Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 767: Y NHÂN DƯỚI TRĂNG.

      Mấy ngày nay Đinh Hạo bạn tối mắt tối mũi có nửa nguyên nhân là vì Vấn Kiếm tông trong thời kỳ xây dựng, cần dốc hết sức ra. nửa nguyên nhân khác là Đinh Hạo muốn bận rộn để quên bi thương trong lòng.

      Từ khi biết tin đám người Khí Thanh Sam, chưởng môn Lý Kiếm Ý gặp nạn Đinh Hạo chưa từng chảy giọt lệ.

      Giờ mọi chuyện giải quyết xong, ngày mai Đinh Hạo rời khỏi Tuyết Châu, chuyến này rất dài. Sau khi tiêu diệt kẻ thù lớn nhất là Liệt Thiên Kiếm tông, Đinh Hạo hội hợp với cao tăng Kim Thiền của Đại Lôi Tự, Nam Vực tìm muội muội Đinh Khả Nhi.

      Trước khi rời Đinh Hạo kiềm được tới đây.

      Nước mắt lăn dài, Đinh Hạo dựa vào mộ bia lầm bầm:

      - Sư phụ, chắc Đường sư huynh kể hết chuyện trong tông môn cho sư phụ nghe rồi? Đệ tử khiến sư phụ mất mặt.

      Lão nhân Khí Thanh Sam ngủ say dưới mộ bia là trưởng giả thứ nhất lòng giúp đỡ Đinh Hạo từ khi xuyên việt qua.

      Nếu nhờ Khí Thanh Sam thầm chú ý, bảo vệ Đinh Hạo hôm trong rừng rậm nguyên thủy chết dưới tay Mục Thiên Dưỡng, làm sao óc đao cuồng kiếm si hôm nay?

      Đối với Đinh Hạo lão nhân Khí Thanh Sam giỏi biểu đạt cảm tình hoặc khinh thường lộ ra cho đến igờ như người thân của , lặng lẽ quan tâm, giúp đỡ , chưa bao giờ cầu đền đáp. Đinh Hạo cảm giác được tất cả. Nếu chưởng môn Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ quan tâm Đinh Hạo là vì có thiên phú võ đạo siêu đẳng Khí Thanh Sam càng giống trưởng giả mong báo đáp.

      Từ ngày đầu tiên Đinh Hạo vào tông môn, bởi vì câu 'ta Vấn Kiếm tông' gắn kết và Khí Thanh Sam như keo với sơn.

      - Ta vô cùng tiếc nuối. Sư phụ thấy đồ nhi đại sát tứ phương, thấy đồ nhi trò giỏi hơn thầy. Ngày mai ta tạm rời khỏi Vấn Kiếm tông, chuyến này biết gặp chuyện gì, biết qua bao lâu mới về được. Lần sau đến gặp sư phụ biết là khi nào, cho nên tối nay hai chúng ta hãy thoải mái chè chén ...

      Đinh Hạo đổ rượu xuống đất, ngửa đầu uống hớp lớn.

      Trong khí tràn ngập mùi rượu.

      Đinh Hạo hơi say, mắt mông lung.

      Lúc này dưới ánh trắng như dải lụa có thân hình tuyệt trần như tiên từ xa chậm rãi đến.

      - Uống nhiều rượu vậy? Tâm tình tốt?

      Thân hình kiều chậm rãi ngồi xuống cạnh Đinh Hạo, vén váy, ôm hai gối, ánh mắt kỳ lạ nhìn Đinh Hạo.

      Đinh Hạo cười, lại uống hớp lớn, há mồm phun mùi rượu nồng nặc :

      - A? Chẳng phải tiểu Lan thích sạch sao? Sao hôm nay ngồi bệch xuống đất?

      Lý Lan , bỗng giật bình rượu của Đinh Hạo, ngửa cổ thiên nga trắng nõn uống ừng ực.

      Lý Lan uống sảng khoái, giọt rượu xanh biếc dọc theo cằm ngọc chảy xuống ướt cổ áo, dọc theo làn da trắng và xương quai xanh xinh đẹp chảy đến ngực.

      - Khụ khụ khụ...

      Lý Lan ho sặc sụa :

      - ra rượu dễ uống chút nào!

      Đinh Hạo phun hơi rượu trả lại Lý Lan câu trước:

      - Uống nhiều rượu vậy? Tâm tình tốt?

      Lý Lan trả lời Đinh Hạo.

      Đinh Hạo ngồi trước mộ bia, ngẩng đầu nhìn ánh trăng trong trẻo, u buồn :

      - Đinh Hạo, ngươi biết ? Từ khi ta sinh ra là bé, nhưng phụ thân chỉ muốn con trai kế thừa ý chí của phụ thân, trở thành chưởng môn đời tiếp theo. Nghe hôm ta sinh ra phụ thân mình uống rượu say mèm trước vách Phân Kiếm nham, nghe đó là lần đầu tiên phụ thân say rượu trong bao nhiêu năm nay.

      Đinh Hạo ợ lên, đưa bình rượu cho Lý Lan, lầm bầm :

      - Chưởng môn Lý Kiếm Ý mà cũng trọng nam khinh nữ? Xem như là nữ vẫn có thể trở thành cường giả võ đạo, nắm quyền tông môn!

      Mắt Lý Lan mông lung, lại uống hớp lớn, lần này nàng ho khan.

      Lý Lan khẽ thở dài:

      - Vùng đất Tuyết Châu này có từng xuất nữ cường giả nữ chưởng môn? Trừ tông môn ngày càng suy sụp như Thiên cốc ra trăm ngàn năm nay chúa tể mảnh đất này đều là nam nhân.

      Đinh Hạo biết nên gì.

      Đinh Hạo biết Lý Lan , trong lịch sử Tuyết Châu có nữ cường giả chúa tể.

      - Ha ha ha ha ha ha! Sau này biết phụ thân được bộ bí pháp từ chỗ nào thay đổi giới tính của ta, đương nhiên chỉ là mặt ngoài. Phụ thân vẫn mong ta trở thành con trai, vậy là có thể thực lý tưởng của phụ thân. Đặc biệt là sau này ta thể thiên phú võ học rất cao phụ thân càng vui vẻ hơn, nhưng mẫu thân vì điều đó gây gổ với phụ thân gần như trở mặt thành thù.

      Lý Lan rồi lại uống hớp rượu.

      Lý Lan cảm nhận chất lỏng cay nóng trôi tuột xuống cổ họng, chưa có lúc nào nàng muốn thổ lộ tâm như vậy.

      - Rất ít người biết ta là con , từ ngày thứ hai ta sinh ra bị nuôi như con trai. Phụ thân kỳ vọng vào ta rất cao nên cực kỳ khắc nghiệt. Bởi vì thân phận đặc thù, ta rất ít xuất trong tầm mắt mọi người, từ ngày thứ nhất luyện võ là phụ thân tự mình dạy ta. Khi đó ta hiểu nhiều chuyện, hiểu vì sao mẫu thân ngẫu nhiên đến thăm ta phụ thân rời , hiểu vì sao mình là con lại phải ăn mặc như con trai, làm chuyện con trai nên làm.

      - Sau này ta dần lớn lên, hơi hiểu chuyện.

      - Mỗi buổi tối cởi bỏ quần áo ngâm trong thùng nước nóng ta khóc. Bộ bí pháp đó khiến ta có hầu kết, giọng thô, thân hình gầy thẳng như nam nhân. Nhưng ta biết mình là con , dù lúc mặc y phục vào tổng ta giống con trai bao nhiêu khi cởi lớp áo ra, ta biết mình rành rành là con .

      - Có lúc ta cảm thấy cuộc sống như cơn ác mộng, ta đóng vai thuộc về mình.

      - Nhưng ta rất tôn kính phụ thân, ta biết phụ thân trả giá như thế nào để vực dậy Vấn Kiếm tông. Ta biết sâu trong lòng phụ thân rất ta, nhưng phụ thân càng Vấn Kiếm tông hơn. Cho nên mấy năm nay ta làm theo điều phụ thân hy vọng. Nhiều lần ta nghĩ nếu thể mặc váy, đeo trâm cài tóc vậy hãy quên mình là nữ nhân, giúp phụ thân hoàn thành mộng tưởng của mình cũng được.

      - Mãi đến lúc ta dùng thân phận khác trở thành đệ tử ký danh của tông môn, gặp được ngươi. Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, đến có lẽ ngươi tin, ánh mắt đầu tiên trông thấy ngươi ta biết có lẽ ta thể trở thành số thế hệ trẻ Vấn Kiếm tông như phụ thân mong muốn. Bởi vì ta ưu tú bằng ngươi, mặc dù khi đó thực lực của ta cao hơn ngươi rất nhiều.

      - Mới đầu ta có đichj ý với ngươi, nhưng sau này... Ngươi đúng là kẻ đáng ghét, ta từ từ có suy nghĩ muốn trở thành bằng hữu của ngươi.

      - Sau này ngươi như mũi nhọn giấu trong túi vải biểu ra thiên phú siêu đẳng, kinh động toàn tông môn, được đến Khí Thanh Sam tổ sư ủng hộ. Ta nghĩ về sau phụ thân cũng hiểu ra, đặt hy vọng vào ta mà dần chú ý đến ngươi. Có lẽ phụ thân cảm thấy ngươi có thể giúp phụ thân hoàn thành giấc mơ.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 768: BỊ ĐÈ (THƯỢNG).

      - Từng có đoạn thời gian ta hận ngươi đến nghiến răng, bởi vì ngươi xuất làm ta mất ý nghĩa tồn tại. Lúc trước ta là nữ nhi lại làm nam nhân trong mười lăm năm, trả giá rất lớn để đạt đến mục tiêu. Nhưng khi ngươi xuất , tất cả trở nên còn ý nghĩa. Ở trong mắt phụ thân ngươi là nhân tuyển thích hợp hơn, thay thế ta. Vậy ta là gì? Những thứ ta trả giá là gì? Ta trở nên nam nam nữ nữ, thành quái vật là vì sao?

      - Nhưng ngươi đúng là kẻ đáng khiến, làm người ta muốn hận cũng thể hận được.

      - Sau này ta nghĩ nếu ta còn ý nghĩa tồn tại trơở ề làm nữ nhân , có lẽ đó là lựa chọn tệ. cần gánh vác trọng trách nặng nề, cần sống vì người khác.

      - Ta thương phụ thân, ta càng thương mẫu thân hơn. Vì chỉ có mẫu thân mới vứt bỏ trách nhiệm, mong chờ vô vị, lấy góc độ mẫu thân thầm quan tâm ta. Mỗi lần ta mờ mịt biết làm sao mẫu thân xuất trước mặt ta, dùng lời dịu dàng nhất gỡ bỏ tất cả đau khổ cho ta.

      đếnc đây Lý Lan uống gần hết bình rượu.

      Bình rượu Đinh Hạo ủ là loại mứt trái cây, độ nồng cao, vị nhưng hơi uống lượng nhiều như vậy dù là người có tửu lượng tốt cũng say.

      Lúc này mắt Lý Lan mông lung nhưng lý trí vô cùng tỉnh táo.

      - Rượu của ngươi... Quá ít, hi hi, may mà ta chuẩn bị mình...

      Lý Lan rồi lấy hồ lô rượu ra khỏi gian trữ vật. Mắt Đinh Hạo sáng lên, vì đó là hô lô rượu Khí Thanh Sam luôn mang theo bên người.

      Lý Lan uống hớp lớn rồi ném hồ lô rượu cho Đinh Hạo, lầm bầm:

      - Ta nghĩ mẫu thân rất phụ thân, tuy bọn họ chia tay nhưng ta chú ý thấy ánh mắt mẫu thân nhìn bóng lưng phụ thân. Đó là ánh mắt như thế nào đây? Khi ta an ủi mẫu thân, ta bỗng cảm thấy, Đinh Hạo, có lẽ ngươi xuất là ông trời định. Trời biết dù ta trở thành con trai cũng thể hoàn thành ước nguyện của phụ thân nên đẻ ngươi thay thế ta, để ngươi thực ước vọng của phụ thân. Ta rốt cuộc lấy được tự do mình mong chờ nhất.

      đến đây Lý Lan hơi say, người chậm rãi nghiêng sang bên tựa vào vai Đinh Hạo.

      Đinh Hạo ngần ngừ lúc rồi vươn tay ra vịn vai Lý Lan.

      Trong lời kể ngắc khúc của Đinh Hạo, Đinh Hạo tìm thấy đáp án cho nhưng câu đố làm thắc mắc bấy lâu nay.

      Hèn chi cho đến nay Đinh Hạo cảm thấy Lý Lan càng giống con hơn.

      Đặc biệt là trị thương trong chiến trường bách thánh, Đinh Hạo cởi áo khoác của Lý Lan ra, đường cong kiều đó giống nữ. Nhưng ngực Lý Lan bẹp, cổ họng có hầu kết, chúng ta đặc tính nam giới. ra mọi chuyện là như vậy.

      Chưởng môn Lý Kiếm Ý trí giả, nhân từ, thân thiện thế nhưng làm chuyện hồ đô như vậy, dùng bí pháp che giới tính nữ của Lý Lan biến nàng thành con trai.

      Đáng tiếc dù bí pháp có nghịch thiên đến đâu vẫn thể đổi giới tính bẩm sinh của Lý Lan.

      Đối với Lý Lan cách hành động của chưởng môn Lý Kiếm Ý quá ích kỷ, tàn nhẫn.

      Nhưng chưởng môn Lý Kiếm Ý là chủ tông, gã vô tư mà cao thượng.

      Cũng trong chớp mắt đó, Đinh Hạo nhớ lời mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt từng . Tâm ma của Lý Lan rất nặng, khi vào đoạn thứ mười đường cổ tây du chín chết mười sống.

      Bây giờ xem ra đao kiếm sai. Với kinh nghiệm cuộc sống, tâm tính của Lý Lan có thể là ngày đêm bị tâm ma hành hạ, căn bản có khả năng chiến thắng tâm ma. Nếu phải cuối cùng chiến trường bách thánh tan rã sợ là đời này Lý Lan đừng mơ ra khỏi đường cổ tây du.

      Nhưng biết tại sao sau khi trở về Vấn Kiếm tông cuối cùng Lý Lan quyết định biến trở về thân nữ nhi.

      Lại nghe Lý Lan tựa lên vai Đinh Hạo, mê ly :

      - Có lẽ ông trời sớm sắp xếp tất cả, trong đường cổ tây du ta thấy lối ra, cuối cùng vì đường cổ sụp đổ mới trở về thế giới thực. Lúc này mọi thứ đều thay đổi, phụ thân, mẫu thân rời khỏi thế giới này. Ta cảm thấy mình bị toàn thế giới vứt bỏ, giáo sư Vương Tuyệt Phong cho ta phong thư thay đổi tất cả.

      Lý Lan đến đây kiềm được lệ rơi đầy mặt, khóc thành tiếng.

      Lý Lan mãi mãi nhớ lời phụ thân viết trong thư.

      phụ thân góc độ hợp tư cách chân thành sám hối, xin lỗi Lý Lan.

      Lần đầu tiên Lý Lan biết mỗi buổi tối Lý Lan trằn trọc phụ thân cũng đứng ở ngoài cửa sổ khóc ròng. Con cái đau khổ, phụ mẫu đau lòng gấp ngàn vạn lần. Từng có nhiều lần chưởng môn Lý Kiếm Ý từng hối hận, sám hối.

      Đoạn thời gian cuối cùng trong đời chưởng môn Lý Kiếm Ý từng biết vận mệnh tông môn, có lẽ gã nghĩ thông.

      Chưởng môn Lý Kiếm Ý để lại phong thư ghi khẩu quyết tâm pháp phá giỉa bí pháp, để lại sám hối, để lại nguyện vọng. Phụ thân hy vọng Lý Lan biến về con , cầu xin nàng tha thứ lúc trước gã hành động ích kỷ.

      Đương nhiên cuối thư chưởng môn Lý Kiếm Ý nêu đề nghị làm Lý Lan ngạc nhiên, đỏ mặt.

      Ngày hôm đó Lý Lan ôm thư, khóc vật vã.

      Ngày hôm sau Lý Lan tu luyện khẩu quyết tu luyện, trở về thân phận nữ nhi.

      Cũng vào lúc đó, Lý Lan thấy thân hình trắng như linh hồn luôn theo bên cạnh nàng từ đoạn thứ mười đường cổ tây du, khuôn mặt mơ hồ kia dần biến ràng. Khuôn mặt giống y như Lý Lan dần mỉm cười.

      Mãi đến hôm nay, khi Lý Lan tựa vào vai Đinh Hạo, cái bóng trắng cười tươi nhất, dần hóa thành các đốm sáng trắng dung nhập vào người nàng.

      Vào lúc này, áp lực nặng nề luôn đè ép trong lòng Lý Lan bao nhiêu năm qua hoàn toàn biến mất.

      Bất giác Đinh Hạo ôm siết thiếu nữ yếu đuối khóc vai mình.

      Rất khó tưởng tượng Lý Lan chịu áp lực như vậy làm sao vượt qua mấy ngàn ngày đêm.

      So sánh Đinh Hạo may mắn rất nhiều.

      Đinh Hạo vuốt hồ lô rượu, uống từng hớp rượu nóng cháy.

      Dần dần cảm giác kỳ dị dâng lên từ bụng Đinh Hạo, giọt rượu rót vào người như lửa đốt cháy. Cảm giác mông lung khó thể kiểm soát mình, Đinh Hạo thấy người hẫng, tầm mắt mơ hồ.

      - A! Rượu này... Nặng đô ...

      Đinh Hạo cảm giác thích hợp, sau đó chóng mặt xỉu trong ngực Lý Lan.

      Mặt Lý Lan nở nụ cười dịu dàng.

      - Hạo ca ca, ngày mai ngươi sắp rồi, ta biết thể giữ lại ngươi, cho nên ngươi đừng trách ta. Ta phải Tây Môn Thiên Tuyết giáo sư, phải nữ Tạ Giải Ngữ, phải Y Nhược muội muội cuồng si, ta thể chờ ngươi lâu như vậy.

      Dường như Lý Lan tỉnh táo nhiều.

      Lý Lan chậm rãi ôm Đinh Hạo vào ngực, hóa thành luồng sáng biến mất trong dãy núi non trập trùng sau sơn môn Vấn Kiếm tông.

      biết qua bao lâu, Lý Lan đáp xuống ngọn núi xanh.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 769: BỊ ĐÈ (HẠ).

      Kiếm phong đứng thẳng, cao đâm mây. Lý Lan đứng đỉnh nhìn sơn môn Vấn Kiếm tông phía xa đèn đuốc sáng trưng. Các cường giả, cao thủ mỗi khu vực Tuyết Châu đến tham gia tế điện chưa rời , Vấn Kiếm tông bây giờ trở thành vị vua ngai của Tuyết Châu.

      Lý Lan lấy ra da cừu trắng dày từ trữ vật giới chỉ trải dưới đất, đặt Đinh Hạo nằm lên .

      Lý Lan nhìn khuôn mặt tuân tú của Đinh Hạo, khuôn mặt đẹp tuyệt trần ửng đỏ, răng trắng cắn môi đỏ. Lý Lan đặt quyết tâm, cởi đai lưng quần áo.

      Dưới ánh trăng, quần áo rơi xuống, thân thể màu ngà hấp dẫn ra.

      Tất cả điều đẹp nhất đời tụ tập vào cơ thể này. Vòng eo , đùi thon dài, đường cong hoàn mỹ, màu da trắng ngọc ngà. Gò bồng đào xinh trơn mềm, hai nụ hoa đỏ au run trong gió lạnh. Chân tinh xảo xinh đẹp, bàn chân ngọc xíu, các ngón chân bé xinh.

      Mái tóc đen dài xõa xuống như ngọn lửa đen bùng cháy trong gió đêm.

      Lý Lan lõa người đứng trước mặt Đinh Hạo.

      Có lẽ vì nhiều năm tu luyện bí pháp nên thân thể Lý Lan rất tinh xảo, mỗi phần thân thể như tỷ mỷ khắc ra, đường cong khéo léo khó tả. Ngực hơi , còn lại các đường cong khác hoàn mỹ khiến ngewời rung động.

      Trăng bầu trời rơi rụng ánh trăng sắc bạc bị cơ thể trắng hoàn mỹ hấp dần, bao phủ người nàng.

      - Hạo ca ca, nếu ngươi sắp , nếu ngươi biết khi nào mới có thể trở về hãy để lại cái gì tại đây . Ta có nhiều kiên nhẫn, ta thể chờ lâu dài, nếu vậy ta muốn ra tay trước.

      Biểu tình Lý Lan kiên quyết àm thánh khiết.

      Lý Lan chậm rãi quỳ xuống bên cạnh Đinh Hạo, bàn tay nhàng cởi bỏ quần áo người Đinh Hạo.

      Lý Lan ngồi lên người Đinh Hạo, cầm Đinh Hạo ngẩng đầu. Lý Lan chậm rãi ngồi xuống, mày liễu cong hơi nhíu lại, biểu tình đau đớn. giọt mồ hôi lạnh toát ra trán, thân hình mềm mại xương đung đưa.

      - A...

      Tiếng rên rỉ dâm dục phát ra từ cổ họng ưu mỹ như thiên nga,

      Ánh trăng lặng lẽn úp vào tầng mây.

      Sao thưa thớt bầu trời đỏ mặt chớp mắt.

      Quanh ngọn núi có tiếng dã thú gầm rống.

      Mọi thứ trong thiên địa đẹp.

      Đinh Hạo mơ giấc mộng kỳ lạ, mơ bay trong đám mây, có hồ nước ấm áp bao bọc mình. Cảm giác thoải mái chưa từng có, nhàng từ tận linh hồn làm Đinh Hạo kiềm được rên rỉ.

      biết qua bao lâu.

      Mọi thứ trước mắt dần ràng.

      Đinh Hạo cố gắng mở to mắt, trời sao rực rỡ đập vào mắt. Bên tai Đinh Hạo nghe tiếng thú rống, dưới thân mềm mại, có gió thổi qua, cảm giác mát. Đinh Hạo giật mình, hai tay chống đất bật dậy. Đinh Hạo thấy mình trần truồng.

      Đinh Hạo bản năng quay đầu nhìn, thấy thân thể trắng hoàn mỹ tinh xảo nằm bên cạnh mình.

      Chủ nhân cơ thể xinh đẹp có chân mày liễu cong, đôi mắt trong suốt làm bộ bình tĩnh.

      Nàng mỉm cười :

      - Ngươi tỉnh.

      Trái tim Đinh Hạo từ hốt hoảng dần bình tĩnh lại, cốc đầu ngẫm nghĩ, hiểu chuyện xảy ra.

      Tuy tửu lượng của Đinh Hạo cao nhưng dù gì là cao thủ Tiên Thiên Võ Tông cảnh, dễ say. Tại sao Đinh Hạo uống có mấy hớp rượu trong bình khống chế được chính mình, chẳng lẽ trong rượu có...

      Trời ạ!

      Đinh Hạo ngạc nhiên biết nên khóc hay người.

      bị đè?

      Bị đè!

      Bị đè!

      Bị người chuốc thuốc mê rồi đè.

      Diễm ngộ bao nhiêu nam nhân ru rú trong nhà ước mơ xảy ra người ?

      - Tức giận sao?

      tay Lý Lan chống đầu, lười biếng nửan ằm thảm da dê rộng lớn. Lý Lan nhìn Đinh Hạo, giống con mèo Ba Tư ngoan ngoãn.

      Lý Lan mềm giọng hỏi:

      - Chắc đến nỗi ? Đừng hẹp hòi như vậy, yên tâm, ta đòi ngươi phụ trách.

      Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

      Nha đầu này quá đáng, đè ra hiếp còn bình tĩnh như có chuyện gì!

      Trong chớp mắt này Đinh Hạo thấy hoảng hốt. ... Xem như... Sau khi xuyên việt rốt cuộc kết thúc thân trai tơ? Dùng cách này... biết là nên khóc hay nên cười.

      Mắt Đinh Hạo lướt qua thân thể tinh xảo linh lung như ngọc của Lý Lan, thấy cổ họng khô khốc, dưới bụng nóng lên, cơ thể nhanh chóng biến đổi. Đinh Hạo cắn đầu lưỡi, hít sâu.

      Đinh Hạo hỏi:

      - Tiểu Lan... Tại sao... Sao nàng làm như vậy?

      Lý Lan với lấy y phục đắp lên người, nhưng làn da lộ ra ngoài càng hấp dẫn hơn.

      Lý Lan mỉm cười :

      - Bởi vì ta thể chờ ngươi hai, ba năm. Ai biết hai, ba năm sau khi ngươi trở về Tuyết Châu mang theo bao nhiêu nữ nhân?

      Đinh Hạo thấy xấu hổ.

      Lý Lan giống như Đinh Hạo là tên háo sắc.

      Nhưng Lý Lan câu đó tương đương với tỏ tình?

      Tim Đinh Hạo đập nhanh.

      Ngày biết được Lý Lan là nữ Đinh Hạo bắt đầu thấy luống cuống, đặc biệt là hai người từng đụng chạm da thịt.

      Lý Lan thản nhiên :

      - Ngày mai ngươi , dù sao cũng nên để lại chút gì, lỡ ngươi thấy thế giới bên ngoài phồn hoa, bị hoa cỏ dại làm mờ mắt quên đường về chẳng lẽ ta chờ ngươi đến đầu bạc?

      Đinh Hạo thốt ra:

      - Yên tâm, dù xảy ra chuyện gì ta nhất định quay quay về!

      Lý Lan kéo mái tóc den như mây, động tác tự nhiên mà ưu mỹ.

      Lý Lan mỉm cười :

      - Dù trở về cũng là vì tiểu nữ Tạ Giải Ngữ, hoặc Y Nhược muội muội yểu điệu, còn có Tây Môn giáo sư dịu dàng như nước?

      Đinh Hạo xấu hổ.

      - Như thế nào? Đao cuồng kiếm si uy chấn Bắc Vực mà cũng đỏ mặt?

      Dưới ánh trăng Lý Lan như nữ vương, kiên quyết :

      - Đám nha đầu ngốc đó bị ngươi mê đến thần hồn điên đảo, cam tâm tình nguyện trả giá. Ta giống như vậy, thích người là phải có được . Mặc kệ sau này ngươi có bao nhiêu nữ nhân, ta là người có được lần đầu của ngươi.

      Lời này rất bá khí.

      Đinh Hạo nhớ lại viện thủ Thanh Sam Đông Viện trước kia làm chuyện gì cũngc bình tĩnh, ung dung nắm chắc mọi thứ.

      - Nhưng ngươi nghĩ ta là nữ nhân tùy tiện sao?

      Lý Lan bỗng nhiên cười dịu dàng hỏi:

      - Suốt đời ta chỉ có nam nhân. Đinh Hạo, ngươi cũng thích ta đúng hay ?

      Đinh Hạo ngừng lúc rồi gật đầu.

      Đinh Hạo vẫn còn nhớ ánh mắt đầu tiên thấy Lý Lan mặc đồ nữ rung động, tim đập nhanh. Lúc trước Đinh Hạo chữa thương cho Lý Lan trong chiến trường bách thánh, nhìn bóng lưng nàng tim đập thình thịch. Khi đó Đinh Hạo còn tưởng tính hướng của mình bình thường, rung động vì nam nhân, ai ngờ Lý Lan là nữ nhi.

      Nữ nhân xinh đẹp, dứt khoát như nữ vương thế này có nam nhân nào động tâm.

      Huống chi Đinh Hạo ở chung với Lý Lan thời gian dài như vậy.

      Chính Đinh Hạo cũng phát giữa và Lý Lan từ lâu rất mập mờ.

      Lý Lan thấy Đinh Hạo gật đầu bật cười, khuôn mặt đẹp tuyệt trần dưới ánh trăng xinh đẹp động lòng người.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 770: RỜI KHỎI TUYẾT CHÂU.

      Lý Lan :

      - Nếu ngươi thích ta, ta cũng thích ngươi chuyện đêm nay chẳng phải là nước chảy thành sông? Có điều gì khiến ngươi rối rắm? Ta như những nữ nhân dung tục ngu ngốc quấn lấy ngươi đòi danh phận, địa vị.

      Đinh Hạo biết nên cái gì.

      Tuy Lý Lan trở về làm nữ nhân nhưng nàng vẫn là Lý Lan trước kia, quả quyết ràng, khác với người thường.

      Chớp mắt những băn khoăn trong lòng Đinh Hạo tan biến.

      Mọi chuyện xảy ra, nghĩ nhiều cũng vô ích.

      Dược lực trong người dường như còn rục rịch.

      Đinh Hạo kiềm được liếc hướng Lý Lan, ánh mắt nóng cháy. Đinh Hạo cười xấu xa bỗng nhào tới ôm ma nữ vào ngực.

      Đinh Hạo cười gian :

      - Tiểu nha đầu, nhiều như vậy chắc nàng suy nghĩ từ trước rồi? Dám bỏ thuốc vào rượu của ta...

      Lý Lan hét thất thanh :

      - Ta cũng uống...

      - , nàng dự mưu bao lâu rồi? Có ai là đồng mưu?

      Tay Đinh Hạo như rắn vén da cừu sờ eo Lý Lan, chậm rãi trượt xuốngc dưới.

      Mặt Lý Lan đỏ rực, mắt mông lung.

      - Ta bỏ qua cho nàng, dám tính kế ta...

      tay kia của Đinh Hạo sờ bộ ngực , xúc giác mềm mại như nắm hai ngọc mềm.

      Đinh Hạo cười gian :

      - ra nữ vương đại nhân là 'sân bay', ha ha ha ha ha ha! Cùng lắm cỡ A cúp.

      * * *

      Từ Tuyết Châu về hướng nam, qua châu thứ nhất là băng Châu.

      Bắc Vực từ xuân chuyển sang hạ, là thời gian vạn vật bừng bừng sức sống nhất trong năm, cũng là lúc thương đội, thương đoàn, các dong binh hoạt động hăng hái nhất.

      Đà Linh thương đội là thương đội có tiếng tăm gì trong Băng Châu.

      Đám sai vặt Đà Linh thương đội bạn rộn chuẩn bị hành trang xe ngựa chuẩn bị xuất phát Kiếm Châu mua sắm ít thảo dược, đồ thiết trở về Băng Châu bán.

      Kiếm Châu là đại châu Bắc Vực, vị trí địa lý tốt, sản vật phong phú, đặc biệt là đặc sản Kiếm Tâm Thảo của nó. Đó là tảo dược tuyệt vời để luyện chế kim sang dược, kim sang dược bỏ thêm Kiếm Tâm Thảo có hiệu quả thần kỳ hơn kim sang dược bình thường gấp mấy chục lần. Đó là thuốc võ giả cấp thấp nhiều lần trong đường sống cõi chết cần trang bị.

      Kiếm Tâm Thảo chỉ có ở Kiếm Châu, nó tuyệt tích trong châu khác của Bắc Vực.

      Bây giờ là mùa Kiếm Tâm Thảo sum suê, các thrương đội lớn trong Bắc Vực đều xuất phát Kiếm Châu thu mua đám Kiếm Tâm Thảo về bán cho các đại châu. Mặc dù lời nhiều nhưng tới lui mấy lần giúp rất nhiều thương đội kiếm vốn nguyên năm.

      Nếu thuận lợi thu mua buôn bán ít thảo dược, tinh khoáng, vật tư khác xem như lời kha khá.

      Đà Linh thương đội chỉ có hơn ba mươi người, chủ thương đội tên là Hoa Hoài An, võ giả cảnh giới đỉnh Đại Võ Sư cảnh, kinh doanh thương đội hơn mười năm.

      Các thuộc hạ của Hoa Hoài An nhiều ít là võ giả.

      Bọn họ theo Hoa Hoài An ra sống vào chết nhiều năm trong hoang dã, thân nhau như gia đình.

      Trong viện lớn thương đội quá xa hoa, đám sai vặt bận rộn chuẩn bị hành trang.

      Có ba, bốn mươi võ giả mặc giáp da đen mạnh mẽ hoặc ngồi hoặc đứng trong đại viện, biểu tình dữ dằn, cầm vũ khí, lưng hùm vai gấu, toàn thân phát ra sát khí là đồ liều mạng liếm máu lưỡi dao sống. Bọn họ là bảo tiêu Hoa Hoài An bỏ ra số tiền lớn mời về, tiêu sư của tiêu cục rất nổi tiếng trong Băng Châu.

      Nhi tử mười tuổi của Hoa Hoài An, Hoa Ma Kiếm kéo tay gã, ngửa đầu hỏi:

      - Phụ thân phụ thân, phụ thân được ?

      Hoa Hoài An bật cười.

      Nam nhân vóc dáng cao to, da ngăm đen ánh mắt thương vuốt đầu nhi tử.

      Hoa Hoài An dịu giọng :

      - Kiếm nhi, tại sao cho phụ thân ra ngoài?

      Hoa Ma Kiếm thân hình mập mạp rất đáng , ngây thơ :

      - Vì mỗi lần phụ thân ra ngoài rất lâu, ta và vú nuôi ở trong nhà rất lo lắng.

      Hoa Hoài An cười càng vui vẻ.

      Năm nay Hoa Hoài An năm mươi ba tuổi, mười năm trước Mạc phu nhân sinh đứa con trai độc nhất cho gã, nhưng vì khó sinh rong huyết chết, để lại đứa con.

      Hoa Hoài An mất vợ vô cùng đau thương, thề cưới ai nữa.

      Hơn bốn mươi tuổi mới có dòng độc đinh, xem như Hoa Hoài An tuổi già được con mọn. Hoa Hoài An kích động đến nỗi ba ngày ba đêm ngủ được, gã đối với Hoa Ma Kiếm là cầm trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, muốn sao cho trăng, cực kỳ cưng chiều con trai. Hoa Hoài An đặt tên cho con là Hoa Ma Kiếm, gã hy vọng đứa con như thanh bảo kiếm rèn luyện qua nở rộ ánh sáng rực rỡ.

      Hoa Hoài An cười vuốt đầu nhi tử, trong mắt tràn ngập thương :

      - Phụ thân muốn kiếm tiền để Kiếm nhi Trục Lộc thư viện học võ nên phải làm việc nhiều, sao có thể luôn ở trong nhà được?

      Hoa Ma Kiếm làm Hoa Hoài An thất vọng.

      Lúc trước nhiều lần trắc nghiệm tư chất cậu bé Hoa Ma Kiếm lộ ra thiên phú tuyệt vời, nếu có thể bái vào đại tông môn sau này tương lai thể đo lường.

      Mấy năm nay Hoa Hoài An luôn muốn đưa nhi tử Hoa Ma Kiếm vào Trục Lộc thư viện óc nội tình thâm sâu nhất học võ.

      Tiếc rằng ngưỡng cửa Trục Lộc thư viện rất cao, trừ tư chất ra còn cần nhiều tiền tài.

      Mấy năm nay Hoa Hoài An mạo hiểm khắp nơi vì gom góp tích lũy chút gia sản, chờ sai năm Trục Lộc thư viện mở viện thu đồ đệ, độ tuổi Hoa Ma Kiếm vừa lúc gã đưa con vào trong Trục Lộc thư viện, chọn sư phụ cao minh xem như hoàn thành tâm nguyện.

      nam nhân trung niên mắt, râu xồm chạy tới báo cáo:

      - Lão bản, chuẩn bị xong hết, các tiêu sư Trường Phong tiewue cục đều đến đủ.

      Hoa Hoài An gật đầu, ngoái đầu lại cao giọng quát:

      - Các huynh đệ, giờ lành đến. Đốt nhang chặt gà, xuất phát ngay!

      Đám nhân viên vâng dạ, thực nghi thức cuối cùng.

      Đây là thông lệ rất nhiều thương đội làm trước khi xa, cúng bái bằng nghi thức cổ xưa, khẩn cầu các thần linh phù hộ, hy vọng bình an trở về. Dù sao trong hoang dã bên ngoài thành thị cứ điểm là chuyện vô cùng nguy hiểm.

      Tuy đa số đường có thể nhờ vào cửa truyền tống thông qua châu vực, nhưng có số đoạn được bọn họ phải mạo hiểm gặp ma vượt qua.

      - Tốt rồi, Kiếm nhi, ở nhà ngoan ngoãn nghe lời vú, phụ thân nhanh chóng trở về.

      Hoa Hoài An ôm con trai, miệng đầy râu hôn khuôn mặt non mềm.

      Cậu bé Hoa Ma Kiếm cười khanh khách giật râu Hoa Hoài An, :

      - A! Phụ thân xấu, phụ thân xấu, lại dùng râu đâm ta...

      Chính lúc này...

      thanh trong trẻo ôn hòa từ bên cạnh vang lên:

      - Lão bản, nghe thương đội của các ngươi sắp Kiếm Châu?

      Hoa Hoài An quay đầu nhìn?

      thiếu niên tuấn tú mặc áo xanh, mặt như quan ngọc, dáng người thon dài tới gần.

      Thanh niên mặc áo xanh rất đơn giản nhưng có khí chất xuất trần, người có vật gì đáng giá. con mèo vật nuôi màu trắng ngồi vai thanh niên, trông thanh niên như thư sinh. Thanh niên mỉm cười nhìn Hoa Hoài An gã, mới rồi chính là thanh niên bộ dạng thư sinh lên tiếng hỏi.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 771: ĐƯỜNG KIẾM CHÂU (THƯỢNG).

      Ánh mắt Hoa Hoài An lộ ra khó hiểu hỏi:

      - Ngươi là...

      Thư sinh tuấn tú mỉm cười hỏi:

      - Tại hạ tên Đinh Hạo, chỉ là thư sinh tha hương muốn du lịch Kiếm Châu kiến thức, tiếc rằng ta biết đường. Nghe người thành thị Đà Linh thương đội chuẩn bị xuất phát Kiếm Châu nên ta cả gan mạo muội hỏi câu, biết lão bản có tiện đường mang ta theo cùng được ?

      Hoa Hoài An ngần ngừ:

      - Cái này...

      Đinh Hạo mỉm cười :

      - A! Xin lão bản yên tâm, chi phí đường tự ta giải quyết, phí qua ải và truyền tống châu vực đều giao đủ cho lão bản.

      Đinh Hạo lấy ra nén vàng chắc nịch, :

      - Đây coi như là thù lao làm phiền thương đội, chờ đến Kiếm Châu ta rời .

      - phải ta muốn mang công tử, tình là thương đội toàn chỗ hiểm yếu, chậm trễ rất nhiều.

      Hoa Hoài An xin lỗi lắc đầu, :

      - Vị công tử này, chúng ta tiện. Kiếm Châu có nhiều thương đội, công tử hãy tìm hiểu chỗ khác xem?

      Đinh Hạo thở dài, gật đầu, :

      - Vậy xin quấy rầy.

      Đinh Hạo xoay người định .

      Ai ngờ cậu bé Hoa Ma Kiếm được bà vú ôm trong ngực chợt cười mở miệng :

      - Đại ca ca ca đẹp!

      Hoa Ma Kiếm xong quay đầu năn nỉ phụ thân của mình:

      - Phụ thân hãy mang đại ca ca , phải người xấu, mình hoang dã rất nguy hiểm.

      Hoa Hoài An nghiêm mặt răn dạy Hoa Ma Kiếm:

      - Con nít biết cái gì.

      Hoa Ma Kiếm chịu, khoác toáng lên.

      Hoa Hoài An nhức đầu, vội dỗ dành con trẻ, ai ngờ bảo bối cứ khóc quấy ngừng.

      Hoa Hoài An bất đắc dĩ, quay đầu với Đinh Hạo:

      - Được rồi, tiểu huynh đệ, nếu ngươi và khuyển tử có duyên như vậy ta ngoại lệ lần, ngươi hãy cùng chúng ta.

      Nam nhân mắt râu xồm nhìn Đinh Hạo hướng xe ngựa thương đội, gã chạy tới gần Hoa Hoài An nghi hoặc hỏi:

      - Lão đại, mang theo thư sinh này ? Ta thấy tay trói gà chặt, ăn mặc bình thường, dẫn theo chỉ là trói buộc. Hơn nữa thương đội từ xưa có truyền thống để người lai lịch ràng vào, lỡ có chuyện gì...

      Hoa Hoài An lắc đầu, :

      - Trông người này lạ mắt, chắc phải người thành thị, có lẽ chỉ là thư sinh bình thường, mang cũng sao. Thù lao nén vàng, chúng ta kiếm được món lợi . Lão Kiều, ngươi kêu các em chú ý chút.

      Lão Kiều mắt gật đầu.

      Chớp mắt các loại nghi thức tế lễ hoàn thành, Đà Linh thương đội thổi kèn xuất phát.

      Đoàn người rầm rộ tới thành, bởi vì phía trước báo nên rất nhanh được chấp nhận cho sử dụng trận pháp truyền tống trận vực môn. Đà Linh thương đội lục tục vào, chớp mắt đến thành thị tên gọi Vị Thủy cách ngàn dặm.

      Nơi này phải lãnh thổ Băng Châu mà là Nê Châu.

      Lại điểm truyền tống vực môn khác còn cách hơn năm trăm dặm đường, nó nằm trong thành nhân loại tụ cư cỡ lớn trong Nê Châu.

      Đà Linh thương đội ở lại Vị Thủy thành mà xuất phát ngay.

      Đinh Hạo ngồi xe ngựa cuối cùng lắc lư theo Đà Linh thương đội ra khỏi thành.

      Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nằm vai Đinh Hạo, vừa ngáp vừa lải nhải:

      - Vì sao ta có chủ nhân mù đường như ngươi? ài...

      Xuất phát từ Tuyết Châu thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn Kính hồ tới Băng Châu Đinh Hạo lại mắc bệnh mù đường, người mèo bốn phía hết nửa ngày mới hỏi thăm được Đà Linh thương đội sắp xuất phát Kiếm Châu thế là chạy tới nhờ.

      Thiên địa này quá rộng lớn, dù thực lực có mạnh đến đến đâu bay tới lui bầu trời cũng dễ lạc đường trong hoang dã mênh mông.

      Đinh Hạo định mướn người dẫn đường, tiếc rằng Kiếm Châu thiên sơn vạn thủy, ai muốn dẫn duy nhất người . Đinh Hạo buộc phải dùng cách nhờ.

      Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trách móc, Đinh Hạo mặc kệ con mèo mập tham ăn ham ngủ.

      Ngựa kéo xe là bán , chân mạnh mẽ, xe ngựa chế tạo toàn bằng gỗ sắt cứng chắc như thép, thân xe khắc ít minh văn đơn giản sinh ra lực lượng nổi. Bởi vì xe nên tốc độ mới mau như vậy.

      Kiểu xe ngựa vận chuyển cự ly xa này xem như kết quả của thế giới minh văn võ đạo, rất quý giá. Hơn hai mươi chiếc xe ngựa coi như nửa tài sản của Đà Linh thương đội.

      Đinh Hạo có cảm giác như đua xe đường siêu tốc kiếp trước.

      Mặc kệ thân xe xóc nảy cỡ nào Đinh Hạo vẫn ngồi ở đuôi xe.

      Hai nhân viên thương đội giám thị Đinh Hạo ngồi ở đầu xa.

      - Tính theo tốc độ này đến Kiếm Châu cần ít nhất ba ngày, cũng được rồi. Tống Khuyết mập, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cũng cần thời gian động viên lực lượng tông môn của mình. Muốn hoàn toàn giải quyết Liệt Thiên Kiếm tông mình ta đủ năng lực, khi đó cần nhờ những siêu tông môn này.

      Đinh Hạo thầm suy tính.

      Trước khi rời khỏi Bắc Vực Đinh Hạo phải giải quyết tai họa ngầm Liệt Thiên Kiếm tông.

      Hoặc ít nhất khiến Liệt Thiên Kiếm tông thể Tuyết Châu quấy rầy Vấn Kiếm tông nữa, có như vậy Đinh Hạo mới yên tâm rời .

      Nếu Đinh Hạo biết chuyến này mất bao lâu, muốn bi kịch lại xảy ra lần nữa. Giống như lúc trong chiến trường bách thánh, khi Đinh Hạo trở về kinh ngạc phát Vấn Kiếm tông thay đổi.

      Lần này Đinh Hạo mình.

      Giải quyết chuyện Liệt Thiên Kiếm tông xong Đinh Hạo đơn độc bước lên con đường Nam Vực, mấy cao thủ như thiếu niên thợ săn Trương Phàm cần tọa trấn Vấn Kiếm tông, Tuyết Châu chưa hoàn toàn yên ổn. Mấy người khác giúp được gì, cũng bằng .

      Trước khi Đinh Hạo khỏi Vấn Kiếm tông giải quyết hết chuyện trong tông môn.

      Xung quanh địa huyệt thâm uyên sau núi được Đinh Hạo vẽ mấy ngàn minh văn trận pháp liễm tức lớn , bảo đảm cột long khí màu tím trong vòng ba năm phun ra ngoài. Huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên bị Đinh Hạo thành công cải tạo thành sân luyện công.

      Tin tưởng lúc này nhóm đệ tử tinh nhuệ đầu tiên Vấn Kiếm tông tuyển chọn bị truyền tống đến huyền tinh thạch to lơ lửng dưới địa huyệt thâm uyên tu luyện.

      Chức chưởng môn Vấn Kiếm tông cuối cùng do Lý Lan, nữ nhi của Lý Kiếm Ý kế thừa.

      Trong tình huống Đinh Hạo cực lực từ chối hì Lý Lan là nhân tuyển tôn nhất. Từ võ công đến huyết mạch, mưu kế, thủ đoạn, uy vọng trong tông môn, tiềm lực tương lai Lý Lan đều đủ sức gánh trách nhiệm này. Huống chi vị thần Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo nhiệt liệt đề cử Lý Lan. Sau đêm phong lưu, ngày hôm sau mọi thứ quyết định.

      Bởi vì lúc trước Đinh Hạo tỏ thái độ nên đám người Vương Tuyệt Phong xấu xa, Lãnh Nhất Toàn có chuẩn bị tâm lý, mọi thứ rất thuận lợi.

      Lý Lan trở thành nữ chưởng môn thứ nhất trong lịch sử Vấn Kiếm tông.

      Chuyện này gây ra bão trong Tuyết Châu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :