Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 5: ĐỊA HUYỆT THÂM UYÊN.

      Giọng Đinh Hạo như vọng về từ chín tầng địa ngục. Triệu Tinh Thành cảm thấy có khí lạnh từ sống lưng chạy lên não, người gã lạnh toát nên lời.

      Mấy thiếu niên du côn đứng bên cạnh ngừng hò reo.

      Đám du côn này ngây như phỗng, cổ họng như vịt bị bóp chặt, biết làm sao.

      Đinh Hạo cười lạnh chậm rãi rút trường kiếm về.

      Đinh Hạo đột nhiên xoay người, bước nhanh tới vực sâu chứa rác.

      Mãi khi bóng dáng Đinh Hạo biến mất trong ánh trăng mông lung Triệu Tinh Thành, đám bạn của gã mới tỉnh tóa lại. Cả đám hai mặt nhìn nhau, thấy đối phương sởn gai ốc như gặp ác mộng hiếm thấy.

      Triệu Tinh Thành hít sâu, mắt lóe tia độc ác:

      - Tổ cha nó, tiểu tạp chủng đó...

      Hôm nay rốt cuộc là sao?

      Tại sao Đinh Hạo vụng về như heo chỉ biết dạ thưa đột nhiên biến dứt khoát như vậy?

      Tựa như thay đổi người khác.

      thanh kiếm rỉ sét tùy thời gãy nằm trong tay Đinh Hạo lại biến đáng sợ như vậy?

      Triệu Tinh Thành nhớ lại quá trình đánh nhau trong giây lát, vẫn toát mồ hôi lạnh như thường.

      Triệu Tinh Thành khó tin phát 'heo của Vấn Kiếm' sử dụng kiếm thuật dù tốc độ hay thần vận còn cả đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông mà gã uyên. Nhưng... Điều này sao có thể?

      thiếu niên du côn nhặt trường kiếm bị đánh bay tới gần Triệu Tinh Thành dò hỏi:

      - Tinh, giờ sao đây? Có đuổi theo ?

      - Đuổi? Đuổi theo cái khỉ gì, đuổi kịp rồi ai là đối thủ của ? Muốn ăn đòn sao?

      Triệu Tinh Thành tức giận có chỗ trút ra, nhận trường kiếm đút vào vỏ.

      - A? lẽ... Cứ cho qua?

      Mắt Triệu Tinh Thành lóe tia độc ác :

      - Tất nhiên là . Tìm người đối phó , hòa thượng chạy được nhưng miếu . Ha ha ha ha ha ha! Dám đấu với ta? Ta phải khiến Đinh Hạo muốn sống được muốn chết xong, !

      minh được Triệu Tinh Thành chơi ám.

      Triệu Tinh Thành phải người rộng rãi gì.

      Hôm nay Đinh Hạo khiến Triệu Tinh Thành mất hết mặt mũi trước đám tiểu đệ, gã phải trả lại gấp trăm lần.

      Đinh Hạo thoát khỏi đám người Triệu Tinh Thành dây dưa, rất nhanh tới mục đích.

      Đó là dốc rừng đá nghiêng xuống bốn mươi lăm độ, mỗi ngày có nhiều rác rưởi đổ xuống dưới vực sâu thấy đáy.

      Dưới vách đá cheo leo được người ta đặt tên là Địa Huyệt Thâm Uyên.

      Mỗi giây mỗi phút dưới vách núi luôn bốc lên khói đen dày đặc, gió rít gào từng cơn như quỷ khóc thần gào, còn có sức hút vô cùng đáng sợ.

      Nghe chỗ này là lối vào thế giới ma dưới lòng đất bị vứt mấy vạn năm.

      Khi Vấn Kiếm tông mới lập phái có hứng thú với Địa Huyệt Thâm Uyên nên phái cao thủ xuống thăm dò.

      Nhưng trước sau sai cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư, ba vị Tiên Thiên Võ Tông, mười vị cao thủ Đại Võ Sư cảnh xâm nhập Địa Huyệt Thâm Uyên, trả cái giá bi thảm là ai trở về. Cuối cùng Vấn Kiếm tông dập tắt suy nghĩ thám hiểm.

      Sau này Vấn Kiếm tông biến Địa Huyệt Thâm Uyên thành cấm địa, nghiêm cấm đệ tử trong môn thăm dò Địa Huyệt Thâm Uyên.

      Sau này nơi đây thành bãi chứa rác của tông phái.

      Trăm ngàn năm nay biết có bao nhiêu rác rưởi đổ vào Địa Huyệt Thâm Uyên, xung quanh vách núi bên cũng chất đầy rác. Trời trăng chiếu rọi, gió mưa thấm ướt. Nhiều đống rác mục rữa lên men, bốc mùi khiến xung quanh rừng đá mấy trăm thước nhanh chóng thành đầm lầy bốc khí độc.

      Từng có nhiều người trong xóm nghèo lạc vào đây, hút khí độc mất mạng.

      Bởi vì vậy nên bây giờ ít có người nào trong xóm nghèo dám vào đây.

      Còn các đệ tử Vấn Kiếm tông cao cao tại thượng?

      Võ giả kiêu ngạo, cảm giác ưu việt thèm cúi mình vào nơi hôi thối này.

      Đinh Hạo thân xác cũ mỗi buổi tối đều trở về bãi rác đào bảo, nếu may mắn đào được vài thứ cầm về dùng trong nhà hoặc ra chợ bán kiếm tiền, đổi ngân lượng chi tiêu.

      Tính cách Đinh Hạo ngay thẳng, gan lớn. Chỗ người khác dám tới nhưng Đinh Hạo dám, cuối cùng gã thăm dò ra con đường tránh thoát khói độc, cạm bẫy đầm lầy đến bên vách núi.

      Đây là lý do trước kia Đinh Hạo tìm được mấy gốc Long Tâm Huyền Thảo, thảo dược có linh tính dương tam giai cực kỳ quý giá ở khối đá nhô ra dưới vực vài trăm thước trong khi người ta phát ra.

      Nếu đổi lại nơi khác Long Tâm Huyền Thảo tam giai sớm bị người hái, còn lâu mới vào tay Đinh Hạo được.

      đến hai ngày trước Đinh Hạo vô tình phát dưới vực có Long Tâm Huyền Thảo.

      Linh thảo dương tính tam giai là thuốc cay tẩm bổ thân thể, cải thiện kinh mạch.

      Nếu hái được Long Tâm Huyền Thảo đủ cho tố chất thân thể Đinh Hạo tăng bậc trong vòng mười lăm ngày, còn cải thiện tệ nạn kinh mạch bẩm sinh, vượt qua trình độ kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông của Vấn Kiếm tông.

      Đây là hy vọng cuối cùng của Đinh Hạo.

      Đinh Hạo theo ký ức con đường uyên thuộc, nhanh chóng đến bên vách núi.

      Đinh Hạo cẩn thận nằm dưới đất, nhô đầu ra nhìn xuống vách núi.

      Bên dưới cuồn cuộn khói đen, gió lạnh rít gào. Mơ hồ thấy sâu dưới trăm thước có vài tia sáng đỏ nhấp nháy trong khói đen, lúc lúc , đó là mấy gốc Long Tâm Huyền Thảo.

      Đinh Hạo hút hơi khí lạnh.

      Chỗ này cực kỳ nguy hiểm.

      Trong khói đen có sức hút kỳ lạ, muốn hái linh thảo Long Tâm Huyền Thảo vô cùng khó khăn.

      Nhưng Đinh Hạo có lựa chọn nào khác.

      Đinh Hạo chuẩn bị phen, cột đầu dây thừng nối dài vào cục đá to bên vách núi, đầu kia thả xuống vực. Đinh Hạo thấy cự ly tới, cắn răng bắt chặt dây thừng, từng chút leo xuống.

      - Bà nội nó, cái quỷ gì đây? Giữa khuya xuống vực, có cả đai an toàn. Lỡ như buông tay ra, lão tử xuống thành thịt vụn.

      Đinh Hạo dọc theo dây thừng leo xuống, khóc ra nước mắt.

      Ai biết miệng quạ đen linh.

      Đinh Hạo chưa lầm bầm xong có tiếng rẹt vang lên.

      Dây thừng trông rất chắc thế nhưng từ giữa đứt làm hai.

      Đinh Hạo sợ muốn tiểu trong quần.

      Đinh Hạo chưa kịp ngẩng đầu nhìn chợt thấy người hẫng, rớt xuống dưới nhanh như sao băng.

      Tốc độ rơi quá nhanh, tựa như sao băng rơi.

      Đinh Hạo kịp có phản ứng gì, vô thức lộn cù mèo đập vào vách đá nhô ra. Máu phun, xương gãy răng rắc, đau thấu óc, là như bị lăng trì.

      Đinh Hạo ngất xỉu.
      Tử Mặc thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 6: TẠO HÓA, ĐỘNG PHỦ BÍ .

      - A! Đau quá, đau chết mất. Ủa? lẽ..., ta còn sống? Đây là... Đâu?

      biết qua bao lâu, đau đớn như lửa đốt người, vạn con kiến cắn qua , Đinh Hạo tỉnh táo lại. Đinh Hạo muốn nhúc nhích nhưng thân thể cứng ngắc như làm bằng sắt, thể cử động. Đinh Hạo chậm rãi mở mắt ra.

      Đập vào mắt là mảnh ánh lửa trắng toát, thấy thứ gì.

      Dường như có chất lỏng mềm mại bao bọc Đinh Hạo.

      Loại cảm giác này giống trẻ sơ sinh còn trong bụng mẹ được nước ối bao bọc.

      Nhưng khắp người đau đớn khiến Đinh Hạo nửa hôn me,e tinh thần mơ hồ.

      Mi mắt Đinh Hạo như bị khâu lại, muốn hé ra chút phải ốc gắng rất nhiều. Đinh Hạo mơ hồ thấy chất lỏng mềm trắng dính đặc bao bọc .

      - Chết tiệt, chất lỏng trắng... Chắc phải lão tử ngâm trong tinh dịch ?

      Đinh Hạo đau muốn chết còn rảnh nghĩ lung tung.

      Lúc này chợt có chuyện kỳ lạ xảy ra.

      biết tại sao trong trạng thái cực kỳ mơ hồ nhưng Đinh Hạo thấy cái bóng tạo hình đao kiếm cổ xưa, như đôi rồng bơi trong chất lỏng trắng bên cạnh mình. đọc truyện hay nhất tại truyện yy.

      Quái dị nhất là ràng đao kiếm đó là ảo ảnh, thậm chí có hình thể nhưng như có sống. Mờ ảo và chân , như xa như gần vòng quanh thân hình Đinh Hạo, giống hai khách hàng khó tính lựa chọn, đánh giá.

      Trong lòng Đinh Hạo rung động.

      - Thần tiên? quái?

      Lúc này, đôi ảo ảnh đao kiếm kiếm dường như đạt thành quyết định gì.

      Đao kiếm phát ra thanh như rồng ngâm vang lên.

      Hai bóng ảo ảnh đao kiếm bay tới, giống con rồng bị tói bờ cát ngàn vạn năm nay chui vào biển hát vang, vui vẻ hú. Hai bóng ảo ảnh đao kiếm nhanh chóng nhập vào người Đinh Hạo hóa thành hai luồng khí nóng nhanh chóng biến mất.

      Tiếp theo Đinh Hạo có ảo giác.

      Bên tai Đinh Hạo đột ngột có tiếng hai người khắc khẩu.

      Tiếng khắc khẩu dứt, xì xào nhốn nháo, thanh xa xưa tang thương, gần rồi lại như xa, cảm giác huyền diệu khó giải thích. Đinh Hạo khẳng định hai người cãi lộn nhưng nghe là vì đề tài gì, từ đầu đến cuối thể nghe từ hoàn chỉnh.

      Rất nhanh, từng đợt đau đớn khó tả lại truyền khắp người Đinh Hạo.

      Đinh Hạo cảm thấy như bị ngâm trong dung dịch a- Xit, quả thực là sống bằng chết. Chất lỏng trắng tinh bao bọc thân thể Đinh Hạo biến thành chất lỏng có ăn mòn mạnh nhất đời, hòa tan người từng chút .

      Quá trình này chậm rãi, đau đớn thấu óc, ai chịu nổi.

      - Ta... thể chết. Ta phải tìm Khả Nhi, tìm muội muội trở về... Nhất định... Phải tìm ra muội muội!

      Dục vọng cầu sinh mãnh liệt và khuôn mặt cười thơ ngây của muội muội Đinh Khả Nhi như ngọn đèn sáng vĩnh viễn tắt trong hắc ám vô biên. Ngọn đèn tỏa ánh sáng yếu ớt khiến Đinh Hạo kỳ tích chống đỡ qua .

      Đinh Hạo xỉu, cắn răng chịu đựng thủy triều thống khổ vô biên đánh vào người.

      Thời gian trôi qua chậm như ốc sên lún trong đầm lầy từ từ bỏ.

      biết qua bao lâu.

      Thống khổ đến cực độ rốt cuộc sản sinh biến hóa mới.

      Trong khoảnh khắc đột ngột, Đinh Hạo bỗng thấy đau đớn tan mất, trong người sinh ra năng lượng mới kỳ diệu tràn ngập tay chân, mỗi tế bào, ấm áp lâng lâng thoải mái muốn bay lên trời.

      Nửa canh giờ sau, quyền khống chế chút báo trước trở lại trong tay Đinh Hạo.

      - Có thể... Nhúc nhích?

      Đinh Hạo chợt mở mắt ra, hai tay chống đất đứng dậy.

      Đinh Hạo làm tư thế cảnh igác đánh giá bốn phía, rất nhanh thấy hoàn cảnh xung quanh.

      Dường như là hang động rất cổ xưa.

      Vách đá bốn phía long lỏ màu xanh xám, vằn đá thiên nhiên, khô ráo mà thô ráp có chút dấu vết nhân công. Nhưng giữa hang đá có cái bàn đá đơn giản cổ xưa, hai cái ghế đá bên cạnh. Bàn và ghế tràn đầy tro bụi, hiển nhiên mấy trăm năm có người sử dụng.

      bàn đá có từng hoa văn giao thác nhau phải thiên nhiên mà sau này bị điêu khắc ra.

      Nhưng các vết rách quái dị rồi lại sâu sắc đầy ý, trông như tùy ý vạch. Đinh Hạo nhìn lúc sau chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, biết hoa văn này dùng làm gì, có vẻ tầm thường.

      Đinh Hạo suy đoán lâu trước kia từng có người ở nơi đây.

      Nhưng hang động bị vứt bỏ ít nhất trăm năm.

      Hang động trống trải, con đường sâu mười thước thông ra ngoài.

      Cửa hang truyền đến tiếng gió rít gào, khói đen cuồn cuộn. Tuy nhiên chúng bị lực lượng kỳ dị ngăn chặn, khói đen tanh hôi thể chui vào hang động.

      Nơi Đinh Hạo đứng là hình vuông ba thước, sâu khoảng thước.

      Nhìn thoáng qua chỗ lõm hình vuông này giống ngôi mộ đào ra, vết cắt ngay ngắn, bóng loáng, hình dạng rất có quy tắc. Nếu phải Đinh Hạo thấy có dấu vết nhân tạo khó để người tin chỗ lõm là thiên nhiên hình thành.

      Thứ màu trắng ban đầu bao bọc Đinh Hạo đổ đầy trong chỗ lõm.

      Nhưng màu chất lỏng từ trắng biến thành đen nhạt, vẫn tòa mùi hương kỳ lạ. Lượng chất lỏng thiếu nhiều, lúc trước có thể bao nguyên người Đinh Hạo bây giờ chỉ đến mắt cá chân .

      Đinh Hạo nhảy lên, thoát khỏi cái hố.

      - Chuyện này là sao? Hai bóng ảo ảnh đao kiếm cổ kính, chất lỏng từ trắng biến đen nhạt. Thân thể của ta lúc trước té xuống vực bị va chạm tạo thành vết thương trí mạng đều lành hết? Hình như... Có biến đổi nữa?

      Đinh Hạo vung vẩy nắm tay, cảm giác lực lượng lâu thấy tràn ngập toàn thân.

      - chỉ trọng thương lành lặn mà lực lượng thân thể mạnh hơn trước gấp mấy lần, thân thể thay đổi hiểu ra sao...

      Đinh Hạo cảm thấy cơ thể chắc chắn có thay đổi gì đó.

      Lúc trước hôn mê ràng Đinh Hạo trông thấy hai bóng ảo ảnh đao kiếm cổ kính hùng hồn nhập vào người, nhưng bây giờ điều tra ra có gì lạ. là kỳ lạ quá.

      Quần áo Đinh Hạo rách rưới, nhưng thiết kiếm loang lổ chưa mất, vẫn còn treo sau lưng.

      Bộ dạng Đinh Hạo lúc này có thể là cực kỳ chật vật.

      Đinh Hạo bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, bắt đầu cẩn thận quan sát, tìm tòi hang núi này.
      Tử Mặc thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 7: LINH DƯỢC VÀO TAY.

      Đinh Hạo còn nhớ định luật võ hiệp đọc rất nhiều lần cóm ột điều khoản là nhân vật chính mà té xuống núi là chắc chắn có kỳ ngộ. Đinh Hạo cảm thấy luôn may mắn, hôm nay gặp gỡ hợp nửap hần đầu định luật võ hiệp, nếu có thể tìm được thần binh lợi khí, bí tịch võ công gì đó trong hang núi mới là uổng chuyến này.

      Ai ngờ trong hang núi trừ bàn, ghế đá ra có chỗ đặc biệt gì.

      Đinh Hạo hận thể đào sâu ba tấc đất cũng phát ra cái gì.

      Đinh Hạo khẽ thở dài:

      - Làm người phải nhân hậu, thể quá tham lam, đại nạn chết tốt lắm rồi. chừng chất lỏng đen nhạt trong hố đá này là bảo bối gì rất ghê gớm, ít nhất cứu mạng ta. Tiếc rằng tại có cách nào đem theo chất lỏng.

      Đinh Hạo thất vọng ngừng tìm tòi.

      Trong hang núi nước, thức ăn, nên tìm cách trở về.

      Đinh Hạo dọc theo con đường ra cửa hang núi.

      Bên dưới là vực sâu vạn trượng.

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn bốn phương tám hướng, chỉ tấy khói đen cuồn cuộn, từng đợt gió rít gào.

      Nhưng nhìn lên , xuyên qua khói đen mơ hồ thấy từng ngôi sao nhấp nháy ánh sáng. Có vẻ như Đinh Hạo hôn mê quá lâu, ít nhất bầu trời chưa sáng.

      Có thấy thấy ánh sao chứng minh hang núi cách mặt đất qua xa, Đinh Hạo có hy vọng leo lên.

      - Lạ quá, ta té xuống vực rốt cuộc làm sao vào hang núi, còn ngâm trong chất lỏng hố đá?

      Đinh Hạo thể hiểu nổi.

      Đinh Hạo tập thể dục nhi đồng bài thứ tám hai lần trong cửa hang núi, giãn cá cơ, gân. Đinh Hạo cắm kiếm rỉ sét sau lưng, bấu mấy khối đá nhô ra ở cửa hang núi, cẩn thận bò lên .

      May mắn kiếp trước có thời gian Đinh Hạo rất hứng thú với leo núi, từng tham gia vài hoạt động leo núi, biết chút kỹ xảo nên tới mức luống cuống tay chân.

      Đinh Hạo giống con thằn lằn giãn tứ chi dán chặt vách đá, chậm rãi leo lên .

      Sau lưng Đinh Hạo là gió rít gào, lực hút đáng sợ trong khói đen tùy thời hút .

      Quá trình này vô cùng nguy hiểm.

      Sơ sẩy chút là bị gió cuốn rơi xuống vực sâu vạn trượng, tan xương nát thịt, vạn kiếp bất phục.

      Hơn nữa chỗ này có sức hút lớn kinh người, hơn bình thường, từng bước kinh tâm.

      Đinh Hạo leo lên chừng hai mươi thước thấy tứ chi cực kỳ đau nhức, kiệt sức. Đinh Hạo cắn răng kiên trì tiếp tục leo lên, năm ngón bấu chặt đá nhô ra, mũi chân đứng vững vài chỗ chịu lực.

      Mồ hôi Đinh Hạo tuôn như tắm.

      Người Đinh Hạo ước nhẹp mồ hôi, thở hào hển, dám thả lỏng.

      Đinh Hạo lại leo lên hai mươi mấy thước, hoàn toàn kiệt sức, toàn thân cơ bắp đau xót như bị dao cắt, cánh tay sắp mất cảm giác.

      Nhưng lúc này đột nhiên có chuyện ngờ xảy ra...

      Khí lưu nóng kỳ lạ từng giọt dứt chảy xuôi khắp người Đinh Hạo, như bàn tay tình nhân dịu dàng vuốt ve mỗi tấc cơ thể .

      Tiếp theo cơ thể Đinh Hạo đau nhức, mệt mỏi còn.

      Đinh Hạo cảm thấy như được tái sinh, có sức khẻo gấp trăm lần.

      Lực lượng thân thể chút báo trước tăng vọt gấp đôi.

      Nếu lúc trước có lực lượng bốn trăm lần bây giờ Đinh Hạo sở hữu lực lượng hơn ngàn cân.

      Tốc độ Đinh Hạo leo lên nhanh hơn nhiều.

      Đinh Hạo lại leo bốn mươi mấy thước lần thứ hai kiệt sức, chuyện trước kia lại xảy ra.

      Trong đan điền đột nhiên sinh ra khí nóng chảy toàn thân.

      Lực lượng mới sinh ra thổi quét hết thảy mỏi mệt thống khổ.

      Cứ thế lặp lại, biến dị giống nhau xảy ra sáu lần, Đinh Hạo cách mặt đất chưa đến trăm thước.

      Lúc này cách Đinh Hạo xa, chỗ vách đá nhô ra có vài luồng sáng đỏ chớp lóe.

      - Ủa? Mấy luồng sáng đỏ... Đó là... Ta bò đến bên cạnh chỗ sinh ra Long Tâm Huyền Thảo! Nam nhân trung niên đây là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu.

      Đinh Hạo nhìn thấy luồng sáng đỏ gần người mừng như điên.

      Đinh Hạo chút do dự cẩn thận dịch chuyển qua, hái xuống sáu gốc Long Tâm Huyền Thảo đỏ thẫm tỏa ánh sáng đỏ, hình dạng giống nhân sâm. Đinh Hạo cẩn thận bỏ vào y phục rách rưới.

      đến cũng kỳ, chỗ đá nhô ra chỉ to cỡ bàn tay, chút bắt mắt. Bên đá chỉ có tầng đất đen rộng ba ngón tay thế nhưng mọc sáu gốc linh thảo, là đại thế giới có.

      Linh thảo vào tay, lòng Đinh Hạo vô cùng hưng phấn.

      Đinh Hạo nghỉ ngơi lúc, hơi thuận lợi bò lên đỉnh vách đá, trở về mặt đất.

      - Phù, má ơi, rốt cuộc bò lên. Nhảy điệu nóng bỏng với tử thần xong, sau này thề lỗ mãng như vậy nữa!

      Đinh Hạo nằm dưới đất thở phì phì như trâu. Đinh Hạo cảm thấy lần này hơi mạo hiểm, bây giờ nghĩ lại còn run, sau này phải cẩn thận hơn.

      Nhưng mới rồi Đinh Hạo leo vách đá vực sâu năm, sáu trăm thước làm thân thể sinh ra biến đổi cực kỳ lạ lùng. chỉ lực lượng cơ thể tăng vọt, khi toát mồ hôi như mưa vài chất bẩn đầy mỡ đen thui chui ra từ lỗ chân lông, khô cạn thành tầng vỏ đen mỏng người Đinh Hạo.

      Loại tình huống này cực kỳ giống với thoát thai hoán cốt, phạt mao tẩy tủy trong truyền thuyết.

      Đinh Hạo nhúc nhích, vỏ đen rớt xuống lộ ra da thịt trắng nõn như tuyết rồi lại cực kỳ cứng cỏi, đầy co giãn.

      Khí chất của Đinh Hạo thay đổi hoàn toàn, như thần tiên lạc giữa nhân gian. Đinh Hạo đứng bên vách núi toát ra khí chất xuất trần. Góc chân trời toát ra ánh bình minh.

      ngày mới sắp bắt đầu.

      Thần phong thổi đến, đũng quần Đinh Hạo cảm thấy mát.

      Đinh Hạo cúi đầu nhìn, dở khóc dở cười. Bộ đồ Đinh Hạo mặc rách tung tóe, đáy quần rách lỗ hổng, cậu uy phong lắc lư trong thần phong.

      May mắn thiếu gốc Long Tâm Huyền Thảo nào, nằm gọn trong quần áo Đinh Hạo.

      Đinh Hạo sửa sang lại y phục, che chỗ hiểm, nhắm hướng dọc theo tuyến đường an toàn có khói độc, đầm lầy, tới mép rừng đá rác. Đinh Hạo cất bước chạy nhanh đường hướng tới nhà mình.

      - Ủa? Sao ta bỗng nhiên chạy nhanh như vậy?

      Đinh Hạo đạp ra bước, giật nảy mình.

      Thân thể tràn ngập lực lượng, sải bước dài ba, bốn thước. Thân thể như liễu bị trọng lực trói buộc, toàn thân nhàng giống như Đinh Hạo học khinh công trong truyền thuyết.

      Chớp mắt Đinh Hạo tới bên ngoài hàng rào sân .

      Mặt trời ban mai chiếu xuống, sân yên bình xinh đẹp.

      Đinh Hạo nhíu mày.

      Đinh Hạo ngửi được mùi nguy hiểm.
      Tử Mặc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 8: THẬP TỰ KHOÁI KIẾM.
      Đinh Hạo đẩy cửa ra, từng bước chậm rãi vào.

      Chính lúc này!

      Vù vù vù vù vù!

      Vù vù vù vù vù!

      Hai bóng đen trái phải kèm theo gió rít chút báo trước xuất hai bên đằng sau cửa gỗ đập mạnh vào gáy Đinh Hạo.

      Đó là hai cây gậy gỗ đen.

      Đầu kia gậy dài là hai thiếu niên nhe răng cười.

      Chính là đám thiếu niên du côn nhóm Triệu Tinh Thành đêm hôm qua.

      Gậy gỗ đen dài cứng như gan đập mạnh vào gáy Đinh Hạo, muốn lấy mạng .

      Trong giây phút sinh tử, Đinh Hạo thậm chí thấy người đứng cửa nhà tranh đối diện chính là Triệu Tinh Thành. Triệu Tinh Thành biểu tình độc ác nhe răng cười với Đinh Hạo.

      Thế là Đinh Hạo thân xác cũng cười.

      Trong khoảnh khắc khuôn mặt cười của Triệu Tinh Thành biến thành nghi hoặc, sửng sốt, ngơ ngẩn cuối cùng là... Rung động.

      Triệu Tinh Thành trố mắt, líu lưỡi thấy gã tốn công sắp đặt tập kích, chẳng những có hiệu quả ngược lại bị Đinh Hạo nhàng phá giải với tư thế thể tưởng tượng. ràng hai thiếu niên du côn đánh lén trước nhưng trong chớp mắt nắm đấm của Đinh Hạo nhanh như chớp trái phải, đến sau mà tới trước đập mạnh vào mặt hai thiếu niên.

      - A!

      - Phụt.

      Hai tiếng hét thảm vang lên.

      Máu đỏ thắm phun tung tóe, răng trắng cắn môi. Hai thiếu niên tập kích chưa kịp đổi biểu tình từ nhe răng cười thành kinh khủng mặt nhăn nhúm biến hình.

      Tiếp theo hai thân thể thiếu niên giống búp bê vải bị búa sắt đập trúng bay ngược ra xa mười mấy thước đụng gãy tường hàng rào.

      Đinh Hạo cực oách thổi giọt máu dính nắm tay, sải bước vào trong sân.

      Mấy thiếu niên mai phục vài chỗ trong sân bị hù ngu ngốc, đứng im nhúc nhích.

      Đầu sỏ Triệu Tinh Thành đối diện Đinh Hạo đằng đằng sát khí như thấy cự thú viễn cổ đáng sợ, mất hết can đảm. Triệu Tinh Thành phản xạ lùi lại vài bước suýt vấp té.

      Triệu Tinh Thành bị hù vỡ tim, xoay người vừa bò vừa chạy. Triệu Tinh Thành đẩy cửa ra lao nhanh vào nhà tranh.

      Triệu Tinh Thành kinh khủng hét chói tai:

      - Tống sư huynh, đến rồi, Tống sư huynh...

      Trong nhà tranh, ánh nắng vàng từ khung cửa chiếu vào trong. thiếu niên mặt chữ điền mặc trường bào màu lam nhắm mắt, khoanh chân ngồi, hơi thở bình tĩnh. thanh trường kiếm tinh cương nằm trong vỏ, tạo hình cực kỳ hoa lệ đặt ngang đầu gối thiếu niên.

      Thiếu niên mặt chữ điền chậm rãi mở to mắt.

      - Hoảng cái gì!

      Triệu Tinh Thành lắp bắp :

      - Tống Kiếm Nam sư huynh, ... ... Triệu Tinh Thành đến rồi, ...

      Triệu Tinh Thành bị hai đấm của Đinh Hạo hù đến rối loạn thần kinh.

      Lúc này Đinh Hạo bước tới cửa nhà tranh.

      Ánh nắng vàng từ đằng sau chiếu đến làm người ta nhìn khuôn mặt Đinh Hạo, mặt chìm trong bóng tối tạo cảm giác tức giận. Đinh Hạo như tử thần trong bóng đêm, tràn ngập khí thế khó tả.

      Thiếu niên mặt chữ điền Tống Kiếm Nam chậm rãi đứng lên, ôm trường kiếm hỏi:

      - Ngươi chính là tiểu tử vênh váo ngang ngược mà Triệu Tinh Thành sao?

      Chân Tống Kiếm Nam đạp áo bông màu đỏ vốn nên treo vách tường.

      Đây là kỷ niệm duy nhất muội muội để lại, áo bông Đinh Hạo trân trọng như sinh mạng thế nhưng bị thiếu niên mặt chữ điền áo lam mời mà đến xem như tấm đệm trải dưới đất, đặt mông ngồi lên giờ đạp dưới chân.

      Đinh Hạo nhìn chằm chằm vào áo bông đỏ .

      - Tiểu tử có biết ta là ai ? Ta là đệ tử ngoại môn của Vấn Kiếm tông, Tống Kiếm Nam. Triệu Tinh Thành là bằng hữu của ta, ngươi chọc tức là chọc vào ta, nhưng nghe kiếm thuật của ngươi tạm được, mặc dù hơi vênh váo chút, còn đánh bị thương người của ta nhưng nếu ngươi đầu vào ta ta bất kể hiềm khích lúc trước...

      Tống Kiếm Nam như chim công cao cao tại thượng, biểu kình kiêu ngạo, ánh mắt nhìn xuống Đinh Hạo, tự kỷ .

      Đinh Hạo lên tiếng:

      - Con khỉ mốc!

      Tống Kiếm Nam ngẩn ra, kịp phản ứng:

      - Cái gì? Ngươi cái gì?

      Đinh Hạo gằn mấy chữ cuối qua kẽ răng:

      - Ta là đồ ngu nhà ngươi tự kỷ nghĩ mình giỏi lắm, cái- Con- Khỉ- Mốc!

      xong Đinh Hạo tung cú đấm.

      Đây là đấm với lực lượng mạnh nhât sau khi Đinh Hạo gặp kỳ ngộ trong hang núi.

      Nhanh như tia chớp.

      Thế như bôn lôi.

      khí bị đánh nát kêu ầm ầm.

      Tống Kiếm Nam thấy hoa mắt, kình phong ập đến. Tống Kiếm Nam kịp phản ứng, khó khăn giơ ngang trường kiếm trước ngực chặn nắm đấm có thể đánh nát tòa núi cổ.

      Keng!

      Trường kiếm rền rĩ.

      Mặt Tống Kiếm Nam đỏ rực, đỡ được giây bị đánh bay.

      Tống Kiếm Nam trượt ra sau đập vào vách tường. Trong tiếng gỗ đá răng rắc vỡ, đất bụi bốc lên, cọng cỏ bay tứ tung. Vách tường bị đụng vỡ cái lỗ to hình người, Tống Kiếm Nam văng ra khỏi phòng.

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      Triệu Tinh Thành đứng bên bay mất ba hồn bảy vía. Triệu Tinh Thành cảm giác ớn lạnh chạy từ sống lưng lên não, hai hàm răng lốp cốp va nhau. Sợ hãi chưa từng có phủ trùm Triệu Tinh Thành, gã run bần bật.

      Bốp!

      Đinh Hạo thèm nhìn Triệu Tinh Thành, tát cái như phủi ruồi.

      Triệu Tinh Thành giống búp bê rách bị hất bay ngược ra ngoài cửa, mặt biến hình sưng lên giống quả đào, máu văng khắp nơi, nửa bên hàm vỡ hết răng.

      Biểu tình Đinh Hạo đau lòng chậm rãi ngồi xổm xuống, nhặt áo lông đỏ từ dưới đất lên, phủi dấu chân đất.

      - Tiểu tạp chủng, ra, ngươi lăn ra đây cho ta, ta phải làm thịt ngươi!

      Trong sân vang tiếng gầm giận dữ như dã thú bị thương điên cuồng của Tống Kiếm Nam.

      Đệ tử ngoại môn Vấn Kiếm tông Tống Kiếm Nam bình thường kiêu ngạo như con công xòe đuổi bị cú đấm vừa rồi của Đinh Hạo hù sợ.

      Tống Kiếm Nam là võ giả nhất khiếu Võ Đồ cảnh, có lực lượng hơn bốn trăm cân, tốc độ phản ứng vượt xa người bình thường. Tuy nhiên Tống Kiếm Nam bị Đinh Hạo dễ dàng đánh bay, trong phút chốc gã có can đảm vào trả thù. Tống Kiếm Nam đứng ngoài sân chửi đổng khiêu khích.

      Đinh Hạo nhàng xếp áo bông đỏ lại đặt giường.

      Đinh Hạo xoay người ra ngoài.

      Trong sân, mặt Tống Kiếm Nam còn vẻ bình tĩnh, thản nhiên như trước, thay thế là giận tột đỉnh cùng nhục nhã. Khuôn mặt Tống Kiếm Nam biến dữ tợn, điên cuồng.

      Người Tống Kiếm Nam dính cọng cỏ, tóc hơi rối nhưng bị thương.

      Tất nhiên quan trọng nhất là Tống Kiếm Nam chậm rãi rút trường kiếm ra.

      Thân kiếm lóe ánh bạc như trăng phản chiếu ánh mặt trời đâm mắt người.

      Đây là thanh trường kiếm tinh cương bách luyện tính chất rất tốt.

      luồng sáng đỏ nhạt tuôn ra từ thân thể Tống Kiếm Nam, lúc lúc .
      Tử Mặc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 9: CHẲNG LẼ NGHIỆT SAO?

      Chân mày Đinh Hạo giật giật.

      Trong khoảnh khắc này cảm giác cực kỳ nguy hiểm dâng lên trong lòng Đinh Hạo.

      - A? Ánh sáng đỏ nhạt đó chính là huyền khí sao?

      - Theo ký ức dung hợp võ giả nhân loại trong thế giới này đều nắm giữ lực lượng siêu tự nhiên gọi là huyền khí. Lấy huyền khí đọng mười hai kinh mạch, trăm lẻ tám huyệt khiếu trong người để tu luyện...

      - Người thằng nhãi này mới lóe ánh sáng đỏ nhạt chắc là thể huyền lực. Nhưng thực lực Tống Kiếm Nam bình thường, chắc chưa đạt tới nhất khiếu Võ Đồ cảnh. Ánh sáng đỏ chỉ có thể kéo dài chớp mắt, đáng lo.

      Trong lòng Đinh Hạo nhanh chóng suy nghĩ hàng loạt phán đoán thực lực hai bên.

      Mắt Tống Kiếm Nam tràn ngập sát khí :

      - Tiểu tạp chủng, hôm nay, ta muốn ngươi chết!

      Tống Kiếm Nam như hoàng đế cao cao tại thượng giá lâm, ngờ trong đám bình dân giấu quái thai đáng sợ. ràng Đinh Hạo hề tu luyện huyền lực gì, thậm chí có hạt mầm kích phát huyền khí, chỉ dựa vào lực lượng đấm đánh bay Tống Kiếm Nam nhất khiếu Võ Đồ cảnh.

      Đúng là sỉ nhục to lớn.

      thể tha thứ!

      Tống Kiếm Nam cười trầm, sát khí ngùn ngụt:

      - Tiểu tạp chủng! Ta cho ngươi chết dưới kiếm pháp !

      Tống Kiếm Nam chưa dứt lời vung trường kiếm bấm kiếm quyết ra thế mở đầu.

      Trong khoảnh khắc này khí thế Tống Kiếm Nam biến đổi cực lớn, khí thế khó tả chậm rãi lan tràn quanh người gã, làm người ta kiềm được thấy áp lực.

      Đinh Hạo hơi nhíu mày sau đó cười :

      - A? Đây là... Tốt, thú vị.

      Lòng Đinh Hạo máy động, bàn tay nắm chuôi kiếm rỉ sét. Đinh Hạo bắt chước chiêu thức của Tống Kiếm Nam, vung trường kiếm làm động tác tương tự.

      Khí thế khó tả cũng chậm rãi phát ra từ người Đinh Hạo, tràn ngập trung.

      ràng Đinh Hạo bắt chước Tống Kiếm Nam nhưng cho người cảm giác dù là chiêu thức, kiếm quyết hay khí thế, khí độ cao hơn Tống Kiếm Nam gấp vô số lần. Dường như Đinh Hạo tập luyện chiêu khởi đầu này mấy chục năm, thể tinh túy, thần vận của chiêu thức đến tột độ.

      - Ngu ngốc, ngươi cho rằng trông mèo vẽ hổ có thể học được kiếm pháp sao? Ha ha ha ha ha ha! Si tâm vọng tưởng, tiểu tạp chủng, chết cho ta!

      Vù vù vù vù vù!

      Trường kiếm rung lên, ánh sáng lạnh chói lòa, Tống Kiếm Nam bỗng nhiên xuất chiêu.

      Bộ kiếm pháp của Tống Kiếm Nam có tên là Thập Tự Khoái Kiếm, thuộc kiếm thuật cấp thấp hạ phẩm nhân giai.

      Kiếm pháp thi triển ra gió giật mưa sa, nhanh như chớp. Nghe khi luyện đến cảnh giới đại thành lần vung kiếm chém đống lá rơi chỉnh tề, giọt nước lọt được.

      - Đến đúng lúc!

      Mắt Đinh Hạo càng sáng hơn.

      Kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo rung lên đột nhiên đâm ra, chiêu thức giống hệt của Tống Kiếm Nam.

      Đinh đinh đinh đinh đinh!

      Hỏa hoa bắn tung tóe.

      Trường kiếm và kiếm rỉ sét cuồng loạn va chạm nhau.

      Mỗi khi Tống Kiếm Nam ra chiêu là chớp mắt Đinh Hạo thân xác cũng sửdụng chiêu tương tự.

      Tình hình này vô cùng quái dị, giống như người luyện kiếm trước gương. Hai bóng người vẽ đường kiếm thuật sai ly, giống y như đúc.

      Đinh Hạo gặp kỳ ngộ trong hang núi, lực lượng thân thể mạnh đến biến thái giúp kiếm rỉ sét va chạm với trường kiếm của Tống Kiếm Nam được lực lượng huyền khí gia thành mà rơi vào thế yếu.

      Trong phút chốc Đinh Hạo, Tống Kiếm Nam trao đổi mấy chục chiêu.

      Trong sân kiếm khí tung hoành, kiếm quang sinh rồi diệt, kim loại ngân vang.

      Mười mấy phút sau.

      Sắc mặt Tống Kiếm Nam thay đổi.

      - thể nào! Rốt cuộc là sao? Tại sao tiểu tạp chủng cũng biết dùng Thập Tự Khoái Kiếm? Đây là kiếm thuật chỉ đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông tư cách học. Hơn nữa Đinh Hạo là sơ học hay sao? Vì sao tạo nghệ kiếm pháp uyên thuộc hơn cả... Ta?

      Tống Kiếm Nam giống như ăn chuột chết, càng đánh càng run sợ.

      Theo thời gian trôi qua, Đinh Hạo nắm giữ Thập Tự Khoái Kiếm càng lúc càng uyên thuộc.

      Nếu lúc đầu Tống Kiếm Nam và Đinh Hạo ngang ngửa nhau khi hai người lần thứ hai thi triển Thập Tự Khoái Kiếm, độ uyên thuộc, khống chế ý cảnh kiếm pháp, Đinh Hạo bỏ xa Tống Kiếm Nam cỡ gấp đôi. Kiếm quang càng lúc càng nhanh, kiếm thế càng lúc càng gắt, Tống Kiếm Nam dần theo kịp.

      Rốt cuộc!

      Keng!

      tiếng giòn vang.

      Song kiếm giao nhau. Tống Kiếm Nam cảm giác lòng bàn tay rung mạnh, cổ tay tê rần, thể cầm vững kiếm. Kiếm bay rời tay Tống Kiếm Nam.

      Bùm bùm bùm bùm bùm!

      Đinh Hạo ngừng, trở tay đâm kiếm.

      Kiếm sắt vạch đường cng liên tục đâm ba đần trước khi Tống Kiếm Nam phản ứng lại, thân kiếm quất mạnh vào mặt gã.

      - Phụt.

      Đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông, Tống Kiếm Nam kiêu ngạo hộc máu, giống bao rách bay ra ngoài.

      Đám người Triệu Tinh Thành chứng kiến cuộc chiến kinh người đều hồn vía lên mây, như gặp sét đánh, người rét run.

      Tống Kiếm Nam cực kỳ chật vật té cái bịch xuống đất, mặt đỏ rực lại phun ra búng máu. Tống Kiếm Nam quê quá hóa khùng bò dậy vài câu lấy sĩ diện.

      - Phụt. Ngươi dám...

      Nhưng khi Tống Kiếm Nam thấy Đinh Hạo ngừng kiếm thế lại vung kiếm, kiếm như có thể chớp mắt cắt đống lá rơi thành vài mảnh bằng nhau Tống Kiếm Nam như bị ai bóp cổ, lòng dâng lên sợ hãi dám thêm.

      Đinh Hạo ngừng tay.

      Đinh Hạo chìm trong thế giới kiếm, tiếp tục diễn biến kiếm thế.

      Rất nhanh, Đinh Hạo chìm trong trạng thái ngộ kiếm huyền diệu khó tả.

      Kiếm rỉ sét biến ảo iên tục trong tay Đinh Hạo như đoàn sáng đỏ thẫm vòng quanh người , sinh rồi diệt, kiếm phong gào thét, cắt đứt khí, rất là kinh người.

      Đây là lần thứ ba Đinh Hạo thi triển Thập Tự Khoái Kiếm.

      Kiếm biến thành mắt thường khó thấy, đoàn đỏ mờ mịt mông lung bao toàn thân Đinh Hạo. Cuối cùng thể nghe thấy tiếng mũi kiếm xé gió chỉ còn lại kiếm mông lung mê ly.

      Đây chính là cảnh giới cao nhất của Thập Tự Khoái Kiếm, chém lá cây thành mười, giọt nước lọt.

      Hình ảnh này khiến Tống Kiếm Nam mất hồn mất vai như gặp quỷ.

      Thập Tự Khoái Kiếm vốn là kiếm pháp Tống Kiếm Nam đắc ý nhất.

      Từ sau khi Tống Kiếm Nam vào Vấn Kiếm tông, khổ tâm tu luyện hơn năm, tu vi huyền khí tiến bộ nhiều nhưng bộ kiếm pháp kia đến cảnh giới thâm sâu. Tống Kiếm Nam định dựa vào bộ kiếm pháp này lên mặt, trong kiểm tra trong năm bỏ hai chữ 'ký danh' đầu, trở thành đệ tử ngoại môn chính thức.

      Ai biết thiếu niên trước mắt lôi thôi như ăn xin chỉ dùng Thập Tự Khoái Kiếm lần thứ ba đến cảnh giới đại thành, lẽ Đinh Hạo là nghiệt?

      Đả kích lớn làm Tống Kiếm Nam giận dữ phát cuồng.

      Vù vù vù vù vù!

      Kiếm quang đỏ thu lại, Đinh Hạo thu kiếm đứng thẳng.

      Người Đinh Hạo bốc hơi nước trắng nóng hổi, đứng thẳng như cây thương. Tuy Đinh Hạo mặc y phục rách bươm nhưng phát ra ánh sáng làm người ta dám nhìn gần.
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :