Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1038: TRẬN CHIẾN ĐẦU TIÊN (2).

      Thanh niên áo đen cao gầy hĩnh mũi ra vẻ cao nhân nhìn thấu thời cuộc.

      Lời thanh niên áo đen cao gầy được vài người ủng hộ.

      A Kim tức giận quát:

      - Các ngươi vậy là sao? Giao đồng bào của mình ra mặc kệ tộc tàn sát chẳng lẽ cứu về tôn nghiêm chủng tộc được sao? Tuy Trảm Nhật thành là tiểu tông môn trong Tuyết Châu nhưng ít nhất có nhiệt huyết, can đảm, có gan chiến đấu với tộc, đây mới là tôn nghiêm !

      Thanh niên áo đen cao gầy khinh thường :

      - Hừ! Cái dũng của thất phu, có gì đáng khen. Khí vận, địa thế nhân tộc bị cái loại thất phu lỗ mãng này chôn vùi.

      Đinh Hạo liếc thanh niên áo đen cao gầy, lắc đầu, :

      - E rằng có số người có cả cái dũng của thất phu đó, chỉ biết bốc phét, chỉ thủ năm ngón. Nếu đánh nhau hạng người đó là kẻ cụp đuôi chạy trốn trước tiên.

      Thanh niên áo đen cao gầy như mèo bị đạp đuôi nhảy cẫng lên, tức giận quát:

      - Ngươi ai?

      Đinh Hạo mở miệng.

      Với thực lực, địa vị tại của Đinh Hạo nếu múa mép đấu võ miệng với người như thanh niên áo đen cao gầy nhàm chán.

      Thanh niên áo đen cao gầy còn tưởng Đinh Hạo sợ gã, lạnh lùng cười:

      - sợ cho ngươi biết, ta chính là đệ tử hạch tâm của Tử Linh tông, mấy ngày trước cùng chưởng môn có vinh hạnh gặp chưởng môn Thanh Vân tông, Võ Cực tông, biết các siêu tông môn đều ôm hy vọng ba trận lôi đài sinh tử chiến này. Chẳng lẽ ngươi cho rằng có kỳ tích sao?

      Thanh niên áo đen cao gầy bày ra thân phận khiến nhiều võ giả tin tưởng, vội chạy qua hỏi thăm tin tức bên trong.

      Tử Linh tông là tông môn thượng đẳng Bắc Vực, thực lực tầm thường, tuy sánh bằng đỉnh thế lực Diệt Tuyệt Kiếm tông, Thanh Vân tông nhưng so với môn phái trong Tuyết Châu là vật khổng lồ làm người ngước nhìn.

      Đinh Hạo mỉm cười.

      Tử Linh tông chẳng phải là tông môn lúc trước mơ ước long khí màu tím sau núi Vấn Kiếm tông, vây khốn sơn môn Vấn Kiếm tông bị Đinh Hạo giết chạy vắt giò lên cổ sao? ngờ đệ tử hậu bối Tử Linh tông cũng kiêu căng, ngang ngược như vậy.

      Thanh niên áo đen cao gầy được nhiều người vây quanh, hư vin thâm thỏa mãn vô cùng. Thanh niên áo đen cao gầy đắc ý tung các tin tức giả làm mọi người ồ lên, lúc sau gã liếc Đinh Hạo, A Kim.

      Thanh niên áo đen cao gầy khiêu khích :

      - Chí tôn nhân tộc, các siêu thế lực bày cục lớn, lôi đài sinh tử hôm nay là để hy sinh. Các ngươi tin chờ , Tuyết Châu tuẻn người chiến đấu đều là hạng vô danh bình thường cho có.

      Thanh niên áo đen cao gầy chưa xong đám đông bỗng xôn xao.

      Phía xa có luồng sáng đen nhánh chớp lóe, khí cuồn cuộn, bầu trời nhuộm đen, mặt trời bị che mất. Áp lực nặng nề tràn ra. Mọi người chưa kịp phản ứng mây đen khí đầy trời co rút lại đáp xuống lôi đài vàng quảng trường Chiến thần, biến thành nam nhân vạm vỡ mặc chiến giáp đen, đầu có hai sừng dữ tợn.

      Có người kinh kêu:

      - Đây là... cường giả tộc đỉnh đế.

      Có người nhận ra lai lịch của nam nhân vạm vỡ, :

      - Là Hắc Sơn Đế, vị cường giả tuyệt đối của Hắc Sơn Ngưu Ma tộc Bắc Vực.

      Hắc Sơn Đế là tồn tại vô cùng đáng sợ, nhân tài mới xuất của của Hắc Sơn Ngưu Ma tộc Bắc Vực. Hắc Sơn Đế chưa đến trăm năm vào cảnh giới đỉnh đế, nổi tiếng lừng lẫy trong toàn tộc Bắc Vực, là thiên tài đếm đầu ngón tay.

      Có người than thở:

      - ngờ ván đầu lôi đài sinh tử phái ra nhân vật đỉnh cao như vậy, tộc hoàn toàn cho nhân tộc chút cơ hội.

      Hắc Sơn Đế là tộc thứ nhất đấu lôi đài sinh tử.

      Vô số cặp mắt tập trung vào người Hắc Sơn Đế.

      Đinh Hạo nghiêm túc đánh giá Hắc Sơn Đế.

      Đinh Hạo có nghe đến danh tiếng Hắc Sơn Đế, gã đúng là thiên tài tộc đáng gờm. Nghe trong cơ thể Hắc Sơn Đế có lực lượng huyết mạch thượng cổ ngưu ma vương, giờ xem ra lời đồn là . Toàn thân Hắc Sơn Đế lấp lóe ánh sáng đen, cơ bắp nhô ra như núi, vạm vỡ giống người khổng lồ. Áo giáp đen Hắc Sơn Đế mặc phải vật thường, có hơi thở thánh giai. Mặt nửa người nửa ngưu dữ tợn, mũi Hắc Sơn Đế xỏ khoen vàng, đôi sừng trâu như có thể xé rách hư , toàn thân tràn ngập trứ sức bật.

      Lúc trước có người đoán Hắc Sơn Đế trong các thí sinh tộc lựa chọn, quả nhiên là đúng.

      Vậy là trận chiến đầu tiên Đinh Hạo chưa thể ra tay.

      Hắc Sơn Đế đứng lôi đài rống to:

      - Ha ha ha ha ha ha! Nhân tộc nào lên lôi đài mau ra đấu với ta! Ha ha ha ha ha ha! Đao cuồng kiếm si Đinh Hạo có dám lộ mặt ?

      Hắc Sơn Đế tràn ngập chiến ý, chủ động khiêu chiến với Đinh Hạo.

      Tin tức Đinh Hạo trở về Tuyết Châu lan tràn trong cao tầng tộc.

      Theo tộc nhận định trong nhân loại Tuyết Châu Đinh Hạo là chướng ngại vật.

      Hắc Sơn Đế tràn đầy tự tin lại nắm chắc vũ khí bí mật, gã sớm nghe danh tiếng Đinh Hạo, muốn mượn cơ hội này dánh bại thành tựu uy danh cao nhất.

      Giọng Hắc Sơn Đế ồm ồm như sấm làm nhiều người thực lực hơi thấp mặt trắng bệch, thanh quanh quẩn ven Kính hồ.

      Võ giả nhân loại đều biến sắc mặt.

      Hắc Sơn Đế mới lên kêu gào Đinh Hạo ràng là để mắt mấy người khác trong võ đạo Tuyết Châu.

      Đinh Hạo đáp lời.

      Hắc Sơn Đế liên tục khiêu chiến bốn, năm lần nhưng ai đáp lại gã.

      Hắc Sơn Đế khinh thường cười to khiêu khích:

      - lẽ nhân tộc Tuyết Châu chẳng có ai dám bước ra ứng chiến sao? Đều là đám yếu đuối nhu nhược. Cái gọi là đao cuồng kiếm si Đinh Hạo chỉ là tên nhát gan!

      Nhiều võ giả nhân loại tức giận xì khói.

      tộc nhà ngươi thế lớn nhưng thế này là quá kiêu ngạo.

      Khiến nhiều người thắc mắc là tại sao Đinh Hạo ra mặt chiến đấu, lẽ sợ đối thủ? Hoặc như tin đồn ba trận lôi đài sinh tử chỉ là hình thức, cuối cùng thể thắng nên Đinh Hạo thèm xuất ?

      Thanh niên áo đen cao gầy ở trong đám đông lớn tiếng :

      - Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi nhìn xem, ta có sai ?

      A Kim ngứa răng:

      - Ngươi...!

      A Kim hiểu tại sao cùng là nhân loại nhưng đệ tử Linh tông lại có bộ dáng vui sướng khi người gặp họa như thể thấy nhân loại chịu thiệt gã rất vui.

      Đinh Hạo vỗ vai A Kim.

      Đám đông phía trước bỗng xôn xao.

      thiếu niên mặc y phục bó sát người chậm rãi bước ra từ khu chưởng môn siêu thế lực tông môn nhân loại kéo ngược chiến đao đen to lớn dài ba thước chậm rãi hướng lôi đài màu vàng. Chớp mắt thiếu niên kéo trường đao đến trước lôi đài màu vàng, hơi khom người. Chợt vang tiếng nổ điếc tai, mặt đất dứt chân thiếu niên kéo trường đao nứt ra như mạng nhện đổ sụp xuống, gã xuất lôi đài màu vàng.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1039: TRẬN CHIẾN ĐẦU TIÊN (3).

      Nhân tộc Tuyết Châu thứ nhất nghênh chiến xuất .

      - Ngươi là ai? Đinh Hạo sao?

      Hắc Sơn Đế thoải mái đánh giá đối thủ, phát tu vi huyền khí của gã chỉ cỡ cảnh giới Đại Võ Sư cảnh, yếu đến chịu nổi kích.

      Thiếu niên lắc đầu, biểu tình bình tĩnh :

      - Ngươi chưa xứng đấu với Đinh sư huynh.

      Hắc Sơn Đế nét mặt sa sầm :

      - phải là Đinh Hạo? biết sống chết, con kiến bé như ngươi dám xuất lôi đài như vậy?

      - nhảm nhiều quá.

      tay thiếu niên giơ trường đao to lớn, đao phong chỉ hướng Hắc Sơn Đế. Đao ý sắc bén bùng nổ, huyết khí hùng hồn như biển cả phát ra từ cơ thể quá vạm vỡ. Khí diễm đỏ rực mắt thường tổng thấy như ngọn lửa đốt cháy quanh người thiếu niên.

      Lực lượng, khí cơ chớp mắt bùng nổ như thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú.

      Hắc Sơn Đế biến sắc mặt, thu về lòng khinh thường.

      Hắc Sơn Đế hỏi:

      - Ngươi là ai? Tuyết Châu có loại người như ngươi?

      * * *

      Có người kêu ra tiếng, nhận ra điều gì:

      - Là ?

      Người bên cạnh vội hỏi:

      - Là ai? Chẳng lẽ là nhân vật ghê gớm nào?

      - Nhân tàim ới xuất của Vấn Kiếm tông, biệt danh Cuồng Đao Trương Phàm. Người này là quái thai, tu vi huyền khí bình thường nhưng lực lượng cơ thể siêu phàm nhập thánh, từng đao giết viện trưởng cũ Phương Tiêu An của Thanh Bình học viện. Nghe là cao thủ thứ hai đứng sau Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông.

      Người chuyện là võ giả Tuyết Châu, thuộc loại hiểu rộng biết nhiều, gã kể lai lịch của Cuồng Đao Trương Phàm.

      - Trương Phàm? Lúc trước chưa từng nghe về người này.

      - Cuồng Đao được gọi là song đao Tuyết Châu cùng với Nhất Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành? thể nào, Đao Khuynh Thành đứng ngang hàng với Trương Phàm còn đánh lại cường giả tộc hoàng của Phẩm Huyết Phong, sao Trương Phàm là đối thủ của Hắc Sơn Đế được? lên là chịu chết.

      - Đúng vậy. Tại Tuyết Châu Trương Phàm miễn cưỡng xem như cao thủ nhưng đặt toàn Bắc Vực chỉ cỡ hạng ba, bốn, khó thể đấu lại thánh.

      Mọi người bàn tán xôn xao.

      Người ban đầu chuyện lắc đầu bảo:

      - Cuồng Đao Trương Phàm làm người rất điệu thấp, trừ cuộc chiến ở Vấn Kiếm tông, Thiên Hàn Tuyệt phong cùng Đinh Hạo ra chịu lộ mặt nữa, nên nổi tiếng. Tuy nhiên thực lực của Cuồng Đao Trương Phàm chắc Nhất Đao Khuynh Thành, Vấn Kiếm tông phái đấu trận đầu chắc chắn được Đinh Hạo đồng ý, có lẽ có ngoài ý muốn.

      - Chờ xem , hy vọng Cuồng Đao Trương Phàm sáng tạo kỳ tích.

      - Xác suất lớn.

      Đám đông sôi nổi xì xầm. Bọn họ vốn tưởng đao cuồng kiếm si xuất ngờ lại là Cuồng Đao Trương Phàm nổi tiếng gì, biết kết quả trận chiến ra sao, tóm lại là lạc quan.

      A Kim đứng bên cạnh Đinh Hạo, hồi hộp siết chặt nắm tay.

      Đinh Hạo cười :

      - Thả lỏng , chúng ta rất có hy vọng vào trận chiến này.

      A Kim trợn to mắt :

      - ? Sao ngươi thấy được?

      - bậy bạ.

      Đệ tử của Tử Linh tông đứng phía xa luôn khiêu khích lúc này cười khẩy:

      - Trợn to mắt bậy, tu vi huyền khí của Trương Phàm chưa đến Vương Tuyệt Phong sao có thể là đối thủ của Hắc Sơn Đế đẳng cấp đế giai? ràng là Vấn Kiếm tông kêu Trương Phàm chịu chết.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Chợt vang tiếng nổ điếc tai từ lôi đài màu vàng.

      Mọi người cảm thấy sóng như thực chất ập vào mặt, gió lốc tohỏi tai ù vang. Võ giả thực lực hơi kémn gồi bệch xuống đất, mặt tái nhợt, hoa mắt đầy sao.

      Mọi người nhìn qua, trợn mắt há hốc mồm.

      Đệ tử của Tử Linh tông líu lưỡi nhìn lôi đài màu vàng phai xa như thấy quỷ.

      * * *

      lôi đài.

      Cơ thể Cuồng Đao Trương Phàm hơi lắc lư nhưng lùi bước.

      Phía đối diện, Hắc Sơn Đế lùi nửa bước.

      Lần đầu tiên va chạm kết thúc, bách thắng chiến đao của Cuồng Đao Trương Phàm đao đẩy lui Hắc Sơn Đế.

      Đơn thuần so đấu lực lượng, Hắc Sơn Đế vốn là đế nhưng thua Cuồng Đao Trương Phàm bậc.

      Kết quả khiến mọi người sửng sốt.

      Giật mình qua , trận doanh nhân loại quanh lôi đài màu vàng reo hò rầm trời. Đây đúng là niềm vui bất ngờ, bọn họ vốn tưởng thua chắc nhưng gió mưa xoay vần, Cuồng Đao Trương Phàm nhìn như chịu nổi kích lại cường đại như thế?

      Hắc Sơn Đế nghe tiếng võ giả nhân loại reo hò, gã nhúc nhích cơ thể.

      Người Hắc Sơn Đế phát ra tiếng răng rắc như sấm sét, lửa đen quanh người càng đậm đặc.

      Khuôn mặt nửa người nửa trâu lộ nụ cười nanh tranh, Hắc Sơn Đế :

      - Thú vị, đáng cho ta nghiêm túc ra tay. Ngươi là sư đệ của Đinh Hạo? Vừa lúc bóp nát ngươi, tin tưởng đao cuồng kiếm si xuất .

      - Dông dài.

      Cuồng Đao Trương Phàm đáp lại là đao.

      - Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

      Hắc Sơn Đế bỗng người to vung nắm đấm.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Tiếng nổ lại vang lên.

      Lần này Cuồng Đao Trương Phàm bị hất ra ngoài.

      Tiếng hoan hô quanh lôi đài màu vàng biến thành kinh kêu.

      Tiếng cười dữ tợn của Hắc Sơn Đế văng vẳng:

      - Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi còn kém xa, có tư cách đấu với ta.

      Cơ thể cao to của Hắc Sơn Đế biến thành tia chớp như bóng với hình xông tới trước mặt Cuồng Đao Trương Phàm, nắm đấm to như bão tố đấnh ra.

      - Dông dài.

      Mặt Cuồng Đao Trương Phàm luôn bình tĩnh.

      Cuồng Đao Trương Phàm ở giữa trung, lực lượng kỳ lạ bùng nổ. Áo xanh rách tung tóe lộ ra cơ bắp đen như gang đúc, tràn ngập sức bật và mỹ cảm bạo lực. Bách thắng chiến đao nhanh như tia chớp liên tục chém ra, đao thế Đao Nhị Thập Tứ liên miên như nước lũ tuôn ra.

      Keng keng keng!

      Keng keng keng!

      Tiếng kim loại va chạm liên tục như mưa đập vào lá.

      Hắc Sơn Đế, Cuồng Đao Trương Phàm tách ra.

      Trong chớp mắt đó biết hai bên trao đổi bao nhiêu chiêu.

      Mọi thứ tĩnh lặng, tiếng la hét quanh lôi đài màu vàng vẫn điên cuồng khuếch tán.

      Mọi người vốn tưởng Cuồng Đao Trương Phàm bị xé xác nhưng họ ngạc nhiên thấy thiếu niên bị Hắc Sơn Đế tung chiêu thứ hai đánh bay vẫn vững vàng đứng lôi đài màu vàng. Mặt trời chiếu rọi cơ bắp đen như có tầng thần quang chảy xuôi, cơ thể quá vạm vỡ cho người cảm giác chắc khỏe. Bách thắng chiến đao rung động vù vù như ảo ảnh mờ mịt.

      Phái đối diện, Hắc Sơn Đế ngạc nhiên nhìn hai tay mình.

      Từng vệt trắng xuất tay Hắc Sơn Đế, đó là dấu bị trường đao chém.

      Hắc Sơn Đế ngờ quyền thuật cuồng bạo đánh gục được đối thủ ngược lại bị đao pháp kẽ hở phong kín, chấn hai tay gã tê dịa.

      Chớp mắt tiếng kinh kêu quanh lôi đài màu vàng lại trở thành vui sướng reo hò ngập trời.

      Chiến đấu mới chỉ bắt đầu mấy chục giây, nhưng trong thời gian ngắn ngủi tâm tình cá võ giả nhân loại như ngồi xe siêu tốc lúc cao lúc thấp, căng thẳng muốn đứng tim. Trong khoảnh khắc này rất nhiều võ giả nhân loại mới phát khi thiếu niên kéo ngược trường đao nhảy lên lôi đài màu vàng vào phút đầu tiên trái tim của họ bị thiếu niên bắt giữ.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1040: ĐAO CỦA NGƯƠI ĐƯỢC.

      Mặc kệ trước kia có gặp gỡ hay , thân hình, khuôn mặt của thiếu niên khắc vào tim mọi người.

      Máu mủ tình thâm giữa đồng bào cùng tộc là thể dứt bỏ.

      - Cố lên!

      - Cuồng Đao Cuồng Đao!

      nhiều võ giả để ý hình tượng rống to.

      Nhiệt tình đốt cháy.

      Cuồng Đao Trương Phàm liên tục hai lần cho mọi người hy vọng, mắt sáng lên, cảm xúc các võ giả nhân loại bùng cháy điên cuồng gào thét cổ vũ cho gã.

      Tình hình điên cuồng.

      * * *

      - Cái này...

      A Kim hưng phấn :

      - có hy vọng, ha ha ha ha ha ha! có hy vọng thắng!

      Rất nhiều võ giả nhân loại xung quanh cũng vung tay hét to.

      Đệ tử của Tử Linh tông giật mình qua biểu tình bình tĩnh trở lại, :

      - Đừng vui vẻ quá sớm, Hắc Sơn Đế chưa sử dụng sức mạnh tộc, vẫn chưa bùng nổ lực lượng .

      A Kim tức giận hỏi:

      - Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ngươi hy vọng nhân tộc thắng sao?

      Đệ tử của Tử Linh tông hừ lạnh tiếng:

      - Đương nhiên ta hy vọng thắng nhưng đặt hy vọng nhiều vào người Vấn Kiếm tông.

      A Kim định gì nhưng Đinh Hạo lắc đầu ngăn gã lại, tiếp tục nhìn cuộc chiến lôi đài màu vàng.

      * * *

      - Rất tốt, thực lực của ngươi khiến ta hứng thú.

      Hai tay Hắc Sơn Đế nắm hư , hai thanh loan đao màu đen to nằm trong tay gã. Thân đao cong như vầng trăng, văn chớp lóe, là vũ khí rất kinh khủng.

      - Đôi loan đao này lấy hai sừng ta rụng ra mời chú khí thần sư của Thần cung rèn có tên là Tinh. Từ khi tu vi đế của ta đại thành đến nay rất ít sử dụng chúng nó. Ngươi rất may mắn cũng vô cùng xui xẻo, ngươi biết uy lực của chúng nó, ngươi nên kiêu ngạo vì chết dưới Tinh.

      Hắc Sơn Đế cầm óng đao, khí thế tăng vọt, toàn thân bao trùm trong lửa đen.

      Áp lực tinh thần nặng nề khuếch tán.

      Biểu tình Cuồng Đao Trương Phàm vẫn luôn bình tĩnh như tảng đá thay đổi, đáp lại luôn là hai chữ.

      - Dông dài.

      Lời còn chưa dứt, Hắc Sơn Đế biến mất tại chỗ.

      Hai tay Cuồng Đao Trương Phàm cầm đao, thi triển Đao Nhị Thập Tứ Đao Nhị. Đao quang rậm rạp như tường ánh sáng bao phủ Cuồng Đao Trương Phàm. Cùng lúc đó, xung quanh Cuồng Đao Trương Phàm xuất bốn Hắc Sơn Đế, tám thanh loan đao như tia chớp đen xé mở bình minh từ tám góc độ rất kỳ lạ chém vào Trương Phàm.

      Đinh đinh đinh đinh đinh!

      Tiếng lưỡi đao va chạm nhau hoặc nhe hoặc nặng hoặc nhanh hoặc chậm điên cuồng vang lên.

      Cuồng Đao Trương Phàm, Hắc Sơn Đế đều là đao pháp đại tông sư, đao thế đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, đơn giản là va chạm cứng đối cứng.

      Hắc Sơn Đế như nước lũ đen, nguyên lôi đài màu vàng bị viêm đen bao phủ lôi đài màu vàng. Ban đầu chỉ có Hắc Sơn Đế biến thành bốn, bốn thành tám, rồi mười sáu, mười sáu thành ba mươi hai. Cuối cùng khắp lôi đài màu vàng là Hắc Sơn Đế, chia người nào là là giả. Tất cả Hắc Sơn Đế đều vung song đao chém giết.

      Cuồng Đao Trương Phàm đứng giữa lôi đài màu vàng, bất động như núi.

      Từ đầu đến cuối Cuồng Đao Trương Phàm di chuyển nửa bước.

      mặc kệ Hắc Sơn Đế ra đao quái dị cỡ nào, thân hình tinh diệu đến đâu, hóa thân nhiều bao nhiêu Cuồng Đao Trương Phàm hề né tránh.

      Tốc độ ra đao của Cuồng Đao Trương Phàm ngày càng chậm, từng đao nhanh chậm chém ra. Người nào thực lực thấp cũng bắt giữ được quỹ tích đao đạo của Cuồng Đao Trương Phàm, tràn ngập vô số sơ hở, nhưng cố tình mỗi lần đều hóa giải đao phong đao nhẫn đen của Hắc Sơn Đế. Tốc độ đao nhanh vượt qua phạm vi mắt võ giả bình thường bắt giữ của Hắc Sơn Đế hoàn toàn bị đao chậm của Cuồng Đao Trương Phàm ngăn cản.

      Loại hình ảnh cực kỳ quỷ dị nhưng xảy ra.

      Cường giả tộc đỉnh giai ngồi ở phía xa, rất nhiều người giật mình đứng bật dậy.

      - Loại đao pháp này... Vấn Kiếm tông nho sao xuất thiên tài đao pháp tuyệt thế như vậy?

      - chạm đến đạo đao pháp, đại xảo công, lù khù vác cái lu chạy, nếu tiến thêm bước chính là cực độ đao pháp.

      Các cường giả tuyệt đối tộc đỉnh cao cũng kiềm được khen ngợi.

      Hắc Sơn Đế là thiên tài trong tộc, đặc biệt đạo đao pháp của gã làm nhiều cường giả Võ Thánh cảnh thấy tạo nghệ bằng gã. Thế nhưng thiếu niên nhân loại dù là lực lượng hay đao pháp đều ngang ngửa với Hắc Sơn Đế, đặc biệt thiếu niên đến từ Tuyết Châu sa mạc võ đạo nhân loại, sao có thể làm người ta khiếp sợ.

      Khu ghế ngồi cao tầng nhân loại vang lên tiếng khen.

      - Lại thiên tài tuyệt thế.

      - Ha ha ha ha ha ha! Lý Lan chưởng môn, Vấn Kiếm tông hưng thịnh rồi, có nhân tài như vậy lo gì nổi trội?

      - Đinh Hạo, Trương Phàm, hai thiên tài này có được người là đủ đứng vững Cuồng Đao Trương Phàm. Lý Lan chưởng môn có đến hai nhân vật chí tôn tương lai, chắc bao lâu nữa Vấn Kiếm tông chen chân vào hàng ngũ siêu tông môn nhân tộc Bắc Vực.

      - Vương chưởng môn là đệ nhất tông sư đao pháp Bắc Vực ta, Thính Đào Khởi Đao Quyết của Thính Đào Hiên cũng là trong những đao điển đỉnh giai nhân tộc Bắc Vực, theo các ngươi thấy thiếu niên Trương Phàm của Vấn Kiếm tông thi triển đao pháp gì?

      - Chưa từng biết đến, dạt dào cổ ý, Vương ta xấu hổ chưa từng thấy đao pháp đại khai địa hợp như vậy. Nhìn đơn giản nhưng chỗ tinh diệu thua gì Thính Đào Khởi Đao Quyết. Dường như... Hưm... Dường như tương đồng với chiến kỹ Thất Huyền Trảm lúc trước Đinh Hạo truyền ra.

      - A? Vương chưởng môn vậy làm ta cũng thấy giống, lẽ bộ đao quyết này là Đinh Hạo truyền cho Trương Phàm sao?

      - Những thiên tài hậu bối này thể đo lường theo lẽ thường, đại giang sóng sau đè sóng trước, chúng ta đều già.

      Thấy Cuồng Đao Trương Phàm biểu siêu đẳng, các chưởng môn nhân loại thở phào nhõm. Dù Cuồng Đao Trương Phàm thua trận lôi đài sinh tử chiến này cũng giành được tôn nghiêm cho nhân loại, để thiếu niên này sống về sau hơi mài giũa chút là chí tôn, đủ ảnh hưởng địa tục nhân loại, tộc.

      Trong đám đông võ giả bình thường phía xa.

      A Kim hưng phấn rống to:

      - Tuyệt vời, xuất sắc, ta tuyên bố Trương Phàm là thần tượng số hai của ta!

      Hắc Sơn Đế khí thế huênh hoang bị Cuồng Đao Trương Phàm ngăn cản, nhân loại có mặt mũi, đúng là niềm vui bất ngờ.

      Đinh Hạo bình tĩnh nhìn so đấu.

      Cách biệt ba năm thực lực Cuồng Đao Trương Phàm tiến bộ nhiều hơn Đinh Hạo tưởng tượng. Bộ Thập Hoàng Thể Tôn Công đó đúng là có huyền bí đoạt thiên địa tạo hóa, rất hợp với Cuồng Đao Trương Phàm. Thập Hoàng Thể Tôn Công khiến thiếu niên thợ săn bình thường qua sáu năm hơi nhảy lên cao thủ ngăn chặn đỉnh Võ Đế cảnh, Đinh Hạo thấy mừng cho Cuồng Đao Trương Phàm.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1041: BÀN TAY ẤM ÁP ĐÓ.

      Nghe sau này Cuồng Đao Trương Phàm viết Thập Hoàng Thể Tôn Công ra giao cho Lý Lan, chọn lựa số đệ tử trong Vấn Kiếm tông tu luyện nhưng hiệu quả bình thường, hầu như ai kiên trì được. Ngẫu nhiên có mấy đệ tử Vấn Kiếm tông thuận lợi tu luyện xong giai đoạn thứ nhất nhưng thực lực tăng tiến có hạn, thể sánh bằng Cuồng Đao Trương Phàm tiến bộ.

      Đinh Hạo suy đoán có lẽ đây là số trùng hợp khó hiểu.

      Bộ Thập Hoàng Thể Tôn Công như sáng tạo riêng cho Cuồng Đao Trương Phàm.

      Có lẽ vô hình trung vận mệnh định trước.

      Với ánh mắt của Đinh Hạo nhìn thấu đỉnh cao sức chiến đấu của Cuồng Đao Trương Phàm đến đâu. Đinh Hạo thể phỏng đoán Thập Hoàng Thể Tôn Công huyền bí, nhưng có điều khẳng định là nếu Cuồng Đao Trương Phàm luyện đến lực lượng thập hoàng đơn giản là mười đỉnh cường giả Võ Hoàng cảnh chồng lên.

      Lần này là Cuồng Đao Trương Phàm chủ động xin chiến đấu.

      Hy vọng Trương Phàm sáng tạo ra kỳ tích của mình.

      Lòng bàn tay Đinh Hạo toát mồ hôi hột.

      Cách xa mười mấy thước, Đệ tử của Tử Linh tông trợn tròn mắt. Tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự doán của Đệ tử của Tử Linh tông. Tại sao Vấn Kiếm tông trừ Đinh Hạo ra còn có cao thủ đáng sợ như vậy? Kế hoạch báo thù của Tử Linh tông chẳng lẽ vĩnh viễn thể thực sao?

      - thể nào! thắng được, nhất định thắng được.

      Đệ tử của Tử Linh tông lầm bầm:

      - chống được quá lâu, chắc chắn là dùng thứ gì kích thích tiềm lực hao mòn sống.

      Người xung quanh trừng Đệ tử của Tử Linh tông.

      * * *

      lôi đài.

      Đinh đinh đinh đinh đinh!

      Tiếng trường đao va chạm nhau ngừng vang lên.

      Bỗng nhiên...

      Phập!

      Máu phun ra.

      Ảo ảnh Hắc Sơn Đế đầy trời chớp mắt hợp thành , gã thụt lùi.

      Máu phun ra từ vai Cuồng Đao Trương Phàm, bách thắng chiến đao bị chém gãy làm hai khúc, nửa thân đao tràn đầy vết nứt trắng tùy thời tan vỡ.

      Cuồng Đao Trương Phàm nhíu mày nhìn trường đao, chuyện.

      Hắc Sơn Đế cười dữ tợn:

      - Đao của ngươi được.

      Tinh song đao trong tay Hắc Sơn Đế chỉ có chút vệt trắng. Hai thanh loan đao đúc từ phần cơ thể Hắc Sơn Đế, được chú khí sư của Thần cung rót vào hơi thở thánh giai, độ cứng sánh bằng thần binh, đặc biệt phù hợp với gã. Hắc Sơn Đế dùng song đao thi triển đao pháp nhanh nhẹn như cánh tay nối dài.

      viêm đen của Đinh Hạo đúc từ thượng đẳng man thiết Bách Man sơn, tuy cũng rất bất phàm và đêm qua được minh văn của Đinh Hạo gia cố nhưng dù sao bẩm sinh và hậu thiên bằng. viêm đen đối diện Tinh rốt cuộc đứt gãy.

      đao khách mất đao là thực lực giảm hơn nửa.

      - Dừng lại tiểu tử, đao pháp của ngươi rất khá tiếc rằng chết yểu. là nếu bây giờ ngươi nhận thua cầu xin tha thứ ta suy nghĩ cho ngươi làm đao đồng bên cạnh ta.

      Hắc Sơn Đế thè lưỡi đỏ rực liếm môi, sắp giết người làm gã hưng phấn.

      Cuồng Đao Trương Phàm vẫn chỉ đáp lại bằng hai chữ:

      - Dài dòng.

      Mất trường đao nhưng biểu tình mặt bí tịch3 vẫn hờ hững.

      Đối mặt Hắc Sơn Đế đến gần, tay phải Cuồng Đao Trương Phàm chộp hư . Ánh sáng nhạt lấp lóe, cây trường cung màu tím tạo hình kỳ lạ nằm trong tay Cuồng Đao Trương Phàm, tỏa ra hơi thở hồng hoang bạo ngực như có thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú trong tay gã.

      Hắc Sơn Đế lạnh lùng cười:

      - Cung? Đao khách cũng chơi cung sao? Thú đến đường cùng vũng vẫy.

      Nhưng rất nhanh nụ cười đông mặt Hắc Sơn Đế.

      Bởi vì Cuồng Đao Trương Phàm chậm rãi giương cung, tia sáng đỏ huyễn hóa ra dây cung. trường tiễn lửa chậm rãi sinh ra như con Chu Tước vỗ cánh sắp bay, trong khí vang vọng tiếng Chu Tước hú.

      Vù vù vù vù vù!

      Trường cung màu tím bị kéo căng hết sức, trường tiễn Chu Tước bay ra.

      - Nhanh quá!

      Tầm mắt Hắc Sơn Đế chỉ thấy bóng tên Chu Tước, gã vội giơ song đao tinh che trước mặt.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Hắc Sơn Đế bị hất bay .

      Hắc Sơn Đế đập mạnh vào màn sáng bên mép lôi đài sinh tử, hộc búng máu.

      Lực lượng mũi tên này vượt qua sức tưởng tượng của Hắc Sơn Đế.

      đợi Hắc Sơn Đế kịp phản ứng lại nghe thấy tiếng hổ gầm.

      Cuồng Đao Trương Phàm bắn ra mũi tên thứ hai.

      Tên như Bạch Hổ, huyễn hóa ảo ảnh ra thần thú Bạch Hổ xẹt qua trung.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Mũi tên này cắm vào người Hắc Sơn Đế.

      Người ngoài chỉ thấy con hổ trắng há mồm máu táp Hắc Sơn Đế.

      Băng!

      Tiếng dây cung lại vang lên.

      Bay ra khỏi trường cung màu tím là con thần thú Huyền Vũ.

      Hắc Sơn Đế lại bị công kích.

      Ảo ảnh Huyền Vũ to lớn như ngọn núi đè xuống người Hắc Sơn Đế, lôi đài màu vàng rung lắc kịch liệt sắp tan vỡ.

      Băng!

      Tiếng dây cung rung lần bốn.

      con Thanh Long bay ra khỏi trường cung màu tím.

      Rồng bay lượn hư , tiếng rồng ngâm kích động linh hồn người, thân hình màu xanh kèm theo lực lượng hủy diệt cắn nuốt cơ thể Hắc Sơn Đế.

      Bốn lần công kích, bốn thần thú.

      Tứ Thần Thú Cung.

      Trường cung màu tím trong tay Cuồng Đao Trương Phàm chính là Tứ Thần Thú Cung lúc trước trong Mai Cốt sâm lâm Đinh Hạo cướp từ tay Tử Hùng. Tứ Thần Thú Cung là trường cung đẳng cấp ngụy thần uy lực mạnh mẽ, trải qua Đinh Hạo rèn luyện trường cung màu tím thành vật vô chủ. Đinh Hạo ngẫm nghĩ Bắc Vực trừ đao pháp ra thuật tên cũng siêu phàm thoát tục nên giao Tứ Thần Thú Cung cho gã, cũng là lá bài tẩy.

      Quả nhiên Cuồng Đao Trương Phàm uổng phí cung thần, liên tục giương cung bắn bốn tên, thể uy lực bốn thần thú đến cực độ.

      Cung thần xuất , thiên hạ chấn động.

      Trận doanh nhân loại như chảo dầu sôi. Bọn họ vốn tưởng Cuồng Đao Trương Phàm gãy đao, bị thương trận chiến đấu này kết thúc, gió mưa thay đổi. Cung thuật hùng hồn, bá đạo như vượt qua định nghĩa thuật cung tên, có thể là kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.

      Thắng?

      Hắc Sơn Đế trúng bốn tên còn chưa chết sao?

      Rất nhiều võ giả nhân loại sốt ruột hưng phấn rống to, nhảy múa. Cái tên Trương Phàm vang tận mây xanh, như sấm mùa xuân vang vọng trong thiên địa. Rất nhiều võ giả nhân loại bình thường ngưỡng mộ Cuồng Đao Trương Phàm, thành fan cuồng.

      Cuộc so đấu tuyệt vọng vốn tưởng thua chắc nhưng lật ngược thế cờ như kỳ tích, lực xung kích cực độ làm trận doanh nhân loại sôi trào như núi lửa phun.

      Trong đám đông sục sôi, mặt A Kim đỏ bừng hét bể phổi:

      - Ha ha ha ha ha ha! Thắng, thắng rồi! Vạn tuế, Cuồng Đao vô địch!

      Đinh Hạo ấn vai A Kim, :

      - Chờ xem , vẫn chưa kết thúc.

      A Kim ngây người:

      - A?

      * * *

      lôi đài.

      Cuồng Đao Trương Phàm cầm Tứ Thần Thú Cung đứng yên tại chỗ, bắn tên.

      Uy lực cực độ của Tứ Thần Thú Cung nằm trong bốn mũi tên này, abứn nhiều cũng vô ích, ngược lại hao tổn sức mình. Mỗi lần giương cung hao lực lượng rất lớn.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1042: BÀN TAY ẤM ÁP ĐÓ (HẠ).

      Phía đối diện.

      Lực lượng bốn mũi tên thú chậm rãi tán .

      Ban đầu Hắc Sơn Đế gần như dính vách tường ánh sáng lôi đài màu vàng chịu đnựg bốn tên. Bốn ánh sáng đỏ, bạc, cam, xanh bao phủ thiên tài tộc, thấy được Hắc Sơn Đế bị bắn thành hình dạng gì. Mãi đến bây giờ vẫn có chút dấu hiệu.

      Đinh đinh đinh đinh đinh!

      Tiếng vang khẽ khàng.

      Từng khối kim loại đen rơi xuống đất, thanh giòn vang.

      Đó là song đao Tinh của Hắc Sơn Đế, là vũ khí bản mệnh của gã, nhưng bây giờ nó gãy.

      Tình huống này làm ngực các cường giả tộc nghẹn lại.

      Vô số võ giả nhân loại yên bụng. Vũ khí bản mệnh gãy, Hắc Sơn Đế chết chắc rồi.

      Chính lúc này...

      - Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

      Tiếng cười điên cuồng phát ra từ ánh sáng tứ thầnthú chưa tan biến, thanh này bạo ngược mà cường đại. Hơi thở khủng bố như ma quỷ lan tràn, bóng đen từ từ bước ra khỏi bóng dáng.

      Hắc Sơn Đế!

      Hình dạng Hắc Sơn Đế hơi chật vật, người đầy vết thương nhưng chỉ bị thương ngoài da. Hắc Sơn Đế mặc áo giáp đen chớp lóe sắc màu u như ma quỷ. Cơ thể Hắc Sơn Đế trướng to gấp mấy lần, cái đầu hoàn toàn biến thành ngưu ma, mồm máu há to, con ngươi đỏ rực lửa. Hắc Sơn Đế như cơn ác mộng kinh khủng giáng xuống.

      Hắc Sơn Đế điên cuồng cười to.

      Áo giáp đen người Hắc Sơn Đế chớp lóe ánh sáng đen, tất cả vết thương biến mất, gã trở về trạng thái đỉnh cao.

      - Đây chính là át chủ bài của ngươi sao?

      Hắc Sơn Đế ngừng cười, biểu tình thô bạo, độc ác, mắt đỏ rực như ma quỷ trừng Cuồng Đao Trương Phàm.

      Hắc Sơn Đế khinh thường :

      - Sớm biết nhân tộc cho ngươi thứ gì liều mạng dấu nhưng nếu lá bài của ngươi chỉ có như thế hôm nay ngươi chết chắc. Cây cung tàn của ngươi thậm chí thể đâm thủng Khí Thiên Thần Giáp của ta.

      Các võ giả nhân loại reo hò như sấm quanh lôi đài màu vàng nín thinh.

      Trong trung này từ mừng như điên rớt xuống vực sâu, vô số trái tim chìm xuống.

      Tại sao lại như vậy?

      Vì sao?

      Hắc Sơn Đế bị gì?

      Ngay mặt chịu sức sát thương thần thú đỉnh cao nhất của Tứ Thần Thú Cung mà giây lát lành lặn.

      Thế này làm sao đánh đây?

      Cuồng Đao Trương Phàm sử dụng lực lượng cường đại nhất nhưng Hắc Sơn Đế như dãy núi cao thể leo lên, cách nào đánh bại gã.

      Trong đám đông, Đinh Hạo nhíu chặt mày.

      A Kim ngây người,gã thể hiểu điều mình trông thấy:

      - Sao... Có thể...

      Khóe môi Đệ tử của Tử Linh tông cong lên cười khẩy:

      - Ta rồi, có kỳ tích, đừng ký thác hy vọng vào tên thiếu não...

      Đệ tử của Tử Linh tông chưa hết câu A Kim đứng bên kiềm được vung nắm đấm.

      A Kim tức giận hét lên:

      - Bà nội nó rốt cuộc ngươi cóp hải là nhân tộc ?

      Đệ tử của Tử Linh tông nâng tay nắm lấy nắm tay A Kim, thực lực của hai người cách biệt quá xa.

      - Ngươi dám đánh ta?

      Đệ tử của Tử Linh tông khinh miệt cười :

      - Ta nhịn kẻ yếu như ngươi lâu, ngươi nghĩ người của Tử Linh tông ta chịu đựng thứ rác rưởi nhà ngươi muốn mắng là mắng sao? Hôm nay ta phế tay của ngươi để ngươi khắc sâu hiểu địa vị của mình.

      Đệ tử của Tử Linh tông rồi gồng tay muốn bóp nát nắm tay A Kim.

      Trán A Kim toát mồ hôi lạnh, lực lượng khó thế chống lại làm nắm tay gã sắp vỡ.

      Ngay khi A Kim cảm giác nắm tay mình sắp vỡ bàn tay ấm áp đặt lên vai, khí nóng dọc theo bàn tay lan tràn ra tứ chi gã, đau đớn từ nắm tay nhanh chóng tan biến. Bùm tiếng, Đệ tử của Tử Linh tông sợ hãi hét lên.

      A Kim ngẩng đầu lên nhìn.

      Bàn tay Đệ tử của Tử Linh tông vỡ nát, nhầy nhụa đầy máu. Biểu tình Đệ tử của Tử Linh tông giật mình, khó tin nhìn A Kim.

      - Cái này...

      A Kim cúi đầu nhìn bàn tay của mình, hiểu vừa rồi là sao.

      Nhưng lực lượng chưa từng có chảy trong cơ thể A Kim như hạt giống nẩy mầm, lần đầu tiên gã nếm mùi ivj cường đại.

      Đúng rồi, là bàn tay ấm áp vừa rồi.

      A Kim quay đầu lại muốn tìm hiểu, bỗng trong dám đông vang tiếng hét. A Kim ngẩng đầu nhìn hướng lôi đài màu vàng, trái tim treo cao, quên hết mọi thứ bên người.

      * * *

      Cuồng Đao Trương Phàm nhíu mày.

      Tứ Thần Thú Cung bị đánh bay.

      Hắc Sơn Đế biến thành ngưu ma hoàn toàn bùng nổ lực lượng đỉnh đế. Cuồng Đao Trương Phàm chưa kịp giương cung Tứ Thần Thú Cung bị đánh bay.

      - hiểu cái gì là chênh lệch chưa?

      Chân Hắc Sơn Đế đạp Tứ Thần Thú Cung, trong mắt đầy ý cười tàn nhẫn, trêu chọc :

      - Đây cũng là chênh lệch giữa nhân tộc và tộc. Nhân tộc kéo dài hơi tàn mấy vạn năm mảnh đất này, bây giờ là lúc nhân tộc biến mất khỏi Vô Tận đại lục, đưa mảnh thiên địa này cho chủ nhân của nó. Tất cả nhân tộc phải chết.

      Hắc Sơn Đế tuyên ngôn dõng dạc như người thắng.

      Lời của Hắc Sơn Đế kích thích các cường giả nhân tộc tức giận chửi rủa.

      - Nghe xem, đây là tiếng kêu gào đưa đám của kẻ yếu.

      Hắc Sơn Đế chỉ vào trận doanh nhân loại, cười khinh thường :

      - có thực lực mà tức giận chỉ là thứ đáng thương.

      Cuồng Đao Trương Phàm nhìn trận doanh nhân loại gần đó, cúi đầu nghiêm túc ngẫm nghĩ, :

      - Tự cao tự đại đắc ý cũng là loại ngu xuẩn, đáng thương. Cái gọi là thiên tài tộc Bắc Vực cũng chỉ có thể, tầm mắt của ngươi quyết định cảnh giới thấp kém, quyết định hạn hẹp quyết định ngươi vĩnh viễn khó thành đại khí, ngươi cho rằng ngươi khống chế tất cả sao?

      Hắc Sơn Đế ngây người.

      Bắc Vực trừ hai chữ 'dông dài' ra lần đầu tiên tràng dài.

      Lời của Cuồng Đao Trương Phàm chất chứa bình tĩnh, tự tin khó hiểu làm Hắc Sơn Đế thấy bất an.

      Vẻ mặt Hắc Sơn Đế dữ tợn :

      - Trả treo múa mép mang lại cơ hội sống cho nguiw.

      Cuồng Đao Trương Phàm gật đầu, :

      - Tốt, vậy cho ngươi biết cái gì là thực lực .

      Hai chân Cuồng Đao Trương Phàm bỗng giẫm mặt đất.

      Ảo ảnh đồ đằng to khổng lồ từ sau lưng Cuồng Đao Trương Phàm phóng lên cao, thân hình mặc chiến giáp vàng như Chiến thần bay lên thiên địa, nhìn xuống chúng sinh. Mắt to nhìn xuống như vị vua chúa tể tất cả phán xét sinh mệnh.

      Ảo ảnh đó chỉ là khởi đầu.

      Chớp mắt từng ảo ảnh đồ đằng sinh ra từ người Cuồng Đao Trương Phàm.

      Cuối cùng mười ảo ảnh đồ đằng Chiến thần to lớn hình dạng, hơi thở khác nhau như hộ vệ trung thành đứng sau lưng Cuồng Đao Trương Phàm, tuy chỉ là ảo ảnh nhưng có khí thế khó tả. Như thể những thần linh biến mất trong năm tháng dài dặc sống lại che chở Cuồng Đao Trương Phàm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :