!

      Các loại trận pháp, thủ hộ,g iam cầm trong sơn môn Thần Kiếm môn cỡ mấy trăm cái, tuyệt đối thể để người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chạy trốn.

      Tiếng ngự kiếm xé gió vang lên dứt bên tai.

      Từng đợt kiếm quang xẹt qua rạch hư .

      Mỗi kiếm quang đại biểu cho vị cường giả Thần Kiếm môn.

      Khi bọn họ chạy tới trận pháp phòng hộ tiếp theo vòng bảo hộ năng lượng đỏ rực có cái lỗ to ba thước, vòng phòng hộ này thể ngăn cản người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.

      Bọn họ tiếp tục đuổi theo.

      người Thần Kiếm môn ngày càng giật mình.

      Từng trận pháp phòng hộ bị phá mở, tốc độ quá nhanh. Năng lượng phòng hộ vững chắc trước mặt người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng như tờ giấy mỏng dễ dàng bị đâm thủng, thể ngăn cản bước chân của .

      Trong giọng của chưởng môn Thần Kiếm môn chất chứa tức giận quát:

      - Đuổi theo, đánh gục !

      Tự tin, bình thản trong lòng chưởng môn Thần Kiếm môn rút .

      Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có lai lịch gì?

      Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có thể thoải mái phá mở trận pháp tông môn Thần Kiếm môn, lẽ biết sơ hở mấy mắt trận? Hoặc... Người này là nội gian, phản đồ của Thần Kiếm môn?

      Nghĩ đến đây chưởng môn Thần Kiếm môn rất giật mình, dù thế nào thể để người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chạy thoát.

      Chớp mắt đám người người Thần Kiếm môn đuổi theo ra mấy trăm dặm, vượt mấy chục trận pháp thủ hộ.

      Mơ hồ thấy phía trước có bóng dáng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, mấy tầng trận pháp phòng hộ phía ngoài cùng chính là trận pháp mạnh nhất Thiên Tôn, dụng để phòng ngự ngoại địch. Tốc độ phá trận pháp của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chậm lại.

      - Đừng để chạy!

      - Giết!

      - Bao vây , bắt lại!

      Các đệ tử Thần Kiếm môn tức giận.

      Đùa gì vậy? Bị đối phương xâm nhập tông môn đại náo, tại mắt thấy sắp bỏ tốn, nếu chuyện này đồn ra Thần Kiếm môn còn mặt mũi nào nữa, tuyệt đối thành trò cười của tông môn khác.

      Lão nhân tóc bạc da hồng lắc người biến thành luồng sáng công kích Đinh Hạo.

      Đinh Hạo phá giải trận pháp thủ hộ này. So sánh với trận pháp trong tông môn trận pháp càng ở vòng ngoài càng cường đại, Đinh Hạo cần nhiều thời gian hơn. Tất nhiên quan trọng nhất là lúc trước vào Đinh Hạo nhìn thấu các trận pháp, hơi sửa đổi nó chút để dễ ra ngoài. Nếu làm vậy dù Đinh Hạo có là thần trận pháp giáng xuống thế gian cũng cách nào nhàng phá giải nhiều trận pháp của Thần Kiếm môn.

      - đâu?

      Người Côn Ngọc chưa đến hai kiếm hoàn bay ra khỏi lỗ mũi, hóa thành ánh sáng sắc bén bắn hướng Đinh Hạo.

      Côn Ngọc là cường giả tuyệt đối cảnh giới Võ Thánh cảnh cao giai, vừa ra tay khí thế vô song, cực kỳ sắc bén.

      Đinh Hạo nhíu mày, tay phải cầm thanh kiếm rỉ sét bỗng rung lên. Lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét bùng nổ, thoáng chốc chí tôn chi khí tràn ngập. Vết rỉ sét loang lổ như có sống tách ra khỏi thân kiếm, biến thành luồng sáng bay ra.

      Đinh đinh!

      Chợt vang hai tiếng khẽ khàng.

      Vết loang lổ và kiếm hoàn va chạm vào nhau, tự bay ngược về.

      Cùng lúc đó, vang tiếng nổ điếc tai, trận pháp thứ trăm bị phá hở. Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt biến thành tia chớp bay xa.

      - Cái gì?

      Côn Ngọc giật này mình, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

      Côn Ngọc vất vả tu luyện bí thuật kiếm hoàn thế nhưng bị đối phương nhàng phá giải, vừa rồi hơi thở trong thanh kiếm rỉ sét rốt cuộc là...

      Chưởng môn Thần Kiếm môn bình tĩnh được nữa.

      - Cùng nhau ra tay, đối phó với loại giặc này cần đến đạo nghĩa, giết!

      - Ba, bốn mươi cao thủ Võ Thánh cảnh của Thần Kiếm môn cùng ra tay, lực lượng đáng sợ dời núi lấp biển đánh hướng Đinh Hạo. Hư bị chấn vỡ nát, bão tố hình thành trong trung.

      Lúc này còn lại tám trận pháp thủ hộ.

      Đinh Hạo nhíu mày.

      Nhiều cường giả thánh nhân cảnh ra tay, Đinh Hạo ứng đối rất khó khăn. Đinh Hạo cảm thấy áp lực quá lớn, bên cạnh còn có hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành, phải phân tâm chăm sóc chúng tránh cho bị lan đến.

      Đinh Hạo do dự nữa.

      Tay phải hoàn toàn khởi động thanh kiếm rỉ sét. Lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét hoàn toàn bùng nổ, cực ngục băng huyền khí ở hạ đan điền ở bụng bị hút sạch. Thân thanh kiếm rỉ sét trướng to mười thước, thân kiếm giống như cửa thành lấp lánh ánh sáng, chút tỳ vết. Thanh kiếm rỉ sét như mặt trời tỏa ánh sáng chói mắt, trong mấy trăm dặm Thần Kiếm sơn mạch được chiếu sáng như ban ngày.

      Hơi thở quân lâm thiên hạ quét sạch bốn phía.

      - Cái gì?

      - Đây là...

      Các cao thủ Võ Thánh cảnh Thần Kiếm môn kiềm được sinh ra nỗi sợ, đó là lực lượng rất đáng sợ.

      Đinh Hạo xuất kiếm.

      Đinh Hạo ra tay với người Thần Kiếm môn.

      Thanh kiếm rỉ sét chém vào trận pháp thủ hộ trước mắt.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Tiếng gầm rống như thiên địa tan vỡ vang lên, như thần linh tức giận rít gào. Nguyên Thần Kiếm sơn mạch rung rinh, luồng kiếm quang khủng khiếp sắp hủy diệt thời gian chớp mắt xuyên thấu vài trận pháp cuối cùng còn lại.

      Cùng đó, thân hình Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt theo kiếm quang bay ra khỏi phạm vi sơn môn Thần Kiếm môn.

      - Chết tiệt, đuổi theo! thể cho trốn!

      - Mau mời lão tổ tông ra tay!

      - Hừ! chỉ có tu vi huyền khí chưa đến Võ Đế cảnh, ta đoán thần kiếm trong húc giục được mấy lần, giết!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1126: VIỆN QUÂN ĐẾN (HẠ).

      Ngây người giây lát sau người Thần Kiếm môn điên cuồng, như ong vò vẽ bị chọc giận ùa ra.

      Đám cường giả thánh nhân cảnh Thần Kiếm môn nổi khùng. Hơn trăm trận pháp thủ hộ của tông môn bị người phá vỡ ngay trước mắt bọn họ, sỉ nhục này chỉ có bắt lấy kẻ gây tai họa mới xóa bỏ được. Nếu Thần Kiếm môn vĩnh viễn bị nhấn chìm trong sỉ nhục.

      Càng khiến bọn họ lo lắng là lai lịch của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bí , thần biết quỷ hay trà trộn vào Thần Kiếm môn, thoải mái phá vỡ nhiều trận pháp. Điều này có nghĩa là về sau người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng muốn tới Thần Kiếm môn tới, muốn . Nếu người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng dẫn theo thế lực khác đến đối phó Thần Kiếm môn vậy chẳng phải là nguyên tông môn có chút sức đánh lại?

      Hôm nay mặc kệ trả giá thế nào đều phải giữ người này lại.

      Và người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chỉ có người, đơn độc thế yếu, có tiêu hao cũng phải làm mệt chết.

      bầu trời, kiếm quang điên cuồng chớp lóe như ong vò vẽ nổi giận đuổi theo Đinh Hạo. Mấy vạn người rượt đuổi, Thần Kiếm môn dốc hết lực lượng.

      Giọng Đinh Hạo vang lên:

      - Ha ha ha ha ha ha! Thần Kiếm môn, ta khuyên các ngươi hãy quay về , đừng khinh người quá đáng!

      Chưởng môn Thần Kiếm môn hét to:

      - Tên giặc kia, dù ngươi lên trời xuống đất Thần Kiếm môn ta tuyệt đối tha cho ngươi!

      - Chó già vô sỉ, ngươi muốn xóa ký ức của Sương nhi đáng bị giết! Nhưng nghĩ tình các ngươi nuôi dưỡng nữ nhi của ta đoạn thời gian, ta giết các ngươi xem như hết lòng. Nếu còn biết phân biệt đừng trách ta vô tình.

      Đinh Hạo bỗng ngừng giữa trung, chạy trốn nữa.

      Vù vù vù vù vù!

      Đám đệ tử Thần Kiếm môn vội vàng dừng lại.

      Lúc trước Đinh Hạo kiếm đâm thủng mấy trận pháp thủ hộ, Thần Kiếm môn dám buộc nóng nảy.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn hừ lạnh tiếng:

      - Hừ! Nữ nhi của ngươi là ma tinh chuyển thế, ngươi cũng phải thứ tốt lành gì. Thần Kiếm môn ta tha cho tên nào chạy thoát!

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - biết sống chết, cho các ngươi cơ hội cuối cùng, cút, nếu san bằng Thần Kiếm môn ngươi.

      - Ha ha ha ha ha ha!

      Chưởng môn Thần Kiếm môn cười phá lên:

      - San bằng Thần Kiếm môn ta? Chỉ bằng vào mình ngươi? biết trời cao đất rộng, đệ tử Thần Kiếm môn ta có mấy vạn người, người kiếm đủ chém nát ngươi ra!

      - A?

      Khóe môi Đinh Hạo cong lên quái dị:

      - Ngươi khi dễ ta ít người sao?

      Chưởng môn Thần Kiếm môn nhe răng cười :

      - Đúng sao?

      Đinh Hạo cất tiếng cười to.

      Chớp mắt dị biến xảy ra.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Mặt đất rung rinh, phía xa có tiếng nhiều vật nặng đập vào mặt đất, như có mãnh thú hồng hoang vô tận xung phong. Trong bóng tối có những người thân hình vạm vỡ chạy nhanh tới, mỗi khi nhảy cái là vượt qua núi cao ngàn thước. Bọn họ giẫm xuống, dãy núi rạn nứt, đất đai sụp đổ.

      Đó là dòng nước lũ đáng sợ, bóng người rậm rạp làm người ta da đầu mát lạnh.

      Trong lòng chưởng môn Thần Kiếm môn dâng lên bất an:

      - Đó là...

      Bóng người rậm rạp như thủy triều, mặt đất rủnẩy dưới chân bọn họ, dãy núi sụp đổ. Bọn họ như từng con mãnh hổ, thần long, hơi thở dũng mãnh, cường đại dâng tròa lấp đầy thiên địa.

      Đây đều là chiến sĩ thiết huyết giết chóc nhiều.

      Đại quân đến từ Thiên bộ lạc trong Hãn Hải sâm lâm rốt cuộc chạy tới.

      Đan Hùng nguyên soái, Kim Khả Ngôn đằng trước nhất.

      Đan Hùng nguyên soái vung tay lên, mấy ngàn chiến sĩ đến từ Hãn Hải sâm lâm đứng lại, cung kính hành lễ hướng Đinh Hạo.

      - Tham kiến Thiên Tôn!

      Mấy ngàn người cùng hét to, thanh như thần lôi đánh ầm ầm khiến người da đầu tê dại, khí thế vô song.

      Đây đều là chiến sĩ qua bao nhiêu cuộc giết chóc trong Hãn Hải sâm lâm, vì sống sót bọn họ đấu cùng trời, cùng đất, cùng hồng hoang di chủng mãnh thú. Mỗi ngày bọn họ sống trong chém giết, người dính sát khí máu me. Mấy ngàn người đứng chung chỗ, hơi thở huyết sát mắt thường trông thấy lập tức bắn lên cao như mây máu bốc hơi.

      Đinh Hạo phất tay.

      - Đa tạ Thiên Tôn!

      Giọng mấy ngàn chiến sĩ văng vẳng trong thiên địa, đằng đằng sát khí.

      Phía đối diện.

      Người Thần Kiếm môn biến sắc mặt.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn kinh ngạc :

      - Đây là... Man trong Hãn Hải sâm lâm?

      Chưởng môn Thần Kiếm môn biết mấy man trong Hãn Hải sâm lâm đáng sợ, đều là kẻ liều mạng tu luyện cơ thể, chỉ dựa vào sức mạnh lên đến sức chiến đấu Võ Đế cảnh, Võ Thánh cảnh, có thể tay xé thần long, mãnh hổ, giao long, cực kỳ hung hãn. Có thể sống trong hoàn cảnh ác liệt ở Hãn Hải sâm lâm, mỗi người đều là cao thủ giết chóc.

      Nhưng những cuồng man rất ít ra khỏi Hãn Hải sâm lâm, tại sao hôm nay ra nhiều người như vậy?

      Đây là bộ lạc nào trong Hãn Hải sâm lâm có nhiều chiến sĩ đến thế? Xem khí thế của bọn họ thực lực yếu nhất cũng cỡ cảnh giới tu vi Võ Đế cảnh. nngà Võ Đế cảnh thể tu, có bảy mươi cuồng man thể tu Võ Thánh cảnh, cái này...

      Chưa từng nghe trong Hãn Hải sâm lâm có bộ lạc cường đại như vậy!

      Thiên Tôn?

      Mắt chưởng môn Thần Kiếm môn liếc hướng Đinh Hạo, hiểu được những chiến sĩ cuồng man gọi người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng là Thiên Tôn, lẽ chính là liên minh Thiên bộ lạc gì đó trong tin đồn gần đây?

      Chết tiệt, sao chuyện lại như vậy?

      Lúc này người Thần Kiếm môn vào thế cưỡi lưng cọp.

      Biểu tình chưởng môn Thần Kiếm môn cực kỳ trầm trọng:

      - Ngươi... Rốt cuộc là ai?

      Đại quân chiến sĩ cuồng man trước mắt chưởng môn Thần Kiếm môn có lực lượng hủy diệt Thần Kiếm môn, khi chiến đấu cơ nghiệp vạn năm bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

      Đan Hùng nguyên soái quát to:

      - To gan, thấy Thiên Tôn của bộ lạc ta còn dám càn rỡ như vậy?

      Đan Hùng nguyên soái rất hiểu thân phận con chó theo đuôi, phải nâng khí thế, thân phận của Đinh Hạo lên. Chuyện như vậy sao Đan Hùng nguyên soái có thể để Đinh Hạo ra mặt?

      Đinh Hạo mỉm cười, vừa lòng gật đầu.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn sắc mặt khó xem :

      - Mặc kệ các hạ là ai, có thân phận gì, ban đêm xông vào Thần Kiếm môn ta, liên tục phá trăm mười tám trận pháp, về tình về lý nên cho lời giải thích.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn ngoài mạnh trong yếu, giọng điệu dịu nhiều.

      Đinh Hạo quan tâm chưởng môn Thần Kiếm môn.

      Lòng máy động, Đinh Hạo triệu hoán ra xe ngựa kim loại lửa to lớn. Đinh Hạo ôm hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành, đại ma vương Tà Nguyệt, chó con lông đen vào trong xe ngựa kim loại lửa to lớn.

      Nữ hài tử Đinh Thiên Sương kinh thán:

      - Oa, chỗ này đẹp quá, còn có bể bơi.

      Nhậm Ngã Hành mập mạp há hốc mồm.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1127: LÃO TỔ TÔNG CỦA THẦN KIẾM MÔN.

      Đại ma vương Tà Nguyệt đứng thẳng, xoa chân trước đầy ý, cười gian :

      - Meo, chỗ này tệ. Nhân sủng, ngươi biểu rất tốt, trong thời gian này meo gia mệt chết được. Ngươi biết meo gia vì bảo vệ nữ nhi của ngươi sắp gãy xương. Có phải ngươi ênn biểu thị chút gì?

      Đinh Hạo mỉm cười lấy khối cực phẩm huyền tinh thạch tím to ném cho đại ma vương Tà Nguyệt.

      - Meo, ha ha ha ha ha ha! Nhân sủng, ngươi đúng là ngày càng thông minh.

      Đại ma vương Tà Nguyệt ôm cực phẩm huyền tinh thạch, nước miếng chảy ròng ròng, nhai rôm rốp như ăn đường.

      Chó con lông đen cũng chạy lại:

      - Gâu gâu gâu gâu gâu!

      Đinh Hạo thương vuốt đầu chó con lông đen, ném mấy khối cực phẩm huyền tinh thạch cho nó, lại lấy miếng thịt hôi giao tươi mới ra khỏi gian trữ vật cho nó ăn.

      - Meo, cái này công bằng! đường ta bỏ sức nhiều nhất, tại sao thưởng cho tiểu Hắc nhiều hơn ta...

      Đại ma vương Tà Nguyệt thấy cảnh đó bất bình gào la ỗng lên.

      Đại ma vương Tà Nguyệt mới đến gần cái đầu bên phải trong ba cái đầu chó con lông đen phát ra tiếng gầm gừ uy hiếp, bộ dáng muốn ăn thịt. Mắt cái đầu chó con lông đen đỏ rực, hung tợn trừng đại ma vương Tà Nguyệt.

      Đại ma vương Tà Nguyệt cong người nhảy ra, bộ dạng sợ muốn chết.

      Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận chửi um sùm:

      - Tổ cha nó, con chó đen có lương tâm! Từ khi mọc ba đầu luôn hung dữ như vậy, có nghĩa khí! Có còn là em ? Có còn cùng nhau chơi đùa được ?

      - Gâu gâu gâu gâu gâu!

      Cái đầu chó con lông đen chính giữa ánh mắt ngượng ngùng xin lỗi, muốn điều gì. Đầu chó con lông đen bên trái vẫn là mắt đỏ rực dữ tợn trừng đại ma vương Tà Nguyệt, bộ dáng: Nếu ngươi dám lại gần là ta cắn chết!

      Đại ma vương Tà Nguyệt ủ rũ :

      - Ngươifn ui mau nhìn , con chó của ngươi tinh thần phân liệt.

      Đinh Hạo thầm ngạc nhiên, cơ thể chó con lông đen có điều khác lạ. Cái đầu bên trái và bên phải thể thống nhất ý kiến, giống như tinh thầnp hân liệt.

      Đinh Hạo lấy ra khối thịt hôi giao ra khỏi trữ vật giới chỉ cho đại ma vương Tà Nguyệt, thế này mới làm dịu tâm hồn yếu ớt của nó.

      Đinh Hạo xoay người, thấy Nhậm Ngã Hành mập mạp nước mắt lưng tròng long lanh nhìn .

      Đinh Hạo tìm được hai tiểu tổ tông, tâm tình tốt trêu chọc:

      - Ui chao, bé mập, ánh mắt gì đây? Nếu để phụ mẫu của ngươi thấy còn tưởng sư phụ ta ngược đãi ngươi.

      Lão tổ tông của Thần Kiếm môn rưng rưng :

      - Sư phụ, ta... Đói!

      Đói cái đầu ngươi! nén nhang trước trong Lang Gia Kiếm Tháp mình ngươi ăn ít nhất sáu cái đùi gà, bây giờ còn biết ngượng kêu đói. giống như phụ thân của ngươi, đều là ăn hàng. Đinh Hạo thầm nhủ, lấy ra cái chân hôi giao nướng sẵn trong gian trữ vật, to gấp đôi Nhậm Ngã Hành mập mạp.

      - Đa tạ sư phụ, sư phụ hiểu ta nhất!

      Nhậm Ngã Hành mập mạp kéo chân hôi giao to thơqm nức chạy tới bên bể bơi gặm cắn.

      Chỉ có Thiên Sương luôn ôm chặt cổ Đinh Hạo muốn tách ra giây.

      Cùng lúc đó.

      Bên ngoài xe ngựa kim loại lửa to lớn.

      Đan Hùng nguyên soái cười to bảo:

      - Giải thích? Giải thích cái khỉ gì? Các ngươi vây công Thiên Tôn của bộ lạc ta, bản nguyên soái muốn ngươi giải thích đây! Nếu hôm nay các ngươi đưa ra được lý do ta diệt Thần Kiếm môn ngươi!

      Người dã man đến từ Hãn Hải sâm lâm quả nhiên chút nào!

      - Càn rỡ!

      - Man kia, dám vô lễ với chưởng môn chúng ta? Muốn chết!

      - Hừ! đám man cha mở đầu óc dám chạy tới trước Thần Kiếm môn ta giương oai, biết sống chết!

      Các đệ tử, tông lão Thần Kiếm môn nổi giận.

      đến bọn họ cũng là bá chủ phạm vi mấy ngàn dặm, bình thường được các phương cung duy như tần tiện, có ai dám trêu vào Thần Kiếm môn? Hôm nay bị người đánh tới cửa và còn là đám người rừng, Thần Kiếm môn nuốt trôi cục tức này được.

      - Giết bọn họ!

      cao thủ Thần Kiếm môn nhịn được lòng máy động, kiếm quang như điện bay thẳng đến Đan Hùng nguyên soái.

      Đan Hùng nguyên soái cười khẩy.

      cường giả Xích Hổ bộ lạc bên cạnh Đan Hùng nguyên soái lắc người bay ra, duỗi tay tùy ý chộp như bắt con ruồi. Cường giả Xích Hổ bộ lạc chộp phi kiếm vào tay, bàn tay trần gồng mạnh, trường kiếm huyền khí bị bóp thành đống như bột mì.

      Cường giả Xích Hổ bộ lạc cười khẩy :

      - Thứ rách nát này mà mơ bị thương nguyên soái của chúng ta?

      Đệ tử Thần Kiếm môn phía đối diện hút ngụm khí lạnh.

      Tay bóp nát phi kiếm tinh luyện, lẽ bàn tay của cường giả Xích Hổ bộ lạc đúc bằng cương thiết sao? Sớm nghe cuồng man trong Hãn Hải sâm lâm tu luyện huyền khí mà chuyên luyện thể tu, có thể luyện đến cơ thể kim cương bất hoại. Bọn họ tưởng chỉ phóng đại nhưng ngờ nó là .

      Lần đầu tiên bọn họ biết lực lượng thể tu Hãn Hải sâm lâm như thế nào, người Thần Kiếm môn bị hù sợ.

      Chưởng môn Thần Kiếm môn rống to:

      - Bày trận!

      Vù vù vù vù vù!

      Kiếm quang chớp lóe, gần vạn đệ tử Thần Kiếm môn ngự kiếm bay xếp thành trận pháp kỳ dị, khí thế tăng vọt.

      Đan Hùng nguyên soái hét to:

      - Chuẩn bị chiến đấu!

      Mấy ngàn chiến sĩ thể tu trong Hãn Hải sâm lâm gầm lên, thanh như hồng hoang di chủng mãnh thú khuếch tán. Khí huyết sát thiết huyết bắn lên cao như huyết vân đốt cháy, bao phủ thiên địa.

      Trận đại chiến sắp xảy ra.

      Chính lúc này...

      Hơi thở cực kỳ khủng bố phát ra từ sơn môn Thần Kiếm môn phía xa. Hơi thở vượt a phạm trù Võ Thánh cảnh, như thần linh ngủ say bỗng thức tỉnh, khiến người run rẩy từ tận linh hồn.

      - Lão tổ tông thức tỉnh!

      - Là hơi thở của lão tổ tông!

      - Ha ha ha ha ha ha! Tốt quá, lão tổ tông sắp giáng xuống sao?

      Người Thần Kiếm môn hò reo. Đám người chưởng môn Thần Kiếm môn, Côn Ngọc lộ biểu tình vui sướng. Đây là hơi thở của vị cường giả thần cảnh có bối phận rất cao trong tông môn, lão tổ tông luôn ngủ say sắp ra tay. Tốt qua, trước mặt cường giả thần cảnh những man Hãn Hải sâm lâm đáng nhắc đến.

      Đám người Đan Hùng nguyên soái, Kim Khả Ngôn biến sắc mặt.

      Hơi thở này đáng sợ.

      thanh uy nghiêm, mạnh mẽ từ xa vọng đến:

      - Dám can đảm quấy nhiễu Thần Kiếm môn ta?

      Thanh chưa dứt thấy bóng người bao phủ trong ánh sáng trắng và đỏ xuất bên cạnh chưởng môn Thần Kiếm môn.

      Kiếm quang cường đại ượn lờ quanh thân người đó, thấy mặt mũi nhưng hơi thở như đại dương khiến người hoảng loạn.

      cường giả thần cảnh.

      Đối với cường giả thần cảnh thánh nhân cảnh là con kiến, có thể càn quét dưới thần cảnh.

      Đám người Đan Hùng nguyên soái, Kim Khả Ngôn sinh lòng kiêng dè, biết nên cái gì.

      Đệ tử Thần Kiếm môn hành lễ trong trung:

      - Tham kiến lão tổ tông.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :