Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1073: Lại vào địa ngục đạo.
      Tần quảng Vương Tưởng trấn thủ sông vong xuyên, Nghiệt Kính Đài, phán đoán thiện ác, độ hóa người chết là có công đức rất lớn. Tần quảng Vương Tưởng có thể ngưng tụ ra lực lượng công đức hỗn độn ngoài dự đoán của Đinh Hạo.

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Ừm! Ngươi làm rất tốt, vất vả.

      Tần quảng Vương Tưởng nghe vậy rất kích động, những gì gã làm được Đinh Hạo thừa nhận, điều này khiến gã hưng phấn hơn được thưởng thứ gì.

      Đinh Hạo liếc hướng sông đen rộng lớn.

      Trong sông rậm rạp thân hình thi hồn lênh đenh như mấy khúc gỗ đen trôi theo dòng nước, chết lặng, chút linh tính.

      Thi hồn trong dòng sông dường như nhiều hơn lúc trước Đinh Hạo đến.

      Sao có thể như vậy?

      Theo lý lúc trước thần khí Luân Hồi Thiên Bàn hấp thu thi hồn trong cánh cửa truyền tống đến tiên giới dù nhiều nhưng có giới hạn, nếu Tần quảng Vương Tưởng xử lý có trách nhiệm nghiệp vụ số lượng thi hồn nên thiếu bớt mới đúng, lẽ...

      Tần quảng Vương Tưởng vội :

      - Khởi bẩm chủ nhân, từ lần trước người giáng xuống hiểu sao số lượng quỷ hồn trong sông vong xuyên dần tăng lên. Thuộc hạ ngày đêm thẩm phán mới miễn cưỡng giữ cho con sông trước Nghiệt Kính Đài thông suốt.

      Đinh Hạo gật đầu, :

      - Chuyện này ta biết rồi.

      Có lẽ địa ngục đạo mở ra, hồn phách người chết ở bên ngoài liên miên tự chui vào.

      Nếu đúng như vậy, cứ tiếp tục thế này mình Tần quảng Vương Tưởng thể phán xử hết thi hồn. Có lẽ mấy ngày nay Tần quảng Vương Tưởng giành giật từng giây vất vả làm việc.

      Xem ra nên tìm trợ thủ cho Tần quảng Vương Tưởng.

      - Ngươi là chủ điện thể có thuộc hạ.

      Đinh Hạo chỉ vào quỷ hồn trong sông vong xuyên, :

      - Từ nước suối vàng này chọn ngàn người còn sống làm việc thiện ghi vào danh sách điện thứ nhất làm quỷ sứ, giúp đỡ người phán xét thiện ác.

      Đinh Hạo dứt lời, bầu trời có pháp tắc giáng xuống, thanh ầm ầm khuếch tán.

      Trong thế giới này lời của Đinh Hạo như pháp giống lần trước.

      Tần quảng Vương Tưởng ngyâ người, gã cảm thấy trong cơ thể có thêm thứ gì. quyển sách đỏ rực ra trong bàn tay Tần quảng Vương Tưởng. Quyển sách phải kim hay ngân, biết đúc bằn chất liệu gì mà như lại cực kỳ cứng cỏi, chứa chút hơi thở thần tính kỳ dị.

      Mặt ngoài quyển sách có ba chữ đen to cổ kính, tang thương.

      Quỷ Sứ Lục.

      Ba chữ Quỷ Sứ Lục đen chớp lóe ánh sáng, chứa lực lượng hùng hồn.

      Tần quảng Vương Tưởng cẩn thận lật xem, thấy Quỷ Sứ Lục có ngàn tờ, mỗi tờ chỉ có thể ghi cái tên quỷ sứ. Quỷ Sứ Lục còn nhiều điều ảo diệu tạm thời thể lĩnh ngộ hết, Tần quảng Vương Tưởng cảm giác được quyển sách đơn giản là danh sách mà gần như pháp khí.

      Tần quảng Vương Tưởng làm theo lời Đinh Hạo, gã khống chế Nghiệt Kính Đài tuần tra sông vong xuyên. Thần quang chiếu vào thi hồn toàn thân rực rỡ sáng trắng, có chút vết bẩn. Tần quảng Vương Tưởng hút thi hồn đó ra khỏi nước sông.

      Khi thi hồn bay ra khỏi sông Quỷ Sứ Lục tự động bắn ra ánh sáng đen bao phủ thi hồn. Trang thứ nhất Quỷ Sứ Lục có cái tên lên như vệt nước, ghi chép cuộc sống kiếp trước của thi hồn, nguyên nhân cái chết, vân vân. Quỷ Sứ Lục còn đánh giá thiện ác của thi hồn dó.

      Tần quảng Vương Tưởng há hốc mồm, lòng rất rung động.

      Dò xét chuyện kiếp trước chỉ thần khí mới làm được, quyển Quỷ Sứ Lục mỏng manh trong tay Tần quảng Vương Tưởng lẽ sánh bằng thần khí?

      Tần quảng Vương Tưởng cảm giác ràng khi cái tên thi hồn lên trong Quỷ Sứ Lục gã có thể điều khiển quỷ sứ, ý niệm là khiến nó hồn phi phách tán, suốt đời siêu sinh.

      Quỷ sứ quỳ xuống hành lễ:

      - Thuộc hạ tham kiến Tần quảng Vương!

      Đó là thân hình mặc áo trắng rách rươis, mặt ngựa gầy guộc, hơi xấu xí, trông giống người tốt, nhưng Nghiệt Kính Đài dối. Lúc quỷ sứ còn sống nhất định là vị đại thiện nhân nên khi chết hồn thể mới trắng trong như ngọc.

      Cái tên đăng ký trong Quỷ Sứ Lục, cần Đinh Hạo, Tần quảng Vương Tưởng giải thích cái gì quỷ sứ hiểu đầu đuôi câu chuyện, công việc của mình.

      Cơ thể quỷ sứ chậm rãi ngưng tụ nửa thực chất, mắt lóe tia hưng phấn. Quỷ sứ thân chết đọa tiêu, vốn tưởng tất cả chấm dứt, gã ngờ sau khi chết còn có cơ hội tu luyện, trở về đại đạo. Đối với bất cứ ai chuyện này từ xưa đến nay chưa hề có, giống như tạo hóa nghịch thiên.

      - Quỷ Sứ Lục có thể ghi ngàn quỷ sứ, khi tên đăng ký Quỷ Sứ Lục là ngươi có thể hoàn toàn khống chế bọn họ. Nếu có ai làm trái quy tắc có cơ hội vào sông vong xuyên mà trực tiếp hồn phi phách tán. Ngươi hãy tự lựa chọn người sử dụng.

      Đinh Hạo chậm rãi :

      - Sau này tu vi của ngươi tăng lên số lượng danh sách Quỷ Sứ Lục cũng tăng theo.

      Tần quảng Vương Tưởng mừng rỡ :

      - Đa tạ chủ nhân.

      Mấy hôm nay ngày càng nhiều quỷ hồn trong sông vong xuyên, mình Tần quảng Vương Tưởng bận rộn hụt hơi. Tần quảng Vương Tưởng mệt nhọc chút có gì, gã chỉ sợ phụ lòng tin tưởng của Đinh Hạo nên gã rất là lo. Bây giờ có Quỷ Sứ Lục sau này công việc nhàng hơn.

      Đinh Hạo gật đầu, định gì bỗng thừ người, cảm ứng được cái gì.

      - Ta sắp rời đoạn thời gian, chuyện chỗ này do ngươi cai quản.

      Đinh Hạo dứt lời chậm rãi bay lên trời, chớp mắt lên cao mấy ngàn thước.

      Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ quỳ đưa tiễn.

      Ánh mắt Đinh Hạo nhìn xuống sông đen, nước sông hung dũng chảy qua Nghiệt Kính Đài trôi về nơi xa như vĩnh viễn đến tận cùng.

      Địa ngục đạo mới mở chưa thành hệ thống.

      Lòng Đinh Hạo máy động, ngón tay vạch hư .

      Tiếng sấm ầm ầm vang tận mây xanh, vô số tiachớp trắng như con rắn uốn éo bao trùm bầu trời đen tối tăm. Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ ở dưới Nghiệt Kính Đài trợn mắt há hốc mồm nhìn. Hình ảnh này gần như sáng tạo thế giới, phải lực lượng thần thông bình thường.

      Đinh Hạo khẽ quát:

      - Mở!

      Lời như pháp.

      Sông vong xuyên rộng rãi mênh mông như đại dương sau khi chảy qua Nghiệt Kính Đài bỗng tách ra thành chín dòng sông, uốn lượn như thần long mãng xà đen nấp dưới đất chảy hướng khác nhau.

      Sông vong xuyên chia thành chín nhánh.

      Đinh Hạo thiết kế con sông chảy các điện khác trong thập điện diêm la, cụ thể như thế nào chưa nghĩ ra hoàn chỉnh. Dù sao trừ điện thứ nhất ra mấy điện khác chưa dựng lên, địa ngục thập điện chỉ điện thể thực tác dụng cuản ó.

      Nhưng bây giờ có dòng chảy này ít nhất cho Tần quảng Vương Tưởng thưởng thiện phạt ác.

      Làm Đinh Hạo xong tất cả, trong ánh mắt giật mình, tôn sùng của Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ, tia chớp trắng đầy trời từ từ tán . vòng xoáy đỏ đột nhiên xuất , bình chướng hư dần trong suốt. Mơ hồ thấy bên kia vòng xoáy có thế giới kỳ dị, Đinh Hạo lắc người tiến vò vòng xoáy đỏ trong suốt.

      Vòng xoáy biến mất.

      Trong địa ngục đạo trở về bình tĩnh.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1074: A Sơ.
      Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ quỳ dưới đất lâu cung kính đưa tiễn Đinh Hạo rời . Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ biết Đinh Hạo đâu nhưng chắc là chỗ bọn họ thể hiểu biết.

      * * *

      - Chỗ này là đâu?

      Đinh Hạo nhìn thế giới kỳ dị trước mắt.

      Mới rồi trong địa ngục đạo Đinh Hạo mơ hồ cảm giác hơi thở kỳ dị, tin tức lạ xuất trong não như thể nó luôn ở đó chẳng qua chú ý thấy, chớp mắt bụi bị tẩy tự nó nhảy ra.

      Những tin tức đó liên quan đến thế giới trước mắt Đinh Hạo.

      Thế giới kỳ dị kế bên địa ngục đạo, Đinh Hạo bản năng cảm thấy có thể tùy ý xuyên toa hai thế giới.

      Vì vậy Đinh Hạo đến thế giới kỳ dị ngay.

      Đưa mắt nhìn bốn phía là dãy núi trập trùng, rừng rậm um tùm. Phương xa trời chiều như máu nhuộm ngàn vạn dặm màu đỏ rực. Có gió thổi qua, rừng rậm trập trùng như biển đỏ gào thét dâng trào. Phương xa nghe tiếng dã thú gào thét như có như , thiên địa rộng mênh mông, bí mà xinh đẹp.

      So với địa ngục đạo khắp nơi là tử khí nặng nề, chút thanh thế giới này đẹp đẽ, bừng bừng sức sống. Nếu địa ngục đạo là thế giới chết chỗ này là thiên đường.

      - lẽ nơi này chính là tiên giới? , đúng...

      Đinh Hạo phu định suy đoán của mình.

      Ký ức Đinh Hạo nhớ lúc dùng lực lượng thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá nghiền đại quân Thiên Điện, Hắc Sơn Ngưu Ma tộc, cường giả cao giai thánh nhân cảnh Hắc Ngưu Ma Thánh, Cáp Mô Thánh khổng lồ. Sau đó Đinh Hạo bị Độn Thiên Thạch Thi tự động đưa vào trận pháp truyền tống bàn cờ đá trong hang động bí , bị truyền tống rời khỏi Vấn Kiếm tông.

      Nếu chí tôn tộc, nhân loại đoán sai Đinh Hạo nên bị truyền tống đến tiên giới trong truyền thuyết mới đúng.

      Nhưng Đinh Hạo lại đến địa ngục đạo.

      Đinh Hạo càng nghĩ càng thấy chỉ có câu giải thích.

      Đó là Đinh Hạo ngủ say nên tới địa ngục đạo được, lần trước vào địa ngục đạo cũng là vì chiến đấu đánh bại tộc bao vây Thiên Nguyên thành, mệt mỏi ngủ trong khách sạn.

      Nếu Đinh Hạo trong địa ngục đạo là hồn thể hoặc tư duy lúc ngủ bây giờ cũng là hồn thể hoặc là tư duy ý niệm thể.

      Bởi vì từ địa ngục đạo đến thế giới kỳ dị xinh đẹp này Đinh Hạo thấy có gì khó chịu, trực giác Thắng Tự Quyết giống như ở địa ngục đạo.

      - Nếu là vậy ...

      Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, đoán được hơn phân nửa.

      Thế giới giống địa ngục đạo trong truyền thuyết chỉ có năm đạo thế giới khác, điều này phù hợp uy năng của thần khí Luân Hồi Thiên Bàn.

      Nhưng thế giới xinh đẹp, bừng bừng sức sống trước mắt là đạo nào trong lục đạo?

      Cái gọi là lục đạo ý chỉ địa ngục đạo, ngạ quỷ đạo, súc sinh đạo, nhân đạo, Atula đạo, thiên đạo. Địa ngục đạo Đinh Hạo thấy, biết năm đạo khác là gì.

      Bây giờ Đinh Hạo thể thoải mái khống chế thần khí Luân Hồi Thiên Bàn nên biết địa ngục đạo là đến từ cửa nào trong thiên bàn.

      Chính lúc này...

      Phía xa bỗng vang lên tiếng chém giết, gào thét. Đủ loại khí thế cường đại phóng lên cao, dãy núi phương xa rung rinh. Mặt đất nứt vỡ, từng cột lửa dung nham bắn ra. Dung nham đỏ nóng cháy như biển cả nhấn chìm mặt đất xinh đẹp, dãy núi sụp đổ, cảnh tượng tận thế.

      Đinh Hạo giật mình kêu lên:

      - Có chuyện gì?

      Đinh Hạo định nhìn kỹ mọi thứ trước mắt trở nên mơ hồ, kiềm được bay lên càng cao hơn, mất ý thức.

      * * *

      - A Sơ, vẫn chưa tỉnh sao?

      lão bà bà mặc áo tơi cỏ xanh đẩy cửa bước vào.

      A Sơ là thiếu nữ mười hai tuổi, người mảnh khảnh, gò mà gầy guộc, hơi suy dinh dưỡng. Mái tóc dài mềm mại màu vàng nhạt cột bằng cọng cỏ, người khoác cái áo rơm vàng rộng thùng thình. Đôi mắt to tròn trong suốt như bảo thạch đen tỏa sáng làm A Sơ có khí chất khác với người ngoài.

      Nghe lão bà bà hỏi, A Sơ vội đứng dậy đáp:

      - Dược bà bà, vẫn chưa tỉnh.

      Sau lưng A Sơ, chiếc giường gỗ xanh cứng, thanh niên tuấn tú nằm yên, đôi mắt nhắm nghiền, hít thở đều đều như chìm trong giấc ngủ say, bình tĩnh yên lành.

      - ba tháng rồi, sợ là thể tỉnh nữa.

      Dược bà bà thương nắm bàn tay A Sơ quá gầy gò, :

      - Nha đầu ngốc A Sơ, mặc kệ người lạ này, để tự sinh tự diệt . Trong Hoang Mãng đại sơn này người lạ chỉ mang đến tai nạn cho bộ lạc.

      A Sơ chớp đôi mắt to tòn, :

      - Dược bà bà, giống như người xấu.

      Dược bà bà khẽ thở dài:

      - Ài, đứa ngốc, lúc trước nam nhân bạc tình kia cũng giống người xấu. Mẫu thân ôm người hôn mê trở về, ngày đêm chăm sóc suốt nửa năm, nhưng cuối cùng sao? bỏ lại mẫu thân ngươi và ngươi biến mất thấy bóng dáng.

      Dược bà bà lấy dược lô đen tuyền ra khỏi giỏ thảo dược đến bên giường, cạy miệng thiếu niên ngủ say ra rót vào trong.

      Bộ dạng Dược bà bà khaỏng bảy, tám chục tuổi, tóc trắng tinh như tuyết, chân mày cũng bạc phơ nhưng làn da rất tốt, nhiều nếp nhăn, trơn bóng căng đầy. Mặt Dược bà bà hồng hào, khỏe mạnh.

      Mắt A Sơ thoáng buồn, cười gượng :

      - Có lẽ vì a cha gặp rắc rối nên tạm thời thể về...

      - Tạm thời? Mẫu thân ngươi chờ suốt mười năm, mãi đến khi nhắm mắt vẫn nhắc tên . Ài, nữ nhân xinh đẹp, lương thiện nhất Thiên Hoang bộ lạc ta đáng thương, gặp khổ sở như vậy.

      Dược bà bà rót hết nước thuốc vào thanh niên tuấn tú ngủ say, đứng dậy thu dọn đồ đạc, đứng lên ra ngoài nhà gỗ.

      Mắt A Sơ mông lung hơi nước.

      Đề tài này vĩnh viễn là nỗi đau trong lòng A Sơ.

      Tuy trong bộ lạc có nhiều người cho rằng nam nhân đó phản bội thê tử, nữ nhi nhưng A Sơ luôn tin tưởng nam nhân đó gặp khó khăn, trở ngại gì đó, có ngày gã quay về bộ lạc, đến trước mộ mẫu thân giải thích tất cả.

      Dược bà bà khẽ thở dài:

      - Ài, đứa trẻ tội nghiệp.

      Dược bà bà rời khỏi phòng.

      Lòng Dược bà bà thầm cầu nguyện A Sơ đừng nối gót theo mẫu thân của nàng. Ba tháng trước khi A Sơ từ hoang dã bên ngoài bộ lạc cõng nam nhân điển trai kỳ lạ quay về câu chuyện từng xảy ra với mẫu thân nàng dường như lặp lại. Dược bà bà nhìn thấy ánh mắt A Sơ nhìn thanh niên hôn mê kia giống y như mẫu thân nàng.

      Ánh nắng vàng chiếu vào khung cửa sổ khiến nhà gỗ tăng phần ấm áp.

      A Sơ xoay người lại nhìn thanh niên tuấn tú nằm giường, đôi mắt lo âu lầm bầm:

      - Đến khi nào ngươi mới tỉnh lại? Dược bà bà là vu y tốt nhất nguyên Thiên Hoang bộ lạc, Dược bà bà làm thuốc dù là hoàng ngưu sắp chết cũng sống lại ngay. Nhưng ngươi uống thuốc ba tháng rồi tại sao vẫn bất tỉnh?

      Ánh mặt trời vàng chiếu khuôn mặt thanh niên ngủ say vẽ ra đường cong hoàn mỹ như thể thần linh ngủ. A Sơ thẫn thờ nhìn thanh niên điển trai, khẽ thở dài, xoay người dọn dẹp căn phòng. A Sơ đẩy cửa định ra ngoài.

      Chính lúc này...

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1075: A SƠ (HẠ).

      Sau lưng A Sơ vang tiếng rên khẽ.

      - Ưm...

      Cơ thể mảnh mai của A Sơ khẽ run, trong mắt lộ ra khó tin. A Sơ vội xoay người lại, thấy thanh niên tuấn tú nằm giường gỗ xanh cứng khẽ nhúc nhích, hít thở dồn dập, mắt chậm rãi mở ra.

      Đôi mắt như ánh sao lóe qua tia mờ mịt rồi biến thành cảnh giác, giật mình. Thanh niên tuấn tú bật người dậy muốn ngồi thẳng nhưng cơ thể yếu ớt, hơi nhúc nhích chút chứ thể ngồi dậy.

      - Đừng nhúc nhích.

      A Sơ mừng rỡ qua chạy tới bên giường ấn thanh niên mới thức tỉnh, :

      - Ngươi ngủ mê man, cơ thể quá yếu, đừng nhúc nhích.

      Con ngươi thanh niên co rút nhìn chằm chằm A Sơ.

      Trong giây A Sơ cảm giác người lạnh lẽo như bị mãnh thú đáng sợ nhìn chằm chằm định công kích nàng.

      Nhưng giây sau thanh niên tuấn tú nở nụ cười ấm áp.

      Nụ cười làm ấm lòng người, khiến người say mê. A Sơ khẳng định mới rồi cảm giác khủng bố chỉ là ảo giác của nàng.

      Thanh niên tuấn tú nằm yên giường nhúc nhích, cười hỏi:

      - Nàng là ai? Chỗ này là đâu?

      Thanh êm tai.

      Mặt A Sơ đỏ hồng :

      - Chỗ này là Thiên Hoang bộ lạc, ta tên Nạp Lan Sơ, mọi người đều gọi ta là A Sơ. Ba tháng trước ta phát ngươi hôn mê trong hoang dã bên ngoài tường bộ lạc nên cõng ngươi về.

      Thanh niên tuấn tú ngẫm nghĩ lúc, nghĩ thông điều gì, cười cười:

      - Đa tạ A Sơ.

      Nạp Lan Sơ khẽ ừ.

      Thanh niên tuấn tú hít thở sâu, lồng ngực phập phồng có tiết tấu. Trong nhà gỗ bỗng có tiếng gió, khí lưu xoay tròn thổi trường bào rơm của Nạp Lan Sơ.

      Nạp Lan Sơ hơi biến sắc mặt, có lực lượng nào đó tụ tập lại.

      Thanh niên tuấn tú chậm rãi ngồi dậy.

      So với lúc thanh niên tuấn tú mới tỉnh dậy yếu ớt bây giờ hoàn toàn hồi phục tinh khí thần, động tác chậm chạp nhưng vững vàng. Thanh niên tuấn tú bước xuống đất, duỗi eo, người phát ra tiếng răng rắc, mơ hồ có tiếng rồng ngâm hổ gầm.

      Nạp Lan Sơ lùi bước tới cửa.

      Thanh niên tuấn tú phát động tác của Nạp Lan Sơ, cười dịu dàng :

      - A Sơ đừng sợ, ta phải người xấu...

      Thanh niên tuấn tú ngừng lúc, tiếp tục bảo:

      - Tên của ta là Đinh Hạo, rất vui được quen A Sơ.

      Đinh Hạo?

      Cái tên êm tai.

      Nạp Lan Sơ khẽ ừ, biết nên cái gì.

      Đinh Hạo nhúc nhích người, thần thức nội thị, kiểm tra tình trạng cơ thể. Đinh Hạo rất bất ngờ.

      Huyền khí ban đầu hùng hồn như đại dương bây giờ chỉ còn lại chút cỡ sợi tóc chạy trong kinh mạch, huyệt khiếu mở. Dù là hạt giống huyền khí trong trung đan điền phần ngực hay hạ đan điền ở bụng đều căng đầy trơn bóng nhưng thể liên miên chuyển vận huyền khí cường đại vào đường huyền khí như trước kia.

      Thực lực của Đinh Hạo bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh.

      Thân thể Đinh Hạo nên có lực lượng cơ thể giờ trở nên gầy yếu, cảm giác như kiếp trước bị cảm nặng sau đó người yếu ớt hẫng, khó thể khống chế.

      Sao có thể như vậy?

      Đinh Hạo cố nén thắc mắc, thần thức như thủy triều tuôn ra cảm nhận mọi thứ xung quanh. Rất nhanh, Đinh Hạo ngạc nhiên phát trong thiên địa chứa lực lượng nguyên tố kỳ dị, lực lượng pháp tắc khác hẳn với Vô Tận đại lục.

      Đinh Hạo nhớ lúc trước trong địa ngục đạo rồi thế giới xinh đẹp màu đỏ bí , sau cùng ý thức mơ hồ, khi tỉnh lại ở trong nhà gỗ đơn sơ, thấy nữ hài tử mắt to suy dinh dưỡng này.

      Đinh Hạo cẩn thận ngẫm nghĩ từ đầu đến đuôi, nhận ra thế giới này tuyệt đối phải gian trong đạo mà là thế giới .

      Tức là...

      Đây là thế giới trận pháp truyền tống bàn cờ đá trong hang động bí sau núi Vấn Kiếm tông liên kết.

      Tức là nơi các cường giả thần cảnh Đinh Hồng Lệ Vô Tận đại lục cho rằng là tiên giới.

      Nhưng thế giới này khác với tiên giới Đinh Hạo tưởng tượng, sau khi đến đây chẳng những có hơi thở tiên gia, năng lượng vô tận, có thần tài bảo dược khắp đồi núi, càng có thần tiên tới lui dời núi lấp biển. Chỉ có lực lượng kỳ dị áp chế thực lực của Đinh Hạo.

      Cảm giác như thần thông võ đạo Đinh Hạo tu luyện Vô Tận đại lục mất linh trong thế giới này.

      Nữ hài tử trước mắt Đinh Hạo gầy gò, suy dinh dưỡng, thực lực rất thấp. Tiên giới chỉ có cường giả cảnh giới tiên mà còn có kẻ yếu thực lực thấp kém sao?

      May mà lực lượng thần thức của Đinh Hạo bị áp chế.

      Cảm giác nhạy bén của Thắng Tự Quyết cho Đinh Hạo nữ hài tử tên Nạp Lan Sơ trước mặt có ác ý gì, thời gian này nhờ có A Sơ chăm sóc .

      Đinh Hạo hít sâu hơi, mỉm cười :

      - A Sơ nương, ta có thể ra bên ngoài nhìn xem được ?

      Nạp Lan Sơ vội gật đầu, :

      - Đương nhiên có thể.

      Bước ra nhà gỗ , ánh nắng vàng chiếu xuống làm Đinh Hạo híp mắt, hưởng thụ ánh mặt trời.

      Vị trí Đinh Hạo ở là nhánh cây to cao hơn hai mươi thước, nhà gỗ xây ở chạc cây to như bình đài. Xung quanh còn có gỗ lát sàn rộng rãi, bằng phẳng.

      Trong phạm vi mấy ngàn thước có nhiều cây kỳ dị như vậy, tán cây giống như bình đài, bên xây nhà gỗ xinh đẹp. Ánh nắng vàng chiếu xuống phủ tầng sắc vàng trông cực kỳ đẹp như vương quốc tinh linh trong cổ tích.

      Phía xa là dãy núi vô tận như từng thái cổ cự thú màu xanh ngủ động canh gác.

      Nơi này chắc nằm trong khu rừng rậm rộng lớn.

      Lúc trước Nạp Lan Sơ chỗ này là Nạp Lan Sơ, dùng từ bộ lạc hình dung nơi ở trong ấn tượng của Đinh Hạo nên là mảnh đất hoang dã xa xôi. Ít nhất Vô Tận đại lục chỉ có số dị tộc, chỗ bé quanh năm ngăn cách với thế gian mới gọi mình là bộ lạc.

      Phía xa có tiếng gào thét chắc có nhiều người luyện võ.

      Đinh Hạo tập trung nhìn xuen thấu qua các cây rậm rạp thấy phía xa có diễn võ trường to lớn lót bằng dá xanh. Mấy trăm nam nhân vạng vỡ mình trần rống to luyện võ, mặt trời chiếu vào cơ bắp den nhô ra, từng giọt mồ hôi như dầu. Cơ bắp mỗi người to cục cục như người khổng lồ, vẻ đẹp lực lượng.

      Đinh Hạo có thể cảm giác được tu vi huyền khí của các nam nhân vạm vỡ quá mạnh, lực lượng nội tình hơi khác với huyền khí nhưng lực lượng cơ bắp siêu mạnh, ít nhất cũng cỡ Võ Vương cảnh, trong đó có người miễn cưỡng đến Võ Đế cảnh.

      Xem ra bộ lạc này phổ biến đạo thể tu.

      Loại lực lượng cơ thể mạnh này Đinh Hạo chỉ thấy có cường giả Chiến Thần Điện bên Trung Thổ Thần Châu, ba người khổng lồ xăm mình tên A Nặc, Sử Ngõa, Tân Cách dưới tay Vũ Diệt Tuyệt, Cuồng Đao Trương Phàm là sánh bằng. Nhiều cường giả thế hệ trước độ mạnh cơ thể sánh bằng đám nam nhân vạm vỡ này.

      Tổng hợp thực lực Thiên Hoang bộ lạc thấp.

      Nếu đặt ở Vô Tận đại lục Thiên Hoang bộ lạc cỡ tông môn nhân loại thượng đẳng.

      Đinh Hạo quan sát rất cẩn thận.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1076: THIÊN HOANG BỘ LẠC.

      Nạp Lan Sơ bên cạnh Đinh Hạo khẽ :

      - Đó là chiến sĩ trong bộ lạc, bọn họ là người thủ hộ mạnh nhất bộ lạc. Thiên Hoang bộ lạc có thể sinh tồn trong Hãn Hải sâm lâm đầy rẫy nguy hiểm toàn nhờ bọn họ đời đời bảo vệ.

      Đinh Hạo gật đầu, mỉm cười :

      - Đúng là chiến sĩ rất cường đại.

      Mắt to lóe sáng, Nạp Lan Sơ :

      - Đúng vậy. Chiến sĩ bộ lạc chúng ta toàn tu luyện Phạt Binh Thánh Chiến Quyết, đó là công pháp tu luyện rất cường đại, nổi tiếng lừng lẫy trong Hãn Hải sâm lâm.

      Đinh Hạo cười cười bình luận.

      Lúc này có thanh mỉa mai vang lên:

      - A Sơ, xem ra ngươi chỉ chú ý đến tên mặt trắng này, công pháp bộ lạc tu luyện toàn cho nghe. Ngươi để ý đến an toàn của bộ lạc chẳng lẽ sợ hình luật trách phạt sao?

      thiếu niên cao to khoảng mười lăm tuổi, mày rậm mắt to đứng cây cách mười thước, chân đạp nhánh cây mềm nhún. Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to vạch đường cong hoàn mỹ trong trung tới trước mặt Đinh Hạo, Nạp Lan Sơ.

      Mặt Nạp Lan Sơ trắng bệch, cúi đầu đáp.

      Nạp Lan Sơ định giải thích cái gì Đinh Hạo lạnh nhạt :

      - Chỉ là tên công pháp, phải áo nghĩa tu luyện, có sao? Huống chi mấy chữ Phạt Binh Thánh Chiến Quyết chắc phải bí mật thể đối với Thiên Hoang bộ lạc đúng ?

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to ngẩn người sau đó bực tức :

      - Hừ! Ngươi là người ngoài biết trong bụng có ý xấu gì, đây có chỗ cho ngươi . Vết thương của ngươi lành rồi đúng ? Mau , Thiên Hoang bộ lạc hoan nghênh người ngoài.

      Nạp Lan Sơ bỗng nhiên luống cuống vội giải thích:

      - , , mới thức tỉnh, còn rất yếu...

      Nạp Lan Sơ chưa xong chợt có thanh vang lên.

      - A Muội, ta đói rồi, chỗ ngươi có gì ăn ?

      thiếu niên mặc trường sam màu trắng chậm rãi bước ra từ phía sau nhà gỗ .

      Đinh Hạo thầm giật mình. Thiếu niên áo trắng đứng phía sau nhà gỗ từ bao giờ? Trươc đó Đinh Hạo hề hay biết. lẽ thực lực của thiếu niên áo trắng cả Đinh Hạo? đúng, bây giờ dù có là cường giả vô địch đỉnh cao cũng thoát khỏi thần thức của Đinh Hạo phát , huống chi thiếu niên áo trắng này...

      Đinh Hạo phát điều kỳ lạ.

      Thiếu niên áo trắng ăn mặc gọn gàng, sạch , áo trắng như tuyết dính vết bẩn, mặt mũi tuấn tú, mái tóc dài cột lại bằng nhánh cỏ. Nhìn sơ thiếu niên áo trắng là mỹ nam nhưng nếu quan sát kỹ thấy biểu tình hơi ngờ nghệch, mắt nhìn thẳng có tiêu cự, dường như quá tỉnh táo.

      - Ca chờ chút, A Sơ chuẩn bị cho ca ngay.

      Nạp Lan Sơ thấy thiếu niên áo trắng ra vội quay vào nhà gỗ , rất nhanh cầm cái rổ bên trong chứa bốn, năm thứ đen tuyền đưa cho thiếu niên.

      Nạp Lan Sơ :

      - Mau ăn .

      Thiếu niên áo trắng nhếch môi cười, ngồi dưới đất, hai tay bốc đồ ăn trong giỏ đút vào miệng nhai.

      Dường như là thứ giống khoai tây nướng, thiếu niên áo trắng ăn ngon lành.

      Nạp Lan Sơ đứng bên thương cười nhìn thiếu niên áo trắng ăn ngon lành, biểu tình tỏa sáng hạnh phúc. Đinh Hạo thấy khi đồ ăn trong giỏ còn lại miếng Nạp Lan Sơ nuốt nước miếng, chắc nàng cũng rất đói bụng.

      - ăn xong.

      Thiếu niên áo trắng hơi ăn hết đồ trong giỏ, xòe tay :

      - A muội, ta vẫn rất đói, còn gì để ăn ?

      Vẻ mặt Nạp Lan Sơ buồn bã :

      - Ca ca ngoan, đợi buổi tối hãy ăn được ? lần ăn nhiều tốt.

      - A!

      Thiếu niên áo trắng thất vọng gật đầu, :

      - Nhưng người ta đói lắm, a muội, ta muốn ăn thịt, muốn ăn thịt.

      - Thịt là cho các chiến sĩ trong bộ lạc ăn, đồ ngốc nhà ngươi có tư cách gì ăn thịt?

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to đứng bên cạnh xen vào:

      - Đồ ngốc nhà ngươi nếu ở trong bộ lạc khác sớm bị ném ra ngoài cho chết đói, mấy năm nay nếu phải A Sơ nhường thực vật cho ngươi ngươi chết rồi, phế vật!

      Thiếu niên áo trắng mờ mịt nhìn thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to, gì.

      Nạp Lan Sơ tức giận quát:

      - A Hổ, cho phép ngươi ca ca của ta như vậy!

      Nạp Lan Sơ che thiếu niên áo trắng sau lưng.

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to bĩu môi.

      Chính lúc này...

      - Tiểu huynh đệ, ta có đồ ăn đây, ngươi có muốn ?

      Đinh Hạo đứng bên quan sát tất cả, lấy đùi thú nướng vàng xốp mềm từ gian trữ vật ra đưa cho thiếu niên áo trắng.

      Thiếu niên áo trắng ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo.

      Có tia sáng chợt lóe trong con ngươi mơ màng.

      Trong khoảnh khắc này lòng Đinh Hạo gióng lên tiếng chuông cảnh báo, cảm giác cực kỳ nguy hiểm bao phủ toàn thân như bị mãnh thú hồng hoang nhìn chằm chằm.

      Nhưng giây sau cảm giác đó biến mất.

      - Ngươi là ai? Thịt thơm quá, ta muốn ăn.

      Thiếu niên áo trắng biến trở về điên khùng, ngơ ngác lấy đùi thú nướng từ tay Đinh Hạo, nhai ngồm ngoàm, để ý mở làm bẩn áo trắng.

      - Ngon quá, hì hì, ăn ngon, ngon.

      Thiếu niên áo trắng cười vui vẻ như con nít hiểu chuyện.

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to hít ngửi mùi thịt trong khí, nuốt nước miếng.

      Đinh Hạo cười ném miếng thịt nướng cho thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to.

      Trực giác nhạy cảm của Thắng Tự Quyết với Đinh Hạo tuy giọng điệu thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to hung dữ nhưng ra phải người xấu.

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to ngần ngừ lúc rồi nhận thịt thú, ăn vài miếng chợt nhớ ra điều gì, ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo.

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to :

      - Người lạ, đừng tưởng rằng miếng thịt nướng có thể mua chuộc ta. Trước khi tìm hiểu lai lịch của ngươi ta luôn giám sát ngươi.

      ra tiểu tử này là bị Thiên Hoang bộ lạc cắt cử giám sát mình.

      Đinh Hạo mỉm cười.

      Đinh Hạo lại lấy nước trái cây, đồ ngon khác ra khỏi trữ vật giới chỉ đặt bàn trước nha gỗ, kêu huynh muội Nạp Lan Sơ đến ăn.

      Lần này trở vè Vấn Kiếm tông Đinh Hạo thu nhiều đồ ngon cất vào trữ vật giới chỉ, thiết kết minh văn trận pháp bên trong. Dù cất đồ ăn mấy trăm năm cũng biến chất, khi lấy ra vẫn toát khói nóng.

      Nạp Lan Sơ luống cuống :

      - Cái này... Nhiều quá, ăn nổi nhiều như vậy.

      Trong vùng đất man hoang như Hãn Hải sâm lâm thực vật là tài nguyên khan hiếm, sốlượng Thiên Hoang bộ lạc vẫn luôn dưới ngàn. Bởi vì thiếu cường giả đỉnh giai chống đỡ, phạm hoạt động của Thiên Hoang bộ lạc loanh quanh trong trăm dặm. Chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc chinh phạt chỉ có thể mang về thực vật có hạn, nuôi sống số người nhất định.

      Lúc trước thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to tên A Hổ sai, nếu đổi lại bộ lạc khác tì phế vật ngốc nghếch như thiếu niên áo trắng sớm chết. Thiếu niên áo trắng có thể sống tiếp là vì Nạp Lan Sơ luôn tiết kiệm đồ ăn nhường thức ăn cho gã.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1077: LÃNH VÂN.

      Thịt thà mùi thơm nức mũi như thế này thường chỉ có thủ lĩnh, các trưởng lão, chiến sĩ cường đại trong bộ lạc mới được ăn.

      biết bao nhiêu năm Nạp Lan Sơ nếm vị thịt.

      Dù ngẫu nhiên có chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc ra ngoài săn bắn trúng mánh lớn, mỗi người được chia chút thịt thú Nạp Lan Sơ lấy phần của mình đổi thành củ từ, khoai tây, nhánh cỏ bình thường. miếng thịt thú có thể đổin hiều thực vật cấp thấp, tuy thơm nhưng có thể no bụng.

      Mấy năm nay Nạp Lan Sơ theo Dược bà bà học điều chế thảo dược, nàng có thiên phú về mặt này nên hơi có địa vị trong Thiên Hoang bộ lạc. Nạp Lan Sơ miễn cưỡng dùng đồ ăn nhân sủng sống nàng và ca ca ngốc.

      Thấy nhiều đồ ăn ngon đẹp mắt, Nạp Lan Sơ dám tin vào mắt mình.

      Đinh Hạo cười :

      - Nếu nhờ A Sơ nương có lẽ ta phơi thây nơi hoang dã, chút đồ này đủ để biểu đạt lòng cảm tạ trong lòng Đinh Hạo.

      - Ăn ngon ăn ngon, ngươi là người tốt, ta thích ngươi.

      Thiếu niên áo trắng thoải mái ăn ngấu nghiến, cười khờ, cho Đinh Hạo nhận xét người tốt.

      Nạp Lan Sơ kiềm được món ngon hấp dẫn cầm miếng thịt nướng bỏ vào miệng, mùi vị kỳ diệu làm nàng kích động run run.

      Đây chính là vị thịt sao?

      Nạp Lan Sơ mút mỡ dính ngón tay.

      Đinh Hạo hiểu biết sơ tình trạng của Thiên Hoang bộ lạc.

      Người trong thế giới này sống khốn khổ, chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc có tồn tại tu vi cơ thể đạt đến cảnh giới Võ Đế cảnh nhưng rất khó giải quyết vấn đề ấm no của bộ lạc. Đổi lại là cảnh giới Võ Đế cảnh trong Vô Tận đại lục có thể là bá chủ phương, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, sao có thể khốn khổ như vậy được?

      Đinh Hạo ăn ít thực vật.

      Cơ thể Đinh Hạo còn rất yếu, chỉ vì bị lực lượng pháp tắc khác biệt trong thế giới này áp chế, còn bị ảnh hưởng lúc xuyên qua trận pháp truyền tống bàn cờ đá, rồi thêm di chứng trận chiến trong Vấn Kiếm tông cùng lúc khởi động thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.

      thanh từ xa vọng đến:

      - A? Mùi gì vậy? thơm.

      Bóng người chợt lóe, vài người cùng xuất bình đài tán cây.

      Là chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc mặc áo giáp.

      Nam nhân khôi ngô dẫn đầu nhìn lướt qua, nghiêm nghị tra hỏi:

      - A? Trong nhà A Sơ còn có thịt? To gan, A Sơ, ngươi dám giấu giếm thịt? , mấy thứ này lấy ở đâu ra?

      Thịt cần cho chiến sĩ ăn bổ sung lực lượng huyền khí, trong bât cứ bộ lạc nào ai giấu thịt hoặc ăn lén đều là tội lớn thể tha thứ.

      Nạp Lan Sơ giật này mình, vội vàng quỳ mặt đất, :

      - Đức Bưu đại nhân xin hãy bớt giận, A Sơ có lá gan như vậy. Mấy món thịt này phải A Sơ giấu, là đồ... Đồ của Đinh đại ca, nếu đại nhân tin hãy hỏi A Hổ.

      Thiếu niên cao lớn mày rậm mắt to tên A Hổ vội kể lại việc.

      - A? Là ngươi?

      Nam nhân vạm vỡ Đức Bưu liếc qua Đinh Hạo, nhìn từ xuống dưới.

      Đức Bưu :

      - Ngươi chính là người lạ A Sơ cõng về từ hoang dã? khỏe rồi? Vậy mời ngươi nhanh chóng rời khỏi đây, Thiên Hoang bộ lạc hoan nghênh người ngoài.

      Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mấy chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc.

      Xem ra Đức Bưu là thủ lĩnh chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc, trong cơ thể tu vi đến cảnh giới Đại Võ Sư cảnh. Tu vi lực lượng cơ thể Đức Bưu đến cảnh giới tam khiếu, tứ khiếu Võ Đế cảnh, rất là tầm thường. Mấy nam nhân khôi ngô khác sau lưng Đức Bưu cũng là chiến sĩ tu vi nửa bước Võ Đế cảnh.

      Vẻ mặt Đinh Hạo bình tĩnh :

      - Được, ta nhanh chóng rời .

      Đinh Hạo vốn muốn rời khỏi Thiên Hoang bộ lạc tìm hiểu thế giới bên ngoài, cần biết chỗ này có phải là tiên giới . Những người lúc trước thông qua cánh cửa truyền tống đến tiên giới đến thế giới này tới đâu. Đinh Hạo phải thực lời hứa với Đinh Hồng Lệ tranh thủ tìm đám cường giả thần cảnh Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần lúc trước qua cửa tiên giới ở Siêu Thiên Nhai tiến vào tiên giới.

      Điều này liên quan đến cách cục của hai tộc nhân loại, tộc trong Vô Tận đại lục.

      Cho nên Đinh Hạo định ở mãi trong Thiên Hoang bộ lạc.

      Nghe Đinh Hạo vậy, Đức Bưu gật đầu.

      Đức Bưu chỉ vào bàn thịt ngon lành, :

      - Theo quy tắc của bộ lạc cần biết thịt đến từ đâu đều phải nộp lên, mấy thứ này ngươi phải giao cho chúng ta.

      - Đức Bưu đại nhân, sao có thể...

      Nạp Lan Sơ ngây ra, bản năng định cãi lại.

      Đinh Hạo kéo tay Nạp Lan Sơ, lấy càng nhiều thức ăn và rượu ngon ra khỏi trữ vật giới chỉ, mỉm cười :

      - Đó là tất nhiên. Đinh Hạo nhờ ơn bộ lạc cứu mạng, số thực vật này xem như tấm lòng của tại hạ.

      Đám nam nhân khôi ngô nhìn đồ ăn chất thành núi, dụi mắt.

      Đức Bưu liếc trữ vật giới chỉ của Đinh Hạo, mắt lóe tia tham lam nhưng đòi lấy. Đức Bưu gật đầu sai chiến sĩ thuộc hạ chuyển đồ ăn hết, câu cảm ơn hay từ chối.

      Mãi khi các chiến sĩ xa, thiếu niên cao lớn A Hổ hầm hừ :

      - Bộ lạc làm gì có quy tắc này? ràng là đám Đức Bưu thèm ăn mới lấy cớ.

      đến đây thiếu niên cao lớn A Hổ nhìn Nạp Lan Sơ, chợt nhớ ra điều gì:

      - Phải rồi A Sơ, hôm nay ta nghe các lão nhân ba ngày sau trong bộ lạc tế lễ chọn bạn trăm năm cho các nữ nhân, tên của ngươi cũng nằm trong đó.

      Mặt Nạp Lan Sơ trắng bệch.

      Trong Hãn Hải sâm lâm khi nữ giới qua mười hai tuổi là có thể gả .

      Thiếu niên cao lớn A Hổ dặn dò Nạp Lan Sơ:

      - Trong lòng ngươi biết là được. Ta nhắc ngươi câu, Dược bà bà luôn đối xử tốt với ngươi, nếu nhìn trúng chiến sĩ nào trong bộ lạc có thể xin Dược bà bà cho ngươi quyền lựa chọn, vậy là ngươi có thể cùng người mình thích mà phải do thủ lĩnh tùy tiện chỉ định.

      Thiếu niên cao lớn A Hổ xoay người rời .

      Đinh Hạo quan sát Nạp Lan Sơ, thấy nàng kinh hoàng, sợ hãi dường như muốn, biết an ủi nàng thế nào.

      Thiếu niên áo trắng kéo tay áo Đinh Hạo, mắt cún nhìn :

      - Người tốt, còn có thịt ? Ta muốn ăn...

      Đinh Hạo mỉm cười lây chút thịt nướng ra cho thiếu niên áo trắng.

      Nạp Lan Sơ cắn răng khẽ :

      - Đa tạ Đinh đại ca.

      lúc sau mặt trời phía xa trong dãy núi nguy nga như cự thú đen, bóng tối bao phủ mảnh đất. Trong thiên địa có loại ma tính sôi sục, ban ngày nhiều tồn tại khủng bố ngủ đông đều thức tỉnh. Đứng tán cây nhìn phái xáẽ thấy trong bóng tối có mắt đỏ to lớn như thần lúc lúc .

      Thời gian buổi tối đáng sợ rốt cuộc đến.

      Huynh muội Nạp Lan Sơ, thiếu niên áo trắng vào trong nhà gỗ tán cây khác nghỉ ngơi.

      So với ban ngày buổi tối nhiệt độ giảm thấp nhiều, như bỗng nhiên từ mùa hè nóng nực vào đông giá rét. Cây cối dưới chân cong lại, ban ngày nhánh to như bàn tay giờ biến thành cỡ cây kim.

      Nhìn bốn phía xa xôi, Thiên Hoang bộ lạc yên lặng nhiều.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :