Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 707: ĐẠI LÔI TỰ KIM THIỀN TỬ

      Vô Niệm Thần Ni gật đầu, :

      - Như vậy là tốt rồi, làm phiền thánh nhân.

      Tăng nhân trẻ tuổi mỉm cười :

      - Bần tăng pháp hiệu Kim Thiền Tử. Mong thần ni cứ gọi thẳng pháp hiệu của bần tăng là được rồi. Hai chữ thánh giả này, bần tăng dám nhận!

      Vô Niệm Thần Ni :

      - Kim Thiền Tôn Giả từ Tây Mạc Đại Lôi Tự đến, phật ý tinh thâm. Mỗi buổi sáng khai đàn giảng kinh, phật quang chiếu khắp. Đám đệ tử môn nhân của bần ni nhận được ích lợi . Hai chữ thánh giả này thực là danh quy.

      Kim Thiền Tử cứ mãi khiêm tốn, lúc này Vô Niệm Thần Ni mới gọi thẳng kỳ danh.

      - Ta quan sát người này, mệnh cách kỳ lạ, dương hỗn độn, mang đại cơ duyên, có quan hệ với phật môn ta. biết lai lịch thế nào?

      Kim Thiền Tử chỉ vào thân ảnh chữa thương trước đó, tò mò hỏi.

      - tên là Lý Lan, chính là con trai độc nhất của Lý Kiếm Ý chưởng môn nhân Vấn Kiếm Tông tại Tuyết Châu.

      Vô Niệm Thần Ni đọc tràng phật hiệu, than thở:

      - Hôm qua có người chăn nuôi ở dưới chân núi phát hôn mê ở trong đồng hoang. Vừa rồi có đệ tử trong môn xuống núi hoá duyên, đúng lúc nhận ra thân phận của , cho nên mới mang lên núi. Hôm nay Vấn Kiếm Tông bị diệt. Nghe Nhất Ý Kiếm Vương Lý Kiếm Ý cũng chết. Hài tử này xem như là nguồn gốc cuối cùng của Vấn Kiếm Tông!

      - A di đà phật.

      Kim Thiền Tử lắc đầu thở dài.

      - Trước hết, ta cứ bẩm báo lại với Đại Lôi Tự. Người được Khuynh Thành và Diệu trồng lưỡng thủ phật kệ ở trong cơ thể, có tên là Đinh Hạo. cũng là đệ tử Vấn Kiếm Tông. và Lý Lan này là sư huynh đệ có mối quan hệ cực tốt. Có thể bởi vậy, người Lý Lan mới có thể có nhân quả phật môn. Đáng tiếc Khuynh Thành và Diệu còn ở trong chiến trường Bách Thánh chưa trở về. Vậy Kim Thiền Tôn Giả chờ vậy.

      Vô Niệm Thần Ni giới thiệu sơ qua.

      - ra là thế.

      Kim Thiền Tử gật đầu, dường như có điều suy nghĩ.

      - Hôm nay khai đàn giảng kinh kết thúc. Bước tiếp theo, Kim Thiền Tôn Giả có tính toán gì ? Là tạm thời ở lại chỗ này, đợi Diệu và Khuynh Thành trở về. Hay...

      Vô Niệm Thần Ni có phần nắm được suy nghĩ của vị tăng nhân trẻ tuổi này. Dù sao cũng là cao tăng đắc đạo đến từ chính Đại Lôi Tự. Tuy rằng tuổi còn rất trẻ, nhưng nàng lại cũng dám có điều gì sơ sót. Ở đại lục Vô Tận, chỉ cần là tăng nhân có liên quan đến Đại Lôi Tự, đều địa vị cực cao.

      - bằng xem tình hình của Vấn Kiếm Tông trước!

      Kim Thiền Tử khẽ cười .

      - A?

      Vô Niệm Thần Ni sửng sốt.

      - Nhưng tại Vấn Kiếm Tông ...

      - sao, lưỡng thủ phật kệ này, các vị thánh giả phật đà Đại Lôi Tự nghe thấy, cũng đều tán thưởng. Phàm phu tục tử thể làm ra. Đinh Hạo được đệ tử cửa Phật ta ban tặng cho lưỡng thủ phật kệ như vậy, khác nào kết nhân quả, là đoạn thiện duyên. Nếu Vấn Kiếm Tông gặp nạn, ta ngại ra tay trợ giúp bọn họ tay, coi như đổi phần nhân tình. Liệt Thiên Kiếm Tông dù sao cũng tùy ý làm bậy, gây hiềm khích ở trong Nhân tộc, cũng nên nhận chút khiển trách.

      Kim Thiền Tử nhàn nhạt cười .

      Giọng điệu cực lớn, hoàn toàn để Liệt Thiên Kiếm Tông vào mắt. Dường như Kiếm Châu kiếm tu tông môn siêu cấp ở Bắc Châu, ở trong mắt đáng giá nhắc tới.

      Đám người Vô Niệm Thần Ni lại hoàn toàn cảm thấy kinh ngạc.

      Địa vị của Đại Lôi Tự ở Tây Mạc tương đương với Huyền Sương Thần Cung ở Bắc Vực, có vốn để kiêu ngạo.

      Lúc này đây, nếu phải bởi vì lưỡng thủ phật kệ kinh tài tuyệt diễm, Đại Lôi Tự cũng phái người tới Vô Niệm Phái yếu ớt như vậy. Bấm ngón tay tính toán, trong gần năm trăm năm qua, lần đầu tiên có cao tăng đắc đạo của Đại Lôi Tự tới Vô Niệm Phái.

      - Cũng tốt.

      Vô Niệm Thần Ni gật đầu, thoáng nhìn về phía Lý Lan vẫn ở trong trạng thái kỳ lạ, :

      - như vậy, ngại mang cả Lý Lan theo chứ.

      Kim Thiền Tử gật đầu, muốn gì đó, đột nhiên biến sắc.

      - Được lực lượng mạnh mẽ, lực lượng kiếm ý kỳ dị...

      đứng ở đỉnh núi tuyết chọc trời, trong hai mắt dường như có hai đạo kim quang từ phía xa bắn ra, xuyên qua hư . lát sau thở dài :

      - ngờ Tuyết Châu lại có ngọa hổ tàng long, có người nắm giữ lực lượng kiếm ý tinh thuần như thế. thể khinh thường. Nếu thêm thời gian nữa, tất nhiên trở thành vị cao thủ khiến cả thiên hạ phải khiếp sợ!

      Vô Niệm Thần Ni nhìn theo ánh mắt của Kim Thiền Tử, trong lòng khỏi chấn động.

      Hướng đó chính là hướng của Vấn Kiếm Tông.

      Bất kỳ người nào có thể khiến cho Kim Thiền Tôn Giả chú ý, tất nhiên phải là nhân vật cực giỏi. Nếu là kiếm ý, cái này...

      Chẳng lẽ đó chính là Đinh Hạo hay sao?

      Trong lòng Vô Niệm Thần Ni biết, trước đây đại hội luận phẩm tông môn, Đinh Hạo nắm giữ kiếm ý sơ đẳng.

      Chẳng lẽ Đinh Hạo quay trở lại tông môn hay sao?

      Trong lúc chuyện, tất cả được chuẩn bị thỏa đáng.

      - !

      Kim Thiền Tử hình như có chút lo lắng gấp gáp. Toàn thân chợt lóe lên phật quang, bao vây mọi người vào trong cái túi ở bên cạnh người. Trong nháy mắt lập tức biến mất, hóa thành đạo lưu quanh, di chuyển nhanh như tia chớp bắn về phía xa.

      ...

      ...

      Đinh Hạo đường thẳng về phía đại điện chưởng môn, cũng gặp phải bất kỳ ngăn cản nào.

      Lúc trước, khi Đường Phật Lệ phản bội tông môn, phải tất cả mọi người đều kiên trinh bất khuất. tông môn đông như Vấn Kiếm Tông, dù sao vẫn có vài kẻ thuộc loại nhu nhược. Khoảng chừng hơn trăm người cuối cùng vẫn lựa chọn thần phục Đường Phật Lệ, trở thành tay sai của , bình thường xử lý vài chuyện trong tông môn, giúp Đường Phật Lệ nắm giữ tông môn.

      Chỉ có điều tại, những kẻ phản bội cũng xuất .

      Tông môn vừa khôi phục, trăm phế chờ hưng, có vô số chuyện cần lập tức bắt tay vào làm.

      Ban đầu, tất cả mọi người muốn lao về phía đại điện chưởng môn, tận mắt nhìn thấy Đường Phật Lệ, kẻ phản bội nghiêm trọng nhất trong lịch Vấn Kiếm Tông bị thiên đao vạn quả. Thậm chí có người nghĩ ra các loại hình phạt tàn khốc nhất, muốn khiến Đường Phật Lệ nếm thử đau khổ khủng bố nhất nhất thế giới rồi mới chết. Mỗi đệ tử Vấn Kiếm Tông con sống sót, có người nào hận .

      Cảm giác căm hận này vượt xa so với căm hận đối với đám người Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông.

      Tất cả mọi người đều tin tưởng, khi có Đinh Hạo ở đây, Đường Phật Lệ tuyệt đối khó có thể thoát khỏi cái chết.

      Chỉ có điều, cuối cùng Đinh Hạo vẫn ngăn cản, cho mọi người theo tới trước đại điện chưởng môn. Thậm chí ngay cả đám người Vương Tuyệt Phong, Quan Phi Độ cũng bị Đinh Hạo sai chịu trách nhiệm tu sửa và chuẩn bị công việc khác.

      Đinh Hạo lựa chọn mình tới trước đại điện chưởng môn. muốn mình gặp Đường Phật Lệ.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 708: ĐƯỜNG PHẬT LỆ.

      đường vắng vẻ, ven đường cây cao lớn mọc ra những chiếc lá . Trong khí hãy còn tràn ngập mùi máu tanh.

      So với khu chứa rác phía sau núi và khu vực cầu thang dưới cấp va, hoàn cảnh nơi này bị chiến hỏa lan đến, vẫn hoàn toàn giữ nguyên được cảnh tượng nguyên thủy nhất của Vấn Kiếm Tông.

      Lúc này đây Đinh Hạo còn bị lạc đường nữa. bước rất chậm từng bước , theo con đường vừa quen thuộc vừa xa lạ. Sau khi chừng khắc, nhìn thấy đại điện chưởng môn ở phía xa.

      Kiến trúc rộng lớn này tượng trưng cho trung tâm quyền thế của Vấn Kiếm Tông.

      Trở thành chủ nhân của tòa kiến trúc này, chẳng khác nào nắm được toàn bộ Vấn Kiếm Tông trong tay.

      Thời điểm Đinh Hạo tới quảng trường trước đại điện, ngờ ngợ cảm giác được tia khí tức minh văn của gian truyền tống trận. mặt đất còn sót lại dấu vết văn lạc. Rất hiển nhiên ngay nén nhang trước, nơi này có trận pháp truyền tống cỡ lớn vừa khởi động, truyền tống vài người tới nơi nào đó.

      Đinh Hạo chỉ nhìn lướt qua, tiếp tục quan tâm tới trận pháp minh văn này nữa.

      Bởi vì có thể cảm giác được, trong đại điện chưởng môn, người kia còn ở đó.

      Từng bước tiến lên, trong lòng Đinh Hạo rốt cuộc có cảm giác thế nào, ngay cả bản thân cũng có cách nào biết được.

      Tòa đại điện này, từ sau khi trở thành phong chủ Kiếm Phong, tới vô số lần.

      Nhưng chỉ điều, hai lần này lại để lại ký ức dường như vẫn còn rất mới mẻ đối với Đinh Hạo. Đó chính là lần đầu tiên và lúc này đây.

      Lần đầu tiên tới đây, Đinh Hạo vẫn chỉ là đệ tử ký danh nho . Lúc đó, trong lòng vừa kích động lại vừa hưng phấn. Mà lần này đây, trong chớp mắt cảm giác kích động muốn quay đầu bước , cả cuộc đời này cũng bước chân vào nơi này nữa.

      ai bảo vệ đại điện chưởng môn.

      Đinh Hạo nhàng đưa tay đẩy cánh cửa đá. Cánh cửa đá ở đại điện lập tức ầm ầm mở ra.

      Bên trong có hơi tối. Từng cột bàn long kiếm được đặt lần lượt ở hai bên, cách xa mười thước, vẫn kéo dài về phía sâu trong đại điện.

      Bên trong có bất kỳ thủ vệ nào. Trong khí tràn ngập u lạnh lẽo và tịch mịch.

      Đinh Hạo từng bước về phía trước, cuối cùng tới chiếc ghế đá chưởng môn cực lớn.

      ngẩng đầu nhìn lên chiếc ghế chưởng môn nhân kia.

      đó, người trung niên dáng vẻ khôi ngô dũng mãnh giống như sư tử hổ báo, vai khoác áo giáp da, trong tay cầm thanh trường kiếm. đáng lẳng lặng đứng thẳng nhìn xuống Đinh Hạo. Áo choàng phía sau lưng gió lại tự tung bay. Lúc này, nhìn giống như vị Ma thần đứng sừng sững ở trong bóng tối. Trong hai mắt bắn ra tinh quang. đứng ở trước chiếc ghế chưởng môn, từ cao nhìn xuống Đinh Hạo.

      Đường Phật Lệ.

      Chính là Đường Phật Lệ.

      Người phản bội lại Vấn Kiếm Tông dẫn tới hậu quả nghiêm trọng nhất từ trước đến nay. gương mặt lộ ra nụ cười nhạt, lại có chút cam lòng, hung dữ nhìn Đinh Hạo.

      - Thấy chưởng môn, vì sao quỳ?

      Giọng của Đường Phật Lệ lạnh như là hàn băng ở Cửu Sát Hoàng Tuyền.

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn , ánh mắt đột nhiên trở nên yên tĩnh, còn thù hận và phẫn nộ.

      - Đường sư huynh, sư huynh muốn giải thích gì ?

      Đinh Hạo khẽ hỏi.

      - Giải thích? Ha ha, bản chưởng môn cần gì phải giải thích? Lý Kiếm Ý là do ta bán đứng. Khí Thanh Sam là do ta giết chết. Chức vị chưởng môn, vốn là của ta. Đinh Hạo, ngươi muốn tạo phản sao?

      Đường Phật Lệ cười nhạt.

      - Ngươi như vậy, chính là muốn ta giết người mà cảm thấy hổ thẹn, đúng ?

      Đinh Hạo lẳng lặng hỏi.

      - Ha ha ha, hôm nay, ta là chưởng môn Vấn Kiếm Tông, ngươi dám giết ta sao?

      Đường Phật Lệ mở lòng bàn tay ra. thanh tiểu kiếm màu ngọc xoay tròn xuất , phóng ra ánh sáng dìu dịu, quát to:

      - Tín vật chưởng môn ở đây. Người cầm tín vật, có thể ra lệnh cho cả Vấn Kiếm Tông. Đinh Hạo, ngươi thân là đệ tử Vấn Kiếm Tông, lại có thể gọi ta là sư huynh, sao dám đối với ta vô lễ như thế?

      - cần lấy tín vật chưởng môn ra làm gì. thực tế, sư huynh tư nhiên lại ràng về tồn tại của nó, chẳng lẽ sư huynh muốn ta cướp nó sao?

      Đinh Hạo lẳng lặng :

      - Đường sư huynh, sư huynh biết , ta ngu xuẩn đến mức vì tín vật chưởng môn mà quỳ xuống xưng thần với sư huynh chứ? tại sư huynh còn lấy nó ra. Sư huynh cho rằng ta là kẻ cái gì cũng biết sao?

      - Ngươi...

      Đường Phật Lệ biến sắc, cả giận :

      - Ngu xuẩn, ta ngay cả Khí Thanh Sam và Lý Kiếm Ý cũng dám giết, ngươi nghĩ rằng ta lại ra tay đối phó ngươi sao? tại ngươi quỳ xuống, bản chưởng môn tha cho ngươi mạng!

      Đinh Hạo cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ chút, :

      - Được.

      Sau đó nghiêm túc quỳ chân đất, đối mặt với Đường Phật Lệ. Lần này, Đường Phật Lệ giống như bị sét đánh, ngây người đứng ở tại chỗ, biết nên cái gì cho phải.

      lát sau, phá lên cười:

      - Tốt, rất tốt. Đinh Hạo, nếu ngươi lựa chọn thần phục ta, vậy ta tha cho ngươi mạng. bằng ngươi bước theo Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam .

      Đinh Hạo ngẩng đầu, thở dài :

      - Đường sư huynh, sư huynh còn muốn mệt nhọc tới khi nào? Sư huynh lần lượt đề cập tới cái chết của Kiếm Y chưởng môn và sư tôn, phải là muốn kích động ta, để ta giết sư huynh sao? Nhưng, ta cái gì cũng biết.

      - Ngươi... Ngươi bậy bạ gì đó? Ngươi...

      Giọng Đường Phật Lệ bắt đầu có chút run rẩy. Trường kiếm trong tay vung lên, cuối cùng lại có chút mất lực hạ xuống. biết từ khi nào, trong mắt đầy nước mắt.

      - Rốt cuộc sư tôn và Kiếm Y chưởng môn chết như thế nào?

      Đinh Hạo nghiêm túc :

      - Đường sư huynh, tại sư huynh có thể ra chân tướng ?

      Hai hàng lệ nóng từ trong mắt Đường Phật Lệ chảy xuôi. Trong nháy mắt dường như già tới mấy trăm tuổi. Toàn thân trở nên chán chường, ngã ngồi phía trước chiếc ghế chưởng môn. vốn giống như sư tử hổ báo đầy uy mãnh, tại mặt lại hết sức mệt mỏi.

      Đường Phật Lệ cúi đầu cười khổ, lại có chút vui mừng.

      - Khí Thanh Sam sư thúc đúng. Chuyện này, thể gạt được ngươi. biết nên ngươi thông minh hay ngu... Vừa rồi có thể thống khoái giết chết ta, cầm đầu của ta, về ăn với những đệ tử tông môn chịu khổ, từ nay về sau, ngươi chính là người nắm giữ Vấn Kiếm Tông, nắm giữ uy vọng vô tận. Chức vị chưởng môn, ngoại trừ ngươi ra còn người nào khác có thể làm được. Dưới dẫn dắt của ngươi, Vấn Kiếm Tông xưng bá Tuyết Châu. Làm như vậy chẳng phải là tốt hơn sao?

      - Ta để cho người vì tồn tại của tông môn tiếc chịu nhục, lưng mang danh xấu. Hy sinh lớn cho tông môn, lập ra công trạng như vậy lại hồ đồ chết trong lúc thân bại danh liệt. nên có vinh quang, vĩnh viễn khắc ghi ở trong lòng của mỗi đệ tử tông môn.

      Đinh Hạo nghiêm túc .

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 709: ĐẠI TRÍ ĐẠI DŨNG

      - Nhưng ngươi nên biết, ở trong tay ta dính đầy máu của đệ tử tông môn. Lúc trước, ta tự tay giết chết hơn mười trưởng lão của tông môn, giết chết đệ tử của mình, đánh chết hơn mười đệ tử tông môn. Từng cảnh tượng như vậy đều bị ngàn vạn người tận mắt trông thấy. thực đều có. Cho dù ra chân tướng, có thể làm được gì?

      Thần sắc Đường Phật Lệ dần dần bình tĩnh lại.

      lẳng lặng ngồi xuống đất, mỉm cười :

      - Đinh Hạo, ngươi biết , tuy rằng ngoài Kiếm Y và sư thúc Thanh Sam quang minh chính đại hoàn thành chức trách của mình đối với tông môn, cho dù là đến chết, cũng thẹn với đời, được vạn người kính ngưỡng. Ta có lẽ chịu đựng chửi rủa của vạn người. Nhưng ta lại may mắn hơn so với bọn họ rất nhiều. Ngươi có biết là tại sao ?

      - Vì sao?

      Đinh Hạo hỏi.

      - Ha ha ha, đó là bởi vì trước khi ta, tận mắt thấy được tông môn khôi phục, còn thấy được người thiếu niên được bọn họ gửi gắm hy vọng, bước vọt lên trời thành rồng, trở thành tồn tại có thể dẫn dắt Vấn Kiếm Tông trở thành tông môn siêu cấp. Ha ha ha, khi ta ở phía xa, tận mắt thấy ngươi dễ dàng giết chết những kiếm tú của Liệt Thiên Kiếm Tông, mắt ta đầy lệ cũng bật cười...

      Con mắt Đường Phật Lệ thoáng lộ vẻ say mê:

      - Đó là hình ảnh đẹp tới mê người. Hắc hắc, Lý Kiếm Ý và sư thúc Khí Thanh Sam lại nhìn thấy.

      Trong lòng Đinh Hạo dâng lên cảm động khó có thể thành lời.

      Đại lục Vô Tận mặc dù là thế giới lạnh như băng với quy tắc cá lớn nuốt cá bé, nhưng từ trước đến nay cũng thiếu những truyền thuyết hùng lưu truyền thiên cổ, thiếu những người trong cơ thể chảy dòng máu nóng, vì người thân, bằng hữu, hậu bối, đồng bào cùng với tín niệm trong lòng, cho dù phải chết vẫn rơi lệ.

      Bất kể là đối mặt với hoàn cảnh tàn khốc tới mức nào, có vài người trước sau vẫn có thể ung dung hùng hồn tấu lên bài ca bi tráng!

      Từ trình độ nào đó mà , Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam vì tông môn liều mình hành động, vẫn kém dũng khí hơn so với Đường Phật Lệ tiếc hóa thân làm ma, chịu nhục lưng manh danh xấu.

      Đây là người có đủ đại trí đại dũng nhân gian.

      Đinh Hạo tự hỏi, nếu như lúc đó đổi lại thành mình, nếu như được quyền lựa chọn, vậy mình tuyệt đối chọn chết trong quang vinh đau xót, mà phải là sống sót, chịu nhục gánh lưng danh xấu.

      Muốn làm vậy cần phải có dũng khí rất lớn.

      Đường Phật Lệ hi sinh, đổi lấy thời gian cần thiết cho Vấn Kiếm Tông, đổi lấy hy vọng tông môn quật khởi, bảo vệ tới mức lớn nhất nội tình của Vấn Kiếm Tông.

      Vấn Kiếm Sơn bị hủy bởi chiến hỏa, tám phần đệ tử Vấn Kiếm Tông bị tàn sát. Vũ khí kho tàng, Linh Thảo đường, vường thuốc trong sáu ngọn núi của Vấn Kiếm Tông, thậm chí còn cả nơi ở, nơi luyện võ của đệ tử ký danh cũng bị hoàn toàn hủy diệt. Tất cả những điều này đều là công lao của Đường Phật Lệ hành động vĩ đại hóa thân làm ma.

      theo địch, bảo vệ được căn cơ của tông môn.

      Lấy cái chết của hai người, người nhẫn nhục, đổi lấy cơ hội cho toàn bộ tông môn nghỉ ngơi lấy sức. Đây là mưu kế đẫm máu của ba người đứng đầu Vấn Kiếm Tông.

      Thà làm ngọc vỡ, chỉ là câu khẩu hiệu nghe tương đối tốt đẹp.

      Trong lòng ba người bọn họ hiểu rất ràng. Nếu như lúc đó liều mạng với học viện Thanh Bình và các thế lực lớn cùng với người của Liệt Thiên Kiếm Tông, cuối cùng đổi lấy chẳng qua chỉ là toàn bộ tông môn hủy diệt, mấy vạn đệ tử bị giết sạch, cùng với đề tài cho người ta bàn luận khi trà dư tửu hậu... hơn.

      Vấn Kiếm Tông nhận được truyền thừa mấy nghìn năm, tới lúc đó đoạn tuyệt, từ đó về sau, đời còn có Vấn Kiếm nữa.

      - Lúc đầu khi tông môn đối mặt với khốn cảnh, chúng ta sớm biết, có tông môn siêu cấp Bắc Vực ở phía sau tham dự. Phần thắng của chúng ta rất ít, thậm chí phải tính tới kết cục tồi tệ nhất. Sư thúc Khí Thanh Sam vì tăng cường chiến lực, tiếc tu luyện đại phát Thập Tử Vô Sanh Giải Kiếm, cuối cùng đạt đến cảnh giới Vũ Hoàng. Trong trận đánh đầu tiên, liên tục đánh bại bốn đại kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông, đánh đâu thắng đó; gì cản nổi. Trả giá lớn như vậy, mới chấn áp dược đám kiếm tu cao cao tại thượng này, để bọn họ phải tìm kiếm biện pháp khác, sau khi vạch kế hoạch, tạo ra khả năng cơ bản nhất.

      Đường Phật Lệ lẳng lặng .

      Trong lòng Đinh Hạo chấn động mạnh.

      Đại pháp Thập Tử Vô Sanh Giải Kiếm chính là môn công pháp cấm kỵ của Vấn Kiếm Tông. khi phát ra, nó có uy lực cực kỳ khủng khiếp. Mấy nghìn năm qua, trong Vấn Kiếm Tông gần như có người nào tu luyện môn công pháp này. Tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn, nó có thể khiến thực lực người được tăng cường lên gấp mấy chục lần, nhưng chỗ thiếu hụt của nó cũng trí mạng. Sau khi tu luyện thành công, trong vòng mười ngày người tu luyện nó chắc chắn phải chết. Điều này là thể nghi ngờ. Đó chính là loại công pháp cấm kỵ hoàn toàn kích phát tiềm năng trong cơ thể, tiêu hao trong lần duy nhất.

      Khí Thanh Sam tu luyện loại công pháp này, trách được lúc trước người có thể lấy địch bốn, đánh bại bốn đại kiếm tu cấp Vũ Vương đỉnh phong.

      Nhưng loại ánh sáng huy hoàng này cũng chỉ có thể lóe sáng trong chớp mắt, có cách nào kéo dài được.

      Hóa ra ngay từ khi mới bắt đầu, Khí Thanh Sam tồn tại suy nghĩ chết.

      - Kế hoạch này, cũng phải là tạm thời nảy sinh. Sau khi sơn môn bị bao vây, Lục Hùng Phi dẫn theo môn hạ khiêu chiến, chưởng môn Lý Kiếm Y, sư thúc Thanh Sam và ta vẫn luôn thầm thương nghị, nghĩ mọi biện pháp, cầu viện các đại tông môn, đồng thời cũng tín toán cả kết cục xấu nhất... Chúng ta gửi gắm hi vọng vào người ngươi, hi vọng các ngươi những đệ tử tiến vào chiến trường Bách Thánh, có thể nhận được cơ duyên, mai danh tích khổ luyện, ngày kia, chung quy có thể phục hưng tông môn.

      Đường Phật Lệ có chút hưng phấn :

      - ngờ, ngày này lại tới nhanh như vậy. Xem ra ông trời vẫn thương xót cho Vấn Kiếm Tông ta. Sau này có ngươi đứng ra làm chưởng môn, bảo vệ Vấn Kiếm Tông nghìn năm sừng sững chuyển.

      Đinh Hạo thở dài .

      Chuyện xảy ra giống hệt như những gì mình đoán.

      - Được. tại tới lượt ngươi cho ta biết, Đinh Hạo, ngươi rốt cuộc làm thế nào mà đoán ra được chân tướng?

      Đường Phật Lệ tò mò :

      - Chuyện này, tại thế giới này, ngoại trừ ta ra, hẳn có ai biết được.

      Đinh Hạo nhìn , nghiêm túc :

      - Căn bản cần đoán. Bởi vì Đường Phật Lệ trong ấn tượng của ta, thiết diện vô tư, tuy rằng tính cách lạnh lùng cay nghiệt cổ hủ chút, nhưng phải là loại người theo địch phản bội tông môn.

      Trực giác của Thắng Tự Quyết tầng thứ bảy, hơn nữa lại thêm những gì tìm hiểu được về Vấn Kiếm Tông sau này, sơn môn được bảo tồn hoàn hảo, các đông môn tinh nhuệ bị giam giữ trong huyết lao vẫn được khỏe mạnh, cùng với các dấu hiệu khác, tất cả.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 710: VẤN ĐỀ CUỐI CÙNG

      Nếu như bị thù hận che hai mắt, có thể tưởng tượng ra được, Đường Phật Lệ, con rối chưởng môn này vì bảo toàn lớn nhất cho tông môn và lực lượng của tông môn, phải trả giá lớn thế nào.

      Đường Phật Lệ ngẩn người, khóe mắt lại có phần ẩm ướt.

      vốn làm chuẩn bị tinh thần thân bại danh liệt mà chết, vĩnh viễn rơi vào địa ngục Diêm La, nhưng nghĩ tới người hẳn phải giết chết mình lại tín nhiệm mình như vậy!

      Cái từ tín nhiệm này, tại đối với hắnlà loại hy vọng xa vời mà dám tưởng tượng đến.

      Nhưng nhận được.

      - Tốt, tốt lắm. Đinh Hạo, ngươi rất giỏi.

      Đường Phật Lệ vui mừng gật đầu, sau đó lẳng lặng :

      - Cuối cùng ta muốn hỏi ngươi vấn đề.

      - Cái gì?

      Đinh Hạo sửng sốt.

      - Kế tiếp, Liệt Thiên Kiếm Tông trả thù, ngươi có thể ứng phó được ?

      Thần sắc Đường Phật Lệ có phần khẩn trương hỏi.

      Trong lòng Đinh Hạo thoáng tính toán chút, :

      - Ta cam đoan với sư huynh, nửa năm sau, đời này còn Liệt Thiên Kiếm Tông tồn tại.

      Trong mắt Đường Phật Lệ lập tức sáng ngời, há hốc miệng. Hiển nhiên bị chấn động trước đáp án này.

      Sau hồi sửng sốt, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha ha, cười tới mức thở được. Cuối cùng trực tiếp vỗ sàn nhà, ôm bụng cười to.

      Từng lát, mới thu tiếng cười.

      - Được được, ta yên tâm... Được rồi, Đinh Hạo, những đệ tử lựa chọn theo ta, ta thông qua truyền tống trận đưa bọn họ . Có lẽ ta già rồi, ta muốn lại nhìn thấy đệ tử tông môn chảy máu. Ngươi hãy bỏ qua cho bọn họ! Tuy rằng bọn họ đưa ra lựa chọn sai lầm, nhưng làm điều gì nguy hại tới tông môn...

      Đường Phật Lệ thấp giọng .

      Đinh Hạo nhớ tới mấy trận pháp truyền tống biến mất ở trước đại điện chưởng môn, khẽ gật đầu.

      - Ha ha, được, tại ngươi biết chân tướng, tất cả đều ràng, vậy nhanh ra tay . Đánh chết ta, lấy công đạo cho các đệ tử tông môn chờ ở bên ngoài. Chuyện này phải vẽ dấu chấm tròn viên mãn. kỷ nguyên mới, cuối cùng cũng phải mở ra. Vấn Kiếm Tông mới sinh, cần tội nhân người dính vết nhơ.

      Đường Phật Lệ xúc động .

      Đinh Hạo lắc đầu.

      - Sư huynh hẳn phải nhận được tôn sùng và sinh quang của toàn bộ tông môn. Ta giải thích ràng với mọi người về tất cả những điều này.

      Giọng của Đinh Hạo cực kỳ kiên định.

      Đường Phật Lệ mỉm cười lắc đầu:

      - Đinh Hạo, ngươi hiểu, sứ mạng của ta hoàn thành, cũng nhìn thấy hy vọng tông môn được phục hưng, chết cũng tiếc. Ngươi động thủ .

      - thể được.

      Đinh Hạo kiên định lắc đầu:

      - Làm vậy là công bằng với sư huynh.

      - Ha ha ha ha...

      Đường Phật Lệ bỗng nhiên đứng dậy, cười ha ha:

      - Thối lắm, Đường Phật Lệ ta đâu phải là loại người thích mua danh chuộc tiếng. Đại trượng phu đời, cầu tất cả mọi thứ đời, chỉ cầu thẹn với lương tâm. Cái gì mà có công bằng hay . Lẽ nào ta làm tất cả những điều này, chỉ vì hưởng thụ hoa tươi và những tiếng vỗ tay vô nghĩa kia sao?

      - Nhưng...

      Đinh Hạo còn muốn gì nữa.

      - cần nữa.

      Đường Phật Lệ năng rất có khí phách:

      - Ngươi ra tay, ta tự mình động thủ.

      Lời còn chưa dứt.

      Ầm ầm ầm ầm!

      Từng tiếng nổ vang lên. Máu tươi chợt từ trong thân thể Đường Phật Lệ nổ mạnh bắn ra. Trong nháy mắt, liền trở thành người máu.

      Đinh Hạo kinh hãi. Thân hình chợt lóe lên, trong nháy mắt tới trước mặt Đường Phật Lệ. đưa tay đỡ lấy Đường Phật Lệ.

      Nhưng khi muốn trị liệu, Đinh Hạo mới phát trong nháy mắt Đường Phật Lệ tự mình đánh nát tim mạch và đan điền của mình. đánh tan hết tất cả tu vi. Thậm chí ngay cả thần hồn của cũng bị tự mình nghiền nát. Đinh Hạo tại có khả năng xoay chuyển được tình thế này nữa.

      - Tại sao sư huynh lại phải làm như vậy...

      Đinh Hạo ngừng đưa huyền khí vào, giữ lại tính mạng cho Đường Phật Lệ trước.

      - Ha ha, ta từng với ngươi, tại sứ mạng của ta hoàn thành... Vấn Kiếm Tông cần có người người lại có vết nhơ như vậy... Bất luận thế nào, ta cũng từng tự tay... Tự tay chém giết các trưởng lão và đệ tử của tông môn. Ta chắc chắn có cách nào tiếp tục tồn tại ở trong tông môn được nữa...

      Khóe miệng Đường Phật Lệ có vết máu tràn ra ngoài. cách đứt quãng.

      Đinh Hạo còn muốn điều gì, Đường Phật Lệ lại giành :

      - Được rồi, Đinh Hạo, ngươi hãy nghe ta . Sau khi ta chết, để tất cả chôn vùi trong cát bụi. Cái gọi là chân tướng, vĩnh viễn nên để cho người khác biết. Bây giờ ngươi là thần trong tông môn, thần muôn người, cũng cần có vết nhơ. Cho dù ngươi lấy uy vọng của mình nay, cứng rắn giải thích tất cả với mọi người, vẫn có người nghi vấn. Ta thể vì mình, khiến người ngươi cũng dính vết nhơ. Ngươi được Kiếm Y và sư thúc Thanh Sam toàn lực bồi dưỡng, cứ đứng lên quản lý tông môn là được...

      Đinh Hạo cũng nhịn được, lệ rơi đầy mặt.

      Đây là loại tình cảm che chở tông môn chí cao vô thượng.

      Đám người giống như Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ và Khí Thanh Sam, gần như suốt đời đều ở trong Vấn Kiếm Tông, cả đời đều hết lòng lo lắng cho Vấn Kiếm Tông. Cho dù chết, bọn họ cũng suy nghi cho tông môn. Điều này gần như là ngu trung. Trong lòng Đinh Hạo hiểu rất , cho dù mình xuyên qua nhận được tư duy quan niệm từ kiếp trước hun đúc mình cũng thể hiểu được, nhưng lại phải tôn trọng.

      - Ta... muốn gặp hai vị kia. Ha hả, hai gia hỏa ích kỷ bọn họ, hẳn là dưới đất chờ được nữa rồi.

      Sức sống trong cơ thể Đường Phật Lệ dần dần đứt quãng. mặt , nụ cười hài lòng chậm rãi đọng lại:

      - Chờ khi gặp được bọn họ, ta nhất định phải trêu đùa hồi, sau đó mới chậm rãi vè chuyện xảy ra. Được lắm... rất tốt. Cho bọn họ tức hồi, hắc hắc...

      Lời vừa dứt, Đường Phật Lệ mặt mang theo nụ cười mỉm mất .

      Đinh Hạo ôm thân thể vị trưởng giả này trong lòng, cảm nhận được từ từ lạnh dần, trong lòng cũng biết cảm thấy thế nào nữa. Ở trước mặt những trưởng giả chết , lần đầu tiên cảm giác được mình quá bé.

      - Xin lỗi, Đường sư huynh, ta thể đáp ứng cầu của sư huynh. Ta thể để cho vị vĩ đại nhất tông môn đứng đầu Vấn Hình Đường, lưng mang danh xấu mà chết được. Ta phải là thần của Vấn Kiếm Tông. Các người mới là thần. Ta để cho tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông hiểu , tông môn tiếp tục tồn tại như thế nào...

      Đinh Hạo thào tự .

      luồng ánh sáng mặt trời từ cửa sổ đỉnh đại điện chiếu vào, rót vào chút sức sống và ánh sáng cho đại điện u lạnh lẽo như băng,.

      Đinh Hạo đem thi thể Đường Phật Lệ, chậm rãi chôn cất, lại tạm thời giữ lại tín vật chưởng môn.

      Làm xong tất cả những điều này, chậm rãi ra khỏi đại điện chưởng môn, đứng ở bậc thang trước cửa, nhìn xuống dưới.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 711: GẶP LẠI

      Chỉ thấy mặt trời ở trung chợt phóng ra ngàn vạn tia sáng, xuyên qua tầng mây, chiếu thẳng xuống mặt đất. Ánh sáng mặt trời khiến sơn môn Vấn Kiếm Tông lần nữa lại được chìm ngập trong ánh sáng.

      Sau khi giành lại Vấn Kiếm Tông, vẫn còn có quá nhiều chuyện, cần tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông phải làm.

      Ở bậc thang phía dưới, Quan Phi Độ, Vương Tuyệt Phong và mấy trăm vị đệ tử Vấn Kiếm Tông, hề hay biết. Bọn họ vẫn lẳng lặng đứng yên, chờ đợi kết quả sau cùng.

      Nhưng trong đại điện mãi vẫn có tiếng đánh nhau hay bất kỳ khí tức nào truyền ra. Trong quảng trường cũng có vết máu và thi thể nào. Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy có chút mơ hồ, biết có chuyện gì xảy ra.

      Thấy sắc mặt Đinh Hạo trầm trọng ra, ánh mắt mọi người sáng ngời.

      Đinh Hạo muốn gì, đột nhiên biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía xa, dường như nhận ra được điều gì.

      Trong nháy mắt tiếp theo, nhìn đạo quang diễm màu vàng mang theo khí tức vô cùng cường đại, giống như sóng to gió lớn, giống như tia chớp, ngay lập tức tới gần. Quang diễm kia bắn về phía sơn môn, hoàn toàn có ý giảm tốc độ.

      Lúc này, Vấn Kiếm Tông vừa khôi phục, đại trận bảo vệ sơn môn còn chưa tu sửa xong nên đạo kim quang này tiến tới thần tốc, hoàn toàn bị ngăn cản

      Đinh Hạo thoáng rùng mình. Khí tức này vô cùng kỳ lạ, lại cường địa tới cực điểm. dám chậm trễ, thân hình lập tức phóng lên cao, phóng ra khí tức của mình, phẫn nộ quát:

      - Sơn môn Vấn Kiếm Tông, được tự tiện xông vào, lui về!

      - Ngươi là người phương nào?

      thanh du dương từ trong đốm sáng kim sắc truyền ra.

      Đốm sáng kim sắc giảm tốc độ, vẫn nhanh giống như lưu tinh lao về phía sơn môn.

      Đinh Hạo giận dữ.

      cho rằng Vấn Kiếm Tông suy sụp tới mức bất kỳ người nào cũng có thể xông loạn vào sơn môn sao?

      Sát ý và tâm tình vui tích tụ nhiều ngày, nhất thời kìm chế được bạo phát. Đinh Hạo đánh ra quyền. hỏa diễm quyền ấn cực lớn lao qua khí trong phạm vi trăm mét, đánh nổ hư , trực tiếp nghênh đón đốm sáng đập tới.

      Ầm!

      Khi quyền ấn hỏa diễm còn cách đốm sáng kim sắc mười thước, bên trong đốm sáng bắn ra phật ấn. Hai bên va chạm bắn loạn ra khắp nơi.

      - Gì vậy? Là công pháp phật gia...

      Đinh Hạo khẽ nhíu mày:

      - quyền của mình vừa rồi chứa ám kình thân thể cấp Vũ Hoàng, lại bị đối phương dễ dàng đỡ được. Từ lúc nào Tuyết Châu lại có thể xuất cao thủ phật gia cường đại như vậy?

      Đúng lúc này…

      - A di đà phật, Đinh thí chủ cần tiếp tục động thủ nữa. Là bạn phải địch.

      giọng quen thuộc, từ trong đốm sáng kim sắc truyền ra.

      Đó là giọng của Vô Niệm Thần Ni chưởng môn nhân Vô Niệm Phái.

      - Hóa ra là Thần Ni, Đinh Hạo thất lễ.

      Đinh Hạo thi lễ.

      Vô Niệm Phái và Vấn Kiếm Tông là tông phái kết minh. Mấy trăm năm qua, quan hệ giữa bọn họ vẫn tồi. Thời điểm ở đại hội luận phẩm tông môn, Đinh Hạo từng gặp Vô Niệm Thần Ni vài lần, ấn tượng rất tốt. Đó là phật gia đắc đạo đại đức khí khái.

      - Là do đám người bần ni lỗ mãng. Đinh thí chủ đừng trách.

      Vô Niệm Thần Ni đặt tay dựng thẳng ở trước ngực, :

      - Xem ra Đinh thí chủ đuổi xong kẻ địch? Thiện tai thiện tai. Đây là may mắn của Vấn Kiếm Tông. Trước đó, Kim Thiền Tôn Giả cảm ứng được Vấn Kiếm Sơn có khí tức cường giả chiến đấu, cho nên chúng ta gấp rút tới tiếp viện. Chúng ta cho rằng cuộc chiến đấu chưa kết thúc, trực tiếp tiến vào sơn môn. Lại , ra đám người bần ni thất lễ trước!

      Kim Thiền Tôn Giả?

      Ánh mắt Đinh Hạo nhìn tăng nhân trẻ tuổi tuấn giống như nghiệt đứng ở trong đám người kia. lập tức xác định được, người vừa dùng phật ấn đánh tan quyền ấn của mình nhất định là người này. Ngoại trừ ra, Vô Niệm Phái có người nào có thể đỡ được quyền kia của mình.

      Nhưng biết tăng nhân trẻ tuổi này có lai lịch thế nào, thực lực lại mạnh mẽ như thế. Mình thực nhìn thấu được .

      Chỉ có điều Đinh Hạo rất nhanh liền để ý tới Kim Thiền Tôn Giả nữa. Bởi vì nhìn thấy được Lý Lan cũng ở trong đám người đó.

      Lý Lan còn sống sao?

      Quá tốt. Đây chính là tin tức tốt nhất mà nhận được trong mấy ngày qua.

      Vô Niệm Thần Ni chú ý tới ánh mắt Đinh Hạo, nhàng phất cái tay. lực lượng ôn hòa, nâng Lý Lan đưa đến trong lòng Đinh Hạo. Thần Ni giải thích:

      - ngày trước, đệ tử môn hạ phát Lý Lan thí chủ hôn mê ở trong thảo nguyên dưới núi tuyết...

      Đinh Hạo ôm Lý Lan, trong lòng thầm :

      - Đa tạ thần ni, Vấn Kiếm Tông nợ Vô Niệm Phái ân tình.

      Vô Niệm Thần Ni lắc đầu :

      - Đinh thí chủ quá lời. lần này Vấn Kiếm Tông gặp nạn, Vô Niệm Phái thể đúng lúc tiếp viện, xấu hổ.

      - Nếu Thần Ni dẫn người đến đây, mời mọi người nhanh vào trong sơn môn.

      Đinh Hạo vội vàng đưa ra lời mời.

      , Đinh Hạo đột nhiên lại cảm ứng được điều gì. quay đầu nhìn về phía tây nam.

      Gần như cùng lúc đó, vị Kim Thiền Tử luôn lặng lẽ quan sát Đinh Hạo cũng nhận ra được điều gì, cũng nhìn về phía đó.

      Chỉ thấy phía xa lại có đạo lưu quang nhanh như điện chớp bay vụt về phía sơn môn Vấn Kiếm Tông. Mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng luật khe khẽ dễ nghe.

      Đợi tới lúc lưu quang kia tới gần, mọi người mới thấy , đó là chiếc tỳ bà cực lớn, bay vút lên trời cao. Phía chiếc tỳ bà, hơn mười nhân ảnh đứng. Phần lớn bọn họ đều là nữ tử thanh xuân mặc cung trang bằng lụa. Chỉ có duy nhất vị nam tính, vóc người khôi ngô, da ngăm đen, vai khiêng thanh chiến đao cực lớn, khí tức dũng mãnh.

      Đó chính là đám người Tần Dĩnh, Lý Y Nhược, Trương Phàm từ Thiên Cốc vội vàng chạy tới tiếp viện.

      - Hạo ca ca...

      Từ phía xa, Lý Y Nhược nhìn thấy Đinh Hạo. Nhất thời vẻ mặt vui mừng, nhịn được vẫy tay lớn tiếng hô hoán.

      Trong lòng Đinh Hạo cũng hết sức mừng rỡ.

      Thân hình Lý Y Nhược lóe lên, hóa thành đạo lưu quang, từ phía tỳ bà bắn ra, vọt tới trước mặt Đinh Hạo.

      Khuôn mặt nhắn tinh xảo xinh đẹp lóe ra hào quang hưng phấn. Nếu phải trong lòng Đinh Hạo vẫn ôm Lý Lan, nàng trực tiếp vọt tới trong lòng Đinh Hạo. Hơn hơn ba tháng chia cách, quả thực dài giống như cả năm. Lý Y Nhược quan tâm người khác thấy thế nào. Nàng thích Đinh Hạo, dám dám hận, tỏ ra xấu hổ lùi bước khi đối mặt với tình cảm của mình.

      - Y Nhược, Tiểu Phàm, ha ha, các ngươi tiến bộ nhanh.

      Đinh Hạo quan sát từ xuống dưới, tất nhiên nhìn ra được, thực lực của hai người tăng lên rất nhiều.

      Trong nháy mắt tiếp theo, đám người Tần Dĩnh cũng tới gần.

      - Đinh Hạo, quả nhiên đúng là ngươi trở về...

      Tần Dĩnh khí chất xuất trần, kiều diễm giống như Huyền Nữ cửu thiên. Khi nhìn thấy Đinh Hạo, mặt nàng cũng có vài phần kinh ngạc vui mừng.

      - Ngươi xuất ở nơi này, chẳng lẽ Vấn Kiếm Tông ...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :