Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 777: CAO THỦ BÍ (THƯỢNG)?

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành vừa lòng gật đầu, :

      - Tốt lắm, việc công xong, giờ chúng ta bàn việc tư .

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành câu này khiến mọi người ngẩn ra.

      Trong lòng Cố Thiếu Sơ dâng lên cảm giác may, cười hỏi:

      - Việc tư? biết thiếu chủ muốn việc tư gì?

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành cẩn thận đánh giá Cố Tinh Nhi, mỉm cười :

      - Nghe hôm nay trong chợ lệnh muội rất xem thường phủ thành chủ Quắc thành ta, để vào mắt. Tuy phủ thành chủ ta phải thế lực ghê gớm gì nhưng thể tha thứ có người tùy ý trào phúng khiêu khích vũ nhục. Con người của ta làm việc công bằng, chuyện thuộc hạ làm sai ta trừng phạt, lệnh muội sai rồi có phải cũng nên chịu trách nhiệm lời mình ?

      Cố Thiếu Sơ biến sắc mặt.

      Cố Tinh Nhi sớm kiềm được hừ lạnh tiếng, tức giận bật cười :

      - Họ Chu, đến ngươi chẳng những muốn nuốt da Huyết Ma Lang của Trường Phong tiêu cục ta còn muốn gây với chúng ta đúng cần gì quanh co lòng vòng nhảm nhiều? thẳng , ngươi muốn thế nào?

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành cười to bảo:

      - Tốt, uổng là nữ hào kiệt. Vậy ta thẳng, chỉ cần nàng vào phủ thành chủ ta làm nô tỳ ba năm xóa bỏ mọi lỗi lầm lúc trước nàng khiêu khích phủ thành chủ.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành tuyên bố khiến mọi người hút ngụm khí lạnh.

      Làm nô tỳ ba năm?

      Đây là trừng phạt còn khốn khổ hơn là chết.

      Cố Tinh Nhi giận run người, định gì nhưng bị Cố Thiếu Sơ kéo lại.

      - Thiếu chủ, Tinh Nhi tuổi hiểu chuyện, trong ngày thường bị ta nuông chiều đâm ra hư. Hôm nay nàng ở trong chợ vô lễ nhưng phải cố ý, mong thiếu chủ nghĩ tình Trường Phong tiêu cục ta dâng ra mớ da Huyết Ma Lang vì Quắc thành mà đừng so đo với tiểu nha đầu này...

      Cố Thiếu Sơ cúi thấp người, muốn xung đột với thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành.

      Dù sao chỗ này là địa bàn của người ta, dù võ công hay thế lực Trường Phong tiêu cục thể nào so sánh với phủ thành chủ.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành cười nhạt:

      - Bất cứ người nào làm sai phải chịu trừng phạt, thuộc hạ của ta nhận sai.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành chỉ vào xác nam nhân trung niên văn sĩ xấu xí bị gã chưởng đập chết, chất vấn hỏi:

      - Da Huyết Ma Lang là ngươi tự nguyện hiến cho Quắc thành, ta rất là khen ngợi nghĩa cử đó của ngươi. Tuy nhiên đây là việc công, thể nhập vào việc tư phủ thành chủ bị nhục.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành câu này xem như cho Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục đường lui.

      Cố Thiếu Sơ nhịn nhục nữa, biểu tình nghiêm túc :

      - Chuyện gì đều phải lý, thiếu chủ cần gì hùng hổ dọa người? Mặc dù xá muội có sai nhưng xin lỗi là được, làm nô ba năm là quá đáng.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành lạnh lùng cười:

      - Quá đáng?

      Vẻ mặt thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành khinh thường :

      - Nếu đồng ý cầu của ta thi còn có chuyện càng quá đáng hơn, ngươi có tin là chỉ cần suy nghĩ của ta Trường Phong tiêu cục nho ngay lập tức biến mất thế giới này ?

      Cố Thiếu Sơ gì, kiên quyết che trước mặt muội muội Cố Tinh Nhi.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành mất kiên nhẫn lắc đầu, :

      - Đúng là thấy hoàng hà chết tâm.

      Ánh sáng lóe người thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành, lực lượng hùng hồn dâng trào như dời núi lấp biển đè ép. Mọi người thấy nghẹt thở. Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi đứng mũi chịu sào cảm giác như có ngọn núi đè xuống, khó thể chống đỡ.

      - Phụt.

      Cố Thiếu Sơ hộc ngụm máu, mặt trắng bệch lảo đảo sắp té.

      - Ca ca... A...

      Cố Tinh Nhi muốn dìu Cố Thiếu Sơ nhưng cơ thể bị lực lượng giam cầm, thể lấy cốt mâu trắng cột sau lưng.

      Ánh mắt thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành nhìn Cố Tinh Nhi lóe tia dâm ế.

      Nữ võ giả dã tính như báo cái thế này nhìn như thô lỗ, quê mùa nhưng ra là cực phẩm, chắc mùi vị tệ. Lòng thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành nóng cháy, gã muốn kéo dài lâu hơn.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành lạnh lùng cười:

      - Thứ biết tự lượng sức. Người đâu, mang nữ nhân đó !

      Bốn, năm hộ vệ phủ thành chủ như sói như cọp xách xích sắt trói Cố Tinh Nhi.

      Người xung quanh than thở.

      Thiếu chủ phủ thành chủ thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành đến chỉ vì nữ nhân này.

      Thủ đoạn Hoa Hoài An độc ác, trầm biến thái, mấy năm nay các nữ nhân rơi vào tay gã chết cũng tàn phế. Nữ tiêu sư dã tính xinh đẹp này e rằng có kết quả càng thê thảm, tiêu sư của Trường Phong tiêu cục khó thoát khỏi cái chết. Với thủ đoạn của thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành tuyệt đối tha cho bọn họ.

      Dân bên ngoài tội nghiệp, trêu vào ai truê lại chọc vị Diêm La vương này.

      Ngay khi đó bỗng có thay đổi bất ngờ.

      kiếm khí yếu ớt như tơ nhện bắn ra từ sâu trong Địa Hổ khách sạn xẹt qua trung.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành cảm thấy có luồng khí lạnh lướt qua cơ thể, người gã run rẩy, hơi thở cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh cường đại như trái bóng xì hơi thoáng chốc tan rã.

      Mọi người cảm giác lòng nhõm hẳn ra, áp lực biến mất.

      Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi lấy lại tự do, lảo đảo thụt lùi.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành biến sắc mặt :

      - Là ai?

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành nhìn hướng sâu trong Địa Hổ khách sạn.

      luồng kiếm quang vừa rồi nhìn như yếu ớt nhưng cho thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành cảm giác cực kỳ đáng sợ.

      lẽ trong Địa Hổ khách sạn giấu cao thủ?

      Mấy người khác biểu tình kinh ngạc nhìn hướng Địa Hổ khách sạn.

      Hôm nay chuyện lạ gì cũng có, là ai dám trêu vào thiếu chủ phủ thành chủ hoành hành ngang ngược, thủ đoạn khủng bố?

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành lạnh lùng cười:

      - Nếu các hạ ra tay là xen vào nước đục này, cần gì giấu đầu lòi đuôi? Hãy ra mặt , Chu ta xem các hạ có mấy cân lượng, có đủ tư cách đối địch với phủ thành chủ ta !

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành cố ý khuếch đại thanh bằng huyền khí truyền sâu vào Địa Hổ khách sạn.

      Tiếng quát lạnh ràng vọng ra từ Địa Hổ khách sạn:

      - Cút!

      Người khác cảm thấy gì nhưng mặt thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành trắng bệch, liên tục thụt lùi năm bước, tay che ngực hộc ngụm máu. Nếu có hộ vệ bên cạnh kịp lúc đỡ thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành ngã xuống.

      Cao thủ!

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành giật nảy mình.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 778: CAO THỦ BÍ (HẠ)?

      Thanh mới rồi như thần lôi nổ bên tai thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành, chấn huyền khí gã hỗn loạn, nội tạng lệch, đường kinh mạch suýt đứt từng khúc. Những người khác bị lan đến, thủ đoạn thể tưởng tượng này chắc chắn là cường giả siêu khủng bố. Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành phải đối thủ.

      Chết tiệt, từ khi nào Quắc thành có cường giả như thế?

      Trong phút chốc thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành buộc phải đâm lao theo lao.

      Nếu thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành rút lui gã và phủ thành chủ mất hết mặt mũi.

      Nhưng nếu thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành ở lại phải đối thủ của cao thủ bí sâu trong Địa Hổ khách sạn, chỉ tăng thêm nhục nhã.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành thử thăm dò:

      - biết các hạ và Trường Phong tiêu cục có quan hệ là...

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành muốn tìm hiểu tin tức.

      Nhưng đáp lại thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành là luồng kiếm quang.

      Như sao băng xẹt qua trong bóng đêm, mọi người chưa kịp phản ứng thấy thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành hét to, ámi tóc dài màu đen bỗng rơi rụng lộ nửa bên da đầu trắng phau. ra thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành bị luồng kiếm quang chớp mắt cạo nửa cái đầu.

      Thủ đoạn đáng sợ.

      Luồng kiếm quang đó cạo nửa cái đầu cao thủ cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh mà kẻ bị cạo tóc chút phản ứng, tuyệt đối là thần hồ kỳ kỹ. Nghĩa là chỉ cần cường giả sâu trong Địa Hổ khách sạn muốn ý nghĩ đủ lấy mạng thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành, khác gì nghiền chết con kiến.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành hoàn toàn biến sắc mặt, gã xoay người định .

      Thanh trong trẻo vọng ra từ Địa Hổ khách sạn:

      - Để lại da Huyết Ma Lang!

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành dám trái lời, ra hiệu thuộc hạ để lại xe ngựa. Đoàn người phủ thành chủ xám xịt chạy khỏi Địa Hổ khách sạn.

      Đám người xem kịch vu icảm thấy hr hê và rất tò mò.

      Địa Hổ khách sạn phải khách sạn lớn nhất, tốt nhất Quắc thành, toàn tiếp đại võ giả, dân buôn bình thường. ngờ khách sạn cấp thấp như vậy có vị siêu cường đại ở. Rốt cuộc là ai?

      Ánh mắt nhiều người nhìn hướng huynh muội Cố Tinh Nhi, Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục.

      Cường giả bí ra tay trừng phạt thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành, cuối cùng mở miệng kêu phủ thành chủ để lại da Huyết Ma Lang ràng có quan hệ với hai huynh muội này, lẽ là bằng hữu của bọn họ?

      Nhưng Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi cũng lộ vẻ hiểu ra sao.

      là trong lòng huynh muội Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi giật mình thua gì đám người đứng xem.

      Cố Tinh Nhi, Cố Thiếu Sơ có nghĩ nát óc cũng ra từ khi nào mình quen với cường giả khủng khiếp như vậy, vào phút mấu chốt hù thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành bỏ chạy. Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi liên tưởng đến việc lạ bầy Huyết Ma Lang bị tiêu diệt trong hoang dã, hai người nghĩ ngợi lung tung.

      Cuối cùng đó là ai?

      Hai huynh muội liếc nhau, thấy trong mắt đối phương nghi ngờ.

      Các tiêu sư của Trường Phong tiêu cục rất nhanh lấy về da Huyết Ma Lang, mấy chiếc xe ngựa phủ thành chủ thuê người đưa trở về.

      Tuy vào phút mấu chốt có cường giả bí giúp tay nhưng tiêu sư của Trường Phong tiêu cục cũng biết là ai giúp mình. Trước hết phải làm dịu quan hệ với phủ thành chủ, lỡ như cường giả bí chỉ nổi hứng giúp đỡ, sau này mặc kệ bọn họ làm sao?

      Màn đêm buông xuống.

      Mọi người xem kịch vui cũng tán .

      Tuy nhiên chuyện xảy ra tan đây lan nhanh trong Quắc thành như ôn dịch.

      Địa Hổ khách sạn và Trường Phong tiêu cục nổi tiếng như cồn.

      Dù sao trong Quắc thành rất ít có tồn tại nào trấn được thiếu chủ phủ thành chủ thủ đoạn độc ác, làm việc kiêng nể gì. Cường giả bí đó lmà người ta kinh ngạc, rất nhiều người bàn tán, vỗ tay khen hay.

      Thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành giỏi tính kế, thủ đoạn độc ác, bổi cảnh sâu, mấy năm nay gã hành động rất bá đạo. Nhiều người chịu thiệt giận mà dám gì, hôm nay có cường giả bí giúp mọi người trút cơn giận.

      Nhưng cũng có kẻ lo cho cường giả bí kia.

      Bởi vì phủ thành chủ là trong ba thế lực lớn nhất Quắc thành, cao thủ như mây. Với tính cách của thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành tuyệt đối ngậm bồ hòn, gã tùy thời tìm cách trả thù. Phủ thành chủ có rất nhiều người thực lực mạnh hơn thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành, cao thủ bí chỉ có người, có thể an toàn rút ra ?

      Đủ loại tin tức lan nhanh trong Quắc thành.

      Lúc này trong Quắc thành đột nhiên vang tiếng cảnh báo.

      Đủ loại ánh sáng bừng lên, tháp to cột trụ minh văn đứng thẳng trong thành phát ra ánh sáng các màu. vòng bảo hộ minh văn siêu lớn chụp ngược kiến trúc thành trì, ánh sáng minh văn năm màu chớp lóe các vị trí. Tiếng cảnh báo dồn dập chói tai nối liền dứt.

      Tiếng là tiếng động ầm ầm.

      Có cái gì đó rất đáng sợ công kích tường thành, tiếng hét đánh giết vọng về từ phía xa.

      - Nguy rồi, ma công thành!

      - Có đại xuất !

      - Đám ma đáng chết dám công kích Quắc thành, lẽ chúng muốn tạo chiếntranh sao?

      - Vì sao gần đây ma cuồng bạo như vậy?

      Đủ loại bàn tán, kinh kêu vang lên.

      bầu trời chớp lóe ánh sáng, đó là các cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh bay bốn phía tường thành nghênh chiến.

      Ầm ầm ầm ầm ầm!

      Tiếng huyền khí vang lên bốn phương tám hướng, mơ hồ thấy quái vật to như quái thú thời tiền sử xẹt qua trời đêm bên ngoài vòng bảo hộ minh văn. Quái thú cúi đầu phun ra quang khí đủ màu đánh vào vòng bảo hộ minh văn khiến mặt đất Quắc thành rung lắc dữ dội.

      Các cư dân trong Quắc thành sợ mất hồn mất vía núp trong phòng, người gan lớn hơn thò đầu qua khe cửa quan sát chiến đấu bầu trời.

      Chiến đấu điên cuồng kéo dài lâu.

      Buổi tối hôm nay định là đêm ngủ.

      mấy trăm năm Quắc thành thành lớn số Nê Châu bị ma tập kích, bình tĩnh quá lâu khi lại sinh ra trường hợp này khiến nhiều người cảm giác bất an, dường như có chuyện gì đáng sợ sắp xảy ra.

      * * *

      Địa Hổ khách sạn.

      Ánh lửa đầy trời lúc lúc , ánh sáng chiếu xuống hậu viện Địa Hổ khách sạn lúc sáng lúc tối, cực kỳ quỷ dị.

      bóng dáng kiều màu đen lặng lẽ xuất trong hậu viện, bước chân nhàng tới bên ngoài phòng Đinh Hạo.

      Nàng đến gần cửa sổ, ngón tay chọc thủng lỗ , quan sát bên trong phòng, nghe tiếng ngáy đều đều nhanh chậm.

      - Cái tên này ngủ như lợn chết, có chút phong độ cao thủ, lẽ ta đoán sai?

      Cố Tinh Nhi thất vọng xoay người vào viện.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 779: RA LÀ ?

      Chuyện thanh niên tuấn tú mặc áo gấm Chu Hoành qua , Cố Tinh Nhi, Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục, Hoa Hoài An Đà Linh thương đội nghĩ nghĩ lại, nhớ các chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này nhưng nghĩ ra mình từng kết bạn cường giả nào giỏi giang. Bọn họ có chút manh mối, phân tích ra được cường giả bí là ai, tại sao giúp đỡ Trường Phong tiêu cục?

      lẽ là tên ngốc thư sinh ngớ ngẩn kia?

      Cuối cùng Cố Tinh Nhi suy đoán như vậy.

      Dù là nhân viên Đà Linh thương đội hay tiêu sư của Trường Phong tiêu cục đều có gốc có rể, bọn họ tuyệt đối thể là cao thủ bí kia. Loại trừ tất cả chỉ còn thư sinh Đinh Hạo là lai lịch bí , ra tay rộng rãi, tùy tiện mời hướng dẫn viên trả thù lao nén vàng, hơi bí . Chẳng lẽ Đinh Hạo là cao thủ thâm tàng bất lộ

      Cho nên sau khi mọi người đều nghỉ ngơi Cố Tinh Nhi lén tới phòng Đinh Hạo quan sát.

      Cố Tinh Nhi muốn nhìn xem Đinh Hạo có giống như nàng suy đoán .

      Ai ngờ Cố Tinh Nhi chọt thủng lỗ cửa sổ nhìn vào, thấy tình hình Đinh Hạo đêm khuya luyện công mà là nằm ngửa giường ngủ như heo, còn cótiếng ngáy ràng.

      Hình tượng thư sinh chiều chuộng này làm sao có thể là cao nhân thế nào?

      Cố Tinh Nhi thấy thất vọng, có vẻ nàng suy nghĩ nhiều.

      Cố Tinh Nhi thất vọng lắc đầu, dịnh xoay người . Lúc này trong lòng Cố Tinh Nhi gióng hồi chuông cảnh báo, nàng ngẩng đầu lên bị hình ảnh phía xa hù giật nảy mình.

      biết từ khi nào có hai bóng người lặng yên như u linh xuất trong viện.

      bầu trời ánh sáng rực rỡ chiếu thân hình hai người.

      Người trước là kiếm khách cõng song kiếm, ba lũ râu dài trước ngực, mặt chữ điền, đầu chân mày sắc bén. Người khác là thư sinh đội nón vuông, khuôn mặt trẻ tuổi, trong bóng đêm đôi mắt lóe tia sáng độc ác, chính là Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ ban ngày chịu thiệt hậm hực rời .

      Cố Tinh Nhi bản năng lùi về sau bước, định hét to nhắc nhở người trong Địa Hổ khách sạn.

      Kiếm khách mặt chữ điền phía đối diện tùy tay chỉ cái, Cố Tinh Nhi thấy hoa mắt, cổ họng nghẹn lại thể phát ra thanh . Cố Tinh Nhi nhúc nhích đứng yên tại chỗ, chỉ có tròng mắt di chuyển được.

      Kiếm khách mặt chữ điền nhắm mắt cảm ứng lúc, lắc đầu, :

      - cảm ứng được hơi thở cường giả huyền khí Tiên Thiên Võ Tông cảnh, xem ra người ban ngày ra tay rời .

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ nghiến răng :

      - Hừ! Cái tên giả thần giả quy đó chắc sợ nên bỏ chạy, coi như may mắn, nếu tối nay bị võ tiên sinh bắt ta cho sống bằng chết.

      Ban ngày Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ mất hết mặt mũi, bao nhiêu năm nay lần đầu tiên gã chịu thiệt như vậy, làm sao gã nuốt trôi được cục tức này?

      Võ tiên sinh mặt chữ điền tiếc nuối :

      - Vốn tưởng là cao thủ kiếm thuật hiếm có, ta còn muốn gặp gỡ xem ngờ bỏ trốn, khiến người quá thất vọng. Loại người này có nhuệ khí của kiếm giả, chắc phải là nhân vật ghê gớm gì. Thôi, chúng ta trở về . Ngươi muốn mang nữ nhân này ?

      Trong bóng đêm ánh mắt Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ lóe tia dâm tà độc ác, gật đầu, :

      - Đương nhiên, nữ nhân lọt vào mắt ta ai có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta. Huống chi mọi chuyện là do tiện tỳ này mà ra, ta phải để nàng biết cái gì là sống bằng chết.

      Dường như Võ tiên sinh mặt chữ điền quen mắt, thuận miệng :

      - Cũng được, nhưng vi sư phải nhắc nhở ngươi câu, chơi đùa nữ nhân thi được nhưng đừng si mê, võ giả cần tu luyện làm gốc. Huống chi loại nữ nhân đê tiện chẳng biết từ đâu chui ra, huyết mạch hỗn tạp, phải lô đỉnh luyện công thích hợp.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền định bước .

      Lúc này Cố Tinh Nhi vừa kinh vừa giận.

      Cố Tinh Nhi nếm mùi vị tuyệt vọng.

      Cố Tinh Nhi muốn la hét, giãy dụa nhưng thể, trơ mắt nhìn Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ bắt lấy mình.

      Nếu nàng rơi vào tay súc sinh này e rằng sống bằng chết.

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ lạnh lùng cười:

      - Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tiện tỳ, để xem lần này có ai đến cứu ngươi?

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ định ôm eo hoa hồng đen Cố Tinh Nhi kéo .

      Bàn tay Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ sắp đụng vào người Cố Tinh Nhi bỗng mắt gã lóe tia kinh sợ, người cứng ngắc, nhanh chóng lùi ra sau như gặp quỷ. Võ tiên sinh mặt chữ điền đứng bên cạnh biểu tình vốn thản nhiên bỗng lộ vẻ gặp quỷ, mắt trợn to như chuông đồng, thụt lùi bước.

      Lòng Cố Tinh Nhi tràn ngập tuyệt vọng, nàng nhắm mắt nửa ngày thấy chuyện gì xảy ra.

      Cố Tinh Nhi mở mắt ra thấy Võ tiên sinh mặt chữ điền đầy nghi ngờ nhìn nàng, , ánh mắt của Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền dừng lại người nàng mà là sau lưng nàng. Dường như Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền thấy điều gì thể tin nổi.

      Có chuyện gì?

      lẽ sau lưng ta có cái gì?

      Cố Tinh Nhi hiểu ra sao nhưng đáy lòng dâng lên chút hy vọng.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền khẽ hỏi:

      - Ngươi... Các hạ là ai?

      Song kiếm treo sau lưng Võ tiên sinh mặt chữ điền biết từ bao giờ nằm trong tay gã, bộ dáng cảnh giác cao.

      Thanh trầm thấp phát ra từ sau lưng Cố Tinh Nhi:

      - Hai ngươi tự chặt đứt ngón tay rồi hôm nay tha cho tội chết.

      Thanh ... Rất quen thuộc.

      Là cường giả bí kia.

      - Ngươi chính là người đó? Tốt, võ ta muốn gặp ngươi!

      Mắt Võ tiên sinh mặt chữ điền dấy lên chiến ý nóng cháy, song kiếm giao nhau trước ngực. Võ tiên sinh mặt chữ điền vung tay lên, bốn cây cờ to màu đỏ bay ra từ sau lưng gã cắm bốn phía hậu viện. Khí hỗn độn mờ mịt tuôn ra phong tỏa hậu viện, ngăn cách mọi hơi thở bên ngoài.

      Tay phải Võ tiên sinh mặt chữ điền cầm trường kiếm đâm ra, luồng kiếm quang xẹt qua bên cạnh Cố Tinh Nhi.

      Cùng lúc đó, Cố Tinh Nhi thấy bóng dáng người bí đứng sau lưng nàng.

      Cố Tinh Nhi giật mình nên lời.

      Bóng áo xanh bay múa như sương, tư thế vô cùng tiêu sái phải tên thư sinh mới rồi còn ngủ say giường là ai?

      Thư sinh tên Đinh Hạo tay phải chộp hư , luồng khí lạnh cực độ lan tràn trong trung. đoàn băng bạc lan tràn từ tay Đinh Hạo như vật sống chớp mắt hóa thành trường kiếm trong suốt, thân kiếm đầy minh văn kỳ lạ. kiếm đâm ra, tiếng rít sắc nhọn. Đinh Hạo đấu với Võ tiên sinh mặt chữ điền.

      Cố Tinh Nhi thề từ lúc nàng chào đời đến nay đây là trong các trận đấu kiếm thuật khó thể tin nhất.

      Băng kiếm bạc trong tay Đinh Hạo có nhiều ánh sáng, sau khi đâm ra kiếm băng kiếm như dính vào song kiếm của Võ tiên sinh mặt chữ điền. Mặc kệ Võ tiên sinh mặt chữ điền biến đổi song kiếm cỡ nào cũng thoát khỏi băng kiếm quấn quýt.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 780: CHO RẰNG TA GIẾT NGƯỜI SAO (THƯỢNG)?

      Mới đầu Võ tiên sinh mặt chữ điền có thể vận kiếm thức hoàn chỉnh phản kích nhưng sau này mặc cho gã bùng phát ra huyền khí thế nào, biến đổi kiếm thức ra sao vẫn bị băng kiếm quỷ mị lôi kéo, thân bất do kỷ bị kéo .

      Võ tiên sinh mặt chữ điền giật mình kêu lên:

      - Ngươi... Đây là pháp gì?

      Võ tiên sinh mặt chữ điền hết sức vùng vẫy.

      Mặt Đinh Hạo bình tĩnh đáp lời Võ tiên sinh mặt chữ điền.

      Đinh Hạo mặc áo xanh, tay cầm băng kiếm nhanh chậm đến biến đổi, thân pháp cực kỳ tiêu sái, như thần tiên múa dưới ánh trăng. Võ tiên sinh mặt chữ điền có khổ nên lời, gã như người say bị Đinh Hạo mang theo lảo đảo, cuối cùng gã thể thi triển kiếm thuật hoàn chỉnh.

      Từ đầu đến cuối cuộc quyết đấu kiếm thuật chút thanh trường kiếm va chạm.

      Cố Tinh Nhi nhìn trợn mắt há hốc mồm.

      - ra thư sinh ngốc là cao thủ tuyệt đỉnh, vậy ban ngày người khiển trách Chu Hoành cũng là . Với thực lực như có thể hoành hành các châu, biết tại sao xen lẫn trong Đà Linh thương đội? cóm ục đích gì?

      Cố Tinh Nhi thông minh cả đời cũng bao giờ nghĩ ra Đinh Hạo bị mfu đường nên mới nuộc lòng theo Đà Linh thương đội.

      Lúc này Cố Tinh Nhi vẫn thể nhúc nhích, chuyện, nếu nàng hét to lên.

      Cố Tinh Nhi cực kỳ giật mình.

      Chính lúc này...

      Võ tiên sinh mặt chữ điền nghiêng ngả lúc sau kiềm được la lên:

      - Đủ rồi!

      Võ tiên sinh mặt chữ điền ném song kiếm mới thoát ra khỏi lực dính kỳ dị, nghiêng ngả lùi năm bước miễn cưỡng đứng vững. Võ tiên sinh mặt chữ điền thấy chóng mặt như uống rượu say, gã chỉ vào Đinh Hạo.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền hét to:

      - Ngươi sử dụng pháp bậy bạ gì?

      Đinh Hạo thu kiếm thức băng kiếm bạc tan biến trong khí.

      Đinh đinh!

      Song kiếm dính băng kiếm rớt xuống đất cắm vào khe đá, thân kiếm rung rinh.

      - Mười hai môn kiếm thuật, dính tự quyết là trong các kiếm quyết mỗi kiếm giả đều thông hiểu. Nếu ngươi tự xưng là cường giả kiếm đạo vì sao có ánh mắt nhìn ra nó?

      Đinh Hạo khoanh tay đứng, hơi thở bình tĩnh như thanh trường kiếm có sống, quần áo phất phơ, cực kỳ tiêu sái, có phong độ tông sư.

      Mặt Võ tiên sinh mặt chữ điền đỏ rần, tức giận bác bỏ:

      - thể nào! Người nàoh ọc kiếm thuật đều hiểu dính tự quyết nhưng thể đến mức độ biến thái như thế, nó chỉ là pháp môn vận kiếm cơ bản nhất, sao có thể dính được kiếm thuật ta thúc giục huyền khí cảnh giới Đại Tông Sư cảnh? Ngươi đừng hòng lừa ta!

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - Vậy chỉ có thể trách ngươi thiếu kiến thức.

      Lòng Đinh Hạo máy động.

      Vù vù vù vù vù!

      Hai thanh trường kiếm cắm dưới đất bay hướng Võ tiên sinh mặt chữ điền.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền vươn hai tay bắt lấy song kiếm.

      Đinh Hạo lắc người, thanh băng kiếm bạc lại ngưng tụ trong tay. Đinh Hạo đâm kiếm.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền cảm thấy đóa hàn mang như ngôi sao trong bóng đêm ập đến, ánh sáng lạnh đập vào mặt như đao cắt. Võ tiên sinh mặt chữ điền hét tiếng, song kiếm rung lên. Xoẹt xoẹt, chuỗi kiếm hoa phản kích ra ngoài.

      Nhưng trong chớp mắt đóa hàn mang như phân thân ảo ảnh bỗng nổ tung hóa thành vô số ánh sao.

      Tựa như pháo hoa nở trong trời đêm.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền cười to bảo:

      - So kiếm nhanh với ta? Ha ha ha ha ha ha! Đừng quên ta có song kiếm.

      Song kiếm như ảo ảnh nhanh như chớp đâm ra từng cái bóng.

      lớn hơn hai, chắc chắn song kiếm nhanh hơn đơn kiếm.

      Chỉ cần đối thủ sử dụng chiến pháp lực dính quái dị gần như pháp Võ tiên sinh mặt chữ điền tin tưởng tuyệt đối gã thắng.

      Đặc biểt là đạo khoái kiếm, Võ tiên sinh mặt chữ điền là cao thủ khoái kiếm số Quắc thành, trong giây ra trăm lẻ tám kiếm độc bộ Nê Châu. Thiếu niên quái dị trước mắt biết tự lượng sức mình muốn so khoái kiếm với gã? Đúng là tự rước nhục.

      Lòng máy động, chớp mắt Võ tiên sinh mặt chữ điền đâm ra hơn trăm kiếm.

      khí bị mũi kiếm đâm nổ vang tiếng rít sắc nhọn ngừng, như có hai bồng hỏa hoa nổ trong tay Võ tiên sinh mặt chữ điền. Ánh sáng chói mắt bắn ra bốn phía, bởi vì Võ tiên sinh mặt chữ điền ra kiếm quá nhanh, ma sát khí hai bên trường kiếm sinh ra hỏah oa nóng cháy.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền rất có lòng tin chẳng những chặn được toàn bộ kiếm quang của thiếu niên áo xanh còn phản kích lại.

      Nhưng xảy ra chuyện quái dị.

      Ngay khi Võ tiên sinh mặt chữ điền đâm kiếm ra kiếm quang đầy trời trước mặt gã bỗng biến mất, tan trong hư vô như chưa từng xuât .

      Cùng lúc đó, Đinh Hạo lắc người nhàng trở về chỗ cũ.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền cười to bảo:

      - Ha ha ha ha ha ha! Như thế nào? dám so...

      Hào khí dâng trào trong ngực Võ tiên sinh mặt chữ điền, gã định gì chợt thấy lồng ngực lạnh lẽo. Võ tiên sinh mặt chữ điền cúi đầu nhìn, mặt đổi sắc như ăn phải chuột chết.

      ra biết từ khi nào ngực áo Võ tiên sinh mặt chữ điền bị đâm thủng lỗ chỗ.

      Mỗi lỗ thủng cỡ đầu kim vừa đúng đâm rách ba lớp vải nhưng bị thương làn da, nếu nhìn kỹ càng thêm rung động phát những lỗ ch icthí hợp thành đồ án mèo mập mọc cánh, cực kỳ tinh xảo!

      Võ tiên sinh mặt chữ điền mặt đỏ rực như gan heo.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền hiểu ngay mới rồi khi thiếu niên áo xanh vung kiếm đâm ra mấy trăm kiếm, mỗi kiếm ngừng đúng lúc chỉ đâm rách y phục, bị thương làn da. Tốc độ này vượt qua phạm trù phản ứng của Võ tiên sinh mặt chữ điền tự nhận là khoái kiếm số Nê Châu, gã hề phát ra.

      Đáng sợ hơn là tốc độ kiếm quá nhanh, lặng lẽ hoàn thành.

      Bản thân Võ tiên sinh mặt chữ điền nổi danh khoái kiếm, gã biết ra kiếm càng nhanh tiếng mũi kiếm đâm khí càng chói tai. Nếu tốc độ kiếm vượt qua tốc độ thanh trong khoảng cách gần thế này thể nào có chút tiếng động.

      Nhưng kiếm của đối phương ...

      Võ tiên sinh mặt chữ điền nghĩ đến đây như bị đổ thau nước đá từ đầu đến chân, lòng lạnh lẽo.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền dùng thuật khoái kiếm rung động Nê Châu nhưng bây giờ thể phát tốc độ thiếu niên áo xanh xuất kiếm.

      Chênh lệch lớn đến đáng sợ.

      Trong khoảnh khắc này Võ tiên sinh mặt chữ điền bắt đầu tin tưởng lúc trước song kiếm bị dính phải đối phương dùng pháp mà là dính tự quyết, trong mười hai pháp môn kiếm thuật cơ bản nhất. Tức là tạo nghệ đạo kiếm thuật của thiếu niên áo xanh cao đến Bắc Vực giục ngựa khó theo kịp.

      Càng khiến lòng Võ tiên sinh mặt chữ điền lạnh lẽo là mới rồi trong quá trình chiến đấu, đối thủ từ đầu đến cuối hề kích phát ra huyền khí.

      Tức là đối phương chỉ dựa vào kiếm thuật cao minh tinh diệu đánh bại Võ tiên sinh mặt chữ điền cảnh giới Đại Tông Sư cảnh.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 781: CHO RẰNG TA GIẾT NGƯỜI SAO (HẠ)?

      Kiếm thuật như vậy Võ tiên sinh mặt chữ điền chưa từng nghe thấy, gần như truyền thuyết hoang đường.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền khó nhọc ra từng chữ:

      - Ngươi... Võ ta... Thua... Ài...

      Cuộc quyết đấu kiếm thuật hôm nay là đả kích lớn nhất đời Võ tiên sinh mặt chữ điền, mọi thứ gã thấy kiêu ngạo vào lúc này, trước mặt thiếu niên áo xanh chỉ cỡ mười bảy tuổi chịu nổi kích. Đối thủ nhàng đánh vỡ mọi niềm tin của Võ tiên sinh mặt chữ điền.

      Lúc trước Võ tiên sinh mặt chữ điền tin thế giới có loại kiếm thuật này.

      Nhưng bây giờ...

      Võ tiên sinh mặt chữ điền cảm thấy gã là ếch ngồi đáy giếng.

      Đinh Hạo , vung tay áo. Bốn cây cờ to đỏ rực cắp bốn góc hậu viện bị rút lên cắm trước mặt Võ tiên sinh mặt chữ điền, cho gã biết thủ đoạn con nít này thể làm gì được . Đinh Hạo muốn phá vỡ trận pháp này chỉ cần ý nghĩ.

      Cùng lúc đó.

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ đứng bên cạnh sợ hãi mặt trắng bệch.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền là cao thủ kiếm thuật số Quắc thành, sức chiến đấu mạnh đếm đầu ngón tay, nhưng trước mặt thiếu niên áo xanh như nghiệt lại thất bại thảm hại, thua có cớ gì để chối. Cái tên này còn trẻ tuổi mà sao khủng bố đến vậy? là ai?

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ nghĩ đến mình chọc vào người như vậy, gã rất hối hận.

      Dù Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ có thân phận là thiếu thành chủ, có lẽ nó rât tôn quý với nhiều người nhưng khi gặp cường giả đáng nhắc đến.

      Đinh Hạo vẫy tay :

      - Các ngươi .

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền thở phào, xoay người .

      Đinh Hạo lên tiếng:

      - Chờ .

      Ánh mắt Đinh Hạo như kiếm liếc Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền, gằn từng chữ:

      - quên lời ta lúc đầu sao? Để lại chút gì rồi .

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, Võ tiên sinh mặt chữ điền biến sắc mặt.

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ hiểu ý Đinh Hạo, cam lòng :

      - Cái này... Chúng ta tài nghệ bằng người, nên chịu nhục, nhưng các hạ cầu hơi quá đáng, chúng ta...

      Đinh Hạo nhướng mày, sát khí lướt qua:

      - lẽ ngươi nghĩ rằng ta giết người?

      - Các hạ bớt giận...

      Võ tiên sinh mặt chữ điền bị luồng sát khí ngút trời hù run rẩy, hiểu là thiếu niên áo xanh chỉ có thực lực cao sâu mà càng là sát thần trong núi thây biển máu, lạnh lùng vô tình.

      Bộp!

      Vòi máu phun ra, kiếm quang trong tay Võ tiên sinh mặt chữ điền chợt lóe, ngón út tay trái đứt lìa rớt xuống đất.

      Mặt Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ lúc xanh lúc đỏ, thấy thực lực cường đại như Võ tiên sinh mặt chữ điền còn ngoan ngoãn chịu thua, gã cắn răng giơ kiếm chặt nửa khúc ngón út, xoay người định .

      - Đứng lại.

      Đinh Hạo nhìn chằm chằm Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, gằn từng chữ:

      - Ta ngón tay, phải nửa ngón.

      - Ngươi... Đừng hiếp người quá đáng! Phủ thành chủ ta dễ ăn hiếp, cùng lắm chúng ta ai đường nấy, ai sợ ai?

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ cố nén đau đớn, tức giận người run rẩy.

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ cứng cổ lên, gã là nhân vật nào? Từ lúc rớt khỏi bụng mẹ Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ chịu cơn tức này, hôm nay tự cắt khúc ngón tay mà đối phương vẫn còn hùng hổ dọa người, gã thể nhịn nữa.

      - Hừ! Thứ biết sống chết.

      Ánh mắt Đinh Hạo mất kiên nhẫn, nhướng mày kiếm.

      Vù vù vù vù vù!

      luồng kiếm quang xẹt qua.

      Máu phun ra.

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ rú lên:

      - A!

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ đau muốn xỉu.

      Bàn tay trái của Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ bị kiếm khí chặt đứt tận cổ tay, máu tuôn như suối lộ khúc xương trắng phau.

      - Ngươi...

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ định chửi cái gì. Võ tiên sinh mặt chữ điền đứng bên cạnh sợ quá vội bịt miệng Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ, sợ tiểu thiếu gia biết nặng ra câu nào chọc giận sát thần trước mắt toàn phủ thành chủ bị liên lụy.

      Thực lực Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ đủ, cảm giác được thiếu niên áo xanh đáng sợ. Võ tiên sinh mặt chữ điền sợ teo tim.

      ra mấy năm nay Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ tác oai tác quái trong Quắc thành, đặc biệt là gã làm hại những thiếu nữ, chỉ mấy tội đủ cho gã chết mấy trăm lần. Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ quá kiêu căng, hôm nay đạp trúng đinh cũng xem như báo ứng.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền nhìn ra được thiếu niên áo xanh phải người thích giết chóc, nếu đổi lại cường giả cùng đẳng cấp khác Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ mấy câu sớm phơi thây tại chỗ.

      đùa, cường giả trình độ này ánh mắt như pháp, sao có thể tùy tiện khiêu khích?

      Võ tiên sinh mặt chữ điền kéo Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ lắc người chạy ra ngoài hậu viện, trở về đường cũ. Thân hình Võ tiên sinh mặt chữ điền như hồn ma lướt qua con phố bay hướng phủ thành chủ. Quắc thành xuất cường giả như vậy, Võ tiên sinh mặt chữ điền phải nhanh chóng báo cho thành chủ và hai thế lực khác.

      Khi Võ tiên sinh mặt chữ điền rời khỏi hậu viện Địa Hổ khách sạn khoảng mấy ngàn thước bỗng bầu trời vang chuỗi tiếng nổ khủng khiếp.

      Võ tiên sinh mặt chữ điền bản năng ngẩng đầu lên nhìn, ngạc nhiên.

      khí xanh biếc cuồn cuộn vô tận như tầng mây rậm rạp che trời biết từ khi nào bao trùm nguyên Quắc thành. khí cuồn cuộn đậm đặc như chất dịch xanh chứa lực lượng ăn mòn khủng khiếp, nơi khí qua phát ra tiếng xèo xèo. Màn sáng minh văn trận pháp bảo vệ Quắc thành mấy ngàn năm bị ăn mòn dần biến mỏng, tùy thời tan vỡ.

      con ma khổng lồ biết bản thể là gì trong khí xanh biếc, bốn con mắt to đỏ rực như ao máu bắn ra bốn cột đỏ như kiếm quang ngừng đánh vào màn sáng minh văn trận pháp.

      - Đây là... Sao có thể? Đại cảnh giới hoàng. Trời ạ, Quắc thành nguy hiểm rồi!

      Võ tiên sinh mặt chữ điền cảm thấy đầu óc trống rỗng.

      Vì sao xuất địa cảnh giới này?

      Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ cũng bị hù ngu ra:

      - Đây là...

      Xuất ma khủng bố như vậy tuyệt đối là ác mộng với Quắc thành.

      Cứ mặc cho công kích tiếp tục e rằng vòng bảo hộ minh văn tan vỡ, khi thành phá, số lượng tộc chen chúc tràn vào trong đêm biến tòa cổ thành ngàn năm Quắc thành thành tòa Tu La huyết ngục.

      Bốn phía Quắc thành vang tiếng la hét.

      Có vài luồng sáng rực rỡ từ trong Quắc thành bắn lên cao công kích khí cuồn cuộn, là mấy vị người thủ hộ thực lực mạnh nhất thành, cảnh giới đến đỉnh nửa bước Võ Vương cảnh. Bọn họ nương nhờ tất cả bảo khí kích phát ra lực lượng tăng gấp mấy lần mong ngăn được địa .

      Mọi người nín thở.

      Nhưng rất nhanh phân ra thắng bại.

      Mấy người kia bị hất về càng nhanh hơn, hộc máu tung tóe.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :